Thơ Nuôi Con Mới Biết Lòng Cha Mẹ (Mẹ Tần Tảo Nuôi Con)

Thơ Nuôi Con Mới Biết Lòng Cha Mẹ ❤️️ Chùm Thơ Mẹ Tần Tảo Nuôi Con ✅ Gửi Tặng Bạn Đọc Thân Thiết Những Bài Thơ Viết Về Chủ Đề Nuôi Con Khôn Lớn.

Những Bài Thơ Về Mẹ Tần Tảo Nuôi Con Hay Nhất

Gửi đến quý đọc giả Những Bài Thơ Về Mẹ Tần Tảo Nuôi Con Hay Nhất để cảm nhận sâu sắc sự hy sinh, tình yêu lớn lao của những người làm mẹ.

Mẹ
Tác giả: Chưa rõ

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
Có người cài cho con lên áo một bông hồng
Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
Mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
Hoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
Đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
Giọt nước mắt già nua không ứa nổi
Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
Mấy kẻ đi qua
Mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
Trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
Ta vẫn vô tình
Ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay…
Anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
Ngã nón đứng chào xe tang qua phố
Ai mất mẹ?
Sao lòng anh hoảng sợ
Tiếng khóc kia bao lâu nữa
Của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
Trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
Bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới

Thohay.vn tặng bạn bài thơ nổi tiếng 👉 Bài Thơ Lời Cha Dặn Con

Thơ Vu Lan Báo Hiếu

Mùa xuân của mẹ
Tác giả: Phan Hạnh

Lâu rồi sống kiếp tha hương
Vẳng nghe điệu lý vấn vương dạ lòng
Người nhà chở đợi ngóng trông
Ruộng quê trổ lúa đòng đòng bên nương
Nhớ sao dáng mẹ thân thương
Đồi chè xanh mướt đưa hương ngạt ngào
Trên nương mẹ đẹp làm sao!
Tảo tần hiền dịu lẽ nào ta quên
Yêu thương hạnh phúc không tên
Hy sinh thầm lặng làm nên nghĩa tình
Con nên danh phận quang vinh
Là nhờ tình mẹ lung linh sáng ngời
Mùa xuân quà tặng cho đời
Hương chè thơm ngát tuyệt vời hiến dâng
Lòng con cảm thấy lâng lâng
Tình yêu bình dị cưu mang cả đời
Ôi ! Tình mẹ thật tuyệt vời
Con xin ghi khắc trọn đời trong tim
Mùa xuân con mãi kiếm tìm
Đâu ngờ gặp lại lặng im mẹ cười.

Mẹ ốm
Tác giả: Trần Đăng Khoa

Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.

Ngày xưa có mẹ
Tác giả: Chưa rõ

Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm con muỗng cháo
Khi con đòi ngủ
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con
Ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ
Ngày thêm sợi bạc
Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi vòng quanh quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn
Vẫn không ai ngoài mẹ
Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã đặt cho con cái tên riêng
Trước cả khi con bật lên tiếng mẹ
Mẹ là tiếng từ khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành
Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
Mẹ có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc
Mẹ có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát
Mẹ có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Mẹ có nghĩa là mãi mãi
Là cho đi không đòi lại bao giờ
Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khóc
Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng
Cổ tích thường khi bắt đầu
Xưa có một vị vua hay một nàng công chúa
Nhưng cổ tích con
Bắt đầu từ ngày xưa có mẹ

Lòng mẹ
Tác giả: Nguyễn Bính

Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không !
Nín đi ! mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi ! Các chị trông !
Ương ương dở dở quá đi thôi !
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào ! lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.
Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương này lược này hoa tai
Muốn gì tôi sắm cho cô đủ
Nào đã thua ai đã kém ai ?
Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái
Nuôi dạy em cô tôi đảm đương
Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả
Tôi còn mạnh chán, khiến cô thương !
Đưa con ra đến cửa buồng thôi
Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi !
Con ạ ! đêm nay mình mẹ khóc
Đêm đêm mình mẹ lại đưa thoi

Mẹ là
Tác giả: Sen Nguyễn

Mẹ là tất cả mẹ ơi
Mẹ là ánh mắt rạng ngời cho con
Dìu con trên những đường mòn
Con mà vấp ngã héo hon thân gầy

Nắng về trên những cỏ cây
Mẹ là nắng ấm tháng ngày cô đơn
Thương con những lúc dổi hờn
Mẹ là tiên nữ xoa cơn buồn phiền

Con đau lòng mẹ nào yên
Thâu canh thao thức mẹ hiền của con
Mẹ là ngọn gió vẫy giòn
Trưa hè oi ả để con mát lòng

Từ ngày con bước theo chồng
Trải bao vất vả má hồng nhạt phai
Thương con mẹ khóc đêm dài
Ngờ đâu bến đục trang đài lệ rơi

Mẹ là tất cả mẹ ơi
Nhưng nào mẹ có sống đời với con
Thương con mẹ cũng héo hon
Tóc đen nhuộm trắng dáng mòn vẹo xiêu

Đường mòn ngã bóng xế chiều
Còng lưng khuya sớm bao nhiêu nhọc nhằn
Trải bao cực khổ khó khăn
Vượt qua gian khó để bằng người ta

Cho con tiếng vọng nhớ nhà
Câu hò mẹ hát đường xa lại gần
Cho con no ấm tấm thân
Công thành danh toại muôn phần mẹ đây.

Mẹ tôi
Tác giả: Trần Văn Nghệ

Mẹ tôi nay tuổi chín mươi
Da mồi tóc bạc cả đời chắt chiu.
Nhà nghèo khốn khó đìu hiu
Bé thì đi ở, đẩy diu,mò đồng.

Áo quần rách mướp mùa đông
Chăn trâu cắt cỏ má hồng xám đen.
Từ mờ sương đến lên đèn
Lam lũ cho chủ cái tên chẳng còn.

Tiếng súng Cách mạng đầu thôn
Sao vàng phấp phới vùi chôn tham tàn
Trên vai mẹ lại nặng mang
Dựng xây thôn xóm đảm đang dẫn đầu.

Khai mương thủy lợi, xây cầu
Góp cùng dòng họ hát câu kết đoàn
Hòa bình Thống nhất sang trang
Biết bao gian khó muôn vàn điều lo.

Mẹ tôi như một cánh cò
Mờ sương đã dậy,lò dò tận khuya
Cơm ăn chỉ một vài thìa
Cõng thêm khoai sắn chẳng chia tủi hờn.

Nhọc nhằn bao giọt mồ hôi
Còng lưng cắt lúa, nóng sôi giữa đồng.
Một tay san sẻ cùng chồng
Nuôi đàn con nhỏ, má hồng phôi pha.

Giờ đây một chặng đường xa
Mẹ tôi là cả bài ca dâng đời
Tuổi cao được phép nghỉ ngơi
Vậy mà sớm tối chẳng chơi bao giờ.

Đọc kinh, khẽ hát, ngâm thơ
Quét nhà, lau cửa mắt mờ vẫn vui
Nhìn mẹ lòng thấy bùi ngùi
Lưng còng tóc bạc,lui cui sớm chiều.

Thời gian đổ bóng liêu xiêu
Cháu con luôn nhớ những điều mẹ răn
Thương mẹ nước mắt nào ngăn
Còn mẹ như có tấm chăn- Ấm lòng.

Chia sẽ bạn 1001 🥦 Thơ Về Tình Mẫu Tử Hay Nhất 🥦 Bên Cạnh Thơ Nuôi Con

Chùm Thơ Nuôi Con Mới Biết Lòng Cha Mẹ Cảm Xúc

Tặng bạn đọc Chùm Thơ Nuôi Con Mới Biết Lòng Cha Mẹ Cảm Xúc sau đây.

Điều con muốn nói
Tác giả: Chưa rõ

Ơn Cha núi chất trời tây
Láng lai nghĩa Mẹ nước đầy biển đông
Ơn Cha trọng lắm ai ơi
Nghĩa Mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau
Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ!

Không tên
Tác giả: Chưa rõ

Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
Bao năm gian khổ héo hon
Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người.

Các Bài Thơ Về Sự Hy Sinh Của Mẹ Ý Nghĩa

Thohay.vn gửi đến bạn Các Bài Thơ Về Sự Hy Sinh Của Mẹ Ý Nghĩa dưới đây.

Chỉ có thể là mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai

Cả đời mẹ long đong vất vả
Cho chồng con quên cả thân mình
Một đời mẹ đã hy sinh
Tuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu
Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắng
Bụi gian nan đọng lắng nếp nhăn
Rụng rồi thương lắm hàm răng
Lưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời
Tình của mẹ sáng ngời dương thế
Lo cho con tấm bé đến già
Nghĩa tình son sắt cùng cha
Giản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi
Con đi khắp chân trời góc bể
Ân tình nào sánh xuể mẹ yêu
Nghĩa dày độ lượng bao nhiêu
Có trong lòng mẹ sớm chiều bao dung

Lòng mẹ
Tác giả: Minh Lộc

Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.

Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.

Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn

Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về

Tình mẹ
Tác giả: Đào Nguyễn

Tình của Mẹ muôn đời khắc mãi
Nghĩa sinh thành đó phải lòng ghi
Mẹ cho tất cả, nên thì…
Đền ơn, đáp nghĩa, đường đi tỏ tường

Năm tháng cũ sầu vương Mẹ khổ
Xạm da mà vẫn cố vì con
Đắng cay Mẹ cũng lo tròn
Hằn in mắt để lòng son ngậm ngùi

Bao cực khổ buồn vui vẫn gắng
Khó khăn mà Mẹ chẳng lời than
Mẹ ơi nghĩa cả vô vàn
Lòng con muốn Mẹ bình an tuổi già!

Giờ đã lớn rời xa để Mẹ…
Ở quê nhà quạnh quẽ buồn thêm
Những khi trở gió bên thềm
Bàn tay của Mẹ về đêm buốt nhiều

Con vẫn nhủ mình yêu kính Mẹ
Bởi làm con hiếu sẽ không rời
Những gì khó nhọc nào vơi
Trong lòng nguyện đáp, muôn đời chẳng quên.

Thương mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai

Nghĩ về mẹ lòng bao thương nhớ
Lệ hai hàng nức nở tim đau!
Một đời mưa nắng dãi dầu
Sớm khuya bươn chải chẳng sầu trách than!

Dẫu sương gió gian nan vất vả
Rét cắt da mẹ đã lên đường
Đôi vai trĩu nặng tình thương
Buôn xuôi bán ngược kiếm đường mưu sinh!

Con khôn lớn gia đình đỡ thiếu
Mẹ lưng còng thân yếu hơn xưa
Cơm ăn bữa tối nghỉ trưa
Tai ương tật bệnh nào chừa mẹ đâu?

Trời nghiêng ngả ứa sầu rơi lệ
Mẹ ra đi trần thế mẹ rời…!
Thương yêu gửi lại trên đời
Xuôi tay, nhắm mắt chẳng lời trối trăn!!!

Ở nơi đó chốn lành mẹ đến
Cõi thiên bồng nơi kết trần gian
Cầu xin mẹ được bình an
Vãng sinh tịnh độ lời vàng con mong!

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Tác giả: Chưa rõ

Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
rối ren tay bí tay bầu
váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa
Cái cò… sung chát đào chua
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao
Ngân hà chảy ngược lên cao
quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm…
bờ ao đom đóm chập chờn
trong leo lẻo những vui buồn xa xôi
Mẹ ru cái lẽ ở đời
sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
bà ru mẹ… mẹ ru con
liệu mai sau các con còn nhớ không
Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương…

Đọc thêm chùm 🌷Thơ Về Mẹ Và Con Gái 🌷 Bên Cạnh Thơ Nuôi Con

Thơ Hay Về Nuôi Dạy Con

Cùng thưởng thức những vần thơ cảm xúc nhất trong các bài Thơ Hay Về Nuôi Dạy Con sau đây nhé!

Lời khuyên cho con gái
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Là con gái hãy ngoan hiền con nhé
Xinh xắn dịu dàng kính mẹ thương cha
Là con gái hãy như một đoá hoa
Sắc và hương mãi quyện hoà thơm ngát

Hôm sớm tới trường học hành ca hát
Con hãy vô tư sinh hoạt vui chơi
Cười thật tươi và duyên dáng yêu đời
Lúc còn bé hãy nghe lời mẹ dạy

Khi lớn lên giữa dòng đời xô đẩy
Phải tránh xa những cạm bẫy giăng giăng
Cuộc sống xô bồ lẫn lộn đục trong
Sống làm sao cho tấm lòng thanh thản

Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn
Sống chân tình với bè bạn quanh ta
Giản dị thôi con cứ sống chan hoà
Đừng cao ngạo đừng kiêu sa hợm hĩnh

Trước khó khăn cứ an nhiên bình tĩnh
Hãy tự tin ở nơi chính bản thân
Sau mùa đông là sẽ tới mùa xuân
Con nhớ nhé con gái cần tứ đức

Tấm lòng vàng quý hơn đồ trang sức
Con gái phải cần hết mực đoan trang
Đường tương lai phía trước rộng thênh thang
Chọn đúng hướng sẽ an nhàn hạnh phúc.

Con hư
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Sinh con ra ở trên đời
Nuôi con Mẹ đợi con thời lớn khôn…
Sách đèn Mẹ bảo luyện ôn
Học hành cho giỏi, đỡ bôn ba đời…
Mong con luôn biết nghe lời
Con vui con khỏe, con thời lớn mau.

Nết na Mẹ dạy trước sau…
Luyện tâm rèn đức đi đầu chớ quên
Từ khi tấm bé lớn lên
Mẹ mong con sống cho nên con người
Siêng năng đừng có biếng lười…
Sống không đạo đức kẻ cười người khinh…

Tưởng rằng con Mẹ thông minh
Đường đời đi đứng giữ mình sạch thơm…
Nhà mình chẳng thiếu áo cơm
Sao con rong ruổi sớm hôm nhà người
Đi theo chúng bạn nhác lười
Chơi bời phá phách vui cười hả hê…

Để cho hàng xóm khinh, chê…
Bà con xa lánh, chẳng hề đến chơi
Lòng Cha Mẹ xót rối bời
Bao lần răn dạy, bao lời nhủ khuyên
Tuổi già lòng dạ chưa yên
Con đi ngày tháng triền miên ở ngoài
Rượu bia, thuốc lá, bạc bài…
Hết tiền thì lại về “nài” Mẹ Cha…

Mãi theo chúng bạn la cà
Nợ nần trăm chỗ, đổ nhà mình thôi
Bao lần Mẹ khóc ỉ ôi
Bao lần con hứa con thôi con chừa…
Tiền trong túi Mẹ cứ đưa
Bao nhiêu cũng thiếu, chẳng thừa với con…

Giờ đây Cha Mẹ héo hon
Thân già chua xót mỏi mòn lo âu
Con hư ngày một lún sâu
Trăm đường tội lỗi con đâu sửa gì
Mẹ Cha sống chẳng còn chi
Con ơi, dừng lại… Mà đi… Đúng đường…!

Mẹ dạy con
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Cảm ơn Mẹ đã sinh con
Cho ngời nét mặt, cho tròn lục căn
Cảm ơn đời những khó khăn
Cho con nếm trải để tăng sức bền
Cảm ơn nghèo đói… Lênh đênh
Cho thân vất vả mà nên con người .

Này con…!

Cuộc đời dù lắm khóc, cười
Thân tâm rèn luyện cho tươi mặt mày
Giàu sang phú quý là may
Lỡ mà nghèo đói khéo rày lập thân
Sống thời đo đếm, đong cân …
Khéo tròn vun vén thì dần ấm no.

Của người không dễ ai cho
Nếu may giàu có phải lo để dành
Thế thời bớt tính đành hanh
Thủ thường an phận cho lành tấm thân
Học hành cho hết chữ “Nhân”
Làm người không dễ nên cần rèn thêm.

Chăm lo đèn sách từng đêm
Ban ngày học một, tối nên học mười
Gặp người luôn nở nụ cười
Chào trên hỏi dưới cho tươi tấm lòng
Giữ tâm như cái giếng trong
Đừng nên vấy bẩn vì đong những bùn.

Anh em hoà thuận vén vun
Mẹ Cha đối đãi phải luôn hiếu hoà
Vợ chồng tình cảm thiết tha
Sống luôn nhường nhịn sẽ là ấm êm
Thân trai không được yếu mềm
Gắng làm rường cột lo thêm nếp nhà.

Phần gái trọn đạo nho, gia
Bên chồng, bên vợ, ruột rà…hỏi han
Con cái dạy dỗ đàng hoàng
Mình làm gương sáng, con đàng noi theo
Cuộc đời duyên tốt mình gieo
Đừng gieo nghiệp xấu…mãi nghèo…nhé con…!

Xem thêm tuyển tập thơ về mẹ hay nhất:

Lời khuyên cho con
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậy.
Cuộc đời này luôn đầy rẫy chông gai.
Ngẩng cao đầu và bước tới tương lai.
Đừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡ.

Hãy tự mình làm dù hay dù dở.
Chưa thành công đừng than thở nghe con.
Phía trước chúng ta cơ hội vẫn còn.
Nếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ước.

Có những lúc phải một mình lội ngược.
Mặc dòng đời như dòng nước chảy xuôi.
Sau đắng cay ta sẽ được mỉm cười.
Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn.

Cố gắng sống để bớt thù thêm bạn.
Đừng bao giờ phải buồn chán bi quan.
Vết thương sẽ lành bằng thuốc thời gian.
Không được quên thuở cơ hàn khốn khó.

Yêu đồng loại và chúng sinh cây cỏ.
Sống có tình để cho gió cuốn đi.
Vui lên con gác bỏ hết sân si.
Và hạnh phúc với những gì mình có.

Thơ Về Nuôi Dạy Con Cái Chọn Lọc

Tuyển tập các bài Thơ Về Nuôi Dạy Con Cái Chọn Lọc thể hiện rõ công lao to lớn của bố mẹ.

Lời dạy con
Tác giả: Trúc Thanh

Con có biết đời không như giấc mộng
Nhiều vui buồn quanh cuộc sống chúng ta
Con thấy không các em nhỏ không nhà
Và nhiều lắm các cụ già đơn độc

Vì nghèo khó chưa một lần đi học
Theo mẹ cha lăn lóc giữa chợ đời
Con đủ đầy sao thấu được con ơi
Nên mẹ dạy mấy lời mong con hiểu

Khi vật lạ, món ngon mình không thiếu
Thì ăn xài phải liệu trước lo sau
Ai cũng ham có cuộc sống sang giàu
Chứ đâu muốn rơi vào nơi khốn khổ

Con may mắn được mẹ cha dạy dỗ
Tính khoan dung đức độ học làm đầu
Làm việc gì phải trọn vẹn trước sau
Khi đối thoại nên tròn câu minh bạch

Lỗi người khác đừng móc moi quở trách
Với bạn bè phải học cách thứ tha
Với anh em giữ hai chữ thuận hòa
Nên lễ phép với người già quen, lạ

Sống chân thật không học điều dối trá
Biết ăn năn nếu đã trót lạc lầm
Lòng thương người, mến vật ấy từ tâm
Lời mẹ dạy ươm mầm tương lai đẹp

Hãy nghe mẹ dù chỉ là gượng ép
Học cho quen nề nếp tự bây giờ
Học thương người đơn độc kẻ bơ vơ
Biết san sẻ đừng chờ ai nhắc nhở

Con có thấy nơi đầu đường xó chợ
Kẻ lang thang cơ nhỡ sống không nhà
Vì cảnh nghèo phải xa mẹ xa cha
Đêm đỡ giấc sương nhòa trên áo cũ

Con may mắn sống cuộc đời đầy đủ
Khi bao người phải chịu cảnh khó khăn
Sáng trưa chiều con bưng bát cơm ăn
Khi cha mẹ phải nhọc nhằn tần tảo

Con yêu ạ… Ngồi sát đây mẹ bảo
Này manh quần tấm áo mặc hôm nay
Người thợ kia đổ công sức đêm ngày
Chứ đâu phải tự nhiên mà có được

Trong cuộc sống ai cũng từng mơ ước
Tương lai mình chỉ một bước lên mây
Nhưng con à…nền móng chẳng khéo xây
Thì chỗ đứng sau này e khó vững

Lúc còn bé mới tập ngồi, tập đứng
Mẹ dạy con chập chững bước đầu đời
Dạy con bằng những câu hát à ơi
Nay dốc hết những lời từ tim mẹ.

Nói với con
Tác giả: Bằng Lăng Tím

Tháng ba về mẹ sẽ kể con nghe
Những vất vả bộn bề trong cuộc sống
Mồ hôi ướt trên lưng cha còn đọng
Những ngày mưa lạnh cóng bước chân trần

Bước đầu đời con chập chững ngoài sân
Mẹ dìu dắt ân cần luôn chỉ bảo
Ngôi nhà nhỏ bình yên ngày dông bão
Có Mẹ Cha lo cơm áo từng ngày

Gắng học hành con sẽ thấy mê say
Hình chữ S trải dài xinh đẹp lắm
Có biển rộng.. có núi rừng xanh thẳm
Mẹ bên con cùng ngắm nắng chiều tà

Giữ vẹn tròn chữ hiếu với mẹ cha
Biết lễ nghĩa với ông bà con nhé
Trong cuộc sống vui buồn vùng san sẻ
Tình yêu thương con sẽ thấy quanh mình

Bao nhọc nhằn vì vất vả mưu sinh
Khi con lớn trao tình yêu nhân loại
Nâng đôi cánh cho con bay cao mãi
Khắp miền quê môt dải đất xanh màu.

Dặn con
Tác giả:Hồng Giang

Ngày nào con vẫn bé con
Mà giờ con đã lớn khôn thế này
Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy
Con ơi nhớ lấy điều này đừng quên
Cha mẹ nuôi con lớn lên
Thầy cô dạy dỗ cho con thành người
Mai sau con bước ra đời
Xin con hãy nhớ những điều cha răn :
Dịu Hiền, khiêm tốn, nhịn nhường
Dẫu gặp gian khó tìm đường vượt qua
Sau này làm dâu người ta
Con lên nhớ lấy nhà chồng yêu tiên
Trước hết phải kính người trên
Chan Hoà vui vẻ hai bên họ hàng
” vợ chồng là nghĩa tào khang”
Lúc mềm, lúc cứng, ven toàn cả hai
” chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi nhỏ lửa muôn đời không Khê”
Dẫu rằng bát đũa cũng xô
Vợ chồng nhường nhịn trong nhà ấm êm
Ra ngoài trên kính dưới nhường
Giúp người, người giúp tình thương đong đầy
Mẹ cha chẳng có bạc vàng
Cho con chỉ có tình thương tháng ngày
Con ơi nhớ lấy điều này
Sau con, cha mẹ tháng ngày dõi theo.

 Tiết lộ bạn các bài 🌹Thơ Về Cha Con, Bố Và Con Gái 🌹Chùm thơ nuôi con lớn khôn

Thơ Nuôi Con Vất Vả Hay

Nuôi con không phải công việc đơn giản, tốn rất nhiều thời gian, công sức và cả tình yêu thương. Cùng xem ngay các bài Thơ Nuôi Con Vất Vả Hay sau đây để hiểu hơn nhé!

Mẹ Tôi
Tác Giả: Hà Thanh Hằng

Mẹ tôi nay đã già rồi .
Tóc mẹ nay đã điểm bồi hoa dâm.
Đôi mắt mẹ đã quầng thâm.
Bởi bao sương gió dãi dầm nắng mưa .

Thân cò lặn lội sớm trưa .
Nuôi hai con nhỏ vẫn chưa biết g.
Cha tôi không biệt mà đi.
Không lời thăm hỏi những khi mẹ cần .

Một mình vất vả thăng trầm.
Mẹ tôi chịu đựng âm thầm canh thâu .
Khi ấy cha tôi ở đâu.
Bỏ mẹ tôi phải canh thâu một mình .

Bởi cha quên nghĩa phụ tình.
Bỏ con bỏ vợ một mình bên ai.
Giờ tôi và chị thành tài.
Mẹ tôi không phải mệt nhoài đêm thâu .

Lễ chùa khấn vái tôi Cầu.
Mong cho đời mẹ bớt sầu quanh hiu.

Nỗi nhớ mẹ cha
Tác giả: Chưa rõ

Mẹ cha tóc đã bạc màu
Một đời lầm lũi dãi dầu nắng mưa,
Tháng ngày vất vả sớm trưa
Gió sương dầm dãi bốn mùa gian truân.
Mẹ là hương sắc mùa xuân
Cha mang hơi ấm ủ từng giấc đông,
Cho con giấc ngủ ấm lòng
Tình thương cha mẹ biển dâng sóng trào.

Thơ về mẹ
Tác giả: Chưa rõ

Thuở cỏn con, con nằm bên mẹ
Đầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơi
Con thương mẹ đêm ngày tần tảo
Thức đêm dài mẹ may áo cho con

Gió đồng nội trưa hè nắng nóng
Mẹ ngồi khom nhổ cỏ một mình
Mưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắng
Lo cho con yên giấc cơn đau

Con vui sướng khi được ôm lưng mẹ
Mỗi lần mẹ về với chị em con
Đem cho con muôn điều hạnh phúc
Mẹ vẫn luôn nghĩ về chúng con

Thuở thiếu thời con không nghe lời mẹ
Để mỗi lần mẹ đánh con đau
Tuổi nhỏ bồng bột chưa biết nghĩ
Giờ lớn khôn con cố học hành

Con sẽ bay cao bay xa mãi
Tìm đến ánh sáng của tương lai
Tìm ra người bạn con mong ước
Giữ mãi hình mẹ ở trong con

Đảm việc nhà lo toan việc nước
Xây gia đình giữ hạnh phúc cho con
Con muốn tìm, muốn gặp người bạn đó
Người bạn như mẹ, mẹ của con

Xa cha mẹ, chúng con lên thành phố
Nhớ tuổi thơ mẹ nhắc con học hành
Mẹ làm lụng chúng con mong giúp mẹ
Nhưng mẹ chỉ cười “học đi con”

Mẹ đã cho con nhiều hạnh phúc
Dạy cho chúng con biết điều hay
Mẹ cũng chăm con từng giấc ngủ
Mỗi lần con về bên mẹ, mẹ ơi!

Con muốn ở bên mẹ như thuở bé
Cảm nhận tình thương mẹ dành cho con
Thoải mái từng giờ trong hạnh phúc
Bên mẹ, gia đình, giấc ngủ ngon.

Thu nhớ mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai

Thu về rồi mẹ hỡi có hay chăng
Vàng sợi nắng cũng bằng mùa thu trước
Một mùa cũ mẹ cùng con cất bước
Dưới đường làng con được mẹ đón đưa

Mẹ yêu con trời biển sánh sao vừa
Bao cơ cực mẹ chưa lời ca thán
Ngàn gian khó chẳng khi nào mẹ nản
Mong tương lai xán lạn với con mình

Đời đói nghèo trong túi chẳng đồng chinh
Mẹ tần tảo bươn mình đi kiếm sống
Dẫu mưa nắng hay khơi xa biển động
Đôi vai gầy mẹ chống chọi muôn nơi

Mẹ bước đi Thu trút lá ngập trời
Như thấu hiểu đầy vơi riêng lòng mẹ
Heo may thổi dịu dàng và rất khẽ
Sợ buốt lòng của mẹ nữa thêm đau

Thu về rồi con chẳng thấy mẹ đâu
Nhang trầm toả cúi đầu bên mộ mẹ
Đôi dòng lệ trào dâng tim đau xé
Đớn đau lòng lặng lẽ kiếp mồ côi!!!

Mẹ tôi
Tác Giả: Linh Thúy

Mẹ tôi rất mực đảm đang
Xứng danh với tám chữ vàng ngợi khen
Nữa đời chân lấm tay phèn
Làn da nắng xạm màu đen nhọc nhằn

Nhà nghèo vất vả khó khăn
Vai gầy thêm gánh một phần con đông
Chăn nuôi gặt hái cấy trồng
Đôi tay mẹ đỡ mà không than phiền

Những đêm mưa tạt ngoài hiên
Mẹ buồn trông ngóng về miền xa xôi
Cha đi hạnh phúc cùng người
Để đàn con nhỏ một đời mẹ lo

Mẹ tôi lặn lội thân cò
Ca dao bài hát không đo hết lời
Lệ sầu mắt mẹ thầm rơi
Từng đêm giá lạnh tiết trời sang đông

Con thơ vẫn ngủ say nồng
Đâu hay rằng mẹ canh không giấc tròn
Thân gầy ngày một héo hon
Lót đường mẹ trải cho con vào đời

Mãi ghi ơn mẹ
Tác giả: Dương Chí

Trong lòng mẹ, con là tất cả
Vì nuôi con, vất vả xá gì
Bụng mang chín tháng thai kỳ
Ngày sinh mẹ chịu hiểm nguy thập phần.

Giữa hai lối, cán cân sinh tử
Thầm cầu mong, hai chữ vuông tròn
Hình hài như búp măng non
Hưởng no sữa mẹ ngọt ngon tuyệt vời.

Những câu hát, ru hời cánh võng
Lòng mẹ hiền, lồng lộng bao la
Đẹp ngời gấp vạn muôn hoa
Bình yên hơn khúc thánh ca dịu dàng.

Mỗi buổi sớm, vội vàng xuôi ngược
Nặng đôi vai, kiếm được đồng tiền
Dụm dành con được lớn lên
Tuổi xuân của mẹ ngày thêm héo mòn.

Con lầm lỗi mẹ buồn đau xót
Bởi vì con khúc ruột máu đào
Đòn roi không nỡ đánh vào
Nhẹ nhàng khuyên nhủ chuyện nào đúng sai

Mong con lớn, thành người lương thiện
Là niềm mơ, ước nguyện mỗi ngày
Tuổi già nhắm mắt xuôi tay
Những lời mẹ dặn đời này khắc ghi.

Ơn nghĩa mẹ, chẳng gì sánh nổi
Đem ví von, biển núi không bằng
Con ghi nhớ mãi trong lòng
Sống sao xứng với linh vong mẹ hiền

Mẹ kính yêu
Tác giả: Lãng Du Khách

Chín tháng mang nặng đẻ đau
Mầm sống của Mẹ sắc màu trần gian
Sinh con chẳng quản gian nan
Cho con cuộc sống nồng nàn yêu thương.
Mẹ là vầng sáng ánh dương
Ngày đêm dọi sáng soi đường cho con
Từ lúc còn bé cỏn con
Đến khi đầu bạc vẫn còn lo toan.
Mẹ yêu con thật ngút ngàn
Nuôi con Mẹ vượt muôn vàn phong ba
Cả đời mẹ gánh xót xa
Để cho con Mẹ nở hoa từng ngày
Mẹ luôn Giang rộng vòng tay
Ôm con Mẹ hát đắm say ru hời
Ngày con cất khóc chào đời
Nhìn con bé nhỏ lệ rơi dâng trào
Tình Mẹ hơn cả non cao
Nghĩa mẹ có đại dương nào dám so
Cả đời vất vả chăm lo
Nuôi con khôn lớn để cho lên người.
Giờ con thấm thía nụ cười
Đong đầy nước mắt của người nuôi con
Ơn Mẹ chiu chắt sinh con
Con nguyện ghi khắc tim son trọn đời !

Thơ Nuôi Con Khôn Lớn Nhiều Cảm Xúc

Chia sẻ thêm tập Thơ Nuôi Con Khôn Lớn Nhiều Cảm Xúc được Thohay.vn sưu tầm mới nhất.

Mẹ đã đi rồi
Tác giả: Ngọc Chi

Trời vần vũ mịt mù xóm nhỏ
Mẹ trút hơi rời bỏ trần gian
Nước mưa nước mắt ngập tràn
Mẹ ơi sao mẹ vội vàng bỏ đi
Con khóc mẹ sầu bi đôi ngã
Rồi mai đây tất tả ngược xuôi
Mình con côi cút trên đời
Còn ai dạy bảo những lời yêu thương
Cuộc đời mẹ tấm gương góa phụ
Sống vì con lam lũ nhọc nhằn
Nuôi con khôn lớn tảo tần
Một sương hai nắng tấm thân hao mòn
Ơn của mẹ như non như biển
Suốt đời con tìm kiếm đâu ra
Lòng mẹ biển rộng bao la
Mẹ làm tất cả chỉ là vì con
Đến phút cuối mẹ còn lưu luyến
Con thành tâm cầu nguyện Phật trời
Mẹ về cực lạc thảnh thơi
Mẹ ơi yên nghỉ ở nơi thiên đàng!

Mẹ tôi
Tác giả: Chưa rõ

Một người vất vả đau thương
Sớm hôm làm lụng nuôi con thành người
Đó là hình ảnh mẹ tôi
Tình thương bát ngát bao la bằng trời
Mẹ tôi da đã sạm rồi
Bàn tay có nếp áo thì bạc phai
Thế mà sớm buổi chiều hôm
Buổi trưa nắng chói vẫn ra ruộng đồng
Cho con bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
Thương nhiều thương lắm mẹ ơi!
Mẹ là tất cả cuộc đời của con.

Mẹ tôi
Tác giả: Phạm Văn Ngoạn

Con cò lặn lội bờ sông
Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con
Tháng năm thân mẹ hao mòn
Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy.

Cho con cuộc sống hàng ngày
Dậy con khôn lớn dựng xây cuộc đời
Lẽ thường nước mắt chảy xuôi..
Vu lan nhớ mẹ, con ngồi lệ tuôn.

Biển khơi, nhờ có nước nguồn
Phận con chưa kịp đền ơn cao dầy
Tâm nhang, thấu tận trời mây
Cầu hương linh mẹ, tháng ngày thảnh thơi.

Cửu tuyền, mẹ hãy ngậm cười
Cha sinh, mẹ dưỡng, một đời tri ân.

Không đề
Tác giả: Chưa rõ

Ơn cha bóng núi âm thầm
Nghĩa mẹ lặng lẽ nước sông đầu nguồn
Một đời dãi nắng dầm sương
Nuôi con khôn lớn tình thương dạt dào.

Tình cha mẹ
Tác giả: Thịnh Nguyễn

Chưa một lần con viết thơ về Mẹ
Cũng chưa từng đặt bút nghĩ về Cha
Bởi lời thơ dù sâu lắng mượt mà
Cũng không thể tả đầy ân nghĩa được
Hãy ví cha như những nguồn sống nước
Và coi mẹ là không khí trời xanh
Gửi cho con tất cả những ngọt lành
Mong con ấu mau trưởng thành khôn lớn
Tình cha lắm chưa một lần sóng gợn
Nghĩa mẹ đầy cũng chẳng chút mưa gào
Ân nghĩa nặng tận biển thẳm trời cao
Mà không thể bút nào ghi thấu nổi.
Vai mẹ gầy mồ hôi còn thấm gối
Tóc cha già vẫn phủ nắng màu sương
Chỉ mong con luôn vẹn lối êm đường
Không lạc bước giữa phong trần góc bể
Tình cha đó cao vời vợi là thế
Nghĩa mẹ đây sao có thể sâu bằng?
Như biển thẳm không thể thấu trời xanh
Mà ngòi bút tả thành “chân lý” được?
Đã là con đừng để mi mẹ ướt
Cũng chớ làm tổn hại đến lòng cha
Rồi mai đây ai cũng sẽ tuổi già
Tình cha mẹ vẫn mãi là “vĩnh cửu”

Có thể tham khảo thêm các🌸 Thành Ngữ Tục Ngữ Nói Về Việc Dạy Dỗ Con Cái 🌸Bên Cạnh Thơ Nuôi Con

Thơ Về Công Nuôi Dưỡng Nổi Tiếng

Tuyển tập những bài Thơ Về Công Nuôi Dưỡng Nổi Tiếng gửi đến bạn đọc cùng tham khảo.

Công ơn cha mẹ
Tác giả: Ngạo Thiên

Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào
Hôm nay nước mắt tuôn trào
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang
Cho con cuộc sống vinh quang
Tương lai tươi sáng, muôn vàng mai sau
Tóc nay mẹ đã bạc màu
Vì bao khổ cực, dải dầu sớm trưa
Thương con không quảng nắng mưa
Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng
Gian lao khổ cực nào than
Cho con no đủ, hiên ngang với đời
Con đây chẳng nói nên lời
Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển, đời đời không quên.
Dưỡng con khôn lớn héo mòn tuổi xuân
Lo từng mảnh áo cái quần
Bát cơm đạm bạc đổi luân mỗi ngày
Những hôm tiền hết gạo vay
Cha con lại phải đi cày suốt trưa
Cuộc đời biết mấy cho vừa
Thương con bố mẹ trời mưa cũng dầm
Muốn cho đủ bát đủ mâm
Vẫn là mục đích cha thầm mẹ mong
Con ơi hãy nhớ trong lòng
Công cha nghĩa mẹ chẳng đong vơi đầy
Mai này con lớn dựng xây
Sinh con sẽ biết công thầy mẹ cha.

Công cha nghĩa mẹ
Tác giả: Minh Lộc

Mang con chín tháng mười ngày
Bao nhiêu vất vả hôm nay đã tròn,
Tương lai của mẹ là con
Dưỡng con khôn lớn héo mòn tuổi xuân.
Lo từng mảnh áo cái quần.
Hình ảnh đẹp về tình cha con
Bát cơm đạm bạc đổi luân mỗi ngày
Những hôm tiền hết gạo vay,
Cha con lại phải đi cày suốt trưa.
Cuộc đời biết mấy cho vừa,
Thương con bố mẹ trời mưa vẫn dầm
Muốn cho đủ bát đủ mâm.
Vẫn là mục đích cha thầm mẹ mong.

Ơn cha chưa trả, nghĩa mẹ chưa đền!
Tác giả: Nguyễn Mây

Cuộc đời này biết lấy gì con trả
Công mẹ cha nuôi dưỡng sinh thành
Bao vất vả mẹ cha dành nhận lấy
Để cho con được thấy ánh mặt trời.
Tình của người rộng lớn như biển khơi
Công nuôi dưỡng cao hơn là núi thái.
Đưa con đi hết những quãng đường dài
Để đời con luôn tươi màu thắm mãi.
Rồi lại bao vất vả gánh trên vai
Không có ai để cho người san sẻ
Các con thơ vẫn đang còn nhỏ bé
Đành âm thầm lặng lẽ giấu niềm đau
Đời chúng con biết phải sống làm sao?
Nếu một mai mẹ cha già khuất bóng
Các con thơ lại âm thầm lẳng lặng
Nhớ thương người nơi núi vắng rừng sâu!!!

Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Tác giả: Phan Thanh Tùng

Chuyện đời lắm lúc trớ trêu
Đau thương vì bởi chữ nghèo trong ta
Dù sao cũng nhớ mẹ già
Dày công chăm sóc thiết tha nghĩa tình.

Cha là ánh sáng bình minh
Mẹ như trăng sáng lung linh đêm tàn
Cho con cuộc sống huy hoàng
Với bao mơ ước ngập tràn yêu thương.

Dẫu con luôn sống tha phương
Vẫn luôn ghi nhớ đoạn trường mẹ qua
Biển trời rộng lớn bao la
Nhưng không sánh nổi nghĩa cha cao vời.

Mẹ ơi con đã cạn lời
Mong sao chữ hiếu một đời xứng danh
Cảm ơn cha đã chân thành
Cho con cuộc sống trong xanh với đời.

Công Cha Nghĩa Mẹ
Tác giả: Lê Hoàng

CÔNG dưỡng dục.. muôn đời khó trả
CHA mẹ luôn vất vả cho mình
NHƯ trời biển rộng mông mênh
NÚI ngàn lá trải đếm tình mới xong

THÁI dương tỏ..tấm lòng hiếu thảo
SƠN vời cao..rõ đạo sinh thành
NGHĨA tình gánh cả trời xanh
MẸ cha tất tả ..cho mình ấm no

NHƯ câu ví… thân cò lam lũ
NƯỚC đục ngầu…vẫn cố lo toan
TRONG tâm tủi lệ chẳng màng
NGUỒN thương con cái ..hòa chan biển trời

CHẢY êm ả..chẳng lơi ngày tháng
RA mạch tươi …mưa nắng không sờn

Công cha nghĩa mẹ
Tác giả: Phong Đại

Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng
Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con
Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn
Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở
Lại nhiều con vay nợ chất chồng
Cơm chẳng đủ, áo cũng không
Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc
Chủ tới nhà thúc giục nợ nần
Từ bậu cửa, tới giữa sân
Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ
Vì các con vẫn cố gượng mình
Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh
Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng
Tuy chúng con chẳng tướng, chẳng quan
Luôn kính trọng, biết kết đoàn
Anh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thản
Cầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dài
Dù kiệu cổ, rước trên vai
Xin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.

Xem thêm các 🌸Bài Thơ Công Cha Nghĩa Mẹ Hay 🌸Bên Cạnh Thơ Nuôi Con

Thơ Cha Nuôi Con Hay

Tiếp theo là những vần thơ cảm xúc viết về chủ đề cha nuôi con hay, ấn tượng.

Tình cha
Tác giả: Thương Giang

Đường xa heo hút dặm ngàn
Đời cha vất vả gian nan thác ghềnh.
Nhiều khi cuộc sống bấp bênh
Nẻo nào cha đến cũng lênh đênh thuyền…

Khó khăn đeo bám chẳng yên.
Đi tìm cơm áo kiếm tiền nuôi con.
Con bây giờ đã lớn khôn
Thương cha, lòng dạ héo hon nỗi sầu.

Cha già hay ốm hay đau
Lắm khi ngã bệnh, con đâu có gần…
Biết cha lo lắng trăm phần
Khi con xa hẳn người thân… ruột rà

Ước gì về được hôm qua
Về đây có mẹ có cha ngóng chờ…

Cha yêu
Tác giả: Dai Thang Vo

Đôi dòng chữ nhỏ viết về Cha
Cảm xúc trào dâng chực vỡ òa
Mãi mãi Người luôn là bóng cả
Che đàn trẻ nhỏ trước phong ba.

Trở ngược thời gian tuổi đến trường
Cha dồn tất cả mọi tình thương
Uốn từng nét chữ, rèn nhân cách
Truyền lại niềm tin, chí tự cường.

Xã hội muôn màu, lắm thị phi
Quyền cao, chức trọng có là gì
Vì con, Người trọn đời bình dị
Quyết chỉ con mình: Gắng bước đi.

Ấm áp tình Cha tựa Thái Dương
Sáng như Bắc Đẩu giữa đêm trường
Con nguyền khắc mãi lời Cha dạy
Người vẫn bên con mọi nẻo đường

Cha và con
Tác giả: Châu Bảo 

Nay lại có một ngày không nắng
Tôi trông về khoảng trắng mênh mông
Căn nhà nhỏ giáp cánh đồng
Nhìn bằng nỗi nhớ trong lòng trào dâng

Cảm giác thấy… bâng khuâng đến lạ
Nhớ cha già vất vả ngược xuôi
Để cho con được bằng người
Thương yêu che chở nụ cười tuổi thơ

Giờ khôn lớn bơ vơ đất khách
Cha và con cũng cách đôi nơi
Nhưng lòng luôn vẫn nhớ lời
Ngày xưa cha dặn, con ơi nhớ là

Quê người đó, có xa cha mẹ
Học làm người nhỏ nhẹ hoà đồng
Kính trên nhường dưới nghe không
Sống ngoan ngoãn để, vui lòng mẹ cha

Lời người dặn con đà ghi khắc
Trong tim mình luôn nhắc công cha
Tình thương ấm áp chan hoà
Ngày đêm vất vả cũng là vì con

Manh áo ấm nhường con sợ lạnh
Nhìn con vui cha hạnh phúc rồi…
Nay ngồi nhớ quá cha tôi
Muốn về và nói… cha người con yêu.

Thương cha
Tác giả: Ngọc Ánh

Thương cha mưa nắng tảo tần
Thương cha năm tháng gánh gồng nuôi con
Thương cha hôm sớm mỏi mòn
Nhịn ăn nhường uống để dành cho con

Thương cha giông tố cuộc đời
Chẳng ngại gian khó hết đời chở che
Thương cha một nắng hai sương
Lưng còng gồng gánh, cho con tới trường

Thương cha nước da đen nhàu
Thương cha tấm áo bạc màu gió mưa
Thương cha biết sao cho vừa
Cả đời cha đã quá nhiều hy sinh

Cho con áo ấm cơm no
Cho con cái chữ lớn khôn nên người
Cha ơi dù có hết đời
Con gái chẳng thể đáp đền ơn cha.

Bàn tay của cha
Tác giả: Quý Phương

Bàn tay Cha, nắm tay con
Dìu qua tất cả những cơn bão đời
Khi con mái tóc xanh ngời
Tóc Cha bạc trắng mây trời kém xa
Bàn tay nhỏ, trong tay Cha
Con bình yên cả trong mơ vẫn cười
Nuôi con khôn lớn nên người
Tay Cha run rẫy, trở trời lại đau
Con như chim lạc phương nào
Đủ lông cứng cáp bay vào trời xanh
Nhớ, quên công đức sinh thành
Bởi còn toan tính lợi danh cho mình
Chiều nay ngơ ngẩn đứng nhìn
Trên con phố nhỏ có hình bóng ai
Nắm tay con trẻ bước dài
Trong làn mưa mỏng trên vai ướt mèm
Tự nhiên con bỗng dưng thèm
Bàn tay bé xíu nhỏ mềm như xưa
Để Cha nắm lại cho vừa
Dắt con qua những lọc lừa thế gian
Tự nhiên nước mắt tuôn tràn
Kiếp phù sinh ngắn hơi tàn mấy khi
Bôn ba rồi chẳng được gì
Cha ơi đợi nhé con về chiều nay.

Thơ Về Gà Trống Nuôi Con Hay Sâu Sắc

Cùng đọc thêm các bài Thơ Về Gà Trống Nuôi Con Hay Sâu Sắc để hiểu hơn về sự khổ cực của những người bố đơn thân nhé!

Gà trống nuôi con
Tác giả: Đình Viễn Hạ

Gà trống nuôi con tuổi ba mươi
Tần tảo nắng mưa, miệng vẫn cười
Người chung chăn gối đành dứt áo
Con khờ hỏi mẹ, đáp lời sao?
Lòng nặng chữ thương nên cười khổ
Lệ thấm đôi mi, thật ngây ngô
Hết duyên dặn lòng buông, không níu
Hạnh phúc bên con tuổi cận chiều.

Bố tôi
Tác giả: Lê Tấn Đức

Bố tôi cũng một cuộc đời
Cũng hào hoa lắm một thời trẻ trai
Oái oăm …chữ Mệnh chữ Tài
Ngoảnh trông thương những lâu đài không tên

Vì đâu… ? cò phải ăn đêm
Phải vì nước lạnh mà mềm ngọn tre
Người ta xuống ngựa lên xe
Bố tôi cọc cạch đi về sớm hôm

Một thân gà trống nuôi con
Cái duyên bạc bẽo lại còn đùa dai
Dằn lòng vá tạm mảnh vai
Ngẩn ngơ trông xuống đã hai vạt nhầu

Chẳng đành ôm khối hồn đau
Đem thơ thả xuống mặc dầu nước trôi
Vàng-thau để đó cho người
Nuôi con bằng giấc mộng đời dở dang

Lòng này dẫu phải xáo măng
Cũng không vẩn vấy trắng trong thân cò
Đàn con tháng đợi năm chờ
Dài lưng vẫn cứ dại khờ thế thôi

Bố đi đong gạo cả đời
Chín cơm thì đã tối trời…còn đâu

Gà Trống Nuôi Con ! Xa Vợ !
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Trăm dâu đổ một đầu tằm
Em đi sang Đài để lại cho anh ..
Ở nhà cùng các đứa con .
Mẹ già bác tật anh chăm một mình ..!

Các con lứa tuổi học hành
Đứa bé anh phải dỗ dành đón đưa .
Vừa làm Cha Mẹ các con
Vừa làm con để .con dâu Mẹ già ..!

Họ hàng chú bác gần xa
Đối nội đối ngoại anh là trưởng con
Viếc ngoài đồng áng vẫn còn
Chờ tay anh bón lúa ngô tốt đều

Gà trống nuôi con
Tác giả: Lâm Trúc

Thân cha gà trống nuôi con
Mẹ đi từ lúc con còn thơ ngây
Mình cha cơ cực tháng ngày
Sáng cha làm mướn chiều cày ruộng nương
Thân cha dãy nắng dầm sương
Tuổi xuân cha đã sẵn nhường cho con
Từ lúc mẹ mới xa con
Cha thay thế mẹ ru con giấc nồng
Má ơi!.Sao nở bỏ chồng
Bỏ con đành đoạn mà không đau lòng
Chim quyên ăn trái nhãn lòng
Lia thia quen chậu vợ chồng quen hơi
Tình nhân chỉ thích đùa chơi
Chứ không ai sống cả đời với má đâu
Vợ chồng nghĩa chặt bền lâu
Tình nhân là thứ ở lâu thay lòng
Như con bướm trắng vờn bông
Khi hoa tàn úa bướm ong chán chường
Chồng thì còn nghĩa còn thương
Răng long đầu bạc vẫn thương vợ mình

Gà trống nuôi con
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Nửa đời lặn lội sông sâu
Mò cua bắt ốc, áo nâu vai sờn
Đêm dài bóng lẻ cô đơn
Vai quàng mảnh lưới đường trơn Cha về
Cơn mưa nặng hạt dầm dề
Nhà tranh ủ dột, bốn bề nước lên…

Ông trời giận đất bắt đền…
Mà sao mưa mãi…cho nên đói lòng
Ruộng nương nước ngập thành sông
Một màu trắng xoá cánh đồng lúa quê…
Chiều nào con bắt cá trê
Canh bầu con nấu để về Cha ăn…

Mẹ con không biết có chăng ?
Từ khi biết nói chỉ rằng : tiếng Cha
Tiếng Cha con gọi thiết tha
Thay luôn tiếng Mẹ… Cha là Mẹ con…
Ầu… Ơ, Cha hát nỉ non
Ru con say ngủ…lớn khôn từng ngày…

Mưa đời giọt đắng giọt cay
Rơi vào khoé mắt,khóc thay bao lần
Đời Cha vất vả cực thân
Biết ai vá áo nâng khăn bây giờ
Phận nghèo nên chịu bơ vơ
Giữa đường gãy gánh…con thơ tội tình…

Nuôi con một bóng một hình
Giặt từng tã lót… tay mình tự lo
Những khi cảm sốt ốm o…
Đêm Cha không ngủ, ngồi co hàng giờ…
Năm canh thao thức bơ phờ
Thương con vô bến vô bờ là Cha…

Chiều nay trở lại quê nhà
Ai chèo trên bến đò ra đứng chờ
Hoàng hôn tím đổ bóng mờ
Nhánh sông ngày cũ lững lờ đò qua…
Kìa ai như bóng dáng Cha…
Dang tay con đón… Khóc oà… Cha ơi…!

Gà trống nuôi con
Tác giả: Trần Hạ Vi

Vai gầy gánh cả núi sông
Thân cha gà trống cố công nhọc nhằn
Đường đời sỏi đá khó khăn
Kiếm từng hạt gạo Trắng ngần nuôi con

Dốc trơn suối siết chân mòn
Cái lạnh cắt thịt vì con không màng
Hè về nắng cháy như rang
Mồ hôi thánh thót như chan cơm đời

Trái sầu rớt dạ buông nơi
Cả đời cơ cực chẳng lời thở than
Công cha nghĩa nặng non ngàn
Núi vàng biển bạc chẳng màng công cha

Đọc thêm chùm 🌼Thơ Về Bố Đơn Thân Hay 🌼Bên Cạnh Thơ Nuôi Con

Thơ Về Mẹ Đơn Thân Nuôi Con Hay Đặc Sắc

Mời bạn đọc thưởng thức thêm những áng thơ bất hủ trong chùm Thơ Về Mẹ Đơn Thân Nuôi Con Hay Đặc Sắc dưới đây.

Đơn thân
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Cánh cò lặn lội bão giông
Mò tôm bắt tép trên đồng nắng mưa
Đơn thân những sớm cùng trưa
Đầm sâu mò mẫm, ruộng thưa kiếm mồi
Những chiều mỏi cánh lưng đồi
Những khi sông vắng, những hồi ao sâu…

Trời sinh phận gái bể dâu
Nửa đường gãy gánh biết đâu mà chừng
Số phần chẳng đặng thì đừng
Trầu cau đã lúc tưởng mừng với ai
Ngờ đâu duyên hẩm quàng vai
Cung đàn gãy nhịp lỡ hai bến tình

Đơn thân một bóng một hình
Nuôi con vò võ một mình tự tay
Đàn bà vừa giỏi lại hay
Cái điều bạc phận xưa nay có chừa ?
Dở người dẫu có duyên thừa…
Ăn sung mặc sướng cũng vừa thân ai

Cái người đẹp một, nết hai…
Phải chăng hay chịu đắng cay dập vùi ?
Khôn ngoan thì đỡ ngậm ngùi
Nhẹ lòng tốt dạ nếm mùi thương đau
Thời nay quen lắm cái câu
“Hồng nhan bạc tỷ”…cũng mau đua đòi

Để khi đã chán chường rồi
Trong ngà trắng ngọc, kẻ tồi cũng đi
Mạnh mồm dẫu có những khi
Đàn ông chẳng đặng làm chi vướng vào
Thương thay duyên phận má đào
Bờ vai đã tự…dựa vào bờ vai

Đã khi tưởng chẳng cần ai
Đã khi mềm yếu mơ hai mái đầu
Buồn vui thế thái muôn màu
Đơn thân một bóng khối sầu nặng mang
Nghèo hèn hay dẫu cao sang
Hỏi ai không mộng…tình lang ngọt ngào…

Đơn thân…

Mở lòng vui sống lên nào
Để tim yêu lại . Dạt dào. Bến mơ !

Chỉ mong con bình an
Tác giả: Nguyên Vy

Đừng nói nữa Anh ơi thêm buồn bã
Cuộc đời này lắm vất vả em mang
Kể từ khi phận gái bước sang ngang
Gặp bến đục em lỡ làng một kiếp

Nhìn Con thơ đành nhủ lòng bước tiếp
Dẫu đường đầy sỏi đá tiếp chông gai
Vẫn nhủ lòng hãy cố vì ngày mai
Vì hạnh phúc vì tương lai con trẻ

Nên em đã tự nhủ mình nhỏ nhẹ
Lòng nguyện cầu cho Con trẻ bình an
Sống đạo hiếu trước sau cố vẹn toàn
Các con ngoan lòng hân hoan đón nhận

Dẫu hôm nay đắng cay đời mẹ vẫn
Môi mỉm cười cho con phận an nhiên
Ai ngờ đâu nay Con trẻ trút phiền
Nghe Con nói ,lòng dâng niềm tê tái

Đêm năm canh ngẫm lệ sầu hoang dại
Thấy phận mình quá thất bại ai ơi
Ngước mắt lên ngăn dòng lệ sắp rơi
Nhưng hỡi ôi lệ rời trên khoé mắt !!!

Duyên Phận
Tác giả: Xơ Tày

Thân cò lặn lội ở triền sông.
Cực khổ nuôi con bởi vắng chồng.
Một nắng không làm vơi tuổi mộng.
Hai sương chẳng xóa nhạt môi hồng.

Mơ ngày bến cũ thôi hoài ngóng.
Ước buổi thuyền xưa khỏi đợi trông.
Nửa kiếp thương sầu như lắng đọng.
Chờ ai khắc khoải đến nao lòng!

Single Mom
Tác giả: Tùng Nguyễn

Single Mom… single mom.
Những người mẹ đơn thân.
Họ đã có, chưa, từng… để mất.
Người được mệnh danh là “Chồng”.

Phận đàn bà thiếu vắng bóng đàn ông.
Cọng lạt khô xiên lòng mình ngày bão.
Bữa cơm sắp lặng ngồi nhai gượng gạo.
Đêm trở mình, ve vuốt nỗi hư hao.

Hạnh phúc ư?
Chẳng biết nói thế nào
Những đàn ông đến và đi.
Đi và đến, kẻ ngắm em cho vui mắt.

Người đến bên ngẫm cuộc đời mình.
Em – giấu vui nơi đáy mắt.
Vùi buồn vào đêm thâu.
Mảnh thuyền nan lạc bến.

Neo nơi nao cũng sầu.
Người mẹ đơn thân.
Đâu thiết ai thương hại.
Chẳng cần sự ban ơn.

Đừng nhìn chúng tôi như sinh vật lạ.
Sỏi đá kia cũng biết vui buồn.
Ngày mai, vững bước trên đường
Con còn có mẹ. cả bầu trời thương.

Mẹ đơn thân
Tác giả: Mai Phương

Đừng hỏi em ! Sao làm mẹ đơn thân
Bởi trót dại nên một lần lầm lỡ
Tuổi thơ ngây còn dại khờ bỡ ngỡ
Kẻ bạc tình không chút nhỏ lương tâm

Đừng hỏi em ! Sao làm mẹ đơn thân
Chua chát lắm ngàn lần không muốn nhớ
Yêu thật nhiều nhưng tình đâu đã tỏ
Nên lỡ làng phải khổ thế này đây

Thật bẽ bàng khi tình quá đắm say
Sợ tuột mất nên chẳng hay trao đó
Đến bên em anh chỉ là cơn gió
Thoảng qua rồi nhưng nay có về đâu

Một mình em với tất cả đớn đau
Mang giọt máu bên nhau anh trao tặng
Một mình khóc trong cô đơn trống vắng
Quặn thắt lòng nuốt giọt đắng cô liêu

Tình hết rồi chỉ còn lại con yêu
Là tất cả con sớm chiều bên mẹ
Đau đớn thay ôi sinh linh nhỏ bé
Kẻ bạc tình không lẽ lại là cha

Chôn đau thương trong nước mắt nhạt nhòa
Mẹ phải sống vì con là tất cả
Dại khờ này mẹ con ta phải trả
Thật bẽ bàng vì mẹ đã quá tin

Lời thề ư ? Người ta chỉ đi tìm
Mùi tình ái đắm chìm trên thân xác
Yêu thương chi ! Chỉ đam mê hoan lạc
Quên nghĩa tình…
Bỏ mặc…
Mẹ đơn thân !

Trọn bộ các bài 🌹Thơ Mẹ Đơn Thân Nuôi Con Hay 🌹Bên Cạnh Thơ Nuôi Con

Bài Thơ Vui Về Nuôi Con

Cuối cùng là bài Thơ Vui Về Nuôi Con chia sẻ cho những bạn đang tìm kiếm.

Lén vợ dạy con
Tác Giả: Ba Đơ

Con ơi nghe bố nói nè
Chăm ngoan học giỏi, đừng mè nheo nha
Được khen ắt sẽ có quà
Chứ hư mà muốn có mà… ăn roi

Cha con mình thống nhất rồi
Cùng “ngoan” mẹ sẽ không… lôi ra mần
Đi học về đứng nghiêm chân
Vòng tay chào mọi người thân trong nhà
(Cái này bố được miễn nha
Chứ bố làm vậy như là… hâm hâm)

Khi ngồi dùng bữa quanh mâm
Con mời lễ phép mới cầm đũa ăn
Lúc đó bố sẽ “hùa” rằng
Mời mẹ gắp thịt… bố ăn đi nào

Sáng dậy mặt trời chưa cao
Báo thức đã điểm dậy vào vệ sinh
Khoản này thì cha con mình
Cùng nhau “hành động” cho tình cảm nha

Đánh răng, rửa mặt dễ mà
Xong rồi xuống bếp dưới nhà mẹ trông
Đồ sáng mẹ đã làm xong
Đến trường kẻo trễ, cô không cho vào

(Mà nè, bố ganh tị sao
Con được hôn má khi chào mẹ đi
Bố chào chả được “miếng” chi
Nhìn con mà bố… thèm chi là thèm!)

Vào lớp ngồi thẳng không nằm
Ngả nghiêng cô mắng chẳng chăm học hành
Chú ý nghe giảng trí nhanh
Cô gọi phát biểu sẽ giành phần ngay

Mạnh dạn nếu biết, giơ tay
Chiều về mẹ biết chắc ngây ngất nguời
(Thế nào mẹ cũng nói cười
Sao mà lanh thế… chín mười thằng cha
Lúc trước mẹ “đổ” cũng là
Miệng ổng dẻo kẹo mẹ mà mê ngay)

Giải lao ra đứng bóng cây
Sân trường thư giãn, ngồi quây chuyện trò
Bạn bè phải biết nhường, cho
Không được gây gổ cô lo, bạn hờn

(Cái này nói nhỏ với con
Từ khi tiểu học bố toàn… gái theo
Kêu bạn bạn, ngọt làm sao
Bị ông nội chọc bố gào khóc ngay
Ghép đôi nghe là mũi cay
Nhưng vì tính bố… “hay hay”, bạn ghiền)

Hồi chiều ví bố cạn tiền
Con đòi đủ thứ bố phiền lắm đây
Tiệm Đông rồi sang tiệm Tây
Thế là không được, như vầy rất hư

Mẹ mà biết được coi như
Cha con bị phạt… quỳ đừ gối luôn
Đã hứa không lý thuyết suông
Có thế mẹ mới thương thương “chúng mình”

Bố đây cũng đã chứng minh
Cai bia cai thuốc con nhìn đúng không
Cha con mình quyết một lòng
“Ồ – ze” cho trót không vòng vo nha

Trong nhà mẹ “tối thượng” mà
Mẹ vui mình sẽ… phà phà ăn ngon!

Xem thêm các bài🌺 Thơ Nhớ Lời Cha Mẹ 🌺Bên Cạnh Thơ Nuôi Con

Viết một bình luận