Thơ Về Áo Trắng Hay Nhất [33+ Bài Thơ Vui Hài Hước]

Thơ Về Áo Trắng Hay Nhất ❤️️ Chùm 33+ Bài Thơ Vui Hài Hước ✅ Tổng Hợp Chùm Thơ Hay Viết Về Chủ Đề Áo Trắng, Áo Dài Trắng Tinh Khôi.

Những Bài Thơ Hay Về Áo Trắng

Tuyển tập giới thiệu cho bạn đọc Những Bài Thơ Hay Về Áo Trắng.

Áo trắng
Tác giả: Bạch-Loan

Áo em trắng như mây trời hải đảo
Phố đông người chỉ thấy một mình em
Chiều hôm ấy mây mù giăng áo não
Mà lòng nghe nhạc trổi khúc êm đềm

Từ dạo ấy giữa ngàn hoa sắc thắm
Tôi chỉ yêu một màu trắng đơn sơ
Chiều cuối tuần Sàigòn phơn phớt nắng
Đi bên em là cả một trời thơ

Rồi một sáng phố phường hoang bóng giặc
Khắp kinh kỳ lửa loạn dậy thương đau
Nên từ đó trên bước đường luân lạc
Mỗi cuối tuần lòng bỗng thấy xôn xao

Chiều hôm nay thẫn thờ bên hiên vắng
Chợt ngẩng nhìn mây trắng lững lờ trôi
Nhớ Sàigòn và thương tà áo trắng
Một lần đi là vĩnh viễn chia phôi !

Áo trắng
Tác giả: Huy Cận

Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
Hôm xưa em đến, mắt như lòng.
Nở bừng ánh sáng. Em đi đến,
Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng.

Em đẹp bàn tay ngón ngón thon;
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.

Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời;
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.

Đôi lứa thần tiên suốt một ngày.
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
Toả phất đôi hồn cánh mộng bay.

Hoa trắng
Tác giả: Chưa rõ

Áo trắng ngày nào anh ngóng trông
Em ngang góc phố nở hoa lòng
Bồi hồi chờ dáng nhịp chân sáo
Dào dạt hương thơm chớm nụ hồng
Em, đóa hoa xinh nhẹ gió hôn
Lúm duyên đôi má hút sâu tròn
Bờ vai e thẹn nghiêng vành nón
Chân bước khẽ khàng dáng thỏ con
Áo trắng ngày nay gợi nhớ thời
Mơ tình duyên ước mộng chung đôi
Nắng mai quấn quít đôi tà áo
Gió nhẹ vờn lay đùa cánh môi
Thấm thoát bao mùa thu lá bay
Xa vời góc phố, nhớ vòng tay
Tình thời áo trắng luôn vương vấn
Còn lại dư âm chút mật say

Áo trắng
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Em của hoa niên đẹp dịu dàng !
Chưa từng vướng bận chuyện giàu sang
Môi cười nắng điểm màu xinh xắn
Tóc xõa mây viền nét mỵ trang
Nuối tiếc đầu xanh nhiều mộng huyễn
Thầm thương tuổi dại lắm mơ vàng
Còn đâu những tháng ngày xưa cũ
Áo trắng buồn vương dẫu nhẹ nhàng

Áo trắng
Tác giả: Phan Công Phúc

Hạ về đây, ươm sắc màu phượng đỏ
Trả tôi về thời áo trắng tuổi mộng mơ
Sân trường xưa như có ai đợi… ai chờ!
Tà áo trắng, nắng sân trường màu trắng.

Tôi mơ màng, dưới bóng cây thầm lặng
Gốc phượng già nơi ta đã khắc tên nhau
Cánh phượng, câu thơ ép vào cuối vở
Thoáng hương tình, muôn thuở vẫn còn thơm!.

Bỗng chiều nay nghe se sắt tâm hồn
Phấn trắng, bảng đen, chiếc bàn, bục giảng
Hơi ấm chỗ ngồi, như còn đây qua năm tháng
Lá rụng xạc xào, ngoài cửa lớp buồn hiu.

Hoa phượng yêu, vẫn là màu hoa đỏ
Áo trắng năm nào, ai nỡ nhuộm thành bông
Quên câu thơ, rồi cất bước theo chồng
Ghế đá nằm đau, ve sầu nức nỡ.

Cánh phượng khô ép lòng ai còn nhớ?
Gặp gỡ giao mùa, cũng là lúc chia ly
Sắc đỏ hương xưa, nỗi lòng phượng vỹ
Hờ hững rơi đầy, loang đỏ máu con tim.

Hạ về đây, cho tôi mãi kiếm tìm
Áo trắng, mi cong, môi hồng, mắt biếc
Nhặt phượng rơi, sao lòng nghe da diết
Đếm bước thầm, tiễn biệt một mùa thương!

Hương áo trắng
Tác giả: Thiên Ân

Hương áo trắng ru hồn ta lãng đãng
Tình hé mầm trên mắt biếc trăm năm
Làn tóc rối chảy tràn dòng lãng mạn
Tuổi mơ hoa ai dạo nốt tần ngần?

Hương áo trắng rụt rè say giấc thắm
Trái tim run những giai điệu bồi hồi
Ôm nhung nhớ dặt dìu ru say đắm
Mê mẩn đời đôi nét mộng tinh khôi

Hương áo trắng mang linh hồn ngà ngọc
Chân đường yêu trải lụa rất mềm mềm
Anh ấp ủ ngày se duyên kết tóc
Dìu nhau về sống đẹp tuổi hồn nhiên

Hương áo trắng như kho tàng quý giá
Giấu giếm , giữ gìn ý đẹp, lời hay
Khi con ve hát vang ngày đầu hạ
Khi sân trường ngập nắng lá me bay

Hương áo trắng bâng khuâng lần gặp gỡ
Vòng tay học trò bỡ ngỡ hóa thân
Ba tháng tạ từ duyên tình cách trở
Em có bao giờ nhớ đến anh chăng?

Bài ca áo trắng
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Đất nước thanh bình ta đang sống yên vui
Rồi Covid bỗng nhiên từ đâu tới
Thành đại dịch làm bao điều thay đổi
Đất nước gian nan, người lây nhiễm hàng ngày.

Dịch bệnh bùng lên cả nước phải chung tay
Cùng dập dịch như ngày xưa đánh giặc
Tuyến trước tiên phong là những người áo trắng
Suốt ngày đêm chữa trị bệnh cứu người.

Từng phút gian nguy nhưng họ vẫn yêu đời
Yêu cuộc sống như yêu màu áo trắng
Và họ biết hy sinh là hạnh phúc
Nên thương bệnh nhân còn hơn cả thương minh.

Họ là con của đât nước, nhân dân
Khi chống dịch họ xung phong ra trận
Những sinh viên ngành y viết đơn bằng nước mắt
Cùng y bác sỹ về hưu mong được góp sức mình.

Vì nhân dân họ chẳng sợ hy sinh
Chẳng sợ mình lây nhiễm
Dù đã biết đại dịch là nguy hiểm
Chưa có vắc xin chữa được dịch này.

Biết bao người bác sĩ phải cách ly
Khi tiếp xúc với bệnh nhân lây nhiễm
Nhà gần lắm mà không sao về được
Ai sẽ lo việc nhà, ai chăm sóc cho con?

Rồi người thân sẽ phải sống ra sao
Khi nghe lời kỳ thị?
Ai thấu được nỗi lòng y bác sĩ
Họ phải dấu niềm riêng để chăm sóc bệnh nhân mình.

Họ không phải là tiên
Nhưng họ có trái tim trong sáng
Và tâm hồn đẹp như màu áo trắng
Áo của người là màu áo của nhân dân.

Không ầm ầm như những đoàn quân
Mà thầm lặng viết bài ca áo trắng
Ôi cuộc sống cám ơn người nhiều lắm
Yêu biết chừng nào thầy thuốc của lòng dân…

Chia sẻ loạt 🌼Thơ Về Áo Tím Hoa Cà Mộng Mơ Hay ❤️️ 45+ Bài Thơ Chế Vui

Chùm Thơ Tình Áo Trắng Nhiều Cảm Xúc

Gợi ý cho những bạn yêu thích thơ văn Chùm Thơ Tình Áo Trắng Nhiều Cảm Xúc.

Áo trắng
Tác giả: Trần Đình Thọ

Lá biếc rủ nhau cùng ngó xuống
Cây xanh cũng đứng ngẫn ven đường
Huống chi anh trái tim người lớn
Đi theo em làm kẻ đáng thương

Đừng quay lại nhé em gái nhỏ
Cứ vô tư như tuổi của mình
Kẻo anh để dấu chân lãng tử
Lún xuống đường vì phải làm thinh

Em thánh thiện như thiên thần vậy
áo trắng như mây gió phiêu bồng
Này em tôi mượn đôi tà áo
Để làm thơ chẳng biết được không.

Chuyện tình áo trắng
Tác giả: Chưa rõ

Ngày xưa đó em còn ngây thơ lắm
Chuyện tình yêu nào đã biết gì đâu
Tuổi học trò em yêu màu áo trắng
Con nhà giàu, em đài các kiêu sa
Anh-người lính một chiều ngang qua phố
Em tan trường anh đứng lặng không đi
Rồi từ đó, cứ mỗi chiều nắng nhạt
Có một người đứng đợi dáng em qua
Em không thích, thấy ghét người vô cớ
Chúng bạn cười: “lính chiến nghèo sơ
Đừng mộng mơ, chúng cợt đùa mi đó
Lính bây giờ chỉ có thế mi ơi!!!”
Rồi một chiều, mưa hôn lên áo trắng
Anh ngập ngừng ngỏ ý muốn làm quen
“Mưa rồi đó, anh đưa em vế nhé!”
Em lạnh lùng: “Tôi thấy chẳng cần đâu”
Sau lần ấy, em không qua đó nữa
Dáng trang đài có kẻ đón người đưa
Để mỗi lúc trống trường tan buổi học
Anh gục đầu chờ áo trắng ai qua…
Thư tình viết, đã bao lần anh gửi
Em cợt đùa cho chúng bạn xem chơi
Rồi xé vụn, không một lời hồi đáp
Biết thế này người đó chắc buồn hơn
Rồi từ đấy, anh không qua ấy nữa
Đôi mắt buồn không vướng bận chân em
Nghe nhung nhớ và lòng thương kết lại
Vắng anh rồi khu phố bỗng buồn hơn
Ngày tháng ngắn nay dài hơn thế kỷ
Áo trắng bây giờ biết nhớ, biết thương
Người lính ơi cho một lần xin lỗi
Có bao giờ anh trở lại không anh?
Nghe hối tiếc như mắt ai muốn khóc
Sao lạnh lùng anh quay gót bước đi
Để em sầu nhớ thương hình bóng
Lòng ngẩn ngơ chợt hiểu tình yêu
Rồi một chiều có một người áo lính
Bạn của anh, tìm địa chỉ đến nhà em
Trao vội vã cuốn tập nhật ký
“Nơi chiến trường…………
…………………. anh ấy…..
………………………………..đã………… hy sinh”
Tin sét đánh, em nghe xong ngất lịm
Mất linh hồn, em đứng lặng ngẩn ngơ
Như gió thoảng, anh đi sao vội vã
Không trở về em tạ lỗi cùng anh?
Tay run run cuốn nhật ký kỷ niệm
Vết máu đào che lấp tên em
“Nếu một mai tôi không trở lại
Xin trao về người con gái tôi yêu”
Người con gái cúi đầu gục khóc
Cả không gian như đứng lặng ngừng trôi
Trước mặt nàng một trời tang che lấp
Có dáng ai……..
…………………đứng đợi……
…………………………………..một…..chiều mưa!!!!

Ai biết phượng xưa có nhớ ve
Tác giả: Quỳnh Hương

Từ dạo em vào trường mỗi bữa
Ước mong giờ học kéo triền miên
Say mê anh ngắm làn môi ướt
Quên cả bảng đen bút mực nghiêng
Từ dạo em về bờ tóc nhỏ
Có cây si đứng lặng bên đường
Nghe không em tiếng yêu đang tỏ
Gửi trọn về ai niềm nhớ thương
Từ dạo em về ngang gác hẹp
Anh về tập tễnh ghép vần thơ
Mượn trăng gửi gió lời tình đẹp
Ước vọng mai sau duyên tóc tơ
Đợi chờ bao ngày em vẫn mãi
Xa xăm kỷ niệm một mùa hè
Một thời áo trắng như chùng xuống
Ai biết phượng xưa có nhớ ve 

Một thời áo trắng
Thơ: Lê Hoàng

Em trở về góc nhỏ của trái tim
Thời áo trắng trinh nguyên đầy kỉ niệm
Hoa Phượng Vĩ đắm mình khi hè đến
Rực rỡ khoe ngọn nến đỏ sân trường

Em trở về hoài niệm cũ yêu thương
Dòng mực tím má hường e ấp nụ
Hàng ghế đá gối mình nghiêng ngả ngủ
Đợi chờ ai ấp ủ nắng hanh vàng

Em trở về theo dọc chốn hành lang
Nhớ ai đó mơ màng bên cửa lớp
Rồi gói ghém tình thơ ngày tan hợp
Phút chia xa Phượng rợp bóng bồi hồi

Em trở về khoảnh khắc đó xa xôi
Ngậm ngùi bước bên đời kia lạc lõng
Ôi kỉ niệm tràn qua như đợt sóng
Dập dìu đưa giấc mộng tuổi xuân thì

Em trở về thổn thức cả tiếng ve
Tim ngào nghẹn sắc se trường yêu cũ
Ôi biết nói làm sao cho đầy đủ
Của một thời chím nụ mãi không phai.

Áo trắng
Tác giả: Đỗ Bình

Ngày xưa em tựa vầng trăng mộng,
Hai đứa thường hay đóng vợ chồng.
Thuở ấy chưa hề hôn mái tóc.
Sân trường nào ước hẹn thu đông !
Lớn thêm, em biết buồn vô cớ
Nhiều lúc nhìn nhau chợt thẫn thờ !
Tháng chạp Xuân về mang gió buốt
Năm tàn còn dối chuyện vu vơ !
Phải chăng em bắt đầu sai hẹn
Ở phố đông người lắm kẻ quen.
Ngày tết pháo hồng lên má đỏ
Ra đường rất thích mấy lời khen.
Từ đó hồn xanh rêu cháy bỏng
Đường đời em sớm gót long đong!
Cổng trường vắng bóng màu áo trắng
Nhớ tóc em bay, nhả khói vòng

Áo trắng
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Áo trắng dịu dàng áo trắng ơi
Lòng anh mong ước đã lâu rồi
Bao nhiêu năm tháng em chưa tới
Để hồn anh nhớ ngẩn ngơ thôi.

Như nắng vàng tơ lụa bồi hồi
Nồng nàn hương gió nhớ xa xôi
Xôn xao sông hát chờ em tới
Chẳng thấy em về nước lặng trôi.

Hoa nở mùa sang mấy độ rồi
Bay bay tà áo mới chao ôi
Bao nhiêu thương nhớ bao thương nhớ
Gửi cánh hoa thơm đến trọn đời.

Áo trắng lung linh một góc trời
Em cười xao xuyến cả hồn tôi
Như vườn quả chín thơm hoa nắng
Ru mãi hồn anh ngây ngất thôi.

Thơ Về Áo Dài Trắng Hay Nhất

Tổng hợp những bài Thơ Về Áo Dài Trắng Hay Nhất.

Tà áo trắng
Tác giả: Uyển Nhi

Tà áo bay, cho anh thoáng bồi hồi
Kí ức cũ, thời gian trôi xa mãi
Dấu chân chim tìm đâu, giờ xa ngáy
Còn tiếng lòng, hoang hoải giữa chiều buông

Kỉ niệm cũ, gợi lên cho thoáng buồn
Năm cuối cấp, dòng lệ tuôn mặn đắng
Thuở học trò hồn nhiên nhưng thầm lặng
Chỉ yêu về màu áo trắng tinh khôi

Giãng đường nay, tìm đâu bóng em ngồi
Thời gian ơi, sao mầy trôi nhanh quá
Để chiều nay trên phố đông vội vã
Thấy áo dài, xa lạ, ngỡ như quen….

Áo dài trắng
Tác giả: Tứ Phong

Ơ.chiếc áo dài trắng
Qua một thời quen nhau
Ta ân cận say đắm
Trên đường đầu phượng thắm.

Người ơi đã bao lâu
Nay còn nhớ bài thơ
Ta trao nhau trong tay
Người ơi còn nhớ chăng.

Hay đã quên tháng ngày
Vui cùng ai bên người
Bao đêm gió suy lạnh
Khóc thầm tim nát tan.

Để ai vẫn luyến tiếc
Trong căn phòng thềm vắng
Sầu thương thức trắng đêm
Dĩ vãng áo dài xưa.

Áo dài trắng
Tác Giả: Trung Pham

Dịu dàng trong trắng thật tinh khôi
Dáng ngọc tinh khiết cõi lòng tôi
Ngây thơ nét mặt lúc tươi cười
Tâm linh thanh thản với mọi người

Tuyết trắng tung bay khắp mọi nơi
Cùng tôi lưu luyến suốt cuộc đời
Áo dài duyên dáng đã xa rồi
Sao còn vương vấn mãi mà thôi…

Áo dài và người con gái
Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ

Áo dài em trắng mây chiều
Em là tiên nữ hay Kiều tái sinh
Mắt nai huyền ảo lung linh
My cong em liếc đưa tình cho ai…

Gió bay bay vạt áo dài
Chân thon nhẹ bước tóc mai bồng bềnh
Em đi trời đất chông chênh
Còn anh chết lặng men tình trào dâng!
Liễu xanh lặng đứng tần ngần
Cánh mày râu lạc bước chân thẫn thờ…

Ngàn năm giữ nét nguyên sơ
Nông thôn thành thị đều ưa áo dài
Áo tôn nét đẹp trang đài
Thân hình dáng liễu,bờ vai nõn nà.

Theo em tà áo thướt tha
Để hồn thi sĩ mơ tà áo bay
Từ xưa cho đến sau này
Áo dài đất Việt đong đầy nhớ thương…

Thời áo trắng
Tác giả: Hiếu Mobile

Cơn gió thoảng chợt thoáng qua sân trường yên lặng
Làm lá vàng rơi… theo cơn gió bay xa…
Tuổi học trò cũng theo gió… đi xa….
Mang kỉ niệm và nổi buồn hạ đến.

Lũ học trò tinh nghịch… vô tư… ngốc nghếch….
Cúi nhặt chùm phượng vĩ… hát nghêu ngao
Tiếng cười… buồn… chợt làm chúng nôn nao
Và như thế chúng ồn ào mách bảo

Tuổi mộng mơ của một thời hư ảo
Chẳng bao giờ chịu nhìn ngó đến ai đâu
Mắt thì mãi ngơ ngác đến u sầu
Rồi lại nói với nhau rằng ai cũng có một thời yêu… như giông bão

Chúng to nhỏ…ngày mai sẽ trở thành ngưòi lớn
Sẽ mãi nhớ nhau tuổi áo trắng sân trường
Tuổi học trò của một thưở thân thương
Tuổi tươi đẹp… cái thưở được núp vào những cánh hồng của phương.

Tuyển tập chùm 🌷Thơ Về Áo Dài Việt Nam Hay ❤️️ 55+ Bài Thơ Áo Dài Đỏ, Trắng, Tím

Chùm Thơ Về Áo Dài Trắng Học Sinh Chọn Lọc

Thohay.vn sưu tầm Chùm Thơ Về Áo Dài Trắng Học Sinh Chọn Lọc gửi đến bạn.

Một thời áo trắng đã qua
Tác giả: Nguyễn Thị Huyền

Mười sáu tuổi thuở hồn nhiên trong sáng
Áo trắng ngần thêm duyên dáng ngây thơ
Ngày hai buổi đến trường…những mộng mơ
Tương lai đã mở ra chờ trước mặt

Ngày xưa đó…nhớ về càng se thắt
Tiếng ve ngân, lòng̣ ai cắt nghẹn ngào
Ôi mái trường bạn bè cũ…chốn nao
Vắng xa để mỗi Hè xao xuyến dạ

Tà áo trắng, đơn sơ…mà đẹp lạ
Tuổi học trò là tất cả trong tôi
Mãi trong tim dù biết đã xa vời
Vẫn luôn nhớ dẫu đường đời rẽ hướng

Hè lại đến bùi ngùi trông cánh phượng
Kỷ niệm về hồn mộng tưởng đắm say
Ước mơ tàn theo năm tháng đổi thay
Tiếng ve khóc nỉ non hay lệ đổ.

Áo dài trắng ơi
Tác giả: Ngochung Phan

Áo dài tinh sương, áo trắng là lạ
Áo dài trắng quá, ta nhìn không ra
Áo trắng vờn bay, gió trời mùa hạ
Cảm xúc lâng lâng, áo dài hồn nhiên
Cặp sách nghiêng nghiêng, áo nhốt hồn ta
Tà áo tinh khôi, thèm chi thèm lạ
Từng bước từng bước, hớp hồn khách lạ
Áo dài đến trường, khắc tim dấu lạ
Áo dài tan trường, níu chân khách lạ
Nón lá che nghiêng, nắng trời mùa hạ
Tóc dài ngang lưng, bồn chồn khách lạ
Vắng bóng áo dài, nhói lòng khách lạ
Áo ơi, Áo ơi!, nhớ người dưng lạ
Áo dài trắng ơi, thương chi thương lạ

Kỉ niệm với áo dài
Tác giả: Thiên Ân

Áo dài của em ngày xưa anh viết
Những dòng yêu thương canh cánh bên lòng
Mùa hạ cuối cùng nhuốm màu nuối tiếc
Tiếng ve sầu sướt mướt khóc ngoài song

Tay run run nắn nót tà áo mỏng
Em vốn ngoan hiền , chân thật , bao dung
Trái tim đập nhanh như nghìn cơn sóng
Thả thính dường như nào có điểm dừng?

Chữ kí chân phương ba năm góp nhặt
Mạch suối ngầm âm ỉ chảy trăm nơi
Nhìn nhau hơi lâu thương mùa nước mắt
Giọt ngắn dài nào ai dám xẻ đôi?

Nghe nhồn nhột trên lưng ong bé dại
Kỉ niệm xô bờ một thoáng mơ phai
Liếc mắt nhìn nhau đôi lần ngần ngại
Tiếng hẹn hò đầy ắp buổi sớm mai

Áo dài của em trắng trong trinh khiết
Tuổi dỗi hờn còn nhen nhóm đó đây
Cổng trường khép ấp ôm lòng tha thiết
Mười năm trôi giấc mộng có tròn đầy

Thơ không tên
Tác giả: Chưa rõ

Áo trắng sân trường áo trắng bay
Chùm me chua lét cặp ai đầy
Trống trường vô lớp ngầm chia cắn
Miệng xuýt xoa hoài mắt cay cay
Áo trắng sân trường áo trắng ai
Hương trinh mượn gió khỏa hình hài!

Áo dài ngày xưa!
Tác giả: Sinh Hoang

Này cô em nho nhỏ
Chiều nay trời đầy gió
Áo dài em tung bay
Như bướm vờn mê say

Cô em có biết không?
Anh đứng như trời trồng
Cây si bên hè phố
Với bao niềm ước mong

Chiều, em tan trường về
Áo trắng chiều lê thê
Anh tìm em trong gió
Sợ ai cười…si mê!

Này cô bé xinh ơi!
Anh yêu em thật rồi
Muốn được làm cánh gió
Cùng áo dài chơi vơi.

Thơ Về Áo Trắng Học Trò Hay Đặc Sắc

Mời bạn thưởng thức thêm các bài Thơ Về Áo Trắng Học Trò Hay Đặc Sắc.

Thời áo trắng
Tác giả: Thiên Ân

THỜI ÁO TRẮNG
Thời áo trắng ấp ôm mơ mộng
Ai còn đo đất rộng trời cao?
Những chiều tan học đi mau
Em nghiêng chiếc nón ngày sau giấu hờn

Thời áo trắng bướm vờn hoa lạ
Môi em hồng bẻ lá ép thơ
Nuôi nghìn vạn những ước mơ
Nhớ nhau ta cứ đợi chờ , nhớ nhau

Thời áo trắng mắt ” ngầu” thấy ghét
Kẻ si tình lẹt đẹt bám đuôi
Nhìn thôi không nói chỉ cười
Thu vàng lá đổ chín mười cơn đau

Thời áo trắng hôn nhau nào dám?
Cứ tà tà theo dáng tiểu thư
Nửa đêm trăng rụng tương tư
Tưởng chừng lòng cứ dư dư thừa thừa

Thời áo trắng hột dưa lép nhép
Miệng say mồi em đẹp lại xinh
Mở ra trời đất bình minh
Xao xao xuyến xuyến ân tình đầy vơi

Thời áo trắng phương trời vò võ
Cánh cửa tình ai gõ chẳng nghe?
Mười năm lượm lặt xác ve
” Nỗi buồn hoa phượng ” mùa hè đa đoan

Áo trắng ngày xưa
Tác giả: Minh Tường

Đêm vắng lang thang tìm ký ức
Phố buồn trở giấc thức cùng ai
Gõ tên trường cũ tôi tìm kiếm
Chút kỷ niệm buồn dẫu đã phai

Trường cũ hiện về trên cửa sổ
Phượng hồng, áo trắng vẫn đầy sân
Bóng ai thấp thoáng như thầy cũ
Nỗi nhớ ngày xưa bỗng thật gần

Mái tóc của thầy giờ đã bạc
Sợi còn, sợi mất, sợi cô đơn
Ngày tôi rời lớp thầy còn trẻ
Giờ bóng thầy đang ở cuối đường

Gió đã theo về tận chốn xa
Thời gian phong kín tháng năm qua
Mái trường rêu phủ màu hoang phế
Tôi biết tìm đâu tuổi ngọc ngà..?

Áo trắng còn thương tuổi học trò
Đường xưa in dấu vết ngây thơ
Bao năm xa cách còn chưa nhạt
Màu áo vương đầy tuổi mộng mơ

Tuổi học trò
Tác giả: Nghiêm Phượng

Áo trắng tinh khôi tuổi học trò
Yêu màu mắt biếc tuổi vô lo
Hồn nhiên ôm ấp mơ và mộng
Sáng mãi trinh nguyên thuở thiếu thời

Xa rồi một thuở nhớ chơi vơi
Lưu bút ngày xanh viết vạn lời
Chia xa lưu luyến ngày trở lại
Bạn cũ trường xưa xa bao nơi…

Hạ buồn mưa cũ cứ rơi rơi
Giăng kín lòng ai nơi đất lạ
Phượng hồng ướt nhòe trang vở hạ
Thắm mãi màu hoa tuổi học trò.

Áo trắng
Tác giả: Minh Tường

Áo trắng trong chiều áo trắng bay
Che nghiêng vành nón má hây hây
Để tôi nhớ những chiều tan lớp
Theo bước chân em trọn phố dài

Chưa nói mà như đã hiểu nhau
Làn môi e ấp mỗi câu chào
Làm tôi lẽo đẽo theo từ đó
Em bước đường em tôi bước sau

Tôi ước được làm mãi cái đuôi
Theo em đi ngược lại đi xuôi
Trời chiều không gió mà nghe mát
Chắc tại môi em thoáng nụ cười

Rồi lúc tôi đi chẳng tạ từ
Em về.. ai nhặt đóa tương tư
Bao năm xa cách tôi tìm lại
Chốn cũ hoang tàn đã mấy thu

Tà áo trắng
Tác giả: Nguyên Thạch

Chiều tơ vương nắng đàn cò trắng.
Vạt trắng trinh nguyên rộ phố phường.
Tôi về chăm bón vườn hoa cúc.
Ấp ủ trong tim dáng người thương.

Góc phố con đường thân quen quá.
Tìm dấu chân ai bước đến trường.
Mỗi chiều tan học thầm đứng đợi.
Rải khúc tương tư rợp góc đường.

Thương mái tóc thề phơi trong nắng.
Giọt mồ hôi đọng ướt tóc mai.
Van trời thôi chiếu tia nắng chói.
Để mái huyền nhung mọc thêm dài.

Lối về vướng bụi cay đôi mắt.
Anh nguyện làm phu để quét đường.
Vườn nay đã rộ màu cúc trắng.
Hái đóa tặng em hỡi người thương.

Rợp cả trời thơ ôi màu trắng.
Quê hương bỗng đẹp bởi đàn cò.
Thi nhân dừng bước đường gió lộng.
Tung tăng cùng nhịp tuổi học trò.

Hỡi cô áo trắng trăng mười tám.
Có kẻ si mê đứng cuối đường.
Vướng bận gì chăng trong tim bé.
Lối về có nhặt sợi nhớ thương.

Thanh thanh em đạp xe ngược gió.
Nghe thoảng mùi hương của má hồng.
Vạt trắng trong tay em giữ chặt.
Như giữ hồn ai giấc mộng thầm.

Em cô tiên nữ khối mười hai.
Dấu cả trời thơ trong áo dài.
Vỗ về thương nhớ màu cúc trắng.
Như dấu tương tư bóng hình ai.

Hàng cây phượng vĩ xanh màu lá.
Nét ngọc em qua mát bóng đường.
Đầu hè búp phượng nhô màu đỏ.
Là lúc lòng tôi đỏ màu thương.

Từ dạo chia tay hè lưu luyến.
Trôi lạc bước chân giữa dòng đời.
Bao giờ trở lại dòng tương ấy.
Tim có già không giữa dòng trôi.

Tháng năm cách biệt thân lưu lạc.
Trở lại phố xưa dấu êm đềm.
Tan tác hồn ai chiều thu đến.
Đâu dáng người thương ở cuối đường.

Chia sẻ tập 🌼Thơ Về Cô Gái Mặc Áo Hồng, Mặc Váy Trắng ❤️️ 35+ Bài Hay

Những Câu Thơ Về Áo Trắng Ý Nghĩa

Tặng độc giả Những Câu Thơ Về Áo Trắng Ý Nghĩa nhất.

Hoài nhớ
Tác giả: Hoa Quỳnh

Mười năm xa vắng mười năm đợi
Mỏi mòn tựa cửa ai ngóng trông
Chẳng biết khi nào anh trở lại
Cây khế bao lần đã trổ bông

Mười năm nước vẫn xuôi dòng chảy
Lục bình lơ lửng mãi trên sông
Mẹ già mong mỏi ngày thêm yếu
Chữ hiếu đành thôi em lấy chồng

Bỏ lại sau lưng thời áo trắng
Đôi tà khép lại tuổi ngây thơ
Thuyền hoa rời bến buồn xa vắng
Dõi nắng đồi tây lòng thẫn thờ

Mười năm vẫn triền con dốc nhỏ
Nhìn hoa tím nở nhớ khôn nguôi
Ép cánh mimosa vào trang vở
Một thoáng hương xưa những ngậm ngùi

Áo trắng
Tác giả: Trần Thị Hà Thân

Mảnh mai lụa là xưa em đó
Em của hôm qua em ngày thơ
Đường nắng chân về vô tư quá
Em nhỏ học trò, em nhỏ mơ

Những sáng mưa về ngang cửa lớp
Em nhỏ học trò sao buồn so
Ai ngó làm chi đôi mắt lạ
Như gần như xa nỗi thật thà

Trường lớp thênh thang khi vui đó
Hiền hòa bút mực lúc thơm hương
Bảng xanh bụi phấn hồng đôi má
Áo trắng về xa có kẻ buồn

Em nhỏ đôi lần đây trang sách
Vỡ lòng nắn nót chữ ngu ngơ
Có khi tay viết rồi đem giấu
Dòng chữ bơ vơ thuở dại khờ

Em nhỏ học trò không đi học
Tháng chín quê người sao ngồi im
Hay xưa trắng áo về trong gió
Một mảnh hồn đơn thức dậy tìm

Áo trắng
Tác giả: Hoàng Sa

Phố bỗng ngập tràn áo trắng bay
Trắng ôm ngà ngọc, phủ gót hài
Mềm mại, dịu dàng vương cánh áo
Mảnh mai, duyên dáng đậu bờ vai
Hồng thắm mơ hiền môi mông mọng
Trắng trong mộng đẹp má hây hây
Chợt nghĩ áo dài nên thơ ấy
Có còn ôm ấp những thơ ngây?

Áo trắng học trò
Tác giả: Tạ Quang Bình

Áo trắng học trò tuổi trắng trong
Thêu hoa dệt gấm ngát hương lòng
Em về qua phố chiều phai nắng
Tóc gió nghiêng che má ửng hồng
Áo trắng em bay giữa phố phường
Lòng em chưa để một tơ vương
Hoa rơi từng cánh trên đường vắng
Hoa tỏa hương hay em tỏa hương?
Ai cũng có một thời áo trắng
Thả hồn theo ánh nắng mùa hè
Phượng hồng gọi những tiếng ve
Âm thanh nức nở ngày hè chia ly!

Bài Thơ Về Áo Sơ Mi Trắng Hay

Chia sẻ ngay cho bạn bài Thơ Về Áo Sơ Mi Trắng Hay sau đây.

Giã từ áo trắng
Tác giả: Thiên Ân

Ngày em dứt áo nữ sinh
Ta còn thơ thẩn một mình cút côi
Ô hay , ngả rẽ cuộc đời
Vài tia nắng rụng ôm đôi môi người

Mười hai năm , gượng gạo cười
Con đường tan học , biếng lười đó đây
Thương đôi mắt biếc tròn đầy
Giật mình , đánh thức bủa vây nỗi lòng

Áo xưa lồng lộng xô dòng
Đôi tà áo mỏng trắng trong tâm hồn
Ta như cánh bướm chập chờn
Em buông e ấp tươi non nụ hồng

Giã từ gom góp nhớ mong
Phất phơ làn tóc bềnh bồng ngày xanh
Gọi tên hai tiếng em , anh
Chuyện mai sau , đã đoạn đành hợp tan

Lòng vương tâm sự ngổn ngang
Tương tư chi, cái hộc bàn ngày xưa
Mận , xoài , cóc , ổi , me chua …
Thời đi học …thích cúp cua …đôi lần

Kẻng reo …dồn dập bâng khuâng
Tiếng ve nức nở nợ nần vì ai ?
Mở đường cho cánh phượng bay
Hạ thương , hè nhớ …đời trai phong trần

Không tên
Tác giả: Chưa rõ

Hôm nay anh mặc sơ mi trắng
tập đứng chờ em trước cổng trường
thành phố bây giờ nhiều bụi bẩn
anh đang yêu nên ngỡ là sương.
Hôm nay anh mặc quần jeans bạc
đạp xe và vắt túi sau lưng
cạo râu bằng xà phòng gillette
mặt sáng ngời như một anh hùng!
Hôm nay em mặc áo màu gì?
Tóc xõa ngang vai hay uốn quăn?
tay ôm tập vở hay laptop
môi đỏ tự nhiên hay son Hàn?
Hôm nay lòng anh chiêng trống lạ
thập thò, hồi hộp, mắt láo liêng
nhìn ai cũng ngỡ em, ngày cũ
ai nhìn thấy anh cũng nghĩ, hiền!
Đâu có, đã hai mươi mấy mùa
anh liều mấy chục phen hơn thua
vì yêu như dại, nên về chót
cái liều chẳng có ai thèm mua!
Anh cứ hụt hơi ở chặng đầu
chờ hoài, ở chặng cuối mai sau
sẽ có một người con gái lạ
biết được tình yêu anh ở đâu.
Tình yêu anh để lại cổng trường
mối tình thơ dại lẫn trong sương
ngày ấy, thành phố này như thể
một nửa hoang sơ, nửa thiên đường.
Chiều nay anh đứng tần ngần, nhớ
nào có em nào, tan cổng trưa
chỉ có một gã khờ tội nghiệp
tìm mãi một tình yêu dưới mưa…

Xem thêm bộ sưu tập 💚 Thơ Về Tuổi Học Trò 💚Hay nhất

Bài Thơ Áo Trắng Tinh Khôi

Những bạn đang tìm bài thơ Áo Trắng Tinh Khôi thì có thể xem ngay dưới đây nhé! Đây là một bài thơ của tác giả Thiên Ân cực hay.

Áo trắng tinh khôi
Tác giả: Thiên Ân

Áo trắng tinh khôi mộng học trò
Nụ cười bẽn lẽn chớm ngây thơ
Ngày em đến lớp thơ tình rụng
Anh còn dán mắt một dòng mơ

Áo trắng tinh khôi tỏa dịu dàng
Mỗi lần em đến đôi môi ngoan
Hương yêu thấp thoáng rơi suối tóc
Ơi chuỗi mơ hồ gọi thời gian!

Áo trắng tinh khôi nét nhạc xanh
Gìn vàng giữ ngọc ” Của để dành “
Khép mở trái tim thời đi học
Luống cuống đôi chân rõ ngọn ngành

Áo trắng tinh khôi thả mộng mơ
Dáng ngọc ăn sâu mỏi mắt chờ
Sân trường chiếc lá tương tư vội
Trang giấy mở ra mộng tình cờ

Áo trắng tinh khôi như suối nguồn
Hồn anh mát mẻ những yêu thương
Sợi dây cảm xúc run bần bật
Thương thầm dáng mỏng hờ hững buông

Áo trắng tinh khôi chút kiêu sa
Ong bướm si tình chút mơ hoa
Ve vãn vỗ về lim dim mắt
Thoáng thấy trong em chút thật thà

Thơ Về Thời Áo Trắng Đầy Thi Vị

Sưu tầm những bài Thơ Về Thời Áo Trắng Đầy Thi Vị gửi đến độc giả cùng thưởng thức.

Thời áo trắng
Tác giả: Dã Qùy

Thời áo trắng có ước mơ bình dị
mơ dễ thương như nụ hồng tình ai
Thời áo trắng lấp lánh một ngày mai
niềm hy vọng , trọn tin vào cuộc sống

Thời áo trắng ngập tràn muôn khát vọng
mộng tương lai và xây đắp ngày vui
Thời áo trắng muôn câu hỏi trong đời
làm sao sống ? sống làm sao cho trọn ?

Thời áo trắng có niềm vui trong mắt
khi mẹ cha, thầy cô giáo thương yêu
Thời áo trắng chứa đựng muôn đủ điều
mong thắp mãi ánh lửa lòng cháy rạng

Thời áo trắng dặn mình : sống xứng đáng
cao đẹp hơn và hoàn thiện chính mình
Thời áo trắng chấp nhận những hy sinh
đón thử thách, đắng cay và nghiệt ngã

Thời áo trắng luôn kiếm tìm điều lạ
mắt tròn xoe nhìn cuộc sống xung quanh
Thời áo trắng – lung linh bao ước lành
khi đánh mất , ngàn năm tìm không được !!!

Thời áo trắng 2
Tác giả: Thiên Ân

Thời áo trắng tan trường neo mộng đẹp
Chuỗi hồn nhiên về đậu kín bờ vai
Trang vở mở ra bàn tay ghi chép
Anh tương tư ngắm mãi suối tóc dài

Thời áo trắng ươm giấc mơ ngà ngọc
Liếc nhau hoài đôi mắt cứ tròn xoe
Mùa hạ cuối tiếng ve chiều vội khóc
Nhánh phượng hồng năm tháng thích chở che

Thời áo trắng thoáng bên tai văng vẳng
Tiếng yêu đầu bướm rót mật hồn hoa
Những hẹn hò ru nhau vào khoảng lặng
Nét trinh nguyên ẩn giấu vạn thật thà

Thời áo trắng tình yêu non như lá
Ngọn gió trêu đùa ôm ấp chân mây
Ta giẫm bóng chân trời vào cuối hạ
Đôi môi run run đánh thức tàn phai

Thời áo trắng tiếng cười buông trong trẻo
Kỉ niệm xưa màu quá khứ ăn mòn
Quả bóng tình yêu vội vàng bóp méo
Anh thẫn thờ nuối tiếc mộng cỏn con

Một thời áo trắng
Tác giả: Nguyễn Ngọc

Thời áo trắng tháng ngày xưa cũ
Mộng trong mơ ấp ủ học đường
Vào thu lá úa dặm trường
Thơ ngây xa thẳm má hường nhạt phai

Còn đâu nữa áo dài ngày trước
Nhặt lá vàng lướt thướt u buồn
Để hồn e ấp mây tuôn
Một thời ngây dại sao luôn nhớ hoài

Nữ sinh hỡi ngồi ngoài sông đó
Chờ đợi ai đến ngỏ lời yêu
Đêm về uớc mộng thật nhiều
Mai vào lớp học còn phiêu chữ tình

Rằng cảm tác qua hình minh hoạ
Thêm vần thơ thành quả bài này
Vài câu song thất tỏ bày
Chung vui bạn hữu sáng ngày bên nhau

Thế giới ảo trước sau như một
Mối chân tình thắt cột tim yêu
Mộng về thơ tả đôi điều
Hình thơ gói trọn phiêu diêu uớc nguyền…

Thời thơ dại trinh nguyên dáng ngọc
Biết bao là lửa bốc mộng mơ
Bây giờ xưa cũ xa mờ
Nỗi niềm ký ức vào thơ nhớ về…

Thời áo trắng
Tác giả: Chưa rõ

Này cô bé còn mơ thời áo trắng
Khúc khích cười sao lại ngó bâng quơ
Để trời đêm chỉ toàn ánh sao mờ
Hồn tập tễnh làm thơ thời mới lớn

Này cô bé có bước chân chim sáo
Đang vui cười sao bỗng bặt im ngay
Để đưòng về sao nhiều lá me bay
Tà áo trắng như là bao cánh bướm

Này cô bé mái tóc dài tha thướt
Kẹp bồng bềnh trói buộc mảnh tình si
Đang cười vui sao bỗng chớp hàng mi
Hồn phiêu bạc bỗng thành mây viễn xứ

Này cô nhỏ… sao lại nghiêng vành nón
Để vô tình mây trắng vẩn vơ bay
Giận ai đâu… sao lại lỡ thở dài
Thơ viết mãi vẫn chưa vào cung bậc

Này cô nhỏ… có còn hay hờn dỗi
Tóc buông dài vương sợi nhớ tương tư

Chợt nghe lòng rộn rã sáng hôm nay
Tác giả: Trinhcamle

Chợt nghe lòng rộn rã sáng hôm nay
Khi ngoài hiên nhành hoa e ấp lá
Tiếng chân trẻ đi đến trường vui lạ
Ba tháng hè ngoảnh lại cũng vừa qua

Ghé cà phê cho phép chút la cà
Nghe thánh thót từng giọt về kỷ niệm
Thời áo trắng mắt vương đầy hoa tím
Vô tư nhìn mưa nắng vẫn thơm tho

Cha mẹ thương yêu dành hết âu lo
Để con trẻ vui ngọt ngào ca hát
Bước con đi tình mẹ cha dào dạt
Chăm chút đợi chờ hạnh phúc nở hoa

Thời gian trôi nhưng không thể nhạt nhòa
Thuở học trò yêu cành cây bờ cỏ
Vẫn nhớ mãi cả phần đời tuổi nhỏ
Nằm an bình phía góc ấm con tim

Mây áo trắng
Tác giả: Chưa rõ

Một thời áo trắng yêu hoa cúc
Câu thơ em viết chỉ riêng mình
Và thêm ai đó thôi được đọc
Tiếng chim tròn như giọt mực trong xanh”
Thời áo trăng nghe chừng xa xăm quá
Dù cổng trường còn mở, lá còn bay
Hè lại đến,ve sầu kêu náo nức
Áo học trò bỡ ngỡ lúc chia tay
Mắt ngây thơ ngơ ngẩn nói gì đây?
Ướm dòng lệ ,hai hàng mi ướt nhẹ
Hè đã đến!-xa cách nhau rồi nhé
Áo học trò theo nhịp bước ca vang
Sân trường đây,phượng nở hai hàng
Cửa chợt đóng,dãy hành lang trống trải!
Em trở về ngôi trường xưa yêu dấu
Với thầy cô,bè bạn cũ lâu ngày
Em trở về những tháng năm vụng dại
Tình yêu đầu …e ấp mong manh!
Sao gặp nhau lại cứ phải chia tay?
Con tàu đến và đi nhanh quá đỗi
Sân ga cô đơn tự mình không hiểu nổi
Tháng năm vơi đầy nỗi nhớ ,niềm thương
Xa rồi xa mãi, xa càng nhớ
Nhớ rồi nhớ mãi nhớ không quên
Phượng nở để ly biệt
Ve kêu âm hưởng tiễn người đi
Sân trường lá rụng,tà áo trắng
Những bàn tay lưu luyến mãi không rời
Tuổi học trò hồn nhiên thơ mộng
Tuổi họctrò sống động khó quên
Mùa phượng nở cũng là mùa thi cử
Chúc bạn hiền hai chữ thành công !!!
“Mỗi phút chia tay lòng thắt lại
Đường đời muôn ngả biết về đâu?
Dĩ vãng còn đây đừng quên nhé
Đừng quên kỷ niệm của một thời!

Chia sẻ 🌼Thơ Chia Tay Tuổi Học Trò, Học Sinh ❤️️70+ Bài Hay Nhất

Thơ Về Áo Blu Trắng Ngắn Hay

Tặng cho những độc giả làm trong ngành Y tập Thơ Về Áo Blu Trắng Ngắn Hay.

Chúc ngành y tế ngập tràn thành công
Tác giả: Chưa rõ

Màu áo trắng blouse mãi nhớ,
Dáng ai người bác sĩ năm nào,
Trận chiến ác liệt làm sao,
Thương binh tràn ngập lối vào quân y!
Biên giới đang gian nguy chống giặc,
Quân và dân gắng sức lập công,
Bạn tôi trong số thương vong,
Đang cần lắm lắm máu hồng gửi trao!
Tôi buồn cũng chẳng sao giúp bạn,
Bởi máu tôi khác nhóm bạn rồi,
Thế rồi bác sĩ mỉm cười,
Tận tình trao máu cho người thương binh!
Nghĩa cử ấy chân tình biết mấy,
Tình quân dân khơi dậy niềm tin,
Tiếng súng vang khắp vùng biên,
Bảo vệ biên giới giữ yên nước nhà!
Dẫu năm tháng đã qua xa lắm,
40 năm khắc trọn niềm tin,
Nhân ngày thầy thuốc Việt Nam,
Chúc ngành y tế ngập tràn thành công

Màu áo tôi yêu
Tác giả: Ngô Mậu Tình

Chiếc áo blu ngày thường em vẫn mặc
Không phấn son, hương hoa đời thường.
Chiếc áo mang màu yêu thương đồng loại
Màu trắng của hoa huệ tinh khôi.

Nhìn em, tôi ước mình có màu trắng ấy
Trắng với những đêm trực lo toan
Trắng với chồng bệnh án chất ngất
Để làm người thầy thuốc của Nhân dân.

Ai đã đi qua những căn bệnh hiểm nghèo
Ai đã từng nhiều lần cấp cứu
Ai những người hơn một lần đến bệnh viện?
Có thấu nỗi niềm màu trắng tôi yêu!

Ngày thầy thuốc mọi người biết đến
Chữ Y Đức tỏa rạng mái đầu xanh.
Xuân ngang cửa tháng năm bên đèn sách.
Để kê đơn, cứu chữa cho người người.

Ngày bệnh viện, ôi toàn là màu trắng
Áo Blu đến ngọn đèn thâu đêm.
Yêu là nhớ bao người màu áo ấy,
Trắng đơn sơ, giản dị chữ CON NGƯỜI!

Đời áo trắng
Tác giả: Nguyễn Ngọc René

Mộng áo trắng một đời bác sĩ
Thành lương y hoan hỉ cứu người
Ai lo chăm học một thời
Ngày nay gắn bó một trời nhà thương

Đem sự học ngày thường cứu chữa
Bệnh nan y lần lữa phục hồi
Niềm vui hạnh phúc đứng ngồi
Khoan thai từng bước trau dồi ngày đêm

Cũng có lúc êm đềm sao được
Có những ca từ khước thuốc men
Đành lòng tay bó mi hoen
Bệnh nhân nhắm mắt cài then cuộc đời…

Chỉ an ủi mệnh trời đã định
Mình hết lòng chuẩn chỉnh ra toa
Quyết tâm không chữa qua loa
Yêu nghề là chính không ngoa tay nghề

Đời thầy thuốc nguyện thề tim hứa
Cứu bệnh nhân chan chứa lòng thành
Chỉ mong như áng mây xanh
Mọi người sức khỏe an lành niềm vui…

Áo trắng ngành Y
Tác giả: Chưa rõ

Đã bao lần em thao thức thâu đêm
Trăn trở nghĩ suy từng căn bệnh nặng
Có đầy vơi những chiến công thầm lặng
Có ngậm ngùi đau xót nghẹn con tim

Nhẫn nại, ân cần, đằm thắm là em
Nhẹ gót chân dõi theo từng hơi thở
Cho bình minh thêm niềm vui ấp ủ
Cho cuộc đời vơi bớt nỗi ưu tư.

Chiến công em nối tiếp suốt cuộc đời
Màu áo trắng với tấm lòng trong trắng
Vẫn âm thầm bao niềm vui thầm lặng
Bởi em – “Mẹ hiền” cao quý ngành y.

Áo em
Tác giả: Xuân Miền

Áo trắng em mang “Thập tự” hồng
Nhiệt tâm, cao khiết đẹp như bông
Ngày đêm vất vả lo điều trị
Sớm tối tận tình dẫu bão dông
Cấp cứu mạng người qua đại nạn
Chăm lo sức khoẻ của muôn dân
Cuộc đời áo trắng thương người bệnh
Thầy thuốc như em giống Mẹ hiền.

Người chiến sĩ mặc Blu trắng
Tác giả: Chưa rõ

Anh muốn viết những tiếng lòng thật nhất
Dành riêng em cô gái mặc blu
Anh muốn tặng những vần thơ đẹp nhất
Cho riêng em cô gái nhân từ!
Em xứng đáng với những lời Bác dặn
Rằng ”Lương y phải như từ mẫu” đó em
Luôn niềm nở nụ cười đón tiếp
Biết đau cùng người bệnh, lạ mà quen!
Dẫu cuộc đời còn đó những bon chen
Trước cám dỗ mấy ai mà hoàn hảo
Khi đồng lương chưa kịp chiều cơm áo
Thì va vấp là lẽ thường vì em chẳng phải thánh nhân.
Nghề của em là cứu chữa nhân dân
Với người bệnh không phân chia thiện ác
Không kể giàu nghèo hèn sang thứ bậc
Giữ trọn lời thề Hybocrat trung trinh.
Ca trực hằng đêm thon thót với chính mình
Người nhà bệnh nhân thình thình đập cửa
Rất nhiều người cảm thông chia lửa
Nhưng cũng không ít người ứng xử thiếu văn minh…
Em vân vững tâm trọn vẹn chữ tình
Thăm khám ân cần dặn dò chu đáo
Ra y lệnh đặt lương tâm trên khoa giáo
Và không ít đồng nghiệp em phải oan khuất ngâm ngùi!
Xuân đang về rạo rực muôn nơi
Nghề thầy thuốc đang từng ngày đổi mới
Câu thơ của anh chắc còn nhiều nông nỗi
Em đừng buồn, hãy tin ở ngày mai!

Bài Thơ Về Áo Trắng Mùa Thu Sâu Sắc

Gợi ý cho bạn tuyển tập các Bài Thơ Về Áo Trắng Mùa Thu Sâu Sắc.

Áo Trắng Ngày Nao
Tác giả: Bạch Loan

Trời thu lãng đãng, dạ buồn vương
Áo trắng ngày nao trắng vỉa đường
Gió thoảng đôi tà khơi ước mộng
Hoa rơi trăm đóa toả thu hương
Bềnh bồng tóc xõa bên khung cửa
Thơ thẩn cây si trước cổng trường
Tuổi ngọc một thời, ơi tuổi ngọc
Xa vời như bóng nhạn trong sương !

Một thời áo trắng
Tác giả: Trần Ánh Dương

Trong buổi chiều nhạt nắng
Nhẹ nhẹ gió heo may
Cuốn trôi từng chiếc lá
Mùa thu trong mắt nai

Em dịu dàng tha thướt
Thời áo trắng mộng mơ
Mắt long lanh trong biếc
Là cả một trời thơ

Lời tỏ tình sao khó
Nói mãi chẳng thành câu
Len lén nhìn sang đó
Vô tình mắt chạm nhau

Một thời ta nhút nhát
Một thời yêu ngu ngơ
Lần đầu tiên say đắm
Lặng buồn đêm bơ vơ…

Áo trắng mùa thu
Tác giả: Xóm Đồng

Bốn mùa xuân hạ thu đông
Mà em lại muốn lấy chồng mùa thu
Tiết trời mát mẻ gió ru
Mưa ngâu tí tách nghiêng dù phố xưa

Em ngồi nghĩ ngợi đong đưa
Sắc vàng lá úa người xưa quê mình
Một thời áo trắng thư xinh
Nghiêng nghiêng tà áo lặng thinh duyên thầm

Gửi đến bạn 🌼Thơ Về Mùa Thu Hay🌼 ấn tượng nhất

Những Bài Thơ Thả Thính Về Áo Trắng

Bật mí cho bạn đọc Những Bài Thơ Thả Thính Về Áo Trắng, có thể dùng để thả thính Crush.

Áo trắng
Tác giả: K.

Thì em áo trắng tinh khôi
Cài chi hoa đỏ cho người ta trêu
Qua đây khi phố đang chiều
Màu hoa đỏ cũng cháy thiêu mắt người

Không tên
Tác giả: Chưa rõ

Áo anh màu trắng
Mắt anh màu nâu
Cũng có gì đâu?
Mà làm má em hồng.

Áo trắng
Tác giả: Nary

Áo em tinh khôi màu giấy mới
Tung bay trong gió tựa mây trời
Một trang giấy nhỏ tình anh đó
Một nét mực xanh liệu em, có bận lòng

Chia sẽ Chùm🐰 Thơ Tỏ Tình Hay Nhất 🐰50 Bài Thơ Tán Crush Dính 99.9%

Thơ Áo Trắng Có Làm Anh Lo Lắng

Bài thơ chế chế Áo Trắng Có Làm Anh Lo Lắng được các cô nàng tinh nghịch chế giễu trêu đùa người yêu cũ.

Em không còn là cô gái mặc áo xanh
Ngược nắng ngược mưa để yêu anh
Giờ đây em là cô gái mặc áo trắng
Khiến cho anh phải lo lắng ngày đêm

Các Bài Thơ Về Áo Trắng Hài Hước

Nếu bạn đang tìm bài thơ về áo trắng hài hước thì có thể tham khảo bài thơ chế sau đây.

Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Anh mặc áo trắng anh rình nhà em
Đợi khi tối lửa tắt đèn
Nghe em tằng hắng, lách phên bò vào

Tiết lộ bạn Chùm 😄Thơ Chế Hay Nhất 😄Thơ Hài Hước Cười Vỡ Bụng, Vui Nhất

Viết một bình luận