Thơ Về Thăm Trường Cũ Hay Nhất [55+ Bài Thơ Về Trường Xưa]

Thơ Về Thăm Trường Cũ Hay Nhất ❤️️ 55+ Bài Thơ Về Trường Xưa ✅ Cùng Hoài Niệm Lại Cảm Xúc Thời Đi Học Bằng Những Bài Thơ Thăm Trường Cũ.

Những Bài Thơ Về Thăm Trường Cũ Xúc Động

Tặng bạn những bài thơ hay lưu lại cảm xúc bồi hồi khi về thăm trường cũ. Chắc hẳn những cảm xúc đầy hoài niệm khi về thăm trường cũ là một cảm giác không gì có thể so sánh được và nó được biểu hiện cực kỳ rõ qua nét bút của tác giả trong những bài thơ sau.

Trường cũ còn đây mà sao

Thăm trường cũ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Tháng mười một con thăm lại trường xưa
Cây bàng già giờ lưa thưa lá đỏ
Chiều mùa đông lạnh sắt se cơn gió
Về thăm trường mà nỗi nhớ khôn nguôi

Trường cũ còn đây mà sao chẳng thấy người
Vẫn nghe đâu đây tiếng cười trong sáng
Những bước chân của thầy trên bục giảng
Nét chữ của thầy trên tấm bảng màu đen

Thầy lái đò đưa lớp lớp đàn em
Qua con sông với sách đèn bút mực
Thầy truyền cho con biết bao kiến thức
Dạy làm người sống trung thực ra sao

Bao thế hệ chúng con rất tự hào
Có một người thầy thanh cao bình dị
Nơi chiến trường thầy từng là dũng sĩ
Trong đời thường thầy chung thủy sắt son

Con về thăm mà thầy đã không còn
Bụi phấn bao năm bào mòn lá phổi
Con về đây thấy lòng mình có lỗi
Giọt nước mắt buồn nóng hổi giữa mùa đông.

Nhớ ơn thầy cô
Tác giả: Ngọc Hồ

Nay về thăm lại trường xưa
Với bao kỉ niệm ngỡ vừa hôm qua
Thầy cô giờ đã tóc ngà
Tiễn bao thế hệ bước ra trường đời.

Trên môi luôn nở nụ cười
Thành công em nhé là lời gởi trao
Thầy cô luôn mãi ngọt ngào
Mặc dù đâu phải trò nào cũng ngoan.

Ân cần khuyên nhủ nhẹ nhàng
Đúng sai phải trái chẳng màng cực công
Trước sau vẫn mãi một lòng
Tận tụy với nghiệp vun trồng trăm năm.

Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Chúc thầy cô khỏe để làm việc nhân
Trăm năm một kiếp hồng trần
Tiếng thơm để lại ngàn lần khắc ghi.

Xúc động ngày về thăm trường cũ
Tác giả: Khanh Nguyen

Về trường cũ, nghe buồn lắng đọng
Bục giảng xưa, vắng bóng cô ngồi
Bao ngày cách biệt xa xôi
Giờ con trở lại bồi hồi nhớ thương.

Lúc còn bé, vẫn thường tinh nghịch
Lười học hành, chỉ thích rong chơi
Cô khuyên, cô bảo hết lời
Chỉ đường, dẫn bước đến nơi con cần.

Buồn lặng lẽ, trào dâng nước mắt
Sân trường giờ, nắng nhạt hơn xưa
Thu sang hạ đến mấy mùa
Những gì cô dạy con chưa quên lời.

Về thăm trường cũ
Tác giả: Trần Đình Sơn

Ta trở lại thăm mái trường ngày cũ
Tuổi học trò luôn ấp ủ trong tim
Ghế đá xưa giờ trống vắng im lìm
Bao kỷ niệm hoài ghim trong nhật ký.

Trang lưu bút ép đầy hoa phượng vỹ
Vẫn mang theo làm kỷ vật không rời
Bạn bè giờ mỗi đứa ở một nơi
Còn đâu nữa khung trời ngày xưa đó.

Chân lê bước âm thầm trên lối nhỏ
Xác phượng rơi thắm đỏ cả sân trường
Tiếng ve sầu rả rích nỗi niềm thương
Ngân khúc nhạc du dương buồn da diết.

Bao năm tháng từ khi mình cách biệt
Chuỗi thời gian mải miết chẳng ngừng trôi
Mắt trông xa thấy trong dạ bồi hồi
Nơi cuối lớp… bạn tôi không còn nữa.

Thầy tôi
Tác giả: Songyen Le

Tôi đứng lặng trước sân trường năm ấy
Se thắt lòng khi nhớ lại ngày xưa
Cũng nơi đây, yêu biết mấy cho vừa
Hàng phượng vĩ đã bao mùa thay lá.

Mặc mưa gió với dòng đời nghiệt ngã
Vững tay chèo đưa tất cả sang sông
Bụi phấn rơi trên mái tóc bềnh bồng
Thầy vẫn thế, hết lòng vì sự nghiệp.

Bao thế hệ đã qua đò bước tiếp
Chỉ riêng Thầy mài miệt lực lao tâm
Mặc thời gian với dòng chảy thăng trầm
Gieo kiến thức, ươm mầm cho cuộc sống.

Trên bục giảng, giọng Thầy như bay bỗng
Nâng bước trò đến ước vọng tương lai
Tự ngàn xưa và mãi tận sau này
Ơn sâu ấy, ngàn ngày luôn ghi nhớ.

Em về thăm lại trường xưa
Tác giả: Phạm Thanh Nhỏ

Gió lạnh về mênh mang
Cây bàng khoe lá đỏ
Sân trường xưa còn đó
Cổng mở cửa vẫy chào

Đoàn học sinh xôn xao
Mà lòng tôi bỡ ngỡ
Thầy cô xưa một nửa
Nay đã về nơi đâu

Trái tim tôi nhói đau
Nỗi nhớ về da diết
Ơn thầy cô em biết
Giữ trọn trong tim mình

Lời thầy dạy học sinh
Tình yêu thương nhân ái
Em sẽ còn nhớ mãi
Những giây phút ban đầu

Hôm nay thầy đi đâu
Mà sân trường trống vắng
Em cúi đầu thầm lặng
Với nỗi buồn cô liêu

Cảnh sắc đổi thay nhiều
Nhưng tình thầy còn đó
Em luôn là trò nhỏ
Trong tình thầy bao dung!

Tặng bạn thêm những bài 🌼 Thơ Tri Ân Thầy Cô Cuối Cấp 🌼 cảm động nhất.

Chùm Thơ Về Trường Xưa Lớp Cũ Cảm Động

Tặng bạn những thơ hay về cuộc hội ngộ đi thăm trường cũ. Đọc thơ để cùng bồi hồi nhớ lại cảnh về thăm trường xưa lớp cũ nhé.

Về Trường Cũ
Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn

Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may

Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng ?

Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời, gió ngát hương

Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!

Nhớ Trường Cũ
Tác giả: Hồng Dương

Trường với lớp dệt ngày thơ ấu
Trời sinh chi phượng đỏ mỗi hè
Gió chi thêu dệt tiếng ve
Cài lên mái tóc mùa hè nhớ nhung

Những kỷ niệm chung màu sách vở
Vào trong tim xây tổ bao giờ
Tóc em trên phố như tơ
Lạnh lùng xô ngã… vỡ mờ hồn anh

Nhớ thầy cũ hiền lành mẫu mực
Nhớ bạn hiền thường thức đêm khuya
Quàng vai bá cổ vui đùa
Nhớ con đường cũ nhớ mùa ôn thi

Nhớ bác trực cổng đi học muộn
Thậm thụt nhìn không muốn hỏi han
Nhớ ơi nhớ quá nhớ tràn
Nhớ chan nhớ chứa nhớ hàng tên em

Nhớ cáí bảng màu đen phấn bạc
Nhớ mặt bàn mũi tạc com – pa
Ghế mòn chân gãy làm ba
Thầy chủ nhiệm lớp mắng la chúng mình

Thương cái chỗ in hình trí nhớ
Anh cùng em khi lỡ liếc nhau
Hôm nay tiếng nhạc ve sầu
Thầy cô bè bạn về đâu hỡi lòng?

Anh chẳng biết đong tình mùa hạ
Viết thư buồn em nhét trong tay
Đêm nay không tỉnh không say
Một mình nhớ lại tình này năm xưa

Trường xưa
Tác giả: Quốc Thủ

Mỗi lần thấy lá bàng rơi
Giật mình lại tiếc một thời mộng mơ
Sân trường nay rộng hơn xưa
Tán bàng ngày ấy bây giờ lên cao

Gió ru vách lá cồn cào
Đậy che mái lớp thưở nào lật lay
Nhớ thời áo trắng em bay
Quần chùng lội ruộng cỏ may sớm chiều

Ngập ngừng chưa kịp lời yêu
Mùa thu biết rụng bao nhiêu lá lành
Nhớ đêm pháo sáng đèn xanh
Em vào xứ Huế, anh hành quân xa

Giã từ đèn sách tuổi hoa
Sẩy chân vào chốn mưa sa thác ghềnh
Khóc cười giữa kiếp nhân sinh
Biết mưa nắng, biết phận mình ra sao

Tóc xanh trắng tự khi nào
Thì đâu còn nữa má đào nguyên trinh
Còn đâu cái dáng trúc xinh
Bụi thời gian nhuốm chúng mình thành tre

Cây nghiêng gom hết nắng hè
Lộc vừng rãi tím lối về chơi vơi
Anh gần tàn một cuộc chơi
Thương em đất khách quê người nắng mưa

Hẹn ngày về lại trường xưa
Búp bàng hái chổ trú mưa năm nào.

Nhớ các bạn học cũ
Sưu tầm

Đêm chưa ngủ mình nghĩ về các bạn
Niên học nào mình nhớ mãi không quên
Tà áo trắng chúng mình thường trêu ghẹo
Một cô nàng đôi mắt đẹp như tiên
Chiều hôm đó giờ ra chơi gió lộng
Cả sân trường một màu trắng như mây
Con gái nhảy dây,con trai đá bóng
Riêng có hai người ngồi nói chuyện tương lai
Kỷ niệm buồn sau cánh cổng này đây
Ngôi trường đó một thời tôi đã khóc
Khóc tình bạn dỗi hờn trong lớp học
Khóc một ngày hoa phượng nở chia tay
Và khóc cả một trời mưa hối hận
Là những lần tôi trốn học đi chơi
Là những phút tôi buông lời tức giận
-Thầy ơi thầy,em xin lỗi thầy ơi….
Sáng thứ sáu có gì là mới mẻ
Cũng đến trường như bao bạn khác thôi
Cũng ngồi học ngoan hiền và lặng lẽ
Nhưng sao lòng buồn tựa cánh hoa rơi…
Và tôi biết khi trống trường vang dội
Là ngoài trời hoa phượng sẽ như mưa
Tiết học cuối quanh tôi ai cũng khóc
Tiếng ve sầu nức nở một bài thơ
Ngày tổng kết trước khi thi tốt nghiệp
Cả sân trường biển nước mắt trào dâng
Những đứa bạn ngày thường hay tinh nghịch
Cũng chạnh lòng khi nghe đọc diễn văn
Ai xao xuyến mỗi khi hè về đến
Tôi bâng khuâng nhìn xác phượng tả tơi
Con ve khóc giữa sân trường trìu mến
Không gian buồn gió thổi lá rơi rơi…
Bạn đừng hỏi vì sao tôi buồn thế
Nếu biết rằng năm tháng chẳng về đâu !
Những kỷ niệm xin hãy còn cất giữ
Thuở học trò mình đã gọi tên nhau.
Đêm chưa ngủ mình nghĩ về các bạn….

Hãy đọc thêm những bài 🌼 Thơ Về Mái Trường Tiểu Học 🌼 xưa nhé.

Thơ Ngắn Về Trường Xưa Hay Nhất

Gửi đến bạn những bài thơ ngắn hay nhất được các nhà thơ sáng tác khi về thăm trường cũ. Hãy đọc thật to những bài thơ này để ký ức về trường cũ được trí nhớ ghé lại thăm.

Chiều hôm nay trở về thăm trường cũ Mái ngói hồng giờ phủ bóng thời gian Con đường quen sao e ngại ngỡ ngàng Nghe trống vắng như hồn hoang lạc lối.

Trường xưa
Tác giả: Diệp Ly

Chiều hôm nay trở về thăm trường cũ
Mái ngói hồng giờ phủ bóng thời gian
Con đường quen sao e ngại ngỡ ngàng
Nghe trống vắng như hồn hoang lạc lối.

Thảm cỏ xanh đan bàn chân bối rối
Khoảng sân này thay đổi cả hàng cây
Gốc còng già ngày cũ đứng nơi đây
Nay vắng dạng nghe cay cay tròng mắt.

Ký ức xưa gõ vào tim khoan nhặt
Đốt cháy lòng se thắt mối tình thơ
Mình chia tay hạ cuối đến bây giờ
Ai còn nhớ ai hững hờ kỷ niệm?

Nợ áo cơm nên ngày xanh tắt lịm
Bao năm rồi còn biền biệt xa xôi
Đêm từng đêm tiềm thức cứ bồi hồi
Dòng phấn trắng nhẹ trôi vào giấc mộng.

Bạn bè thân thầy cô giờ vắng bóng
Còn riêng mình lạc lõng giữa hoàng hôn
Bóng chiều rơi đè nặng cả linh hồn
Nghe nuối tiếc dỗi hờn ai lỗi hẹn.

Thăm lại trường xưa
Tác giả: Trần Kiệt

Xuân đã cạn những ngày vui cũng tắt
Hạ giao mùa gieo hạt nắng chói chang
Chợt mưa xuân rơi tán lá muộn màng
Con đường vắng lang thang về kỷ niệm.

Mái trường xưa dạo quanh từng bước đếm
Trống tan trường như đã điểm đâu đây
Vội nhìn quanh chẳng thấy bóng cô thầy
Gió lay nhẹ hai hàng cây phượng vĩ.

Mùi hương quen thoảng về bao ý nghĩ
Tiếng ve sầu tha thiết luỹ tre xanh
Bạn bè muôn nơi mỗi người mỗi cảnh
Hồn ta nương theo cánh phượng bên đường.

Trường xưa
Tác giả: Nhà Quê

Tôi trở về thăm mái trường xưa
Thăm cây phượng vĩ, mấy gốc dừa
Tìm lại trong vòm xanh ấy nhỉ
Dăm tiếng chim chuyền hót say sưa

Tôi trở về đây với tuổi thơ
Trở về trẻ dại đã xa mờ
Bạn bè dăm đứa chơi chuyền chắt
Nhảy dây đuổi bắt trống quên giờ

Có phải là em …..phải không em
Ngỡ ngàng quay lại, dáng thân quen
“Em cô lớn quá sinh viên ạ”
Ân cần cô hỏi “khỏe không em”

Cô vẫn như xưa, vẫn dáng gầy
Bao năm bụi phấn tóc thêm mây
Vẫn đôi mắt ấy hiền như mẹ
Cho chúng em qua chuyến đò đầy

Kí ức trở về vẫn còn đây
Từng lời cô giảng chẳng hao gầy
Đi bốn phương trời ” tiên học lễ”
Phượng hồng như lửa thắp trên cây

Đi xa ai nhớ phút giây này
Câu thơ viết vội sợ gió bay
Cầu Kiều mấy nhịp đò bao chuyến
Sang bờ con sóng gợn hồn say…..

Tặng bạn chùm 👉 Thơ Cảm Ơn Thầy Cô Hay

Thăm Lại Trường Xưa
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Em ghé về trường cũ
Mang chút nắng hanh vàng
Ngó ngàng bên cửa lớp
Hồi ức nào lang thang

Mây buồn trôi đi hoang
Phượng xanh rờn ủ rũ
Đưa em vào giấc ngủ
Một thời em mộng mơ

Áo trắng đó anh ơi
Em giấu vào trong mắt
Mảnh thơ tình góp nhặt
Anh trao tiếng yêu đầu

Thuở ấy biết gì đâu
Cứ ngỡ mình con nhỏ
Lời yêu vừa bỏ ngỏ
Em chôn vào mai sau

Giờ em ghé về đây
Gốc cây xưa vẫn thế
Hàng ghế đá bâng khuâng
Đợi chờ người không đến

Giờ em đã biết yêu
Người tình xưa tình cũ
Em chua xót tình đầu
Người khóc thương tình cuối

Giá như ngày xưa ấy
Viết tình buổi ban sơ
Thì bây giờ có lẽ
Không lạc vào trời thơ!

Tặng cho bạn thêm những bài 🌼 Thơ Kỷ Niệm Ngày Ra Trường 🌼 sâu sắc.

Thơ Hay Về Trường Cũ

Những bài thơ về thăm trường cũ được chúng tôi sưu tầm và chọn lọc kỹ lưỡng phía dưới đây cho bạn đọc, mong rằng các bạn sẽ thích nó.

Trường cũ tình xưa
Tác giả: Bình Minh

Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Hàng phượng vĩ đong đưa chiều tĩnh lặng
Bàng thay lá nhiều phen trong chiều vắng
Bao năm rồi yên ắng kỷ niệm xưa

Trường cũ ơi! Yêu biết mấy cho vừa
Những kỷ niệm Nắng Mưa thời son trẻ
Bao Thầy Cô dưỡng ta như người mẹ
Giờ đâu còn khe khẽ nỗi buồn rơi

Này Bảng đen cửa sổ chỗ ta ngồi
Vẫn còn đó ta nhớ thời cắp xách
Trở về đây bao năm rồi xa cách
Nhung nhớ nhiều hờn trách bởi thời gian

Lâu lắm rồi không có dịp thở than
Cùng bè bạn chứa chan dòng lưu niệm
Bao ân tình ngày xưa còn lưu luyến
Giờ chỉ còn như tiếng thở đêm mơ.

Về Thăm Trường Cũ
Tác giả: Trần Quốc Bảo

Trường ơi ! Xa cách nhiều năm
Bỗng thương, bỗng nhớ, về thăm bỗng buồn
Bạn bè mỗi đứa một phương
Thầy xưa, cô cũ nắng sương bạc đầu
Tôi về từ cuộc bể dâu
Từ đôi tay trắng, từ sau phong trần
Nợ thầy cô chữ “nghĩa nhân”
Nợ cha mẹ một tấm thân cho đời
Nợ đời chút phận danh thôi
Nợ thời gian tháng ngày trôi hững hờ
Bởi lòng vướng nghiệp thi thơ
Mang thanh xuân đổi giấc mơ nghèo nàn
Về thăm lại, thoáng… ngỡ ngàng
Quang cảnh mới… trường trang hoàng khác xưa
Hàng phượng tím thưở tiễn đưa
Dấu tên người khắc phai chưa hỡi người
Tôi tìm kỷ niệm chơi vơi
Nhưng tôi biết tất cả vời vợi xa

Nhanh đọc thêm những bài 🌼 Thơ Về Chủ Đề Trường Tiểu Học 🌼 xúc động nhất.

Thơ Về Sân Trường Vắng Hay Nhất

Cùng hoài niệm lại khoảng sân trống vắng khi bạn về thăm lại trường cũ bằng những bài thơ này nhé.

Hoài Niệm Một Thời Xa
Tác giả: Lê Gia Hoài

Cứ mỗi lần hạ khoác áo về đây
Sân trường vắng đong đầy bao thương nhớ
Nhìn cánh phượng rụng rơi bên trang vở
Anh như người mắc nợ một thời yêu.

Ngày xanh ơi! giờ còn lại bao nhiêu
Ánh mắt em trong ngần màu hoa nắng
Tiếng ve ngân sắc hạ vàng hoang vắng
Và khoảng trời tím biếc những đam mê.

Nhớ kỉ niệm một mình anh quay về
Lượm nhặt nốt nụ cười em bỏ lại
Phía sau lưng cơn mưa chiều mê mải
Cùng những đợi chờ ước vọng vu vơ.

Có lẽ nào những hoài niệm như thơ
Lại chẳng thể quay về đây lần nữa
Kỉ niệm ơi! Đừng bao giờ khép cửa
Kẻo hạ về lại rát bỏng tim tôi.

Giữa Sân Trường Cũ
Tác giả: Nhà Quê

Ghé chốn thân yêu một chuyến nào
Mươi năm thoáng chốc lướt qua mau
Cây si chứng tích còn nguyên đó
Ghế đá lưu niên đã ngả màu
Chấp chới chim xưa bay tứ tán
Im lìm cổng cũ khép đàng sau
Bao nhiêu xúc cảm lâng lâng khắp
Ngắm trẻ đùa vui nhớ rạt rào

Ngày Quay Lại
Tác giả: Thiết Dương

Sân trường vắng vẻ ngày quay lại
Lặng lẽ hàng cây buồn ngủ ngái
Chẳng biết người nay vẫn đợi hoài
Hay là mộng ấy không về mãi
Ve sầu nức nở giọt tình phai
Phượng vĩ mơ màng cơn gió trải
Thổn thức niềm riêng trỗi miệt mài
Sân trường vắng vẻ ngày quay lại

Gửi tặng bạn những 🌼 Bài Thơ Sân Trường Em 🌼 thú vị.

Thơ Hay Về Nắng Sân Trường

Khi về thăm lại trường cũ thì bạn có những cảm xúc gì khi thấy nắng trên sân trường? Chúng tôi nghĩ rằng những bài thơ này sẽ thay bạn bộc bạch nỗi lòng khi về thăm lại ngôi trường xưa cũ của mình.

Nắng Sân Trường
Tác giả: Phạm Thanh Phong

Tôi viết vài tâm sự gửi về đây,
Nơi Minh Lương mái trường đầy gió lộng.
Mưa lạnh lùng rửa trôi từng cái nóng,
Nắng chân thành rạo rực hóng sinh viên.

Trường tôi nằm nơi khoảng vắng bình yên
Giữa không gian nắng chiều xuyên nỗi nhớ.
Bè bạn tôi những ngày đầu bỡ ngỡ,
Giờ vội vàng từng hơi thở nôn nao.

Tôi nhớ lắm những trưa hè vắng lặng
Giữa không gian hạ rũ nắng ngoài sân
Hàng ghé đá những đôi lần cô bận
Cuối dãy phòng thầy kiên nhẫn đợi trông.

Ngày hai mươi tháng mười một hôm nay
Gửi thầy, cô những tháng ngày êm dịu
Gửi bạn tôi những tháng ngày niên thiếu
Gửi mái trường những thấu hiểu trong tim.

Thời gian ơi níu tôi về khóa một
Để tôi say bình minh lẫn hoa thơm
Mây bềnh bồng gửi thư vào gió sớm
Nắng sân trường ấm áp đượm con tim.

Chốn thị thành nối chung dòng nhịp đập
Vài tâm tư lòng hấp tấp vội ghi
Thầy cô ơi, người bạn – người tri kỷ
Khóa học đầu – những suy nghĩ nên thơ.

Sân Trường Vương Nắng
Tác giả: Thiên Ân

Sân trường tươi hồng nắng mới
Nụ hoa trăm sắc nói cười
Chiếc lá già nua bay vội
Rong chơi ở chốn mù khơi

Sân trường ngồi khơi lưu bút
Từng trang màu mực đan thương
Sẻ chia tình yêu đôi chút
Cho đi sâu lắng đời thường

Sân trường êm êm đá lát
Chiếc cặp ai giấu thơ yêu
Bầu trời mơ màng dịu mát
Mây trắng sóng sin dặt dìu

Sân trường rêu rao nốt nhạc
Thanh âm lúc bổng , lúc trầm
Em ơi ngày nào ngơ ngác?
Nhìn lâu nắng giận góc sân

Sân trường chân non quen ghé
Bao giờ bén rễ ngày xanh?
Anh như một làn gió trẻ
Lắc lư mấy nhánh nhiều cành

Nắng Sân Trường
Tác giả: Thiên Ân

Nắng sân trường ngẫm thương tuổi nhớ
Chiếc lá bay ôm mớ mộng mơ
Ươm sầu lượm lặt bơ vơ
Lòng nghe trống vắng người hờ hững trôi

Nắng sân trường vẽ bôi dang dở
Buồn hoen mi nức nở muôn chiều
Hộc bàn giấu giếm thơ yêu
Đôi tay ngần ngại ít nhiều run run

Nắng sân trường riêng chung đánh mất
Áo trắng nào nhức mắt nhìn mau?
Một thời “giun dế ” kêu gào
Trần gian lỏng lẻo lao nhao nửa vời

Nắng sân trường gom phơi kỉ niệm
Em cố cười nửa miệng mần chi?
Vô duyên đối diện , rù rì
Cây non ra nhánh đôi khi trở già

Nắng sân trường tiếng ca rời rạc
Anh như con” Mỏ Nhát” gật gù
Biện minh phải trái chỉn chu
Nằm bờ chẵn , lẻ rối mù hả hê

Nắng sân trường vân vê dội ngược
Bỏ trò đùa hài hước cổ kim
Lọt vào lỗ hổng nợ duyên
Một phen hú vía về viền bức tranh

Nắng Sân Trường
Tác giả: Phong Trần – Hồng Lê

Nhìn kìa em! nơi góc vắng sân trường
Gốc phượng già vẫn đứng đó đợi ai
Màu hoa đỏ đã phai theo màu nắng
Bao thích thú ta gửi lại mùa sau..

Giờ chỉ thấy cành lá mới xanh non
Từng chùm quả đang lớn lên từng ngày
Đang ươm hạt cho mùa sau tiếp nối
Đổi thay kia có chạnh lòng em không?

Ngàn chiếc lá nhuốm vàng trong nắng Thu
Trải mênh mông trên lối cỏ sân trường
Kìa mặt trời! cho em ngàn tia nắng
Đang thầm thì cùng em những lời thương…

Nhìn kìa em ! nắng sân trường rộn rã
Đón chân em đang nao nức đến trường
Trường học là nhà chở em ra biển lớn
Biển khơi rộng dài dệt ngàn ước mơ em…!!

Sân Trường Nắng
Tác giả: Thiên Ân

Sân trường , thuở ấy em vội qua
Sỏi đá êm đềm tháng năm xa
Viên gạch con sâu nằm than thở
Mưa nắng nhạt phai , tuổi chớm già

Sân trường , bóng mát mộng reo thi
Ngọn gió phất phơ tiếng thầm thì
Lá vàng buông lơi trong khoảnh khắc
Vo tròn im ỉm chẳng nói chi ?

Sân trường , bóng nắng ngã ngoài hiên
Em vẫn đi về trên lối quen
Bục giảng dời chân, âm thanh vọng…
Học trò đôi mắt vốn ngoan hiền

Sân trường , bỗng gọi mùa hạ xa
Rảnh rang , chim nhả khúc dân ca
Nụ cười chớm nở , trời tỏa sáng
Trái đất nghìn năm vẫn hiền hòa

Sân trường , ngồn ngộn những yêu thương
Năm tháng trồng người nuôi mộng thường
Kỉ niệm đong đầy trong đáy mắt
Bụi phấn đó đây phảng phất hương

Sân trường , chấm phá muôn nét yêu
Bức tranh đẹp mắt ước mơ nhiều
Mở trang giáo án lời hay , đẹp…
Bài học cuộc đời thích nâng niu

Tặng bạn 🌼 Bài Thơ Ngày Khai Trường 🌼 đầy hoài niệm.

Bài Thơ Về Trường Cũ Bạn Xưa Lắng Đọng

Khi về thăm lại trường cũ thì không thể không nhớ đến những người bạn đã xa cách nhiều năm đúng không? Vậy thì hãy đọc những bài thơ phù hợp với cảm xúc hiện tại của bạn nhé.

Cái bắt tay những cái ôm thật chặt

Gặp lại bạn thủa chung trường
Tác giả: Nhật Minh

Lòng nghẹn ngào khi về thăm trường cũ
Trường còn đây tường mái phủ rêu đầy
Các bè bạn từ thủa còn thơ ngây
Cùng về đây vui vầy ngày họp mặt.

Cái bắt tay những cái ôm thật chặt
Mấy chục năm xa mặt chẳng cách lòng
Hẹn gặp nhau vào ngày gần cuối đông
Được gặp nhau trong niềm vui khôn tả.

Quên hết mình bây giờ đã già cả
Vẫn đùa giỡn nói ra rả mày tao
Vẫn y như thủa đi học ngày nào
Kể thao thao biết bao nhiêu chuyện cũ.

Chia tay nhau biết bao lời nhắn nhủ
Lệ rưng rưng cứ thường trú trên mi
Bao quyến luyến khi chuẩn bị chia ly
Nỗi vấn vương biết lấy gì tả được !

Trò cũ trường xưa
Tác giả: Phụng Hải Đăng

Tháng mười một trở về thăm trường cũ
Thăm thầy cô đã xa cách bấy nay
Cây phượng già đứng đó suốt đêm ngày
Minh chứng cho bao học trò tiếp bước

Rồi thời gian từng lớp người sau trước
Họ có mặt trên khắp mọi nẻo đường
Với tình cảm từ mái trường mến thương
Ơn thầy cô đã vun trồng chắp cánh.

Bao vất vả ngày đêm với đèn sách
Soạn giáo án cho buổi học sớm mai
Dạy kiến thức cho lớp người tương lai
Để có hành trang vào đời lập nghiệp.

Người lái đò vẫn thầm nặng lái tiếp
Trở học trò không quản ngại nắng mưa
Rồi chứng kiến bao nhiêu cuộc tiễn đưa
Khi ra đi và rồi quay trở lại.

Ơn thầy cô chúng em ơn mãi mãi
Bụi phấn bay thầy cô bạc mái đầu
Đem kiến thức thầy cô giảng từng câu
Ngày qua ngày với biết bao thế hệ.

Dịp ngày lễ chúc thầy cô sức khoẻ
Cả cuộc đời với sự nghiệp trồng người
Giúp xã hội ngày một đẹp tốt tươi
Cả nhân loại tôn vinh nghề nhà giáo.

Còn mãi
Tác giả: Hồng Liễu

Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày

Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!

Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!

Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!

Tình yêu học trò
Tác giả: Nguyễn Trí

Tuổi học trò thơ dại quá phải không em
Chỉ một nụ hôn đầu mà vấn vương bao nỗi nhớ
Em quay lưng đi mà lòng anh cứ ngở
Bằng lăng tím màu như hơi thở em trao

Hàng phượng vĩ sân trường vẫn đỏ bóng nôn nao
Cái tuổi ngọc, tuổi ngà
Ôi sao thương quá!
Ký ức ngày xưa tưởng qua rồi trong yên ả
Nhưng vẫn còn đây…em rộn rả từng lời

Anh lại trở về bằng lăng tím rụng rơi
Từng góc phố những nỗi đau xa cách
Em vẫn đâu đây với câu hờn câu trách
Tí tách trong lòng những giọt lệ…Em ơi!

Sưu tầm những bài 🌼 Thơ Lục Bát Về Mái Trường 🌼 dấu yêu.

Bài Thơ Tôi Trở Về Thăm Lại Mái Trường Xưa Hay

Gửi đến bạn bài thơ “Tôi Trở Về Thăm Lại Mái Trường Xưa” cực kỳ ý nghĩa.

Tôi Trở Về Thăm Lại Mái Trường Xưa
Sưu tầm

Chiều nay về thăm lại mái trường xưa
Trường Nguyễn Trãi nằm bên đường Xóm Chiếu
Khung cửa lớp ẩn sau cành Dương Liễu
Mỗi độ chiều tà gió khẽ lung lay
Ngày xưa đó từ thuở tuổi trăng đầy
Ta vui lắm bước chân cùng bè bạn
Đến lớp học trong niềm tin sáng lạn
Một ngày mai tung cánh bay ngang trời
Về trường củ thăm ghế đá một thời
Ta với nhỏ hay ngồi chơi tranh luận
Chuyện trên trời dưới đất rồi hờn giận
Để giảng hoà ta viết tặng bài thơ
Có những khi sân trường đẹp như mơ
Bông Hoàng Điệp nhuộm vàng sân rực rở
Tà áo ai bay bay trong lòng nhớ
Như mây trời vương vấn mãi không phai
Chiều nay về lãng đãng bóng hình ai
Bông Hoàng Điệp vẫn trãi dài nỗi nhớ
Tình học trò đẹp mãi như muôn thuở
Dương Liễu buồn nhớ bóng dáng người xưa.

Tặng bạn 🌼 Bài Thơ Về Trường Em 🌼 để cùng đọc và về lại thăm trường xưa trong ký ức nhé.

Bài Thơ Thăm Lại Trường Xưa Ý Nghĩa

Hãy đọc bài thơ “Thăm lại trường xưa” của tác giả Dương Tuấn để bồi hồi nhớ lại cảm xúc khi về thăm mái tường cũ nhé.

Thăm lại trường xưa
Tác giả: Dương Tuấn

Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy
Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.

Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.

Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.

Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi
Giọng say đắm rót từng lời quý báu
Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo
Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?

Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi
Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại
“Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?”
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.

Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay
Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày gần …em trở lại.. Thầy ơi!

Tặng bạn những bài 🌼 Thơ Về Trường Học 🌼 cũ hay nhất.

Bài Thơ Cảm Xúc Khi Về Thăm Trường Cũ Cảm Động

Hãy để chúng tôi giới thiệu cho bạn bài thơ chứa đầy cảm xúc “Khi Về Thăm Trường Cũ”. Chắc chắn đây sẽ là bài thơ khiến bạn nhớ về mái trường xưa cũ thân yêu của mình rất nhiều.

Khi Về Thăm Trường Cũ
Sưu tầm

Hôm nay em về … Thăm lại mái trường xưa
Mang theo chút nắng chiều , vàng hanh chưa kịp tắt
Mái trường còn đây nhưng bạn bè đâu mất
Để lại những nỗi buồn trong vô thức gọi tên .

Ghé vào phòng … Ngồi lại chỗ thân quen
Nét chữ của thầy vẫn còn lưu trên bảng
Chợt bài giảng xưa hiện về trong phút thoảng
Em thấy lòng mình hoang hoải đến bâng khuâng .

Cây phượng già , hàng ghế đá ở ngoài sân
Vẫn còn đây … Trong hình hài xưa cũ
Mái trường xưa với bao lời nhắn nhủ
Rằng một ngày thầm hứa sẽ về thăm .

Xa trường rồi ngần từng ấy tháng năm
Nay về lại trường đẹp hơn ngày trước
Riêng thầy cô vẫn nụ cười quen thuộc
Vẫn ánh nhìn trìu mến đến thân thương .

Cả một đời với bụi phấn , gió sương
Yêu thương trò như con mình hết mực
Không quản ngại những đêm trường thao thức
Chỉ mong trò được rạng rỡ công danh .

Gửi đến bạn bài 🌼 Thơ Họp Lớp 🌼 hay nhất.

Những Bài Viết Hay Về Trường Cũ

Sưu tầm những bài viết hay nhất của những cựu học sinh gửi đến mái trường cũ của mình.

Bài số 1

Bất chợt những kỉ niệm về mái trường cũ trong tôi chợt ùa về một cách rõ nét hơn bao giờ hết đưa tôi trở về những ngày tháng còn là một đứa học sinh lớp 9. Nhớ ngày nào ngôi trường mang tên chuyên Lê Quý Đôn còn quá xa lạ với tôi, ngôi trường mơ ước của biết bao lứa học sinh như tôi.

Có lẽ ấn tượng đầu tiên về ngôi trường chuyên Lê Quý Đôn này phải kể đến con dốc vừa dài, vừa cao vời vợi hiện ra trước mắt. Biết bao lần đứng dưới chân dốc trường nhìn lên, nơi một chân trời mới sắp mở ra trước mắt tôi. Leo lên hết con dốc ấy, lần đầu tiên đứng ở cổng trường học nhìn vào trường, tôi đã hét thật to như để thỏa mãn sự sung sướng, thích thú xen lẫn tò mò của bản thân mình về trường.

Thật sự, trước khi trở thành một thành viên trong ngôi nhà chung chuyên Lê Quý Đôn, tôi đã dành một tình yêu trọn vẹn cho ngôi trường này. Để rồi cảm xúc như vỡ òa khi biết mình đã trở thành một thành viên bé nhỏ trong ngôi nhà chung. Có thể tôi quá lan man nhưng có lẽ những kỉ niệm đầu tiên về ngôi trường luôn là những kí ức theo ta đi suốt cuộc đời.

Bài số 2

Kỉ niệm với ngôi trường này nhiều lắm kể làm sao cho hết, thời gian gắn bó với ngôi trường trong suốt quãng thời tuổi thanh xuân cấp ba của tôi còn nhiều hơn là khoảng thời gian ở nhà. Ngôi trường gắn bó với tôi cả lúc vui lẫn lúc buồn.

Nào là những ngày học thêm sớm tối cùng bạn bè ăn ở căng tin của trường. Nào là những ngày lao động, trực tuần mệt nhoài. Nào là những ngày trời lạnh rét run người vẫn đến trường học thêm ca lỡ đến tám giờ tối mới về. Nào là những ngày trời mưa Đâu đây trong tôi những ngày lang thang khắp các ngõ ngách của trường không khác gì những nhà thám hiểm mở rộng tầm mắt đến những vùng đất mới. Thật nhiều, thật nhiều những kỉ niệm nơi đây.

Thầy cô đã dạy cho chúng em biết yêu thương, biết chia sẻ và đặc biệt quý trọng tuổi trẻ, tuổi thanh xuân, biết hoạch định tương lai, biết mình đang đứng ở vị trí nào trong cuộc đời này và biết nghĩ về tương lai một cách nghiêm túc. Thầy cô đã dạy cho chúng em biết chúng em đang có vật báu quý nhất của cuộc đời đó là “Tuổi Trẻ” và hơn hết thầy cô đã mở cho chúng em một lối rẽ để chúng em đi hết con đường dài.

Bài số 3

Mái trường – Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được.

Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông cô Hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất. Cô là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn bùng cháy trong gia đình nhỏ hạnh phúc của cô.Tôi đang cảm nhận từng ngày trọn vẹn khi còn là học sinh, khi còn được ngồi trên ghế nhà trường. Và tôi không thể nào quên những kỉ niệm thời áo trắng bên bạn bè, trang sức cùng hình ảnh người cô miệt mài bên giáo án. Người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng.

Dù thời gian có ngắn hay dài, dù có mang ta lớn dần rồi đi xa, dù sau này mỗi người một nơi, bây giờ, mỗi người được thầy cô dạy dỗ, dìu dắt, chúng em luôn cảm nhận được rằng trái tim thầy cô luôn chan chứa tình yêu thương. Nơi đây hình bóng thầy cô không bao giờ phai nhòa, tiếng thầy cô ấm áp truyền vào trong từng trang vở, nét bút như gió ươm mầm hôm nay vì ngày mai. Chúng em thấy thật may mắn khi được học thầy cô tại ngôi trường này. Và tận trong sâu thẳm trong trái tim, chúng em xin gửi những lời tri ân, những lời chúc tốt đẹp nhất tới các thầy, các cô. Chúng em cảm ơn thầy cô vì tất cả! Cảm ơn những hi sinh thầm lặng của thầy cô vì chúng em! Chúng em hứa sẽ học thật tốt, sống thật tốt để thầy cô yên tâm và tự hào vì chúng em.

Đọc thêm những bài 🌼 Thơ Về Mái Trường Thầy Cô 🌼 hay nhất nhé.

Viết một bình luận