30+ Bài Thơ Về Mồ Côi Cha Mẹ (Chùm Thơ Buồn Tủi Số Phận)

Chùm Thơ Về Mồ Côi Cha Mẹ, 30+ Bài Thơ Hay, Bất Hủ Nhất. Các Bài Thơ Nói Về Những Mất Mát, Nổi Buồn Không Nói Thành Lời Của Những Đứa Con Thiếu Tình Thương Của Bố Mẹ.

Cách Làm Thơ Về Mồ Côi Cha Mẹ

Viết thơ về chủ đề mồ côi cha mẹ là một cách để thể hiện những cảm xúc sâu sắc và chân thành. Dưới đây là một số bước để bạn bắt đầu:

  1. Chọn chủ đề cụ thể: Bạn có thể tập trung vào nỗi đau mất mát, sự nhớ nhung, hoặc những kỷ niệm đẹp với cha mẹ.
  2. Chọn thể loại thơ: Thể thơ tự do, lục bát, hoặc thất ngôn bát cú đều có thể phù hợp.
  3. Sử dụng hình ảnh và cảm xúc: Hãy miêu tả những hình ảnh và cảm xúc cụ thể để làm cho bài thơ của bạn trở nên sống động và chân thực hơn. Ví dụ, bạn có thể miêu tả những kỷ niệm với cha mẹ, cảm giác trống vắng khi không còn họ bên cạnh.
  4. Sáng tạo với ngôn từ: Thử nghiệm với từ ngữ và cấu trúc câu để tạo ra những câu thơ độc đáo và sâu sắc.
  5. Chỉnh sửa và hoàn thiện: Đọc lại và chỉnh sửa để bài thơ trở nên mượt mà và ý nghĩa hơn.

Dưới đây là một ví dụ ngắn về bài thơ mồ côi cha mẹ:

Mồ côi cha mẹ từ thuở bé,
Nỗi đau sâu thẳm chẳng thể quên.
Nhớ những ngày xưa bên cha mẹ,
Giờ đây chỉ còn lại bóng đêm.

Những Bài Thơ Về Mồ Côi Cha Mẹ Hay Nhất

Gia đình là nơi chứa đựng nhiều thứ tình cảm thiêng liêng nhất và là nơi mà có những người thân thiết quan trọng nhất với chúng ta nhưng không phải ai cũng may mắn có được như vậy, ở ngoài kia còn rất nhiều đứa trẻ phải bơ vơ, côi cút. Sau đây, thohay.vn chia sẽ đến bạn Những Bài Thơ Về Mồ Côi Cha Mẹ Hay Nhất.

Kiếp mồ côi
Tác giả: Hải Đậu

Em ơi hãy ngủ cho muồi
Cùng chị lê bước ngược xuôi “kiếm tiền”!
Mấy hôm mưa gió triền miên
Em lại khát sữa khóc đêm liên hồi!

Suốt đêm cứ thế chị ngồi
Thay mẹ ru ngủ, vỗ về như xưa
Nào đâu có võng để đưa
Bàn tay khô buốt, tiếng ru nghẹn lời!

Cha mẹ đã ra đi rồi
Khi em vừa mới chào đời gần năm!
Nhà hoang tối đến em nằm
Ngày thì ngõ ngách xin ăn, tối về!

Nhớ mẹ nước mắt đầm đìa
Gọi mãi chẳng thấy cha về … cha ơi!
Thương em chỉ biết kêu Trời!
Cuộc đời bất hạnh, mai rồi ra sao …

Gục người trong giấc chiêm bao
Vui mừng nhìn thấy mẹ cha trở về
Ôm con lòng dạ não nề
Tiếng ru của mẹ ngày xưa đây rồi

Hôn con nước mắt tuôn rơi
Cha mẹ có tội với đời hai con
Nhìn hai đứa trẻ héo mòn
Nước mắt chảy ngược, nhói lòng cha yêu

Trần gian quả thật trớ trêu
Sinh ra đã phải sống đời phong ba
Con hãy bước theo mẹ cha
Về nơi xa thẳm cả nhà đoàn viên!?

Có cha, có mẹ ở bên
Cuộc sống con sẽ đời đời bình yên!?
Nghe em khóc thét … giật mình
Tỉnh giấc mới biết là mình mê man …

Em ơi hãy ngủ cho ngoan
Để chị chợp mắt sáng còn bế em
Cùng chị trên con đường mòn
Cầu người qua lại … mở lòng từ bi!

Đứa bé mồ côi
Tác giả: Duy Đức

Đợi đêm em lại trở về
Bên phần mộ mẹ nằm kề co ro
Bát cơm chiều ấy chưa no
Mẹ không còn nữa ai lo tấm gầy
Phương nào Cha ở có hay
Bỏ con côi cút nơi đây tủi hờn
Đêm nay gió giật từng cơn
Tuổi thân con khóc nhiều hơn Mẹ à
Lọt lòng thiếu vắng tình Cha
Giờ đây lại phải cách xa Mẹ rồi
Lâm vào cảnh sống mồ côi
Nhìn em ai chẳng bồi hồi xót thương
Tuổi thơ không biết mái trường
Đôi chân nhỏ bé muôn phương đường đời
Thấm lòng những giọt nước rơi
Tại sao lại phải vào đời trẻ thơ
Em còn nhiều lắm ước mơ
Khác khao đến lớp mong chờ ngày mai
Kêu thầm nức nghẹn tiếng ai
Sẻ chia em lúc bờ vai diệu mềm
Cho em nghị lực sống thêm
Để mai em bước trên thềm an vui…..!

Kiếp Mồ Côi
Tác giả: Ngọc Nghĩa

Người ta có Mẹ có Cha…
Còn tôi mất Mẹ xa Cha lâu rồi!
Ai người thấu hiểu mồ côi?
Nay đây mai đó nổi trôi phận đời!
Mồ côi tội lắm người ơi!
Nghĩa là mất cả bầu trời yêu thương…
Lệ rơi rơi suốt đêm trường!
Còn đâu đâu nữa tình thương Mẹ mình?
Người ta áo lụa đẹp xinh…
Trong vòng tay ấm gia đình yên vui.
Nhìn họ lòng thấy bùi ngùi…
Ai người mất Mẹ mà vui bao giờ?
Thôi đành mang kiếp bơ vơ…
Mãi không còn nữa bến bờ yêu thương.

Mồ côi
Tác giả: Hồng Giang

Em bơ vơ giữa dòng người đông đúc
Tìm đâu đây hạnh phúc giữa cuộc đời
Tấm thân gầy lang bạt khắp muôn nơi
Đôi chân nhỏ dã rời trong buốt giá

Biết về đâu giữa đường đời muôn ngả
Ai cho em một ngã rẽ nương nhờ
Tội tình thay ánh mắt ngước mong chờ
Ai thương xót cho trẻ thơ khờ dại

Dòng người xe vẫn ngược xuôi mê mải
Có mấy người thương hại kẻ mồ côi
Trời sang đông phố đã lạnh lắm rồi
Xót thân em vẫn ngồi chờ hy vọng

Về đâu đây nào còn ai mong ngóng
Mẹ cha em đã khuất bóng vô thường
Để dương trần hai đứa trẻ đáng thương
Nương tựa nhau trên quãng đường lang bạt

Ai thấu hiểu lòng trẻ thơ khao khát
Thêm một lần …..
Tiếng Cha quát ….
Mẹ la !

Chia sẽ đến bạn😄 Bài Thơ Cha Tôi, Bài Thơ Thương Cha Nhớ Mẹ 😄 50+ Bài Hay

Bài Thơ Cha Tôi

Thơ Buồn Về Mồ Côi

Thật buồn cho một sô phận mồ côi, không cha không mẹ, thiếu đi những tiếng ru hời, những lời quát mắng khi con làm sai hay một cử chỉ yêu thương của cha mẹ. Ở cái tuôi thay vì được vui chơi, được đến trường thì lại phải tìm cách mưu sinh cuộc sống. Hãy cùng thohay.vn cảm nhận những thiếu thốn, những nổi buồn qua chùm thơ viết về mồ côi hay bên dưới.

Thương Mồ Côi
Tác Giả: Hue Dam

Thương xót cho những trẻ mồ côi
Trời khiến con phải bất hạnh rồi
Mất đi thân thuộc bao chua xót
Nước mắt hai hàng lã chã rơi!

Từ khi cha mẹ rời thế rồi
Đời con như đã mất đi thôi
Có cha có mẹ nhiều hạnh phúc
Thiếu vắng sinh thành buồn đơn côi.

Nhìn con ngây thơ chẳng biết gì
Lòng người đau xót lệ đẫm mi
Mai này trên bước đường trần thế
Con mãi đau buồn cảnh biệt ly!

Mồ côi
Tác giả: Tố Hữu

Con chim non rũ cánh
Đi tìm tổ bơ vơ
Quanh nẻo rừng hiu quạnh
Lướt mướt dưới dòng mưa.

Con chim non chiu chít
Lá động khóc tràn trề
Chao ôi buồn da diết
Chim ơi biết đâu về.

Gió lùa mưa rơi rơi
Trên nẻo đường sương lạnh
Đi về đâu em ơi
Phơi thân tàn cô quạnh!

Em sưởi trong bàn tay
Cho lòng băng giá ấm
Lìa cành lá bay bay
Như mảnh đời u thảm!

Con chim non không tổ
Trẻ mồ côi không nhà
Hai đứa cùng đau khổ
Cùng vất vưởng bê tha

Rồi ngày kia rã cánh
Rụi chết bên đường đi…
Thờ ơ con mắt lạnh
Nhìn chúng: “Có hề chi!”

Mùa xuân của em
Tác giả: Dương Tuấn

Trăm hoa đua nở dưới nắng vàng
Từng đàn én lượn gọi mùa sang
Nhà nhà nhộn nhịp vui xuân mới
Tiếng cười câu chúc thật râm ran.

Em vẫn bơ vơ bên vệ đường
Mong nhờ cô bác rũ lòng thương
Nửa bát cháo lòng ai ăn dở
Mẫu bánh con con phía cuối đường.

Ai thả đời em chốn dương trần
Không nhà không cửa chẳng ai thân
Bao người ngoảnh mặt vờ không thấy
Tìm việc mưu sinh chẳng ai cần.

Xuân về nhân thế ngập niềm vui
Xuân đến bên em quá ngậm ngùi
Vẫn đôi chân trần, manh áo rách
Đói lòng cầu thực khắp ngược xuôi.

Mùa xuân của em mãi đợi chờ
Một lần ôm Mẹ ấm lòng thơ
Một lần gọi tiếng Cha trìu mến
Xuân của đời em.. những giấc mơ.

Phận Mồ Côi
Tác giả: Võ Quang Hân

Cuộc đời sao lắm trái ngang
Nhìn em mà thấy xốn xang trong lòng
Đời là cõi tạm hư không
Sao em không được sống trong sang giàu?

Thân em khổ ải đớn đau
Mưu cầu cuộc sống còn lâu mới thành
Buồn cho một kiếp lai sanh
Miếng ăn không có nhìn đành vậy sao?

Em sinh giờ giấc khi nào?
Mà sao tủi cực lao đao tháng ngày
Lang thang lây lất đó đây
Bên lề cuộc sống đoạ đày tấm thân

Đời em còn lắm gian truân
Nhìn mà đau xót bâng khuâng nỗi niềm
Cảnh đời cơ cực triền miên
Tuổi thơ không có muộn phiền quanh năm

Nhìn về một thoáng xa xăm
Mong sao cay đắng âm thầm qua đi
Cầu Trời khấn Phật độ trì
Cho em thoát cảnh sầu bi muôn đời.

Tiết lộ bạn❤️️ Chùm Thơ Về Mẹ Và Con Gái ❤️️ Những Bài Thơ Về Mẹ Và Con Hay

Thơ Về Mẹ Và Con Gái

Thơ Về Cuộc Đời Mồ Côi

Cùng cảm nhận và thấu hiểu về cuộc đời mồ côi qua chùm thơ ý nghĩa bên dưới.

Kiếp mồ côi
Tác giả: Bảo Châu

Tối rồi em đói quá thôi
Chị lê từng bước lệ rơi đôi dòng
Mỗi ngày vất vả lòng đong
Tối về cầu cống đèn chong nhờ trời

Bạn bè trang lứa vui chơi
Cha mẹ đưa đón mặt ngời sáng tươi
Em đây chẳng nở nụ cười
Áo quần rách rưới nhờ người đi qua

Nhìn em lòng quá xót xa
Đôi bàn chân nhỏ vào ra gầm cầu
Cha, mẹ em ở nơi đâu???
Để em đói khát tim sầu biết không???

Đông về gió lộng mênh mông
Không quần, chẳng áo nghe lòng nhói đau
Cầu trời lạnh giá qua mau
Để em bớt khổ cùng nhau mỉm cười

Mong em được giống bao người
No cơm, ấm áo vui tươi đến trường
Em ơi sao thấy quá thương
Nhìn em tôi lại lệ vương mi rồi

Mồ côi
Tác giả: Phan Thu Hà

Thuở nhỏ ngây thơ con hỏi:
“ Ba ơi ,mồ côi là gì ?”
Ba xoa đầu con rồi bảo :
“ Là khi ba mẹ mất đi “

Bây giờ thì con đã hiểu
Thấm thía hai từ “ mồ côi “
Là những tháng ngày trống vắng
Khi ba mẹ mất đi rồi.

Không còn bàn tay trìu mến
Ấu thơ ba mẹ ẵm bồng
Không còn lời thương da diết
Ru con bằng trái tim nồng.

Còn đâu bóng hình yêu dấu
Còn đâu ánh mắt nhân từ
Giọng cười lạc quan hào sảng
Tìm đâu thấy nữa …bây giờ.

Cả một chặng đường trọn vẹn
Tâm sen không vướng mùi bùn
Bước chân ra đi thật nhẹ
Đâu muốn làm phiền cháu con.

Tiễn ba mẹ về cõi Phật
Con ngăn dòng lệ chảy dài
Để người ra đi thanh thản
Nhẹ lòng ở cõi bồng lai.

Nhớ người chúng con xin nguyện
Làm theo lời dạy của người
Trong tim con luôn còn mãi
Tình ba mẹ tựa biển khơi.

Kiếp Mồ Côi
Tác giả: TamMuội

Được cấu tạo bởi vì sao xấu
Xuống gian trần mang dấu chấm than
Sanh ra mệnh số cơ hàn
Cha thời chẳng tỏ, Mẹ chan lệ sầu

Vầng xám quyện canh thâu vật vã
Chuỗi cô đơn buồn bã tủi phần
Bào mòn vọng tiếng chuông ngân
Long đong mộng kiếp bóng dần khuất xa

Phận côi cút không nhà nương tựa
Xóm láng giềng gửi cửa từ bi
Hạt cơm manh áo chủ trì
Cậy nhờ tá túc một khi nên người

Sáng quét lá miệng tươi sen nở
Chiều quấn nhang sách vở đèn lu
Thông minh trí tuệ mặc dù
Lạc loài khổ cực trầm u bẽ bàng

Tưởng le lói hào quang soi đỉnh
Dưới cổng chùa tu chỉnh chơn tâm
Ngờ đâu giặc giã lấn xâm
Lộng hành khốn đốn thăng trầm khắp nơi

Vội cáo biệt trùng khơi chí hải
Mạng tơ mao biên ải vẫy vùng
Căm hờn uất hận nấu nung
Sa trường nghĩa khí giữ chung cõi bờ

Nay mộ cảnh phất phơ điểm trắng
Tấm thân tàn đằng đẵng tuyết giăng
Sát na khoảnh khắc cũng rằng
Phù vân nặng trĩu khúc ngoằng trả xong.

Thơ Viết Cho Trẻ Mồ Côi

Tuyển tập những bài thơ hay viết về hoàn cảnh của những đứa trẻ mồ côi,không nơi nương tựa xúc động nhất.

Trẻ mồ côi
Tác giả: Dương Tuấn

Ai mang em đến với cuộc đời này ?
Để nếm trải đắng cay và bất hạnh
Để em tự hỏi lòng trong cô quạnh
Ai ban em.. bất hạnh.. cuộc đời này?

Chân vô hồn trong một buổi sớm mai
Bụng trống rỗng.. biết cùng ai san sẻ
Thưa cô chú… cho con vài bạc lẻ
Lạy ông bà… thương giùm trẻ mồ côi.

Dám nghĩ gì chuyện mơ ước xa xôi
Miếng bánh, nắm xôi cũng xong rồi một bữa
Ly nước dư… trong ngày hè đổ lửa
Bát cơm thừa… lót dạ giữa mùa đông.

Riêng một điều duy nhất em ước mong
Có Mẹ, có Cha cũng như bao người khác
Dẫu đời sống có nghèo hèn, rách nát
Cơm, muối, dưa cà mộc mạc.. thế mà vui.

Ước một lần được gọi tiếng “Cha ơi! ”
Một lần thôi.. nhìn nụ cười của Mẹ
Để thắp sáng lại tâm hồn thơ trẻ
Nhỏ nhoi thế mà.. có lẽ.. cũng là không.

Gió nuôi em… từ những đêm đông
Nắng hạ dạy… gắng gồng mà sống tiếp
Khi mệt nhoài lăn đùng ra ngủ thiếp
Trong mơ vẫn còn..tha thiết gọi…. Mẹ ơi!..

Mồ Côi
Tác giả: Đuyên Hồng

Em là ai? Sao không cha không mẹ
Tuổi lên năm lên bảy hoặc lên mười
Ai đánh cắp cuộc đời em hả bé
Những nụ cười vốn tinh nghịch vui tươi

Quê em đâu sao lạc loài đất khách
Quần áo thừa rách rưới quanh năm
Chỗ kiếm ăn là bãi rác tối tăm
Giành giật với chó hoang mèo dại

Trời thất thường hết mưa rồi lại nắng
Em co ro chui vỉa phố gầm cầu
Cả bốn mùa chân đất, mắt quầng sâu
Đêm mơ ngủ thèm vòng tay của mẹ

Xin thiên hạ ban ơn từng đồng lẻ
Nhìn con người ta cùng tuổi chạy tung tăng
Tuổi thơ em sao không được đến trường
Bàn tay nhỏ chưa từng nâng sách bút

Khi em ốm ai là người chăm chút
Rồi lớn lên em có giống người thường?
Ơi em nhỏ không cửa nhà, côi cút
Mong giữa bùn em chẳng dính tanh, ương …

Em Bé Mồ Côi
Tác giả: Nhà Thơ Quang Lâm

Ôi thương bé mồ côi
Cuộc đời không cha mẹ
Đứng co ro góc phố
Lệ tuôn rơi nhạt nhoà
Hỏi trời từ bi đâu
Sao để thân phận đó
Đứng trước gió bão giông
Hứng chịu đời cơ cực
Chúa Jêsu người ở đâu
Không mở rộng vòng tay
Bao chùm cả thế giới
Ôm vô vàn em nhỏ
Thoát khỏi kiếp long đong
Ôi đức phật nhân sinh
Có nhân rồi có quả
Nghịch cảnh hay tham giàu
Sinh con ra rồi bỏ
Ôi sao lại nhẫn tâm
Chính nghĩa sao lặng câm
Không ra khỏi ánh sáng
Khi nắng tràn vỡ mộng
Ôi! em bé mồ côi
Thương lấy tấm thân tàn
Khi em còn rất nhỏ
Lưới trời bao bọc đấy
Em ơi hãy cố lấy
Đôi tình người chân thật
Chẳng lừa lọc em đâu
Khi nắng vàng xoã xuống
Em ngủ nơi chốn nào
Giữa đời cơ cực thế
Tim em có đắng cay.

Bên canh Thơ Về Mồ Côi, Chia sẽ đến bạn 🌹Thơ Về Bất Hiếu Hay 🌹 100+ Bài Thơ Con Bất Hiếu

Chùm Thơ Về Bất Hiếu

Bài Thơ Về Sự Mồ Côi

Thương thay số phận của những đứa trẻ mồ côi phải chịu nhiều đau khổ, bất hạnh mà mấy ai có thể hiểu được, đôi lúc chỉ ước có vòng tay của ba của mẹ ôm ấp mỗi khi đêm về, hay những lúc mệt mõi đau buồn. Với những bài thơ viết về sự mồ côi hay bên dưới bạn sẽ dễ dàng cảm nhận được và thương các bé hơn.

Ngủ đi em
Tác giả: Dương Tuấn

Mẹ mất rồi.. Cha giờ ở nơi đâu ?
Bao khó nhọc đổ lên đầu con trẻ
Ngủ đi em.. trong giấc mơ có Mẹ
Giọng ngọt ngào khe khẽ những lời ru.

Ngủ đi em …dẫu trời đất âm u
Hay mưa bão mịt mù đi chăng nữa
Anh bên em mãi mãi là ngọn lửa
Sưởi ấm hồn bằng chan chứa tình thương.

Kiếp lang thang phía cuối chợ đầu đường
Manh áo rách giữa màn sương đêm lạnh
Thưa cô bác xót thương giùm hoàn cảnh
Lạy Phật Trời Thần Thánh tỏ lòng soi.

Cha bạc lòng con sống kiếp mồ côi
Theo dì ấy.. Mẹ buồn rồi Mẹ mất
Con tội chi mà đầu trần chân đất ?
Cơm chẳng no.. áo mặc cũng chẳng lành.

Con về bên mộ Mẹ cỏ đã xanh
Em ngã bệnh khó dỗ dành mãi khóc
Nhớ lời Mẹ làm anh nên bảo bọc
Mẫu bánh mì lăn lóc.. để phần em.

Trời là nhà, đất lạnh tấm chăn đêm
Xin khắp chốn mong tìm ai thương xót
Nước lã đây.. anh thay dòng sữa ngọt
Bởi phận mình kiếp bèo bọt em ơi !

Em ngủ rồi anh cũng thiếp đi thôi
Ngày đến tháng biển đời anh sẽ gắng
Em ấm không giữa màn đêm tĩnh lặng ?
Mẹ đã về mang nắng sưởi hồn ta.

Mồ Côi
Tác giả: Điền Phong

Nhìn cuộc sống muôn màu vạn vẻ
Giữa chợ đời con trẻ lầm than
Sầu đông vạn mối cơ hàn
Lòng đau dạ xót chứa chan lệ buồn.

Nơi cuối bể em luôn tha thiết
Chẳng gia đình em biết làm sao
Áo phong rách cũ phai màu
Đông về giá rét nhìn đau đớn lòng

Em mong được một vòng tay ấm
Có cha yêu mẹ ẵm vui đùa
Ngắm bình minh sáng say sưa
Tay cầm chong chóng gió lùa thổi quay

Bỗng phút chốc buồn cay khóe mắt
Giấc mơ hồng vụt tắt còn đâu
Bước chân lẳng lặng âu sầu
Thương em khóc tủi dòng châu lại trào.

Ngày gia đình
Tác giả: Hồng Giang

Ngày gia đình là ngày gì hả anh?
Mà mọi người muốn nhanh về xum họp
Lời em thơ vừa thì thầm thẽ thọt
Thoảng bên tai sao đau xót tâm can

Mẹ cha đâu để em phải gian nan
Thân thơ dại trước muôn vàn cơ cực
Đông buốt giá hạ về thì nóng nực
Gót chân trần tê nhức với thời gian

Ai lau khô dòng nước mắt ứa tràn
Ai ôm ấp lúc canh tàn cô quạnh
Ai sưởi ấm cho con tim giá lạnh
Ai cùng em nhặt nhạnh chút tình thừa

Cuối hạ rồi trời lúc nắng lúc mưa
Thu héo hắt tiếng đàn thưa khoan nhặt
Xót thân em giữa dòng đời lay lắt
Biết về đâu đắng ngắt kiếp mồ côi

Xin cho em một lần, một lần thôi
Được ấm êm…
Trong vành nôi…
Cha, Mẹ!

Tặng bạn 😂 Chùm Thơ Về Mẹ Ngắn Hay 😂 85+ Bài Thơ Nổi Tiếng, Bất Hủ Nhất

Thơ Về Mẹ

Những Bài Thơ Về Mồ Côi Mẹ

Tuyển tập những bài thơ viết về những đứa trẻ thiếu tình thương, mồ côi mẹ xúc động nhất.

Tủi phận
Tác giả: Thu Hà

Ngủ đi mà cô bé nhỏ kia ơi
Dù biết thiếu câu ru hời của Mẹ
Bao đêm rồi nhỏ vẫn thường lặng lẽ
Tự ru mình….một đứa trẻ cô đơn

Tuổi thơ ngây mang nặng nỗi tủi hờn
Lang thang sống qua từng cơn đói khát
Là ai kia khiến đời em phiêu bạt
Sớm trải đời chua chát lẫn đắng cay

Tự nuôi thân để được sống qua ngày
Em cũng ước được bàn tay chăm sóc
Được vui chơi rồi đến trường lớp học
Được về nhà nũng khóc với mẹ cha

Đời dạy em bằng hai tiếng thật thà
Không toan tính kêu la mà cam chịu
Em mơ ước đôi bàn tay giải cứu
Để chẳng còn bận bịu chuyện áo cơm.

Mồ Côi
Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên

Mẹ đi rồi, về phương nao …xa lắm!
Những lá thư con gửi …chẳng hề đi
Dưới hiên mưa nghe tiếng vọng thầm thì
Lòng cứ ngỡ mẹ về thăm con dại…

Chiều nay phố bao người qua kẻ lại
Họ lo toan hối hả lướt qua nhanh
Có lẽ ở nhà, còn bao chuyện đợi, dành
Đâu để ý một mảnh đời côi cút

Có những đêm con giật mình thao thức
Dưới đêm đen hư ảo ánh ma trơi
Ôi có nỗi sợ nào hơn thế mẹ ơi!
Giây phút ấy con thầm mơ có mẹ.

Chiều nay gió ru tàng cây khe khẽ
Khói hương bay về tận chốn hư không
Cỏ héo khô trong nắng hạ oi nồng
Mẹ có biết con đã về với mẹ….

Mồ Côi Mẹ
Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên

Mẹ qua đời anh thẩn thờ đau xót
Cỏ chưa xanh mồ, chị cũng vội ra đi
Thương con thơ còn bé bỏng biết gì.
Mồ côi mẹ, cả hai cùng nương tựa
Có những hôm nhọc nhằn bên bếp lửa
Làm mâm cơm với đĩa cá, tô canh
Con không ăn, anh phải cố dỗ dành
Bỗng nó bảo – Mẹ nấu canh ngon nhất!
Anh nghẹn ngào – Mẹ nấu ngon là thật!
Nhưng mẹ ba còn biết nấu ngon hơn.
Nay hai ta đều mẹ mất đâu còn
Con hãy cố dùng cơm ba nấu nhé!
…..
Bên mâm cơm cả hai cùng lặng lẽ
Nhớ mẹ mình, hai kẻ nhớ – hai tim.

Bài Thơ Mồ Côi Cha Ăn Cơm Với Cá

Chia sẽ đến bạn Bài Thơ Mồ Côi Cha Ăn Cơm Với Cá, chỉ đơn giản 2 câu nhưng khái quát lên được vai trò của người cha và người mẹ trong việc chăm sóc con cái. Qua 2 câu thơ thể hiện vắng cha thì khi ở với mẹ vẫn có cái ăn, cái mặc, nhưng vắng mẹ thì những đứa con rơi vào cảnh khổ cực bơ vơ.

Mồ côi cha ăn cơm với cá
Mồi côi mẹ lót lá mà nằm.

Đừng bỏ lỡ 🍁 Chùm Thơ Về Cha Mẹ Hay 🍁Chùm 2 Câu Thơ Ngắn Nổi Tiếng Nhất

Thơ Về Cha Mẹ

Viết một bình luận