Bài Thơ Gánh Mẹ ❤️️ Nội Dung, Ý Nghĩa, Cảm Nhận ✅ Thohay.vn Chia Sẽ Bài Thơ Nói Về Công Ơn Của Mẹ Đã Hy Sinh Dành Cho Con Cái Hay Nhất.
NỘI DUNG CHÍNH
Nội Dung Bài Thơ Gánh Mẹ
Bài thơ: Gánh mẹ
Tác giả: Trương Minh Nhật
Cho con gánh mẹ một lần
Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con
Cho con gánh mẹ đầu non
Cả lòng mẹ đã sắt son biển trời
Ngày xưa mẹ gánh…À..Ơi !..
Con xin gánh lại những lời mẹ ru
Đường đời sương gió mịt mù
Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan
Để con gánh mẹ đừng can
Sợ khi mẹ mất.. Muộn màng gánh ai
Cho con gánh cả tháng dài
Gánh qua năm rộng những ngày đắng cay
Cho con gánh cả đôi vai
Thân cò lặn lội sớm mai.. Vai gầy
Mẹ già lá sắp xa cây
Lỡ đâu mẹ mất tội này gánh sao
Mẹ ơi ! Sóng biển dạt dào
Con sao gánh hết gian lao một đời
Bông Hồng cài áo có nơi
Đâu bằng Bông Hiếu..Giữa trời bao la
Cho con gánh lại mẹ già
Để sau người gánh chính là con..Con
Còn trời còn nước còn non
Con xin gánh mẹ..Cho tròn phận con .
Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️ Bài Thơ Mẹ Tôi [Lộc Tịnh] ️ ❤️️ Nội Dung Bài Thơ, Ý Nghĩa, Phân Tích
Ý Nghĩa Bài Thơ Gánh Mẹ
Bài thơ thể hiện tình cảm sâu sắc của mẹ dành cho con cái; những gánh nặng, hy sinh mà người mẹ đã phải trải qua. Qua đó, cũng là tiếng lòng yêu thương, sự biết ơn của của những người con gửi đến mẹ của mình.
Những Cảm Nhận Bài Thơ Gánh Mẹ Hay Nhất
Cảm nhận về bài thơ gánh mẹ mà Thohay.vn muốn chia sẽ tới các bạn
Cảm Nhận Bài Thơ Gánh Mẹ Xuất Sắc
Nói về Mẹ, không có từ ngữ nào có thể tả được hết vẻ đẹp và sự hy sinh, tình cảm yêu thương của mẹ giành cho các con của mình. Đã có biết bao bài thơ, bài văn viết về mẹ, nói lên những sự hy sinh cao cả của tình mẫu tử nhưng có rất ít bài nói về sự báo đáp của con với mẹ. “Gánh mẹ” của Trương Minh Nhật là một bài thơ thay vì quá đề cao công lao của mẹ thì đã hướng người đọc vào việc báo đáp công ơn của mẹ.
Điệp từ “Cho con gánh” đã lặp lại năm lần trong toàn bộ bài thơ. Lý do có câu nói đó là vì Mẹ đã cả đời gánh con. Không chỉ tần tảo nuôi con khôn lớn, không chỉ là ngọn núi vững chắc cho con dựa vào, không chỉ là những câu hát ru đưa con vào yên bình, Mẹ đã hy sinh vì con rất nhiều. Mẹ không phải là một danh từ riêng nhưng luôn được viết hoa một cách trang trọng dù đứng đầu câu, giữa câu hay cuối câu.
Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con
……………
Đường đời sương gió mịt mù
Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan
………….
Thân cò lặn lội sớm mai thân gầy
Những câu thơ tuy với từ ngữ đơn giản nhưng đã miêu tả được những công lao to lớn của mẹ. Cả cuộc đời mẹ chỉ có con là trọng tâm. Mẹ gánh con cả cuộc đời, bất chấp gian nan, sương gió cuộc đời, lặn lội sớm mai. Người xưa thường nói “Một mẹ có thể nuôi được mười con nhưng mười con chưa chắc đã nuôi được một mẹ” quả đúng như vậy. Dù có sống hơn mẹ nửa đời người nhưng con cái chưa chắc đã báo hiếu hết được công lao cho mẹ.
Cho con gánh Mẹ một lần
Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con
Cho con gánh Mẹ đầu non
Cả lòng Mẹ đã sắt son biển trời
Ngày xưa Mẹ gánh à ơi
Cho con gánh lại những lời Mẹ ru
……………
Cho con gánh cả tháng dài
Gánh qua năm rộng những ngày đắng cay
Cho con gánh cả đôi vai
Thân cò lặn lội sớm mai thân gầy
Năm cặp câu thơ với điệp cấu trúc “Cho con gánh” đã thể hiện được hết công ơn muốn báo đáp mẹ của con. Tuy nhiên:
Mẹ ơi sóng biển dạt dào
Con sao gánh hết công lao một đời.
Công ơn của mẹ nặng như núi, nhiều như song biển dạt dào không bao giờ hết. Công ơn nuôi dưỡng sinh thành của mẹ nặng quá con không thể gánh hết nổi dù là cả cuộc đời. Thế mới thấy nửa cuộc đời mẹ đã không thể sống cho bản thân mình mà chỉ sống vì con cái, vì hạnh phúc của con.
Để con gánh… Mẹ đừng can
Sợ khi Mẹ mất… muộn màng gánh ai?
……………
Mẹ già… lá sắp xa cây
Lỡ đâu Mẹ mất… tội này gánh sao
Dù biết là quy luật cuộc sống nhưng mấy ai chịu được nỗi đau mất mẹ. Muốn báo đáp công ơn mẹ nhưng sợ mẹ can, sợ mẹ không sống được đến lúc mình có thể báo hiếu, sợ không báo hiếu kịp và vẫn sợ nhất là mất mẹ.
Công ơn của cha mẹ như núi cao biển rộng. Bài thơ “Gánh mẹ” chính là một thông điệp mà tác giả muốn gửi đến tất cả mọi người, những người còn mẹ. Hãy tranh thủ khoảng thời gian này, báo hiếu cha mẹ một cách tử tế để sau này hối hận cũng không kịp.
Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️Bài Thơ Dáng Mẹ [Nguyễn Hữu Ninh] ️ ❤️️ Ý Nghĩa, Cảm Nhận
Cảm Nhận Bài Thơ Gánh Mẹ Ngắn Hay
Từ “Mẹ” trong bài được viết hoa, điệp nhiều lần, tỏ rõ thái độ kính trọng và ngợi ca. Ngay lời đề từ của bài đã có ý nghĩa tạo tâm thế, hướng người đọc vào ân tình của mẹ và việc báo đáp ân nghĩa với đấng sinh thành. Trong thực tế cuộc sống, nhất là ở thế kỷ XX về trước, khá nhiều người mẹ lao động gánh con trong quá trình đi làm đồng, đi chợ hay di chuyển trong nhiều hoạt động khác.
Đứa trẻ được mẹ gánh một bên quang – bên kia là đồ đạc hay anh chị em khác – cũng đều thích thú. Vì thế, phần mở đầu tác giả viết: “Cho con gánh Mẹ một lần/ Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con/ Cho con gánh Mẹ đầu non/ Cả lòng Mẹ đã sắt son biển trời”. Chân dung người mẹ được tái hiện thật cảm động qua hình ảnh. “Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con”.
Tấm lòng “biển trời” tràn đầy tình yêu và sự bao dung rộng lớn, tình cảm “sắt son” trước sau như nhất của mẹ với cha, với các con đã in sâu trong lòng con. Nghệ thuật đối ngẫu “Cho con gánh mẹ một lần” và “Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con” cùng thủ pháp nghệ thuật đảo từ ở đây đã nhấn mạnh tấm lòng trân quý và biết ơn mẹ vô hạn của chủ thể trữ tình.
Tiếp đó là dòng cảm xúc hoài niệm về lời mẹ ru cùng với cuộc đời gian truân của mẹ: “Ngày xưa Mẹ gánh à ơi/ Cho con gánh lại những lời Mẹ ru/ Đường đời sương gió mịt mù/ Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan”. Đây là những câu thơ hay nhất trong bài nói lên mong ước của mẹ: Để những đứa con mình được no đủ, vui sướng, hạnh phúc, mẹ đã không từ khó khăn, công sức hay gian lao vất vả.
Câu thơ ghi nhận và ngợi ca thật hàm súc đức hy sinh vô bờ của mẹ. Bởi thế nên chủ thể khao khát: “Để con gánh… Mẹ đừng can/ Sợ khi Mẹ mất… muộn màng gánh ai?”.
Nghệ thuật sáng tạo trong cách ngắt nhịp lẻ 3/3 cùng với dấu chấm lửng giữa các câu thơ trên đã gián tiếp nói lên mẹ lúc nào cũng thương lo cho con, cho dù lúc này vất vả và thời gian khiến mẹ đã già yếu. Nếu không sớm nhận ra công đức biển trời của mẹ để đáp đền, ứng xử cho phải đạo làm con thì sẽ phải hối hận.
Ở phần thơ tiếp, vận dụng thành ngữ, và những hình ảnh quen thuộc trong ca dao, nhân vật trữ tình khao khát được “gánh mẹ” qua thời gian “tháng dài”, qua không gian “năm rộng” để tỏ lòng tri ân với người mẹ từng một nắng hai sương “Thân cò lặn lội sớm mai thân gầy”. Bài thơ kết thúc bằng tiếng gọi “Mẹ ơi” tha thiết, nặng sâu tình mẫu tử, thêm một lần nữa tác giả dùng ẩn dụ “sóng biển dạt dào” để nói về sự vô hạn của tình mẹ: “Mẹ ơi sóng biển dạt dào/ Con sao gánh hết công lao một đời”.
Tác giả khẳng định: Con dù đền đáp bao nhiêu cũng không thể tương xứng được cả cuộc đời mẹ đã yêu thương, đã sống, đã làm vì các con và gia đình. Trong bài, nhà thơ sử dụng đa dạng các thủ pháp nghệ thuật, nhiều điệp từ “gánh” (13 lần), “gánh Mẹ” (5 lần), “Mẹ” (11 lần), “con” (9 lần), mật độ dày đặc các từ láy (tảo tần, sắt son, mịt mù, à ơi, gian nan, muộn màng, lặn lội, dạt dào) khiến cho lời thơ càng da diết, sâu lắng, thấm vào con tim, khối óc người nghe.