Thơ Trữ Tình Hay: Tuyển Tập 149+ Bài Bất Hủ Nhất

Thơ Trữ Tình Hay ❤️️ Tuyển Tập 149+ Bài Bất Hủ Nhất ✅ Trọn Bộ Lời Thơ Nhẹ Nhàng, Sâu Sắc Và Ý Nghĩa Nhất Từ Các Nhà Thơ Nổi Tiếng.

Thơ Trữ Tình Là Gì

Thơ trữ tình (tiếng Pháp: poésie lyrique) là thuật ngữ dùng chỉ chung các thể thơ thuộc loại trữ tình. Tính chất cá thể hóa của cảm nghĩ và tính chất chủ quan hóa của sự thể hiện là những dấu hiệu tiêu biểu của thơ trữ tình.

Ở thể loại này, những cảm xúc và suy tư của nhà thơ hoặc của nhân vật trữ tình trước các hiện tượng đời sống được thể hiện một cách trực tiếp. Thuật ngữ thơ trữ tình được sử dụng nhằm phân biệt với thơ tự sự thuộc loại tự sự. Đây được xem là tiếng hát của tâm hồn, thể hiện những biểu hiện phức tạp của thế giới nội tâm, từ các cung bậc của tình cảm cho tới những chính kiến, những tư tưởng triết học.

Mời bạn theo dõi thêm lời 🌟Thơ Về Tình Cảm Anh Chị Em Trong Gia Đình🌟

Những Bài Thơ Trữ Tình Hay Nhất

Giới thiệu đến bạn đọc Những Bài Thơ Trữ Tình Hay Nhất sâu sắc nhất.

Giấc Mơ Trưa
Tác giả: Phương Quỳnh

Tuổi thơ ơi, ước một lần có thể!
Văng vẳng nghe trong vắt tiếng sáo diều
Đêm tháng ba nằm nghe bà kể chuyện
Cổ tích thiền trong mắt lá liêu xiêu!
Tôi nhớ lắm con sông hiền tắm mát
Nơi cỏ lau in dấu những trận cười
Con cá quẫy mắt tròn xoe trong nắng
Đỏ rực chiều đốt cháy tuổi đôi mươi!
Chắc độ này nước đang vào mùa cạn
Bọn cá tôm nay cũng đã vơi dần
Giờ chúng tôi đầu đã hai thứ tóc
Liệu có ngày gặp lại được cố nhân?
Tôi mộng mị qua một thời thơ dại
Mong lớn khôn để sải cánh rộng dài
Đâu có biết đời mênh mông quá đỗi
Cõi vô thường lạc giữa chuyện đúng sai!
Nếu có thể, ước một lần thôi nhỉ
Vé khứ hồi bạn có muốn về chơi?
Đứa búng bi, đứa thổi rơm nướng cá
Giấc mơ trưa lặng trong gió bồi hồi…!

Không Đề
Tác giả: Chưa rõ

Tôi cay đắng nhìn em yêu người khác
Sóng chợt buồn muốn xé nát con tim
Niềm đau xót dâng lên đầy khóe mắt
Anh cười vui ân tình tui vụt mất
Cắn răng cười nước mắt đông trên mi

Không Đề
Tác giả: Chưa rõ

Đã bao lần trăng tròn rồi lại khuyết
Đã bao lần định viết rồi lại thôi
Để hôm nay gục đầu trong nỗi nhớ
Tay vô tình đặt bút viết tên em.

Trời tháng chín âm u trở lạnh
Tiễn em đi lòng chạnh nhói đau
Từ nay ta mãi mất nhau
Em vui xứ mẹ, anh sầu quê ai
Lòng nhớ lại bao ngày lãng mạng
Dạ chưa quên những tháng ái ân
Bao đêm chung sống ân cần
Giờ tan theo gió, hóa vầng mây bay
Em cất bước tim say mộng ước
Anh dõi nhìn mắt ướt mơ màng
Trời sao gieo nghiệp trái ngang
Hoa vừa chớm nụ đã tàn héo rơi
Thôi vĩnh biệt một đời vui vẽ
Đành cách chia hai kẽ buồn đau
Thủy chung ta bẽ đôi đầu
Nghĩa tình chia nữa, âu sầu thành đôi

Tuyển tập những 🔰Bài Thơ Về Tình Cảm Gia Đình🔰 ý nghĩa nhất

Bài Thơ Trữ Tình

Điểm qua nội dung một số Bài Thơ Trữ Tình tiêu biểu, chất chứa nhiều tâm tư của tác giả.

Kiếp Tương Tư
Tác giả: Chưa rõ

Ôm một kiếp hư vô tình lỡ
Gối nữa đời dang dỡ duyên tan
Sầu đau cơm lệ canh chan
Nuốt từng mảnh vỡ, uống ngàn nhớ thương
Nay cách biệt hai phương xa lạ
Giờ chia ly đôi ngã không quen
Người đi duyên mới xây nên
Còn đây đơn bóng sầu bên vai sầu
Mắt nhỏ ước canh thâu thức trắng
Môi động khô đêm vắng lệ rơi
Se duyên lầm lẫn do trời
Hay do người tạo cho đời khổ đau ???
Đôi lần hứa yêu nhau mãi mãi
Mấy bận thề ân ái luôn luôn
Giờ sao chỉ có tôi buồn
Tháng ngày nức nở lệ tuôn vai gầy
Ngước hỏi trời nỡ đây cho khổ
Cúi vặn đất nhẫn đó trao âu
Người ta vui vẻ có nhau
Sao ta đơn lẽ độc sầu năm canh?

Dạ Khúc Mưa
Tác giả: Chưa rõ

Đêm…nhức nhối nỗi niềm riêng khôn tả
Tiếng côn trùng réo rắt quyện tiếng mưa
Khép lại nhé những tủi hờn uất hận
Cuộc sống bất công biết mấy cho vừa
Ai định nghĩa thế gian này muôn mặt
Ẩn số khó tìm phép tính chẳng giản đơn
Lòng người hiểm sâu thước nào đo được
Tối sáng trắng đen chẳng phân định tỏ tường
Những cung đường chia nút giao lối rẽ
Định mệnh nào hoạ vẽ được tương lai
Danh vọng tiền tài đam mê khát vọng
Bối cảnh tạo bày ai là kẻ thế vai ?
Kìa ánh chớp sáng loè trong đêm vắng
Gió hãi hùng giật rú từng cơn
Nỗi trống trải se thắt hồn thiếu phụ
Vần vũ mây che đèn cao áp chập chờn
Ta viết tiếp dạ khúc Mưa hiu hắt
Đường phố không người mưa nặng hạt dày thêm
Thấm vào đất theo mạch ngầm tạo hoá
Xé rách thinh không tiếng sấm nổ vang rền…

Thơ Trữ Tình Ngắn

Mời bạn đọc tham khảo một số bài Thơ Trữ Tình Ngắn gọn và ý nghĩa nhất.

Không Đề
Tác giả: Chưa rõ

Vì sao trong lòng tôi
Đêm nay ngồi ngắm sao rơi
Lòng buồn man mác nhớ người thương
Người thương ơi giờ người ở đâu?
Sao người nỡ lìa xa tôi
Qua cầu bước sang sông
Để mình tôi lẻ loi một mình
Ôm mối tình vỡ, ôm sầu thiên thu

Dạ Hương
Tác giả: Nguyễn Duy

Sẽ rất nhớ dáng người vừa thoáng gặp
chiều Lạng Sơn súng nổ rụng hoa đào
những giọt máu của vườn cây vung vãi

Trường sơ tán rồi, cô giáo còn chốt lại
khẩu súng thép chéo lưng con gái
ôi tấm lưng kia ngỡ sinh ra để mà mềm mại

Dáng điệu ấy chốt lại lòng ta mãi
như dạ hương thoáng gặp một đêm nào

Không Đề
Tác giả: Chưa rõ

Ngày mai anh đi sao em còn đứng đó ?
Khúc vui tàn em vương vấn mà chi
Khóe mắt tràn cuốn đi tình tri kỉ
Quá muộn màng ta thành mối tình si
Muốn nói với mây sao mây không đứng lại
Xin gió đừng cuốn trôi mất tình yêu
Và cơn mưa xóa tan đi nỗi nhớ
Giờ hết rồi, chẳng làm héo tình tôi
Rời xa em đơn côi và hy vọng
Đã hết rồi cái giây phút ngóng trông
Phút thật lòng nỗi nhớ em càng lớn
Muốn quay về là hòn đá cô đơn

Tổng hợp những 💫Câu Thơ Hay Về Tình Cảm Mẹ Dành Cho Con💫 sâu lắng nhất

Thơ Trữ Tình Buồn

Giãi bày tâm trạng qua lời Thơ Trữ Tình Buồn cực hay.

Nhỏ Ơi
Tác giả: Chưa rõ

Nếu mà không có anh
Nhỏ sẽ buồn biết mấy
Như mùa thu chờ đợi
Một chiếc lá bay bay
Nếu mà không có anh
Nhỏ chẳng ai đưa về
Con đường ngày xưa ấy
Nhỏ bỗng thấy dài ghê
Ừ ! Nếu không có anh
Nhỏ biết mình sẽ nhớ
Một nụ cười quen thuộc
Khiến nhỏ đến ngu ngơ
Ừ ! Nếu không có anh
Nhỏ sẽ ngồi mà khóc
Mong ai lại dỗ dành
Rồi sẽ nhớ nhiều hơn

Đơn Phương
Tác giả: Chưa rõ

Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác
Bản tình ca ở bên em anh hát
Sẽ có người diễm phúc sau em
Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em
Những gì thoảng qua mấy ai còn giữ lại
Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi
Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường
Đừng bận lòng vì lỡ nói yêu thương
Ai cũng có phút yếu lòng như thế
Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa.

Đêm Đơn Côi
Tác giả: Chưa rõ

Màn đêm buông xuống, trời se lạnh
Tôi ra đời, hai chữ giọt sương
Chút vấn vương, đêm dài sẽ hết
Bỗng thấy mong manh đến lạ thường.
Sương mai rất đẹp, nào ai biết?
Long lanh, tinh khiết buổi bình minh.
Một chút thôi, tồn tại giữa đời
Rồi tan biến khi mặt trời hiện rõ.
Tôi nhẹ nhàng và luôn tĩnh lặng
Không ồn ào, không mạnh mẽ như mưa
Vậy mà sao cuộc đời ngắn ngủi
Tôi phải về khi chưa thấy tình yêu.
Tôi vội vàng nhìn em qua kẽ lá
Ôi em ơi! Ánh mắt chạm nhau rồi
Giọt sương nơi tôi là mộng mị
Sao bây giờ hiện hữu ở bờ mi.
Có phải em đang nhìn tôi say đắm
Để rồi giọt lệ hóa giọt sương
Ôi! giọt sương sao bây giờ mặn chát
Hay là tôi đã ngậm giọt lệ em
Sao không phải là giọt lệ ngọt ngào,
Để tôi đây không tan vào dĩ vãng.
Có ai biết giọt sương về nơi đâu?
Khi mắt em không còn nhìn tôi nữa.
Thì hỡi em! Hãy vì tôi trở lại
Để giọt sương này hóa giọt lệ trên mi.

Trọn bộ câu 🌠Thơ Đạo Lý Làm Người, Tình Yêu🌠 ấn tượng nhất

Thơ Trữ Tình Của Nguyễn Trãi

Nguyễn Trãi – Nhà thơ trữ tình nổi bật thời Hậu Lê. Những tác phẩm của ông thể hiện sự giàu có, phong phú của tâm hồn để phát hiện ra vẻ đẹp mà người đời nhiều khi chưa nhận thấy. Dưới đây là một số bài thơ nổi tiếng nhất của Nguyễn Trãi.

Cơm Trời Áo Cha
Tác giả: Nguyễn Trãi

Ðã mấy thu nay để lệ nhà,
Duyên nào đeo đẳng khó chăng tha.
Một thân lẩn quất đường khoa mục,
Hai chữ mơ màng việc quốc gia.
Tài liệt lạt nhiều nên kém bạn,
Người mòn mỏi hết phúc còn ta.
Quân thân chưa báo lòng canh cánh,
Tình phụ cơm trời áo cha.

Bảo Kính Cảnh Giới Bài 26
Tác giả: Nguyễn Trãi

Trong tạo hoá có cơ mầu,
Hay đỗ hay dừng mới kẻo âu.
Nước biếc non xanh thuyền gối bãi,
Đêm thanh nguyệt bạc khách lên lầu.
Chén châm rượu đục ngày ngày cạn,
Túi quẩy thơ nhàn chốn chốn thâu.
Kham hạ Nghiêm Quang từ chẳng đến,
Đồng giang được nấn một đài câu.

Tự Thán Bài 31
Tác giả: Nguyễn Trãi

Nước xuôi nước ngược nổi đòi triều,
Thuyền khách chơi thu gác lướt chèo.
Mái thác trăng dường thế hứng,
Buồm nhân gió mặc khi xiêu.
Phơ phơ đầu bạc ông câu cá,
Lẻo đẻo duềnh xanh con mắt mèo.
Âu lộ cùng ta dường có ý,
Đến đâu thì thấy nó đi theo.

Bảo Kính Cảnh Giới Bài 34
Tác giả: Nguyễn Trãi

Yêu nhục nhiều phen vuỗn đã từng,
Lòng người sự thế thấy lâng lâng.
Trọng thì nên ngộ, nhàn thì dại,
Mất chẳng hề âu, được chẳng mừng.
An lạc một lều dầu thú,
Thái bình mười chước ngại dâng.
Nọ nào biết được lòng tri kỷ,
Vảng non tây nguyệt một vừng.

Dấu Người Đi
Tác giả: Nguyễn Trãi

Dấu người đi là đá mòn,
Ðường hoa vướng vất trúc luồn.
Cửa song dãi xâm hơi nắng,
Tiếng vượn kêu vang cách non.
Cây rợp tán che am mát,
Hồ thanh nguyệt hiện bóng tròn.
Rùa nằm hạc lẩn nên bầy bạn,
Ủ ấp cùng ta làm cái con.

Thơ Trữ Tình Của Tú Xương

Với giọng thơ châm biếm những chua xót, Tú Xương là điển hình cho tình trạng nhà Nho thất thế trong lúc giao thời. Ông là một trong những nhà thơ tiêu biểu cuối thế kỷ XIX.

Nhớ Bạn Phương Trời
Tác giả: Tú Xương

Ta nhớ người xa cách núi sông
Người xa, xa lắm, nhớ ta không?
Sao đang vui vẻ ra buồn bã!
Vừa mới quen nhau đã lạ lùng!
Lúc nhớ nhớ cùng trong mộng tưởng
Khi riêng riêng cả đến tình chung
Tương tư lọ phải là mưa gió
Một ngọn đèn xanh trống điểm thùng

Đêm Buồn
Tác giả: Tú Xương

Trời không chớp bể chẳng mưa nguồn,
Đêm nảo đêm nao tớ cũng buồn.
Ngao ngán tình chung cơn gió thoảng,
Nhạt nhèo quang cảnh bóng trăng suông.
Khăn khăn áo áo thêm rầy chuyện,
Bút bút nghiên nghiên khéo giở tuồng.
Ngủ quách sự đời thây kẻ thức,
Chùa đâu chú trọc đã hồi chuông.

Xuân
Tác giả: Trần Tú Xương

Xuân từ trong ấy mới ban ra
Xuân chẳng riêng ai, khắp mọi nhà.
Đì đẹt ngoài sân tràng pháo chuột
Loẹt loè trên vách, bức tranh gà.
Chí cha chí chát khua giầy dép
Đen thủi đen thui cũng lượt là.
Dám hỏi những ai nơi cố quận
Rằng xuân xuân mãi thế ru mà ?

Chiêm Bao
Tác giả: Tú Xương

Bỗng thấy chiêm bao thấy những người
Thấy người nói nói lại cười cười
Tỉnh ra lại tiếc người trong mộng
Mộng thế thì bằng tỉnh mấy mươi.

Áo Bông Che Bạn
Tác giả: Chưa rõ

Hỡi ai, ai có thương không?
Đêm mưa, một mảnh áo bông che đầu
Vì ai, ai có biết đâu?
Áo bông ai ướt khăn đầu ai khô?
Người đi Tam Đảo, Ngũ Hồ
Kẻ về khóc trúc Thương Ngô một mình
Non non nước nước tình tình
Vì ai ngơ ngẩn cho mình ngẩn ngơ!

Gửi bạn tham khảo thêm câu ✨Thơ Ngắn Về Tình Yêu Hạnh Phúc

Thơ Trữ Tình Của Nguyễn Khuyến

Nguyễn Khuyến – Nhà thơ trữ tình với kho tàng thơ lên tới hơn 400 bài, xoay quanh nhiều chủ đề thiết thực của đời sống thời bấy giờ.

Thu Điếu
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

Thu Ẩm
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Năm gian nhà cỏ thấp le te,
Ngõ tối đêm sâu đóm lập loè.
Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt,
Làn ao lóng lánh bóng trăng loe.
Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt?
Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe.
Rượu tiếng rằng hay, hay chả mấy.
Độ năm ba chén đã say nhè.

Thu Vịnh
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao,
Cần trúc lơ phơ gió hắt hiu.
Nước biếc trông như tầng khói phủ,
Song thưa để mặc bóng trăng vào.
Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái,
Một tiếng trên không ngỗng nước nào?
Nhân hứng cũng vừa toan cất bút,
Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.

Cuốc Kêu Cảm Hứng
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Khắc khoải đưa sầu giọng lửng lơ,
Ấy hồn Thục đế thác bao giờ?
Năm canh máu chảy đêm hè vắng,
Sáu khắc hồn tan bóng nguyệt mờ.
Có phải tiếc xuân mà đứng gọi,
Hay là nhớ nước vẫn nằm mơ?
Thâu đêm ròng rã kêu ai đó?
Giục khách giang hồ dạ ngẩn ngơ.

Lời Gái Goá
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Chàng chẳng biết gái này gái goá,
Buồn nằm suông, suông cả áo cơm.
Khéo thay cái mụ tá ươm.
Đem chàng trẻ tuổi ép làm lứa đôi.
Chàng tuổi trẻ chơi bời quên nhọc,
Gái già này sức vóc được bao?
Muốn sao, chiều chẳng được sao.
Trước tuy sum họp, sau nào được lâu?
Lấy chồng vốn nhờ câu ăn mặc,
Chẳng ngờ rằng đói rách hổ ngươi;
Vốn xưa cha mẹ dặn lời,
Tư bôn lại phải kẻ cười người chê.
Hỡi mụ hỡi, thương chi thương thế?
Thương thì hay, nhưng kế chẳng hay.
Thương thì gạo vải cho vay,
Lấy chồng thì gái goá này xin van!

Không thể bỏ lỡ bài thơ 🌿Bạn Đến Chơi Nhà Chế🌿 hài hước nhất

Thơ Trữ Tình Hồ Xuân Hương

Hồ Xuân Hương là một nhà thơ trào phúng, đả kích và trữ tình với lòng yêu mến thiên nhiên, con người và tình yêu thương con người.

Trăng Thu
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Một trái trăng thu chín mõm mòm
Này vừng quế đỏ, đỏ lòm lom
Giữa in chiếc bích khuôn còn méo
Ngoài khép đôi cung cánh vẫn khòm
Ghét mặt kẻ trần đua xói móc
Ngứa gan thằng Cuội đứng lom khom
Hỡi người bẻ quế rằng ai đó
Đó có Hằng Nga ghé mắt dòm.

Hang Cắc Cớ
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Trời đất sinh ra đá một chòm,
Nứt làm đôi mảnh hổng hòm hom.
Kẽ hầm rêu mọc trơ toen hoẻn,
Luồng gió thông reo vỗ phập phòm.
Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm,
Con đường vô ngạn tối om om.
Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc,
Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm.

Vấn Nguyệt
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Trải mấy thu nay vẫn hãy còn,
Cớ sao khi khuyết lại khi tròn?
Hỏi con Bạch Thố đà bao tuổi?
Hỏi chị Hằng Nga đã mấy con?
Đêm tối cớ sao soi gác tía?
Ngày xanh còn thẹn mấy vầng tròn.
Năm canh lơ lửng chờ ai đó?
Hay có tình riêng mấy nước non?

Miếng Trầu
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Quả cau nho nhỏ miếng trầu hôi
Này của Xuân Hương mới quệt rồi
Có phải duyên nhau thì thắm lại
Đừng xanh như lá bạc như vôi!

Canh Khuya
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Canh khuya văng vẳng trống canh đồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non.
Chén rượu hương đưa, say lại tỉnh,
Vừng trăng bóng xế, khuyết chưa tròn.
Xuyên ngang mặt đất, rêu từng đám,
đâm toạc chân mây, đá mấy hòn.
Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình xan xẻ tí con con.

Tự Tình
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Tiếng gà xao xác gáy trên vòm,
Oán hận trông ra khắp mọi chòm.
Mõ thảm không khua mà cũng cốc,
Chuông sầu chẳng đánh cớ sao om.
Trước nghe những tiếng thêm rầu rĩ,
Sau hận vì duyên để mõm mòm.
Tài tử văn nhân ai đó tá,
Thân này đâu đã chịu già tom.

Thơ Trữ Tình Của Puskin

Pushkin – Nhà thơ xuất sắc của văn học Nga thế kỉ XIX. Ông thành công ở các thể loại như truyện ngắn, trường ca và thơ trữ tình

Tôi yêu em
Tác giả: Puskin

Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.

Con Đường Mùa Đông
Tác giả: Puskin

Xuyên những làn sương gợn sóng
Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua
Buồn dải ánh vang lai láng
Trên cánh đồng buồn giăng xa

Trên con đường mùa đông vắng vẻ
Cỗ xe tam mã băng đi
Nhạc ngựa đều đều buồn tẻ
Đều đều khắc khoải lòng quê

Bài ca của người xà ích
Có gì phảng phất thân yêu:
Như niềm vui mừng khôn xiết
Như nỗi buồn nặng đìu hiu

Không một mái lều, ánh lửa…
Tuyết trắng và rừng bao la…
Chỉ những cột dài cây số
Bên đường sừng sững chào ta

Ôi, buồn đau, ôi cô lẻ…
Trở về với em ngày mai
Nhina, bên lò lửa đỏ
Ngắm em, ngắm mãi không thôi

Kim đồng hồ kêu tích tắc
Xoay đủ những vòng nhịp nhàng
Và xua lũ người tẻ ngắt
Để ta bên nhau trong đêm

Sầu lắm. Nhina, đường xa vắng
Ngủ quên, bác xà ích lặng im
Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm
Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng.

Ta Nhớ Biển Trước Khi Cơn Bão Đến
Tác giả: Puskin

Ta nhớ biển trước khi cơn bão đến:
Ta ghen với từng con sóng trào dâng
Sóng trập trùng lớp lớp mênh mông
Mang tình yêu dưới chân nàng phủ phục!
Ta ước ao cùng từng ngọn sóng
Hôn ngón chân yêu kiều bằng dịu nhẹ bờ môi!
Không, chẳng bao giờ giữa năm tháng sục sôi
Cuồng nhiệt nấu nung thời ta trai trẻ
Ta từng mong, xót xa đến thế,
Hôn đôi môi nàng Armide tuổi xuân
Hay đôi má hồng rực bỏng thanh tân
Hay bầu ngực, tràn đầy náo nức;
Không, chưa bao giờ tâm hồn ta day dứt
Đến dường này vì khao khát đam mê!

Sương và Nắng
Tác giả: Puskin

Em cần anh như biển xanh cần sóng.
Có mặt biển nào yên lặng được đâu anh.
Em yêu anh bởi vì anh là nắng.
Có hạt sương nào thiếu nắng lại long lanh.

Em là sương, sương chỉ tan trong nắng.
Dẫu chẳng hình hài nắng vẫn đọng lại trong sương.
Anh là nắng khi bình minh trở dậy.
Mang lửa trời trong ánh sáng ban mai.
Em là sương đọng muôn vàn nỗi nhớ.
Để tan đi trong những giấc mơ dài.
Nhưng vẫn nguyện làm giọt sương mãi mãi.
Soi nắng mặt trời mãi mãi chẳng tàn phai.
Dẫu bão tố chẳng ra ngoài lòng nắng.
Nắng lên rồi xin lại được làm sương.
Vũ trụ không gian biến đổi khôn lường.
Những buổi sáng có bao giờ bất biến.
Những tia nắng không ngừng hiển hiện.
Như đêm ngày luân chuyển chẳng chia ly.
Mặt trời ơi! Sức nắng diệu kỳ.
Đầy sương sớm với tâm hồn nguyên thuỷ.
Với năm tháng vẫn quay về bền bỉ.
Soi nắng mặt trời như từ kỷ sơ sinh.

Em là sương, sương chỉ tan trong nắng.
Nắng vô cùng nhưng đọng lại trong sương.
Từ mênh mông tia nắng nhỏ bình thường.
Gặp sương sớm bỗng ngời lên lóng lánh.
Nếu vì nắng mà lòng sương bớt lạnh.
Thì nhờ sương tia nắng mới long lanh.
Đáng yêu sao hạt sương nhỏ hiền lành.
Từ trong suốt mà làm nên tha thiết.
Anh là nắng với sắc tình bất diệt.
Mang lửa trời từ những kỷ xa xôi.
Về đọng lại trong hạt sương nhỏ em ơi!

Biển
Tác giả: Puskin

Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng

Ngày nay tôi đã ra biển rồi
Biển nhiều sóng to, gió lớn
Ngày nay tôi đã yêu rồi
Tình yêu nhiều khổ đau – cay đắng

Không gió lớn, sóng to không là biển
Chẳng nhiều cay đắng, chắng là yêu…

Bật mí nội dung 🌈Những Câu Thơ Tình Yêu Dễ Thương🌈 đáng yêu nhất

Thơ Trữ Tình Xuân Diệu

Xuân Diệu luôn biết cách thể hiện bao cung bậc cảm xúc tình yêu trong những vần thơ ông viết. Những bài thơ trữ tình của ông đầy sự lắng đọng và cảm xúc dạt dào mỗi khi đọc đến.

Biển
Tác giả: Xuân Diệu

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê …

Bờ đẹp đẽ cát vàng
Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng …

Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt …

Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm

Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết,

Để những khi bọt tung trắng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

Vội Vàng
Tác giả: Xuân Diệu

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần trăng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;
Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Một Tình Yêu
Tác giả: Xuân Diệu

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em kèm với một lá thư
Em không lấy là tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ .

Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo
Tình thì buồn như tất cả chia ly
Xếp khuôn giấy để hoài trong túi áo
Mãi trăm lần mới gấp lại đưa đi

Em xé như lòng non cùng giấy mới
Mây dần trôi hôm ấy phủ sơn khê
Thôi thôi nhé, hoa đã sầu dưới đất
Cười trên cành sao được nữa em ơi!

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Đem cho em là đã mất đi rồi!

Yêu
Tác giả: Xuân Diệu

Yêu là chết trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà đã được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
Yêu, là chết trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu.
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Phải Nói
Tác giả: Xuân Diệu

“Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ?
“Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều.
“Anh biết rồi, em đã nói em yêu;
“Sao vẫn muốn nhắc một lời đã cũ?”.

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.
Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng;
Không tỏ hay, yêu mến cũng là không,
Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.
Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích,
Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài.
Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai,
Thì ân ái có bao giờ lại cũ ?

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ,
Phải nói yêu, trăm bận đến ngàn lần;
Phải mặn nồng cho mãi mãi đem xuân,
Đem chim bướm thả trong vườn tình ái.
Em phải nói, phải nói, và phải nói:
Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày,
Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,
Bằng im lặng, bằng chi anh có biết!
Cốt nhất là em chớ lạnh như đông,
Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng,
Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ.

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.

Bộ sưu tập lời 💥Thơ Ngôn Tình Ngắn Hay💥 ngọt ngào nhất

thơ trữ tình

Thơ Trữ Tình Xuân Quỳnh

Lời thơ Xuân Quỳnh mang tính hướng nội tâm trạng, dung dị, đơn giản, chất chứa nhiều cảm xúc sâu lắng. Dưới đây là một số tác phẩm trữ tình tiêu biểu của nhà thơ Xuân Quỳnh.

Thuyền Và Biển
Tác giả: Xuân Quỳnh

Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.

Sóng
Tác giả: Xuân Quỳnh

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.

Lời Ru Trên Mặt Đất
Tác giả: Xuân Quỳnh

Rào rào tiếng những bầy ong
Chuyên cần là tiếng cái tằm nhả tơ
Mẹ còn đang bận đưa ru
Cái hoa bận đỏ cái hồ bận xanh
Hạt cây đang bận nảy mầm
Con quay quay có một mình ngoài kia
Ngủ đi con hãy ngủ đi
À ơi… cái ngủ đang về cùng con
Từ trong lá cỏ tươi non
Vượt lên mặt đất vẫn còn mảnh bom
Từ ngôi nhà mới vừa làm
Nghe trong cái ngủ nồng nàn mùi vôi
Ngủ đi qua suối qua đồi
Qua trong lòng đất, những lời ru, qua…
Đây dòng sữa trắng như ngà
Dẫu thôi hạt sạn, dẫu xa cửa hầm
Vẫn còn bùn lấm đôi chân
Tuy nguồn nước đã trong ngần lời ru
À ơi… ngọn lửa ngày xưa
Mẹ nuôi dưới đất bây giờ về đâu?
Nhìn lên rực rỡ trên đầu
Lửa hôm qua đã trong màu cờ bay
Đất chung sống với ban ngày
Người chung sống với hàng cây người trồng
Lại thương con dế dưới hầm
Những năm bom đạn sống cùng lời ru
Đã tan những đám mây mù
Ông trăng tròn giữa đêm thu mát lành
Cái nôi thôi mắc cửa hầm
Trắng tinh cái tã, xanh trong bầu trời
“Ba tháng lẫy, bẩy tháng ngồi”
Con đường xa tắp đất thời mênh mông
Gió lên từ những khu rừng
Mùi hương thơm tự trong lòng của hoa
Bốn phương đâu cũng quê nhà
Như con tàu với những ga dọc đường
Đất qua rồi những đau thương
Có chăng lời hát vẫn còn mà thôi
À ơi… con ngủ… à ơi…

Tiếng Gà Trưa
Tác giả: Xuân Quỳnh

Trên đường hành quân xa
Dừng chân bên xóm nhỏ
Tiếng gà ai nhảy ổ:
“Cục… cục tác cục ta”
Nghe xao động nắng trưa
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ

Tiếng gà trưa
Ổ rơm hồng những trứng
Này con gà mái mơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng

Tiếng gà trưa
Có tiếng bà vẫn mắng:

Gà đẻ mà mày nhìn
Rồi sau này lang mặt!
Cháu về lấy gương soi
Lòng dại thơ lo lắng

Tiếng gà trưa
Tay bà khum soi trứng
Dành từng quả chắt chiu
Cho con gà mái ấp

Cứ hàng năm hàng năm
Khi gió mùa đông tới
Bà lo đàn gà toi
Mong trời đừng sương muối
Để cuối năm bán gà
Cháu được quần áo mới
Ôi cái quần chéo go
Ống rộng dài quét đất
Cái áo cánh chúc bâu
Đi qua nghe sột soạt

Tiếng gà trưa
Mang bao nhiêu hạnh phúc
Đêm cháu về nằm mơ
Giấc ngủ hồng sắc trứng

Cháu chiến đấu hôm nay
Vì lòng yêu Tổ quốc
Vì xóm làng thân thuộc
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà cục tác
Ổ trứng hồng tuổi thơ.

Tháng Năm
Tác giả: Chưa rõ

Giấc ngủ vừa chợp qua
Nắng đã về trước cửa
Đêm ngắn: phút gần nhau
Ngày dài như nỗi nhớ
Nước sôi ngầu bọt thau
Luộc mình con cá nhỏ
Con cua chín vàng mai
Ẩn vào trong cụm lúa
Cỏ dại không người che
Rã rời mang sắc úa…

Nhưng hãy nghe hãy nghe
Trên những cành phượng đỏ
Trong những đầm sen mở
Hương tháng năm lan xa
Mầu tháng năm rực rỡ
Tơ trời giăng ngoài sân
Cây bàng xoè trước ngõ
Đêm xanh vời trăng sao
Con ve vàng lột vỏ
Con chim tha rác về
Tháng năm – mùa sinh nở

Tình yêu như tháng năm
Mang gió nồng nắng lửa
Anh hãy là đầm sen
Anh hãy là phượng đỏ

Thơ Trữ Tình Lớp 7

Top những bài Thơ Trữ Tình Lớp 7 nổi bật nhất.

Bài Ca Côn Sơn
Tác giả: Nguyễn Trãi

Côn Sơn hữu tuyền,
Kỳ thanh lãnh lãnh nhiên,
Ngô dĩ vi cầm huyền.
Côn Sơn hữu thạch,
Vũ tẩy đài phô bích,
Ngô dĩ vi đạm tịch.
Nham trung hữu tùng,
Vạn lí thuý đồng đồng,
Ngô ư thị hồ yển tức kì trung.
Lâm trung hữu trúc,
Thiên mẫu ấn hàn lục,
Ngô ư thị hồ ngâm tiếu kì trắc.
Vấn quân hà bất quy khứ lai,
Bán sinh trần thổ trường giao cốc?
Vạn chung cửu đỉnh hà tất nhiên,
Ẩm thuỷ phạn sơ tuỳ phận túc.
Quân bất kiến: Đổng Trác hoàng kim doanh nhất ổ,
Nguyên Tái hồ tiêu bát bách hộc.
Hựu bất kiến: Bá Di dữ Thúc Tề,
Thú Dương ngạ tự bất thực túc?
Hiền ngu lưỡng giả bất tương mâu,
Diệc các tự cầu kì sở dục.
Nhân sinh bách tuế nội,
Tất cánh đồng thảo mộc.
Hoan bi ưu lạc điệt vãng lai,
Nhất vinh nhất tạ hoàn tương tục.
Khâu sơn hoa ốc diệc ngẫu nhiên,
Tử hậu thuỳ vinh cánh thuỳ nhục.
Nhân gian nhược hữu Sào Do đồ,
Khuyến cừ thính ngã sơn trung khúc.

Sau Phút Chia Ly
Tác giả: Đặng Trần Côn

Chàng thì đi cõi xa mưa gió
Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn
Đoái trông theo đã cách ngăn
Tuôn màu mây biếc trải ngàn núi xanh
Chốn Hàm kinh chàng còn ngoảnh lại
Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang
Khói Tiêu Tương cách Hàm Dương
Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùng
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
Ngàn dâu xanh ngắt một màu
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?

Bánh Trôi Nước
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Thân em thời trắng phận em tròn,
Bảy nổi ba chìm mấy nước non.
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn,
Nhưng em vẫn giữ tấm lòng son.

Cảm Nghĩ Trong Đêm Thanh Tĩnh
Tác giả: Lý Bạch

Tĩnh dạ tứ:
Sàng tiền minh nguyệt quang,
Nghi thị địa thượng sương.
Cử đầu vọng minh nguyệt,
Đê đầu tư cố hương.

Dịch nghĩa:
Đầu tường trăng sáng soi,
Ngỡ là sương trên mặt đất.
Ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng,
Cúi đầu lại thấy nhớ quê nhà.

Cảnh Khuya
Tác giả: Hồ Chí Minh

Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.

Top 1001 bài ❄️Thơ Tình Yêu Vui❄️ và lãng mạn nhất

thơ trữ tình

Thơ Trữ Tình Hiện Đại

Giới thiệu đến bạn đọc những bài Thơ Trữ Tình Hiện Đại nổi bật nhất.

Không Đề
Tác giả: Chưa rõ

Bình yên cạnh em rồi
Mệt mỏi lắm rồi em chỉ muốn lặng yên
Gục vào vai anh rồi tự nhiên mà ngủ
Cuộc đời tính toan biết bao nhiêu là đủ
Và người với người có lường trước được đâu?
Nắm lấy tay em cứ như thế thật lâu
Chẳng cần ủi an hay vỗ về gì cả
Anh cũng mệt nhoài một ngày dài vất vả
Chỉ cần lặng im mà ta hiểu nhau rồi!
Có phải nắng mai ở bên kia ngọn đồi?
Mặt trời đội mây khoe màu vàng rực rỡ
Hạnh phúc trong tay đừng bao giờ để lỡ
Là phận, là duyên mới gặp gỡ phải không?
Giữa cuộc đời giữa biển người mênh mông
Em nhỏ bé nên nhiều khi chới với
Chỉ cần anh kề bên em sẽ thôi nghĩ ngợi
Bởi lẽ bình yên ở ngay cạnh em rồi!

Hôm Nay Tôi Buồn
Tác giả: Chưa rõ

Hôm nay, trời nhẹ lên cao ,
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn .
Lá hồng rơi lặng ngõ thôn,
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương
Phất phơ hồn của bông hường
Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng .
Nghe chừng gió nhớ qua sông,
E bên lau lách thuyền không vắng bờ .
Không gian như có dây tơ
Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu .
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn …
Thơ trữ tình hay 6:Không đề
Nước vốn sinh ra, chốn đại dương
Sống đời yên ả vốn lẽ thường
Một hôm nắng đến đùa vô ý
Để nước giờ đây hóa khói sương…
Sương theo gió cuốn tận trời xanh
Hóa thành mây trắng, mộng yên lành
Bay đi khắp chốn vui cùng gió
Đêm về đùa giỡn với trăng thanh…
Một hôm mây chợt nhớ quê nhà
Nhớ chốn mà mây đã sinh ra
Cõi lòng mây bỗng nghe nặng trĩu
Rớt xuống trần gian hóa mưa sa…
Đời ta cũng giống biển ngây thơ
Cũng sống bình yên chẳng mộng mơ
Vô tình em đến, xiêu hồn phách
Để xác thân gầy cứ ngẩn ngơ.
Hồn phách giờ đây lạc chốn nào?
Lòng buồn, nỗi nhớ cũng xanh xao
Mưa đêm trút xuống như hờn tủi
Có phải em về tự chốn nao???

Dạ Hương
Tác giả: Xuân Diệu

Tôi cầm mùi dạ lan hương
Trong tay, đi đến người thương cách trùng.
Dạ lan thơm nức lạ lùng,
Tưởng như đi mãi chưa cùng mùi hương.

Giới thiệu thêm đến bạn tham khảo câu 🔹Thơ Tình Yêu Và Nỗi Nhớ🔹

thơ trữ tình

Thơ Trữ Tình Chính Trị

Tổng hợp những bài Thơ Trữ Tình Chính Trị sâu sắc nhất.

Từ Ấy
Tác giả: Tố Hữu

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…

Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải với trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời

Tôi đã là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Không áo cơm, cù bất cù bơ…

Lưu Biệt Khi Xuất Dương
Tác giả: Phan Bội Châu

Phiên âm:
Sinh vi nam tử yếu hy kỳ,
Khẳng hứa càn khôn tự chuyển di.
Ư bách niên trung tu hữu ngã,
Khởi thiên tải hậu cánh vô thùy.
Giang sơn tử hĩ sinh đồ nhuế,
Hiền thánh liêu nhiên tụng diệc si.
Nguyện trục trường phong Đông hải khứ,
Thiên trùng bạch lãng nhất tề phi.

Dịch thơ:
Làm trai phải lạ ở trên đời,
Há để càn khôn tự chuyển dời.
Trong khoảng trăm năm cần có tớ,
Sau này muôn thuở, há không ai?
Non sông đã chết, sống thêm nhục,
Hiền thánh còn đâu, học cũng hoài
Muốn vượt bể Đông theo cánh gió
Muôn trùng sóng bạc tiễn ra khơi.

Bài Ca Lưu Biệt
Tác giả: Huỳnh Thúc Kháng

Trăng trên trời có khi tròn khi khuyết,
Người ở đời đâu khỏi tiết gian nan.
Đấng trượng phu tùy ngộ nhi an,
Tố hoạn nạn hành hồ hoạn nạn.
Tiền lộ định tri thiên hữu nhãn,
Thâm tiêu do hứa mộng hoàn gia,
Bấy nhiêu năm cũng vẫn chưa già.
Nọ núi Ấn, này sông Đà,
Non sông ấy còn chờ ta thêu dệt.
Kìa tụ tán chẳng qua là tiểu biệt,
Ngựa Tái ông họa phúc biết về đâu!
Một mai kia con tạo khéo cơ cầu,
Thảy bốn biển cũng trong vòng trời đất cả.
Ư bách niên trung tu hữu ngã,
Dẫu đến lúc núi sụp, biển lồi, trời nghiêng, đất ngả,
Tấm lòng vàng, tạc đá vẫn chưa mòn.
Trăng kia khuyết đó lại tròn!

Viết một bình luận