Thơ Chán Đời, Chán Nản, Muốn Buông Xuôi Tất Cả [Đọc Để Nhẹ Lòng]

Thơ Chán Đời, Chán Nản ❤️️ Chùm Thơ Buông Xuôi Tất Cả ✅ Sưu Tầm Những Bài Thơ Về Chủ Đề Chán Đời, Buông Xuôi Những Hy Vọng Cuộc Sống Giúp Bạn Đọc Để Nhẹ Lòng.

Những Bài Thơ Chán Đời Hay Nhất

Thohay.vn chia sẽ đến bạn tuyển tập Những Bài Thơ Chán Đời Hay Nhất cho người đang có tâm trạng cô đơn, chán nản.

Cuộc đời tựa dòng sông
Tác giả: Tân Quảng

Cuộc đời ngẫm tựa dòng sông
Cũng ghềnh thác, cũng long đong lở bồi
Khi cuồn cuộn, lúc êm trôi
Bờ em dâu biếc bờ tôi trăng vàng

Tình ta một dấu chấm than
Chậm chân lỡ chuyến người sang với người
Giá như lời chẳng sai lời
Hẳn em nên vợ hẳn tôi nên chồng

Để giờ bên đục bên trong
Biết ai chia sẻ nỗi lòng đầy vơi
Thôi đành buồm ngược gió xuôi
Bờ em nắng sớm bờ tôi mưa chiều

Khóc một mình
Tác giả: Phạm Tâm An

Khóc đi! Khóc một mình thôi
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?!
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?!
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhoà dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui!

Treo không lời ngỏ
Tác giả: Jacaranda

Khói sương giăng… mờ theo bóng ngả
Như ta chừ tóc đã lần phai
Tâm tư lưu dấu ưu hoài
Nhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi

Trăng cao chuốc sầu bi vàng úa
Đỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơi
Bài thơ viết chẳng thành lời
Câu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng

Thôi xếp bút… treo không lời ngỏ
Đôi dòng đời vò võ riêng mang
Ngược tìm quá khứ… hơi tàn
Canh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người

Nụ cười tuyệt vọng
Tác giả:
Ttbn

Họ thấy tôi cười tôi vui lắm
Lúc nào cũng nở nụ cười xinh
Nào ai biết được niềm đau khổ
Tôi phải hai vai gánh một mình

Tôi đã bao lần sống cho vui
Và ráng cho môi nở nụ cười
Nhưng đã bao lần tôi thất bại
Vì chẳng bao giờ thấy lệ vơi

Tôi muốn bình minh sẽ chẳng về
Ðêm ngày tăm tối phủ muôn nơi
Từ nay không có bình minh nữa
Ðừng để cho tôi thấy mặt trời

Tôi muốn cho tôi ngủ giấc dài
Không còn thức dậy đón ngày mai
Trần gian vẫn mãi không thay đổi
Vì bớt đi thêm một hình hài

Như trời đã định thì tôi chịu
Kiếp nầy trả hết nợ cho xong
Một mai đất lạnh vùi thân xác
Tôi cũng yên vui dẫu lạnh lùng

Ru… mất ngủ
Tác giả: Chưa rõ

Ta chẳng biết tại sao mình chán
Chẳng biết sao đời cạn nguồn thơ.
Tại sao tất cả ước mơ
Bao nhiêu năm vẫn vật vờ bóng ma?

Ta chẳng biết tại ta hay nó
Chẳng biết là tại họ hay mình.
Tại sao tất cả u minh
Bao nhiêu năm vẫn mong manh chất người?

Lâu chẳng thấy có lời đáp trả
Chìm vào trong giâc ngủ mê man.
Chán đời ở cõi trần gian
Tìm lên tiên giới, thiên đàng xem sao.

Nếu lòng còn khát vọng cao
Biết đâu sẽ có hôm nào tìm ra.

Tôi muốn quên
Tác giả: Tùng Trần

Tôi muốn quên những điều không vui vẻ
Nơi tâm hồn quạnh quẽ suốt bao năm
Quên nỗi đau nơi quá khứ lỗi lầm
Mà bấy lâu đã âm thầm rơi lệ

Tôi muốn quên một thời trong dâu bể
Quên lòng người sao quá dễ đổi thay
Tấm chân thành luôn mang chữ đắng cay
Người dối dang lại nối dài mĩ mãn

Tôi muốn quên như dòng sông khô cạn
Và chẳng còn lệ lai láng canh thâu
Cho con tim vơi hết nỗi đau sầu
Để quay về nơi bắt đầu cuộc sống

Tôi muốn quên thứ đã từng mơ mộng
Để đi tìm chút lắng đọng bình yên
Xoá tất cả những mệt mỏi ưu phiền
Con đường đi được cái quyền chọn lựa

Tôi muốn quên tháng ngày nào một thuở
Đã đọa đày mục rửa trái tim côi
Tôi muốn tìm lại hình bóng của tôi
Cho môi nở nụ cười dù nhợt nhạt

Tôi muốn quên nỗi đau và nước mắt
Dẫu bước đời hiu hắt kiếp quạnh hiu.

Thói đời điêu ngoa
Tác giả: Chưa rõ

Ô hay ! một kiếp con người
Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa
Ai là bè bạn với ta
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân
Đến khi vướng cảnh nợ nần
Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !
Bè bạn như cái bấc đèn
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang
Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang
Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?
Sông có chỗ cạn chỗ sâu
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người
Có tiền kẻ nịnh người chơi
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Bè thì cạn máng ráo tình
Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.

Tặng trọn bộ 🌸Thơ Về Nỗi Buồn Giấu Kín 🌸 Không Biết Bày Tỏ Cùng Ai

Chùm Thơ Hay Chán Đời

Hãy đọc ngay Chùm Thơ Hay Chán Đời sau đây để cảm nhận được sự đồng cảm với bản thân mình.

Thơ Ngắn Chán Đời
Tác Giả: Chưa rõ

Chán cho cái kiếp phù sinh
Chán cho cái cảnh thuyền tình éo le
Chán cho ta kẻ tình suy
Chán cho ta cứ sầu bi suốt đời!
Đời chán các ông đã đủ rồi!
Xin chán thêm nốt cái thằng tôi.
Cùng nhau tay dắt, cười xoà cái
Buồn vui bay hết. Chán đời?Thôi!
Chán đời cởi áo ta đi tắm
Kỳ sạch “trần gian” hết thối tha
Rũ bỏ “hong lưu” cho sạch sẽ
Dội gáo ” hương đồng” cho thảnh thơi

Đời làm thuê
Tác giả: Minh Châu

Đời công nhân chôn vùi thời trai trẻ
Đất xứ người bán rẻ tương lai
Cũng vì kiếm kế sinh nhai
Để rồi thức trắng đêm dài khóc than

Dòng đời thật lắm gian nan
Chịu bao khổ cực vô vàn đắng cay
Cũng vì tay trắng bàn tay
Nên ta đành phải làm ngày làm đêm

Nhiều hôm giật mình trong đêm
Nghĩ mà tủi phận lòng thêm ngẹn ngào
Bao nhiêu mơ ước khát khao
Giờ đành chôn giấu vơi bao nổi sầu

Tương lai rồi sẽ về đâu
Rồi khi thất nghiệp ví mau hết tiền
Cuộc đời nhiều lúc u phiền
Rồi khi trúng thiếu hết tiền ai thương

Có tiền kẻ mến người thương
Đến khi hết sạch coi thường khinh bi
Bạn bè tình nghĩa quên đi
Anh em xa cách chia li bẽ bàng

Người tình cất bước sang ngang
Đồng hương đồng chí phủ phàng xa xôi
Tiền là giấy bạc mà thôi
Người ơi xin chớ như vôi vì tiền

Tiền bạc đâu phải là tiên
Còn tình, còn nghĩa, còn duyên ở đời..!

Chán đời!
Tác giả: Cung Thị Lan

Ngẫm đi nghĩ lại thấy chán đời
Thế gian thiên hạ chẳng còn vui
Tranh nhau hai chữ khôn và dại
Bêu xấu nhau hoài chẳng thấy lui

Mua danh ba vạn bán ba hào
Người nỡ lòng nào làm vậy sao?
Mất rồi? Hay vẫn là đồng loại?
Ích thú gì tranh chữ thấp cao?

Bầu bí kia còn biết thương nhau
Tàu ngựa bỏ ăn khi con đau
Tôi anh có phải người chung nước?
Có phải anh em, chung máu đào?

Lời nói cũng cần lựa thanh cao
Sao anh cứ mãi mày với tao?
Nếu anh chẳng muốn nghe gắt gỏng
Lẽ nào anh dụng trò bán rao?

Cứ nghĩ tôi là kẻ ngu đi
Còn anh xuất chúng chẳng ai bì
Khôn khôn dại dại vô cùng tận
Một phút buông tay còn được gì?

Những đêm buồn chán
Tác giả:
Ttbn

Ðêm ở nơi này không muốn trôi
Thời gian ngưng lại ở đây rồi
Và đây có phải là đêm cuối
Cho cả muôn người hay chỉ tôi

Tôi sợ đêm dài bóng phủ vây
Bóng của cô đơn rớt thật đầy
Bóng của tôi và ai, ai nữa
Bóng của ai vừa ở cạnh đây?

Tôi sợ màn đêm gợn ý tà
Sợ trời trút ngược bãi tha ma
Sợ người khuất mặt tìm nơi náu
Sợ máu xương rơi rụng mái nhà

Phải là tiếng động của sương rơi?
Tiếng của hư vô gọi đất trời?
Hay là tiếng của cô hồn gọi?
Nơi này tôi chỉ một mình tôi?

Tôi muốn mặt trời dậy sớm hơn
Tôi sợ màn đêm phủ chập chờn
Tôi chờ tôi đợi tôi mong lắm
Tôi run chầm chập rét từng cơn

Có lẽ giờ đây đã không giờ
Ðồng hồ im lặng ngủ trong mơ
Còn tôi chưa ngủ hay đang ngủ
Trong cổ quan tài lạnh xác xơ?

Đời Ngược Xuôi
Tác giả: Tùng Trần

Mệt mỏi rồi bao năm tháng ngược xuôi
Đã nếm đủ vị đời trong nước mắt
Dù cố gắng nâng niu và lượm nhặt
Từng nụ cười vẫn chẳng nắm chặt tay

Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai
Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi
Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi
Mình đã sai và lầm lỗi chỗ nào

Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau
Bước chênh chao trên đường đời mấp mé
Kiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻ
Chẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu

Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu
Là số phận không thể nào thoát được
Nên dẫu có bốn ba đời xuôi ngược
Mãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.

Đời
Tác giả: Chưa rõ

Dòng đời hối hả bon chen
Con người đổi trắng thay đen mấy hồi
Sống vì danh lợi mà thôi
Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình
Ai ai cũng nghĩ cho mình
Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ
Cái tôi cứ giữ khư khư
Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai?
Còn không? người tự biết sai
Ăn năn hối lỗi…mới tài thánh nhân
Ở đời danh nghĩa người thân
Đằng sau tính toán bất cần là ai
Đời là một kiếp đầu thai
Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm
Hay là càng lợi càng tham
Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau
Đời là một kiếp thương đau
Đời này nối tiếp đời sau tội tình.

Chán Nản Thơ Hay Về Cuộc Sống

Tuyển tập các bài thơ hay về chán nản cuộc sống sau đây để nhận ra rằng thế giới không chỉ mình ta có nỗi sầu.

Cuộc Đời Chán Nản
Tác giả: Ttbn

Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?
Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?
Hay là tất cả niềm đau khổ
Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

Hãy rót cho tôi chén rượu đầy
Tôi cần phải uống để còn say
Ðể tôi không phải là tôi nữa
Ðừng để cho tôi tỉnh mộng nầy

Tôi muốn quên đi kiếp làm người
Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi
Là tôi, chắc lẽ là tôi đó
Chán nản còn đây giữa đất trời

Chất rượu thấm dần trong trí não
Vô tình đập vỡ chén ly bôi
Quanh tôi trời đất cuồng điên quá
Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

Cười xong rồi khóc với đê mê
Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê
Và trong thế giới vô hình ấy
Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về

Cuộc Sống Bế Tắc
Tác giả: Chưa rõ

Chán đời là cái cảnh mênh mang
Kẻ trước người sau lại vội vàng
Bước bước đi đi vào nắng rạng
Ăn ăn ngủ ngủ lúc trăng tàn
Kìa ngày cứ thế thêm ngày nữa
Tháng nọ rồi sau lại tháng sang
Đứng giữa chợ đời mua lại bán
Chán đời đang đến cảnh đăng quang

U sầu mình ta
Tác giả: Nguyễn Hải

Tôi dạo phố cũng nỗi buồn sầu
Bước chân nặng nghìn cân lẽ lôi
Người từ đâu đến rồi lại đi
Để mình tôi ôm sầu vào tim

Tôi chớt khóc lệ dài trên mi
Đi qua phố vắng bóng tuổi hờn
Tôi nhìn lại bản thân u sầu
Mới biết rằng chỉ còn mình tôi

Rượu sầu chén đắng tìm quên lãng
Suy tư quên hết nỗi buồn này
Chắc có lẽ vì thân đã tàn
Nên người đã ngoảnh mặt làm ngơ

Đêm tây đô gió lạnh chợt thổi
Phố vàng … gió lạnh ….. tình tìm đâu
Tôi lang thang tìm về cuối đường
Vào cơn mê mãi mãi quên sầu ….

Thế sự
Tác giả: Chưa rõ

Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiền
Nhân tình thế thái lắm đảo điên
Lương tâm không quý bằng lương bổng
Đồng chí thua xa những đồng tiền

Tôn sư trọng đạo thành xa xỉ
Cứu nhân độ thế hóa vô duyên
Thủ thường an phận qua ngày tháng
Vô vi vui thú cảnh điền viên.

Đường đời muôn nẻo biết về đâu
Thế sự đảo điên rượu giải sầu
Phụ tử phu thê thời cách biệt
Thân bằng huynh đệ mấy tương giao

Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữ
Tài lộc lợi danh lắm kẻ cầu.
Khinh trọng khen chê tùy miệng thế
Tín trung hiếu lễ lấy làm đầu.

Do số phận mang trên mình như vậy
Tác giả: Tùng Trần

Do số phận mang trên mình như vậy
Nên cuộc đời luôn nhận lấy bi thương
Có đôi khi như cảm thấy chán chường
Muốn buông bỏ để sầu vương đứng lại

Sau bao năm đời ngược xuôi bương chải
Đến cuối cùng vẫn hoang hoải chơi vơi
Muốn môi được một lần hé nụ cười
Như bao người nghe khó khăn vất vả

Biết về đâu trên dặm đường trăm ngả
Phố rộn ràng người hối hả ngược xuôi
Chỉ một mình ta chiếc bóng đơn côi
Mùa hạ vàng mà ngỡ trời trở bất

Hay cõi lòng nỗi buồn cao chất ngất
Mãi cuộn trào như sóng giật trùng khơi
Cuốn con truyền mấp mé lững lờ trôi
Chẳng biết được bến nơi nào phẳng lặng

Do số phận mang trên mình không đặng
Đành ngậm ngùi giọt đắng nuốt vào trong
Bởi cuộc đời luôn tồn tại bất công
Tự ủi an ngăn đôi dòng lệ chảy

Do số phận mang trên mình như vậy.

Tặng thêm độc giả chùm ❤️️Thơ Buồn Cho Số Phận Con Người ❤️️Hay nhất

Các Bài Thơ Buông Xuôi Tất Cả Nhiều Tâm Trạng

Các Bài Thơ Buông Xuôi Tất Cả Nhiều Tâm Trạng sau đây đã khắc học rõ cảm xúc chông chênh, buồn chán, không có điểm tựa của con người.

Người ơi đừng tuyệt vọng
Tác giả: Chưa rõ

Đừng tuyệt vọng, Người ơi đừng tuyệt vọng.
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau.
Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu.
Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.

Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng.
Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư.
Hãy cười lên cho lòng mình thư thả.
Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.

Buông xuôi
Tác giả: : Cong Chinh

Tới đỉnh đèo buông xuôi tất cả
Bởi qua rồi nghiệt ngã đắng cay
Bây giờ buông hết cho bay
Thả hồn thanh thản, thân này nghỉ ngơi

Thân ta trao trọn cho trời
Người đời cạn nghĩ, chẳng lời lãi chi
Kiếp trần là phải bước đi
Yêu thương ôm lại những gì trong tay

Tiếc chi cuộc đã bày hày?
Tháng ngày mong ước duyên này thế thôi
Duyên đời xô đẩy duyên trôi…
Cho lòng đau nhói, duyên tôi phũ phàng!

Thân tàn vất vưởng bước ngang
Bỗng đứng hờ hững giữa đàng nhói đau
Tình nồng có trước hụt sau
Nên đành cam chịu buông nhau cuối đời…

Buông Xuôi
Tác giả: Dũng Lê Ngọc

Buông xuôi tất cả để người đàn
Cất hết buồn rầu đỡ trũng can
Bật nhạc từng ngày vơi trí sứt
Ngâm thơ những bữa đắp hồn tàn
Chiều tà thưởng đủ trăm ly ngọt
Ngưỡng cũ trùm đầy một giọng khan
Thủ thỉ vào lòng bao vỡ lỡ
Đôi ta nghiệt ngã hãy dừng tràn.

Buông Xuôi
Tác giả: Nguyễn Quang Long

Vẫn biết từ đây mộng lỡ rồi
Duyên tình vụn vỡ chỉ mình tôi
Khi yêu nhặt góp niềm mong đợi
Lúc giận vùi chôn nỗi nhớ vời
Chốn ấy người xưa tình rạo rực
Đường này bạn cũ nghĩa chơi vơi
Thời nay lắm chuyện không ngờ tới
Có lẽ cam đành để thả trôi.

Buông
Tác giả: Điền Phong

Buông bỏ duyên tình dưỡng đức nhân
Buông xuôi tất cả chuyện dương trần
Buông đời lãng tử không sầu phận
Buông nghĩa anh hào chẳng tủi thân
Buông chữ đường thi còn trái vận
Buông câu lục bát đã êm vần
Buông đao gác kiếm về quy ẩn
Buông nửa tâm hồn sảy bước chân.

Buông Xuôi 2
Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Thôi đành ngậm đắng lẫn nồng cay
Bỏ mặc đời trôi giữa tháng ngày
Thế sự ươn hèn gieo bão lửa
Nhân tình đốn mạt trở bàn tay
Thù quân tục tử nhiều toan tính
Hận kẻ phàm phu khó giãi bày
Vẫn thói dâm loàn ham của lạ
Nên làm kiếp ngựa ngẫm buồn thay

Đừng Chán Nhé
Tác giả: Nguyên Đỗ

Đừng chán nhé, Dấu Yêu ơi, đừng chán
Đừng cho đời là nhạt nhẽo buông xuôi
Ngước nhìn quanh còn đâu đó nụ cười
Còn những nụ vui tươi trong đời sống

Đừng chán nản đừng ngã lòng thất vọng
Tựa vai anh cùng gắng sức đi lên
Đọc thơ em anh nhất quyết vững bền
Khuyến khích mãi dìu nhau cùng tới đích

Đúng, cuộc sống có rất nhiều chướng nghịch
Và cuộc tình cũng đầy rẫy cheo leo
Phải vững tâm vượt qua những khổ nghèo
Phải hợp ý bền tâm không chán nản

Đừng chán ngán vì có anh là bạn
Hay người tình hay tri kỷ, thân, sơ
Hay người dưng, hay bạn hữu, chàng thơ
Em chán nản, mời xuống sông mơ tắm

Có đôi lúc anh cũng buồn ghê lắm
Muốn buông lời thất vọng đến bi thương
Nhưng làm sao có thể được, người thương?
Vì gian khó là lò nung ý chí!

Cố gắng nhé, người thương yêu, tri kỷ
Thép đã tôi như thế đấy cổ kim
Cố gắng lên rèn luyện cả trái tim
Mặc nước mắt mặc lòng tay rướm máu.

Chùm Thơ Chán Nản Cuộc Sống Hay

Việc lạc lỏng, cô đơn trong cuộc sống thường khiến con người ta cảm thấy chán nản và muốn buông bỏ tất cả. Hãy xem ngay Chùm Thơ Chán Nản Cuộc Sống Hay sau đây để cảm nhận rõ điều đó.

Những Ngày Chán Nản
Tác giả: Ttbn

Chừng một ngày kia đã đến rồi
Một ngày đất lạnh phủ thân tôi
Một ngày không có còn tôi nữa
Ngày ấy nhân gian có ngậm ngùi?

Một ngày không có nhiều mây trắng
Không có nắng vàng chiếu long lanh
Không có nghĩa là không có cả
Một người, khi xác đã lạnh tanh

Một ngày không có một người qua
Một xác thân khô liệm kính và
Một cỗ quan tài xơ xác lạnh
Một mãnh linh hồn bỗng xót xa

Một ngày nuối tiếc chuyện nhân gian
Ðể thấy bao nhiêu cái phũ phàng
Nhìn quanh chẳng có còn ai nữa
Ngoài cái quan tài lạnh khói nhang

Từ cõi nhân gian quá lạnh lùng
Thì hồn giữ lại cũng như không
Tôi còn lưu luyến làm chi nữa
Hồn hãy tiêu tan xuống mộ cùng

Chán đời !!!
Tác giả: Võ Quang Hân

Bởi chán chường đời mãi cứ say
Con tim vụn vỡ xác thân gầy
Âm thầm dạ tủi thương bên ấy
Lặng lẽ tâm buồn nhớ đó đây
Tưởng đã duyên hài luôn tỏa sáng
Ngờ đâu hạnh phúc chẳng ươm đầy
Đêm về cạn chén vơi sầu muộn
Xướng họa thi đàn gửi áng mây…!!!

Chán Nản
Tác giả: Cạn Nguồn

Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đó
Chầm chậm dâng như con nước trở về
Biết bao chiều chân lạ bước lê thê
Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữa
Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa
Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi
Không ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi
Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi
Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi
Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang
Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn
Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận
Nếu đã biết đường tình luôn lận đận
Sao còn yêu còn chấp nhận đau thương?
Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trường
Nhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!

Phải không ai?
Tác giả: Tùng Trần

Còn nhiều lắm những phận đời tay trắng
Vì cuộc đời chẳng may mắn như ai
Nên biết gì đến hai chữ tương lai
Đành phó mặc theo tháng ngày trôi nổi

Tuy chạnh lòng nhưng nào đâu dám nói
Khi biết rằng còn lắm giữa dòng đời
Giấu nỗi buồn mà nước mắt tuôn rơi
Nên đôi khi muốn có người đồng cảm

Cùng trút cạn nỗi niềm trong tâm khảm
Cho tâm hồn bớt ảm đạm thể lương
Để đôi chân mạnh bước tiếp chặn đường
Nơi đáy mắt chẳng còn vươn sầu lệ

Được mỉm cười không âm thầm câu nệ
Kiếp cơ hàn chỉ ước thế mà thôi
Chẳng cơ cầu hay mộng mị xa xôi
Phải không ai..những người cùng cảnh ngộ.

Hận Đời
Tác giả: Chưa rõ

Chân đạp mặt đất
Tay chỉ trời cao
Miêng thì kêu gào
Ta hận đời này

Tình phải cần tiền
Tiền là tình chẳng ?
Tình người lanh ngắt
Lạnh giá hơn băng.

Làm sao sửi ấm
Một đống băng lạnh
Miệng thì bồ tát
Lòng đầy dao phay

Lòng ta đã mở
Ta có hy vọng
Để rồi băng đó
Lạnh lòng này đây

Giờ lòng ta đóng
Vì nó băng giá
Nó giá buốt rồi
Vì lòng người chăng?

Chia sẻ chùm 🍃Thơ Buồn Cuộc Sống🍃 tâm trạng nhất

Chùm Thơ Buồn Chán Đời

Gửi đến bạn đọc những bài Thơ Buồn Chán Đời với nhiều tâm trạng đan xen lẫn nhau.

Chán nản
Tác giả: Hồng Dương

Khổ một kiếp đời người trôi nổi
Đã làm người trăm mối gian truân
Dương gian đau khổ bao lần
Sương giăng mưa gió tảo tần ngược xuôi

Đời tuyệt hảo ngồi xơi sung rụng
Nằm lơ mơ ngã bụng ngoài hiên
Vần thơ bay bổng trăm miền
Há mồm chờ rớt sung liền mấy khi.

Tiếng chim hót ríu ri ríu rít
Dẹp sách đèn mỏi tít mắt ta
Ngân nga ta hát vang nhà
Nhẹ nhàng như đã bay ngàn mây xanh

Cùng thề thốt long lanh gió hát
Bậc thánh hiền biếng nhác nhất đời
Can qua thế sự chơi vơi
Sống quanh bữa tiệc của đời nhân sinh

Thôi thôi vậy thất kinh chí hướng
Ta xin làm ngang bướng vô vi
Giã làm như khẻ vô tri
Quên đi thế sự còn gì đời nay…

Cùng kết bạn gió mây cây cỏ
Chán ghét và ruồng bỏ dương gian
Trò đời kịch diễn tràn lan
Long người điên đảo quên làn du sinh

Xin gửi gắm hữu tình tiên cảnh
Tặng đất trời những áng thơ say
Vĩ nhân láo lếu xưa nay
Ta đây đại lãn qua ngày ngoài hiên

Chán Đời
Tác giả: Trần Thắng

Nửa cuộc đời tìm được thứ gì đây
Giống tình nhưng lại chẳng phải là tình
Là người nhưng thiếu chữ tình là sao
Hay ông trời muốn thử lòng ta chăng.

Bất Công
Tác giả: Chưa rõ

Lực bất đành tâm lại chửi thề
Cũng vì xã hội lắm nhiêu khê
Người ăn chẳng hết rồi đem vứt
Kẻ kiếm không ra lại nhặt về
Ngó cảnh bất công mà nẫu ruột
Trông phường vô lí thấy đau mề
Thà đui chẳng biết thời cũng kệ

Trả về miền ký ức
Tác giả: Tùng Trần

Biết lấy gì để lấp đầy khoảng trống
Khi mong chờ hi vọng đã vụt bay
Để lòng còn nghĩ đến chữ tương lai
Sau những gì đắng cay đời ban tặng

Phải chi sống đừng đặt tình quá nặng
Như bao người..cứ lẳng lặng dửng dưng
Quay lưng thôi là quên chữ đã từng
Thì đường đời đâu lưng chừng lỡ bước

Chỉ tiếc rằng thời gian nào quay ngược
Để con đường biết trước chọn lối đi
Đáy tâm hồn đâu đọng những sầu bi
Cũng chẳng phải chia ly điều mong muốn

Rồi hôm nay giữa dòng đời vạn hướng
Thấy chênh vênh lòng vướn nỗi muộn phiền
Chợt thấy thèm lắm hai chữ bình yên
Trả niềm đau trở về miền kí ức.

Vu vơ
Tác giả: Lê Ngọc

Ta mệt lả giữa đường đời cay đắng
Chữ ân tình lại quá nặng người ơi
Tấm thân ta đang mệt mỏi rã rời
Câu thề ước cũng buông lơi vụn vỡ

Ta chỉ ước đời đừng vương chữ nợ
Trái tim này đừng thương nhớ về ai
Nghĩa ái ân không khắc khoải canh dài
Tuổi xuân cứ để phôi phai tàn lụi

Một ngày kia khi trăng tàn sau núi
Riêng mình ta cứ lầm lũi bước đi
Thế nhân kia nào đâu vướng bận gì
Bởi cuộc sống là buông đi tất cả.

Tuyển Tập Những Bài Thơ Chán Đời Hay Chọn Lọc

Tuyển Tập Những Bài Thơ Chán Đời Hay Chọn Lọc chia sẻ đến độc giả để bạn có thể tìm được sự đồng điệu trong tâm hồn.

Chán Đời
Tác giả: Phan Trọng Nghĩa

Ngẫm nghĩ cuộc đời sao mà thấy chán
Muốn cầm bình thuốc chuột “uống” cho rồi
Khi tôi rầu tôi mần thơ …. thẩn
Ngâm một hồi sầu cũng vẫn chưa vơi

Cuộc đời tôi là bể khổ triền miên
Tới dập dồn như … đạn tiểu liên
Mẹ bị bệnh, kẹt tiền, mất việc,
Trong họ hàng thì chẳng có người thân

Đi vay mượn thì không ai cho mượn
Mở mắt ra thì cái bụng đói meo
Đau dạ dày, sổ mũi, lại nhức răng
Ăn ngon miệng lại cắn nhằm miếng ớt …

Không có tiền đem đồ nhà đi bán
Bán đồng hồ, rồi lại bán cái alo
Bán giá bèo, cầm thì chẳng bao nhiêu

Mấy thứ đó là tài sản tôi đó
Khổ kiểu này đố ai sống nỗi đây
Còn một loại khổ rất là nên thơ
Thường thấy ở những tuổi đời mới lớn

Đó chính là nỗi khổ vì yêu
Vì tương tư bóng dáng diễm kiều
Vì nhớ hoài lời ai ngọt lịm
Vì đêm buồn gối lẻ cô liêu

Cho con tim nhói đau êm ái
Theo nỗi nhớ ngập hồn nóng cháy
Cho sợi buồn đan kín tâm tư
Tiễn người về nắng chiều nửa bãi …

Nếu cuộc đời trơn tru tuốt luốt
Không có những nỗi buồn rát buốt
Thì chán chường, lạt lẽo làm sao
Như tô bún riêu không mắm ruốc!

Ai trên đời không lúc long đong
Sầu làm gì hao tổn hình dong
Qua đêm đen, bình minh lại sáng
Hết buồn phiền ta lại hết cô đơn.

Đời như chiếc lá
Tác giả: Chưa rõ

Trời buồn nên đổ mưa ngâu
Như người sầu khổ mưa lâu trong lòng
Đời như bong bóng bập bồng
Lúc trôi êm ả lúc lòng vỡ tan

Đời người như chiếc thuyền nan
Khi sang bến vắng mộng tàn còn đâu
Đời người như chiếc buồng cau
Khi tươi xanh trái mâm trầu đón đưa

Đời người như nắng ban trưa
Khi thương ấm áp khi thưa nhạt mờ
Đời người như một giấc mơ
Khi chưa dứt mộng đâu ngờ đã tan

Đời người như chiếc lá vàng
Khi tươi xanh lá khi tàn úa phai
Đời người như chiếc lá bay
Khi chiều xế bóng sẽ quay về nguồn

Thuyền phơi khô
Tác giả: Huynh Vuong

Cuộc đời như nước thủy triều
Khi vui nước lớn buồn hiu lại ròng
Yêu nhau là lúc nước rong
Hai đầu nỗi nhớ nước ròng cạn khô!

Thuyền nằm trên bãi bơ vơ
Cột bưồm gẩy đổ nằm trơ trên bờ
Triều lên trống giục phất cờ
Sửa buồm chèo chống bơ phờ cả hai

Thủy triều lên xuống đổi thay
Cho thuyền khô rào ướt hoài mau hư.

Không Đề
Tác giả: Chưa rõ

Hỡi cuộc đời xin hãy cho tôi biết
Thế gian này tôi thật sự là ai
Trong cuộc sống đâu là điều hạnh phúc
Và khi nào hạnh phúc đến với tôi.

Ta chẳng chán đời đời lại chán ta
Tác giả: Nguyên Hữu

Ta đương chuếnh tửu ước hoàng tuyền
Chẳng sự vô gàn sắc nổi điên
Chán thế mà say đôi chén dại
Đời thừa phải ngửa mấy ly tiên
Đời vui cứ sướng thằng cười đểu
Lại khổ đành cam kẻ nẫu hiền
Chán qúa xem thời bằng mắt ngược
Ta buồn đời chán đợi thăng thiên…
TA CHẲNG CHÁN ĐỜI ĐỜI LẠI CHÁN TA

Tuyển tập thêm chùm 🌱Thơ Cuộc Đời Bạc Bẽo, Chán Nản 🌱55 Bài Thơ Đáng Suy Ngẫm

Chùm Thơ Chán Đời Ngắn Đầy Cảm Xúc

Chùm Thơ Chán Đời Ngắn sau đây như nói hộ nỗi lòng của nhiều người đang tâm trạng.

Bế Tắc
Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Anh còn cất giấu lời thề
Đường trăng chưa ngỏ, sơn khê dặm ngàn
Sông sâu vắng bóng đò sang
Tà dương đổ sập chắn ngang mắt tầm
Gió trời tung vạt áo trần

Trời đất quay tròn
Tác giả: Chưa rõ

Tôi vô hướng
Đi về đâu?khi nay còn một.
Tôi vật vờ quanh quẩn với những kỉ niệm xưa.
Một lần chạy theo em nhưng vấp ngã.

Tôi còn biết đi về đâu
Khi xa xăm bóng tối bao chùm
Tôi quết đi tìm một khoảng trời tươi sáng,
Than ôi! Nhưng ở đâu?

Thơ ngồi buồn
Tác giả: Chưa rõ

Ngồi buồn hứng những giọt mưa. 
Quay về hồi ức mình vừa gặp nhau. 
Mưa trưa mang những sắc màu. 
Chút gì lãng mạng những câu tự tình

Thơ ngắn về cuộc đời chán
Tác giả: Chưa rõ

Chán đời ôi chán quá trời
Chán người chán cả nỗi niềm riêng tư
Chán luôn cái ảnh ơ thờ
Chán về sau nỗi buồn sầu hả hê

Chán niềm luyến tiếc còn chi
Chán vì đã lỡ cất đò sang sông
Chán nhiều cái chuyện hững hờ
CHứ không chán lắm tuổi tiên chúng mình.

Buồn Muốn Khóc
Tác giả: Chưa rõ

Buồn quá đi nhiều khi muốn khóc
Nước mắt rơi chan chứa 2 hàng
Ôi đời ta muôn vàn cay đắng
Biết nói sao để vơi hết nỗi đắng cay???

Lúc này chán đến vô cùng
Chỉ muốn một tiếng nổ đùng tôi tan
Để không còn tiếng tôi than
Để tôi ngăn được hai hàng lệ rơi.

Đời tôi
Tác giả: Chưa rõ

Đời tôi sương gió phong trần
Đi tìm manh áo miếng ăn qua ngày
Xa quê mấy chục năm dài
Nỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi
Làm sao viết được thành lời
Thoáng qua mà đã nửa đời gian nan
Nghĩ mà tím ruột héo gan
Tim đau như thế đâm ngàn mũi dao
Bao lần nức nở nghẹn ngào
Nhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằn
Gia đình nhiều nỗi khó khăn
Thân trai gánh chịu mấy lần được vui?
Dòng đời chảy ngược trôi xuôi
Tìm gì ở chốn bùi ngùi lặng căm
Đêm nay đêm nữa âm thầm
Thịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.

Những Câu Thơ Chán Đời Sâu Sắc

Cùng đọc và chiêm nghiệm Những Câu Thơ Chán Đời Sâu Sắc dưới đây, những bài thơ này như một người bạn luôn thấu hiểu và đồng cảm chúng ta.

Đời Buồn
Tác giả: Chưa rõ

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng…cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịu
Mọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp con người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi
Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời !!!

Chuốc men say – rượu với mình
Tác giả: Chưa rõ

Mặt trời đỏ rực phía xa.
Rượu đắng mặn môi với tâm ngà.
Sóng lòng cuồn cuộn như cào xé.
Chuốc mãi men say, rượu với mình.

Thủa ấy làm sao thật thanh bình.
Trai tài nhi nữ gái đồng trinh.
Nồng say men rượu trao tình ái
Tràn những yêu thương ngập men tình.

Cuối đông giá lạnh tim em ấm.
Ánh mắt trao tình anh ngỏ lời cầu hôn.
Tâm xúc động kề môi hôn cháy bỏng.
Khẽ mỉm cười nói tiếng yêu anh.

Rồi một sáng xuân về theo cánh én.
Áo cô dâu lướt nhẹ ngang thềm.
Em hạnh phúc bên tình yêu đôi lứa.
Rũ bỏ cuộc chơi với bạn hiền.

Ánh chiều tà
Tác giả: Chưa rõ

Ta ngắm đời, đời ngắm ta
Này thì Nguyệt bóng với hồn hoa
Này thì Ái ân cây với lá
Bồng bênh xoay tít ánh chiều tà

Ta uống đời, Đời uống ta
Này thì nhung nhớ bóng phương xa
Này thì dấu yêu môi với má
Đầy vơi, vơi cạn chỉ mình ta

Ta quăng đời, Đời quăng ta
Ráng chiều vàng võ cánh nhạn sa
Người đi đi mãi về phương lạ
Chỏng chơ chén vỡ ngắm chiều tà

Chẳng giống cánh bằng vút trời cao
Nhỏ bé thân kia chẳng thẹn nào
Khiêm nhường cọng cỏ chon von đậu
Thanh thản du hí chốn rừng sâu.

Còn chơi
Tác giả: Tản Đà

Ai đã hay đâu tớ chán đời,
Ðời chưa chán tớ, tớ còn chơi.
Chơi cho thật chán, cho đời chán,
Ðời chán nhau rồi, tớ sẽ thôi.

Nói thế, can gì tớ đã thôi,
Ðời đương có tớ, tớ còn chơi.
Người ta chơi đã già đời cả,
Như tớ năm nay mới nửa đời.

Nửa đời chính độ tớ đương chơi,
Chơi muốn như sao thật sướng đời.
Người đời ai có chơi như tớ,
Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi.

Chơi văn sướng đến thế thì thôi,
Một mảnh trăng non chiếu cõi đời.
Văn vận nước nhà đương buổi mới,
Như trăng mới mọc, tớ còn chơi.

Làng văn chỉ thiếu khách đua chơi,
Dan díu, ai như tớ với đời.
Tớ đã với đời dan díu mãi,
Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi.

Ðời đương dang díu, chửa cho thôi,
Tớ dám xa xôi để phụ đời.
Vắng tớ bấy lâu, đời nhớ tớ,
Nhớ đời, nên tớ vội ra chơi.

Tớ hãy chơi cho qúa nửa đời,
Ðời chưa quá nửa, tớ chưa thôi.
Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ,
Buồn cả cho đời vắng bạn chơi.

Nào những ai đâu, bạn của đời?
Sao mà bỏ vắng, ít ra chơi?
Chớ ai chờ mãi, ai đâu tá?
Hay ngán cho đời chẳng muốn chơi?

Nếu tớ như ai: cũng ngán đời,
Ðời thêm vắng bạn, lấy ai chơi?
Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán,
Nếu ngán thời xưa tớ đã thôi.

Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời,
Nghĩ đi, nghĩ lại, lại ra chơi.
Mê chơi cho tới thành dan díu,
Ðời dẫu cho thôi, tớ chẳng thôi.

Nghĩ tớ bao nhiêu, lại nghĩ đời,
Nghĩ đời như thế, dám nào thôi.
Còn đời, còn tớ, còn chơi mãi,
Chơi mãi cho đời có bạc chơi.

Tớ muốn chơi cho thật mãn đời,
Ðời chưa thật mãn; tớ chưa thôi.
Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng!
Dù chóng hay lâu, tớ hãy chơi.

Trăm năm, tớ độ thế mà thôi,
Ức, triệu, nghìn năm chửa hết đời.
Chắc có một phen đời khóc tớ.
Ðời chưa khóc tớ, tớ còn chơi.

Trăm năm còn độ bấy nhiêu thôi,
Ngoài cuộc trăm năm, tớ dặn đời.
Ức, triệu, nghìn năm đời nhớ tớ.
Tớ thôi, tớ cũng hãy cùng chơi.

Bút đã thôi rồi, lại chửa thôi,
Viết thêm câu nữa, hỏi đời chơi:
“Lộng hoàn”này điệu từ đâu tới?
Họa được hay không? Tớ đố đời.

Một cuộc đời
Tác giả: Chưa rõ

Đời người như ngọn gió thu
Thoảng bay nhè nhẹ vi vu giữa trời
Sớm mai sương đọng hoa cười
Nắng trưa gay gắt vẽ vời đẩy đưa
Chiều tàn xối xả cơn mưa
Đêm buồn rủ bóng lưa thưa giọt sầu
Heo may vội vã canh thâu
Chập chờn thức tỉnh còn đâu giấc nồng
Hiên nhà lành lạnh gió đông
Rít bên khe cửa, se lòng hắt hiu…..
Một đời sống để thương yêu
Tránh gây phiền phức, làm điều không hay
Cho dù nhanh chậm tháng ngày
Ra đi thanh thản, hồn bay nhẹ nhàng
Xác thân rồi cũng sẽ tan
Người trần không trách, không bàn về ta.

Lắng đọng cùng chùm 🌱Thơ Về Nước Mắt Hay 🌱 Cảm xúc

Thơ Chán Đời Muốn Chết Nhiều Cảm Xúc

Tổng hợp danh sách những bài Thơ Chán Đời Muốn Chết Nhiều Cảm Xúc gửi đến bạn đọc cùng thưởng thức.

Cuộc sống chán nản
Tác giả: Ttbn

Hôm nay nắng ấm với trời xanh
Có tiếng chim kêu ở trên cành
Chỉ có tôi là không tất cả
Tất cả không ngoài cái lạnh tanh

Nhiều khi tôi muốn chết cho xong
Chết để nguôi ngoai mối hận lòng
Chết để chôn vùi theo tất cả
Cho hồn thanh thản với hư không

Sao trái tim tôi cứ đập hoài
Tôi nào luyến tiếc cõi trần ai
Sao tôi không chết cho xong chuyện
Tôi sợ quá rồi những đắng cay

Tôi cười lớn lắm có ai nghe
Chẳng có dư âm vọng vỉa hè
Chỉ có tan thương buồn réo gọi
Bên bờ vực thẳm gió mây che

Có phải hay là không có phải
Tôi vì tiền kiếp trả nợ đây
Kiếp nầy vướng phải đời ngang trái
Thì thoát sao ra cái nợ nầy

Mây trắng trôi đi có trở về
Tôi tìm dư lệ đắng bờ môi
Ðể nuốt trôi đi vào đáy mộ
Tôi đắp xong rồi, đắp cho tôi

Nắng ấm không sao ấm nỗi lòng
Tôi giờ hóa đá lạnh tàn đông
Rồi đây sẽ có linh hồn mới
Vụt cánh tung bay giữa nắng hồng

Ta muốn chết ngay đi
Tác giả: Peter Hy Tấn

Ta muốn chết ngay đi
Để không còn phạm tội
Mù lòa và giả dối
Đâu có nhận ra mình

Thấy điều ngay chẳng làm
Điều tội vướng thường xuyên
Chúa mà Ngài chấp tội
Hồn ta đâu còn nguyên

Ta muốn chết ngay đi
Đời ta gây thương tích
Đường đi ta cũ rếch
Ta đâu phải là ta!

Ta đâu còn là ta
Khi mê đắm phù hoa
Khi hồn đầy bóng tối
Để Chúa bao xót xa…

Ta muốn tránh thật xa
Chốn gian trần hỗn tạp
Để không còn vướng mắc
Phải tội lỗi nhuốc nhơ

Ta muốn như trẻ thơ
Hồn nhiên và đẹp đẽ
Trước Chúa trời như thế
Mới xứng là con ngoan

Ta muốn thoát trần gian
Về cùng Giêsu mãi
Ta thân tội dơ dáy
Chỉ muốn chết ngay đi

Sống thêm chẳng ích chi
Khi ngày ngày phạm tội
Muốn đền bù mọi lỗi
Cho xứng điều gây ra
Để một ngày không xa
Hoan ca trong nước Chúa

Các Bài Thơ Chán Sống Bất Hủ

Cùng đọc Các Bài Thơ Chán Sống Bất Hủ dưới đây để xem nó như một cách trải lòng mà bạn dồn nén bấy lâu nay nhé.

Ta biết ta kiếp con người
Tác giả: Huỳnh Hữu Lộc

Ta biết ta là kiếp con người
Nên muốn chết, mà không thể chết!
Chết là hết? Được vầy vui phải biết
Nhưng ngặt lòng… chết là nửa thương đau!

Một nửa kia gieo lại hạt mầm sầu
Nơi nhân loại, mẹ cha, bè bạn
Nên dẫu tối ta vẫn tìm sáng lạn,
Màu tuy trầm ta lại gắng làm tươi.

Vô cảm
Tác giả: Nguyễn Lâm

Tôi muốn khóc sao lòng không xúc động
Tôi muốn la sao cổ họng nghẹn lời
Chắc tim mình thành đá cội chơi vơi
Sống vô cảm rong chơi và tản mạn

Tôi muốn chết cho lòng về thanh thản
Cho qua đi kiếp sống ngán chán đời
Dương trần tôi mạo muội ghé tìm chơi
Cho thấy kiếp đời người nhiều khốn nạn!

 Sâu lắng cùng chùm 🌸 Thơ Mùa Thu Buồn 🌸Tâm trạng

Thơ Chán Đời Về Tình Yêu Hay Đặc Sắc

Tình yêu có thể khiến ta vui nhưng cũng có thể khiến ta buồn sầu, chán nản. Chùm Thơ Chán Đời Về Tình Yêu Hay Đặc Sắc sau đây là tâm trạng chung của nhiều người trong tình yêu.

Phải chăng
Tác giả: Hoàng Trúc

Phải chăng tình đã hết
Anh quên câu mong chờ
Phải chăng tình đã chết
Thơ cạn dòng, thờ ơ…

Xa trông mùa thu nhớ
Lời yêu thương hôm nào
Dòng đời đôi bến lở
Con nước buồn lao xao

Anh xa, đời nghiêng ngả
Chiều loang gót chân buồn
Xanh rêu tình khép cửa
Thu vàng giọt tơ vương

Lạnh lùng đêm im lắng
Tiếng mưa hay tiếng lòng?
Trăng tàn trong khoé mắt
Vỡ rơi tình bên song

Tìm đâu trong kỷ niệm
Phai phôi dấu hẹn thề
Phải chăng tình đã chết?
Bóng đời buồn lê thê!

Lữ khách và ái tình
Tác giả: Thái Can

Gió mưa lạnh lẽo, đường bùn lầy
Thăm thẳm phương xa khách tới đây
Khách hãy vào chơi, kìa lửa ấm
Rượu nồng, khách hãy uống cho say

Tôi biết khách đi từ thị thành
Chán đời, khách kiếm bước phiêu linh
Đem ấn công hầu, gươm hào kiệt
Đổi làn nước biếc, áng mây xanh

Lặn suối trèo non khách trải qua
Biết bao nguy hiểm khách xông pha
Hùm thiêng voi dữ trong rừng rậm
Khách uống thê lương dội nắng mưa

Rồi khách đi qua chốn hoang vu
Ngàn năm không một dấu ai qua
Nhiều khi chán nản dừng chân lại
Mắt sáng thương tâm! Giọt lệ mờ!

Khách tầng múa giáo chống lại phường
Sống nhờ mũi mác với thanh gươm
Anh hùng, khách đã tầng che chở
Những kẻ cô đơn gặp giữa đường

Khách đã tầng qua thành quách tàn
Lầu vàng điện ngọc của đế vương
Ngàn xưa để lại. Đêm đông lạnh
Gió thổi vì vèo, dế khóc sương

Khách đi… đi mãi… đến hôm nay
Mưa tuôn, gió táp, đường bùn lầy
Khách cố đi, sao còn được nữa?
Xin mời khách hãy tạm vào đây

Tôi, phận sinh ra gái má hồng
Hơn mười thu lẻ mơ màng trông
Khách ở phương trời không thấy đến
Ngày hạ đêm thu thổn thức lòng

Nhiều khi đứng ngắm ánh xuân qua
Rực rỡ hiên ngoài bóng cỏ hoa
Oanh yến dập dìu ong bướm lả
Lòng xuân với cảnh cũng say sưa

Đêm hè tiếng sáo lẳng lơ đưa
Những điệu ân tình ở phía xa
Bỗng thấy sóng lòng dào dạt động
Như ngoài biển thẳm nước mây đưa

Trăng thu vằng vặc gió thu êm
Biết ngỏ cùng ai những nỗi niềm
Thương nhớ hão huyền trong ảo mộng
Tơ lòng muốn gỡ lại càng thêm

Cho đến đêm nay gió lạnh lùng
Đốt lò sưởi ấm đứng mà trông
Khách ở phương xa chồn mỏi gối
Trên đường thế lộ, giữa đêm đông

Khách đến, đêm nay đuốc sáng loà
Lửa hồng ấm áp, khiến hai ta
Chốc sẽ cùng nhau kề gối phượng
Mặc ngoài gió táp với mưa sa

Bên tai, khách sẽ thuật tôi nghe
Những nỗi gian nguy, bước gớm ghê
Những lúc chồn chân lòng chán nản
Những khi lỡ bước dạ ê chề!

Nhưng khoan! Khách hãy cứ ngồi chơi
Xin để cho tôi kẻ nét ngài
Chải tóc, tô son và điểm phấn
Muôn phần hoa diễm đượm màu tươi

Chuốc lấy nỗi buồn
Tác giả: Hồng Dương

Em vừa tặng nỗi buồn đêm vắng
Ta mang về buồn đắng đêm mưa
Đời buồn bỗng chốc lay đưa
Niềm đau vụt tới cày bừa lòng ta

Nhấp một ngụm trăng tà bóng nhạt
Cổ độ sầu cọ xát tim đau
Mơ trăm chỉ thấy một màu
Gom vào ghép lại tình đau muôn chiều

Cho tình khóc lệ ùa phần thảm
Em thiên thần ảm đạm chiều thu
Ngông cuồng chẳng sợ ngục tù
Ngu ngơ ta hái buồn thu vĩnh hằng

Đắng tình thật lòng băng dạ đá
Tím môi hồn mệt lã đau thương
Sầu gieo dày đặc dặm trường
Đời ta đắng chát trăm phương đợi chờ…

Dĩ vãng tình xưa
Tác giả: Trần Thị Thủy

Thời gian chẳng xóa tình sầu
Một câu yêu dấu tình đâu ùa về
Yêu thương bao nỗi tái tê
Những ngày xưa ấy lại về bên ta

Đời buồn như những cánh hoa
Héo tàn hương sắc xót xa thân này.
Ai ơi tình vẫn còn đầy
Nhưng lòng chẳng muốn phơi bày nhân gian

Dù sao cũng đã lỡ làng
Em đành ôm phận bẽ bàng đắng cay
Rượu em đâu uống mà say
Để giờ chợt tỉnh mới hay sự đời

Dù sao cũng một kiếp người
Sống sao cho đẹp góc đời em qua
Cho dù ngày đó đã xa
Với em là cả bao la đất trời

Em đi lòng vẫn chơi vơi
Nhớ về một thuở xa vời bên nhau
Thôi đành hẹn lại kiếp sau
Ta cùng một lối dắt nhau đi về

Có lúc
Tác giả: Tử Nhi

Có lúc vẩn vơ ngồi hát
Ngậm ngùi ngày tháng đi qua
Dĩ vãng rớt trong lơ đãng
Nụ hôn ngày cũ nhạt nhòa

Có lúc ngây ngô im lặng
Dõi theo ký ức một thời
Tình yêu hư hao, tan vỡ
Cõi lòng nức nẻ rụng rơi

Có lúc thẫn thờ hiên vắng
Mộng mơ đã cất cánh bay
Tương lai dường như chán nản
Tìm chi giây phút miệt mài

Có lúc âm thầm nhung nhớ
Kỷ niệm chuyện chúng mình thôi
Bỗng dưng tim òa nức nở
Vuột tay ngày cũ qua rồi

Tôi lầm lũi đi về phía cuối đời
Tác giả: Hoàng Tâm

Tôi lầm lũi đi về phía cuối đời
Làm bạn với con giun, con dế
Với cơn mưa dầm, với mùa đông giá
Đất dưới chân mềm, mộ đia ghi tên.

Tôi cả đời, đâu phải mới tìm gặp được em
Trên cánh rừng hoa Ban mới nở
Con nắng cháy người, gió Lào man rợ
Đốt rát môi em, xám cả màu da

Buổi trưa hè, khao khát cơn mưa
Từ thuở em về áo dài mây trắng
Ngôi trường bản nghèo không còn xa vắng
Rộn rã tiếng cười em bé Thái, H,mông

Tôi lan man tìm suối khơi dòng
Chân chạm phải trái tim ai rớt vỡ
Cúi xuống nhặt nỗi buồn duyên số
Em mắt tìm mắt chảy giọt tình khô.

Hơn nửa đời em, hồn chít khăn sô
Đêm trắng dài theo cơn mê vàng võ
Tôi đi về phía cuối đời lầm lủi
Quên mất em, từ thuở mới gặp nhau

Làm bạn cùng giun dế giải sầu
Đêm cạn chén một mình, bên góc rừng Ban trắng
Điện Biên tôi về nẻo vàng gió nắng
Em xa rồi biền biệt gọi tình ơi…

Thơ Chán Đời Cắt Tóc Đi Tu

Tặng bạn đọc của Thohay.vn các bài Thơ Chán Đời Cắt Tóc Đi Tu, đọc ngay nhé!

Đi Tu
Tác giả: Chưa rõ

Chán đời anh bỏ thị thành
Lên non hoang vắng ngồi tu một mình
Dựng am bên suối đầu nguồn
Chuyên tâm tu đạo, mai sau độ người…

Về trần anh lại làm Sư !
Tụng kinh, niệm phật trau dồi pháp luân
Ngồi thiền lại nhớ đến em !
Luyện công, nén khí nhốt em vô lòng…

Độ em hướng Phật tâm lành
Quỳ bên đức phật ăn năn tội tình
Sống đời làm khổ anh thôi !
Luân hồi nghiệp chướng là em kiếp này…

Độ em hướng Pháp vô biên
Giải trừ lục dục, thất tình trong em
Chuyên tâm ngủ giới giữ gìn
Thương yêu, thù ghét đưa vào lãng quên…

Em năng lui đến cửa thiền
Gặp Tăng nghe giảng đạo-đời nhé em…
Nhớ đừng mê mệt Sư nha !
Kẻo không anh lại nổi cơn ghen hờn…

Lỡ em có cảm mến Sư !
Thì anh cũng đã tu rồi thành Sư
Làm Sư thuyết giảng đạo-đời
Yêu em là đạo, đời là thương em…

Tớ Sẽ Đi Tu
Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Năm này tớ sẽ chọn chùa tu
Chán cảnh trần gian cõi ngục tù
Những tối đen trời sinh tục tử
Bao chiều trắng mộng đẻ phàm phu
Vì mong hướng thiện đành xa nghĩa
Tại muốn hoàn lương phải tiễn thù
Chỉ ước tâm bình không huyễn hoặc
Tay lần chuỗi hạt trí nhàn du

Đọc thêm chuỗi ❤️️Thơ Đi Tu, Xuống Tóc Đi Tu ❤️️ Chùm 50+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Chán Đời Vui

Ngoài những bài thơ tâm trạng thì Thohay.vn còn sưu tầm thêm những bài Thơ Chán Đời Vui tặng bạn đọc giải trí.

Nguồn: Sưu tầm

Cuộc đời người thật lắm chông gai
Nay đây mai đó bi và hài
Đời ta như vở kịch dài
Một mình ta đóng cả hài lẫn bi
Em nói rằng bên tôi trọn kiếp
Biết tôi nghèo em có phụ tôi không
Yêu em đương lúc mặn nồng
Nay em dứt áo lấy chồng đại gia

Có câu trai tráng mà nghèo
Đừng mong con gái nó theo hết đời
Cùng lắm nó chỉ vui chơi
Xong rồi nó bỏ bơi vơi giữa dòng
Nhiều khi vừa mới chơi xong
Nó còn đăng clip làm lòng tổn thương
Đời trai- cỏ dại ven đường
Tìm đâu cặp ngực để nương tựa vào

Chán Đời
Tác giả: Chưa rõ

Chán đời quá, muốn viết thơ ca cẩm
Vò đầu, tai, lẩm nhẩm mãi không ra.
Không định viết chỉ một lần chán nản
Viết không thành, đời chán gấp hai, ba!

Buồn buồn ngồi tập làm thơ
Tác giả: Hoa Anh Thảo

Buồn buồn ngồi tập… làm thơ
Chữ thương chữ nhớ chữ chờ chắp sao
Chữ yêu, chữ mến cũng vào
Chữ tin, chữ đợi viết sao thế chàng
Chữ mong chữ ngóng nặng mang
Chữ vương chữ vấn hỡi chàng biết chăng
Chữ xao chữ xuyến chữ cần
Chữ ngơ chữ ngẩn chữ chân chữ tình
Chữ lưu chữ luyến lặng thinh
Chữ nhung chữ nhớ riêng mình mình cam…
Làm thơ thiệt cũng thấy ham
Nhưng tài sức mọn, biết làm… sao đây?

Thơ Chán Đời Chế Bá Đạo

Chia sẻ thêm một số bài Thơ Chán Đời Chế Bá Đạo, hài hước giúp bạn giải trí sau ngày dài mệt mỏi.

Nguồn: Sưu tầm

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!

Không gian là chiếc quan tài
Thời gian là chiếc áo dài màu đen
Quá khứ là kỷ niệm buồn
Tương lai là những con đường bỏ hoang
Hiện tại là một bát nhang
Tình yêu là chiếc khăn tang quấn đầu
Đời là 1 nhát dao bầu
Xuống năm tấc đất hết sầu hết đau

Ngồi buồn nhặt lá vàng rơi
Xếp thành 4 chữ “Ôi đời buồn thiu”
.Gió buồn gió thổi đìu hiu
Thổi bay 4 chữ liêu xiêu đời buồn….

Đi Tu
Tác giả: Chưa rõ

Chán đời cắt tóc đi tu
Nghĩ đi nghĩ nghĩ lại … đi tù sướng hơn.
Trong tù làm chủ giang sơn
Một căn phòng đá với dăm ba thằng.

Thằng nào cũng có khiếu năng
Thằng thì giỏi hoạ thằng thì làm thơ
Có thằng lại đứng ngẩn ngơ.
Vì sao ta lại trở vô nhà tù??

Thơ Chán đời vì không được này nọ
Tác giả: Chưa rõ

Đã bao mùa khoai sọ
Anh chưa này nọ cùng ai
Và cũng từng đấy mùa khoai
Anh cũng chưa cùng ai này nọ

Chia sẻ thêm cho bạn 🍒Thơ Buồn Tâm Trạng 🍒 Đặc sắc nhất

1 bình luận về “Thơ Chán Đời, Chán Nản, Muốn Buông Xuôi Tất Cả [Đọc Để Nhẹ Lòng]”

Viết một bình luận