Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị, Sông Thạch Hãn, Nghĩa Trang Trường Sơn

Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị, Sông Thạch Hãn ❤️️ Nghĩa Trang Trường Sơn ✅ Khám Phá Ngay Tuyển Tập Các Bài Thơ Hay Nhất Sau Đây Nhé!

Những Bài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị Hay Nhất

Gửi đến bạn đọc Những Bài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị Hay Nhất, đây là minh chứng rõ nét nhất cho một thời đạn lửa đau thương mà hào hùng của quân dân Việt Nam.

Về Quảng Trị
Tác giả: Hồng Giang

Bữa ấy con về Quảng Trị không mưa
Nắng Trường Sơn dư thừa trên bia mộ
Bao nhiêu người có cùng chung ngày giỗ
Thắp nén hương trầm thành cổ rêu phong

Bữa ấy con về Thạch Hãn nước trong
Mái chèo khua khe khẽ dòng sông mẹ
Thật nhẹ nhàng thôi êm đềm em nhé
Dưới sâu kia lặng lẽ chốn anh nằm

Bữa ấy con về xin được đến thăm
Cây Bồ Đề thiêng bên đài tưởng niệm
Phật đã sinh ra trên vùng đất hiếm
Chỉ lối dẫn đường tìm kiếm người thân

Bữa ấy con về xin được dừng chân
Đồi Bến Tắt bao mộ phần để trống
Một dải Trường Sơn đèo cao gió lộng
Bao con người mãi sống tuổi hai mươi

Con xin về dẫu chỉ một lần thôi
Nén hương thơm…..
Dâng lên người…..
Tổ quốc !

Về Quảng Trị
Tác giả: Lê Đàm

Hôm nay về Quảng Trị
Nơi mảnh đất uy hùng
Anh dũng mà kiên trung
Oai linh cùng bất tử…

Hôm nay về Quảng Trị
Nơi mảnh đất uy hùng
Máu lửa lò thép nung
Luyện tôi đời chiến sĩ…

Hôm nay về Quảng Trị
Nơi mảnh đất uy hùng
Hun đúc hồn núi sông
Việt Nam ngời muôn thủa…

Trước Tượng đài Thành cổ
Lòng thành dâng nén hương

Tôn kính và biết ơn…
Với những người hy sinh
Chẳng ngần ngại máu xương
Sức trẻ cùng tuổi xuân
Cả cuộc đời hiến dâng
Vì non sông Tổ quốc

Hoa Đăng dòng Thạch Hãn
Thắp hương hồn anh linh
Nước mặc trầm thăm thẳm
Ủ phần đời các anh….

Hôm nay về Quảng Trị
Bao cảm xúc trào dâng
Đài Tổ Quốc Ghi Công
Đời đời luôn ghi nhớ…

Quảng Trị Miền Đất Yêu Thương
Tác giả: Bằng Lăng Tím

Chiều thành cổ sương mù giăng khắp lối
Tiếng ru êm gió nhẹ thổi lay cành
Biển Cửa Tùng vẫn thăm thẳm màu xanh
Con thuyền nhỏ chòng chành nơi bến đợi

Vùng địa đạo mong một lần ghé tới
Cầu Hiền Lương mời gọi bước chân về
Sông xuôi dòng ôm dải đất miền quê
Thành phố trẻ tràn trề bao ước vọng

Hoàng hôn ngả rì rào muôn tiếng sóng
Ôm ấp bờ cháy bỏng nụ hôn yêu
Quảng Trị ơi! Còn có biết bao điều
Muốn san sẻ thật nhiều về nơi ấy

Từng tấc đất đang hồi sinh thức dậy
Chiến tranh qua còn đấy vết thương lòng
Em sẽ về cho Mẹ khỏi trông mong
Gom sợi nắng tươi hồng em gửi tặng.

Quảng Trị trong tôi
Tác giả: Lê Thị Xuân

Mời bạn về thăm Quảng Trị tôi
Hiền Lương xanh thẳm một chiếc nôi
Ghi lòng gan dạ, lời chung thủy
Xưa cắt hai ngả giờ một nơi

Bạn ơi! Hãy về thăm quê tôi
Cồn Tiên, Dốc Miếu lửa rực trời
Chiến tranh thiêu rụi từng ngọn cỏ
Giờ đỏ tươi màu, xanh nơi nơi

Thạch Hãn anh hùng đó bạn ơi
Trong lòng sông nước nghĩa đầy vơi
Các anh nằm xuống đời con trẻ
Đất nước yên bình lệ tuôn rơi

Vĩnh Mốc địa đạo gần biển khơi
Đón bao đoàn khách đến thăm chơi
Sáng ngời tình nghĩa người với đất
Ngôi nhà oanh liệt tránh đạn rơi

Bạn ơi ! Xin bạn chớ hợt hời
Thành Cổ hiên ngang đẹp cho đời
Tám mốt ngày đêm thêm nước mắt
Xương máu xây thành nay dạo chơi

Nếu bạn về đây ghé những nơi
Anh hùng liệt sỹ ấm quê tôi Trường Sơn,
Đường Chín khắc trong dạ
Ai lạ, ai quen cũng một nơi

Dạo bước về với chốn thảnh thơi
Cửa Tùng, Cửa Việt đẹp tuyệt vời
Bạn vượt biển xa ra Cồn Cỏ
Đảo nhỏ quê mình chốn nghĩ ngơi…

Từ trên núi đẹp xuống biển khơi
Đậm nghĩa anh hùng Quảng Trị tôi
Bạn ơi ! Nhớ về thăm Quảng Trị
Hương vị ngọt ngào mãi không vơi !

Gửi đến bạn chùm 🔻 Thơ Về Quảng Trị 🔻vùng đất lịch sử, ngoài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị

Những Câu Thơ Hay Về Thành Cổ Quảng Trị

Xem thêm Những Câu Thơ Hay Về Thành Cổ Quảng Trị được Thohay.vn sưu tầm dưới đây nhé!

Bên Thành Cổ
Tác giả: Thiên Lý

Đò trôi nhẹ trên dòng sông Thạch Hãn
Chiều nghiêng soi trầm mặc bóng Cổ Thành
Sương nặng nề rơi lớp lớp cỏ tranh
Gió từng đợt vi vu…mồ tập thể

Những bậc cấp ghi nỗi sầu thế hệ
Ngàn tấn bom cày xới khắp ruộng đồng
Niềm đau còn tê dại cả núi sông
Bờ vĩ tuyến tối sầm loang sắc máu

Ai có thấy chiến trường xưa in dấu
Khói đen ngòm nơi các lỗ châu mai
Cuộc giao tranh tám mươi mốt ngày dài
Thành Quảng Trị, trắng trời tang đưa đám

Nước ngưng chảy, sóng gào than ảm đạm
Khói đèn nhang, cay xé mắt người thân
Trong hư vô…tiếng chân bước âm thầm
Đất trăn trở…lời ru buồn của mẹ

Anh nằm xuống ngăn đôi bờ chia xẻ
Cầu Hiền Lương thôi hát khúc chia ly
Cho dòng sông con nước mãi xanh rì
Đường Nam Bắc, khách cười vui hớn hở

Bản hiệp ước Generver (Giơ ne vơ) xóa bỏ
Cờ tung bay phấp phới khắp ba miền
Bao gia đình vui hạnh phúc đoàn viên
Mưa biên giới không mang dòng lệ đổ

Ngàn năm đó…nghĩa trang không nấm mộ
Cột đèn cao soi kiếm những con người
Dưới chân thành nằm lại tuổi hai mươi
Sông Thạch Hãn muôn đời mang nước mắt

Quê Anh Quảng Trị
Tác giả: Thiên Lý

Quê anh ở bên dòng sông Thạch Hãn
Nơi tuyến đầu lửa đạn buổi chiến tranh
Thịt với da nhồi xáo bởi tranh giành
Hồn uổng tử khóc thầm bên sông lạnh

Thành Quảng Trị đứng mặc trầm oán trách
Tám mốt ngày súng đạn nổ rền vang
Tiếng mưa bom, hoà với tiếng khóc than
Dòng máu đỏ chảy tràn qua vĩ tuyến…

Tiếng gầm rú diều hâu vờn bay liệng
Đàn gà con xáo xác mất mẹ cha
Màn đau thương che khuất ánh trăng ngà
Mùi tanh máu, quyện hoà mùi lửa đạn

Thây gục ngã chất chồng sông Thạch Hãn
Xác xe tăng thiết giáp cháy trên đàng
Mây trắng trời đưa đám những xe tang
Màu đau khổ phủ mờ sông Bến Hải

Từng đêm vắng mẹ Gio Linh khắc khoải.
Đốt nhang đèn cầu khấn buổi thái lai
Tiếng ma trơi tru tréo suốt đêm dài
Gió áo não chiêu hồn bờ Ái Tử…

Ta xa xót bao nấm mồ vô chủ
Viết đôi dòng – an ủi những anh linh
Buổi tang thương sông núi đã ghi hình
Vĩnh Linh khóc, tiếc thương chàng trai trẻ.

Chiến tranh hết – từ nay thôi chia xẻ
Đất hồi sinh – rừng O Thắm nở hoa.
Đón thanh bình, dân vui hát hoan ca
Thành Quảng Trị đã bừng sức sống mới

Em Có Về Quảng Trị Với Anh Không?
Tác giả: Việt Nga

Em có về Quảng Trị với anh không?
Trong bão táp nghe gió Lào quạt lửa
Mảnh đất miền Trung cong như đón gánh mẹ
Suốt một đời dầu dãi với nắng mưa

Giữa mênh mông nghe sóng biển vỗ bờ
Thương mầm lúa đạp cỗi cằn đứng dậy
Chiến tranh qua mà hố bom còn đấy
Tháng năm dài chẳng lấp nỗi đau thương

Em có về Quảng Trị với anh không?
Tự thành Cổ tựa bao đời trầm mặc
Mùa thu đến trong veo dòng Thạch Hãn
Ngọt giọng hò trong vất vả đầy vơi

Dẫu mặn mà muối, nước mắt, mồ hôi
Dẫu khắc nghiệt, nắng mưa cùng bão tố
Đã yêu nhau sá gì bao gian khổ
Anh đưa em về nhận mặt quê hương

Những Bài Thơ Hay Nói Về Thành Cổ Quảng Trị Ngắn Gọn

Tiếp theo sau đây là Những Bài Thơ Hay Nói Về Thành Cổ Quảng Trị Ngắn Gọn mà bạn đọc không nên bỏ qua nhé!

Thành Cổ Quảng Trị
Tác giả: Hồng Dương

Cổ Thành nay mộng mị hoa đăng
Tuổi xuân ai đã vĩnh hằng
Dòng sông Thạch Hãn lệ chan mắt sầu…

Quốc kỳ cắm một màu đỏ thắm
Hoàng hôn buông sử đắm dòng đời
Phiến mây sầu nhẹ buông lơi
Nghìn năm thương nhớ đắp bờ tuổi teen…

Thành quách cũ vỡ nền loang lỗ
Dấu tích xưa sụp đổ hoang tàn
Xác ai dưới đất chứa chan
Vong linh lẫn khuất kết thành cỏ tranh (*)…

Vọng xa mãi tên anh…Thành Cổ
Muôn trùng giăng máu đổ vòng quanh
Mây luồn kệ đá hoa vành
Gió đưa hường tỏa sương mành giăng giăng.

Thành Cổ đó ôm hằng nỗi nhớ
Những đêm trăng nước vỡ tình mơ
Người quên kẻ nhớ hồn thơ
Âm dương cách biệt tình chờ nhớ nhung

Cổ Thành đứng muôn trùng sừng sững
Nghìn năm soi dáng đứng nguyệt ngời
U hoài tiếc nuối người ơi!…
Tiếng lòng rên xiết tiếng đời xót xa…

Âm vang vọng bao la dữ dội
Trùng điệp quân bom dội súng rền
Máu xương thịt nát chất lên
Gió mưa sương ướt đau thêm cõi lòng…

Họng súng dựng nghênh nòng Thành Cổ
Cờ thắm bay hồn đỏ trời xanh
Canh chừng trọn nghĩa bên anh
Hào quang liệt sỹ kết thành lụa tranh!

Mùi Cỏ Cháy
Tác giả: Hoàng Anh

Em có nghe mùi cỏ cháy trong đêm
Da thịt anh rưới thềm hoa cỏ dại
Sông Thạch Hãn nhuốm màu loang quằn quại
Tám mốt ngày huyền thoại giữ nước non

Em có khóc khi vệt máu còn son
Tuổi hai mươi nhựa căng tràn sức sống
Nơi giảng đường Hoàng Thành Thăng Long vọng
Lửa- máu tràn loang loáng khói trường chinh

Các anh đi nơi máu lửa quanh mình
Thành Quảng Trị lịch sử bằng xương máu
Em có đau Thạch Hãn còn nương náu
Vạn linh hồn vẫn lạnh buốt vùi sâu

Đến thành cổ hãy nghiêng mình thật lâu
Xin nhẹ bước kẻo đau hồn liệt sỹ
Thắp nén hương gửi tâm tình dung dị
Cầu các anh yên nghỉ mãi ngàn năm

Quảng Trị Quê Anh
Tác giả: Hương Ngọc Lan

Rồi một ngày em về lại quê anh
Quảng Trị xưa đầy đau thương khói lửa
Thăm Bến Hải nơi chia quê đôi nửa
Người ở bên này nhớ bên nớ xa xôi

Cửa Tùng chiều mình lặng ngắm sao rơi
Cùng nhau nghe khúc tình ca của sóng
Lũ hải âu reo mừng mình chung bóng
Bờ cát dài như nhân chứng tình yêu

Anh kể về chuyện Thành Cổ năm xưa
Ông cha ta làm rạng danh một thuở
Trong tay anh em không còn bỡ ngỡ
Tuy lần đầu nhưng chan chứa yêu thương

Đưa nhau về thăm Dốc Miếu Cồn Tiên
Căn cứ xưa lưu danh nhiều chiến tích
Dù gian lao vẫn vẹn lời thề ước
Vì quê mình hy sinh cả máu xương

Trường Sơn chiều ta thắp vội nén hương
Phút tri ân công ơn người đã khuất
Vĩnh Mốc, Khe Sanh, Tà Cơn, Lao Bảo
Từng nơi từng vùng in xương máu cha ông

Và ta về bên thánh địa La Vang
Quỳ bên nhau nguyện lời thề son sắc
Chúa nhân từ chứng nhân từng khoảnh khắc
Ban yêu thương ngàn kiếp không chia lìa

Bật mí thêm tập 💌 Thơ Về Lạng Sơn 💌 ngắn hay, bên cạnh Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị

Chùm Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị Đặc Sắc

Cùng Thohay.vn đón đọc thêm Chùm Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị Đặc Sắc được nhiều bạn đọc quan tâm đến dưới đây nhé!

Quảng Trị Anh Hùng
Tác giả: Bằng Lăng Tím

Tám mươi mốt ngày đêm lịch sử
Thật hào hùng vinh dự biết bao
Dòng sông Thạch Hãn ngọt ngào
Hiền Lương cầu nối yêu sao quê mình

Nhớ một thuở điêu linh tang tóc
Mỹ rải bom suốt dọc tuyến đường
Bom cày đạn xới bụi vương
Biết bao máu đổ chiến trường Khe Sanh

Pháo đạn bắn gẫy cành săng lẻ
Tiếng em thơ gọi Mẹ nghẹn ngào
Nhói lòng đau xót biết bao
Máy bay oanh tạc thét gào bom rơi

Các chiến sĩ không rời tay súng
Chí kiên cường anh dũng xông pha
Giữ yên mảnh đất quê nhà
Mong ngày thống nhất cờ hoa đủ màu

Lớp Cha trước…con sau tiếp bước
Đường Trường Sơn xuôi ngược đoàn người
Hòa bình hạnh phúc muôn nơi
Vọng vang tiếng Bác đời đời nhớ ơn

Dù gian khổ không sờn ý chí
Những người con thế kỷ hai mươi
Về thăm Thành Cổ nghẹn lời
Trầm hương dâng kính chẳng vơi nỗi buồn.

Anh sẽ về
Tác giả: Lê Trung Sơn

Anh sẽ về Quảng Trị quê ta
Dẫu không phải sinh ra từ đó
Tuổi hai mươi đã một thời gian khó
Cảnh đói, nghèo, đạn nổ bom rơi

Nhớ quê mình anh sẽ phải về thôi
Nhớ biển xanh, nhớ con thuyền, bến cá
Nhớ cánh buồm xa khơi lộng gió
Nhớ bạt ngàn cát trắng, dương xanh

Em có về Quảng Trị cùng anh
Đến Vĩnh Linh tiêu chè xanh bát ngát
Ra Cửa Tùng sẽ cùng nhau tắm mát
Ngắm chiếc cầu mới bắc qua sông

Đến nơi này em thấy có tuyệt không
Cảng Cửa Việt xưa nhấn chìm tàu Mĩ
Mà hôm nay đông vui như thành thị
Bãi tắm dài san sát những Hotel

Anh sẽ về Quảng Trị cùng em
Qua Triệu Phong ghé vào thăm Thành Cổ
Thắp nén nhang cho người nằm dưới cỏ
Đứng lặng nhìn, nước mắt ngỡ trời mưa.

Thạch Hãn giờ dòng chảy vẫn như xưa
Hỏi bạn tôi có còn nguyên đáy nước
Thả nến, thả hoa có ai nhận được
Vết đạn bom thù nhức nhối con tim

Về Đông Hà, đến thị trấn Gio Linh
Ngẫm tương lai dáng đi thành phố mới
Cầu Hiền Lương bốn mùa nghe gió thổi
Vẫn thì thầm lời sóng gọi bên tai

Anh sẽ về Quảng Trị cùng em
Ăn mắm ruốc, nấu cơm khoai lẫn đỗ
Biển và cát ngàn đời nay còn đó
Nếu không về, anh chẳng nỡ đâu em..

Quảng Trị đất thiêng
Tác giả: Song Hiếu

Chẳng có gì kì lạ đâu em
Quảng Trị quê anh như bao miền quê khác
Đất linh thiêng bởi trộn hòa với máu
Những cuộc chiến tranh bom xới, đạn cày

Bến Hải xanh xuôi về biển hiền hòa
Ai nỡ cắt sông, chia đôi dòng nước
Hơn hai mươi năm Hiền Lương hai nửa
Để bên bồi, bên lở cách xa

Mẹ mong con, con chưa thấy mặt cha
Vợ nhớ chồng hơi quen chưa đủ
Chập chờn mơ cả trong giấc ngủ
Ngày anh đi tóc vẫn còn xanh

Vĩnh Linh tuyến đầu luỹ thép đứng canh
Cồn Cỏ pháo đài hiên ngang giữ biển
Vịnh Mốc hầm sâu nghe đất chuyển
Tiếng trẻ khóc, cười át tiếng đạn bom

Cửa Việt, Làng Vây, Đường 9, Khe Sanh
Dốc Miếu, Cồn Tiên hàng rào điện tử
Lưng eo thắt chịu trăm ngàn độ lửa
Ý chí con người mạnh hơn cả thép gang

81 ngày đêm Thành Cổ kiên gan.
Sắt thép chảy, bùn sôi chan máu đỏ
Thạch Hãn ơi! chở bao nhiêu cho đủ
Những linh hồn bất tử với non sông

Chẳng có gì kì lạ đâu em.
Khi lịch sử chọn nơi đây làm phép thử.
Đất hiền lành hóa thành đất dữ
Của kẻ xâm lăng gieo rắc khổ đau.

Mời em về Quảng Trị hôm nay
Đã qua hết những ngày gian khó
Chiến tranh lùi xa, rực màu cờ đỏ
Quê hương yên bình, người hồn hậu, nghĩa nhân

Thắp nén tâm nhang lên bia mộ Trường Sơn
Đường 9, Cổ Thành những ngày tháng bảy
Những địa danh vang lừng một thưở
Nghe từ đất sâu tiếng của cha, anh

Ghé Cửa Tùng, Cửa Việt biển biếc xanh
Nghe sóng vỗ thì thầm bờ cát trắng
Bình minh thức quê ta đầy nắng
Lòng tự hào về Quảng Trị đất linh thiêng

Chia sẻ thêm chùm ✅ Thơ Về Lào Cai ✅ hay nhất, ngoài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị

Các Bài Thơ Về Nghĩa Trang Trường Sơn Nổi Tiếng

Tuyển tập Các Bài Thơ Về Nghĩa Trang Trường Sơn Nổi Tiếng được nhiều bạn đọc quan tâm và tìm kiếm sau đây.

Về Thăm Nghĩa Trang trường Sơn
Tác giả: Cao Hung Cường

Tôi về Trường sơn thăm các anh
Trời trong xanh phong cảnh mát lành
Hàng ngàn ngôi mộ nằm yên nghỉ
Cảnh yên bình sau cuộc chiến tranh
Tôi nghiêng mình trước những anh linh
Một thời ngang dọc sống hết mình
Tuổi thanh xuân hiến cho tổ quốc
Anh mất rồi đất nước hồi sinh
Tôi đã nghe tiếng bước quân đi
Vượt bao bom đạn có xá gì
Trường sơn dù cháy không hề nản
Quyết theo chân Bác viết sử thi
Lung linh hương cháy nhớ anh hùng
Cả một đời anh dũng thủy trung
Các anh nằm lại nghe chim hót
Ngắm cảnh Trường Sơn đẹp lạ lùng
Sáng về thăm nghĩa trang Trường sơn
Lòng trào dâng uất nghẹn căm hờn
Thù quân xâm lược gây chinh chiến
Trước các anh hùng tỏ biết ơn…

Về nghĩa trang Trường Sơn
Tác giả: Hoàng Bích Hà

Con về đây với nghĩa trang Trường Sơn
Nơi những đồng đội và ba yên nghỉ
Hơn bốn mươi năm
Họ là những người lính mang khát vọng và ý chí
“Không có gì quý hơn độc lập tự do”

Lời hịch thiêng liêng
Khát vọng của Bác Hồ
Lớp lớp thanh niên đã lên đường cứu nước
Anh dũng hy sinh với một điều nguyện ước
“Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”

Nghĩa trang Trường Sơn…
Là nơi hội tụ những anh linh
Của những người con từ khắp mọi miền Tổ quốc
Họ có chung niềm khát khao mơ ước
Vì độc lập tự do không tiếc thân mình.

Thế hệ cha ông vì Tổ quốc hy sinh
Lấy độc lập tự do làm niềm tin, lẽ sống
Về với nghĩa trang Trường Sơn
Thế hệ chúng con vô cùng xúc động
Nén hương thơm… xin kính cẩn nghiêng mình.

Thế hệ trẻ chúng con xin nguyện trước anh linh
Học tập, làm theo đạo đức Hồ Chí Minh
Xây dựng đất nước ta…
Ngày càng đoàng hoàng, to đẹp
Với kẻ thù vẫn ngời tư tưởng “thép”
“Nam quốc sơn hà Nam đế cư…”

Ở nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Tác giả: Vương Trọng

Gió hát lời ru của rừng thông
Mặc dù thông chưa kịp mọc
Sóng vỗ về lời của dòng sông
Dù Hiền Lương thượng nguồn rất hẹp
Gió, sóng hát khúc không cùng
Còn lòng người rưng rưng.

Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Nơi gặp gỡ những người con
Thời gian không thêm tuổi
Nơi chiến trường và hậu phương xích lại
Tên liền dòng trên bia đá xanh
Ngày sinh và ngày hy sinh
Cách nhau nửa quãng đời tuổi trẻ.

Các anh giống nhau ý nghĩ lên đường
Nỗi nhớ quê, nhớ mẹ
Giống nhau niềm tin chiến sĩ
Vì đất nước này không thể chia chia
Những ngôi sao trên mũ thành ngôi sao trên bia.

Sống không thể rời nhau, chết không thể, xa nhau
Từ giã những khu rừng mùa khô trút lá
Những con đường bụi đỏ
Suối vắt, đèo sương
Các anh về quây quần đông đủ
Xếp hàng thành đội ngũ quê hương
Các anh về quây quần đông đủ
Đồi cao này bờ Nam sông Hiền Lương.

Sông Hiền Lương các anh một lần qua
Bằng đôi chân người lính
Đêm tối trời và ngày mù sa
Thuở ấy dòng sông chưa có con Đò
Nhịp cầu hai màu sơn cách biệt
Các anh đi mạnh như nước xiết
Mà âm thầm rễ cây
Những rễ cây nối liền đất đai.

Và các anh trở về
Hiền Lương không còn biểu tượng cắt chia
Nhưng các anh dừng lại
Nằm trên đồi cao gió thổi
Nhường nhịp cầu, con đò cho cuộc sống đi qua.

Không đủ vạn bông hoa
Cắm lên mộ từng người đồng chí
Tôi bước nhẹ bằng đôi chân chiến sĩ
Đến cúi đầu trước mỗi dòng tên.

Viết Ở Nghĩa Trang Liệt Sỹ Trường Sơn
Tác giả: Đào Ngọc Lan

Không kịp mua huệ, cúc, sen, hồng
Chúng tôi đến thăm các anh
Với bó hoa rừng vừa hái
Con đường đến mênh mông nắng trải
Khoảng trời xanh màu xanh bình yên.

Chiến tranh qua lâu rồi
Mặt đất đã dịu êm
Nơi các anh nằm
Rừng thay lá mới
Nghĩa trang Trường sơn lần đầu tôi tới
Cứ ngỡ ngàng như lạ như quen:
Đây những Yên Bình, Lục Yên, Trấn Yên…
Cùng tên các anh trên từng bia mộ
Những dòng chữ khiêm nhường bé nhỏ
Không dòng nào ghi những chiến công…

Biết hồn thiêng đã hoá núi sông
Biết công ơn đời đời tạc dạ
Sao gặp đây rồi mà xa cách quá
Khói hương mờ, nước mắt tuôn rơi
Muốn nói cùng anh bao chuyện trên đời:
Về những con đường, những nhà máy mới
Ánh điện lung linh, rừng xanh vời vợi
Những chiếc cầu bắc đến tương lai
Những con người từ hạt lúa, củ khoai
Trên đỉnh OLYMPIA đã mang vòng nguyệt quế
Chuyện những thương binh không “tàn” không “phế”

Vẫn cho đời bao sức lực, niềm tin
Cuộc sống còn bộn bề,vất vả, ưu phiền
Vết thương cũ khi trở trời buốt nhói
Những nỗi đau lặng thầm không thể nói
Chuyện đời thường mà đâu ít gian nan…
Chỉ tấm lòng còn mãi với thời gian
Xưa máu xương nay mồ hôi lại đổ
Tiếng thao thức đập dồn khuôn ngực nhỏ
Lòng bồi hồi ước gì được xẻ chia…

Mai tôi về Yên Bái ngoài kia.
Xin gửi lại nén hương lòng cháy mãi
Ôi Trường Sơn, Trường Sơn xa ngái
Có một ngày tôi đã về đây….

Chùm Thơ Về Nghĩa Trang Trường Sơn Ngắn Gọn

Gợi ý thêm cho bạn đọc Chùm Thơ Về Nghĩa Trang Trường Sơn Ngắn Gọn và đầy cảm xúc dưới đây, cùng tham khảo nhé!

Nghĩa Trang Liệt Sĩ Trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Như Hải

Đến với nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Với hơn mười nghìn lẻ năm ngôi mộ
Ở nơi ấy đồng đội tôi nằm đó
Với vạn ngàn bè bạn khắp muôn nơi
Nghĩa trang cao sừng sững đứng trên đồi
Dáng uy nghiêm một tượng đài bất tử
Nét sơn son trên muôn vàn bia chữ
Tên các anh Tổ Quốc khắc chữ vàng
Xếp thẳng hàng theo trên dưới dọc ngang
Như lớp lớp vạn ngàn quân xung trận
Ba tấc đất lòng không hề hối hận
Hiến tuổi xuân cho đất nước trường tồn
TRường Sơn ơi xin kính những linh hồn
Tuổi hai mươi mãi ngàn năm tươi trẻ
Thác linh thiêng trọn trong lòng đất mẹ
Cho Tổ Quốc mình mãi mãi mùa xuân!

Linh Thiêng Nghĩa Trang trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Thị Tính

Tôi vốn là lính trinh sát đặc công
Không thể tin chuyện bao đồng huyền bí
Chết là hết và không còn suy nghĩ
Chuyện linh thiêng ý vị những linh hồn
Bao năm trời Quản trang giữa Trường Sơn
Khi Chứng cảnh chập chờn không giải thích
Giữa rừng núi tối âm u tĩnh mịch
Lại xảy thường chuyện tích lạ khó tin
Cũng từ đây tôi thay đổi cách nhìn
Vào đêm muộn trời lặng im buốt giá
Không dám ngủ lòng xốn xang đến lạ
Phải lên đài thong thả khấn thắp hương
Trời âm u trăng chẳng sáng bình thường
Ai chễm trệ đêm sương ngồi ngay ngắn
Rất tề chỉnh và lắng trong im lặng
Dưới chân đài chiến thắng tạc ghi công
Tôi nghĩ nhanh và nói nhỏ trong lòng
Chắc ai đó đi viếng vong liệt sĩ
Do mệt mỏi nên phải ngồi dưỡng nghỉ
Lúc đến gần tôi nghiêm nghị hỏi to
Ai ngồi kia ? Vẫn im lặng như tờ
Khi cách khoảng xa cơ chừng vài mét
Tôi gằn tiếng giọng hỏi gần như nẹt
Anh tên gì cũng nói thiệt cho hay?
Và đột nhiên người ngồi đó tỏ bày
Thưa với bạn : mình đây là liệt sĩ
Từ nơi khác thăm bạn tôi nằm nghỉ
Đã từ lâu yên vị nghĩa trang này
Người đi cùng bủn rủn cả chân tay
Ta về nhé hôm nay ma ám
Lính trinh sát giúp gan dũng cảm
Tiếp bước lên nhưng mắt dán không rời
Nằm nhang cầm tiến lại sắp tới nơi
Ánh trăng rõ tôi thấy người bộ đội
Mặc đồng phục mũ ngôi sao sáng chói
Vẫn lạnh lùng tôi hỏi vẻ điềm nhiên
Bỗng nắm hương bùng lên cháy đỏ rền
Sáng rừng rực người lính trên biến mất
Cách một mét rõ ràng người có thật
Nhưng giờ đây là khoảng đất vô hồn
-Rồi tiếp vào cũng khoảng giữa một đêm
Tại khu mộ nơi những mồ liệt sĩ
Của các tỉnh Thái bình nằm…yên vị
Anh em cùng chia nhau đến thắp hương
Đến gần nghe nhiều tiếng nói lạ thường
Tiếng hò hát tiếng chào nhau thăm hỏi
Cứ ngân vọng vang dồn trong đêm tối
Khi tới gần chẳng thấy bóng một ai
Có một anh vượt cả chặng đường dài
Để vào viếng dâng hương bao đồng đội
Khi vừa chạm trời phủ màn đen tối
Vẫn quyết tâm vào viếng bạn của mình
Nén nhang trầm anh cầu khấn vong linh
Chúc bạn hãy an lành ngon giấc mộng
Nhang cháy rực bỗng lạnh dồn xương sống
Đồng hương à Hát cho chúng tôi nghe
Bất ngờ nhưng tôi chẳng lỡ quay về
Một chút hãi tôi đã bình tĩnh lại
Tiếng tôi hát cứ ngân vang vọng mãi
Sáu bài liền tặng đồng đội thân thương
Thủa cùng nhau sinh tử chốn chiến trường
Phút hội ngộ âm dương lìa cách biệt
Tôi cảm nhận đông đội không hề chết
Vẫn dõi theo nhịp sỗng cõi vô thường
Kính cẩn nghiêng mình thắp nén tâm hương
Kính viếng các anh những người con bất tử
Đã chiến đấu xả thân trừ giặc dữ
Nền hòa bình xây bằng máu xương rơi
Chiến công các anh sáng tỏa ngàn đời
Khắc sâu đậm vào hồn thiêng sông núi.

Viếng Thăm Nghĩa Trang Trường Sơn
Tác giả: Lê Quân

Buồn sâu trời nắng tháng năm
Về thăm đồng đội còn nằm nơi đây
Một đời BINH NGHIỆP dựng xây
Tuổi xuân với những đong đầy quang vinh
Nghe cay khóe mắt trong mình
Hoa mua nhuộm tím núi hình trường sơn
Cúi đầu thành kính biết ơn
Lòng sao nhỏ lệ như hờn vu vơ
Đường đi chân bước hững hờ
Trường sơn ngày ấy đợi chờ chiến công
Hai mươi lứa tuổi xuân hồng
Hiến dâng tất cả non sông một lòng
Non nước TỔ QUỐC thầm mong
Ghi ơn tạc dạ bia trong từng người
Ngã ba ĐƯỜNG CHÍN rạng ngời
Khang trang ghi lại xuân tươi thắm màu
Một ngày nắng lữa bên nhau
Nén hương ấm dạ nỗi đau nghẹn ngào
Lá CỜ TỔ QUỐC bay cao
Đời nay ôn lại tạc vào mộ bia
Thuơng nhau nước mắt đầm đìa
Các anh yên nghĩ khắc kìa nhớ nhung
Hương hoa thành kính có chung
Nặng sâu ơn nghĩa một vùng TRƯỜNG SƠN. !

Chiều Nghĩa Trang Trường Sơn
Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh.

Một ngày hè xa xôi từ đất Bắc
Nay lại về thăm bãi chiến trường xưa
Giữa đồi thông rộn ràng chim cu gáy
Cứ trào dâng khôn xiết lúc chiều về

Tôi đi dọc những hàng bia sáng chói
Khắc tên từng chiến sĩ giải phóng quân
Người vô danh và người mang tên tuổi
Vẫn nghiêm trang như trước buổi quân hành

Chân bước đi mắt nghẹn từng tấm mộ
Có những người chiến sĩ độ thanh xuân
Tuổi mười tám xa quê và có thể
Chưa từng yêu dù đó chỉ một lần

Có chiến sĩ tuổi đời đâu còn trẻ
Vì quê hương đành xa vợ xa con
Tròn bổn phận nghiệp binh nơi chiến tuyến
Máu xương hòa nước suối trước đầu quân

Những chiến sĩ chưa bao giờ biết mặt
Lại thân quen chung bước dọc chiến hào
Dù khác nhau nơi sinh từng bản quán
Nhưng nghĩa tình thắm thiết đẹp biết bao

Chân cứ bước mắt cứ nhìn đau thắt
Các anh đi sao lại nỡ không về
Để hôm nay chiều nghĩa trang tha thẩn
Người trông người khuất bóng giữa tái tê

Máu thịt anh đã hòa vào sông núi
Và tên anh khắc giữa trái tim đời
Anh ngủ giữa muôn sắc màu xứ sở
Có chim ca và hoa ngát hương tươi

Chiều nghĩa trang nghiêng thả khúc tình thơ
Cho anh nghe ngủ yên trong lòng đất
Để ngàn đời những tên người bất khuât
Giữa muôn trùng sông núi gọi tên nhau

Khói trầm hương lan tỏa khắp rừng sâu
Màu khói trắng cuộn trên hồn đất mẹ
Những đoàn binh nghĩa trang nằm yên nghỉ
Có hay chăng đồng đội gọi anh về

Đón đọc thêm tập ✅  Thơ Về Phú Quốc ✅ hay nhất, ngoài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị

Chùm Thơ Về Sông Thạch Hãn Bất Hủ

Chia sẻ đến bạn đọc Chùm Thơ Về Sông Thạch Hãn Bất Hủ, một trong những dòng sông lịch sử tại Quảng Trị.

Dòng Sông Lịch Sử
Tác giả: Hiền Nguyễn

Em trở về thăm lại chiến trường xưa
Nơi dòng sông đã đi vào lịch sử
Nơi 81 ngày đêm chìm trong khói lửa
Nơi bi hùng đất nước hóa thành thơ.

Em trở về…thăm lại chuyến đò đưa
Của đoàn quân đang vượt sông ra trận
Của đoàn quân…đang ào ào rẽ sóng
Mãi không về…mãi mãi tuổi hai mươi.

Dưới đáy sông…vang lời ca hùng tráng
Ai qua nơi này xin nhẹ mái chèo khua…
Để linh hồn các anh bình yên nơi ấy
Gió chiều buồn…ru giấc mộng ngàn thu.

Chiều nay đứng trước dòng sông Thạch Hãn
Nén nhang lòng…thương nhớ lại rưng rưng…

Mùa Hoa Đỏ
Tác giả: Ngọc Thạch

Ai về Quảng Trị mùa hoa đỏ.
Dòng sông Thạch Hãn thả trôi buồn
Chiến trận năm xưa ai còn mất
Thua, được bây giờ cũng vùi chôn.

Nước sông loang máu màu hoa thắm,
Giờ đã phôi pha cũng chẳng còn.
Đem tuổi hai mươi dìm đáy nước
Bãi cát bạc đầu mẹ tìm con.

Sông Thạch Hãn
Tác giả Kim Hương

Tám mốt ngày đêm dòng sông Thạch Hãn
Máu các Anh nhuộm đỏ khúc sông này
Bao nhớ thương đau sót cứ vơi đầy
Mãi nghẹn ngào qua bài thơ Anh viết…

Lời thơ…Anh ơi… làm sao nói hết
“Những nốt nhạc rơi vào lòng sâu tê buốt
Trời Thạch Hãn soi vào sông xanh suốt”
Đọc thơ rồi … khóe mắt mãi rưng rưng.

Xuân Bên Dòng Thạch Hãn
Tác giả: Hồng Dương

Dòng Thạch Hãn lững lờ trong chiều vắng
Khói tâm nhang thoang thoảng cả hai bờ
Dưới sông sâu mây lặng lặng bơ vơ
Mang dáng dấp của tuổi thời đi học

Hai bờ gọi vọng nàng xuân xõa tóc
Tiếng thì thào trách móc đến ai chăng
Cả đất trời gió lồng lộng xuân sang
Ai còn ở ngàn sâu chưa về kịp

Thời đỏ lửa sông này ai cũng biết
Nay xuân về hoa tết nở nồng say
Có ai không ?… còn nhớ đến nơi này
Hương hồn động cỏ cây và hoa lá

Còn ai nữa ?… mắt lệ đau … hóa đá
Xót thương lòng nay má đã … nhăn nheo
Tám mươi mốt ngày đêm họng súng reo
Nay xanh thẳm như bèo theo chiều gió

Ai lặng lẽ cứ hoài ngồi nơi đó
Phiến sương cong ngọn cỏ buổi xế chiều
Ai lặng nhìn về rặng níu đìu hiu
Xuân hò hẹn bao nhiêu điều chưa hỏi…

Lòng chợt nhớ về người không còn nói
Tuổi xuân xanh đã đổi cả đất trời…
Như là trăng im bóng chiếc một đời
Mà vẫn sáng giữa miền khơi gió lộng…

Các Bài Thơ Hay Về Sông Thạch Hãn Chọn Lọc

Cuối cùng, Thohay.vn giới thiệu đến bạn Các Bài Thơ Hay Về Sông Thạch Hãn Chọn Lọc hay nhất.

Thạch Hãn Ơi!
Tác giả: Phạm sinh

Thạch Hãn ơi! – Nay chúng tôi về đây
Tưởng nhớ lại tám mốt ngày đêm khói lửa
Tìm các anh nhưng chẳng còn thấy nữa…
Mặt sông ánh hồng màu lửa – Máu các anh

Thạch Hãn ơi! – đôi bờ những mầm xanh
Nó mọc lên từ cốt nhục các anh có phải?
Cây và sóng sông cứ rì rào reo mãi
Nơi mà các anh nằm lại dưới lòng sông

Thạnh Hãn ơi! Sông có biết không
Các anh đấy – Đồng đội chúng tôi đấy
Thương nhớ các anh cùng về đây tưởng niệm
Thả hoa đăng trên gương mặt của sông

Thạnh Hãn ơi! Sông có biết không
Đừng để hoa đăng trôi ra biển nhé
Cứ vòng lượn dọc ngang sông nhè nhẹ
Đừng rời xa nơi đất mẹ các anh nằm

Thạnh Hãn ơi! Sông có cách nào không?
Khỏa xốp nước lên cho khói hương bay xuống
Để phần mồ đáy sông các anh tận hưởng
Nghĩa cử tri ân của đồng đội hôm nay

Thạch Hãn ơi! – Nay chúng tôi về đây
Viếng đồng đội mình hy sinh vì Tổ quốc
Nguyện trước các anh chúng tôi luôn vững bước
Bảo vệ, dựng xây đất nước mãi thanh bình

Thỏa niềm mong của người đã hy sinh…

Tuyển tập các bài 🌈 Thơ Về Sông Thạch Hãn 🌈 hay nhất, ngoài Thơ Về Thành Cổ Quảng Trị

Có Một Dòng Sông
Tác giả: Nguyễn Việt Phát

Có một dòng sông
Năm tháng vẫn đầy vơi
Nhưng tháng Bảy lại đỏ trào nỗi nhớ
Sông thương nhớ ai mà lòng sâu nức nở
Hoa buồn trôi hương chưa cháy đã tàn
Có một dòng sông
Như dòng lệ ắp tràn
Mặn thắt lòng ai xuôi ngược
Cát đáy sông trộn cốt ngàn lính trẻ
Xin mang về xây thành cổ giữa lòng ta
Có một dòng sông
Đẫm vọng khúc tráng ca
Những nốt nhạc rơi vào lòng sâu tê buốt
Trời Thạch Hãn soi vào sông xanh suốt
Cỏ đôi bờ ướt lạnh nỗi người ơi…
Có một dòng sông
Như thế, vẫn chảy xuôi
Nhận hết về mình bao lở bồi thác lũ
Để đêm ru những linh hồn không ngủ
Gió ngàn năm thổi mãi khúc sông này.

Nỗi buồn dòng Thạch Hãn
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Cuối tháng bảy lửa đỏ lại cháy lên
Ánh nến như sao sáng trên mộ chí
Rừng rực cháy trong nghĩa trang liệt sĩ
Đất anh hùng thành Quảng Trị năm xưa

Bao năm rồi các anh đã về chưa
Đò Thạch Hãn vẫn đón đưa từ ấy
Dòng sông xưa vẫn bốn mùa xuôi chảy
Còn bao anh nằm dưới đáy sông sâu

Trời đất buồn cũng đổ lệ mưa ngâu
Bao năm qua sao nỗi đau chưa dứt
Trận chiến năm xưa hằn trong ký ức
Ghi mãi trong lòng sáng rực chiến công

Nhớ năm xưa con nước nhuộm màu hồng
Máu các anh đã hoà trong nước biếc
Dẫu hy sinh nhưng tuổi xuân bất diệt
Máu nhuộm cờ cho nước Việt vẹn nguyên

Thống nhất giang sơn tổ quốc bình yên
Chỉ thương thay các mẹ hiền đau khổ
Con mình hy sinh lòng bao thương nhớ
Khi về trời vẫn nặng nợ vì con

Đất Mẹ
Tác giả: Nguyễn Thái Cơ

Trời chiều Quảng Trị thật là trong
Đất mẹ hiên ngang đứng giữa dòng
Người con xứ sở một lòng
Hy sinh anh dũng mong người bình yên

Bờ sông Thạch Hãn uốn dòng bên
Chở nặng ân tình uyển chuyển lên
Đò ơi nặng nghĩa bơi trên
Nhẹ tay chèo nhé bạn mền đáy sâu

Thạch Hãn
Tác giả: Ngọc Thạch

Thạch Hãn chiều qua nước trong veo
Thuyền buông… chèo nhẹ, dạt mây bèo.
Gió xuân, hoài vong… tàn hoa đỏ???
Cam khổ bây chừ… bởi nhân gieo.

Viết một bình luận