Thơ Về Đường Phố, Phố Đêm, Góc Phố Nhỏ [Chùm Thơ Dạo Phố]

Thơ Về Đường Phố, Phố Đêm, Góc Phố Nhỏ ❤️️ Chùm Thơ Dạo Phố ✅ Chia Sẻ Đến Độc Giả Những Dòng Thơ Cảm Xúc Về Đường Phố.

Những Bài Thơ Về Đường Phố Cảm Xúc

Tuyển tập Những Bài Thơ Về Đường Phố Cảm Xúc nhất chia sẻ cho quý độc giả cùng thưởng thức.

Em về
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Em về hương thu trong mắt xinh
Rải khắp phố quen những chút tình
Trời sang mùa mới, em thay áo
Có nhớ mùa xưa: chuyện chúng mình?

Em về bàn tay nắm bàn tay
Thênh thang ngõ phố thoảng heo may
Em về phố vắng mơ màng nhỉ?
Vàng rót môi hôn, nắng chiều này!

Em về mùa thu thật đậm đà
Mây chiều phiêu lãng hát tình ca
Thuở ấy đi đâu, lâu chẳng gặp
Chắc bận phương nào nơi xứ xa?

Em về đường phố rộn đâu đâu
Thu tôi vàng võ vẫn sầu sầu
Em về non nước bình yên quá
Mà giết lòng tôi ai biết đâu?

Em về tôi buồn tình nhạt nhòa
Áo quần xộc xệch, tóc lòa xòa
Những gã đợi chờ ngu ngốc quá
Điên tình, viết mãi chuyện trăng hoa

Người xa phố
Tác giả: Thanh Hùng

Ai có nhớ những chiều đi tản bộ
Mưa giăng ngang làm con phố tiêu điều
Gom nỗi niềm nhìn chiếc lá liêu xiêu
Bay trong gió như còn điều nuối tiếc

Đi xa phố quên rồi đôi mắt biếc
Dõi mắt nhìn người đi biệt nơi nao
Rồi giận lây không thèm gởi câu chào
Người về lại để trao câu tình ý

Ai xa phố quên rồi thời hoa mỹ
Buổi chiều tà nếm hương vị cà phê
Góc quán quen ngồi quên mất lối về
Lâu lâu nhớ trong cơn mê vẫn gọi

Ai xa phố nỗi buồn đâu tránh khỏi
Nơi xứ người có dõi mắt chờ trông
Có nhớ chăng một thời ấy tuổi hồng
Nơi phố nhỏ mênh mông nhiều kỷ niệm.

Bâng khuâng phố
Tác giả: Bằng Lăng Tím

Phố trầm buồn từ khi vắng xa anh
Lá úa rụng trơ cành đau nhựa ứ
Bàng lá đỏ đứng cuối đường tư lự
Chờ người đi viễn xứ tận cuối trời

Bước chân về lối cũ nhặt hoa rơi
Nhớ kỷ niệm một thời đan hạnh phúc
Nụ hôn ấm tim hòa chung rạo rực
Vẫn còn đây ký ức chẳng phai nhòa

Phút giao mùa lần nữa lại chia xa
Họa mi cúc hiên nhà đua nhau nở
Lặng nhìn ngắm dấu vào lòng nỗi nhớ
Anh chưa về góc phố cũng bâng khuâng.

Góc phố
Tác giả: Thiên Ân

Em về góc phố ngày xưa
Màu rêu phong cũ lưa thưa lối gầy
Hồi lâu trông ngóng đợi ai?
Mắt vương vấn nhớ sông dài biển khơi

Ai ru đoạn cuối ngậm ngùi?
Sầu treo mi ướt sụt sùi cơn đau
Lỡ làng bể giấc chiêm bao
Nát nhừ nỗi nhớ cho xao xuyến hồn

Em về góc phố chập chờn
Trăm cơn mê muội mỏi mòn đôi chân
Tuổi tình đánh rớt thâm quầng
Vòng tay ngà ngọc bần thần duyên xa

Anh đi bóng ngã hương già
Phố còn lặng lẽ xót xa nửa vời
Trăm năm mưa gió dở hơi
Mái nhà ân ái phai phôi mặn nồng

Em về góc phố buồn trông
Gam màu lợt lạt khơi dòng đau thương
Mùa yêu chết rũ bên đường
Nhắn dùm cho kiếp phong sương đọa đày

Góc phố sáng nay
Tác giả: Trinhcamle

Sáng nay góc phố chừng quá lạnh
Người chẳng về nên ảo ảnh buồn
Ngăn không được cây sầu đẻ nhánh
Con nhện buồn lơi mối tơ buông

Ai vừa qua mà co ro thế
Có lạnh bằng tôi góc quán này
Những con đường đã ngưng dấu lệ
Bấc vẫn còn gởi cơn gió lay

Tôi biết và chắc người cũng biết
Đông cạn dần trên những ngón tay
Nỗi lòng sẽ chẳng còn da diết
Thời gian biết xoa dịu từng ngày

Xuân trở về cho hoa chớm nụ
Lòng héo khô ấm dưới nắng vàng
Gió sương ơi thôi đừng kêu rủ
Cho tâm hồn rã khối băng tan

Người không về nữa
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Đường nắng cũ phố rũ vàng nỗi nhớ
Ráng hồng trôi lơ lửng bóng chiều buông
Trời hạ buồn gieo mấy nhịp yêu đương
Anh đi tìm dáng người xưa xa mãi

Trong yên ắng của hoàng hôn sầu dại
Anh đợi chờ giữa lòng phố chợ đông
Người không đến và cô đơn ghé đến
Khói thuốc anh bay hoang hoải trong lòng

Ở nơi này buồn hiu em biết không
Mây lạnh lẽo buồn trôi che bóng sông
Hạ kéo khói bâng khuâng buồn sắc tím
Nhớ thương rơi những góc phố im lìm

Anh không đợi và người không về nữa
Chiều thôi buồn bẽn lẽn bước vào đêm
Anh không tìm và người không còn nhớ
Lá thu rơi đưa hạ khóc bên thềm…

Em về phố ấy chiều mưa
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người

Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai

Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu

Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu

Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ

Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…

Dành tặng bạn tập 🌺Thơ Về Con Đường Hay Nhất 🌺Bên Cạnh Các Bài Thơ Về Đường Phố

Thơ Về Đường Phố Vắng Hay

Những con phố vắng, lạnh lẽo luôn gợi lên nhiều cảm xúc cho thi sĩ. Dưới đây là các bài Thơ Về Đường Phố Vắng Hay mà Thohay.vn vừa sưu tầm được gửi tặng bạn đọc.

Phố vắng
Tác giả: Nguyễn Hưng

Có một chiều anh đi qua phố vắng
Nghe lòng mình bỗng lặng lẽ chênh chao
Bao kỷ niệm yêu thương từ thuở nào
Bỗng ùa về dâng trào như sóng vỗ.

Nhớ ngày nào chúng mình chung bến đỗ
Cũng nơi này dành dỗ dưới cơn mưa
Em bảo rằng ” anh hứa phải đón đưa
Cả đời này cho chừa sai đấy nhé “.

Anh nói rằng ” Ừ anh nghe lời bé
Chẳng khi nào sẽ lỡ hẹn nữa đâu “
Em nhoẻn cười rồi cùng nắm tay nhau
Khẽ tựa vai mái đầu thơm mùi tóc.

Có ai ngờ một mùa thu trăng khóc
Lá vàng rơi suốt dọc lối anh đi
Bao yêu thương còn lại được những gì
Khi mình anh ôm ghì mảnh trăng khuyết.

Dẫu biết rằng phận mình là điểm xuyết
Vào đời em bông tuyết giữa mùa thu
Nhưng làm sao tim anh vẫn ngục tù
Trong cuộc tình mây mù giăng ngập lối.

Trăng đã tàn chỉ còn là trăng trối
Bao mùa thu lệ xối ngược vào lòng
Dấu yêu hỡi có biết anh thầm mong
Gặp lại em bóng hồng trên phố vắng.

Nửa đường phố vắng
Tác giả: Thành Quí

Phố đã vắng thưa người từ thưở ấy.
Em đi rồi còn đâu gió mây trôi.
Lòng thi sĩ nay thoảng thốc bồi hồi.
Mãi bâng khuâng mỗi chiều thương phố vắng.
Nửa con đường cớ sao sầu lệ đắng?
Nắng nhạt màu mây phủ tím trời thương.
Tôi không biết nửa con đường lại bước.
Chút ân tình còn lại có đa mang?

Mưa rơi trên phố vắng
Tác giả: Trần Viết Minh & Thanh

Mưa rơi trên phố vắng
Con đường thưa người qua
Cô học trò áo trắng
Trú mưa bên giàn hoa

Mưa rơi trên phố vắng
Tí tách từng hạt đều
Trong quán café vắng
Cô hàng ngồi buồn tênh

Mưa rơi trên phố vắng
Cậu bé con nghịch mưa
Ông già lặng yên ngắm
Hình ảnh mình ngày xưa

Mưa rơi trên phố vắng
Từng hạt dài lê thê
Nghe sầu như điệu

Phố đêm
Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao

Ngõ vắng mưa khuya đèn mờ tối
Vọng sầu lả tả trong đêm thâu
Ai đi nhắc nhở trời kỷ niệm
Tháng ngày tại phố thoáng qua mau

Cây rậm xanh tươi những tháng hè
Thu sang vàng rụng rải bờ be
Đông dài tuyết đổ đường trơn trợt
Phố đợi xuân về mọc lá che

Sống ở nơi đây quá nửa đời
Lòng tự hỏi lòng buồn hay vui ?
Quê hương từ giã bao năm nhỉ ?
Có mấy người quen đã quên rồi ?

Phố đã thương ai dạo về đêm ?
Cô đơn lặng lẽ bước trên thềm
Tâm tư chìm đắm hai thế giới
Một thưở yêu người cõi xa xôi

Biết đến bao giờ tình gặp lại ?
Bên em ngày ấy đã xa vời
Làng xưa xóm cũ nơi quê mẹ
Qua rồi như thể một cơn mê !

Non sông ngăn cách phố đêm buồn
Tiếng bước âm thầm giọt nước tuôn
Chẳng biết mưa rơi hay mình khóc ?
Tình sầu chan chứa khúc ly hương

Phố vắng
Tác giả: Kiều Trang

Chiều xưa nắng dỗi có ai chờ
Bóng đợi qua ngày lặng lẽ mơ
Kẻ níu thời gian đừng cách trở
Người ôm kỷ niệm dõi ngăn hờ
Chiều xưa gió tạt nhoà hơi thở
Buổi cũ mưa dầm nhạt tứ thơ
Ảo não đêm dài vương vấn nợ
Sầu riêng cõi mộng mắt ơ thờ.

Cõi mộng phù vân kẻ vẫn thờ
Canh tàn nối nhịp kết vần thơ
Vườn loan gối lạnh dìu đêm trở
Lối uyển phòng đơn dõi mắt hờ
Vãn buổi trầm ngâm vì mãi nhớ
Qua ngày não ruột dạ hoài mơ
Mùa phai bến đợi tình hoa nở
Ngãi mặn thì xin hãy ráng chờ.

Chùm Thơ Về Phố Vắng Hay Nhất

Nếu bạn đang tìm kiếm chùm thơ về đường phố vắng hay nhất thì có thể xem ngay các gợi ý dưới đây.

Phố đêm nhớ mẹ
Tác giả: Dũng Lê Ngọc

Hạ cuối rồi mưa hiu hắt giữa đêm
Con phố nhỏ vắng tanh người qua lại
Một mình tôi! Một mình tôi mê mải
Nhớ dáng cha day dứt cả đêm trường

Mẹ bên ấy có hay mùa thu chuyển?
Lá rụng dày mình mẹ có buồn không?
Con nhớ mong, mong nhớ những cánh đồng
Những tiếng sáo ầu ơ mùa đông lạnh

Mẹ ơi mẹ đôi vai oằn mảnh khảnh
Dành cả cuộc đời gồng gánh nuôi con
Chiếc áo chỉ bung, lưng sương trằn trọc
Đứng tát ruộng mùa lạnh nứt hết bàn chân

Đêm không tên con nếm trọn bần thần
Bước chân đã hằn in nơi góc phố
Vệt khói chưa tan, vây từng nỗi khổ
Chỉ một mình con, nhớ mẹ đến vô bờ.

Mưa qua phố vắng
Tác giả: Thuỷ Cúc

Mưa đơn lẽ rơi hoài trên phố vắng
Em lẻ loi đi trọn suốt nổi buồn
Trong cơn mưa em tìm chút dư hương
Và tình củ ngày nào nay đã mất

Phố vắng cũng buồn trong mưa tối
Em cô đơn nghe lòng cũng buồn lây
Biết sao hơn khi chỉ có một mình
Không bè bạn chẳng một ai tâm sự

Người tôi yêu giờ đã vui duyên mới
Thì làm gì nghĩ đến chuyện ngày xưa
Chỉ có tôi ngu ,tôi dạy, tôi khờ…
Nên mới ngồi đây ôm hoài kỉ niệm

Mưa đêm phố vắng
Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ

Tiếng mưa đêm cho lòng thêm khắc khoải
Căn gác buồn hiu hắt bóng đèn khuya
Tiếng mọt kêu lành lạnh gió đông về
Mưa nửa đêm mưa buồn qua phố nhỏ

Mái phên thưa nhạt nhòa đêm mưa đổ
Giấc ngủ nào còn đó giữa chiêm bao
Ta gọi tên thăm thẳm chiếc gối nhàu
Mặc dòng trôi tìm đâu mùa trăng lạc

Mưa nửa đêm nhớ thương ngày tháng mất
Kỷ niệm nào xa khuất một tầm tay
Dĩ vãng buồn như khẽ gọi tên ai
Bóng tường loang hắt hiu mờ in dấu

Mưa nửa đêm mưa buồn qua phố vắng
Mưa chạnh lòng mưa gợi nhớ thương ai
Tiếng mưa đêm nức nở như ưu hoài
Bao trăn trở nằm nghe đêm mưa đổ

Mưa nửa đêm mưa buồn qua phố nhỏ
Giấc ngủ nào còn đó giữa chiêm bao
Sỏi đá nằm nghe ngày tháng hư hao
Thương chiếc lá như mới vừa trở giấc

Mưa nửa đêm biết còn hay đã mất
Những tên đường ngày tháng của mộng mơ
Dấu mực buồn loang thấm ướt trang thơ
Mưa nửa đêm mưa buồn qua phố vắng

Chiều phố vắng
Tác giả: ĐTH Nhã Vy

Em vẫn biết chiều nay phố rất vắng
Cơn mưa buồn thêm nặng hạt mưa sa
Dòng thời gian cứ hối hả đi qua
Em ngược dòng về tìm nụ hôn đắng

Vẫn biết rằng trời chợt mưa chợt nắng
Để nhiều đêm thức trắng đợi tin anh
Đêm thở dài nghe não nề chen ngang
Khi màn hình vẫn không dòng tin nhắn

Em lang thang đi mãi trong miền nhớ
Nhớ một người, mà người đó chẳng nhớ em
Để con tim cay đắng những ngút ngàn
Nghe anh đào trong tim em một khoảng trống

Nhìn tương lai bầu trời em trống rỗng
Sẽ cô lẻ thiếu bóng người em yêu
Yêu một người thật khổ biết bao nhiêu
Đêm nay, đêm mai, nhiều đêm sau nữa…

Cứ thấp thỏm đợi chờ anh từng bữa
Cứ thấp thỏm bơi giữa những niềm đau
Để con tim trong nỗi nhớ nát nhầu
Có phải tại mình gặp nhau khi trời chiều ngược nắng?

Phố bây giờ buồn lắm phải không anh?
Tác giả: Chưa rõ

Phố bây giờ buồn lắm phải không anh?
Khi mưa cứ kéo về đợt này sang đợt khác
Hình như hôm qua nắng có về giây lát
Rồi cũng buồn, nhường chỗ những cơn mưa.
Phố bây giờ thiếu người đón người đưa
Thiếu người nắm tay lang thang chiều cuối phố
Thiếu cô bé mắt buồn yêu những chiều mưa đổ
Để chàng trai mãi im lặng đứng nhìn!
Phố bây giờ buồn lắm phải không anh?
Phố bây giờ chắc quên chuyện chúng mình
Quên những con đường từng in dấu chân hai đứa
Đôi lần giận nhau không về chung đường nữa
Vậy mà có người chờ ở cuối phố thật lâu.
Phố bây giờ chắc không buồn nữa đâu
Như cái ngày mình xa nhau hình như phố khóc
Cây bên đường lá cũng rơi nhiều, đơn độc
Như trách hờn người bỏ mặc chẳng về thăm!
Phố bây giờ không biết có âm thầm
Gọi tên ai trong những chiều thương nhớ
Thỉnh thoảng phố kéo mưa về như lời nhắc nhở
“Mùa nữa lại về, người về với phố được không?”
Phố bây giờ lạnh hơn cả mùa đông!

Phố đêm
Tác giả: Nguyễn Khánh Chân

Phố xá đêm nay sao vắng tanh
Vài cơn gió nhẹ thổi qua mành
Lưa thưa vài ánh đèn rơi rớt
Lác đác đôi tình nhân bước nhanh
Ngọn liễu bên đường còn mấy nhánh
Cây bàng góc hẻm chỉ dăm cành
Sương đêm hơi ẩm trên làn tóc
Ngắm phố nghĩ đời chợt mỏng manh

Tuyển tập các bài 💔Thơ Cafe Một Mình 💔Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Các Bài Thơ Về Góc Phố Nhỏ Chọn Lọc

Tổng hợp Các Bài Thơ Về Góc Phố Nhỏ Chọn Lọc mang bao nỗi niềm của người cô đơn. Những bài thơ về đường phố, góc phố nhỏ sau đây chắn hẵn sẽ chạm đến trái tim độc giả.

Góc Phố
Tác giả: Fly 1tome

Nơi góc phố tôi thì thầm to nhỏ
Với giọt mưa đang mờ tỏ lối đi
Nụ cười buồn, ôm trọn mối tình si
Dù xa cách, dù chia ly, tôi vẫn đấy
Nơi góc phố tôi đếm người qua lại
Dù biết rằng sẽ không gặp ở ngày mai
Rão chân nhanh để tránh giọt mưa dài
Người chợt đến, người chợt đi, u hoài bất tận…
Nơi góc phố tôi nhìn ra số phận
Một nụ cười, một ánh mắt, một cử chỉ thân thương
Một cuộc đời với bao nỗi vấn vương
Góc phố ấy, em, tôi, chừng vô tận.

Buồn vui góc phố em qua
Tác giả: Hoài Điệp Hạ Phương

Buồn vui góc phố em qua
Cỏ hoa vẫn thắm Bolsa hữu tình
Đường đời những chặng phiêu linh
Nhặt gom từng chút cho mình niềm tin

Yêu thương như bóng với hình
Nồng cay, ấm lạnh hành trình đời tôi
Hợp tan,tan hợp ngậm ngùi
Vô thường bến đợi trở lui kiếp người

Nỗi buồn in dấu
Tác giả: Thiên Tuấn

Con phố nhỏ còn mình anh vấn vương
Em đi rồi có nhớ thương nơi này
Anh vẫn vậy vẫn chờ em quay lại
Từng ngày dài cứ lặng lẽ trôi qua.

Con phố nhỏ từng bước chân lơi lả
Mà người đi vẫn chưa bước trở về
Hạ sang thu đến đông xuân vẫn thế
Chỉ mình anh với phố nhỏ mà thôi.

Kia! Câu hứa thành danh ta chung lối
Nhưng giờ em sánh đôi bên ai rồi
Tôi chỉ biết, biết cười rồi phai phôi
Để nỗi đau trong đêm tối tìm về.

Nếu mốt mai em cùng ai trở về
Đừng bở ngỡ bởi dòng tên ta đó
Với bài thơ đôi ta còn dang dỡ
Và mi em đừng ngấn lệ dấu xưa.

Góc phố tuổi thơ
Tác giả: Tuan Pm

Góc phố tuổi Thơ tôi
Hương hoa sữa nồng nàn nhung nhớ
Leng keng chuyến tàu góc phố sớm hôm
Đưa tôi về, về với tuổi tôi yêu

** Đôi bạn nhỏ học chung một lớp
Chỉ bạn thôi mà sao lưu luyến thế
Cũng nhớ cũng mong, mong đến bao giờ
Cũng hẹn cũng hò hơn cả là yêu…

*Góc phố ơi còn nhớ tuổi thơ tôi
Hương dịu dàng mà sao ngây ngất thế
Bao kỷ niệm như hương gió thoảng
Có khi nào níu giữ được không anh…

Bao kỷ niệm như cơn gió thoảng
Có khi nào giữ mãi được không Em…

Góc phố nhỏ nhớ anh
Tác giả: Vô Thường

Em đợi gì, góc phố nhỏ chiều nay
Mưa giăng lối và mắt em buồn vời vợi
Góc phố này bao mùa em chờ đợi
Em ướt gì! Có một lần nào thôi nhớ thương anh

Ở ngoài đó, trời cao rộng lắm phải không anh?
Anh! Anh.. tìm kiếm gì nơi ấy?
Thỏa chí trai mặc sức anh vùng vẫy
để em buồn góc phố nhỏ chiều nay

Có khi nào anh chợt nhớ góc phố này
Những buổi chiều, mưa đến vội, mình che chung chiếc áo
Phố vắng tanh sao em tìm anh chẳng thấy,
Vắng anh rồi, góc phố nhỏ hóa nghĩa địa buồn hiu.

Phố vắng anh, Bằng lăng nở tím cả trời chiều
Cơn mưa về, vùi dập cánh hoa nhỏ xác xơ
Phố vắng anh, phố nhỏ hóa bơ vơ
Từng chiều xuống, góc phố này mình em đợi

Phố nhỏ vắng anh, đến hao gầy lầy lội
Em đếm từng giọt sầu đọng ngoài hiên
Từng giọt caphe đen đá không đường
Từng giọt đắng, giọt đời mình em nếm

Em vẫn đợi, như bao chiều, anh nơi đâu chẳng đến,
Để trời chiều giông bảo bủa vây
Chỉ mình em, ngồi mãi góc phố này
Nếm giọt đắng, đợi anh mãi cả đời này anh hỡi..

Em ước gì, cơn mưa này gội sạch được nỗi nhớ anh!

Góc phố nhỏ mùa thu
Tác giả: Dã Qùy

Góc phố nhỏ mùa thu
Sáng nay chợt tỉnh giấc
Bao cánh bướm học trò
Đang cười đùa náo nức

Góc phố nhỏ mùa thu
Lẳng lặng bên sách vở
Mùa hè cũ đi qua
Con phố nào thoáng nhớ ?

Góc phố nhỏ mùa thu
Hương Ngọc Lan dìu dịu
Loang loáng nắng giao mùa
Bao ngọc ngà níu kéo

Góc phố nhỏ mùa thu
Chợt như vừa mới lớn
Mắt liếc bỗng có đuôi
Mắc cỡ gì hoa bướm ?

Góc phố nhỏ mùa thu
Ngập ngừng lời bỏ ngỏ
Đi chung một con đường
Trang thư còn nguyên đó

Góc phố nhỏ mùa thu
Trinh nguyên tà áo trắng
Guốc mộc khua nhịp chân
Tóc ươm ngàn tia nắng

Góc phố nhỏ mùa thu
Nón che nghiêng e lệ
Ướp mộng cho quê hương
Tình nồng nàn đến thế

Góc phố nhỏ mùa thu
Vạn vật đang thay áo
Nai vàng hát ngu ngơ
Bướm hoa màu hư ảo

Phố cũ
Tác giả: Hương Xưa

Góc phố ngày đi chưa lần về
Để con đường nhuộm bụi sơn khê
Chiều giăng khung cửa như màu trắng
Thoang thoảng mùi son phấn bên lề

Góc phố ngày xưa chiếc lá bay
Ngang qua mặt nước xuống Hồ Tây
Đem theo một chút hương mùa ấy
Nhè nhẹ về lay rớt hạt gầy

Góc phố hôm nao ly rượu đầy
Sóng sánh thu ba ủ nét hây
Con chim đậu khẽ nghiêng vai nhỏ
Nghếnh mắt tập tành nhấp giọt cay

Góc phố chiều qua người những người
Mưa về từng giọt bấc từng khe
Bên thềm đếm hạt rơi se sẽ
Chụm lại bàn tay những vốc đầy

Góc phố ngày đi sao ngại ngùng
Ngửa tay tám kẽ giọt trùng trùng
Hạt đan đọng lại trong đáy cốc
Khơi trọn mùa trăng khướt bão bùng

Góc phố ngõ xưa ngập nỗi lòng
Thăm thẳm hư vô ứa từng giòng
Chiều loang loáng lướt ngang song cửa
Gom cả mùa đông lẫn lá vàng

Góc phố khuya nay nom lạ thường
Hồ như màu áo ngợp con đường
Có ánh điện vàng hiu hắt tỏa
Xoa dịu đời nhau những vết chùng

Thơ Về Phố Đêm Ngắn Hay

Cùng chìm đắm trong những vần thơ về đường phố đêm ngắn hay được Thohay.vn tổng hợp dưới đây.

Tôi về giữa phố đêm nay
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Sương chảy máu dọc con đường
Gió về, cứ ngỡ sông Hương chết rồi
Còn tôi, chạy với tôi thôi
[Ngày mai, chắc chắn trên trời có mây]

Tôi về, chạy dưới tàn cây
Đèn khuya mắc cỡ trên vai gái già
Lên Thiên Mụ, xuống Đông Ba
Ngược xuôi, xuôi ngược cũng là nhân gian

Con ve vừa thoát miệng hang
Trời ơi! đã chết trên bàn tay ai
Vòng xe đo đoạn đường dài
Vòng đời đo những hoạ tai bất thường

Có thương thì giữ lời thương
Chết rồi, tiễn một nén hương thôi mà!
Về đi, chạy chậm thôi nha!
Ngày mai, gặp lại thì ta cùng cười.

Ngắm phố đêm
Tác giả: Tran Quynh

Một mình ngồi tựa bức song thưa
Ngắm phố về đêm tiếng xa gần
Nhà cao thành phố xanh vàng tím
Tiếp tiếp nhau dần tựa sao rơi
Ánh đèn xe cộ xe nối xe
Ngược xuôi đan lại như dòng suối
Những con đường nhỏ không điểm cuối
Thu tầm mắt ai mãi kéo dài
Ngồi lặng ngắm cảnh đêm thành phố
Bỗng thấy nơi này đẹp biết bao
Đời ai phiêu bạt đây kia đó
Một phút bình yên lại dâng trào

Góc phố đêm tàn
Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Tàn đêm phố lặng ngõ thu sầu
Rụng lá chao thềm rã trắng ngâu
Lan thoảng nhẹ mùi thơm trước cửa
Lệ rơi buồn cảnh xám bên cầu
Đàn hiu hắt dạo thời xa vắng
Sóng lửng lơ nhồi mộng thẳm sâu
Tan gió hẻm mờ trăng trải lối
Ngàn mây lạnh bến nửa sông đầu…

Đầu sông nửa bến lạnh mây ngàn
Lối trải trăng mờ hẻm gió tan
Sâu thẳm mộng nhồi lơ lửng sóng
Vắng xa thời dạo hắt hiu đàn
Cầu bên xám cảnh buồn rơi lệ
Cửa trước thơm mùi nhẹ thoảng lan
Ngâu trắng rã thềm chao lá rụng
Sầu thu ngõ lặng phố đêm tàn

Phố đêm
Tác giả:
Nhon Hien Mac

Đêm chìm vào giấc lặng im
Nửa khuya chầm chậm đi tìm chính ta
Vẩn vơ khói thuốc nhạt nhòa
Mà trong sâu lắng hồn hòa vào thơ
Trời đêm trăng mãi ngẩn ngơ
Như ta vẫn chỉ ơ hờ thế gian
Tình trong câm lặng ngút ngàn
Mình anh đêm lạnh… muôn vàn nhớ thương!

Phố đêm
Tác giả: Trình Bắp

Ngồi ngắm trông theo, góc đường quen.
Đèn mờ lúc tỏ, lúc lại đen.
Phố đêm có khi, không trọn vẹn.
Nhưng lại là lúc, chẳng bon chen.

Thẫn thờ ngắm phố, mãi thành quen.
Ngồi riêng một bóng, với đêm đen.
Hờn trách bao ngày, ai lỡ hẹn.
Để ai làm bạn, với đêm đen.

Phố đêm
Tác giả: Diệu Nguyễn

Giữa phố đêm tráng lệ
Ta thấy mình nhỏ nhoi
Sự mạnh mẽ đâu rồi
Hằng ngày ta thể hiện

Mỗi người một câu chuyện
Ẩn sau những nụ cười
Là sắc mặt kém tươi
Gồng mình lên gượng gạo

Giữa phố đêm huyên náo
Có một người lặng câm
Không ngớt tự thì thầm
Đi đâu đây MÌNH nhỉ???

Tuyển tập các bài 😭Thơ Đêm Khuya Hay Nhất 😭Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Thơ Đường Phố Về Đêm Hay Sâu Sắc

Chia sẻ danh sách các bài Thơ Đường Phố Về Đêm Hay Sâu Sắc cho độc giả cùng tham khảo.

Đôi khi
Tác giả:
Đoàn Vị Thượng

Đôi khi tôi muốn quay về
Lặng im điếu thuốc đỏ lề phố đêm
Lòng không nhớ cũng không quên
Thầm nghe lá thức ngủ trên đỉnh đầu.

Đôi khi chẳng biết vì đâu
Tôi ngồi đốt lửa nguyện cầu vu vơ
Lòng không thực cũng không mơ
Thầm nghe tiếng nói tín đồ trong tôi.

Đôi khi bỗng thấy xa xôi
Những bạn bè cũ đang ngồi quanh đây
Lòng không tỉnh cũng không say
Tôi cầm ly rượu biết xoay phương nào.

Đôi khi tôi đã đứng chào
Một bông hoa nở bên rào nhà ai
Lòng không đậm cũng không phai
Thoáng nghe khuây khoả một vài buồn lo.

Đôi khi tôi tự dặn dò
Cõi này tôi có đói no vui buồn
Lòng không dứt cũng không vương
Mỗi ngày mỗi bước hành hương đời mình.

Góc phố mưa bay
Tác giả: Phan Đình Ninh

Góc phố đêm nay thật buồn
Trời bổng đổ cơn mưa
Cơn mưa cuối mùa day dứt
Cô đơn một mình
Trong quán cà phê vắng
Bên tách cà phê đắng
Sao lòng mình cũng đắng
Gần hết một đời người
Giờ bổng hóa tay không
Góc phố đêm nay thật buồn
Trời bổng đổ cơn mưa
Cơn mưa cuối mùa day dứt
Như giăng mắc lòng người
“Kẻ đau tình”Lâm gia Minh vừa hát
Gieo vào lòng người man mác không nguôi
Cơn mưa nào rửa sạch hồn tôi

Đêm không ngủ
Tác giả:
Huỳnh Minh Nhật

Phố về đêm không gian buồn vắng lặng
Văng vẳng đây trăm nỗi nhớ xa nguồn
Em đã ngủ mộng chờ trên tóc rối
Hay nặng lòng thao thức giữa trùng dương?

Trăng mệt rồi quỳ gối ướt hơi sương
Ai nhớ ai quanh quẩn ngã ba đường
Nghe tiếng phố: thanh âm thôi vồn vã
Đêm lặng lờ… lòng phố vẫn xôn xao!

Khuya ngủ rồi và anh đây không ngủ
Sương ngưng rơi nhưng khói thuốc giăng đầy
Nhớ nhung nào nhuộm tím những loài mây
Giữa đêm tối, vỡ òa, đây: thương nhớ!

Tối thăm thẳm dấu nỗi niềm trăn trở
Làm sao quên một cái nắm tay đầu?
Thơ viết hoài viết mãi chẳng thành câu
Sao quên được xót xa đầy thân đợi

Ôi dư tình còn đọng giữa ngàn khơi!

Thôi xa rồi một thuở đón đưa nhau…
Bình yên chăng trong những giấc nhiệm màu
Anh không biết vì đêm sâu thức trắng
Đêm dậy rồi, phố đã ngủ bao lâu?

Phố đêm
Tác giả: Đặng Hoàng Vũ

Sập sình tiếng nhạc vọng phố đêm
Hàng quán nối nhau mất dấu thềm
Rộn ràng cười nói người đông đúc
Chúc tụng chung vui đến say mèm

Líu ríu tiếng rao vọng phố đêm
Ổi, xoài, đậu, trứng … chẳng ai thèm
Lủi thủi thân gầy rao khảng tiếng
Ngoài quê đang bão trĩu lòng thêm

Lóc cóc chân tròn vọng phố đêm
Vé số trên tay phú quý tìm
Thỉnh thoảng đôi người mua như đuổi
Lang thang khắp phố kiếp tật nguyền

Lao xao tiếng quét vọng phố đêm
Hàng quán thôi vui rác ngập thềm
Phố phường tĩnh mịch đèn leo lét
Vài người chợp mắt dưới hàng hiên

Bao người cùng ở chốn phố đêm
Để hiểu lòng nhau thật khó tìm
Nói cười chúc tụng vui như tết
Mấy người thấu hiểu cảnh phố đêm

Góc phố
Tác giả: Fly 1tome

Phố đêm vắng lặng như tờ
Một mình thơ thẩn đợi chờ ai đây
Chợt buồn ngồi dưới gốc cây
Đếm từng chiếc lá tung bay giữa trời
Lá buồn lá vẫn rơi rơi
Trút niềm tâm sự cho vơi cơn sầu
Lòng buồn theo lá qua mau
Phố buồn nghe chút tình sâu thẩn thờ

Chùm Thơ Dạo Phố Đêm Cảm Xúc

Chùm thơ về dạo đường phố đêm cảm xúc dưới đây như nói lên nỗi niềm của nhiều người.

Phố đêm nay
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune

Dạo bước phố khuya lang thang về
Hồn bơ vơ bước lạc nghẻo đi
Bên đường hoang thưa ánh đèn ấy
Lòng thấy nhớ ai xuân này về
Bông hoa khoe mùi chào đêm khuya
Lất phất hạt mưa xuân đưa về
Nghe tiếng hoa vui bên đường vắng
Một mình thơ thẩn đường vắng khuya
Lòng như nhớ ai bên đường đi
Phố vắng đêm khuya đâu ai đó
Một mình bơ vơ lang thang về

Phố vắng
Tác giả: Hiếu Mobile

Anh cứ đi một mình trên phố vắng.
Đếm bước chân rọi dưới bóng ngọn đèn.
Đêm Phố Kiểu, em ơi anh buồn lắm.
Phố đông người, chẳng lấy một người quen.
Khi dừng lại, trước mặt cà phê đắng.
Nhấm nháp rồi lại thấy vị ngọt ra.
Phố kiểu ơi. Đường rẽ về trăm ngả.
Đi hết rồi sao vẫn chẳng thấy em

Dại khờ
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng
Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau
Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh
Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau

Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?
Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài
Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi
Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay

Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ
Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ
Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng
Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ

Tình xa ngái người đi không trở lại
Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều
Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải
Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu

Dạo phố đêm
Tác giả: Chua Xong

Ngõ vắng về đèn tối
Dế gáy trong đêm thâu
Ai đi trời kỷ niệm
Tháng ngày tại phố qua mau

Cây còn xanh tháng hè
Thu về lá rụng bờ be
Đông qua tuyết trơn trợt
Đợi xuân mọc lá che

Ở đây quá nửa đời
Hỏi lòng buồn hay vui ?
Từ giã quê bao năm nhỉ ?
Mấy người quen đã quên rồi ?

Thương ai dạo về đêm ?
Cô đơn bước trên thềm
Tâm tư hai thế giới
Yêu người cõi xa xôi

Bao giờ tình gặp lại ?
Bên em đã xa vời
Ngày xưa nơi quê mẹ
Sáo diều mát luỹ tre

Đời ngăn cách phố buồn
Âm thầm giọt nước tuôn
Mưa rơi hay mình khóc ?
Tình sầu khúc ly hương

Phố đêm
Tác giả: Nhon Hien Mac

Đêm chìm vào giấc lặng im.
Nửa khuya chầm chậm đi tìm chính ta.
Vẩn vơ khói thuốc nhạt nhòa.
Mà trong sâu lắng hồn hòa vào thơ.
Trời đêm trăng mãi ngẩn ngơ.
Như ta vẫn chỉ ơ hờ thế gian.
Tình trong câm lặng ngút ngàn
Mình anh đêm lạnh muôn vàn nhớ thương!

Khám phá thêm tập🌈Thơ Buồn Cuộc Sống🌈Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Những Câu Thơ Hay Về Phố Đêm

Mời bạn xem thêm những câu thơ hay về đường phố đêm được chọn lọc và giới thiệu dưới đây.

Về lại phố đêm
Tác giả: Thiên Ăn

Phố đêm bây giờ ra sao?
Muôn ánh đèn màu hiu hắt
Bóng em tan vào ngõ chật
Đời ta nước mắt bỗng trào

Phố đêm âu sầu giăng tơ
Bao giờ , bao giờ gặp gỡ?
Buồn mang dư âm muôn thuở
Chân ta luống cuống gà mờ

Phố đêm sỏi đá cuồng ghen
Dấu hài in câu hoang dại
Nhánh yêu e dè uể oải
Rụng câu ân ái tháng ngày

Phố đêm vạn vật gieo sầu
Lá vàng nửa mùa thoi thóp
Em nhanh như là tia chớp
Bỏ mặc ngơ ngẩn ngày sau

Phố đêm ngỡ ngàng yêu thương
Ôi những con đường hoa mộng!
So gang trời cao , đất rộng
Đêm sâu ôm bóng tư tương

Phố đêm xao xác tiếng gà
Văng vẳng phương xa vọng lại
Đôi môi đong đưa mềm mại
Bên tai dư vị xót xa

Bộc bạch
Tác giả: Peter Hy Tấn

Ngọn đèn vàng hắt hiu nhạt nhẽo
Những tiếng cười thất thễu vô hồn
Dòng sông buồn im ắng tựa hoàng hôn
Bao ánh mắt đăm chiêu hờn bóng gió

Sau tất cả tiếng còi xe bỏ lỡ
Người chia phôi bên cánh cửa hạ về
Phố đêm nay đang thiếu tiếng đàn ve
Và lòng tôi lại càng nghe trống trải

Sang canh rồi tiếng lòng còn khắc khoải
Tâm khảm mình như muốn cháy bùng chăng?
Trời có say sao mưa cũng ngập ngừng
Đêm thắt lại giữa đợi trông vô tận.

Phố đêm
Tác giả: ĐTH Nhã Vy

Cả đô thành lặng chìm vào bóng đen
Con phố đêm ồn ào bao người lạ
Em ngờ nghệch theo bước anh vội vã
Anh dắt em đi giữa những phố đông
Những con phố nêm chật dòng người qua
Và hôm nay phố đêm em lẻ bước
Bước đơn lẻ một mình em đơn lẻ
Giữa dòng người xuôi ngược vẫn ngược xuôi

Phố đêm
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Phố phố đêm đêm…điện sáng lòa
Huyên huyên náo náo… cảnh phồn hoa
Xuôi xuôi ngược ngược…dòng xe cộ
Đón đón đưa đưa…khách rựơu trà
Nói nói cười cười …rôm rả quán
Tình tình tứ tứ…dạp dìu bar
Xanh xanh đỏ đỏ…đèn giăng mắc
Phố phố đêm đêm…điện sáng lòa

Phố đêm
Tác giả: Lưu Nhã Vy ĐTH

Phố Đêm
Phố đêm nay vắng sao vắng đến lạ
Góc quán nhỏ vàng vọng ánh đèn khuya
Ta lặng nghe khói thuốc phủ sương mù
Tách cà phê từng giọt, từng giọt đắng.

Phố đêm nay dường như thêm trầm lắng
Đợi chờ người trong men đắng đời ta
Thoảng mơ hồ tiếng vọng từ rất xa
Hay tiếng gió gọi lòng ta xao xác

Đêm nay phố cõi lòng ta cũng khác
Nhìn trăng bạc nổi trôi chốn hư không
Bóng một người ảo ảnh giữa thu phong
Dư hương xưa chợt bừng lên đau thắt.

Em – của một thời tình ơi khao khát
Của mê đắm cháy bỏng những hoang mê
Giờ, em đâu? Hẳn đã quên lời thề
Quên lối về và đêm trăng mộng ước.

Ta tìm em, tìm về hồn phố cổ
Lối em đi dấu cũ đã phôi phai
Chỉ phố đêm và kỷ niệm trôi dài
Cùng một kẻ lang thang không bến đỗ.

Thơ Hài Về Phố Đêm

Ngoài những bài thơ buồn thì Thohay.vn còn sưu tầm thêm các bài Thơ Hài Về Phố Đêm cho bạn đọc cùng giải trí.

Phố đêm
Tác giả: Chưa rõ

Ta ngồi giữa phố đêm lặng lẽ
Vầng trăng như chia sẻ nỗi niềm
Thạch sùng tắc lưỡi lim dim
Không gian như đã đắm chìm cùng ta.

Ánh trăng như muốn hỏi là
Một mình thì có cô đơn không người
Tôi cười tôi chỉ lắc đầu
Cũng không buồn mấy, hỏi nhiều làm chi

Đêm yên tĩnh
Tác giả: Chưa rõ

Đêm khuya lặng lẽ cô đơn
Trông xa chỉ thấy chập chờn cánh chim
Không gian yên tĩnh im lìm
Tự dưng con nhím thù lù đâu ra

Mời bạn xem thêm tập 🍃Thơ Buồn Ngắn 2 Câu Hay Nhất🍃Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Thơ Về Phố Thị Hay Đặc Sắc

Dành tặng cho bạn những bài Thơ Về Phố Thị Hay Đặc Sắc ngay sau đây.

Thành phố đêm tình yêu
Tác giả: Diệp Minh Tuyền

Thành phố đèn cao áp
Hàng me xanh đêm vàng
Sân khấu trời em hát
Tình yêu trôi mênh mang

Khán giả ngồi hân hoan
Ly cam sành ngọt lịm
Bài ca đêm màu nhiệm
Trải lòng cùng tim gan

Tình ai cùng chứa chan
Cho lòng tôi trúng đạn
Viên đạn tình ai bắn
Cho tim mình tử thương

Đêm là đêm uyên ương
Sao chẳng lời hò hẹn
Mà tình yêu cứ đến
Cho một đời vấn vương?

Về qua phố thị
Tác giả: Trần Đức Phổ

Anh về qua phố thị
Phố xá vừa lên đèn
Bản tình ca rầu rĩ
Hương cà phê thơm quen

Anh về qua phố thị
Nhớ những ngày lang thang
Đôi chân nào cuống quýt
Cơn mưa giông vội vàng!

Anh về qua phố thị
Bước trên con đường xưa
Tình thân mà phố lạ
Lòng chợt buồn vu vơ!

Anh về qua phố thị
Đếm bước trên đường đêm
Phố sao dài hun hút?
Lạnh! Vì đời thiếu em.

Phố thị hoa vàng
Tác giả: Anna Kachiusa

Ai lên phố thị hoa vàng
Hàng cây cúc dại hai bên vẫy chào
Nắng lên rọi đỉnh Hàm Rồng
Nắng vàng trải nhẹ dốc đường quanh co
Về với phố thị thân quen
Có Biển hồ nước, mắt ngọc nên thơ
Có về lên núi Chư đăng
Hoa Dã quỳ rợp lối về quen thuộc
Có cô em gái jarai má hồng
Cùng em múa xoang nhịp nhàng lưu luyến.
Phố núi cao, phố mờ sương
Phố núi thân thương nhiều điều để nhớ

Em về nơi thành phố
Tác giả: Đinh Kim Chung

Mai về phố thị phải không em?
Suối lệ vừa khô lại ướt nhèm
Lối cũ đi mòn vươn cỏ dại
Cho ngày ngắn lại giữa dài đêm

Em à! Xóm nhỏ dưới triền đê
Có mấy người đi lạc lối về
Dẫu mái tranh nghèo thay ngói đỏ
Nhưng đời vẫn vậy, vẫn đời quê

Em về phố thị lắm nhà cao
Chẳng có mồng tơi mọc mép rào
Chẳng có hoa vàng con bướm đậu
Nhưng nhiều ngõ nhỏ, lắm người rao…

Em này! Phố thị có buồn không?
Có nhớ mùi thơm dạ đốt đồng
Tuổi ấu thơ hằn lên ký ức
Sáo diều trỗi nhạc phía đồi thông

Em về phố thị lắm người qua
Nhớ giữ giùm anh chút thật thà
Áo lụa yếm đào xin cất kỹ
Mai này nếu mặc vẫn hào hoa

Ô kìa! Phố thị lắm đèn xanh
Những gánh hàng rong bước độc hành
Những đợt gió mùa qua rất vội
Em đừng chột dạ, đó là anh

Em về phố thị với người dưng
Sẽ gửi tặng em thiệp chúc mừng
Anh cũng một người dưng dửng khác
Tim lòng tấy đỏ mãi còn sưng…

Thơ Về Đường Phố Hà Nội Mộng Mơ

Chiêm ngưỡng một Hà Nội thật đẹp, thật nên thơ thông qua chùm Thơ Về Đường Phố Hà Nội Mộng Mơ sau đây.

Góc Hà Nội xưa
Tác giả: ĐTH Nhã Vy

Con phố nhỏ trong kinh thành rộng lớn
Rất nhẹ nhàng ẩn trốn ánh chiều tà
Tự giấu mình khe khẽ dưới hàng cây
Nhìn hoa nắng đùa vui giữa lòng đường

Vài ngôi nhà cánh cửa chẳng cài then
Đôi bàn ghế trên vỉa hè thong thả
Nét giản dị thanh nhã của Tràng An
Lòng buâng khuâng lữ khách về hoài niệm.

Con phố nhỏ thu mình tìm lặng lẽ
Mặc đô thành nhộn nhạo đầy ganh đua
Vẫn bình an mang sắc mầu xưa cũ
Góc Hà Nội của thế kỷ hai mươi.

Con phố nhỏ mang tên một thi nhân
Trần Tế Xương từ thế kỷ mười chín
Những vần thơ ông còn vương đầy phố
Ta nhặt vội vài dòng cho riêng mình

Con phố nhỏ ánh đèn lẫn ánh trăng
Qua tán lá đong đưa cơn gió thoảng
Ta bỗng thấy hồn phiêu diêu bay bổng
Cất tiếng hát cùng em quên ngày giờ…

Lang thang chiều Hà Nội
Tác giả: Mạc Phương

Hà Nội chiều nay trong tiết cuối đông
Cái nắng hanh làm đỏ hồng đôi má
Vết chân chim hằn sâu thêm vất vả
Xếp loằng ngoằng che cả nét tươi xinh.

Hà Nội với em chẳng chút thịnh tình
Những bước chân một mình nơi bệnh viện
Mặt mũi nhọ nhem chẳng màng thể diện
Chỉ buồn phiền đang mải miết chạy đua.

Hà Nội chiều nay méo ngọn gió lùa
Trên đường phố như cợt đùa nỗi khổ
Em lang thang gót buồn băng qua phố
Tự rặn mình…phải cố để mà vui.

Mùa thu Hà Nội trong tôi
Tác giả: Nguyệt Sương

Hà Nội ơi ta yêu lắm cái mùa thu Hà Nội
Góc phố xôn xao dòng người cuộn chảy
Nắng thu vàng ánh những gương mặt ấy
Một chút thân quen, một chút thấy xa vời.

Hà Nội ơi tháng mười về hoa sữa rơi rơi
Hương ngào ngạt len vào từng ngõ phố
Giờ xa Hà Nội bao năm rồi vẫn nhớ
Hoa sữa nồng nàn ấm đường phố Quang Trung.

Hà Nội ơi mùa thu đẹp vô cùng
Khi buổi sáng một mình lang thang dạo
Ghé đường Phan Đình Phùng mùa này xanh lá sấu
Bình minh lên xuyên vệt nắng ngang đường.

Hà Nội ơi biết mấy thân thương
Từ phố cổ bình yên đến góc cà phê ven đường xinh xắn
Từ những mùa hoa lãng mạn đến lối hẹn hò thơ mộng
Tất cả thổi bào lòng người dạ khúc hân hoan.

Hà Nội ơi sáng sớm tinh khôi mùi hương cốm làng Vòng
Thứ giản dị mà đậm đà tinh khiết
Được chắt chiu từ tình yêu người nghệ nhân đặc biệt
Đã tạo nên một thức cốm tuyệt vời.

Hà Nội ơi đẹp lắm tháng mười
Lớp khói sương Hồ Tây ướp nắng vàng bảng lảng
Chùa Trấn Quốc đưa hồn người vang vọng
Chốn bình yên thanh tịnh tọa thiền…

Hà Nội ơi ta nhớ không quên
Tất cả những mảnh ghép của những điều giản dị
Từ gó phố, hàng cây, ngôi nhà bao thế kỉ
Đã góp thành một mùa thu Hà Nội rất riêng!

Chiều Hà Nội
Tác giả: Lê Quang

Hà nội phố chiều lênh đênh
Thèm nghe tiếng bước chân mềm của em
Bên Hồ Tây gió như quen
Mùi hương tóc ướp cả đêm trăng buồn.

Vài con đường lá trôi suông
Nhặt lên một chiếc chợt thương mắt người
Vời trông tận cuối chân trời
Bóng chim tăm cá hút hơi thở dài.

Chiều nội phố nghiêng bờ vai
Phía em có đọng một vài sợi tơ
Nối tình vào giữa câu thơ
Năm ô cửa gió ngẫn ngơ một mình.

Một dòng kỉ niệm vô tình
Gieo lên vạt nắng linh đinh trở về
Ai còn ấp ủ câu thề
Để chiều Hà Nội đê mê giữa hồn.

Tham khảo thêm chùm🍃 Thơ Về Mùa Thu Hà Nội Hay Nhất 🍃Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Thơ Đi Dạo Phố Thú Vị

Gửi tặng độc giả những vần thơ về chủ đề đi dại đường phố thú vị sau đây, biết đâu tìm thấy được sự tương đồng trong cảm xúc và suy nghĩ thì sao nhỉ?

Chiều phố thị nhớ em
Tác giả: Trần Đức Phổ

Phố thị chiều nay rộn tiếng cười
Bao nàng yểu điệu tựa hoa tươi
Riêng ta lòng vẫn hoài u ám
Bởi nhớ xa xôi dáng một người

Anh bước đi ngang tiệm nước hoa
Mùi hương thơm ngát tưởng như là
Em đang ở cạnh bên anh vậy
Nỗi nhớ sao mà quá thiết tha !

Anh dạo qua quầy bán guốc xinh
Những đôi guốc lạ cũng thân tình
Mơ màng gót ngọc em đang bước
Nghe tiếng lòng khua giữa lặng thinh.

Rồi chợt dừng chân góc phố Đông
Áo dài khoe sắc đỏ, xanh, hồng…
Rộn ràng pháo nổ ai mừng cưới
Em ước duyên mình như thế không?

Phố thị chiều nay nhớ rất nhiều
Dạt dào, chất ngất cả trời yêu
Quê nhà xa lắc em nào biết
Có kẻ giang hồ phận hẩm hiu.

Dạo phố
Tác giả: Khánh Linh

Phố nhỏ em về dạo gót hoa
Đèn khêu rực rỡ đuổi sương sà
Mây cài tóc rối còn vương vấn
Gió quyện vai gầy cứ thiết tha
Dịu mát bờ môi hoà phiến ngọc
Nồng say ánh mắt trộn trăng ngà
Sao rơi xuống nước dường như cũng……
Toả sáng tâm hồn níu bước ta !

Dạo phố chiều nay
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Ngồi xe dạo mấy con đường
Ngắm nhìn cảnh vật lòng vương vấn lòng
Thuở nào sóng vỗ bập bồng
Ghe thuyền xuôi ngược theo dòng sông xa!

Bờ kia hai mảnh vườn hoa
Tím, vàng, đỏ, trắng… Đậm đà hương bay
Bên đây lố nhố hàng cây
Xòe tay khều giỡn áng mây giữa trời

Chỗ nầy rộn rã tiếng cười
Mấy đàn trẻ nhỏ đang vui nô đùa
Phía sau hai dãy trồng dừa
Rớt nhiều cụm mát dưới trưa nắng hừng

Đầu trong nhộn nhịp tưng bừng
Kẻ mua, người bán, kẻ dừng, người đi
Khúc ngoài ngang hủ tíu mì
Bốn ông sọt trắng say mê đá cầu…

Chiều nay tất cả ở đâu?
Hoà chung lam khói tan vào không gian
Hay chìm xuống tận tâm can
Cho niềm hoài cổ ngỡ ngàng ánh đưa…

Trên cao vần vũ sắp mưa
Đèn treo dọc phố cũng vừa gợi đêm
Đành thôi! Nỗi nhớ lặng yên
Quẹo qua ngả khác vòng lên về nhà

Trong tim còn đó ngân nga
Tiếng đàn réo rắt đậm đà luyến lưu
Hoàng hôn thong thả chu du
Mà sao như thể… Thấy thu trải đầy!…

Dạo phố
Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Trời đêm áo lụa ngỡ mây sà
Mỹ nữ yêu kiều lộng lẫy hoa
Thơ thẩn đường khuya buông gót ngọc
Nhàn du phố nhỏ dạo chân ngà
Hồn say cảnh lạ say ngây ngất
Mộng nhớ phương nào nhớ thiết tha
Quê cũ đi về ai một bóng
Xứ người cô quạnh chỉ riêng ta !

Dạo phố mùa xuân
Tác giả: Hà Huyền Chi

Dậu người hoa bắt giây leo
Vàng phai lá nhớ tay chiều ngùi thương
Hôm mai sầu rụng bên đường
Còn trên lưng gió chút hương hải tần
Dặm dài cho biết phù vân
Về đâu thì cũng cát lầm bèo trôi
Lội mòn vỉa phố quê người
Họa may tìm gặp cái tôi ngang tàng
Giao thừa lửa đốt buồng gan
Mỗi xuân lữ thứ có ngàn dao đâm

Thơ Rời Xa Thành Phố Đầy Tâm Trạng

Những ai sắp phải rời xa thành phố thân quen của mình thì chắc hẳn sẽ rất cần các bài Thơ Rời Xa Thành Phố Đầy Tâm Trạng sau để giải toả nỗi lòng đúng không nhỉ?

Thơ bỏ phố về quê
Tác giả: Từ Công Hải

Ta bỏ phố, tìm về nơi dân dã
Ta tìm về nơi ta đã lớn lên
Bên lũy tre, góc ruộng êm đềm
Bên giếng nước những đêm hè nóng bỏng

Ta bỏ trốn chốn thị thành sôi động
Chốn ồn ào, chen lấn ganh đua
Chẳng thiết gì chuyện cao thấp, hơn thua
Về chốn bình yên, mua nụ cười dân dã

Ta bỏ hết những đua chen nghiệt ngã
Về với quê hương nơi ta đã sinh thành
Ta trở về với những cánh đồng xanh
Vui vẻ sống yên lành cùng thôn xóm

Ta đã đi qua nửa đời bận rộn
Những nhục vinh, đau đớn đã từng
Đói khổ, giàu sang cũng đến một điểm dừng
Là khi chết cùng chôn ba thước đất

Dẫu quê nghèo nhưng tình người chân thật
Đạm bạc thôi nhưng chân chất yêu thương
Ta sẽ về bỏ lại những nhiễu nhương
Về với quê hương trong tình thương đầm ấm..

Đi anh, mình rời xa thành phố
Tác giả: Mưa

Đi anh, mình rời xa thành phố
Tìm về miền thôn dã
Dựng lên một mái nhà
Rồi từ đó cùng xây đắp tương lai

Cuộc đời rồi sẽ nhẹ nhàng như mỗi sớm mai
Dù có điều gian khó
Ví như anh chẳng quen việc ruộng vườn nắng gió
Hay em vụng về chưa biết cách sẻ chia

Thành phố bây giờ mệt nhoài cả những lúc về khuya
Em chán chường cảnh bụi xe và lòng người gian trá
Họ dẫm đạp nhau vì bạc tiền mọi giá
Thế thái nhân tình bỗng điên đảo thị phi

Đi anh, kiếp người đâu có gì?
Em nhỏ bé thế thôi nên yếu lòng quá đỗi
Mong một bình yên phải đâu là có lỗi
Nếu nghèo mà vui mình suy nghĩ chi nhiều?

Về quê
Tác giả: Kim Trung

Rời xa phố thị, tấp nập đông
Làng cũ về thăm, náo nức lòng
Mỏi mắt mẹ cha, ngày đêm đợi
Thương đứa em nghèo, sớm chiều mong.

Tuyển chọn vần ☀️Thơ Nhớ Nhà, Xa Nhà Hay☀️ Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Thơ Về Con Đường Vắng Buồn

Cùng điểm qua những vần thơ đầy tâm trạng trong chùm thơ về con đường phố vắng buồn sau:

Con đường vắng em
Tác giả: Đào Thái Phương

Bước trên đường cũ anh đi
Lối xưa còn đó người thì đã xa
Chuyện mình như mới hôm qua
Lòng sao trống vắng mình ta với đường
Em đi xa hỡi người thương
Màu hoa kỉ niệm còn vương nhạt nhòa
Tháng năm nào có phôi pha
Em về bên ấy cách xa hỡi người
Trên môi hãy giữ nụ cười
Con đường kia vẫn có người nhớ em

Phố vắng anh rồi
Tác giả: Chưa rõ

Đường phố vắng riêng mình em độc bước
Cơn gió đông rét buốt cả tâm hồn
Trời nhớ ai mà tím cả hoàng hôn
Em thương ai mà tím bầm tấc dạ?
Phố không anh đìu hiu, xơ xác quá
Mắt phố buồn tha thiết nỗi chờ mong
Phố vắng anh, phố hóa thành xa lạ
Lệ em rơi theo từng vết thương lòng
Gió thổi lạnh đôi vai gầy nhỏ bé
Không có anh, em biết nép vào ai?
Nhìn chiếc bóng vẫn đi về lặng lẽ
Phố trầm tư… vội ngăn tiếng thở dài
Phố vẫn thế, chỉ chúng mình đã khác
Em vẫn đau như buổi ấy mới vừa
Anh buông tay để mùa yêu đi lạc
Bỏ một mình em khóc dưới cơn mưa

Tình chàng ý thiếp
Tác giả: Phan Cát Linh

Con đường vắng cuối ngõ về heo hút
Không gian im cả vũ trụ dâng sầu
Đêm dần hết hay là hồn thiếp chết
Bóng với hình thao thức mãi đêm thâu

Chàng không đến để tay ngà rót rượu
Say cùng nhau chén cạn với chung đầy
Thiếp sẽ nói cùng trăng trên đỉnh núi
Tình cũng hồng như trăng sáng đêm nay

Chàng không đến thiếp gối đầu lên ngực
Để gió lùa không lạnh lắm heo may
Thiếp sẽ hát ngàn lời ca tình ái
Tay thiếp đây chàng hãy tựa đầu say

Đêm lạnh quá hay vì chàng không đến
Cuối con đường vằng vặc ánh trăng soi
Thiếp vẫn đợi, mắt mỏi mòn vẫn đợi
Đêm nay tàn … chờ đêm tới chàng ơi !

Chủ nhật
Tác giả: Phùng Quang Thuận

Chủ nhật này em trở về bên ấy
Tình đầy tay anh ở lại bên này
Con đường vắng hai hàng cây im lặng
Mình anh qua trong nỗi nhớ vơi đầy

Đêm chủ Nhật quán buồn hơn thứ bảy
Bài tình ca em thích vẫn còn đây
Góc tối nhỏ một mình anh tựa ghế
Mùi hương em còn đọng ở nơi này

Tiếng vĩ cầm réo rắt khóc thương vay
Người ca sĩ hát khúc sầu ở lại
Em đi rồi đêm dài thêm trống trải
Anh lại về tựa cửa ngắm mưa bay…

Thơ Về Kẻ Lang Thang Cô Đơn

Còn cảm giác nào tệ hơn cảm giác cô đơn? Cùng lắng nghe tâm trạng của những người cô độc trong chùm Thơ Về Kẻ Lang Thang Cô Đơn sau đây bạn nhé!

Đêm lạnh lẽo
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Đêm lạnh lẽo khói giăng mờ đỉnh núi
Chỉ còn đây mây xám giữa lưng trời
Tôi góp nhặt những tơ tình hoang dại
Gởi về em một nửa của lòng tôi

Rồi có lẽ lời thơ tràn mộng mị
Tim ngang tàn xé nát tiếng yêu đau
Đôi chân bước bờ môi nồng thi vị
Gởi về em một nửa vết hằn sâu

Ai tìm ai hạt nắng buổi ban đầu
Duyên tan vỡ vỡ tan tình vay trả
Bước qua nhau ánh mắt nhìn xa lạ
Ta thuộc về hoài niệm của đời xưa

Trăng trốn rồi và đêm sẽ là mưa
Tay áo cũ bạc màu hương tình khóc
Đôi chân bước ướt màn khuya nhằn nhọc
Đêm mặn nồng sáng rạng cõi hồn yêu

Hoang mạc tình
Tác giả: Độc Cô Cầu Tình

Lê lết trên sa mạc
Cằn cỗi cả áng tình
Khao khát giọt yêu nồng
Từ ái tình xă xăm.

Hoang mạc sao tàn ác
Làm chết khát con tim
Làm hoang vu tình ái
Và thêu cháy ân tình.

Kẻ lang thang cô độc
Dấu chân hằng trên cát
Một thân hình xơ xác
Lạc bước biết về đâu.

Lang thang phố đêm
Tác giả: Trăng Quê

Thành phố đêm, lấp loáng ánh đèn
Vòng tay êm trong từng ngõ nhỏ
Em lang thang đoạ đầy nỗi nhớ
Em đang đi …về phía không anh

Hồ Tây đêm đẹp đến nao lòng
Từng đôi từng đôi thì thầm rạo rực
Anh ngủ chưa, hay còn thao thức?
Có chút gì náo nức giữa màn đêm…

Càng xa anh càng nhớ nhiều thêm
Em loanh quanh vòng về Thuỷ Tạ
Cơn mưa chiều còn vương ghế đá
Chỗ mình ngồi chụm sát một đôi

Chẳng thể nào chịu nổi đơn côi
Dẫu dặn lòng mình đừng bấn bíu
Ánh mắt anh, nụ cười vướng víu
Theo em hoài mỗi nẻo đường khuya…

Mặc kệ em, mưa dẫu ướt ai kia
Anh ngồi đâu bên khung cửa nhỏ
Để bình yên nghe tim mình đập rõ
Có nhịp nào thảng thốt về em?

Son phấn dập dìu phố xá đêm đêm
Có tình yêu hay lọc lừa xảo trá
Rẽ ngang qua quán cà phê nhỏ
Ngồi một mình, ảo giác có anh…

Hà Nội đêm thanh vắng mát lành
Em hít hà sương đêm căng ngực
Thành phố đêm nay cùng ta thức
Ngu ngơ hoài ơi… kẻ lang thang!

Tôi
Tác giả: Lê Đức

Tôi là kẻ mộng mơ
Đi lang thang trời đất
Đi tìm ánh trăng mờ
Và tình yêu ngây ngất

Tôi là kẻ lang thang
Trong cuộc đời thơ lạc
Yêu hoa và ý nhạc
Yêu cả bầu trời hương

Và tôi thích yêu đương
Trong tôi một tình cảm
Cho lữ khách qua đường
Nhưng lòng không can đảm

Một tiếng yêu biến mất
Một con người đã đi
Tôi ở lại nghĩ gì
Mà tim đau_đau thật !

Trọn bộ những bài 💔Thơ Cô Đơn Một Mình Hay 💔Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Thơ Về Thành Phố Buồn

Cuối cùng là những dòng thơ mang nhiều cảm xúc lẫn lộn trong chùm Thơ Về Thành Phố Buồn.

Kỉ niệm thành phố buồn
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang

No-el về phố lạnh
Lang-bi-ang ngẩn ngơ
Gốc thông già đón nắng
Xuân Hương phủ sương mờ

Đà Lạt dòng du khách
Từ khắp nơi đổ về
Áo len và khăn ấm
Choàng thời tiết se se

Sữa đậu nành “Âm phủ”
Bốc khói trong thanh bình
Tiếng chuông nhà thờ lễ
Vọng núi đồi lung linh

Mười lăm năm về trước
Tôi là hạt sương rơi
Nuôi bao nhiêu mộng ước
Khi trao thân vào đời

Mùa xuân thì hoa nở
Đà Lạt phớt anh đào
Mùa hè dã quỳ thắm
Vàng rực vùng núi cao

Mùa thu ngô bắp nướng
Thơm lừng một góc đồi
Mùa đông hoành thánh gõ
Tiếng vang một góc trời

Ly cà phê nhấm nháp
Là ly cà phê kho
Giọt đắng lẫn giọt ngọt
Quên buồn lẫn âu lo

No-el giờ đã đến
Với Hòn Ngọc Viễn Đông
Mà sao lòng luôn nhớ
Kỉ niệm thành phố buồn

Thành phố buồn
Tác giả: Gia Long Hp

Em về Thành Phố Mộng Mơ*
Còn anh góc bể bơ vơ mỗi mịnh
Hồ Than Thở một mối tình
Đồi Thông Hai Mộ điêu linh ngày nào.
Em về Đà Lạt núi cao
Hái dâu , leo ngựa … lẽ nào quên nhau
Cam Ly nước mắt chảy mau
Lang Biang đó ngàn sau mãi buồn
thác Prenn lệ tựa dòng tuôn
Hồ Xuân Hương hỏi nước nguồn từ đâu !
Người lên với Xứ Hoa Đào
Phố Buồn* chiều xuống lỡ nào đã quên ?

Đêm thành phố chờ nhau!
Tác giả: Đỗ Ngọc

Thành phố buồn nơi có anh và em
Có ánh đèn duềnh lên nỗi nhớ
Người qua lại cầm tay dạo phố
Một góc lặng thinh … hồi ức cuộc tình mình

Thành phố buồn với một góc lặng thinh
Lá xô vào nhau tránh cơn rét lạnh
Em nép vào anh như con chim se sẻ
Cần mái nhà có tiếng gọi bình yên

Thành phố buồn của con đường không tên
Bước cứ bước …Sao tiếng chân lạc lỏng ?
Giữa thành thị ngập xe và nhà rộng
Anh còn nhớ có một con đường hai đứa gọi chung tên ?

Con đường ấy , nơi có anh và em
Có tháng ngày ấm êm
Có những đêm không đèn
Ta lấy lửa tim mình thắp sáng lối đi chung

Thành phố buồn đã không anh đi cùng
Chân em chạm đất ngỡ thinh không hờn dỗi
Trên tay em giọt nước mắt nóng hổi
Nụ cười em chấp cánh vụt bay

Em và đêm nhập nhoạng tập say
Rồi trở về như con ma nát rượu
Phố chuếnh choáng ngập tràn màu xám
Cột mảnh tim sầu
Dành một góc phố
Ta chờ nhau !

Thành Phố Buồn
Tác giả: Thiên Ân

Nhớ không Thành Phố hôm nào?
Êm đềm giây phút bên nhau mặn nồng
Đôi chân đã mỏi chờ mong
Thông già rụng cánh, má hồng xinh xinh
Quanh co khép nép bên mình
Đan tay nắng xuống gởi tình trên môi
Sương chiều ngập lá bồi hồi
Muôn làn khói tỏa nơi nơi vụng về
Cho ngày Chủ nhật đam mê
Giáo đường thấp thoáng lòng tê tái lòng
Tiếng kinh nhả ở trên không
Gần nhau ơn Chúa mênh mông sóng dồn
Chuỗi tình mấy thuở vàng son?
Phong ba nhoi nhói thiệt hơn buồn cười
Làm dâu thuở ấy nhà người
Ôi thương và tiếc một thời đuổi đeo!
Một bờ kỉ niệm trong veo
Bây giờ trong đục , mốc meo làng nhàng
Tơ vương đã đứt dặm ngàn
Về con đường cũ lỡ làng một phen
U buồn sỏi đá vắng em
Chuông chiều chầm chậm bức rèm tương tư
Núi đồi buông tiếng tạ từ
Người đi dáng nhỏ… tiểu thư ngày nào?

Thành phố buồn
Tác giả: Tùng Trần

Thành phố buồn đêm vắng bóng người qua
Lòng quạnh hiu xót xa thầm lê bước
Vẫn con đường của tháng ngày thuở trước
Cùng bao nhiêu mộng ước thật êm đềm

Nhưng bây giờ nghe rát buốt con tim
Khi mỏi mắt kiếm tìm sao chẳng thấy
Một bóng hình thân thương người con gái
Đã cùng nhau thề hẹn mãi không rời

Nỗi đau nào hơn én nhạn lìa đôi
Buồn nào hơn khi đường đời hai lối
Giá như người trao những lời gian dối
Hay phụ vọng thay đổi chữ chung tình

Thì bây giờ đâu câm nín lặng thinh
Lê bước chân một mình mi mắt đỏ
Đường còn đây kỉ niệm xưa còn đó
Nhưng đâu rồi người em nhỏ lòng tôi

Thành phố buồn bổng lác đác mưa rơi.

Chiều một mình trên phố
Tác giả: Thanh Hùng

Chiều một mình trên phố
Lá vàng dưới bàn chân
Nắng nhạt màu nghiêng ngả
Thu phong thổi lạnh dần

Chiều một mình trên phố
Vừa nhìn lại nơi đây
Loang vết màu cỏ úa
Loài rêu đã vương đầy

Chiều một mình trên phố
Nhìn vào quán nước quen
Cứ ngỡ người vừa đến
Bóng ai dạ dưới đèn

Chiều một mình trên phố
Tìm về dưới hàng me
Bất chợt lòng tiếc nuối
Tự dưng mắt cay xè

Chiều một mình trên phố
Niềm nhung nhớ sao vừa
Có một người lặng lẽ
Âm thầm bước trong mưa

Chiều một mình trên phố
Lá vàng vẫn nhẹ rơi
Cơn gió lùa lạnh lẽo
Mưa bay tận cuối trời.

Chia sẻ thêm đến bạn câu 🌵Thơ Buồn Tâm Trạng🌵 Bên Cạnh Thơ Về Đường Phố

Viết một bình luận