Thơ Về Chùa Thầy, Chùa Một Cột, Chùa Trấn Quốc [Chùa Bái Đính]

Thơ Về Chùa Thầy, Chùa Một Cột, Chùa Trấn Quốc ❤️️ Chùa Bái Đính ✅ Tặng Bạn Chùm Thơ Hay Về Ngôi Chùa Thầy Và Các Chùa Nổi Tiếng Ở Hà Nội.

Thơ Về Chùa Thầy 

Chia sẻ cho bạn những bài thơ hay nhất về ngôi chùa Thầy đất Hà Thành.

Chùa Thầy
Tác giả: Nguyễn Đình Tráng

Non xanh, nước biếc, mây trời
Chùa thiêng thiêng tự bao đời cha ông.
Núi cao trải tựa thân rồng
Kỳ sơn thập lục phụng lân chầu về.
Nơi thầy hóa kỵ xưa kia
Động thiêng tích cũ còn đây hỡi người.
Thần Quang hang động một thời
Sứ quân ngã xuống đề đời xót thương.
Ngàn năm vết tích bể xương
Còn đây dòng máu vẫn vương oan hồn.
Núi cao đâu ngại chân chồn
Rộng xem toàn cảnh xóm thôn xứ Sài.
Chuông chùa Một Mái bên tai
Tiếng ngân vang gợi bước ai tìm về.
Cầu mong đức Phật chở che
Cho người Phật tử vẹn bề đôi bên.
Thập phương du khách bao miền
Mời thăm di tích linh thiêng chùa Thầy.

Hội chùa Thầy
Sưu tầm

Gái chưa chồng trông hang Cắc Cớ,
Trai chưa vợ nhớ hội chùa Thầy.
Ai mà chưa có người yêu,
Vào hang Cắc Cớ đến chiều có ngay.
Đu tiên mới dựng năm nay,
Cô nào hay hát kỳ này hát lên.
Tháng ba nô nức hội đền,
Nhớ ngày giỗ tổ bốn nghìn năm nay.
Dạo xem phong cảnh trời mây
Lô, Đà, Tam Đảo cũng quay đầu về.
Khắp nơi con cháu ba kỳ,
Kẻ đi cầu phúc, người đi cầu tài.
Sở cầu như ý ai ai,
Xin rằng nhớ lấy mùng mười tháng ba.
Nhớ ngày mùng bảy tháng ba,
Trở vào hội Láng, trở ra hội Thầy.

Chơi chùa Thầy
Tác giả: Nhàn Khanh

Qua khắp non xanh đến núi Thầy,
Càng trông phong cảnh lại càng say.
Chợ Trời họp những bao giờ nhỉ?
Động Thánh tu còn dấu cũ đây.
Ngoài cửa đài tiên hoa rủ mát,
Trong chùa toà Phật khói hương bay.
Kìa hang Cắc Cớ vui truyền mãi,
Thiên hạ đua nhau cái hội này.

Chơi chùa Thầy
Tác giả: Nguyễn Thượng Hiền

Mây đá ngất trời xanh một dải,
Đứng non tiên ngoảnh lại cõi hồng trần.
Kìa thành quách, nọ nhân dân,
Bóng xe ngựa mấy lần coi thấp thoáng.
Nhân hướng mộng trung tranh tướng tướng,
Ngã tòng bôi lý trịch kiền khôn.
Bóng trăng thanh vừa hé sườn non,
Chừng Nhược thuỷ, Bồng sơn đâu cũng thế.
Ngồi tính đốt ba mươi hai tuổi lẻ,
Thấy nghiêng trời, lệch bể đã bao phen.
Bước chân ra còn mến chốn lâm tuyền,
Khách du lãm có duyên cùng cảnh đẹp.
Ba mươi sáu động trời còn chưa khép,
Vẫy cung nga bắc dịp để ta lên.
Nào ai là bạn Trích Tiên.

Thăm chùa Thầy
Tác giả: dangvanhoan

Quanh quẩn, vòng vo đã tới đây
Sư Từ Đạo Hạnh, chốn chùa Thầy
Ngắm Long Trì thuỷ, chờ xem rối
Qua Nguyệt Tiên kiều, đợi bước mây
Nghe tích thiền sư, tâm thiện vứng
Nhìn xương bể hận, trí nhân dầy
Thiên đường, địa ngục, hai nơi đến
Nghiệp báo do mình, khó đổi thay.

Thăm Hội Chùa Thầy
Tác giả: Minh Tuấn

Đưa em xem hội của làng anh
hữu thủy sơn tình như bức tranh
lễ Phật đầu năm tìm duyên thắm
người vui chen chúc nguyện Tâm thành.

Chùa Thầy quanh năm người thăm viếng
di tích mấy đời mãi thắm xanh
kèo cột dựng nên chùa chính điện
núi xanh cao vút tụ Mây lành.

Thắp hương Phật Tổ cầu tâm sáng
cúi lạy Cõi Tiên miệng khấn nhanh
hòn Đá linh thiêng ban Lộc Thánh
ta Xoa lấy phép …Quả Thận xanh.

Ra thăm chốn Thủy Đình em nhé
mở hội làng thi Rối Nước xanh
trống thúc liên hồi bên nhịp hát
cảnh xưa ai diễn thật là rành.

Dẫn trò màn mở cho ngày hội
chú Tễu miệng cười thật giống anh
Thôn nữ múa xuân trên mặt nước
như em dáng liễu ngả mong manh.

Gần trưa ta rủ nhau leo núi
mây thắm còn vương lối chạy quanh
nghìn bậc gọi mời bao tuổi mộng
leo cao mà ngắm cảnh dăng thành.

Tới nơi chẳng có gì ngoài gió
mây trắng vờn bay trên tóc anh
giọt nắng vương hồng em đỏ má
Ô hay…tiếng gọi vọng…Tâm anh.

Đọc thêm những bài 🌷 Thơ Về Chùa Tam Chúc 🌷 và các sư thầy tại đây.

Thơ Về Chùa Trấn Quốc Hay

Cũng trên mảnh đát Thăng Long- Hà Nội này, bên cạnh chùa Thầy cũng có ngôi chùa Trấn Quốc nổi tiếng với tuổi đời lên đến hàng nghìn năm tuổi và bây giờ hãy thưởng thức những bài thơ về chùa Trấn Quốc cũng chúng tôi nhé.

Chùa Trấn Quốc
Tác giả: Lê Thánh Tông

Trung lập kiền khôn vững Đế đô,
Mảnh danh Trấn Quốc ở Tây Hồ.
Xuân Thu thêm có mười phần lạ,
Hoa cỏ đành hay một thức phô.
Hây hẩy hương trời thơm nữa xạ,
Làu làu đèn bụt rạng như tô,
Kìa ai đủng đỉnh làm chi đấy ?
Một tiếng kinh khua một chữ mô.

Đề Trấn Quốc tự
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Ai người đến đó, khách đài trang,
Nhẹ lướt êm êm cơn gió Nam.
Trăng nước sóng lồng sen nõn cánh,
Khói hương tàn báu hạc bay ngàn.
Rửa niềm trần tục hoa hàm tiếu,
Gợi tỉnh niềm mơ cỏ thấm xuân.
Đến cảnh quay đầu người muốn hỏi,
Đông nam tay vẫy nhạn tung đàn.

Từ lầu Trấn Quốc ngắm Hồ Tây
Tác giả: Ngô Thì Sĩ

Trước lầu hồ Lãng mênh mông trải,
Sắc nước màu non rợn ngợp mây.
Trong ráng hồ xa cò lẻ cánh,
Men bờ lối nhỏ nhóm hoa lay.
Ngày nay “hang cáo” xanh mờ cỏ,
Chuyện cũ thuyền vua sương khói bay.
Ẩn hiện thôn làng chiều bóng xế,
Bờ xa thấp thoáng mấy thuyền chài.

Vào chùa Trấn Quốc
Tác giả: Ngô Quân Miện

Hồ lặng mây trôi vờn bóng tháp
Tiếng chuông gần lại cõi xưa xa
Vào chùa hé cửa trăm năm cũ
Khép lại ngoài kia phố bụi mờ

Trấn Quốc tự
Tác giả: Bùi Cơ Túc

Sen hồng đỗ biếc bọc kim đài,
Không Lộ cầu mây mở lối này.
Tàn cuộc thơ trăng, chuông đã điểm,
Ráng mây theo hẹn, một ông chài.

Du Tây Hồ Trấn Quốc tự
Tác giả: Phạm Quý Thích

Trấn Quốc trời thu lá lắt lay
Cung xưa tĩnh mịch cỏ hoa dày
Chiều muộn ra hồ mà ngắm cảnh
Rẽ sen thuyền nhỏ hiện ra ngay

Sư về chùa Trấn Quốc
Tác giả: Vũ Tông Phan

Ven hồ chùa cổ gối bờ thanh,
Về lại từ đâu vị lão tăng.
Bờ nước ngâm nga vầng ác lặn,
Xuyên hoa khẽ động ngọn mây xanh.
Cô đơn bóng trúc ánh trăng dọi,
Chợt gặp âu trời nhận bạn lành.
Phiền não đô thành đều dứt bỏ,
Một mình siêu thoát giữa mênh mang.

Trấn Quốc tự
Sưu tầm

Trung lập càn khôn vững đế đô,
Mảng danh Trấn Quốc ở Tây Hồ.
Xuân thu thêm có mười phần lạ,
Hoa cỏ dành hay một thức phô.
Hây hẩy hương trời thơm nữa xạ,
Làu làu đèn bụt rạng như tô.
Kìa ai đủng đỉnh làm chi đấy,
Một tiếng kình khua một chữ mô.

Đề chùa Trấn Quốc
Sưu tầm

Chùa cổ nguy nga cảnh sắc tân,
Phong quang riêng chiếm góc phượng thành.
Chim kêu cổ thụ nghe trong trẻo,
Cá nhảy hồ trong lộ vẩy xanh.
Trong gió tiếng chuông lay bóng nguyệt,
Bên bờ hoa cỏ động lòng xuân.
Chẳng hay những khách vui ngày đẹp,
Bao kẻ nâng ly hỏi đạo nhân.

Lên chơi chùa Trấn Quốc ngắm Hồ Tây
Tác giả: Chu Nguyễn Lâm

Nghìn năm hồ cũ còn đây
Thiền đường chiếu rọi ánh chầy tà dương
Thuyền chài ra bến sóng dâng
Kia là mỏ phượng cỏ vương đất dầy
Sương mờ cây kết liền mây
Chim nghiêng mặt nước cánh bay gió vời
Đêm nay trăng sáng đầy vơi
Lại đem rượu đến vui chơi cảnh thiền

Sư về chùa Trấn Quốc
Tác giả: Lý Văn Phức

Bên đường chùa cổ một sư già,
Bao thuở trụ trì chẳng tính ra.
Trấn Vũ một toà nằm ấn báu,
Văn Xương soi tỏ lòng vì tha.
Gấp tay đầu gối không vương mộng,
Một gối với đèn mình vịnh thơ.
Đời hỏi thịnh suy đều chẳng đáp,
Thánh hiền sao dám nhận sư ngu.

Gửi mọi người chùm 🌷 Thơ Về Chùa Hương 🌷 và các thầy chùa tu hành ý nghĩa.

Thơ Về Chùa Bái Đính Hay Nhất

Nếu Hà Nội có chùa Thầy thì đất Ninh Bình có chùa Bái Đính nổi tiếng không kém và cũng chính vì thế chúng tôi đã tổng hợp một số bài thơ hay về ngôi chùa này cho các bạn thưởng thức.

Chùa Bái Đính
Tác giả: Lê Ba

Ngày xuân đi vãn cảnh chùa
Ghé vào Bái Đính, trời vừa tan sương
Chốn tâm linh, cõi vô thường
Gửi lòng, xin thắp nén hương cửa Thiền

Thăm chùa cổ Bái Đính
Tác giả: Huy Tùng

Đức Thánh Minh Không chọn chốn này
Lập nên chùa cổ giữa ngàn cây
Bái Đính linh thiêng và trầm mặc
Ngàn năm qua dẫu mấy đổi thay

Giếng Ngọc hôm nay vẫn trong xanh
Lòng núi chắt chiu những ngọt lành
Ai ngày xưa xây nên giếng ấy
Để ngàn đời mãi mãi tươi xanh?

Chùa ở trong hang, lưng núi cao
Một nẻo non xanh lá rì rào
Tiếng mõ cầu kinh lay vách núi
Khói hương xanh lan toả ngọt ngào

Hang Sáng thâm nghiêm giữa núi rừng
Phật ngồi an toạ quá ung dung
Thung lũng ngoài kia xanh bát ngát
Ai qua Hang Tối hãy theo cùng?

Như còn đây hơi ấm người xưa
Bài thơ trên đá của đức vua
Hào khí non sông tươi sáng mãi
Thế hệ hôm nay nguyện kế thừa

Phật pháp ngàn năm đắc nhân tâm
Cha ông mình chắc hẳn không lầm
Tư tưởng nhân văn soi sáng mãi
Qua ngàn đời vẫn cứ thâm trầm

Bái Đính ngàn năm vẫn linh thiêng
Tiếng thơm lan toả khắp mọi miền
Trang sử hào hùng còn ghi dấu
Về nơi đây, về với tổ tiên

Với các vị La Hán chùa Bái Đính
Tác giả: Tân Quảng

Đầu trần mũ nón gì đâu
Bỗng thương chư Phật dãi dầu nắng mưa
Gọi hoài các vị không thưa
Lim dim hoá đá giữa trưa Ninh Bình

Ngẩng nhìn thăm thẳm cao xanh
Cúi trông mặt đất gập gành nhấp nhô
Phật sinh ra tự nghìn xưa
Chùa thì bề bộn mới vừa xây xong

Phật ngồi Phật đứng long đong
Tưởng như đá cũng ròng ròng mồ hôi
Tay nâng máy ảnh chụp chơi
Mới hay Phật cũng đau đời như ta

Chùa Bái Đính
Sưu tầm

Bái Đính Tràng an nhất Á Đông
Người về đất phật nối theo dòng
Nam mô cứu độ đời thanh thản
Sắc sắc không không phật tự lòng
Giếng ngọc soi chung trời đất rộng
Tiếng chuông vang vọng cõi non bồng
Chim chiều sải cánh về nơi ấy
Bái đính hồn thơ tỏa núi sông.

Chùa Bái Đính
Tác giả: Thắng Dê

Du xuân chùa Bái Đính
Núi quyện sương trắng bay
Cõi Phật bao huyền thoại
Tâm hồn thổn thức lay

Cảnh tiên mờ ảo lạc
Tự xa xưa vọng về
Minh Thông ngài hiển thánh
Giữa càn khôn bộn bề

Thành tâm, con ngửa mặt
Hứng giọt nước cội nguồn
Mong bình an hạnh phúc
Đất Mẹ, tuổi hoàng hôn!

Chuông Chùa Bái Đính
Tác giả: Hồng Dương

Chùa Bái Đính non cao mây biếc
Làn sương trôi quyện tiếng chuông ngân
Gập ghềnh cao thấp bước chân
Cửa từ bi mãi non ngần cõi trong…

Tiếng than vọng từ lòng lữ khách
Dìu dắt nhau qua ngách buồn tênh
Nẻo lên lối xuống gập ghềnh
Bước chân chao liệng bồng bềnh khói sương .

Mồ hôi thấm con đường xa cách
Gió thu về tí tách mưa rây
Thương ai chân nhỏ lạc bày
Nét buồn gối mỏi khát lay lay lòng

Ngữa mặt thấy mây bồng bềnh đợi
Giọt mưa rơi vời vợi cội nguồn
Mắt cay đẫm lệ hoàng hôn
Chân trời mù mịt mây buồn giăng giăng

Chùa gieo mãi chuông ngân thánh thót
Lạnh cõi Tâm đau xót đáy lòng
Lung linh ngọn nến xa trông
Thiên đường trải rộng vườn hồng có xa?…

Trước chùa thượng can qua thế cuộc
Mở rộng lòng cố buộc niềm riêng
Bình yên nhân nghĩa cõi thiền
Cầu xin Thánh Mẫu Ao Tiên nhiễm mầu…

Chuông tháp cổ vọng lầu Bái Đính
Tiếng ngân vang chuyển dịch trong hồn
Rung lay mộng – thực vừa chôn
Vỡ oà trong cõi bềnh bồng mây tan…

Tổng hợp những bài 🌷 Thơ Về Chùa Thiên Mụ Huế 🌷 hay nhất cho bạn đọc bên cạnh những bài thơ về chùa Thầy.

Thơ Về Chùa Keo Nổi Tiếng

Rời xa vùng đất Hà Thành với ngôi chùa thầy nổi tiếng thì bây giờ chúng ta cùng đến với mảnh đất Thái Bình qua chùm thơ dưới đây để tìm hiểu về chùa keo nhé.

Chùa Keo
Tác giả: Nguyễn Đức Mậu

Chùa Keo có cây bồ đề trăm tuổi
Người quét chùa quét mãi lá vàng rơi
Mùa cây mãi xanh, đời người ngắn ngủi
Dòng sông phù du bao đợt lở bồi

Tiếng chuông chùa buông chùng đổ nhịp
Người trăm vùng nghe vọng chuông ngân
Hội chùa Keo hàng năm vẫn mở
Ai ở xa thì xin đến một lần

Áo em trắng mùa xuân này thêm tuổi
Theo bạn bè đi lễ hội chùa Keo
Mùa xuân sau em lấy chồng xứ khác
Phận gái đường xa mỏng cánh bèo

Mẹ vẫn áo nâu sồng thủa trước
Một đời người vất vả chồng con
Lối vào chùa liêu xiêu dáng mẹ
Dấu cỏ lên xanh, bậc đá mòn

Chùa Keo tự bao đời vẫn đó
Mái ngói loang màu rêu thời gian
Dòng chữ khắc trên mộ bia mờ tỏ
Vị sư già kinh phật mở nghìn trang

Hỏi tượng Phật giữa mịt mờ sương khói
Có biết trần gian lắm nắng mưa?
Kìa bông hoa báo mùa xuân mới
Kìa lá vàng rơi trước cổng chùa…

Về thăm chùa Keo
Tác giả: Huy Cận

Chiều tháng chín nắng vàng thịnh vượng
Ruộng bát ngát lúa xanh mầu cốm
Hương lúa cũng xanh đọng ánh sương chiều.
Đất mỡ màu ngọn gió cũng phì nhiêu
Như thức gọi trăm nghìn mầm mộng.
Sông Trà Lĩnh kề bên dợn sóng
Như tà áo hồng hé mở dưới the xanh
Của cánh đồng mơn mởn.
Mặt trời chênh
Chúng tôi đến thăm ngôi chùa cổ
Chân đến đây ngỡ bước về quá khứ,
Chùa đứng đây mưa gió nghìn năm.
Lòng tin xưa không còn nữa.
Những tay làm
Nên chùa đẹp vẫn rồng bay phượng múa
Trong nghìn nét vui tươi ôm dáng gỗ,
Trong búp sen vun vút gác chuông cao.
Chúng tôi, lòng con cháu tự hào
Thấy chùa đẹp nghìn năm đứng vững
Như tay cha ông nở vào cuộc sống.

Chùa năm xưa Tây bắn, cột nghiêng xiêu.
Ta sửa lại chùa; chuông cũ mang treo
Đâu phải để gọi hờ lòng tín mộ,
Mà tiếng chuông ngân tưởng chừng hơi thở
Của cha ông vượt năm tháng về đây…
Phủ rêu phong ta khêu lại ánh ngày
Đã chiếu dọi những lớp người thuở trước
Nhiều đau khổ và cũng nhiều mơ ước
Lợp lên nhau như mái ngói âm dương.
Chúng tôi ra về sóng lúa ngập đường
Lòng man mác: Từ nước non có chủ
Ta có trọn tương lai cùng quá khứ.

Trên gác chùa Keo
Tác giả: Hoàng Trung Thông

Tôi ngồi trên gác chùa Keo
Khẽ gõ chuông ngân giữa bóng chiều
Vừa lúc xóm làng vang tiếng kẻng
Nóng như hơi thở vọng hoà theo.

Ôi mấy trăm năm, người thợ khéo
Dựng chùa đúc tượng một bên sông
Bàn tay khắc nối hồn dân tộc
Những mái vờn cong, những dáng rồng.

Thời đại không còn tâm tưởng cũ
Tôi dù gõ mạnh tiếng chuông reo
Cũng không rung động như hồi kẻng
Báo buổi cày tan lúc xế chiều.

Tiếng kẻng bay dồn như gió vang
Nghe vui sao khúc nhạc xóm làng
Nghìn năm mơ ước giờ trông thấy
Ruộng đất cày chung cấy tập đoàn.

Tôi muốn hỏi các vì La hán
Dưới mái chùa rêu, mắt đắm say
Đất nước bao đời thay đổi lớn
Có từng tốt đẹp như ngày nay?

Chùa Keo Thái Bình
Tác giả: Trần Duy Ninh

Ai về lễ hội Chùa Keo!
Cạnh đê Duy Nhất dọc theo sông Hồng.
Đông Nam hữu ngạn sông Hồng
Di tích đặc biệt cảnh trông … hữu tình.

THẦN QUANG TỰ một cõi linh
Năm ấy Tân Sửu* đã sinh … ra chùa.
Đinh Hợi** đời Lý làm vua
THẦN QUANG tên đổi cho vừa lòng dân.

Ba trăm tám ba mùa xuân
Kiệt tác nghệ thuật gỗ thuần bằng lim.
Thờ Phật, thờ Thánh trong tim
Dương Không Lộ, Sư Tổ đã tìm về Keo.

Gác chuông, giếng nước trong veo
Ba tầng, tá mái, mời trèo … tham quan.
Lễ hội năm có hai lần
Mồng 4 Giêng Tết đầu xuân … lần đầu.

Tháng chín mở hội dài lâu
Mười ba cho đến đêm thâu Mười rằm.
Nhớ ngày sinh, tịch Thánh nằm
Của Dương Không Lộ “Thánh thăng về trời”.

Tỏ lòng sau trước ai ơi!
Cơm thi nấu nướng, đuổi bơi … lướt thuyền.
Kiệu kia rước Thánh, Phật hiền
Trò chơi đuổi vịt, thả chim … lên trời.

Linh thiêng một cõi đất trời
Ghé thăm quê lúa, đất thời vàng ươm.
Đông vui lễ hội tinh sương
Người người tấp lập tìm đường … về đây.

Thơm hoa, hương khói nhang bay
Cầu Trời khấn Phật, tràn đầy … bình an.
Cầu cho hạnh phúc ngập tràn
Thái Bình chuông vọng ngân vang … mọi nhà.

Ai ai cũng đẹp như hoa
Dân giầu nước mạnh, nhà nhà ấm no.
Chùa Keo cảnh đẹp như mơ
Nườm nượp Lữ khách, phù cho … đủ đầy.

Xin giới thiệu chùm 🌷 Thơ Hay Về Vãn Cảnh Chùa 🌷 Thầy cho các bạn.

Thơ Về Chùa Côn Sơn Lịch Sử

Hãy cùng ngắm cảnh chùa Côn Sơn với chúng tôi thông qua những bài thơ dưới đây để xem chùa Thầy và chùa Côn Sơn khác nhau như thế nào nhé.

Du Côn Sơn
Tác giả: Nguyễn Phi Khanh

Chống gậy lên non phủ khói mây,
Hồng trần ngoảnh lại dặm ngàn dài.
Sau mưa tiếng suối ầm ầm chảy,
Trời tạnh chướng lam quét sạch lầu.
Phù thế trăm năm đều mộng ảo,
Trộm nhàn nửa buổi hưởng tiên ngay.
Hứng tàn muốn đến chùa ta nghỉ,
Giục giả chuông chiều trăng khuyết bày.

Bài ca Côn Sơn
Tác giả: Nguyễn Trãi

Côn Sơn suối chảy rì rầm,
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai.
Côn Sơn có đá rêu phơi,
Ta ngồi trên đá như ngồi đệm êm.
Trong ghềnh thông mọc như nêm,
Tìm nơi bóng mát ta lên ta nằm.
Trong rừng có bóng trúc râm,
Dưới màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn.
Về đi sao chẳng sớm toan,
Nửa đời vướng bụi trần hoàn làm chi?
Muôn chung chín vạc làm gì,
Cơm rau nước lã nên tuỳ phận thôi.
Đổng, Nguyên để tiếng trên đời,
Hồ tiêu ăm ắp, vàng mười chứa chan.
Lại kia trên núi Thú San,
Di, Tề nhịn đói chẳng màng thóc Chu.
Hai đàng khó sánh hiền ngu,
Đều làm cho thoả được như ý mình.
Trăm năm trong cuộc nhân sinh,
Người như cây cỏ thân hình nát tan.
Hết ưu lạc đến bi hoan,
Tốt tươi khô héo, tuần hoàn đổi thay.
Núi gò đài các đó đây,
Chết rồi ai biết đâu ngày nhục vinh.
Sào, Do bằng có tái sinh,
Hãy nghe khúc hát bên ghềnh Côn Sơn.

Đêm Côn Sơn
Tác giả: Trần Đăng Khoa

Tiếng chim vách núi nhỏ dần
Rì rầm tiếng suối khi gần khi xa
Ngoài thềm rơi cái lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng
Mờ mờ ông bụt ngồi nghiêm
Nghĩ gì, ông vẫn ngồi yên lưng đền…
…Bỗng đâu vang tiếng sấm rền
Tỉnh ra em thấy trong đền đỏ hương
Ngang trời kêu một tiếng chuông
Rừng xưa nổi gió, suối tuôn ào ào
Đồi thông sáng dưới trăng cao
Như hồn Nguyễn Trãi năm nào về thăm
Em nghe có tiếng thơ ngâm…

Côn Sơn – Kiếp Bạc
Tác giả: Phạm Đình Nhân

Khí thiêng sông núi vút trời cao
Suối lượn bao quanh nước ngập sào
Kiếp Bạc non xanh phô ánh nắng
Côn Sơn suối mát chiếu ngàn sao
Ức Trai vang tiếng Bình Ngô cáo
Hưng Đạo lừng danh Sát Thát đao
Di tích hào hùng còn sống mãi
Mặc cho gió dữ với mưa rào

Nhân cùng bạn thơ Phan Long Trân chơi Côn Sơn làm bài ca Côn Sơn
Tác giả: Cao Bá Quát

Trời xuân, ôi man mác
Non xuân, ôi dặm dài
Khách chơi, chiều xách rượu
Hào khí vượt lưng trời
Bạn nói “Trên đỉnh Côn Sơn rất thanh tú
Tôi bác cùng lên thăm dấu cũ”
Trèo cao vượt hiểm, vạch đường đi
Xa chỉ ngang đầu làn cổ thụ
Giang tay, phanh áo thủng thỉnh chơi
Gió thông thổi dịu tình xa xôi
Tam Thanh, Bát Cảnh như theo đến
Đỗng Tân, Lý Bạch rộn khuyên mời
Ngẩng đầu gọi vọng về muôn thuở
Ngọn cây gió lạnh ào ào đổ
“Tử phủ” thơ vừa nhẹ tiếng ngâm
Xoã tóc thoắt lên cửa thiền ngó
Cửa thiền, trong có đài Phật Tổ
Xanh biếc làn rêu phong dấu cổ
Nghe nói nơi xưa ông Trần chơi
Núi đầy vẻ đẹp nay vẫn đó
Thấu Ngọc ven cầu lấm tấm hoa
Thanh Hư động vẳng tiếng chim ca
Ức Trai phú đấy, cùng ai đọc?
Muôn thuở danh cao, trời thẳm xa
Chỉ có vị sư đời Trần thân chẳng hoại
Mắt tuệ vằng vặc soi thế giới
Vẫn tin nhà lửa là cõi đời
Màu nhiệm còn ai người hiểu tới?
Khách lạ chưa hiểu ta hết ý
Những muốn cùng sư giảng đạo lý
Trong bình có rượu hãy say đi
Vì bác hát khúc Hàn Sơn tử
Dưới thành Cổ Phao, bến Lục Đầu
Hãy trông về bắc, người xưa đâu?
Anh hùng muôn thuở: một đám bụi
Trăm trận non sông: chiếc mảng câu
Uuống đi! Uống đi! Đừng ngại say!
Cảnh đời buồn vui, từng lúc thay
Người nay cười vui, người sau xót
Nén lòng hiểu nghĩa, chỉ là ngây
Suy cùng huyền lý, làm gì vay?
Uuống đi! Uống đi! Đừng ngại say!
Kìa trên đầu non, tùng cao đôi ba cây
Trèo lên nhìn tám cõi
Ngoài trời mây vẫn bay
Chim xa rủ nhau về
Phất phới lá rụng đầy
Khách về hay không đây?

Chia sẻ 🌷 Những Câu Thơ Hay Về Đi Chùa Lễ Phật 🌷 ở chùa Thầy hay nhất cho bạn đọc.

Thơ Về Chùa Cầu Hội An Đẹp

Bên cạnh ngôi chùa Thầy nổi tiếng thì ở vùng đất Hội An cũng có chùa Cầu được đông đảo mọi người biết đến.

Chùa Cầu ở Hội An
Tác giả: Xuân Quỳ

Bước chân lên Chùa Cầu
Mái ngói mờ rêu phủ
Lòng rưng rưng nguyện cầu
Thời gian buông thạch nhũ.

Hạc vàng đã bao năm
Đứng đội đèn không nghỉ
Trên, trầm hương mây toả
Dưới gầm cầu nước trôi.

Tay thỉnh hồi chuông nguyện
Tiếng vàng gieo ngân nga
Tháng năm như lùi xa
Tháng năm như gần lại…

Chùa Cầu in bóng nước
In tóc mình sương pha
Thời gian như gió lướt
Xuôi mãi về phương xa.

Chùa Cầu
Tác giả: Phạm Đình Nhân

Lung linh phố cổ Hội An
Đèn lồng rực rỡ, trăm ngàn đuốc hoa
Đây rồi ta lại gặp ta
Ba trăm năm ấy biết là còn đây.

Phố xưa còn lại chốn này
Mái cong đền miếu phủ đầy rêu phong
Quán xưa thức dậy cõi lòng
Âm vang cổ tích theo dòng thời gian.

Chùa Cầu ngát tỏa hương nhang
Khói trầm nghi ngút theo làn gió đưa
Đèn hoa lay động sớm trưa
Khách du thăm viếng say sưa lặng thầm

Sông Hoài dòng nước tri âm
Như in vóc dáng trầm ngâm Chùa Cầu
Còn kia Hội quán Triều Châu
Góp phần tô điểm nhịp cầu Hội An.

Hoa đăng, rồng múa rộn ràng
Nét xưa để lại vẻ vang kinh kỳ
Ai về xứ Quảng nhớ gì
Nhớ thăm Hội Quán, nhớ đi Chùa Cầu.

Hội An, một lần tôi đến
Tác giả: Bằng Việt

Phố và nắng ngỡ cùng ngưng đọng
Tự thời nào, cuối thế kỷ XV.

Thương cảng xưa còn gì,
Khách buôn đổi khác rồi, dòng sông hầu cũng khác,
Biển đâu đó một tầm tay, lặng phắc
Tiếng guốc mòn vang tận cuối đường trưa,
Hoa nở đẹp mà không lan toả gió
Nước mênh mang kè lại, giống như hồ!

Tâm hồn phố cũng chừng chưng cất lại
Tự bao đời đâu dễ gọi thành tên…

Em gái ngước nhìn tôi, đôi mắt đen lay láy,
Rợp bóng nhà mái ngói cũ âm dương
Mái quá đẹp, gánh thời gian quá nặng
Biết cách nào gánh nổi tới mai sau?
Cả dãy phố đã tường xiêu cửa mục
Chỉ giữ mái ngói kia làm chứng tích tự hào!

Dĩ vãng đội trên đầu, âu lo và sống động,
Không dám đổi thay gì, không được phép đổi thay,
Cả thành phố đã trở thành di vật
Du khách đến rồi đi… Còn em sống sao đây?

Em gái khẽ nhếch môi, nụ cười như mộng ảo
Hiền dịu đến như em, đâu dễ muốn tỏ bày!

Cả thành phố vẹo xiêu, cần đầu tư bạc tỷ
Quá khứ đẹp vô cùng, treo giá cũng vô song,
Nhưng làm giá cho ai, nếu thiếu đời sống thực,
Nếu chỉ còn những chứng tích rỗng không?

Tôi đứng trước Chùa Cầu, ngắm mãi con chó đá,
Suy ngẫm những phế hưng vô định, chẳng nên lời!
Đường rất vắng, mà tôi thì rất vội,
Đi một vòng, thảng thốt những buồn vui…

Không thấy có chút gì nên mua làm kỷ niệm,
Phố ban trưa đã cửa đóng, then cài.
Thôi đành vậy… Biết khi nào trở lại
Ăn một miếng “cao lầu” – riêng của Hội An thôi!

Đêm Hội An
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Trầm tư rêu ngói chùa Cầu
Nghìn năm sâm sẫm một màu tơ trăng
Loanh quanh ngõ phố vĩnh hằng
Tìm ai mà gửi chút băn khoăn này

Sông Hoài đêm dệt bằng mây
Thuyền sương còn đậu bến này rưng rưng
Gió khuya hay gót ngập ngừng
Mắt xưa hay ánh đèn lồng nghiêng nghiêng

Phố khuya mỏi gót ưu phiền
Vẳng đâu đây tiếng chuông thiền Triều Châu
Ngõ xưa rớt chút hương nhàu
Lời xưa thinh lặng mấy câu vọng hoài

Ngẩng đầu một thoáng mây bay
Rất khuya hay đã đầu ngày đấy ư?
Bóng mình nối gót tâm như
Vầng trăng linh hiển tiếng ru ngọt ngào.

Hội An
Tác giả: Thắng Dê

Đêm, Quảng Nam vào hội
Quanh co ngõ chạy dài
Phố bên sông tấp nập
Đường hẹp níu chân ai

Chùa Cầu vui đón khách
Cao Lầu quán liêu xiêu
Tê màu trăng Cửa Đại
Ni An Hội mĩ miều

Chuông ngân nga như nhạc
Thu Bồn dần cách xa
Ánh hoa đăng hiu hắt
Trầm mơ một mái nhà.

Hãy thưởng thức chùm 🌷 Thơ Lục Bát Đi Chùa Lễ Phật 🌷 về chốn chùa Thầy đáng đọc nhất tại đây.

Thơ Về Chùa Linh Ứng Hay

Nếu ngôi chùa Thầy nổi tiếng đất Hà Thành thì Đà Nẵng cũng nổi tiếng không kém với chùa Linh Ứng vì vậy hãy cùng chúng tôi đọc những chùm thơ quen thuộc về chùa Linh Ứng nhé.

Ngũ Hành sơn kỳ 2
Tác giả: Nguyễn Thượng Hiền

Chùa xây Linh Ứng núi sâu,
Tàng Chân động cổ đá mầu rêu lan.
Gió thu tựa ngắm Tùng Quan,
Chân trời hạc biển trên ngàn thấy đâu.

Bà Nà Chúa Sơn
Sưu tầm

Đà Nẵng Bà Nà tức Chúa Sơn
Nhất thiên bán xích, cái sương vân
Kình thiên Linh Ứng Thích Ca tượng
Từ nhãn Quan Âm cứu độ nhân.

Tam giác Phật tượng
Sưu tầm

Trí an nhất tượng tại Bà Nà
Đệ nhị, Ngũ Hành tôn Thích Ca.
Linh Ứng Sơn Trà thiêm nhất vị
Tam phương tam Phật hộ an Đà.

Linh Ứng Trung Tự
Sưu tầm

Ứng Chơn Linh Ứng địa linh khai
Diện hải bối sơn, hảo cảnh bài.
Nam tiến tích thời lưu Phật tự,
Hùng tâm bi trí nhất tề khai !

Tượng Phật Bà Chùa Linh Ứng
Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Ngài thiền lừng lững giữa trời xanh
Thấu nỗi nhân gian kiếp khổ đành
Tâm nguyện đấng nào ai có biết
Muôn đời trái đất vẫn vòng quanh.

Chùa Linh Ứng – Đà Nẵng
Tác giả: Xóm Đồng

Linh Ứng chùa thiêng, a di đà
Hồn ta phiêu lãng họa thi ca
Hương rừng gió biển, hơi thở đất
Vàng óng sắc thu, khúc giao hòa

Sưu tầm những bài 🌷 Thơ Phật Giáo Về Vô Thường 🌷 tâm đắc.

Những Bài Thơ Về Chùa Một Cột Hay 

Ngoài chùa Thầy thì Hà Nội cũng rất nổi tiếng với một số ngôi chùa khác. Giới thiệu cho các bạn những bài thơ hay về các sư thầy cùng với ngôi chùa đã đi vào lịch sử và là biểu tượng của Hà Nội- Chùa Một Cột.

Chùa Một Cột
Tác giả: Tuấn Phong

Mấy lần chùa đổi thay tên
Phật thiêng: thơm ngát hương sen chỗ ngồi
Ngàn năm: MỘT CỘT – một ngôi!
Hồ sen – Chùa ấy đời đời song song!

Hà Nội
Tác giả: Trần Đăng Khoa

Hà Nội có chong chóng
Cứ tự quay trong nhà
Không cần trời thổi gió
Không cần bạn chạy xa

Hà Nội có nhiều hoa
Bó từng chùm cẩn thận
Mấy chú vào mua hoa
Tươi cười ra mặt trận

Hà Nội có Hồ Gươm
Nước xanh như pha mực
Bên hồ ngọn Tháp Bút
Viết thơ lên trời cao

Hà Nội có nhiều hào
Bụng súng đầy những đạn
Và có nhiều búp bê
Bóng tròn cho các bạn

Hà Nội có tàu điện
Đi về cứ leng keng
Người xuống và người lên
Người nào trông cũng đẹp

Mấy năm giặc bắn phá
Ba Đình vẫn xanh cây
Trăng vàng chùa Một Cột
Phủ Tây Hồ hoa bay…

Ráng mây đậu chùa Một Cột
Tác giả: Đỗ Lệnh Do

Một trụ chống trời sáng ráng mây,
Ảo mờ cảnh sắc ngắm mê say.
Chùa vàng hiu quạnh treo bàn đá,
Xuyên ánh chiều nghiêng xanh biếc cây.
Ngọn nến lung linh trăng chiếu rạng
Khói trầm hư ảo quyện làn mây.
Muốn cùng sư cụ đàm kim cổ,
Nghe vẳng bờ ao chim hót đầy…

Chùa Một Cột
Tác giả: Tùng Thiện Vương

Sen mọc trên nước lạnh
Toà pháp sạch bụi trần
Trời khuya sao lặng lẽ
Tiếng thiền thêm mông mênh

Thu Xa Hà Nội
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Em xa anh, xa Hà Nội mùa thu
Hà Nội thiếu em, anh chỉ còn nỗi nhớ
Thôi hoa sữa đừng bỏ bùa nhau nữa
Cả thu vàng, hương cốm, gió heo may

Dẫu Hồ Gươm dào dạt ánh trăng đầy
Chùa Một Cột vẫn lẻ loi năm tháng
Tà áo tím mơ hồ cơn gió thoảng
Thấp thoáng chiều, soi bóng nước hồ thu

Hoa cúc vàng, cánh ướt đẫm mưa ngâu
Như nước mắt nhớ thương người em gái
Và sấu chín đợi đôi bàn tay hái
Đêm còi tàu thao thức gọi tìm nhau

Ôi thiết tha những kỷ niệm mùa thu
Con phố cũ, lá rơi đầy ngõ vắng
Hương hoa sữa bồng bềnh đêm trăng sáng
Chỗ hẹn hò nao nức đứng chờ nhau

Em ơi em, dù xa cách bao lâu
Thu vẫn thế, nồng nàn như hơi thở
Để ai ướp tóc thơm mùi hoa sữa
Cho anh mơ mùa thu chín em về…

Em Hãy Về Hà Nội Cùng Anh
Tác giả: Hồ Tịnh Văn

Em hãy về Hà Nội nhé, cùng anh
Đường Cổ Ngư xưa mông mênh nỗi nhớ
Về nhé em, hoàng hôn Tây Hồ ráng đỏ
Có người vò võ, nhớ dáng em thương

Hãy về Hồ Gươm ngắm cảnh chiều sương
Tiếng chuông chùa vọng vang trong gió
Hãy về Hà Thành mùa hoa sữa nở
Để cùng anh tắm mát giữa hương nồng

Em có về Hà Nội với anh không
Chùa Một Cột nghiêng mình soi bóng
Hoàng Thành thênh thang thu về gió lộng
Ước cùng em tay nắm, thật ấm lòng

Em hãy về Hà Nội nhé, anh mong
Mùa cốm nay vẫn còn xanh kí ức
Giữa thủ đô có một người nao nức
Đợi em về, em nhé, hãy cùng anh!

Hà Nôi Trong Tôi.
Tác giả: Vũ Việt Hùng

Hà Nội đó ngàn năm văn hiến..
Ba Đình đây danh tiếng một thời
Lăng Hồ Chủ Tịch rạng ngời.
Là nơi yên nghĩ của NGƯỜI ngàn thu.

Hỏa Lò kia nhà tù nỗi tiếng.
Vẫn có nhiều du khách viếng thăm.
Quốc Tữ Giám bước thăng trầm
Di tích lịch sữ ngàn năm mãi còn.

Nhà hát lớn nét son Hà Nội.
Thăng Long Thành vời vợi ân tình.
Hồ Gươm sóng nước lung linh.
Chúa Một Cột là công trình kiến trúc.

Cột Kỳ đài đánh thức niềm tin.
Cầu Long Biên soi mình bóng nước.
Hà Nội bao người mơ ước.
Mong có ngày mình sẽ được về thăm.

Về Với Hà Nội
Tác giả: Thiên Ân

Ngày về Hà Nội thăm em
Anh lần theo dấu sỏi quen năm nào?
Lòng nghe gợn sóng nôn nao
Tiếng xe lăn bánh đi mau đặng dừng

Ghé hồ Hoàn Kiếm ngập ngừng
Tháp Rùa cổ kính vui mừng với ai?
Đài Nghiên,Thê Húc…gió lay
Ngọc Sơn in bóng nắng phai lá vàng

Hồ Tây lặng lẽ mơ màng
Hoàng hôn khép cửa đôi hàng liễu mơ
Ngôi chùa Trấn Quốc gieo thơ
Thêm chùa Một Cột sen tơ ru hời

Sách đèn nặng nợ ai ơi!
Ở Quốc Tử Giám ,thảnh thơi đời thường
Vào nơi Phố Cổ thầm thương
Yên bình ba sáu phố phường in sâu

Ba Đình nắng ấm lòng nhau
Về thăm Lăng Bác cúi đầu biết ơn
Nắng mưa giấc mộng không sờn
Nhà sàn ,ao cá… vẫn còn hương bay

Chiều về thấp thoáng bóng mây
Bát Tràng làng gốm đôi tay miệt mài
Đường Lâm làng cổ xưa nay
Bức tường rêu phủ mọc đầy lối đi

Thăm Vườn sinh thái Ba Vì
Chùa Hương xa vọng ,rèm mi ngỡ ngàng
Mời anh dùng thử bún thang
Mắm tôm bún đậu tơ vàng thơm tho

Phở ngon,bún chả ,xôi vò…
Đồng Xuân mua bán chuyện trò râm ran
Chiều về Hà Nội ,lang thang
Tóc em bay suốt thời gian tuổi hồng

Viếng Hà Nội
Tác giả: Đặng Xuân Linh

Thời son trẻ bao giờ biết đến
Tỉnh nước nhà nghe tiếng xa vời
Chỉ tường vài quận vài nơi
Viễn phương mới tiếc vòm trời năm xưa

Lòng hằng ước vì chưa thăm viếng
Cảnh Hà Nội danh tiếng phố phường
Đã nhìn ba sáu tên đường
Phố đồng, phố vải…phô trương…đủ hàng

Một dãy đường trang hoàng một thứ
Muốn tìm chi tuần tự dễ dàng
Vòng quanh gần đó Hồ Hoàn…
Kiếm thần, rùa tháp, sử vàng còn ghi

Đền Ngọc Sơn cầu tri Thê Húc
Đường vào đền trồng cúc đỏ vàng
Đến đền bia sử miếu văn
Người xưa còn để danh vang lưu truyền

Nơi Côn Sơn có đền Phạm Lão
Lệ Chi Viên một dạo thảm sầu
Năm trăm năm, tích còn sâu
Thương người trung nghĩa thâm bâu oan hờn

Sông Lục Đầu, Bạch Đằng oai dũng
Thuyền xâm lăng bị thủng bẫy chông
Phạm, Trần hình sắc thong dong
Nơi nào di tích cũng đồng đi xem

Hết kỷ niệm Long Biên tìm đến
Bước lên cầu tiến triển bao xa
Nửa chừng trở lại mệt nhòa
Nước song màu đục Hồng Hà về đâu

Tìm một nơi khơi màu thong thả
Để nghỉ ngơi vì đã đi lâu
Hồ Tây trở lại lên tàu
Lững lờ trôi nổi canh thâu chiều tà

Thấy xa xa màu ngà trường Bưởi
Xem một vòng chỉ mới gọi là
Từ Nam bay đến Bắc Hà
Để thăm cho biết, nay nhà một ngôi.

Chùa Một Cột bao đời còn dấu
Bước lên chùa soi thấu bên trong
Một tuần dạo cảnh chưa xong
Trên đầu đội nắng, đi vòng bao lơn

Còn bên cạnh lăng sơn màu trắng
Chắc một đời đăng đẳng khó nguôi !
Bên trong nằm nghỉ một người
Cầm đầu non nước đã rời nước non

Gợi ý một số bài 🌷 Thơ Phật Giáo Về Tình Yêu 🌷 đầy tình thương.

Các Bài Thơ Về Chùa Ba Vàng 

Gửi tặng các bạn chùm thơ về chùa Ba Vàng- nơi nổi tiếng bởi là chốn tu hành của các thầy chùa nổi tiếng.

Tiền, Vàng Là Trên Hết
Tác giả: Nguyễn Thanh Thanh

Chết mấy kiếp còn hỏi về ân, oán
Chùa Ba Vàng cũng thay mặt vong linh
Vì lợi riêng đánh tráo bóng với hình
Sẽ đến lúc Phật, Thần, Vong luận tội

Tăng, Phật tử thì vạch ra muôn lối
Để nhằm người không hiểu biết nghe, tin
Thử tịnh tâm ngẫm nghĩ chuyện về mình
Làm và nói gắn quả – nhân to, nhỏ

Dối Thần, Phật lừa người, Vong thì có
Chỉ vì tiền quên hẳn hiện thân tu
Miễn làm sao đang thiếu có cái bù
Thời hiện đại tiền, vàng là trên hết.

Chùa Ba Vàng
Tác giả: Lê Minh Đức

Năm mới đầu xuân đi lễ Phật
Dừng chân vãn cảnh chùa Ba Vàng
Núi rừng huyền ảo trong mây khói
Thiền cảnh nương mình giữa thế gian.
Hạt nước cam lồ bay lấm chấm,
Tiếng chuông cảnh tỉnh điểm ngân vang.
Trước đài nhắm mắt lòng thanh tịnh,
Như thấy trong tâm ánh phật quang.

Tổng hợp những bài 🌷 Thơ Phật Giáo Về Cuộc Đời 🌷 đầy tính chiêm nghiệm.

Viết một bình luận