Bài Thơ Lời Cha Dặn Con Hay Nhất [Chùm Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ]

Bài Thơ Lời Cha Dặn Con Hay Nhất ❤️️50+ Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ, Cha Mẹ Dặn Con, Bài Thơ Dạy Con ✅ Những Vần Thơ Bố Mẹ Khuyên Dạy Là Hành Trang, Điểm Tựa Vững Chắc Chỉ Lối Giúp Con Vững Bước Trên Đường Đời.

Bài Thơ Lời Cha Dặn Hay Nhất

Bài thơ lời cha dặn !
Tác giả: Ngọc Nghĩa

Có vài điều, Cha muốn nói với con…
Khi Cha còn bên người con bé nhỏ!
Kẻo sau này… trên đường đời đây đó…
Con cậy ai khi giông gió quanh mình.

Làm việc gì… cũng phải có lòng tin.
Là con đã, thành công được một nửa…
Cố tìm đúng… cho mình một chỗ dựa.
Nếu tìm sai, sẽ ân hận một đời.

Mạnh mẽ lên, đừng để nước mắt rơi!
Đừng oán trách… hãy coi là số phận,
Con thân yêu con cũng đừng nên hận.
Chuyện rủi may, ai cũng gặp trong đời.

Mình là mình… đừng đánh mất con ơi!
Sống phải có niềm tin vào cuộc sống…
Rồi ngày kia, trong một chiều gió lộng,
Con mỉm cười… vì những tháng năm qua.

Hạnh Phúc đó, đâu phải ở đâu xa…
Là tất cả những gì con đang có.
Con cố giữ… nâng niu trân trọng nó!
Bởi ngoài kia biết bao kẻ thèm thuồng.

Điều cuối cùng… Cha cũng phải nói luôn…
Nâng lên được, con phải bỏ xuống được!
Bình tĩnh sống và hãy luôn mơ ước…
Trao yêu thương hạnh phúc tự đong đầy.

Ngoài bài thơ lời cha dặn, thohay.vn tặng bạn bài thơ nổi tiếng 👉 Bài Thơ Dặn Con của Trần Nhuận Minh

Thơ Vu Lan Báo Hiếu

Bài Thơ Lời Cha Dặn Con

Bài thơ lời cha dặn con
Tác giả: Nguyên Thạch

Cha dặn chúng con, mai khôn lớn chớ quên niềm căm hận
Giặc giết cha trên tuyến trận xung phong
Mẹ ơi, xác cha nát tan, khiến chúng con đau nhói cả lòng
Nhưng hãnh diện vì có người cha đã góp công giữ nước.

Nếu đêm nay mẹ về có hỏi
Cha đâu rồi, con nói làm sao?
Hãy ngẩng mặt lên chớ than khóc nghẹn ngào
Và cứ nói, cha xông vào chiến trận.

Biển đảo quê hương, giặc tràn vào xâm lấn
Cha dấn thân, dẫu chỉ phận thất phu
Cha nói rằng thà chết dưới lằn đạn quân thù
Hơn là chết mà ngàn thu ôm hận.

Cha cũng dặn nếu hy sinh trong chiến trận
Mẹ đừng buồn, cũng đừng giận cha con
Mà hãy thay cha giáo dục lớp tuổi son
Mai khôn lớn vì nước non mà dựng chí.

Cha dặn mẹ tuy tiếc thương nhưng đừng ủy mị
Noi gương chồng mà dựng chí hùng anh
Nếu chỉ vì tình riêng mà quên nợ nước, cha không đành
Nguyện làm cỏ cho ngàn xanh Tổ Quốc

Xa mẹ và con, lòng đau chất ngất
Nhưng nếu ai cũng vì tình riêng thì Tổ Quốc sẽ ra sao?
Khi ra đi, cha quyến luyến nghẹn ngào
Nhưng cố giấu niềm đau, cha xông trận.

Cha dặn chúng con, mai khôn lớn chớ quên niềm căm hận
Giặc giết cha trên tuyến trận xung phong
Mẹ ơi, xác cha nát tan, khiến chúng con đau nhói cả lòng
Nhưng hãnh diện vì có người cha đã góp công giữ nước.

Ngoài bài thơ lời cha dặn con, xem thêm bài thơ ý nghĩa 👉 Chùm Thơ Nuôi Con Mới Biết Lòng Cha Mẹ

Thơ Vu Lan Báo Hiếu

Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ

Gửi đến bạn bài thơ nhớ lời cha mẹ của tác giả như lời dặn nhủ công ơn cha mẹ to lớn biển trời, không có gì có thể đong đếm được cũng chính vì vậy nhắc nhở chúng ta luôn phải biết yêu thương, trân trọng cha mẹ mình.

Nhớ lời mẹ cha
Tác giả: Phan Thanh Tùng

Mẹ là biển cả thênh thang
Cha là ngọn núi cao sang giữa đời
Cho con cuộc sống tuyệt vời
Với bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơ
Cho con chấp cánh bay vào tương lai
Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy
Sớm hôm vất vã hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầm
Sa vào cạm bẫy thăng trầm thế gian
Dòng đời sóng gió miên man
Con yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư không
Chỉ là một chút phấn hồng mà thôi
Làm người bể khổ đơn côi
Nên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đời
Con xin ghi khắc những lời mẹ cha
Sống luôn mang những thật thà
Yêu người yêu bạn mới là chính nhân.

Bên cạnh Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ, Tặng bạn Chùm ❤️️Thơ Vu Lan Báo Hiếu Cha Mẹ ❤️️ 150+ Bài Hay, Ý Nghĩa Nhất

Thơ Vu Lan Báo Hiếu

Bài Thơ Cha Mẹ Dặn Con

Chỉ những ai đã làm cha, làm mẹ mới hiểu hết được những cảm xúc trăn trở, những lo lắng khi con bước vào đời hay khi con bước qua một trang mới, cha mẹ chỉ muốn con mình được an yên, hạnh phúc. Dưới đây, là những bài thơ cha mẹ dặn con mà các con cần phải nhớ để ba mẹ yên tâm.

Lời khuyên cho con gái
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Là con gái hãy ngoan hiền con nhé
Xinh xắn dịu dàng kính mẹ thương cha
Là con gái hãy như một đoá hoa
Sắc và hương mãi quyện hoà thơm ngát

Hôm sớm tới trường học hành ca hát
Con hãy vô tư sinh hoạt vui chơi
Cười thật tươi và duyên dáng yêu đời
Lúc còn bé hãy nghe lời mẹ dạy

Khi lớn lên giữa dòng đời xô đẩy
Phải tránh xa những cạm bẫy giăng giăng
Cuộc sống xô bồ lẫn lộn đục trong
Sống làm sao cho tấm lòng thanh thản

Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn
Sống chân tình với bè bạn quanh ta
Giản dị thôi con cứ sống chan hoà
Đừng cao ngạo đừng kiêu sa hợm hĩnh

Trước khó khăn cứ an nhiên bình tĩnh
Hãy tự tin ở nơi chính bản thân
Sau mùa đông là sẽ tới mùa xuân
Con nhớ nhé con gái cần tứ đức

Tấm lòng vàng quý hơn đồ trang sức
Con gái phải cần hết mực đoan trang
Đường tương lai phía trước rộng thênh thang
Chọn đúng hướng sẽ an nhàn hạnh phúc.

Mẹ dặn con
Sưu tầm

Mẹ dạy
Con đừng nên suy nghĩ nhiều về chỗ đứng
Nên suy nghĩ về cách đứng thế nào
Đứng thẳng người chỗ thấp thành cao
Đứng khom lưng trên cao thành thấp!

Biết sống đủ luôn thấy mình hạnh phúc
Sống tham lam giàu có hoá ra nghèo
Con đừng làm cái bóng ăn theo
Biết gieo cấy để vui ngày gặt hái!

Đời là biển khổ con đừng ái ngại
Phải vươn lên để biết làm người
Hạnh phúc ở đời tỉ số những buồn vui
Phải cóp nhặt những niềm vui nhỏ nhất!

Vui thanh thản là niềm vui có thật
Vui hư danh là trò ảo ở đời
Một kiếp người ngắn lắm con ơi
Biết sống đẹp là điều không phải dễ!

Lời dạy con
Tác giả: Trúc Thanh

Con có biết đời không như giấc mộng
Nhiều vui buồn quanh cuộc sống chúng ta
Con thấy không các em nhỏ không nhà
Và nhiều lắm các cụ già đơn độc

Vì nghèo khó chưa một lần đi học
Theo mẹ cha lăn lóc giữa chợ đời
Con đủ đầy sao thấu được con ơi
Nên mẹ dạy mấy lời mong con hiểu

Khi vật lạ, món ngon mình không thiếu
Thì ăn xài phải liệu trước lo sau
Ai cũng ham có cuộc sống sang giàu
Chứ đâu muốn rơi vào nơi khốn khổ

Con may mắn được mẹ cha dạy dỗ
Tính khoan dung đức độ học làm đầu
Làm việc gì phải trọn vẹn trước sau
Khi đối thoại nên tròn câu minh bạch

Lỗi người khác đừng móc moi quở trách
Với bạn bè phải học cách thứ tha
Với anh em giữ hai chữ thuận hòa
Nên lễ phép với người già quen, lạ

Sống chân thật không học điều dối trá
Biết ăn năn nếu đã trót lạc lầm
Lòng thương người, mến vật ấy từ tâm
Lời mẹ dạy ươm mầm tương lai đẹp

Hãy nghe mẹ dù chỉ là gượng ép
Học cho quen nề nếp tự bây giờ
Học thương người đơn độc kẻ bơ vơ
Biết san sẻ đừng chờ ai nhắc nhở

Con có thấy nơi đầu đường xó chợ
Kẻ lang thang cơ nhỡ sống không nhà
Vì cảnh nghèo phải xa mẹ xa cha
Đêm đỡ giấc sương nhòa trên áo cũ

Con may mắn sống cuộc đời đầy đủ
Khi bao người phải chịu cảnh khó khăn
Sáng trưa chiều con bưng bát cơm ăn
Khi cha mẹ phải nhọc nhằn tần tảo

Con yêu ạ… Ngồi sát đây mẹ bảo
Này manh quần tấm áo mặc hôm nay
Người thợ kia đổ công sức đêm ngày
Chứ đâu phải tự nhiên mà có được

Trong cuộc sống ai cũng từng mơ ước
Tương lai mình chỉ một bước lên mây
Nhưng con à…nền móng chẳng khéo xây
Thì chỗ đứng sau này e khó vững

Lúc còn bé mới tập ngồi, tập đứng
Mẹ dạy con chập chững bước đầu đời
Dạy con bằng những câu hát à ơi
Nay dốc hết những lời từ tim mẹ.

Ngoài Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ, Chia sẽ bạn 😍Thơ Về Cha Mẹ Hay 😍Chùm 2 Câu Thơ Ngắn Nổi Tiếng Nhất

Thơ Về Cha Mẹ

Những Bài Thơ Dạy Con Hay Nhất

Tuyển tập Những Bài Thơ Dạy Con Hay Nhất mà thohay.vn chia sẽ đến bạn, những vần thơ như là những băn khoăn, lo lắng và những lời răn dạy mà cha mẹ muốn gửi đến con cái mà bạn cần phải nhớ để xem đó như là một hành trang khi bước vào đời.

Dặn Con
Tác giả: Việt Anhlc

Cha mẹ vất vả thành quen
Nhọc nhằn gồng gánh lo toan gia đình
Các con gắng học thông minh
Sống sao vuông nghĩa,tròn tình trước sau.
Những lời mẹ dặn nông sâu
Bởi vì trong mẹ lo âu quá nhiều
Bây giờ xã hội bao nhiêu
Cạm bẫy,cám dỗ muôn điều bủa vây.
Mong là cuộc sống mai đây
Các con của mẹ có ngày thành công
Công cha sức mẹ vun trồng
Con ơi! đừng có chơi ngông đua đòi.
Đừng than phận số thiệt thòi
Thua bè,kém bạn nhớ lời mẹ nha
Thế gian còn lắm nhiều là…
Những người khốn khó mẹ cha không còn.
Còn bao đứa trẻ thiếu cơm
Ngô,khoai,mì sắn trừ cơn đói lòng
Thấy người như vậy mẹ mong
Con đừng ngạo nghễ và không chê cười.
Mai sau khôn lớn thành người
Tiếng cha,lời mẹ muôn đời đừng quên
Anh em tình nghĩa vững bền
Keo sơn,gắn bó mẹ thêm vui lòng.

Lời mẹ dặn con gái
Tác giả: Sở Lưu Hương

Con ơi ! mẹ dặn con này
Làm dâu là phải thế này biết chưa
Chồng bảo thì phải dạ thưa
Công việc nội trợ phải vừa thời gian
Giàu sang hay sống cơ hàn
Phải luôn gắn bó kim lang với chồng
Phải luôn hiếu thảo biết không
Mẹ ruột cũng giống mẹ chồng mà thôi
Một khi xuất giá đi rồi
Ức oan cũng phải ngậm cười mà vui
Họ hàng làng xóm tới lui
Nhớ giữ đức hạnh tránh lời dèm pha
Quán xuyến mọi việc trong nhà
Chăm nom con cái hài hòa dưới trên
Cờ bạc,trai gái chớ nên
Miệng mồm bép xép không bền được đâu
Lời mẹ con nhớ khắc sâu
Giữ cho mái ấm bền lâu con à
Những việc mẹ đã trải qua
Lấy làm bài học để mà dặn con
Sau này con cái kết hôn
Con sẽ giống mẹ dạy con bây giờ
Cuộc sống chẳng giống như mơ
Nên đừng dựa dẫm trông chờ vào ai
Hãy tự quyết định tương lai
Vợ chồng chung sức tương lai sẽ giàu
Giờ thì con đã qua cầu
Đừng quên con nhé những câu nói này
Công,dung,ngôn,hạnh thẳng ngay
Sống tròn đạo nghĩa dâu hay vợ hiền
Để cha,mẹ sống bình yên
Thông gia vui vẻ rể hiền dâu ngoan.

Dặn Con
Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Tiễn con đi học xa nhà
Bao nhiêu lo lắng khiến cha rối bời
Mong con học giỏi, vâng lời
Mẹ cha đã dặn chớ rời nghe con.

Tuổi ăn, tuổi học, tuổi non
Ra nơi xứ lạ tự con vào đời
Chớ gần những chỗ ăn chơi
Tránh xa cám dỗ lả lơi chào mời.

Một mùa đông trước xa rồi
Cũng năm mười bảy bồi hồi cha đi
Bây giờ lại cảnh chia ly
Chim non đủ cánh bay đi, lẽ đời.

Thế là con đã xa rời
Để cho cha mẹ một trời nhớ thương
Thế là con đã lên đường
Một tối chủ nhật phố phường buồn tênh./.

Thơ Dạy Con Trai

Chùm thơ dạy con trai bên dưới như là nỗi lòng của cha mẹ, bố mẹ chỉ hi vọng con hiểu và luôn mạnh mẽ, sống thật vui vẻ con nhé.

Lời cha dặn con trai
Tác giả: Sở Lưu Hương

Sinh ra làm kiếp đàn bà
Sống trong sung sướng cũng là khổ hơn
Mệt lắm những lúc sinh con
Mang thai chín tháng lại còn nọ kia
Công việc tình cảm phân chia
Nhiều khi ấm ức đầm đìa lệ rơi
Phụ nữ khổ lắm con ơi
Thế nên con phải nghe lời của cha
Yêu đương thì phải thật thà
Cưới về cũng phải mặn mà chăm nom
Đừng gây ra chuyện dỗi hờn
Đi chơi bỏ vợ cô đơn một mình
Đàn ông trụ cột gia đình
Phải yêu thương lấy vợ mình bít chưa
Đừng có sớm nắng chiều mưa
Chán cơm thèm phở dây dưa gái ngoài
Lời này bố dặn con trai
Gia đình bền vững tương lai mới bền
Tình cũ thôi hãy lãng quên
Gây gổ đừng nhắc đôi bên sẽ buồn
Cuộc sống nhiều lắm trải bươn
Tuổi con còn trẻ phải bươn trải nhiều
Cha dặn nhớ lấy con yêu
Đàn ông thì phải nuông chiều người ta
Sau này con cũng làm cha
Đừng để phụ nữ người ta phải buồn.

Gửi con trai
Nguồn: Xuân Quỳ

Viết cho con và mình thầm đọc
Cuộc đời lo toan âm thầm chắt lọc
Hoa giấu mình, hương chỉ ngát trong đêm.

Khi buồn, thơ cũng buồn theo
Man mác hai đầu thương nhớ
Lại chợt nghĩ: con cũng buồn xa xứ
Hình ảnh quê hương canh cánh bên mình.

Cuộc kiếm tìm không bao giờ dừng lại
Tuổi trẻ phải chăng mắc nợ những chân trời
Mong con chân cứng đá mềm
Từng bước con đi có lòng mẹ nguyện cầu…

Dặn con
Sưu tầm

Mẹ xin lỗi nhé con ơi
Số mẹ bất hạnh phải rời xa con
Thương con hy vọng mỏi mòn
Được sống khỏe mạnh nuôi con trưởng thành
Ngờ đâu lá phải lìa cành
Vận số trời định mẹ đành phải xa
Con ngoan ở với ông bà
Chăm ngoan học giỏi người ta không cười
Dù cho xa cách đôi nơi
Nhưng mẹ vẫn mãi bên đời của con
Mai này con lớn, con khôn
Con nhớ giúp mẹ trả ơn ông bà
Các bạn có mẹ có cha
Thương con côi cút nghĩ mà xót xa
Bây giờ mình phải xa nhau
Con ơi ghi nhớ mấy câu dặn dò
Mẹ đi yên phận không lo
Tây phương cực lạc nương nhờ cõi tiên”.

Đừng bỏ lỡ💋 Thơ Về Cha Hay Nhất 💋 90+ Bài Thơ Về Bố, 2 Câu Thơ Về Ba ngoài Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ

Thơ Về Cha Hay

Thơ Dạy Con Gái

Tổng hợp những lời dạy của bố mẹ dạy con gái được các tác giả chuyển đổi thành thơ hay và sâu sắc bên dưới.

Thơ mẹ dặn con trước khi về nhà chồng
Tác giả: Quang Tuấn

Hôm nay con bước theo chồng
Dù cay khóe mắt nhưng lòng mẹ vui
Con đi về chốn nhà người
Không còn thoải mái như nơi nhà mình
Nào là gánh nặng mưu sinh
Nào là chăm sóc gia đình chồng con
Tuổi xuân thì cũng héo mòn
Lại còn phụng dưỡng chăm nom nhà chồng
Con à phải nhớ nghe không
Phải luôn yêu quý nhà chồng đó nha
Mẹ chồng cũng giống mẹ ta
A em chồng cũng chính là người thân
Lỡ mai cuộc sống gian truân
Vợ chồng càng phải đồng lòng vượt qua
Đôi lúc giận hờn con à
Cũng đừng cáu gắt nói ra nặng lời
Tam tòng tứ đức con ơi
Nữ công gia chánh muôn đời chồng yêu.

Dặn con
Tác giả: Hồng Giang

Ngày nào con vẫn bé con
Mà giờ con đã lớn khôn thế này
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Con ơi nhớ lấy điều này đừng quên
Cha mẹ nuôi con lớn lên
Thầy cô dạy dỗ cho con thành người
Mai sau con bước ra đời
Xin con hãy nhớ những điều cha răn :
Dịu Hiền, khiêm tốn, nhịn nhường
Dẫu gặp gian khó tìm đường vượt qua
Sau này làm dâu người ta
Con lên nhớ lấy nhà chồng yêu tiên
Trước hết phải kính người trên
Chan Hoà vui vẻ hai bên họ hàng
” vợ chồng là nghĩa tào khang”
Lúc mềm, lúc cứng, ven toàn cả hai
” chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi nhỏ lửa muôn đời không Khê”
Dẫu rằng bát đũa cũng xô
Vợ chồng nhường nhịn trong nhà ấm êm
Ra ngoài trên kính dưới nhường
Giúp người, người giúp tình thương đong đầy
Mẹ cha chẳng có bạc vàng
Cho con chỉ có tình thương tháng ngày
Con ơi nhớ lấy điều này
Sau con, cha mẹ tháng ngày dõi theo.

Bài Thơ Dạy Con Cách Lắng Nghe

Nghe và lắng nghe hoàn toàn khác biệt bạn nhé, bởi lắng nghe sẽ cung cấp cho bạn các thông tin giá trị, có những nhận thức, hiểu biết một cách sâu sắc hơn, dưới đây thohay.vn gửi đến bài thơ Dạy Con Cách Lắng Nghe dành cho bé mầm non tuy ngắn nhưng lại cực kỳ ý nghĩa mà bạn nhớ đọc và dạy cho các bé nhé.

Dạy Con Cách Lắng Nghe
Sưu tầm

Người lớn nói
Bé lắng nghe
Không ngắt lời
Không la hét
Người lớn hỏi
Bé trả lời
Thật rõ ràng
Và lễ phép.

Tiết lộ bạn 😂Thơ Lục Bát Về Gia Đình Hay Nhất 😂75 Bài Thơ Lục Bát Ngắn, Bên cạnh Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ

Thơ Lục Bát Về Gia Đình

Bài Thơ Cô Dạy Con

Đừng bỏ lỡ bài thơ Cô Dạy Con dành cho bé mầm non hay ngắn dưới đây nhé.

Cô dạy con
Tác giả: Bùi Thị Tình

Mẹ! mẹ ơi cô dạy
Bài phương tiện giao thông
Máy bay – bay đường không
Ôtô chạy đường bộ
Tàu thuyền, ca-nô đó
Chạy đường thủy mẹ ơi
Con nhớ lời cô rồi

Khi đi trên đường bộ
Nhớ đi trên vỉa hè
Khi ngồi trên tàu xe
Không thò đầu cửa sổ

Đến ngã tư đường phố
Đèn đỏ con phải dừng
Đèn vàng con chuẩn bị
Đèn xanh con mới đi
Lời cô dạy con ghi
Không bao giờ quên được

Thơ Mẹ Dạy Con

Chia sẽ đến bạn những lời răn dạy con bằng thơ một cách sâu lắng, nhẹ nhàng và chạm đến cảm xúc người đọc bên dưới.

Mẹ dạy con
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Cảm ơn Mẹ đã sinh con
Cho ngời nét mặt, cho tròn lục căn
Cảm ơn đời những khó khăn
Cho con nếm trải để tăng sức bền
Cảm ơn nghèo đói… Lênh đênh
Cho thân vất vả mà nên con người .

Này con…!

Cuộc đời dù lắm khóc, cười
Thân tâm rèn luyện cho tươi mặt mày
Giàu sang phú quý là may
Lỡ mà nghèo đói khéo rày lập thân
Sống thời đo đếm, đong cân …
Khéo tròn vun vén thì dần ấm no.

Của người không dễ ai cho
Nếu may giàu có phải lo để dành
Thế thời bớt tính đành hanh
Thủ thường an phận cho lành tấm thân
Học hành cho hết chữ “Nhân”
Làm người không dễ nên cần rèn thêm.

Chăm lo đèn sách từng đêm
Ban ngày học một, tối nên học mười
Gặp người luôn nở nụ cười
Chào trên hỏi dưới cho tươi tấm lòng
Giữ tâm như cái giếng trong
Đừng nên vấy bẩn vì đong những bùn.

Anh em hoà thuận vén vun
Mẹ Cha đối đãi phải luôn hiếu hoà
Vợ chồng tình cảm thiết tha
Sống luôn nhường nhịn sẽ là ấm êm
Thân trai không được yếu mềm
Gắng làm rường cột lo thêm nếp nhà.

Phần gái trọn đạo nho, gia
Bên chồng, bên vợ, ruột rà…hỏi han
Con cái dạy dỗ đàng hoàng
Mình làm gương sáng, con đàng noi theo
Cuộc đời duyên tốt mình gieo
Đừng gieo nghiệp xấu…mãi nghèo…nhé con…!

Mẹ dặn bé
Sưu tầm

Mẹ dặn bé
Lúc nhận quà
Phải hai tay
Đưa cho ai
Đều phải thế
Ô!Thật dễ
Có khó đâu
Hãy bảo nha
Làm thật tốt.

Mấy lời dạy con
Tác giả: Cảnh Phong

Thời gian còn mấy nữa đâu
Nhà trai họ đến rước dâu con rồi
Giờ đang vắng khách vào ngồi
Dạy con gái mẹ mấy lời tâm can
Ở nhà có mẹ bảo ban
Bao nhiêu việc nặng cũng làm phần con
Chăm từ giấc ngủ miếng ngon
Dép dày quần áo thỏi son hàng ngày
Nữ trang điện thoại cầm tay
Học hành lo lắng đủ đầy con ơi
Mẹ đang lòng dạ rối bời
Con yêu, có lớn mà người chưa khôn
Từ nay sang ở nhà bên
Con luôn khôn khéo mới êm cửa nhà
Ngoài chồng còn có mẹ cha
Có em có chị có bà cùng ông
Với em con phải cảm thông
Dù mình có đúng cũng không sỗ sàng
Lựa lời khuyên bảo nhẹ nhàng
Để em vừa quý lại càng nể hơn
Với anh chị cũng khéo khôn
Hỏi chào nhã nhặn , phép khuôn nhẹ nhàng
Chị hay xoi mói ngó ngàng
Xem em dâu có biết đàng đối nhân
Mẹ cha con phải hay gần
Luôn luôn hiếu thảo ân cần hỏi han
Việc chung cùng mẹ cha bàn
Không nên tự ý nói làm vô duyên
Ông bà con cũng thường xuyên
Đồng quà tấm bánh động viên tuổi già
Những khi công tác đi xa
Điện về thăm hỏi cả nhà khoẻ vui
Phải luôn qua lại tới lui
Họ hàng nội ngoại, những người bà con
Láng giềng hàng xóm cũng nên
Giao lưu gặp gỡ vui buồn sẻ chia
Yêu chồng sống hết mình đi
Rồi con sẽ nhận hững gì đã trao
Cuối cùng chẳng biết nói sao
Cây trâm mẹ tặng cài vào con ơi
Cái này không phải để chơi
Vừa là cài tóc cũng thời phòng khi
Thôi nào con hãy nín đi
Lấy chồng hạnh phúc có chi mà sầu
Đây là báu vật từ lâu
Của bà ngoại tặng từ đầu con a
Con về ở với người ta
Nhớ lời mẹ dặn mới là khôn ngoan.

Đừng bỏ lỡ 😉Thơ Lục Bát Về Mẹ Ngắn Hay 😉45+ Bài Thơ Lục Bát Tự Sáng Tác, ngoài Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ

Thơ Lục Bát Về Mẹ

Bài Thơ Cha Dặn Con

Dưới đây là những bài thơ cha dặn con trai viết vội, rưng rưng nước mắt dành cho con trai yêu dấu của mình.

Không có gì tự đến đâu con
Tác giả: Nguyễn Đăng Tấn

Không có gì tự đến đâu con.
Quả muốn ngọt phải tháng ngày tích nhựa
Hoa sẽ thơm khi trải qua nắng lửa.
Mùa bội thu phải một nắng hai sương,

Không có gì tự đến dẫu bình thường.
Phải bằng cả bàn tay và nghị lực
Như con chim suốt ngày chọn hạt,
Năm tháng bao dung khắc nghiệt lạ kỳ.

Dẫu bây giờ cha mẹ đôi khi,
Có nặng nhẹ yêu thương và giận dỗi.
Có roi vọt khi con hư và có lỗi
Thương yêu con, đâu đồng nghĩa với nuông chiều!

Đường con đi dài rộng biết bao nhiêu…
Năm tháng nụ xanh giữ cây vươn thẳng,
Trời cao đó nhưng chẳng bao giờ lặng,
Chỉ có con mới nâng nổi chính mình.
Nhớ Nghe Con!

Lời Cha Dặn Con Gái
Tác giả: Lê Sáng

Là con gái nghe lời cha dặn
Nếu lấy chồng phải nhắm quê ta,
Nghệ An bản chất thật thà
Con trai phong độ nết na chung tình.

Về lịch sự Thành Vinh cha biết
Rất đàng hoàng và thiệt là ngoan
Xứng danh văn võ song toàn
Đi ra chẳng sợ kẻ gian chặn đầu.

Trai buôn bán Diễn Châu đừng hỏi
Xe đạp lùn ! Tạ mói (muối) cũng đua
Bôn ba suốt cả bốn mùa
Dựng cơ, lập nghiệp chẳng thua thằng nào.

Trai Nghi Lộc làm sao sót được
Nói nặng từ ! Hài hước rành vui,
Đói no miệng vẫn luôn cười
Không còn phải sợ đòn roi con à.

Lên Quỳ Hợp tuy xa một chút
Cha đã từng ! rể hụt về đây
Con trai quê quán nơi này
Chẻ tre đan lát khéo tay vô cùng.

Còn không chọn, Quế Phong cũng được
Cưới con về ! Đón rước bằng trâu,
Đừng khinh ! Nhà họ rất giàu
Đi xe vì sợ cô dâu say mềm.

Ngang qua Lạt đừng quên ghé hỏi
Đất Tân Kỳ vợ nói chồng nghe
Quanh năm vất vả theo nghề
Ngói Cừa nhập khẩu, làng quê đẹp giàu.

Đất Nghĩa Khánh làm dâu mới đặng
Công việc nhà vợ chẳng cần kham
Nấu cơm giặt giũ chồng làm
Cuối tuần chở vợ sắm vàng mua dây.

Riêng thơ mộng nơi này hết hỏi
Huyện Thanh Chương là nổi nhất vùng
Nơi này chồng gọi là nhông
Tối ra ngắm cảnh cầu Dùng tuyệt ghê.

Quốc lộ bảy ngược về Mường Xén
Trai thật thà ! mà khỉn thì thôi
Ý quên ! cha nói sai lời
Trai đây mộc mạc, không chơi lăng loàn.

Kỳ Sơn rộng cha đang định nói
Con phải về đúng hội mùa xuân,
Lăm Vông điệu múa quây quần
Con trai mặc khố nhảy chân dẻo đều.

Muốn cảnh đẹp về yêu Cát Ngạn
Quê hương mình gọi bản Con Cuông
Nơi đây trồng mía xay đường
Con trai ngọt lịm dễ thương cực kỳ.

Quê hương Bác cần chi phải nói
Cả nước mình đều lội về đây
Nếu thương gửi gắm nơi này
Con đừng suy nghĩ, yêu ngay cho rồi.

Đô Lương đẹp là nơi hội tụ
Buôn bán nhiều đầy đủ hàng kho
Trai khôn dẻo miệng lắm trò
Nhưng mà chân thật chẳng lo bị lừa.

Có một chỗ cha chưa được đến
Xa cách nhiều là huyện Quỳnh Lưu
Nơi đây vất vả đủ điều
Con trai sợ vợ lại yêu chân thành.

Đi các huyện vòng quanh chợt nhớ
Có một vùng gần ở Thành Vinh
Trai khôn đằm thắm nghĩa tình
Hưng Nguyên con nhé thông minh khỏi bàn.

Yên Thành nữa giờ đang đổi mới
Thấy đua đòi, chớ vội mà xa
Con trai chất phát thật thà
Có tiền tiết kiệm xây nhà bảy gian.

Riêng một chỗ con ngoan phải nhớ
Nơi sinh mình ! dạy dỗ mình nên
Anh Sơn ta đẹp nhất miền
Về đây mà chọn ưu tiên đất nhà.

Bên cạnh Bài Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ, Xem thêm 😄Thơ Hài Hước Về Cuộc Sống 😄 85 Bài Thơ Chế 2 Câu Vui Nhất

Thơ Hài Hước Về Cuộc Sống

Bài Thơ Dạy Con Của Trần Nhuận Minh

Bài Thơ Dạy Con Của nhà thơ Trần Nhuận Minh muốn gửi gắm đến người đọc đó là lòng yêu thương con người dù ở bất kỳ nơi đâu, thời đại nào chúng ta cần phải có, đặc biệt trong bối cảnh xã hội chỉ chú trọng vật chất này, thì tình yêu thương lại càng phải giữ lửa bởi đây là một thứ tình cảm thiêng liêng quý báu.

Dặn con
Tác giả: Trần Nhuận Minh

Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn

Nhà mình sát đường, họ đến
Có cho thì có là bao
Con không bao giờ được hỏi
Quê hương họ ở nơi nào

Con chó nhà mình rất hư
Cứ thấy ăn mày là cắn
Con phải răn dạy nó đi
Nếu không thì con đem bán

Mình tạm gọi là no ấm
Ai biết cơ trời vần xoay
Lòng tốt gửi vào thiên hạ
Biết đâu nuôi bố sau này…

Thơ Dạy Con Của Nguyễn Trãi

Sau đây thohay.vn chia sẽ bạn những đoạn phần thơ dạy con trong Gia Huấn Ca của Nguyễn Trãi đầy ý nghĩa bên dưới.

Với Con Cái

Ngày con đã biết chơi biết chạy,
Đừng cho chơi cầm gậy, trèo cao,
Đừng cho chơi búa chơi dao,
Chơi vôi, chơi lửa, chơi ao có ngày.

Lau cho sạch không hay dầm nước,
Ăn cho vừa, đừng ước cao lương,
Mùa đông tháng hạ thích thường,
Đ ừng ôm ấp quá, đừng suồng sã con.
Dạy từ thuở hãy còn trứng nước,

Yêu cho đòn bắt chước lấy người,
Trình thưa, vâng dạ, đứng ngồi,
Gái trong kim chỉ, trai ngoài bút nghiên.
Gần mực đen, gần đèn thì sáng,
Ở bầu tròn, ở ống thì dài,

Lạ gì con có giống ai,
Phúc đức tại mẫu là lời thế gian.
Làm mẹ chớ ăn càn, nói dở,
Với con đừng chửi rủa quá lời,
Hay chi thô tục những người,

Hôm nay cụ cụ, ngày mai bà bà.
Gieo tiếng ra chết cây, gãy cối,
Mở miệng nào có ngọn có ngành,
Đến tay bụt cũng không lành,
GIA HUẤN CA Nguyễn Trãi
Chồng con khinh rẻ, thế tình mỉa mai!

Ấy những thói ở đời ngông dại,
Khôn thì chừa, mới phải giống người,
Sinh con thì dạy thì nuôi,
Biết câu phải trái lựa lời khuyên răn.

Dạy con ở cho có đức

Lấy điều ăn ở dạy con,
Dẫu mà gặp tiết nước non chuyền vần.
Ở cho có đức có nhân,
Mới mong đời trị được ăn lộc trời.

Thương người tất tả ngược xuôi,
Thương người lỡ bước, thương người bơ vơ.
Thương người ôm dắt trẻ thơ,
Thương người tuổi tác già nua bần hàn.
Thương người quan quả, cô đơn,

Thương người lỡ bước lầm than kêu đường.
Thấy ai đói rách thì thương,
Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn.
Thương người như thể thương thân,
Người ta phải bước khó khăn đến nhà.

Đồng tiền bát gạo mang ra,
Rằng đây “cần kiệm” gọi là làm duyên
May ra ở chốn bình yên,
Còn người tàn phá chẳng nên cầm lòng.
Tiếng rằng; ngày đói tháng đông,

Thương người bớt miệng bớt lòng mà cho
Miếng khi đói, gói khi no,
Của tuy tơ tóc, nghĩa so nghìn trùng.
Của là muôn sự của chung,
Sống không, thác lại tay không có gì.

Ở phải có nhân có nghì,
Thơm danh vả lại làm bia miệng người.
Hiền lành lấy tiếng với đời,
Lòng người yêu dấu, là trời hộ ta.
Tai ương hoạn nạn đều qua,

Bụi trần giũ sạch thực là từ đây.
Vàng trời tuy chẳng trao tay,
Bình an hai chữ xem tày mấy mươi.
Mai sau bạc chín tài mười,
Sống lâu ăn mãi của đời về sau.

Kìa người ăn ở cơ cầu,
Ở thì chẳng biết về sau phòng mình,
Thấy ai đói rách thì khinh,
Cách nào là cách ích mình thì khen.
Hứng tay dưới với tay trên,

Lọc lừa từng tí, bon chen từng đồng!
Ở thì phất giấy đan lồng,
Nói thì mở miệng như rồng như tiên.
Gan thì quá ngỡ sắt đèn,
Miệng thơn thớt nghĩ rơi tiền bạc ra.

Mặt lành khéo nói thực thà,
Tưởng như xẻ cửa xẻ nhà cho nhau.
Ở nào mùi mẽ chi đâu,
Như tuồng cuội đất giấu đầu hở đuôi.
Nói lời lại nuốt lấy lời,

Một lưng bát xáo mười voi chưa đầy.
Cho nên mới phải lúc này:
Cửa nhà tàn phá phút rày sạch trơn.
Kẻ thì mắc phải vận nàn,
Cửa nhà một khắc lại tàn như tro.

Kẻ thì phải lính, phải phu,
Đem mình vào chốn quân gia trận tiền.
Kẻ thì mắc phải dịch ôn,
Kẻ thì thủy hỏa gian nan kia là!
Thấy người mà phải lo ta,

Sờ sờ trước mắt thực là thương thgay,
Khuyên ai chớ bắt chước rày,
Ở lòng nhân nghĩa cho đầy mới khôn.
Lời cha dạy bảo nỉ non,
Trước sau ghi chép khuyên con nghe lời.

Nghe thì mới phải là người,
Chẳng nghe thì cũng là đời bỏ đi.

Cười đau ruột với 🌼Thơ Chế Bậy Bá Đạo Nhất 🌼1001 Câu Thơ Tục Tĩu 18+

Thơ Chế Bậy

Dạy con gái phải có đức hạnh

Phận làm gái ở cùng cha mẹ,
Lòng phải chăm học khéo học khôn,
Một mai xuất giá hồi môn,

370…. (thiếu một câu)
Phận bồ liễu giá trong như ngọc,
Khéo là khéo bánh trong, bánh lọc,
Lại ngoan nghề dệt vóc, may mền.
Khôn là khôn lẽ phải, đường tin,

Lại trọn đạo nâng khăn sửa túi.
Khôn chẳng tưởng mưu lừa chước dối,
Khéo chẳng khoe vẻ lịch, chiều trai.
Xưa nay hầu dễ mấy người,
Miệng khôn, tai khéo cho ai được nhờ.

Phận làm gái này lời giáo huấn,
Lắng tai nghe cổ truyện mới nên,
Hãy xem xưa những bậc dâu hiền,
Kiêm tứ đức: dung, công, ngôn, hạnh,
Công là đủ mùi xôi, thức bánh,

Nhiệm nhặt thay đường chỉ mũi kim.
Dung là nét mặt ngọc trang nghiêm,
Không tha thiết, không chiều lả tả.
Ngôn là dạy trình thưa vâng dạ,
Hạnh là đường ngay thảo kính tin.

Xưa nay mấy kẻ dâu hiền,
Dung, công, ngôn, hạnh là tiên phàm trần.
Phận con gái ở nhà thi lễ,
Lắng mà nghe kể chuyện tam cương:
Đẫu ái ân cùng chiếu cùng giường,

Đạo chồng sánh quân thân chi đạo,
Làm tôi con chỉ trung chỉ hiếu,
Làm dâu thì chỉ kính mới nên.
Chớ khoe khoang mình bạc mình tiền,
Đừng đỏng đảnh cậy khôn cậy khéo.

Bề thiếp phụ thuận tòng là điệu,
Cũng như bên thờ chúa thờ cha,
Muôn nghìn đừng thói kiêu ngoa,
Mắng ta không giận, yêu ta không nhờn.
Quyền mệnh phụ là mình làm chủ,

Trong đại hôn áo mũ thân nghênh,
Kính người vợ phép ở Lễ Kinh
Chức phận phải chăm bề tần tảo,
Trong khuê khổn giữ gìn khăn áo,
Trên từ đường trăm việc trơn tru.

Từ cơm, canh, cá, thịt, mọi đồ,
Dẫu nhiều ít sửa cho trong sạch.
Bằng nhường ấy thần minh lai cách,
Câu “hữu trai” nên tiếng để đời,
Hoa thơm ai nỡ bỏ rơi,

Người khôn ai nỡ nặng lời đến ai.
Bề nội trợ việc trong xem xét,
Siêng năng thì trăm việc đều nên,
Chớ khoe khoang lắm thóc nhiều tiền,
Ngồi ăn mãi non mòn núi lở.

Việc nhà có kẻ ăn người ở,
Từ trong ngoài như bảo trước sau,
Đồ làm ăn, ngày để đâu đâu,
Ban tối phải thu về cho đủ.
Trống canh một chớ đà vội ngủ,

Siêng năng thì chăm chú việc ta.
Lũ nô tỳ trai gái năm ba,
Cơm chưa chín không nên khua xáo.
Đứa xay thóc, đứa thì gĩa gạo,
Đứa bếp thì chủ việc cơm.

Ăn đoạn rồi cho chúng nghỉ ngơi,
Đèn ta sẽ soi trong bếp lại.
Đùng tin trẻ tôi đòi thơ dại,
Lời dạy rắng “giữ lửa chẳng chơi”.
Cho hay đại phú bởi trời,

Nhưng mà ở thế thì người hết chê.
Cầm then khoá giữ bề thu phát,
Chắt chiu mà dè dặt mới nên,
Coi sóc từ hạt gạo đồng tiền,
Đừng cậy có ăn càn, tiêu dở.

Bữa thường phải xem cho con ở,
Cũng đừng thừa, chớ thiếu làm chi.
Kẻ lân bang đến một đôi khi,
Đồ thết đãi xem cho tử tế.
Trong nhà phải bảo nhau có ý,

Đừng chửi mèo, mắng chó mà chi.
Trong anh em thiên tải nhất thì.
Sang vì vợ nhưng giàu vì bạn.
Chiều rộng hẹp tuỳ cơ ứng biến,
Đạo trì gia đãi khách khác màu,

Trần trần một mực nên đâu,
Phô loài bồ các biết đâu lẽ gì,
Phận là gái về làm dâu cả,
Việc ta chăm giữ chốn từ đường,
Lấy ngọn tần, lá tảo lễ thường

Kìa hiếu dưỡng Thành Chu gia pháp.
Tôn tộc đến những khi kỵ lạp,
Xem bằng nhường quí khách, gia tân.
Có chữ rằng: “đạo trọng thân thân”,
Dễ mấy thủa đông như ngày giỗ.

Lúc lễ tất lẻn vào dọn cỗ,
Hãy pha trà tiếp đãi cho xong,
Bữa thường dù dưa muối mặc lòng,
Khi có họ xem cho tử tế,
Nước đã đoạn rượu liền nhân thể,

Giục tiểu hầu bưng cỗ tiếp ra.
Nhà dưới ta mời họ đàn bà,
Coi sóc hỏi họ hàng con cháu.
Không bỏ sót là tình yêu dấu,
Ai chẳng khen hiền đức phụ nhân,

Trọn đời đẹp mặt phu nhân,
Vì chưng chủ phụ thân thân biết điều.
Bề phụng dưỡng đôi bên cha mẹ,
Muôn một khi đá đổ bồ hôi,
Nghĩ xa lo đứng lo ngồi,

Chẳng còn tưởng đến tham công tiếc việc.
Đường điều hộ tiền không dám tiếc,
Mặc phu quân giữ việc thuốc thang,
Song ta nâng giấc giữ giàng,
Điều ăn uống phải hỏi han tuỳ thích.

Lòng người ước chim, gà, cá, thịt,
Của nên ăn dù đắt cũng mua.
Tuỳ người ưa thức ngọt chua,
Nhưng gia vị phải mong cho đủ mùi.
Xem quần áo nên thay kẻo bẩn,

Lòng yêu thân phải cẩn từng khi,
Tấm lòng trời đất chứng tri,
Dâu hiền có hiếu, tiếng ghi để đời.
Này con gái thuộc về khôn đạo,
Khôn đức nhu nết gái dịu dàng,

Một đôi khi chân bước ra đường,
Bề tôn trưởng thì lòng kính nhượng.
Dù chẳng phải là ta hơi hướng,
Nghĩa hương lân phải cất tiếng chào.
Bằng thấy người đầu bạc tuổi cao,

Có mang đội trình đòi nâng đỡ.
Thì miệng lưỡi chê bai ai nỡ,
Ở trên đời gái ở nết na
Con hiền đẹp mặt mẹ cha,
Chồng hoà yêu chuộng, họ hoà kính chung.

Dạy những kẻ đàn bà con gái,
Gặp phải chồng cờ bạc rượu chè,
Nay ông tơ, bà nguyệt trót xe,
Duyên phận ấy trót làm sao được.
Ở là phải tìm mưu giả chước,

Ngọt lời khuyên lâu cũng phải nghe,
Lúc ham mê cơm rượu say nhè,
Hãy cơm cháo trọn bề phụ đạo.
Chớ vợ nghiến chồng, thêm trân tráo,
Như chuyện chi lửa cháy dầu thêm,

Chẳng bằng khi chăn ấm chiếu êm,
Hãy năn nỉ đường khôn lẽ phải.
Bề ân ái vợ chồng là ngãi,
Dẫu giàu ăn, khó chịu cho cam.
Hay gì yến bắc, nhạn nam,

Khăng khăng một tiết cho cam sở nguyền.
Đạo vợ chồng là duyên kim cải,
Vốn trời sinh bể ái nguồn ân,
Kìa ai nổi trận phong vân
Cũng vì gái nhiều phần nhầm lỗi.

Phận là gái ít đường giáo hối,
Thấy chồng yêu dễ lấy làm nhờn,
Miệng sai ngoa nói những giọng càn,
Bụng kiêu ngạo một ngày một sính,
Đạo cha mẹ đã không biết kính,

Bề anh em lại chẳng hay nhường,
Chua chát thay những tính cương cường
Ai là đá ru mà chịu vậy!
Đường gia pháp không ăn lời dạy,
Việc giáo hình đến phải ra tay,

Hổ thân tiếng khắp đông tây,
Nông nỗi ấy hết đương khôn khéo.
Khuyên những các đào tơ liễu yếu,
Lấy làm gương chớ bắt chước chi,
Một niềm kính thuận vô vi,

Trước là khỏi nhục, sau thì nên danh,
Thương những kẻ đàn bà mất dạy,
Lại gặp chồng sợ vợ như ma,
Trách chi mà chẳng thói kiêu ngoa,
Những lừa cạnh, phô sòng, làm lệ.

Bề họ mạc không hay kính nể,
Nghĩ bon chen tiền bạc là khôn,
Đường gia tài khôn biết vén vun,
Nghĩ tha thướt áo quần là khéo,
Gà eo óc, phòng loan uốn éo,

Bầng mắt ra đã tỏ vầng ô,
Việc trong ngoài khí dụng các đồ,
Mặc con cái gặp sao hay vậy,
Bề nội ngoại những phô loài ấy.
Phúc đức kia còn nói làm chi,

Khen cho bà nguyệt khéo xe,
Anh này sánh với chị kia đương vừa.

Khám phá ngay❄️ Thơ Về Cuộc Sống Vui Vẻ ❄️ 85 Bài Thơ Yêu Đời Hài Hước

Viết một bình luận