49+ Bài Thơ Buồn Mùa Đông, Tâm Trạng Cô Đơn Hay Nhất. Tuyển Tập Những Câu Thơ Nhiều Cảm Xúc Của Thi Sĩ Vào Ngày Đông Giá Rét.
NỘI DUNG CHÍNH
Các Chủ Đề Thơ Về Mùa Đông Buồn
Mùa đông buồn là một chủ đề phổ biến trong thơ ca, thường mang đến những cảm xúc sâu lắng, cô đơn và nhớ nhung. Dưới đây là một số chủ đề thơ về mùa đông buồn mà bạn có thể tham khảo:
Nỗi Cô Đơn Trong Mùa Đông: Những bài thơ miêu tả sự cô đơn và lạc lõng khi mùa đông đến, với hình ảnh gió lạnh, tuyết rơi và những con đường vắng lặng.
Nhớ Nhung Trong Mùa Đông: Thơ về nỗi nhớ người yêu, bạn bè hoặc gia đình trong những ngày đông lạnh giá.
Tình Yêu Buồn Trong Mùa Đông: Những bài thơ tình cảm buồn, diễn tả sự chia ly, nỗi đau và kỷ niệm trong mùa đông.
Cảnh Vật Mùa Đông Buồn: Thơ miêu tả cảnh vật mùa đông với những hình ảnh buồn bã, lạnh lẽo như cây trụi lá, phố phường vắng vẻ.
Thơ Lục Bát Về Mùa Đông Buồn: Những bài thơ lục bát với nhịp điệu nhẹ nhàng, dễ nhớ, thường mang đến cảm giác buồn man mác.
Giới thiệu đến bạn đọc Những Bài Thơ Buồn Mùa Đông Hay và tâm trạng nhất.
Nỗi Nhớ Mùa Đông Tác giả: Dương Bích Hạnh
Đông đã về ta vẫn mãi xa nhau Nhớ kỷ niệm những ngày đầu gặp gỡ Vần thơ viết gửi nỗi niềm nhung nhớ Ký ức xưa một thuở chợt tràn về
Gió se lạnh nhớ giọt nắng miền quê Câu hẹn ước lời nguyện thề trao gửi Thời gian trôi xuân hạ về thu tới Đông giá băng chới với mãi còn xa
Tình chân thành sâu lắng trái tim ta Hương hoa sữa tỏa ngọt ngào trong gió Niềm mơ ước trầu cau còn bỏ ngõ Lối thân quen còn đó dấu chân ai
Vẫn mãi xa giọt lệ vương vấn hoài Niềm mơ ước trọn vòng tay sưởi ấm Tựa bờ vai ngọt môi mềm má thắm Đông đã về nhớ lắm dấu yêu ơi..!!!
Trái Tim Mùa Đông Tác giả: Chưa rõ
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu Khi anh không thể yêu em hơn nữa Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ… Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy Em bồi hồi, em vội vã, em yêu… Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều Em không thể và chúng mình… không thể Sao hôm – Sao mai cách xa đến thế Câu thơ này có tới được cùng anh Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh Em mãi yêu anh một tình yêu… không thể Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu….
GIấc Mơ Mùa Đông Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Đêm mùa đông sương lạnh ánh trăng tà Lòng buồn hiu nhớ người ta nhớ quá Biết giờ đây sống ở nơi xứ lạ Có khi nào người lạnh giá con tim
Nhớ tình xưa cứ mải miết đi tìm Mò ánh trăng đã chìm nơi đáy nước Có khi nào người ta ơi luyến tiếc Khi ngày xưa người ly biệt tình ta
Cho một người cứ mãi mãi xót xa Nhớ những kỷ niệm đã qua ngày ấy Con tim ta đã bao lần run rẩy Khi bàn tay ai nắm lấy bàn tay
Nhớ một thời đôi ta đã đắm say Em lại mơ về những ngày xưa đó Hai trái tim yêu nồng nàn cháy đỏ Mình bồng bềnh như là gió với mây
Hạnh phúc ngọt ngào hơi ấm vòng tay Bao khổ đau bao đắng cay tan biến Đôi ta thương nhau như thuyền với bến Mong cuộc đời mình vĩnh viễn là mơ.
Đông Buồn Tác giả: -N3- Nguyễn Ngọc René
Đã mấy mùa đông lạnh giá rồi Ai ngờ trỗi dậy trái tim côi Hồn thơ nghệ sĩ dìu bao tối Tựa nước dòng sông chuyện lở bồi
Phương nào sáo nhỏ đã sang sông Bỏ lỡ tình duyên ước vọng nồng Lặng lẽ muôn chiều luôn gượng sống Bên đời ảo mộng mãi hư không
Tuyết xuống cho càng lạnh thấu xương Trời Tây thất thểu những chặng đường Cày bừa mỏi mệt thân nào sướng Một phút nao lòng nhớ cố hương
Vì ai lệ đổ tự bao ngày Nỗi nhớ sao mà thắm đậm cay Rượu cạn bình vơi buồn tận đáy Hoài mơ ủ mộng kiếp lưu đày
Đã hết sao lòng chửa thấy vơi Đêm nay ánh nguyệt sáng lưng trời Trăng to chiếu cả ngoài biên giới Khoảnh khắc thương nhiều dạ tả tơi
Dòng thơ tứ tuyệt ngỏ đôi lời Quạnh quẽ phương này Tuyết lại rơi Vọng vẳng lưng trời vang chới với Thiên la địa võng hét đầy trời …
Mưa cuồng hối hả nước thành khơi Lũ lụt hay sao sét gọi mời Thức cả năm canh chờ đợi tới Ngày về nắng đẹp để buồn rơi…
Chùm Thơ Buồn Mùa Đông Ngắn đầy tâm trạng trong những ngày đông lạnh giá.
Mùa Đông Đến Tác giả: Chưa rõ
Rồi một ngày trời không biếc xanh Rồi một ngày hàng cây vắng tanh Và cơn gió mang mùa đông tới Cuốn bay theo đám lá vàng rơi Bờ cỏ này giọt sương đã tan Bậc thềm này còn in dấu chân Mùa đông đến em chờ anh mãi Lá hoa thu sang nay đã úa tàn Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi Lòng em đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói Còn yêu mãi… Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi Lòng e đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói Em mãi yêu anh
Nhớ Mùa Đông Năm Cũ Tác giả: Chưa rõ
Đông lại về một lần nữa đó anh Còn đường xưa giờ đã thành dĩ vãng Phố không anh trời vẫn xanh màu nắng Chỉ nơi này im lặng gót chân ai
Đông lại về nơi góc phố chiều phai Chạng vạng mây trôi vệt dài lạnh lẽo Đông năm nay tim hồng xưa khô héo Rũ rượi nhìn một nẻo vắng xa xôi
Anh…. Trả em về lối cũ đứng chung đôi.
Đông Nào Cho Em Tác giả: Chưa rõ
Thế là đông cũng đã sang Hàng cây xơ xác lá vàng hết rơi Nắng hồng thôi hết lả lơi Đông về lạnh giá tim côi lại buồn.
Đâu còn thấy cảnh hoàng hôn Bên nhau say đắm nụ hôn ngọt ngào. Về đêm trời thiếu ánh sao Vầng trăng ẩn khuất lẩn vào màn sương.
Đông về phố nhỏ thê lương Bàn chân lạc bước cuối đường chơi vơi. Mùa đông lạnh lắm người ơi! Muốn tìm hơi ấm nơi người mình yêu!!!!!
Đông Buồn Tác giả: Đánh Thức Ước Mơ
Đông đã về trên từng con phố nhỏ Gió cũng về cuốn cả lá kia đi Vàng xanh đến buổi phân ly Cành cây trơ trụi nói gì giờ đây Mưa buồn trong buổi chiều nay Lòng ai nặng trĩu cỏ cây cũng sầu Con người có những khổ đau Làm sao hiểu hết cho nhau vẹn tình
Tuyển tập những câu Thơ Mùa Đông Cô Đơn, lạc lõng, buồn không có ở bên để chia sẻ, chỉ biết gửi gắm qua vần thơ.
Đông Nhớ Tác giả: Hoàng Yến
Đông về rồi…em lạnh quá anh ơi Lạnh trong tim hơn ngoài trời buốt giá Đông vắng anh …mùa đông buồn bã quá Nhìn nơi nào cũng trống trải …cô đơn
Đông về rồi…nỗi nhớ bỗng nhiều hơn Gối chăn êm …sao đêm dài khó ngủ Nhớ da diết một mùa đông đã cũ Một cái xiết tay cũng đủ ấm cả đông dài
Đông lạnh về …em thao thức nhớ ai Trách mùa đông sao cứ dài đằng đẵng Không có anh …mùa đông không có nắng Chẳng gì lấp đầy nỗi trống vắng trong em
Anh đi rồi….em giá buốt trong tim Đông dài quá …biết tìm đâu hơi ấm Em cô đơn dưới bầu trời cao rộng Mất anh rồi…em ghét cả mùa đông.
Anh Sẽ Về Viết Tiếp Tháng 12 Tác giả: Chưa rõ
Anh sẽ trở về tháng 12 Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửa Ngày chẳng xa và đêm qua chẳng vội Anh sẽ về viết tiếp tháng 12.
Anh sẽ trở về tháng 12 Để được ôm vai gầy áo mẹ Nghe những lời ru ầu ơ thủa bé Khúc ca dao cổ tích nhiệm màu
Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhau Mãi chạy dài trong tận cùng kí ức Về một mùa hoa cải bên sông Có cô gái đợi ai chưa lấy chồng
Anh sẽ về ngang ngõ mùa đông Để tìm về thời ấu thơ trẻ dại Buổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõ Dáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn
Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơn Tìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớ Nỗi nhớ thời gian trong từng hơi thở Để hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui
Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôi Của một thời, ai đi rồi tiếc nuối Để viết về những bộn bề kí ức Anh sẽ về để viết tháng 12.
Làm Bạn Với Cô Đơn Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Ở quê nhà thực sự đã vào đông Gió bấc thổi trên cánh đồng cuối xóm Trời giá buốt lúc sương rơi buổi sớm Anh có về khi trời chớm vào xuân
Vạt cải ven sông đã nở mấy lần Cứ vàng bông lại dần dần héo úa Em vẫn chờ những lời anh đã hứa Anh sẽ về mình thắp lửa yêu thương
Bao năm rồi tình em mãi vấn vương Nhớ những buổi khi tan trường cuối cấp Mình sánh vai trong chiều đông gió bấc Nụ hôn nồng nàn với giấc mơ hoa
Một chiều đông anh lặng lẽ đi xa Em ở lại nơi quê nhà chờ đợi Mong anh về trong một mùa xuân mới Cánh én đón chào cùng với tình ta
Nhưng cuộc đời đầy sóng gió phong ba Chuyện tình xưa mãi chỉ là dĩ vãng Anh ra đi đã bao nhiêu ngày tháng Bỏ một người làm bạn với cô đơn.
Mùa Đông Không Có Em Tác giả: Võ Ngọc Cẩn
Đông đến rồi băng giá ngập lòng tôi Thu đã xa … xa rồi màu thương nhớ Để chúc, ngưu nhớ nhau rơi ngấn lệ Đàn chim ô bỡ ngỡ khắp nẻo bay
Đông về rồi lạnh quá đôi bờ vai Nhớ thương em đêm dài tôi thao thức Mưa rơi rơi cho trái tim ray rứt Nghe khối sầu lồng ngực nặng nề hơn
Mảnh trăng khuya như cũng tủi hờn Trăng mòn khuyết cô đơn trôi chênh chếnh Con thuyền tình đã xuôi theo dòng nước Bỏ bờ xưa rét mướt lúc đông về
Em đi rồi tôi lẻ bóng bơ vơ Ngồi viết nốt vần thơ còn dang dở Gửi đến em ngàn thương và vạn nhớ Đêm đông dài nức nở tiếng mưa rơi
Điểm qua những câu Thơ Buồn Chiều Mùa Đông cô độc, tâm trạng buồn bã.
Gửi Nắng Cho Em Tác giả: Bằng Lăng Tím
Đông giá lạnh em khát thèm tia nắng Bao mùa về anh xa vắng nơi nao Suốt canh thâu tim thổn thức cuộn trào Từng con sóng quyện vào đêm dào dạt
Em lặng lẽ ngồi đây nghe gió hát Khúc tình si man mác buổi đông về Mưa bên thềm từng giọt nhỏ tái tê Chờ đợi mãi anh sơn khê mải miết
Thương anh lắm anh nơi nào có biết Mối tình đầu da diết nhớ anh ơi Nhắn gửi mây em muốn nói ngàn lời Ở nơi ấy khoảng trời mơ có lạnh
Nắng dỗi giận bởi nàng Đông đỏng đảnh Trốn vào mây hiu quạnh cả khuông chiều Gom nồng nàn em gửi cả dấu yêu Rằng đông đến em nhớ nhiều lắm lắm
Mây u ám trời không còn xanh thẳm Đông giá về lạnh thấm cả bờ vai Tháng ngày xa anh mải miết dặm dài Mong chút nắng cuối chiều phai ấm lại.
Thơ Tình Mùa Đông Tác giả: Chưa rõ
Ai lê bước giữa mùa đông giá lạnh Cố tìm quên hình ảnh bóng người yêu Đời cô đơn thầm lặng dưới trời chiều Sao vẫn nhớ thật nhiều người năm cũ
Mùa đông lạnh ánh Trăng buồn liễu rũ Lòng vấn vương nhớ tình cũ năm nao Cố lãng quên mà có được lúc nào Trong tâm khảm không bao giờ thôi nhớ
Mộng nên đôi đã nhiều năm tan vỡ Người ra đi kẽ ở lối hai đường Sao trong lòng ta cứ mãi nhớ thương Rồi thao thức đêm trường mơ với mộng
Hãy quên đi tìm niềm vui mà sống Nhớ làm gì hình bóng thuở năm xưa Lời thề yêu chỉ là nói dối lừa Ta đã biết sao không chừa vẫn nhớ.
Chút lạnh mùa đông gửi cho anh Một mình em với những ngày dài thương nhớ Đông đã về từng cơn gió thổi tóc mai Lạnh thấu tim…chợt giọt lệ lăn dài Mắt trông ngóng hình bóng ai trên phố ?
Con đường nhỏ buổi chiều Đông lá đổ Cuốn theo chiều cơn gió nhẹ chao nghiêng Sắc vàng khô, sắc đỏ tựa nỗi niềm Người con gái…riêng mang tình xa vắng
Phương trời xa liệu có hồng ánh nắng ? Sưởi ấm tình chở nặng những yêu thương Để nơi đây cô gái nhỏ sắc môi hường Nghe ấm áp bởi tình thương anh trao gửi
Dù lạnh giá em nào đâu dám hờn tủi Chỉ mong tình đừng ngắn ngủi, mong manh Dẫu xa nhau tình yêu mến chân thành Ta sẽ được bên nhau tròn hạnh phúc.
Mùa Đông Ơi Tác giả: Trần Quang Mới
Mùa Đông sang nhìn chiếc lá úa vàng Gom kỷ niệm hai hàng cây liễu rũ Khoảnh khắc ấy con tim hoài ấp ủ Bờ môi hồng quyến rũ những đắm say
Lòng chênh chao tình chưa được tỏ bày Em đã vội đắm say bên tình mới Để anh mãi ôm nỗi sầu đứng đợi Tim hao gầy vời vợi những xót xa
Còn lại đây anh với bóng chiều tà Tình dang dở ngày qua còn hơi ấm Lời nguyện ước chiều kia sương ước đẫm Có ai ngờ vừa ngấm đã biệt ly
Chữ nợ duyên nó cũng thật lạ kỳ Chẳng tao ngộ người đi chưa về nữa Để tim mãi khắc vào thêm vết cứa Duyên lạc đường chọn lựa cũng bằng không.
Chia sẻ đến bạn đọc danh sách các bài Thơ Tình Yêu Buồn Mùa Đông hay nhất. Chùm thơ hay về tình yêu bị xa cách, không trọn vẹn trong ngày đông giá rét.
Nhớ Mùa Đông Cũ Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Mùa đông cũ đã tan ra từng mảnh. Ngấm vào em mang giá lạnh nửa đời. Mỗi khi đông về nỗi nhớ chơi vơi. Lại muốn quay về cái thời xưa ấy.
Anh mới hai mươi em vừa mười bảy. Còn trắng trong như trang giấy học trò. Chưa biết buồn không vướng bận âu lo. Ta gặp nhau trên chuyến đò vắng khách.
Trái tim ta rung lên như thầm mách. Đã yêu rồi khi ánh mắt giao nhau. Ấm áp bao nhiêu đông ấy tình đầu. Nào ai biết đời bể dâu ngang trái.
Ta chia tay vào mùa sau hoa cải. Anh ra đi sao đi mãi không về. Một mình em với đông lạnh tái tê. Cứ chiều chiều ra bờ đê em ngóng.
Đò cập bến mà người xưa vắng bóng. Dòng nước buồn chỉ có sóng cô đơn. Em sang sông mang theo nỗi giận hờn. Đông đã về thuyền biết còn nhớ bến.
Mùa Đông Và Nỗi Nhớ Tác giả: Bình Minh
Tôi nhớ mãi mùa đông ba năm trước Lạnh đầu mùa em cất bước ra đi Xứ xa kia để tìm kiếm những gì Người ở lại thêm vì bao luyến nhớ
Gió Đông lạnh làm tâm hồn trăn trở Anh quay về bên gác nhỏ buồn tênh Và từ đây sao bỗng thấy bồng bềnh Anh cảm thấy lòng mình như hoang tưởng
Ở xứ xa ta định hình chung hướng Gắng lên nào dù gió chướng xôn xao Ngày cách xa bên nỗi nhớ thét gào Bên nhau nhé! Hôm nào em trở lại
Mùa Đông đến khi ta còn hoang hoải Kỷ niệm nào còn mãi với mùa đông Ngày hợp hôn vui hạnh phúc bên chồng Còn đọng mãi nỗi lòng khi xa vắng..
Sầu Đông Tác giả: Trang Lê
Anh có biết hồn em như chết lặng Giọt lệ sầu đêm đông chẳng ngừng tuôn Cố tát đi vơi biển cả nỗi buồn Rũ phong trần chia muôn vàn lối rẽ.
Anh có biết! Tim em dường cô lẻ Bởi anh buông lời trách nhẹ trao em Sương đêm lạnh phủ ướt lệ bên thềm Gió lùa vào làm em thêm nhức nhối.
Anh có biết! Lời yêu anh trao vội Để tim này nghe hấp hối xuyến xao Ngỡ như là lạc vào giấc chiêm bao Từng khoảnh khắc chôn vào trong ký ức.
Anh có biết! Tình trao anh là thực Chẳng dối lừa đâu tô mực cho vui Em nguyện cầu tình duyên thắm ngọt bùi Cớ sao mình tự vùi trong điên đảo.
Thế gian này.! Có ai mà hoàn hảo Nên xin người..Đừng xáo lộn tin yêu…!
Đông Buồn Tác giả: NGUYỄN THÁI CƠ
Lỡ vận duyên tình trước cảnh Đông Ngoài hiên gió đẩy hạt sương lồng Loan phòng quạnh vắng nào ai biết Cõi uyển u buồn mấy chặng trông Rụng lá cành giơ sầu ngõ nhỏ Rời cây quả gợi xót tim hồng Đêm dài mãi thức chờ mau rạng Hứng giọt châu mềm rải giữa sông
Trọn bộ lời Thơ Về Nỗi Buồn Mùa Đông sâu sắc và ý nghĩa nhất.
Mùa Đông Này Tác giả: Hồng Giang
Mùa đông này có thấy lạnh không em Sao anh thấy bao khát thèm lặng lẽ Sao anh thấy bờ môi run nhè nhẹ Khi anh gần khe khẽ gọi dấu yêu
Mùa đông này em có thấy cô liêu Thấy trống vắng với bao điều hờn tủi Bởi không anh biết ai người an ủi Lúc em buồn ai gần gũi sẻ chia
Mùa đông này hạt nắng cũng xa lìa Đâu đủ ấm cho ai kia khỏi lạnh Cơn gió mùa xoáy vào niềm cô quạnh Biết ai người nhặt nhạnh nỗi sầu thương
Mùa đông này em có thấy vấn vương Con phố xưa kín ngập đường lá đỏ Bàn chân ai từng bước ngang qua ngõ Nay chỉ còn vài cơn gió hanh hao
Mùa đông này em có thấy khát khao Từng hạt mưa …. Rơi rụng vào …… Nỗi nhớ !
Cô Đơn Mùa Đông Tác giả: Chưa rõ
Trời chuyển gió… giá rét về hối hả Đông đến rồi… vội vã đẩy thu qua Có phải giá rét thế này ai cũng ngại cách xa Sợ cái lạnh ùa vào khi đơn chiếc
Ở nơi nào ấm êm ai có biết Cô đơn này da diết ai nhớ ai Bất chợt rùng mình khi khẽ hở bờ vai Để cái rét có dịp trổ tài làm lạnh
Và nỗi cô đơn tranh nhau ùa về chóng vánh Khiến ai buồn và lại trách móc ai Có phải khi ấm lòng ta đã lỡ làm sai Để khiến ai ra đi buồn như thế
Giờ đông về ta mới cần ai để… Sưởi ấm lòng… bằng những yêu thương Và lại cùng ai ấy bước tiếp con đường Nắm chặt bàn tay… trao yêu thương cả khi trời không lạnh…
Đông Về Tác giả: Lê Ngọc
Sáng thức giấc thấy trời se se lạnh Mới hay thu đã tránh để đông về Chợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mê Thời gian qua mà chẳng hề nhìn lại !
Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoải Ngắm mùa thu vàng lá trải trên đường Thả tâm hồn phiêu lãng với mùa thương Mà đâu biết má hường em nhạt nắng !
Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắng Ly cà fe từng giọt đắng rơi rơi Góc thân quen giờ đây vắng một người Lại nuối tiếc thưở đôi mươi khờ dại !
Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãi Nhìn dòng người qua lại dáng thân quen Từ sáng mai cho tới lúc lên đèn Lại lê gót tìm chút men cay đắng !
Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặng Nơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!
Đông Buồn Tác giả: Nguyên Thạch
Đông đến rồi đây, em biết không? Mưa giăng giá lạnh…lạnh cõi lòng Mắt biếc xa trông màu mắt biếc Hòa theo nỗi nhớ…nỗi nhớ mong.
Mây đen phủ kín, tím phương trời Bước chân lữ thứ, buồn không vơi Mai về bến cũ, ru điệu hát Cho thỏa nhớ thương…ơi người ơi.
Con nước hững hờ, con nước trôi Qua bao ghềnh thác khúc lở bồi Hai đầu cách biệt, dòng trôi mãi Như cuộc tình ngâu em với tôi.
Đông ở nơi này thương nhớ ai Màn đêm hiu hắt suốt canh dài Niềm mơ ấp ủ ngày tao ngộ Xin hẹn em yêu một ngày mai.
Nước mắt rơi cho cuộc tình ngang trái Yêu nhau nhiều nhưng rồi phải chia xa Kỷ niệm xưa băng giá phủ nhạt nhoà Để trái tim vỡ òa trong nức nở
Nước mắt rơi cho cuộc tình duyên lỡ Nhớ thật nhiều nhưng không thể bên nhau Chỉ em thôi chân bước lỡ nhịp cầu Đứng nhìn anh úa nhàu lời hẹn ước
Nước mắt rơi theo cuộc tình đếm được Những vui buồn, những hạnh phúc nào quên Những giận hờn, những lo lắng chông chênh Những yêu thương, những bồng bềnh, tiếc nuối
Nước mắt rơi cho cuộc tình rong ruổi Tháng năm dài chỉ hờn tủi đeo mang Yêu thương ơi! nay đã quá muộn màng Mỗi giọt sương giọt bẽ bàng rơi rớt!
Đêm Mùa Đông Tác giả: Chưa rõ
Chút lạnh về đã ghé đến nơi em Mưa hắt hiu ngoài thềm nghe lá đổ Hạt sương rơi níu bước chân ngọn gió Mây giăng bay ngõ nhỏ lối em về
Chiều hoàng hôn nhuộm tím chốn sơn khê Căn nhà vắng nằm kề bên góc phố Vẫn hoang lạnh mà sao anh cứ ngỡ Như có em đang về cuối con đường
Đêm trăng gầy thả bóng xuống cành dương Ánh vàng vọt xuyên qua nhành kẽ lá Gió từng cơn trèo vai gầy vội vã Đi theo sau giá lạnh buốt mùa đông
Anh chợt mơ về một bếp lửa hồng Căn nhà nhỏ nơi miền quê xa ấy Tiếng vạc đêm chợt giật mình thức dậy Le lói ánh đèn …bên cửa sổ nhà ai.