Thơ Lớp 11 Hay: Chùm 38+ Bài Thơ Nhiều Chủ Đề 

Thơ Lớp 11 Hay ❤️️ Chùm 38+ Bài Thơ Nhiều Chủ Đề ✅ Chia Sẻ Chùm Thơ Đặc Sắc Về Tình Yêu, Về Sông Hương, Thơ Trung Đại, Thơ Nôm.

Những Bài Thơ Lớp 11 Hay

Nội dung bài viết hôm nay, Thohay.vn sẽ tổng hợp và chia sẻ Những Bài Thơ Lớp 11 Hay vô cùng đầy đủ. Cùng tham khảo đến cuối bài nhé!

Lẽ ghét thương
Tác giả: Nguyễn Đình Chiểu

Quán rằng: “Kinh sử đã từng,
Coi rồi lại khiến lòng hằng xót xa.
Hỏi thời ta phải nói ra,
Vì chưng hay ghét cũng là hay thương.
“Tiên rằng: “Trong đục chưa tường,
Chẳng hay thương ghét, ghét thương lẽ nào?”
Quán rằng: “Ghét việc tầm phào,
Ghét cay, ghét đắng, ghét vào tới tâm.
Ghét đời Kiệt, Trụ mê dâm,
Để dẫn đến nỗi sa hầm sấy hang.
Ghét đời U, Lệ đa đoan,
Khiến dân luống chịu lầm than muôn phần.
Ghét đời Ngũ bá phân vân,
Chuộng bề dối trá, làm dân nhọc nhằn.
Ghét đời Thúc quí phân băng,
Sớm đầu tối đánh, lằng nhằng rối dân.

Thương là thương đánh thức nhân
Khi nơi Tống, Vệ, lúc Trần, lúc Khuôn
Thương thầy Nhan-tử dở dang,
Ba mươi mốt tuổi, tách đàng công danh.
Thương ông Gia Cát tài lành,
Gặp cơn Hán mạt, đã đành phôi pha.
Thương thầy Đồng tử cao xa,
Chí thời có chí, ngôi mà không ngôi.
Thương người Nguyên Lượng bùi ngùi,
Lỡ bề giúp nước lại lui về cày.
Thương ông Hàn Dù chẳng may,
Sớm dâng lời biểu tối đày đi xa.
Thương thầy Liêm Lạc đã ra,
Bị lời xua đuổi về nhà giáo dân.
Xem qua kinh sử mấy lần,
Nửa phần lại ghét, nửa phần lại thương.

Khóc Dương Khuê
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Bác Dương thôi đã thôi rồi,
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.
Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước,
Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau;
Kính yêu từ trước đến sau,
Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời?
Cũng có lúc chơi nơi dặm khách,
Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo;
Có khi từng gác cheo leo,
Thú vui con hát lựa chiều cầm xoang;
Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp,
Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân,
Có khi bàn soạn câu văn,
Biết bao đông bích, điển phần trước sau,

Buổi dương cửu cùng nhau hoạn nạn,
Phận đấu thăng chẳng dám tham trời;
Bác già, tôi cũng già rồi,
Biết thôi, thôi thế thì thôi mới là!
Muốn đi lại tuổi già thêm nhác,
Trước ba năm gặp bác một lần;
Cầm tay hỏi hết xa gần,
Mừng rằng bác hãy tinh thần chưa can,
Kể tuổi tôi còn hơn tuổi bác,
Tôi lại đau trước bác mấy ngày;
Làm sao bác vội về ngay,
Nghe tin, tôi bỗng chân tay rụng rời.

Ai chẳng biết chán đời là phải,
Sao vội vàng đã mải lên tiên;
Rượu ngon không có bạn hiền,
Không mua không phải không tiền không mua.
Câu thơ nghĩ đắn đo không viết,
Viết đưa ai, ai biết mà đưa;
Giường kia treo những hững hờ,
Đàn kia gẩy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn.

Thương Vợ
Tác giả: Trần Tế Xương

Quanh năm buôn bán ở mom sông,
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quãng vắng,
Eo sèo mặt nước buổi đò đông.
Một duyên, hai nợ, âu đành phận,
Năm nắng, mười mưa, dám quản công.
Cha mẹ thói đời ăn ở bạc:
Có chồng hờ hững cũng như không!

Tự Tình
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non.
Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn,
Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám.
Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn.
Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sẻ tí con con!

Mời bạn xem thêm 🔰Thơ Về Mái Trường Thầy Cô Cấp 2, Cấp 3🔰 ấn tượng nhất

Các Bài Thơ Lớp 11 Sách Giáo Khoa Đầy Đủ

Tiếp tục bài viết là tuyển tập Các Bài Thơ Lớp 11 Sách Giáo Khoa Đầy Đủ.

Bài ca ngất ngưởng
Tác giả: Nguyễn Công Trứ

Vũ trụ nội mạc phi phận sự
Ông Hi Văn tài bộ đã vào lồng
Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng
Lúc bình Tây, cờ đại tướng
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên
Đô môn giải tổ chi niên
Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng
Kìa núi nọ phau phau mây trắng
Tay kiếm cung mà nên dạng từ bi
Gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì
Bụt cũng nực cười ông ngất ngưởng
Được mất dương dương người tái thượng
Khen chê phơi phới ngọn đông phong
Khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùng
Không Phật, không tiên, không vướng tục
Chẳng Trái, Nhạc cũng vào phường Hàn, Phú
Nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chung
Trong triều ai ngất ngưởng như ông!

Vịnh khoa thi Hương
Tác giả: Trần Tế Xương

Nhà nước ba năm mở một khoa,
Trường Nam thi lẫn với trường Hà.
Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ,
Ậm oẹ quan trường miệng thét loa.
Lọng cắm rợp trời quan sứ đến,
Váy lê quét đất mụ đầm ra.
Nhân tài đất Bắc nào ai đó,
Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà.

Chiều Xuân
Tác giả: Anh Thơ

Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.

Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió.
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.

Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm.
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.

Tương Tư
Tác giả: Nguyễn Bính

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.

Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.

Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành.
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy cho tình xa xôi…

Tương tư thức mấy đêm rồi,
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!
Bao giờ bến mới gặp đò?
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn giầu
Nhà anh có một hàng cau liên phòng
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông
Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Tuyển Tập Thơ Lớp 11 Tập 1 Chọn Lọc

Nếu bạn đang tìm kiếm Tuyển Tập Thơ Lớp 11 Tập 1 Chọn Lọc thì cùng tham khảo những bài thơ sau nhé! 

Sa hành đoản ca
Tác giả: Cao Bá Quát

Trường sa phục trường sa,
Nhất bộ nhất hồi khước.
Nhật nhập hành vị dĩ,
Khách tử lệ giao lạc.
Quân bất học tiên gia mỹ thuỵ ông,
Đăng sơn thiệp thuỷ oán hà cùng.
Cổ lai danh lợi nhân,
Bôn tẩu lộ đồ trung.
Phong tiền tửu điếm hữu mỹ tửu,
Tỉnh giả thường thiểu, tuý giả đồng.
Trường sa, trường sa, nại cừ hà?
Thản lộ mang mang uý lộ đa.
Thính ngã nhất xướng cùng đồ ca.
Bắc sơn chi bắc, sơn vạn điệp,
Nam sơn chi nam, ba vạn cấp,
Quân hồ vi hồ sa thượng lập?

Nhất vợ, nhì giời
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Nghĩ truyện trần gian cũng nực cười!
Giời nào hơn vợ, vợ hơn giời?
Khôn đến mẹ mày là có một,
Khéo như con tạo cũng thời hai.
Giời dẫu yêu vì, nhưng có phận,
Vợ mà vụng dại, đếch ăn ai.
Cớ sao vợ lại hơn giời nhỉ?
Vợ chỉ hơn giời có cái trai!

Tình Quê
Tác giả: Ngọc Loan

Sông ngăn cách hai đầu nỗi nhớ
Quê hương ta bên lở bên bồi
Nước lờ cuốn cánh bèo trôi
Chảy về xa thẳm biển đời mênh mông

Đôi én nhạn bềnh bồng lướt gió
Bờ bình yên nào có điểm dừng
Để sầu vương mắt rưng rưng
Anh xa xóm nhỏ lưng chừng nhớ mong

Chín tháng đợi mưa lòng ai rót
Dại khờ tình đã trót gửi trao
Mười năm khắc khoải nghẹn ngào
Khờ nên đã lỡ hồn xao xuyến hồn

Thương những buổi hoàng hôn tím xõa
Em ngậm ngùi lặng thả vần thơ
Sông quê nước chảy đôi bờ
Để anh chín dại mười khờ thương em.

Say Chết Đêm Nay
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Trời Hàn Giang đêm nay không sóng,
Lòng cô liêu đồng vọng mà chi ?
Gió đông đoài gặp tình si
Ôi chao quấn quít nói gì nhớ thương

Trăng cổ độ hết vương cành trúc
Hẹn đoàn viên tình thực chiêm bao
Đêm nay lại giống đêm nào
Nhấp xong chung rượu buồn vào tận gan

Say thôi lại muốn Nàng nâng đỡ
Nhưng Nàng xa từ thuở vu quy
Nhớ thôi lòng những sầu bi
Lệ rơi vào rượu, hàng mi lờ đờ…

Ta là khách bơ vơ phàm tục
Nhớ cầm trăng cung bậc tiêu tao
Không ai trang điểm má đào
Cho ta say chết đêm nào đêm nay.

Chia sẻ cho bạn đọc 💜 Thơ Lục Bát Về Học Tập 💜 tuyển tập thơ hay nhất

Thơ Tình Hóa Học

Các Bài Thơ Lớp 11 Học Kì 1

Bên dưới là Các Bài Thơ Lớp 11 Học Kì 1 vô cùng đặc sắc mà bạn đọc không nên bỏ lỡ! 

Nhớ Đồng
Tác giả: Tố Hữu

Gì sâu bằng những trưa hiu quạnh
Ôi ruộng đồng quê thương nhớ ơi!

Đâu những lưng cong xuống luống cày
Mà bùn hy vọng nức hương ngây
Và đâu hết những bàn tay ấy
Vãi giống tung trời những sớm mai?

Đâu những chiều sương phủ bãi đồng
Lúa mềm xao xác ở ven sông
Vẳng lên trong tiếng xe lùa nước
Một giọng hò đưa hố não nùng

Gì sâu bằng những trưa thương nhớ
Hiu quạnh bên trong một tiếng hò!

Đâu dáng hình quen, đâu cả rồi
Sao mà cách biệt, quá xa xôi
Chao ôi thương nhớ, chao thương nhớ
Ôi mẹ già xa đơn chiếc ơi!

Đâu những hồn thân tự thuở xưa
Những hồn quen dãi gió dầm mưa
Những hồn chất phác hiền như đất
Khoai sắn tình quê rất thiệt thà!

Đâu những ngày xưa, tôi nhớ tôi
Băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời
Vơ vẩn theo mãi vòng quanh quẩn
Muốn thoát, than ôi, bước chẳng rời

Rồi một hôm nào, tôi thấy tôi
Nhẹ nhàng như con chim cà lơi
Say hương đồng vui ca hát
Trên chín tầng cao bát ngát trời…

Cho tới chừ đây, tới chừ đây
Tôi mơ qua cửa khám bao ngày
Tôi thu tất cả trong thầm lặng
Như cánh chim buồn nhớ gió mây.

Gì sâu bằng những trưa hiu quạnh
Ôi ruộng đồng quê thương nhớ ơi!

Câu Cá Mùa Thu
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

Than nợ
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Quản chi công nợ có là bao!
Nay đã nên to đến thế nào?
Lãi mẹ lãi con sinh đẻ mãi,
Chục năm chục bảy tính nhiều sao?
Ra đường kẻ cả dừng chân hỏi,
Vào cửa người sang ngửa mặt chào.
Quyết chí phen này trang trải sạch,
Cho đời rõ mặt cái thằng tao.

Tiếng Đàn Mưa
Tác giả: Bích Khê

Mưa hoa rụng, mưa hoa xuân rụng
Mưa xuống lầu, mưa xuống thềm lan
Mưa rơi ngoài nẻo dặm ngàn
Nước non rả rích giọng đàn mưa xuân.

Lầu mưa xuống, thêm lan mưa xuống
Cùng nước non hoa rụng mưa xuân
Mưa rơi ngoài nội trên ngàn
Nghe trong ý khách giọt đàn mưa rơi.

Đầm mưa xuống nẻo đồi mưa xuống
Bóng dương tà rụng bóng tà dương
Hoa xuân rơi với bóng dương
Mưa trong ý khách mưa cùng nước non.

Rơi hoa kết mưa còn rả rích
Càng mưa rơi cánh tịch bóng dương
Bóng dương với khách tha hương
Mưa trong ý khách muôn hàng lệ rơi.

Các Bài Thơ Lớp 11 Học Kì 2

Nhất định đừng bỏ lỡ tuyển tập Các Bài Thơ Lớp 11 Học Kì 2 hay sau đây.

Vội Vàng
Tác giả: Xuân Diệu

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt….
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi ?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa ?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

Đây Thôn Vĩ Dạ
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra…
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?

Có những dòng sông
Tác giả: Xuân Yên

Có những dòng sông gợi nhớ thương
Âm ba vang vọng suốt canh trường
Đêm ngày trăn trở cùng mây sóng
Năm tháng dạt dào với gió sương
Mạch sống dâng đầy nuôi đất mẹ
Nguồn vui trải rộng gởi quê hương
Đẩy lùi phèn mặn mùa xanh tới
Khắp chốn yên vui đẹp phố phường

Ý Thu
Tác giả: Xuân Diệu

Những chút hồ buồn trong lá rụng
Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.
Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;
Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.

Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve,
Thế mà ve đã tắt theo hè.
Chắc rằng gió cũng đau thương chứ;
Gió vỡ ngoài kia, thu có nghe?

Hôm nay tôi đã chết theo người
Xưa hẹn nghìn năm yêu mến tôi;
Với bóng hình xưa, tăm tiếng cũ,
Cách xa chôn hết nhớ thương rồi.

Yêu vui xây dựng bởi nguôi quên.
Muốn bước trong đời, phải dậm trên
Muôn tiếng kêu than thầm lẳng lặng.
Nhưng hoa có thể cứ lâu bền.

Ờ nhỉ! Sao hoa lại phải rơi?
Đã xa, sao lại hứa yêu hoài?
Thực là dị quá – Mà tôi nữa!
Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?

Nhất định đừng bỏ qua 🌿Thơ Về Học Tập🌿 Những Bài Thơ Hay Nhất

Chùm Thơ Mới Lớp 11 Bất Hủ

Tiếp tục bài viết là Chùm Thơ Mới Lớp 11 Bất Hủ.

Tràng Giang
Tác giả: Huy Cận

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song.
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.

Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.

Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.

Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

Trăng Rơi
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Khung cửa sổ treo mành năm tháng
Cửa cài then nắng chẳng lối vào
Đêm đêm mây gió rì rào
Ánh trăng mệt mỏi rơi ào qua vai

Nhặt mảnh trăng rơi bẻ làm hai
Treo lên khung cửa thoáng hương nhài
Thắp lên nỗi nhớ thật dài
Trách ai đi mãi hương tình nhạt phai

Yêu thương đi đắng cay ở lại
Đêm đêm mơ ướt cả bờ vai
Mắt sâu đẫm lệ phôi phai
Tóc mây bù rối môi càng khô thâm

Hồn trơ trọi tháng ngày suy ngẫm
Tim héo hon thấm đẫm tình yêu
Tình yêu trả lại cô liêu
Bên thềm lá rụng tiêu điều xác xơ

Cô gái ấy nay còn đâu nữa
Một nửa hồn đã chết tim yêu
Những đêm gió thoảng dập dìu
Bóng hình ai đó lại điêu đứng lòng.

Buồn Trăng
Tác giả: Xuân Diệu

Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ;
Thương ai không biết, đứng buồn trăng.
Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió,
Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng.

Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa,
Bao giờ viễn vọng đến bây giờ.
Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc;
Đêm ngọc tê ngời men với tơ…

Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời,
Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi.
Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết,
Trong suốt không gian, tịch mịch đời.

Gió nọ mà bay lên nguyệt kia,
Thêm đem sương lạnh xuống đầm đìa.
Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ,
Hoa bưởi thơm rồi: đêm đã khuya.

Ghen
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Ta ném mình đi theo gió trăng
Lòng ta tản khắp bốn phương trời
Cửu trùng là chốn xa xôi lạ
Chim én làm sao bay đến nơi?

Chiếc tàu chở cả một đêm trăng
Muôn ánh sao ngời chói thẳng băng
Muôn sợi hương trầm bay bối rối
Muôn vàn thần thánh sống cao sang.

Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.
Tình tôi ghen hết thú vô biên
Ai cho châu báu cho thinh sắc
Miệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.

Gửi đến bạn đọc những bài 💌 Thơ Về Lòng Yêu Nước 💌 hay nhất

Tuyển Tập Thơ Lớp 11 Ngắn

Xin tổng hợp cho bạn đọc thêm Tuyển Tập Thơ Lớp 11 Ngắn.

Chạy giặc
Tác giả: Nguyễn Đình Chiểu

Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây,
Một bàn cờ thế phút sa tay.
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy,
Mất ổ bầy chim dáo dác bay.
Bến Nghé của tiền tan bọt nước,
Đồng Nai tranh ngói nhuốm màu mây.
Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng,
Nỡ để dân đen mắc nạn này?

Thưởng Nguyệt
Tác giả: Bùi Thế Uyên

Lẻ bóng đêm nay chén rượu đầy
Bên thềm nguyệt chiếu gợi tình say
Đìu hưu gác nhỏ đau lòng quá
Quạnh quẽ cô phòng khổ dạ thay
Tửu nhạt đêm ngày bao nỗi nhớ
Bia nồng sớm tối để hồn bay.
Đời vui mấy buổi nhiều mơ ước
Độc ẩm mình ta giữ chốn này.

Ngọn lửa
Tác giả: Tố Hữu

Nghe nói từ xưa dưới thuỷ cung
Có cô công chúa đẹp vô cùng
Đợi chàng hoàng tử hôm nay đến
Thức dậy… nguy nga ngọn lửa hồng!

Ngọn lửa tình yêu lớn Việt – Xô
Biển Đông rạng rỡ, sáng cơ đồ
Ta nhìn ngọn lửa, cay mí mắt
Lại nhớ Lê-nin, nhớ Bác Hồ.

Mắt Buồn
Tác giả: Bùi Giáng

Bóng mây trời cũ hao mòn
Chiêm bao náo động riêng còn hai tay
Tấm thân với mảnh hình hài
Tấm thân thể với canh dài bão giông
Cá khe nước cõng lên đồng
Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một giêng
Tạ từ tháng chạp quay nghiêng
Âm trang sử lịch thu triền miên trôi

Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa
Bỏ người yêu bỏ bóng ma
Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con

Có thể bạn sẽ quan tâm 🌼Bài Thơ Về Đất Nước Việt Nam🌼 ấn tượng nhất

Thơ Trung Đại Lớp 11 Đặc Sắc

Cùng tham khảo các bài Thơ Trung Đại Lớp 11 Đặc Sắc nhé.

Nỗi oán của người phòng khuê
Tác giả: Vương Xương

Phiên âm

Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu,
Xuân nhật ngưng trang thướng thúy lâu.
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc,
Hối giao phu tế mịch phong hầu.

Dịch nghĩa

Người đàn bà trẻ nơi phòng khuê không biết buồn,
Ngày xuân trang điểm lộng lẫy bước lên lầu đẹp.
Chợt thấy màu (xuân) của cây dương liễu đầu đường,
Hối hận đã để chồng đi tòng quân kiếm tước hầu.

Dịch thơ (Tản Đà)

Trẻ trung nàng biết chi sầu
Ngày xuân trang điểm lên lầu ngắm gương
Nhác trong vẻ liễu bên đường
“Phong hầu” nghĩ dại, xui chàng kiếm chi!

Xuất dương lưu biệt
Tác giả: Phan Bội Châu

Sinh vi nam tử yếu hy kỳ,
Khẳng hứa càn khôn tự chuyển di.
Ư bách niên trung tu hữu ngã,
Khởi thiên tải hậu cánh vô thuỳ.
Giang sơn tử hi sinh đồ nhuế,
Hiền thánh liêu nhiên tụng diệc si.
Nguyện trục trường phong Đông hải khứ,
Thiên trùng bạch lãng nhất tề phi.

Dịch nghĩa

Đã sinh làm kẻ nam nhi thì cũng phải mong có điều lạ,
Há lại để trời đất tự chuyển vần lấy sao!
Giữa khoảng trăm năm này, phải có ta chứ,
Chẳng nhẽ ngàn năm sau lại không có ai (để lại tên tuổi) ư?
Non sông đã chết, sống chỉ nhục,
Thánh hiền đã vắng thì có đọc sách cũng ngu thôi!
Mong đuổi theo ngọn gió dài đi qua biển Đông,
Ngàn đợt sóng bạc cùng bay lên.

Đề Trấn Vũ miếu
Tác giả: Cao Bá Quát

Tích du vô kế phục đăng lâu,
Tà ỷ lan can vọng bích lưu.
Quân diệc đa tình đáo yên thủy ?
Ngã do di hận mãn đinh châu!
Nhật tà thiên địa song bồng mấn,
Xuân tĩnh giang hồ nhất bạch âu.
Dao tưởng đương niên hành lạc xứ,
Tàn hoa do tự cố cung đầu…

Dịch thơ: Đề thơ đền Trấn Vũ (Người dịch: Nguyễn Tấn Hưng)

Thẩn thơ dạo bước lên lầu,
Tựa lan can ngắm một màu hồ Tây.
Ai tìm đến thú nước mây ?
Ðể ta ray rứt hận đầy bãi, nương.
Tóc cằn nhuộm ánh tà dương,
Âu trời xuân liệng soi gương nước hồ.
Vui xưa, tưởng nhớ bây giờ
Buồn sao, hoa rụng hững hờ cố cung!

Chùm Thơ Nôm Lớp 11 Nổi Tiếng

Mời bạn đọc cùng thưởng thức Chùm Thơ Nôm Lớp 11 Nổi Tiếng.

Lai Tân
Tác giả: Hồ Chí Minh

Giam phòng Ban trưởng thiên thiên đổ,
Cảnh trưởng tham thôn giải phạm tiền;
Huyện trưởng thiêu đăng biện công sự,
Lai Tân y cựu thái bình thiên.

Dịch nghĩa

Ban trưởng nhà giam ngày ngày đánh bạc,
Cảnh trưởng tham lam ăn tiền phạm nhân bị giải;
Huyện trưởng chong đèn làm việc công,
Lai Tân vẫn thái bình như xưa.

Chiều tối
Tác giả: Hồ Chí Minh

Phiên âm:

Quyện điểu quy lâm tầm túc thụ
Cô vân mạn mạn độ thiên không.
Sơn thôn thiếu nữ ma bao túc,
Bao túc ma hoàn, lô dĩ hồng.

Dịch nghĩa:

Chim mỏi về rừng tìm cây ngủ;
Chòm mây lẻ loi trôi lững lờ trên tầng không.
Thiếu nữ xóm núi xay ngô,
Ngô vừa xong, lò than đã đỏ.

Dịch thơ:

Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ,
Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không.
“Cô em xóm núi xay ngô tối,
Xay hết, lò than đã rực hồng.

Đăng Phật Tích sơn
Tác giả: Phùng Khắc Khoan

Túc nhiếp thiên trùng thượng,
Thân cư đệ nhất tằng.
Hồi đầu thiên hạ phàm,
Hoảng nhược Vũ môn đăng.

Ngẫu nhân thừa hứng đáo nham tiền,
Ổn bộ vân cù thướng thản nhiên.
Điểu ngữ hoán nghênh tùng hạ khách,
Hoa dung tĩnh đối động trung tiên.
Túc siêu trần thế tam thiên giới,
Thủ trích tinh thần chỉ xích thiên.
Thi tảo thạch đài miêu thử cảnh,
Thi thành bút dĩ động sơn xuyên.

Dịch thơ: Lên núi Phật Tích (Người dịch: Tham Tuyền)

Cất gót nghìn trùng tới
Nơi đây đệ nhất tầng
Ngoảnh đầu trông xuống thấp
Ô! vượt Vũ môn chăng

Bỗng đâu nảy hứng tới rừng thiền
Nhẹ bước đường mây bước thản nhiên
Chim dưới bóng thông chào đón khách
Hoa trong hang núi lặng nhìn tiên
Hái sao một với trời vin tới
Gạt bụi ba nghìn cõi sấn lên
Vách đá phủi rêu đề cảnh đẹp
Thơ thành bút khuấy động sơn xuyên

Có thể bạn sẽ cần đến chùm🌻Thơ Chữ Nôm🌻 Những Bài Thơ Chữ Nôm Nổi Tiếng Nhất

Chùm Thơ Lớp 11 Tự Sáng Tác

Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm Chùm Thơ Lớp 11 Tự Sáng Tác.

Nhớ cơm quê
Tác giả: Hoa Cúc Tím

Chiều chiều khói tỏa mùi rơm
Bàn tay mẹ nấu bữa cơm quê mùa
Mồng tơi, rau đắng, canh cua
Tép rang, cà pháo muối chua ăn cùng.

Cá nẹp kho với quả sung
Thơm lừng lối xóm đi xa nhớ nhiều
Cơm được mẹ nấu bằng niêu
Gạo mùa chiêm mới nức chiều miền quê.

Mâm cơm đâu có gì nhiều
Mà sao ấm áp cả đời khó quên
Mẹ cha yêu mến kề bên
Trong mơ vẫn thấy hiện lên rõ ràng.

Một chiều đông lạnh ngỡ ngàng
Cơm quê nhớ quá, khẽ khàng làm thơ
Nhớ tuổi thơ đến ngẩn ngơ
Ước gì trở lại như mơ một lần.

Nỗi Nhớ Và Đam Mê
Tác giả: Sương Anh

Thơ là niềm đam mê
Nếu vắng lòng nhơ nhớ
Thơ như là hơi thở
Theo bên ta suốt đời

Tuổi con gái đôi mươi
Mộng mơ vờn bay tới
Bao yêu thương chờ đợi
Thơ ủ mộng lưá đôi

Có những điều muốn nói
Tâm sự cùng vần thơ
Những ao ước vu vơ
Thơ thay lời nói thế

Đôi lúc thơ đẫm lệ
Bởi nức nở tình côi
Người yêu ở xa xôi
Vần thơ nhờ gió gởi

Đêm rũ buồn tóc rối
Nỗi nhớ và đam mê
Thơ gom hết đem về
Ủ hương chờ người đến

Sống Cho Hiện Tại
Tác giả: Nam Toàn

Hãy sống cho hiện tại ngay
Tận hưởng lấy từng phút giây
Bằng niềm đam mê ta có
Không phải bằng kết quả này…

Tương lai còn rất là dài
Đau khổ rồi sẽ nhạt phai
Sợ hãi luôn có thể đến
Không loại trừ bất kỳ ai…

Quá khứ thì cũng đã qua
Ôm mãi hoài chi ta
Nên giải phóng đầu óc
Bình yên giữa ta bà…

Mừng Xuân
Tác giả: Hàn Giang

Chào năm mới muốn cỡi bò ra phố
Ngắm hồn hoa rồi mua sắm mừng xuân

Nào! Khởi nghiệp khấm khá nghề nuôi lợn
Bốn chấm không 4.0 lợi lộc bắt heo vàng

Ai cũng biết chăn heo nhà siêu nạc
Thời a vòng @ giúp nhanh chóng giàu sang

Xưa nét cũ trông hài hòa đẹp lạ
Vẻ xa hoa còn dáng dấp ao làng!

Vườn Quê
Tác giả: Kim Nhung

Vườn quê nhà cửa rộng mênh mông
Ao bèo cá lội nước lao xao
Mặt trời chiếu toả ánh lung linh
Rầm mưa dãi nắng mây hoang mù.
Buổi chiều về hoàng hôn đỏ rực
Thuyền đi bến đợi từng con sông
Người đi ngày về theo năm tháng
Nhớ cảnh quê nhà vườn trái cây .

Các Bài Thơ Về Tình Yêu Lớp 11

Dành tặng bạn đọc của Thohay.vn Các Bài Thơ Về Tình Yêu Lớp 11.

Tôi Yêu Em
Tác giả: A.X.Pu-Skin

Tôi yêu em: đến nay chừng có thể;
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai.
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa;
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng;
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen.
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm;
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.

Mưa Rơi
Tác giả: Tố Hữu

Mưa rơi đầm lá cỏ
Mái tóc em ướt rồi,
Đôi má em bừng đỏ
Muốn hôn quá… mà thôi
Sợ em mình xấu hổ
Cầm hai bàn tay nhỏ
Xa nhau, chẳng muốn rời.

Em đi, đường đất mưa rơi
Bùn non son quánh chân đồi Phù Ninh
Em đi anh nhớ dáng hình
Cái khăn mỏ quạ, cái mình áo nâu
Chiều nay heo hút rừng sâu
Mưa nguồn suối lũ biết đâu mà tìm?
Ước gì anh hoá thành chim
Bay theo em, hót cho tim đỡ buồn!

Im Lặng
Tác giả: Xuân Diệu

Yêu thương mà chẳng nói năng,
Nhớ nhung mà chẳng than rằng nhớ nhung.
Giữa đêm, lòng lạnh vô cùng,
Mơ màng trên gối hoa dung gần gần.
Ngọc ngà tay chẳng giao thân;
Chuốt trau dáng điệu, muôn phần ước mơ.
Sương bay… trời đục, cây mờ;
Tình riêng lẩn khuất như bờ vi lau.
“Ngó em không dám ngó lâu,
“Ngó qua một chút đỡ sầu mà thôi.
“Lòng ta thương bạn không nguôi,
“Nước sao như nước chảy xuôi một bề”.
Cành thương chim nhớ bay về,
Tiếng kêu than thở, buồn nghe não sầu.
Lặng im của bóng đêm sâu;
Lặng im vĩnh viễn của mầu thời gian;
Ba canh sao lặng lẽ tàn,
Hang rừng lặng lẽ bông lan rụng mình
Lạnh lùng trong khoảng vô minh
Lòng ta muôn kiếp ôm tình, lặng im.

Cái Dằm
Tác giả: Xuân Diệu

Em đi, có biết cho tình,
Lòng anh vò xé tan tành vì em.
Mới vừa xa khuất mắt đen,
Nỗi đau lòng đã tràn lên tấm lòng.

Cái dằm xuyên giữa đôi ta
Còn hơn đau đớn thịt da mấy lần.
Vết thương trong cõi tinh thần
Đã đau một lúc, lại dần dần đau.

Em là nhân của hồn anh,
Trong nhân ai nỡ để cành gai đâm.

Có thể bạn sẽ cần 🌻Thơ 7 Chữ Về Tình Yêu🌻 Tuyển Tập 30+ Bài Thơ Ngọt Ngào 

Tuyển Tập Thơ Tình Lớp 11 Ý Nghĩa

Nhất định đừng bỏ qua Tuyển Tập Thơ Tình Lớp 11 Ý Nghĩa.

Ký ức yêu thương
Tác giả: Lê Đình Vân

Thoảng nghe ký ức gọi trong đêm
Yêu thương theo gió hát bên thềm
Ngân vang mãi khúc tình ca ấy
Ta đã bên nhau ấm môi mềm.

Hỡi người yêu dấu của ta ơi
Dệt chi mộng thắm quá xa vời.
Riêng ta đêm đen sầu quạnh quẽ
In dấu trong tim một bóng người.

Hoài niệm
Tác giả: Hàn Phong Tử

Xào xạc lá vàng bay trong gió,
Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui.
Mình tôi bước giữa sân trường cũ,
Nghe tiếng ve buồn gọi hè sang!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,
Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?

Thơ Duyên
Tác giả: Xuân Diệu

Chiều mộng hoà thơ trên nhánh duyên,
Cây me ríu rít cặp chim chuyền.
Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,
Thu đến – nơi nơi động tiếng huyền.

Con đường nho nhỏ gió xiêu xiêu,
Lả lả cành hoang nắng trở chiều.
Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,
Lần đầu rung động nỗi thương yêu.

Em bước điềm nhiên không vướng chân,
Anh đi lững đững chẳng theo gần.
Vô tâm – nhưng giữa bài thơ dịu,
Anh với em như một cặp vần.

Mây biếc về đâu bay gấp gấp,
Con cò trên ruộng cánh phân vân.
Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,
Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.

Ai hay tuy lặng bước thu êm,
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.

Thơ Tình Mùa Xuân
Tác giả: Xuân Diệu

Mùa xuân về trong tiếng ca chim,
Trên nước xanh sông, trong liễu rèm.
Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ em tạm đem.

Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt,
Những ống khói cao bèn nhận trước.
Ruộng xanh đã cấy đến châi trời
Lóng lánh mạ soi mình xuống nước.

Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ anh tạm đem.

Cây trồng – ta chẳng trồng nêu tết –
Những lá đầu tiên vừa nhú biếc.
Người đi chợ búa tiếng chân ran,
Quần láng mới thâm còn sột soạt.

Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ anh tạm đem.

Trên cảnh đồng quê thấy xếp hàng
Chạy dài như tận cuối không gian
Những dàn sắt dựng như ren sắt
Dẫn điện chuyền đi xây hạnh phúc…

Chưa hái được hoa mang tặng em
Nên một cành thơ anh tạm đem.

Anh muốn mời em bước xuống thuyền,
Thuyền của đôi ta vào hiện thực
Dựa thế đêm tan, ngày sáng rực,
Thuyền ta đi dựng lấy thần tiên…

Đây một cành thơ anh tạm đem
Như nước xanh sông, như liễu rèm…

Bài Thơ Về Sông Hương Lớp 11 Hay Nhất

Mời bạn đọc tham khảo Bài Thơ Về Sông Hương Lớp 11 Hay Nhất.

Đêm khuya tự tình với sông Hương
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Bây giờ chỉ có đôi ta
Bao nhiêu tâm sự Hằng Nga biết rồi
Thủa nước non đến hồi non nước
Sông Hương đành xuôi ngược đông tây
Soi lòng chỉ có đám mây
Đám mây phú quý những ngày lao đao
Sao mặt sông xanh xao ra dáng
Sao tình sông lai láng khôn ngăn?
Vì ai lắm nỗi chứa chan
Hay còn đợi khách quá giang một lần
Này thử hỏi, thuyền nan thả lá
Thuyền ai đây nấn ná bấy lâu?
Mặc ai khanh tướng công hầu
Không thèm chung đỉnh, lưng bầu gió trăng
Sao trời đất đãi đằng ra thế?
Sao mưa nguồn chớp bể luôn đêm?
Trong thành yến ẩm vui thêm
Tiếng ca lanh lảnh lọt rèm rèm thưa
Sông Hương hỡi, xuân vừa tơ liễu
Cả trăm hoa hàm tiếu nhởn nhơ
Vì đâu nước chảy lững lờ
Hay cho thế sự cuộc cờ chiêm bao
Ghét xa mã nao nao uốn khúc
Giận thời gian những lứa xuân xanh
Nhà ai khiêu vũ năm canh
Hơi men sực nức dưới thành đô xưa
Sao tức tối trôi bừa đi mãi
Chẳng buồn nghe cô lái thở than
“Thuyền em đậu bến Hương Giang
Chờ người quân tử lỡ làng tình duyên”
Thuyền lặng lẽ nằm yên với bóng
Nước sống xuôi dợn sóng bến thuyền
Trong thành ngủ chết con đen
Khoá xuân bỏ lỏng đến then chẳng gà
Hãy trông thử đền đài dinh thự
Dấu xưa, xưa tình tứ làm sao
Ô hay! Sóng chảy dạt dào
Chiếc thuyền vô định tạc vào bến mê
Sao trai gái đi về trong mộng
Mà sông Hương chẳng động niềm riêng
Trong thành để lạnh hương nguyền
Tiếng gà gáy nguyệt láng giềng còn say.

Em với dòng Hương
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Thương cô gái Huế mộng mơ
Trong tà áo tím bên bờ Hương Giang
Cười tươi đôi mắt mơ màng
Cho anh say đắm ngỡ ngàng Huế thương

Em thướt tha giống dòng Hương
Dịu dàng nón lá bên đường áo bay
Văn Lâu xanh biếc hàng cây
Cho anh xuống với đò đầy chưa em

Xuôi theo dòng nước êm đềm
Về thăm thôn Vỹ bên thềm ngói son
Hàng cau khóm trúc lối mòn
Biết cô thôn nữ có còn nhớ không

Bao năm sao vẫn chưa chồng
Chờ ai em để trầu không héo tàn
Một mình với chiếc thuyền nan
Người đi bỏ lại bẽ bàng tình xưa

Một chiều trên bến đổ mưa
Có người lữ khách em đưa ngỏ tình
Cho em nhớ bóng nhớ hình
Giờ đây em vẫn một mình bơ vơ

Dòng Hương uốn khúc nên thơ
Cô đơn em vẫn đợi chờ bên sông.

Miên mang dòng Hương
Tác giả: Văn Chung

Miên man sông nước Hương giang
Con thuyền rẽ sóng thênh thang giữa trời
Ngư ông gác mái chèo lơi
Mặc cho con nước cuốn trôi theo dòng

Sương giăng mờ khói gió lồng
Mắt trời ló dạng sắc hống thắm tươi
Mây vờn ôm ấp mỉm cười
Sợi vàng dệt mộng thả rơi xuống đời

Văn Lâu sừng sững không dời
Trường Tiền sáu nhịp chẳng rời đi mô
Mờ xa núi Phụng đẹp tô
Hàng cau Vĩ Dạ ngây ngô vẫy chào

Nhớ người ngày ấy năm nào
Câu thơ hoa nắng ngọt ngào tri ân
Ly cà phê ấm thấm dần
Con sông Như Ý nhiều lần ngắm thương

Nắng lên từ má em hường
Lá như nhảy nhịp bên đường theo chân
Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn tần ngần
Say sưa ngắm cảnh cuối xuân nhớ tình

Hương giang một bóng một hình
Một con đò nhỏ chùng chình nhẹ trôi.
Người Dưng ơi.. Ta nhớ người
Thuyền tình không bến bên đời chơi vơi!..

Tà áo sông Hương
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Em vẫn đi về bên sông Hương
Áo em thấp thoáng những con đường
Gió lùa mái tóc thơm mùa mới
Anh đứng nhìn theo thương mến thương

Sông Hương năm tháng lững lờ trôi
Chiếc áo lụa tơ đẹp tuyệt vời
Hè về rạo rực màu hoa phượng
Vàng nắng mùa thu gió lá rơi

Khi xa thương Huế quá sông ơi
Sáng sáng em đi, nón nghiêng trời
Lung linh tà áo dài tha thiết
Gió nhẹ nô đùa tóc buông lơi

Hò hẹn bên sông sóng bồi hồi
Tràng Tiền mấy nhịp nước nghiêng trôi
Nghe câu mái đầy càng thương nhớ
Giọng Huế chao ôi, ngọt quá trời

Ơi Huế là thơ, Huế là thơ
Tà áo sông Hương đẹp thẫn thờ
Nắng mưa vẫn một dòng sông chảy
Thương tà áo ấy cả trong mơ

Chia sẻ đến bạn đọc tập 🌷 Thơ Về Sông Hương 🌷 đặc sắc

Bài Thơ Lớp 11 Từ Ấy

Cùng đọc và chiêm nghiệm Bài Thơ Lớp 11 Từ Ấy.

Từ Ấy
Tác giả: Tố Hữu

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim…

Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải với trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời

Tôi đã là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Không áo cơm, cù bất cù bơ…

Viết một bình luận