Huy Cận Được Mệnh Danh Là Gì ? Tìm Hiểu Về Cuộc Đời, Sự Nghiệp, Phong Cách Sáng Tác Thơ Của Tác Giả Huy Cận.
NỘI DUNG CHÍNH
Tóm Tắt Về Tác Giả Huy Cận
Khi nhắc đến những tác giả nổi tiếng trong phong trào Thơ mới thì ta không thể không nhắc đến Huy Cận. Dưới đây là một số thông tin tóm tắt về tác giả Huy Cận, bạn có thể tham khảo.
- Huy Cận (1919-2005) quê ở làng Ân Phú, huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh.
- Thuở nhỏ ông học ở quê rồi vào Huế học hết trung học.
- Năm 1939 ra Hà Nội học ở Trường Cao đẳng Canh nông. Trong khoảng thời gian học Cao đẳng, ông ở phố Hàng Than cùng với Xuân Diệu.
- Từ năm 1942, Huy Cận tích cực hoạt động trong mặt trận Việt Minh sau đó được bầu vào uỷ ban dân tộc giải phóng toàn quốc.
- Sau cách mạng tháng 8, ông giữ nhiều trọng trách quan trọng trong chính quyền cách mạng.
- Sau này ông làm Thứ trưởng Bộ Văn hóa, rồi Bộ trưởng đặc trách Văn hóa Thông tin trực thuộc Hội đồng Bộ trưởng trong chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, phụ trách các công tác văn hóa và văn nghệ.
- Từ 1984, ông là Chủ tịch Ủy ban Trung ương Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam. Ngoài ra, ông còn là Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa I, II và VII.
Giải thưởng:
- Huy Cận đã được Nhà nước phong tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I – năm 1996).
- Tháng 6 năm 2001, Huy Cận được bầu là viện sĩ Viện Hàn lâm Thơ Thế giới.
- Ngày 23 tháng 2 năm 2005, ông được Nhà nước truy tặng Huân chương Sao Vàng.
Thông tin chi tiết về ❤️️Thơ Huy Cận ❤️️Bên Cạnh Thông Tin Huy Cận Được Mệnh Danh Là Gì
Huy Cận Được Mệnh Danh Là Gì
Huy Cận được mệnh danh là gì? Để Thohay.vn bật mí cho bạn đọc cùng biết nhé!
Trên thi đàn văn học Việt Nam, Huy Cận được mệnh danh là một nhà thơ đa tài. Theo lời kể của giáo sư Hà Minh Đức thì nhà thơ Huy Cận biết làm thơ từ năm 14 tuổi. Đến năm 16 tuổi, ông đã có thơ được đăng trên báo và năm 20 tuổi, Huy Cận giới thiệu tới độc giả tập thơ đầu tay với nhan đề “Lửa thiêng.”
Giáo sư Hà Minh Đức từng nhận định về Huy Cận như sau: “Huy Cận không chỉ có nhiều sáng tác gây tiếng vang ở những thời điểm nhất định. Điều quan trọng hơn là, ông khẳng định tài năng, tầm vóc với sức sáng tạo bền bỉ. Cuộc đời ông từ khi mới là chàng thanh niên mới biết làm thơ đến khi rời cõi tạm, về với đất mẹ bao dung là một hành trình sáng tạo không ngừng,”
Đặc Điểm Phong Cách Thơ Huy Cận
Sau khi tìm hiểu Huy Cận được mệnh danh là gì, mời bạn tìm hiểu thêm đặc điểm phong cách thơ của Huy Cận như sau:
- Huy Cận là nhà thơ lớn, một đại biểu xuất sắc của phong trào Thơ Mới với hồn thơ ảo não.
- Thơ Huy Cận hàm súc, giàu chất suy tưởng triết lí.
- Huy Cận là một người yêu thích thơ ca Việt Nam, thơ Đường và chịu nhiều liên quan của văn học Pháp.
- Huy Cận chính là nhà thơ đã gọi dậy cái hồn buồn của Đông Á, đã khơi lại cái mạch sầu mấy nghìn năm vẫn ngấm ngầm trong cõi đất này.
Bên cạnh thông tin Huy Cận được mệnh danh là gì, Thohay.vn chia sẻ thêm bài thơ ❤️️ Đoàn Thuyền Đánh Cá Lớp 4 ❤️️Hay đặc sắc
Phong Cách Thơ Huy Cận Trước Và Sau 1945
Phong cách thơ Huy Cận trước và sau 1945 có sự khác biệt khá rõ rệt, cụ thể như sau:
- Trước Cách mạng tháng Tám, Huy Cận là một nhà thơ mang trong mình nỗi sầu vạn kỉ, ông thể hiện tình yêu quê hương sâu đậm thông qua các tác phẩm thơ của mình: Lửa thiêng, Kinh cầu tự, Vũ trụ ca
- Sau khi Cách mạng tháng Tám, thơ của Huy Cận lại gắn bó sâu sắc với thời kháng chiến. Từ nhà thơ của một vũ trụ buồn với “cái tôi” cá nhân nhiều bâng khuâng, xao động, Huy Cận đóng góp cho văn học Việt Nam những vần thơ giàu sức sống ngợi ca cuộc sống mới, sự đổi thay trên quê hương: Trời mỗi ngày lại sáng, Đất nở hoa, Chiến trường gần đến chiến trường xa…
Thơ Huy Cận Trước Cách Mạng Tháng 8/1945
Tuyển tập các tập thơ của Huy Cận trước Cách mạng tháng 8/1945.
Lửa thiêng (1940)
- Đi giữa đường thơm
- Hối hận
- Trình bày
- Thân thể
- Xuân
- Cầu khẩn
- Tình tự
- Buồn
- Buồn đêm mưa
- Trông lên
- Vỗ về
- Chiều xưa
- Đẹp xưa
- Học sinh
- Tựu trường
- Tiễn đưa
- Em về nhà
- Tràng giang
- Thuyền đi
- Vạn lý tình
- Gánh xiếc
- Dấu chân trên đường
- Thu
- Hoạ điệu
- Cách xa
- Tình mất
- Chết
- Nhạc sầu
- Ngậm ngùi
- Nhớ hờ
- Hồn xa
- Khung tình
- Trò chuyện
- Giấc ngủ chiều
- Ngủ chung
- Song song
- Ê chề
- Xuân ý
- Điệu buồn
- Quanh quẩn
- Chiều xuân
- Mưa
- Thu rừng
- Áo trắng
- Bình yên
- Lời dịu
- Bi ca
- Tâm sự
- Hồn xuân
- Mai sau
Vũ trụ ca (1942)
- Hoa về
- Hỏi mặt trời
- Áo xuân
- Cảm thông
- Có tình yêu nào mà không đau
- Gió một hướng
- Gối tay
- Hoa đăng
- Cây lúa
- Chiêm bao
- Hỡi em yêu, hỡi em thương
- Hương dậy đất
- Lên đàng
- Lửa quanh đời
- Mộng sắc duyên
- Trời, biển, hoa, hương
- Vĩnh viễn
- Sơ khai
- Muộn màng
- Nằm nghe người thở
- Nằm trong tiếng nói
- Nắng đào
- Thần thánh chết rồi
- Tin vui
- Tình đau một thuở
- Trời xanh
*Các bài thơ khác:
- Cái dạ yêu đời
- Trưa nay suối biếc…
Xem thêm bài🍃 Con Chim Chiền Chiện Lớp 4 🍃 Ngoài việc tìm hiểu Huy Cận được mệnh danh là gì
Thơ Huy Cận Sau Cách Mạng
Tiếp theo là danh sách các bài thơ cả Huy Cận sau Cách mạng tháng 8 năm 1945.
*Trời mỗi ngày lại sáng (1958)
+ Tập thơ vùng mỏ
- Anh tài Lạc
- Thu về trên Đèo Nai
- Đoàn thuyền đánh cá
- Năm người con gái anh hùng Cẩm Phả
- Bác phở Cầu
- Những cái chết
- Người nữ thanh niên thợ mỏ
- Chiến sĩ cuốc than
- Thăm bạn công nhân Hoa kiều
- Vệt lá trên than
- Trước vịnh Hạ Long, một chiều
- Mưa thu trên công trường than
- Chuyện anh Phòng đấu tranh
- Đổi thịt thay da
- Còn thân, phải đổi đời
+ Trời mỗi ngày lại sáng
- Ca dao kháng chiến: Giữ bí mật
- Ca dao kháng chiến: Cướp súng giặc giết giặc
- Ca dao kháng chiến: Không dùng hàng địch
- Ca dao kháng chiến: Không bán hàng cho địch
- Ca dao kháng chiến: Tự động tiếp tế
- Ca dao kháng chiến: Tăng gia sản xuất
- Ba bài thơ xuân: Hoa lay bóng sáng…
- Ba bài thơ xuân: Đồng quê bát ngát…
- Ba bài thơ xuân: Quanh nơi làm việc
- Mấy vần thơ lẻ (1)
- Mấy vần thơ lẻ (2)
- Mấy vần thơ lẻ (3)
- Mưa mười năm sau
- Bắt cô trói cột
- Tòng quân
- Gặt lúa đêm trăng
- Chín
- Trời mỗi ngày lại sáng
- Giữa lòng thế kỷ
- Xuân hành
- Suối
- Nằm trong tiếng nói…
- Em bé và mặt trăng
- Em bé Thừa Thiên
- Ai về Mai Lĩnh, Chúc Sơn
- Tặng đồng chí trở về Bình – Trị – Thiên
- Em tiếc
- Tiếng dân tộc
- Chiều thu quê hương
- Các anh không bao giờ vắng mặt
- Gửi anh lính miền Nam
- Đêm xuân này…
- Buổi sáng hôm nay
- Tặng đồng chí Nguyễn Tấn Anh
- Được tin con tập đi
- Anh Đáp tự thiêu
- Lúa lổ
- Thơ mừng được mùa lúa
+ Biển rộng sông dài
- Đồng chí mù ở Ki-ép
- Một ngày cuối năm
- Trên đường đến quê hương Mao chủ tịch
- Chiêm bao tại Kazan
- Tám lăm, lòng mẹ như hoa
- Thăm Vạn Lý Trường Thành
- Đến Tây Hồ nhớ Bạch Cư Dị
- Nhớ em bé Trung Quốc
- Tạm biệt
- Hội hoa
*Đất nở hoa (1960)
- Quê muối, quê than
- Nửa mùa xuân
- Phú Lợi
- Ba lần về thăm Bát Tràng
- Bài ca Bắc Hưng Hải
- Chặt tay lũ quỷ
- Nghe đài nhắn tin vào Nam
- Mỏ than
- Chị ngồi khâu lưới
- Mưa xuân trên biển
- Một đêm thức trong mưa bão
- Giao ước
- Chị tổ trưởng mới
- Sập lò Cái Đá
- Tiếng sáo anh Điều mù
- Thức giấc ở Hồng Gai
- Chiêm bao (II)
- Con chú trong Nam nóng lòng nhìn mặt bố
- Gặp đồng chí tập đoàn đánh cá miền Nam
- Hai hình người gỗ
- Gặp một chị điên
- Bóng trên phổi con
- Cháu bé tập ru
- Mấy vần thơ xuân: Sang xuân
- Mấy vần thơ xuân: Chiều xuân bên đường
- Mấy vần thơ xuân: Hoa giữa nắng
- Xuân về trong bệnh viện
- Trưa
- Hoa sấu, bầy ong
- Mấy vần tứ tuyệt: Chiều xanh trứng sáo…
- Mấy vần tứ tuyệt: Chợp mắt chiêm bao
- Mấy vần tứ tuyệt: Anh thương em…
- Anh viết bài thơ…
- Về thăm chùa Keo
- Anh ngã xuống trời vừa hửng sáng
- Thành phố mới Stalinstat
- Thơ tặng Béc-tôn Bờ-re-sơ
- Xem tranh Tề Bạch Thạch
- Tặng Na-dim Hích-met
- Chao Quy-ba, chào Ghi-len
- Tặng Đảng
- Mười hai năm, em lớn lên
- Chuyện một cây đa
- Trăng xuân
- Xin nhớ, đừng quên!
- Đất đẻ thêm con cho mặt trời
- Ga đầu vu trụ: Mạc Tư Khoa
- Trăng sao cũng hoá xứ người
- Quê quán lòng ta
- Lại thấy thần tiên đất nở hoa
*Hai bàn tay em (1967)
- Con chim chiền chiện
- Tựu trường (II)
- Chị và em
- Trái cam, trái đất
- Cây chuối
- Thơ đố
- Con tôm
- Con cóc
- Con sóc
- Cá
- Điện về hợp tác xã
- Thương trâu
- Thi nghé
- Trong hội mùa xuân
- Chờ con ra đời
- Hè về…
- Buổi trưa hè
- Gió
- Chong chóng
- Mẹ con
- Em bé và mặt trăng
- Con chú trong Nam nóng lòng nhìn mặt bố
- Được tin con tập đi
- Hai bàn tay em
- Mỗi sáng mai về
- Tuần lễ của con
- Chiếc áo cũ của bé
- Bóng trên phổi con
- Mỗi chiều tới đón con về…
- Quạt cho con ngủ
- Mười hai năm, em lớn lên
- Em bé Quảng Bình
- Phù Đổng Thiên Vương
- Hôm nay con vào đội…
- Thầy giáo đi tòng quân
- Nhớ em bé Trung Quốc
- Vừ A Dính
- Em tiếc
- Hai em bé miền Nam bẻ gãy một trận càn của địch
*Hạt lại gieo (1984)
- Chiều thứ bảy
- Về thăm quê nhà
- Một nét Vĩnh Linh
- Phố nhỏ ngày tòng quân
- Mỗi khi qua phà Ghép
- Mẹ con con mèo
- Sang sông đêm thu
- Thuyền
- Những ngày con sơ tán
- Chùm tứ tuyệt
- Gửi quê hương Hương Sơn
- Đường Hoàng Liên Sơn
- Biển
- Điệu múa Kà Tu
- Tàu bay đêm
- Mang nặng đẻ đau
- O Trà, em gái tôi
- Chú tôi
- Gió lạnh chiều đông
- Huế vấn vương
- Phố Hàng Gai ngắn bên Hồ Kiếm
- Dặn con
- Ánh sáng non
- Cu làm xấu
- Bố đứng nhìn biển cả
- Được tin thầy học đầu tiên chết
- Bà ơi ngày hạ…
- Phố Đông Ba của tôi ngày bé
- Nhớ buổi đầu tiên…
- Thăm mùa Huế đẹp
- Dòng thơ gối vụ
- Áo xuân
- Thơ nữa, thơ về…
- Hỏi hoa hoàng lan
- Sáo
- Chép bài thơ cũ
- Trời xanh
- Chiêm bao (I)
- Vào bệnh viện
- Em đến khi anh…
- Thư gửi con gái Xuân Bích
- Thư gửi con gái Lệ Duyên
- Nằm bệnh viện, nhớ con út Thu Anh
- Hỡi em – yên – lặng…
- Hoài niệm xa xưa
- Có những ban mai
- Đêm cuối năm đọc sách
- Ta viết bài thơ gọi biển về
- Say mùa hè
- Con chim hoạ mi
- Chiếc hôn
- Hạt lại gieo
- Nhấp nháy trời xa
- Bên biển
- Trái Đất còn quay
- Nhạc ơi!
- Có bài ca…
- Angkor
- Viết đêm 30 tháng tư 1974
- Giọng em
- Một sáng mai xuân…
- Tương tư ngàn trạm
- Chiếc đồng hồ nơi tay
- Mơ cho đã…
- Buổi sáng đời ta
- Nỗi đau thương
- Lại nhớ em
- Áo thời gian
- Mưa đêm rừng cọ
- Lượng vui
- Tin xuân
- Tiếng biển về khuya
- Chiều xuân bên sông Mê Kông
- Cành bàng xương mảnh
- Một sáng mưa xuân
- Ta nằm lưng núi
- Dưa An Tiêm
- Dạo trên bờ biển
- Bãi biển cuối hè
- Dậy sớm
* Các bài thơ khác
- Bài thơ của đời
- Những năm 60
- Cô gái Mèo
- Thiếu niên anh hùng họp mặt
- Chiến trường gần chiến trường xa
- Những người mẹ, những người vợ
- Ngày hằng sống, ngày hằng thơ
- Sơn Tinh, Thuỷ Tinh
- Ngôi nhà giữa nắng
- Tuyển tập Huy Cận tập I
- Chim làm ra gió
- Tào Phùng
- Thơ tình Huy Cận
- Marées de la Mer orientale Paris
- Tuyển tập Huy Cận II (1995)
- Thiên việt lương việt lãng (Bắc Kinh, 1959)
- Messages stellaires et terrestres (Canada, 1996)
- Thơ Huy Cận (1996)
- Anh đầu thai vào đời em mỗi sáng
- Anh mang thầm em
- Anh thợ gốm
- Anh xa em một nửa
- Bà dì, bà mợ, bà cô
- Bà mẹ Việt Nam anh hùng
- Bàn đại ngã
- Bạn ngủ nói mê
- Bâng khuâng
- Bến lò rèn làng tôi thuở nhỏ
- Biển ơi ta trở về
- Bụng lân tài
- Các vị La Hán chùa Tây Phương 3
- Cảnh địa ngục
- Cẩm thạch – Hương trầm
- Chiếc võng tơ em tặng
- Chim làm ra gió
- Chùm hoa núi tặng
- Chùm thơ viết ở đảo Long Châu
- Có những ngọn lửa
- Cửa sông
- Diệu ơi, Diệu đã về yên tịnh
- Đã rằng nương bóng trăng thanh
- Đàn tơ-rưng1
- Đảo
- Đêm đầu hè
- Đêm lạnh trời thu
- Đêm trăng mưa
- Đêm về với biển
- Đời hỏi gì ta
- Em ạ, vườn xoan…
- Em đi xe tháng
- Gà gáy trên cánh đồng Ba Vì được mùa
- Gặp chị điên
- Gặp em một sáng
- Gặp lại Huế
- Giã từ, từ giã…
- Gió chuyển mùa
- Gió đến nửa đêm chưa hết lạ
- Gió một hướng
- Gọi điện thoại
- Gửi bạn người Nghệ Tĩnh
- Gửi thế kỷ hai mươi 1
- Hoa quê hương
- Hôm qua ta gặp bạn mai sau
- Hôn em
- Hồn thuở ban sơ
- Hương đất
- Khắc khoải
- Lê Văn Hưu
- Luật của tế bào
- Lửa và ánh trời
- Mắt Lý Công Uẩn
- Mây trắng
- Mẹ ơi, đời mẹ…
- Mùa hạ chín
- Nàng Tô Thị
- Nằm bệnh viện gửi Diệu
- Nén hương nhớ Bác
- Ngã ba Đồng Lộc
- Ngày thu trong
- Ngày xuân nghĩ đến: Nguyễn Du – Hồ Xuân Hương
- Ngày xuân thăm chùa Trăm Gian
- Nghĩ cũng lạ…
- Ngô Quyền
- Ngôi nhà giữa nắng
- Nhà thơ dân gian
- Nhớ
- Nhớ mẹ năm lụt
- Những cánh buồm
- Những mảnh tình
- Núi Bài Thơ
- Ôi một ngày kia
- Phan Đình Phùng
- Quang Trung
- Quốc Học trường ta, Quốc Học ơi!
- Rét
- Sau giông trời mát…
- Soi gương buổi sáng
- Sống một đời
- Sớm mai gà gáy
- Tạo hoá sinh em…
- Tặng em buổi sáng hôm nay
- Tâm sự Lý Chiêu Hoàng1
- Tâm sự Trần Thủ Độ
- Tên em
- Thăm lò chum
- Tình em như đám cháy rừng
- Tóc em toả xuống mặt anh
- Tổ quốc
- Trăng rằm mọc
- Trò chuyện với kim tự tháp
- Trống đồng
- Trở rét đêm khuya đọc Nguyễn Du
- Vào mùa dông bão
- Về thăm quê xã Đức Ân
- Ví bằng
- Viếng mộ bạn
- Viết một bài thơ
- Vườn hồng
- Vườn hồng sau mưa
- Xem ảnh tuổi nhỏ của em
- Xem triển lãm tượng gỗ dân gian
- Yêu
- Yêu đời
- Yêu nhau nhớ mấy cho vừa…
Một Số Tác Phẩm Tiêu Biểu Của Huy Cận
Thohay.vn chia sẻ cho bạn một số tác phẩm tiêu biểu nhất trong sự nghiệp thơ ca của Huy Cận, cùng tham khảo nhé!
Ngậm Ngùi
Nắng chia nửa bãi, chiều rồi…
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
Sợi buồn con nhện giăng mau,
Em ơi! Hãy ngủ… anh hầu quạt đây.
Lòng anh mở với quạt này,
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng bình thường!
Ru em sẵn tiếng thuỳ dương mấy bờ…
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ…
– Hồn em đã chín mấy mùa thương đau?
Tay anh em hãy tựa đầu,
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi…
Đoàn Thuyền Đánh Cá
Mặt trời xuống biển như hòn lửa
Sóng đã cài then, đêm sập cửa.
Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,
Câu hát căng buồm cùng gió khơi.
Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,
Cá thu biển Đông như đoàn thoi
Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.
Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!
Thuyền ta lái gió với buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng,
Ra đậu dặm xa dò bụng biển,
Dàn đan thế trận lưới vây giăng.
Cá nhụ cá chim cùng cá đé,
Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,
Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé,
Đêm thở: sao lùa nước Hạ Long.
Ta hát bài ca gọi cá vào,
Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao,
Biển cho ta cá như lòng mẹ,
Nuôi lớn đời ta tự buổi nào.
Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng,
Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng,
Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,
Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.
Câu hát căng buồm với gió khơi,
Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.
Mặt trời đội biển nhô màu mới
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.
Con Chim Chiền Chiện
Con chim chiền chiện
Bay vút, vút cao
Lòng đầy yêu mến
Khúc hát ngọt ngào.
Cánh đập trời xanh
Cao hoài, cao vợi
Tiếng hót long lanh
Như cành sương chói
Chim ơi, chim nói
Chuyện chi, chuyện chi?
Lòng vui bối rối
Đời lên đến thì…
Tiếng ngọc trong veo
Chim gieo từng chuỗi
Lòng chim vui nhiều
Hát không biết mỏi.
Chim bay, chim sà
Lúa tròn bụng sữa
Đồng quê chan chứa
Những lời chim ca.
Bay cao, cao vút
Chim biến mất rồi
Chỉ còn tiếng hót
Làm xanh da trời…
Con chim chiền chiện
Hồn xanh quê nhà
Sáng nay lại hót
Tưng bừng lòng ta.
Tràng Giang
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song.
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
Mùa Hạ Chín
Thân hình em là một mùa hạ chín
Anh như cây ngàn phủ bóng lên em
Mùa hạ đầy hương, hương rừng hương biển
Hoa đơm hương trên những lá cành chen.
Ôi mùa say nào gió nồng trong tóc
Gáy bâng khuâng như chiều lặn xôn xao
Em là nắng biển cồn cào rạo rực
Buồm anh si đi giữa những cù lao.
Mùa hạ chín. Cả mùa em anh thức
Mùa biển rong leo quấn những cành trăng.
Ta Viết Bài Thơ Gọi Biển Về
Ta viết bài thơ gọi biển về
Nghìn năm dào dạt sóng say mê
Hoàng hôn khép nhẹ hàng mi tím
Xanh biếc bình minh buổi gió se
Ta, Biển sinh đôi tự thuở nào?
Sóng ngầm bao đợt nhói lòng đau
Cái vui đầu sóng, buồn chân sóng
Cùng lặn chiều hôm nét đỏ au.
Rồi một ngày kia hết ở đời
Cho ta theo biển khoả chân trời
Điều chi chưa nói xin trao sóng
Lấp lánh hồn ta mặn gió khơi.
Các Vị La Hán Chùa Tây Phương
Các vị La Hán chùa Tây Phương
Tôi đến thăm về lòng vấn vương.
Há chẳng phải đây là xứ Phật,
Mà sao ai nấy mặt đau thương?
Đây vị xương trần chân với tay
Có chi thiêu đốt tấm thân gầy
Trầm ngâm đau khổ sâu vòm mắt
Tự bấy ngồi y cho đến nay.
Có vị mắt giương, mày nhíu xệch
Trán như nổi sóng biển luân hồi
Môi cong chua chát, tâm hồn héo
Gân vặn bàn tay mạch máu sôi.
Có vị chân tay co xếp lại
Tròn xoe từa thể chiếc thai non
Nhưng đôi tai rộng dài ngang gối
Cả cuộc đời nghe đủ chuyện buồn….
Các vị ngồi đây trong lặng yên
Mà nghe giông bão nổ trăm miền
Như từ vực thẳm đời nhân loại
Bóng tối đùn ra trận gió đen.
Mỗi người một vẻ, mặt con người
Cuồn cuộn đau thương cháy dưới trời
Cuộc họp lạ lùng trăm vật vã
Tượng không khóc cũng đổ mồ hôi.
Mặt cúi nghiêng, mặt ngoảnh sau
Quay theo tám hướng hỏi trời sâu
Một câu hỏi lớn. Không lời đáp
Cho đến bây giờ mặt vẫn chau.
Có thực trên đường tu đến Phật
Trần gian tìm cởi áo trầm luân
Bấy nhiêu quằn quại run lần chót
Các vị đau theo lòng chúng nhân?
Nào đâu, bác thợ cả xưa đâu?
Sống lại cho tôi hỏi một câu:
Bác tạc bấy nhiêu hình khô hạnh
Thật chăng chuyện Phật kể cho nhau?
Hay bấy nhiêu hồn trong gió bão
Bấy nhiêu tâm sự, bấy nhiêu đời
Là cha ông đó bằng xương máu
Đã khổ, không yên cả đứng ngồi.
Cha ông năm tháng đè lưng nặng
Những bạn đương thời của Nguyễn Du
Nung nấu tâm can vò võ trán
Đau đời có cứu được đời đâu.
Đứt ruột cha ông trong cái thuở
Cuộc sống giậm chân hoài một chỗ
Bao nhiêu hi vọng thúc bên sườn
Héo tựa mầm non thiếu ánh dương.
Hoàng hôn thế kỷ phủ bao la
Sờ soạng, cha ông tìm lối ra
Có phải thế mà trên mặt tượng
Nửa như khói ám, nửa sương tà.
Các vị La Hán chùa Tây Phương!
Hôm nay xã hội đã lên đường
Tôi nhìn mặt tượng dường tươi lại
Xua bóng hoàng hôn, tản khói sương.
Cha ông yêu mến thời xưa cũ
Trần trụi đau thương bỗng hoá gần!
Những bước mất đi trong thớ gỗ
Về đây, tươi vạn dặm đường xuân.
Gió Lạnh Chiều Đông
Gió lạnh chiều đông nhớ tuổi thơ
Bầy chim chèo bẻo nấp bên bờ
Mênh mông nước bạc đồng sau gặt
Một nỗi buồn xa như sóng xô.
Chim ở đâu về sà chớp mắt
Chim vương nhựa chết hết bay rồi
Bắt chim nghe lạnh hai đầu cánh
Tưởng mặt trời se rụng đến nơi.
Tuổi nhỏ hắt hiu giữa cánh đồng
Nửa tràn sương núi, nửa hơi sông
Có gì ẩm ướt trong hồi tưởng
Như áo ngày mưa bặn bếp hong.
Gió lạnh chiều đông xui nhớ thuở
Bầy chim chèo bẻo nấp bên bờ
Hôm ta nấp, thơ giăng lưới
Bẫy tháng năm về, bắt tuổi thơ.
Đi Giữa Đường Thơm
Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm…
Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm,
Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng.
Đất thêu nắng, bóng tre, rồi bóng phượng
Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu:
Lên bề cao hay đi xuống bề sâu?
Không biết nữa – Có chút gì làm ngợp
Trong không khí… hương với màu hoà hợp…
Một buổi trưa không biết ở nơi nào,
Như buổi trưa nhè nhẹ trong ca dao,
Có cu gáy, có bướm vàng nữa chứ
Mà đôi lứa đứng bên vườn tình tự.
Buổi trưa này xưa kia ta đã đi,
Phải cùng chăng? Lòng nhớ rõ làm chi!
Chân bên chân, hồn bên hồn, yên lặng,
Người cùng tôi đi giữa đường rải nắng,
Trí vô tư cho da thở hương tình,
Người khẽ nắm tay, tôi khẽ nghiêng mình.
Như sắp nói, nhưng mà không – khóm trúc
Vừa động lá, ta nhận vào một lúc
Cả không gian hồn hậu rất thơm tho;
Gió hương đưa mùi, dìu dịu phất phơ…
Trong cảnh lặng, vẫn đưa mùi gió thoảng…
Tri bâng quơ nghĩ thoáng nhưng buồn nhiều:
“Chân hết đường thì lòng cũng hết yêu”.
Chân đang bước bỗng e dè dừng lại
– Ở giữa đường làng, mùi rơm, hoa dại…
Sớm Mai Gà Gáy
Tiếng gà gáy ơi! Gà gáy ơi!
Nghe sao ấm áp tựa nghe đời
Tuổi thơ gà gáy ran đầu bếp
Trâu dậy trong ràn, em cựa nôi
Cha dậy đi cày trau kịp vụ,
Hút vang điếu thuốc khói mù bay.
Nhút cà, cơm ủ trong bồ trấu,
Chút cá kho tương mẹ vội bày.
Gà gáy nhà ta, gáy làng giềng
Ta nghe thuộc mỗi tiếng gà quen…
– Cha ơi, con chửa nghe gà chú!
– Nó cũng như mày hay ngủ quên.
Hàng cau mở ngọn đón ngày vào
Xóm nhỏ nép bên triền núi cao.
Gà lại gáy dồn thêm đợt nữa.
Nắng lên xoè quạt đỏ như mào.
Gà gáy ơi! Tiếng gà gáy ơi!
Nghe sao rạo rực buổi mai đời!
Thương cha lủi thủi không còn nữa
Chẳng sống bây giờ thôn xóm vui…
Ngoài Tìm Hiểu Huy Cận Được Mệnh Danh Là Gì, Xem Thêm Bài Thơ 🔰Ngậm Ngùi [Huy Cận] 🔰