Thơ Về Cát Trắng, Cát Biển ❤️️ Chùm 77+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ Tặng Bạn Đọc Của Chúng Tôi Chùm Thơ Hay Nhất Về Cát Trắng Và Biển Đẹp.
NỘI DUNG CHÍNH
Những Bài Thơ Về Cát Trắng Hay
Sưu tầm những bài thơ hay nhất về cát trắng cho bạn đọc thưởng thức.
Cát Trắng
Tác giả: Anh THi Đi
Thu nầy, chỉ có một chiếc lá vàng rơi
Nhưng nổi buồn, dài hơn ngàn thu trước
Bởi đã mất đi, người con của đất nước
Suốt cuộc đời, như cát trắng quê hương
Cát trắng theo dấu chân đi
Nà Ngần Phai Khắt sử ghi công đầu
Điện Biên gương sáng địa cầu
Phong trào giải phóng năm châu lẫy lừng
Bốn biển xanh biết anh hùng
Thân không áo giáp đã từng viết văn
Hoàng Diệu lặng gió lạ lùng
Cành thôi rung lá chim ngừng tiếng ca
Cây cao bóng cả rừng già
Muôn dân tưởng nhớ bài ca ru hồn
Thu nầy thương tiếc, một chiếc lá vàng
Tổ quốc rủ cờ, từng dòng người trắng khăn tang
Nắng nhạt mưa nhòe, bao sông lệ
Lệ Thủy bây giờ, lệ chứa chan
Đất nước Người trọn lời thề
Sinh nam tử bắc tình quê một lòng
Lệ Thủy, ai ra đi kéo pháo thắng Tây
Quảng Trạch ai về, cát trắng phủ đầy mộ bia
Dẫu Người sống chết chia lìa
Biển đảo giữ lấy dặn ta bền lòng
Ngày mai yên gió biển Đông
Những gì đã mất sẽ trong tay mình
Lư hương cát trắng vun đầy
Bia lòng tôi khắc từ đây trọn đời
Cát trắng sinh ra con người
Tâm hồn trong sáng rạng ngời sử xanh
Anh Làm Gì Ư
Tác giả: Mr.Smile
Anh làm gì ư, một gã cuồng
trong buổi chiều xanh thẫm
Anh vẽ hình em trên cát trắng
Và ngọn gió buồn đang quét đi
bức vẽ của anh trên cát trắng.
Biển Trời Quy Nhơn
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Quy Nhơn ơi những con sóng xanh màu
Cứ xanh mãi như khoảng trời nhung nhớ
Bờ cát trắng bồi hồi căng ngực thở
Đón gió về bát ngát rặng phi lao.
Con dã tràng xe cát biển năm nào
Không biết được ngoài khơi xa xôi lắm
Không biết được cuộc đời nhiều lấp lánh
Vẫn vô tư như một sớm mùa hè.
Nay trở về với biển đẹp say mê
Quy Nhơn hỡi mấy năm rồi đổi khác
Những con sóng ngày xưa nay lại hát
Nghe lòng mình bối rối quá đi thôi.
Tự bao giờ yêu biết mấy em ơi
Yêu nắng gió buổi trưa cồn cát trắng
Yêu thành phố lung linh chiều nghiêng nắng
Lặng câu hò khoan nhặt tháp Đôi xưa.
Ai đến làm duyên bên Ghềnh Ráng Tiên Sa
Ngồi tình tứ trên những hòn đá xám
Lời yêu dấu lẫn vào ngàn tiếng sóng
Thành bản tình ca tha thiết ngọt ngào.
Đêm biển trời lấp lánh những vì sao
Sao cửa đất sao cửa trời của biển
Của thành phố Quy Nhơn yêu mến nhất
Của đảo Én, làng chài, eo Gió, tháp Đôi xưa…
Tình Biển Mặn
Tác giả: J
Khi nhớ anh, em ra bờ biển rộng
Biển mênh mông, cát trắng vẫn mong chờ
Nước biển xanh, thật xanh không ngừng động
Em ngóng chờ, sóng biển vỗ gần xa
Khi nhớ anh, hãy nhìn ra biển cả
Rộng vòng tay, ôm kín lấy hồn anh
Lộng trong gió, tình anh nhớ biển mặn
Biển xanh màu, cát trắng có nhạt đâu
Khi nhớ anh, em nhìn ra biển cả
Mái tóc bồng cho gió hôn thiết tha
Dáng em qua, hình hài trong biển cả
Sóng biển vào réo gọi đến tình ta
Khi nhớ anh em có ra biển cả
Cát hiền hòa, xin nhẹ gót đi qua
Ướt trên tay, giọt nước biển kiêu sa
Em sẽ nhớ ngàn năm tình biển mặn.
Biển gọi
Tác giả: Oải Hương
Em về đây nghe sóng
Sóng hát lời yêu thương
Vỗ về bờ cát trắng
Bình yên đón triều cường
Em về đây nghe gió
Dệt trăm ngàn nhớ nhung
Nụ hôn ươm vàng nắng
Ngọt trao giấc mơ hường
Em về giữa chiều buông
Thì thầm lời biến gọi
Bao niềm riêng người hỡi
Gửi con sóng đầy vơi.
Tình Anh
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Tình anh như con sóng xô bờ
Có khi nào nhẹ nhàng bên giọt nắng
Biển có bao giờ bình yên phẳng lặng
Cho tình em yên ắng nỗi yêu anh
Chiều nay buồn bờ cát trắng trời xanh
Ánh trăng lên ngọn hải đăng quên sáng
Lật từng trang kỷ niệm buồn lai láng
Đã một thời ngày tháng nhớ mong em
Vẫn còn đây những ký ức êm đềm
Vẫn còn đây một trời đầy thương nhớ
Hãy nghe sóng một lần nức nở
Cho tình yêu than thở… một lần thôi!
Biển quê anh
Tác giả: Nghi Lâm
Nơi quê anh gần cuối trời Tổ Quốc
Biển lặng lờ vì chở nặng phù sa
Nhưng bình yên và rộng mở bao la
Đón em đến vào một ngày ươm nắng
Không rặng thùy dương hay bờ cát trắng
Chỉ bãi bồi sú vẹt mọc ngăn bờ
Bùn vướng chân nên cũng chẳng nên thơ
Để em tỏa sáng ngắm hoàng hôn xuống
Anh vẫn có bao điều còn mong muốn
Được cùng em trải nghiệm biển nơi đây
Đồng Điện Gió đang có Tuốc-bín quay
Dáng vươn thẳng xoay tròn in bóng nước
Tàu về bến đầy khoang đánh bắt được
Những tài nguyên của biển đã ban cho
Từng con tôm hùm đến loại cá to
Cũng vui sướng ấm lòng anh ngư phủ
Em thấy đấy dù người dân lam lủ
Vẫn bám tàu bám biển của quê hương
Tình yêu thương cũng lãng mạn vấn vương
Với người vợ hiền sớm hôm tần tảo
Dù biển quê anh không hề có đảo
Đất bùn lầy bao thiếu thốn còn đây
Bên cánh rừng vẫn rộng cánh cò bay
Chứa chan cả tình yêu và nổi nhớ!
Tổng hợp những bài 🌹 Thơ 5 Chữ Về Biển 🌹 hay nhất.
Thơ Về Đồi Cát Trắng Hay Nhất
Tặng mọi người những bài thơ thơ về đồi cát trắng đáng thưởng thức nhất.
Quê Tôi
Tác giả: Quãng Nhẫn
Mùa hạ
Gió lào táp
Rách cả vòm trời bụi bặm
Nắng cười
Nhe những đồi cát trắng phau
Cô láng giềng
Suốt 3 tháng trùm đầu
Chỉ gặp có đôi mắt…
Quê tôi
Hạn hán
Gối đầu lên mưa lũ
Ruộng chưa kịp liền nứt nẻ
Dưới nước đã chìm sâu
Thằng bạn thủa thiếu thời
Giờ gặp lại nhau
Thay cho câu chào
Chỉ lên trời
Văng một câu chửi tục
Hai bờ vai bắp thịt cuộn từng khúc
Toe toét cười :
Cuối năm tao cưới vợ
Mày nhớ về nghe !
Giữa buổi chiều
Nước bạc về
Tràn lút chân đê
Ông trưởng họ
Vẫn áo dài khăn đóng
Chống mãng đến đình làng
Cúng lể Thần Hòang
Mặc cuồn cuộn nước trôi.
Đồi Kỷ Niệm
Tác giả: V I Ệ T H Ư N G
Nhớ ngày xưa mỗi độ tiết xuân về se lạnh
Anh thường cùng lũ bạn chèo đò qua hói lúc tinh sương
Leo đồi cát trắng tinh khôi như áo em đến trường
Chặt những nhánh mai vàng vừa hé nụ con gái.
Ô những nụ mai vàng thật mịn màng săn chắc
Hương dịu dàng của người con gái dậy thì thổn thức yêu đang
Làn áo mỏng khuôn ngực đầy làm anh ngất ngây, bàng hoàng
Kể từ ấy anh yêu mai vàng da diết.
Những đóa mai vàng tươi xinh điểm tô cho ngày Tết
Người thân bạn bè khen nhành mai anh chặt rực rỡ hoa xuân
Những đóa hoa đem may mắn yêu thương gội rửa bụi trần
Làm cho lòng người mở toang, gần gụi, tươi trẻ.
Từng nhánh mai thon vươn cao như dáng em mạnh mẽ
Vượt trên những ồn ào của cuộc sống bộn bề, bon chen
Em vẫn là em quến rũ, dịu dàng, thân quen
Vẫn kiêu sa mà đơn sơ, vẫn mạnh mẽ trong dáng hình nhỏ bé.
Anh buồn vì giờ đây không còn vào rừng mai nghe gió chiều thỏ thẻ
Lời tỏ tình duyên dáng bên những nụ mầm xuân sắc yêu thương
Rừng mai xưa giờ chỉ còn là liên tiếp những công trường
Xây nhà nghỉ, xây rì-sọt làm sân gôn bụi mù gió cát.
Nhưng em vẫn còn đây giữa muôn trùng ngân nga tiếng hát
Mai vẫn nở màu hoa vàng trên cát trắng thân thương
Trong lòng anh và trong những buổi áo trắng tan trường
Anh thấy dáng em tươi cười, hồn nhiên và thanh thoát.
Đóa Quỳnh Trên Miền Cát Trắng
Tác giả: Hoa Du Kha
Bước lang thang, chẳng biết về đâu
Anh với đêm ôm chung nỗi sầu
Vàng lá thu qua miền cát trắng
Vầng trăng nằm, chết dưới sông sâu.
Ai hay đời chỉ là sương khói
Người phụ tôi thôi hết thật rồi
Bao nghĩa tình trinh nguyên vẹn mới
Anh chôn vùi nhân ảnh em thôi.
Rồi mai đây nếu rằng thương nhớ
Hãy một lần đọc những khúc thơ
Để biết được ngày em giã biệt
Trong cô đơn anh vẫn mong chờ.
Duyên tình ta đã chết em ơi
Xin một lần, anh mơ cuộc đời
Hơi thở nào say miền gió lộng
Trời đêm nay, vắng bóng một người.
Cuộc đời này, anh nợ em ơi
Anh nợ em nợ dòng lệ rơi
Nợ ánh trăng trong đêm tối lạnh
Nợ thơ tình trả mãi không vơi.
Đời thi sĩ, có nào vui đâu
Xót phận mình sao lắm nghẹn ngào
Tiền bạc công danh như cát bụi
Ngậm ngùi chẳng có ai kề sau.
Anh lang thang dưới ánh trăng buồn
Chuông giáo đường em còn nhớ không?
Những khúc kinh cầu, hai chúng mình
Sao em đành phụ tình sang sông.
Kể từ đây, đã không còn nhau
Với tiếng yêu thương, buổi ngọt ngào
Miền cát trắng, vào trong giấc mộng
Anh chết rồi hóa kiếp Quỳnh hoa!
Gửi tặng mọi người chùm 🌹 Thơ Về Mây Và Gió 🌹 thú vị.
Thơ Về Miền Cát Trắng Hay
Sưu tầm những bài thơ về miền cát trắng hay nhất cho bạn đọc ngâm nga lúc rảnh rỗi.
Miền Đời Cát Cháy
Tác giả: Hồng Dương
Miền cát trắng cằn khô thành sa mạc
Nắng vô tình thiêu đốt hết tình đông
Đời vỡ tan như lá cọ trên đồng
Sông khát cháy cơn giông cuồng mùa hạ
Đời vẫn thế để lòng ta hóa đá
Trái tim yêu chợt rã nát cong chiều
Đau tận cùng trong ngõ vắng cô liêu
Nên chiều đến nắng phiêu hồn tím nhạt
Tình ai đã vùi chôn trên đồi cát
Mặc đời nhau đau cắt tận khôn cùng
Gió phủ phàng phiêu bạt đến mông lung
Góc đời nặng điệp trùng xa thăm thẳm
Sa mạc cát như bãi đời hoang cấm
Bước chân trần ta dẫm kín phong lưu
Ái mộng xưa như bể cạn oan cừu
Hồn người đẫm những ưu phiền kĩu kịt
Bãi đời gió… nắng khô khan khắc nghiệt
Cát xoay mù đang xiết chặt vòng xoay
Người là ai sao lạc đến nơi này
Ta đi lạc đưa tay mà chưa thấy…
Đây miền cát … giữa triền xay bỏng rát
Chẳng thấy gì… chỉ cái …vị mặn môi !!!
Hạ Chín
Tác giả: Hồng Dương
Con sóng vỗ trên miền cát trắng
Như tình yêu mặn đắng môi người
Đá còn ứa lệ bốc hơi
Hồn ta cong rộp như trời lửa nung…
Gió Lào nổi bập bùng ngọn lá
Chiều nghiêng xiêu vất vã vai chiều
Oi nồng mái ngói như thiêu
Nắng tràn cơn nóng chim kêu rặc đồng
Trăng nửa mảnh giữa không thinh tịch
Hạ chín mòi rạn nức mùa thương
Khốc khô đám cỏ bên đường
Nứt lòng khe cạn con mương hững hờ….
Trời mùa hạ dại khờ giãy chết
Đêm cao trong khánh kiệt hơi ngàn
Mắt trào lệ mặn đặc khan
Miền khô không khốc võ vàng chờ trông…
Biển Tình Em
Tác giả: Chu Thị Thúy Nga
Mình anh giữa biển khuya đêm lộng gió
Sóng nồng nàn thắm ngọt tựa làn môi
Miền cát trắng dịu dàng bờ vai nhỏ
Bỗng trào dâng những cảm xúc bồi hồi
Lũ chim Nhạn sánh đôi bên ghềnh đá
Mãi dập dìu cùng xây tổ uyên ương
Bất chợt thấy nhớ em nhiều đến lạ
Lại bâng khuâng với giấc mộng thiên đường
Làn tóc xoã hàng dương nghiêng soi bóng
Trăng hạ huyền mờ ảo gợi hình ai
Hoà vào biển ngỡ vòng tay nóng bỏng
Lòng ngả nghiêng trong những giấc mơ dài.
Sông Nắng
Tác giả: Phan Thanh Minh
Con sông nhỏ chảy qua miền cát trắng
chở hoàng hôn ráng đỏ tháp thiêng buồn
phượng thắp lửa triệu cành khoe sắc thắm
tiếng sáo lưng trời bạt gió véo von…
Mẹ gánh nước hằn dấu chân trên cát
xóm ven sông chằm lưới trắng phau phau
đàn trẻ nhỏ rủ nô đùa tắm mát
bà rung rung cười đỏn đẻm môi trầu…
Lục bình tím một đường sông khép nép
đứa bé xa quê chẳng kịp quay về
cô hàng quán ngày xưa mắt biếc
đã theo chồng bỏ bến sông quê…
Mẹ vẫn gánh từng phiên chợ vắng
hàng lau xưa vẫn bông trắng ven sông
nhớ thuở chăn trâu đầu trần bụi nắng
bát canh măng mẹ nấu mát lòng…
Mùa đem lửa về hong bỏng cát
đồng hanh khô cỏ rát chân người
con sông nhỏ vơi dần nước mắt
theo nỗi buồn quanh gánh mẹ tôi !
Với Nha Trang
Tác giả: Gió Phương Nam
Em về đây quê hương miền cát trắng
Khánh Hòa vươn vai khỏa bóng hoàng hôn
ngắm vịnh nối liền uốn dải lụa dịu êm
biển trầm mặc thiên thanh màu áo chị
Bâng khuâng quá giữa dòng người tấp nập
tháp rêu phong sừng sững níu mây trời
mắt phố lung linh vội vã thắp lên đèn
bỗng nhớ chị năm nào ta hẹn gặp
tin nhắn ngập ngừng chợt nhòe mưa ào ạt
sóng điện dỗi hờn lặng lẽ giục chiều trôi
Con sóng đa tình ngoe ngoẩy tít ngoài khơi
bình minh thức quảy nắng vàng dát mật
khe khẽ bước in dấu chân trên cát
thương đời mình mặn chát đóa san hô
Vinpearl giờ đẹp giàu lắm chị ơi
tay nối vòng tay đắm say tình bè bạn
hỏi cớ vì đâu ta thành người xa lạ
hỏi trách vì ai sao con sóng bạc đầu
Tạm biệt nhé Nha Trang dường luyến tiếc
khách đến rồi đi chim yến gọi sau lưng
em cứ ngỡ chị vẫn còn đứng đó
vẫy bàn tay trong màu áo thiên thanh.
Chờ Em Một Nụ Hồng
Tác giả: Thành Quí
Gió ưu buồn thổi miên man qua miền cát trắng.
Chuyện tình nào vẫn vương vấn nơi đây?
Em ơi em! ta mong những tình nồng tha thiết.
Lại trở về như lúc đó mới quen nhau.
Ta hờn ta…kiếp phong trần tay trắng.
Chỉ vần thơ lơ đểnh với thời gian.
Người xa ta…hay ta xa người không thể.
Nắm tay em…xây giấc mộng ngày xuân.
Tuổi hoa tiên…mái trường xưa từ giã.
Em đi rồi…còn đâu tóc rối mắt môi thơ?
Chỉ còn ta giữa trời chiều sương lạnh giá.
Nhớ em nhiều qua lối cũ còn đây.
Ta yêu em…vẫn chờ tình kia chạm khẽ.
Thoáng nhẹ nhàng không vội vã quay đi.
Không như màn đêm chờ hoàng hôn tắt nắng.
Vẫn một nụ hồng…tình yêu ấy say mê.
Tặng bạn 🌹 Bài Thơ Về Biển Cho Trẻ Mầm Non 🌹 dễ nhớ.
Câu Thơ Về Biển Xanh Cát Trắng Nắng Vàng Cảm Xúc
Gửi tặng các bạn những bài thơ về biển xanh cát trắng nắng vàng tràn đầy cảm xúc thi vị.
Biển xanh, cát trắng…vắng nàng
Để anh, để sóng, để nắng vàng – quạnh hiu
Nhớ …
Tác giả: Giấc Mơ Xưa
Chiều nao sóng vỗ rì rào
Biển xanh cát trắng dạt dào yêu thương
Bên anh yêu dấu còn vương
Tình ơi! Em nhớ em thương em chờ
Thu về dạ ấy ngẩn ngơ
Xếp vào ký ức vần thơ nỗi niềm
Sài Gòn Tháng Tư
Tác giả: Thời Để Nhớ
Sài Gòn tháng Tư nắng gắt gao
Hạ về rộn khắp tiếng lào xào
Bâng khuâng chờ đón cơn gió mát
Mưa rào có đến trong ước ao ?
Lặng mơ tiếng sóng vỗ rì rào
Biển xanh cát trắng bao khát khao
Ngân nga câu hát vang trong gió
Hoàng hôn dần đến theo ánh sao
Sài Gòn mãi đẹp giấc chiêm bao
Bước chân mười tám nước mắt trào
Ngác ngơ một chốn ta lạc lõng
Thế rồi…say đắm…Ta yêu sao!!!
Ninh Thuận_ Phan Rang
Tác giả: Thiên Lý
Nếu anh hỏi quê hương nào đẹp nhất
Em trả lời rằng quê ấy Phan Rang
Có biển xanh cát trắng, gió đại ngàn
Bãi Ninh Chữ như liềm cong mềm mại
Bình minh tỏa tím hồng bên Hang rái
Mây soi mình trên làn nước trong xanh
Những rong rêu và màu đá tạo thành
Cảnh sơn thủy như bức tranh kỳ ảo
Đường họa tiết với công trình độc đáo
Những Tháp Chàm trầm mặc đứng ngàn năm
Pô Klong lưu lại chốn dương trần
Mùa lễ hội, điệu Biyen tín ngưỡng
Vườn Núi Chúa có nhiều loài linh trưởng
Khỉ đuôi dài, beo lửa, gấu, sơn dương
Vách đá treo hồ nước tựa thiên đường
Nhiều thực vật, được ghi vào sách đỏ
Gốm Bầu Trúc, với chiều dài tuổi thọ
Đứng lâu đời bậc nhất phía Đông nam
Cô gái Chiêm yêu đắp tượng, hay làm
Đẹp nét vẽ xứ Chăm Pa huyền bí
Biển Cà Ná trên cung đường thiên lý
Sóng lao xao ca hát dưới chân đồi
Nắng trải vàng lên các đảo ngoài khơi
Chỗ trú ngụ của nhiều loài chim biển
Nho Ba Mọi, tên khu vườn nổi tiếng
Rượu bồ đào chiêu đải khách muôn phương
Mùi hương thơm lan tỏa suốt dọc đường
Buổi thăm viếng khi về còn nhớ mãi
Ngành du mục cừu An Hòa Ninh Hải
Hàng ngàn con vàng rực cả thảo nguyên
Phút thả mình trong thế giới bình yên
Ta cứ ngỡ…nhà giả kim huyền thoại
Muối Phương Cựu đàn hải âu bay mỏi
Trên cánh đồng lớn nhất của miền Trung
Người diêm dân cần mẫn đến khôn cùng
Tạo nên nét đặc thù riêng Ninh Thuận
Đường uốn lượn như Tây Thi múa lụa
Biển Vĩnh Hy tô điểm một góc trời
Rặng san hô nhiều tôm, cá đang bơi
Nơi đáy bể như Thủy cung kỳ ảo
Mũi Dinh đứng dưới trời đêm chỉ bảo
Giúp ghe thuyền trên hải lộ bình yên
Biển quê em sóng lặn, nước trôi hiền
Mang hình ảnh ngư dân vùng Ninh Thuận
Phan Rang đẹp như lòng người thánh thiện
Mời anh về mình chép khúc du ca
Cho âm đàn tiếng hát mãi vang xa
Đẹp thi vị như thơ em miêu tả
Thương Tiếc Cô Mươi
Tác giả: Phan Công Phúc
Hoài Hương Bình Định quê mình
Biển xanh cát trắng nghĩa tình là đây
Nơi tôi ngóng đợi đêm ngày
Được về nơi ấy sum vầy bà con!.
Dượng tôi biển cả lo toan
Vượt ngàn sóng dữ, cho khoang cá đầy
Cô tôi sớm tối đêm ngày
Tảo tần buôn bán, lo đầy tình gia!.
“Bính thân” trong tiết “tháng ba”
“Ba mươi” ngày ấy cả nhà đau thương
Trời cao không chút xót thương
Cửu tuyền cô đến, mù sương xa vời!.
Con không về được bên người
Vần thơ con viết là lời tiễn đưa
Rồi mai về lại quê xưa
Cúc vàng dâng kính, khói lùa hương cay!.
Nhớ xưa tình nghĩa sum vầy
Mắm ngon cô giữ, cá vây cô dành
Chờ ngày nắng đẹp mưa lành
Mang lên trên đó, lòng thành của quê!.
Tây Ninh ngàn dặm sơn khê
Lòng cô luôn vẫn nhớ về nơi đây
Tình thương cô mãi đong đầy
Con đây xin nhớ, lạy này khắc ghi!.
Thương cô nay đã ra đi
Rừng xưa bạc trắng, khác gì khăn tang
Con đi nhặt lá chiều tàn
Đem về đốt lửa xua tan đêm dài!.
Rồi mai trên bước đường dài
Tình cô, nay đã nối hai bến bờ
Cầu mong thôi hết sương mờ
Huỳnh tuyền cô hãy, từng giờ ngủ yên!.
Lăng cô em có biết không
Tác giả: Nguyễn Thành Lợi
Lăng Cô có tự bao giờ,
Sáng trong như ngọc,bên bờ biển Đông,
Lăng-Cô em có biết không?
Non xanh, nước biếc, mênh mông cát vàng,
Lăng- Cô nắng gió dịu dàng,
Để Anh tắm mát,để Nàng khỏa thân,
Lăng-Cô Bạn hãy dừng chân,
Mà vui những phút thiên thần khó quên!
Tặng các bạn những bài 🌹 Thơ Về Hoàng Hôn Trên Biển 🌹 hay nhất.
Thơ Về Cát Và Gió Bất Hủ
Giới thiệu với mọi người những bài thơ hay nhất nói về cát trắng và ngọn gió ngoài biển khơi.
Cát Và Gió
Tác giả: Thanh Thanh Ngọc
Đêm bước đi trong cát và gió
Mới hay gió cát chẳng đâu đó một mình
Sóng ỡm ờ trườn trên bờ bãi lặng thinh
Bước chân soi mình bên con Dã Tràng tê tái
Khuôn mặt ngày ranh ma biến vào đêm trở thành khờ dại
Biển rùng mình bật những tiếng ho khan
Bàng hoàng trước sự thật ngôi sao biển biến mất
Trơ lại trên cát chiếc vỏ ốc rong rêu thở dài
Chỉ có ngọn Hải Đăng đĩnh đạc chiếu thẳng
Và bước chân lặng thinh thấu hiểu kẻ lạc đời
Chẳng còn gì để nhìn lại chuyện kể chiều qua
Tình của biển không cần người làm chứng
Đâu đó có kẻ lạc vào giấc mơ không thực
Bước mộng du rêu rao cuộc viễn trình
Con Dã Tràng vẫn cặm cụi lặng thinh
Đào huyệt chôn những dư thừa vào cát
Bên Bờ Sông Xanh
Tác giả: Huỳnh Văn Nghệ
Bờ sông xanh hôm nay buộc ngựa
Kiếm gối đầu theo gió thổi hồn cao
Thơ tôi đây cũng hoa bướm muôn màu
Lòng tôi đây ,cũng vui sầu như bạn
Tôi cũng biết nhớ thương tơ tưởng
Nào chỉ là võ tướng hay thi nhân
Tôi là người lăn lóc trên đường trần
kông phân biệt lúc mài gươm múa bút
Đời chiến sỹ máu hoà lệ mực
Còn yêu thương là chiến đấu không thôi
Suốt một đời gươm chẳng ráo mồ hôi
Thì không lẽ bút phải chờ kiếp khác
Trên lưng ngựa múa gươm vừa ca hát
Lòng ta say chiến trận đã thành thơ
Máu quân thù chảy đỏ quê hương yta
Còn vần thơ nào hay hơn nữa
Bạn dừng ngại vì người thơ mê ngủ
Quên cuộc đời,tìm mộng để làm thơ
Bạn đừng lo tôi say máu quân thù
Quên ghi chép những vần thơ huyền diệu
có chiến đấu thơ mới thêm vần điệu
Càng hát ca gươm càng sắc bén thêm
Nợ kiếm cung nghiên bút biết sao đền
Nếu không biết vừa làm thơ,giết giặc
gửi lại bạn những vần thơ trên cát
Và giờ đây tôi qua bến ,lên đường
Nỗi Lòng Người Đi Trên Biển
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Biển về khuya trời giăng sương buốt giá
Người bước buồn lòng nhiều quá ưu tư
Sóng dập dìu theo những hạt lệ dư
Hương muối mặn dòng thư tình chưa viết
Biển mênh mang những ân tình tha thiết
Thương nhớ sầu da diết giữa đêm đen
Phố thênh thang khuất bóng nửa ánh đèn
Triền cát trắng trải dài như nức nở
Người gặp gỡ để riêng người than thở
Tim đã buồn nằm oán mấy lần đau
Bút nghiên nào gội quá khứ trôi mau
Chờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão
Gió vờn gió sắt se lùa vạt áo
Người hận người tình ảo mộng còn say
Biển ngàn đời ôm ấp sóng trong tay
Người mãi nhớ khi thu vàng võ tới!
Biển Bờ
Tác giả: Đinh Thu Hiền
Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu anh!
Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào rồi đẩy sóng xa thêm…
Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu?
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc.
Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn và nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm!
Hoàng hôn ơi! Sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng!
Phiêu du mãi để con thuyền khô đắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu, bờ yêu!
Đại dương xa, gió rủ rỉ rất nhiều
Sao tiếng thở từ ban chiều vọng lại?
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu!
Tình Con Sóng
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đã bao lần anh muốn nói lời yêu
Nhưng anh biết tình anh là con sóng
Cứ trôi mãi phương trời không hi vọng
Và những ngày dài đòng đõng gió mưa
Anh đã bao giờ sợ mất em chưa?
Em hỏi anh trên dòng người thưa vắng
Sóng ngàn năm vẫn ru bờ thầm lặng
Nhưng muôn đời có yên ắng bên nhau?
Anh chỉ đến với những lúc triều mau
Và gió ngàn đưa anh lên bờ cát
Nhưng khoảnh khắc, chưa đậm tình đã nhạt
Anh lại về với sóng gió trùng dương
Anh và em cùng chung bước trên đường
Nhưng sao thấy lòng mình cô đơn quá
Phải chăng ta là hai người xa lạ
Tưởng thuộc về nhưng mãi vẫn còn xa
Đọc ngay 🌹 Thơ Về Bình Minh Trên Biển 🌹 thú vị nhất.
Thơ Về Cát Biển Hay
Gửi tặng các bạn thơ về cát trắng trên biển hay nhất.
Lặng Nhớ
Tác giả: Thăng Trầm
cát biển im lìm đón gót em
dấu chân nho nhỏ gợi êm đềm
gió vi vu thổi hồn theo sóng
hương tình thoang thoảng rối tim thêm
cát biển im lìm đón bóng em
sóng thôi vỗ mạnh mơn vai mềm
tiếng em hòa lẫn trong làn gió
cướp mất hồn nầy trong bóng đêm
cát biển trở buồn vắng tóc mây
màu nắng hoang mang riêng chốn nầy
nụ cười giọng hát mang hương sắc
chợt vắng ngậm ngùi rơi trong mơ
tôi ngồi lặng lẽ ngắm mây trôi
ngày tháng yêu thương đã xa rồi
mênh mang hoang vắng lòng nổi sóng
gầm thét chôn vùi tiếng lòng tôi
Cát – Biển – Trăng
Tác giả: Mỹ Trang
Tôi không dám bước mau
ngại đau đời hạt cát
tôi không dám ngụp lặn
ngại biển mênh mang buồn
tôi không ngắm trăng non
ngại dỗi hờn đêm vắng
tôi chỉ dám lẳng lặng
ghi khắc một bóng hình
tôi tin trái tim mình
không lung linh ảo tưởng
tôi tin biển hiểu được
bước chân tôi tìm ai
tôi tin trăng đêm nay
không u hoài trắc ẩn
tôi tin anh có thật
và rất gần quanh tôi
mĩm môi cười nhẹ thôi
ta hiểu môi chờ đợi
cát biển trăng im lời
vẫn tình yêu chìm nổi
ta không cần phải nói
lặng im là đủ rồi…
Hồn Sương
Tác giả: Kim Giang
Chập chờn ru giấc mộng yêu
Còn đây hơi ấm lúc liều cầm tay
Em chìm trong ánh mắt say
Anh như nốt nhạc chạm dây tơ đàn
Nụ hôn cánh phượng nồng nàn
Tóc mây xoã gọi lan man sóng về
Thoa bờ cát biển pha lê
Bâng khuâng nắng thốt câu thề thuỷ tinh
Đang vui bỗng gió giật mình
Bàng hoàng rơi vỡ tro tình thành sương
Trời thương để lại vấn vương
Mỏng manh như dáng thuỳ dương bên đời
Mai Về …
Tác giả: Phuongtim
Mai về phố biển tìm nhau
Gió reo biển hát đón chào tình nhân
Và anh sẽ được một lần
Nhìn em cát biển chân trần đùa vui
Mai về một nụ hoa cười
Môi em vẫn ngọt đón người năm xưa
Mai anh về lúc giao mùa
Nghe con gió hát tình vừa lên ngôi
Mai về hết những ngậm ngùi
Đêm không trăn trở đơi người phương xa
Em không còn buổi chiều tà
Nhìn con sóng biển vỡ oà lệ rơi .
Mai anh về lại với người…
Ra Khơi
Tác giả: Trinhcamle
Đợi chờ sóng lặng…ra khơi
Ta nhỏ bé giữa biển trời bao la
Nơi ta đến biển là nhà
Chiếc thuyền nhỏ tròng trành qua đêm dài
Nơi ta đến chẳng còn ai
Trông về cát biển u hoài xa xăm
Ngày đi còng gió hỏi thăm
Giương giương đôi mắt đăm đăm nhìn người
Chắc rồi bờ bãi kém vui
Sóng lao xao thả tiếng cười ngu ngơ
Trăm năm nơi đứng đợi chờ
Chỉ nơi ấy vẫn là bờ bến thôi
Chiều chiều ai có chơi vơi
Nhìn về thăm thẳm gởi lời sóng đưa ?
Tặng bạn chùm 🌹 Thơ Lục Bát Về Biển Đảo 🌹 ý nghĩa nhất.
Chùm Thơ Biển Và Cát Ý Nghĩa
Gửi tặng bạn đọc những bài thơ về cát trắng biển xanh tràn ngập cảm giác thanh mát.
Bình Thuận, Anh Cô Đơn
Tác giả: Lê Đức
Buổi sáng sớm hoa đua nhau tranh nở
Thấy bình mình lấp lánh những cành hoa
Phan Thiết ơi nơi gió nắng chan hòa
Biển xanh sóng đùa vui bờ cát trắng.
Anh bước chậm trên bờ dài vắng lặng
Mấy con thuyền neo đỗ ở phương xa
Gió ngoài khơi thổi lạnh cả làn da
Da thấy lạnh hay trong tim thấy lạnh.
Anh cô độc giữa đời này cô quạnh
Mới hôm qua còn đó ở nơi đây
Em vui cười hai đứa nắm bàn tay
Cùng dạo biển ngắm muôn vàn lớp sóng.
Rồi nhanh chóng em quay về Đức Trọng
Bỏ lại anh cô độc ở nơi đây
Bình Thuận ơi con sóng vỗ nơi này
Bờ cát trắng hàng dừa xanh vắng lặng.
Anh ở lại cõi lòng anh trĩu nặng
Ở phương xa em có nhớ anh không
Ở nơi đây anh cảm thấy buồn lòng
Giọt nước mắt cứ lăn dài trên má
Anh khắc mãi tình yêu mình trên đá
Để sau này sóng gió chẳng làm phai.
Chuyện Tình Sóng, Biển Và Bờ Cát
Tác giả: Timbuondoncoi
Nỗi nhớ nào cứ âm ỉ chiều nay
Sao nghe như tiếng thở dài của sóng
Ngày từng ngày vẫn xô bờ cát trắng
Mà linh hồn nhớ da diết biển khơi
Nỗi buồn nào như giọt lệ đã rơi
Sóng hằng tin bờ kia là hạnh phúc
Nào hay đâu trái tim mình bật khóc
Bởi lời thề sâu nặng phía khơi xa
Bờ ôm sóng bằng vòng tay hiền hòa
Nhưng tình biển lại bao la chan chứa
Sóng không đành buông tay quên lời hứa
Cố vùi chôn bao khát vọng tuôn trào
Buồn nào bằng số kiếp kẻ đến sau
Đớn đau này biển riêng mình gánh chịu
Nổi bão giông, lịm mối tình chết yểu
Để sóng mãi êm đềm…
xô cát trắng ngàn năm
Thuyền, Biển Và Bờ…
Tác giả: Trường Phi Bảo
Nguyện ước rằng được về thăm xứ biển
Quê hương anh miền cát trắng thùy dương
Biển dịu dàng trong đôi mắt em thương
Cái xanh thẳm khiến lòng thêm tươi mát
Cái mênh mông không cách nào trốn thoát
Nhỏ nhoi em cũng chỉ biết cúi đầu
Trước tình yêu biển như cố dìm sâu
Mọi ghen hờn với bao la bờ bến
Sóng xô bờ ngăn thuyền không được đến
Nơi bình yên ở phía cuối hoàng hôn
Biển rạo rực khơi thương cảm vào hồn
Nào chịu hiểu thuyền ngập trong bão tố
Bởi vì yêu nên biển nhiều lầm lỡ
Con thuyền kia vẫn mãi thuộc về bờ
Nhiều lúc buồn thương con sóng chơ vơ
Thuyền lại muốn lênh đênh cùng nổi nhớ
Thuyền ra khơi bỏ bến bờ nức nở
Đêm hoang vu nghe tình biển nghẹn ngào
Nhưng em chắc rồi thuyền sẽ lại đau
Khi xa biển để chọn bờ bó buộc
Biển và Bờ chẳng ai người thua cuộc
Tại thuyền thôi chọn lựa thật ngu ngơ
Bờ an phận nên muôn kiếp đợi chờ
Biển quyến rũ, lòng thuyền phiêu lưu mãi
Em hiểu biển như tâm tư con gái
Rất nồng nàn, e ấp lại đắm say
Nhưng em vẫn thích được làm bờ hoài hoài
Để tình yêu anh còn nơi neo lại!
Đọc thêm một số bài 🌹 Thơ Về Biển Và Em 🌹 mà chúng tôi sưu tầm cho các bạn nhé.
Bài Thơ Nói Về Cát Trắng
Gửi tặng bạn đọc những bài thơ về cát trắng đem lại không khí biển thanh bình nhé.
Biển Đêm
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Biển cô đơn, bãi bờ cát trắng
Chân lạc loài vắng lặng trong tim
Anh bước đi lòng cứ ngóng tìm
Sóng mãi ru một thời kỷ niệm
Chiều tan dần thành phố vào đêm
Biển vẫn êm gió mềm vẫn thổi
Gió vẫn đây người xưa bước vội
Rối tơ duyên, tắt một mối tình
Trăng buồn chăng? Sao trăng lặng thinh?
Trăng cũng nhớ bóng dáng em xinh?
In nghiêng bóng sóng khuya xa lắc
Còn “nơi xa” chắc đã quên rồi…
Trước biển
Tác giả: Nguyễn Lan Hương
Lặng lẽ đứng nhìn về nơi xa ấy
Biển mênh mông sao chỉ có mình em
Bước chân trần trên cát trắng mịn êm
Em trước biển chợt thấy mình bé dại.
Nghe tiếng sóng từ ngàn xưa vọng lại
Hồn miên man mong một cánh buồm xa
Phía chân trời nơi sóng nước bao la
Hoàng hôn xuống , đêm phủ đầy nguyện ước .
Biển rộng thế làm sao ôm hết được
Những dấu chân bị sóng cuốn đi rồi
Chỉ mình em cùng sóng gió biển khơi
Và nỗi nhớ …
Biển ngàn đời vẫn thế …
Hồn biển
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động
Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu
Ta mơ màng sương mờ ảo mộng
Kiếm tìm gì một cánh hải âu?
Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt
Tắm lòng trăng mây gió phủ phê
Biển vỡ òa mối tình say khướt
Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê
Câu tạ từ hãy còn bối rối
Hà cớ gì gắng phải quên đi?
Biển bình yên lòng ôm bão nổi
Chút yêu đương đau đớn là gì?
Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ
Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô?
Chân ta bước dặm trường mỏi rũ
Đưa hồn vào một cõi hư vô!
Biển Và Em
Tác giả: Đoàn Minh Hợp
Có nhiều lúc anh cũng tìm đến biển
Nghĩ miên man vọng viễn tận xa khơi
Biển và em phần nhựa sống cuộc đời
Xõa ào ạt chơi vơi trên cát trắng
Có nhiều lúc bỗng nhiên anh thinh lặng
Ngồi thẫn thờ bến vắng ngắm trăng sao
Biển và em nỗi nhung nhớ dạt dào
Niềm khát vọng biết làm sao tả được
Có nhiều lúc anh ngập ngừng ao ước
Ôm biển vào lòng tưởng tượng là em
Âu yếm bao la mát rượi êm đềm
Thỏa khao khát đôi môi mềm quyến rũ
Có nhiều lúc đáy lòng mình ấp ủ
Muốn khoanh vùng giữ biển của riêng anh
Nhưng sóng xô đã xé nát giấc lành
Nên hoài bão con tim anh vụn vỡ.
Biển đợi
Tác giả: Tố My
Tình quyện nồng gợi trong những giấc mơ
Anh có hiểu nỗi mong chờ rối gắm
Vẫn ẩn hiện trong từng đôi mắt thẳm
Hoàng hôn buông dõi ngắm nơi phương trời
Nơi ngỏ hồn mãi trĩu nặng chơi vơi
Em cô đơn với khoảng trời trống vắng
Vẫn ưu tư một mình trong thầm lặng
Với mùa thu ánh nắng đang nhạt nhòa
Qua bao ngày thương nhớ vẫn còn xa
Đêm thao thức ngắm trăng ngà khuyết nửa
Vẫn hy vọng với bao lời anh hứa
Cùng bên nhau sưởi ấm lửa đông về
Nhưng mãi chờ vẫn biền biệt sơn khê
Bờ cát trắng sóng vỗ về hiền diệu
Bờ vai tựa sao bây giờ vẫn thiếu
Đơn bóng đời dáng liễu mãi chơi vơi!!
Đọc thêm một số bài 🌹 Thơ Về Hoa Muống Biển 🌹 và bờ cát trắng mà chúng tôi sưu tầm cho các bạn nhé.