Thơ Chữ Tình : Chùm 45+ Bài Thơ Buồn, Vui Hay Nhất

Thơ Chữ Tình Hay Nhất ❤️️ Chùm 45+ Bài Thơ Buồn, Vui ✅ Mời Bạn Đọc Tham Khảo Tuyển Tập Thơ Tình Yêu Lãng Mạn, Ngọt Ngào.

Thơ Chữ Tình Là Gì

Nội dung đầu tiên của bài viết hôm nay, xin mời bạn đọc cùng khám phá xem thơ thơ chữ tình là gì nhé.

Thơ chữ tình là một thể loại thơ ca có đặc trưng là bày tỏ, nói nên tư tưởng tình cảm của tác giả, thông qua tư tưởng tình cảm phán ánh cuộc sống. Vì vậy, thơ chữ tình không miêu tả quá trình sự kiện, không kể tình tiết đầy đủ câu chuyện, cũng không miêu tả nhân vật, cảnh vật cụ thể, mà mượn cảnh vật để bày tỏ tình cảm.

Thơ chữ tình dùng để chỉ chung các thể thơ thuộc loại chữ tình, trong đó nhà thơ bộc lộ một cách trực tiếp những cảm xúc riêng tư, cá thể về đời sống, thể hiện tư tưởng về con người, cuộc đời và thời đại nói chung. Nội dung của thơ chữ tình là biểu hiện tư tưởng, tình cảm làm sống dậy cái thế giới chủ thể của hiện thực khách quan, giúp ta đi sâu vào thế giới của những suy tư tâm trạng, nỗi niềm.

Cập nhật thêm cho bạn đọc ⚡ Thơ Trữ Tình ⚡ Tuyển Tập 100+ Bài Bất Hủ Nhất

Những Bài Thơ Chữ Tình Hay Nhất

Ngay sau đây là những bài thơ chữ tình hay nhất không nên bỏ qua.

Tiếng Ru
Tác giả: Tố Hữu

Con ong làm mật, yêu hoa
Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời.
Con người muốn sống, con ơi
Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.

Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng.
Một người – đâu phải nhân gian?
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!

Núi cao bởi có đất bồi
Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?
Muôn dòng sông đổ biển sâu
Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?

Tre già yêu lấy măng non
Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày.
Mai sau con lớn hơn thày
Các con ôm cả hai tay đất tròn.

Thương cha nhớ mẹ
Tác giả: Minh Lộc

Ơn đời con đã sinh ra
Biển khơi là mẹ, cha là núi non
Bao nhiêu vất vả gầy mòn
Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.
Mẹ là tia nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con
Mẹ ơi hãy mãi cười giòn
Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.
Cha cho những bát cơm no
Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru
Tóc con mọc tốt đầu xù
Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.
Bây giờ con lớn đi xa
Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi
Lòng con thấp thỏm bồi hồi
Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.

Về Quê Ngoại
Tác giả: Hà Sơn

Em về quê ngoại nghỉ hè,
Gặp đầm sen nở mà mê hương trời.
Gặp bà tưổi đã tám mươi,
Quên quên nhớ nhớ những lời ngày xưa.
Gặp trăng gặp gió bất ngờ,
Ở trong phố chẳng bao giờ có đâu.
Bạn bè ríu rít tìm nhau
Qua con đường đất rực màu rơm phơi.
Bóng tre mát rợp vai người
Vầng trăng như lá thuyền trôi êm đềm.
Về thăm quê ngoại, lòng em
Yêu thêm cuộc sống, yêu thêm con người :
Em ăn hạt gạo lâu rồi
Hôm nay mới gặp những người làm ra.
Những người chân đất thật thà
Em thương như thể thương bà ngoại em.

Thở Than
Tác giả: Xuân Diệu

Tôi là một kẻ điên cuồng
Yêu những ái tình ngây dại
Tôi cứ bắt lòng tôi đau đớn mãi,
Đau vô duyên, đau không để làm gì.

Ôi! tình si
Không có một giờ yên ổn!

Nếu bỏ được trải lòng cho gió cuốn,
Đem vứt đi, như là trái chua cay!
Nếu một chiều có thể rải tung bay
Tất cả linh hồn thổn thức!

Nhưng mỗi lần đưa tay lên nén ngực
Lại nghe tình nhiều hơn số ngón tay
Với mi kia, mắt nọ, với môi này,
Với chuỗi tên người liên tiếp…

Yêu với mến! mến và yêu! tiếng điệp
Của khúc ca nào vừa cắt, vừa say?
Lòng tôi lạnh lẽo, đêm nay,
Theo một con đường mấy nẻo.

Và đêm nay, lòng tôi lạnh lẽo…
Như sáng trăng trên mặt nước thu lờ.
Tôi là một kẻ bơ vơ
Yêu những ái tình quạnh quẽ.

Tôi yêu em
Tác giả: Puskin

Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.

Dạ Hương
Tác giả: Nguyễn Duy

Sẽ rất nhớ dáng người vừa thoáng gặp
chiều Lạng Sơn súng nổ rụng hoa đào
những giọt máu của vườn cây vung vãi

Trường sơ tán rồi, cô giáo còn chốt lại
khẩu súng thép chéo lưng con gái
ôi tấm lưng kia ngỡ sinh ra để mà mềm mại

Dáng điệu ấy chốt lại lòng ta mãi
như dạ hương thoáng gặp một đêm nào

Tìm hiểu chi tiết 🌸Thơ Tình Yêu Hay 4 Câu❤️️ 30+ Bài Lãng Mạn Hài Hước Nhất

Chùm Thơ Chữ Tình Buồn

Tặng bạn đọc chùm thơ chữ tình buồn.

Đêm Buồn
Tác giả: Tú Xương

Trời không chớp bể chẳng mưa nguồn,
Đêm nảo đêm nao tớ cũng buồn.
Ngao ngán tình chung cơn gió thoảng,
Nhạt nhèo quang cảnh bóng trăng suông.
Khăn khăn áo áo thêm rầy chuyện,
Bút bút nghiên nghiên khéo giở tuồng.
Ngủ quách sự đời thây kẻ thức,
Chùa đâu chú trọc đã hồi chuông.

Yêu
Tác giả: Xuân Diệu

Yêu, là chết ở trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?
Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
– Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,
Những người si theo dõi dấu chân yêu;
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Chiêm Bao
Tác giả: Tú Xương

Bỗng thấy chiêm bao thấy những người
Thấy người nói nói lại cười cười
Tỉnh ra lại tiếc người trong mộng
Mộng thế thì bằng tỉnh mấy mươi.

Hận Kiếp Tình Buồn
Tác giả: Nhà Thơ Buồn

Biển lệ xin em khóc cho đầy
Để buồn lưu lạc trở về đây
Cung sầu tiếc một đời hoa ngọc
Đêm nhớ thương chi ánh trăng gầy

Cỏ úa hoàng hôn tím chiều nay
Nắng đến ru tình mây ngủ say
Chồi biếc xuân tìm hoài không thấy
Ngỡ dáng đông về theo gió may

Kỷ niệm xa tình nhớ cô đơn
Ngàn năm dòng nước lãng quên nguồn
Sương khuya thấy lạnh cài khuy áo
Chợt thấy băng sơn giữa biển hồn

Đốt lá thư xưa trong cơn say
Anh xin thiêu trọn tấm thân này
Đời không em thà làm cát bụi
Kiếp không em một kiếp đọa đày

Thất Tình
Tác Giả: Thanh Linh

Tình hỡi bây giờ em ở đâu
Có nghe thương nhớ mộng ban đầu
Khi xưa ai nói lời hẹn ước
Bây giờ sao nỡ phụ tình nhau.

Ngày đó đôi mình tay nắm tay
Yêu thương chia sớt chuyện tâm đầu
Bao nhiêu cay đắng đời quên hết
Tình hỡi bây giờ em ở đâu?

Tổng hợp những dòng ✨Thơ Tình Yêu Bất Hủ✨ hay nhất

Thơ Chữ Tình Ngắn

Cùng thưởng thức các bài thơ chữ tình ngắn bên dưới.

Đêm Về Với Biển
Tác giả: Huy Cận

Đêm về với biển đêm xanh
Không đen, đêm biển long lanh nghìn trùng.
Ta đi khắp núi khắp đồng
Lại về ngủ biển, nằm trong dạt dào
Ta nằm trên đáy trăng sao,
Nằm chao sóng mặn, nằm chao sóng cồn.
Ta cùng biển hoá chiếc hôn
Mênh mông, hôn bãi bờ, hôn cuộc đời…

Con nguyện khắc ghi
Tác giả:
 Xuân Miền

Cha Mẹ tảo tần sinh dưỡng con
Thầy Cô cho chữ – sáng tâm hồn
Đầu đời mỗi bước – Cô dìu dắt
Cuối cấp từng năm – Mẹ gắng tròn
Khôn lớn – tóc Thầy thêm bạc trắng
Trưởng thành – má Mẹ bớt hồng son
Công lao trời bể Thầy – Cha, Mẹ
Con nguyện khắc ghi sống vẹn tròn.

Hoài niệm
Tác giả: Hàn Phong Tử

Xào xạc lá vàng bay trong gió,
Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui.
Mình tôi bước giữa sân trường cũ,
Nghe tiếng ve buồn gọi hè sang!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,
Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?

Về Làng
Tác giả: Phạm Hương Giang

Về làng đi dọc triền đê
Mùi thơm lúa chín hương quê ngọt ngào
Say cảnh mặt trời lên cao
Dừng chân cùng bước ghé vào tán cây
Gió đồng thanh mát hây hây
Cò trắng bay lả tràn đầy mộng mơ
Phong cảnh đẹp đến thẫn thơ
Để người xa xứ ngẩn ngơ nhớ nhà.

Nghe Thầy Đọc Thơ
Tác giả: Trần Đăng Khoa

Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Ánh trăng
Tác giả: Đoàn Phú Tứ

Mải miết đường đời đã bấy lâu,
Biếng nhìn trăng cũ muốn quên sầu;
Đêm nay bỗng thấy bên song ngõ
Một ánh xanh mờ thoáng tự đâu.

Leo lét gợi khêu tình quá vãng,
Lòng thơ bao xiết nỗi thương đau;
Vung chăn toan rũ màn đen tối,
Mắt lệ đờ trong vành ngọc cao.

Trăng Thu
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Một trái trăng thu chín mõm mòm
Này vừng quế đỏ, đỏ lòm lom
Giữa in chiếc bích khuôn còn méo
Ngoài khép đôi cung cánh vẫn khòm
Ghét mặt kẻ trần đua xói móc
Ngứa gan thằng Cuội đứng lom khom
Hỡi người bẻ quế rằng ai đó
Đó có Hằng Nga ghé mắt dòm.

Đón đọc thêm🌈 Thơ 5 Chữ Về Tình Yêu 🌈 Chùm 30+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Chữ Tình Vui

Có thể bạn sẽ cần đến khi thơ chữ tình vui.

Nguồn: Sưu tầm

Bây giờ em bảo
Em rất thích anh
Nếu không yes nhanh
Em yêu đứa khác

Bánh chuối cần nướng
Đậu phụ cần tương
Dù em phi thường
Vẫn cần anh thương

Lũ trẻ con hớn hở
Ngồi nghe hát vu vơ
Này cậu bé hay mơ
Cậu còn yêu tớ chớ?

Chiều mưa ngâu qua ô cửa nhỏ
Em lặng mình ngồi nghĩ đến anh
Chạm mặt nhau trên con phố nhỏ
Tim em đập một hồi không phanh.

Cây phải có lá
Má phải có ba
Em đẹp như nguyệt nga
Và anh sẽ là cha đứa bé

Em yêu anh nhiều
Nhưng anh đừng liều
Để em nói đôi điều
Chiều em thôi anh nhé!

Tuyển tập những câu 🔰 Ca Dao Trữ Tình 🔰 ý nghĩa nhất

Anh cười một phút lòng xao xuyến
Cười thêm phút nữa nắng cháy lòng
Sao anh không học bài vỡ lòng
Cười nhiều em còng tay đấy nhé!

Ta chỉ là chiếc lá
Việc của mình là xanh
Ta chỉ là quả chanh
Chờ một người đến vắt

Em là đám mây trắng
Anh là bầu trời xanh
Trời hôm nay trống vắng
Mây mau về với anh.

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc cậu lại
Cho cậu thành của tôi.

Anh vẽ bầu trời xanh
Em tô hoa hồng đỏ
Lại đây em hỏi nhỏ
Chị gái anh tên gì?

Dành tặng đến bạn đọc tập 💚 Thơ Tỏ Tình 💚 siêu chất đảm bảo dính 100%

Thơ Chữ Tình Trung Đại Việt Nam Lớp 7

Chia sẻ cho bạn đọc chùm thơ chữ tình trung đại Việt Nam lớp 7.

Tự Tình
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Tiếng gà xao xác gáy trên vòm,
Oán hận trông ra khắp mọi chòm.
Mõ thảm không khua mà cũng cốc,
Chuông sầu chẳng đánh cớ sao om.
Trước nghe những tiếng thêm rầu rĩ,
Sau hận vì duyên để mõm mòm.
Tài tử văn nhân ai đó tá,
Thân này đâu đã chịu già tom.

Tương Tư
Tác giả: Nguyễn Bính

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió mưa là bệnh của giời,
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành.
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi…

Tương tư thức mấy đêm rồi,
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!
Bao giờ bến mới gặp đò?
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu,
Nhà anh có một hàng cau liên phòng.
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Tuổi Già
Tác giả: Lê Hữu

Ngày xuân mới ấy đã đông
Tình yêu cháy bỏng trổ ngồng nắng xuân
Tiếng cười nẩy nụ xuất thần
Mắt yêu đằm thắm liếc gần trông xa…
Sức khỏe cường tráng săn da
Nhanh nhẹn hoạt bát, ban xa về gần
Vui chơi hoà nhập luyện thân
Đường quê rảo bước đôi chân nhẹ nhàng.
Thế mà nay đã về làng
Thành cây cổ thụ che hàng cây non
Chăm cây hạnh phúc khỏe ngoan
Luyện mài trí tuệ giúp đàn cháu con.
Vui tươi cuộc sống đang mòn…
Trông lên chẳng thẹn vẫn còn sống vui
Văn thơ, cây cảnh ngược xuôi
Kết giao bạn hữu tình người bốn phương.
Mai kia lỡ nhịp yêu thương
Ung dung tĩnh tại xem thường nhẹ trôi
Bồng lai tiên cảnh kiếp người
Vẫn tròn tình nghĩa với đời thảnh thơi!

Tiếng thu
Tác giả: Lưu Trọng Lư

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu.
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?

Cảm xuân
Tác giả: Tản Đà

Pháo đốt vui xuân rộn phố phường
Xuân về riêng cảm khách văn chương
Hồng phơi loá mắt chùm hoa giấy
Trắng nhuộm phơ đầu mái tóc sương
Cành liễu đông tây cơn gió thổi
Con tằm sống thác sợi tơ vương
Xuân này biết có hơn xuân trước
Hay nữa xuân tàn hạ lại sang?

Thơ Chữ Tình Lớp 7 Đặc Sắc

Xem thêm các bài thơ chữ tình lớp 7 đặc sắc.

Mai Vàng
Tác giả: Tế Hanh

Xuân bảy lăm. Tết Tân Biên
Mai rừng một nhánh nở bên giếng rừng
Em đang múc nước bỗng dưng
Nhìn mai vàng nở rưng rưng nhớ nhà
Giờ này mẹ ở quê xa
Cành mai mẹ cắm chắc là vàng thêm.

Sau Phút Chia Ly
Tác giả: Đặng Trần Côn

Chàng thì đi cõi xa mưa gió
Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn
Đoái trông theo đã cách ngăn
Tuôn màu mây biếc trải ngàn núi xanh
Chốn Hàm kinh chàng còn ngoảnh lại
Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang
Khói Tiêu Tương cách Hàm Dương
Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùng
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
Ngàn dâu xanh ngắt một màu
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?

Sóng
Tác giả: Xuân Quỳnh

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.

Chiếc áo dài Việt Nam
Tác giả: Đinh Vũ Ngọc

Chiếc áo quê hương dáng thướt tha
Non sông gấm vóc mở đôi tà
Tà bên Đông Hải lung linh sóng
Tà phía Trường Sơn rực rỡ hoa
Vạt rộng nam phần chao cánh gió
Vòng eo trung bộ thắt lưng ngà
Nhịp tim Hà Nội nhô gò ngực
Hương lúa ba miền thơm thịt da

Thương vợ
Tác giả: Trần Tế Xương

Quanh năm buôn bán ở mom sông,
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quãng vắng,
Eo sèo mặt nước buổi đò đông.
Một duyên, hai nợ, âu đành phận,
Năm nắng, mười mưa, dám quản công.
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc:
Có chồng hờ hững cũng như không!

Có thể bạn sẽ cần 🌻Thơ 7 Chữ Về Tình Yêu🌻 Tuyển Tập 30+ Bài Thơ Ngọt Ngào 

Thơ Chữ Tình Xuân Diệu Chọn Lọc

Nhất định đừng bỏ lỡ tuyển tập thơ chữ tình Xuân Diệu chọn lọc.

Muộn Màng

Anh biết yêu em đã muộn màng,
Nhưng mà ai cưỡng được tình thương!
Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc
Anh chỉ xin về một chút hương.

Một chút hương phai của ái tình
Mà em không thể gửi cùng anh;
Để lòng ướp với tình phai ấy,
Anh tưởng từ đây bớt một mình.

Mắt ướt trông nhau lệ muốn tuôn,
Gượng cười anh phải khóc thầm luôn:
Em là người của ai ai đấy,
Lưu luyến chi nhau để sớt buồn.

Dầu chiếm tay em, anh vẫn hay
Rằng anh chỉ nắm cánh chim bay;
Bao giờ có được người yêu dấu!
Chất chứa trong lòng vạn đắng cay.

Anh chỉ như con chim bơ vơ
Lạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa;
Qua gần tổ ấm đôi chim bạn,
Bỗng thấy lòng cuồng yêu ngẩn ngơ.

Yêu ngẩn ngơ rồi đau xót xa,
Số anh là khổ, phận anh là
Suốt đời nuốt lệ vào trong ngực,
Đem ái tình dâng kẻ phụ ta.

Chưa đi mà đã xa cách nhau,
Lúc biệt ly rồi, xa đến đâu?
Thôi hãy để anh đi hốt hoảng,
Gấp đem thương nhớ khuất mây mù.

Thôi hãy để anh đi thất thơ,
Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa to
Đánh vào thân thể run như sậy.
– Tôi chẳng cần ai thương hại cho.

Tình Yêu Muốn Hoá Vô Biên

Tình yêu muốn hoá vô biên,
Một ngày yêu, muốn kết liền ngàn năm.
Kể từ khi có trái tim,
Những đôi người vẫn triền miên với đời.

Đó là như thế, em ơi,
Hai ta có sống trên đời mãi đâu;
Nhưng từ may mắn yêu nhau,
Đôi tim gắn với dài lâu triệu người.

Nhận thêm thắm đất xanh trời,
Lại cho trời đất rạng ngời ngày đêm;
Của đời ta nhận ấm êm,
Hồn trao âu yếm ta thêm nặng đời.

Vô biên là của đất trời,
Chờ vô biên của con người tạo ra.
Dẫu rằng hữu hạn đôi ta,
Yêu đương một thuở thành ca muôn đời.

Thơ Duyên

Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên,
Cây me ríu rít cặp chim chuyền.
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Thu đến – nơi nơi động tiếng huyền.

Con đường nho nhỏ gió xiêu xiêu,
Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,
Lần đầu rung động nỗi thương yêu.

Em bước điềm nhiên không vướng chân,
Anh đi lững đững chẳng theo gần.
Vô tâm – nhưng giữa bài thơ dịu,
Anh với em như một cặp vần.

Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
Con cò trên ruộng cánh phân vân.
Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,
Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.

Ai hay tuy lặng bước thu êm,
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.

Hôn cái nhìn

Không phải anh hôn nơi mắt
Anh hôn cái nhìn của em
Mắt em một vừng yêu mến
Thắt anh trong lưới êm đềm

Anh nhớ mãi một bến xe
Đến đó hai ta từ biệt
Em yên lặng. – Anh lắng nghe
Mắt em nghìn vạn tơ se

Từ hôm ấy đôi mắt em
Là ảnh cuối cùng anh giữ
Đi xa anh cứ nhớ hoài
Một trời mắt em tình tự

Xin em cho phép anh hôn
Cái nhìn em, gương tâm hồn
Cái nhìn em trong không gian
Trong hồn anh giữa chứa chan ….

Đứa con của tình yêu

Anh ước đôi ta có con
Con giống em đẹp nhìn không chán
Giống đôi mắt, giống hình gương trán
Con mang tình xán lạn đôi ta

Con giống em, con cũng giống cha
Giống cái mũi thật thà thẳng sống
Nhìn gần giống trông xa cũng giống
Cũng mái đầu dợn sóng Quy Nhơn

Nhưng con ta nó giống em hơn
Giống đi đứng, nghĩ suy, ăn nói
Duy chẳng giốngcái nư khi dỗi
Lúc em hờn, trời cũng phải thua

Muốn hoà kẽ tóc với chân tơ
Muốn thịt xương ta nở vạn mùa
Em hỡi! Đứa con tình ái ấy
“Tình yêu chưa đã, mến chưa bưa”

Đứng chờ em

Trong buổi chiều hôm bóng nhá nhem
Anh ra trước cổng đứng chờ em
Nhận từng vóc dáng từ xa tới
Lọc lấy một hình anh thuộc quen
Anh thấy ai ai cũng vội vàng
Như chim hôm thoi thót về rừng
Người đi xe đạp đăm chiêu lắm
Nghĩ bếp nhà đang lửa bập bùng.
Anh cũng chăm xong cái bếp nhà
Tâm thành cơm nước dọn bưng ra
Một tuần mong đến hôm nay tiếp
Vào bát cho em vị đậm đà
Nhưng bóng hoàng hôn đặc lại rồi
Hình em anh thuộc thế mà – ôi!
Mấy phen suýt nữa reo
“Em đến”Lại ủi an lòng:
“Hãy đợi thôi!”Anh đứng như trồng, chẳng chịu đi
Nhớ nhung vun được đức kiên trì
Anh nhìn nét mặt người qua vội
Thông cảm muôn đời những biệt li
Nếu thức ăn kia gắp một mình
Tủi lòng, anh vẫn vững lòng tin.
Thương em vất vả, anh quên hết
Nỗi khổ mong chờ cháy dạ.

Vì sao

Bữa trước giêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?”
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thoả khát khao.

Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên,
Tôi đã đày thân giữa xứ phiền,
Không thể vô tình qua trước cửa,
Biết rằng gặp gỡ đã vô duyên? –

Ai đem phân chất một mùi hương
Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương,
Chỉ lặng chuồi theo giòng xảm xúc
Như thuyền ngư phủ lạc trong sương

Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!
Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu…

Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Để tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay; – thế cũng vừa.

Rồi một ngày mai tôi sẽ đi.
Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi!
Tôi khờ khạo lắm, ngu ngơ quá
Chỉ biết yêu thôi, chẳng hiểu gì.

Đọc thêm chùm 🍁 Thơ Tình Xuân Diệu 🍁 Tuyển Tập 50+ Bài Nổi Tiếng

Viết một bình luận