Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão [Nội Dung + Cảm Nhận + Phân Tích]

Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão ❤️️ Nội Dung, Phân Tích, Cảm Nhận Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão Hay Nhất ✅ Bài Thơ Ca Ngợi Đức Hi Sinh Và Tình Cảm Của Người Phụ Nữ Trong Gia Đình, Nhất Là Mẹ.

Nội Dung Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão

Bài thơ Mẹ vắng nhà ngày bão
Tác giả: Đặng Hiển

Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối.

Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức.

Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt.

Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ, thỏ con
Em thì chăm đàn ngan
Sớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua…

Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại
Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả gian nhà.

Thohay.vn Tặng Bạn ✔ Những Tuyệt Phẩm Thơ Về Mẹ ✔ BẤT HỦ NHẤT

Ý Nghĩa Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão

Bài thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão là một bài thơ của nhà thơ Đặng Hiển (Đặng Đức Hiển), được viết vào năm 1972 và được đưa vào sách giáo khoa tiếng Việt lớp 3 và 4. Bài thơ nói về tình cảm của ba bố con trong những ngày mẹ vắng nhà về quê trong khi trời đang có bão. Bài thơ thể hiện sự thiếu vắng, lo lắng và yêu thương của bố con dành cho mẹ qua những hình ảnh đời thường như hai chiếc giường ướt một, củi mùn lại ướt, chị hái lá cho thỏ, em chăm ngan, bố đi chợ mua cá… Bài thơ cũng cho thấy sự vui mừng khi mẹ trở về sau cơn bão: “Mẹ về như nắng mới – Sáng ấm cả gian nhà”. Bài thơ có lối kể chuyện tự sự, ngôn ngữ giản dị, gần gũi và giàu cảm xúc.

Tranh + Hình Ảnh Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão

Mẹ vắn nhà ngày bão
Mẹ vắn nhà ngày bão
Mẹ vắng nhà
Mẹ vắng nhà

Phân Tích Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão

Mẹ luôn là một chủ đề dễ khai thác trong thơ văn, được nhiều tác giả lấy cảm hứng và yêu thích. Tuy nhiên, phân tích trên một khía cạnh là góc nhìn của người mẹ và thành công thì không thể không kể đến Đặng Hiển. Bài thơ Mẹ vắng nhà ngày bão được kể trên góc nhìn của người mẹ, khiến cho người đọc thêm rõ hơn về tấm lòng của bậc sinh thành trong thiên hạ. Thông điệp bài thơ gửi tới cũng mới lạ và vô cùng ý nghĩa, là một bước đi mới trong nền văn học Việt Nam.

Hoàn cảnh của tác phẩm: mẹ vắng nhà khi bão chuẩn bị về

Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối

Bối cảnh câu chuyện tác giả muốn kể là vào một ngày mẹ về quê, trong nhà chỉ còn bố và hai đứa con. Những ngày đó bão ập tới, mẹ không thể về nhà. Ở nơi xa, người mẹ vẫn mong ngóng trở về, thương cảnh bố con ở nhà không có người phụ nữ. Câu chuyện có một cái kết đẹp, khi trời trong mẹ lại trở về. Gia đình lại đoàn viên và rộn vang những tiếng cười ấm áp.

Hình ảnh của ba bố con xuất hiện trong suy nghĩ của người mẹ. Từ đó, ta thấy được nhân vật mẹ là người như thế nào?

Ở phương xa, người mẹ luôn nghĩ về gia đình nhỏ của mình. Mẹ có những nỗi bận tâm từ nhỏ nhất là giấc ngủ của chồng con, thương gia đình khi vắng người nội trợ. Hình ảnh mẹ tựa cửa, thao thức không ngủ vì lo cho gia đình đã khiến người đọc cảm động. “Mẹ cũng không ngủ được/ Thương bố con vụng về“. Ta cũng thấy được rằng, cuộc sống hàng ngày của gia đình là do người mẹ chăm lo, vậy nên người mẹ càng thêm quan tâm. Đó là nỗi niềm chung của tất cả người làm vợ, người làm mẹ. Họ đều mong đem đến cho gia đình những điều tốt đẹp và tỉ mỉ nhất. Khi vắng mẹ, gia đình vẫn như bình thường, tiếp tục cuộc sống thường nhật. Những đứa trẻ như trưởng thành hơn, người bố cũng biết lo toan. Có lẽ thông qua trận bão này, gia đình càng hiểu được tầm quan trọng của người mẹ và thêm yêu thương, đơn đần.

Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ, thỏ con
Em thì chăm đàn ngan
Sớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua…

Khung cảnh đoàn tụ của gia đình khi mẹ trở về.

Khi mẹ trở về, trời đã sáng trong trở lại, bão đã đi qua. Mẹ như mang theo ánh nắng quay về, khiến cho gia đình nhỏ bừng sáng lên. “Mẹ về như nắng mới/ Ấm áp cả gian nhà”. Vậy là, vị trí người mẹ trong nhà vô cùng quan trọng. Những ngày giông bão kia cũng chính là phép ẩn dụ cho những khó khăn khi không có mẹ của ba bố con. Vậy nên, khi mẹ trở về, căn nhà lại sáng bừng trở lại và thật ấm áp. Cuộc chia xa đó không khiến họ thêm xa cách, dường như tình cảm càng thêm thắm thiết, càng biết quý trọng và yêu thương nhau.

Nghệ thuật của tác phẩm:

Tác giả viết một bài thơ có cấu trúc như câu chuyện ngắn, kể về một lần mẹ đi xa nhà. Ngôn ngữ không hoa mỹ, cầu kỳ mà tác giả sử dụng những từ đơn giản. Những hình ảnh xuất hiện trong bài thơ cũng là những hình ảnh đặc trưng của làng quê và cảnh sinh họa của những gia đình Việt Nam. Điều đó giúp người đọc dễ liên tưởng và thấy gần gũi hơn. Mối quan hệ trong gia đình cũng được tác giả xử lý rất khéo léo, xây dựng một gia đình gắn kết và yêu thương.

Tác phẩm tuy thuộc một đề tài quen thuộc nhưng lại không đi theo lối mòn thường thấy. Thông qua ngôi kể, những hình ảnh và phép nghệ thuật, tác giả đã nâng cao vị trí người mẹ. Đây có thể coi là một thành công, làm nên sự đặc sắc của tác phẩm. Thông qua bài thơ, tác giả cũng thể hiện được ý nghĩa tôn vinh những người mẹ và tình cảm của gia đình trong hiện thực.

Những Cảm Nhận Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão

Thohay.vn chia sẽ những bài văn phân Tích, Cảm Nhận Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão của Đặng Hiển hay nhất dưới đây:

Cảm Nhận Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão

Đề tài về mẹ luôn được nhiều thi sĩ khai thác trong đó có bài thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão của nhà thơ Đặng Hiển lại để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả nhất. Bài thơ dung dị với lối kể chuyện tự sự thật cảm động khi hiện lên một tình huống mẹ vắng nhà để nổi bật tầm quan trọng của người mẹ. Đồng thời ca ngợi đức hi sinh và tình cảm của người phụ nữ trong gia đình. Phải đọc hết chúng ta mới có thể cảm nhận sâu sắc được sự độc đáo trong sáng tác của nhà thơ. Vậy ngay bây giờ mình cùng nhau trầm lặng cảm nhận những ý nghĩa và thông điệp của nhà thơ muốn gửi đến chúng ta nhé!

Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối
Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức
Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ được
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt
Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ, thỏ con
Em thì chăm đàn ngan
Sớm lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua…
Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại
Mẹ về như nắng mới
Ấm áp cả gian nhà

Trong gia đình Việt Nam, người mẹ có một vị trí rất quan trọng. Người phụ nữ Việt Nam mang trong mình những đức tính quý báu từ lâu đời, đó là: trung hậu, đảm đang, thuỷ chung, yêu thương chồng con hết mực, chăm lo cuộc sống hằng ngày chu đáo…

Nhà thơ Đặng Hiển đã chọn một tình huống khá đặc biệt: Mẹ vắng nhà ngày bão. Mẹ vắng nhà đã là một thiếu thốn lại đúng ngày bão thì sự thiếu hụt này càng tăng lên gấp bội. Bài thơ dung dị với lối kể chuyện tự sự thật cảm động khi hiện lên hình ảnh: “Hai chiếc giường ướt một – Ba bố con nằm chung”.

Bây giờ, cuộc sống đã khá hơn nhưng cách đây vài chục năm trước ở thời điểm nhà thơ viết bài thơ này thì đời sống còn khá chật vật nhất là những Khu tập thể công nhân viên chức.

Ba bố con nằm chung rất ấm mà vẫn thấy thiếu một khoảng trống: “Vẫn thấy trống phía trong – Nằm ấm mà thao thức”. Tình yêu thương là thế, người này nghĩ về người kia có một linh giác nào đó giao cảm nối họ với nhau: “Nghĩ giờ này ở quê – Mẹ cũng không ngủ được”.

“Cơn mưa dài” ở đầu bài không những dài về khoảng cách không gian mà cả thời gian tâm trạng nữa. Ta hình dung ra hình ảnh người mẹ bồn chồn lòng như lửa đốt: “Thương bố con vụng về – Củi mùn thì lại ướt”. Bây giờ chúng ta nấu bằng bếp ga, bếp điện; ngày đó cuộc sống thiếu thốn phải nấu bằng củi gỗ, mùn cưa – thứ nhiên liệu thô sơ này ướt đẫm thì khó mà nhen đỏ được.

Tác giả chọn chi tiết thật đắt, thật sống động nói về cái ăn, cái ngủ thiết thực của con người làm bối cảnh để nổi bật lên tình thương yêu gắn bó với nhau, nương tựa vào nhau vượt lên những khó khăn vật chất.

Nhà thơ Đặng Hiển tiếp tục cái mạch kể thật thà về chuyện chị hái lá cho thỏ, em chăm đàn ngan và: “Bố đội nón đi chợ – Mua cá về nấu chua”. Bố đội nón hay bố đang tập làm mẹ, học theo mẹ biết nấu cả canh chua cho con – Một món ngon ẩm thực rất quen thuộc ở nông thôn. Hình ảnh “Bố đội nón” thật ngồ ngộ thương thương mà thẫm đẫm tình người.

Bài thơ là một loạt ứng xử về các mối quan hệ giữa: Bố và con, con và mẹ, vợ và chồng giữa con người và thế giới và vật nuôi thật ấm cúng. Vắng mẹ, nhưng mẹ vẫn phảng phất đâu đây trong mỗi việc làm của con, của bố.

Khổ cuối bài thơ chuyển mạch, ảo hoá lung linh bừng sáng khi: “Thế rồi cơn bão qua – Bầu trời xanh trở lại”. Đây là quy luật của tự nhiên, nhưng “Mẹ về như nắng mới – Sáng ấm cả gian nhà”. Là sự đột biến của cảm xúc con người đẩy lên thành cảm giác. Nắng có thể là ánh mặt trời nhưng cao hơn là hơi ấm thương yêu toả ra từ lòng mẹ.

Viết về mẹ là một đề tài quen thuộc dễ có sự trùng lặp về cấu tứ. Nhà thơ Đặng Hiển đã dùng lối “đòn bẩy” để nâng hình ảnh người mẹ lên qua bóng dáng, việc làm, tình cảm của những người thân là một tứ thơ độc đáo. Đây là một thành công của anh góp vào trang thơ viết về mẹ một nốt trầm sâu thẳm, một gam màu sáng ấm, một bức tranh quê gần gũi yêu thương và cảm động.

Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão là một thi phẩm đặc sắc giàu ý nghĩa sâu sắc. Tác giả muốn tôn vinh vị trí và lòng biết ơn của những người mẹ đã hi sinh cho gia đình. Đồng thời thể hiện sự đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau của các thành viên khi gặp khó khăn, trắc trở. Bài thơ đến nay vẫn còn vẹn nguyên giá trị và được ca tụng mạnh mẽ.

Cảm Nhận Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão Ngắn Nhất

Mẹ luôn là người chăm sóc, vun vén cho cả gia đình. Nên khi đọc bài thơ ” Mẹ vắng nhà ngày bão” của nhà thơ Đặng Hiến chúng ta thấy được hình bóng gia đình của mình trong đó. Mỗi ngày mẹ sẽ là người chăm lo cho bố con từng miếng ăn giấc ngủ. Nhưng khi một ngày mẹ về quê lại đúng ngày mẹ về quê thật là vất vả. Cơn bão gió to, mưa nhiều ngày này qua ngày khác.

Ở nhà ba bố con phải chịu cảnh dột nhà, thế nên ba bố con phải nằm chung để cho đỡ lạnh và không bị ướt. Trong lúc này trong lòng ai cũng nhớ về mẹ, nghĩ lúc này mẹ ở nhà cũng thao thức lo cho bố con ở nhà. Biết là dù mẹ có ở đâu cũng luôn trông ngóng về nhà và lo cho ba cha con. Dù thiếu vắng mẹ thì ba cha con vẫn làm những việc của riêng mình, chị thì đi hái lá cho thỏ ăn, còn em thì chăm đàn ngan. Bố phải đi chợ mưa thức ăn.

Và rồi cũng đến lúc cơn bão qua đi cũng là lúc bầu trời trong xanh trở lại và đó cũng là lúc mẹ về. Tác giả sử dụng hình ảnh ngày bão ngày nắng để thấy rằng vắng mẹ thì đó là ngày bão. Còn khi mẹ về ai cũng vui mừng thì đó là ngày nắng mới.

Cảm Nhận Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão Học Sinh Giỏi

Bài thơ Mẹ vắng nhà ngày bão của nhà giáo – nhà thơ Đặng Hiển được in lần đầu ở tạp chí Văn nghệ Hà Tây năm 1980, được đưa vào Tuyển tập thơ thiếu nhi. Bài thơ được đưa vào sách giáo khoa Tiếng Việt tiểu học trong nhiều năm.

Khổ 1 : Tình huống mẹ vắng nhà ngày bão

Tác giả kể lại sự việc đã diễn ra như một thước phim về cảnh mưa bão kéo dài và mẹ phải đội mưa suốt dọc đường về quê. Từ chỉ số lượng “mấy” cho thấy mẹ về quê không phải chỉ một ngày mà là mấy ngày. Nỗi nhớ mẹ vì thế nhiều lên, sự trống trải dường như cũng theo đó mà nhân lên.

Khổ 2, 3, 4 : Cảnh bố con ở nhà trong những ngày mưa bão

Nếu khổ 1 nói về hình ảnh mẹ trên con đường về quê thì khổ 2 lại là hình ảnh bố con nằm ngủ trong đêm mưa bão, trong một ngôi nhà nhỏ, đơn sơ, nghèo nhưng thanh sạch mà yên ấm, hạnh phúc. Nhà dột đến mức “hai chiếc giường ướt một”, ba bố con “nằm ấm mà thao thức” vì nhớ mẹ. Cả nhà luôn không lúc nào thiếu vắng một ai, giờ mẹ về quê, căn nhà vắng mẹ, lại là những ngày mưa bão, nên dù thế nào, vẫn thật trống trải. Ba bố con nằm một giường mà “vẫn thấy trống phía trong” chỗ mẹ vẫn nằm vì thiếu hình bóng của mẹ. Ngôi nhà vắng đi tiếng cười của mẹ, bóng dáng thân yêu của mẹ, dù chỉ là một ngày cũng làm cả nhà trống vắng, ngẩn ngơ, nữa là những ngày mưa bão.

Nhưng đâu phải chỉ có bố con nghĩ đến mẹ, chắc hẳn, mẹ cũng lo cho bố con vì “vắng đàn ông quạnh nhà, vắng đàn bà quạnh bếp”. Khi không có mẹ, bữa cơm trong những ngày mưa bão cũng thật lúng túng từ củi lửa, bếp núc đến việc nấu nướng, chế biến món ăn. Am áp và cảm động thay tình cảm gia đình : bố con thao thức, trống trải, nhớ mẹ ; mẹ thương bố con. Khi mẹ đi vắng, nhà cửa sẽ thế nào, cơm cháo liệu có được tươm tất không ? Nhà thơ đã diễn tả thật cảm động và chính xác nỗi thương lo của người chồng dành cho vợ, của người mẹ dành cho các con, của người phụ nữ dành cho tổ ấm nhỏ bé của mình.

Khổ thơ thứ ba nêu tâm trạng của ba bố con hướng về mẹ ở quê xa, hẳn mẹ cũng biết bố con lúng túng như thế nào. Khổ thứ tư bắt đầu với quan hệ từ “nhưng” để khẳng định rằng, dù có lúng túng, ba bố con vẫn ai vào việc nấy, bố đi chợ, chị chăm thỏ, em chăm đàn ngan. Mẹ vắng nhà, ba bố con đêm nằm thao thức nhớ mẹ, nhưng sớm mai tỉnh dậy, mặt trời vẫn mọc, vẫn là những công việc thường ngày, cuộc sống vẫn tiếp diễn, bố con chăm chút nhau, vui vầy, ấm áp trong niềm vui lao động. Những khoảnh khắc thường nhật, công việc thường nhật mà sao chan chứa yêu thương, tin tưởng. Nỗi lo của người mẹ, người vợ ở khổ thơ trên đến đây đã mờ nhạt đi, nhường chỗ cho sự vững vàng, ấm áp, tin cậy khi có một người chồng, người cha đầy trách nhiệm, biết chăm chút con cái, nhà cửa khi người phụ nữ vắng nhà. Hạnh phúc đời thường thật bình dị, thanh cao, đáng để cho con người ta nâng niu, gìn giữ.

Khổ cuối: Mẹ trở về làm cả ngôi nhà toả rạng ánh sáng của niêm vui, niềm hạnh phúc

Cơn bão đến rồi đi, mẹ đi rồi trở về nhà. Hình ảnh đẹp nhất của bài thơ là giây phút mẹ bước về ngôi nhà thân yêu. Hình ảnh so sánh “Mẹ về như nắng mới – Sáng ấm cả gian nhà” là hình ảnh giàu sức gợi, nhiều ý nghĩa. Nắng mới là nắng ấm, tươi sáng, rạng ngời. Mẹ về, cả gian nhà không chỉ sáng mà còn ấm áp, tươi vui lạ thường. Nếu ở đầu bài thơ là cảnh huống mang tâm trạng trống vắng, bâng khuâng vì mẹ vắng nhà và vì bão nên giường ướt, mưa lạnh thì đến đây là cảnh tượng mới mẻ, tràn ngập ánh sáng của niềm vui khi mẹ về. Điều đó chứng tỏ người vợ, người mẹ cũng là người nuôi dưỡng

Cảm Nhận Về Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão Hay

Bài thơ diễn tả cảm xúc vui mừng khôn xiết của gia đình sau nhiều ngày mong ngóng mẹ về. Mẹ đi vắng, cũng là lúc cơn bão ập đến. Cơn bão của thiên nhiên hay cơn bão trong lòng mỗi người khi không có mẹ? Hình ảnh so sánh “Mẹ về như nắng mới – Sáng ấm cả gian nhà” là hình ảnh giàu sức gợi, nhiều ý nghĩa. Nắng mới là nắng ấm, tươi sáng, rạng ngời.

Mẹ về, cả gian nhà không chỉ sáng mà còn ấm áp, vui tươi lạ thường. Mẹ trở về, thời gian xa vắng đã kết thúc, giống như cơn bão đã qua đi, trời lại quang mây, lặng gió. Hình ảnh “nắng mới” là hình ảnh của mẹ, mẹ đã trở về xua đi sự trống trải, sự mong mỏi của mọi người trong gia đình. Sự so sánh đó giúp ta hiể được một điều sâu sắc là: Mẹ cần thiết cho cả gia đình chẳng khác nào ánh nắng cần thiết cho sự sống! Khổ thơ kết thúc nâng cao hẳn bài thơ lên.

Mẹ về như nắng ấm về, chẳng có hình ảnh so sánh nào đẹp hơn thế. Bài thơ Mẹ vắng nhà ngày bão nói được đầy đủ các mối quan hệ thương yêu trong một gia đình. Tình huống cơn bão nâng cao hơn một mức về tình cảm của các mối quan hệ ruột thịt. Vai trò của người mẹ trong gia đình thật quan trọng và đáng trân quý biết bao! Em sẽ luôn chăm ngoan học giỏi để mẹ vui lòng.

Giáo Án Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão

Giáo Án Bài Thơ Mẹ Vắng Nhà Ngày Bão.

I. YÊU CẦU CẦN ĐẠT
1. Phát triển năng lực đặc thù

a. Phát triển NL ngôn ngữ:
 – Nghe
– viết đúng đoạn trích bài thơ  Mẹ vắng nhà ngày bão   
– Biết trình bày có thẩm mỹ bài thơ .
 – Làm đúng bài tập chính tả

b. Phát triển NL văn học:

 – Có ý thức thẩm mỹ khi trình bày bài thơ,
 – cảm nhận ý nghĩa đẹp của bài thơ đã viết.

2. Phát triển năng lực chung và phẩm chất:
 – NL tự chủ và tự học, giao tiếp và hợp tác.
 – Bồi dưỡng phẩm chất nhân ái.
 – Bài học rèn cho HS tính kiên nhẫn, cẩn thận.

II. ĐỒ DÙNG DẠY HỌC
1. Đối với giáo viên

  – Máy tính,
  – ti vi.

2. Đối với học sinh
  – SGK,
  – vở bài tập Tiếng Việt
  – bảng con

III. CÁC HOẠT ĐỘNG DẠY VÀ HỌC
 1. HĐ1: Khởi động, (5 phút)

 a. Mục tiêu:
   – Củng cố nề nếp học tập,
   – rèn luyện tính cẩn thận,
   – kiên nhẫn khi làm BT.

b.Cách tiến hành:
   – GV cho cả lớp hát và vận động bài: Đi nhà trẻ.
   – Giới thiệu bài và ghi mục bài trên bảng: Bài viết 1: Nghe – Viết: Mai con đi nhà trẻ.

 2. HĐ2: Nghe – viết (20 phút)
a. Mục tiêu: 
   – viết lại chính xác đoạn trích bài thơ Mai con đi nhà trẻ.
   – hiểu cách trình bày một bài thơ 5 chữ
   – chữ đầu mỗi dòng thơ viết hoa
   – lùi vào 3 ô li tính từ lề vở.

 b. Cách tiến hành: GV nêu nhiệm vụ.
   – GV đọc trong SGK bài thơ HS cần nghe
   – viết: đoạn trích bài thơ 
“Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối.  “

yêu cầu cả lớp nhìn SGK, đọc thầm theo.
   – GV mời 2 HS đọc lại bài thơ trước lớp.
   – GV đặt câu hỏi và hướng dẫn HS nhận xét bài thơ:
   – GV gọi một số HS trả lời câu hỏi, yêu cầu cả lớp lắng nghe, nhận xét.
   – GV nhận xét, chốt đáp án, hướng dẫn HS chuẩn bị viết.
   – GV đọc cho HS viết những từ ngữ khó trong bài thơ vào bảng con.

 d. Đọc cho HS viết
   – GV yêu cầu HS nghe GV đọc viết đúng bài vào vở.
   – GV theo dõi, uốn nắn, kèm cặp HS viết

 e. Chấm chữa bài
   – GV chấm, chữa bài
   – GV yêu cầu HS đọc lại bài, tự chữa lỗi bằng bút chì ra lề vở hoặc vào cuối bài chép.
   – GV nhận xét, đánh giá 5 – 7 bài về các mặt: nội dung, chữ viết, cách trình bày; yêu cầu cả lớp lắng nghe, tự sửa bài của mình.

 3. Luyện tập theo văn bản đọc.
   – Gọi HS đọc lần lượt các yêu cầu sgk
   – Cho HS trả lời câu hỏi
   – Tuyên dương, nhận xét.
   – Yêu cầu 2: HDHS đặt câu với từ vừa tìm được.
   – GV sửa cho HS cách diễn đạt.
   – Yêu cầu HS viết câu vào bài
   – Nhận xét chung, tuyên dương HS.

 4. Củng cố, dặn dò:
   – Hôm nay em học bài gì?
   – GV nhận xét giờ học.
   – dặn dò HS về nhà học bài và chuẩn bị bài mới

Thohay.vn Chia Sẽ ✅ Bài Thơ Màu Của Quả ✅ Nội Dung, Hình Ảnh, Giáo Án

Viết một bình luận