Mời bạn tham khảo nội dung Bài Thơ Chị Nắng Xuân đặc sắc nhất.
Nắng Bốn Mùa Tác giả: Mai Anh Đức
Dịu dàng và nhẹ nhàng Vẫn là chị nắng xuân Hung hăng, hay giận giữ Là ánh nắng mùa hè Vàng hoe như muốn khóc Chẳng ai khác nắng thu Mùa đông khóc hu hu Bởi vì không có nắng.
Gửi tới bạn tham khảo Bài Thơ Nắng Của Xuân Quỳnh độc đáo nhất.
Mùa Hạ Tác giả: Xuân Quỳnh
Đó là mùa của những tiếng chim reo Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả Đất thành cây, mật trào lên vị quả Bước chân người bỗng mở những đường đi
Đó là mùa không thể giấu che Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.
Đó là mùa của những ước mơ Những dục vọng muôn đời không xiết kể Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu
Đó là mùa của những buổi chiều Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa
Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết? Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.
Tiếng Gà Trưa Tác giả: Xuân Quỳnh
Trên đường hành quân xa Dừng chân bên xóm nhỏ Tiếng gà ai nhảy ổ: “Cục… cục tác cục ta” Nghe xao động nắng trưa Nghe bàn chân đỡ mỏi Nghe gọi về tuổi thơ
Tiếng gà trưa Ổ rơm hồng những trứng Này con gà mái mơ Khắp mình hoa đốm trắng Này con gà mái vàng Lông óng như màu nắng
Tiếng gà trưa Có tiếng bà vẫn mắng: – Gà đẻ mà mày nhìn Rồi sau này lang mặt! Cháu về lấy gương soi Lòng dại thơ lo lắng
Tiếng gà trưa Tay bà khum soi trứng Dành từng quả chắt chiu Cho con gà mái ấp
Cứ hàng năm hàng năm Khi gió mùa đông tới Bà lo đàn gà toi Mong trời đừng sương muối Để cuối năm bán gà Cháu được quần áo mới Ôi cái quần chéo go Ống rộng dài quét đất Cái áo cánh chúc bâu Đi qua nghe sột soạt
Tiếng gà trưa Mang bao nhiêu hạnh phúc Đêm cháu về nằm mơ Giấc ngủ hồng sắc trứng
Cháu chiến đấu hôm nay Vì lòng yêu Tổ quốc Vì xóm làng thân thuộc Bà ơi, cũng vì bà Vì tiếng gà cục tác Ổ trứng hồng tuổi thơ.
Câu Thơ Nắng Xuân Hồng đặc sắc và thu hút nhất gửi bạn đọc. Lời thơ mới về ngày nắng xuân đẹp đẽ, ấm áp.
Nỗi Nhớ Tác giả: Vũ Kim Thanh
Hỡi con tàu chiều nay ra khơi Có gặp người em tận cuối trời Dáng đứng như cây đang tỏa bóng Dòng sông mượt óng sóng đầy vơi
Hỡi nắng Xuân hồng tỏa muôn nơi Có gặp người thương tận cuối trời Tóc xanh như gọi mùa mưa tới Mắt buồn tâm sự của trùng khơi
Hỡi người thi sĩ mến yêu ơi Màu nắng trong thơ rực rỡ đời Trái tim cổ tích bay lên trước Xa bước hoang tàn cánh lá rơi
Hỡi giấc mơ lòng đang chơi vơi Về đâu đáp số của cuộc đời Ngân Hà lấp lánh muôn tình khúc Nỗi nhớ thương này lúc nào vơi ?
Tết Đến Tác giả: Hoanghoon
Hưởng tết tưng bừng lễ hội đông Người vui cảnh đẹp nắng xuân hồng Năm dài phước lộc ươm đầy búp Phút trọng giao thừa nở thắm bông Ước nguyện trời cao tình dịu ngọt Cần xin đất rộng miếng thơm nồng Dân lành hạnh phúc tâm hồn mở Khắp cả dương trần thỏa đợi mong.
Thoả Lòng Tình Nhân Tác giả: Phuong Vuong
Ngọt ngào ánh nắng xuân hồng Gió xuân se lạnh, tình nồng ấm thân Một ngày lễ hội tình nhân Món quà tuy nhỏ, ân cần trao nhau, Dắt tay đi suốt đoạn đường Tìm vui hạnh phúc, thiên đường yêu thương Thay lời muốn nói yêu đương Cùng nhau vun đắp, tình thương trọn đời Để cho hoa nở giữa trời Mùa xuân đẹp mãi với đời nhân duyên Tơ hồng dệt mối thuyền uyên Tâm tư mãn nguyện nhân duyên một đời.
Gợi ý đến bạn nội dung câu Thơ Nắng Chiều Xuân hay nhất.
Nắng Chiều Xuân Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Nắng vương mái ngói chiều xuân Chiều buồn đêm lạnh xuôi vần thời gian Thiếu duyên số nợ bên nàng Trăm hoa đua nở xuân sang thêm sầu Bơ vơ thơ thẩn canh thâu Trăng vàng ánh đẹp biết sao hiểu lòng Một mình gió thảm đêm thanh Hương lòng một nén long lanh đêm buồn Xuân về chẳng thấy lòng yên Ngồi khoe trăng nướng thầm thương phút chờ Bão mưa phủ ngập đường đi Mong sao tan lớp mây mù trời trong Đường duyên cách mắt xa lòng Đường đời thì thấy long đong tháng ngày.
Ánh Sao Rơi Tác giả: Nguyễn Khánh Chân
Lấp lánh ngân hà vạn ánh sao Tình em anh gửi một tinh cầu Hằng đêm mãi ngắm về phương ấy Thầm Kể chuyện tình ai trót trao Mơ nắng chiều xuân đôi én liệng Mây trời tím nhạt gió lao xao Hoàng hôn se sắt mầu nhung nhớ Đợi ánh sao rơi dạ xuyến xao.
Chiều Xuân Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Chở em trên xe đạp Dạo phố vui chiều xuân Người xe qua tấp nập Rộn ràng từng bước chân
Gió xuân vờn nhè nhẹ Mái tóc chấm ngang vai Đậu lưng anh thật khẽ Con đường ơi…cứ dài!
Nắng chiều xuân dìu dịu Cho ửng hồng má em Đoá hoa đời hàm tiếu Ru mùa xuân êm đềm
Chiều xuân sao đẹp quá! Bàng bạc áng mây bay Em hiền như chiếc lá Anh một thời mê say
Khám phá thêm danh sách bài 🔰Thơ Vui Về Mưa🔰 hài hước nhất bạn nhé
Lời Thơ Nắng Ấm Mùa Xuân
Top những câu Thơ Nắng Ấm Mùa Xuân nhẹ nhàng, sâu lắng và da diết nhất.
Em Trong Đôi Mắt Anh Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Em hiện dần lên tô đôi mắt anh Như nắng ấm mùa xuân, như cơn mưa mùa hạ Như trăng sáng mùa thu, như mặt trời xua băng giá Như hoa rừng, hương tỏa ngát hồn anh
Em là sông, là suối mát, biển xanh Cho anh tắm qua những mùa gió nóng Là nỗi nhớ chứa chan niềm hy vọng Là bình minh trong đêm tối mịt mờ
Em là tình yêu, là nhạc là thơ Là câu hát ru anh, là men nồng rượu chát Em mơ ước tình yêu trọn con tim khao khát Rộn tiếng lòng ta hát gọi yêu thương
Em dịu hiền như dòng sông quê hương Gửi tha thiết ru lòng anh nghiêng ngả Như những cánh hoa buổi đầu chớm nở Em thật thà trong cả giấc anh mơ
Ta nắm tay nhau qua mọi bến bờ Sau gian khó những mùa vui lại nở Em cứ thế cho đi để đời anh mắc nợ Em là nụ cười hạnh phúc của đời anh!
Nhớ Má Tác giả: Pttb1805
Con chẳng muốn kể cho má nghe đâu Về những chuyện không vui trong cuộc sống Vì sợ má sẽ buồn phiền lo lắng Con muốn má được bình an tĩnh lặng Muốn má cười như nắng ấm mùa xuân… Má ốm nằm, con chẳng biết cách chăm Chẳng biết nấu những gì mà má muốn Chỉ ngồi bên, bóp chân và kể chuyện Toàn chuyện cười để thấy má vui hơn… Càng nhìn má con lại càng thấy thương Lòng tự hứa chăm về thăm má nữa Sẽ cố gắng thật nhiều khi có thể Vì yếu rồi, má chẳng thể đi đâu…
Hạnh phúc đôi khi thật là giản đơn Như bây giờ, được ngồi bên cạnh má Nắm đôi tay gầy khô và lạnh giá Đầy đồi mồi, chằng chịt những đường gân Đôi bàn tay vì cuộc sống hy sinh Vì chồng con, cả cuộc đời chăm chút Những lặng thầm chỉ mình con hiểu được Đã thương rồi, lại càng thấy thương hơn.
Ước gì má mãi bên cạnh chúng con Được khỏe vui và luôn luôn hạnh phúc Và mong má sẽ không rơi nước mắt Khi nhớ về con gái má nơi xa.
Bài Tình Thơ || Tác giả: Trần Đức Phổ
Em của tình thơ, em của tôi Em như tiên nữ ở trên đời Em mang nắng ấm mùa xuân tới Để mộng lòng anh bật nẩy chồi!
Anh đợi ngàn năm một bóng hình Dẫu rằng đau khổ với điêu linh Anh gom thương nhớ vào thơ cả Để chẳng mờ phai một chuyện tình.
Muốn nói yêu em cứ ngại ngùng Bao đêm khắc khoải ước mông lung Bàn tay anh nắm bàn tay ấy Cho nghĩa yêu đương chẳng lạnh lùng.
Em vẫn kiêu sa, vẫn dửng dưng Loài hoa sâu thẳm ở trong rừng Hồn nhiên khoe sắc đời xinh xắn Mặc kẻ đa tình mãi nhớ nhung.
Trọn bộ lời Thơ Lục Bát Nắng Xuân độc đáo và thu hút nhất.
Nắng Xuân Tác giả: Thiên Ân
Nắng xuân rớt nhẹ vai mềm Muôn tia hạnh phúc đưa duyên vào đời Êm đềm một góc em ơi! Nụ cười khép mở trên môi ai kìa
Nắng xuân thơ thẩn sớt chia Ngọt bùi cay đắng ai dìa với ai? Bên vườn cúc nói với mai Ngập ngừng muôn thuở thương hoài nghìn năm
Nắng xuân nghiêng dáng dưới trần Bướm ong dán mắt thềm sân coi mòi Thương yêu cho bớt thiệt thòi Vòng tay bé dại săm soi nỗi lòng
Nắng xuân ghé ở môi hồng Lạ lùng phảng phất giấc nồng yêu đương Tình yêu ai đã khéo ươm Nắng xuân trinh khiết nhịn nhường với ai?
Nắng xuân chạm bóng đôi tay Ta thương nhau nhé cho say trăm lần.
Không Đề Tác giả: Chưa rõ
Lung linh giọt nắng cuối chiều Thả rơi trên mái tóc phiêu bồng bềnh Nhẹ nhàng gió nép một bên Nhường cho sợi nắng vướng trên vai gầy Em nghiêng ánh mắt về đây Cười duyên một nụ ngất ngây tim hồng Vi vu trổi khúc nhạc lòng Hòa âm cung điệu gió không ngại ngần Say tình gió cứ lâng lâng Đẩy đưa trêu áng phù vân mơ màng Một vùng trời rộng thênh thang Đủ cho vạt nắng mơn man cùng nàng Nắng hôn làn tóc khẽ khàng Gió nghe hờn dỗi vội sang bên này Thì thầm to nhỏ bên tai Với chùm hoa dại tàn phai cuối ngày Vô tư chàng nắng cứ say Vuốt ve đôi má khiến ai thẹn thùng Gió buồn hướng cõi mông lung Cuối trời vệt nắng vẫn cùng bên ai.
Nắng Xuân Tác giả: Mưa Rừng – Dulan…
Riêng em một cõi bâng khuâng Ngỡ như Xuân chết trong lòng tháng Ba Ta về nhặt nốt âm ba Đón dư vị cũ giao thoa địa đàng Mai_Đào uyển chuyển cung xoang Về khoe áo nắng cho vàng suối mơ Nếu ta chẳng phải duyên hờ Xin gom hết nắng dệt thơ quấn nàng Nàng xuân điểm lại dung nhan Hồng hoa một đóa khẽ khàng gió lay Mai anh thả khúc vạc bay Dìu em qua suối ủ say hương Rừng Ô hay … tình đã lâng lâng Gió đùa trên tóc ngập ngừng nắng rơi.
Tặng bạn tham khảo câu Thơ Viết Về Nắng Xuân hay nhất.
Nắng Xuân Về Tác giả: Phong Trần
Nắng Xuân đã về đây Lung linh mắt em đầy Môi cười như hoa nở Anh mê đắm ngất ngây
Trong làn gió xuân sang Tình khúc nhạc rộn ràng Nắng bừng lên đôi má Em duyên dáng nồng nàn
Nắng hôn nhẹ làn môi Em mắc cỡ mĩm cười Anh ghen thầm với nắng Thôi đừng hôn nắng ơi…
Hoa xuân bừng phơi phới Bướm bay rợp đầy trời Auốn muốn làm tia nắng Cho em thêm rạng ngời
Tơ vương quyện bao ngày Mật ngọt tình nồng say Anh ngẩn ngơ si dại Hồn lơ lững mây bay…
Nắng Xuân đã về đây Tình yêu mãi đong đầy Chúng mình là hoa bướm Vui xuân thắm cuồng say.
Nắng Xuân Tác giả: Nguyên Đỗ
Nắng xuân vàng hoa lá Rơi trên cành trúc xanh Nắng xuân về muôn ngã Rải mơ gieo mộng lành Trẻ thơ nhìn mơ ước Tình nhân nhìn yêu thương Mùa xuân hồng hạnh phúc Nhạc xuân vạn nẻo đường Xuân về trong lòng Mẹ Xuân về nơi chốn xa Mùa xuân mau về nhé Trên mảnh đất quê Cha Trên cao tầng mây trắng Én tung bay từng bầy Đem theo ngàn tia nắng Trải xuống đường mơ say Mùa xuân về rồi đấy Em hãy cùng với anh Nhịp xuân hồng nhún nhảy Vào trong cõi mộng lành.
Nắng Xuân Xưa Tác giả: KIM MINH CHÂU NAM
Nắng rọi hồng khơi lòng bao ký ức Mùa vàng mai thổn thức nhuộm màu sân Trái tim nồng bềnh bồng theo gió bấc Thoảng mùi hương … hoa cúc nở xuân thời
Nhớ Sài Gòn quãng đời nhiều hoài niệm Nắng rọi hồng tô điểm vạc áo hoa Em kiêu sa làn da trắng ngọc ngà Còn e thẹn … dấu xuân tình trong mắt
Nắng ban chiều hạt mềm tia trong vắt Rọi màu son khoảnh khắc chạm hồn tôi Bước bên em tim thổn thức bồi hồi Hoàng hôn tím ghép đôi hình thơ mộng
Màu nắng xuân nay về trong cô đọng Tìm tâm hồn soi hoài mộng cố nhân Dấu yêu xưa dù phai nhạt bao lần Màu xa cách vẫn đan lòng vạt nắng.
Không thể bỏ lỡ các bài Thơ Về Nắng Của Xuân Diệu nổi bật nhất.
Vì Sao Tác giả: Xuân Diệu
Bữa trước giếng hai dưới nắng đào, Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?” Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp Một thoáng cười yêu thoả khát khao.
Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên, Tôi đã đày thân giữa xứ phiền, Không thể vô tình qua trước cửa, Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên? –
Ai đem phân chất một mùi hương Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương, Chỉ lặng chuồi theo dòng xảm xúc Như thuyền ngư phủ lạc trong sương
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu! Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt, Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu…
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa Dầm chân trong nước, đứng say sưa, Để tôi là kẻ qua sa mạc Tạm lánh hè gay; – thế cũng vừa.
Rồi một ngày mai tôi sẽ đi. Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi! Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.
Vội Vàng Tác giả: Xuân Diệu
Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất; Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần trăng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi; Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa; Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân. Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua, Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già, Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật, Không cho dài thời trẻ của nhân gian, Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn, Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi, Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời; Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi, Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc, Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi? Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi, Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa… Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Nụ Cười Xuân Tác giả: Xuân Diệu
Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời Sao buổi đầu xuân êm ái thế! Cánh hồng kết những nụ cười tươi
Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao Cây vàng rung nắng lá xôn xao Gió thơm phơ phất bay vô ý Đem đụng cành mai sát nhánh đào
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều Bên màu hoa mới thắm như kêu Nỗi gì âu yếm qua không khí Như thoảng đưa mùi hương mến yêu
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe Nhạc thầm lên tiếng hát say mê Mùa xuân chín ửng trên đôi má Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười.
tuỵt zời