Thơ Về Sông Thu Bồn: Tuyển Tập 47+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Về Sông Thu Bồn ❤️️ Tuyển Tập 47+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ Trọn Bộ Lời Thơ Ấn Tượng Về Dòng Sông Thu Bồn Thơ Mộng Sau Đây.

Những Bài Thơ Hay Về Sông Thu Bồn

Chia sẻ đến bạn đọc Những Bài Thơ Hay Về Sông Thu Bồn được tuyển chọn kĩ càng sau đây.

THU BỒN NHỮNG CHIỀU THU
Thơ: Tạ Hồng Dũng

Ai về Trung Phước chiều nay
Cho ta nhắn gửi câu này hỏi thăm…?
Sông Thu lơ lửng xa xăm
Nàng còn có nhớ đêm rằm chờ nhau…!!!

Sông quê êm ả trước sau
Xanh man mác dịu nhuộm màu thời gian
Đôi bờ dâu mượt ngút ngàn
Nắng chiều vàng rọi Thu sang bên này

Ta còn nhớ lắm Thu say
Bao lần thuở nhỏ nơi này tắm sông
Trẻ thơ lặng kiếm tìm trông
Ta ôm nước được vào lòng mênh mông

Những chiều tắt nắng bờ sông
Nhiều cô thiếu nữ má hồng dáng xinh
Thân ta nhỏ bé rập rình
Ngắm nàng khua nước in hình đáy sông..

Bao người bủa cá ngư ông
Mạn thuyền ngược nước thả lồng nhử Tôm
Xa xa mây trắng từng chòm
Gửi yêu thương nhớ sớm hôm Quê Nhà…!!!

THU BỒN – CON SÔNG QUÊ HƯƠNG
Thơ: Tây Tá

Vu Gia của mẹ Thu Bồn
Chảy qua nhiều xã, bao thôn từng ngày
Uốn lượn theo hướng Đông – Tây
Mang dòng nước mát tưới cây trên đồng

Tuổi thơ ai chẳng tắm sông
Áo quần không mặc tồng ngồng bơi suông
Phù sa từ tận thượng nguồn
Theo dòng sông nhỏ mãi vun tươi màu

Đại Hoà là điểm khởi đầu
Ngang qua Quảng Huế trồng dâu nuôi tằm
Nhìn từ Giao Thủy xa xăm
Đại Hoà tiếp chuyển đi thăm Đại Cường

Rì rào cứ mãi tơ vương
Đại An kế đến tình thương ngày nào
Ái Nghĩa nước chảy lao xao
Ghé ngang Đại Hiệp nôn nao trong lòng

Điện Hồng tươi sáng ngóng trông
Hoà Khương điểm đến lại mong bến bờ
Hoà vào biển cả nên thơ cuối dòng.

Qua Sông Thu Bồn
Sưu tầm

Cầu vồng lũ trẻ chơi màu sắc
Ta thích làm mây mang bão giông
Rạch chéo đất trời tia kiếm chớp
Thức reo làm thác ngủ làm sông

Dòng sông rộng quá nên lai láng
Nhịp cầu thường tiễn ta đi xa
Hỡi ocn ngựa chiến tuôn về biển
Bất kham dừng lại hóa phù sa

Ta yêu cỏ thẹn bên cồn mả
Hoa tím em thường giả bông tai
Cọng chiếu bao giờ thành xuyến ngọc?
Lối cỏ anh về vẫn lắm gai

Mẹ ngủ ven trời sau cỏ mật
Mây giăng Trà Kiệu chớp Sơn Trà
Sau màn mưa ấy hai con mắt
Xanh hơn cỏ dại ngước nhìn ta

Sâu lắng lòng sông ra Cửa Đợi
Nửa đêm ta thức nhịp Nam Bình
Con thuyền đã gõ xua đàn cá
Sóng vẫn trào lên đẫm phận mình

Trọn đời em muốn làm con sóng
Sông lặng mà em lắc mạn thuyền
Đàn cá khiếp hồn tuôn nháo nhác
Làm mắc vầng trăng giữa lưới vàng

Ta cũng là trăng luôn mắc lưới
Vớt lên ướt hết nửa cuộc đời
Đêm đêm hong gió trên triền núi
Gọi nắng mai lên vá lại trời

HỘI AN PHỐ CỔ
Thơ: Đức Trung – TĐL

Tôi về phố cổ Hội an
Một chiều đầu tháng ngập tràn nắng xuân.
Khách nơi xa lẫn khách gần
Cảnh quan đô hội níu chân từng người.

Trên sông cô gái mỉm cười
Con đò chờ đón đưa người qua sông.
Thu Bồn – dòng nước xanh trong
Còn in kỷ niệm trong lòng không phai.

Ra về lưu luyến cùng ai!
Hội an phố cổ – nhớ hoài không quên.

Tuyển tập chùm ❤️️ Thơ Về Dòng Sông ❤️️ Quê Hương Tuổi Thơ

Chùm Thơ Về Sông Thu Bồn Đặc Sắc

Chùm Thơ Về Sông Thu Bồn Đặc Sắc sẽ giúp bạn cảm nhận rõ hơn về vẻ đẹp của dòng sông này thông qua từng câu thơ.

BẾN SÔNG QUÊ
Thơ: Tạ Hồng Dũng

Thu Bồn đây bến sông quê
Bao năm phiêu bạc nay về chốn xưa
Thoảng nghe man mác mới vừa
Gió lùa xoáy nước đò đưa nhịp chèo

Bờ tre ríu rít xanh reo
Cá tôm vùng vẩy đớp bèo lướt bơi
Bình yên cảnh đẹp khung trời
Tuổi thơ tôi đã rong chơi bốn mùa

Nào đâu có biết se sua
Bao nhiêu kỷ niệm vui đùa tắm sông
Chẳng hề để ý má hồng
Nhiều cô thôn nữ bên sông Đại Bình

Mấy thằng cứ thế lặng thinh
Bơi qua bên nớ rập rình dưới trăng
Thầm thì to nhỏ đố rằng
Đứa nào lại sát tấm khăn choàng kìa

Ánh trăng mười sáu vàng tia
Bây giờ mới hiểu tiên dìa tắm đêm
Sông quê dòng chảy êm đềm
Ta bên này lở tình thêm DẠT DÀO…!!!!!

SÔNG THU
Thơ lục bát: Võ Văn Dũng

Nay về ghé lại dòng sông
Êm đềm nước chảy theo dòng thời gian
Ngày nao qua chuyến đò ngang
Nhớ cô cầm mái hát vang bài chòi

Dân ca làn điệu mặn mòi
Người dân xứ Quảng xa rồi vẫn ghi
Thu Bồn dòng nước mãi di
Đôi bờ xanh mượt mỗi khi nhìn kề

Tre xanh đượm nét làng quê
Dưới tàn bóng mát đường về gió reo
Khói lam trên mái tranh nghèo
Chiều về ráng đỏ thuyền neo đôi bờ

Bên làng dệt vải quay tơ
Mấy cô thôn nữ mượt mờ lụa xinh
Ngã ba dòng nước hòa tình
Là nơi Giao Thủy xuôi mình giữa quê

Ngày nay nối nhịp cầu Tê
Người qua Ái Nghĩa kẻ về Mỹ Sơn
Đổi thay giờ đã khác hơn
Bâng khuâng tôi nhớ giữa cơn gió chiều.

CHIỀU BÊN SÔNG THU BỒN
Tác giả: Nguyễn Thường

Tôi về đây chiều Thu Bồn chảy chậm
Nhìn bên kia cồn nổi bãi cát vàng
Đồng lúa xanh tràn đầy nhựa sống
Vài con đò đánh cá trên sông

Theo em đến đây thăm một lần
Người con gái được nơi này nuôi dưỡng
Dòng sông uốn mình lận đận
Tháng năm qua dâng hiến hết cho đời

Mấy phong ba dặm trường bão tố
Đất xứ Quảng vẫn đầy thương đủ nhớ
Bởi giọng hò văng vẳng ấm dòng sông
Hò ơ, đôi ta dạ đã tâm đồng

Giàu nghèo số phận nhưng lòng đừng phai
Gió sương mặc trĩu hai vai
Nguyện câu son sắt tình hoài chẳng quên…
Trời dần chiều mây trôi nằng nặng

Dòng sông khắc khoải bãi cồn cao
Miệt mài trôi dù sớm nắng chiều xao
Cứ lờ đờ khoan khoan dìu dặt
Hơi mát tỏa khắp Duy Xuyên, Đại Lộc

Nuôi dân hun đúc chí học hành
Em gái ơi, muốn về nhưng dạ chẳng đành
Luyến lưu, lưu luyến ngập ngừng
Tương phùng mình hẹn xin đừng bâng khuâng

Rồi mai qua khỏi Hải Vân
Tình dài năm tháng bóng hình còn mơ
Giờ tạm biệt vẫy tay chờ
Thu Bồn hòa quyện ngẩn ngơ trong chiều.

HỘI AN CHIỀU KHÔNG EM
Thơ: Tôn Công Thành

Khu phố cổ chiều nay hoang vắng
Sông Thu Bồn lẳng lặng êm trôi
Đâu rồi hình bóng em tôi
Chiều mưa kỷ niệm, phai phôi nhạt nhòa

Anh trở lại vườn hoa góc phố
Nhặt hương thầm, tìm chỗ yêu xưa
Lệ nhòa trong buổi tiễn đưa
Anh rời phố hội, chiều mưa hôm nào

Trên đỉnh dốc lao xao mưa phớt
Cầu Cẩm An rơi rớt tiếng cười
Nghịch đùa nét ngọc xinh tươi
Đèo vai anh cõng, đưa người sang sông !

Con sáo sậu sổ lồng sang bến
Quên người xưa, lời hẹn câu thề
Chùa Cầu trầm mặc ủ ê
In hình đáy mộ, nẻo về hư không !

Góc phố cổ nghiêng lòng con nước
Chiều không em anh bước độc hành
Tìm em đâu, giấc mộng lành
Soi chung bóng nước sông xanh Thu Bồn!

Gửi tặng bạn những bài 🌼 Thơ Về Sông Nước 🌼 Hữu Tình Nên Thơ Lãng Mạn

Các Bài Thơ Về Sông Thu Bồn Quê Hương Hay Nhất

Xem thêm Các Bài Thơ Về Sông Thu Bồn Quê Hương Hay Nhất để lại rất nhiều ấn tượng trong lòng các bạn độc giả, cùng tham khảo nhé!

THU BỒN QUÊ NGOẠI
Thơ: Phạm Trọng Thạnh

Đôi bờ thắm sắc hoàng hôn
Trời soi bóng nước du hồn say ngây.
Bát ngát gió lộng trời mây
Thu Bồn lặng sóng đong đầy yêu thương.

Lặng nhìn sóng nước quê hương
Con sông quê ngoại mãi vương vấn lòng.
Tha hương đau đáu ngóng trông
Miền Trung yêu dấu vẫn mong ngày về.

Một chiều đứng giữa bốn bề
Mây giăng phủ kín sơn khê hươm vàng.
Dòng sông ôm ấp xóm làng
Bình yên thong thả … ngập tràn nhớ thương.

DÒNG SÔNG QUÊ TÔI THU BỒN
Thơ: Tạ Hồng Dũng

Ngày còn nhỏ ta ngây ngô khờ khạo
Rất thờ ơ từ dạo mới lên mười
Háo hức nô đùa giỡn nước mãi vui
Những kỷ niệm êm đềm sau giải phóng

Ôi ! Mới đó bốn mươi năm trân trọng
Ta đối thay sông vẫn chảy một dòng
Mát dịu êm từng giọt nước trắng trong
Nay chợt nhớ phải lòng trai Trung Phước

Ai từng đến quê tôi tìm lại được
Sông hiền hòa như chở nặng phù sa
Mùa lũ về giận dữ chút thôi mà
Yêu biết mấy tình ta nghe dào dạt

Bên kia đấy bải bồi cong dảy cát
Sông Thu Bồn man mác chuyến đò ngang
Ta yêu em say đắm giấc mơ màng
Nàng quay gót bước sang miền xứ lạ ….!!!!!

TÌNH TÔI BÊN DÒNG SÔNG THU BỒN
Thơ: Tạ Hồng Dũng

Ngày xưa ấy bên dòng sông quê Mẹ
Nàng trăng tròn tôi mới tuổi đôi mươi
Chỉ nhìn nhau môi chúm chím nụ cười
Màu xanh thắm bờ dâu tươi nhành lá

Ta đứng đó mơ màng trên gành đá
Thu Bồn ơi! Sao lạ quá chiều nay
Bên kia sông phủ kín cả tần mây
Ta về trễ mộng say ôi! da diếc

Thời xa cách quê hương nào hay biết
Đò sang sông qua bến lỡ nôn nao
Nàng theo chồng xuống phố buổi nghẹn ngào
Giờ mới hiểu tình trao trong nỗi nhớ

Thời trai trẻ tại ta luôn mắc cỡ
Mãi thầm yêu chẳng nói được nên lời
Kỷ niệm xưa ôm chặt suốt trọn đời
Tạm biệt nhé khung trời chiều thơ mộng

Bao kỷ niệm lỏi len vào cuộc sống
Ẵm theo cùng dẫu biển rộng hố sâu
Hứa ngày nao gặp gỡ bắt nhịp cầu
Trải giấc mộng chỉ khâu hoài rực rỡ.

Tiết lộ cho bạn đọc chùm 🌷 Thơ Về Sông Nước Miền Tây 🌷hay nhất

Thơ Về Sông Thu Bồn Lãng Mạn

Thưởng thức ngay chù Thơ Về Sông Thu Bồn Lãng Mạn bên cạnh những cung bậc cảm xúc khác nhau mà tác giả đã gửi gắm vào tác phẩm của mình.

THU BỒN
Tác giả: Lan Le

Thu Bồn nước chảy mãi về đông
Biết ánh ban mai có rọi lòng
Vạn dặm trăng anh hằng quyến luyến
Đêm về bóng quyện được hay không.
Trăm năm nghĩa cũ còn vương vấn
Muôn thuở tình xưa vẫn mặn nồng
Nắng sớm trời trong mây chẳng cạnh
Chiều tàn sương lạnh đứng chờ trông.

THU BỒN – SÔNG QUÊ TÔI
Tác giả: Tạ Hồng Dũng

Sông Quê đó một thời thơ ấu
Ta ngây ngô cất giấu mộng mơ
Dòng sông vẫn chảy đôi bờ
Hiền hòa trẻ dại ngẩn ngơ tâm hồn

Chiều tắt nắng hoàng hôn vừa lặng
Ta ra đi trĩu nặng nữa đời
Dòng sông nào có buông lơi
Bốn mùa thao thức giữa trời về xuôi

Nay nhìn lại xanh tươi nguồn nước
Bờ tre nghiêng thuở trước mãi còn
Đong đưa những búp măng non
Thuyền kia ngược nước nổ giòn âm vang

Ta hồi tưởng mênh mang bến đậu
Lúc trăng lên qua dậu rào thưa
Trăng hôn thật khẽ mới vừa
Lung linh tàu chuối bóng xưa rập rình

Ta ôm chặt mối tình trăng gió
Nấp đằng xa đâu đó thững thờ
Ngắm say anh chị mộng mơ
Hai người thủ thỉ Sông hờ hững TRÔI….!!!!!

SÔNG THU
Thơ: Song Trà

Em cũng có sông Thu buồn gió cuốn
Anh bên bờ sóng cuộn với Trà Giang
Những dòng sông luôn thương nhớ miên man
Bóng mây nhẹ bẽ bàng rồi xa mãi

Thế mà sông vẫn sẵn sàng trang trải
Mặt nước đầy in dải ánh trăng thu
Ngàn năm buồn như bóng dáng vọng phu
Chờ đợi mãi chinh phu miền xa thẳm

Thương sông lắm.. sông ơi.. luôn bồng ẳm
Nghĩa ân tình ngọt thấm vị phù sa
Dẫu người đi như gió bụi Kinh Kha
Dù thu đến sương sa mờ nhân ảnh

Sông vẫn sống luôn mang niềm kiêu hãnh
Ôm vào lòng bao mảnh khuyết trăng thu
Thả hồn vào đau xót vạn lời ru
Sông mãi thế với thu vàng nắng hạ

Ta bôn ba xuôi ngược khắp giang hà
Giờ chợt nhận tình ta trong sóng nước
Ôi!. con sông bao lần ta mơ ước
Được trở về ôm nước mãi sông ơi…

Gợi ý bài viết liên quan 🌟Thơ Phong Cảnh Hữu Tình🌟 ấn tượng nhất

Thơ Về Sông Thu Bồn Buồn Tâm Trạng

Tiếp theo sau đây, Thohay.vn giới thiệu đến bạn tập Thơ Về Sông Thu Bồn Buồn mang tâm trạng sâu lắng.

VỀ THÔI
Thơ: Tan Tran

Ta đơn độc cuộc đời lữ thứ
Bước phong trần nếm đủ đắng cay
Sông hồ bốn bể xưa nay
Chen luồng mọi nẻo những ngày tuổi xuân

Nay đến lúc lục tuần đã rũ
Nhớ quê xưa đường cũ năm nào
Một thời ước vọng bay cao
Thu Bồn bến nước đi vào sử xanh

Quê tôi đó hùng anh một thuở
Đất cha ông rạng rỡ muôn đời
Thanh Long xứ sở tuyệt vời
Bãi dâu bát ngát người ơi hãy về

Trong ý nghĩ lời thề tạc dạ
Xé tâm can lòng đã xót đau
Dù cho núi bạt phai màu
Quê hương đất mẹ thương nhau một đời.

NHỚ MÃI MỘT DÒNG SÔNG
Thơ: Phạm Nhật

Con đi xa xứ nghẹn ngào
Nhớ sông đất Mẹ chảy vào tim con
Tháng năm rong ruổi héo hon
Mong ngày trở lại lòng con đợi chờ …..

Thu Bồn ơi! mãi là thơ
Trong từng giấc ngủ con mơ về người
Ngày nào nghịch nước tươi cười
Bến sông ngày ấy nhớ người… người ơi…

Xứ xa dù cách phương trời
Sông quê bóng Mẹ một đời chẳng quên
Bèo trôi nước chảy bồng bềnh
Để con xa Mẹ lòng mông mênh buồn…

Chiều chiều ngồi hướng lệ tuôn
Lòng sầu da diết cội nguồn phải xa
Tình Mẹ thì lại bao la
Dõi trông theo bóng con xa tháng ngày…

Thu Bồn ơi ! Nỗi nhớ này
Tan vào máu thịt ngày ngày chẳng quên
Làm sao mà đáp nghĩa đền
Thu Bồn Mẹ hỡi ….không quên tình người…

THU BỒN
Thơ: Nguyễn Duy Hà

Thu bồn ơi quê mẹ chảy thành sông
Quên bồi lở giữa bốn bề trắng nước
Đâu tiếng hò khoan cho thuyền xuôi ngược
Đâu khói lam chiều vấn vít mái tranh

Thu bồn ơi thương nhớ những dòng xanh
Lờ lững chảy qua bốn mùa ký ức
Giờ chỉ còn nhói đau từ lồng ngực
Tiếc từng cọng rơm cây mía hàng dừa

Nước mắt cạn rồi khóc những cơn mưa
Chân run rẩy trên mái nhà chập chững
Từng tràng gió như chưa từng hờ hững
Cứ cuồng điên quét cạn bóng xóm làng

Thu bồn ơi đừng lở nữa đau thương
Bồi đắp lấy miền trung bờ thương nhớ
Mãi mênh mang như chưa từng đau vỡ
Vẫn xanh trong dòng chảy ấy Thu Bồn.

Thohay.vn gửi tặng bạn chùm ✅ Thơ Buồn ✅ tâm trạng nhất

Thơ Về Sông Thu Bồn Tình Yêu Chọn Lọc

Cùng đón đọc thêm tuyển tập những Thơ Về Sông Thu Bồn Tình Yêu lãng mạn, ngọt ngào dưới đây:

Sông Thu Bồn
Tác giả: Nguyễn Đình Xuân

Nhớ em anh gọi
Thu Bồn
Sóng xa
Vỗ mãi vào cồn cát xa.

Dạt trôi
Về phía Vu Gia
Còn thương mái tóc
Vương xòa nắng mai.

Chiều trong leo lẻo
mắt ai
Xuôi về Cửa Đại
nắng nhoài cù lao.

Anh về
bóng nước lao xao
Qua Duy Xuyên
nhớ cồn cào sông Thu…

TRÊN SÔNG THU BỒN
Thơ: Nguyễn Nhật

Trở lại Quảng Nam trời chiều ngả tím
Cô bé năm nào chắc đã ra đi
Mảnh đất ngày xưa đong đầy kỷ niệm
Thuở sánh vai Em dạo phố Tam kỳ

Thánh Địa Mỹ Sơn bao điều thần bí
Có phải linh hồn của Chế Bồng Nga
Ẩn dật đâu đây Tháp Chàm tuyệt mỹ
Có giúp tôi tìm em gái Chăm Pa

Bụng chợt nghe thèm ăn tô Mỳ Quảng
Ngọt dẻo mềm tan một dĩa Cơm Gà
Bánh Vạc Bánh Bao như Hoa Hồng Trắng
Béo ngậy bùi thơm ôi món Cao Lầu

Tôi muốn đắm trong màu xanh Cửa Đại
Bơi đến Thu Bồn dự lễ Hoa Đăng
Cùng với cô em Đua Thuyền đẩy mái
Để nhớ bóng hình người cũ Hội An.

ĐÊM NHỚ SÔNG QUÊ THU BỒN
Thơ: Tạ Hồng Dũng

Đêm buồn ngắm lại sông quê
Thu Bồn dòng chảy vỗ về trong xanh
Nàng thơ cô bé hiền lành
Mỗi chiều ra tắm mỏng manh lụa là

Bên này ta ngắm đằng xa
Áo vừa chạm nước ối chà trung trinh
Hoàng hôn chiều xuống rập rình
Màu da lồ lộ nhủ xinh nỏn hồng

Thời trai trẻ ngẩn ngơ trông
Bên kia bải cát bềnh bồng lao xao
Sóng xô nước chạm hôn vào
Hồn ta say ngất ghen sao lạ kỳ

Chiều thu ấy cũng qua đi
Ta rời quê Mẹ thầm thì bước xa
Ba mươi năm chẳn đã qua
Thời gian trôi mãi tuổi già càng tăng

Đêm nay tự hỏi ta rằng
Ngày xưa bé mới con trăng vừa tròn
Riêng ta khờ khạo nớt non
Yêu thầm nhớ trộm mỏi mòn con tim

Đêm chừ như muốn kiếm tìm
Một hình bóng cũ chân chim rả rời
Địa cầu vạn nẻo muôn nơi
Nàng thơ nhớ được xin mời ghé trang.

Bỏ túi thêm 💌 Thơ Tình Yêu Ngắn 💌 những bài thơ nổi tiếng

Viết một bình luận