Thơ Về Con Đường: 65+ Bài Thơ Hay Bất Hủ Nhất

Thơ Về Con Đường Hay Nhất ❤️️ 65+ Bài Thơ Bất Hủ Nhất ✅ Đọc Ngay Những Bài Thơ Về Chủ Đề Con Đường Cực Hay Và Trữ Tình

Những Bài Thơ Hay Về Con Đường

Dưới đây là những bài thơ cực hay viết về những con đường, từng lời thơ vừa lắng đọng nhưng vô cùng tình cảm đọc ngay bạn nhé!

Con Đường Ký Ức
Tác giả: Ngọc Hạnh

Chiều một mình qua lối cũ thân quen
Trời nhạt nắng gió đưa sầu ru khẽ
Lá nghiêng rơi đậu bờ vai thật nhẹ
Ngỡ lời ai đang thỏ thẻ tâm tình….

Mình một mình trên lối cũ đẹp xinh
Chân rảo bước vào vùng trời kỷ niệm
Kia góc phố vẫn bằng lăng hoa tím
Nọ hàng sao rợp mát mỗi chiều tà

Con đường giờ vắng bóng anh qua
Cơn tố lốc cuốn đôi mình đôi ngả
Nắng hạ vàng thay trời đông buốt giá
Hàng cây xanh rũ lá ngẩn ngơ buồn

Bức tranh đời lắm sắc lẫn sầu vương
Nương hóa bể ta ngược về hai hướng
Ngang nơi này người có còn thương tưởng
Hay vội vàng cất bước để quên nhau

Gió vô tình đùa vạt lá lao xao
Lả tả rơi đưa vào miền ký ức
Phố vẫn đông người bên người vui ước
Còn riêng mình lạc bước phải không anh?

Con Đường
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Con đường có những hàng cây
Trăm năm lời hẹn chẳng thay đổi lòng
Lá chao nỗi nhớ uốn cong
Hôm nay thấy thiếu một vòng tay ôm

Thừa không tiếng nói ôm đồm
Chỉ nghe trống vắng một vòm cô đơn
Quanh co trên những lối mòn
Khắc nhiều kỷ niệm màu hồng hôm qua

Con đường dõi bước người xa
Dường như cỏ dại thật thà héo khô
Con đường nắng gió lô xô
Nhượng ta một chỗ bài thơ chưa thành

Điểm xuyết màu trắng hoa chanh
Màu vàng hoa cúc thiên thanh aó dài
Con đường nhiều ngọn cỏ may
Lặng im níu giữ tháng ngày được không.

Chùm Thơ Về Con Đường Tình Yêu Hay Nhất

Ngọt ngào và trà đầy cảm xúc với chùm thơ viết về con đường tình yêu cực hay, lưu lại ngay nhé

Tình Yêu Rót Trời Xanh Vào Mắt Tôi
Tác giả: Bế Kiến Quốc

Tình yêu rót trời xanh vào mắt tôi
Và đánh thức trong tôi những suối nguồn trong mát
Bàn chân tôi cảm ơn mặt đất
Trên con đường tình yêu đưa tôi đi.
Tôi yêu, tôi không còn hoài nghi
Không cô đơn không buồn không chán nản
Tôi yêu, và tôi mang tình yêu trên vầng trán
Trên bàn tay trên ánh mắt trên môi
Tình yêu tràn ngập trong mình tôi
Như nhựa xuân trong cành như lửa hồng trong bếp
Tôi xóa hết mùa đông bằng muôn ngàn lộc biếc
Và tôi đốt những lá vàng của tôi
Tôi yêu em, tôi tốt với cuộc đời
Tình yêu đã đưa tôi vào những ngày sáng thế
Tôi đã hiểu những gì là có thể
Trong không gian và trong thời gian..

Lối Cũ
Tác giả: Hoàng Đài

Ta lại về với kỷ niệm năm xưa
Bao ngày tháng như vừa qua giấc mộng
Đây lối cũ bao lần ta đợi ngóng
Tình đậm đà sâu rộng đã vời xa

Con đường quen nay dưới bóng chiều tà
Hương dịu ngọt ngàn hoa đang đùa rỡn
Bầy ong bướm vẫn đâu đây lởn vởn
Thiếu vị nồng chẳng gợn nổi niềm vui

Dấu yêu ơi trong những giấc ngủ vùi
Người quên lãng tình tôi trao ngày ấy
Hong giọt nắng cho tim côi sống dậy
Để ta còn được thấy ánh xuân hồng

Ta thả hồn phiêu lãng giữa tầng không
Gom ký ức kết trồng cho thực tại
Nhẹ nhàng bước trên đường dài bươn chải
Lối đi về đọng mãi kỷ niệm xưa.

Bài Thơ Tình Thứ Hai
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Khi người ta yêu nhau
Lòng luôn luôn nhung nhớ
Lúc ở bên nhau nồng nàn như hơi thở
Khi cách xa trăn trở nhớ nao lòng.

Con đường tình yêu luôn trải thảm hoa hồng
Trăng rất đẹp giữa trời xanh lộng gió
Con đường cũ hàng cây nồng hương cỏ
Hẹn hò lòng cứ thấy xôn xao.

Dẫu đợi chờ bao nhiêu vẫn cứ ngọt ngào
Nghe câu hát thấy đời đẹp quá
Anh như trời xanh em như biển cả
Tím tình yêu tha thiết một màu.

Khi ở bên nhau thời gian như trôi mau
Cùng mơ ước về ngôi nhà hạnh phúc
Vẽ tương lai với những điều đẹp nhất
Hẹn cùng nhau đi đến cuối con đường.

Chín bỏ làm mười cũng chỉ để yêu thương
Nhìn đôi mắt đẹp hơn ngàn sao sáng
Nghe tiếng nói dịu dàng hơn câu hát
Xem giận hờn là gia vị của tình yêu.

Thấy người mình yêu đẹp biết bao nhiêu
Nói đến cả trăm nghìn câu thương nhớ
Nhưng khi hết yêu thương chỉ cần một lời ngọn nhẹ
Một lời thôi đủ xa cách nhau rồi….

Đọc thêm chùm ❤️️ Thơ Về Tuổi Thơ Quê Hương Hay ❤️️ với những kỷ niệm đẹp cùng lũ bạn trong xóm

Thơ Con Đường Vắng Cảm Xúc

Dạt dào cảm xúc với những vần thơ về con đường vắng mà Thohay.vn gửi đến bạn dưới đây, nhâm nhi tách cà phê và thưởng thức bạn nhé

Con Đường Vắng
Tác giả: Phú Sĩ

Con đường ấy qua ngõ nhà em vắng
Lối quen sao gió nặng bước chẳng đành
Mưa bụi về rơi từng giọt mong manh
Nào dám hỏi thôi thì anh nín lặng

Con đường xưa nay vắng người qua lại
Anh nhớ hoài ai tóc xõa bờ vai
Lối yêu xưa hoa nắng trải đường dài
Đôi chân bước mà nghe lòng ấm mãi

Tình lặng thầm ta ôm sầu tê tái
Con đường về qua trước ngõ chiều say
Bóng trang đài ai khoác áo huỳnh mai
Hồng sắc pháo còn chút tình rơi vãi

Con đường cũ giờ sao nghe buồn trải
Chân trời xưa nay sầu não lá lay
Khung trời buồn mây kia cũng thôi bay
Hoa tơi tả trên bước đường xa ngái

Đường hai ngả biết có còn gặp lại!
Nợ duyên này nay lối rẽ chia phôi
Tiếng đàn bầu da diết gọi chiều rơi
Tình đôi ta… thôi còn chi mong đợi!

Tình Chàng Ý Thiếp
Tác giả: Phan Cát Linh

Con đường vắng cuối ngõ về heo hút
Không gian im cả vũ trụ dâng sầu
Đêm dần hết hay là hồn thiếp chết
Bóng với hình thao thức mãi đêm thâu

Chàng không đến để tay ngà rót rượu
Say cùng nhau chén cạn với chung đầy
Thiếp sẽ nói cùng trăng trên đỉnh núi
Tình cũng hồng như trăng sáng đêm nay

Chàng không đến thiếp gối đầu lên ngực
Để gió lùa không lạnh lắm heo may
Thiếp sẽ hát ngàn lời ca tình ái
Tay thiếp đây chàng hãy tựa đầu say

Đêm lạnh quá hay vì chàng không đến
Cuối con đường vằng vặc ánh trăng soi
Thiếp vẫn đợi, mắt mỏi mòn vẫn đợi
Đêm nay tàn … chờ đêm tới chàng ơi !

Chủ Nhật
Tác giả: Phùng Quang Thuận

Chủ nhật này em trở về bên ấy
Tình đầy tay anh ở lại bên này
Con đường vắng hai hàng cây im lặng
Mình anh qua trong nỗi nhớ vơi đầy

Đêm chủ Nhật quán buồn hơn thứ bảy
Bài tình ca em thích vẫn còn đây
Góc tối nhỏ một mình anh tựa ghế
Mùi hương em còn đọng ở nơi này

Tiếng vĩ cầm réo rắt khóc thương vay
Người ca sĩ hát khúc sầu ở lại
Em đi rồi đêm dài thêm trống trải
Anh lại về tựa cửa ngắm mưa bay… 

Con đường làng thật đẹp được khắc hoạ rõ nét trong chùm 💜 Thơ Lục Bát Về Quê Hương Đất Nước 💜

Thơ Về Con Đường Làng Quê Thân Thuộc

Con đường làng quê mình thật đẹp và thân thuộc, đọc ngay những bài thơ dưới đây được nhớ lại con đường thưở ấu thơ mình từng đi qua

Con Đường Quê
Tác giả: Thiên Ân

Con đường chạy suốt tuổi thơ
Mây trôi lãng đãng sang bờ lãng du
Hàng cau nghiêng bóng thực hư
Hoa còn rụng trắng bay vù đi xa

Nắng còn đột kích mái nhà
Quê hương ta đó mặn mà đắm say
Lá cây đo bóng đêm ngày
Tiếng lòng nhoi nhói đắng cay ngọt bùi

Con đường sang tuổi hai mươi
Hoa còn đua nở tiếng cười giòn tan
Bướm ong say mộng mơ vàng
Lời thơ có cánh bay ngang gió chiều

Lúa đồng mát mắt thèm yêu
Gọi thời dĩ vãng trong veo êm đềm
Con đường qua tuổi thần tiên
Giấc mơ cổ tích đời thêm men nồng

Con đường ngày ấy nhớ mong
Thời gian cõng nắng về hong heo tình

Những Con Đường Quê Tôi!
Tác giả: Hoài Nhớ

Con đường quê tôi ngày xưa ấy
Tre làng chăng chít, rạng măng non
Dòng sông xanh ngát, phơi màu nắng
Thù Đao che bóng những trưa hè

Con đường dẫn lối qua bồi bãi
Không còn cầu ván nối nhịp đưa
Thu Bồn bồi cát nên lối nhỏ
Nhấp nhô Gò Nổi cũng khác rồi…

Con đường quê tôi nay đã khác
Những bụi tre làng cũng vắng hoe
Thuyền ghe bến cũ nay cũng vắng
Thấp thoáng nơi đâu có bóng người…

Trưa hè kẽo kẹt vài bụi tre
Thoáng mát bình yên những trưa hè
Còn đâu xanh ngát hai bờ lúa
Với những con đường khép bờ đê …

Lời Con Đường Quê
Tác giả: Tế Hanh

Tôi, con đường quê nhỏ chạy lang thang
Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng
Đến cuối thôn kia hơi cỏ vướng
Hương đồng quyến rũ hát lên vang

Từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy
Dọc lòng hoa dại ngát hương lây
Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn
Bao cái ao rêu nước đục lầy

Những buổi mai tươi nắng chói xa
Hồn tôi lóng lánh ánh dương sa
Những chiều êm ả tôi thư thái
Như kẻ nông phu trở lại nhà

Tôi đã từng đau với nắng hè
Thịt da rạn nứt bởi khô se
Đã từng điêu đứng khi mưa lụt
Tôi lở, thân tôi rã bốn bề

Chia sẻ cùng người nỗi ấm no
Khi mùa màng được, nỗi buồn lo
Khi mùa màng mất. Tôi vui cả
Với những tình quê buổi hẹn hò

Tôi sống mê man tránh tẻ buồn
Miệt mài, hể hả, đắm say luôn
Tôi thâu tê tái trong da thịt
Hương đất, hương đồng chẳng ngớt tuôn…

Một Lần Em Ghé Thăm Quê
Tác giả: Phạm Bá Diện ( Hồng Hà )

Nhớ có lần, em ghé đến quê anh
Con đường quê, chạy vòng quanh xóm ngõ
Hương hoa bay, dập dìu theo cơn gió
Ngẩn ngơ lòng, vàng đỏ những vườn hoa

Chiều hoàng hôn, buông sẫm cả quê nhà
Con dế mèn, ngân tình ca réo rắt
Ánh trăng vàng, mỏng manh luồn khe vách
Sáo diều rơi, em nhặt đã đầy tay

Em đến thăm, Bách Thuận được mấy ngày
Thăm chùa cổ, vườn cây và phiên chợ
Khi giục giã, khi êm đềm như thở
Em đi rồi, nỗi nhớ cứ chênh chao.

Về Bên Gối Mẹ
Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Chiều rơi sợi nắng cuối ngày
Tôi về thăm Mẹ đong đầy nhớ thương
Heo may thoang thoảng nhẹ vương
Cánh đồng Thu trải vàng ươm đợi mùa

Con đường quê vẫn như xưa
Tôi luôn chờ Mẹ chợ trưa đi về
Với đôi quang gánh nặng nề
Mồ hôi ướt đẫm áo khê bạc màu

Mẹ mua mớ cá , mớ rau
Mẹ mua quà bánh chia nhau vui mừng
Một thời chua ngọt đã từng
Nay về nhớ lại ngập ngừng xuyến xao

Cuộc đời của Mẹ gian lao
Cho con cuộc sống ngọt ngào yêu thương
Dáng gầy một nắng hai sương
Mẹ đi qua hết dặm đường chông gai

Đồng chiều lúa đổ hương say
Bao nhiêu kỷ niệm vương đầy trong tim
Bao năm tôi mãi đi tìm
Về bên gối Mẹ bình yên lạ kỳ .

Thơ Về Con Đường Hoa Ngọt Ngào

Từng bài thơ như tái hiện lại con đường hoa đẹp và đượm tình gái trai, chia sẻ để mọi người cùng đọc ngay

Con Đường Cỏ Hoa
Tác giả: Maiyeuem

Con đường anh dắt em đi
Cỏ hoa khép nép thầm thì ghen tuông
Nắng vàng tỏ vẻ thẹn thuồng
Màu mây mắc cỡ trốn trong đáy hồ

Em cười non nước điểm tô
Má hồng rực rỡ như hồ biếc xanh
Muôn đàn bướm liệng vây quanh
Chim non ríu rít trên cành lao xao

Con đường anh dắt năm nao
Mắt em tha thiết ngọt ngào nhìn anh
Nẻo xưa lối cũ còn quanh
Hôm nay chỉ có mình anh trên đường

Cỏ hoa buồn héo vấn vương
Chim ngưng tiếng hót vì thương nhớ nàng
Bóng vàng nắng rũ úa tàn
Tìm em bay khắp giang sang tìm về

Cỏ hoa sắc úa ê chề
Nắng ơi có nhớ câu thề năm xưa
Con đường hoa cỏ nắng thưa
Mà sao tim nhói như vừa ly tan

Mơ màng chân bước lang thang
Tơ lòng se thắt, mắt tràn lệ rơi
Đường xưa vẫn hiện giữa đời
Mà anh lẻ bóng dưới trời bơ vơ

Yêu người con gái ngây thơ
Tình anh ôm ắp đợi chờ ngàn năm !!

Con Đường Tình Yêu
Tác giả: Sương Sương

Có con đường mùa thu
Nắng trải vàng xôn xao trên phố nhỏ
Từng chiếc lá khô khẽ khàng bay theo gió
Chạm gót hài mong manh.
Có con đường ngày xưa nắng rất xanh
Có đôi chim câu kề vai ríu rít
Mặt trời trên cao kết vần mây khéo dệt
Những vần thơ mang nốt nhạc trữ tình
Có con đường…xưa ấy…
Em và Anh…
Tay nắm bàn tay, đan yêu thương dệt đường hoa gấm
Bàn tay anh ngày xưa thật ấm
Đến bây giờ vẫn xiết chặt đời em.
Có con đường mưa lạnh mướt đêm
Tà áo ai…
Chạm khẽ vào nhau
Bật cười khúc khích
Vạt gió đêm vờ như tinh nghịch
Nói khẽ bên tai “Yêu em nhất trên đời”…
Có con đường mộng ước thành đôi
Hương lửa bao năm vẫn ngọt ngào hạnh phúc
Nụ hồng đêm xuân vẫn thắm nơi lồng ngực
Nhịp sống tinh khôi…
Vẫn thế…
Ru đời!

Xem thêm những bài 👉 Thơ Lục Bát Ngắn 4 Câu Về Quê Hương 👈 tuyển chọn những bài thơ hay nhất gửi đến độc giả

Thơ Về Con Đường Hạnh Phúc Cực Hay

Bạn dã được thưởng thức những bài thơ viết về con đường hạnh phúc dưới đây chưa? Nếu chưa thì đừng bỏ qua nhé

Con Đường Hạnh Phúc
Tác giả: Đông Hòa

Mặt trăng soi sao trong buổi tối
Tựa vai nhau nhìn đếm từng ngôi
Trời đã khuya em lạnh nép vào
Bên suối mộng ân thề mở lối

Bình minh đến cho trời bừng sáng
Bóng đỏ hồng thấp thóang trời đông
Những áng mây trải rông trên đồng
Ta thức giấc mơ nồng đêm vắng

Thương em lắm mối tình sâu lắng
Cuộc đời này sẽ chẳng quên nhau
Tình yêu ta sẽ mãi dạt dào
Chung kỷ niệm ngày nao đính ước

Rồi mai đó Thánh đường em bước
Rộn rang theo nhịp của con tim
Chân ta đi tìm một thiên đường
Đường hạnh phúc ta cùng xây đắp

Con Đường Hẹn Ước
Tác giả: Thiết Dương

Có con đường in dấu tuổi thanh xuân
Trong bài nhạc đã bao lần anh hát
Bay cao mãi khúc ca yêu dào dạt
Cả bầu trời bát ngát một màu xanh

Có con đường em đã bước cùng anh
Loài chim nhỏ hót trên cành say đắm
Trời thêm lạnh để vòng tay thêm ấm
Dưới vòm cây đằm thắm cái hôn đầu

Một chiều buồn lất phất hạt mưa ngâu
Ngày em tiễn anh vào quân đội
Con đường ấy cứ xa vời vợi
Một chuyến xe đi trăm mối tơ lòng

Bước hành quân xa tít mịt mùng
Ba lô nặng muôn trùng nỗi nhớ
Nơi đảo vắng sóng triều nức nở
Một con đường trăn trở khúc tương lai

Ước mơ nào khất lại ngày mai
Ta theo bước những chàng trai thầm lặng
Vì tổ quốc quản gì mưa nắng
Dẫu tim này vẫn nặng đóa tình riêng

Ngắm biển chiều mây nước nghiêng nghiêng
Tâm tư cũng đổ nghiêng về phía ấy
Con đường mộng và con tim khát cháy
Sóng Trường Sa vọng mãi khúc yêu thương

Áo trắng xưa xao xuyến cung đường
Là kỷ niệm làm hành trang theo mãi
Lòng canh cánh một ngày mai trở lại
Dưới con đường phơi phới mộng tương lai.

Thơ Về Con Đường Chông Gai Khó Khăn

Không có con đường nào là con đường trải hoa hồng cả, đón đọc chùm thơ về con đường chông khai đầy thử thách dưới đây nhé

Con Đường Phía Trước
Tác giả: Chưa Rõ

Đường phía trước hãy còn mờ xa tít
Nối chông gai vẫn còn lắm chông gai
Cứ tiến bước đừng dừng chân ngoảnh lại
Muốn vươn xa đôi lúc đổi hình hài

Tuôn nước mắt được nụ cười mãn nguyện
Đổ mồ hôi sẽ mát lạnh trong lòng
Hoa có thắm cũng nhờ ngàn lá rụng
Bao khổ đau mới nếm vị thành công

Dòng đời cuộn mãi tuôn về phía trước
Lỡ nhịp chân ắt ta đã thụt lùi
Hôm nay mất sẽ có ngày nhận được
Lắm ngày buồn cũng đâu ít ngày vui

Xin ráng giữ niềm tin vào đời nhé
Đừng bi quan buông lỏng cả tương lai
Luôn tồn tại những lối đi riêng biệt
Nắm thời cơ để tiến những bước dài.

Mộng Xa Nghìn Trùng
Tác giả: Trang Nhật Tương Thanh

Đường chông gai gót mòn chân mỏi
Đời đắng cay không khỏi vướng sầu
Niềm vui níu được bấy lâu
Chỉ mong quẳng gánh chôn sâu nỗi buồn

Mơ về quê có nguồn sông Cửu
Nước ngọt phù sa phủ thắm tình
Hương thơm đồng lúa bình minh
Ruộng vườn lam lũ an bình ngày qua

Ngô khoai sắn gạo cà dưa muối
Mắm khô rau quả buổi sáng chiều
Đêm về trong khoảng tịch liêu
Vẳng trong tiếng gió sáo tiêu não nùng

Câu ca giọng cổ cùng hò lớ
Sẽ chạnh lòng kẻ bỏ phồn hoa
Dân quê mộc mạc hài hòa
Mộng bình thường ấy cách xa nghìn trùng

Yêu Mình Ngọc Thương
Tác giả: Nhựt Trường

Em ơi đời lắm đoạn trường
Hãy cùng anh bước trên đường chông gai
Nắm tay đi tới ngày mai
Dù đường đi đến tương lai mịt mờ
Yêu em..anh sẽ đợi chờ
Từng ngày..từng tháng..từng giờ qua mau
Tình anh nhiều tựa trời sao
Sông sâu có cạn..núi cao có mòn
Thương ơi trái đất vẫn tròn..
Chúng mình hai đứa vẫn còn yêu nhau

Con Đường Giêsu
Tác giả: Anna Kachiusa

Con đường Giê-su con đường sự thật
Con đường Giê-su con đường sự sống
Đường tình yêu, đường phụng vụ
Đường đưa tới hạnh phúc đời đời
.
Đường gian nan ta có lo chi
Đường chông gai ta có lo gì
Đường ta đi có Chúa đi cùng
Bàn chân ta không ngại gian khó
.
Dù gian nan ta vẫn an vui
Dù chông gai ta vẫn tiếp bước
Đem an vui đi đến mọi miền
Đem tim mừng loan báo khắp nơi
.
Vì ta tin Chúa mãi ở cùng
Tình yêu Ngài dẫn lỗi ta đi
Vì ta tin tín thác vào Ngài
Bàn tay ngài mãi mãi đỡ nâng

Cảm xúc với buổi chiều êm ả và nhẹ nhàng khi đọc ❤️️ Bài Thơ Chiều Quê ❤️️ hay và dạt dào cảm xúc

Thơ Về Con Đường Ngày Xưa Hoài Niệm

Gửi đến bạn chùm thơ cực hoài niệm về con đường xưa, nơi em và anh quen nhau, hai đứa cùng hò hẹn

Hoài Niệm
Tác giả: Hoàng Hôn Tím

Bước chân tìm về đường xưa lối cũ,
Sao thấy quạnh hiu rêu phủ xanh màu.
Ngơ ngác dõi tìm người ở chốn nao?
Lệ đắng bờ môi nghe sầu giăng mắc.

Mùa hạ năm nào một chiều nắng tắt,
Quanh co dốc đồi nhặt cánh hoa rơi.
Khắc khoải đợi chờ nỗi nhớ không vơi
Sánh bước bên nhau khung trời tím nhạt.

Tình vừa lên ngôi cũng đành ly biệt,
Cuộc sống tha hương chẳng biết ngày về.
Đếm bao hạ buồn lòng vẫn tái tê,
Cô đơn bên đời sương buồn phủ kín.

Vẫn không gian buồn chân trời màu tím,
Cảm xúc mơ hồ chết lịm đâu đây.
Lối cũ hoang sơ cho lá rụng đầy,
Nghe cơn giá rét kéo dài vô vọng !

Lối Cũ Chung Đường
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn

Lối xưa nào dìu dắt chúng mình qua
Hàng cây đứng nay ngã về phía biển
Lá nghiêng che con thuyền xa ẩn hiện
Sóng nhấp nhô như lưu luyến bến bờ.

Anh lặng nhìn sách vỡ với chồng thơ
Rồi nhớ lúc đứng chờ luôn bật khóc
Thuở dìu em những chiều khi tan học
Bóng ôm nhau bên góc của đôi mình.

Em thì thầm nũng nịu má hồng xinh
Rồi khẽ bảo duyên tình không xa nữa
Luôn có nhau trên đường xưa vai tựa
Giữ thủy chung ngày hai bửa cùng về.

Trái ngang đời lắm dâu bể nhiêu khê
Hãy gắng giữ hẹn thề không thay đổi
Chuyện tình yêu muôn đời đâu có tội
Nên đường xưa chung lối chỉ đôi mình.

Mắc Nợ Tình Xưa
Tác giả: Tuyết Vân

Em trở về lưu lại những vần thơ
Những kỷ niệm của một thời say đắm
Nơi góc nhỏ quán cà phê vắng lặng
Hai đứa ngồi… từng giọt đắng chơi vơi.

Mình chia tay cách biệt mấy đông rồi
Từng chiếc lá rơi theo dòng hoài niệm
Em trở lại trên lối mòn tìm kiếm
Năm canh tàn nỗi niềm giữa hư vô.

Em trở về mang theo nỗi đơn côi
Con đường vắng lối về xưa vẫn vậy
Khúc nhạc cũ buổi chiều đông hôm ấy
Gió lạnh lùng làm run rẩy bờ môi.

Em trở về tô thắm lại tim khô
Đã một thuở mang nỗi buồn thương nhớ
Câu tình ái một lần em viết dở
Để bây giờ …mắc nợ mối tình xưa..!!!

Đây Con Đường Xưa
Tác giả: Thiên Ân

Đây con đường xưa anh với em
Nắm tay về lại chốn thần tiên
Thương mùa chim én say màu nắng
Đôi mắt thơ ngây chưa chớm phiền

Đây con đường xưa lá ôm hoa
Nụ hôn mười tám thật hiền hòa
Hạnh phúc đơn sơ và bé nhỏ
Trái tim ấm áp vội mở ra

Đây con đường xưa hứng thanh âm
Bài thơ năm tháng ngọt điệu vần
Vạn búp tơ non vừa he hé
Đôi chân lại rối rít đôi chân

Đây con đường xưa ai thẫn thờ
Bầu trời ai vẽ bức tranh thơ?
Mây trắng chải tình mơ bến mộng
Gió gối tay vào một giấc mơ

Đây con đường xưa bóng tình đầy
Êm đềm nằm kín ở đôi tay
Giai điệu yêu thương treo mắt biếc
Bướm ong đeo hoài ở cỏ cây

Thơ Về Con Đường Mưa Buồn Nhất

Da diết với những bài thơ viết về con đường mưa buồn và cô đơn nhất, từng áng thơ như một lời tâm sự của người viết đối với độc giả

Kí Ức
Tác giả: Mèo Hen

Anh bỗng dưng lạc vào trong kí ức
Ngược thời gian trở về khoảnh khắcxưa
Nhớ đến ai bước trên con đường mưa
Dáng em thon gầy đôi mắt biếc
Để lòng anh vẫn mong hoài nuối tiếc
Anh vô tình nhưng lại thành khác biệt
Đến bên anh như cơn gió thoảng qua
Và rồi đến ngày em cất bước đi xa
Để lại trong anh với hình bóng nhạt nhoà.

Mưa Chiều
Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ

Ôm em trong nỗi nhớ đầy
Ngày mai xa vắng vẫn hoài nhớ thương
Con đường lất phất mưa rơi
Mà nghe lành lạnh trên đôi vai gầy

Mưa chiều đổ ướt bóng mây
Lạnh bàn chân bước qua hai cuộc đời
Mưa rơi lất phất mưa rơi
Tiếng chuông chiều đổ nghe vời vợi xa

Tay em năm ngón nuột nà
Cùng anh đan ấm những là yêu thương
Tiếng mưa chiều quá mênh mông
Rơi trên phiến đá con đường mưa bay

Qua vai mái tóc em dài
Ngọt hương yêu buộc bàn tay không rời
Chưa xa mà đã nhớ rồi
Mưa chiều rơi ướt nụ cười trên môi

Thơ Về Con Đường Đời Chông Gai

Đọc và cảm nhận những bài thơ về con đường đời chông gai và đầy thử thách, từ đó mới tôi luyện nên bản thân mình mạnh mẽ như hôm nay

Thơ Tứ Tuyệt Đường Đời
Tác giả: Nguyễn Thanh Thanh

Đường đời suôn sẽ lẫn chông gai
Sáng, tối mò mẩm gánh vác vai
Cho tâm hướng tới chân thiện mỹ
Đi đến hư không gậy quảy hài.

Đường đời ghi lại
Sống đời như thể phải cố vươn
Sóng xô chìm nổi lẫn tai ương
Lợi, danh có đó rồi cũng mất
Đường đời ghi lại những tinh tường.

Kiếp dương trần
Ba chén trà xong cách điệu ngân
Ý nghĩa đời trôi nghĩ mà phân
Thân tâm định hướng đường thời cuộc
Nghiệp duyên, nhân quả kiếp dương trần.

Đời người – Người đời
Đời người nào biết trước đâu
Ngày nào còn sống thì đầu nghĩ suy
Đang sống chọn lựa cũng tùy
Định phương theo hướng không nguy người đời.

Lời Nhớ Em
Tác giả: Chưa Rõ

Bước đường đời ai gánh dùm với anh
lang thang từng mùa trôi chẳng an lành
lận đận từng tiếng thở thở than ấy
đêm từng đêm từng ngày đã mấy năm

Bước đường chiều ai bên cạnh gót anh
thì thào tiếng bên nhau bóng chiều lành
ngó én bay ngả nghiêng chim về tổ
ngó đường chiều hoang phố lòng nhớ em

Bước đường đêm ai ngồi bên với anh
từng đêm buông đêm xuống lòng chẳng yên
thì thào tên lang thang hiên ngòai ngóng
bao nỗi lòng lòng mong nhớ tới em

Bước đường đời ai vẽ màu tang thương
ngó hình em trời vẽ thêm thấy thư

Nhớ !
Tác giả: Trần Văn Anh

Con đường mưa!
Con đường dài thẳng tắp,
Giữa dòng người có nỗi buồn hiu hắt
Có bao giờ trời khóc to như thế
Bỗng nhìn lại không thấy bóng con đường.

Lưu lại ngay chùm 💙 Thơ Phật Giáo Về Vô Thường 💙 hay và ý nghĩa

Thơ Về Con Đường Thành Công Cực Hay

Đọc ngay những bài thơ về con đường thành công hay và đầy gian truân, vất vả nằm trong trọn bộ thơ về con đường chúng tôi đã có ở trên

Con Đường Thành Công
Tác giả: Chưa Rõ

Không gì đẹp bằng chữ NHÂN
Chữ NHÂN thêm ngã là đường thành công
Thành công quá đỗi gian truân
Gặp thời thì lọt , gặp xui thì buồn.     

Đường Tắt
Tác giả: Đặng Chân Nhân​

“Luôn có một con đường ở trước bạn
Con đường dài mà bạn đang đi, hướng tới đích
Có một con đường ngắn hơn, cũng ở đó
Con đường nhỏ, ngắn và dễ đi hơn
Nó không dài, không tốn thời gian và không có một chướng ngại vật nào.
Nhưng
Con đường nhỏ ấy
Nó bỏ qua rất nhiều thứ
Nó không cho bạn một tí kinh nghiệm nào
Nó không làm cho bạn mạnh mẽ hơn
Nó không làm cho bạn tốt hơn
Và nó luôn là con đường sai.
Nhưng
Con người vẫn đi con đường nhỏ ấy
Những kẻ trộm đi con đường ấy để trở thành kẻ giàu
Những kẻ lừa dối đi con đường ấy để trở nên thành công
Chúng dễ dàng đạt được những thứ người khác đạt được một cách khó nhọc
Chúng trở nên thành công với nhưng ý nghĩ vô học
Liệu chúng có thể tồn tại?”

Thơ Về Con Đường Trường Sơn

Đầy cảm xúc khi đọc những bài thơ viết về con đường Trường Sơn huyền thoại và anh hùng, đọc ngay bạn nhé

Tôi Lại Đi Đường Này
Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm

Tôi lại đi đường này
Để đi cho đến cuối
Khi cái điều mong đợi
Đang vang ở chân trời…
Tôi lại đi đường này
Dù lần đầu mới gặp
Đường cha tôi đánh giặc
Đường bạn tôi giao liên
Đường em tôi chạy giặc
Bà tôi ra bưng biền
Đường đỏ cờ độc lập
Mẹ tôi mơ ngày đêm.
Con đường rừng mới cắt
Sên, muỗi nhiều như gai
Con đường qua đồn địch
Mũi súng đi trước người
Con đường sông Hai Nhánh
Vừa chạy gằn vừa bơi
Con đường qua núi Chuối
Chân cọp trộn chân người
Con đường qua A Lưới
Dép tám quai còn hai
Và con đường hậu địch
Bụng làm chân, không lùi!
Nhà của tôi trên đường
Cái ba lô tôi đó
Có khe là có ở
Treo võng rồi che tăng
Nắng chiều thường hối hả
Nhật kỳ ghi vài dòng
Nờu cơm vừa hong áo
Hỏi đường mai hành quân
Thư quê nhà thường vắng
Được thư qua miệng người
Địa chỉ chồng địa chỉ
Đến tay thường bì rơi
Không hề gì bạn ơi
Ta vào ngày đánh Mỹ
Chung cái buồn miền vui
Đọc thư mà nhớ hết
Cả con đường thư đi
Tôi lại đi đường này
Con đường đi cứu nước
Hôm qua men một lối
Hôm nay nhiều ngã tư
Hôm qua phải xóa dấu
hôm nay gỗ nát nền
Hôm qua súng trường Mát
Hôm nay dàn đại liên
Hôm qua là mũ vải
Hôm nay sáng mũ đồng
Binh chủng chào binh chủng
Cười reo ran mặt đường
Tôi lại đi đường này
Không bao giờ sợ lạc
bạn bè cho nhành cây
là con đường sáng rực
Tâm hồn theo chân tay
Tôi yêu người đi trước
Tôi yêu người đi sau
Làm hướng ta rộng mở
Làm đường ta phẳng phiu
Trường Sơn đường trăm cửa
Tự do tung cánh chào…
Nếu tôi phải ngã xuống
Xin đặt tôi bên đường
Cho tôi vành sao nhỏ
Gác đường Hồ Chí Minh
Người qua đây sẽ nhớ
Hãy dồn nhanh bước chân
Nối mạch đường tôi ở
Với tinh cầu hành quân…

Ðêm Trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Trung Thu

Chúng cháu nhìn trăng, nhìn cây.
Cảnh khuya như vẽ…
Bâng khuâng chúng cháu nghĩ
Bác như đã đến nơi này.

Ðêm Trường Sơn
Chúng cháu nghe tiếng suối
Trong như tiếng hát xa…
Chúng cháu ngỡ như từ Pắc Bó
Suối về đây ngân nga.

Bỗng chúng cháu bồn chồn thương nhớ Bác
Rừng khuya đã dậy tiếng gà
Súng trĩu nặng vượt dốc cao ngàn thước
Ðường Trường Sơn chúng cháu dồn chân bước
Con đường Bác mới đi qua…   

Viết Cho Em, Dọc Đường Trường Sơn
Tác giả: Bằng Việt

Em ở lại thu này. Anh đi suốt mùa thu,
Mùa hái quả… Quanh em, thành phố cũ,
(Lá rực sáng trong những chiều nắng đỏ
Lối đi về quen quá, hoá bâng khuâng!)

Còn anh qua mùa nước lũ đang dâng
Nước xối xả những đường ngầm sâu hút
Xe vật vã trên đường lầy mưa trút
Rừng đại ngàn thăm thẳm một vòm đen…

Đường tiếp đường, vô tận, trải từ em,
Ngã bảy, ngã ba, bom đào, núi lở,
Những trạm gác, thét gào khản cổ
Những bữa ăn hối hả bên lèn…

Những đồi trọc không cây. Những xóm mạc không đèn.
Đất trải mênh mông, đỏ hực trong tàn phá,
Anh yêu thương xót xa mảnh đất tươi hồng quá
Như thớ thịt non ròng, chảy máu dưới chân đi!

Trái tim anh từng lúc đập như mê,
Dồn dập, trẻ trung, như ngày em gặp,
Mỗi xúc cảm thẳng căng, tới tột cùng cung bậc
Tới tột cùng từng mong đợi, lo toan!

Nhớ về em – từng giây phút gian nan,
Từng bữa đói ăn, từng đêm mất ngủ,

Dễ suy tưởng đắm say, như ngày xưa, tuổi nhỏ,
Thích những gì mơ mộng nhất về em…

Đất nước trổ mầm cho triệu triệu niềm tin,
Mặc vầng trán già đi, chỉ tình yêu trẻ lại,
Áo bạc hết hai vai, nhà cháy trơ hai mái,
Nhưng trận tuyến nào cần, còn tiếp bước còn đi…

Trái tim anh từng lúc đập như mê
Trước nườm nượp từng đoàn quân ra trận,
Xe nối đuôi nhau trên đường bất tận
Hàng cây số dài, máy thúc rền vang…

Những chuyến phà đêm xé nước râm ran,
Những phao bắc dập dềnh ngang suối đổ,
Những cô gái làm đường hồn nhiên, bé nhỏ,
Nụ cười nào xui nhớ nụ cười em?

Anh chạy dọc mùa thu, mùa hai đứa mình quen
Nghĩ trở lại mọi niềm vui tuổi nhỏ,
Anh được gặp trên đường bao niềm vui cởi mở
Anh lặng thầm chia sẻ hết cùng em!

Em như đường chân trời mỗi buổi nắng lên
Như búp lá trên đồi cây thưa thớt
Như mái lán che mình giữa cơn dông mưa trút,
Em là chỗ anh đi, và cả chỗ anh về…

Anh muốn nói cùng em hết thảy những gì
Em muốn biết trong những ngày cách biệt,
Nhưng đất nước – làm sao đi thấu hết…
Tình yêu em – vô tận, nối theo đường!

Huế Ơi ! Khi Nào Gặp Lại
Tác giả: Tôn Thất Mệnh

Tạm biệt Huế Hải Vân ơi đừng vội
Đường Trường Sơn có phải nhớ ta buồn
Trường Sơn Tây chưa một lần gặp gỡ
Sẽ có ngày ta đến ngắm mưa tuôn (*)

Tạm biệt Huế biết đâu là vĩnh biệt
Con sông dài mang dáng dấp hương giang
Cầu Tràng Tiền ta đếm đủ mười hai
Ôi áo trắng nụ hôn đầu thầm lặng

Mưa rơi phố Huế lòng buồn man mác
Buổi chợ chiều ta một khách viễn du
Lăng tẩm cung đình chỗ đổ chỗ nghiêng
Thầm lặng quá đi vào trong quên lãng

Ta được dắt về vùng thanh trà bưởi
Lên đồi cao để hái quả dâu tươi
Này áo trắng sao giờ em không thấy
Nón Huế xinh nghiêng cả phía trao tình

Tạm biệt Huế biết đâu là vĩnh biệt
Dãy Trường Sơn nghe thế cũng đau lòng
Hải Vân buồn mây trắng cũng chờ mong
Ngày trở lại trông càng ngày càng mỏng

Bài Thơ Về Những Con Đường Đẹp Hay

Lắng nghe bài thơ về những con đường đẹp được tái hiện với những câu thơ thật hay và lãng mạn của tác giả

Hà Nội Mùa Này Đẹp Không Em
Tác giả: Dương Hoàng

Hà Nội mùa này lạnh lắm phải không em
Sương có phủ lem nhem ngoài cửa sổ?
Về Hà Nội em có đi dạo phố
Hứng giùm anh cơn gió lạnh cuối mùa

Hà Nội mùa này lá có xạc xào khua
Em có đến thắp hương chùa một cột
Có ghé lại hồ Gươm cầu Thê Húc
Dạo hồ Tây sương phủ tóc em mềm

Hà Nội mùa này đẹp lắm phải không em
Màu lá đỏ cây bàng quen ngoài ngõ
Cúc họa mi còn rì rào trong gió
Con đường xinh vẫn lối nhỏ em vào

Hà Nội mùa này có trở gió hanh hao
Có làm tái đôi môi nào bẽn lẽn
Có còn thắm má đào hay e thẹn
Tay có run nhẹ vén mái tóc thề

Hà Nội mùa này chắc đẹp đến phát mê
Em hãy kể anh nghe về Hà Nội phố
Hay những lúc một mình em đi tản bộ
Có hát vu vơ trên phố vắng thưa người

Mai em về kể lại nhé em ơi
Trời Hà Nội luôn tuyệt vời đến lạ.

Bài Thơ Về Con Đường Đi Học Nhẹ Nhàng

Con đường đẹp nhất là con đường từ nhà đến trường, lưu lại ngay bài thơ viết về con đường đi học đầy vui nhộn và hồn nhiên

Đi Học
Tác giả: Minh Chính

Hương rừng thơm đồi vắng
Nước suối trong thầm thì
Cọ xoè ô che nắng
Râm mát đường em đi.

Hôm qua em tới trường
Mẹ dắt tay từng bước
Hôm nay mẹ lên nương
Một mình em tới lớp.

Đường xa em đi về
Có chim reo trong lá
Có nước chảy dưới khe
Thì thào như tiếng mẹ.

Trường của em be bé
Nằm lặng giữa rừng cây
Cô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay.

Mũ rơm thơm em đội
Hương cốm chen hương rừng
Mỗi lần em tới lớp
Hương theo em tới trường…

Đường Đến Trường
Tác giả: Ba Nguyen

Con đường đưa ta đến trường
Có hàng phi lao vi vu theo gió
Có dòng sông nước chảy lơ thơ
Có cây cầu đơn sơ nối đôi bờ thân thuộc

Con đường đưa ta đến trường
Không rộng dài không bóng hình xe cộ
Chỉ lối mòn bên bờ mương nhỏ
Cũng đủ đưa ta đến lớp mỗi ngày.

Con đường đưa ta đến trường
Một lối mòn nâng những bước chân
Ngày mỗi ngày cùng nhau đến lớp.
Đến mái trường thân thiết yêu thương

Con đường đưa ta đến trường
Ngày mỗi ngày qua cây cầu quen thuộc
Nắng trưa hè sau giờ tan lớp
Lũ học trò lặn ngụp dưới sông.

Con đường đưa ta đến trường
Sớm mùa đông cá không động đậy
Nước trong veo, bọt nước đen sỳ
Chân không dép đầu trần không mũ
Áo phong phanh gió bấc vù vù

Con đường đưa ta đến trường
Ngày khai giảng vào năm học mới
Khắp nẻo đường quê vui như hội
Lũ học trò áo mới tung tăng

Con đường đưa ta đến trường
Ngày mãn khoá con đường vẫn thế
Vẫn hàng cây bóng xế bên đường
Vẫn con mương nối dòng sông nhỏ

Vẫn cây cầu qua sông bằng gỗ
Vẫn ngôi trường ngói đỏ thân yêu
Vẫn thầy cô bắc nhịp cầu kiều
Chắp cánh vào đời học trò lớp lớp.

Con đường đưa ta đến trường
Trong ký ức một thời thơ mộng
Vẫn cái hôm qua trong cái hôm nay
Vẫn cứ diết da ngày lại nhớ ngày

Con đường với ta một thời năm ấy
Ghi bàn chân vệt cỏ gốc cây
Nhớ ngôi trường tháng ngày thơ ấu
Nhớ thầy cô yêu dấu năm nào.

Đường Đến Trường
Tác giả: Võ Quảng

Chúng em đi đến trường
Ngày vui thêm rộn rã
Những đường cày hối hả
Tở mở nắng ban mai
Nhãn rung cành quả sai
Chuối kéo dài bóng lá
Ao bèo dâu, ruộng mạ
Trải mượt lớp nhung xanh
Hàng bạch đàn long lanh
Soi mương dài thẳng tắp
Thuyền chở lúa đầy ắp
Trôi nhẹ đến sân kho
Máy tuốt quay ro ro
Hạt vàng văng tung toé
Tiếng đàn trâu gọi nghé
Tiếng rộn rịp phát thanh
Chân rậm rịch bước nhanh
Rộn mùi thơm rơm rạ
Chúng em lấy làm lạ:
Con đường như hoá gần!
Con đường càng vui chân
Khi chúng em học tốt

Bài Thơ Về Con Đường Màu Xanh Hay Nhất

Đừng bỏ lỡ bài thơ về con đường màu xanh hay nhất mà chúng tôi gửi đến bạn sau đây

Em Và Những Con Đường Màu Xanh
Tác giả: Trần Tâm

Có những con đường dài lắm
Ta có đi mới biết lắm gian truân
Có con đường ngắn tựa chân
Đi cả cuộc đời sao vẫn không hết
Có lý tưởng không thể chết
Bởi cao thiêng liêng trên hết mọi điều

Ở nơi ấy có những chiều
Nắng Biên cương đốt thiêu nhiều nỗi nhớ
Cả tuổi xuân với mộng mơ
Cả ánh mắt em ngây thơ trìu mến
Cả cơn mưa chiều hay đến
Mang lạnh về xóa hết bến quê xa
Cả câu thơ viết đêm qua
Vì chút nắng ấy nên là dang dỡ…

Em xa những ngày bỡ ngỡ
Với quê hương có em thơ nhỏ bé
Vì lý tưởng của tuổi trẻ
Ôi các em! Sao mạnh mẽ phi thường ?
Tôi biết có những con đường
Em đã đi qua cam trường vất vả
Vượt những con đường trăm ngã
Đem những mầm xanh mang trả lại rừng

Mồ hôi em chảy không ngừng
Đã lăn dài thấm trên từng mét đất
Nơi màu xanh đã từng mất
Vì du canh nên cháy mất rừng kia
Các em đến để sẽ chia
Với khó khăn vẫn còn kia muôn ngã
Vầng trán nay hằn vất vả
Bởi suy tư lo cho cả bản xa
Đem mùa xuân đến mọi nhà
Mãi trồng rừng! Em quên cả tuổi xuân…

Ký Ức Xanh
Tác giả: Đinh Lê Vũ

Con đường màu xanh
Thời học trò
Có bằng lăng
Có cỏ
Có ngàn mắt lá lung liêng ngó
Thành thật tình đầu…

Khu vườn màu xanh
Xao xác gió
Tiếng chim hót lời tình nho nhỏ
Tiếng lá thầm thì những ước mơ nho nhỏ
Tiếng cười em vỡ ra những bóng nắng nho nhỏ
Run rẩy từng ngón tay anh…

Dòng sông màu xanh
Mùa đông cũ
Chiếc thuyền giấy tuổi thơ
Đã trôi về phía biển
Chiếc lá vàng chở lời ước hẹn
Theo nước cuốn
Không về…
Và anh như bờ tre
Chông chênh
Mắt bão.

Đón đọc chùm 💜 Thơ Nhớ Nhà, Xa Nhà Hay 💜 đầy da diết dành cho những người con xa quê

2 bình luận về “Thơ Về Con Đường: 65+ Bài Thơ Hay Bất Hủ Nhất”

  1. CON ĐƯỜNG TÌNH
    Khen ai khéo vẽ con đường này.
    Để người lạc bước chốn nào hay.
    Nắng vàng xuyên qua cành lá chạy.
    Một lối đi về một kiếp say.
    Thu đến thu rồi đời loay hoay.
    Mộng mị con tim chốn đọa đày.
    Chữ tình đánh cược số rủi may.
    Như chuyến tàu đêm hết đường rày.
    0975920509

    Trả lời

Viết một bình luận