Thơ Về Cây Tre, Cây Trúc ❤️️ Tuyển Tập 46+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ Tổng Hợp Những Câu Ca Dao Tục Ngữ Về Tre Trúc Đặc Sắc, Ấn Tượng Nhất.
NỘI DUNG CHÍNH
Những Bài Thơ Về Cây Tre Hay Nhất
Cây tre là một trong những loại cây quen thuộc đối với đời sống sinh hoạt, sản xuất của người dân Việt Nam. Không chỉ là nguồn cảm hứng trong thi ca, và ca dao, những đặc tính tốt đẹp của cây tre là tre đã trở thành một biểu tượng cho lòng dũng cảm, sự kiên cường, bất khuất của nhân dân, con người Việt Nam. Đừng bỏ qua Những Bài Thơ Về Cây Tre Hay Nhất sau đây nhé!
Cây tre
Tác giả: chưa rõ
Cây tre thanh thanh,
Lá cành xanh xanh,
Đu đưa theo gió,
Trông thật hiền lành.
Cây tre hiền lành,
Mà giặc khiếp kinh.
Nhìn tre giặc sợ,
Thấp thỏm, giật mình.
Một cành tre cong,
Là một mang cung,
Tên tre nhọn hoắt
Nhằm giặc xuyên hông.
Tre thù quân giặc,
Tre yêu xóm làng.
Tre mọc thành hàng,
Chở che bao bọc.
Hàng tre măng mọc,
Ngàn búp xinh xinh.
Mai này măng lớn,
Lại thành tre xanh.
Ông
Tác giả: Hữu Thỉnh
Ông vác cây tre dài
Lưng của ông vẫn thẳng
Ông đẩy chiếc cối xay
Cối quay như chong chóng
Đường dài và sông rộng
Ông vẫn luôn đi về
Tay của ông khỏe ghê
Làm được bao nhiêu việc
Thế mà khi ông vật
Thua cháu liền ba keo.
Tre Xanh Quê Em
Tác giả: Tlan
Đám tre cây thấp cây cao
gió lùa xào xạt ru cành xanh xao
tre xanh khuất nắng lủy hào
bụi tre ru nụ măng tre nõn nà
lá cành lã chả rớt rơi
vào thu măng mọc, cuối thu tre già
tre vườn lợi ít ngọc ngà
cây kia đang gổ, đám kia cất nhà
lá tre rụng lá ngân nga
làm sao lại hỏi màu nào hoa tiên
hoa màu gió rụng làm duyên
hoa tre hay lá triền miên cả vườn
đám tre Quê Em tuyệt mỹ
chiều tà che nắng mái nhà đẹp xinh
Trường Thi Tre
Tác giả: Ngã Du Tử
Tôi lớn lên bằng nôi tre hò hẹn
Cùng ngọt ngào thơ ấu tiếng ca dao
Sừng sững như non cao
Của dòng chảy cuồng lưu nhân thế
Tre xanh ngát dẫu thế thường dâu bể
Hay lòng người thiện ác nông sâu
Nối tiếp nhau qua bao thế hệ
Hàng tre xanh bao bọc tứ mùa
Từ thứ dân cho đến ngôi cao
Ai không biết biểu tượng tre – quân tử
Từ tre con người làm ra nhiều thứ
Vỏ thắm xanh, lòng trắng thẳng trung thành
Tre với ngươi tha thiết mấy nghìn năm
Nên yêu mến là sự thường gắn bó
Đòn gánh mẹ theo nhịp đời chân mẹ
Từ lúc người rất trẻ
Cho đến già mòn vẹt nhánh đường quê
Mùa vàng lên trĩu gánh hạt lúa về
Nào thúng, mủng suốt cả đời tận tụy
Hạt vàng ơi, lòng dân giả chân thành
Những đêm dài gió reo nghìn xa vắng
Tre hiểu lòng nhè nhẹ tiếng khua êm
Cảm xúc trào dâng len nhẹ vào hồn
Bình tâm lạ hàng rào tre thân ái
Đêm đông mờ ánh sao trời huyền hoặc
Hàng tre yêu ngủ cóng dưới mưa buồn
Cây Tre
Tác Giả: Phạm Văn Khiêm
Lũy tre bao bọc quê hương
Che mưa, che nắng gió sương sớm chiều!
Cây tre muốn nói bao điều
Sáo tre nâng mãi cánh diều bay cao
Tre đi đánh giặc năm nào
Lập bao chiến tích đi vào thơ ca
Bóng tre soi nước la đà
Dệt bao kỷ niệm mặn mà lứa đôi!
Tre già măng mọc luân hồi
Tre xanh xanh khắp đất trời Việt nam…!
Ngàn năm, sau lũy tre làng
Người dân cần mẫn,chẳng màng hư vinh
Làm ra hạt gạo trắng tinh
Chứa bao vất vả, ân tình đầy vơi
Nào hạn hán, nào mưa rơi
Nào sâu cắn lúa, nào trời bão giông
Nắng cháy mặt, rét quặn lòng
Mồ hôi đã thấm vào trong gạo này
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Dân cày – là cả phúc dầy quê ta
Cây Tre
Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ
Bìa rừng dang rộng những hàng tre
Lợp kín vòm xanh dịu nắng hè
Mát rượi làng quê đường phố cổ
Sân nhà tán lá xõa ô che
Gió về lơi lả uốn lưng cong
Tiếng võng đong đưa phải rối lòng
Tưởng mẹ ru hời trong lặng vắng
Như nàng thỏ thẻ lúc tàn đông
Anh hẹn hò em dưới lũy tre
Cành nghiêng ghi lại một câu thề
Lạt mềm buộc chặt tình đôi lứa
Biệt xứ phương trời vẫn nhớ quê
Tre làm cột trụ mái nhà tranh
Chiếc quạt nan đưa giấc mộng lành
Đòn gánh vai gầy đi vạn dặm
Lại dừng nghỉ dưới lũy tre xanh
Mưa dồn bão quất chẳng hề chi
Cổ thụ trên non cũng khó bì
Rễ cứng vươn dài chân bám trụ
Thân hình tao nhã dạ từ bi.
Định Luật Cây Tre
Tác Giả: Dương Hùng Thắng
Sinh thời phát triển rõ bền lâu
Tụ rễ vòng quanh để bám bầu
Dựng thế bình yên nào diễn ẩu
Vươn mình trụ vững đủ cài sâu
Chờ khi hưởng lộc tha hồ bấu
Lại đúng thời cơ sẽ ngẩng đầu
Thực bởi trên đời ai cũng thấu
Thân này có lực giữ từng khâu
Chùm Thơ Về Cây Tre Việt Nam Ý Nghĩa
Ngay sau đây Thohay.vn xin chia sẻ đến bạn đọc Chùm Thơ Về Cây Tre Việt Nam Ý Nghĩa:
Cây Tre Việt Nam
Tác giả: Hoàng Hải
Hè về văng vẳng tiếng ve
Xôn xao trước ngõ, sao nghe nhói lòng
Tiếng ve nối tiếp từng dòng
Bao trùm thôn xóm, chìm trong nhạc sầu.
Ven đường hàng tre cúi đầu
Già cỗi vàng úa, từ lâu vẫn còn
Lặng thầm một dạ sắt son
Che chở bóng mát, cho con đường làng.
Dù cho hè nắng chang chang
Cây tre đất Việt, rõ ràng trung kiên
Tre sống trên khắp mọi miền
Tô thêm vẻ đẹp, bình yên đất trời.
Tre còn giúp ích cho đời
Đi vào cuộc sống, từ thời xa xưa
Không những che nắng che mưa
Còn là công cụ, sớm trưa giúp người.
Chuyện xưa lắng đọng nụ cười
Xuân qua hè đến, đời người đổi thay
Tre thì trung dũng xưa nay
Như chàng Thánh Gióng, vung tay diệt thù.
Cây Tre Việt Nam
Tác Giả: Hà Đỗ Tú
Tre già để lại những mầm non
Nối tiếp đời sau mãi vẫn còn
Mọc thẳng thân gầy ưa ấm bụi
Hiên ngang bão tố chẳng lo mòn
Tầm vông thuở trước công đồn giặc
Gậy vượt Trường Sơn giữ nước tròn
Thánh Gióng đằng ngà phang chặn giặc
Lưu dầy sử Việt chói vàng son.
Cây tre là cây tre già
Tác giả: chưa rõ
Cây tre là cây tre già,
Mai dựng cột nhà, nay tạm làm chông.
Dao ta vừa mới liếc xong,
Ta vót cho nhọn như lòng ta căm.
Yêu làng yêu xóm, chông nằm,
Chờ thằng giặc Mỹ, chông nhằm chông đâm…
Cây tre là cây tre già,
Mai ta làm nhà, nay tạm làm chông…
Cây chông tre
Tác giả: Thanh Hải
Cây tre thành cây chông nhọn hoắt
Mẹ vót chông giữa những đêm sao
Trả thù chồng đếm từng đầu giặc
Chông vót rồi tre lại vươn cao.
Đất nước và người lính
Tác giả: Nguyễn Đức Mậu
Chúng tôi biết ơn bà mẹ nghèo làng Gióng
Đã nuôi con lam lũ, nhọc nhằn
Cây tre xanh bén lửa hoá tre vàng
Đường đuổi giặc dẫn chúng tôi vào truyền thuyết
Núi Bồng Con chờ chồng
Người hóa đá chọn thời nhan sắc
Anh sẽ về cho đá lại là em
Cầu Ái Tứ chập chờn dáng mẹ bồng con
Mẹ ngồi đó đêm mưa, ngày nắng
Mẹ ngồi đó một thời bom đạn
Đá mòn trơ
Nước xoáy thân cầu
Cánh tay khô gầy, làn mây tóc trắng
Mẹ vẫn ngồi như hóa tượng từ lâu
Con vẫn ước làm vầng trăng bé bỏng
Trôi bồng bềnh giữa lòng mẹ trời sâu
Chúng tôi lớn lên
Đã có mưa ngâu
Đã có miếng trầu lá xanh, vôi trắng
Đã có đá mài gươm, đã vàng tre làng Gióng
Ông đồ rau độinồ cháo lonãg
Lửa nhen lờ cổ tích suốt đêm thâu
Đất nước thắt lưng ong gánh lịch sử hai đầu
Cửu Long Giang phương Nam
Hồng Hà phương Bắc
Chúng tôi lớn lên
Đất đai chia cắt
Nỗi đau tím bầm của đất lại là sông
Vĩ tuyến Mười bảy ở đâu mà con đò không qua được
Trai gái yêu nhau trầu cau không qua được
Vĩ tuyến Mười bảy
Nơi đất trời sùi sụt chuyện mưa ngâu
Chúng tôi lớn lên làm lính binh nhì
Những liềm búa, cuốc cày nhập ngũ
Những câu thơ, giáo trình nhập ngũ
Giấy tuyển quân nhiều hơn giấy tuyển sinh
Những con chữ nối vào đạn nổ
Khắp nẻo đường xanh áo lá tân binh
Chuyến xe lửa tốc hành chở người ra trận
Đất nước cần những Sư đoàn chủ lực
Tuổi trẻ chúng tôi đầy ắp Sư đoàn
Những con đường đong đầy hốc đạn
Chúng tôi như không có chở che nào
Giữa cái chết chúng tôi giành sự sống
Cuộc hành trình qua suốt mọi gian lao
Chúng tôi sống nhiều đêm mà chưa chọn đêm
Đêm pháo nổ thay tiếng gà gáy sáng
Chúng tôi ngủ đứng, ngủ ngồi
Ngủ ở chiến hào, bãi bom, hốc đạn
Ngủ ở đồng lầy
Ngủ treo võng cành cây
Chúng tôi sống nhiều mà chưa trọn ngày
Ngày khép vòng vây
Ngày tải gạo, làm đường
Ngày chôn mìn, ngày đội bom trên chốt
Khẩu súng chúng tôi bắn đến khi hết giặc
Giặc đất, giặc trời, giặc biển
Kẻ ở hầm ngầm
Kẻ lén lút nằm im
Đất nước chưa bình yên
Chúng tôi còn ra trận
Băng đạn vơi đi…
Băng đạn lại đầy
Chúng tôi về với tình yêu đất nước
Bằng lưỡi xẻng moi hầm
Bằng khẩu súng cầm tay
Và lớn mạnh Sư đoàn chủ lực
Đánh trận đầu tiên
Đánh trận cuối cùng
Từ ngọn cờ cắm lên hầm Đờ-cát
Đến ngọn cờ Ngày 30 tháng 4
Ngày 30 tháng 4
Đất nước!
Chúng tôi kết lên đài hoa lớn dâng người
Có bàn chân không dày
Có ngọn cờ rách nát
Có mái đầu quấn băng
Có màu áo phủ nhoà bụi đất
Đến với Người bằng con đường ngắn nhất
Hàng vạn đứa con từ góc biển, chân trời
Chẳng hiểu sao như vệt chớp thoáng qua
Tôi gặp tôi tuổi hai mươi cầm súng
Tôi gặp bạn bè tuổi hai mươi cầm súng
Chừng ấy năm nào có xa gì
Họ và tôi tưởng đã cháy thành than lại bùng lên lửa đỏ
Vòng tay mở chắc bền, hăm hở
Muốn ôm ghì lấy quãng đời nhau
Đất nước hoà bình tôi ước cùng bè bạn
Đi trăm nơi tìm lại dấu chân đầu
Gặp dòng sông tôi tìm đến nhịp cầu
Nơi những cuộc đời bắc qua buổi sáng
Một Sư đoàn ào ạt sang sông
Mặt đất in dấu giày, dấu dép
Trời xanh in dấu đạn cầu vồng
Đây nhịp cầu -đoạn xiết dòng sông
Tôi tìm đến để nhận ra đất nước
Tôi tìm đến lòng không nguôi được
Đây nhịp cầu bắc tiếp trang thơ
*
Mùa hạ hôm nay như nước rượu đầu
Hoa phượng đỏ rơi vào đáy cốc
Gió tràn tới men đồng ngây ngất
Trời xanh ròng tôi uống cả trời xanh
Đất nước trải đắng cay, cơ cực
Người cho tôi biết mấy ngọt lành
Lưỡi cày năm hoà bình lật tung vòng gai thép
Nới các anh nằm xanh lại màu cây
Hố bom sâu
Phải lấp cho đấy
Lấp đầy những gì cuộc chiến tranh để lại
Hạt mầm gieo xóa vết cháy rừng
Con sông chảy qua vùng đất cạn
Vành đai đang vào vụ gieo trồng
Đồi núic ao nguyên vang rền xe ủi đất
Màu áo xanh khai phá rừng đồi
Câu chuyện chiến tranh
Người lính kể trong mùa vỡ đất
Mảnh bom lật lên một thời khốc liệt
Mùa màng tràn trên dấu chân xưa
Với dòng sông ta là kẻ bắc cầu
Vớicon đường ta trồng cột số
Với mảnh đất hoang vu ta trồng lúa
Áo lính xa nhà lại tìm đến rừng sâu
Với đất nước ta dựng xây, gìn giữ
Xin dâng Người tuổi hai mươi, ba mươi
Trên đỉnh cao chói lọi mặt trời
Chúng tôi xin làm cây xanh bám đất
Chênh vênh đường rừng biên giới xa xôi
Chúng tôi xin làm ngôi sao đứng gác
Đội ngũ Sư đoàn không bao giờ hết
Dấu chân đan dày bờ cõi thiêng liêng
Chúng tôi xin làm quân tình nguyện
Máu chúng tôi trải dọc đất đai mình
Chảy dọc những miền quê bè bạn
Chảy âm thầm trong mạch đất rừng cây
Nếu cha sống lại tháng năm này
Cùng con cháu chung niềm vui thắng giặc
Sông núi hai miền vui một dải về tay
Hoàng Liên Sơn, Trường Sơn hùng vĩ
Hồng Hà, Cửu Long chín nhánh dâng đầy
Trời trắng mây bay
Biển xanh khúc hát
Các vua Hùng ngắm đất nước mà say
Nếu cha ông sống lại tháng năm này
Bao nhiêu trống đồng vỗ vòm trời rộng
Bao nhiêu chiêng cồng nghênh ngả rừng sâu
Tổ tiên cùng con cháu bên nhau
Áo bào bên áo lính
Bánh chưng, bánh dày chất thành núi lớn
Chum, hũ lâu đời đong đầy rượu mời nhau
Chưa phải sang xuân mà xác pháo ngập đường
Kỷ nguyên mới đã về trên đất nước
Lửa cháy suốt đêm dài thoả thích
Ngày đỏ trời nghìn cây số cờ bay
Đất nước mình thống nhất từ đây
Cỏ đã xoá dấu giày xâm lược
Tên đất, tên sông ép dày sử sách
Đội ngũ Sư đoàn núi dàn quân
Bức trường thành chất ngất Trường Sơn
Ba dân tộc vai kề vai bè bạn
Chung máu đổ, khổ đau hy vọng
Chung màu da bán đảo chẳng chia miền
Hỡi ngọn lửa đêm đêm từ heo hút cánh rừng
Tôi yên hơn mọi hành tinh xa lạ
Hỡi đỉnh núi in dấu chân người lính
Tôi nhặt về bao nhiêu lời ca
Viết lên áo lính, viết lên màu cờ
Viết cùng dấu chân trải dặm đất
Viết năm chiến tranh, viết ngày gieo hạt
Viết lên trời cao vằng vặc dải Ngân Hà…
Anh Còn Nhớ Lũy Tre Làng Xưa
Tác Giả: Lê Văn Hùng
Bờ lũy tre làng anh nhớ không?
Tuổi thơ anh đuổi bắt đông đông,
Em còn bé nhỏ ngây thơ quá,
Đã biết gì đâu… nhớ với trông?
Bên lũy tre làng cạnh bờ sông,
Tiếng mẹ ru… mênh mông mái chèo:
“Ra về nhớ nón anh treo,
Nhớ nhà anh ở, nhớ pheo anh trồng…”
Dưới lũy tre làng cháu nghe ông,
Dạy từng câu hát, cháu con rồng:
“Đến đây ông lập trung quân,
Để cho nam nữ vui xuân hội này…”
Trong lũy tre dày thật mê say,
Đàn ve rả rích suốt đêm ngày,
Trưa hè oi ả như ngưng lại,
Chỉ trẻ con thôi chạy… tồng ngồng.
Bờ lũy tre làng anh nhớ không?
Bây giờ nó đã hóa bê tông,
Đâu còn bóng mát cho em đứng,
Chờ ngóng tin anh, đón tin mừng…
Gợi ý thêm 🌵 Thơ Về Cây Dừa🌵 Những Bài Thơ Ngắn Hay Nhất
Những Bài Thơ Về Cây Tre Ngắn
Nhất định đừng bỏ qua trọn bộ Những Bài Thơ Về Cây Tre Ngắn:
Nguồn: sưu tầm
Công anh đi sớm về trưa
Mòn đường chết cỏ vẫn chưa gặp tình
Khuyên anh đừng ở một mình
Cây tre có bụi huống chi mình lẻ loi
Nhờ trời mưa thuận gió hòa
Nào cày nào cấy trẻ già đua nhau
Chim, gà, cá, lợn, cành cau
Mùa nào thức nấy giữ màu nhà quê.
Ai ơi đừng phụ mụt măng
Mụt măng có nhỏ cũng bằng cây tre
Đường đi những suối cùng khe,
Sao người chả bắc cây tre làm cầu?
Cầu nào đưa rể đón dâu?
Để ta đi lại cùng nhau một nhà.
Làng tôi có luỹ tre xanh,
Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng.
Bên bờ vải, nhãn hai hàng,
Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng.
Bài Thơ Cây Tre Trăm Đốt Bất Hủ
Tiếp tục bài viết là Bài Thơ Cây Tre Trăm Đốt Bất Hủ:
Cây Tre Trăm Đốt
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Có anh chàng nghèo khó
Đi ở cho phú nông
Lão phú nông giàu có
Nhưng thường hay bòn công.
Anh trai cày cần mẫn
Lại khoẻ mạnh, hiền lành
Lão nghĩ cách lường lận
Không trả công cho anh.
Cô con gái của lão
Rất thuỳ mị, nết na
Lão gọi anh và bảo:
“Con làm việc cho ta.
Phải siêng năng, nổ lực
Để thóc lúa đầy bồ
Sau ba năm gắng sức
Ta sẽ gả con cho.”
Thế là kể từ đó
Anh làm ngày, làm đêm
Nhà lão càng giàu có
Thóc cứ đầy, đầy thêm.
Ngay khi trời chưa sáng
Anh đã thức dậy rồi
Bao nhiêu việc đồng áng
Đều một tay anh thôi.
Chiều về nhà hì hụi
Nào gà vịt, bò trâu
Rồi gánh nước, bửa củi…
Đến trăng treo đỉnh đầu.
Ngày qua rồi tháng lại
Ba năm đã đến kỳ
Lời hứa gả con gái
Lão chẳng nhắc nhở chi.
Có một tay phú hộ
Thường hay đến chơi nhà
Thấy lão giàu vô số
Muốn kết nghĩa thông gia.
Cả hai nhà giao ước
Ngày cưới cũng định rồi
Tìm cách gạt anh trước
Việc cưới hỏi mới xuôi.
Muốn anh đi biệt tích
Về chẳng kịp trở tay
Lão phú nông vờ vịt
Bảo cùng anh trai cày.
“Ta không đòi tiền bạc
Cũng chẳng thách ruộng vườn
Lễ vật ta hơi khác
Chỉ cây tre bình thường.
Nhưng phải đủ trăm đốt
Con vào tận rừng sâu
Tìm được tre trăm đốt
Thì đem về đón dâu.”
Anh trai cày mừng rỡ
Vác rựa vào rừng ngay
Tre rừng ôi đủ cỡ
Nhưng trăm đốt?-Khó thay!
Anh cứ đi, đi mãi
Vượt qua suối, qua đèo
Bao nhọc nhằn nếm trải
Lại lắm nỗi gieo neo.
Phần hai lão giàu có
Lừa được anh trai rồi
Gấp rút mời hai họ
Làm lễ cưới ngay thôi.
Anh trai cày tội nghiệp
Cứ đốn tre không ngừng
Không đủ, lại đốn tiếp
Tre trăm đốt?- Chưa từng!
Vừa mệt vừa thất vọng
Anh ngồi khóc giữa rừng
Cả một khu rừng rộng
Tiếng khóc anh vang lừng.
Bụt hiện ra và hỏi:
“Sao con khóc nơi đây?”
Anh kể hết mọi nỗi
Bụt cười nhìn chàng trai.
“Con không cần phải gấp
Cứ chặt trăm đốt tre
Hô khắc nhập, khắc nhập
Sẽ có ngay cây tre.”
Anh trai cày chân chất
Liền đốn tre làm ngay
Trăm đốt tre dính chặt
Thành cây tre rất dài.
Anh hỏi: “Tre dài quá
Làm sao vác về nhà?”
Bụt bảo: “Không sao cả
Con làm theo lời ta.
Hô khắc xuất, khắc xuất
Những đốt tre rời ra
Tìm dây rừng bó chặt
Cứ thế đem về nhà.”
Anh làm theo lời Bụt
Tre lập tức rời ra
Anh vui mừng hết sức
Thong thả gánh về nhà.
Tiệc cưới đang rôm rả
Anh gánh tre đi vào
Lão phú nông hoảng quá
Cả tiệc cưới xôn xao.
Anh vào trình sính lễ
Là một trăm đốt tre
Mọi người chờ có thế
Kéo hết ra sau hè.
Lão chửi: “Tại mày dốt
Hay mày chưa kịp nghe?
Tao bảo tre trăm đốt
Đâu phải trăm đốt tre?”
Anh trai cày lặng lẽ
Nối dài các đốt tre
Hô “khắc nhập”khe khẽ
Lập tức thành cây tre.
Chuyện lạ chưa từng gặp
Lão chủ men tới gần
Anh liền hô khắc nhập
Lão dính chặt vào thân.
Cùng chạy đến khẩn cấp
Chàng rể và thông gia
Anh cũng hô khắc nhập
Dính chùm hết cả ba.
Chúng la khóc inh ỏi
Anh ung dung đứng nhìn
Cô con gái xin lỗi
Cầu xin tha cha mình.
Lão hứa huỷ hôn ước
Gả con gái cho anh
Anh trai cày thắng cuộc
Đọc “khắc xuất” thật nhanh.
Lão chủ tức muốn chết
Vẫn bấm bụng gả con
Bàn tiệc có sẵn hết
Anh trai cày sướng rơn.
Anh trai cày được vợ
Chuyện hiếm có trên đời
Lão phú nông tráo trở
Cũng không qua ý trời.
Hai vợ chồng sống tốt
Nên hạnh phúc bên nhau
Chuyện cây tre trăm đốt
Lưu truyền mãi về sau.
Chia sẻ cho bạn đọc 🌿Bài Thơ Cây Dừa🌿 ý nghĩa
Bài Thơ Về Cây Tre Của Nguyễn Duy
Có thể các bạn sẽ yêu thích Bài Thơ Về Cây Tre Của Nguyễn Duy:
Tre Việt Nam
Tác giả: Nguyễn Duy
Tre xanh,
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh.
Thân gầy guộc, lá mong manh,
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?
Ở đâu tre cũng xanh tươi,
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu.
Có gì đâu, có gì đâu,
Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều.
Rễ siêng không ngại đất nghèo,
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù.
Vươn mình trong gió tre đu,
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành.
Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh,
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm.
Bão bùng thân bọc lấy thân,
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau tre không ở riêng,
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người.
Chẳng may thân gãy cành rơi,
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng.
Nòi tre đâu chịu mọc cong,
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường.
Lưng trần phơi nắng phơi sương,
Có manh áo cộc tre nhường cho con.
Măng non là búp măng non,
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre.
Năm qua đi, tháng qua đi,
Tre già măng mọc có gì lạ đâu.
Mai sau,
Mai sau,
Mai sau…
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.
Bài Thơ Về Cây Tre Của Thép Mới
Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm Tác Phẩm Về Cây Tre Của Thép Mới:
Cây tre Việt Nam
Tác giả: Thép Mới
Cây tre là người bạn thân của nông thôn Việt Nam, bạn thân của nhân dân Việt Nam.
Nước Việt Nam xanh muôn ngàn cây lá khác nhau. Cây nào cũng đẹp, cây nào cũng quý, nhưng thân thuộc nhất vẫn là cây tre nứa. Tre Đồng Nai, nứa Việt Bắc, tre ngút ngàn Điện Biên Phủ, luỹ tre thân mật làng tôi… đâu đâu ta cũng có nứa tre làm bạn.
Tre, nứa, trúc, mai, vầu mấy chục loại khác nhau, nhưng cùng một mầm non măng mọc thẳng. Vào đâu tre cũng sống, ở đâu tre cũng xanh tốt. Dáng tre vươn mộc mạc, màu tre tươi nhũn nhặn. Rồi tre lớn lên, cứng cáp, dẻo dai, vững chắc. Tre trông thanh cao, giản dị, chí khí như người.
Nhà thơ có lần ca ngợi: Bóng tre trùm mát rượi. Bóng tre trùm lên âu yếm làng, bản, xóm, thôn. Dưới bóng tre của ngàn xưa, thấp thoáng mái đình mái chùa cổ kính. Dưới bóng tre xanh, ta gìn giữ một nền văn hoá lâu đời. Dưới bóng tre xanh, đã từ lâu đời, người dân cày Việt Nam dựng nhà, dựng cửa, vỡ ruộng, khai hoang. Tre ăn ở với người, đời đời, kiếp kiếp. Tre, nứa, mai, vầu giúp người trăm nghìn công việc khác nhau. Tre là cánh tay của người nông dân:
Cánh đồng ta năm đôi ba vụ
Tre với người vất vả quanh năm.
Tre với người như thế đã mấy nghìn năm. Một thế kỷ “văn minh”, “khai hoá” của thực dân cũng không làm ra được một tấc sắt. Tre vẫn phải còn vất vả mãi với người. Cối xay tre nặng nề quay, từ nghìn đời nay, xay nắm thóc.
Trong mỗi gia đình nông dân Việt Nam, tre là người nhà, tre khăng khít với đời sống hàng ngày.
Giang chẻ lạt, buộc mềm, khít chặt như những mối tình quê cái thuở ban đầu thường nỉ non dưới bóng tre, bóng nứa:
Lạt này gói bánh chưng xanh
Cho mai lấy trúc, cho anh lấy nàng…
Tre còn là nguồn vui duy nhất của tuổi thơ. Các em bé còn có đồ chơi gì nữa ngoài mấy que chuyền đánh chắt bằng tre.
Tuổi già hút thuốc làm vui. Với chiếc điếu cày tre là khoan khoái. Nhớ lại vụ mùa trước, nghĩ đến những mùa sau, hay nghĩ đến một ngày mai sẽ khác…
Suốt một đời người, từ thuở lọt lòng trong chiếc nôi tre, đến khi nhắm mắt xuôi tay[9], nằm trên giường tre, tre với mình, sống có nhau, chết có nhau, chung thuỷ.
Như tre mọc thẳng, con người không chịu khuất.
Người xưa có câu: “Trúc dẫu cháy, đốt ngay vẫn thẳng”. Tre là thẳng thắn, bất khuất! Ta kháng chiến, tre lại là đồng chí chiến đấu của ta. Tre vốn cùng ta làm ăn, lại vì ta mà cùng ta đánh giặc.
Buổi đầu, không một tấc sắt trong tay, tre là tất cả, tre là vũ khí. Muôn ngàn đời biết ơn chiếc gậy tầm vông đã dựng lên thành đồng Tổ quốc! Và sông Hồng bất khuất có cái chông tre.
Gậy tre, chông tre chống lại sắt thép của quân thù. Tre xung phong vào xe tăng, đại bác. Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín. Tre hi sinh để bảo vệ con người. Tre, anh hùng lao động! Tre, anh hùng chiến đấu!
(…) Nhạc của trúc, nhạc của tre là khúc nhạc của đồng quê. Nhớ một buổi trưa nào, nồm nam cơn gió thổi, khóm tre làng rung lên man mác khúc nhạc đồng quê.
Diều bay, diều lá tre bay lưng trời…
Sáo tre, sáo trúc vang lưng trời…
Gió đưa tiếng sáo, gió nâng cánh diều.
Trời cao lồng lộng, đồng ruộng mênh mông hãy lắng nghe tiếng hát giữa trời cao của trúc, của tre…
“Tre già măng mọc”. Măng mọc trên phù hiệu ở ngực thiếu nhi Việt Nam, lứa măng non của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà.
Các em, các em rồi đây lớn lên, sẽ quen dần với sắt, thép và xi măng cốt sắt.
Nhưng, nứa, tre sẽ còn mãi với các em, còn mãi với dân tộc Việt Nam, chia bùi sẻ ngọt của những ngày mai tươi hát, còn mãi với chúng ta, vui hạnh phúc, hoà bình.
Ngày mai, trên đất nước này, sắt, thép có thể nhiều hơn tre, nứa. Nhưng, trên đường trường ta dấn bước, tre xanh vẫn là bóng mát. Tre vẫn mang khúc nhạc tâm tình. Tre sẽ càng tươi những cổng chào thắng lợi. Những chiếc đu tre vẫn dướn lên bay bổng. Tiếng sáo diều tre cao vút mãi.
Cây tre Việt Nam! Cây tre xanh, nhũn nhặn, ngay thẳng, thuỷ chung, can đảm. Cây tre mang những đức tính của người hiền là tượng trưng cao quý của dân tộc Việt Nam.
Chùm Thơ Vui Về Cây Tre Hài Hước
Nếu bạn đang tìm kiếm Chùm Thơ Vui Về Cây Tre Hài Hước thì cùng tham khảo những bài thơ sau nhé!
Nguồn: sưu tầm
Chém tre đan nón ba tầm
Để cho chị đội qua rằm tháng giêng
Tình nhân ghé nón đi qua
Đôi hàng nước mắt nhỏ ra ròng ròng
Thà rằng chẳng biết cho xong
Bên này sông có trồng bụi sả
Bên kia sông ông xã trồng một bụi tre
Trách ai làm bụi tre nó ngã, bụi sả nó sầu
Phải chi ngoài biển có cầu
Cho anh ra đó giải đoạn sầu cho em
Ba đời bảy họ nhà tre
Hễ cất lấy gánh nó đè lên vai
Ba đời bảy họ nhà khoai
Dù ngọt dù bùi cũng phải lăn tăn
Đóng tre căng bạc giữa đồng
Các anh pháo thủ xoay nòng súng lên
Súng anh canh cả trời đêm
Để cho trăng đẹp toả lên xóm làng.
Tìm hiểu thêm ✨Thơ Về Cây Cau✨ Tuyển Tập 20+ Bài Hay Nhất
Thơ Chế Về Cây Trúc Vui Nhộn
Xin tổng hợp cho bạn đọc thêm danh sách những bài Thơ Chế Về Cây Trúc Vui Nhộn:
Nguồn: sưu tầm
Tựa như cây trúc ngoài đồng
Trâu dòm thấy ngán, người trông thấy thèm.
Hỏi đâu trúc mọc bờ ao
Ai xinh, ai đứng nơi nào cũng xinh
Hỏi đâu táo rụng sân đình
Sầu ai đong đấu cho mình đến vay!
Đợi chờ trúc ở với mai
Đợi chờ anh ở với ai chưa chồng
Khá khen thằng nhỏ trớ trêu
Chặt trúc cụt ngọn cắm nêu nhà nàng
Cây trúc đứng dựa bực sông, trời giông cây trúc lật
Phải chi anh ở gần, dầu cực cũng ưng
Tuyển Tập Thơ Về Tre Trúc Đặc Sắc
Cùng thưởng thức Tuyển Tập Thơ Về Tre Trúc Đặc Sắc:
Nguồn: sưu tầm
Muốn ăn măng trúc măng giang
Măng tre măng nứa cơm lam thì chèo
Người xuôi lên thác xuống đèo
Chim kêu núi nọ, vượn trèo non kia
Những là lên miếu xuống nghè
Để tôi đánh trúc đánh tre về trồng
Tưởng rằng nên đạo vợ chồng
Nào ngờ nói thế mà không có gì
Trồng tre, trồng trúc hai hàng
Trồng cây vạn thọ cho chàng bẻ bông
Chùm Thơ Về Cây Trúc Độc Đáo
Tiếp theo đây là Chùm Thơ Về Cây Trúc Độc Đáo:
Thơ Cho Cây Trúc
Tác giả: Thiên Ân
CÂY TRÚC nằm trong tứ quý
Hình tượng TÙNG , CÚC , TRÚC ,MAI
Đôi mắt quê hương giản dị
Dấu chân ai thả đêm ngày ?
Bất khuất , kiên cường , chính trực
Bão giông nào có lung lay
Mộc mạc đơn sơ rắn rỏi
Vẫn còn buông dáng mảnh mai
Bộ rễ bám sâu cứng cáp
Tươi xanh in bóng vai mềm
Con đường tuổi thơ chầm chạp
Dần trôi vào chốn bình yên
CÂY TRÚC nghiêng nghiêng bóng mát
Ngày em chải tóc bên đời
Nhạc tình gieo trăm khúc hát
Thế là ửng đỏ đôi môi
Chiều chiều gió đèo mây ngủ
Hàng TRÚC ngày ấy còn đây
Vòng tay yêu thương đã cũ
Rong rêu lặng lẽ mọc đầy
Bỏ mặc quê hương sương khói
Áo quê người đã thay màu
Lặn sâu phồn hoa đô hội
Tình đầu ai nhuộm màu đau
Khi Em Thêm Một Lần Chồng
Tác giả: Đặng Vương Hưng
Thế là cây trúc còn xinh
Như ngày xưa ấy
Chúng mình
mới yêu
Thế là mong nhớ bao nhiêu
Ta mang đánh đổi
những chiều…
Ngẩn ngơ
Thế là thêm một tứ thơ
Tình tang, dang dở
Dại khờ
Hư không …
Khi em thêm một lần chồng
Ngập ngừng, mây trắng
Trên đồng
Lại bay….
Vịnh Cây Trúc
Tác giả: Bạch-Loan
Thân thẳng tư niên đứng dưới trời
Nhìn dòng thế sự nhọc nhằn trôi
Tâm hư há ngại đời ô trọc
Tiết trực nào mơ cảnh rạng ngời
Đông đến không hờn cơn gió lộng
Hè sang chẳng sợ giọt mưa rơi
Trăm năm vẹn giữ lòng son sắt
Đợi khúc âu ca dậy tiếng cười
Tuyển chọn danh sách bài 🔰Bài Thơ Về Cây Lúa🔰Tuyển Tập 55+ Bài Hay Nhất
Thơ Về Trúc Quân Tử Thú Vị
Bên dưới là chùm Thơ Về Trúc Quân Tử Thú Vị mà bạn đọc không nên bỏ lỡ!
Trúc quân tử
Tác giả: Lê Thánh Tông
Giống lạ Giang Lăng đã được dành.
Một mai năng chiếm được cao danh.
Lòng không, chẳng vả phô niềm tục,
Khí cứng hằng thìn một tiết thanh.
Sớm còn đeo chim phượng đỏ,
Khuya chờ mọc cháu rồng xanh.
Kham chi thế gọi là quân tử.
Sương tuyết nào hề bén mình?
Trúc quân tử
Tác giả: Đông Hồ
Cơn mưa vừa mới tạnh
Cành trúc ngã bên đường
Quân tử nghiêng mình xuống
Đi qua ta cúi đầu
Không đề
Tác giả: chưa rõ
Ai chơi ta cũng chơi cùng,
Chơi trúc quân tử, chơi tùng trượng phu.
Những Câu Thơ Về Cây Trúc Hay
Dành tặng bạn đọc của Thohay.vn Những Câu Thơ Về Cây Trúc Hay:
Ba mươi súc miệng ăn chay
Sáng ngày mồng một dựng cây trúc đài
Lâm râm khấn vái Phật Trời
Biết đâu có nắng mà phơi quần hồng
Ai ơi, hãy hoãn lấy chồng
Để cho trai gái dốc lòng đi tu
Chùa này chẳng có Bụt ru
Mà đem chuông khánh treo chùa Hồ Sen
Anh bứng cây trúc anh trồng cây trắc
Chẳng may chỗ đất xấu, trúc mục trắc tàn
Anh ở sao cho đá nọ thành vàng
Trước hiển vinh cha mẹ, sau đến nàng mới ưng
Trăm năm ai chớ phụ ai
Chỉ thêu nên gấm, sắt mài nên kim
Trên trời biết mấy thứ chim
Đã loan với phụng đừng tìm chìa vôi
Trồng trúc xin chớ xén chồi
Thương anh thì chớ đứng ngồi với ai!
Thơ Đường Về Cây Trúc Hay Nhất
Chần chừ gì nữa mà không xem ngay tuyển tập Thơ Đường Về Cây Trúc Hay Nhất:
Họa trúc ca
Tác giả: Bạch Cư Dị
Trong loại cây, tre khó vẽ thay,
Bao nhiêu người vẽ, giống chi này.
Chỉ Tiêu lang hoạ là như thật,
Duy nhất một người múa bút hay.
Họ vẽ thân tre dày dặn mập,
Tre Tiêu mảnh khảnh, đốt cao ngay.
Họ cho nhánh yếu mềm như chết,
Tiêu hoạ cành linh hoạt lả lơi.
Không gốc mà nguồn sống tốt tươi,
Không măng, nhưng bút tả chân tài.
Nghiêng ven nước một bờ đê ruộng,
Hai khóm rậm mười lăm ngọn cây.
Người đẹp ấy không quên điểm phấn,
Thầm buồn, chịu đựng gió sương lay.
Ngẩng đầu nhìn chẳng tin tranh hoạ,
Tai lắng nghe, dường tiếng gió may.
Khóm bảy cây đàng tây cứng cỏi,
Nơi chùa Thiên Trúc, khe đá gặp rồi thay?
Tám cây đông dáng lạnh lùng khác,
Nhớ trúc Tương phi se mưa gió ngậm ngùi.
Dáng đẹp, tâm cao ai mấy hiểu,
Nghĩ về ông tán thán suông thôi.
Tiêu lang hỡi! tiếc ông già lão,
Mờ mắt, run tay tóc tuyết phai.
Thật tuyệt khí thần ông lúc ấy,
Hẳn thành báu vật bức tranh đây.
Đề Phượng Hoàng sơn
Tác giả: Thái Thuận
Đời thịnh phượng hoàng sao vắng bóng?
Ngô đồng rụng sạch, thước cô đơn!
Gió quân tử trúc đầy sân mát
Lạnh trượng phu tùng mấy kẻ hơn
Thường đóng cửa chùa vì sợ cọp
Nhiều moi núi đá bởi tìm son
Gặp nhau chưa hẹn ngày treo mũ
Linh Triệt cười ta, đáp chỉn khôn!
Chia Sẻ Đến Bạn 😍Bài Thơ Về Cây Xanh😍 Cho Trẻ Mầm Non
Chùm Thơ Về Cây Trúc Nhật Ý Nghĩa
Nhất định đừng bỏ lỡ Chùm Thơ Về Cây Trúc Nhật Ý Nghĩa:
Tìm Lại Vần Thơ
Tác giả: Trinhcamle
Dạo theo con chữ
Song tứ dẫn đường
Lục về tìm bát yêu thương
Người về tìm lại mùi hương năm nào
Lao xao câu hát
Lục bát quê mình
Ngày xưa cây trúc rất xinh
Bây giờ trúc lại vẫy mình gặp ta
Môi hoa vừa nở
Trăn trở sao đành
Nước, trời, cây lá xanh xanh
Câu vần réo gọi thác ghềnh nào ngăn…
Lăn tăn sóng gợn
Lởn vởn bóng mây
Hồn thơ ngày cũ còn đây
Yêu thương một thuở vẫn đầy ngăn tim
Xưa
Tác giả: Trần Đức Phổ
Em xưa cùng với tôi xưa
Đã từng tay nắm, đã ưa mắt nhìn
Em xưa cây trúc xinh xinh
Cho tôi đứng cạnh chung tình làm đôi
Em xưa đóa mộng thắm tươi
Cho tôi hương sắc của thờI thanh xuân
Em xưa suối nước trong ngần
Cho tôi soi bóng phù vân đời mình
Nhắc làm chi chữ chung tình
Trăm năm gương vỡ chẳng lành như xưa!
Tuyển Tập Thơ Về Cây Trúc Đào Độc Đáo
Ngay sau đây Thohay.vn xin chia sẻ đến bạn đọc Tuyển Tập Thơ Về Cây Trúc Đào Độc Đáo:
Trúc đào
Tác giả: Nguyễn Tất Nhiên
Trời nào đã tạnh cơn mưa
Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn
Nhà người tôi quyết không sang
Thù người tôi những đêm nằm nghiến răng
Quên người – nhất quyết tôi quên
Mà sao gặp lại còn kiên nhẫn chào
Chiều xưa có ngọn trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em
Mùa thu lá rụng êm đềm
Như cô với cậu cười duyên dại khờ
Bởi vì hai đứa ngây thơ
Tình tôi dạo ấy là… ngơ ngẩn nhìn
Thế rồi trăng sáng lung linh
Em mười sáu tuổi giận hờn vu vơ
Sang năm mười bảy không ngờ
Tình tôi nít nhỏ ngồi mơ cũng thừa
Tôi mười bảy tuổi buồn chưa
Đầu niên học mới dầm mưa cả ngày
Chiều nay ngang cổng nhà ai
Nhủ lòng tôi chỉ nhìn cây trúc đào
Nhưng mà không hiểu vì sao
Gặp người xưa lại nhìn nhau mỉm cười?
Thi khúc “Trúc Đào”
Tác giả: Anh Bằng
Chiều xưa có ngọn trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em
Chiều thu gió lạnh êm đềm
Mùa thu lá rụng cho mềm chân em
Tại vì hai đứa ngây thơ
Tình tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nhìn
Nhìn vầng trăng sáng lung linh
Nhìn em mười sáu như cành hoa lê
Rồi mùa thu ấy qua đi
Chợt em mười tám chợt nghe lạnh lùng
Thuyền đành xa bến sang sông
Hàng cấy trút lá tình đi lấy chồng
Chiều nay nhớ ngọt trúc đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân em
Người đi biết về phương nào
Bỏ ta với ngọn trúc đào bơ vơ.
Trúc đào
Tác giả: Thanh Hùng
Nhà bên có ngọn trúc đào
Bên này ai ngóng mà nao nao lòng
Để người thờ thẩn trông mong
Lá rơi từng chiếc bay vòng qua sân
Nhớ ai mà cứ ngại ngần
Muốn tìm ai đó vần lân chuyện trò
Bất ngờ trời đổ mưa to
Nhà bên khép cửa thập thò ngó sang
Từ lâu để ý nhà nàng
Nhưng mà lại sợ đa mang u sầu
Sợ nàng không hiểu được đâu
Sợ cha mẹ nhận cau trầu người ta
Chiều hôm gió thổi là đà
Trúc đào hoa nở lân la bên rào
Lén nhìn mà dạ ước ao
Ước chi em ấy nhìn vào mắt tôi
Thương em trong dạ bồi hồi
Mong rằng em được cùng tôi sánh cùng
Ta cùng thắm mối tình chung
Để cho đêm hết lạnh lùng nhớ nhau
Ngờ đâu dạ héo dàu dàu
Mẹ nàng mới nhận trầu cau của người.
Bóng trúc đào
Tác giả: Tú Yên
Sáng nay ra ngoài ngõ
Nghe thoang thoảng mùi hương
Trúc Đào đang nở rộ
Cánh lả mềm hơi sương
Cây Trúc Đào của Mẹ
Biết con gái yêu hoa
Đi cùng làng, cuối xóm
Xin lấy, mang về nhà
Năm năm rồi tháng tháng
Cành lá mượt mà xanh
Góc sân nhà nồng đượm
Tình yêu Mẹ luôn dành…
Khi mùa mưa khép lại
Là Trúc Đào đơm bông
Mỗi khi ra ngoài ngõ
Tôi nhớ gì – mênh mông ?
Sáng nay ra trước cửa
Ngạt ngào hương Trúc Đào
Hồng hồng…bao cánh mỏng
Ôi xinh – xinh làm sao.
Cây Trúc Đào của Mẹ
Trồng cho tôi ngày xưa
Như Mẹ hiền đứng đó
Trông chừng tôi sớm trưa.
Trúc đào
Tác giả: Nguyên Thạch
Thu sang, có nhánh trúc đào
Nở hoa giữa phố, biết vào tay ai
Trăng Thu trĩu gánh đôi vai
Gánh sang góc phố cùng vài lời yêu
Một liều, trăm thứ cũng liều
Nàng ơi, tim đã lỡ yêu mất rồi
Người ơi có hiểu lòng tôi
Nhìn nàng tôi cứ bồi hồi nhớ nhung..
Mơ rằng mai bước đường chung
Ấm êm chia sẻ, lạnh lùng tôi mang
Thu qua rồi đến Đông ngàn
Gió Đông ươm giấc mộng vàng Xuân trao
Hò ơ… tình Trúc nghĩa Đào
Tình tơ hạnh phúc quyện vào trăm năm
Tình tôi ấp ủ âm thầm
Xem như một mối tình câm yêu người.
Mùa Xuân Đào lại nở tươi
Tóc bồng áo trắng, có người sang sông
Tiễn em, cay đắng cả lòng
Bờ lau Cuốc gởi theo dòng ưu tư…
Bỏ túi thêm Chùm ❤️️ Thơ Cỏ Cây Hoa Lá ❤️️ Chùm 30+ Bài Thơ Cỏ Dại
Ca Dao Tục Ngữ Về Cây Tre Ấn Tượng
Tiếp tục bài viết là tuyển tập Ca Dao Tục Ngữ Về Cây Tre Ấn Tượng:
Tre thì làm bạn với pheo
Bác mẹ ta nghèo, nên dễ thương nhau
Tối trời tôi không sợ chi ma
Vườn hoang cũng lội, tre là ngà cũng chui
Tre thì làm bạn với bương
Cùng vào một lạch, một luồng dễ đi
Cây tre non chẻ lạt chàng ơi
Thiếp phải lòng mặc thiếp, chớ cười thiếp chi
Gió thổi re re, cây tre chộ nguyệt
Anh có thương em, từ biệt chốn này
Cây tre lóng cụt lóng dài
Anh lấy em vì bởi ông mai lắm lời
Khăn điều cột ngọn cây tre
Trăm gươm kề cổ quyết ve cô nàng
Tám xóm nhóm lại hai phe
Chẻ nửa cây tre bắc cầu một cột
Ca Dao Tục Ngữ Về Cây Trúc Sâu Sắc
Nhất định đừng bỏ qua trọn bộ Ca Dao Tục Ngữ Về Cây Trúc Sâu Sắc:
Khi đi trúc mọc le te,
Khi về trúc đã cánh bè giữa sông
Gió đưa bụi trúc ngã quì
Ba năm trực tiết còn gì là xuân!
Tháng giêng trồng trúc
Tháng lục trồng tiêu
Đến đây thì ở lại đây
Bao giờ trúc mọc thành cây thì về
Gió đưa bụi trúc ngã quỳ
Thương cha phải chịu lụy dì, dì ơi!
Trồng trúc xin chớ xén chồi
Thương anh thì chớ đứng ngồi với ai
Dốc lòng trồng trúc ngay hàng
Ai dè trúc mọc lộn đàng khó coi
Ai làm trúc võ mai sầu
Đào tơ liễu yếu bên cầu vì ai
Chia sẻ thêm đến bạn đọc 🍁Ca Dao Con Cò Về Người Phụ Nữ🍁 25+ Bài Về Con Cò