Bài Thơ Buồn Về Bản Thân, Xin Lỗi, An Ủi Bản Thân [Hay Nhất]

Bài Thơ Buồn Về Bản Thân, Xin Lỗi, An Ủi Bản Thân ❤️️ 30+ Bài Hay Nhất ✅ Sưu Tầm Những Bài Thơ Buồn Về Bản Thân, Thơ Tự Yêu Lấy Mình.

Những Bài Thơ Buồn Về Bản Thân Hay Nhất

Trong cuộc sống, đôi khi sẽ gặp những điều mà ta không mong muốn, điều đó có thể khiến ta buồn rầu, mất niềm tin. Thohay.vn chia sẻ Những Bài Thơ Buồn Về Bản Thân Hay Nhất sau đây như một sự thấu hiểu và cảm thông đến những bạn đang có tâm trạng không mấy vui vẻ.

Cuộc sống này
Tác giả: Trần Tùng

Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau
Đừng so đo cái nào lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi.

Cuộc sống này ai biết trước điều chi
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn.

Cuộc sống này không tự vượt khó khăn
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay.

Cuộc sống này còn có một ngày mai
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau

Nụ cười tuyệt vọng
Tác giả: Ttbn

Họ thấy tôi cười tôi vui lắm
Lúc nào cũng nở nụ cười xinh
Nào ai biết đuộc niềm đau khổ
Tôi phải hay vai gánh một mình.

Tôi đã bao lần sống cho vui
Và ráng cho môi nở nụ cười
Nhưng đã bao lần tôi thất bại
Vì chẳng bao giờ thấy lệ vơi.

Tôi muốn bình minh sẽ chẳng về
Đêm ngày tăm tối phủ muôn nơi
Từ nay không có bình minh nữa
Đừng để cho tôi thấy mặt trời.

Tôi muốn cho tôi ngủ giấc dài
Không còn thức dậy đón ngày mai
Trần gian vẫn mãi không thay đổi
Vì bớt đi thêm một hình hài.

Như trời đã định thì tôi chịu
Kiếp này trả hết nợ cho xong
Một mai đất lạnh vùi thân xác
Tôi cũng yên vui dẫu lạnh lùng.

Đời buồn
Tác giả: Chưa rõ

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

Có phải chăng… cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịu
Mọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi.

Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

Cuộc đời chán nản
Tác giả: Ttbn

Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?
Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?
Hay là tất cả niềm đau khổ
Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

Hãy rót cho tôi chén rượu đầy
Tôi cần phải uống để còn say
Để tôi không phải là tôi nữa
Đừng để cho tôi tỉnh mộng này

Tôi muốn quên đi kiếp làm người
Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi
Là tôi, chắc lẽ là tôi đó
Chán nản còn đây giữa đất trời.

Chất rượu thấm dần trong trí não
Vô tình đập vỡ chén ly bôi
Quanh tôi trời đất cuồng điên quá
Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

Cười xong rồi khóc với đê mê
Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê
Và trong thế giới vô hình ấy
Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về.

Đời ngược xuôi
Tác giả: Tùng Trần

Mệt mỏi rồi bao năm tháng ngược xuôi
Đã nếm đủ vị đời trong nước mắt
Dù cố gắng nâng niu và lượm nhặt
Từng nụ cười vẫn chẳng nắm chặt tay
Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa mai
Luôn mang đến những đắng cay hờn tủi
Có nhiều khi âm thầm tôi tự hỏi
Mình đã sai và lầm lỗi chỗ nào
Mà kéo dài theo năm tháng khổ đau
Bước chênh chao trên đường đời mấp mé
Kiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻ
Chẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu.
Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâu
Là số phận không thể nào thoát được
Nên dẫu có bốn ba đời xuôi ngược
Mãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.

Tuyển chọn chùm ❤️️Thơ Về Bản Thân Mình Hay ❤️️Bên Cạnh Bài Thơ Buồn Về Bản Thân

Chùm Thơ Buồn Về Bản Thân Ngắn Hay

Sưu tầm Chùm Thơ Buồn Về Bản Thân Ngắn Hay mời bạn đọc cùng thưởng thức và chiêm nghiệm.

Khóc một mình
Tác giả: Phạm Tâm An

Khóc đi! Khóc một mình thôi
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.

Đời tôi
Tác giả: Chưa rõ

Đời tôi sương gió phong trần
Đi tìm manh áo miếng ăn qua ngày
Xa quê mấy chục năm dài
Nỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi
Làm sao viết được thành lời
Thoáng qua mà đã nửa đời gian nan
Nghĩ mà tím ruột héo gan
Tim đau như thế đâm ngàn mũi dao
Bao lần nức nở nghẹn ngào
Nhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằn
Gia đình nhiều nỗi khó khăn
Thân trai gánh chịu mấy lần được vui?
Dòng đời chảy ngược trôi xuôi
Tìm gì ở chốn bùi ngùi lặng căm
Đêm nay đêm nữa âm thầm
Thịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.

TẶNG BẠN 👉 Chùm Thơ Giới Thiệu Bản Thân

Chán nản
Tác giả: Cạn nguồn

Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đó
Chầm chậm dâng như con nước trở về
Biết bao chiều chân lạ bước lê thê
Bỗng chợt thấy đam mê không còn nữa

Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửa
Trắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôi
Không, ngày vui buồn cũng chỉ thế thôi
Thật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi

Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủi
Ngày như đêm lủi thủi gót chân hoang
Những nơi qua toàn thấy cảnh điêu tàn
Người phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận

Nếu đã biết đường tình luôn lận đận
Sao còn yêu, còn chấp nhận đau thương?
Để đêm dêm trơ mắt suốt canh trường
Nhìn quang quẩn ngàn phương tràn bóng tối!

Trả về miền ký ức
Tác giả: Tùng Trần

Biết lấy gì để lấp đầy khoảng trống
Khi mong chờ hy vọng đã vụt bay
Để lòng còn nghĩ đến chữ tương lai
Sau những gì đắng cay đời ban tặng

Phải chi sống đừng đặt tình quá nặng
Như bao người cứ lẳng lặng dửng dưng
Quay lưng thôi là quên chữ đã từng
Thì đường đời đâu lưng chừng lỡ bước.

Chỉ tiếc rằng thời gian nào quay ngược
Để con đường biết trước chọn lối đi
Đáy tâm hồn đọng những sầu bi
Cũng chẳng phải chia ly điều mong muốn.

Rồi hôm nay giữa dòng đời vạn hướng
Thấy chênh vênh lòng vướng nỗi muộn phiền
Chợt thấy thèm lắm hai chữ bình yên
Trả niềm đau về miền kí ức.

Những Bài Thơ Buồn Về Bản Thân Hay Chọn Lọc

Dành tặng cho độc giả của Thohay.vn Những Bài Thơ Buồn Về Bản Thân Hay Chọn Lọc.

Có lúc
Tác giả: Tử Nhi

Có lúc vẩn vơ ngồi hát
Ngậm ngùi ngày tháng đi qua
Dĩ vãng rớt trong lơ đãng
Nụ hôn ngày cũ nhạt nhòa

Có lúc ngây ngô im lặng
Dõi theo ký ức một thời
Tình yêu hư hao, tan vỡ
Cõi lòng nức nẻ rụng rơi

Có lúc thẫn thờ hiên vắng
Mộng mơ đã cất cánh bay
Tương lai dường như chán nản
Tìm chi giây phút miệt mài

Có lúc âm thầm nhung nhớ
Kỷ niệm chuyện chúng mình thôi
Bỗng dưng tim òa nức nở
Vuột tay, ngày cũ qua rồi.

Vì phải chịu bao nỗi buồn chất ngất
Tác giả: Tùng Trần

Vì phải chịu bao nỗi buồn chất ngất
Nên lâu rồi tôi đánh mất tương lai
Cứ thẫn thờ ôm ấp mãi đắng cay
Mà quên đi những gì nơi thực tại

Rồi hôm nay bổng giật mình quay lại
Ngẫm thấy mình quá khờ dại ngu si
Chuyện đã rồi sao không thử xoá đi
Mãi xót xa đâu khác gì kẻ ngốc

Nếu giận hờn và oán than trách móc
Chỉ để làm trằn trọc suốt tàn canh
Trái tim gầy cũng sẽ hóa mong manh
Khi bỏ quên tháng ngày xanh lướt vội

Bao năm trời để tâm hồn mòn mỏi
Cảm thấy mình có lỗi với bản thân
Cứ thờ ơ với cách sống bất cần
Khiến nụ cười chưa một lần hé nở

Do đường đời gặp quá nhiều trắc trở
Nên lâu rồi chẳng nhớ đến niềm vui
Khi nhận ra thì nước mắt cạn rồi
Biết tìm đâu lại nụ cười thuở đã mất

Vì phải chịu bao nỗi buồn chất ngất.

Từ bây giờ
Tác giả: Tùng Trần

Từ bây giờ tôi sẽ chẳng ưu tư
Hay khổ đau vì một người nào cả
Sao bao nhiêu tháng ngày ôm buồn bã
Chợt thấy mình khờ dại quá đi thôi

Từ bây giờ sẽ sống thật vui tươi
Như ánh dương trên bầu trời tỏa nắng
Không bận tâm hay âu sầu lo lắng
Vì cuộc đời ngắn chỉ tựa gang tay

Từ bây giờ tôi cố gắng đổi thay
Bỏ phía sau những tháng ngày nông nổi
Tự kiếm tìm cho mình niềm vui mới
Xem nỗi buồn như mây khói thoảng qua

Từ bây giờ cũng thôi hết xót xa
Bởi hạnh phúc chính là nơi thực tại
Chuyện đã qua chôn vùi không khơi lại
Để con đường chẳng phải bước chênh vênh

Từ bây giờ tôi sẽ học cách quên
Và đứng lên sau chuỗi ngày quỵ ngã
Bởi hiểu rằng không gì là quý giá
Bằng nắng hồng sau tất cả bão giông.

Chia sẻ đến bạn đọc tập 🧨️ Thơ Giới Thiệu Bản Thân 🧨️Bên Cạnh Bài Thơ Buồn Về Bản Thân

Các Bài Thơ Xin Lỗi Bản Thân Mình Tâm Trạng

Ngoài những bài thơ buồn về bản thân, mời bạn cùng đọc thêm Các Bài Thơ Xin Lỗi Bản Thân Mình Tâm Trạng dưới đây.

Xin lỗi bản thân nhé!
Tác giả: Du Phong

Xin lỗi bản thân nhé!
Để mày vất vả rồi…
Bao ngày không chăm chút
Chỉ nghĩ cho người thôi!

Đam mê đành gác lại,
Ước muốn cũng bỏ qua.
Chỉ hi sinh cho họ…
Tao tệ bạc quá mà!

Cuối cùng sau tất cả,
Người vẫn bỏ tao đi.
Tao thật là kém cỏi,
Chẳng được tích sự gì!

Xin lỗi bản thân nhé!
Từ giờ mình thương nhau.
Tao sẽ chăm mày béo,
Và chẳng bỏ mày đâu!

Mày muốn mua đồ đẹp?
Muốn du lịch thật xa?
Ừ, cái gì cũng được,
Nhanh thôi không mày già!

Thứ duy nhất còn lại
Chỉ là mình mày thôi.
Nên phải vui lên nhé,
Bản thân mạnh mẽ ơi!

Xin lỗi mày, bản thân ơi
Tác giả: Lam San

Tao xin lỗi mày bản thân ơi..!
Vì đã lỡ để mày buồn phiền như thế
Một lần thôi, nếu như tao có thể
Tao sẽ thương mày hơn tốt với người ta
Giữa cuộc đời toàn phù phiếm, xa hoa
Tao nên thương mỗi mình mày thôi chứ
Thật dại khờ như những ngày quá khứ
Sống cho người.. mà mày khóc nhiều đêm
Đừng khóc nữa, chúng mình sẽ cùng quên
Sao vì người mà để mày phải khóc
Chẳng dễ đâu, tao biết là khó nhọc
Nhưng tao và mày sẽ phải vậy mà thôi
Mạnh mẽ lên, tuổi trẻ sắp qua rồi
Tao và mày đừng ngồi than vãn nữa
Chớp mắt thôi, cuộc đời trôi quá nửa
Chẳng mấy mà mình già đấy, hiểu không?
Tao tự hỏi, tao nợ mày nhiều không?
Khi bao lần vì người mà gục ngã
Chắc vậy rồi, tao nợ mày nhiều quá
Xin lỗi mày.
Tao xin lỗi, bản thân..!
Lần này thôi, tao hứa nốt một lần
Từ ngày mai, tao với mày sẽ khác
Sẽ thương mày, mặc cuộc đời khinh bạc
Tao với mày hạnh phúc nhé, được không?

Gửi một lời xin lỗi đến bản thân
Tác giả: Nhung Ngọt

Bản thân ơi tao thực lòng xin lỗi
Tao đã sai trong suốt tháng năm dài
Dốc tất cả chăm chút hoài người khác
Bỏ mặc mày cứ nặng trĩu đôi vai…

Mày biết mà, khi tao đã thương ai
Là nhiệt huyết chân thành hơn tất cả
Xin lỗi nha, đã để mày mệt quá
Tấm thân tàn mà chẳng chịu chút chăm

Mày nhìn kìa khi mày ốm ai chăm?
Tự hỏi thăm, tự dỗ mình khi sốt
Muốn nghỉ ngơi, mà ráng làm cho nốt
Mày đúng là… thật dốt quá biết không

Chặng đường dài còn nhiều lắm bão giông
Tao hứa sẽ không để mày buồn nữa
Mày yên tâm tao sẽ là điểm tựa
Cần nghỉ ngơi mày hãy cứ tựa vào

Xin lỗi mày, sau tất cả gian lao
Đã vì tao thiệt thòi chịu đau khổ
Nốt hôm nay, từ mai mày đừng cố
Nghỉ đi mà để hết đấy tao lo…

Từ bây giờ dù chuyện nhỏ hay to
Nghĩ ít thôi, học quên và buông bỏ
Tao cảm ơn đã bên ngày gian khó
Đã đồng hành cùng tao hết cam go…

Điều cuối cùng xin mày hãy nhớ cho
Dành thời gian yêu lấy mình mới phải
Bản thân ơi mệt rồi đừng cố mãi
Tao nợ mày lời xin lỗi… tao sai…

Xin lỗi bản thân
Tác giả: Đồng Ánh Liễu

Bản thân à tao xin lỗi mày nghe
Bao lâu nay đã lơ là nhiều quá
Cứ mải miết ôm đồm hết tất cả
Mà bỏ quên phải chăm sóc chính mình

Luôn cuốn vào biết bao việc linh tinh
Từ con cái, gia đình và sự nghiệp
Cứ gồng gánh rồi lo toan nối tiếp
Để một ngày mệt mỏi
xót thương thân!

Ôi! nhìn lại giật mình tiếc thanh Xuân
Thời con gái trong ngần bao mơ ước
Mới chớp mắt – đã nửa đời xuôi ngược
Được – mất gì ?
Nhan sắc dần héo hon

Thôi bây giờ phải yêu bản thân hơn
Tự chăm sóc – tô son – điểm trang lại
Pha tách trà – ngồi ngắm hoa thư thái
Cứ thong dong tự tại giữa dòng đời

Bớt tất bật với trăm điều lui – tới
Thả cho hồn phiêu lãng cùng trời mây
Dang rộng tay đón nắng ấm rơi đầy
Ta mới thấy đời này không nuối tiếc!!!

Thơ Tự An Ủi Bản Thân Ý Nghĩa

Tuyển tập các bài Thơ Tự An Ủi Bản Thân Ý Nghĩa, thay vì cứ buồn về bản thân thì hãy cố gắng để vượt qua những khó khăn, gian khổ trước mắt, đừng bao giờ nản chí nhé!

Giản đơn
Tác giả: An Nhiên

Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si.

 Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi.

Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu

Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ồn ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao

Ai trong đời
Tác giả: Tùng Trần

Đừng oán than số phận mình đen bạc
Vốn dĩ đời có họp có ly tan
Cớ sao người rơi dòng lệ đẫm chan
Lên khoé mi để mang thêm hờn tủi

Chuyện đã rồi cần chi mà nhớ tới
Hãy thả lòng nhẹ theo áng mây trôi
Bởi đường đời còn rộng lắm ai ơi
Mạnh mẽ lên tìm nụ cười trở lại

Ai trong đời cũng một lần ngây dại
Vấp ngã rồi thì phải tự đứng lên
Để mai này bước trên nẽo chông chênh
Chẳng ngỡ ngàng khi gập ghềnh trắc trở

Hoa đâu phải bốn mùa đều đua nở
Người khác gì nào muôn thuở đắng cay
Nên vững vàng hướng đến một ngày mai
Vì cuộc đời không gì luôn tồn tại.

Sau tất cả
Tác giả: Tùng Trần

Sau tất cả những tổn thương mất mác
Mới thấy mình bạc đãi với bản thân
Thời gian qua chẳng e ngại ngập ngừng
Sống cho người mà chẳng cần suy nghĩ

Sau tất cả là đôi dòng ủy mị
Trên môi mềm râm rỉ thấm mặn môi
Nào thấy ai an ủi dẫu một lời
Có phải chăng tình đời luôn mãi vậy

Sau tất cả mang cho đi hết thẩy
Đến cuối cùng ta nhận lấy buồn đau
Lòng xót xa cay đắng đến nghẹn ngào
Tim tỉ tê như máu đào ngưng chảy

Sau tất cả mới thấy mình khờ dại
Bao năm trời mai mải chẳng nghĩ suy
Rồi hôm nay nhận lại được những gì
Ngoài giọt lệ làm bờ mi úa rũ

Sau tất cả như thế là quá đủ
Nên từ giờ phải nhủ với bản thân
Đừng bao giờ phải bước lại đôi chân
Trên lối mòn mình đã từng lạc lối.

Đã bao lần
Tác giả: Tùng Trần

Đã bao lần tôi chạy trốn bản thân
Nên vùi sâu trong men ngần đắng chát
Để tìm quên thói đời màu đen bạc
Khiến tâm hồn như tan nát tả tơi

Nhiều lúc buồn muốn đi đến một nơi
Chỉ mình thôi khóc cười không ai biết
Chẳng ghét ghanh hay tranh giành thua thiệt
Theo tháng ngày cứ mãi miết trôi qua

Giờ chẳng còn gì hi vọng thiết tha
Chỉ mong sao xót xa đừng dai dẳng
Được bình yên như dòng sông phẳng lặng
Chút dịu dàng của giọt nắng ban sơ

Sống cuộc đời chẳng nghĩ ngợi bâng quơ
Dẫu lênh đênh bến bờ không định hướng
Vẫn còn hơn chứa niềm đau ngất ngưỡng
Mãi kéo dài theo mỗi bước chân đi.

Đã dặn lòng không còn mơ mộng nữa
Tác giả: Tùng Trần

Đã dặn lòng không còn mơ mộng nữa
Quá khứ nào một thuở vẫn còn đây
Yêu làm gì rồi lại chuốc đắng cay
Lời thủy chung chỉ như mây gió thổi

Đã dặn lòng kể từ đây thay đổi
Chẳng tin vào câu chót lưỡi đầu môi
Một lần đau như thế quá đủ rồi
Giờ chỉ muốn sống cuộc đời thanh thản

Đã dặn lòng chớ bao giờ chán nản
Kẻ phụ phàng có đáng để lưu tâm
Một lần đau vì trót lỡ yêu lầm
Đâu thể cứ ôm âm thầm buồn mãi

Đã dặn lòng đừng quay đầu nhìn lại
Kẻo mắt sầu rơi vãi giọt mưa sa
Tháng năm dài mọi thứ sẽ phôi pha
Xem nỗi đau chỉ là cơn mộng mị

Đã dặn lòng từ nay thôi suy nghĩ
Không cho mình khổ lụy bởi yêu đương
Dẫu cô đơn bước trên vạn nẽo đường
Nhưng khoé mi chẳng vương dòng lệ ứa

Đã dặn lòng không còn mơ mộng nữa.

Chuyện đã qua
Tác giả: Tùng Trần

Chuyện đã qua hãy chôn vào quá khứ
Người thay lòng ta níu giữ mà chi
Đâu cần gì phải để dạ sân si
Cho bàn chân thêm đeo chì nặng trĩu

Vốn xưa nay tình đời luôn bạc bẽo
Nếu chạnh lòng càng thắt thẻo quặn đau
Thì nỗi buồn sao có thể qua mau
Và tương lai có sắc màu hi vọng

Chuyện đã qua coi như là giấc mộng
Xem đó là một bài học đắng cay
Để mai đây trên muôn dặm đường dài
Ta vững vàng cùng tháng ngày phía trước

Thả tất cả cuốn trôi theo dòng nước
Để biết mình không nhu nhược nhé ai
Hãy tin rằng cuộc sống vẫn đổi thay
Kẻ thật tâm sẽ có ngày hạnh phúc

Chuyện đã qua cũng đến hồi kết thúc
Đừng giận hờn hoặc trách móc than van
Ngăn bờ mi dòng lệ ứa tuôn tràn
Sau mưa giông ắt trời quan mây tạnh.

Đâu chỉ mình ta
Tác giả: Tùng Trần

Đã đi qua những tháng ngày sóng gió
Dẫu miệt mài cuộc sống vẫn khó khăn
Đường nhân duyên thì lại lắm nhọc nhằn
Khiến đôi chân như rằng đang kiệt quệ

Nửa cuộc đời bao thăng trầm dâu bể
Kiếp độc hành vẫn cứ thế quạnh hiu
Dù dặn lòng đừng suy nghĩ chi nhiều
Bởi mọi thứ cũng đều do số phận

Nhưng nói không với hai từ hờn giận
Là dối người và gạt cả bản thân
Vì niềm vui ai tồn tại chẳng cần
Tuy rất gần cũng xa xôi dịu vợi

Sau tất cả những tháng ngày mòn mõi
Nỗi u hoài buồn tủi đã nguôi ngoai
Bởi hiểu rằng có than oán bi ai
Chỉ khiến mình kéo dài thêm khổ lụy

Tự dày vò có thấy rằng ích kỷ
Bởi cuộc đời này đâu chỉ mình ta.

Đừng bỏ qua danh sách các bài 📘Thơ Về Thanh Xuân📘 Bên Cạnh Bài Thơ Buồn Về Bản Thân

Các Bài Thơ Tự Yêu Mình Hay Đặc Sắc

Hãy đọc Các Bài Thơ Tự Yêu Mình Hay Đặc Sắc sau đây thay vì cứ buồn về bản thân mãi. Hãy đọc để có thêm nhiều động lực và năng lượng yêu bản thân mình hơn.

Đứng lên đi
Tác giả: Tùng Trần

Đứng lên đi khi mỗi lần vấp ngã
Để bản thân biết mình đã trưởng thành
Sao phải buồn rồi nghĩ ngợi loanh quanh
Cho đôi chân thêm chòng chành yếu đuối

Đứng lên đi chớ dại khờ nông nổi
Nếu một lần trót lầm lỗi phạm sai
Là con người thử hỏi được mấy ai
Chưa từng bước qua tháng ngày hổn độn

Đứng lên đi đừng tự làm thương tổn
Nếu muốn mình yên ổn giấc ngủ sâu
Phải đứng lên mà làm lại từ đầu
Thật mạnh mẽ không âu sầu nghĩ ngợi

Đứng lên đi tìm cho mình một lối
Gởi muộn phiền theo năm tháng phai phôi
Tập đứng lên lạc quan sống yêu đời
Đừng yếu mềm trở thành người nhu nhược

Đứng lên đi kẻo mi dầm đẫm ướt
Vì kiếp người tồn tại được bao lâu
Chẳng muộn khi về lại nơi bắt đầu
Đừng ngục ngã và u sầu bi lụy.

Nụ cười phía trước
Tác giả: Tùng Trần

Đừng nản lòng vì đời còn khốn khó
Mà hững hờ rồi từ bỏ ước mơ
Biển rộng mấy vẫn có một bến bờ
Người cũng vậy hãy mong chờ phía trước

Mạnh mẽ lên đừng để chân chùng bước
Nếu môi còn muốn được nở nụ cười
Phải nhớ đem những mặc cảm chôn vùi
Không cho phép mắt mình rơi dòng lệ

Gắn phấn đấu chẳng phiền hà câu nệ
Vì tuổi xuân đâu thể đứng đợi chờ
Đến khi mình đã hết nỗi chơ vơ
Thì có lẽ giấc mơ dần tắt lụi

Đời tuy dài nhưng vô cùng ngắn ngủi
Muốn thành công thì cần sự khởi đầu
Người sang giàu nào phải tự nhiên đâu
Mà cũng từng dãi dầu trong bão tố

Nếu sợ lo những giọt mồ hôi đổ
Chỉ tự mình làm khốn khổ thêm thôi
Biết vùi chôn thất bại của cuộc đời
Thì sẽ thấy nụ cười ngay phía trước.

Sau tháng ngày
Tác giả: Tùng Trần

Sau tháng ngày chìm đắm giữa cơn mê
Ôm uớc mong vốn không hề tồn tại
Và hôm nay tôi bắt đầu làm lại
Tự tay mình thắp cháy lửa con tim

Sau tháng ngày lặng lẽ với bóng đêm
Cứ ưu tư chôn dìm đi tuổi trẻ
Để bản thân âm thầm trong quạnh quẻ
Chẳng đoái hoài cuộc sống sẽ ra sao

Sau tháng ngày tim mang một vết đau
Hướng tương lai như phủ màu đen tối
Mãi loanh quanh chân chẳng tìm ra lối
Khiến tâm hồn trăm mối tựa dây tơ

Sau tháng ngày suy nghĩ quá ngây thơ
Vấp một lần hững hờ đi mọi thứ
Biển trời nào mà chưa từng sóng dữ
Được yên bình cần nếm thử gian nan

Sau tháng ngày để dòng lệ đẫm chan
Đã đến lúc để nắng vàng hong sởi
Vì cuộc sống không bao giờ chờ đợi
Đau đủ rồi phải tự đứng lên thôi.

Tạm biệt nhé những tháng ngày hoang hoải
Tác giả: Tùng Trần

Tạm biệt nhé những tháng ngày hoang hoải
Quay trở về với thực tại từ đây
Mệt mỏi rồi em chọn cách buông tay
Để cho mình có tháng ngày yên ổn

Khi trái tim chịu quá nhiều thương tổn
Bởi câu thề mai một tựa gió mây
Đâu đáng gì lưu luyến kẻ đổi thay
Càng vấn vương chỉ đọa đày thân xác

Và hôm nay em muốn mình phải khác
Sống vui cười nhưng lạnh nhạt tình yêu
Tuổi thanh xuân con gái có đâu nhiều
Mà hoang phí vì những điều không đáng

Tạm biệt nhé phút bột bồng lãng mạn
Em muốn rằng phải sống khác hôm qua
Vẫn giữ nguyên vẹn bản tính thật thà
Chỉ đổi thay đó chính là mạnh mẽ

Không còn ôm nỗi ưu sầu lặng lẽ
Rồi nghẹn ngào khe khẽ mắt lệ rơi
Dẫu độc hành đôi chân bước lẻ loi
Nhưng nỗi buồn sẽ rời xa em mãi

Tạm biệt nhé những tháng ngày hoang hoải.

Bước qua niềm đau
Tác giả: Tùng Trần

Đừng tự làm trái tim mình thương tổn
Kẻo tâm hồn bề bộn tựa tơ giăng
Bởi cuộc đời vốn dĩ chẳng công bằng
Phải biết vượt khó khăn mà tồn tại

Ai thành công mà chưa từng thất bại
Bước sai đường quay lại muộn màng chi
Hà cớ gì để dạ mãi sân si
Tự đưa tay mà gạt đi dòng lệ

Dù biết rằng điều đó làm không dễ
Nhưng ưu sầu cũng đâu thể đổi thay
Có những điều cần phải học buông tay
Vì bản thân một ngày mai tươi sáng

Nước mắt rơi lâu ngày rồi cũng cạn
Mây có mù vẫn phiêu lãng bay xa
Nên chớ buồn về những thứ đã qua
Vì niềm vui chính là nơi phía trước

Bởi thời gian chẳng bao giờ chảy ngược
Đừng biến mình thành nhu nhược nhé ai.

Đường vạn lối
Tác giả: Tùng Trần

Đường vạn lối chập chùn muôn sỏi đá
Hỏi mấy ai không vấp ngã đôi lần
Sao phải buồn để lòng dạ phân vân
Rồi ái ngại cho bàn chân nặng bước

Hãy hiên ngang ngước nhìn về phía trước
Bỏ sau lưng những vết xước chay hằn
Đừng hững hờ vì một chút khó khăn
Biến ưu tư thành nét nhăn trên trán

Nước mắt rơi lâu ngày rồi cũng cạn
Buồn làm chi hỏi có đáng không người
Bởi cuộc đời đâu chỉ mỗi niềm vui
Mà thiếu đi nỗi ngậm ngùi cay đắng

Sóng trùng dương dữ mấy rồi cũng lặng
Sau mưa sa là nắng ấm tươi hồng
Cuộc đời nào mà chẳng có bão giông
Hà cớ gì phải não nùng nguời hỡi

Đừng chạnh lòng ấp ôm niềm khắc khoải
Con đường nào không đá sỏi chênh vênh.

Tôi đã hiểu
Tác giả: Tùng Trần

Tôi đã hiểu cuộc đời là trải nghiệm
Nên từ giờ chẳng tìm kiếm nữa đâu
Đem bao nhiêu phiền muộn oán than sầu
Chôn tất cả vào mồ sâu dĩ vãng

Gởi tâm hồn theo mây trời phiêu lãng
Khóc chỉ làm lệ khô cạn mà thôi
Bao nhiêu năm như thế cũng đủ rồi
Khi đã để bờ môi gầy héo hắt

Tội tình gì phải đau thương dằn vặt
Luyến lưu hoài có chắc sẽ vui hơn
Hay mỗi đêm giấc ngủ lại chập chờn
Tim quặn đau từng cơn trong nhức nhói

Sao không tự cho chính mình cơ hội
Chuyện qua rồi tiếc nuối nữa mà chi
Ôm ấp hoài chỉ khiến dạ sầu bi
Nên tự nhủ quên những gì đã khuất

Bởi cuộc đời luôn tại tồn được mất
Tội tình gì chồng chất mãi niềm đau
Bỏ sau lưng lại tất cả âu sầu
Như đêm tàn đón chào tia nắng mới.

Là con gái em hãy luôn ghi nhớ
Tác giả: Tùng Trần

Là con gái em phải luôn ghi nhớ
Dẫu cuộc đời có trắc trở đến đâu
Chớ bi quan kẻo xuân sắc phai màu
Mạnh mẽ lên đương đầu cùng thử thách

Là con gái em phải luôn biết cách
Giữ cho mình trong sạch nét thanh tao
Nếu như không muốn mắt lệ tuôn trào
Sống hững hờ tự làm đau mình đấy

Là con gái em đừng nên bóng bẩy
Vẻ bề ngoài chẳng bao lấy nết na
Chỉ cần em có bản tính thật thà
Dù cơ hàn chẳng xa hoa vẫn tuyệt

Là con gái em đừng nên da diết
Nhớ một người chẳng tha thiết thủy chung
Kẻo nỗi đau mãi dai dẳng chất chồng
Thà vứt bỏ cho lòng không bận bịu

Là con gái em phải luôn hứng chịu
Những muộn phiền mang âm điệu bi thương
Cứng cỏi lên để người chẳng xem thường
Vì mạnh mẽ là cung đường hạnh phúc

Là con gái em phải mau kết thúc
Nỗi dày vò cho đúng lúc nghe chưa
Lỡ một ngày chân dẫm lối đi xưa
Biết dè chừng vẫn chưa bao giờ trễ

Là con gái em phải luôn như thế
Bởi cuộc đời lắm dâu bể gian truân
Phải tự mình thương lấy chính bản thân
Đem niềm vui làm tinh thần động lực

Là con gái em không nên giành giật
Nếu của mình thì sẽ chẳng mất đâu
Nhớ nha em đừng sống quá cơ cầu
Sẽ thấy đời đầy sắc màu hi vọng.

Tặng thêm cho bạn 🎈Thơ Về Thành Công🎈 Bên Cạnh Bài Thơ Buồn Về Bản Thân

Chùm Thơ Động Viên Bản Thân Mạnh Mẽ Hay

Gửi tặng bạn đọc chùm các bài Thơ Động Viên Bản Thân Mạnh Mẽ Hay sau đây như một lời cổ vũ tinh thần. Không nên cứ u buồn về bản thân mãi bạn nhé!

Vấn vương chi
Tác giả: Tùng Trần

Vấn vương chi những gì xa tầm với
Hãy buông tay và hé nở nụ cười
Vì cuộc sống là không hề chờ đợi
Đâu vĩnh hằng như sóng nước trùng khơi

Đời con người ngắn ngủi lắm ai ơi
Sao phải để dạ chơi vơi buồn bã
Đường vạn lối nào phải đâu một ngả
Chớ chạnh lòng về thứ đã phôi pha

Nắng sẽ lên khi khuất ánh dương tà
Xem tất cả chỉ là cơn mộng mị
Sao cứ mãi giam hoài dòng suy nghĩ
Rằng con người đều ích kỷ như nhau

Vết thương nào mà chẳng thấy quặn đau
Đừng chưa xót rồi nghẹn ngào thêm nữa
Hãy đứng lên lấy mình làm điểm tựa
Tự thắp bùng lại ngọn lửa con tim

Dẫu cuộc đời có nghiệt đến đau
Tác giả: Tùng Trần

Dẫu cuộc đời có nghiệt ngã đến đâu
Phải vượt qua những ưu sầu ai nhé
Để biết rằng bản thân mình mạnh mẽ
Nếu bền lòng ắt sẽ có thành công

Dẫu cuộc đời đầy mưa bão gió giông
Hay niềm đau chất chồng đi chăng nữa
Cũng đừng để mi chan dòng lệ ứa
Lấy kiêng cường làm chổ dựa tương lai

Dẫu cuộc đời mang trao tặng đắng cay
Hoặc lòng người đổi thay màu đen bạc
Đâu cần gì phải gượng cười chưa chác
Rồi đau buồn sống lạnh nhạt thờ ơ

Dẫu cuộc đời không trọn vẹn ước mơ
Hay đẹp như những vần thơ lãng mạn
Khi niềm đau vượt qua tầm giới hạn
Phải chôn vùi thứ chẳng đáng nâng niu

Dẫu cuộc đời có hoang vắng đìu hiu
Nhưng lối đi không quá nhiều bế tắt
Lấy niềm vui thế thay dòng nước mắt
Sau hạ vàng trời ắt sẽ mưa ngâu

Dẫu cuộc đời có nghiệt ngã đến đâu.

Đừng bỏ cuộc
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Trời sinh mỗi kiếp con người
Là sinh thêm lắm khóc cười thế nhân
Vì đâu ta nhọc tấm thân
Oằn vai nặng gánh oán ân chất chồng
Kẻ sinh đã sẵn mình rồng
Người sinh nô bộc, kẻ dòng chân tu…

Hồng trần dẫu kiếp phù du
Đức năng thắng số, thiện, u do mình
Dù oan trái một chữ tình
Hay là mất mát bóng hình người thân
Đứng lên mà nhẹ bước chân
Vội chi bỏ cuộc cho thân héo tàn

Ngoài kia lắm kẻ nghèo nàn
Bò lăn bò lóc trên đàng ăn xin
Ngoài kia lắm kẻ hóa điên
Vẫn vui vẫn sống tự tin với đời
Ta đây sao phải oán trời
Trách mình phận bạc, nhiều lời thở than?

Cuộc đời có được bình an
Vốn là ta đã giàu sang lắm rồi
Tứ chi có đủ thân người
Là ta may mắn gấp mười lần ai
Lục căn…Mắt, mũi, lưỡi, tai…
Ta còn nguyên vẹn, hỏi ai sánh bằng?

Dù cho đau khổ trăm đằng
Đời không nếm trải, hỏi rằng có vui?
Đừng bao giờ nghĩ buông xuôi
Thời gian là thuốc chữa nguôi nỗi buồn…
Đời người như một vở tuồng
Sướng vui, đau khổ, lẽ thường nhân gian…

Nghèo hèn hay dẫu cao sang
Tâm mình chế ngự là đang rất giàu
Khó khăn gian khổ dãi dầu
Đứng lên ta ngẩng cao đầu mà đi
Cõi trần tử biệt sinh, ly…
Xin đừng bỏ cuộc…Sầu bi…Kiếp người !!

Đừng nản lòng
Tác giả: Tùng Trần

Đừng nản lòng vì cuộc sống chông chênh
Vì hạnh phúc là do mình tự tạo
Phải trải qua những tháng ngày giông bão
Mới thấy cần chốn nương náo bình yên

Đừng nản lòng khi phận số truân chuyên
Hãy xua hết mọi ưu phiền khổ ải
Theo gió mây về cuối trời xa mãi
Rồi ngước nhìn mạnh bước đến tương lai

Đừng nản lòng ôm ấp nỗi đắng cay
Nếu chỉ vì người đổi thay lòng dạ
Chuyện hợp tan do an bài tạo hoá
Luyến lưu nhiều cũng chả được gì đâu

Đừng nản lòng kẻo mi rớt mưa ngâu
Bởi dòng đời là bể dâu thử thách
Nên hãy thôi chớ giận hờn oán trách
Miễn sao mình sống trong sạch thanh tao

Đừng nản lòng quên mọi sự khổ đau
Đem chôn hết tất cả vào dĩ vãng
Sau mưa giông nhất định trời lại sáng
Đừng nản lòng hãy mạnh dạng nha ai.

Mạnh mẽ lên em
Tác giả: Tùng Trần

Mạnh mẽ lên để vượt qua sóng gió
Muốn sinh tồn cần phải có lòng tin
Chẳng ai thương bằng chính bản thân mình
Đôi khi sống quá chân tình là dại

Đừng sợ sệt khi một lần vấp phải
Cho mắt buồn rơi vãi giọt mưa sa
Bởi xưa nay mang thân phận đàn bà
Luôn hứng chịu xót xa và cay đắng

Mạnh mẽ lên vì cuộc đời rất ngắn
Đớn đau thêm thì cũng chẳng được gì
Chuyện đã rồi thôi hãy cố quên đi
Kẻo thời gian làm xuân thì dang dỡ

Đáng hay không để nghẽn làn hơi thở
Mãi chạnh lòng nức nở mấy ai hay
Có những điều phải học cách buông tay
Để tự mình vươn vai mà bước tiếp

Mạnh mẽ lên vì đời còn tươi đẹp
Mở tấm lòng đừng tự ép bản thân
Rồi thời gian sẽ thắm thoát trôi dần
Muốn bình yên thì cần nên mạnh mẽ.

Thơ Mạnh Mẽ Lên Tôi Ơi Đầy Cảm Xúc

Sưu tầm chùm Thơ Mạnh Mẽ Lên Tôi Ơi Đầy Cảm Xúc gửi đến bạn đọc của Thohay.vn. Mong bạn hãy kiên cường vượt qua những thử thách trong cuộc sống để hướng đến tương lai tốt đẹp hơn.

Mạnh mẽ lên tôi ơi đừng tuyệt vọng
Tác giả: Tùng Trần

Mạnh mẽ lên tôi ơi đừng tuyệt vọng
Buồn làm gì chỉ uổng phí hoài công
Đời còn dài..đường rộng lớn mênh mông
Vấn vươn chi thứ không còn tồn tại

Buông bỏ hết và bắt đầu làm lại
Cuộc đời này đâu phải có riêng ta
Còn nhiều người trong bão tố phong ba
Nên hãy lấy đó là niềm an ủi

Đừng buồn vì một đống tro tàn lụi
Để tâm hồn đeo mãi nỗi chơi vơi
Nhớ hay quên thì cũng đã qua rồi
Nếu có thể hãy cười lên tôi ạ

Dù đó là một nụ cười giả lã
Vẫn còn hơn buồn bã đúng không nào
Cho lối đời chân bước chẳng chênh chao
Đi tìm lại chút sắc màu cuộc sống

Mạnh mẽ lên tôi ơi đừng tuyệt vọng.

Hãy đứng lên
Tác giả: Tùng Trần

Hãy đứng lên và bước về phía trước
Đừng yếu mềm như thế có được không
Chỉ cần ta bền chí chẳng sờn lòng
Thì xá chi trời bão bùng mưa gió

Hãy đứng lên sau mỗi lần vấp ngã
Để bản thân biết mình đã trưởng thành
Muốn cuộc đời tựa chiếc lá non xanh
Phải miệt mài đấu tranh cho lí tưởng

Hãy đứng lên dẫu niềm đau ngất ngưỡng
Gạt nỗi buồn và hướng đến tương lai
Là con người đều nếm trải đắng cay
Thì cớ sao ngập ngừng và e ngại

Hãy đứng lên sau mỗi lần thất bại
Sống trên đời có dại mới lớn khôn
Xót xa chi cho héo hắt tâm hồn
Sao không thử vùi chôn vào quên lãng

Hãy đứng lên khi xuân thì chưa cạn
Ngã một lần có đáng phải quay lưng
Dẫu thời gian khắc ghi chữ đã từng
Nhưng nó làm bước chân càng mạnh mẽ

Hãy đứng lên nở nụ cười ai nhé
Bởi cuộc đời tuổi trẻ một lần thôi.

Nếu mai đây trên dường đời vạn lối
Tác giả: Tùng Trần

Nếu mai đây trên đường đời vạn lối
Thấy mệt nhoài mỏi gối bước phong sương
Nhớ nha ai..thật mạnh mẽ kiêng cường
Xem mọi thứ thật bình thường đơn giản

Đừng khóc than cho lệ mình khô cạn
Thả tâm hồn tựa như áng mây trôi
Bởi trót sanh tồn tại ở cõi đời
Là con người đều một lần như vậy

Hãy đương đầu đừng gượng cười che đậy
Cứ an nhàn như ngọn cỏ nhành cây
Cho xác thân không héo hắt hao gầy
Rồi tuổi xanh theo tháng ngày lướt vội

Biết sửa sai những gì là lầm lỗi
Vì cuộc đời cơ hội chẳng nhiều đâu
Hà cớ chi phải sống quá cơ cầu
Hạnh phúc là khi bắt đầu làm lại

Bởi niềm vui sẽ xa rời mãi mãi
Không dành chi kẻ sợ hãi yếu mềm
Sống thật thà bằng tất cả con tim
Thì đâu phải ôm nỗi niềm trăm mối

Nếu mai đây trên đường đời vạn lối

Nếu có thể
Tác giả: Tùng Trần

Này cô gái thôi đừng buồn nữa nhé
Hãy kiêng cường và mạnh mẽ vượt qua
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ phôi pha
Theo thời gian chỉ còn là hồi ức

Buông bỏ hết để sống cùng hiện thực
Nhớ làm gì cho đau nhứt tâm can
Bởi dòng đời đầy ắp những trái ngang
Mãi xốn xang sẽ lỡ làng xuân sắc

Phải tự mình lau khô dòng nước mắt
Biết nhận ra chưa muộn khi bắt đầu
Ai tại tồn không nếm một lần đau
Thì cớ sao phải nghẹn ngào cay đắng

Sau bão giông trời hết mưa sẽ nắng
Luôn dặn lòng phải cố gắng đổi thay
Gom nỗi buồn xoá sạch hết từ đây
Cho bản thân đuợc tháng ngày yên ả

Nếu có thể hãy cười vui rộn rã
Đời không hề hoàn hảo cả đâu em.

Dù đời có trọn vẹn hay không
Tác giả: Tùng Trần

Dù cuộc đời có trọn vẹn hay không
Gắng vương lên đừng bao giờ ngã gục
Hãy quan tâm bản thân mình một chút
Đến một ngày hạnh phúc cũng về thôi.

Khóc làm gì cho trĩu nặng bờ môi
Khi phía trước cuộc đời còn dài rộng
Đâu phải cứ mỗi lần thất vọng
Là ép mình phải sống với thương đau.

Cuộc đời người tồn tại có là bao
Ôm ấp chi vào lòng hoài niệm cũ
Nếu khóc than đến khi nào mới đủ
Cho tâm hồn thêm hé rũ xót xa.

Có những điều phải biết tự bước qua
Buông nỗi đau mới tìm ra nối thoát
Còn cứ để cho mi gầy đẫm ướt
Sẽ biến mình dần nhu nhược ai ơi.

Thay vì để quặn thắt trái tim côi
Sao ta không nở nụ cười thay thế
Dù biết rằng điều đó là không dễ
Như sông nguồn có lúc phải đục trong.

Thà tôi chọn cho mình con đường khác
Tác giả: Tùng Trần

Thà tôi chọn cho mình con đường khác
Để chôn vùi những mất mát đã qua
Bổng giật mình khi năm tháng phôi pha
Mới thấy rằng xót xa là quá đủ

Từ bây giờ tôi sẽ luôn tự nhủ
Chẳng mong chờ hay ấp ủ gì thêm
Miễn làm sao cuộc sống được êm đềm
Chẳng riêng mang ôm nỗi niềm trăm mối

Để trái tim cứ tỉ tê mòn mõi
Có dại khờ và ngốc lắm không tôi
Đau bấy nhiêu như thế đã đủ rồi
Giờ cũng nên bắt đầu niềm vui mới

Phải mở lòng tự cho mình cơ hội
Không vội vàng bước trên lối mòn xưa
Cho mắt sầu thôi rơi vãi giọt mưa
Xem đôi chân như chưa hề vấp phải

Khi đứng lên và bắt đầu làm lại
Tôi biết rằng nào phải chuyện giản đơn
Nhưng mãi ôm hoài niệm để giận hờn
Tựa bèo mây cứ dập vờn trôi dạt

Thà tôi chọn cho mình con đường khác.

Đừng bỏ lỡ các bài ☀️ Thơ Về Sự Cố Gắng Lên Tôi Ơi☀️ Bên Cạnh Bài Thơ Buồn Về Bản Thân

Viết một bình luận