“Thưa thầy em đã thuộc bài học sáng nay Trong bài giảng có bụi phấn trắng bay bay Có cánh tay gầy gầy của thầy Em yêu phút giây này thầy em tóc như bạc thêm.”
“Thầy” của Trần Quốc Minh:
“Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cả đời thầy đưa đò lặng lẽ Đò qua sông… thầy ở lại… sông ơi!”
“Một đời người – một dòng sông… Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ, ‘Muốn qua sông phải lụy đò’ Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…”
Những bài thơ này không chỉ thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với thầy cô mà còn tôn vinh vai trò quan trọng của họ trong việc giáo dục và dìu dắt thế hệ trẻ. Bạn có thể tìm đọc thêm các bài thơ này để cảm nhận sâu sắc hơn về tình cảm thầy trò.
Ngay từ khi chưa ngồi trên ghế nhà trường, ta đã được ba mẹ dạy dỗ phải biết hiếu học và kính trọng thầy cô bằng câu tục ngữ “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Những Bài Thơ Hay Về Tôn Sư Trọng Đạo sau đây nói lên công lao to lớn và lòng kính trọng của các thế hệ học trò gửi đến thầy cô kính yêu.
Kính tặng các thầy cô Tác giả: Phạm Hồng Quý
Mừng ngày nhà giáo Việt Nam Đường quê, ngõ phố ngập tràn sắc hoa Trò vui ríu rít hát ca Nét mặt tươi rói, ôm hoa tặng thầy Thầy vui cảm súc tràn đầy Nhận hoa mà để lòng thầy nở hoa Tình thầy nhân ái bao la Yêu trò dậy dỗ như cha mẹ hiền Mong trò học giỏi mãi lên Là người có trí làm nên cơ đồ Thầy luôn mong mãi ở trò Học tài tu đức, suốt cho cuộc đời Chúng em luôn nhớ mãi lời Thầy cô dậy dỗ suốt đời không quên Thầy cô khơi trí tuệ lên Thổi vào hồn trẻ, dệt nên thành người
Thầy cô nghề rất tuyệt vời Thanh cao, xã hội mọi người tôn vinh Tiên học lễ, hậu học văn Tôn sư trọng đạo, ngàn năm lưu truyền Nước nhà có tiến mãi lên Là nhờ có học, mới nên nước giầu Hiền tài, nguyên khí dẫn đầu Quốc gia vẫn mãi thiếu cầu, cần cung Thầy cô là chốt khơi thông Tổ quốc, xã hội vẫn mong vẫn chờ Văn minh khai phá từng giờ Thầy cô trách nhiệm cầm cờ tiên phong Mong rằng đất nước thành công Sánh vai cường quốc, với cùng năm châu Vinh danh với những công đầu Là thầy cô đấy, trước sau hết mình Ơn thầy đối với học sinh Là nghĩa cử lớn,thầy giành dạy cho Mừng thầy, mừng cả các cô Chúc cho các bậc kỹ sư tâm hồn Yêu nghề tâm huyết nghề hơn Thành công, hạnh phúc ngập tràn yêu thương Yêu trò, yêu quý mái trường Xứng danh nhà giáo, trò thương kính thầy.
Lời ru của thầy Tác giả: Đoàn Vị Thượng
Mỗi nghề có một lời ru Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu mây Con sông của mẹ đường cày của cha Bắt đầu cái tuổi lên ba Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu! Thầy không ru đủ nghìn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm Như ru ánh lửa trong hồn Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây Thầy ru hết cả mê say Mong cho trọn ước mơ đầy của em. Mẹ ru em ngủ tròn đêm Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày Trong em hạt chữ xếp dày Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm Từ trong vòm mát ngôi trường Xin lời ru được dẫn đường em đi (Con đường thầy ngỡ đôi khi Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!) Hẳn là thầy cũng già thôi Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em Thì dù phấn trắng bảng đen Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
Khi thầy về nghỉ hưu Tác giả: Thanh Trưởng Hoài Châu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp: “Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…” Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào Con nao nức bước vào trường trung học Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau? Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi? Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao Vai áo bạc như màu trang vở cũ Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Nghĩa cô thầy mãi không quên Tác giả: chưa rõ
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương Những ngày vui của 1 thuở đến trường Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm Cô dạy con từng nét chữ vần thơ Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc Vầng trán cô những vần nhăn se sắt Âu yếm nhìn chúng con Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ” Và chúng con là những con cừu bé nhỏ Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ Một tình thương bao la và vô tận Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.
Người lái đò Tác giả: chưa rõ
Một đời người – một dòng sông… Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ, “Muốn qua sông phải lụy đò” Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa … Tháng năm dầu dãi nắng mưa, Con đò trí thức thầy đưa bao người. Qua sông gửi lại nụ cười Tình yêu xin tặng người thầy kính thương. Con đò mộc – mái đầu sương Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày, Khúc sông ấy vẫn còn đây Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
Xã hội tôn vinh gọi tiếng thầy. Tôn sư trọng đạo tự xưa nay Tâm trong trí sáng tình sâu nặng. Dạ thẳng lòng ngay nghĩa cả dày. Dạy dổ cháu con bao chuyện tốt. Khuyên răn tuổi nhỏ lắm điều hay. Bảo giông sóng gió không hề nản. Đưa khách sang sông cứ mỗi ngày.
Không nề khổ cực mỏi mòn thân Dẫn dắt trò ngoan tỏa sáng ngần Bởi nghiệp muôn đời gieo chữ nhẫn Nên nghề trọn kiếp giũa từ nhân Khai nguồn trí thức vui nhiều bận Mở lối thành công khỏe vạn phần Dẫu bảng phai mờ trôi bụi phấn Cô Thầy vẫn quyết thỏa lòng ngân.
Ơn Nghĩa Thầy Cô Tác giả: Nguyễn Quang Long
Bến đậu ngàn năm trải nghĩa thầy Bao đời gọi trẻ ý vàng xây Bền tâm vững dạ thuyền nhân đẩy Biển sắc rừng hương chữ đạo vầy Bện ngữ chân thành cho kẻ lấy Ban lời thiện chí để người gây Bàn tay vẽ thắm điều răn dậy Bảng phấn hằn in dưỡng mộng đầy.
Ơn Thầy Cô Tác giả: JB.Nguyễn Hùng
Đời con chính trực bởi công Thầy Uốn dạy bao ngày lẽ phải hay Đạo lý ngàn năm nào dễ đổi Ân tình trọn kiếp chẳng hề thay Dù cho phải biệt thời gian ấy Dẫu có rời xa kỷ niệm này Nghĩa nặng ghi lòng muôn cảm mến Chân thành kính trọng mãi ơn đầy
Tình Cha Nghĩa Mẹ Công Thầy Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện
Giúp ta khôn lớn có ngày hôm nay Giúp ta lẽ phải, điều hay Giúp ta tri thức mỗi ngày tiến xa Ơn cha ơn mẹ sinh ra Ơn thầy cô giáo giúp ta nên người Công ơn cha mẹ không rời Công thầy cô giáo suốt đời không quên./.
Tiếp tục bài viết là tuyển tập Thơ Tự Sáng Tác Về Tôn Sư Trọng Đạo Đặc Sắc nhất:
Ơn Thầy Cô Đó Tác giả: Phạm Văn Phúc
20-11 đến rồi Lòng em xúc động bồi hồi viết thơ Ơn cô cao tựa ngang trời Công thầy rộng lớn sáng ngời biết bao Dạy trò học giỏi nhường nào Từng lời cô giảng đi vào trong tim Bao trang thơ, những phương trình Công thầy cô đó trò ghi trong lòng Lớp trò quên được hay không? Bao nhiêu thí nghiệm thành công rạng ngời Từng lời nói, những nụ cười Tình thày trò đó trọn đời khắc ghi.
Tôn Sư Trọng Đạo Ở Đời Tác giả: Mũm Mĩm
Công Cha Nghĩa Mẹ Ơn Thầy Tôn Sư Trọng Đạo mai này thành công.. Lời Thầy dạy dỗ còn vang Bài đầu được học Lễ Nhân ở đời
Trước Văn phải học làm người Học câu Vâng Dạ mĩm cười nhận cho Học Trò hiếu thảo Mẹ Cha Anh Em bè bạn thứ tha nhịn nhường..
Mai sau rời khỏi mái trường Các con vững bước đoạn đường lợi danh Âm thầm lặng lẽ thời gian Cứ trôi thoăn thoắt tháng năm dạy trò.
Thăng trầm bụi phấn nghiệp đò Thị phi, xã hội vượt qua mái chèo Dù lương ít ỏi bọt bèo Cõng mang con chữ vẫn đeo lấy nghề.
Vì thương vì quý say mê Miễn sao trò giỏi Thầy Cô vui mừng Trống khua kèn thổi tưng bừng Nào đâu có miếng lợi danh ở đời
Tháng năm lặng lẽ trồng người Đến khi hưởng quả ai thời nhớ công Trò ngoan sáng dạ minh thông Ai khen Cô giáo giỏi giang dạy trò
Bao nhiêu thế hệ ra lò Bao nhiêu quay lại nhớ Đò người Đưa Thầy Cô vượt sóng nắng mưa Học Trò mỗi hướng Đò xưa vẫn còn..
Con đây khắc ghi dạ lòng Nhân ngày Nhà Giáo Chúc Mừng Thầy Cô Bông Hồng Đỏ Thắm điểm tô Ơn Sâu nghĩa trọng tỏa như Mặt trời
Chúc Mừng Thầy Cô Đầu Xuân Tác giả: Nguyễn Thu
Chúc Mừng Tất Cả Các Thầy Cô Mỗi xuân càng thắm , càng tô cuộc đời Nghề vinh quang nhất trồng người Thầy cô vẫn giữ sáng ngời nghĩa nhân
Dù ai làm tướng làm quân Cô thầy củng phải góp phần mới nên công ơn dìu dắt không quên Tôn sư trọng đạo là nền tảng chung
Nói sao cho hết nỗi lòng Tôi người từng trãi học sinh một thời Với Thầy Cô mãi sáng ngời Ân tình cao cả trọn đời khắc sâu
Gữi Thầy cô , Gữi bạn bầu Đầu xuân xin chúc trọn câu ân tịnh
Ngày Hiến Chương Nhà Giáo Tác giả: Nguyễn Thanh Thanh
Hai mươi mười một ngày dương Hiến chương nhà giáo mở đường tương lai Việt Nam đã chọn lấy ngày Tôn vinh sự nghiệp uốn ngay rèn người
Thế hệ nhiều lớp thắm tươi Dâng hoa kính chúc mĩm cười giáo viên Việt Nam đất biển một miền Tôn sư trọng đạo dựng yên nước nhà
“ Bụi phấn ” vang vọng khúc ca Thầy trò chung một chuyến phà gian nan Trọng trách vai vác, tâm mang Thầy truyền chữ nghĩa không màng lợi danh
Hướng trò sáng tối việc lành Tương lai rộng mở từng canh sống còn Miền quê, hải đảo, trên non Khó khăn đủ thứ vẫn tròn tư duy
Điều kiện dạy, học có tùy Đôi lúc gian khó hiểm nguy cam lòng Cô, thầy với ước nguyện mong Trò ngoan, học giỏi rạng hồng tương lai
Hoàn cảnh, giai đoạn thì dài Thâm tâm mô phạm nào ai than phiền Trồng người sự nghiệp thiêng liêng Xã hội tôn trọng, mọi miền yêu thương.
Trò ra trường, đầu còn ngoảnh lại Đoái trông theo chiếc cổng đã cách ngăn Thầy bước ra, một nụ cười hiền dịu Lại đứng đó, giơ tay cao vẫy biệt Nước mắt dài lăn đậm trên khóe mi Trò thấy vậy, sao nỡ bước tiếp , cất chân Ôm chầm thầy, hai người cùng khóc Nước mắt long lanh, trong sung sướng Kỉ niệm ơi, hãy về đây, kỉ niệm ơi! Trả lại ta những tháng ngày dịu ngọt Rót vào lòng ta nghe róc rách, sướng sung.
Sau ba tháng hè, em không còn nữa Thầy có nhớ em không thầy ơi? Tạ ơn thầy dẫn em vào rừng già tri thức Cảm nghĩa thầy đưa em về suối nguồn yêu thương Thầy có nhớ không, thầy ơi? Tháng năm xưa, thầy tận tụy Lái chiếc đò nhỏ, em ngồi trong Thầy lái đò bằng cả tình thương mênh mông Tạ ơn thầy, em yêu thầy khôn xiết Chút tình này , liệu có đáng trường tồn mãi mãi? Khi đã lớn khôn, đã lập nghiệp Em về trường với một chút nỗi nhớ thương Mong gặp thầy, liệu còn có thể?
Kỉ niệm xưa, lại về đây, kỉ niệm xưa: Trò ra trường, một lần là mãi mãi Bấy giờ đây, đã không còn là quen thuộc Chỉ còn thầy, ông thuyền trưởng già nua Khua sóng nước, đưa trò mới vượt trường giang Bấy giờ đây, em đã là người cũ Song thầy ơi, sao vẫn âu yếm, vuốt ve em? Sau khe mắt mờ đục và đầy nước Thầy trả lời: “Vì thầy mãi mãi yêu con”
Bấy giờ đây, em sung sướng nhất trần đời: Người thầy già nhưng trái tim vẫn trẻ Vẫn yêu trò, như vì quen rồi, như quán tính Trải ngọt bùi, trò mãi mãi nhớ ơn Trải ngọt bùi, tạ nghĩa trăm năm.
Ngôi trường ơi, mái trường Thủy Phương Nơi tri thức ngày ngày được lĩnh hội Mang đại nghiệp , giúp đời thêm kiến thức Nơi đó là nơi tôi đang học Có những người thầy như vừa kể ở trên Nào cô Hồng, cô Lý và cô Thủy Nào thầy Phúc, thầy Quảng và thầy Bình Và thầy Trí, thầy Thành và thầy Tuyến… Còn nhiều nữa, sao trò nhớ hết được Song mỗi người, ai cũng yêu trò nhỏ thiết tha Và chúng em biết ơn tất cả Đã cho em tung cánh muôn phương
Thầy cô ơi! Đừng bao giờ quên trò nhé! Vì trò mãi thương Người, như Người đã thương con TÌnh thầy trò bao la và rộng lớn, Biết bao giờ mới đi đến tận cùng Bấy giờ đây, sao nói hết được trong khoảnh khắc Mà muốn nói, có thể mượn chữ “Công ơn”.
Nhất định đừng bỏ qua trọn bộ Những Câu Thơ Nói Về Tôn Sư Trọng Đạo Hay được lưu truyền qua bao thế hệ:
Nhớ Thầy Tác giả: Tuyền Linh
Có lẽ bây giờ Thầy đã quên con Bởi thời gian dịch xê khiến tuổi trời chìm nổi Học trò quá đông, Thầy làm sao nhớ xuể Qua sông rồi, mấy ai nhớ đến bến đò ?
Riêng con đây, luôn vẫn nhớ đến Thầy Với mái tóc hoa râm hòa cùng bụi phấn Vẫn tròng kính trắng, sáng ngời trên bục giảng Và giọng Thầy trầm ấm thân quen
Sóng gió cuộc đời đọng lại những nếp nhăn Con nhìn trán Thầy mà lòng mình se lại Những phấn trắng bảng đen, những hy sinh thầm lặng Thầy vun trồng bao thế hệ mai sau
Thầy để lại cho con những nghĩa nặng tình sâu Công lao ấy bao giờ con quên được ? Dẫu cơm áo gạo tiền bắt con xuôi ngược Lòng vẫn luôn canh cánh nghĩa ơn Thầy
Và…hôm nay trong giây phút nầy đây Dòng ký ức quay về trong tâm tưởng Ngày mới đến Trường, con chưa định hướng Thầy dìu dắt con từng bước vào đời
Những bảo ban của Thầy, con nhớ quá Thầy ơi ! Ân truyền thụ minh tâm khắc trí Thuở học trò chẳng bao giờ suy nghĩ Mầm tương lai từ hạt giống Thầy ươm
Đến bây giờ mới thấy nghĩa sâu thâm Ơn Thầy, Cô chẳng bao giờ cùng tận Nhờ vào ai mà công thành danh toại Nhờ vào ai con định hướng được đường đời
Chỉ có Thầy, và chỉ có Thầy thôi Thầy gieo hạt mà chúng con hái trái Ôi, công lao Thầy to như trời bể Lòng chúng con hạn hẹp tựa ao tù
Biết bao năm Thầy lèo lái con đò Khách sang sông, có bao giờ nhớ bến ? Còn gì phũ phàng trên đời nầy hơn thế Con xót xa khi nghĩ đến Thầy ơi !
Mấy chục năm rồi, không biết Thầy còn vui Như khi dìu dắt chúng con dưới mái Trường xưa cũ ? Ngày xa Thầy con vẫn luôn tự nhủ Phải có ngày về thăm Thầy cũ Trường xưa
Vậy mà đời luôn sóng gió đẩy đưa Chưa có dịp về thăm Thầy thăm lớp Kính thưa Thầy, điều nầy con ghi nhớ Để khi về thăm, tạ lỗi cùng Thầy Trái tim con vẫn gõ nhịp mãi đây Hình bóng Thầy chẳng bao giờ phai nhạt
Ve buồn báo hiệu chia ly Phượng già mình phượng đứng nghiêng một mình Ai buồn nhớ người thầy xưa Qua sông hết chuyến vẫn thương bóng thầy.
Mảnh sân trống vắng chơi vơi Đàn chim sải cánh bay vơi mái đầu Lớp trò cắp sách sang ngang Thầy buồn đứng lặng trông xa ngóng trò.
Rụng rơi cánh phượng nơi sương Đường trường sải bước in nghiêng bóng thầy Nắng vàng nhuộm áo thầy thương Hoàng hôn bóng đổ phai phôi mái đầu.
Thầy ơi, còn đứng chân vươn Trao em ngọn lửa tương lai sáng hồng Tóc thầy bạc phai mái đầu Nay thầy đã lớn, đừng buồn thầy ơi.
Cảm ơn thầy đến nơi đây Em xin gửi trọn tình thương đến thầy Một đời thầy đã gian lao Em đây xin chúc trăm điều thầy vui.
Thay mặt lớp trò gần xa Cúi đầu cảm ơn vì Người truyền lửa Bao nhiêu công sức em ghi Mong thầy sẽ sống yên vui suốt đời.
Nhớ Thầy Tác giả: Tú
Khi bóng nắng trôi nghiêng ngoài khung cửa Thầy ân cần trao gửi đến đàn em Viết từng dòng…từng dòng chữ thân quen Bảng chia sẻ tư duy cùng em đấy.
Bụi bay bay rơi đầy trên trang giấy Phấn vương vương trên mái tóc điểm sương Rớt xuống theo những thao thức đêm trường Rơi mất cả…tuổi Thầy theo năm tháng !
Có những lúc mắt Thầy như bãng lãng ! Hạt buồn theo những lời giảng ấm nồng Bụi thời gian như chợt bỗng mênh mông… Nào ai biết lòng Thầy không tĩnh lặng !
Rơi rơi mãi…những cơn mưa bụi phấn Trên suốt cuộc đời Thầy vẫn không màng Bục giảng trên cao như chợt thênh thang… Thầy trơ trọi…mang khuôn vàng trao lại !
Có những lúc lời Thầy vang vang mãi Hạt phấn đầy trên vai áo Thầy tôi Bụi rơi rơi trong suốt cả cuộc đời Nào ngăn được lòng Thầy như biển rộng !
Rơi cho đời những tin yêu – mơ mộng… Trên nhân gian – Thầy trao hết cho người Tóc Thầy như bạc…bạc mãi không thôi Vương lấm tấm biết bao là bụi phấn !
Em bỗng thấy cả lòng mình trầm lắng Yêu làm sao hình bóng quá thân thương Phút giây xưa, những buổi ở Giảng đường Nầy là bạn – là Thầy – là phấn trắng !
Làm sao nói…tình Thầy luôn sâu nặng Có thể là theo suốt cả cuộc đời Nào những bâng khuâng, nhung nhớ đầy vơi ! Quên đi ư ? Sẽ là điều…không thể !
Ngày xưa ấy ! Niềm mến thương là thế Thầy yêu ơi ! Xin trao mãi về Thầy ! Dạy dỗ em…bao lẽ phải, điều hay… Khi tuổi Thầy…mãi đầy cùng bụi phấn !
Em kính dâng một đoá Hồng xinh thắm Tuổi Thầy theo năm tháng vẫn Bình yên Còn bao yêu thương – cũng mãi dành riêng… Thơ em viết Tặng Thầy Ngày Nhà Giáo
Tâm Thư Cho Thầy Cô Tác giả: Hoa Sơn….
Tôi nhớ mãi những ngày còn đi học Nhớ cô thầy và nhớ mái trường xưa Công ơn kia biết nói mấy cho vừa Vì hạnh phúc con em mà khổ nhọc
Nơi đẹp nhất cuộc đời là trường học Cô với thầy phải khóc nhọc dắt dìu Có nhiều khi ngồi suy nghĩ đăm chiêu Tìm phương cách để cháu con mở trí
Chúng con trẻ nên rất lười suy nghĩ Tuổi hoa niên thường ôm lấy cuộc đời Vẫy tay chào niềm hoan lạc đón mời Mà quên chuyện, làm thầy cô phiền muộn
Con tha thiết xin thầy cô thông cảm Đời học trò ngắn chẳng đầy gang Trông chớp mắt chỉ còn là kỷ niệm Rất mong manh và nhẹ tựa mây ngàn
Xin tha thứ bởi người xưa còn “bỉnh chúc” Chúng con vui vì bỡi sợ ngày mai Bước ra trường là những tháng năm dài Thu lá úa hoặc mùa đông rét mướt
Những năm cuối chúng con nguyền tiến bước Để đáp đền trong muôn một ơn sâu Chẳng buông xuôi như nước chảy dưới cầu Để xứng đáng với những tấm lòng cao quý
Ngày hôm nay chúng con nguyền ghi nhớ Ngày trọng đại thiêng liêng nhất cuộc đời Công thầy cô ôi cao cả tuyệt vời Như ánh sáng mặt trời khi ló dạng
Nếu mai kia cuộc đời con sáng lạng Đó cũng nhờ công đức của thầy cô Ân sâu này xin mang tận xuống đáy mồ Xin cô thầy nhận “chân tình tha thiết nhất!”
Tri Ân Tác giả: Giohong
Những điều thầy đã trao Là những tri thức mới Những điều thầy đã nói Là khoa học trao tay Thầy đã đi đó đây Nên nhìn xa hiểu rộng Nguồn kiến thức lồng lộng Thầy đã đem về đây Hai ngày học với thầy Là những tri thức khó Giọng thầy nhẹ như gió Kiến thức nặng như sơn Cảm ơn thầy sớm hôm Hy sinh vì lớp học Thầy như con đò dọc Đưa một lớp học trò Vừa học lại vừa lo Vì không còn trẻ nữa Tấm lòng thầy rộng mở Kiến thức thầy uyên thâm Xuân lộc rất tri ân Người thầy Minh Tùng Chế
Có thể các bạn sẽ yêu thích Chùm Thơ Về Tôn Sư Trọng Đạo Bất Hủ bên dưới:
Thầy Trò Tác giả: Nhà Thơ Quang Lâm
Bao năm thầy chẳng khác xưa Ngày ngày tận tuỵ sớm trưa đưa đò Ơn thầy sánh tựa non cao Tình thầy sâu rộng khác nào biển đông
Ngày ngày thầy vẫn vun trồng Tương lai tuổi trẻ,mầm non nước nhà Thầy biết không,nước hoàng hà Là tình,là nghĩa thầy trò chúng ta
Ba năm gắn bó cùng nhau Viết lên bản nhạc tình ca thầy trò Thầy ơi! Tóc thầy màu trắng Hình như là bụi phấn vương thôi
Thầy chắt lọc từng lời hay ý đẹp Gọt dũa câu hát và những vần thơ Tạo lên chúng em Thế hệ học trò
Biết yêu thương sống có ích cho đời Biết hi sinh cho cuộc sống loài người Viên phấn trắng là những mái chèo Bảng xanh kia là con đò bến nước
Thầy là người đưa đò cần mẫn Vẫn miệt mài những năm tháng hi sinh Hiến chương kia ngày nhà giáo Chúc thầy mãi mãi vẻ vang cuộc đời
Lo cho sự nghiệp trồng người Tạo nhiều thế hệ sáng ngời tương lai Non sông, gấm vóc ngày mai Đoàng hoàng to đẹp trên vai của thầy Phấn rơi trên tóc mỗi ngày Thời gian lưu lại càng dày công lao.
Nhớ Ơn Thầy, Cô Tác giả: Tuyền Linh
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam Con xin dâng tặng lên ngàn đóa hoa Thầy, Cô thay mặt Mẹ, Cha Dạy con chữ nghĩa nết na ở đời
Chúng con hạt chữ đong đầy Là nhờ công sức Cô, Thầy truyền ban Cô, Thầy là chuyến đò ngang Chở bao thế hệ lên đàng lập thân
Trò này, trò nọ sang sông Kẻ quên người nhớ Thầy không chút buồn Dù đời nắng gội mưa tuôn Vững tay chèo chống, tâm luôn tĩnh bền
Thầy, Cô thắp lửa vào hồn Cho con kiến thức vun trồng tương lai Ơn Thầy chẳng thể nào phai Chúng con mang suốt đường dài lập thân
Bao nhiêu thế hệ xa gần Ươm từ viên phấn bảng đen của Thầy Chúng con trong phút này đây Làm sao quên được công dày Thầy, Cô
Thầy, Cô là những ánh sao Soi đường dẫn lối đường vào ngày sau Lời Cô mật ngọt ca dao Lời Thầy định hướng lối nào con đi
Lần trang ký ức khắc ghi Chúng con nhớ lại những gì Thầy khuyên Lời Thầy còn mới tinh nguyên Giọng Cô nhỏ nhẹ chẳng quên tí nào
Chừ đây đã nửa đời người Còn nghe bụi phấn rơi rơi tóc Thầy Bảng đen phấn trắng còn đây Tiếng ê a nhỏ bám đầy áo Cô
Lòng con cảm thấy xôn xao Ước chi sống lại ngày nào tuổi thơ ! Bây giờ cho đến bao giờ Làm sao tìm lại giấc mơ Thiên Đàng ?
Thầy Ơi Tác giả: J.B Nguyễn Hữu Vinh
Đã qua mấy ngày rồi, Thầy ạ Ngày thầy bỏ chúng con đi xa Con thử một lần muốn quên đi ngày đó Nhưng, lòng con lệ cứ nhạt nhòa.
Hai mươi ba năm, quãng thời gian vô tận Vậy mà con như mới thấy hôm qua Hình bóng thầy vẫn còn như đâu đó Chỉ mới ra đi, chỉ mới vắng nhà…
Khi Thầy đi, một đàn con dại Giờ cháu, chắt đàn lũ… Thầy ơi Vẫn bên nhau vẫn chan hòa ấm áp Đầm ấm, yên bình… chỉ có vắng Thầy thôi.
Áo Thầy ngày xưa, đông về con vẫn mặc Như tình Thầy ủ ấm đời con Một đời Thầy hy sinh tất cả Vẹn tình cùng Thiên Chúa, trọn nghĩa với nước non
Bạn của Thầy kẻ còn, người mất Nhưng vẫn vẹn nguyên tình bạn thủa xa xưa Tình nghĩa, vẹn toàn và tình đời chân thật Thứ trên đời mà không thể bán, mua
Giờ chúng ta âm dương đôi ngả Con chỉ biết cầu nguyện cho thầy Được Chúa đem về nơi an nghỉ Và cầu bầu cho con cháu nơi đây
Thầy Ơi Tác giả: Trần Hoan Trinh
Thưa thầy ! Chiều nay về thăm trường cũ Ðứng bên cổng trường con ngắm hàng cây Cây sao già vẫn đổ lá bay bay Con buột miệng gọi tên thầy rất khẽ
Sân trường đó cả một thời trai trẻ Con tung tăn ngày hai buổi nô đùa Bóng dáng thầy bên bục giảng sớm trưa Vẫn thấp thoáng sao bây giờ chẳng thấy
Con vẫn nhớ những lời văn bóng bẩy Những câu thơ tình tứ ngọt ngào Lời thầy thầm theo gió cuốn bay cao Sao rung động và yêu thương đến thế
Chiều hôm nay trên hành lang vắng vẻ Con một mình tựa cửa lớp nhìn ra Tiếng giảng bài thầy một thuở thiết tha Như văng vẳng mơ hồ đâu đó
Mấy mươi năm chắc gì thầy còn nhớ Ðứa học trò ngày xưa ấy : con đây Dạn phong trần đời lăn lóc chua cay Vẫn ôm ấp tình yêu thầy son sắt
Vẫn mơ ước được một lần gục mặt Trên vai gầy trong tay ấm thầy xưa Mái tóc thầy sương muối điểm lưa thưa Ðể thổn thức như những ngày bé dại
Kính thưa thầy ! Chiều nay về thăm lại Ngôi trường xưa con đứng nhớ ngẩn ngơ Gọi “thầy ơi” tiếng gọi nhẹ như mơ Nhưng nước mắt lại đầm đìa hai má !
Xin tổng hợp cho bạn đọc thêm danh sách Các Câu Thơ Về Tôn Sư Trọng Đạo Ý Nghĩa:
Thăm Lại Trường Xưa Tác giả: Peter Hy Tấn
Đã bao nhiêu chuyến đò rồi thầy nhỉ? Thầy đã đưa bao thế hệ sang sông Khi mặt trời chưa hé mở trời đông Thầy dậy sớm, với tấm lòng tận tụy
Trang giáo án, giấy mực xưa cũ kỹ Nhưng trong con ý nghĩa quá thầy ơi Tay thầy run trong những buổi trở trời Tóc thầy bạc, con ngờ đâu bụi phấn
Trò không ngoan mà thầy không biết giận Vẫn chăm nom, vun vén tựa mầm non Nét chữ ê a, con số vuông tròn Những bài thơ ngắn dài con chẳng thuộc
Đến hôm nay trên đường đời rộng bước Ghé về thăm.., lác đác lá bàng rơi Ghế đá xưa thiếu những dáng ai ngồi Và bục giảng thiếu thầy tôi mấy thuở
Gốc phượng buồn, đớn đau hoài lá đổ Trái tim con cũng nức nở, u sầu Về thăm trường; thầy, bạn ở trời nao? Sao con cứ nôn nao hoài chẳng dứt
Trở lại đời, giữa dòng trôi tấp nập Vẫn khắc ghi lời chân thật thầy trao Đã dạy con, bên con tháng năm nào Lời thầy mãi ngàn năm sau chẳng cũ.
Tri Ân Thầy Cô! Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Nghĩa tình rộng lớn bao la Của thầy cô đã bỏ ra cho trò Sự hy sinh ấy thật to Thầy cô vất vả lái đò qua sông Tháng năm vun đắp tưới trồng Giúp trò đôi cánh màu hồng bay cao Thầy cô như ánh trăng sao Sáng soi dẫn lối trò vào tương lai Cho trò kiến thức trên vai Dạy trò nhận thức đúng sai làm người Cho trò sự sống xinh tươi Cho trò mãi nở nụ cười trên môi Thầy cô vất vả nhiều rồi Dày công chăm bón cho chồi đâm ra Thầy cô như thể mẹ cha Dù cho mưa nắng sạm da chẳng màng Một lòng bền bỉ nhẹ nhàng Truyền bao Ý đẹp lời vàng dạy ta Biết bao thế hệ đi qua Biết bao thế hệ trổ hoa danh thành Thầy cô gieo trái ngọt lành Cho cây xanh lá cho cành dẻo dai Công ơn biển rộng sông dài Trò xin ghi nhớ dẫu mai xa trường Mừng ngày nhà giáo hiến chương Trò xin cầu chúc lời thương cho người Bông hoa học tập điểm mười Trò xin dâng tặng nụ cười xinh tươi
Thầy Cô Tác giả: Lê Viết Long
Thầy cô – nghe hai tiếng thân thương lũ trò, ra trường đều vấn vương hạt sương, đọng đầy trên chiếc lá những thương, vỗ bến lại xa bờ.
Thầy cô ru khúc hát trời êm làm em, giấc mơ vời vợi thêm ước muốn được một ngày thực hiện: sải cánh, lượn bay kia phía trời.
Thầy cô – trong lòng lửa sáng chói nhen nhóm, thắp niềm tin lũ trò: đời này, còn bao là điều lạ đứng lên, đi tìm, thưởng thức thôi.
Thầy cô – tim vàn muôn ánh nắng ấm áp, khe khẽ tươi trên môi hăng hái, khi trên bàn, bục giảng dịa dàng, dọi em đi muôn lối.
Thầy cô – điều hay luôn sẵn có khuyên răn, răn dạy đủ mọi nơi dù là chân trời hay góc bể người luôn sát cánh bên chúng trò.
Thầy cô – mệt nhoài ai hiểu được những ngày miệt mài thức thâu đêm ra bài, chấm điểm, toàn con số mắt quầng, khan yếu, khô vai gầy.
Thầy cô! Ơn kể sao cho hết nghĩa tình sâu nặng biết bao nhiêu lời răn ai biết bao nhiêu chữ mồ hôi ai đếm được mấy dòng
Thầy cô! Chúng em luôn ghi nhớ công ơn: là lời hay, bài vở chèo em qua dòng sông một nửa còn lại, là tự bước em đi!
Thầy! Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Thầy có nghĩa là… khi con biết trường biết lớp Biết gật đầu, khoanh tay và viết ê, a Thầy có nghĩa là… không khoảng cách xa Mà ở đó Gần trong từng con chữ
Thầy có nghĩa là… những gì bâng khâng con không rõ Một nụ cười một ánh mắt thân thương Thầy có nghĩa là… một sự vấn vương Mà khi xa Con vẫn nhớ. Vẫn muốn trở về … cái thuở của ngày xưa
Thầy có nghĩa là… cả những ngày mưa Là tấm áo tơi, thầy cho con, khi con còn bé Thầy có nghĩa là… một cái gì rất khẽ Không thể diễn tả bằng lời …Chỉ biết nói vô ngôn.
Nếu bạn đang tìm kiếm Câu Thơ Nói Về Tôn Sư Trọng Đạo Sâu Sắc thì cùng tham khảo những bài thơ sau nhé!
Cảm Ơn Thầy Cô 20-11 Tác giả: Mũm Mĩm
Uống nước thì phải nhớ nguồn Ăn quả thì phải nhớ người trồng cây Dạy ta biết chữ hôm nay Thành người có ích công Thầy ơn Cô
Lỡ yêu thích nghiệp lái đò Chỉ mong truyền dạy học trò thành công Thầy Cô nào có trông mong Chúng con phải nhớ ghi lòng tạc ơn..
Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau Chỉ mong Trò hiểu thật mau Cười vui trong dạ khổ lao cũng mừng.
Thời gian thoăn thoắt chẳng ngừng Thầy Cô vẫn dạy trò cưng của mình Đến đi từng đứa học sinh Ai quên ai nhớ ai nhìn Thầy Cô..
“Qua Sông thì phải lụy Đò” Mấy ai qua khỏi nhớ Đò ngày xưa Người chèo dẫu có nắng mưa Vượt qua sóng dữ, vẫn đưa Học Trò.
Cúi đầu xin lỗi Thầy Cô Lâu rồi con cũng quên Đò từng đưa Chữ đầy sợ nói thêm thừa Công lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn..
Nhớ Ơn Thầy Cô Tác giả: Nguyễn Quang Long
Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô Năm tháng nuôi trồng những ước mơ Công lao xây thành vui mộng lắm Ân đức trao dành các em thơ
Cô Thầy cho ta nhưng ước mơ Dẫn nối đưa đường mọi tuổi thơ Mãi mãi trong tâm ghi nhớ nhé Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô
Tên vàng hai tiếng gọi Thầy Cô Cả đời răn dậy các em thơ Lời dạy ghi lòng sao chép nhớ Câu răn khắc dạ mãi không mờ
Bảng đen lưu lại muôn điều tốt Phấn trắng trao đời vạn ước mơ Công ơn ghi tạc muôn đời nhớ Nghĩa tình lớn rộng của Thầy Cô.
Cha Mẹ Người Thầy Đầu Tiên Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Ta lớn lên qua những mái trường Mang nỗi nhớ bạn bè, thầy cô giáo Từ những lúc viết chữ o tròn méo Chữ i tờ đọc mãi vần chưa xong.
Rồi lớn lên qua mỗi lớp mỗi năm Học thêm nữa bao nhiêu thầy cô giáo Những kỷ niệm thuở học trò trong trẻo Năm tháng qua mãi mãi nhớ ơn thầy.
Phấn trắng bảng đen, giáo án hàng ngày Niềm vui lớn của thầy cô giáo Chỉ mong ước đàn em trưởng thành khôn lớn Để dựng xây quê hương, đất nước đẹp giàu.
Nhưng ta thường không nhớ đến một điều Thầy cô giáo đầu tiên, trọn đời là cha mẹ Người dạy chúng ta từ những điều nhỏ bé Toàn diện, kiên trì, an ủi động viên ta…
Nhưng đã bao giờ ta tặng mẹ cha Món quà nhỏ xinh xinh hay bông hoa ngày nhà giáo Một lời chúc mừng, lời biết ơn và quan tâm chu đáo Sao nỡ quên đi thầy cô lớn nhất của đời mình?…
Nghề Làm Cha Mẹ Tác giả: Minh Tuấn
dòng đời ta như con thuyền trôi mãi bước chân đi phải học biết bao người mẹ cha cho vóc dáng với nụ cười còn học vấn – công cô thầy dạy dỗ.
bước đầu tiên trong tuổi thơ bỡ ngỡ từ mái trường bè bạn với thầy cô vần O..A…theo chúng bạn trầm trồ từng nét chữ viết rồi tô mắt mỏi.
tháng ngày trôi theo bạn bè học hỏi mùa tiếp mùa tôi luyện trí thêm khôn tình thầy cô như cha mẹ ôn tồn nghĩa bè bạn cho tâm hồn mơ mộng.
ta lớn lên với niềm tin cuộc sống biết trắng đen và biết cả vui đùa biết ân cần thì hạnh phúc chẳng phải mua đừng gian dối – chớ trêu đùa sự thật.
như con thuyền chở dòng đời tất bật thầy cô chèo tay lái mãi chẳng ngơi đưa đàn em đến với những khoảng trời mơ ước chúng đến được nơi thành đạt.
mái trường xưa còn vang bao câu hát sân trường xưa mãi thắm nhạc phượng hồng thầy cô tôi vẫn che chống bão dông trao kiến thức cho tấm lòng em nhỏ.
như mùa xuân hoa đào khoe đầu ngõ kiến thức trao lòng mãi tỏ hướng đi ngày hôm nay muôn lớp mãi khắc ghi ngày ơn nghĩa của một nghề làm mẹ
Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm tuyển tập những bài Thơ Về Tôn Sư Trọng Đạo Sâu Lắng:
Nhớ Mãi Ơn Người Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Em muốn được nghe thầy cô chỉ bảo Chữ nghĩa nhân hiếu đạo nước non nhà Hay công dầy ân nợ của mẹ cha Luôn cảm nhận để mà trân trọng mãi.
Trên muôn dặm chân Thầy cô bước sải Khắp nẻo đường dệt trải những ước ao Trò vô tư chẳng có biết đâu nào Giờ khôn lớn công lao người khắc giữ.
Cũng có lẽ nay thành là quá khứ Trong tim này vẫn ngự bóng thầy cô Dẫu thế gian cuộc sống rất xô bồ Lời từng học chúng trò không quên lãng.
Mang khao khát ngày mai trời tỏa rạng Xứng ơn thầy tô sáng những vần dương Dù một mai huyễn cảnh khó đo lường Ta vẫn nhớ tình thương người dạy dỗ.
Tiếp Bước Thầy Cô Tác giả: Phuong Vuong
Tuổi thơ sáng sáng đến trường Thầy cô dạy bảo, học đường ê a Nào là học múa học ca Học vầng học chữ, học cả tình thương Thầy cô dìu dắt trăm đường Dạy cho trò nhỏ con đường tiến thân.
Rồi khi em xa mái trường Dạt dào cảm xúc, ngôi trường thân yêu Xa thầy xa cô mến yêu Xa cây phượng vĩ bao nhiêu tháng ngày Nơi em vui chơi chốn này Bóng cây che mát những ngày xa xưa.
Hôm nay em đến nơi đây Tìm về trường cũ thăm thầy với cô, Hàng cây vẫy lá gọi chào Sân trường vẫn rộn, ồn ào học sinh Thầy cô vẫn luôn nhiệt tình Mãi mang tâm huyết hết mình nhân văn.
Em vui mừng chào thầy cô Mừng ngày nhà giáo, mến cô quý thầy Vui như thời học nơi này Còn nghe lời dạy, điều hay mỗi ngày Ước ao mai lớn sau này Tiếp bước nghề giáo làm thầy làm cô.
Ơn Thầy Cô Tác giả: Đặng Vũ
Chúng em như chim sáo Đang mới độ ra ràng Bay dọc với bay ngang Vẫn còn chưa chính xác
Đôi lúc còn nhếch nhác Đến lớp không thuộc bài Điểm một cùng điểm hai Cứ thường ngày lui tới
Thầy cô luôn nhắc nhở Bày dạy tới từng giờ Uốn nắn từng nét chữ Bày vẽ từng cách bay
Cho đến ngày hôm nay Đường bay ngang đã tỏ Đường bay dọc đã tường Lớp học từ bình thường Đã vươn lên khá giỏi
Chúng em được thế này Nhờ công lao thầy cô Đã dày công dạy dỗ Cho chúng em nên người
Mai sau lớn lên rồi Mỗi người bay một hướng Nhưng đừng quên ngôi trường Mà ngày xưa đã học Bao bọc bởi tình thương Của thầy cô bạn nhé !
Ơn Thầy Cô Tác giả: Endo Anh
Thời gian trôi qua bao lâu rồi nhỉ Con đò vẫn không ngừng nghĩ sang sông Khi bình minh chưa hé mở trời đông Bao thế hệ vẫn vượt dòng cập bến
Ơn thầy cô ai tài nào đong đếm Cả một đời để cảm mến gửi trao Bao tâm huyết ví tựa những vì sao Truyền ánh sáng cho biết bao người trẻ
Từng ý tưởng từng kiến thức mới mẻ Bài giáo án như nén vẽ tình yêu Đặt trái tim gói trọn biết bao điều Để có ngày đưa cánh diều no gió
Hành trình trồng người, hành trình gian khó Nhưng nụ cười vẫn luôn rõ trên môi Với hy vọng mầm non sẽ đâm chồi Nẩy hoa thơm cho núi đồi thơm ngát
Ai đã từng hãy dừng chân một lát Để nghĩ về ơn nghĩa của thầy cô Dù làm gì hay đang ở nơi mô Dù một ngày hay nữa ngày đường học