Thơ Về Hồ Tây Hay Nhất: 31+ Bài Thơ, Ca Dao Tục Ngữ Nổi Tiếng

Thơ Về Hồ Tây Hay Nhất ❤️️ 31+ Bài Thơ, Ca Dao Tục Ngữ ✅ Tổng Hợp Những Dòng STT Hay, Những Câu Nói Về Hồ Tây Ấn Tượng Nhất.

Những Bài Thơ Về Hồ Tây Hay Nhất

Hồ Tây là một điểm đến vô cùng nổi tiếng gắn liền với thủ đô Hà Nội. Bài viết hôm nay, cùng Thohay.vn tổng hợp Những Bài Thơ Về Hồ Tây Hay Nhất nhé!

Chiều Hồ Tây
Tác giả: Hiền Trần

Lặng nhìn sóng nước Hồ Tây
Mà lòng xao xuyến dâng đầy trong tim
Thả hồn theo gió mải tìm
Người đi khuất nẻo cánh chim phương nào

Gửi lời nhắn nhủ thầm trao
Ước mơ hạnh phúc ngọt ngào yêu thương
Nhớ ngày hai đứa chung đường
Bên hàng liễu rủ giọt sương lạnh đầy

Cùng anh tay nắm bàn tay
Cho em nhớ mãi những ngày đông sang
Bỗng dưng lòng thấy ngỡ ngàng
Bóng hình một thuở như đang hiện về

Thật hư nửa tỉnh nửa mê
Vẳng nghe tiếng sóng vỗ về dưới chân
Tim yêu thổn thức bao lần
Tây Hồ buổi ấy mùa xuân bên chàng

Bâng khuâng lòng những ngổn ngang
Dõi theo nỗi nhớ tim càng thấy yêu!.

Chiều Hồ Tây
Tác giả: Ngọc Minh

Hồ Tây sóng vỗ miên man
Hoà cùng bản nhạc râm ran ve sầu
Chiều tan phượng thắm sắc màu
Cánh hoa bay nhẹ xuống câu thơ buồn

Bằng lăng tím biếc hoàng hôn
Lộc vừng đỏ thắm rèm buông hững hờ
Liễu buồn xoã tóc ngẩn ngơ
Từ bao lâu đứng đợi chờ người yêu

Chùm muồng hoàng yến yêu kiều
Vàng tươi trong ánh nắng chiều Hồ Tây
Bao loài hoa đẹp đắm say
Cùng nhau khoe sắc chiều nay bên Hồ…

Chơi vơi chiều Hồ Tây
Tác giả: Xuân Nhân

Tí tách mưa rơi trên mạn thuyền
Cô đơn lặng thầm ướt áo em
Hồ Tây mênh mang niềm thương nhớ
Khắc khoải chuông chùa
Giục cánh chim …

Mây ơi, mây trôi về đâu ?
Đường Cổ Ngư xưa
Bâng khuâng bao lời ước hẹn
Những con sóng
Xô mạn thuyền
Tĩnh lặng
Sen thơm ngát ven hồ
Sâm cầm nhẹ cánh bay

Xôn xao sóng nước chiều nay
Dạt dào kỉ niệm xưa
Một thời thơ ấu
Rực rỡ hoa vàng
Đường ven hồ xa vắng

Nhớ mối tình đầu
Day dứt mãi trong tôi
Xao xuyến đất trời
Chiều Hồ Tây
Chơi vơi…

Chiều Hồ Tây
Tác giả: Phạm Bá Hà

Lại một lần xin gõ cửa em yêu
Khi đông về trong tím chiều thành cổ
Mê mẩn ngắm lá vàng rơi trên phố
Lòng bần thần thương nhớ một mùa thi…

Thả gót hoang đời… vô định bước đi
Bên Hồ Tây gió bấc thì thầm gọi
Hoàng hôn rơi, cho sương mờ ngập lối
Thương Nghi Tàm vời vợi đất ngàn năm.

Gửi cô liêu vào tận cõi xa xăm
Giữ hoàng hôn mang về nơi ảo vọng
Mong có một ngày Hồ Tây lặng sóng
Cho sâm cầm soi bóng kết duyên đôi.

Hà Nội chiều Hồ Tây
Tác giả: Thanh Bắc

Là gì nhỉ, sao nghĩ mãi không ra?
Là gì nhỉ, khiến lòng ta bối rối…?
Hà Nội phố, bàn chân ai bước vội
Một lần thôi! Sao không đợi…cùng về?

Đã lâu rồi, như ai đó mải mê…
Như lãng quên lời thề…trao trót hứa!
Như tim yêu chưa một lần mở cửa
Như vòng tay…ôm trật nửa vòng tay”

Chiều Hồ Tây! Dạo gót khắp đó đây
Hồng đôi má, trao nghiêng…đâu dám gọi
Một lời thôi, nhủ lòng đâu dám nóii!
Tự vấn mình? Thầm gọi…hỏi Hồ Tây

Giấc mơ đêm… tuyệt quá! Tay trong tay
Môi trong môi nồng nàn…say đắm đuối
Trao yêu thương như chưa từng biết vội
Thật ngọt ngào…Ôi! Mới tuyệt làm sao

Khoảng lặng kia…ta mong, nhớ…ước ao!
Luôn đánh thức, tình dâng trào, xanh mãi…
Uơm mầm tình…đơm hoa và kết trái
Thỏa tang bồng, ái nụ thắm nồng trao…”

Cách xa rồi lòng dạ cứ xôn xao
Từng phút giây… chất dày thêm nhung nhớ
Ta nơi này…gửi lời về bên nớ…
Nhắn cùng người! Chờ đợi nhé! Mùa sau…!

Chiều Hồ Tây
Tác giả: Vũ Xuân Hòe

Chiều về nắng ngả chênh chao
Hồ Tây sen tỏa ngạt ngào hương say
Đi bên em tay trong tay
Thoảng nghe hương gió đâu đây tràn về.

Thênh thang gió mát triền đê
Câu thơ ai bỗng gọi về ngàn xưa
Mặt hồ gợn sóng lưa thưa
Con đường xưa ấy anh đưa em về.

Chiều Hồ Tây thật say mê
Tiếng chuông Trấn Quốc vọng về ngân vang
Vẫn còn thoang thoảng mùi nhang
Hòa cùng hoa sữa lênh loang mặt hồ.

Hoàng hôn sóng vỗ nhấp nhô
Từng con sóng nhẹ muốn xô vào lòng
Đi bên em thấy bềnh bồng
Hình như đang ngấm trong lòng men say.

Đêm Hồ Tây
Tác giả: Trần Ngọc Lai

Hương ngọc lan đâu đó ẩn trong vườn
Hòa với mùi hương em cài trên tóc.
Búp hoa xinh
như ngà, như ngọc
Như chúng mình đang vào tuổi đôi mươi.

Đêm Hồ Tây chỉ còn em và tôi
Và sóng lăn tăn rạng ngời ánh bạc.
Tiếng sâm cầm
thì thầm xáo xác
Có người đêm nay thức đếm sao trời.

Hồ Tây yên bình như một chiếc nôi
Gọi gió đong đưa ru Hà Nội ngủ.
Cây mơ màng lá rủ
Nước lặng thầm đứng yên
Chỉ còn những ánh sao đêm
Thức cùng trai gái mơ duyên hẹn hò…

Hồ Tây chiều thu
Tác giả: Hồ Như

Lên xe phóng một vòng quanh khép kín
Ngắm Tây Hồ đang nín đợi đông sang
Cảnh ven hồ mấy khóm cúc nở vàng
Đang báo hiệu mùa thu đang về cuối

Gió mơn man thoảng nhận hương mát rượi
Lại bồi hồi nhớ những lối mình qua
Sóng lăn tăn mặt nước nắng chói lòa
Như soi bóng đôi ta chiều cuối hạ

Hàng liễu lưa thưa nặng thêm rũ lá
Đàn thiên nga đang hối hả vào bờ
Người và cây như chẳng có duyên cơ
Nên cảnh sắc lặng như tờ u uất

Nghĩ về nhau chẳng sợ gì được mất
Bởi vì yêu nên tình thật lấp đầy
Chiều cuối thu mây tím nhè nhẹ bay
Làm nao lòng để người say cảnh sắc

Đã yêu nhau dù bão giông cũng mặc
Trời đất này chẳng cản tắc được mà
Bởi tình mình đâu phải thứ xa hoa
Nên thu cuối chiều Hồ Tây đọng nhớ.

Có thể bạn sẽ thích chùm🌱 Thơ Về Hồ Gươm🌱 Ca Dao Tục Ngữ Về Hồ Gươm Hay 

Tuyển Tập Thơ Về Hồ Tây Hà Nội Chọn Lọc

Ngay sau đây Thohay.vn xin chia sẻ đến bạn đọc Tuyển Tập Thơ Về Hồ Tây Hà Nội Chọn Lọc.

Chiều thu Hồ Tây
Tác giả: Hoàng Lan

Hồ Tây chiều thu, trời Hà Nội
Đưa tôi về với nỗi nhớ mênh mang
Chỉ một mình trong giấc mộng chiều hoang
Hay đơn chiếc giữa thu tàn liễu rũ

Hà Nội phố, còn nhớ mùa thu cũ
Hồ Tây này,anh nhủ đã yêu tôi
Nụ hôn đầu, tim rạo rực bồi hồi
Hồ gợn sóng ngượng cười!Tôi e thẹn!

Nay đứng đây, sao vẫn còn bẽn lẽn
Tôi mơ màng như ai đứng kề bên
Nhớ anh nhiều!Tôi khe khẽ gọi tên
Bỗng…bàng hoàng…Một mình tôi đấy chứ!

Thu sắp tàn, lòng tôi như tự nhủ
Đông sẽ sang và xuân cũng sẽ về
Tôi đứng đây, ngổn ngang cả trăm bề
Thương nhớ lắm,lời thề ai trao gửi!

Chiều dần trôi, tôi một mình lủi thủi
Đứng bên hồ,đôi mắt ngước xa xăm
Hà Nội ơi,xa cách đã bao năm
Nay trở lại,hồn ta vương nỗi nhớ

Lòng xốn xang, cung buồn rung than thở
Tôi không anh, lấy ai vuốt tóc mềm
Hồ sóng xô,lòng tôi chẳng dịu êm
Mai xa nhé!Vẫn nỗi buồn câm lặng

Vắng anh rồi!Tôi làm sao vui đặng
Hồ Tây chiều thu vẳng khúc dạ sầu!

Nhớ đêm thu Hồ Tây
Tác giả: Việt Hoàng

Đã một năm trôi qua rồi em nhỉ?
Nhớ Hồ Tây như chỉ mới hôm nào
Ta cùng nhau dạo phố tuyệt làm sao
Ven Hồ Tây xạc xào cơn gió thổi.

Mùi hoa sữa ngạt ngào hương Hà Nội
Bóng đèn đêm soi lối bước chân mình
Quanh bờ hồ những ánh điện lung linh
Ta chụp lại tấm hình làm kỷ niệm.

Ơn cuộc đời cho ta lần trải nghiệm
Cùng bạn thơ lưu niệm mãi trong đời
Một lần gặp rồi nhớ mãi người ơi!
Quên chưa kịp ngỏ lời câu thương nhớ.

Nàng thơ ơi dẫu chúng mình cách trở
Ta hẹn nàng gặp gỡ một dịp sau
Nếu có duyên tình ta sẽ thắm màu
Qua vần thơ hẹn nhau đừng quên nhé.

Đêm thu này một mình anh buồn tẻ
Dạo quanh hồ khe khẽ gọi nàng thơ
Nhớ đến em mà lòng dạ thẫn thờ
Đêm Hồ Tây anh nhớ nàng thơ lắm…

Chiều xưa Hồ Tây
Tác giả: Lâm Thanh Sơn

Lang thang chiều muộn dạo Tây hồ
Con sóng chờ ai sao ngẩn ngơ
Hoàng Yến cuối mùa hoa vẫn thắm
Hoàng hôn nhạt nắng tự bao giờ.

Sâm Cầm không thấy đôi nào nữa
Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ
Từ dạo chia tay em buổi ấy
Đêm nào cũng thức giữa cơn mơ.

Xa xa ai đứng bên đường vắng
Như thể ngày xưa ta đợi chờ
Cũng áo màu xanh em trước mặc
Một thời thiếu nữ thuở ngây thơ.

Cách xa ngày tháng . Xa em mãi
Hết những lời yêu. Hết hẹn hò
Anh chắc chiều nay em chẳng biết
Bài thơ này viết ở Tây hồ….!.

Đêm vắng Hồ Tây
Tác giả: Nguyễn Xuân Hùng

Đêm lọt thỏm xuống mặt hồ tĩnh lặng
Ánh đèn mờ đang thoi thóp chơi vơi
Nghe lá rụng sắp sang mùa lạnh vắng
Chỉ riêng ta lặn ngụp giữa dòng đời

Lao xao sóng Hồ Tây đêm không ngủ
Giọng côn trùng hòa tấu bản thê lương
Muốn chờ đợi bóng nhân tình năm cũ
Lại bâng khuâng trước ngả rẽ con đường

Ta khờ khạo đếm từng con sóng vỗ
Khúc nhạc buồn rơi rụng chốn hư không
Nghiêng nghiêng bóng trải dài đêm khắc khổ
Vẫn ước mơ vương đọng chút tình nồng

Ta đợi mãi đêm về sương ướt áo
Góc phố buồn chiếc ghế đá bơ vơ
Đài vừa báo đất trời đang sắp bão
Đêm Hồ Tây thơ thẩn tới bao giờ.

Kỷ niệm Hồ Tây
Tác giả: Nguyễn Công Thỉnh

Xa rồi khắc khoải cảnh Hồ Tây
Cảm nghĩ hồn ta vẫn mộng đầy
Sóng cuộn trào dâng lòng nặng trĩu
Mây trời hạ xuống dạ khơi lây
Em về đã hứa ngày sau gặp
Cách biệt anh càng nhớ ngất ngây
Viễn cảnh hồi xưa xao xuyến lạ
Mà nay thổn thức trái tim này.

Đêm cảnh Hồ Tây
Tác giả: Lê Xuân Ngẫu

Hồ Tây đêm cảnh thật nên thơ
Huyền ảo lung linh bởi sương mờ
Lấp lánh sao trời rơi mặt nước
Nơi nơi ánh điện trải đường tơ
Về đây lãng tử lòng lưu luyến
Muốn kết nhân duyên dạ mong chờ
Ước nguyện hương tình luôn khát vọng
Trải lòng xao xuyến dệt vần thơ.

Thơ Lục Bát Về Hồ Tây Bất Hủ

Nhất định đừng bỏ qua trọn bộ những bài Thơ Lục Bát Về Hồ Tây Bất Hủ.

Tây Hồ
Tác giả: Hoàng Thanh Hương

Gương soi lấp loáng Tây Hồ
Giữ lưu cảnh sắc Thủ Đô đẹp giầu
Cờ hoa rực rỡ muôn màu
Phố phường rạng rỡ nối cầu muôn phương

Anh về chiều tím nhớ thương
Mênh mang sắc rạng tỏa hương ngọt ngào
Bông Hồng e ấp xuyến xao
Hoàng hôn vương nắng nghiêng chào duyên xinh

Bồng bềnh mơ mộng lung linh
Dáng ai soi bóng , chữ tình đậm sâu
Mắt em cười , giọt ngọc châu
Chìm trong khuôn ngọc rực màu tình yêu

Sương lam mỏng phủ hồn phiêu
Mơn man ẩn bóng ái Kiều thướt tha
Hồ Tây mơ mộng hồn ta
La đà bóng xõa chiều tà ngóng Xuân.

Lãng đang ở Hồ Tây
Tác giả: Diệu Thu

Trái tim là đoá hoa hồng,
Thì lời nói cũng thắm nồng biết bao!
Thu về gọi nắng hanh hao,
Sắc vàng chiếu rọi … ấm bao nhiêu tình!

Ánh nhìn … đôi mắt lung linh,
Ký ức một thuở thắm tình biết bao!
Lăn tăn sóng nước dạt dào,
Thu đi, thu đến … thu nào, Thu ơi?!

Lời ong, cánh bướm …bay rồi,
Ngắm nhìn chim trắng trên trời đang bay…
Rượu thu uống cạn chẳng say,
Càng uống càng tỉnh, … nơi này khó quên!.

Hồ Tây chiều buông
Tác giả: Thụy Giang

Hoàng tà sắc xế đẹp không
Lăn tăn sóng nước bềnh bồng mây trôi
Gương hồ tia nắng bồi hồi
Trao lời đáy mắt có đôi tâm tình

Liễu hàng vít gió rung rinh
Chợt nghe tiếng mõ thanh bình niệm câu
Di Đà không sắc nhiệm màu
Chuông chùa Trấn Vũ yếm âu nhân hòa

Cõi lòng nhớ những ngân nga
Chiếu Gon gói gọn Ức hòa đề Trai
Nhắc ai Thị Lộ mực mài
Sâm cầm tủi lội sen đài hoàng hôn.

Thăm Hồ Tây
Tác giả: Bich Nguyen

Nơi xa về với Hồ Tây
Không gian rộng mở trời mây ngọt ngào
Mặt hồ sóng sánh dâng trào
Bầy sâm cầm nhỏ bay vào không gian

Đường cong sánh bước bình an
Tâm hồn thư thái hòa tan chuông chùa
Trấn Vũ sương khói bốn mùa
Tây hồ phủ bóng gió lùa sương sa

Điệu chèo tiếng hát reo ca
Tự hào văn hiến thiết tha nồng nàn
Quân cờ ai để trên bàn
Quang Trung thần tốc trận dàn Thăng Long

Xa xa khóm trúc uốn cong
Xếp thành dòng chảy gạn trong mây trời
Cây đa bám rễ ngàn đời
Chứng nhân lịch sử thay lời cha ông

Mặt trời ló rạng đằng đông
Sáng lên rực rỡ non sông tự hào
Hồ Tây sóng vỗ dạt dào
Níu chân lữ khách đi vào trang thơ..

Hồ Tây
Tác giả: Kim Sơn

Hồ Tây bát ngát mênh mông
Con đường xinh đẹp uốn cong quanh hồ
Đến đây lòng những mộng mơ
Bồng bềnh sóng vỗ xô bờ dịu êm
Mặt hồ xanh thẳm êm đềm
Con thuyền nho nhỏ du trên mặt hồ

Bình minh sóng lượn nhấp nhô
Tôm tôm cá cá hò dô đã từng
Bốn mùa rộn rã tưng bừng
Người đi dạo bước đón mừng hoàng hôn
Mặt trời gác núi tím giòn
Nhuộm hồng góc phố vương trên mặt hồ.

Trăng lên vàng óng như tơ
Con đường uốn lượn tuổi thơ vui vầy
Xa gần đều thích nơi đây
Hẹn hò đôi lứa đắp xây cuộc đời
Hàng cây xanh biếc gọi mời
Vi vui gió hát mây trời à ơi

Hồ Tây sao quá tuyệt vời
Là nơi nổi tiếng bao đời xưa nay
Cuộc sống êm ả hàng ngày
Trong lành mát mẻ nơi đây yên bình
Hồ Tây đẹp nhất quê mình
Thu đô yêu dấu hoà bình ấm no.

Lục bát Tây Hồ
Tác giả: Bùi Hiển

Thu về…Biêng biếc Tây hồ.
Ru hồn Lãng tử, giấc mơ vô thường.
Gương hồ, khói toả ngàn sương.
Thăng Long ngày ấy, nghê thường khúc ca….

Hồng hồng, Tuyết tuyết đâu xa.
Giai nhân mỹ nữ, thướt tha trên đường.
Đâu đây, thoang thoảng mùi hương.
Của người năm ấy, vấn vương trong lòng…

Người ơi, còn nhớ hay không.
Tiếng chuông Trấn Quốc, bềnh bồng Cổ Ngư.
Trấn Vũ mõ thỉnh kinh thư.
Nhịp chày Yên Thái, như ru tấm tình…

Yên Phụ, cái thủa chúng mình.
Thiên đường cá cảnh, lung linh mơ màng.
Nắng thu Quảng Bá mênh mang.
Thơm lừng ổi thị, chín vàng đâu đây…

Thuỵ Khê, xanh rợp bóng cây.
Leng keng tầu điện, những ngày bé thơ.
Võng Thị, những buổi ban trưa.
Gió lay hàng liễu, lưa thưa buông mành.

Đi đâu, hỡi chị cùng anh.
Có nhớ chợ Bưởi, sập sành chợ phiên.
Tây hồ, xanh thắm nét duyên.
Tràng An thấp thoáng, vẹn nguyên năm nào…

Giật mình, tỉnh giấc chiêm bao.
Sen tàn liễu rủ, đưa vào giấc Thu
Ông lão, tỉnh giấc mộng du.
Già rồi…lãng tử…giã từ…về thôi..!

Chiều Hồ Tây
Tác giả: Lan Dạ Hương

Một chiều dạo bước Hồ Tây
Mênh mang dịu nhẹ đắm say lòng người
Gió ru những nụ hồng tươi
Trên môi em cười hút cả hồn anh
Trời xanh mặt đất hiền lành
GIữa nơi nhộn nhịp vẫn dành một bên
Nên thơ chút cảnh êm đềm
Buông lời đối họa cho mềm câu thơ
Dệt thêm những sợi ước mơ
Mong một bến bờ mình vẫn bên nhau..

Đừng vội bỏ qua 🌿Thơ Về Văn Miếu Quốc Tử Giám🌿 Những bài thơ hay và ý nghĩa

Chùm Thơ Về Phủ Tây Hồ Nổi Tiếng

Xin tổng hợp cho bạn đọc thêm danh sách Chùm Thơ Về Phủ Tây Hồ Nổi Tiếng.

Chiều phủ Tây Hồ
Tác giả: Thái Thăng Long

Bất giác chiều như muốn chậm đi
Gió trên sóng
Đôi thuyền câu thả lưới
Mênh mông sương khói
Hồ Tây sóng vỗ Phủ Tây Hồ
Huyền thoại và giấc mơ
Chầm chậm lễ chùa cùng em cung kính
Tượng Phật trang nghiêm Bà Chúa Liễu
Em khói hương thanh thản một phần đời
Ta khói hương để khỏi chơi vơi
Chắp tay lạy những Thánh nhân trời đất
Khói hương rủ lòng mình bồng bềnh cõi Phật
Trời xa xanh tiếng hạc trắng kêu hoài
Những giấc mơ tiếc lắm ban mai
Những khát vọng phía chân trời xa thẳm
Những nỗi buồn gieo neo chiều vắng
Thanh thản bên em trước thềm điện đời thường
Một chút nước mắt cay khói đỉnh lư hương
Tĩnh lặng tận cùng
Bao la trên sóng nước
Hồn ta lọc trong vàng nắng
Gió Tây Hồ thổi buốt mái rêu phong
Một chiều Tây Hồ cuối năm
Vũ trụ luân hồi u u sóng nước
Tưng rưng lắm mà em chẳng khóc
Hoá vàng đi em lễ Phật Phủ Tây Hồ

Phủ Tây Hồ
Tác giả: Phạm Thị Mai Khoa

Lãng đãng chiều đông Hà Nội
Lang thang về Phủ Tây Hồ
Hương Hoa vấn vương vụng dại
Trầm mình về cõi hư vô.

Tìm trong thanh tâm huyền thoại
Người xưa muốn nói điều gì
Tượng cao vuông tầm ba thước
Khuôn mặt vầng trán uy nghi.

Tiếng chuông vang trong ký ức
Dạo quanh từng gốc cây già
Dâng hoa biết ơn công đức
Hậu sinh quỳ trước ngọc ngà.

Tìm về trong lòng cõi Phật
Xua tan những thói đua chen
Chẳng màng một thời nhung gấm
Thanh tao tựa những búp sen.

Phủ Tây Hồ ngày xuân
Tác giả: Xuân Quỳ

Ngày xuân thăm Phủ tây Hồ
Thăng Long nghìn tuổi ai ngờ trẻ trung
Nam thanh nữ tú trùng phùng
Phơ phơ tóc bạc sánh cùng cháu con.

Ngày xuân nhún nhảy lon ton
Thăng Long nghìn tuổi nét son mỉm cười.
Mai đào dắt trẻ rong chơi
Để cho cam bưởi chào mời ngẩn ngơ.

Ngày xuân níu áo đề thơ
Thăng Long nghìn tuổi mộng mơ tới giờ.
Gặp em bên Phủ Tây Hồ
Dâng hương khấn nguyện như chờ đợi ai…

Đêm Hồ Tây
Tác giả: Ngân Vịnh

Đêm xoay che mặt hồ xanh
trăng tròn, sóng bạc cầm canh sấp bờ
đèn nhoà sương Phủ Tây Hồ
lặng im xa ngái lập lờ bèo trôi

Mõ chùa khua lạc vào tôi
có mùi tóc của một đôi nhân tình
có con mắt lá lặng thinh
có người uống rượu một mình nào say

Mùa thu gờn gợn heo may
con đường còn dấu chân ngày của ai?
vầng trăng đậu lệch bờ vai
chim sâm cầm lội đêm dài như xưa

Đất còn hoen đỏ cơn mưa
hai tay buông thõng tuổi vừa hồi xuân
nhìn trăng sáng lòng bần thần
bèo trôi hồ dễ xa gần trắng đêm

Thơ Về Thung Lũng Hoa Hồ Tây

Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm tuyển tập Thơ Về Thung Lũng Hoa Hồ Tây.

Phượng Vỹ bên hồ
Tác giả: Nguyễn Đức Sảng

Phượng hồng nở rộ nơi nơi
Chiều về thơ thẩn ngắm trời Hồ Tây
Một làn gió nhẹ ngất ngây
Làm cho cánh phượng rơi đầy lối xưa

Trao nghiêng trước mặt như đùa
Mở trang sách nhỏ ép vừa cánh hoa
Dù cho mai có cách xa
Cánh hoa phượng vĩ mãi là Hồ Tây

Cánh rơi ngày một thêm dầy
Nỗi buồn xa cách lấp đầy nỗi mong
Cánh phượng rớt xuống vẫn hồng
Hồ Tây nơi đấy vẫn không thấy người

Hồ Tây chiều đông
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Anh về đây Hà Nội một chiều đông
Chiều Hồ Tây với mênh mông nỗi nhớ
Đông đã về lăn tăn con sóng nhỏ
Người bên người mặc cho gió bấc lay
Anh nhớ em anh muốn nắm bàn tay
Trao em nụ hôn ngất ngây nồng ấm
Từng cặp tình nhân dìu nhau đi chầm chậm
Gió bấc run người có thấm gì đâu
Em nhớ không những ngày ấy bên nhau
Đường Thanh Niên mối tình đầu ta ngỏ
Chiều mùa đông nụ hôn trao trong gió
Cháy bập bùng trái tim đỏ yêu thương
Giờ đây cô đơn đi dọc con đường
Tìm Cúc Chi để nhớ hương ngày ấy
Hoa Cúc Chi vẫn thân thương như vậy
Như ngày nào là em đấy Cúc Chi
Ngày chia tay em lặng lẽ ra đi
Chiều Hồ Tây lời thầm thì con sóng
Anh về đây một mình anh một bóng
Tìm em hoài mà anh chẳng thấy em.

Chiều thu Hồ Tây
Tác giả: Nho Đoàn

Vẫn biết rằng thu Hà Nội thơm hoa sữa.
Để cho tôi mơ chút nữa nắng vàng rơi.
Chiều Hồ Tây sao mà thấy chơi vơi.
Bình boong…bình boong… tiếng chuông chùa Trấn Quốc.
Vương vấn chi mà nhẹ nhàng chân bước.
Như trăng chiều lấp lánh mặt hồ Tây.
Đường Thanh Niên hàng hoa sữa còn đây.
Chim trời vắng khác với chiều thu trước.
Mênh mang cơn gió say gợn làn sóng nước.
Hoà với tiếng cung văn nơi Phủ Tây Hồ.
Một chiều thu ngây ngất nên thơ.
Ai đã qua không thể quên mùi hương hoa sữa.
Chiều Hồ Tây bước chân nào lần lữa.
Cứ bồi hồi như cái tuổi đôi mươi.
Ai mà quên được những nụ cười.
Với lời hứa đã trở về dĩ vãng.
Nào còn đâu trăng thề chiều cuối tháng.
Chỉ mây trời mấy sợi trắng nghiêng nghiêng.
Chiều Hồ Tây còn vạt nắng chiếu xiên xiên.
Giống như thảm dát vàng làng Công Kỵ.
Quảng Bá như mơ ru hồn thi sỹ.
Sương chiều giăng mênh mang mặt Tây Hồ…

Nỗi nhớ chiều Hồ Tây
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Chiều hồ Tây em nhớ anh vời vợi
Đứng ven hồ thầm thì gọi anh ơi
Bỗng nhớ ngày xưa nỗi nhớ chơi vơi
Kỷ niệm cũ về một thời áo trắng
Đường Thanh Niên chập chờn bông hoa nắng
Lời yêu đầu bên tiếng sóng hồ Tây
Ta đi bên nhau dưới bóng hàng cây
Có cánh diều nghiêng mình bay trong gió
Nắm tay nhau thì thầm em hỏi nhỏ.
Em yêu anh nhiều anh có biết không
Chia tay nhau từ giã cánh phượng hồng
Vào bộ đội anh đi không trở lại
Em đợi anh qua mấy mùa hoa cải
Nhận tin buồn anh đã mãi ra đi
Bao ngày đêm em khóc ướt bờ mi
Đành chấp nhận thuở xuân thì dang dở.
Đứng bên hồ biết bao lần than thở
Lấy chồng rồi sao nỗi nhớ chưa nguôi
Bao năm qua không quên nổi một người
Em nhớ anh nhớ nụ cười ngày ấy.

Chia sẻ cho bạn đọc ✨Bài Thơ Hay Về Người Con Gái Hà Nội✨ Những Bài Thơ Hay Nhất 

Tuyển Tập Thơ Về Sen Hồ Tây Đặc Sắc

Bên dưới là Tuyển Tập Thơ Về Sen Hồ Tây Đặc Sắc mà bạn đọc không nên bỏ lỡ! 

Sen Hồ Tây
Tác giả: Bằng Việt

Anh đi mười năm trở lại
Phố xá làm anh bất ngờ,
Nhưng riêng chỉ đường sen ấy
Một đời anh vẫn ngẩn ngơ,
Cuối thu, sen tàn lá rụng
Anh như hoá đá ven hồ!

Chồng chất sắc màu khối phố
Riêng anh thiếu vắng mùi sen,
Mùi hương tuổi thơ vĩnh viễn
Cũ càng, tình nghĩa không quên,
Hương thơm đầu đời Hà Nội
Chỉ từ xa, đủ khát thèm!

Anh đi mười năm trở lại
Làng hoa biến mất như đùa!
Ví thử hồ sen cạn nốt
Làm gì cho thấy ngày xưa?…

Ao Sen
Tác giả: Trần Thi Thủy

Tới mùa sen nở rộ bông
Lá xanh mơn mởn ngắm trông mà thèm
Ai mua thì tới gặp em
Già thì trẻ lại gái còn thêm xinh .

Tới đây phong cảnh hữu tình
Cho ta cảm giác như mình còn thơ
Cho đời lại thấy ước mơ
Sen Hồ Tây đó em chờ người thăm !

Hồ Tây vào thu
Tác giả: Hồng Ngân

Tiết trời dịu mát thu sang.
Đầm sen xanh ngắt mênh mang Tây Hồ.
Làn gió ngào ngạt hương đưa.
Ai bơi thuyền thúng … sào lùa lá sen.

Búp hồng , bông nở đua chen.
Lá xòe hứng giọt sương đêm đọng vào.
Lóng lánh trong nắng đẹp sao.
Mặt hồ êm ả khác nào thiên thai.

Thuyền nan về bến sớm mai.
Lá xanh từng thếp, bông dài đầy khoang.
Gạo sen tách khỏi nhụy vàng.
Ướp trà vị đượm nồng nàn thanh tao.

Chè sen long nhãn ngọt ngào.
Mùi hương cốm mới gói vào lá sen…!
Ai qua Hà Nội mời xem.
Thu về rộn rã đầm sen Tây Hồ.

Du Ngoạn Hồ Tây
Tác Giả: Thám Hoa

Ngắm cảnh trời in Lãng Bạc hồ
Nghe dòng cảm xúc nhẹ nhàng xô
Hồn như tĩnh tại cùng mây nước
Bút tưởng trầm sâu giữa họa đồ
Nọ liễu ôm bờ vương tóc thả
Kia chèo giỡn sóng đẩy thuyền nhô
Mùa sen chớm nở, làn hương dịu
Nhẹ nhõm lòng ai thoảng tiếng ồ

Thơ Về Trà Sen Hồ Tây Nổi Bật

Chần chừ gì nữa mà không xem ngay tuyển tập Thơ Về Trà Sen Hồ Tây Nổi Bật.

Tặng trà sen
Tác giả: Nguyễn Thi Minh Thái

Tôi đã hái trăm bông sen Hồ Tây
Tự tay mình nhẹ mở miệng hoa
ngậm trà vùng đồi Thái Nguyên
và khép lại
lặng yên chờ trà ngún hương hoa
và đặt bông sen trà ngủ trong ngăn đá…
Hà Nội lạnh vào thu
Tôi tưởng ra bạn gái tôi
nâng tách mỏng uống trà
môi lên tươi hồng màu cánh sen
sưởi thật ấm mùa đông Hà Nội…

Học quên
Tác giả: Nguyễn Thi Minh Thái

Tôi lên Hồ Tây học làm trà sen
Bỗng nhớ nhung nữ hoàng cuối cùng nhà Lý
Lý Chiêu Hoàng
Bị đẩy khỏi hoàng cung nhà Trần
vì chẳng thể có con
phải trở về thân phận công chúa
Bà công chúa họ Lý lưu đày ở Hồ Tây
Dường như giông giống tôi
Sớm tinh mơ
dậy hái sen trên đầm
nhẫn nhịn
ướp trà khô trong lòng bông sen
Đặng học quên
nỗi buồn vương giả…

Hồ Tây mùa sen nở
Tác giả: Chưa rõ

Sớm mai nào Hồ Tây cũng có sương
Nắng lên rồi đó đây còn bảng lảng
Thuyền ai đó trong đầm sen thơm ngát
Người lẫn trong hoa cho hoa đẹp bội phần.
Bàn tay ai đưa đón những búp sen
Nắng chiếu qua làn sương hồng lên như lửa
Lửa chuyền lên môi lửa chuyền lên má
Cho nụ cười tỏa sáng cả rừng hoa.
Hương sen thơm quấn quýt quyện hương trà
Thơm lây cả tay mình nhớ bàn tay ai ướp
Như tình ai nồng đượm
Với ai kia hay chỉ với riêng mình?
Nhấp ngụm trà lại nhớ nụ cười xinh
Dáng thon thả in hình trong bóng nước
Và búp sen hồng trong búp tay em hồng rực
Một thoáng thôi… vương vấn mãi trong lòng.

Có thể bạn sẽ cần đến chùm 🌷Thơ Về Mùa Thu Hà Nội 🌷 những bài hay nhất

Thơ Về Bánh Tôm Hồ Tây Độc Đáo

Tiếp tục bài viết là tuyển tập Thơ Về Bánh Tôm Hồ Tây Độc Đáo.

Hà Nội Và Nỗi Nhớ
Tác giả: Minh Tuấn

Cảnh cũ giờ thấy xa xôi
nắng vàng hoa đỏ đất trời nghiêng mơ
hồ gươm phẳng lặng đáy bờ
sóng mơ đang ngủ để thơ họa vần .

nhớ ngày đường thắm bước chân
vui trong thành phố xa gần hồ chơi
món ăn thưởng thức quên đời
khi kem Thủy Tạ nhớ nơi cốm Vòng

Bánh Tôm ăn chẳng muốn xong
hồ Tây Cảnh ấy lúc lòng đang vui
Bún chả rạo rực thơm mùi
cùng ăn trong tiếng thịt thui lèo xèo

mùa thu kỷ niệm mang theo
món ăn nhớ mãi tình nghèo hồn quê
còn bao nỗi nhớ đem về
mùa đông BÚN ỐC mãi tê tới giờ .

ăn gì như ngẩn như ngơ
để mồ hôi tắm nước hồ con tim
thú vui ăn – mãi đi tìm
cảnh vui người đẹp tiếng chim rộn ràng

bây giờ thèm những món ham
câu thơ ai gửi rộn ràng thịt rau
mùa thu giấc mộng ở đâu
nhanh ru tôi ngủ … trong bầu trời xưa.

Chùm Thơ Thả Thính Về Hồ Tây Thú Vị

Có thể các bạn sẽ yêu thích Chùm Thơ Thả Thính Về Hồ Tây Thú Vị sau đây.

Nước Tây Hồ vừa trong vừa mát
Đường chợ Bưởi lắm cát dễ đi
Cô kia bóng bẩy làm chi
Để cho anh ấy đi đi về về.

Mùa xuân dạo bước Tây Hồ
Thiên duyên sao khéo tình cờ gặp em
Gánh hoa hoa lại tươi thêm
Hương xuân đậu xuống vai mềm thêm xuân
Nói xa chẳng ngại nói gần
Ước gì tôi được làm thân với nàng

Gương kia nỡ để bụi nhòa
Sông có Nhị Hà núi có Tản Viên
Thề kia sao để lỡ duyên
Trăng còn soi mãi vùng sen Tây Hồ

Âu cơ và Lạc Long quân cũng đã gặp nhau ở Hồ Tây rồi.
Sao anh và em vẫn cứ mãi chia xa…

Thích cảm giác được đạp xe thong dong ở Hồ Tây.
Mình hẹn hò nhau chiều cuối tuần được không anh?

Hồ Tây mang trong mình một cái rất riêng để khiến người ta say đắm
Đó là bởi cô đơn, bởi có tâm sự và muộn phiền.

Đừng vội bỏ qua chùm 🌼Thơ Về Mùa Đông Hà Nội🌼 những bài hay và đặc sắc nhất

Ca Dao Tục Ngữ Về Hồ Tây Ngắn Hay

Nếu bạn đang tìm kiếm Ca Dao Tục Ngữ Về Hồ Tây Ngắn Hay thì cùng tham khảo ngay sau đây nhé.

Kim thằng Quỷ, chỉ Tây Hồ
Ai yêu thì lấy chẳng vồ lấy ai

Dưa La, húng Láng, ngổ Đầm
Cá rô Đầm Sét, sâm cầm Hồ Tây

Gươm vàng rớt xuống hồ Tây
Công cha cũng trọng, nghĩa thầy cũng sâu.

Năm trai năm gái là mười
Năm dâu năm rể là đôi mươi tròn
Hai bên phụ mẫu song toàn
Rồi ra kéo được trâu vàng Hồ Tây

Trên trời có một ông sao
Chỗ quang không mọc mọc vào đám mây
Nước hồ Tây biết bao giờ cạn
Nhị vườn đào biết vạn nào hoa
Đưa nhau một quãng đường xa
Hỏi thăm anh tú có nhà Cửa Nam.

Chàng về Hồ, thiếp cũng về Hồ
Chàng về Hồ Hán, thiếp về Hồ Tây

Trai anh hùng mắc nạn,
Giả như quốc trạng bị vây,
Ới mấy chị em mình ơi,
Lập cơ mưu đồ trận,
Ra biển hồ Tây cứu chàng

Ngồi trên bờ dốc buông câu
Trách ai xui giục con cá sầu không ăn
Cá không ăn câu anh vác cần về
Để ống lại đây
Đêm khuya thanh vắng hồ Tây
Anh thả mồi bận nữa, con cá này cũng ăn.

Ổi Quảng Bá, cá hồ Tây
Hàng Đào tơ lụa làm say lòng người

Vừa nghe tàu điện rung chuông
Leng keng đánh thức màn sương Tây Hồ
Đường vui rộn bánh xe bò,
Lao xao Yên Phụ tiếng hò gọi nhau
Hỏi mình: – Chuyên chở về đâu
Ngụy trang xanh ngắt một màu thế kia?
Rằng: – Rau Quảng Bá đây mà,
Rau vào xí nghiệp, rau ra chiến trường
Rau tình, rau nghĩa quê hương
Lại đây, đẩy một đoạn đường hộ rau

Nhất định đừng bỏ qua 💚 Ca Dao Tục Ngữ Về Hà Nội 💚 đầy đủ nhất

STT Về Hồ Tây Ấn Tượng

Tặng bạn đọc tuyển tập STT Về Hồ Tây Ấn Tượng.

  • Hồ Tây có 3 mùa hoa chính: mùa hoa sen nở, mùa muồng hoàng yến vàng ươm, mùa lộc vừng thay lá và mùa của tình yêu là bất diệt.
  • Hà nội phố chiều lênh đênh thèm nghe tiếng bước chân mềm của em. Bên Hồ Tây gió như quen mùi hương tóc ướp cả đêm trăng buồn.
  • Hồ Tây có Từ Hoa, dù nổi tiếng nhưng hiếm ai được chạm mặt.
  • Hồ Tây mang trong mình một cái rất riêng để khiến người ta say đắm, đó là bởi cô đơn, bởi có tâm sự và muộn phiền.
  • Hà Nội có hồ Tây. Hà Nội có những chiều lộng gió. Hà Nội có những buổi ngẩn ngơ lòng dìu dịu trước mặt nước êm.
  • Hồ Tây là nơi mà tôi chẳng cần đi đâu quá xa để tìm về cái sự bình yên sau hàng tá bài vở, công việc. Hồ Tây là nơi tôi phiêu lãng trong chính giấc mơ và câu chuyện của mình.
  • Những người Hà Nội, những người sống ở Hà Nội có lẽ ai cũng đã từng gửi gắm lòng mình ít nhất một lần nơi chiều hồ Tây nồng nàn và kỉ niệm. Hồ Tây là để nhớ, là để yêu thương, là để tìm về.
  • Nếu có một người bạn phương xa nào đó có dịp ghé Hà Nội vào một ngày gió nhẹ mây bay, đừng ngại ngần gì mà hãy dẫn người ta tới hồ Tây hưởng gió. Mặt hồ êm gió chiều ở đâu chẳng có, nhưng gió hồ Tây mát và nhiều như vị chẳng khác gì Hà Nội này.
  • Tin tôi đi, một chiều hồ Tây lộng gió, một chiều rất dễ đi vào lòng người, rất dễ để người ta nói chuyện với nhau hồn nhiên, hứng khởi. Bắt đầu từ những cảm xúc yêu thương của chính mình, kể về hồ Tây và một Hà Nội rất đỗi hay ho và rất đỗi tình.

Những Câu Nói Về Hồ Tây Bất Hủ

Cùng xem ngay Những Câu Nói Về Hồ Tây Bất Hủ.

  • Hồ Tây không nổi tiếng như hồ Gươm nhưng người ta yêu quý hồ Tây chẳng kém gì hồ Gươm cả. Thậm chí, nhiều người còn thích mê hồ Tây bởi khoảng không gian rộng lớn nơi đây, đủ để người ta tìm một không gian tĩnh tại, đủ để một mình một chốn lúc vui, lúc buồn.
  • Đi dạo một vòng hồ Tây, đủ để ta thấy nhiều thứ. Hồ Tây cho tôi cảm giác về sự hiện tại và đẹp đẽ, nhưng vẫn chút gì đó men hơi như là làng quê Bắc Bộ. Có lẽ cũng đúng thôi vì chỉ độ mười mấy năm về trước, quanh hồ Tây vẫn là những làng, người dân vẫn chăm chỉ trồng trọt giữa nắng mưa.
  • Bây giờ, quanh quanh hồ Tây vẫn có làng, chỉ là những ngôi làng có phần nhộn nhịp để theo kịp cuộc sống phố. Chiều gió mát hồ Tây, ta đi qua một phần hơi thở thời gian, giữa nếp sống cũ và cuộc sống mới. Tôi thích dạo quanh hồ Tây. Thực sự thích.
  • Tôi thích dạo quanh hồ Tây vì ở đây có trường Bưởi – Chu Văn An, ngôi trường đậm hương sắc Hà Nội, mộc mạc, hồn nhiên. Tôi thích dạo quanh hồ Tây vì tôi có thể dừng chân nơi Trấn Quốc – mái chùa ngàn năm tuổi đất Thăng Long để tìm chốn bình yên. Tôi thích dạo quanh hồ Tây vì có thể qua đầm Sen nhâm nhi vài chén trà chiều, mua bó Sen thơm hồng gói trọn trong tàu lá về bày trên giá sách.
  • Tôi thích dạo quanh hồ Tây bởi sự mát mẻ lộng gió mỗi chiều. Tôi thích dạo quanh hồ Tây bởi những chiếc kem ốc quế ngon chẳng kém gì kem Tràng Tiền, Thủy Tạ. Tôi thích dạo quanh hồ Tây lai ra ốc, nhấp vài ngụm bia, hăng say kể đủ thứ chuyện trên đời với lũ bạn nơi rìa lan can.
  • Ở hồ Tây, tôi nhớ câu chuyện về một cô bé phải lòng chàng trai nọ sau khi cùng anh ta và hai người bạn cò kéo chiếc xe chết máy đi hết phần ba vòng hồ. 4 người lớn, 2 chiếc xe nhưng chỉ có 1 động cơ hoạt động. May sao trời chiều hôm ấy mát, may sao sự lãng mạn của hồ Tây cũng khiến cho người ta đỡ căng thẳng và mệt mỏi phần nào.

Viết một bình luận