Những Bài Thơ Về Người Phụ Nữ Thời Phong Kiến [37+ Bài Thơ Hay]

Những Bài Thơ Về Người Phụ Nữ Thời Phong Kiến ❤️️ 37+ Bài ✅ Sưu Tầm Những Tác Phẩm Nổi Tiếng Nhất Nói Về Thân Phận Đàn Bà.

Những Bài Thơ Về Người Phụ Nữ Thời Phong Kiến Hay Nhất

Nhắc đến thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến, nguyên nhân dẫn đến bi kịch chính trong cuộc đời họ đó chính là tư tưởng nam quyền, “trọng nam khinh nữ”. Trong văn học, điều đó được thể hiện qua những vần thơ đầy chua xót, đắng cay về thân phận người phụ nữ của các tác giả văn học. Cùng đọc Những Bài Thơ Về Người Phụ Nữ Thời Phong Kiến Hay Nhất để hiểu hơn về thân phận người phụ nữ xưa nhé!

Thu Vũ (Mưa Thu)
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Thiên cách vân âm thảm bất minh,
Tiêu tiêu thu vũ lạc nhàn đình.
Đoản trường khô thụ chi đầu lệ,
Thư cấp hoàng tiêu diệp thượng thanh.
Ngâm đoạn đê mê thiên lý mộng,
Sầu khiên liêu lạc ngũ canh tình.
Thâm khuê tối khổ như hoa diện,
Nhất phiến sầu dung hoạ bất thành.

Bản dịch:
Trời cách mây mù thảm chả xanh,
Mưa thu sân vắng giọt buồn tanh.
Đầu cành cây héo châu dài vắn,
Trên lá tiêu vàng tiếng chậm thanh.
Hát dứt đê mê mơ vạn dặm,
Sầu giăng quạnh quẽ nỗi năm canh.
Khuê sâu rất khổ mày hoa ấy,
Vẻ mặt buồn thương vẽ chẳng thành.

Thương Ôi Phận Gái
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Thương ôi phận gái cũng là chồng
Ghét bỏ nhau chi hỡi Nguyệt ông
Rồng tắm ao tù từng phận tủi
Mưa gieo xuống giếng uổng lòng mong
Xót thân hoa nở song lầm cát
Thẹn mặt trần ai đứng giữa vòng
Âu hẳn tiền nhân sao đấy tá
Thôi đành một kiếp thế cho xong

Điêu thuyền
Tác giả: chưa rõ

Tuyệt sắc lưu truyền một mỹ nhân
Hồng nhan mệnh cũng bạc muôn phần
Hoa nhường gió lặng vương trên tóc
Nguyệt thẹn mây mờ phủ dưới chân

Ước mãi bình yên nơi gửi phận
Mơ hoài tĩnh lặng chốn nương thân
Lầu son ảm đạm thời chinh chiến
Trận mạc sầu đong biết mấy lần!

Chị Tôi
Tác giả: Đoàn Pháp

Hồng nhan bạc phận chửa nghe qua
Đứt gánh đường duyên khéo mặn mà
Chữ tình dở dang đành chôn kín
Ngạo đời, cao diện ửng hồng hoa

Chém cha cái kiếp lấy cho xong
Hạnh phúc nơi đâu, chỉ lạnh lùng
Biết trước thôi ta đành ở vậy
Nước mắt vu quy chỉ cay nồng

Thôi ta khép lại hàng mi xinh
Bới tóc truân chinh một đóa quỳnh
Tình nào đau bằng tình câm lặng
Lệ nào mặn bằng lệ khóc tình…

Ưu Tư Thị Màu
Tác giả: Trương Nam Hương

Bao dung đừng trách Thị Màu
Quả cau lỡ chát lá trầu lỡ cay
ái tình không có mùa chay
Khát khao ẩn dưới đuôi mày lá răm

Chân tu tiếng mõ đêm rằm
Nghe hư vô cả trăm năm kiếp người
Đừng buồn em, Thị Kính ơi
Nâu sồng chị khép phận đời trớ trêu

Tin yêu vụng dại đâm liều
Em chơi vơi quá đơm điều chị thôi
ẵm bồng giọt máu mồ côi
Ăn mày cửa Phật một lời từ bi

Đời em nào dám mong gì
Cầu xin lòng chị nhu mì thứ tha
Chị em mình phận đàn bà
Cỏ dù cao thấp vẫn là cỏ thôi

Đừng buồn em, Thị Kính ơi
Nỗi oan của chị có đời hiểu cho
Têm em bồ hóng cửa chùa
Gỡ tai tiếng mãi đến giờ chưa bong

Bên cạnh những bài thơ về người phụ nữ thời phong kiến, xem thêm tuyển tập những 🌟Thơ Về Phụ Nữ🌟 Chùm Thơ Hay Nhất

Chùm Thơ Về Thân Phận Đàn Bà Ý Nghĩa

Nếu bạn đang tìm kiếm Chùm Thơ Về Thân Phận Đàn Bà Ý Nghĩa thì cùng tham khảo những bài thơ sau nhé! 

Làm Mẹ Đơn Thân
Tác giả: Dung Nguyên

Đàn bà tựa chiếc thuyền nang .
Mười hai bên nước thênh thang dòng đời .
Hồng nhan bạc phận số trời .
Khổ vui một kiếp không lời thở than .

Máu đào ai trót nhận mang .
Nên hình con trẻ trái ngang lỡ làng .
Lệ sầu tuông chảy thành hàng .
Theo cùng năm tháng con càng lớn khôn .

Khát khao thầm kín vùi chôn .
Thâm tình dành trọn nụ hôn con khờ .
Tóc huyền đã nhuốm sương mờ .
Mình mai vóc hạc bây giờ ốm đau .

Mong thời gian chóng qua mau .
Con tôi khôn lớn tài cao đức dày .
Để mẹ được nở mặt mày
Đáng thân trâu ngựa đời này nuôi con !

Thân Phận Người Đàn Bà
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Hỡi chị em ơi có biết không
Một bên con khóc một bên chồng.
Bố cu lổm ngồm bò trên bụng,
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông.
Tất cả những là thu với vén
Vội vàng nào những bống cùng bông.
Chồng con cái nợ là như thế,
Hỡi chị em ơi có biết không?

Nói Với Đêm
Tác giả: Trần Mai Hường

Mẹ dặn
“Kiếp đàn bà khổ lắm
Nước mắt giấu vào đêm
Ra ngoài phải cười tươi con ạ”
Con đã vâng lời mẹ
Thường trực tiếng cười để dỗ đời vui

Con – người đàn bà nhà quê
Dấn thân vào thành thị
Quá nửa đời giữa phố vẫn lơ ngơ

Đêm nay – đêm trắng quê người
Con nhớ mẹ nhớ ngày xưa quay quắt
Nhớ những khúc quanh đời con giấu mẹ
Lầm lũi độc hành – con với bóng chơi vơi…

Con đã thấu kiếp đàn bà
Con vẫn nhớ lời mẹ dặn
Nước mắt giấu vào đêm…

Cảm ơn đêm
Đã cho giọt nước mắt đàn bà nương náu
Cảm ơn những vấp ngã cuộc đời
Cho tôi thấm mình hơn.

Thấy Cảnh Đời Xót Xa
Tác giả: Trần Thị Thủy

Trót sinh thân phận đàn bà
Có người sung sướng, người là khổ đau
Làm vợ nào phải dễ đâu
Phụng dưỡng Cha Mẹ, lo hầu chồng con .

Tuổi xuân cứ thế hao mòn
Tốt duyên phước có chồng con thương tình
Chia sẻ những chuyện gia đình
Cùng lo vun vén vẹn tình trước sau .

Vô phước lấy kẻ không đâu
Vũ phu thượng cẳng , đòn đau khổ đời
Hiểu ra thì đã muộn rồi
Tháng ngày bầm tím khắp nơi trên người.

Tưởng rằng hạnh phúc một đời
Ai ngờ nước mắt mặn môi cho mình
Kẻ vũ phu chẳng có tình
Gắn mình với hắn khổ mình khổ con .

Chúc ai hạnh phúc vuông tròn
Xin hãy gìn giữ để con được nhờ
Bố Mẹ gương sáng con thơ
Tương lai nối tiếp giấc mơ còn dài .

Chia buồn những chị không may
Lấy chồng chân cẳng thẳng tay đánh nhiều
Cũng đừng nhẫn nhịn quá liều
Sẽ tự chuốc lấy bao điều khổ đau.

Muốn có hạnh phúc dài lâu
Tự mình cứu lấy dù đau một lần
Đừng cố chịu đựng khổ thân
Tìm ra lối thoát trời dần sáng thôi .

Tình Dâu Bể
Tác giả: Trường Phi Bảo

Bây giờ đương cuối mùa thu
Có nàng thiếu phụ ngồi ru con buồn
Về đâu ơi hỡi cánh chuồn
Chạnh lòng thiếu phụ ngùi thương quê nhà

Bây giờ ôm phận đàn bà
Hai vai nặng gánh việc nhà hai vai
Thêu thùa với tập vá may
Chiều nghiêng, nắng sớm hai tay tảo tần

Bây giờ lỡ bước vụng chân
Đời con gái chỉ một lần ước mơ
Bến trong chẳng có người chờ
Giữa dòng bến đục lững lờ hoa trôi

Bây giờ mộng vỡ làm đôi
Kiếp này đã vậy thì thôi… xin đừng
Xin đừng hẹn kiếp lai sinh
Có đau khổ chỉ mỗi mình em mang

Bây giờ trễ chuyến đò ngang
Lời ru con thoảng mênh mang gió lùa
Thu này khác hẳn thu xưa
Tình dâu bể trách sao vừa lòng nhau

Viết Cho Đàn Bà
Tác giả: Chưa Biết

Nếu được hoá kiếp sau làm người lại
Nhớ nghe em! đừng hoá kiếp đàn bà
Thanh xuân ngắn, em được cười mấy độ
Rồi cả đời ôm những nỗi xót xa

Đừng vội vã nghe những lời đường mật
Biển nông sâu, đời lắm kẻ dối lừa
Trái tim nhỏ hãy chia thành hai nửa
Yêu họ một phần, yêu mình nữa, biết chưa

Giọt nước mắt, cũng để giành cho kỹ
Chỉ được rơi cho kẻ xứng với mình
Dẫu đêm tối, lệ có tràn khoé mắt
Sớm mai này vẫn phải thật là xinh

Thấy mệt mỏi giữa cuộc đời bão tố
Hãy tự tin, tìm một chốn yên bình
Em hãy nhớ hết mưa trời sẽ tạnh
Sau đêm dài, mai sẽ lại bình minh

Ngoài những bài thơ về người phụ nữ thời phong kiến, Tuyển chọn những câu 🔰Thơ Mạnh Mẽ Lên Cô Gái🔰 Động Viên Phụ Nữ Mạnh Mẽ 

Thơ Về Thân Phận Người Phụ Nữ Xưa Sâu Sắc

Cùng thưởng thức những bài Thơ Về Thân Phận Người Phụ Nữ Xưa Sâu Sắc nhất sau đây:

Lấy Chồng Chung
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng
Chém cha cái kiếp lấy chồng chung
Năm chừng mười họa hay chăng chớ
Một tháng đôi lần có cũng không
Cố đấm ăn xôi xôi lại hỏng
Cầm bằng làm mướn mướn không công
Nỗi này ví biết dường này nhỉ
Thời trước thôi đành ở vậy xong

Bánh Trôi Nước
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Thân em thời trắng phận em tròn
Bảy nổi ba chìm mấy nước non
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Nhưng em vẫn giữ tấm lòng son

Thân phận đàn bà
Tác giả: Ngọc Chi

Ôi thương quá tấm thân bồ liễu
Lỡ sa chân đục chịu trong nhờ
Mười hai bến nước đợi chờ
Em nào biết được bến bờ bình yên
Nếu lấy được chồng hiền tốt phước
Thương vợ con như nước dâng trào
Gia đình hạnh phúc biết bao
Yêu thương hòa thuận ngọt ngào quanh năm
Nếu xấu số lấy nhằm chồng dữ
Ngày rượu chè mấy cử li bì
Ra đường gái gú cặp đi
Vợ con bỏ mặc sầu bi đêm ngày
Bao cực khổ đắng cay phận bạc
Đành cắn răng phó mặc ông trời
Biết bao sóng gió tơi bời
Đành cam chịu đựng một đời khổ đau.

Đảm đang
Tác giả: chưa rõ

Vừa hiền vừa dịu lại vừa tươi
Mà lúc xông pha mạnh tuyệt vời
Đánh giặc lo nhà xây dựng nước
Đảm đang lừng lẫy bốn phương trời.
Đâu phải bây giờ em mới đảm đang
Nuôi mẹ chăm con thay chồng trăm chuyện
Đâu phải đợi khi quân thù ập đến
Tổ quốc gọi tên, em tình nguyện lên đường
Cái tính đảm đang em chịu đựng yêu thương
Em có sẵn từ trong bụng mẹ
Thuở mới lên ba tập bồng, tập bế
Cái gối làm con em làm mẹ ru hời
Từ thuở đánh chuyền ngắt lá đùa chơi
Tập xếp, tập đan, em làm người nội trợ
Bà mẹ Việt Nam nuôi con từ thuở nhỏ
Đã dạy cho con cách ăn ở nên người
Mẹ có ngờ đâu trong thế kỷ hai mươi
Tổ quốc đã giao cho con làm người dung sỹ
Tay trằm nón bài thơ, tay câm dao đánh Mỹ
Chung một góc trời đâu phải chỉ riêng ta.
Ơi! cô gái Việt Nam hiền như một bông hoa
Chính em đó, em là người đẹp nhất
Chiếc áo nâu non hiền hòa chân thật
Rất quê hương và cũng rất đáng yêu
Đôi mắt em nhìn như niềm mơ ước
Mà sâu thẳm bao nhiêu điều suy nghĩ
Dáng em đi trong khoan thai bình dị
Mà dịu dàng như mũi chỉ đường kim
Khi em cười môi nở một hình tim
Khi em giận mắt hóa thành ánh lửa
Bởi lắm yêu thương em không hề biết sợ
Không biết kêu xin, em tin ở chính mình
Biết cằm thù nên em biết hy sinh
Biết im lặng nên trở thành bão tố
Trung hậu đảm đang em làm người vợ.
Anh dũng hiên ngang em lại hóa anh hùng./.

Bên cạnh những bài thơ về người phụ nữ thời phong kiến, Không thể bỏ lỡ những lời 💐 Thơ Mẹ Đơn Thân 💐 hay và sâu sắc

Thơ Về Số Phận Người Phụ Nữ Phong Kiến Nổi Tiếng

Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm tuyển tập Thơ Về Số Phận Người Phụ Nữ Phong Kiến Nổi Tiếng:

Canh Khuya
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Canh khuya văng vẳng trống canh dồn
Trơ cái hồng nhan mấy nước non
Chén rượu hương đưa say lại tỉnh
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn
Xiên ngang mặt đất rêu từng đám
Đâm toạc chân mây đá mấy chòm
Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại
Mảnh tình son trẻ tí con con

Khổ Một Đời
Tác giả: Nguyễn Thái Cơ

Cay đắng đời em hỡi đắng cay
Đùa chi một kiếp má hồng này
Đọa đày thể xác ôi đày đọa
Giày xéo tâm can bởi xéo giày
Giấc mộng bùi ngùi ân ái cũ
Mơ màng trĩu nặng nghĩa tình nay
Hồng nhan bạc phận nhan hồng bạc
Ngậm đắng sầu này chẳng hé môi

Miếu Sầm Thái Thú
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Ghé mắt trông lên thấy bảng treo
Kìa đền thái thú đứng cheo leo
Ví đây đổi phận làm trai được
Thì sự anh hùng há bấy nhiêu

Phận Đàn Bà
Tác giả: Phạm Đức Toản

Thương sao kiếp phận đàn bà
Một đời thu vén cửa nhà lo toan
Thân cò lặn lội gian nan
Gánh bao cơ cực muôn ngàn đắng cay

Tuổi thơ được bấy nhiêu ngày
Xuân thì hao héo nợ vay trả đời
Tiếc cho một thuở xuân ngời
Vì con vất vả cạn vơi tình nồng

Trời cho một chút nhan hồng
Gắn thêm phận bạc cho lòng héo hao
Tình ân tưởng mãi ngọt ngào
Nửa đường gẫy gánh lệ trào xót xa

Buồn cho thân phận đàn bà
Giỏi giang thì cũng gọi là đa đoan
Điêu ngoa miệng lưỡi thế gian
Trời xanh ghen ghét hồng nhan…tủi sầu

Lênh đênh một kiếp bể dâu
Dòng trong bến đục biết đâu mà ngờ

Ngoài những bài thơ về người phụ nữ thời phong kiến, Dành tặng bạn đọc chùm 😃 Thơ Về Gái 30 Tuổi 😃 hay và ý nghĩa

Những Câu Thơ Về Thân Phận Người Phụ Nữ Trong Truyện Kiều

Bên dưới là Những Câu Thơ Về Thân Phận Người Phụ Nữ Trong Truyện Kiều vô cùng đặc sắc mà bạn đọc không nên bỏ lỡ! 

Đau đớn thay thân phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung.

Hoa trôi bèo dạt đã đành
Biết duyên mình biết phận mình thế thôi!

Phận sao phận bạc như vôi
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng…

Phận đành chi dám kêu oan
Đào hoen quẹn má liễu tan tác mày.

Điều đâu lấy yến làm anh
Ngây thơ chẳng biết là danh phận gì?

Nàng rằng:”phận gái chữ tòng
Chàng đi thiếp cũng một lòng xin đi

Dặm nghìn nước thẳm non xa
Nghĩ đâu thân phận con ra thế này!

Phận dầu đầu vậy cũng dầu
Xót lòng đeo đẳng bấy lâu một lời!

Phận sao đành vậy cũng vầy
Cầm như chẳng đỗ những ngày còn xanh.

Xót nàng chút phận thuyền quyên
Cành hoa đem bán vào thuyền lái buôn.

Nàng rằng: Phải bước lưu ly
Phận hèn vâng đã cam bề tiểu tinh…

Hạt mưa xá nghĩ phận hèn
Liệu đem tấc cỏ quyết đền ba xuân.

Thưa rằng: Chút phận ngây thơ
Dưỡng sinh đôi nợ tóc tơ chưa đền…

Tháng tròn như gởi cung mây
Trần trần một phận ấp cây đã liều!

Nghĩ mình phận mỏng cánh chuồn
Khuôn xanh biết có vuông tròn mà hay?

Rằng: Nàng chút phận hồng nhan
Gặp cơn binh cách nhiều nàn cũng thương!

Phận sao bạc bấy Kiều nhi!
Chàng Kim về đó con thì đi đâu?

Bên cạnh những bài thơ về người phụ nữ thời phong kiến, Xem thêm bộ sưu tập 🌟Thơ Về Sắc Đẹp🌟 35+ Bài Hay Nhất

Những Bài Thơ Nói Về Thân Phận Người Phụ Nữ Ngắn Hay

Dành tặng bạn đọc của Thohay.vn Những Bài Thơ Nói Về Thân Phận Người Phụ Nữ Ngắn Hay:

Thương Thay Phận Gái
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Thương thay phận gái cũng là người
Nỡ bỏ xuân xanh quá nửa đời
Ông Nguyệt nỡ nào trêu quải mãi
Chị Hằng khéo nhẽ éo le thôi
Hoa còn phong nhụy ong ve vãy
Gió đã phai hương bướm tả tơi
Quá ngán thợ trời ghê gớm bấy
Xuân xanh được mấy chút thương ôi

Hồng Nhan Bạc Phận
Tác giả: Nguyễn Quang Long

Bạc phận cho thân kiếp má hồng
Duyên đời bạc bẽo mãi long đong
Thân cô thiếu phụ phương trời lạc
Chọn chốn huê lầu mặc trắng trong
Số phận an bài gieo trái đắng
Duyên kia đã nỡ hết chờ mong
Tơ hồng đứt đoạn sầu ai oán
Lỡ nhịp tình duyên hết ngóng trông

Vô Âm Nữ
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Mười hai bà mụ ghét gì nhau
Đem cái xuân tình cắm ở đâu
Rúc rích thây cha con chuột nhắt
Vo ve mặc mẹ cái ong bầu
Nào ai biết được vông hay chóc
Nọ kẻ chia ra cuống mấy đầu
Thôi thế thời thôi thôi cũng rảnh
Trăm năm càng khỏi tiếng làm dâu

Kể từ giờ
Tác giả: chưa rõ

Kể từ giờ em hãy sống vì em
Dù mạnh mẽ, hay yếu mềm, cũng được
Miễn thản nhiên cười và vô tư bước
Đau khổ hay không là tự do mình.
Kể từ giờ em phải thật là xinh
Rạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắng
Không phải để cho người nào nhìn ngắm
Bởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi…
Kể từ giờ em phải sống thật vui
Để chôn vùi nỗi buồn vào quá khứ
Ai tổn thương mình thì cũng nên tha thứ
Bởi sau cùng em đáng được bình yên.
Kể từ giờ không phải nhớ hay quên
Không muộn phiền vì một người nào nữa
Vui đi em, nếu không thì sẽ lỡ
Chuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.

Câu Thơ Nói Về Thân Phận Người Phụ Nữ Cảm Xúc

Chần chừ gì nữa mà không xem ngay tuyển tập Câu Thơ Nói Về Thân Phận Người Phụ Nữ Cảm Xúc:

Một kiếp hồng nhan
Tác giả: Đồng Kế

Tai nghe tê tái lòng ai
Trăm ngàn vạn tiếng thở dài mà thương
Một mình thân gái dặm trường
Đa đoan má phấn môi hường xót xa
Bao năm một cõi ta bà
Huyền mơ hão mộng những là trái ngang
Quê người khắp nẻo lang thang
Bao phen trắc trở lỡ làng tình duyên
Dạt trôi biết mấy mươi miền
Không nơi bến đậu lòng thuyền rạn đau
Tình côi một mảnh nát nhàu
Chỉ còn héo hắt một màu thở than
Tiếc cho mộng đẹp vỡ tan
Trăng lên trăng xuống trăng tàn còn mơ
Não nùng cả một trời thơ
Xót thương vô bến vô bờ .. ngàn năm!

Thi phượng
Tác giả: chưa rõ

Năm mươi tuổi em không còn trẻ nữa
Mắt không còn lúng liếng tựa vì sao
Môi cũng không mọng đỏ thủa Xuân nào
Mái tóc chẳng làm nôn nao triền sóng…

Năm mươi tuổi bờ môi thôi nóng bỏng
Da không còn trắng mịn bóng gương soi
Dòng thời gian phai nhạt sắc mặn mòi
Hằn lên đó bao mỏi mòn trăn trở…

Năm mươi tuổi hết cái thời bỡ ngỡ
Ngóng hạ về, rồi thương nhớ thu qua
Hờn giận ai đông đến vẫn xa nhà
Lòng khấp khởi …bướm báo mùa xuân tới…

Năm mươi tuổi bớt dỗi hờn chờ đợi
Hết đua đòi, oán hận với người dưng
Chẳng bon chen tranh cạnh cũng đã ngừng
Sống yên phận để mai đừng nuối tiếc…

Năm mươi tuổi tóc bạc dần từng chiếc
Cuộc sống giờ còn bao việc phải lo
Lái chèo sao giữ vững được con đò
Gia đình nhỏ, niềm vui to: Hạnh phúc !

Năm mươi tuổi ước mình mau lên chức
Làm mẹ chồng, cùng lúc chức bà luôn
Nhìn người ta … tủi phận cảm thấy buồn
Cong môi giận, trách … cánh chuồn quá mỏng!

Tiếc Thương Cho Người Đàn Bà Cũ
Tác giả: Lệ Tình

Phận đàn bà ôi chao thật buồn bã
Sống cuộc đời đầy vất vả gian nan
Chôn vào tim tất cả ngàn ước vọng
Chấp nhận đời theo năm tháng dần trôi

Khi đàn bà ngác ngơ tìm ảo mộng
Giữa ưu tư chất ngất nỗi muộn phiền
Cố níu kéo và khép mình theo số phận
Day dứt hoài cuộc sống với niềm riêng

Thì hỡi ơi khi hôn nhân sụp đổ
Xót xa nàng trong cuộc sống trái ngang
Nước mắt rơi cay đắng tận đáy lòng
Mà người đời trao ánh mắt gọi tên

Người đàn bà sau khi mình gãy gánh
Mang cái tên người đàn bà cũ hôm qua
Những đam mê và khát khao hy vọng
Đành chôn vùi gánh chịu tiếng thị phi

Buồn cười thay, ngày xưa nàng xinh đẹp
Bao đàn ông săn đón và đón dìu
Trao cho nàng ngàn vạn câu hứa hẹn
Hứa trọn đời yêu chỉ có nàng thôi

Thật tiếc thay cho đàn bà mơ ước
Lấy chồng rồi cuộc sống chỉ chồng con
Nàng lo toan vất vả cả trăm điều
Ai ngờ rằng mang số kiếp hẩm hiu

Ta tiếc cho cuộc đời của cô ấy
Sống giữa thời phong kiến với ngu si
Khi chia tay, người đời không thông cảm
Gọi nàng là đàn bà cũ … vì sao?

Là phụ nữ
Tác giả: chưa rõ

Là phụ nữ thường mang tiếng khó hiểu.
Bởi đa phần họ sống rất nội tâm!
Dẫu đớn đau cũng cam chịu âm thầm.
Nhưng tất cả nằm sâu trong mắt họ.
Hiểu phụ nữ đôi khi là rất khó!
Một cử chỉ thôi cũng muốn nói nhiều điều…
Họ cũng cần ai đó hiểu và yêu.
Tiếng thở dài cũng chứa đựng tất cả.
Họ ghét nhất là những điều dối trá!
Họ yêu nhất… sự thật và chân thành…
Bởi với họ tình yêu rất mong manh.
Theo lý trí, con tim hay cảm xúc.
Không phải đẹp là đi kèm hạnh phúc.
Bởi thế gian còn có những lọc lừa,
Cười ban ngày nhưng tối khóc như mưa,
Muốn mở lòng nhưng lại sợ vấp ngã.
Có những người lại gói ghém tất cả
Và âm thầm giấu hết tận vào tim.
Lấy nụ cười che đi những nỗi niềm.
Nhưng bên trong là trái tim vụn vỡ.

Khóc Thương Cho Phận Đàn Bà
Tác giả: Lệ Tình

Người đàn bà khi đã gọi là cũ
Nàng chỉ còn loài hoa đã lụi tàn
Trái tim nàng đã hoang tàn nhức nhối
Sao chữa lành được thương tổn đã qua

Là phụ nữ ai cũng cần bến đậu
Cũng mong được chăm sóc với yêu thương
Khi cuộc sống nàng trở nên khắc nghiệt
Tự trách mình vì nông nổi ngày xưa

Đàn bà cũ luôn khép mình cô độc
Biết phận mình nên không dám mộng mơ
Đêm từng đêm với giấc ngủ không tròn
Đã hao gầy theo năm tháng dần trôi

Đàn bà cũ một cái danh chua chát
Khi một lần đã dang dở đắng cay
Dấu trong tim nỗi đau cười gượng gạo
Ai có ngờ họ đang khóc hẩm hiu

Phận Đàn Bà
Tác giả: Hang Nguyen

Miền Tây nắng đỏ rực trời
Trong lò bỏng rẫy chị tôi tảo tần
Nâng từng viên nóng ngại ngần
Gạch kia còn rát vẫn không nản lòng.

Chị ơi… Trời sắp nổi giông
Đàn con ngóng mẹ mải trông đầu làng
Nhanh tay bỏ xếp gọn gàng
Thương thân nhi nữ đảm đang tối ngày.

Lệ rưng nơi mắt nhoà cay
Mồ hôi ướt đẫm vai gầy mảnh mai
Bưng ly nước vối trong tay
Dừng thôi ít phút uống ngay nhẹ lòng

Lò gạch chiều xuống lặng câm
Tiễn người thiếu phụ âm thầm sớm khuya
Tiếng cười lũ trẻ thương ghê
Mẹ về nơi ngõ vẫn bề bộn lo…

Ngoài những bài thơ về người phụ nữ thời phong kiến, Có thể bạn thích 💚 Bài Thơ Về Gái 2 Con 💚 25+ Bài Thơ Vui Hài Hước 

Thơ Về Tuổi 15

Những Tác Phẩm Nói Về Thân Phận Người Phụ Nữ THCS Đặc Sắc

Nhất định đừng bỏ lỡ tuyển tập Những Tác Phẩm Nói Về Thân Phận Người Phụ Nữ THCS Đặc Sắc:

Thương Vợ
Tác giả: Trần Tế Xương

Quanh năm buôn bán ở mom sông
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Nuôi đủ năm con với một chồng
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
Eo xèo mặt nước buổi đò đông.
Một duyên hai nợ, âu đành phận
Năm nắng mười mưa, dám quản công
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc!
Có chồng hờ hững cũng như không!

Tự Tình
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Tiếng gà xao xác gáy trên vòm
Oán hận trông ra khắp mọi chòm
Mõ thảm không khua mà cũng cốc
Chuông sầu chẳng đánh cớ sao om
Trước nghe những tiếng thêm rầu rĩ
Sau hận vì duyên để mõm mòm
Tài tử văn nhân ai đó tá
Thân này đâu đã chịu già tom

Cố Gắng Lên Em!
Tác giả: Khương Thuỵ Phùng

Ta tiếc cho em kiếp má hồng
Yêu kiều sắc thắm lắm kẻ trông
Nét đẹp mỹ miều kiêu sa ấy
Tỏa sáng một vùng trước đám đông

Đời em phận số lại long đong
Con thuyền vô phước bến chẳng trong
Hồng nhan bạc phận câu nói đó
Suy nghĩ càng thêm thấy đắng lòng

Nước mắt nhiều đêm cứ chảy ròng
Nghĩ mình phận bạc chẳng như mong
Đành ôm tủi hờn mà vui sống
Vì con cố gắng vậy cho xong

Tình nghĩa vợ chồng cũng mong manh
Như lá mùa thu ở trên cành
Gió nhẹ cũng làm rơi chiếc lá
Lá cũng như tình chẳng còn xanh

Thương em! Gánh chịu lắm khổ đâu
Nhưng vì Thiên Chúa chấp nhận mau
Cố gắng vì con lau giọt lệ
Đừng vì nóng giận mà bỏ nhau

Thơ Xã Hội
Tác giả: Huỳnh Hữu Hiệp

Khóc thương thay thân phận đàn bà
Chớ trêu gì tạo hoá lại sinh ra
Người thì nhà cao giàu vô kể
Kẻ lại bỏ xứ đi làm xa

Giữa trăm muôn nghề của xã hội
Em biết chọn nghề gì là cao cả
Để rồi lọng đọng thân gái điếm
Mà em mang tội với mẹ cha

Bên cạnh những bài thơ về người phụ nữ thời phong kiến, Chia sẻ đến bạn chùm 🍒 Thơ Hay Về Cô Gái Mạnh Mẽ 🍒 ý nghĩa nhất

Viết một bình luận