Thơ Về Bà Nội, Bà Nội Đã Mất: Những Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Về Bà Nội, Bà Nội Đã Mất ❤️️ Những Bài Thơ Hay Nhất ✅ Đừng Bỏ Lỡ Những Vần Thơ Ý Nghĩa Dành Tặng Cho Bà Nội Kính Yêu Mà Thohay.Vn Chia Sẽ Bên Dưới Nhé.

Những Bài Thơ Về Bà Nội Hay Nhất

Tuyển tập những bài thơ viết về bà nội hay và ý nghĩa nhất.

Bà Nội
Tác Giả: Ngọc Khương

Một đời rơm rạ ruộng đồng
Nội đi chỉ tấm lưng còng mang theo
Cỏ vàng, nấm mộ buồn teo
Buốt mưa đêm, rát nắng chiều nội ơi

Bao năm nuôi cháu mồ côi
Tiếng ru nội đẫm vành nôi cháu nằm
Trên đầu nội mấy vòng tang
Nỗi nhà, nỗi nước thắt ngang cuộc đời

Cháu đi góc biển chân trời
Trong tim không cạn những lời nội ru
Nay về thăm nội vàng thu
Nén hương quặn cháy nghiêng mồ lệ rơi!

Nghe từ tiếng nội à ơi
Từ trong mộ đất xé trời vang lên…

Nhớ nội
Tác giả: Phương Trang

Thương nội lắm cả đời tần tảo
Năm tháng dài cơm áo nuôi con
Đến nay sức khoẻ héo mòn
Chúng con kính cẩn lòng son gửi Người
Khi còn trẻ nào tươi màu nắng
Chồng vắng nhà gánh nặng trọn mang
Lá xanh rụng trước lá vàng
Mất đi các bác tóc sang màu buồn
Thêm lần nữa trời tuôn xối xả
Tin nhói lòng bố đã mất đi
Bà, con, mẹ nữa ngất vì
Núi non sụp đổ nào chi sánh bằng
Giữa đêm tỏ vầng trăng tắt ngấm
Nuốt lệ sầu tim ngậm nỗi đau
Thế rồi bữa cháo bữa rau
Cả nhà vực dậy tuy màu tối đen
Trong tuyệt vọng như đèn chiếu sáng
Động viên mình khơi rạng cháu thơ
Ảnh ai ảm đạm bàn thờ
Tấm gương nghị lực bây giờ con noi.

Cháu nghe câu chuyện của bà
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Chiều rồi bà mới về nhà
Cái gậy đi trước, chân bà theo sau
Mọi ngày bà có thế đâu
Thì ra cái mỏi làm đau lưng bà!

Bà rằng: – gặp một cụ già
Lạc đường, nên phải nhờ bà dẫn đi
Một đời một lối đi về
Bỗng nhiên lạc giữa đường quê, cháu à!

Cháu nghe câu chuyện của bà
Hai hàng nước mắt cứ òa rưng rưng
Bà ơi, thương mấy là thương
Mong ai đừng lạc giữa đường về quê!

Đừng bỏ lỡ Chùm ❤️️Thơ Về Bà Ngoại, Bà Ngoại Đã Mất ❤️️40+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Về Bà Ngoại

Thơ Về Bà Nội Ngắn Gọn

Cùng cảm nhận những bài thơ viết về bà nội ngắn gọn nhưng ý nghĩa bên dưới, qua những vần thơ gợi nhớ là những ký ức, tình yêu thương mà bà nội dành cho chúng ta.


Tác giả: Trúc Lâm

Chạm vành nón lá chiều rơi
Vin vào hương bưởi bà ngồi hư hao
Khẽ khàng một khúc ca dao
Bà ru nỗi nhớ thuở nào còn xuân

Chuông chùa rụng những tiếng ngân
Ngoài vườn lá rớt trên phần mộ ông
Bóng bà ngả xuống thinh không
Bạc phơ trước gió tóc bồng bềnh bay

Nếp nhăn vầng trán thêm dày
Nụ cười móm dấu tháng ngày héo hon
Chim chiều gọi bạn đầu thôn
Bà ngồi phía cuối hoàng hôn lặng thầm.

Bà Nội
Tác Giả: Vũ Duy

Bà hay ngồi nhớ quê
ở phố ồn ào quá
Người đông mà xa lạ
Nhà, cửa đóng then cài

Trầu chẳng biết mời ai
Chè xanh ai thích uống?
Nhìn phố khuya đèn sáng
Bà nhớ đường tre xanh

Bà buồn này, buồn chân
Việc không còn gì cả
Nhà, ngày lau một lần
Cái tăm không cần chẻ

Ngày xưa, bà đi ở
Vất vả nhiều, muốn quên
Bây giờ ra phố ở
Lại thương bà không quen.

Bà nội
Tác giả: Ngọc Khương

Một đời rơm rạ ruộng đồng
Nội đi chỉ tấm lưng còng mang theo
Cỏ vàng, nấm mộ buồn teo
Buốt mưa đêm, rát nắng chiều nội ơi
Bao năm nuôi cháu mồ côi
Tiếng ru nội đẫm vành nôi cháu nằm
Trên đầu nội mấy vòng tang
Nỗi nhà, nỗi nước thắt ngang cuộc đời
Cháu đi góc biển chân trời
Trong tim không cạn những lời nội ru
Nay về thăm nội vàng thu
Nén hương quặn cháy nghiêng mồ lệ rơi!
Nghe từ tiếng nội à ơi
Từ trong mộ đất xé trời vang lên…

Bài Thơ Về Bà Nội Xúc Động

Đừng bỏ lỡ chùm thơ viết về tình yêu thương của bà dành cho cháu và sự kính trọng,lòng biết ơn của cháu dành cho bà đầy xúc động sau đây nhé.


Tác giả: Phan Quê

Bà mình vừa ở quê ra
Bà cho cả Bưởi, cả Na đi cùng
Áo bà xe cọ lấm lưng
Bưởi Na bà bế bà bồng trên tay.

Đường ra tỉnh rất là dài
Qua một cái núi với hai cái cầu
Rồi bao nhiêu mái nhà cao
Bao nhiêu phố nữa với bao nhiêu đường…

Đón bà nhà rộn mùi hương
Theo bà có cả cây vườn quê xa…

Bà nội bà ngoại
Tác giả: Nguyễn Hoàng Sơn

Bà ngoại bên quê mẹ
Bà nội bên quê cha
Cháu yêu cha, yêu mẹ
Và thương cả hai bà.

Bà ngoại chăm làm vườn
Vườn bà bao nhiêu chuối
Yêu cháu, bà trồng na
Chẳng nghĩ mình cao tuổi.

Tết, cháu về quê nội
Biết là bà ngoại mong
Theo mẹ sang bên ngoại
Lại thương bà nội trông.

Hai bà hai nguồn sông
Cho phù sa đời cháu
Hai miền quê yêu dấu
Cháu nhớ về thiết tha.

Chiều 30 Tết
Tác Giả: Thiết Dương

Chờ xuân chậu cúc nở tưng bừng
Bà nội đang bồng đứa cháu cưng
Giữa nắng nàng mai càng thắm đẹp
Ngoài hiên chú vện cũng vui mừng
Xem thầy trước cửa treo câu đối
Ngó mẹ bên thềm gói bánh chưng
Cậu út biên cương về tới ngõ
Trên tay rực đỏ nhánh lan rừng.

Tuyển tập Chùm 😄Thơ Về Ông Ngoại, Ông Ngoại Đã Mất 😄 30+ Bài Thơ Hay

Thơ Về Ông Ngoại

Bài Thơ Về Bà Nội Ý Nghĩa

Tuyển tập những bài thơ viết về bà nội ý nghĩa nhất.

Chuyện kể của bà
Sưu tầm

Những buổi chiều mùa đông, trên sân nhỏ
Lũ chúng tôi háo hức cả một đoàn
Nhởn nhơ trên tuyết, trên đồi nhỏ
Hướng về nhà rảo bước lang thang.

Khi xe trượt tuyết chúng tôi đã chán
Chúng tôi ngồi vào ngay ngắn hai hàng
Cùng lắng nghe bà ngoại tôi kể chuyện
Câu chuyện kể về chàng ngốc Ivan.

Chúng tôi ngồi nghe, dường như nín thở
Còn thời gian cũng gần quá nửa đêm.
Chúng tôi giả vờ không nghe gì cả
Nếu mẹ kêu đã đến lúc đi nằm.

Chuyện đã hết rồi. Đến lúc đi ngủ…
Nhưng làm sao còn ngủ được bây giờ?
Chúng tôi nhìn khắp xung quanh, bốn phía
Rồi lại bắt đầu nằng nặc đòi bà.

Còn bà nói e dè, không dứt khoát
“Chẳng lẽ ngồi nghe đến sáng hay sao?”
Vâng, chúng cháu xin bà cứ mặc
Bà kể đi, bà cứ kể đi nào.

Thăm quê nội
Sưu tầm

Long An xứ sở đất quê cha,
Nay trở về thăm lại ông bà,
Cô chú xóm giềng ra ngõ đón,
Họ hàng em cháu cũng chào qua.
Bồi hồi cảnh cũ con mương nhỏ,
Ray rứt quê xưa bụi chuối xa,
Tắm nước bờ ao nghe vị ngọt,
Bữa cơm bên nội thắm tình nhà!

Thơ Tặng Bà Nội

Những ai đang may mắn còn có bà nội còn sống thì hãy ở bên cạnh bà, yêu thương và chăm sóc bà nhé, thỉnh thoảng đừng quên dành tặng bà những bài thơ hay để bà vui vẻ nhé.

Bà ơi!!
Tác giả: Lê Thị Ngọc Thủy

Bà mình vẫn đẹp làm sao
Duyên dáng như lúc má đào đương xuân
Bàn tay khéo léo cuốn vần
Mái tóc một thưở vấn trần làm duyên.
Ngày ấy bà đẹp như tiên
Nay còn phảng phất trên miền nếp nhăn.
Nụ cười tươi tắn in hằn
Thời gian không thể xoá băng nét từ.
Bà là Phật Mẫu tâm như
Trong lòng con cháu suy tư tình bà.
Yêu bà lắm lắm đó nha
Bà là gốc rễ cây đa cây đề.
Bà là tùng bách sơn khê
Bà đã xây dựng đề huề tư gia.
Đời con cố gắng giữ nhà
Nuôi dạy con cháu thành ra người hiền .
Học nhẫn, học đức, học siêng,
Trị gia đúng mức …con hiền, chăm , ngoan.
Công-Dung-Ngôn-Hạnh vẹn toàn
Đây quà con cháu ngoãn ngoan trao bà.

Bà Nội
Tác Giả: Đặng Hấn

Nội đã tám mươi mốt
Mà chẳng khác bé Phương
Đi chơi cháu phải dắt
Bữa dùng thìa xúc cơm

Nội ngồi chơi trên giường
Vai thấp hơn đầu gối
Lúc đi lại trong nhà
Lom khom như tập cấy!

Mắt Nội chẳng làm bài
Nội cứ than: mắt kém
Không đeo khuyên như mẹ
Sao Nội lại nặng tai?

Trong nhà từ bố mẹ
Ai ai cũng vâng lời
Thế mà chỉ mình cháu
Được Nội khen ngoan thôi!

Chia sẽ đến bạn 🍁Thơ Lục Bát Về Gia Đình Hay Nhất 🍁75 Bài Thơ Lục Bát Ngắn

Thơ Lục Bát Về Gia Đình

Thơ Bà Nội

Mái tóc bạc trắng là vết tích cho những thăng trầm trong cuộc đời, làn da chi chít đồi mồi toát lên vẻ nhọc nhằn khó tả, ai có bà còn sống hãy biết trân trọng nhé. Sau đây, thohay.vn chia sẽ đến bạn những bài thơ viết về bà nội hay nhất.

Cái quạt mo
Tác giả: Dũng Bùi

Quạt mo Bà để gối đầu
Hát ru thay Mẹ những câu ấm nồng
” Cái cò, cái vạc, cái nông…
Sao mầy dẵm lúa nhà ông hởi cò…”
Lời thơ ngày ấy Nội cho
Nửa đêm Nội quạt, câu hò Nội thương
Cùng chung Bà Cháu chiếc giường
Quạt mo trọn giấc mãi vương tháng ngày
Lớn khôn dòng chảy đổi thay
Con đi năm tháng phủ dày tuyết sương
Cô đơn trên khắp nẽo đường
Đêm về canh vắng nhớ thương Nội nhiều
Quạt mo của Nội nhỏ xiu
Mà sao nó mát quá nhiều Nội ơi !
Cho con trọn giấc nhớ đời
Tháng năm vẵng mãi, Nội ơi ! nhớ hoài !
Tuổi thơ tay ấm vòng tay
Cháu yêu của Nội những ngày Nội thương
Bàn tay cứng cỏi lạ thường
Mà sao hơi ấm tình vương quá nhiều
Đường đời phiêu lãng bao nhiêu
Cho con gợi nhớ thương nhiều Nội ơi !
Đêm về nghe tiếng mưa rơi
Quạt mo của Nội, vẵng lời Nội ru…!!

Bà Nội Vào Bếp
Tác Giả: Nguyễn Lãm Thắng

Bà lo nấu bữa cơm chiều
Khói lam bay đầy chái bếp
Mấy con cá vàng trong niêu
Trêu chú mèo con rung mép

Bụng nồi cơm sùng sục sôi
Tay bà bớt từng que củi
Bác ấm chè ngồi phì hơi
Bên ông kiềng già nhả khói

Nồi, chảo mặc toàn áo đen
Không trắng như bàn tay bé
Sờ tay vào là dính liền
Nhọ nồi đâu mà nhiều thế!

… Mâm cơm thật là hấp dẫn
Cháu mời rồi mới ăn sau
Bỗng cháu cười to khoái chí:
– Ơ kìa bà nội mọc râu!

Bài Thơ Về Bà Nội Đã Mất

Thohay.vn gửi tặng đến bạn đọc những bài thơ viết về nổi buồn da diết khi nhớ về bà nội đã mất ngắn hay.

Ngày giỗ nội con không về
Tác giả: Vũ Xuân Hòa

Nay ngày giỗ… con không về bên nội
Thắp tuần nhang tim bổi hổi nhớ người
Nhớ nhăn nheo đôi mắt mỗi khi cười
Truyền dạy con điều tốt tươi cuộc sống
Nay ngày giỗ… chợt nghe hồn trải trống
Mấy chục năm giữ hình bóng trong tim
Bao vất vả khuôn mặt hằn chân chim
Lòng bao dung trong ánh nhìn nhân hậu
Nay ngày giỗ… nhắc ân tình neo đậu
Con không về nơi yêu dấu làng quê
Để lại được dạo bước trên triền đê
Ngát hương lúa mỗi trưa hè tháng sáu
Chốn xa xôi nghe nỗi niềm con cháu
Muốn tìm về nương náu đậm yêu thương
Cả cuộc đời người như một tấm gương
Rọi ánh sáng mỗi nẻo đường con bước
Tháng sáu về con lại thầm ao ước
Quay tuổi thơ để được nội vuốt ve
Những câu chuyện người kể cho con nghe
Ấm chân tình chốn quê nhà nơi đó
Nay ngày giỗ con xin nhờ cơn gió
Gửi tới người kính trọng tỏ trong tâm
Con không về nơi ấy để tri ân
Ghi khắc mãi âm thầm lòng tưởng nhớ!

Bà tôi
Sưu tầm

Bà tôi váy đụp áo thâm
Nón mê bà đội quanh năm ngoài đồng
Như con cò trắng ven sông
Hai vai gánh nặng lo chồng nuôi con

Đường làng mòn vẹt gót son
Ước mong con cháu vẹn tròn giấc mơ…
Yêu bà từ thuở ấu thơ
Những ngày xưa ấy bây giờ đã qua

Khi Cha chinh chiến miền xa
Mẹ đi làm vắng ở nhà bà chăm
Cháu đi học lúc lên năm
Thương cháu bé bỏng đêm nằm bà ru…

Giờ bà yên giấc ngàn thu
Hồn bà trong cõi phiêu du vô thường
Thắp dâng bà một nén hương
Mà lòng cháu cứ rưng rưng nhớ bà.

Tiết lộ bạn 🍂 Thơ Nhớ Mẹ Đã Khuất 🍂 35+ Bài Thơ Về Mẹ Đã Mất Hay

Thơ Nhớ Mẹ

Thơ Vĩnh Biệt Bà Nội

Chia sẽ đến bạn chùm thơ Vĩnh Biệt Bà Nội khi nội mấy ý nghĩa và xúc động nhất.

Đôi dòng tiễn đưa bà nội
Tác giả Bằng Việt

Mười năm rồi, bà ạ,
Cháu chẳng có gì hơn trong phút tiễn đưa bà!

Rất nhiều điều giản dị, sâu xa,
Bà mong ước, cháu còn chưa đạt được,
Bà trầm lặng hơn ngày trước
Đau ốm nhiều, vất vả cũng nhiều hơn…

Đôi mắt càng già, càng thấm thía yêu thương,
Dù da dẻ khô đi, tấm lòng không hẹp lại,
Giàu kiên nhẫn, bà còn hy vọng mãi
Chỉ mỗi ngày dắn lại, ít lời thêm.

Nhớ năm Giônxơn đánh phá liên miên
Cháu sơ tán tận trên Hà Bắc,
Ba mươi Tết, đạp về quê cập rập,
Đêm không trăng, bà đi nấu xoong chè
Bếp nhỏ lui cui che chắn bốn bề
In hệt túp lều năm xưa kháng chiến
(Có con chim xa kêu mùa vải chín
Đom đóm bay xanh đặc cả cây vườn!)

Cái năm cuối cùng bom đạn Níchxơn
Bà sơ tán tận trên Triều Khúc
Làng xa tắp, nằm kề bên Bến Đục,
Giếng thơi xa, đi kéo nước một mình!
Cháu lên thăm, thắc thỏm mãi không đành,
Sắp đặt vội, để còn vào Quảng Trị,
Bà an ủi: “Dào ôi! Mày cứ vẽ,
Vào trong kia còn bom đạn bao nhiêu!”

Bãi cỏ lau già, bà đứng, dáng xiêu xiêu,
Cành xoan mảnh trên tay làm gậy chống.
Gió xa tắp, đồng tháng Năm lồng lộng,
Tóc phơ phơ, hắt đỏ ráng chiều…

Và cháu đi, không kịp nghĩ chi nhiều
Đến những ngày bà bắt đầu đau yếu…
Tháng Tám nước to, chỗ bà khuất nẻo,
Tháng Mười hai, dồn dập B.52!

Mười năm rồi, bà ạ!
Cháu chẳng có gì hơn trong phút tiễn đưa bà!

Giờ bà đã nằm trên đất đồng làng
Con đường cũ cháu về. Gắt gao màu nắng đỏ.
Cuộc đời bà đã qua tất cả
Lẳng lặng, khiêm nhường, không dấu tích gì!

Mười năm
Cháu dần lớn, nên người.
Rất nhiều điều phải đi đến tận cùng,
Chỉ có lòng bà thương
Đi bao giờ hết được?

Bài Thơ Cho Nội
Tác giả: Hoài Điệp Hạ Phương

Nội ơi, từng chữ thiết tha
Con viết cho Nội khi bà xa con
Sáng nay mây xám như hờn
Đàn cháu để Nội cô đơn nằm chờ
Nội ngủ một giấc như mơ
Trên cao có thấy bài thơ con làm !
Từ nay mộng ước đành cam
Nội đâu còn nữa mà thăm viếng bà
Mười tám năm… con mất cha
Bây giờ mất Nội, quê nhà buồn thương
nhìn lên di ảnh, đoạn trường!
Trách trời khắc nghiệt con đường tử sinh
Chỉ thêm vài buổi bình minh
Đàn cháu về tới thâm tình trùng hoan
Bài thơ cho Nội lệ tràn
Tim đau như muối xát ngàn vết thương
Nội ơi, ngăn cách âm dương
Nỗi lòng con gởi Nội thương, thơ này !
Mốt mai trời có mưa bay
Đâu còn Nội hứng lu đầy nước mưa!
Để cho đàn cháu sớm trưa
Uống vào từng ngụm Nội đưa mát lòng
Con đò neo ở bến sông
Nhớ chăng khi vắng lưng còng nội tôi ?
Này trái cau với ống vôi
Có buồn khi Nội đã thôi têm trầu ?
Riêng con xa Nội đã lâu
Nhớ bà thương lắm nỗi sầu trùng vây
Nội giờ hết đếm bàn tay
Tính năm, tính tháng đợi hoài cháu con
Nội ơi, thôi ngủ giấc tròn
Câu ru của Nội tim con khắc lời
“Mai này khôn lớn cháu ơi
Đừng quên nòi giống mấy đời cha ông
Dù xa bao núi bao sông
Nhớ về nguồn cội tổ tông của mình”
Con nằm ôm Nội lặng thinh
” Ầu ơ …” từng tiếng rót tình vào tim…

Thơ Về Bà Nội Đã Mất

Bài viết hôm nay thohay.vn chia sẻ tới bạn những bài thơ viết về bà nội đã mất hay nhất.

Nhớ Lắm Bà Ơi
Tác giả: Hoàng Quỳnh Mai

Đêm hè nằm ngắm trăng đầy,
Vầng trăng cổ tích còn đây thuở nào.
Chị Hằng, Chú Cuội trên cao,
Lắng nghe Bà kể biết bao chuyện đời.
Tay bà quạt mát không rời.
Cháu yêu, yêu nhất trên đời Bà thôi.
Gió xưa bà quạt lâu rồi
Mãi trong ký ức không thôi nồng nàn.
Ầu ơ .. khúc hát dân gian,
Cái cò, cái vạc mênh mang sớm chiều.
Tuổi thơ cháu nhớ rất nhiều
Làm sao kể hết bao điều bà ơi !
Thời gian rồi cũng dần trôi,
Cháu yêu khôn lớn bà tôi đâu còn.
Trưa hè những giấc no tròn
Gió tay bà quạt đâu còn nữa đâu.
Ai làm nên cảnh bể dâu
Để Bà đi mãi tìm đâu bóng bà ?
Bà đi hiu quạnh cửa nhà
Giờ đây cháu nhớ lắm Bà… Bà ơi !

Bà mất
Tác giả: Trúc Lâm

Tiếng kinh lặng rớt bên thềm
Một ngày tóc trắng không mềm nắng rơi
Bà nay như áng mây trời
Bay sang ngã rẽ cuộc đời trầm luân

Từ đây rũ hết bụi trần
Và buông xuôi hết nợ nần bể dâu
Miệng không còn thắm miếng trầu
Nếp nhăn rồi hóa đất nâu trên đồng

Đường dài bà xuống gặp ông
Để buồn nhánh lá trầu không úa vàng
Rồi mai lúa chín mùa sang
Tìm đâu tiếng gạo trên sàng rơi nghiêng

Hương chanh còn tỏa ngoài hiên
Bóng cau vẫn gối đầu lên bức tường
Hồng xiêm đã chín đầy vườn
Ngõ quen vẫn đợi chiều sương bà về

Vẫn đây bụi chuối, bờ tre
Con mương chảy khắp ngày hè đợi mưa
Bà không ra nữa xúc cua
Bơ vơ cả chiếc rổ thưa góc nhà

Đơn sơ tấm áo nâu bà
Chiếc kim băng nhỏ cài qua vui buồn
Nắng mưa cổ bạc, vai sờn
Bà không mặc nữa cô đơn một chiều

Cuộc đời đã đủ chắt chiu
Một lần nhắm mắt hồn theo gió ngàn

Trong đêm giấc mộng vừa sang
Thấy bà về giữa nhân gian mỉm cười
Quạt mo và tiếng à ơi
Lời ru có giọt buồn rơi âm thầm

Lưng còng gánh mỏi trăm năm
Buông xuôi mặc khói hương trầm lặng bay
Bóng bà khuất cuối chân mây
Mà hương bồ kết vẫn ngay hiên nhà.

Khám phá thêm 😭Thơ Về Cha Đã Mất, 49 Ngày Mất Cha 😭100+ Bài Hay Nhất

Thơ Về Cha Đã Mất

Viết một bình luận