Nội Dung Bài Thơ Hoa Chanh của Nguyễn Bao, Đọc Hiểu, Cảm Nhận. Tặng Bạn Đọc Chùm Thơ Hay Nhất Về Chủ Đề Hoa Chanh Mới Nhất.
NỘI DUNG CHÍNH
Giới Thiệu Bài Thơ Hoa Chanh Của Nguyễn Bao
Nguyễn Bao là một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam, sinh ngày 18 tháng 11 năm 1932 tại làng Sét, xã Định Hải, huyện Yên Định, tỉnh Thanh Hóa. Ông còn được biết đến với các bút danh như Mạc Tú, Thùy Anh, và Vũ Tuyên Minh
Tiểu sử và sự nghiệp:
Học vấn và sự nghiệp: Nguyễn Bao bắt đầu sáng tác và có thơ đăng báo khi còn là sinh viên năm nhất tại Đại học Sư phạm Văn khoa Hà Nội vào năm 1954. Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1977 và từng giữ chức Phó giám đốc Nhà xuất bản Văn học.
Tác phẩm chính: Ông đã xuất bản nhiều tác phẩm thơ và truyện thơ, bao gồm “Đôi cánh” (1962), “Vua Rồng xứ Lạc” (1968), “Hoa đỏ Trường Sơn” (1974), “Suối bên đường” (1977), “Gió thơm” (1980), “Sang thu” (1995), và “Thơ với tuổi thơ” (2004).
Giải thưởng: Nguyễn Bao đã nhận được nhiều giải thưởng, trong đó có Giải thưởng Thơ Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh (1955) và Giải thưởng Thơ viết cho thiếu nhi của Ủy ban Thiếu niên nhi đồng toàn quốc (1970).
Nguyễn Bao qua đời vào ngày 17 tháng 11 năm 2022 tại Hà Nội, hưởng thọ 91 tuổi. Ông để lại một di sản văn học phong phú và được nhiều thế hệ độc giả yêu mến.
Bài thơ “Hoa Chanh” của Nguyễn Bao là một tác phẩm đầy cảm xúc, gợi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ và tình yêu quê hương. Bài thơ miêu tả những hình ảnh giản dị, gần gũi của làng quê Việt Nam, với những chi tiết như cây chanh, cầu ao, và những buổi chiều bên nhau.
Nội dung chính của bài thơ:
Kỷ niệm tuổi thơ: Bài thơ bắt đầu với những kỷ niệm từ thuở nhỏ, khi hai nhân vật chính sống gần nhau, chia sẻ những khoảnh khắc bình dị như bấm chân ngõ lội ngày mưa, chung một cầu ao.
Tình yêu trong sáng: Tình cảm giữa hai người được miêu tả một cách nhẹ nhàng và trong sáng, với những hình ảnh như tóc em dài dịu mát màu xanh, gội tóc thơm bên hè hong nắng.
Hình ảnh thiên nhiên: Cây chanh đang mùa hoa trắng, gió đưa thơm ngát lòng anh, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và thơ mộng.
Bài thơ không chỉ là lời tâm tình của tác giả mà còn là bức tranh sống động về cuộc sống thôn quê, nơi tình yêu và kỷ niệm luôn hiện hữu.
Bài Thơ Hoa Chanh Của Nguyễn Bao
Nói đến các bài thơ về hoa chanh thì không thể không nhắc đến Bài Thơ Hoa Chanh Của Nguyễn Bao, đây được xem là bài thơ nổi tiếng nhất viết về chủ đề này, mời bạn cùng thưởng thức ngay sau đây.
Hoa chanh Tác giả: Nguyễn Bao
Hai chúng mình Biết nhau từ nhỏ Nhà em bên nhà anh Đường xóm ra vào chung ngõ, Cách nhau chỉ một rào thưa, Bấm chân ngõ lội ngày mưa, Chung một cầu ao Khoả chân rửa vội Những bữa cơm đèn Dậy từ mờ tối Gọi nhau xin lửa qua rào… Nhà em có một giàn trầu Lá tốt xanh trùm bể nước Vườn bên anh, lối vào ngõ trước Hoa trắng ngần thơm một gốc chanh. – Năm xưa Hai đứa chúng mình Rủ nhau đánh bò lên núi Để mình em chăn, anh đi tìm ổi Nón em quả chín thơm vàng, Hun hút gió lùa những buổi chiều đông Em thổi nùn rơm chín hồng đôi má Anh bẻ thêm nhiều củi nữa Bốn bàn tay ấm lửa những chiều Trong xóm nhỏ thân yêu Năm tháng… Nắng mưa… Chiêm, mùa đổi vụ Hoa chanh bao lần thay nụ Tay em giờ cấy lúa đã nhanh. Mắt nhìn thăm thẳm trời xanh Em như lúa đang con gái Anh bỗng nhớ ngày ăn chung nón ổi Anh thèm những chiều ngồi sưởi bên nhau Rửa chân hai buổi cầu ao Em vội cúi đầu khoả sóng: Đôi bóng người rung, khóm bèo chao động Ánh mắt thẹn thùng lặn xuống đáy sâu! Đường cày tinh sương Môi ấm miếng trầu (Têm vội đêm qua Em trao chẳng nói!) Tháng giêng được ngày nắng mới Tóc em dài dịu mát màu xanh Anh đưa qua rào một nắm lá chanh Em gội tóc thơm bên hè hong nắng! Cây chanh đang mùa hoa trắng Gió đưa thơm ngát lòng anh…
Tám năm xa gốc chanh Giàn trầu, cầu ao vắng bóng Anh nhớ ngày đi, Hai đứa nhìn nhau yên lặng Chúng mình chưa hẹn một lời! Dặm đường hành quân Những chiến dịch dài Nỗi nhớ quê nhà Giục chân bước gấp Tiếng em thầm thì ngày đêm vẫn nhắc: Khi Tổ quốc cần Chúng mình biết hi sinh! – Giữ lấy cầu ao Giữ lấy gốc chanh, Giữ lấy giàn trầu Giữ xanh mái tóc! Hôm nay trở về, một chân anh mất Nhưng quê hương tất cả hãy còn…
– Có một xóm vui Đám cưới mùa xuân
Trầu hái giàn nhà, thắm môi hai họ. – Có anh thương binh Đêm ngồi bên vợ Tóc ai dài thơm nước lá chanh!
Cảm hứng chủ đạo của bài thơ “Hoa Chanh” của Nguyễn Bao là tình yêu quê hương và những kỷ niệm tuổi thơ. Bài thơ gợi lên những hình ảnh giản dị, gần gũi của làng quê Việt Nam, với những chi tiết như cây chanh, cầu ao, và những buổi chiều bên nhau.
Các yếu tố chính trong bài thơ:
Kỷ niệm tuổi thơ: Những kỷ niệm từ thuở nhỏ, khi hai nhân vật chính sống gần nhau, chia sẻ những khoảnh khắc bình dị như bấm chân ngõ lội ngày mưa, chung một cầu ao.
Tình yêu trong sáng: Tình cảm giữa hai người được miêu tả một cách nhẹ nhàng và trong sáng, với những hình ảnh như tóc em dài dịu mát màu xanh, gội tóc thơm bên hè hong nắng.
Hình ảnh thiên nhiên: Cây chanh đang mùa hoa trắng, gió đưa thơm ngát lòng anh, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và thơ mộng.
Bài thơ không chỉ là lời tâm tình của tác giả mà còn là bức tranh sống động về cuộc sống thôn quê, nơi tình yêu và kỷ niệm luôn hiện hữu.
Cảm nhận bài thơ Hoa chanh
Bài thơ “Hoa Chanh” của Nguyễn Bao là một tác phẩm đầy cảm xúc, gợi lên những kỷ niệm tuổi thơ và tình yêu quê hương. Dưới đây là một số cảm nhận về bài thơ này:
Tình yêu quê hương và kỷ niệm tuổi thơ
Bài thơ mở đầu bằng những kỷ niệm từ thuở nhỏ, khi hai nhân vật chính sống gần nhau, chia sẻ những khoảnh khắc bình dị như bấm chân ngõ lội ngày mưa, chung một cầu ao. Những hình ảnh này không chỉ gợi nhớ về một thời thơ ấu yên bình mà còn thể hiện tình cảm gắn bó sâu sắc với quê hương.
Tình yêu trong sáng và lãng mạn
Tình cảm giữa hai người được miêu tả một cách nhẹ nhàng và trong sáng, với những hình ảnh như tóc em dài dịu mát màu xanh, gội tóc thơm bên hè hong nắng. Những chi tiết này tạo nên một bức tranh tình yêu lãng mạn, đầy chất thơ.
Hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp
Cây chanh đang mùa hoa trắng, gió đưa thơm ngát lòng anh. Hình ảnh thiên nhiên trong bài thơ không chỉ làm nền cho câu chuyện tình yêu mà còn tạo nên một không gian thơ mộng, yên bình.
Sự hy sinh và lòng yêu nước
Bài thơ cũng nhắc đến sự hy sinh của người lính khi phải rời xa quê hương để lên đường chiến đấu. Tình yêu quê hương và lòng yêu nước được thể hiện qua những câu thơ đầy cảm xúc, như giữ lấy cầu ao, giữ lấy gốc chanh, giữ lấy giàn trầu, giữ xanh mái tóc.
Kết thúc có hậu
Khác với nhiều bài thơ tình thời chiến khác, “Hoa Chanh” có một kết thúc có hậu, với hình ảnh đám cưới mùa xuân và người thương binh ngồi bên vợ, tóc ai dài thơm nước lá chanh. Kết thúc này mang lại cảm giác ấm áp và hy vọng.
Bài thơ “Hoa Chanh” của Nguyễn Bao không chỉ là một câu chuyện tình yêu mà còn là bức tranh sống động về cuộc sống thôn quê, nơi tình yêu và kỷ niệm luôn hiện hữu.
Những Bài Thơ Hay Về Hoa Chanh
Ngoài bài thơ Hoa chanh nổi tiếng của tác giả Nguyễn Bao thì bạn cũng không nên bỏ qua Những Bài Thơ Về Hoa Chanh Hay Nhất sau đây.
Hoa chanh Tác giả: quang Dũng
Ngàn năm bèo đọng ở trên ao Cô gái vườn chanh thắm má đào Quê Việt Nam nằm trong bóng trúc Dòng đời thoang thoảng suối hương cau
Sao buồn tiếng nhạc trong khung cửi Dệt lụa quay tơ đã mấy chiều Mười tám đôi mươi sầu dạ khách Ngẩn ngơ tình lạc biết bao nhiêu
Cô gái vườn chanh thắm má đào Chồng cô xa vắng đã từ bao? Sớm chiều ao nước ru bèo ngủ Tre trúc hoàng hôn ngả nhạc sầu
Mà đêm nay khuya hoa chanh thơm Ta bên vườn vắng cũng âm thầm Lắng hồn nghe nhạt từng hương cỏ Dạ buồn như kẻ nhớ tri âm
Bên kia nhà cô, đây vườn chanh Sớm chiều bóng dáng ngất ngây tình Than ôi cách biệt vườn thơm ngát Đời thấy u sầu trong đêm xanh
Hoa chanh hoa bưởi Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Vẫn còn luyến tiếc tuổi xanh Nhớ cô hàng xóm cốm chanh bên nhà Cái thời dối mẹ dối cha Hái hoa bưởi gói làm quà tặng em Tóc dài như suối đen mềm Thoảng hương hoa bưởi đêm đêm bên nàng Tay trong tay dưới trăng vàng Đôi ta chung bóng mơ màng trên mây Nụ hôn hạnh phúc tràn đầy Lời thề vàng đá hẹn ngày nên duyên Anh ra đi bến xa thuyền Em ở lại cặp mắt huyền dõi theo Tình ta như một cánh bèo Lênh đênh sóng nước eo xèo chiều đông Bèo trôi dạt cuối bến sông Lên đò em đã theo chồng đi xa Nghe tin anh trở về nhà Nhìn hoa chanh thấy xót xa trong lòng Hoa bưởi giờ đã rụng bông Người đi biết có nhớ không hỡi người.
Đông về mang chút duyên hư Tác giả: Thư Trần
Bởi bờ không thể xa sông nên em vẫn cứ một lòng đợi anh hoa Chanh nở giữa vườn chanh còn em ở giữa mong manh dỗi hờn…
Mơ ngoan trong giấc chập chờn, trụi trần hai chữ giản đơn vô thường hững hờ với mộng sắc hương nâng ly độc ẩm bên đường em qua…
Bởi yêu trong cõi ta bà cho nên vết nhói được đà nhói thêm! Là em – mãi vẫn là em! Mỗi ngày vén lạnh nhìn đêm tạ từ…
Đông về mang chút duyên hư để quay quắt nhớ, để dư ngóng chờ để trần tục hóa bơ vơ giật mình ngơ ngẩn, thẩn thờ, xót xa…
Trăng tan qua những nẻo nhà em tan trong những lối qua hoang đường Sợi mơ gắn với đoạn trường gửi lòng về phía mười phương nỗi niềm…!
Các Bài Thơ Về Hoa Chanh Ngắn
Thohay.vn tổng hợp gửi đến bạn Những Bài Thơ Hay Về Hoa Chanh Chọn Lọc, cùng đọc ngay nhé!
Hoa chanh Tác giả: Hoa Diên Vỹ
Hôm qua anh về thăm mẹ Gội đầu thơm nước lá chanh Hoa bung trắng ngần bên dậu Bâng khuâng nhớ chuyện đôi mình.
Ngày xưa trường làng xa lắm Đi bộ qua cánh đồng Chuông Thế là ngẫu nhiên hò hẹn Sợ nên em phải chung đường.
Suốt mấy năm dài đi học Anh như vệ sĩ tháp tùng Bao kẻ buông lời tán tỉnh Chưa gợn một lần mắt nhung.
Biết em thích màu hoa trắng Tự tay chiết tặng một cành Mẹ bảo giống này quý lắm Gội đầu tóc mượt và xanh.
Luống cuống sang nhà bên cạnh Thế nào tim cứ rung rinh Bỗng thấy em cùng người lạ Chạy xe đi lướt qua mình.
Gốc chanh bây giờ cao lắm Nụ xinh tím biếc vườn rồi Bữa ấy anh về trồng lại Giọt buồn cứ thế mặn môi.
Ai bảo yêu mà không nói Xe hoa pháo đỏ một chiều Tóc em bồng bềnh voan trắng Lặng thầm gói lại lời yêu.
Qua nghe bạn bè rủ rỉ Hồng nhan bạc mệnh ai ngờ Cô ấy bây giờ đơn bóng Một mình nuôi dạy con thơ.
Anh thấy ngực mình nhoi nhói Trái tim lữ thứ bỗng chùng Hoa chanh nở đầy trước ngõ Em còn muốn gội đầu không?
Ai nhớ ai không Tác giả: Văn Đức
Bây giờ ai nhớ ai không Sầu đâu trụi lá, bên song nắng tàn Bơ vơ cánh nhạn lạc đàn Hoa chanh tím lịm sau làn gió đông.
Bây giờ ai nhớ ai không Ai ngồi đan áo cho chồng hôm nay Mùa đông ngày cũ hao gầy Lòng người cũng sẽ đổi thay âm thầm.
Tơ vương buộc phận con tằm Tình ai, ai vẫn ngàn năm bẽ bàng Bây giờ ai nhớ ai chăng Vun bao yêu dấu gọi bằng cố nhân.
Chút dư hương lấm bụi trần Chạnh lòng thơ lại xếp vần vu vơ Ai chờ ai cuối cơn mơ Ai ơi ai có bao giờ nhớ ai…
Tặng độc giả của Thohay.vn Chùm Thơ Ngắn Về Hoa Chanh Hay Đặc Sắc để lại nhiều ấn tượng cho người đọc.
Xuân đi Tác giả: Đinh Sĩ Liên
Thế là từ dạo sang ngang Xuân đi như thấy tre làng kém xanh Vườn nhà chẳng nở hoa chanh Thơm hương hoa bưởi để dành cho ai Xót xa thương cụm hoa nhài Tiếc xuân nên phải nở vài ba bông Nắng chiều vàng nhạt khúc sông Kìa con đò đợi mà không thấy người
Tiếc xuân Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
Từ ngày đò đã quay ngang Xanh xanh…tre rủ…đường làng còn xanh? Sau vườn rụng cánh hoa chanh Bưởi đâu đậu quả…múi dành phần ai? Bướm qua chẳng ngó sắc nhài Ong về tha thẩn tiếc hoài nhụy bông Đò dời chết một hồn sông Xuân đâu mãi đợi…còn trông…dáng người
Trăng non Tác giả: Lê Minh Dung
Là em trong vắt một thời Hái hoa bắt bướm tặng tôi bên rào Mực mồng tơi tím khát khao Chuồn chuồn đỏ cánh vẽ vào trời xanh Trăng non tối ấy chòng chành Nép vào hoa bưởi hoa chanh. Vậy mà… Vậy mà em, vậy mà ta Nào ai đã dám nói ra… Để rồi… Tóc đuôi gà buộc hồn tôi Trò chơi tìm trốn, giờ đời lạc nhau.
Trích Hôm đó hoa mưa nắng bướm hồng Tác giả: Luân Tâm
Hôm đó hoa mưa bướm nắng hồng Mềm thương ấm nhớ tóc tiên bồng Trăng non nhõng nhẽo mây đuà gió Chung bóng tình trong suối thơ trong…
Hôm đó hoa chanh hoa bưởi cười Mềm lòng mít ướt hứng sao rơi Mưa hồng hé nhụy quỳnh hoa trắng Gió lạnh bóng đè hoa mưa môi …
Nếu bạn muốn ngâm thơ các bài thơ về hoa chanh thì có thể tham khảo các gợi ý dưới đây.
Ngọc trong cát Tác giả: Mai Trắng
Em từ đất trũng đồng chiêm, Thân em như lụa tóc mềm như mây Mắt huyền đăm đắm thơ ngây Môi phơn phớt đỏ má hây hây đào. Trai làng những ước cùng ao, Đón đưa cho được lọt vào mắt em Em chưa dan díu gì duyên, Hoa còn phong nhuỵ ,đào nguyên nguyên đào…
Đẩy đưa duyên nợ thế nào Ai mang thành thị buộc vào thôn quê Em từ đồng đất mà đi Phồn hoa chưa tỏ đường đi lối về Hoa chanh nở giữa vườn lê Kẻ khen cũng lắm người chê cũng nhiều May thay nắng sớm mưa chiều Hoa chanh chẳng lẫn được màu hoa lê Hạ sang thu tới đông về Xuân đi xuân lại chưa hề ố hoen.
Như sen nở giữa đầm sen, Ngọc vùi trong cát vẫn nguyên dáng hình. Em xinh xinh bởi quê mình, Phải đâu em ở thị thành mới xinh.
Ngày xưa Tác giả: Phan Cửu Long
Thời gian con nhện giăng tơ Trở về quá khứ bơ vơ, một mình Này con rạch nhỏ trước đình Cây cầu cong vút, chúng mình dưới trăng Vườn dừa xào xạt, sương giăng Đưa về, em giận, khăng khăng, không gần Đêm khuya, tiếng dế vang ngân Mắt em lóng lánh thật gần mắt anh …… Bây giờ lẽ bước mình anh Ngày xưa thân ái như tranh hiện về Ầm ào cảm xúc … vỡ đê Từng mãnh kỷ niệm làm tê tái lòng Bây giờ em có còn không ? Bên chồng, có phút, tách lòng, nhớ anh ? Hoa chanh, nở giữa vườn chanh Còn hơi thở cuối … vẫn giành nhớ em !!!
Nhớ người xưa Tác giả: Nguyễn Ngọc Trinh
xuân về đồi tím thương ghê Gió vang câu hát đường về thơm hương Anh em sóng bước chung đường Dạt dào hương bưởi vấn vương gót người Hoa lồng vào gió cười tươi Sương pha sắc lá mây cười bay quanh Trên cành trắng nụ hoa chanh Con đường đá đỏ bên anh yên bình Đôi chim cất tiếng tỏ tình Em bên đồi tím một mình nhớ anh Con đường hoa lá xanh xanh Mây hồng thơ thẫn trôi nhanh qua cầu Đồi xưa tình cũ tìm đâu Hoa chanh vẫn trắng tình đầu trắng trong Tình anh em cất trong lòng Anh ơi có hiểu em mong nhớ người Ba mươi trăng tỏ trong đêm Trăng rải nhè nhẹ lên thềm nhớ mong Ai vang tiếng sáo tỏ lòng Đồi xưa cảnh cũ nhớ mong vô vàn Thơ buồn điệp khúc thở than Lòng em in đậm bóng chàng từ lâu
Bóng chiều Tác giả: Hồ Công Phong
Bóng chiều đã ngã về tây Khói lam quyện với chân mây cuối trời Hoàng hôn khuất bóng sau đồi Lặng nghe tiếng cuốc lẻ đôi gọi đàn Đôi chim vỗ cánh vội vàng Về nơi tổ ấm bên hàng cau xanh Thơm nồng hoa bưởi, hoa chanh Chiều quê một thuở an lành chiều quê Còn ta một nẻo đi về Nghiêng nghiêng bóng xế bộn bề xốn xan Nữa đời qua đã muộn màng Nữa đời nối tiếc muôn vàng ước mơ Nữa đời chưa trọn vần thơ Chưa tròn nốt nhạc, chưa vừa lòng nhau Đâu còn cho nữa đời sau Đâu còn một thuở trao nhau câu thề Đâu còn nhiều những đam mê Công danh sự nghiệp vụng về còn đâu… Cũng như một kiếp ve sầu Gieo mình, thoát xác vẫn hồi kiếp v
Chia sẻ ngay cho độc giả bài thơ viết về chủ đề mùa hoa chanh hay, ý nghĩa sau đây.
Tím ngát hoa chanh Tác giả: Chưa rõ
Ngày anh đi mùa hoa chanh nở Cô bé bên nhà mới độ tròn trăng Hôm tiễn anh nhập ngũ tòng quân Có đôi mắt cứ tần ngần chực khóc
Giữa chiều xuân mưa bụi bay lất phất Vuốt tóc cô, anh nắm chặt bàn tay ” Em ở lại nhớ lui tới bên đây Chăm sóc giúp u thầy anh nhé
Không được khóc – ngoan nào cô bé Đợi tin anh, ngày chiến thắng trở về “ Hoa chanh tím – tím cả chiều quê Ngan ngát thơm, hương tóc thề trinh nữ
Đêm hành quân giữa rừng già không ngủ Trăng hạ tuần chênh chếch phía đầu non Nhớ người yêu quên hết cả đạn bom Giữa trận địa vẫn không hề nao núng
Những dòng thư anh viết trên báng súng Gửi người yêu bao chan chứa ân tình Nơi quê nhà thấm thoát mấy mùa chanh Cô thiếu nữ ôm bóng hình đợi mãi
Những cánh thư bay đi về lại Rồi một hôm chim én báo tin buồn Giữa trận giặc anh đã bị thương Rồi hy sinh nơi chiến trường lửa khói
Cô chết lặng nghe tim mình đau nhói Khóc thương anh vời vợi suốt bao ngày Mùa chanh rồi, hoa tím nở trên tay Anh không về mừng hôm nay thống nhất
Chừng năm sau cũng vào ngày giáp tết Tiếng trẻ con ríu rít đầu làng Anh bộ đội tay xách một nhành lan Khoác ba lô và thêm cây nạng gỗ
Một bên chân của anh không còn nữa Mũ ngôi sao lấp lánh ánh nụ cười Mùa xuân về trong tiếng pháo thật vui Chẳng lâu sau đám cưới người lính trẻ
Anh thương binh hôn lên má vợ Chị dịu dàng… tà áo tím hoa chanh
Bài Thơ Hoa Chanh Nở Giữa Vườn Chanh
Nếu bạn đang tìm kiếm Bài Thơ Hoa Chanh Nở Giữa Vườn Chanh thì hãy xem ngay bài thơ Chân Quê của tác giả Nguyễn Bính dưới đây.
Chân quê Tác giả: Nguyễn Bính
Hôm qua em đi tỉnh về, Đợi em ở mãi con đê đầu làng. Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng. Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi! Nào đâu cái yếm lụa sồi? Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân? Nào đâu cái áo tứ thân? Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
Nói ra sợ mất lòng em, Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa. Như hôm em đi lễ chùa, Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh. Hoa chanh nở giữa vườn chanh, Thầy u mình với chúng mình chân quê. Hôm qua em đi tỉnh về, Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.