Bài Thơ Về Biên Cương: Chùm Thơ Về Bộ Đội Biên Phòng Hay

Lưu lại các bài thơ về biên cương hay nhất. Cùng tham khảo thêm chùm thơ về bộ đội biên phòng vô cùng ý nghĩa.

Những Bài Thơ Về Biên Cương Hay Nhất

Khám phá những bài thơ về biên cương hay nhất, những tác phẩm thơ đặc sắc kể về cuộc sống và tinh thần người lính biên cương.

Bài thơ về biên cương: Biên cương hành
Tác giả: Phạm Ngọc Lư

Biên cương biên cương chào biên cương
Chào núi cao rừng thẳm nhiễu nhương
Máu đã nuôi rừng xanh xanh ngắt
Núi chập chùng như dãy mồ chôn
Gớm, gió Lào tanh mùi đất chết
Thổi lấp rừng già bạt núi non
Mùa khô tới theo chân thù địch
Ta về theo cho rậm chiến trường
Chiến trường ném binh như vãi đậu
Đoàn quân ma bay khắp bốn phương
Lớp lớp chồm lên đè bẹp núi
Núi mang cao điểm ngút oan hờn
Đá mang dáng dấp hình chinh phụ
Trơ vơ chóp núi đứng bồng con
Khu chiến ngày tràn lan lửa dậy
Đá Vọng Phu mọc khắp biên cương
Biên cương biên cương đi biền biệt
Chưa hết thanh xuân đã cùng đường
Trông núi có khi lầm bóng vợ
Ôm đá mà mơ chuyện yêu đương
Thôi em, sá chi ta mà đợi
Sá chi hạt cát giữa sa trường
Sa trường anh hùng còn vùi dập
Há rằng ta biết hẹn gì hơn?

Đây biên cương, ghê thay biên cương!
Núi tiếp rừng, rừng tiếp khe truông
Hãi hùng chưa trời hoang mây rậm
Mùa mưa về báo hiệu tai ương
Quân len lỏi dưới tàn lá dữ
Lá xôn xao xanh mặt hoảng hồn
Sát khi đằng đằng rừng dựng tóc
Ma thiêng còn ngán lũ cô hồn
Cô hồn một lũ nơi quan tái
Có khi đã hoá thành thú muông
Cô hồn một lũ nơi đất trích
Vỗ đá mà ca ngông hát cuồng
Chém cây cho đỡ thèm giết chóc
Đỡ thèm môi mắt gái buôn hương

Đây biên cương, ghê thay biên cương!
Tử khí bốc lên dày như sương
Đá chảy mồ hôi rừng ứa máu
Rừng núi ơi ta đến chia buồn
Buồn quá giả làm con vượn hú
Nào ngờ ta con thú bị thương
Chiều hôm bắc tay làm loa gọi
Gọi ai nơi viễn xứ tha phương?
Gọi ai giữa sơn cùng thuỷ tận?
Ai người thiên cổ tiếc máu xương?
Em đâu, quê nhà chong mắt đợi
Hồn theo mây trắng ra biên cương
Thôi em, yêu chi ta thêm tội
Vô duyên xui rơi lược vỡ gương
Ngày về không hẹn ngày hôn lễ
Hoặc ngày ta nhắm mắt tay buông
Thôi em, chớ liều thân cô phụ
Chiến trường nay lắm nỗi đoạn trường
Nơi nơi lạnh trăm dòng sông Dịch
Kinh Kha đời nay cả vạn muôn
Há một mình ta xuôi biên tái
“Nhất khứ bất phục phản” là thường!

Thôi em, còn chi ta mà đợi
Ngày về: thân cạn máu khô xương
Ngày về: hôn lễ hay tang lễ
Hề chi! buổi chinh chiến tang thương
Hề chi! kiếp cây rừng đá núi
Nghìn năm hồn quanh quẩn biên cương.

Bài thơ về biên cương: Phía Nam nỗi nhớ
Tác giả: Võ Thành Hạo

Anh thèm một chút nắng phương Nam
Như bao người yêu nhau thèm cái hôn trao gửi
Anh có bao mùa đông qua cuộc đời
Bao mùa nắng hồng hào vẫy gọi
Nơi đây một trời sương trắng bay
Muốn gởi về em, phía nam nỗi nhớ
Nơi dòng sông phù sa trôi lững lờ
Bình yên xuôi về chín cửa.
Câu hát làm anh nhớ em hơn
“Nghe đài báo gió mùa đông bắc”
Ở quê ta đang bước vào vụ gặt
Nắng xôn xao con mắt, lúa rực vàng.
Là lúc nơi anh mùa đông sang
Chân núi xám dưới trời sương muối đậm
Câu hát nhuốm màu rừng xanh thẫm
Đọng thành nỗi nhớ trong anh.
Nên bây giờ dẫu mùa đông rất hanh
Vẫn ấm áp dù phong phanh áo lính
Trước mặt anh biên thùy chưa yên tĩnh
Và sau lưng là nỗi nhớ phía nam.

Bài thơ xin tặng đất và người
Tác giả: Hồ Hoàng Đông

Đã đến đất này, không cần nói
Chỉ cần chìa tay và cười tươi
Sương gió biên cương thêm thắm thiết
Thuốc thơm một điếu, ấm tình người.

Đã đến đất này, không cần biết
Lạ quen sau trước, cứ uống say
Bồng bềnh chăn mây cùng gối núi
Một đêm, trích tiên ngủ lại đây.

Đã đến đất này, không muốn đi
Tình người, rượu ngọt, điếu thuốc thơm
Mơ em đàn Tính dây trong, đục
Điệu Then, ru ta, trót phải lòng.

Trót đến đất này, ta phải viết
Tặng người hảo hữu những đêm sương
Ngày mai ta về lại phố thị
Bài thơ tri ân, đất cùng người.

Bài thơ về biên cương: Biên giới
Tác giả: Nguyễn Bá

Địa Tạng, Sa Kỳ (1)
Núi nung màu trận mạc
Biên giới rạch chân người lính gác
Hai nước lại nối liền rễ cây.
Chiến tranh còn lẩn quất đâu đây
Nơi Thạch Sanh mài rìu đốn củi
Giờ là nghĩa trang liệt sĩ
Lấy biên thùy làm bia

Ngược đường Xà Xia… Xà Xia (2)
Bao vương quốc ai vùi trong cát?
Voi, ngựa, chiến thuyền và xe tăng xích sắt
Những Quỳnh Nga dệt lụa đâu rồi?
Vĩnh biệt chiến tranh cho người với người
Không còn gọi nhau là giặc
Bọn ngu dốt không còn gây tội ác
Biên giới ngoằn ngoèo trườn thoát nỗi đau…

Bài thơ về biên cương: Vầng trăng đỏ
Tác giả: Kim Ba

Tưởng nhớ các cháu bị giặc tàn sát
ở biên giới Tây Nam

Lâu mới về Ba Chúc
thoắt đã hai mươi năm
nhớ vầng trăng mất rằm
đỏ bầm trong ký ức

Chùa Phi Lai lạnh ngắt
ngập ngụa dấu máu loang
núi Tượng khói còn bốc
có ai lẩn trong hang?

Đâu tiếng chân nghịch ngợm
nhảy múa nhịp đồng dao
chỉ dội ngang lồng ngực
tiếng đàn trẻ kêu gào

Không tiếng trẻ đùa chơi
nên trăng hóa mồ côi?
trên ngôi làng không người
trăng trôi… trôi… trôi… trôi…

Tuổi thơ trăng vàng mật
trăng tím thuở yêu nhau
một lần gặp trăng đỏ
ám một đời nỗi đau.

Bài thơ về biên cương: Ai nhớ?
Tác giả: Minh Sơn Lê

Ai đem phất ngọn cờ lau
Hoa Lư lập quốc kéo nhau cùng về?
Ai mang cung kiếm nguyện thề
Bạch Đằng ghi dấu ê chề Hán quân?

Ai chiêm bao giấc mộng thần
Thăng Long dựng đế trăm năm vững bền?
Ai phi ngựa giữa làn tên
“Nực cười châu chấu” gọi tên quân thù?

Ai ba lần thắng quân Nguyên
Đánh đông dẹp bắc giữ yên sơn hà?
Ai yêu Tổ quốc thật thà
Không màng vương tước chẳng thà hy sinh?

Ai vừa tuổi mới thư sinh
Cờ đề sáu chữ, hy sinh thân mình?
Ai ngồi đan sọt một mình
Lòng lo nghĩ chuyện nước mình đau thương?

Ai mười năm chịu đau thương
Một lòng phục quốc biên cương thu về?
Ai đêm xuân tiến quân về
Thăng Long giải phóng thu về nước non?

Ngàn năm sử sách vẫn còn
Nước Nam còn những người con anh hùng!

Bài thơ về biên cương: Anh đã ra đi
Tác giả: Võ Văn Trực

Thế là anh đã ra đi
Trọn một đời bất hạnh
Có buổi chiều nào buốt lạnh
Như chiều hôm nay?

Đồng đội anh đâu cả? Chỉ còn đây
Bà con dân làng, họ mạc
Những người đồng chiêm chất phác
Như câu vè quê ta
Tiễn đưa anh đến tận cuối đồng xa
Đắp nắm đất, rồi cúi đầu, vĩnh biệt…

Trời vẫn rét như năm nào giá rét
Việt Bắc ơi, còn nhớ anh chăng?
Đất biên cương còn in dấu anh nằm
Đêm đợi giặc lá rừng thay chăn chiếu?
Chiếc mũ lưới đã sờn mòn quân hiệu
Trấn thủ vàng đã đứt chỉ đường khâu
Anh vẫn thủy chung như thuở ban đầu
Trang phục ấy hiện hình trong tấm ảnh
Đặt im lặng trên nấm mồ cô quạnh.

Đồng đội anh năm ấy đâu rồi?
Đồng đội anh năm ấy đâu rồi?
Đồng đội anh năm ấy đâu rồi?

Anh còn chờ chi nữa, anh ơi
Tan tác hết, mỗi người đi mỗi ngả
Họ kiếm sống những miền quê xa lạ,
Chỉ còn đây họ mạc, dân làng
Suốt một đời vất vả, cưu mang
Cưu mang tận đến ngày anh tắt thở
Cưu mang tận đến khi nằm xuống mộ
Khói nhang thơm quê kiểng của muôn đời.

Ngoài các bài thơ về biên cương, chia sẻ cho bạn tuyển tập 🍃Bài Thơ Về Chú Bộ Đội Hải Quân 🍃hay và ý nghĩa

Các Bài Thơ Về Biên Giới Đặc Sắc

Đắm chìm trong thế giới của biên giới qua các bài thơ về biên giới đặc sắc, mang đến sự cảm thông và hiểu biết về công lao của người lính biên giới.

Chiều biên giới
Tác giả: Lò Ngân Sủn

Chiều biên giới em ơi
Có nơi nào xanh hơn
Như tiếng chim hót gọi
Như chồi non cỏ biếc
Như rừng cây của lá
Như tình yêu đôi ta.

Chiều biên giới em ơi
Có nơi nào cao hơn
Như đầu sông đầu suối
Như đầu mây đầu gió
Như quê ta ngọn núi
Như đất trời biên cương.

Chiều biên giới em ơi
Có nơi nào đẹp hơn
Khi mùa hoa đào nở
Khi mùa sở ra cây
Lúa lượn bậc thang mây
Mùi toả ngát hương bay.

Chiều biên giới em ơi
Rừng chăng dây điện sáng
Ta nghe tiếng máy gọi
Như nghe tiếng cuộc đời
Lòng ta thầm mê say
Trên nông trường lộng gió
Rộng như trời mênh mông.

Chiều biên giới em ơi
Đôi ta cùng chiến hào
Gần nhau thêm bền chí
Tình yêu là vũ khí
Giữ đất trời quê hương.

Chiều biên giới em ơi
Nghe con sông chảy xiết
Nghe con suối thác đổ
Hồn ta như ngọn gió
Thổi giữa trời quê hương

Tổ quốc ở biên giới
Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo

Ấy thế mà tôi đã đi
Dọc đường viền quanh quanh trên bản đồ Tổ Quốc
Cái đường viền li ti dấu chân người thương nước
Thức qua ngày, thức qua đêm
Móng Cái, Lai Châu, Cha Lo, Hà Tiên…
Bao địa danh nghe rưng nước mắt!

Những vùng đất đai… đất đai xa khuất
Như cuối chân trời, như bị lãng quên
Nhện vẫn chăng tơ nhắc nghề dệt vải
Gặp mẹ Âu Cơ quanh bập bùng đống lửa
Quanh bao nòng súng bình yên sao xanh
Những vùng rừng hoa ban, hoa ban
Hoa ban trắng vô tư, ngây dại
Cô gái Tày mời tôi nhấp rượu
Đàn tính, tay người, lá nguỵ trang…

Những đêm trăng mờ ảo cây rừng
Cây rừng cháy, cây rừng đâm lộc
Tên bạn học ngày nào tôi bỗng gặp
Trên tấm bia dựng vội cuối Trường Sơn
Tiếng đàn ta-lư chạm giọt sương rừng
Tiếng hát Đam San rì rầm gió núi
Tiếng chiêng trống và tiếng gầm đại bác
Vọng âm thầm qua mỗi bước chân tôi…

Ấy thế mà tôi đã đi
Bước núi chập chùng
Để đến đồng bằng thênh thang bước gió
Vượt sóng Cửu Long thuyền nan, thuyền gỗ
Những chiếc thuyền chở đạn ngày nào
Giờ tì tay vào khẩu súng mang theo
Gió thổi… trời xanh… biên giới…

Tổ quốc tôi – trái tim Hà Nội
Dồn máu nuôi biển xanh hàng trăm hải lý
Dồn máu nuôi những hòn đảo xa vời
Những hòn đảo theo thuỷ triều chìm nổi
Vẫn thuỷ chung tình Mẹ với Con yêu…

Tổ quốc tôi – trái tim Hà Nội
Dồn máu lên biên giới xa xôi
Dồn máu lên mỗi bước chân tôi
Dọc đường viền quanh quanh trên bản đồ Tổ Quốc
Máu vẫn đỏ không thể nào khác được
Da lính xạm sốt rừng – máu vẫn đỏ mà thôi!

Tổ Quốc tôi! Tổ Quốc tôi ơi
Ở biên giới Người giàu có nhất
Ở biên giới Người gần gũi nhất
Ở biên giới Người sâu lắng nhất
Khi máu người râm ran mỗi bước chân tôi
Khi tình yêu Người thắp sáng sao xanh
Trên mũi súng như mắt người lính gác
Như mắt người yêu dõi nhìn ấm áp…

Biên giới
Tác giả: Lữ Huy Nguyên

Một ánh trăng chia đều
Soi vàng hai bóng suối
Thế đấy mà biên giới
Tự muôn đời xa xưa
Từng tối đèn tắt lửa
Cầm tay nhau cậy nhờ
Rượu nồng chung miệng chén
Giã bạn buổi chiều mưa
Một câu sli câu lượn
Ấm tình lúc đón đưa
Chua bóng mát ban trưa
Chung một dòng suối lũ
Tiếng sét đánh bên này
Bên kia cùng mất ngủ
Một đoạn đèo sạt lở
Mở lối mòn đi chung
Viên thuốc ghìm cơn sốt
Bóng cây núp mát cùng
Một giống ngô to bắp
Chia đều hai bãi sông…

Dẫu bầu trời mưa dông
Ngập chìm cơn bão dội
Bóng mây mù bay tan
Trăng lại vàng biên giới
Như muôn đời xa xưa
Soi chùm hai ngọn suối
Một tán cây đỉnh rừng
Bóng xoà hai dệ núi
Bến nước tắm chung dòng
Khói thuốc bào hút chung
Và tiếng ru trẻ nhỏ
Vui lan hai cánh đồng

Biên giới với ta và rừng
Tác giả: Kim Tuấn

Khi về núi đứng trông theo
con sông nước cạn bên đèo khói mây
đỉnh cao chiều gió ngang mày
lênh đênh sương phủ vòm cây nhớ rừng
mắt buồn giọt nhỏ rưng rưng
mưa bay xuống thấp lưng chừng lũng sâu
cỏ xanh màu lá hoa sầu
đá xanh màu nhớ đêm sâu ngút ngàn
với trời mây đã lang thang
với ta cuộc chiến bàng hoàng lửa reo

Chiều biên giới
Tác giả: Nguyễn An Bình

Gặp lại bạn giữa đồng trắng nước
Mùa len trâu phiêu dạt đó đây
Sáng giăng câu tung chài kiếm sống
Tối bập bùng lửa đỏ men say.

Hoàng hôn xuống thẩm xanh bóng núi
Thất Sơn ơi một dãy mù sương
Rơi nước mắt, đời sao ngắn ngủi
Bạn của ta lận đận một phương.

Thời trai trẻ bôn ba tứ xứ
Thích làm thơ nuôi mộng giang hồ
Giờ sao chịu quẩn quanh sông nước
Vẫn bông đùa hào sảng như xưa.

Chiều biên giới đồng bưng mông quạnh
Ly rượu cay thơm khói quê nhà
Đĩa khô sặc bổi nhiều hơn cá
Vẫn nặng tình bằng hữu phương xa.

Mai về phố thành người kẻ chợ
Thương nước lên chim vịt kêu chiều
Đi xa lắm quên rồi lại nhớ
Bạn một mình sống giữa quạnh hiu.

Đất biên giới
Tác giả: Nguyễn Hoa

Nơi đây
Ông, cha, đồng đội
Bao người
Đã nằm xuống…

Cho tôi đứng
Cao bằng trời!

Đường đi biên giới
Tác giả: Kim Tuấn

Mai ra biên giới rừng xanh lá
đứng chỏm núi cao nhìn mây bay
xa nhà ngất ngưởng dăm hơi thuốc
chiều xế hoàng hôn lạnh phủ đầy

Đường đi ngun ngút sương mù khuất
vút đỉnh trời xa rừng núi xa
gió hú đồi cây chân đá dựng
ghềnh nghiêng thác đổ nỗi thương nhà

Thương nhà ta uống vơi bầu rượu
nhớ bạn đành quên ngửa mặt cười
đất đỏ bụi hồng thân chiến sĩ
mai về quê cũ biết còn ai?

Còn ai chinh chiến vui cùng lửa
súng ngó trời xanh mắt ngó rừng
đêm đốt đèn soi mình với bóng
phương trời em đó có rưng rưng

Đây là biên giới
Tác giả: Thu Bồn

Tây Ninh với núi Bà Đen cao ngất
nơi mưa tuôn và gió giật
hai cuộc chiến tranh đi qua những tảng đá này
khi núi Cậu bên kia nhìn mặt trời
nhóm bếp phía tây
núi Bà xoã những làn mây mỏng
ngày xưa có một người con gái
đến đất này trồng trọt chăn nuôi
người con trai qua lại đôi lần
lòng ghen tức của thần cô độc
muốn hai người phải sống lẻ loi
nhưng trời sinh ra dòng sông đâu phải để ngăn hai
con cháu họ sinh ra đông đúc
đất đai nghèo thành Bến Sắn, Bến Khoai
xa hơn nữa là con sông Vàm Cỏ
thả lòng mình xanh thẳm với miền Đông
người Sài Gòn Ịên mua khoai sắn
tên Củ Chi thành một địa danh
bà con Chàm, Khơme trên đất này lập nghiệp
biên giới bao đời thương yêu
bên nhà thờ Tây Ninh em bé thả diều
bỗng pháo nổ khói dựng lên từng cột
hai sư đoàn Khơme Đỏ tấn công
những chiếc máy bay mang bom chực sẵn Pôchentông
chúng đã chạm đến thành đồng Tổ quốc Việt Nam
nhải đánh trả, diệt chúng ngay trong sào huyệt
đó là lời kêu gọi của núi sông!

Em đưa tôi về biên giới
Tác giả: Khổng Minh Dụ

(Cảm hứng khi nghe bài hát Hoa sim biên giới)

Tôi đã xa biên giới lâu ngày
Nay trở lại hoá thành xa lạ
Nghe em hát về loài hoa tím ấy
Biên giới gần như tôi mới vừa qua

Cám ơn em – người hát bản tình ca
Về biên giới, về loài hoa tím ấy
Em yêu hoa hay thương người lính chiến
Mà lời ca êm ái, mượt mà.

Dọc đường biên giới
Tác giả: Gia Ninh

Dọc đường biên giới Việt – Trung
Trông sang nước bạn, khuất chừng phố xa.
Hai bên, những núi rừng già
Nghìn xưa khói lửa, nay là giao lưu.

Bên cạnh các bài thơ về biên cương, đọc để hiểu thêm sự hy linh của các anh lính với 👉 Những Bài Thơ Về Sự Hy Sinh Của Người Lính 👈

Những Bài Thơ Về Sự Hy Sinh Của Người Lính

Chùm Thơ Về Bộ Đội Biên Phòng Thi Vị

Thưởng thức chùm các bài thơ về bộ đội biên phòng thú vị, nơi bạn sẽ khám phá những câu chuyện đầy màu sắc nơi biên cương và tình yêu đất nước.

Bài thơ của đội tuần tra biên phòng
Tác giả: Xuân Hoàng

Pu-ác, Cù-pi mây phủ núi
Nậm-on, khe Cái, nước luồn hang
Chúng ta đi dọc đỉnh Giăng màn
Tuần tra biên giới
Tự vạch lấy con đường trên vách núi
Đi trên rêu nguyên thuỷ những hang lèn
Vượt những dòng khe, đỉnh núi không tên
Băng những cánh rừng hàng tuần không gặp nước
Đêm ngủ điểm cao, khí mù lạnh buốt
Ngọn lá to không che kín sương ngàn
Lửa trú bập bùng bóng dáng hồng hoang

Có những khi nằm nghe lộp bộp
Cuối triền xa, trong thung sâu mù mịt
Ta nhớ về tiếng võng miền xuôi
Có những khi, gặp ánh mặt trời
Le lói lọc qua thảm rừng vắng vẻ
Ta bỗng nhớ động cát vàng miệt bể
Và thầm nghe tiếng sóng hát sau lưng
Có những khi lên tận đỉnh ngàn
Mơ mộng ngắm những sao trời trong suốt
Ta lại nhớ mắt một người thân thuộc
Đang nhìn ta trong kỷ niệm làng quê
Ôi, Tổ quốc! Rõ ràng như thế đó
Là tiếng ru, tiếng hát, nụ cười
Là động cát vàng, là tiếng sóng xa xôi
Là mây núi, là sao trời gần gũi
Là nét vẽ trên bản đồ biên giới
Là con đường tuần tiễu chúng ta đi

Bộ đội biên phòng chống giặc corona
Tác giả: Cẩm Thạch

Chiến dịch này mình chẳng thể ở bên nhau
Anh lên chốt nơi tuyến đầu biên giới
Ăn, ngủ rừng, canh gác cùng đồng đội
Đêm tuần tra ngăn lối mở, đường mòn
Luỹ thép Biên phòng, một lòng sắt son
Vành đai sống nơi tuyến đầu tổ quốc
Nghĩa tình quân dân vầng trăng sáng tỏ
Bộ đội Biên phòng chống giặc corona
Tuyên truyền viên giúp dân hiểu, ở nhà,
Đeo khẩu trang, nước rửa tay diệt khuẩn
Dân yêu thương vững một lòng tin tưởng
Cùng chung tay chống giặc giữa thời bình
Chiến sỹ Biên phòng sẵn sàng hy sinh
Giữ vững đường biên, bình yên đất nước
Đám cưới chúng mình, anh không về kịp
Gác lại tình riêng, khi Tổ quốc cần
Nhường phòng cách ly, nơi ở cho dân
Lều bạt khung cây, lạnh lùng gió núi
Cơn mưa ập về, bữa cơm ăn vội
Heo hút trùng mây chốt chặn tuyến đầu
Hết dịch rồi ta lại về bên nhau…

Ngựa biên phòng
Tác giả: Phan Thị Thanh Nhàn

Chú công an biên phòng
Rạp mình trên lưng ngựa
Ngựa phi nhanh như bay
Cả cánh rừng nổi gió

Ngựa phăm phăm bốn vó
Như băm xuống mặt đường
Mặc sớm rừng mù sương
Mặc đêm đông giá buốt

Chân ngựa như sắt thép
Luôn săn đuổi quân thù
Vó ngựa như có mắt
Chẳng vấp ngã bao giờ

Xong công việc trở về
Ngựa bước đi thong thả
Chú công an đi bên
Tay vỗ về lưng ngựa

Chúng em trong bản nhỏ
Phơi thật nhiều cỏ thơm
Để mùa đông đem tặng
Ngựa biên phòng yêu thương…

Người đẹp và lính biên phòng
Tác giả: Vương Trọng

Người đẹp không ngủ trong lâu đài
Người đẹp thức với mái sàn chờ đợi
Lính biên phòng đêm tuần tra biên giới
Mang gió từng lên từng bậc cầu thang.

Người đẹp ngồi bên bếp bóc măng
Ngọn măng trắng hay cổ tay ngần trắng
Dao thái măng thì lưỡi dao lấp loáng
Mắt cắt gì mà sắc thế mắt ơi!

Lính biên phòng đùa một câu thôi
Để được thấy người đẹp cười e lệ
Hàm răng trắng, làn môi tươi tắn thế
Sao bàn tay người đẹp cứ hờ che?

Người đẹp quen đón các anh về
Bếp lửa đỏ hong khô sương núi
Rá sắn luộc thơm từng ngọn khói
Bát khoai lang đảo mật, ngọt câu mời.

Không ăn nhiều, người đẹp không vui
Nụ cười tắt còn lửa nào sáng được
Thì ăn thêm, đáp tấm lòng chân thật
Đường tuần tra còn lắm dốc, đêm dài.

Lính biên phòng lại đi vào mưa rơi
Người đẹp xuống tận chân thang đưa tiễn

Noọng ngủ ngon! Người đẹp ờ một tiếng
Nghe quen rồi cứ ngọt suốt đường biên!

Lời con hỏi
Tác giả: Hương Đào

Con thường hỏi có gì nơi biên giới?
Mà bố đi biền biệt những tháng ròng
Ngày khai giảng chẳng về như con đợi
Mấy năm rồi, con cứ thế chờ trông!

Con thường hỏi có gì nơi biên giới?
Mà mẹ yêu nên những thứ tảo tần
Mẹ gánh chịu chẳng bao giờ hờn giận
Chờ bố về trong mấy dịp đầu xuân.

Con thường hỏi có gì nơi biên giới?
Ông bà vui khi kể với bao người
Bộ quân phục của bố màu đã đổi
Ông mặc vào cứ khoe ngược kể xuôi!

Con thường hỏi có gì nơi biên giới?
Nhiều lắm con bố chẳng thể nói nhiều
Ở nơi đó lề Tổ Quốc đang gọi
Bố giữ gìn để con có thương yêu!

Con yêu nhé ở nơi đường biên ấy
Màu áo xanh bố trấn giữ nước mình
Để mỗi lần trong niềm vui ngày hội
Bao nụ cười tỏa trong nét tươi xinh.

Và con ạ rồi còn nhiều khai giảng
Bố ở xa không về được dịp này
Hãy mạnh mẽ như bao điều bố dạy
“Con của bố mà…phải cứng cỏi hơn ai”!

Yêu anh bộ đội biên phòng
Tác giả: Hoàng Cẩm Thạch

Đêm Nậm Càn thao thức mưa rơi
Bước chân anh nghiêng trời biên giới
Bản làng tin yêu anh bộ đội
Giữ yên từng giấc ngủ em thơ…
Mỗi dòng sông, ngọn núi mây mờ,
Con đường đỏ…hình hài đất nước
Bao nguy nan đang chờ phía trước
Vẫn một lòng gìn giữ quê hương
Khi cùng dân lên rẫy, lên nương
Khi tiếng khèn đón mùa xuân tới
Quả Pao rơi ngập ngừng muốn nói
Em yêu người chiến sỹ biên cương…
Những chàng trai cô gái người Mông
Cùng các anh canh phòng biên giới
Đêm tuần tra sương mù kín núi
Về Nậm Khiên, Nặm Cắn ,Nậm Càn…
Dân tin yêu bộ đội biên phòng
Câu hát luôn ngân dài nỗi nhớ
Tiếng sáo ai khuya về trăn trở
Em yêu anh bộ đội biên phòng …

Ngoài các bài thơ về biên cương, đừng vội bỏ lỡ 🌸 Thơ Về Bộ Đội 🌸 Chùm thơ về người lính xuất ngũ

Các Bài Thơ Về Người Lính Biên Phòng Ý Nghĩa

Ngoài các bài thơ về biên cương, các bài thơ về người lính biên phòng ý nghĩa sau đây sẽ là nguồn cảm hứng vô giá, tôn vinh tinh thần bảo vệ biên giới và quê hương.

Những người canh thác
Tác giả: Nguyễn Quang Hưng

Bên bụi nước dựng sắc cầu vồng
Cả ý nghĩ về nhà cũng cất ở đáy hòm tư trang
Đêm nỗi nhớ len lén ra ngoài
Bùng lên trong giấc mơ hút gió

Hút hút con đường đồng bằng
Con gái vàng hoe nụ cười cháy nắng
Con trai nâu quánh bước chân chạy
Đón bố về xanh ngắt đồng chiêm

Quà cho con là bóng núi
Quà cho vợ trong vắt sông suối
Quà cho bố mẹ thăm thẳm những chuyện kể
Người vùng cao kể lời đất lời chim không dứt

Bố con mình đặt tất cả trên cánh diều
Để gieo lên vòm trời
Mọc thành những buổi chiều rực sáng

Bố con mình đi chơi đường làng
Chuyến đi chơi nửa năm trong giấc ngủ
Khoác vai nhau bước đi hàng ngang

Lối tuần tra xếp hàng dọc
Người phía trước kéo người phía sau
Người lên sau đỡ người lên trước
Liền vệt xanh trong đất trời xanh

Đường lên Bản Giốc
Người đi bước trên vai lính biên phòng
Thấy chân mình như đặt lên đá

Đợi mùa xuân có anh
Tác giả: chưa rõ

Đông chẳng còn lạnh nữa phải không anh?
Trời nắng nhẹ cùng mây xanh đẹp quá!
Phố vẫn đông những dòng người hối hả
Anh sắp xa em khi xuân đã cận kề

Tiếng mùa xuân biên giới gọi anh về
Bước bên hoa anh nghe lời non nước
Giận rồi thương – câu ví miền thân thuộc
Như quê hương anh non nước thanh bình

Em muốn về miền quê ấy cùng anh
Muốn hiểu thêm về nghĩa tình biên giới
Cột mốc biên cương hay biển xa vời vợi
Vẫn muốn cùng anh đi tới những bến bờ…

Ở nơi này em viết những vần thơ
Gửi theo anh nỗi mong chờ tha thiết
Đợi mùa xuân hai mình trao mắt biếc
Trong nắng hồng cùng bước tiếp nhé anh!

Dáng đứng biên phòng
Tác giả: chưa rõ

Dáng đứng kiêu hãnh Biên phòng
Hồn nhiên ôm trọn núi sông dạt dào
Núi rừng trùng điệp non cao
Giữ chắc tay súng tự hào hiên ngang.

Canh cho đất nước xóm làng
Cờ bay Lũng Cú mãi càng thắm tươi
Giữ cho Tổ quốc rạng ngời
Cỏ cây hoa lá ngàn đời thơm hương.

Giữ cho ánh nắng giọt sương
Bước cùng người lính biên cương xa nhà
Vang lên khúc nhạc bài ca
Hòa cùng dân bản chan hòa yêu thương.

Tuần tra vững bước nẻo đường
Hiểm nguy vất vả coi thường với anh
Anh đi giữ vững non xanh
Quê hương đất nước yên lành vươn lên.

Biên phòng xứng đáng ngợi khen
Vượt lên phía trước giữ yên đất trời
Đất Mũi cho đến biển khơi
Giữ cho đất nước muôn đời bình yên.

Bố em
Tác giả: chưa rõ

Bố em cũng là bộ đội
Từ khi nhận em về nuôi
Em có thêm người bố mới
Cuộc đời em rộn tiếng cười.
Nhà mới là đồn Biên phòng
Khuôn viên xanh, sạch, đẹp, trong
Ở đây bắt đầu con chữ
Cho em xây ước mơ hồng.
Bố nuôi dạy em nhiều thứ
Dạy em cách sống, làm người
Chỉ bảo rất nhiều điều mới
Hiểu về cuộc sống miền xuôi.
Ngày ngày bố đi tuần, gác
Em cũng tung tăng đến trường
Chiều về sương giăng mường, bản
Em cũng theo bố ra nương.
Dồn hết nỗi niềm yêu thương
Bố dành cho con tất cả
Ở nơi vùng biên mới lạ
Bố em là lính Biên phòng.
Bố gieo cho em niềm mong
Ước mơ bay xa trời lạ
Người bố quân phục màu lá
Đem sắc xanh về bản xa!

Cây dâu da ở biên giới Việt – Lào
Tác giả: Trần Vương Luyện

Cây dâu da có từ bao giờ?
Không ai biết được năm sinh của nó
Ngay lớp chiến sĩ Biên Phòng đầu tiên ở
nơi biên giới đầu nguồn sông Mã
Buổi đầu tuần tra cũng đã thấy nó rồi
Cây dâu da mọc giữa đỉnh đồi
Cái đỉnh trời mưa chia đôi giọt nước
Nay có thêm cột mốc E1
Dưới gốc dâu da ở biên giới Việt – Lào

Cây dâu da niềm tự hào
Của chúng tôi lính Biên Phòng hai nước
Cho chúng tôi bóng mát
Cho quả ngọt mùa hè
Cho cả tiếng ve
Kỷ niệm học sinh một thời thức dậy

Cùng một cây mà chúng tôi thấy
Lá cành bên Đông xanh hơn bên Tây
Nhưng quả cành nào cũng đầy
Cũng đỏ tươi ngọt ngào hương vị
Lính Biên Phòng hai nước chúng tôi gọi nhau bằng đồng chí
Dưới gốc dâu da nơi hò hẹn buổi tuần tra
Anh bạn Biên Phòng Lào nói cười ha… ha…
Mời chúng tôi “Kin mác phay” chín mọng đỏ tươi màu lửa
Cây dâu da năm nào cũng sai quả
Dưới gốc dâu da luôn có chuyện mời chào…
Nhưng có điều này chúng tôi nhắc nhở nhâu
Quả cành bên cành Đông thuộc đất mình mình hái
Và bạn cũng như chúng tôi vẫn thường qua lại
Thấy quả bên mình chưa hái vẫn vẹn nguyên

Đêm trầm tích
Tác giả: Trúc Linh Lan

Con chim thả cọng rơm vào trang thơ
Câu thơ ửng vàng mùa giáp hạt,
Tôi bắt gặp giọt sương long lanh ánh mắt,
Tình yêu từ đó bay lên.
Con trâu cõng tiếng sáo trên lưng,
Điệu buồn ly hương của người đi mở đất
Câu thơ hóa thành câu vọng cổ,
Một miền quê để lại sau lưng..
Con vạc thả ngang trời một nhịp song lang
Chèo khua sóng nổi niềm lau sậy,
Ai hò trên sông mênh mang đến vậy?
Tôi ôm đàn gẫy khúc ly tao.
Vạt phù sa, tràm đước đuổi nhau,
Đã xa lắc của thời áo bào, cung kiếm,
Dấu ngựa cha ông vọng từ quá khứ,
Xanh ngắt ngọn bần bông nở trắng ven sông

Câu ca dao rơi giữa đục – trong,
Con cò mẹ bay về miền cổ tích,
Con ong say giữa hương tràm tươm mật,
Đất nước mình đâu cũng vành vạnh vầng trăng.
Đất nước mình đâu cũng màu xanh,
Người lính biên phòng gom hết lên vai áo,
Đi suốt đường biên thấy quê mình đẹp quá,
Sóng biển xô bờ tím ngát mỗi hoàng hôn.
Tôi trải tim mình biếc cả mùa thơm
Theo tiếng sáo, cọng rơm vàng, phù sa, cánh cò của mẹ,
Mang câu dân ca, giọng hò, điệu lý…
Theo chân người lam lũ đất phương Nam.

Bên cạnh các bài thơ về biên cương, đón đọc chùm ❤️️ Thơ Ngắn Hay Về Tình Yêu Người Lính ❤️️ hay nhất bên cạnh thơ về bộ đội

Thơ Ngắn Hay Về Tình Yêu Người Lính

Một Số Bài Thơ Xuân Biên Giới Bất Hủ

Một số bài thơ xuân biên giới bất hủ sẽ đưa bạn vào không gian của mùa xuân tươi đẹp và tình yêu đất nước đầy mãnh liệt tại biên giới.

Gửi về em
Tác giả: Xuân Hoà

Anh muốn gửi về em
Mùa xuân biên giới

Mùa xuân từ những cánh rừng xa vời vợi
Rộn tiếng chim – rực màu hoa phong lan
Anh muốn gửi về em những cánh mai vàng
Và đàn bướm rập rờn bay trong nắng
Anh muốn gửi về em những bông hoa trắng
Như màu áo học trò em ngày qua
_ cái màu trắng giữa muôn trùng nắng gió
Vẫn thanh cao chẳng đổi màu.

Anh muốn gửi về em ngọn gió lúc qua cầu
Lồng lộng chiều biên giới.
Ngọn gió từ rừng sâu, từ mây bay đỉnh núi
Như ngọn gió Hồng hà ùa vào năm cửa ô.

Anh muốn gửi về em những cánh hoa li ti,
Mà hương thơm ít loài hoa sánh kịp
Có những cánh hoa mang màu xanh rất đẹp
Suốt bốn mùa nở trên đá chông chênh.

Anh muốn gửi về em những âm thanh của  dòng sông rì rầm quanh năm,
Những ghềnh thác ầm ào tung bọt trắng
Cái rộn rã và cái trầm lặng
Như tâm tư người lính biên thùy.

Anh muốn gửi về em tất cả nghĩ suy
Khi mùa xuân đến
Bâng khuâng nỗi nhớ quê nhà
– Nỗi nhớ dồn lên nòng súng.

Anh muốn gửi về em ngọn gió rừng khuya
Để ru em _ sau phút giao thừa pháo nổ,
Như anh vỗ về em muôn thuở
Mùa xuân.

Chiều xuân biên giới
Tác giả: Hoàng Thám

Chiều lên biên giới rừng sương lạnh
Gió hát đèo mây núi chập chùng
Suối reo róc rách. Chim về tổ
Súng gác lưng trời. Nhớ cố hương

Em lên phố núi cùng anh nhé?
Bên cầu biên giới ngắm sông trôi
Rừng xanh sắc áo chiều biên ải
Gió thoảng hương đùa vương tóc em

Biên giới tôi về buổi chớm xuân
Mây trôi biền biệt phía chân trời
Nhớ mắt người yêu chiều phố núi
Sau lưng vời vợi bóng sông dài

Đã nghe trong gió mùa xuân đến
Non ngàn hoa cỏ lá xanh tươi
Nhớ làn môi  ấm đêm hò hẹn
Thương mãi nghìn sau những tiếng cười

Biên phòng
Tác giả: Lê Đạt

Thời gian mặc biên phòng xuân chốt gác
Tuổi khác quốc gia đồng thế hệ tình.

Người lính biên phòng
Tác giả: Nguyễn Đại Duẫn

Đẹp sao người lính Biên phòng
Thắm xanh màu áo xanh trong sắc trời
Ngôi sao trên mũ sáng ngời
Sương khuya ướt lạnh núi đồi tuần tra
Anh về làng bản nở hoa
Vườn cây trĩu quả, đàn gà lớn nhanh
Anh về cây lúa thêm xanh
Quân dân chung sức càng nhanh mùa về
Cùng anh con chữ mải mê
Giúp học trò nhỏ đi về trường vui
Tiếng đọc bài vọng núi đồi
Gieo vào lòng trẻ khoảng đời ước mong
Chân anh in dấu núi sông
Trăng thức cùng lính Biên phòng tuần tra
Quân dân tình nghĩa mặn mà
Rộn ràng câu hát, lời ca ấm lòng
Tự hào người lính Biên phòng
Có anh gìn giữ núi sông yên bình
Xuân về hoa nở lung linh
Bóng anh đẹp giữa bóng hình Biên cương

Nỗi nhớ
Tác giả: chưa rõ

Tháng ba về nỗi nhớ cứ chênh chao
Em nhặt giữ cho mình chùm hoa bưởi
Hương nồng nàn mà hai đầu vời vợi
Thương yêu nào ta còn nữa… gửi trao?
Người lính ơi ở nơi tuyến đầu
Có xôn xao khi mùa xuân đã chín
Ở nơi này em vẫn luôn bịn rịn
Hoa bưởi thơm lừng rơi kín vườn xuân.
Nơi anh giờ cũng sắp sửa mùa Ban
Mai mốt sẽ nở trắng vùng biên giới
Hãy nhặt dùm hoa gửi miền mong đợi
Cho tin yêu trỗi dậy những trong ngần.
Anh vẫn miệt mài những bước hành quân
Thao trường giờ đã vào mùa huấn luyện
Ở nơi em lúa xanh rờn… cánh én
Cứ dập dìu trong làn nắng thênh thang.
Em tự hào bởi màu áo anh mang
Xanh mùa xuân xanh cả màu đất nước
Đêm vọng về tiếng thơm nơi lòng đất
Nỗi nhớ này em cất gửi trao anh!

Ngoài các bài thơ về biên cương, cùng đọc ngay 💌 Bài Thơ Bố Em Là Lính Biển 💌 Khám phá chi tiết về nội dung, giáo án

Bài Thơ Về Chiến Dịch Biên Giới Đầy Cảm Xúc

Bài thơ về chiến dịch biên giới ấn tượng sẽ đánh thức lòng tự hào và tôn trọng đối với những người lính đã và đang gác kiếm bên biên giới đất nước.

Anh vẫn hành quân
Tác giả: Trần Hữu Thung

Anh vẫn hành quân
Trên đường ra chiến dịch
Mé đồi quê anh bước,
Trăng non ló đỉnh rừng

Anh vẫn hành quân
Như ngày em có nhớ
Đứng bên cầu xóm nhỏ
Nón che em dặn thêm

Anh vẫn hành quân
Lưng đèo qua bãi suối
Súng ngang đầu anh gối,
Súng kề tay anh cầm

Trời lại mưa lâm thâm
Gió xoay chiều rét dữ
Bên cầu em thấy chứ
Anh vẫn hành quân

Và tiếng hát vang ngân
Như đường lên Cao Lạng
Trời Điện Biên mây trắng
Cờ chiến thắng oai hùng

Anh vẫn hành quân
Như chín năm kháng chiến
Năm nay tròn thêm chín
Anh vẫn hành quân

Em ơi Mỹ điên cuồng
Có thêm nhiều chất độc
Súng tay anh cầm chắc
Anh vẫn hành quân

Ai trở bước lùi chân
Ai tình quên hẹn lại
Thì lòng anh em hỡi
Càng nóng bỏng tình em

Dù còn đó bóng đêm
Dù xa em xa má
Đã sáng bừng hai ngả
Em ơi ta thẳng đường

Ngoài này hỡi em thương
Trên cánh đồng hợp tác
Trên giàn giáo công trường
Trên tuyến đường anh đặt

Lòng anh mang Ấp Bắc
Anh vẫn hành quân
Em ơi anh càng gần
Bên cầu xưa em nhớ
Trong lời thơ giấc ngủ
Anh vẫn hành quân

Bao giờ trở lại
Tác giả: Hoàng Trung Thông

Các anh đi
Ngày ấy đã lâu rồi
Xóm làng tôi còn nhớ mãi
Các anh đi
Bao giờ trở lại
Xóm làng tôi trai gái vẫn chờ mong
Làng tôi nghèo
Nho nhỏ bên sông
Gió bấc lạnh lùng
Thổi vào mái rạ
Làng tôi nghèo
Gió mưa tơi tả
Trai gái trong làng vất vả ngược xuôi
Các anh về mái ấm nhà vui
Tiếng hát câu cười
Rộn ràng xóm nhỏ
Các anh về tưng bừng trước ngõ
Lớp đàn em hớn hở theo sau
Mẹ già bịn rịn áo nâu
Vui đàn con nhỏ rừng sâu mới về
Từ lưng đèo
Dốc núi mù che
Các anh về
Xôn xao làng tôi bé nhỏ
Nhà lá đơn sơ
Nhưng tấm lòng rộng mở
Nồi cơm nấu dở
Bát nước chè xanh
Ngồi vui kể chuyện tâm tình bên nhau
Anh giờ đánh giặc nơi đâu
Chiềng Vàng, Vụ Bản, hay vào Trị Thiên
Làng tôi thắng lợi vụ chiêm
Lúa thêm xanh ngọn, khoai lên thắm vồng
Giảm tô hai vụ vừa xong
Đêm đêm ánh đuốc dân công rực đường
Dẫu rằng núi gió đèo sương
So anh máu nhuộm chiến trường thấm chi

Bấm tay tính buổi anh đi
Mẹ thường vẫn nhắc: biết khi nào về?
Lúa xanh xanh ngắt chân đê
Anh đi là để giữ quê quán mình
Cây đa, bến nước, sân đình
Lời thề nhớ buổi mít tinh lên đường
Hoa cau thơm ngát đầu nương
Anh đi là giữ tình thương dạt dào

Các anh đi
Khi nào trở lại
Xóm làng tôi
Trai gái vẫn chờ mong
Chờ mong chiến dịch thành công
Xác thù chất núi bên sông đỏ cờ
Anh đi chín đợi mười chờ
Tin thường thắng trận, bao giờ về anh?

Cánh rừng xưa
Tác giả: Xuân Quỳ

Cánh rừng xưa trập trùng cây lá
Suối trong veo gội sạch bụi đường
Nhớ một thuở quân vào chiến dịch
Cả đại ngàn mắc võng gió ru êm.

Thương lắm rừng ơi, sau trận bom rung
Trơ trụi lá khai quang đầy thương tích
Rừng chia sẻ đớn đau cùng đất mẹ
Cắn răng mà nuôi những chiến công.

Thương những cây rừng hôm nay gục ngã
Như máu loang theo mỗi nhát cưa, rìu…

Buổi tối ấy, mùa đông
Tác giả: Nguyễn Thị Ngọc Tú

Khi anh nắm bàn tay em ấm nóng
Bàn tay anh lạnh cóng mùa đông
Máu trong em như ngừng chảy giữa chừng
Tay anh ấm dần lên, nhịp thở

Cuộc đời trước mắt ta sao mà đẹp đẽ
Có hoa tươi và bóng lá rung rinh
Có bạn bè và có em anh
Những ngôi nhà cao, con em mình đến ở

Anh đã đến đời em xây tổ
Ước mơ như có cánh bay
Nhớ thương dài hơn năm tháng và ngày
Phố bỗng vắng lạ đi vì thiếu anh ỏ đó

Thương bàn tay cầm súng bao năm
Từ những khi trong giấc ngủ êm đềm
Tuổi thơ em đâu biết anh là ai
Và khẩu súng anh mang qua những nơi nào chiến dịch?

Anh đã đến, đến cùng tất cả
Những ngày qua xa tít, những ngày mai
Ngày đã mất và những ngày sẽ tới
Điều bỏ đi và những điều chờ đợi

Chiếc áo ka ki
Tác giả: Lê Ba

Bác Hồ mậc áo ka ki
Người đi chiến dịch khác gì chiến binh

Dòng kênh, đồng lúa Bắc Ninh
Tay gàu tát nước in hình nông dân

Trở về quê cũ thăm thân
Trong màu áo ấy… nghĩa nhân một đời

Chia khổ
Tác giả: Trương Vĩnh Tuấn

Đêm nay ngủ lại đây
Ta cùng chia nỗi khổ
Ngày xưa qua con lũ
Chúng mình tay nắm tay

Vượt đỉnh Chư Mom Ray
Ta cùng choàng mây trắng
Sông Sa Thầy tung sóng
Ngả cây rừng ta sang

Đêm tối trời mênh mang
Lát sắn khô lót dạ
Cái cơn mưa rất lạ
Chúng mình chung vòm hang

Qua Đak Pek, Đak Sang
Qua Chư Pông, Chư Nghé
Chiến dịch dài như thế
Ngọn đèn dầu chong chong

Nắng lửa rẫy cánh trung
Cheo leo rừng cánh bắc
Vào Nâm Lia dằng dặc
Cơn sốt rung cây rừng

Ôi cái thuở chiến trường
Chia nhau từng hạt muối
Dìu nhau qua ngày đói
Để trở về quê hương

Lại chia nhớ chia thương
Lại chia buồn chia khổ
Rượu đây nhấp chút nữa
Cho vơi đi nỗi buồn.

Bên cạnh các bài thơ về biên cương, tham khảo tác phẩm ⚡ Bài Thơ Bố Em Làm Bộ Đội ⚡ Tìm hiểu nội dung, giáo án

Viết một bình luận