Thơ Về Cô Gái Dân Tộc Thái H’mông, Tày, Mường [46+ Bài Thơ Hay]

Thơ Về Cô Gái Dân Tộc Thái H’mông, Tày, Mường ❤️️ 46+ Bài Hay ✅ Đọc Ngay Những Bài Thơ Hay Về Các Cô Gái Dân Tộc Thiểu Số.

Những Câu Thơ Hay Về Cô Gái Dân Tộc 

Xem ngay những câu thơ hay nhất về các cô gái người dân tộc mang trong mình những nét riêng biệt độc đáo nhé.

TÂY BẮC QUÊ EM !
Tác giả : Thu Hà

Mời anh về thăm Tây Bắc quê em
Nơi phố thị chẳng nhiều đèn cao áp
Chỉ núi sông cứ bạt ngàn trùng điệp
Thêm điệu khèn da diết giữa rừng ban.

Mời anh về ngắm những cánh hoa lan
Đang nở rộ giữa đại ngàn Tây Bắc
Ta cùng kiếm bữa rau rừng đạm bạc
Nghe gió chiều khẽ hát khúc tình ca.

Mời anh về thăm những bản làng xa
Nơi ẩn hiện bao mái nhà nhỏ bé
Tiếng đùa vui c̠ủa̠ bầy con thơ trẻ
Bên nếp sàn nắng khẽ chạm đầu hiên.

Mời anh về ngắm cảnh đẹp như tiên
Bên dòng suối dịu hiền cô sơn nữ
Thả tóc buông khiến nắng chiều tư lự
Đẹp dịu dàng….
….anh có thử ghé thăm ?

HOA ĐẸP MIỀN TÂY BẮC
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Người viển khách một chiều lên Tây Bắc
Ngắm hoa ban cùng cô gái vùng cao..
Ché rượu cần với trang phục sắc màu
Nhìn rấт đẹp làm xuyến xao phố núi

Tây Bắc vùng cao đường đèo quanh suối
Điệu Then vui..cùng tiếng Thính rộn ràng
Anh đã say giữa tây bắc đại ngàn
Em múa xòe anh ngó ngang liếc mắt

Điệu nhạc trổi lên..cầm cây quạt chặt
Nhìn anh kìa như lạc giữa địa đàng
Những điệu múa vội vàng theo tiếng nhạc
Cầm ống rượu cần..anh lạc giữa rừng hoang

Có phải chăng tim anh hòa khúc hát
Khi thấy em dạo dạt ngọn lửa hồng
Rồi đứng dậy cùng em xoay tiếng trống
Choàng vai em ơi..cô gái Hoa Ban

Sáng trở mình..ta cùng thăm bản làng
Bên dòng suối dịu dàng cô thôn nữ
Mái tóc dài với nụ cười tư lự..
Chia tay rồi sao lòng cứ vấn vương…

VỀ TÂY BẮC NHA ANH
Tác giả: Thủy Tiên

Anh có về Tây Bắc với em không?
Mùa mận chín đỏ hồng môi sơn nữ
Hoa vẫn nở đắm say bên lối nhỏ
Tóc mây bồng hỏi anh có về chơi

Đỉnh Pha Luông mùa này vắng tuyết rơi
Đồi thông đã xanh ngời niềm hy vọng
Về anh nhé để lúa thêm vàng óng
Mắt môi cười chín mọng cả hè sang.

Anh có về? em gặp lại tình lang
Phiên chợ cũ từng nhỡ nhàng thủa trước
Nay nối lại tình duyên xưa có được
Anh trở về Tây Bắc ngược mùa yêu.

HOA CỦA NÚI
Tác giả: Chử Văn Hòa

Anh đã đến một vùng Tây bắc
Gặp em trong hương sắc tuyệt vời
Gót hồng dạo bước xuân chơi
Nụ cười tươi quá ông trời tặng ban

Nhìn cơn gió vờn làn mây óng
Ánh mặt trời mau chóng tô da
Những tia nắng sớm hiền hòa
Đùa trên khuôn mặt sao mà dễ thương

Cho anh phải vấn vương nỗi nhớ
Làm con tim nhịp thở dâng trào
Trong lòng cảm thấy xôn xao
Muốn cùng em được lạc vào cõi tiên

Hoa c̠ủa̠ núi trên miền sơn cước
Em rạng ngời khi bước bên hoa
Đôi bàn tay đẹp ngọc ngà
Em nâng niu những cánh hoa c̠ủa̠ đời

Bộ trang phục em ơi đẹp lắm
Để cho anh càng ngắm càng say
Ước gì anh được cầm tay
Cùng em dạo bước những ngày Xuân ơi.

NHỚ MÃI HOA BAN
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Tháng ba về anh muốn lên Tây Bắc.
Một lần thôi để được ngắm hoa ban.
Những cánh hoa trắng hồng xinh khoe sắc.
Lộng lẫy thắm tươi trên khắp đại ngàn.

Thăm phố núi để thấy em múa hát.
Điệu then vui xen tiếng tính rộn ràng.
Anh say rồi giữa núi rừng bát ngát.
Em múa xoè sao ánh mắt mênh mang.

Em liếc nhìn ánh mắt sau cây quạt.
Cứ tưởng anh đang lạc chốn địa đàng.
Như tiên nữ em bước trong tiếng nhạc.
Cho anh bồng bềnh trôi giữa hồng hoang.

Điện Biên xưa cha anh mình thắng Pháp.
Việt Nam ta lịch sử bước sang trang.
Em hãy đưa anh thăm hầm Đờ Cát.
Mở lại trang vàng lịch sử vẻ vang.

Con tim anh nghe sóng xô dào dạt.
Khi thấy em mến khách lại dịu dàng.
Phải vì Điện Biên trăng thanh gió mát.
Hay vì em anh nhớ mãi hoa ban.
hoa ban Tây Bắc
hoa ban Tây Bắc

VỀ MIỀN TÂY BẮC
Tác giả: Quách Dũng

Non cao thăm thẳm ngút ngàn
Đường lên uốn lượn muôn vàn xa xôi
Bậc thang ruộng lúa sườn đồi
Mùi hương hoa cỏ, đất trời hòa ca

Nắng vàng chiếu rọi chan hòa
Chim kêu ríu rít xa xa vẫy chào
Rực hồng sắc c̠ủa̠ hoa đào
Tinh khôi trắng biếc là màu hoa ban

Trong đêm ngắm ánh trăng vàng
Múa xòe uốn lượn rộn vang một vùng
Hòa theo ánh lửa bập bùng
Rượu cần ngon ngọt ấm nồng bản quê

Kìa cô em gái sơn khê
Long lanh mắt biếc trông về vườn xuân
Làn da thanh khiết trắng ngần
Giọng oanh thỏ thẻ hương lan thẫn thờ

Về miền Tây Bắc mộng mơ
Non cao nước biếc nên thơ trữ tình
Lâng lâng vui cảnh thanh bình
Thả hồn trong gió, đắm mình vào xuân.

TÂY BẮC… XUÂN ANH VỀ
Tác giả: Lê Gia Hoài

Anh về Tây Bắc nhé người thương
Ngắm cánh hoa xuân khép môi hường
Ngắm mây lơ đãng vờn quanh núi
Tay nắm tay nhau dạo phố phường.

Áo Cóm xinh tươi cứ điệu đàng
Váy buông nghiêng núi, núi mênh mang
Hội xuân em nhé cùng nhau hát
Gửi thêm niềm vui tới bản làng.

Tiệc xòe ta lại nắm tay nhau
Trao trọn giấc mơ buổi ban đầu
Vũ khúc tình xuân cùng ước hẹn
Đôi ta duyên thắm nghĩa cau trầu.

Rượu cần một chút để tình say
Giao bôi rốc cạn chén xuân đầy
Để mai về lại miền xuôi đó
Anh mãi ngả nghiêng nhớ nơi này.

Thơ Tình Tây Bắc
Tác giả: Đinh Quang Việt

Tháng Tư về...em có nhớ anh không?
Sao cứ để anh hoài trông vời vợi…
Ký ức xưa nắng hạ về khơi gợi
Mưa hắt hiu gió thổi ướt hiên thềm…

Tháng Tư về...cho ta nhớ em thêm!
Gói tâm tư vào từng đêm ấp ủ
Sưởi vần thơ còn chênh chao hương cũ
Thả hồn vào nơi mây núi mờ sương…

Tháng Tư về...khao khát nỗi yêu thương !…
Chiều hạ vàng...nơi biên cương Tổ quốc
Súng trong tay càng thêm yêu đất nước…
Nhánh lan rừng Tây Bắc...gửi về em !

TÌNH YÊU TRONG THƠ…
Tác giả: Mạc Phương

Miền Tây Bắc hôm nay trời trở gió.
Từng giọt buồn tí tách lại tuôn rơi.
Ly cà phê đắng ngắt cả làn môi.
Trời lại khóc cho mối tình dang dở.

Dấu yêu ơi …cuộc tình mình đã lỡ.
Biết làm sao khi tim vẫn còn yêu.
Vết thương lòng cứ ứa lệ mỗi chiều.
Lại ước ao duyên chúng mình thắm lại.

Tình Tây Bắc vẫn chờ anh mãi mãi.
Anh có nghe…có thổn thức buồng tim ?
Có thấy em đang đau đớn lặng ghìm ?
Giọt sầu tủi cứ lăn dài trên má.

Dấu yêu ơi...xin một lời từ tạ.
Gói nỗi niềm gửi theo gió mùa đông.
Dẫu tình em vẫn luôn luôn ấm nồng.
Thì xuân hồng vẫn ngập tràn băng giá.

Em biết rằng mình là người xa lạ.
Nhưng lỡ thương anh...biết phải làm sao?
Em chắp tay rồi tự hỏi trời cao.
Ngài lắc đầu và buông rơi nước mắt.

Chỉ tại em – Cô gái khờ gom nhặt.
Một chút tình c̠ủa̠ ai đó trong thơ.
Để ngày ngày ôm mộng rồi ngẩn ngơ.
Gửi nỗi niềm khắc sâu vào câu chữ.

Dấu yêu ơi ...Em mong anh gìn giữ.
Chuyện chúng mình trong góc nhỏ trái tim.
Để tháng năm câu chữ có lặng chìm.
Thì tình yêu vẫn đỏ hồng sắc máu.

Bánh xe đời lăn dài em nương náu.
Nơi con tim đang loạn nhịp c̠ủa̠ anh.
Dù sau này ngày tháng có trôi nhanh.
Mình già đi nhưng tình yêu vẫn trẻ.

Dấu yêu ơi...Hãy nghe em nói nhé!
Bàn tay anh đừng vội vã buông lơi.
Chuyện tình mình đâu cần nói thành lời.
Hãy yêu em nửa đời anh còn lại.

Hứa nha anh…sẽ yêu em mãi mãi.
Từ bây giờ chỉ yêu mỗi em thôi!
Nghĩ đến em đã ấm ngọt làn môi.
Chỉ trong thơ cũng vô cùng hạnh phúc..

TÂY BẮC, MÙA MƯA NGÂU
Tác giả: Nguyễn Xuân Hùng

Lên Tây Bắc, mùa ngâu tháng Bẩy…
Lũ thượng nguồn, tuôn chẩy ào ào.
Dốc trơn, vách núi cao cao
Quanh co suối lượn, đường vào cheo leo!

Thấp thoáng xa, lưng đèo mây phủ…
Rừng chiều mưa, lá rũ u sầu.
Đường lên Tây Bắc mùa ngâu.
Dưới chân lầy lội, trên đầu mưa bay!

Cô sơn nữ, chiều nay xuống chợ…
Gùi trên lưng, chẳng sợ đường xa.
Rừng sâu vẫn nở ngàn hoa
Nhà sàn khói tỏa, chim ca rộn ràng!

Hẹn gặp em, vội vàng vượt dốc…
Mặc trong mưa, cơn lốc vô tình.
Nhớ thương duy một bóng hình
Cung đường thử sức, đôi mình vượt qua!
hoa xuân Tây Bắc tuyệt đẹp
hoa xuân Tây Bắc tuyệt đẹp

Đọc thêm 🌹 Thơ Lục Bát Về Quê Hương Đất Nước 🌹 ý nghĩa.

Chùm Thơ Về Cô Gái Dân Tộc H’mông Đặc Sắc

Hãy thưởng thức chùm thơ hay về cô gái dân tộc H’mông được chúng tôi sưu tầm dưới đâu nhé.

EM LÀ CÔ GÁI H’MÔNG
Tác giả: Hạ Giang

Em là cô gái H’Mông
Mắt nâu, da sẫm, cái lòng trong veo
Lớn lên bên những suối reo
Đồng xanh, đất đỏ, núi đèo cheo leo
Đến quê em phải trèo đèo
Băng đường trơn trợt, xóm nghèo xa xa.

Quê em có những trường xa
Em tìm cái chữ băng qua đồng dài.
Quê em có những người già
Oằn lưng vác nặng đường xa lặng thầm.
Quê em suốt tháng quanh năm
Tay mẹ làm việc, bé nằm trên lưng.
Quê em có những bé cưng
Mắt trong, má đỏ ngắm từng người qua.

Một lần ai có ghé qua
Gửi em bé nhỏ chút quà xinh xinh.
Gửi em đôi chút tâm tình
Của người lữ khách, của tình yêu thương.
Việt Nam dẫu có muôn phương
Vẫn người một nước – tình thương nối liền.

Người Em H’mông
Tác giả: Thiên Ân

Em là con gái H’Mông
Một mùa nương rẫy chất chồng buồn vui
Đồng bằng,khe núi …lui cui
Miếng cơm manh áo cho đời nở hoa

Pơ Mu thân gỗ bên nhà
Thần linh trú ngụ la cà đâu đây?
Trăm năm nhặt chuỗi rủi may
Thứ bùa hộ mệnh bám đầy gót chân

Sinh con ,đẻ cái bao lần
Lấy chồng ,một thuở bâng khuâng ,lấy chồng
Em còn cần mẫn như ong
Gieo mùa hương mật bên dòng thi ca

Tóc xanh mấy độ mượt mà?
Chim rừng thức giấc lân la tủi hờn
Xuân còn nẩy lộc chồi non
Sợi dây oan nghiệt có còn chia hai?

Đêm Mường Bo
Tác giả: Hoàng Hoa

Sapa có nắng có mưa
Có người em nhỏ tuổi vừa đôi mươi
Tóc như mây thả ngang trời
Nụ cười tựa nắng rạng ngời mùa Xuân
Phút gần nhau nét tần ngần
Gặp nhau từ ấy bâng khuâng lối về
Quanh Lao Chải lượn suối khe
Tiếng đêm hoang dã sơn khê tĩnh lòng
Núi rừng ơi! Nhớ mênh mông
Một mai về Huế ngóng trông chắc là
Biết rằng gần cũng rồi xa
Xa – gần âu chỉ rằng là trái tim
Đêm trôi nhẹ đêm im lìm
H’Mông em ạ, nỗi tình quý nhau!
Dốc cao thung lũng xanh màu
Đêm mù sương ướt mái đầu – bên nhau
Mường Bo bản nhỏ – tình sâu
Một lần mà cả thiên thâu.. mãi còn.

Tặng bạn đọc 🌹 Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Mầm Non 🌹 ý nghĩa.

Các Bài Thơ Về Cô Gái Dân Tộc Thái Hay

Thưởng thức chùm thơ về cô gái dân tộc Thái thú vị nhất.

VỀ QUÊ EM TÂY BẮC
Tác giả: Đinh Kỳ Nam

Mời anh đến quê em Tây Bắc !
Nơi đậm đà bản sắc vùng cao
Tầy, Nùng, Mường, Thái, Mông, Dao …
Rừng xanh, hoa trái ngọt ngào anh ơi !

Mời anh dạo bản chơi thăm thú
Nương chè xanh non ngủ trên mây,
Uống chén rượu ủ men cay,
Điệu xòe sơn nữ, tràn đầy tim yêu.

Chợ tình đến thật nhiều hạnh phúc
Trai gái về mỗi lúc thêm say
Anh khèn, em múa ngất ngây
Bên nhau tình thắm, tim này mãi yêu.

Miền Tây Bắc nay nhiều mới lạ
Điện sông Đà sáng tỏa nơi nơi
Quê hương đổi mới thật rồi
Đâu còn cảnh mẹ đứng, ngồi xay ngô.

Mùa nương rẫy, ngựa thồ dần bỏ
Xe, máy về bản nọ, làng kia
Đường thôn trải nhựa rồi kìa
Kỹ thuật sản xuất sẻ chia mọi người.

Mừng anh đến, vui cười phơi phới
Thắm tình ta tiến tới, vươn cao
Biết bao tình cảm dạt dào!
Anh đi lưu luyến gửi trao nụ cười!

Em Là Con Gái Châu Yên
Tác giả: Cầm Giang

Rừng Châu Yên có nhiều cây khế
Suối Châu Yên có lắm tai chua
Có nhiều cái mỏ thật to
Nhưng con gái Châu Yên không chua không chát
Ngọt ngào như tiếng cười câu hát
Giỏi đánh cồng, ham xòe quạt
Thích gội đầu lá sả tóc như rêu
Thích làm nương, đi súc, dệt, thêu
Ghét lắm những người đi làm giặc
Suối Yên Châu chảy nhanh nhiều thác
Nhiều đá ngầm hang thẳm vực sâu
Như bàn tay con gái Yên Châu
Lại mềm hơn cành hóp ngọn lau
Đồ xôi nắm xôi thơm dẻo
Nướng quả ớt thấy mùi thơm đĩa chéo
Đụng vào khung cửi vải thành hoa
Tung nắm tấm thành ra đàn gà
Khua cái chày hóa ra ghạo trắng
Đụng vào cỏ thì cỏ chết nắng
Vuốt lên lúa thì lúa ra bông
Sáng vòng bạc khéo cả ôm chồng
Rừng Châu Yên có nhiều rắn, nhiều ong
Có đười ươi, có nhiều con hổ
Có cả voi đàn, chăn gió, gấu đôi
Nhưng gái Yên Châu hiền như những lá sồi
Lành như con chim, con rúi
Cha mắng sợ run không giám nói
Em trai cãi cũng làm thinh
Chồng ra nương lén lút ngoại tình
Cũng chỉ biết ôm chồng mà khóc
Nhặt quả nui hái rau sắng khó nhọc
Chị em nghèo muốn san sẻ cùng nhau
Gái Yên Châu ấm như bông vải, ngọt như canh rau
Má thơm mùi quả nê, cao gạc
Miệng nên khướu khi hát
Chân nên công lúc xòe
Êm ái đưa tróng ru con ngủ đêm khuya
Thủ thỉ làm lành khi chồng đang giận
Nhưng khi giặc đến giết người Thái Trắng
Thì con gái Yên Châu cũng giỏi bắn
Cũng làm nên cái bẫy, cái chông
Cũng biết pha từng đùm thuốc độc
Thương người Yên Châu thì khóc
Lo việc cho chồng bận đánh nhau
Để thằng Tây kinh cái đất Yên Châu
Để thằng ngụy sợ người con gái
Thằng thổ phỉ không dám quay lại
Yên Châu là đúng Châu Yên
Con gái Yên Châu vẫn đẹp vẫn xinh
Vẫn mềm mại như bông lau cành hóp.

Hoa Ban Miền Tây Bắc
Tác Giả: ‎Nguyễn Văn Pứ‎

Tây Bắc trắng hoa ban màu quý phái
Những cành nghiêng vươn xuống cạnh lối mòn
Như níu giữ chân người con gái Thái
Chuyện tình xưa theo tiếng gió nỉ non…

Nàng Ban giữ trọn mối tình trong trắng
Không sang ngang,không bỏ bạn trai nghèo
Nàng gửi xác giữa lưng đồi hoang vắng
Hóa thành hoa mòn mỏi đợi người yêu !

Hoa ban trắng dịu dàng như thiếu nữ
Tuổi dậy thì mang dáng vẻ kiêu sa
Rừng ban tím bên triền đồi ban đỏ
Cả khung trời như chỉ để bày hoa.

Cô gái Thái hái rau rừng, măng đắng
Đôi chân trần lội suối rửa hoa ban
Làm món nộm đậm hương riêng làng bản
Mùi nếp nương thơm lửa bếp nhà sàn…

Cô gái Thái cánh tay ngà thon thả
Váy hoa xoay, điệu múa Thái dân gian
Tiếng pí,tiếng khèn và trống chiêng rộn rã
Níu chân người vào lể hội hoa ban.

Giới thiệu cho bạn đọc 🌹 Bài Thơ Truyện Cổ Nước Mình 🌹 hay nhất.

Thơ Về Cô Gái Dân Tộc Tày Cảm Xúc

Sưu tầm những bài thơ về cô gái dân tộc Tày độc đáo.

Lên Bắc Sơn
Tác giả: HẠO VŨ

Tháng ba lên núi Bắc Sơn
Núi chồng vào núi, khói vờn mây bay
Mênh mông đồng rộng hoa lay
Một màu biêng biếc làm say lòng người
Chèo lên núi đá mà chơi
Bắc sơn từng ở bao đời cha anh
Thung sâu, vực thẳm non xanh
Kia Suối Mỏ Mắm chạy quanh ruộng đồng
Ở đây dân tộc Tày, Nùng
Thật là mến khách, vô cùng dễ thương
Điệu Then, đàn Tính vấn vương
Giữ chân du khách đường trường ngẩn ngơ
KeengTao hang động hoang sơ
Quỳnh Sơn đêm hội, rượu ngô thịt rừng
Men say lửa trại bập bùng
Gái trai xiêm váy ngượng ngùng bên nhau
Tỉ tê cho hết đêm thâu
Người đi kẻ ở nhớ lâu trong lòng
Bắc Sơn về lại nhớ mong
Đến rồi không nỡ, ngóng trông lần về.

Phud Thiện Gia Lai
Tác giả: Lê Sáng

Ai đã từng nghe dòng Ayun xanh thắm
Ngô lúa bạt ngàn đàn có trắng tung bay
Nơi hát điệu Then của những cô gái Tày
Đôi chân bước nhẹ cùng bàn tay khéo léo.

Ơi Pơ Tao, ơi Chư Tao Yang muôn nẻo
Ở nơi núi rừng, cao chót vót vực sâu
Bát ngát xa đưa cho xanh thẳm một màu
Núi thiêng rừng rậm đêm thâu thanh vắng.

Tạc nên cảnh Tiên, đắm say và tĩnh lặng
Trên núi A_Thai, xa muôn dặm ngàn trùng
Hàng triệu năm rồi cảnh vẫn đẹp mông lung
Đường xa khuất nẻo núi điệp trùng hiểm trở.

Mới nói đến đây chắc mọi người đã nhớ
Phú Thiện, Gia Lai là chốn ở tiên bồng
Quy tụ đủ đầy vừa có núi có sông
Có cái gió, có cả cánh đồng bát ngát.

Khí hậu nơi đây chẳng khác gì Đà Lạt
Cái nắng chói chang nhưng dịu mát lạ thường
Se lạnh đêm về, xen lẫn những giọt sương
Cảnh đêm được ví như thiên đường tình ái.

Có dịp ghé qua xin dừng chân ở lại
Tại chốn đất này vẫn còn mãi như xưa
Đi xa biết mấy cho vừa
Nếu qua Phú Thiện là chưa muốn về.

Tặng bạn chùm 🌹 Thơ Về Hoa Và Em 🌹 hay nhất.

Thơ Về Cô Gái Dân Tộc Mường Ý Nghĩa

Gửi bạn chùm thơ về cô gái dân tộc Mường hay nhất.

CÔ GÁI MƯỜNG……CHÀNG TRAI KINH…..
Tác giả: Châu Lê

Chiều tà nắng nhẹ nên thơ.
Nghiêng đầu âu yếm tựa bờ vai anh
Trời thương đôi mái đầu xanh.
Se duyên bền chắc như cành với cây.

Bầu trời Phú Thọ lắm mây.
Em thầm mong ước tình đầy không vơi.
Anh người dân tộc kinh ơi.
Gái Mường chung thuỷ trọn đời không phai.

Bản làng chuộng lắm trai tài
Còn tôi gái sắc miệt mài chăm lo.
Đó về mua lợn thật to.
Nhanh chân một tý hỏi dò cưới đây…..

Tôi là người lính Biên phòng.
Mường Thanh in dấu trong lòng khó quên.
Quân dân tình nghĩa đôi bên.
Yêu người con gái vững bền không lay.

Nụ hôn nồng thắm trao say.
Lời thương đã hứa lòng này đậm sâu.
Dù cho tóc bạc mái đầu.
Giàng đây chứng kiến lời cầu của anh.

Về xuôi anh chọn ngày lành
Mua đồ sính lễ để giành cưới em
Cùng con lợn béo đi kèm.
Bà con cô bác đi xem rước nàng.

Hoà Bình Quê Tôi
Tác giả: Châu Gia Chuyển

Ai đã từng đặt chân đến Hoà Bình
Về quê tôi có dòng Sông Đà đây dòng nước trong xanh
Đây tượng Bác Hồ được dựng trên đồi cao
Như nhìn chúng cháu ngày đêm học hành
Văn hoá Hoà Bình ngày ngày được nâng cao
Toàn đảng toàn dân cùng thi đua phấn đấu
Lập thành tích mới cùng chung xây nước nhà
Phố Chăm còn đây in dấu chân người
các cô gái Mường đẹp tựa nàng tiên
Trai Hùng kiên Dũng rừng vang lên tiếng cồng

Hỡi ……….Hoà Bình quê tôi nay đã đổi thay
biết bao nhiêu công trình giờ làm nên
cùng người dân sống nghĩa tình
đồi núi chập trùng phủ lên màu xanh
tình yêu cùng đất nước………….
hỡi……………Ơi Hoà Bình ơi………
Tôi yêu quê tôi thành phố tuyệt vời
Hỡi……………Ơi Hoà Bình Ơi
Thêm Yêu Cuộc Đời
Hỡi…………Ơi Hoà Bình ơi
Tôi yêu quê tôi thành phố Rạng Ngời
Hỡi………Ơi Hoà Bình Ơi
Tôi Yêu Hoà Bình ………..

Đoạn kết
Hỡi…………Ơi Hoà Bình ơi
Tôi yêu quê tôi thành phố Rạng Ngời
Hỡi………Ơi Hoà Bình Ơi
Tôi Yêu Hoà Bình ………..

Gửi đến mọi người 🌹 Thơ Về Cô Gái Tháng 6 🌹 hay.

Thơ Về Cô Gái Dân Tộc Dao Mới Nhất

Tổng hợp những bài thơ hay nhất về các cô gái dân tộc Dao.

Tây Bắc Hành
Tác giả: Trần Đức Phổ

Anh sẽ đưa em về miền Tây Bắc
Nơi bạt ngàn rừng thẳm tiếp trời xanh
Nơi chim chóc chuyền cành kêu ríu rít
Hoa rừng thơm, bên suối mát ngọt lành.

Về Tây Bắc cùng em leo dốc núi
Chiều chợ Phiên màu thổ cẩm lượt là
Cô gái Dao miệng cười duyên bên suối
Đêm chợ tình sơn nữ đẹp như hoa.

Về Tây Bắc khi mùa xuân vừa tới
Ngắm hoa Ban nở trắng cả lưng đồi
Lửa bập bùng giữa rừng đêm mở hội
Điệu múa Xòe ai uốn lượn, lả lơi…

Về Tây Bắc ngắm trăng vàng, núi biếc
Nhớ chuyện xưa Quốc Mẫu, Mẹ Âu Cơ
Dắt con trẻ lên non cao lập nghiệp
Biến hoang sơn thành phố thị bây giờ.

Về Tây Bắc nơi rừng thương, núi nhớ
Rượu cần say như tình thuở ban đầu
Tuy xa lắm nhưng không hề cách trở
Như tấm lòng đôi lứa đã yêu sâu!

Về Tây Bắc, về cùng anh, em nhé!
Sống đời thường với non, nước, mây, trời…
Như cái thuở Cha vừa quen với Mẹ
Men trầu cay hòa lấy vị nồng vôi!

Về Tây Bắc mình sống những ngày vui!

Sưu tầm 🌹 Thơ Chúc Tết Chị Gái 🌹 tặng mọi người

Thơ Về Cô Gái Dân Tộc Tây Nguyên Hay Nhất

Tặng bạn đọc những bài thơ hay về cô gái dân tộc Tây Nguyên.

Cô Giáo Tây Nguyên
Tác giả: Pcl

Buồn vương trong mắt chiều nay
Ngậm ngùi em nhớ cái ngày ra đi …

Cha cười mắt giấu điều chi
Anh lo túi xách, va-li, đi đường
Mẹ thì áo ấm, chăn, gương
Ở nơi heo hút, thương con xa nhà
Bạn bè lỉnh kỉnh những quà
Mấy trang địa chỉ để mà thư nhau
Riêng em lòng dạ nôn nao
Vui vì tự lập, trông vào bản thân
Buồn thương hoa cúc ngoài sân
Vắng em hoa có bâng khuâng rực vàng …

Chiều nay, tắt nắng, ráng vàng
Có cô giáo nhỏ hai hàng lệ rơi
Núi đồi xanh thẫm, chim ơi
Rũ nhau về tổ, em tôi thêm buồn …
Những đêm trời lạnh, mưa nguồn
Nằm nghe tiếng thở làng buôn, núi đồi
Ầm ào lá đổ, nước trôi
Nhớ hơi ấm Mẹ, ghế ngồi dáng Cha
Yêu nghề, yêu trẻ, con xa
Cô út nhỏng nhẻo, nay là giáo viên
…….

Thế mà đã mấy năm qua
Con chim, quả núi thiết tha ân tình
Bọn trẻ có cô giáo xinh
Phụ huynh thương lắm cái tình của cô
Người thì quả bí, trái ngô
Con gà, ít gạo tặng cô làm quà
Bây giờ em ít nhớ nhà
Thương những cặp mắt thật thà ngây thơ
Này là ít ổi, ít mơ
Nhân ngày Nhà Giáo ngây ngô chúc mừng …

Gặp em lòng bổng sáng bừng
Anh xanh màu áo núi rừng : Thanh Niên
Thương em má lún đồng tiền
Bỏ nơi thành phố lên miền xa xôi
Ở đây nắng gió, núi đồi
Màu da rám nắng mặn mòi, thêm duyên
Đêm nay trăng sáng, rừng thiêng
Bập bùng ánh lửa tiếng chiêng, tiếng cồng
Em ngồi bên cạnh nhà rông
Long lanh đôi mắt cho lòng anh say

Hai ta mơ một ngày mai …

Người em gái Tây Nguyên
Tác giả: Vũ Giang

Kể về người em gái
ở vùng đất Tây Nguyên
Một chiều gặp em
bên dòng suối nhỏ
Hai đứa nhìn nhau,
không nói chỉ cười
Có những phút giây, lắng đọng mãi trong đời
Suối vẫn rì rầm, nghe rừng than thở
Giọt nắng chiều đọng trên gò má
Còn ửng hồng chín đỏ cả vành môi

Em hỏi tôi “Mày từ đâu tới….
Mày là cái người Bắc hay người Nam”
Ngắm nhìn bộ đồ quân phục ga ba đin
Treo vắt vẻo trên cành cây, ngả nằm ngang suối
“À tao biết rồi….nhìn thấy da mày trắng
Ơi cái quân giải phóng
Mày đừng nghĩ cái bụng tao nó xấu…..”

Ôi! người em gái Tây Nguyên
tôi hằng yêu dấu
Có sợ gì mà không tỏ cùng em
Anh là…. chiến sĩ giải phóng quân
Nghe tôi nói, miệng em cười khấp khởi
Núi rừng Tây Nguyên
gió chiều lộng thổi

Em người con gái Tây Nguyên
Gian khổ coi thường, giữ trọn niềm tin
Tin cách mạng, có Bác Hồ và niềm tin chiến thắng
Buôn rẫy bản làng, lúa ngô khoai sắn
Cách mạng thành công, tất thảy sẽ được mùa

Canh giữ bản làng,
không mảnh vải che mưa
Gùi những lon gạo cuối cùng, trao cho cách mạng
Bữa sắn,bữa khoai
đo0í cơm thiếu muối
Mà tấm long vời vợi thuỷ chung
Với đất nước, với buôn làng
Với núi rừng Tây Nguyên hùng vĩ

Em canh giữ hậu phương
Anh tiếp bước lên đường đi đánh Mĩ

Trong trường kỳ gian khổ chiến tranh
Tôi mãi nhớ bóng hình người con gái
em còn trẻ, nhưng tâm hồn vĩ đại
Yêu Tổ Quốc mình, yêu rừng núi Tây Nguyên

Tôi yêu quý, người em gái Tây Nguyên….. dũng sĩ
Được gặp em
trên đường đi đánh Mĩ
Em như nhánh lan rừng, rực rỡ giữa cao nguyên
Để bây giờ, anh mãi mãi gọi tên
Em mến thương……….
Người em gái Tây Nguyên!

Bản Sắc Tây Nguyên
Tác giả: YÊU THOÁNG QUA

Chiều lên bản thượng ngắm mây trời
Bỗng thấy nàng hoa nở nụ cười
Thiếu nữ quê mình trông đẹp nhỉ
Trai làng ngó mãi chẳng hề lơi
Hoàng hôn phủ bóng nào đâu thẹn
Nắng đã tan dần lại thảnh thơi
Cảnh sắc nơi này ..Ôi ! tuyệt mỹ
Miền cao rạng rỡ nét xuân ngời.

Chiều Tây Nguyên
Tác giả: HƯƠNG THU

Giữa chiều thơm hoa cỏ
Em chạm hồn Tây Nguyên
Đóa môi trần bỏ ngõ
Một chút lòng chung chiêng

Sông trở về nguồn cội
Trầm tích ngày xanh rêu
Gió ngàn tha thiết gọi
Đá nghìn năm cô liêu

Hồn cổ thi lên tiếng
Vó ngựa xưa trở về
Tưởng chừng như tráng sĩ
Cúi đầu biệt sông quê

Ơi chàng trai phố núi
Tiếng khèn rộn trên nương
Nhớ ai mà bổi hổi
Gọi trong chiều yêu thương

Tổng hợp những 🌹 Bài Thơ Cô Giáo Lớp Em 🌹 ý nghĩa cho mọi người.

Thơ Về Cô Gái Mông Cổ Hay

Thưởng thức chùm thơ ấn tượng về cô gái Mông Cổ.

Em gái Mông
Tác giả: Lâu Văn Mua

Em gái Mông người anh yêu dấu
Sao mẹ em lại rất biết sinh
Được người xinh khuôn mặt tròn trĩnh
Thốt lên hoa mà nở đầy tim
Mặt hồng tươi như cánh hoa đỏ
Đẹp thật đẹp hơn hoa từng thấy
Đến ngày hoa xoè nở từng cánh
Ôi thương quá thương gì thương hơn
Lòng muốn mở nói với em câu
Rằng em à em rất đáng yêu
Trong lòng em đã ai nhớ lòng
Trên khuôn mặt đã ai hỏi thăm
Để anh ngắm em có được không
Xin em cười em hãy nhìn anh
Dù em lòng hay đã người thương
Anh xin em anh là người bạn
Nếu có được anh xin làm người thương.

Đọc thêm 🌹 Bài Thơ Hai Chị Em 🌹 đầy cảm xúc.

Viết một bình luận