Thơ Về Rắn, Rắn Độc, Thịt Rắn [38+ Bài Thơ Hay Nhất]

Thơ Về Rắn, Rắn Độc, Thịt Rắn ❤️️ 38+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ Giới Thiệu Đến Các Bạn Đọc Chùm Thơ Ngắn Và Đặc Sắc Được Tổng Hợp Sau Đây.

Những Bài Thơ Hay Về Rắn

Cùng điểm qua Những Bài Thơ Hay Về Rắn được nhiều bạn đọc quan tâm đến sau đây, mời bạn cùng thưởng thức nhé.

Một Con Rắn Có Hai Đầu Trên Dưới
Tác giả: Mr.Smile

Với một con rắn có hai đầu trên dưới
Một nửa khuôn mặt trái mua đức Cha
Một nửa khuôn mặt phải mua đức Mẹ
Định một nửa thân trái mua Tâm Cha
Định một nửa thân phải mua Tâm Mẹ…

Tình Như Con Rắn Cuộn Tròn
Tác giả: Mr.Smile

Tình như con rắn cuộn tròn
Tình là lấp lánh trong sương
Nhưng tình rất chân thành và bí ẩn
Và thật khủng khiếp nhận ra tình.

Thành Rồng Thành Hổ
Tác giả: Cầm Giang

Con rắn mấy lần lột xác
Con bò tót mấy lần thay lông
Con rắn nay biến thành Rồng
Con bò tót không thành con hổ
Vì con rắn không con gì cưỡi cổ
Vì bò tót không có ai đè lưng
Con người lột xác có một lần
Nhưng đứng lên thành Rồng thành Hổ
Vì con người bị thằng giặc cưỡi cổ
Bị nhà giàu quan lại đè lưng
Bị chẹn hông bịt mắt mấy từng
Bị mất máu, mất mồ hôi bao kiếp
Chắc không riêng gì dân Việt
Cũng không riêng gì người Thái chúng ta
Mới đứng lên lột xác thay da
Để biến thành Rồng thành Hổ
Đã là người dù nước to, nước nhỏ
Tận bên Tây, bên Úc, bên Phi
Da vàng, da đen, da đỏ hay da gì
Đã bị đè lưng cũng đều đứng dậy
Đứng dậy một lần để lột xác thay da
Như cái ngày tháng tám của nước ta
Để khỏe mạnh thành Rồng, thành Hổ
Để cắn hết những đứa nào cưỡi cổ
Để quận nhừ những đứa đè lưng
Nước chúng ta đã là Hổ, là Rồng.

Gửi tặng đến bạn đọc chùm 💚 Thơ Chủ Đề Động Vật 💚 hay nhất

Các Bài Thơ Về Rắn Của Lê Quý Đôn

Sau đây là Bài Thơ Về Rắn Của Lê Quý Đôn mà bạn đọc không nên bỏ lỡ:

Rắn đầu rắn cổ
Tác giả: Lê Quý Đôn

Chẳng phải liu điu cũng giống nhà
Rắn đầu biếng học lẽ không tha
Thẹn đèn hổ lửa đau lòng mẹ
Nay thét mai gầm rát cổ cha
Ráo mép chỉ quen tuồng lếu láo
Lằn lưng cam chịu vệt dăm ba
Từ nay Trâu, Lỗ xin siêng học
Kẻo hổ mang danh tiếng thế gia.

Bài Thơ Về Rắn Cực Hay

Khám phá ngay các Bài Thơ Về Rắn Cực Hay được chọn lựa kĩ càng sau đây nhé!

Nguồn: Sưu tầm

Ở đâu sáu tỉnh anh ơi
Sông nào chín cửa, nước chảy xuôi một nguồn
Sông nào có nước trong luôn
Núi nào có tiếng cả muôn dặm ngoài
Con gì có cánh không bay
Con gì không cẳng, chạy ngay trăm rừng
Con gì giống chó có sừng
Anh mà đáp được, em cùng theo anh
Nam Kỳ sáu tỉnh em ơi
Sông Cửu Long chín cửa, nước chảy xuôi một nguồn
Sông Đồng Nai nước sạch trong luôn
Núi Thất Sơn danh tiếng cả muôn dặm ngoài
Con gà có cánh không bay
Con rắn không cẳng, chạy ngay trăm rừng
Con dê giống chó có sừng
Anh đà đáp được, em cùng theo anh

Rắn đi còn dằm
Rồng nằm còn dấu
Sấu lội qua mương
Ễnh ương trườn bãi
Sán lãi bò ngang
Rau lang bò xuống
Rau muống cuốn ngọn rau dừa
Em lấy ai có chửa đổ thừa cho anh.

Chia sẻ thêm đến bạn đọc bài ✳️ Đồng Dao Về Con Vật ✳️ cực hay

Thơ Về Con Rắn Đặc Sắc

Đón đọc thêm bài Thơ Về Con Rắn Đặc Sắc và để lại nhiều ấn tượng cho các bạn đọc sau đây:

Rắn thần
Tác giả: Chưa rõ

“Rắn, Rắn,…
Rắn độc vào nhà…”
Tiếng bố tôi thất thanh qua điện thoại
“Rắn cắn chết người
Con hãy về nhanh…”
Đặt rượu xuống, bỏ luôn bữa tiệc
Tôi lao về trên một chiếc tắc xi
Mùng bốn tết hôm đó, Xuân Bính Tuất
Không biết từ đâu một con Rắn Hồ Mang đen
Dưới ánh đèn
Trông rất quen và trẻ
Bò vào nhà vui vẻ
Viếng nhà thờ đầu tiên
Rồi sau ra sảnh tiền
Rắn cuộn mình nằm yên
Đầu ngẩng cao như muốn nói
Gửi những lời thăm hỏi đến gia đình
Nhưng khi xe tôi – vẫn chưa kịp đến nhà
Thì than ôi!
Bố tôi đã cầm hòn đá
Đập vỡ đầu con Rắn Hổ Mang đen
Khi bị đánh, Rắn nằm yên không chống cự
Khi chết rồi vẫn nằm đó – đợi chờ tôi
Cho đến khi tôi hiện về trên ngưỡng cửa
Rắn lật chào…rồi bỏ kiếp ra đi
Tôi đặt xác Rắn bên vòi nước
Sương đêm thấm lạnh, máu tan ra
Tôi những tưởng hồn mình tan cùng Rắn
Để cõng vòng tang tóc viếng cho nhau
Tôi đứng chôn chân trước cửa nhà
Mây buồn, gió khóc, nước mắt rơi…
Vì sao tôi đã về quá muộn
Để Rắn thần thiêng
Chết giữa đời thường.

Mặc Mưa Bay
Tác giả: Phùng Quang Thuận

Đôi khi
Ta muốn như con rắn
Chui vào hang
Khoanh tròn và ngủ

Mặc mưa bay ngoài hang
Gió gào qua khe núi
Mặc con bướm vàng
Bên suối đậu cành lan
Con đại bàng
Kiêu hãnh giữa không gian
Con hổ vằn
Khua nanh múa vuốt
Cứ gầm lên ta là chúa của muôn loài…!

Mặc bọn khỉ đùa vui tán loạn
Bầy công xoè vũ khúc kiêu sa
Mặc con khướu
Hót khúc ban chiều buồn diệu vợi
Nắng nhạt thướt tha trên thân cỏ úa mềm

Mùa thu cứ đi
Và mùa xuân cứ đến
Chẳng ai chờ…

Mặc mưa bay
Mặc mây trôi
Con rắn cuộn tròn trong hang tối
Quên bộ da
Vừa lột bỏ bên trời…

Câu Thơ Về Rắn Ngắn

Tham khảo thêm tuyển tập những Câu Thơ Về Rắn Ngắn và cực hay dưới đây nhé!

Nguồn: Sưu tầm

Khi đi gặp rắn thì may,
Khi về gặp rắn thì hay bị đòn

Hú ma trơi
Mặt trời chửa lặn
Con rắn bò ra
Con ma thập thò

Mái gầm, chàm quạp, hổ lác, hổ hèo
Ri cốc, liu điu, ri voi, hổ lửa
Hổ hành, hổ ngựa, rắn ráo, rắn râu
Quỷ khóc thần sầu: hổ mang, hổ sậy
Thấy đà run rẩy: cạp nia, cạp nong
Lặn lội dưới sông: là con rắn nước
Rắn rồng, rắn lục, ri cá, rắn trung
Nghe đến hãi hùng: hổ mây, hổ bướm
Ớn đà quá ớn… chẳng dám kể thêm

Con rắn đi đất bột còn dằm
Phun ra cái nọc tối về nằm nhớ nhau
Để về tính chuyện trầu cau
Cho duyên em khỏi muộn, anh mai sau hiệp hòa

Mời bạn đón đọc thêm 🦢 Bài Thơ Con Cò Về Mẹ 🦢 cực hay

Thơ Hay Về Rắn

Tiếp theo sau đây là bài Thơ Hay Về Rắn được Thohay.vn sưu tầm dưới đây:

Con rắn cúng ngọc
Tác giả: Phạm Thiên Thư

Thế tôn nhìn ngắm mây bay
Sớm qua núi biếc, chiều này sông lam.
Ngài truyền hiền giả A-nan
Bảo cho đại chúng khóa an cư là:
“Như sông gợn bóng mây qua,
Như non bát ngát đường hoa vân trình,
Trầm tư khai mở trí mình,
Từ bi hóa độ chúng sinh mọi loài.
Đem mình giới hạn trì trai,
Phá tan mê chấp trong ngoài có không.
Như đuốc tỏ chốn bụi hồng,
Như than bích ngọc thoát vòng trần lao.
Tâm tư vạn cửa bạch hào,
Trải y phước địa lối vào nhân thiên…”
Sớm mai từ giã non thiền,
Hàng hàng Tăng chúng các miền vân du.
Như hạt quý trải Diêm-phù,
Thôn lan, thành trúc, động du hoa vàng.
Ta-bà xông giải thoát hương,
Như xuân nắng đượm mười phương đất lành.
Thời gian thấm thoát qua nhanh,
Đã nghe rừng hạ phơi cành lá thu.
Gót chân trầm mặc thiền sư,
Đất in đậm dấu đại từ liên hoa.
An cư kiết hạ vừa qua,

Giờ về Xá-vệ nơi Cha tụ lành.
Như ngàn hạc lướt mây xanh,
Đem hoa khắp cõi về thành cúng hương.
Phật ngự tòa pháp chân thường,
Chung quanh Tăng chúng y hường như mây.
Vui mừng nụ cũng đơm cây,
Cúng dường chim cũng họp bầy nhã ca.
Lưng trời mây kết tàn hoa,
Chập chùng núi khoác giang hà thiên thanh.
Sương giăng lưới ngọc trên cành,
Cát hồng mã não trở mình khói sương.
Bấy giờ đức Phật Thế tôn
Hiện hào quang đẹp dị thường tỏa soi.
Lắng nghe tâm kệ từng người,
Môi tươi nét ngọc mỉm cười ngậm hoa.
A-nan khoác tấm y đà,
Miên man dưới gốc cội hoa lắng nhìn.
Thấy Phật hoan hỉ trang nghiêm,
Chẳng hay do tự cơ duyên thế nào
Kiếp này trong ánh bạch hào
Mênh mang biển trí thanh cao khác thường.
Da người mây nhuộm triêu dương,
Mắt ngời vẻ ngọc chân thường tỏa soi.
Tai người như cánh bạch mai,
Răng đều như hạt trên đài sen hương.
Thoáng trông Phật đã tỏ tường,
Biết A-nan nọ vấn vương cõi lòng.
Muốn cho đệ tử tỏ thông,
Dẫn vào biển pháp mênh mông nhiệm huyền.
Nói ra tiền kiếp nhân duyên,
Có ông trưởng giả nổi tên một vùng.
Quá tham giữ ngọc cất vàng,
Giấu chôn sáu hố dưới hàng liễu dương.
Nhưng rồi nào khỏi vô thường,
Ngày kia rồi cũng mồ sương tiêu điều!
Vì tâm tham đắm mạn kiêu,
Đọa làm thân rắn sớm chiều giữ kho.
Sống ôm tiền bạc bo bo,
Chết đi vẫn lại trong lò nghiệp căn.
Quẩn quanh bên hố ngọc vàng,
Gặp khi Bồ-tát thênh thang tới miền.
Nghĩ thương nghiệp rắn đảo điên
U mê trong cõi triền miên đọa đày.
Nhà sư giải nghiệp sâu dày
Khiến cho rắn nọ tỉnh ngay mộng trường.
Ngài khuyên trong cõi vô thường,
Tham mê là gốc con đường chúng sinh.
Vì dày nghiệp cội vô minh,
Tù thân trong cõi giả hình giả danh.
Tiếc gì mấy hũ ngọc vàng,

Mà làm kiếp rắn hổ mang nhọc nhằn.
Nên đem làm phước tu nhân,
Cúng dường, bố thí, giải sân si này.
Rắn nghe lệ cũng rơi đầy,
Dẫn về sáu hố khai bày ngọc châu.
Rồi khoanh thân cúi sát đầu
Bò vào bình bát nhiệm mầu thiền sư.
Ngài mang về đến sân chùa,
Gặp khi Tăng chú đương giờ thụ trai.
Nhà sư đem chuyện giãi bày,
Trong bình rắn mới nghe thầy bò ra.
Cúng dường sáu hố ngọc ngà,
Cúi xin trước vị duy-na chứng giùm.
Giờ đây khắp cả trai đường,
Nghe ra thấy chuyện dị thường lạ thay.
Rồi liền sau bữa thụ trai,
Tụng kinh trì chú người người nhất tâm.
Khiến cho rắn sạch mê lầm,
Quy y Tam bảo gieo mầm hóa sinh.
Cõi trời rắn được hiển vinh,
Cũng do phước quả sáu bình ngọc châu.
Nhớ ơn pháp nhũ nhiệm mầu,
Lại cùng Tăng chúng nguyện cầu hóa duyên.
Bao đời sạch oán tan phiền,
Tiến tu vượt cõi sầu miên tuyệt vời.
Còn như chuỗi bọt sóng sôi,
Quẩn quanh sáu nẻo luân hồi tham sân.
Chấp mê ảo huyễn hồng trần,
Khiến thân khẩu ý muôn phần đảo điên.
Sáu căn như cửa sông phiền,
Nghiệp lực như nước triều lên trùng trùng.
Mắt người như sóng xuôi sông,
Ý người như ngựa trên đồng chạy hoang.
Thức người như lớp thành vàng,
Mông mênh huyễn giác muôn làn khói mây.
Cơn cơn mộng ảo trùng vây,
Khác chi từng bẹ thân cây chuối này.
Khiến thành nghiệp thức mê say,
Đẩy vào mãi chốn đêm dài vô minh.
Thế nên sáu loại chúng sinh
Tù giam trong chốn ngụy hình chẳng ra.
Quẩn quanh cõi mộng Ta-bà,
Chuỗi đời vô lượng trần sa khác nào.
Khởi duyên như sóng theo nhau,
Tự đem oan trái buộc vào lụy thân.
Long đong nhật nguyệt xoay vần,
Hợp tan một cõi phù vân rạc rời.
Chân tâm chẳng bến chẳng nơi,
Niết-bàn cũng chỉ như hơi khói đùn.
Để người vượt cõi mây un,

Khác chi chớp lóe sương phun nhạt nhòa.
Cũng do phương tiện hóa ra
Hư không một cõi thành hoa diệu vời.
Là đẩu tinh dẫn người người,
Long dong trôi dạt trùng khơi mê mờ.
Mãi tìm bến đậu trong mơ,
Chấp tham sáu cửa vật vờ bước chân.
Thôi thì này nọ ngã nhân
Khiến cho mầm cội mê sân khởi hoài.
Như cơn nước dữ đưa người,
Bánh xe nhân quả luân hồi mãi xoay.
Bây giờ nương dấu thành mây
Vượt qua huyễn giới, theo thầy quy y.
Bóc từng bẹ chuối thân kia,
Vượt muôn bờ vực tế vi tự mình.
Cửa vào cõi giới tâm linh,
Như hoa nở giữa bình minh nắng hồng.
Như chim cánh vút từng không,
Chẳng lưu dấu giữa bềnh bồng mây trôi.
Chân tâm chẳng bến chẳng nơi,
Cũng không biểu tượng, chẳng lời chia phân.
Con đường ngộ nhập tánh chân
Là đường chẳng một dấu chân kiếm tìm.
Mười phương pháp giới vi trần
Cũng là điên đảo mê sân hiện bày.
Như cơn bệnh lớn trong người,
Từ vô thủy kiếp bao đời trầm luân.
Bây giờ gặp được hiền nhân
Chỉ phương diệu dược chữa thân an lành.
Một khi vọng nghiệp tan tành,
Từ trong sân ngục mê thành thoát ra.
Bấy giờ khắp cõi Ta-bà,
Niết-bàn cũng tự trần sa trở mình.
Chân tâm tối diệu, tối linh,
Ngữ ngôn cũng bặt, bóng hình cũng tan.
Đó là đường xuất thế gian,
Cũng là lối nhập trần hoàn độ tha.
Như xuân nắng đượm muôn hoa,
Như hư không nọ chói lòa từ quang.
Mười phương pháp giới bụi vàng
Nằm trong hơi thở một làn sương bay.
Đạo tràng phơ phất hoa lay
Kết thành sương quý quanh đài pháp vương.
Phật ngồi áo nhuộm tà dương,
Chúng Tăng như bụi mây hường nổi quanh.
Núi nghiêng thành quách chàm xanh,
Gió xa cuốn tự mấy cành vàng rơi.
Đàn chim lác đác chơi vơi,
Tụ về ca hát dâng lời dưới hoa.
Lưng non chuông vọng từ hòa,

Mây vàng lãng đãng trên tà y bay.
Sông xa triều đã dâng đầy,
Non xa suối vẳng âm dây độc huyền.
Bốn bề xanh ngắt thiên nhiên,
Vẳng đâu tiếng mõ bên triền ngân sương.

Những Bài Thơ Về Rắn Chọn Lọc

Nhất định đừng bỏ lỡ Những Bài Thơ Về Rắn Chọn Lọc hay nhất sau đây:

Ba Điều Ước
Tác giả: Bùi Kim Anh

Ngặt nghèo tạo hoá
Ba điều ước
Ham muốn rắc hạt trên cánh đồng thèm khát
Rủi ro như cỏ lách khe kẽ đời
Con rắn bất lương già lại lột
Trườn trên cánh đồng
Tuồn trong cỏ rác
Nghe chuyện xưa ba điều ước
Từ thủa ấu thơ đến khi trắng tóc
Lẩm nhẩm tính toan suốt chuỗi ngày
Chỉ sợ buột mồm mất đi điều ước
Chỉ sợ xuôi tay
Ba điều ước để lại trên đời

Lạc Lòng
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu

Tôi là con rắn sợ dây thừng
Như sợ chính mình khúc tình chân
Như mưa như nắng mong an phận
Phiêu bạc bao năm đủ dạn dầy

Giờ đây nhìn lại chính tôi đây
Niềm tin hy vọng đã gom đầy
Chỉ mong giữ lại từng chân ái
Mà sao gai góc vẫn đầy tay.

Đừng bỏ qua chùm 🐍 Thơ Hay Tuổi Rắn 🐍 chọn lọc

Thơ Về Rắn Vàng

Cùng đọc bài Thơ Về Rắn Vàng hay nhất được chia sẻ nhiều nhất dưới đây.

Nguồn: Sưu tầm

Con rắn vàng bò ngang
Con rắn đi mất, dấu đất còn dằm
Thiếp với chàng chịu tiếng mang tăm
Cứ theo nhau cho trọn mối tơ tằm đừng nguôi

Rắn vàng đứt đầu, rắn hãy còn bò
Chim đứt cánh, chim hãy còn bay
Từ ngày xa bạn tới nay
Cơm ăn chẳng đặng, nằm hoài tương tư

Bài Thơ Con Rắn Độc

Giới thiệu cho bạn đọc Bài Thơ Con Rắn Độc được nhiều bạn đọc quan tâm đến sau đây:

Con rắn độc
Tác giả: Chưa rõ

Có một con rắn độc
Đi tìm thức ăn khuya
Bò vào trong xưởng mộc
Trườn qua một cái cưa
Bị một vết cắt nhỏ
Tưởng là cưa tấn công
Rắn quay đầu hùng hổ
Cắn mạnh, ngay và luôn
Miệng bị rách, chảy máu
Khiến nó nổi cơn điên
Tấn công trong cuồng loạn
Nuốt sống “kẻ thù” liền
Thân cưa dính đầy máu
Hình như sắp “chết” rồi?
Rắn ngỡ mình đang thắng
Trong cuộc đấu tay đôi
Dường như chưa hả giận
Nó quấn chặt lưỡi cưa
Gồng mình siết thật mạnh
“Biết ta là ai chưa?”
Con rắn đầy nội lực
Dùng hết sức bình sinh
Để quyết tâm giết chết
Kẻ dám tấn công mình
Nhưng chưa kịp đắc thắng
Rắn đã vội ra đi
Cái cưa vô tri ấy
Nào đâu hay biết gì?
Tự kết liễu mạng sống
Sau một cơn điên khùng
Kẻ ảo tưởng sức mạnh
Chết đáng đời, đúng không?

Bật mí thêm cho bạn đọc chùm 💌 Thơ Về Cá 💌 đặc sắc

Thơ Về Thịt Rắn Vui

Thưởng thức ngay chùm Thơ Về Thịt Rắn Vui và đầy ấn tượng sau đây, đừng bỏ lỡ nhé!

Khi Về Hiệp Thành Ăn Thịt Rắn
Tác giả: Trần Dzạ Lữ

Anh lên một chuyến xe đò
Về thăm em, vẫn còn ngờ chiêm bao…
Hiệp Thành đất thấp trời cao
Ta bên nhau để nguyên màu nhớ nhung!
Về đây ngày nắng rưng rưng
Rất lâu mới gặp mùa xuân… lạ lùng!
Mời anh thịt rắn bên đồng
Mua từ lục tỉnh, em mong ngóng …hoài!
Không ăn, sợ em mất vui
Thì thôi cứ thử nuốt trôi một lần !
Khi về cứ mãi phân vân
Đêm nay hóa rắn…lỗi lầm sao em ?

Ăn chơi
Tác giả: Chưa rõ

Thời nay khoái nhất.. nhậu đây nè
Cứ cụng ly nhiều.. uống khoẻ re
Ngủ được ăn ngon.. đời thật sướng
Không ăn mất ngủ.. khổ ai dè
Thì thôi rắn luộc.. tha hồ xực
Thế nữa bia lon.. uống đã nghe
Nhậu tiếp lai rai.. này các bạn
Vầy cho cuộc sống… mãi vui nè.

Bài Thơ Con Rắn Mầm Non

Cùng tham khảo ngay Bài Thơ Con Rắn Mầm Non ngắn gọn và dễ nhớ dành cho các bé sau đây.

Con rắn
Tác giả: Chưa rõ

Nằm tận tít hang sâu
Trong bóng đêm mờ ảo
Có con rắn cuộn tròn
Thành hình như quả bóng
Lâu ngày thì bụng đói
Thè lưỡi đợi tìm mồi
Mắt liếc dọc liếc ngang
Chờ chuột con chạy tới
Vồ ngay bữa ăn ngon
Nhưng sao chẳng thấy gì
Rắn nằm im buồn bã.

Giới thiệu cho bạn đọc 🌈 Bài Thơ Con Rắn🌈 dễ nhớ nhất

Viết một bình luận