Thơ Về Tuổi Trẻ Của Xuân Diệu [Những Bài Hay Nhất]

Thơ Về Tuổi Trẻ Của Xuân Diệu ❤️️ Những Bài Hay Nhất ✅ Tổng Hợp Những Bài Thơ Về Chủ Đề Tuổi Trẻ Cực Hay Của Nhà Thơ Xuân Diệu

Những Bài Thơ Về Tuổi Trẻ Của Xuân Diệu

Dưới đây là những bài thơ viết về tuổi trẻ của Xuân Diệu cực hay và ý nghĩa, đừng bỏ lỡ!

Thanh Niên
Tác giả: Xuân Diệu

Thanh niên ơi, ngươi đang ở cùng ta,
Rộn tiếng mùa, và thay đổi cười hoa.
Ngươi ríu rít như một rừng chim núi,
Ngươi xôn xao như một vạn cây rừng;
Nao lòng ta bằng muôn cánh yêu đương,
Làm rợn ngợp như phất cờ trẻ mạnh.
Ở trong máu thắm vì xuân trộn ánh,
Suối ngươi đi, róc rách giọng hồng vàng,
Xui chân vồng thành những bước nghênh ngang
Và gót nhịp theo một lời hứa hẹn.
Miệng thổi sáo, mày nghiêng đưa mắt bén,
Ta liếc đời bằng những khoé ham mê;
Ngươi treo đèn, ngươi mở nhạc, tung huê,
Và ta đóng những vòng tay thật chặt.
Thế mà cũng có một ngày khe khắt
Ta ở đây mà ngươi bỏ ngươi đi.
Ôi Thanh Niên! ngươi mang hết xuân thì,
Hình ngực nở, nụ cười tươi, màu tóc láng.
Già sẽ đến, giơ tay xua ánh sáng,
Đuổi bướm chim, làm sợ cả hoa hương;
Và dần dà càng rõ rệt bộ xương
Mà bạn hữu sẽ đặt nằm dưới đất.
Không còn ngươi, thôi cái gì cũng mất:
Tài năng chi, Danh vọng kể làm chi,
Kể chi Tiền với một kẻ mê si
Chỉ thấy nghĩa trong Ái tình vĩnh viễn!
Chèo năm tháng vội đưa ta tới bến,
Thuyền mộng hoa không chở kẻ tàn xuân,
Hồ thần tiên rầu rĩ bóng tà huân,
Ta đau đớn bước lên bờ thực sự,
Cô đơn quá, bởi không còn ngươi nữa!

Ngươi đi rồi, thôi khổ sở bao nhiêu!
Thấy sao đành sắc lợt với hình xiêu,
Chịu sao nổi những ngày giờ lạnh lẽo
Thời gian rót từng giọt buồn tê héo,
Sự sống đi như hương bỏ hoa chiều;
Ngục đời người không có mặt trời yêu,

Và anh yến chẳng thăm vườn nhạt tẻ…
Nhìn tuổi trẻ cười ta xưa đã trẻ,
Họ được yêu, mà ta chỉ được thương;
Ta, nòi tình, mà giá ngắt vì sương
Của lãnh đạm, thôi khác nào đã chết?
Ngươi đã mất, thôi cái gì cũng hết…

Người đương ở cùng ta, ôi Thanh Niên!
Ta ôm choàng, ôm riết bánh thần tiên,
Ta ôm bó, cánh tay ta làm rắn,
Làm giây da quấn quít cả mình xuân;
Không muốn đi, mãi mãi ở vườn trần,
Chân hoá rễ để hút mùa dưới đất.
Thanh Niên hỡi! lòng ngươi thơm quá mất!
Ta uống mê vào hơi thở của ngươi;
Ta bấu răng vào da thịt của đời,
Ngoàm sự sống để làm êm đói khát.
Muôn nỗi ấm, với ngàn muôn nỗi mát,
Ta đều ăn, nhắm nhía rất ngon lành;
Ngực thở trời, mình hút nắng tươi xanh,
Ta góp kết những vòng hoa mới lạ.

Ngươi đang ở! ta vội vàng dữ quá!
Sống toàn tim! toàn trí! sống toàn hồn!
Sống toàn thân! và thức nhọn giác quan,
Và thức cả trong giấc nồng phải ngủ;
Sống, tất cả sống, chẳng bao giờ đủ,
Chất chen kho mộng chắc với tình bền,
Để đến ngày Thanh Niên vội lên yên,
Nghe nhạc hoà, tưởng còn mãi Thanh Niên!

Nụ Cười Xuân
Tác giả: Xuân Diệu

Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
Cánh hồng kết những nụ cười tươi

Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát nhánh đào

Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu

Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…

Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười

Hồ Của Hai Ta
Tác giả: Xuân Diệu

Anh thích lên lầu trường Đại học Bách Khoa
Để nhìn em hồ hoa Thống Nhất
Nước xanh với cây xanh quanh quất
Anh nhìn em trong vắt dưới trời cao

Anh nhớ em, lại đến ngắm yêu hồ
Hồ của đôi ta trước khi xa cách
Một chiều anh đem cho em vừa nghỉ học
Gói qùa thân em ăn dưới gốc cây dài

Ta ngồi trên cỏ cứ tưởng ở Sapa …
Anh thích đón em dưới cây um tùm lá
Như ở giữa đất trời đôi ta là tất cả
Những người yêu thường thích đến thiên nhiên

Bên mép nước đôi ta đã ngồi yên lặng;
Giờ đến trông hồ như thấy bóng em in
Nhìn trên cao, hồ thu dần lại như một trái tim
Không biết tự lúc nào hồ có bóng em đã vào trong lồng ngực .

Ôi ! Sóng hồ, cây hồ , mặt hồ là em tất cả
Anh thích lên lầu trường Đại học Bách Khoa
Để nhìn đẹp hơn hồ của hai ta;
Thương nhớ triền miên, anh cứ ngồi yên thương nhớ thế …

Gợi ý thêm cho bạn những 💜 Bài Thơ Về Mùa Thu Của Xuân Diệu 💜 đọc ngay bạn nhé

Bài Thơ Về Mùa Thu Của Xuân Diệu

Chùm Thơ Về Tuổi Trẻ Của Xuân Diệu

Tuổi trẻ sục sôi và trẻ trung qua chùm thơ về chủ đề này của nhà thơ Xuân Diệu đều có hết dưới đây, bạn đã đọc chưa?

Rạo Rực
Tác giả: Xuân Diệu

Tơ liễu dong gần tơ liễu êm;
Bướm bay lại sánh bướm bay kèm.
Nghìn đôi chim hót, – chàng trai ấy
Không có người yêu để gọi “em”.

Mặt trời vừa mới cưới trời xanh,
Duyên đẹp hôm nay sẽ tốt lành.
Son sẻ trời như mười sáu tuổi,
Má hồng phơn phớt, mắt long lanh.

Có phải chàng tơ đến tuổi rồi…
Ra đường, ngỡ được thấy hoa khôi,
Uống cho áo mới mừng xuân rộn:
Ai đợi chàng đâu! – Chỉ nắng cười.

– Ghen tuông nhìn gió thẹn bên cây;
Chim lẻo không im, liễu cứ gầy.
Và các môi hoa như sắp nói:
“Ái tình đẹp tợ chúng em đây!”

Thơ Duyên
Tác giả: Xuân Diệu

Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên,
Cây me ríu rít cặp chim chuyền.
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Thu đến – nơi nơi động tiếng huyền.

Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu,
Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,
Lần đầu rung động nỗi thương yêu.

Em bước điềm nhiên không vướng chân,
Anh đi lững đững chẳng theo gần.
Vô tâm – nhưng giữa bài thơ dịu,
Anh với em như một cặp vần.

Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
Con cò trên ruộng cánh phân vân.
Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,
Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.

Ai hay tuy lặng bước thu êm,
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.

Tình Thứ Nhất
Tác giả: Xuân Diệu

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em, kèm với một lá thư.
Em không lấy, và tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo;
Tình thì buồn như tất cả chia ly.
Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo;
Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại,
Tới bên em, chờ đợi mãi không về.
Em đã xé lòng non cùng giấy mới,
– Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá.
Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;
Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã,
Anh lại còn yêu, bông lựu, bông trà.

Nhưng giây phút đầu say hoa bướm thắm,
Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ
Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm,
Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ,
Ai có ngờ lòng vỡ đã từ bao!
Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏ
Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.

Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch;
Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ.
Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;
Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.

Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,
Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi,
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Anh cho em, nên anh đã mất rồi!

Hoa Đẹp Là Hoa Nhìn Với Mắt Em
Tác giả: Xuân Diệu

Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em
Cửa sổ là khung có hình em ở giữa
Tách nước – là ngón tay em cầm
Quyển sách chao đèn là bóng em đọc mở

Đường nhựa là đường in dấu vạn chân
Duy có một dấu chân – em yêu dấu
Tàu điện là tàu một đêm anh tiễn em đi
Em có nhớ một buổi chiều ta dạo trong sân Văn Miếủ

Vũ trụ là chốn anh được gặp em
Thời gian là nơi anh với em sinh cùng thời đại
Em ơi! Em đã mở cho anh
Cánh cửa vô cùng, xin chớ bao giờ khép lại….

Đọc thêm chùm ❤️️ Thơ Về Mùa Xuân Của Xuân Diệu ❤️️ cực lãng mạn

Thơ Về Mùa Xuân

Bài Thơ Xuân Diệu Về Tuổi Trẻ Cảm Xúc

Gửi đến những độc giả của Thohay.vn những vần thơ cực hay và cảm xúc về tình yêu và tuổi trẻ được thể hiện rất rõ qua những bài thơ tuyển chọn của Xuân Diệu

Gặp Gỡ
Tác giả: Xuân Diệu

Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn,
Hôn gió hôn mây với cả hồn
Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng
Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn.

Dun dủi làm sao thế, hỡi em
Chiều nay em khoác áo trăm duyên
Em đi đôi dép xinh đơn giản
Em thật hồn nhiên rất tự nhiên…

Anh còn nghĩ ngợi, bước như mơ
Mắt thẩn thơ trông cảnh thẫn thờ
Đàn của hồn ta ai vặn thế
Gặp nhau khi ấy bỗng hòa tợ

Anh muốn mang lời đi tạ ơn
Bầu trời như thể gió căng buồm
Hoa trong cỏ dại chiều hôm ấy
Đã đẹp tưng bừng hơn mọi hôm.

Đêm Thứ Nhất
Tác giả: Xuân Diệu

Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất!
Chẳng bao giờ ngăn được gót thanh niên
Khi bóng tối cũng reo hò: chủ nhật!
Và áo màu làm gió, phất qua hiên.

Sẵn kho xuân, quên cả túi không tiền;
Giày khẳng khái cứ rền vang mặt đất.
Nỗi vui vầy từ đâu đến tự nhiên:
Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất.

Phố đẹp, người xinh, là đời bánh mật;
Mặt tươi, môi đậm, là gã trai tân
Rộn tuổi trẻ dưới ánh đèn ngây ngất,
Reo ái tình trong nhịp máu phân vân.

Nhưng đêm qua, chân vặm mỏi dần dần;
Niềm vui hão chẳng lòng ai đón cất.
Trên gác về trống lạnh cả lòng xuân,
Đêm thứ bảy, chính là đêm thứ nhất!

Giọng Nói
Tác giả: Xuân Diệu

Em ngồi ríu rít ở sau xe
Em nói, lòng anh mãi lắng nghe
Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm
Đời vui khi được có em kề

Ôi! Giọng sao mà rất mến thương
Êm như giếng mát đến soi gương
Dù ai tốt tiếng như ca hát
Cũng chẳng bằng em giọng nói thường

Gió thổi nhiều khi giọng nói bay
Không cần nghĩa chữ, vẫn nghe hay
Sau xe, những tiếng em phơ phất
Cởi hết ưu phiền gửi gió mây

Ước được ngàn năm nghe giọng ấy
Đèo em đi mãi cuối không gian!
-Và khi không nói, em im lặng
Anh vẫn nghe hay tựa tiếng đàn….

Giục Giã
Tác giả: Xuân Diệu

Mau với chứ, vội vàng lên với chứ,
Em, em ơi, tình non đã già rồi;
Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,
Mau với chứ! thời gian không đứng đợi.
Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới;
Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa.
Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ,
Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết!
Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt;
Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài;
Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;
Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.

Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;
Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành.
Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,
Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ.

Vì chút mây đi, theo làn vút gió.
Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi?
Sơm nay sương xê xích cả chân trời,
Giục hồng nhạn thiên đi về cõi Bắc.
Ai nói trước lòng anh không phản trắc;
Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?
– Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,
Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói;
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.
Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,
Anh hút nhuỵ của mỗi giờ tình tự.
Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ!
Em, em ơi! Tình non sắp già rồi…

Bài Thơ Hẹn Hò Của Xuân Diệu

Thohay.vn xin giới thiệu đến bạn bài thơ “Hẹn hò”, một trong những bài thơ cực hay của Xuân Diệu

Hẹn Hò
Tác giả: Xuân Diệu

Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ:
“Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiềụ
“Em bằng lòng cho anh được phép yêu;
“Anh sung sướng với chút tình vụn ấy”.

Em đáp lại : “Nói gì đau đớn vậy!
“Vừa gặp anh em cũng đã mến rồị
“Em phải đâu là ngọn nước trôi xui;
“Chưa hy vọng sao anh liền thất vọng?”

Lời nói ấy về sau đem gió sóng
Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi;
Anh tưởng em là của của anh rồi,
Em mắc nợ, anh đòi em cho được

Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước!
Lúc đầu tiên anh có mộng gì đâu!
Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau,
Em ác quá! Lòng anh như tự xé…

Có thể bạn sẽ thích chùm 💙 Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu 💙 lưu lại ngay

Thơ Về Hoàng Hôn Của Xuân Diệu

Tuổi Trẻ Tình Yêu Qua Bài Thơ “Vội Vàng”

Nếu chưa biết bài thơ cực hay và ngọt ngào viết về tình yêu là tuổi trẻ thì đọc ngay bài thơ “Vội Vàng” này bạn nhé

Vội Vàng
Tác giả: Xuân Diệu

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt….
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;

Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Bài Thơ Ngẩn Ngơ Của Xuân Diệu

Thả hồn qua từng câu thơ cực hay về chủ đề tuổi trẻ được Xuân Diêu phác hoạ cực hay và nên thơ qua tác phẩm “Ngẩn Ngơ”

Ngẩn Ngơ
Tác giả: Xuân Diệu

Ta tiếc theo sau những đóa hồng,
Những nàng con gái sớm phai bông;
Những cô hây hẩy còn đôi tám,
Xô đuổi tình yêu, vội lấy chồng.
Ta đã tìm thăm những nấm mồ
Vô tình chôn giữa trái tim thơ,
Vô hình ôm ấp bao di tích
Của những tình thương bị hững hờ.
Giở lạnh rồi đây ! Sắp nhớ nhung !
Sương the lãng đãng bạc cây tùng.
Từng nhà mở cửa tương tư nắng,
Sắp sửa lòng ta để lạnh lùng !
Mùa cúc năm nay sắc đã già
Chim hồng, chim phượng với chim nga
Dõi cùng chim thúy đi đâu mất ?

Ôi ! Phượng bao giờ lại nở hoa !

Tham khảo thêm 👉 Thơ Về Mùa Xuân Hay Nhất 👈 tại đây bạn nhé!                 

Viết một bình luận