Thơ Về Công Viên Ghế Đá Hàng Cây [37+ Bài Hay Nhất]

Thơ Về Công Viên Ghế Đá Hàng Cây ❤️️ 37+ Bài Hay Nhất ✅ Dành Tặng Độc Giả Của Thohay.vn Danh Sách Các Bài Thơ về Công Viên Thi Vị Nhất.

Những Bài Thơ Hay Về Công Viên

Chủ đề công viên ghế đá hay được các thi sĩ lấy làm cảm hứng để cho ra đời các bài thơ nổi tiếng của mình. Nếu bạn cũng quan tâm đến vấn đề này thì đừng bỏ qua Những Bài Thơ Hay Về Công Viên được Thohay.vn tổng hợp dưới đây nhé!

Công viên
Tác giả: Bạch Vân Nam

Thơ thẩn công viên dưới nắng chiều
Giọt cà phê đắng gió hiu hiu
Cỏ non mơn mởn xanh tròng mắt
Bọn trẻ tập yêu đến chưa nhiều

Bên gốc cây me cội đã già
Một người hàn sĩ bước chân qua
Bàn tay khẽ chạm vào dĩ vãng
Thấy miền đất mẹ ở quanh ta

Chiều bóng ngả dài nắng yếu đi
Chú chim non nớt chợt dậy thì
Thầm mơ cánh nhạn chơi làng trúc
Cứ hót vô tư chẳng nghĩ gì

Ngồi ngắm công viên thả khói bay
Con đường trước mặt trở nên dài
Thời gian sẽ giúp bàn chân vững
Bão táp mưa cuồn chẳng động lay

Chiều công viên
Tác giả: Hồng Dương

Chiều cuối hạ nắng vàng soi khe lá
Công viên buồn ai đã đến hôm nao
Ghế đá buồn ta đã ghé nơi nào
Đêm cuối hạ trăng cao im nghiêng bóng

Đời trôi mãi luân hồi như con sóng
Tình trăm năm rung động khúc tơ trời
Em thấy gì trong giọt lệ rơi rơi
Trong mê hoặc rã rời đau suốt kiếp

Bóng chiều nặng ủ màn sương thiêp thiếp
Lá trên cành khóc nghiệp gió thu sang
Ghế công viên hò hẹn lá thu vàng
Cho nỗi nhớ mênh mang hồn thu thủy

Chiều thanh vắng công viên buồn ủy mị
Nhớ về người trong ý mộng tương tư
Bóng hình xưa thấp thoáng dáng ảo hư
Bao ký ức lại như vừa hiện hữu

Công viên mãi khắc mối tình vĩnh cữu
Kỷ niệm xưa cứ níu giữ tâm hồn
Tháng ngày qua vẫn mãi mãi trường tồn
Lời hẹn ước như nguồn hương hoa mộng…

Thảo cầm viên
Tác giả: Thanh Song Kim Phú

Sài Gòn nhớ quá Thảo Cầm Viên
Thuở nhỏ thường đi với mẹ hiền
Ước buổi đồng bào vui hạnh phúc
Mong ngày đất nước được bằng yên
Can qua chấm dứt thôi điêu đứng
Khói lửa không còn hết ngửa nghiêng
Tiếng mõ công phu miền Phật tự
Hồi chuông cảnh tỉnh chốn am thiền

Mùa xuân trong công viên
Tác giả: Rasul Gamzatov

Cả công viên như hội vui tháng năm
Con suối nhỏ đùa reo như đứa trẻ
Trong lòng tay những chồi non mới hé
Là những giọt mưa xuân đầu tiên.

Hai cụ già trên ghế đá ngồi yên
Từng sáng sớm vui mà buồn man mác.
Một cụ nói: – Đã mùa xuân! Cụ khác
Đang nhớ điều gì, đáp: – Đúng! Mùa xuân

Trạc tuổi tôi, rất âu yếm, nhiều lần
Một ông bạn liếc nhìn cô vợ trẻ
Họ đẩy xe đưa con thừa kế
Đón mùa xuân đầu tiên hôm nay.

Bầu trời rất xanh, bầu trời không mây
Chim ríu rít trên xe nôi: Sung sướng
Ông bố nói: Đã mùa xuân! Thoáng ngượng
Cô vợ mỉm cười nhắc lại: – Đúng mùa xuân.

Hai cô sinh viên, hai vở sát chân
Đang ngồi học nhưng học vào rất khó
Lúc trộm liếc một người đi ngang họ
Lúc bỗng cười, líu díu nói cùng nhau.

Tất nhiên, tối nay, họ phải chúi đầu
Trên cuốn vở, suốt đêm mệt mỏi.
Đã mùa xuân! – Một cô vui vẻ nói
Đã mùa xuân! – cô kia đáp rồi im.

Đêm. Công viên, cây cối ngủ im lìm.
Tôi vừa bước, vừa nghĩ điều đẹp nhất
Thành phố ta nhiều người yêu nhau thật
Chẳng ghế nào còn chỗ cho tôi!

Và bên đường, như thể muốn trêu tôi
Anh bạn trẻ hôn người yêu âu yếm.
Đã mùa xuân! – tôi thở dài cười mỉm
Tim tôi thầm nhắc lại – Đã mùa xuân!

Nỗi lòng công viên
Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao

Tìm nhau trong nỗi nhớ
Tìm nhau ngoài cuộc đời
Tìm nhau khi mộng mị
Tìm nhau chốn ngàn khơi

Ta lữ hành cô độc
Chẳng còn ai thân quen
Buổi chiều hiu quạnh quá
Thành phố đã lên đèn

Nơi nơi lắm điện màu
Người xúm xít bên nhau
Tâm tư không cùng hướng
Hỏi người yêu nơi đâu ?

Ghế đá mòn công viên
Âm thầm bước chân êm
Qua bốn mùa thu hạ
Vẫn bơ vơ một mình

Tìm đến nơi lặng lẽ
Quên tháng ngày lê thê
Dần dà xa trần thế
Chìm vào cõi hôn mê

Giấc ngủ rời tình buồn
Trời tí tách mưa tuôn
Vườn công thêm vắng vẻ
Ai cùng sầu cô đơn ?

Sẽ không đi tìm nữa
Để mặc người kiếm người
Tuổi xuân qua hoa rụng
Còn gì vui trên đời !?

Tặng cho bạn chùm 🌺Thơ 5 Chữ Về Thiên Nhiên, Phong Cảnh🌺Môi Trường

Chùm Thơ Về Công Viên Ghế Đá Hay Nhất

Ngay sau đây Thohay.vn xin chia sẻ đến bạn đọc Chùm Thơ Về Công Viên Ghế Đá Hay Nhất.

Chiều công viên
Tác giả: Thái Hưng

Một mình ghế đá công viên,
Chiều đông hoang lạnh, lặng yên không người.
Không nghe thấy tiếng trẻ cười?
Cũng vì dịch Vũ Hán mười tháng qua?

Phố phương như bãi tha ma,
Kể từ Đai dịch lan qua bởi Tầu,
Bao triệu người phải u sầu,
Bạn bè ly cách cơ cầu lao đao.

Nhiều đêm nằm ngủ chiêm bao
Gặp lại bạn hữu khát khao đợi chờ.
Tỉnh mơ tiếc nuối bơ phờ
Bên ly trà nóng in mờ bóng ai?

Quanh hồ cảnh tựa Thiên Thai
Lang thang tản bộ chẳng ai bên mình.
Nhớ bao bạn cũ thân tình?
Gần hay xa cách bóng hình không quên

Hỏi bao giờ bạn kề bên?
Năm Canh Tý hết Ta nên đợi gì?
Qua Tân Sửu, Phật độ trì
Thân tâm an lạc còn gì vui hơn?

Sống vui, sống khỏe giản đơn?
Trao dồi đạo đức, làm ơn giúp đời
Chủ nhật Chủ nhật tuyết đổ tơi bời.
Xắn tay xúc tuyết rã rời người ơi .

Tuyết rơi thì mặc tuyết rơi,
Tung tăng với Trẻ vui chơi tuổi vàng?
Không gian trắng xóa mơ màng
Thiên thai bồng đảo thênh thang Đất Trời.

Nhớ xưa áo trắng một thời
Sân trường yêu dấu sống đời học sinh
Cuộc đời đẹp tựa bình minh.
Yêu thương, tha thứ chúng mình bên nhau.

Chiều chủ nhật
Tác giả: Hoa Du Kha

Ghế đá công viên, chiều chủ nhật
Lưa thưa phố vắng người ngang qua
Đong đưa gió thổi ngàn hoa vỡ
Thơ ngập ngừng, tình phụ cách xa.
Tôi khóc tháng tư, mưa chợt đến
Giọt tình dĩ vãng người đừng quên
Buồn lên ngây ngất, lưng chừng mắt
Man dại hồn tôi nỗi gập ghềnh.
Thành phố buồn lang thang nỗi nhớ
Bước chân trần ngõ vắng bơ vơ
Gọi tên em, sắc hoa tim tím
Màu oải hương đêm đến đợi chờ.
Em biết chăng em chiều chủ nhật?
Mình anh thơ thẩn chốn công viên
Trách tình mình, chẳng còn say đắm
Ôm trọn trăm năm, một nỗi niềm.

Lỗi hẹn nghẹn ngào
Tác giả: TamMuội

Ghế đá công viên quạnh quẽ ngồi
Nhìn đôi hồ điệp ướp vành môi
Chạnh lòng cám cảnh nhành hoa dại
Đau đáu mỏi mòn mãi chẳng thôi

Chiều buông bảng lảng kết hòn châu
Lạc lõng chơ vơ hái hạt sầu
Xuân đã giao mùa sao dạ bỗng
Trơ cành tuyết lạnh đóng từ lâu

Dư âm hò hẹn tiếng còn đây
Bậu nỡ hững hờ vờn gió mây
Để khúc tơ đồng vang lỗi nhịp
Đìu hiu réo rắt siết tim nầy

Anh ở phương nào có thấu chăng
Em đơn thổn thức đếm hàng băng
Thời gian chầm chậm như giày xé
Tan tác võ vàng dưới ánh trăng

Giọt đọng sương mờ nhểu ướt vai
Nỗi niềm chan chứa lệ bi ai
Trọn câu gửi gắm hoài son sắt
Cuồn cuộn trường giang vẫn miệt mài

Thầm gọi tên anh vọng cuối trời
Chênh vênh da diết trải trùng khơi
Điểm gà gáy sáng nghe văng vẳng
Đợi hết năm canh, lẳng lặng lời

Lang thang lê bước giữa bình minh
Vạt nắng đong đưa rọi bóng hình
Thất thểu thẫn thờ đêm huyễn hoặc
Dập dìu trôi nổi kiếp điêu linh.

Dạo hoa viên
Tác giả: Mai Xuân Thanh

Cùng em sóng bước dạo hoa viên
Hạnh phúc bên nhau với vợ hiền
Đoá cúc vàng tươi anh đứng ngắm
Bông hồng nhung thắm chị ngồi yên
Lá khô gió nhẹ rơi tơi tả
Cành trụi mưa phùn thấy ngả  nghiêng
Ghế đá nghỉ chân mà mỏi mệt
Ngô đồng, tượng Phật, nguyện tham thiền.

Dạo hoa viên
Tác giả: Thiên Lý

Cuối tuần thong thả dạo hoa viên
Lối cỏ xanh tươi cánh bướm hiền
Bay lượn nhởn nhơ trong nắng sớm
Chơi đùa êm ả giữa vườn yên
Trời thanh mây trắng trôi lờ lững
Bóng mát hàng dừa  đổ xéo nghiêng
Dừng bước tựa lưng trên ghế đá
Tâm tư thầm nghĩ dạ vui thiền !

Bơ vơ
Tác giả: Hoài Nhớ

Lặng lẽ một mình đêm quạnh quẽ nơi xưa 
Góc phố ưu buồn,đèn sáng ngời ngõ nhỏ 
Ghế đá công viên những chiều ta hò hẹn
Phố vẫn đông người mà em ở nơi đâu?

Ta nhặt lá rơi khi Thu tàn tháng Hạ
Nghe tim buốt giá như Đông lạnh vào hồn
Nổi nhớ trong ta sao nôn nao thức tỉnh
Xuân quyện tình người ôi cảm hóa si..

Tình vẫn đẹp
Tác giả: Thuongbuon

Em đã vì anh phải đợi chờ
Có đâu gặp mặt lại làm ngơ?
Vì hận vì thương người không nhớ
Khi thuyền ra khơi xa bến bờ !

Đôi lúc thấy lòng mình ngẩn ngơ
Ghế đá công viên đứng hằng giờ
Đã hẹn rồi sao anh không đến?
Để mổi mình em cảnh bơ vơ

Dù tình không trọn những ước mơ
Nhưng kỷ niệm xưa khó phai mờ
Em về đọc lại trang nhật ký
Sao tình vẫn đẹp tựa bài thơ?

Vùng nhớ
Tác giả: TTL

Ngồi nhìn những chiếc lá vàng rơi
Ghế đá công viên vắng bóng người
Nhớ ngập tràn bờ ngăn chẳng được
Buồn dâng kín lối tát không vơi
Người soi bóng lẻ, người đơn chiếc
Lá rụng rơi đầy, lá thiếu đôi
Lạc lối đi vào vùng biển động
Tìm bờ ngọn sóng vỗ ra khơi .

Tập Thơ Về Công Viên Hay Chọn Lọc

Cùng thưởng thức những vần thơ bất hủ trong Tập Thơ Về Công Viên Hay Chọn Lọc sau đây.

Mưa ngâu!
Tác giả: Tlan

Mưa giăng kỷ niệm mưa rơi
Cơn mưa từng hạt, lưa thưa khơi vầng
Mưa ngâu, thung lũng , mưa phùn
Tạo từng hạt nước, tạo thành thiên nhiên
Chiều về, ngồi ngắm công viên
Bốn bề, mưa đổ, chạy nhanh vào nhà
Đôi khi tôi kệ mưa à
Mưa tuôn, mưa đổ, kéo dài cơn mưa

Một chiều công viên
Tác giả: Tô Công Minh

Dòng sông phong cảnh hữu tình
bờ sông một khúc cho mình làm thơ
trên đầu có ánh trăng mờ
dưới sông lục bình lững lờ trong đêm

Nơi đây thật quá êm đềm
làm người khoang khoái vui thêm phần nào
ánh trăng ác cả vì sao
có đàng đom đóm bay vào bay ra
bên kia cư xá Thanh Đa
bên này Thủ Đức ngó qua cũng gần

Tự nhiên dừng lại bước chân
có đôi thục nữ trai tân tỏ tình
kế bên có cặp nhân tình
họ làm những việc đậm tình thắm xuân

Một mình ông cụ bâng khuâng
cụ này có lẽ trầm luân trải nhiều
có cô thiếu nữ đăm chiêu
người thương nhập ngũ chiều chiều ra đây

Có đôi vợ chồng người tây
ra đây hóng mát nắm tay trên đường
những người ăn xin bên đường
mồ côi bệnh tật trông thương vô cùng

Có cặp bồ câu bay chung
đậu trên cây phượng ngập ngừng sắp bay
trên trời gió thoảng mây bay
cô đơn một góc ta đây lặng thầm

Công viên
Tác giả: Phan Công Phúc

Công viên ghế đá hàng cây xanh
Lãng đãng sương mai sáng trong lành
Rộn rã ve ca bài tấu hạ
Rộn ràn chim hát khúc hè xanh.

Thương dáng hao gầy chị lao công
Vất vả ngày đêm tấm lưng còng.
Cho lá thêm xanh đường thêm đẹp
Cho nụ hoa về giữa chiều đông!.

Hàng cây bóng mát lá non tơ
Ghế đá ta yêu tự bao giờ
Sương lan nhẹ nhàng từng hơi thở
Hồn thi thắp sáng vạn ý thơ.

Cuộc sống bon chen lắm nhọc nhằn
Chữ “Nhàn” nhẹ tựa cánh bằng lăng
Lộc chức, tranh giành vừa buông bỏ
An nhiên, tri kỷ có chi bằng!.

Ngóng hẹn
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Ghé lại công viên, đến chỗ chờ
Đợi hoài không thấy, nghẹn chơ vơ
Buồn buồn, nhớ nhớ làm ngơ ngẩn
Bực bực, đau đau khiến thẫn thờ
Chẳng biết đường đi có kẹt xe
Khiến cho buổi hẹn lại sai giờ
Em ơi! Trời đánh đành cam chịu
Gặp gỡ kiểu nầy anh chẳng mơ

Ghế công viên
Tác giả: Bác Từ

Cả đời đón bạn đứng chơ vơ
Cỏ bám bện chân cứ lặng lờ
Nắng cháy da trầy không tiếng oán
Mưa xuyên thịt nứt cũng làm ngơ
Khi vui cô đặt mông tha thiết
Lúc giận cậu đè đít tỉnh bơ
Chẳng giận hờn ai thanh thản kiếp
Cả đời đón bạn đứng chơ vơ !

Như chút hương xưa
Tác giả: Trần Việt Hải

Còn đây là bóng người thương,
Hoàng hôn che phủ con đường chiều xưa,
Công viên ghế đá lưa thưa,
Tâm tư lắng đọng dáng xưa em ngồi,
Một mình ở chốn đơn côi,
Ngàn thông réo rắt bồi hồi vấn vương,
Chim trời vụt cánh bốn phương,
Nụ hoa chớm nở chút hương ngọt ngào,
Nhớ nhung còn đó thuở nào,
Cuộc đời phút chốc đi vào hư không,
Dường như trời đã cuối đông,
Tiết xuân len lén nỗi lòng buồn tênh.

Tham khảo thêm 🌷Thơ 4 Chữ Về Thiên Nhiên 🌷 Các Bài Thơ Hay Nhất 

Các Bài Thơ Về Công Viên Buồn

Cùng hoà chung cảm xúc man mác buồn với Các Bài Thơ Về Công Viên Buồn được Thohay.vn sưu tầm dưới đây.

Công viên ngày tháng cũ
Tác giả: Bạch-Loan

Anh trở lại công viên ngày tháng cũ.
Tượng đá gầy còn đó đứng ngẩn ngơ;
Cội thông già nay vắng bóng ai chờ.
Bờ liễu rũ tương tư buồn cúi mặt;
Khung trời thẳm, mây bay về giăng mắc.
Con phố buồn, ái ngại bóng hoàng hôn.
Em đi rồi, con phố thấy buồn hơn!
Sỏi đá lạnh xót xa đời vô định!

Dòng sông trắng, con đò xưa bịn rịn
Chở ân tình xa bến buổi chiều mưa.
Nơi bến cũ âm thầm bước chân thưa,
Con chim sẻ lạc bầy chao cánh mỏng.
Em ở đâu? Hỡi người yêu bé bỏng!
Chốn xa kia có nhớ mảnh trăng thề ?
Trăng hao gầy từ dạo đó em đi,
Mây thôi chở ái ân về bản phố.
Chiều công viên giờ mây giăng lá đổ.
Xác thu vàng hoài vọng tiết xuân xưa:
Gió ân cần ru khóm liễu đong đưa,
Làn tóc xõa, thơ bay ngàn sắc bướm.
Ôi đẹp thay, buổi ân tình mới chớm!
Bước em đi xao động cả mây trời.
Hoa ân tình rực nở ở bờ môi,
Trong đáy mắt, long lanh ngàn tinh tú.
Tay đam mê, anh ôm tròn vũ trụ,
Nghe thơ reo hoan khúc tạ ơn đời.
Khối tình nồng muôn kiếp nguyện không phai;
Lời thệ ước vang truyền bên tượng đá.

Rồi một hôm, em đi không từ giã!
Thương tượng gầy từ đó đứng ngẩn ngơ.
Thơ anh buồn chất ngất đỉnh bơ vơ.
Bờ liễu đứng tủi hờn buông tóc rũ;
Những cột đèn trắng đêm dài không ngủ,
Đợi người về thao thức suốt canh thâu.
Em về đâu ? Em hỡi! đã về đâu?
Có hoài vọng công viên ngày tháng cũ?
Hàng me buồn choàng vai nhau lá rũ.
Vắng em rồi, vũ trụ cũng tiêu hao!

Ôi còn đâu! Ngày tháng cũ còn đâu!

Hương Quỳnh
Tác giả: Dương Hoàng

Em trở về công viên giờ thanh vắng
Chiếc lá vàng hiu hắt cuối chiều thu
Gió xạc xào như nhắc khẽ lời ru
Bầu mây xám âm u vùng trời nhớ

Tình đã phai trong em hoài nức nở
Vẫn nhớ về những phút thuở đam mê
Chiều hôm nay chân khẽ bước quay về
Lòng nặng trĩu công viên buồn chiều nhớ

Vẫn còn đây công viên bờ ghế đá
Nhưng người xưa nay đã bước xa rồi
Không chung đôi bờ vai tựa hôm nào
Còn lại đây nổi khác khao chìm đắm.

Không tên
Tác giả: Hạ mùa

Tháng 8 em về ngang công viên cũ
Ghế đá buồn hẹn hò lá thu vàng
Bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa ấy
Chợt nhớ đến mình hẹn lúc xưa
Bao ký ức lại như vừa hiện hữu
Kỷ niệm xưa cứ giữ níu tâm hồn
Từng đôi bạn bên nhau bẽn lẽn
Em nhói lòng quạnh quẽ giữa công viên
Gió chuyển mình nghe lạnh thấu con tim
Mưa ơi có thương người đi lỡ bước
Chân run run tìm chốn trú mưa chiều
Em chợt thấy mình lạc giữa cô liêu

Công viên buồn
Tác giả: Dương Hoàng

Công viên này ngày xưa đã từng qua
Giờ còn lại nỗi xót xa một bóng
Hàng ghế đá nằm im như thất vọng
Nghe đâu đây còn đọng nỗi u hoài

Thu cuối rồi chiếc lá cũng tàn phai
Chiều nắng nhạt trải dài theo màu nhớ
Gió hiu hắt xạc xào như nức nở
Mưa nhẹ rơi lời than thở u buồn

Ghế đá dài mặc tình lá rơi tuôn
Vẫn lặng lẽ lấp đi nguồn cảm hứng
Dăm chiếc lá nhẹ nhàng rơi hờ hững
Nghe miên man còn đó những nỗi sầu

Công viên chiều hồn bay tận nơi đâu
Nghe man mác cùng nỗi sầu nhân thế
Muốn quên hết nhưng mà đâu phải dễ
Bởi hạt ngâu như dòng lệ lặng thầm

Công viên buồn ghế đá cũng lặng câm
Đợi ai đó chưa một lần trở lại
Chiều gió lộng nỗi niềm dâng tê tái
Điểm hẹn xưa người đi mãi không về.

Nỗi buồn công viên
Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao

Ngày lại ngày qua ngày
Đời qua lại đó đây
Trên trời mây bay bay
Dưới đất cỏ dầy dầy

Công viên sao vắng lặng
Gió thổi hồn ngây ngây
Lòng ta buồn mang mác
Nhớ quê hương chiều nay

Chị hay ngồi đan áo ?
Em có còn cắt may ?
Mẹ cùng cha mạnh khoẻ ?
Niềm thương lại dâng đầy

Bông hoa vàng rộn nở
Mùi hương thoảng lây lan
Ánh đèn còn chưa mở
Sóng hồ trôi miên man…

Một mình trên ghế đá
Nhìn bầu trời bao la
Tâm hồn như nức nở
Nhiều năm vẫn xa nhà

Cõi lòng này cô đơn
Chẳng ai người thân quen
Mặt trời chưa ngủ hẳn
Công viên đã lên đèn

Bóng ngồi thêm với hình
Cả hai cũng là mình
Làm quen nhau từ đấy
Đêm sầu trong lặng thinh

Con trăng treo chênh chếch
Trên bầu trời phương xa
Mây đen trôi lãng đãng
Chỉ còn ta với ta

Tiếng mưa rơi tí tách
Từng giọt rớt đều tai
Ai biết lòng lữ khách
Ôm một mối u hoài

Thơ Về Chiều Công Viên Nhiều Cảm Xúc

Gửi tặng độc giả thân thiết những dòng Thơ Về Chiều Công Viên Nhiều Cảm Xúc.

Chiều mưa công viên
Tác giả: Chưa rõ

Buổi chiều nay mưa tơi như rắc bụi
Công viên buồn thưa thớt bóng người đi
Liễu rủ xuống, tỏ bày hờn tủi
Hình như vừa có cuộc chia ly

Rất chậm chạp,một mình thong thả bước
Lệ hoa khôi, lưu luyến đậu bờ mi
Chút ảo mộng tìm về điều đã mất
Người ấy lấy rồi, người ấy đã mang đi

Gió trả lại lời thương như thoảng gió
Hoa trả hương ,mùa ân ái nồng hương
Cỏ trả những nụ hôn rơi đầy cỏ
Như những bông hoa rụng đỏ bên đường

Lòng thảng thốt đôi gót son dừng lại
Và tay xinh nhặt những đóa hoa rơi
Hoa vẫn thắm như là môi con gái
Em xếp một hình trái tim đỏ tươi

Đã cuối vụ,hoa rụng rơi đầy gốc
Mà sao em xếp vẫn chẳng đầy
Nên hình ấy thành hình tim vỡ nứt
Cứ đỏ loang loang bên gốc cây

Ai chơi trong công viên chiều nay
Mưa rất nhỏ ,mưa không làm ướt áo
Xin đừng nhặt những cánh hoa đỏ tươi màu máu
Là tim em vỡ ra quanh gốc hoa

Chiều công viên
Tác giả: Minh Thuý Thành Nội

Từng chiều rảo bước lối công viên
Gió mát trời xanh cảnh dịu hiền
Trẻ nhỏ chuyền banh nhìn thoải mái
Người già dựa ghế ngó bình yên
Hoa vàng rụng héo cành xiêu ngửa
Phượng tím rơi tàn xác dập nghiêng
Sợi nắng hanh hao còn níu hạ
Hoàng hôn phủ xuống lặng tâm thiền

Hoàng hôn
Tác giả: Hồ Nguyễn

Nắng chiếu tia vàng trên thảo viên,
Mây lan tạo cảnh đẹp xinh hiền.
Trẻ thơ giỡn thả diều bay lượn,
Bô lão ngồi chầm ghế đá yên.
Bướm lượn đùa hoa hôn nhẹ lướt,
Chim kêu nhắn bạn đảo nghiêng nghiêng.
Hoàng hôn buông ánh về thương nhớ,
Cảnh vật hồn dâng lắng tịnh thiền.

Chiều công viên
Tác giả:
Lý Đức Quỳnh

Lặng chiều ngồi nghỉ ghế hoa viên
Ngắm lá cây xanh,ngọn cỏ hiền
Tha thướt liễu buông làn gió gợn
Nhẹ nhàng trúc vẫy mặt hồ yên
Vang còi dưới phố xe qua vội
Đổ bóng trên đường khách bước nghiêng
Lắng tiếng xô bồ nghe tĩnh tại
Thường tâm hiện trú,lạc an thiền.

Chiều lâm viên
Tác giả: Songquang

Chiều buông lặng lẽ chốn lâm viên
Cảnh vật thiên nhiên tựa cõi thiền
Rốc rách suối reo làm sóng gợn
Rì rào gió thổi khiến cây nghiêng
Chim kêu thảnh thót miền hoang dã
Vượn hú mơ hồ bến tịnh yên
Le lói nắng tàn xuyên kẽ lá
Núi rừng im ắng dáng ngoan hiền

Cảnh hoa viên
Tác giả: Liêu Xuyên

Xuân chiều đẹp sắc cảnh hoa viên,
Nắng dịu trời tươi thoáng mát hiền.
Sân cỏ xanh xanh mầu liễu thắm,     
Lá cây thơm ngát nhuỵ đời yên.
Ngân vang tiếng trẻ con vui nghịch,
Lặng lẽ người già ghế dựa nghiêng.
Nâng nhẹ lão gương cười bướm lượn…
Tâm hồn sảng khoái quyện hương thiền 

Chiều công viên
Tác giả: Chưa rõ

Công viên chiều chênh vênh nắng
Ồn ào phố bỏ phía sau
Đường cây xạc xào thanh vắng
Lá rơi vàng sẫm một màu

Thủa nào trèo me bắt dế
Trưa hè trốn mẹ đi chơi
Kỉ niệm ùa về lặng lẽ
Lòng buồn thoáng chút chơi vơi

Bạn bè ai còn ai mất
Người đi xa xứ không về
Đứa giờ chỉ còn tấc đất
Người theo chồng phải xa quê

Ước mong một lần trở lại
Những ngày xưa tuổi thơ ngây
Trái tim trắng trong khờ dại
Yêu thương khao khát đong đầy

Tháng năm xóa dần kí ức
Tóc sương đã điểm mái đầu
Mà sao lòng còn thổn thức
Biết còn nhớ đến mai sau

Công viên chiều sương buông trắng
Thời gian ngừng lại phút này
Nghe hồn bâng khuâng sâu lắng
Nỗi niềm biết có ai hay

Trọn bộ các bài🌷Thơ Lục Bát Về Thiên Nhiên 🌷65+ Bài Hay Nhất

Thơ Về Công Viên Ngắn Hay

Bạn đọc có thể sử dụng các bài Thơ Về Công Viên Ngắn Hay sau đây để chia sẻ cho bạn bè của mình cùng thưởng thức.

Không tên
Tác giả: Chưa rõ

Em đi biết bao giờ trở lại
Để ghế đá buồn ai vui với công viên
Lỡ yêu nên cứ ngậm ngùi
Chờ em chờ đến khi nào em qua

Trong công viên
Tác giả: Thái Thăng Long

Hoàng Hoa Cương
Nghiêng mình trước mộ
Dẫu đã chiều rồi
Nắng nhạt vòm lá
Những lòng khôn nguôi.
Một tiếng chim hót
Mang từ quê hương
Nặng lòng cảm xúc
Để ta mãi còn.
Quảng Châu

Chơi công viên ngày Tết thiếu nhi
Tác giả: Nguyễn Thị Thu

Hôm nay ngày tết thiếu nhi
Mẹ cùng với bé đi vào công viên
Đu quay, tàu hỏa, xe hơi
Cái nào cũng có, cái nào cũng vui

Chơi xong nhễ nhại mồ hôi
Nhưng bé không mệt mà lại rất vui
Vui vì có mẹ có ba
Cùng bé chơi suốt ngày tết thiếu nhi.

Trở lại thành xưa
Tác giả: Cao Mỵ Nhân

Dạo bước thành xưa, tới lạc viên
Khói tuôn khe gạch rối tơ hiền
Dòng sông dừng lại chờ mây tản
Vách núi cao thêm vững đá yên
Thùa đó quân đi che nắng hạn
Thời nay dân đến đợi mưa nghiêng
Trăm năm nào thấy người thiên cổ
Cánh bướm thầm bay tránh bóng thiền

Đi viên viên
Tác giả: Trần Như Tùng

Chiều chiều ngọng nghịu bé : “đi viên”
Bố mẹ yêu con muốn nết hiền
Cầu tượt nâng hồn sao nỡ phớt
Bập bênh độ vía lẽ nào yên
Bồ câu sà xuống thì ngơ ngác
Bạn hữu băng qua cứ ngó nghiêng
Quang cảnh thanh bình ngời thoáng đãng
Lao lung giải thoát kém chi thiền.

Nhàn du ký
Tác giả: Cao Bồi Già

Thả gót thư nhàn  dạo thảo viên
Bồ câu sánh bước, mắt ngây hiền
Thưởng hoa khoe sắc, chiều thu dịu
Ngắm liễu soi mình sóng nước nghiêng
Nỗi muộn  dường bay,  hồn sảng khoái
Bụi trần y rũ, dạ nhiên yên
Hồi chuông thanh thản,   xa vời gọi…
Bỗng thấy ta như khách mặc …thiền

Dạo thảo viên
Tác giả: Bảo Trâm

Vạt nắng loang chiều cảnh thảo viên
Đàn chim líu hót nhảy ngoan hiền
Bờ hồ mặt nước nằm im ắng
Tán lá cây cành đứng lặng yên
Kẻ bước loanh quanh vào lối dọc
Người vòng luẩn quẩn đến lề nghiêng
Tâm bình nhịp thở say trời đất
Ghế đá ngồi co tập luyện thiền

Những Câu Thơ Về Công Viên Thi Vị

Là một người yêu thiên nhiên và sự lãng mạn thì nhất định không nên bỏ qua Những Câu Thơ Về Công Viên Thi Vị dưới đây bạn nhé!

Trăng công viên
Tác giả: Daocongdien

Môi đang thơm nên thu cứ trôi
Trăng đã lên và em về cứ vội
Áo chẳng vui mà hoàng hôn son rỗi
Cây lá chưa buồn
Chỉ biếc cỏ thôi

Mắt đang âu lo cùng màu đã vơi
Trăng gọi thế kia đâu thiếu chỗ ngồi
Thu chừng mỏng manh trên cao ngọn đợi
Ờ, em cứ về thôi

Vẫn biết còn người dùng dằng với nhớ
Ghế đá như ta lòng dạ bồi hồi
Điếu thuốc que diêm mồi rồi lại tắt
Khói chẳng lên trời chạm vai mà rơi

Đêm chúc vầng trăng giấc ngủ bình yên
Mai đời vắng ta sẽ kém lụy phiền
Em có quay về qua vùng héo cỏ
Chớ cúi thấp đầu
Tóc rối bỏ quên …

Trong công viên
Tác giả: Hàn Yên Tử

Nắng…chẳng về nữa đâu!
Lá cuốn vàng ngọn gió
Hắt hiu buổi chiều đông
Tím nhàu…pho tượng đá
Mưa rải mầu chia li
Đừng nghe em, đừng đi
Góc phố chiều lá đỏ
Buồn! Tiếng sương ngậm gió
Trắng đêm dài…bờ mi

Thiên đàng dưới thế
Tác giả: Uyên Quang

Thiên Đàng dưới thế tại hoa viên
Trang trọng lời thơ vần ý  hiền
Oanh yến trên cây vang tiếng hót
Cá vàng dưới nước  bơi bình yên
Dặt dìu gió sớm cành đưa lá
Bảng lảng chiều đông  nắng xế nghiêng
Đối cảnh sinh tình vui tận hưởng
Thiên Đàng dưới thế tại hoa viên.

Khung trời thơ mộng
Tác giả: Đức Hạnh

Suối nhạc tưng bừng ngã thảo viên
Đàn chim nhảy nhót thật nhu hiền
Sau vườn bướm lượn lòng thanh thản
Trước ngõ hoa cười nẻo tịnh yên
Cảnh trí an bình khai lễ hội 
Niềm tin sống động tỏ phương thiền
Khung trời sáng tỏa hòa thơ mộng
Dáng liễu mơ màng ả nguyệt nghiêng.

Đêm làng hoa
Tác giả: VVKH

Tôi được đi bên em
Giửa công viên Làng hoa
Hương thầm bay trong gió
Từ buối tóc đuôi gà

Áng đèn vàng hiu hắt
Lá theo gió bay xa
Tôi nhìn em lặng lẽ
Xin nụ hôn làm quà

Con đường sao ngắn quá
Nhưng lại đông người qua
Nắm tay em chẳng dám
Vội bước theo chân ngà

Niềm vui sẽ động lại
Che khuất nổi xót xa
Khi tôi về trên ấy
Em quay gót về nhà

Phượng
Tác giả: Nguyễn Nam An

Phượng ở công viên nở toàn hoa tím
Phượng xưa đỏ cành đã bỏ đi đâu
Phượng của tình tôi nhánh sầu tay hái
Phượng nay đường dài mình chẳng gặp nhau

Tôi ở công viên trưa đầy hoa nắng
Phơ phất mười năm nguội lạnh nát lòng
Vết sẹo tay tôi ngày nào em cắn
Da đã liền sao buốt giữa mênh mông

Áo của ngày xanh đâu xa xôi lắm
Như vở học trò như bảng phấn quen
Như lòng phượng xưa đỏ bên hiên nắng
Đã lạ chiều nay mưa xuống bên thềm

Phượng ở Mỹ châu phượng sầu hoa tím
Trống vắng lòng xe trống vắng hiên che
Tháng sáu tôi thề khi đêm ra biển
Dầu sẽ như ve hết kiếp không về

Nắng đã tắt
Tác giả: Sgecstasy

Nắng đã tắt trên hàng cây cuối phố
Chiều công viên chầm chậm mùa thu về
Tôi lang thang tìm một nơi trú ẩn
Giữa dòng đời, lẫn lộn, tỉnh và mê

Nắng không vàng như lá vàng sân cỏ
Tình trăm năm ảo mộng giấc mơ đời
Gió thổi qua mảnh hồn tôi tơi tả
Em thấy gì, một giọt lệ đang rơi

Trong im lặng có ngàn lời muốn nói
Giữa cơn mơ vọng lại tiếng ai cười
Ghế công viên cuộc tình xưa khép lại
Một chỗ ngồi, một khoảng trống riêng tư

Nắng đã tắt người đi, về xuôi ngược
Con chim gầy lạc lỏng cất tiếng kêu
Em xa quá làm sao em thấy được
Tôi cô đơn như vạt nắng trong chiều

Tuyển tập các 🌸Bài Thơ Về Bốn Mùa Yêu Thương 🌺Chùm Thơ Xuân Hạ Thu Đông

Viết một bình luận