Thơ Về Sương Mù, Sương Khói Mờ Nhân Ảnh [22+ Bài Siêu Hay]

Thơ Về Sương Mù, Sương Khói Mờ Nhân Ảnh ❤️️ 22+ Bài Hay ✅ Tuyển Tập Những Câu Thơ Lãng Mạn, Nhẹ Nhàng Về Chủ Đề Sương Khói Hấp Dẫn.

Những Bài Thơ Về Sương Mù Hay

Tuyển chọn Những Bài Thơ Về Sương Mù Hay nhất để giới thiệu đến các bạn đọc sau đây:

Em Về Phố Ấy Chiều Mưa
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người

Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai

Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu

Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu

Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ

Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…

Đêm Không Ngủ
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Phố về đêm không gian buồn vắng lặng
Văng vẳng đây trăm nỗi nhớ xa nguồn
Em đã ngủ mộng chờ trên tóc rối
Hay nặng lòng thao thức giữa trùng dương?

Trăng mệt rồi quỳ gối ướt hơi sương
Ai nhớ ai quanh quẩn ngã ba đường
Nghe tiếng phố: thanh âm thôi vồn vã
Đêm lặng lờ… lòng phố vẫn xôn xao!

Khuya ngủ rồi và anh đây không ngủ
Sương ngưng rơi nhưng khói thuốc giăng đầy
Nhớ nhung nào nhuộm tím những loài mây
Giữa đêm tối, vỡ òa, đây: thương nhớ!

Tối thăm thẳm dấu nỗi niềm trăn trở
Làm sao quên một cái nắm tay đầu?
Thơ viết hoài viết mãi chẳng thành câu
Sao quên được xót xa đầy thân đợi

Ôi dư tình còn đọng giữa ngàn khơi!

Thôi xa rồi một thuở đón đưa nhau…
Bình yên chăng trong những giấc nhiệm màu?
Anh không biết vì đêm sâu thức trắng
Đêm dậy rồi, phố đã ngủ bao lâu?

Khi Rừng Sang Thu
Tác giả: Trần Bảo Đông

Người đi nhung nhớ ngập tràn
Phương trời rớt rụng sắc vàng tuôn bay
Còn đâu bóng dáng trang đài
Giẫm lên xác lá nét hài kiêu sa.

Người đi tan nát tim ta
Như cành trụi lá rừng già sang thu
Quan san phủ lối sương mù
Vang trong gió biếc lời ru nồng nàn.

Trách tình sao vội sang ngang
Để cho thương nhớ ngập tràn nhói đau
Thu này ta mãi mất nhau
Tình kia gục chết lùi vào tháng năm

Sương mờ
Tác giả: Xuân Diệu

Sương lan mờ, bờ sông tưởng gần nhau,
Sương lan mờ, và hồn tôi nghe đau.

Sương bạc lấp cả một trời trắng sữa;
Sương mông lung như giữa khoảng giang hà.
Mắt tuy mở mà lòng không thấy nữa,
Hồn lạc rồi, không biết ngõ nào ra.

Sương lan mờ, cây gần cũng như xa;
Sương lan bay, ngày đứng cũng như tà.

Những sao cũ chưa sáng bừng trở lại,
Trong đêm tăm đi mãi biết ngừng đâu?
Buồm giữa bạc biết phương mô trở lái;
Tình xa xôi không ai vẽ nên mầu.

Sương lan mờ, bờ sông tưởng gần nhau,
Sương lan mờ, và hồn tôi nghe đau…

Bóng Sương Mù
Tác giả: Thiên Ân

Sương mù giăng giăng khắp cỏ cây
Ướt đẫm bờ vai buông tóc gầy
Treo trên ngọn cỏ màu trong suốt
Rủ nhau đậu kín ở nơi này

Sương mù hơi lạnh môi run run
Trùm bóng không gian đến muôn trùng
Trải lòng thầm kín màu nhân thế
Đôi chân đôi lúc lại ngập ngừng

Sương mù nhả nốt sợi tơ vương
Nhốt Ông mặt trời ở bốn phương
Giấu giếm muôn đời lời ong bướm
Khuất nửa thân hình dáng người thương

Sương mù rảnh rỗi thích rong chơi
Trần gian một chuyến, chuyện khóc cười
Ai còn tìm ai một ẩn số?
Tâm sự nhí nhố, lý lẽ đời

Sương mù khép nép chuyện chung riêng
Một ngày trong thế giới ngoan hiền
Ngọt bùi,cay đắng chen chân mãi
Sợi dây trói buộc sự linh thiêng

Sương Mù Đêm
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune

Tuần trăng này thở than khắp bầu trời
sương rơi đổ mịt mù buồn buồn ơi
ánh trăng khuya mờ mờ sương tô bóng
ngó ánh trăng đêm nay thấy sầu vơi

Ánh trăng buồn lặng lặng chẳng lời than
phủ sương đêm trắng xóa ngập ngập tràn
sương mù đêm khuya này ngồi phơi ngóng
sợ phủ bóng bên trời cho phai tàn

Ánh sương mù như nhắc nhủ lòng đêm
ngó hiên ngoài sương trắng phủ ngập thềm
cầu ánh sương đừng phủ bên trời đó
để nhạt sắc nhạt bóng nhạt lòng đêm

Sương mù đêm như báo lòng buồn thêm
ánh trăng buồn lòng người như trăng đêm
trăng qua rèm người buồn buồn không ngủ
sương mù đêm nhắc nhủ lòng nhớ em

Chia sẻ tập ✳️ Thơ 5 Chữ Về Thiên Nhiên ✳️ hay nhất, ngoài Thơ Về Sương Mù

Chùm Thơ Viết Về Sương Mù Chọn Lọc

Tiếp theo sau đây là Chùm Thơ Viết Về Sương Mù Chọn Lọc, cùng đón đọc và cảm nhận thêm nhé!

Chợt Quên
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang

Một buổi chiều về trong gió lu
Se se Hà Nội buổi sương mù
Chầm chậm bước chân qua chốn cũ
Cõi lòng hiu hắt giọt mưa thu

Một buổi em về nắng ở đâu
Nồng nàn hoa sữa buổi sơ đầu
Con đường nằm lặng nghe xe cộ
Thở làn khói xám quyện hương ngâu

Ngày mai anh trở lại Sài Gòn
Sông Sài còn nhớ tóc thu son
Dòng người tấp nập nơi phố mới
Chợt quên phố cổ bàn tay thon…

Có Gì
Tác giả: Trà Thi Thơ

Có gì phải trách cứ nhau
Khi sương đã bạc nắng nhàu ánh tơ
Trăng còn khi tỏ khi mờ
Đêm dài giấc trở gọi mơ chập chờn

Có gì phải giận phải hờn
Áng mây thấp thoáng gió vờn lãng du
Hạ tàn lại đến vàng thu
Đông qua nắng ấm sương mù sẽ tan

Có gì trong mắt ngổn ngang
Suy tư khắc khoải đa mang trĩu lòng
Ngẩn ngơ ngày tháng xa trông
Những mùa xa vắng chênh chông qua rồi

Có gì trong gió mây trôi
Nghe dư âm đọng bồi hồi thoáng xưa
Cảm ơn bất chợt cơn mưa
Có gì nhàn nhạt cũng vừa nhòa phai.

Em Về
Tác giả: Trinhcamle

Giữa trời nắng hạ mơ thu
Em về còn vướng sương mù trên vai
Lá vàng lãng đãng mắt ai
Ngàn hoa xứ ấy thoảng hoài sắc hương

Em về con dốc vấn vương
Xiêm y còn đọng bụi đường đi qua
Mắt nhìn xanh lắm xa xa
Nghiêng nghiêng gió thổi là đà thông reo

Em về Đà Lạt về theo
Dịu cơn trống vắng bớt heo heo lòng
Hẹn ngày chốn cũ chờ mong
Biết bao kỷ niệm ta rong chơi cùng

Tình Xưa Ngõ Vắng
Tác giả: Hồng Giang

Chiều chủ nhật sương mù giăng kín lối
Cành cây khô trơ trụi giữa dòng đời
Chiếc lá buồn đơn lẻ đứng chơi vơi
Cố nứu kẻo khỏi rụng rơi cuộc sống

Cafe nóng chẳng mang về hơi ấm
Điếu thuốc tàn tắt ngấm giữa cô đơn
Buổi chiều đông giọt nắng cũng tủi hờn
Co cụm lại chờn vờn trong buốt giá

Ngoài đường kia dòng người đang hối hả
Phút tan ca muôn ngả kéo nhau về
Chỉ còn đây chiều thanh vắng não nề
Giọt mưa vương dầm dề trong ngõ tối

Dẫu vẫn biết cuộc đời trăm ngàn lối
Tại sao người cứ mang tội vì yêu
Để tâm hồn theo cơn gió liêu xiêu
Chiều đông muộn nhặt nhạnh điều mơ ước

Nếu có thể một lần thôi xin được
Góp ân tình …..
Cho sau trước ….
Bình an !

Ngồi Đêm
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune

Ngồi đêm sầu lạnh giá đôi lề mi
đã đến mùa sương rơi trên má về
trăng lạnh lùng buồn vơi từng tuần khóc
nhạt nhạt ánh trăng lạnh phủ sương mù

Ngồi đêm sầu lòng nhớ nhớ đôi khi
chậm chậm trôi thời gian mùa đông về
đêm phơi sương từng mùa đông qua đó
như chợt nhớ nhớ ai chẳng tin về

Ngồi ngóng ai đêm mờ nhặt sương khuya
từng hạt sương đua nhau đổ mịt mù
gom trên mái hiên ngoài dài giọt đổ
trong lòng người bão mưa cảnh trời khuya

Hỏi ai thăm ai viếng ai phân chia
cõi trời xa sương đổ trắng mịt mờ
trong đêm buông canh sầu dài cơn ấy
mà chẳng thấy bóng ai trong sương mù

Cận Kề
Tác giả: Hoanghoon

Hỏi gió mùa thu chỉ lối về
Sương mù lãng đãng khuất hồn quê
Còn đây tiếng gọi chân trời hứa
Chẳng thiếu lời ru dưới trăng thề
Cuộc sống tuy gìa nhưng tất bật
Tình đời vẫn trẻ rất đê mê
Ngồi đây lưỡng lự khi nào nhỉ?
Những chuyến hồi hương đã cận kề.

Tham khảo thêm 🌷Thơ 4 Chữ Về Thiên Nhiên 🌷 đặc sắc, bên cạnh Thơ Về Sương Mù

Thơ Về Sương Sớm

Chùm thơ về sương sớm mờ mờ ảo ảo hay nhất:

Bài thơ sương sớm
Tác giả: Hương Thu

Kìa bình minh đã đến
Sương đọng giọt long lanh
Trang ngần như mắt anh
Nhìn em qua kẽ lá

Kìa nắng len nhẹ quá
Ươm màu lên tóc em
Này gió có thấy quen
Với bước chân em nhẹ

Sương sớm rơi khe khẽ
Trên lộc non xanh mềm
Chim say hót êm đềm
Đón sương rơi trên lá

Bình minh đến đông qua
Mang xuân về xanh lạ
Chợt con tim xao xuyến
Em vừa đến bên ta

Em có là sương sớm sáng mai?
Tác giả: Trần Minh Hiền

EM CÓ LÀ SƯƠNG SỚM SÁNG MAI?
Em có là sương sớm sáng mai ?
Để anh biết thả hồn thiên thai
Dòng sông dài dữ dội ồn ã
Con sóng nhỏ lăn tăn miệt mài
Em giữ mãi niềm tin quá khứ
Anh đi tìm khát vọng tương lai
Cảm ơn em tặng anh tia nắng
Em có là sương sớm sáng mai ?

Bài thơ sương sớm
Tác giả: Lê Viết Long

Sớm nay phố Huế về sương
đau đầu ngái ngủ đến trường ngẩn ngơ
Em đi trong lớp sương mờ
trời mây xám xịt thẫn thờ lòng em
Hạt sương phủ kính lem nhem
sao đi toàn thấy trời đem màu buồn
Mịt mù mắt mở kính buông
ai ngờ cây cỏ nhuốm màu xanh tươi
Em đi em lại vui cười
rú xe lăn bánh đông người vui ghê
Nắng lên ôi sao lề mề
màu vàng tan khói bộn bề là sương
Trả lại xanh biếc đời thường
cho em thưởng thức một bầu trời êm.

Bài thơ SƯƠNG SỚM TRÊN ĐỒNG
Tác giả: Văn Liêm

Phía trời đông ánh hồng dần tỏ,
Sương rắc cườm, thảm cỏ long lanh,
Nắng ấm về gọi thức vạn chồi xanh,
Nghe mầm hạt đội đồng lên tí tách.

Vút trời cao tiếng chim ca thánh thót
Nghe ngọt ngào trong vắt như sương mai,
Tiếng đất trời hay tiếng của lòng tôi
Đang trăn trở cựa mình trong mầm hạt.

Gió nhè nhẹ, hương đồng ngan ngát,
Muốn thả hồn theo cánh nhạn bay bay,
Quê hương đang sinh nở từng ngày…

Thơ Về Mưa Sương Mù Đặc Sắc

Gợi ý cho bạn đọc tập Thơ Về Mưa Sương Mù Đặc Sắc và hay nhất dưới đây:

Một Ngày Ở Xứ Lạnh
Tác giả: ‎Phu Ky Thach

Lắng nghe khoảng cách ở quanh ta.
Đâu đây hơi sương buồn lạnh giá!!!
Lất phất phùn mưa Đà Lạt phố.
Ngập dấu chân buồn chỗ hôm qua.

Cứ thử ngồi gần chút đi nha!
Em thấy say men chiều nắng tà.
Cảm giác xa xa hoà sâu lắng.
Hoang phế tựa nhà vắng cầm ca.

Ngẫm nghĩ suy tư từng ngày qua…
Yêu cho sầu đau trước ngực à!?
Đất trời chợt bấu chà ý tưởng.
Vội sống, vội hờn…vướng phông xa.

Thời khắc hãy chờ…chớ đi xa…
Phút chóc liêu xiêu cội thông già…
Tay chạm thời gian qua lượm lặt.
Sài Gòn…Đà Lạt ngạt chua ngoa!!!

Đà Lạt Đêm Mưa
Tác giả: Ngô Quang Luân

Đêm mưa xứ lạnh xa vời
Mờ mờ ảo ảo chìm vào trong sương
Bóng người sao quá vấn vương
Chìm trong sương trắng vấn vương tơ lòng

Đêm mưa xứ lạnh người ơi !
Thương thân viễn xứ thương sao quê nhà
Lặng nghe tiếng gió sót xa
Thông reo như tiếng gọi vào lòng ta

Đêm mưa xứ lạnh phương xa
Lòng ta thương nhớ quê nhà khôn ngui

Thơ Cảnh Sương Mù Thơ Mộng

Tham khảo thêm những bài Thơ Cảnh Sương Mù Thơ Mộng ấn tượng dưới đây.

Huế Mùa Sương
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Huế chìm vào màn sương mù trắng muốt
Cho bóng ai mờ ảo dưới Hoàng thành
Huế uống từng cơn gió lùa rét buốt
Cho nhạt nhòa tà áo trắng mỏng manh

Đã bao giờ em về Huế mùa sương
Thơ thẩn buồn sương rải khắp đồi nương
Để mơ hồ một dòng Hương xanh chảy
Để tìm ai vô vọng mọi nẻo đường

Làn khói thuốc mơ màng hồn sương Huế
Tôi tìm em lạc mất lối đi về
Chà! Tôn nữ, đi đâu mà sớm vậy?
Mặt trời hờn vì nón lá nghiêng che

Thôi ngậm ngùi tôi đành đoạn ngồi đây
Giữa không gian sương mơ rớt rụng đầy
Đáy trời xanh in bờ Hương nhòa nhạt
Em thấy gì từ tận đáy hồn tôi…

Dại Khờ
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng
Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau
Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh
Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau

Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?
Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài
Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi
Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay

Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ
Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ
Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng
Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ

Tình xa ngái người đi không trở lại
Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều
Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải
Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…

Bên Này Đồi Cát
Tác giả: Sương Anh

Từng cơn gió vi vu
Hất bụi bay tung mù
Chất chồng thành đồi cát
Vẳng nghe tiếng..u…u…

Con dốc dài muà Thu
Đầy sương mù che lối
Hình như ngày xuống vội
Làm sao kịp xuống đồi

Ngại lắm hỡi người ơi
Thẹn thùng trang lưu bút
Cần kiệm từng chụt chút
Lời…nói nhỏ mà thôi

Nhưng có ai biết tới
Đành gậm nhấm tình côi
Chẳng dám thốt ra lời
Người xưa giờ xa cách

Bên đồi gió vẫn hát
Cát bay ngất trời cao
Giọng hát em nghẹn ngào
Gửi buồn sang bên ấy…

Bầu Trời Cũ
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu

Tôi nhớ chiều nao bầu trời cũ
Sương mù, lá đổ, buổi chiều Thu
Cao nguyên đất đỏ màu lá biếc
Mãi vấn vương hoài cứ nao nao
Tôi nhớ ngày xưa những tối nào
Trời đêm thanh vắng ngập đầy sao
Màn trời chiếu đất hồn phiêu lãng
Giờ đã xa rồi nhớ mênh mang
Nhớ buổi tôi về thành phố xưa
Đèn đêm đẹp quá tả cũng thừa
Sài Gòn, mười tám năm sanh trưởng
Xóm nhỏ, con đường vẫn dễ thương
Tôi đã rời xa vĩnh viễn rồi
Cao nguyên, thành phố, những buồn vui
Chuỗi ngày ta sống nơi đất mẹ
Một thoáng chạnh lòng nghe xót xa

Biệt Lứa Đôi
Tác giả: Thiết Dương

Rồi em vắng bóng tẻ trăng nầy
Phủ trắng sương mù mịt khói mây
Thôi thế cũng tình ngâm tuyết lạnh
Hỡi chăng còn mộng níu vai gầy
Đồi hoang gió lộng buồn năm tháng
Rượu đắng môi sầu lặng phút giây
Đôi lứa biệt đường cung tưới lệ
Rồi em vắng bóng tẻ trăng nầy

Nầy trăng tẻ bóng vắng em rồi
Lệ tưới cung đường biệt lứa đôi
Giây phút lặng sầu môi đắng rượu
Tháng năm buồn lộng gió hoang đồi
Gầy vai níu mộng còn chăng hỡi
Lạnh tuyết ngâm tình cũng thế thôi
Mây khói mịt mù sương trắng phủ
Nầy trăng tẻ bóng vắng em rồi

Buồn Cuối Thu
Tác giả: Thủy Sinh

Hình thơ ủ rũ gió ngừng ru,
Côn trùng than thở giữa sương mù
Oanh yến gối co lòng không hát
Đông lại không chờ buổi cuối thu…

Mộng tan và vẫn rót chiêm bao
Để màu mắt xưa chợt thì thào
Để đôi dòng nước thôi ngưng tụ,
Để lòng nhung nhớ phút tiêu dao.

Mới hay chiều về trên phố cũ
Có gánh hàng rong buổi đêm thâu,
Gánh lê từng bước niềm cô quạnh
Cùng đôi vai rã xác xơ đau.

Tặng thêm chùm 🌷Thơ Lục Bát Về Thiên Nhiên 🌷 phong cảnh, ngoài Thơ Về Sương Mù

Chùm Thơ Sương Khói Cực Hay

Tìm đọc thêm Chùm Thơ Sương Khói Cực Hay được Thohay.vn sưu tầm dưới đây:

Sương Khói
Tác giả: Luân Tâm

Đèn vàng hiu hắt bóng xưa
Trước sau lạnh lẽo… đường mưa lỡ làng!
Dặm buồn sương khói xốn xang
Người đi tuyết nhuộm đêm tàn tha hương!
Lời thơ tiếng nhạc đoạn trường…
Mắt nhòa kỷ niệm, tóc buồn chia ly!
Đau kẻ ở đau người đi
Sân ga, bến nước xuân thì tủi xuân
Núi thương rừng nhớ chân dung
Hiên ngang nét bút hào hùng ý thơ
Gửi người một chút đơn sơ
Phong sương bóng hạc mộng mơ vẫn đầy?
Còn non nước còn gió mây
Còn hoa chung thủy còn cây nghĩa tình
Đoạn trường mấy nẻo nhục vinh?
Tri âm biệt xứ hay mình vụng tu?
Nắng thơm còn lạnh mây mù
Gió hiền hôn lá tình thu nhớ vàng
Trôi trong giọt nắng chiều tàn
Nửa mê nửa tỉnh điệu đàn hương quê

Ngoài Kia Sương Khói
Tác giả: VVKH

Em đùa với gió mùa đông
Đễ tôi khắc khoải chờ mong một người
Đường xưa rêu đã phủ rồi
Cho em chôn lấp dấu đời, dấu chân
Bóng chiều chờ đợi cố nhân
Sao không về nửa một lần nửa thôi
Những đêm khao khát rả rời
Bên chăn bên gối nhưng người tìm đâu?
Ngoài kia sương khói rơi mau
Con tim rực cháy nổi đau đoạ đày
Ru tình cơn mộng ngất ngây
Ngỡ em tìm đến đêm dài cạnh nhau
Mình cùng thức suốt đêm thâu
Cho tan những nổi cồn cào xác thân

Chiều Sương Khói Tỏa
Tác giả: Trần Vấn Lệ

Với người, tôi nghĩ là hoa
với hoa, tôi nghĩ người là núi sông !
Quê Hương ! Ôi đẹp vô cùng
câu thơ cẩm tú tôi lồng trong tranh …

Với người tôi thấy Xuân xanh
với Xuân, tôi thấy người hình bóng xưa
bao giờ tôi hết mộng mơ
khi người hiển lộng từng tờ Hoa Tiên ?

Với người tôi dễ chi quên
Quê Hương cũng vậy, là niềm mến yêu
một mai tôi bắc phù kiều
nối Non Nước cũ tôi dìu người đi …

Với người không muốn chia ly
mà chia ly, nghĩ tới thì buồn thôi
Quê Hương chìm mất đâu rồi ?
chiều sương khói toả, ôi người khói sương !

Giọt Sương
Tác giả: Phùng Quang Thuận

Em liếc mắt ta tan thành sương khói
Sa xuống trần ai lạc lối giữa đời
Buồn mang mang chôn giấu vào cỏ nội
Lén nhìn em đôi mắt ngọc rạng ngời

Em – Hồ Thu ,mắt xanh màu ngọc bội
Ta – khói sương phiêu dạt bốn phương trời
Tình câm lặng chưa một lần kịp nói
Mà chim bay và thuyền đã xa khơi

Em nhìn lại, khói sương mờ tan chảy
Đọng cành khô thành một giọt sương mai
Ta lãng đãng một đời là sương khói
Nguyện có ngày thành giọt nước tinh khôi

Rơi vào mắt ai thẳm màu ngọc bội
Cho Hồ Thu gờn gợn sóng xô bờ…

Thơ Về Sương Mù Sapa

Mời bạn đọc thưởng thức chùm Thơ Về Sương Mù Sapa đặc sắc và hay nhất sau đây.

Sapa Mờ Sương
Tác giả: Cẩm Chi Châu

Chưa đi chưa biết Sa Pa
Đi rồi mới thấy mây ba bốn tầng
Nắng viền thác Bạc một vầng
Tình yêu xối xả trắng ngần bay bay

Đi rồi mới thấy đắm say
Sương mờ ai thả lá lay nhẹ nhàng
Giơ tay vớt ánh trăng vàng
Hóa ra vớt phải tóc nàng thơm hương

Gió pha chút lạnh trên đường
Ghé qua cửa sổ vào giường qua đêm
Giấc nồng mơ ước dịu êm
Như con suối chảy, góp thêm giọt tình

Sa Pa hai đứa chúng mình
Dắt tay dạo phố ẩn mình trong sương
Mờ mờ ảo ảo bốn phương
Không đi sao biết sương vương sợi tình.

Chiều Sapa
Tác giả: Huyền Thanh

Chiều buông sương nhạt Sapa
Núi non uốn khúc reo ca suối ngàn
Cổng trời như cánh hoa ban
Rung rinh sắc lá quyện ngàn ý thơ..

Hàm Rồng cổng đá chơ vơ
Vườn Lam khói tỏa trăng mờ cheo leo
Hút heo vương ánh tà chiều
Thôn nghèo cô tịch liêu xiêu mẹ già..

Dòng Thác Bạc dựng như hoa
Ầm ầm đổ xuống hồn ta lững lờ
Say cảnh sắc vẽ vần thơ
Thi ca nhấp chén rượu mơ San Lùng

Chợ Tình phiên họp cuối cùng
Khèn Mông réo khúc về chung hỡi người
Suối Mường Hoa nụ cười tươi
Cầm tay nhau nói muôn lời say mê..!

Xuân ở Sapa
Tác giả: Nguyễn Văn Minh

Ta về thị trấn Sapa
Mùa hoa nở rộ là ngà khói mây
Làn sương nhẹ hẫng mù say
Em đi ngược gió đong đầy nắng xuân

Hoa mơ nở trắng cánh rừng
Hoa đào khoe sắc rưng rưng đất trời
Bản làng ngày mới hừng tươi
Vườn bông cải trổ em cười lúm duyên

Sapa đồi núi hồn nhiên
Chập chùng thửa ruộng lạc miền bậc thang
Xa xa thung lũng tơ vàng
Như trôi vào chốn bạt ngàn xứ tiên

Sapa lễ hội trống chiêng
Rộn ràng điệu múa em nghiêng quạt hồng
Ngân nga tiếng sáo chợ đông
Lâng lâng ngô rượu thơm nồng lợn xiên

Váy xòe khăn quấn trinh nguyên
Tròn xoe đôi mắt nhung huyền tinh khôi
Ta đi vào cõi chơi vơi
Sapa đêm xuống trăng rơi cõi tình.

Gửi em cô gái Sapa
Tác giả: Đức Trung – TĐL

Sa Pa cảnh đẹp tuyệt vời
Hẹn em lên tận “Cổng Trời” mà trông
Anh leo trên đỉnh Hàm Rồng
Cùng nâng cạn chén rượu hồng Nậm Pung.

Rất vui em cũng đi cùng
Để lên Thác Bạc chập trùng quanh co
Vòng qua đến Ô Quy Hồ
Rồi thăm bãi đá, ngựa ô Xín Mần

Đồi thông anh đã mỏi chân
Cơm lam ấm dạ, tần ngần bước đi
Em ơi Xuân Hạ nhị kỳ
Mong ngày hội ngộ cũng vì chữ “yêu”.

Hẹn em trong một buổi chiều
Sa Pa tuyết phủ có nhiều mộng mơ
Cùng nhau ta ghép vần thơ
Chứa chan tình cảm bến bờ yêu thương.

Nhớ Sapa
Tác giả: Hoa Chu Văn

Anh lên sapa cuối mùa đông lạnh
Sương mù trời lóng lánh cánh đào phai
Xuân đến rồi sẽ ấm nắng ngày mai
Hoa đào nở cho ai cành đào tết

Sapa ơi sương mờ bao quanh hết
Ánh đèn vàng soi hết một không gian
Hoa địa lan thơm ngat dưới gió ngàn
Cô gái người Mông nhẹ nhàng chăm chút

Sapa mờ sương cảnh người thu hút
Bao khách nơi xa ngòi bút lưu tình
Ta đứng bên nhau chụp một bức hình
In kỷ niệm của mình, Sapa nhớ

Tiếng nói yêu thương trong từng hơi thở
Ngày mưa rơi mình đang ở Sapa
Đào hôm nay hương hoa thơm rực rỡ
Mình chia tay lưu luyến nhớ Sapa.

Sapa
Tác giả: Thích Khách

Bước đến SaPa ngắm núi đèo
Nghe rừng vẫy gọi thác mừng reo
Đường lên khúc khuỷu xe gầm réo
Dốc xuống loanh quanh bóng đổ vèo
Nắng trải nương vàng đông quạnh héo
Sương tràn lộc phủ đón xuân theo
Ngàn non khỏa sắc sao bầy khéo
Cảnh đẹp thần tiên thỏa mộng trèo!

Gợi ý bài viết liên quan 🌸Thơ Phong Cảnh Hữu Tình🌸 ấn tượng nhất, ngoài Thơ Về Sương Mù

Thơ Về Sương Mù Đà Lạt

Thohay.vn giới thiệu cho bạn đọc tập Thơ Về Sương Mù Đà Lạt hay nhất:

Chiều Đà Lạt
Tác giả: Chưa rõ

Chiều nay sương trải mặt đường
Tìm về Đà Lạt nhớ thương nao lòng
Núi đồi điệp điệp trùng trùng
Quanh co dốc núi ngập ngừng mây bay.

Chiều nay, nhớ mãi chiều nay
Thông reo khắp nẻo chân đèo sương mây
Đây rồi chân núi đẹp thay
Cam Ly thác đổ nước đầy nước vơi.

Kia rồi vang cả ngọn đồi
Tiếng chuông thong thả chơi vơi cõi Thiền
Trúc Lâm Thiền viện linh thiêng
Khói hương đượm một mùi thiền tịnh tâm.

Đây Hồ Than thở âm thầm
Bao nhiêu năm, chứng ái ân cuộc tình
Nước non non nước hữu tình
Hồ Xuân Hương cũng chung tình nhớ thương.

Phố phường phủ kín màn sương
Khói lam phảng phất con đường em đi
Thảnh thơi đôi lứa thù thì
Chợ chiều còn có những gì hở em?

Thôi thì ta bước vào xem
Nhâm nhi ngụm nước tiễn em lên đường
Chiều buông ráng đỏ mặt gương
Bên hồ đôi lứa vẫn đương thì thầm.

Chiều Đà Lạt, cõi tri âm
Ta đi còn đó ta thầm nhớ nhung.

Đà Lạt trong tôi
Tác giả: Minh Nguyệt

Đà Lạt một sáng tinh mơ
Bước chân xuống phố hồn thơ mơ màng
Thoát nghe tim đập rộn ràng
Cất lên tiếng gọi mơ màng tình say
Đây hồn than thở ngất ngây
Đây đồi hai mộ vẫn đầy nét xuân
Đây bước chân kẻ phong trần
Lang thang cõi mộng, tình trần đa đoan
Thông reo, gió gọi mây ngàn
Cam ly réo rắt, nhịp đàn ái ân
Xuân Hương sóng gợn xa gần
Parenn dốc thẳm bước chân dập dồn
Lòng nghe thoáng chút bồn chồn
Cất lên tiếng gọi, mơ hồ người ơi!

Đà Lạt cuối thu
Tác giả: Hồng Liễu

Về từ độ ấy cuối thu
Đà Lạt ơi vẫn sương mù trong ta!
Ắp đầy thành phố màu hoa
Nhắc lòng ta nhớ chiều xa bồi hồi
Ơ kìa mây trắng lặng trôi
Lời ca ai hát mình tôi nhớ thầm…
Giấu lòng vào chốn lặng thinh
Đà Lạt ơi, nỗi nhớ dầm trong tim.

Đà Lạt Một Lần Trăng
Tác giả: Nguyễn Duy

Trăng ảo ảnh lập lờ trong sương trắng
ngọn gió nhà ai thấp thoáng ở bên đồi
tiếng móng ngựa gõ ròn trên dốc vắng
nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi

Em nhóm bếp bằng củi ngo chẻ nhỏ
ngọn lửa lấp đi khoảng vắng giữa hai người
tôi lơ đãng nhìn em nhìn lơ đãng
siêu nước pha trà vừa ấp úng sôi

Em biết chứ, chả ai lơ đãng cả
hòn than kia đang đỏ đến hết lòng
mà ngọn lửa cứ giả vờ le lói
mùi nhựa thông theo sợi khói đi vòng…

Đà Lạt Thu Khúc
Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn

Đà Lạt em ơi Đà Lạt mây!
Áo em mây trắng nắng rơi đầy
Mây ở trên cao giờ xuống thấp
Mây chợt lên đồi lững thững bay.

Đà Lạt em ơi Đà Lạt sương!
Sương ướt hoàng hôn, ướt mặt đường
Sương lạnh trong tim, buồn trong mắt
Sương thoảng vai mềm buôn buốt hương…

Đà Lạt em ơi Đà Lạt trăng!
Một bóng tung tăng, một bóng Hằng
Trăng hiện thành đôi hay vỡ nửa
Sao bước ta về mãi giá băng?

Đà Lạt em ơi Đà Lạt mưa!
Mưa như chiều ấy lạnh phố xưa
Ngày xưa anh nói mà không nói
Thương tình hai đứa có như chưa…

Thơ Thành Phố Sương Mù Ngắn

Chia sẻ đến bạn đọc tập Thơ Thành Phố Sương Mù Ngắn và hay nhất dưới đây:

Thành phố sương mờ
Tác giả: Trần Thiên

Vãng thăm miền đất ngỡ thiên đường
Biệt thự huy hoàng phủ trắng sương
Đỉnh núi thông xanh lồng nắng sớm
Lòng thung điện sáng tỏa đêm trường
Cam ly ngọn thác hòa mây nước
Thiền viện mái chùa quện khói hương
Đà Lạt niềm mơ người viễn xứ
Cảnh quan thơ mộng ngỡ thiên đường.

Thành phố buồn
Tác giả: Long Vương

Thành phố buồn một mình tôi rảo bước
Cơn mưa phùn chừng như ướt tâm tư
Bởi cuộc đời còn bao những ảo hư
Nên nghịch cảnh thành sầu ưu nặng trĩu.

Thành phố buồn mang nỗi buồn ai hiểu
Bên Đồi Thông Hai Mộ liễu hoen sầu
Hồ Xuân Hương người lặng lẽ gục đầu
Về chốn nao giữa tím màu Than Thở.

Thành phố buồn giọt sương mờ rạn vỡ
Trăm sắc hoa đời cứ ngỡ hương nồng
Cớ vì đâu thuyền xa lối ngược dòng
Để cách ngăn trái ngang lòng se sắc.

Thành phố buồn lạnh căm cơn quặn thắt
Hàng thông reo như giăng mắc tơ sầu
Khóc cho ai hồn tan nát phai nhàu
Dốc đường tình cúi gục đầu dấn bước.

Thành phố buồn, ôi buồn tênh mộng ước
Sân ga buồn tiễn bước mối tình đau
Con tàu đi, lặng bỏ lại phía sau
Nỗi ghen hờn mãi vùi sâu dĩ vãng!

Đà Lạt lập đông
Tác giả: Nguyễn Nhật

Chiều Phố Núi mù sương ta mãi đợi
Dưới hoàng hôn một sắc áo ai vàng
Thả dốc buồn ngắm những nụ Hoàng Lan
Lòng cứ tưởng Đông mang người trở lại.

Hồ Than Thở có câu thề vọng mãi
Tiếng yêu đầu dậy sóng vỗ ngàn năm
Gửi về ai khúc nhạc khẽ thì thầm
Như thố lộ niềm riêng cùng dĩ vãng.

Đèo Prenn ngủ dưới mây chiều lãng mạn
Có hàng Thông dỗ giấc mộng rì rào
Để cho hồn chợt dậy tiếng lao xao
Làm khơi gợi xót xa lòng lữ thứ.

Xuân Hương có dạt dào tình thiếu nữ
Mặt hồ soi chim lẻ bạn la đà
Ngỡ đất trời Đà Lạt lập đông qua
Mang theo nỗi nhớ thương người viễn xứ.

Đà Lạt đêm sương
Tác giả: Quách Tấn

Bóng trăng lóng lánh mặt hồ im,
Thời khắc theo nhau lải rải chìm.
Đứng dựa non sao bờ suối ngọc,
Hồn say dịu dịu mộng êm êm.

Một luồng sương bạc bỗng từ mô
Lẻn cuốn vừng trăng cuốn mặt hồ,
Cuốn cả non sao bờ suối ngọc:
Người lơ lửng đứng giữa hư vô.

Trời đất tan ra thành thuỷ tinh
Một bàn tay ngọc đẫm hương trinh
Âm thầm mơn trớn bên đôi má
Hơi mát đê mê chạy khắp mình.

Gửi tặng bạn chùm 🔻 Thơ Về Mây 🔻 hay nhất, bên cạnh Thơ Về Sương Mù

Thơ Mùa Đông Sương Mù Bất Hủ

Sau đây là tập Thơ Mùa Đông Sương Mù Bất Hủ mà bạn đọc không nên bỏ qua:

Chiều Đông
Tác giả: Đông Thiên Triết

Ngọn gió đông hàn, buổi xế tà
Bầu trời ảm đạm sương mù sa
Mấy quầng khói xám bao lầu ngọc
Vài cụm mây đen vướng tháp ngà
Trùng điệp rừng thông nghiêng ngả hú
La đà cánh nhạn lượn quanh ca
Đốt lên lò sưởi ngồi co rúm
Nhớ nước tơ sầu rối dặm xa

Phố Mùa Đông
Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay
Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt
Chút hương thu còn bên đời yếu ớt
Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao

Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao
Trời bảng lảng một màu sương buốt giá
Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá
Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen

Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len
Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói
Gió heo may cũng ra đi rất vội
Đông về rồi gió đông bắc theo sang

Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang
Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa
Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa
Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi

Đông đã về… em có đến bên tôi?

Tình Đông
Tác giả: Dương Bích Hạnh

Nhớ anh à xuân về khắp mọi nơi
Đường phía trước vẫn xa vời đôi ngã
Sương khuya lạnh thấm bờ vai buốt giá
Đẫm hàng mi má hường đã bạc màu

Nhớ anh à tim nhức nhói quặn đau
Bởi xa cách tình úa nhàu phai nhạt
Tuyết vùi phủ ngọn lửa hồng lụi tắt
Giọt buồn giăng gió hiu hắt cuối chiều

Nhớ anh à khuê phòng vắng cô liêu
Em góp nhặt tìm lời yêu thủa trước
Tim thổn thức giá thời gian trở ngược
Dành cho nhau phút rạo rực hương nồng

Dấu yêu à anh có nhớ em không
Hay sóng vỗ tình trôi dòng bến lạ
Gió cuốn thổi bay về đâu chiếc lá
Lỡ yêu người ôm lạnh giá tình đông

Chiều đông
Tác giả: Thanh Hùng

Còn đâu nắng trải lụa là
Màu hoàng hôn tím cũng qua mất rồi
Lá vàng theo gió cuộn trôi
Mưa phùn buốt giá nhạt đôi môi hồng

Một chiều lạnh lẽo mùa đông
Mờ sương giăng kín trên đồng cỏ khô
Rồi loang xuống cả mặt hồ
Như là lam khói ta ngô nghê nhìn

Đông về sao vẫn bặt tin
Người đi để lại trăm nghìn nhớ thương
Duyên xưa đã lỡ cung đường
Không còn chung lối nên vương vấn lòng

Đông về gió lạnh bên song
Nhớ loang màu nhớ theo dòng thời gian
Chiều hoang hồn đã ngập tràn
Vì người nên đã dở dang một đời

Gió chiều nỗi nhớ lên khơi
Biết ai để nhắn mấy lời thương yêu
Đợi ai đã mấy trăm chiều
Cho lòng rét mướt đông liêu xiêu buồn.

Chiều hôm nay trời nổi cơn giông gió
Đông đã về sương khắp ngỏ phủ giăng
Người phương xa có còn nhớ hay chăng
Lời hẹn ước với vầng trăng nguyên thuỷ.

Đọc thêm tập 🍁 Thơ 5 Chữ Về Mùa Đông 🍁 lãng mạn

Những Câu Thơ Nói Về Sương Mù Hay Nhất

Gợi ý thêm Những Câu Thơ Nói Về Sương Mù Hay Nhất được chia sẻ dưới đây:

Khơi Vơi
Tác giả: Vi Thông

Người đi khuất nẻo sương mù
Ngại chi không nói câu từ biệt nhau
Ngã đời chia lối về đâu ?
Bỏ ai sững lại niềm đau ngóng chờ

Cung đàn vọng khúc trăng mơ
Sầu thương mấy nhịp thẫn thờ đường tơ
Ta về đốt hết vần thơ
Rải quanh lối mộng tàn tro cuộc tình

Chỉ còn chiếc bóng theo hình
Tỉnh cơn mơ bỗng thấy mình lẻ loi
Đêm nằm nghe gió khơi vơi
Buồn như tiếng hát bên trời quạnh hiu

Đêm Và Ngày
Tác giả: Trần Đức Lập

Em giấu đêm vào trong bóng thu
Tóc xưa giờ đã trắng sương mù
Sầu thôi cứ để bay theo gió
Yên ngủ trên ngày tháng mộng du
Em giấu ta vào đôi mắt sâu
Buồn vui vỗ cánh giữa trời ngâu
Mùa thu vẫn vậy ngàn năm nữa
Vội vã đi, về để còn nhau.

Hoàng Hôn Trên Đảo
Tác giả: Trần An

Hoang đảo trời chiều gió nhẹ lay
Thả chút mơ phiêu giữa chốn này
Dõi mắt khơi xa thuyền giỡn sóng
Cánh rừng thoắt hiện gió vờn mây
Chim trời tìm tổ ngưng cánh lượn
Sương mù mờ ảo chẳng buồn bay
Hoàng hôn đảo vắng mình ta ngắm
Chưa nhắp men nồng vội ngất say

Một chút sương mù trên bàn tay
Tác giả: Hoàng Phủ Ngọc Tường

Bỏ quên đôi cánh trên trời
Em về mặt đất làm loài phù du
Tưởng cho ta cả thiên thu
Hoá ra một chút sương mù trên tay

Người đi ta ở phương này
Phố cao trời rộng nhớ ngày lang thang
Sáng trưng mấy dặm hoa vàng
Ngẩn ngơ màu áo nữ hoàng ngày xưa

Hương thông nồng ấm sau mưa
Tìm đâu mùi tóc ngày chưa biết người
Em nay mãi tận bên trời
Sao ta nghe vọng tiếng cười trong cây

Người còn giấu bóng quanh đây
Cỏ ven hồ giấu gót giày đi qua
Giấu vai sau ngực thiên nga
Màu môi thắm giấu trong hoa anh đào

Ngậm ngùi ta hỏi non cao

Trần gian ơi, về phương nào hoa bay?
Cho ta tìm lại một ngày
Một bông hồng nở trên tay một người

Em dù khát vọng khôn nguôi
Dấu ta thôi cũng mây trôi tuyệt mù
Nửa chừng ngoảnh lại thiên thu
Người phù du ta phù du với người

Chiều Buông Sương Mù Giăng Giăng
Tác giả: Tlan Mưa

Chiều buông sương mù giăng giăng phủ
cả lối đường dần vũ nét thu
muôc sắc hoa mùa vương ãm đạm
bóng cây mờ lá thắm hạt sương
chim hát vang tiếng pha trầm lắng
gió đưa đưa quây quẫy quãng hài
vong mây bay tiềm phong mù mịt
chim vang ca, ca hát muôn đời

Chắc Rằng
Tác giả: Trinhcamle

Sáng nay buồn lắm cánh hoa
Chắc rằng người ấy đi xa mất rồi
Nhìn quanh cuối đất cùng trời
Hồn thơ tôi cũng theo người viễn du

Sáng nay sao lắm sương mù
Chắc rằng tôi với mùa thu một mình
Hạt sương trên lá xinh xinh
Hỏi nhau chưa kịp vô tình sương bay

Sáng nay vướng chút trăng gầy
Chắc rằng trăng biết mây bay phương nào
Nhờ trăng nhắn tận trên cao
Người đang ở dưới lòng lao xao sầu

Nếu chưa hiểu được lòng nhau
Chắc rằng người ấy còn lâu mới về

Chờ Em Vơi Gánh Thu Tình
Tác giả: Nguyen_freddie

Cho em một gánh mùa thu
Trên vai kĩu kịt sương mù
Lối nhỏ nhớ câu chào nhỏ
Khẽ khàng như giọt lời ru.

Cho em một cánh tình thư
Hẹn hò vào đêm trăng hạ
Trăng khuyết trăng tròn vội vã
Nhìn nhau mùa đã theo ngày.

Cho em một chút hồn say
Hai mươi có về thêm lại?
Tuổi ngơ ngác buồn đi mất
Bọn mình ai nợ tình ai?

Thôi ta một mình ở lại
Chờ em vơi gánh thu tình.

Chờ Xuân
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu

Mùa đông đến tôi làm dơi đi ngủ
Trời vào thu đời đã lắm sương mù
Ngày lại ngắn, đêm dài, lòng tối
Tĩnh lặng tâm hồn, hạnh phúc ngao du
Trời đông đó lạnh buồn se sắc
Bước chân ngại ngùng quay quắt nhớ thương
Cầu nguyện sao đời êm ả mộng thường
Đi cho trọn đoạn đường chờ Xuân đến

Xem thêm 💚 Bài Thơ Về Bốn Mùa 💚 yêu thương

Thơ Thả Thính Về Sương Mù

Chắc chắn bạn đọc sẽ thích thú khi đón đọc chùm Thơ Thả Thính Về Sương Mù sau đây:

Nguồn: Sưu tầm

Trời sương mù mà sao em không lạnh
Vì có anh đến bên cạnh em rồi.

Không gì buồn bằng mùa đông.
Sương mù rét buốt mà không có em

Em ơi gió lạnh, sương gần kề.
Em mau thu xếp mà về bên anh!

Nắng bỗng lẫn tránh, sương mù rơi nhanh
Trời bỗng trở lạnh, em chờ anh…

Đêm Hà Nội sương mù bao phủ
Nhớ anh nhiều em có ngủ được đâu.

Gửi em – cô gái sương mù
Anh vừa gặp gỡ vấn vương em rồi.

Em như cọng cỏ ngậm sương
Giấc mộng bình thường nhen nhóm trong tim

Chiều Đông buồn sương mù giăng khắp lối
Gió khẽ vờn đưa nỗi nhớ chênh chao
Hởi em ơi giá rét có tràn vào ?
Có thấy lạnh ? Có âu sầu thấp thỏm ?

Đêm bơ vơ mặc sương rơi thấm lạnh,
Tự ru hồn giữa vô vọng triền miên.
Trong âm thầm nghe nỗi nhớ gọi tên,
Rồi ẩn hiện…thuở êm đềm mộng mị…

Hướng dẫn bạn đọc cách 💚 Làm Thơ Thả Thính 💚 dính 100%

Chùm Thơ Sương Khói Mờ Nhân Ảnh

Thưởng thước ngay Chùm Thơ Sương Khói Mờ Nhân Ảnh được giới thiệu sau đây:

Đây thôn Vĩ Dạ
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Sao anh không về chơi thôn Vĩ
Nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên
Vườn ai mướt quá, xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?

Ảo tưởng
Tác giả: Sưu tầm

Sương khói mờ nhân ảnh
Mong manh dáng hao gầy
Mây vây quanh che chở
Em hồn nhiên trong mơ
Lối thiên đường rộng mở
Sao để ta mong chờ
Em giờ đang bở ngỡ
Ta hoá đá chơ vơ
Mím môi kìm hơi thở
Bờ mi cong khép hờ
E dè câu duyên nợ
Cho tình ta bơ vơ
Thôi em ngồi yên đấy
Ta phong kín tranh mơ
Hoa tiên trên thư án
Ta nhìn mãi ngu ngơ

Ở Đây Sương Khói Mờ Nhân Ảnh Chế

Cuối cùng là câu Ở Đây Sương Khói Mờ Nhân Ảnh Chế đầy thú vị sau đây:

Nguồn: Sưu tầm

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tiền đâu trả nợ đây

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ảnh hưởng không khí bởi mùa đông

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết thuyền ta có về bờ

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Thấy trời lành lạnh khoác áo bông

Xem thêm chùm 💚 Thơ Chế Bậy 💚 hài hước

Viết một bình luận