Thơ Về Miền Trung Hay ❤️️ 50+ Bài Thơ, Ca Dao Về Miền Trung ✅ Sưu Tầm Những Câu Nói, Kho STT, Ca Dao Tục Ngữ Đặc Sắc Và Hay Nhất.
NỘI DUNG CHÍNH
Những Bài Thơ Về Miền Trung Hay Nhất
Nội dung bài viết hôm nay, Thohay.vn xin tổng hợp và chia sẻ cho bạn đọc Những Bài Thơ Về Miền Trung Hay Nhất. Nào hãy cùng theo dõi đến cuối bài viết nhé!
Miền Trung
Tác giả: An Nhiên
Khoảng trời tôi da diết một miền Trung
Nghe mưa đổ quê nhà lòng thao thức
Đất lam lũ quặn mình bao cơ cực
Vẫn kiên cường kiêu hãnh trước bão giông
“Muối mặn gừng cay” rất mực thủy chung
Cây ngút ngát xanh núi Hồng sừng sững
Sông Lam vọng giọng hò khuya sâu lắng
Cho cuộc đời trong đục những buồn vui
Gió Lào thiêu không cháy nổi hồn quê
Câu ví giặm suốt đời đi chẳng hết
Vầng trăng tiễn đưa đầy vơi hao khuyết
Nên nỗi niềm đau đáu thế quê hương
Người quê mình “hết giận lại thương”
Mùa đông lạnh hướng dương vàng khắp nẻo
Đất nhân hậu sinh anh hùng, thi sĩ
Tuổi thơ nào cũng câu ví đưa nôi
Biết ơn vô cùng những giọt mồ hôi
Bao xương máu thấm mặn mòi vào đất
Cho khát vọng lên màu xanh bát ngát
Em ngọt ngào như khúc hát dân ca
Hà nội mùa này nắng mới hanh hao
Rồi em nhỉ, nắng sẽ vào trong ấy
Như thương nhớ tìm về nhau mãi mãi
Giữa thanh bình hạnh phúc lại đơm bông!
Miền Trung
Tác giả: Hoàng Trần Cương
Bao giờ em về thăm
Mảnh đất quê anh một thời ngún lửa
Miền Trung mỏng và sắc như cật nứa
Chuốt ruột mình thành dải lụa sông Lam
Miền Trung
Tấm lưng trần đen sạm
Những đốt sống Trường Sơn lởm chởm dăng màn
Thoáng bóng giặc núi bửa thành máng súng
Những đứa con văng như mảnh đạn
Thương mẹ một mình trời sinh đá mồ côi
Miền Trung
Đã bao đời núi với bể kề đôi
Ôi! Biển Đông – giọt nước mắt của muôn ngàn thế hệ
Nóng hổi như vừa lăn xuống
Theo những tảng đá cụt đầu của Trường Sơn uy nghiêm
Miền Trung
Câu ví dặm nằm nghiêng
Trên nắng và dưới cát
Đến câu hát cũng hai lần sàng lại
Sao lọt tai rồi vẫn day dứt quanh năm
Miền Trung
Bao giờ em về thăm
Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt
Lúa con gái mà gầy còm úa đỏ
Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ
Không ai gieo mọc trắng mặt người
Miền Trung
Eo đất này thắt đáy lưng ong
Cho tình người đọng mật
Em gắng về
Đừng để mẹ già mong.
Thương lắm miền Trung
Tác giả: Lăng Thủy
Miền Trung ơi hết nắng rồi mưa bão
Thương dân nghèo chênh chao quá đi thôi
Nước vây quanh sắp ngập mái nhà rồi
Đời lam lũ… ông trời ơi ác quá.
Đã qua rồi toàn sắn khoai rau má
Đất mẹ nghèo chỉ sỏi đá ai ơi
Giọt mồ hôi lưng áo mẹ đầy vơi
Nghĩ vậy thôi nước mắt rơi mặn chát.
Bao vất vả gửi lời ru câu hát
Thương miền trung thấy tan nát nghẹn ngào
Xứ nghệ ơi thân thương đến hanh hao
Xót xa quá… Cồn cào thương đến lạ .
Cái gió lào rát bỏng khô rơm rạ
Làn da nâu vì bươn bả mưu sinh
Người miền trung sống có nghĩa có tình
Rất mạnh mẽ với tinh thần hiếu học.
Cả nước ơi xẻ chia và bao bọc
Giúp miền trung qua khó nhọc thiên tai
Bởi quê hương sinh ra những thiên tài
Cùng đoàn kết một mai đời tốt đẹp.
Thương lắm miền Trung ơi
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Có ai hiểu miền Trung mưa nắng gió?
Lũ ngập tràn không có chổ dung thân
Trong chiến tranh lận đận biết bao lần
Rồi dông bão! ngàn cân đè cuộc sống.
Người quê tôi tấm lòng luôn sâu rộng
Mãi dạt dào tình nghĩa thấu lòng nhau
Suốt tháng năm với mảnh đất bạc màu
Ôm muôn thuở trước sau không đổi dạ.
Thương khúc ruột, quê hương là tất cả
Quyết chung lòng lăn xả giữ nước non
Dẫu bao năm chiến đấu giữa sống còn
Luôn trung dũng sắc son cùng tổ quốc.
Nay miền Trung đang oằn lưng gánh lụt
Ngập xóm làng chẳng còn chút níu thân
Nhìn quê hương…đau đớn đến bội phần
Ôi thương quá người dân…vùng đỉnh lũ.
Miền Quê Ấy
Tác giả: Ngô Anh Tuấn
Một chiều thăm quê, lòng em thổn thức nhớ
Ngày ấy tuổi thơ, bước chập chững vào đời
Vẫn đây quê nghèo, lung linh cồn cát trắng
Kỷ niệm oà về, chạm ký ức rưng rưng
Cái nắng Miền Trung oằn trên vai ngừoi mẹ
Con trẻ tưng bừng sắc áo mới vừa mua
Cỏ dại bên đường níu chân thời con gái
Quê nội thân thương ơi, nỗi nhớ bốn mùa!
Vãn còn đây, tiếng diều sáo ban trưa
Thấy thèm yêu vòng tay thời thơ bé
Làng quê nhỏ, ấm êm tình cha mẹ
Bữa cơm chiều, nấu vội, khét mùi rơm
Mai ngày dù có đi muôn phương
Con vẫn mang trong ngừoi miền quê ấy
Nơi con sông Lam hiền hoà xuôi chảy
Đất mẹ, quê cha, in dấu trong đời!
Miền Trung
Tác giả: Đuyên Hồng
Oằn lưng mình gánh bao trận bão.
Miền Trung
Đau thắt lưng một dải đất chập chùng lũ lụt
Nắng mùa hè cháy bỏng triền gió cát
Nơi mùa mưa nát đất sầy đường
Nơi hạt cơm cũng đượm cả gió sương
Những cô bé tóc vàng hoe sạm nắng
Những cậu con trai gẫy nhẵng nước da nâu
Khổ đau thấm sâu vào đất ấy từ lâu
Miền Trung gánh hai đầu châu thổ
Bắc Nam đôi vựa thóc quê nhà
Miền Trung uốn mình nên dáng Đất Mẹ thướt tha
Miền Trung
Mịt mù gió lào
Bập bùng nắng lửa
Miền Trung
Lũ trôi sông lở
Vàng võ da người
Trắng hạt muối biển khơi
Miền Trung
Sướng ít khổ nhiều
Miền Trung
Tan hoang trong mưa bão
Nước mắt người miền Trung
Cay như quả ớt chỉ thiên
Dành dụm từng đồng tiền
Mẹ hiền
Lưng còng vai sả
Quanh năm ra vào gốc rạ vườn cau
Những người cha
Tuổi tứ tuần bạc tóc từ lâu
Hằn trên khuôn mặt nhàu
Những nếp nhăn nhiều hơn sóng biển
Miền Trung
Cơn lụt vừa qua
Bão xa lại đến
Làng chài trắng khăn
Những người vợ ngày đêm mong thuyền chồng cập bến
Biển dịu êm như nồi cơm
Bỗng nổi cơn cuồng nộ
Xác người xấu số
Không mồ chôn thân…
Miền Trung
Những đứa con ra đi
Lầm lũi bước về phía trước
Những anh hùng đã làm nên sử sách
Những danh nhân rạng mãi ngàn năm…
Miền Trung
Một dải đất khô cằn
Cả đất nước nghiêng lòng về nơi đó
Cùng tìm hiểu những câu thơ ý nghĩa 🍀Thơ Về Huế🍀 Tuyển Tập Các Bài Thơ Hay Nhất
Thơ Về Cảnh Đẹp Miền Trung Nổi Bật
Chia sẻ bạn đọc chùm Thơ Về Cảnh Đẹp Miền Trung Nổi Bật.
Đi dọc miền Trung
Tác giả: Phạm Đình Ân
Đi dọc miền Trung
mới thấy dải đất này không thể nào hẹp hơn
được nữa
Tưởng có thể một tay vục vào biển cả
bàn tay kia vươn tới dãy Trường Sơn
Bên này đường số Một là cát trắng miên man
(Càng đi càng hoà mình vào cát
Cái màu trắng cứ hừng lên nhức mắt
Đất hiếm hoi mà cát lắm quá chừng)
Bên kia đường số Một là cánh đồng
Cây lúa liu chịu, vàng lụ
Đất mặn, đất chua, đất cằn, đất cỗi
Tôi đi mà nghe lòng nao nao
thương dải đất miền Trung mảnh mai, gầy guộc
Nắng lửa luồn quanh mình ràn rạt
hầm hập gió tây
Vì dải đất hẹp nhường này
mà nắng gió xối vào chật quá.
Tôi khát bóng cây xanh, vị mát ngọt những mùa
hoa quả
Mặt ran ran và cổ khe khe
Tôi ghé vào một nhà bên đường
nương mình trong bóng Mạ
Mạ giúi vào tay tôi mấy quả dưa
rồi bảo: vô Ngư Thuỷ thì quành ra biển
Tôi rưng rưng đi tiếp quãng đường
Dưa thấm mát tình yêu thương của Mạ.
Ở đâu có những vườn cây trĩu quả
bóng rờn xanh, ánh ỏi tiếng chim
quả chuối tiêu múp míp
thì ở đây, trên là nắng lửa, gió tây
dưới là mênh mông cồn cát
quả chuối tiêu quăn quắt.
Mạ trồng dưa trên cát bỏng sau nhà
Nước quả dưa này vắt ra từ hạt cát
vắt kiệt từ gió lửa, nắng chang chang
Nước quả dưa này là mồ hôi mẹ chắt.
Tôi mang theo tình thương của mạ và
cồn cào nghĩ ngợi
Đất nước thắt lưng buộc bụng ở miền Trung
như người mẹ thương con
suốt một đời nắng sương hậm hụi
ủ nóng tình thương bền bỉ, âm thầm
ăn sơ sài, cơm khoai cơm sắn
dành nhiều gạo ngon nuôi những binh đoàn
(Đã đành cái ăn khan thật
Nhưng với chiến trường thì đây dư dật
không chỉ gạo thơm mà còn cá ngon, quả ngọt,
rau tươi…)
Tôi càng nghĩ càng thương nhân dân của tôi
chẳng đêm nào trọn giấc
lo việc làm ăn, dựng xây, giết giặc…
cắn nửa củ khoai ba bận ra hầm
cấy cày trong mưa bom.
Tôi thương những tấm lưng cháy nắng
những bả vai tấy sần vì vác đạn.
Đất nước đau thắt ruột ở miền Trung
Da thịt nơi nào cũng có mảnh bom găm
Đất càng chật, bom càng dày nhung nhúc.
Dải đất hẹp khô gầy mà lại gặp bồi chỗ thiếu hụt
trong tôi
Đất nghèo khó cho nên giàu ý nghĩa
Tôi đi qua, khát khao điều rộng cao, mới mẻ
bồn chồn thương đất nước của tôi.
Tình thương sâu không biết nói sao cùng
Chỉ một miếng dưa ăn của miền Trung
đủ ràng buộc cả đời tôi mắc nợ.
Miền Trung
Tác giả: Hà Văn Thuỳ
Những con tàu vội đi
Về hai đầu mong đợi
Vút qua rồi để lại
Một miền Trung thật dài
Ôi miền Trung điệp trùng
Núi đồi cùng sông suối
Bạc phơ ngàn lau dại
Suốt miền Trung cằn khô.
Cát trắng viền biển xanh
Mặt trời lên nắng toả
Cảnh đẹp cho khách đường
Ngắm nhìn qua khe cửa
Biết bao người lại qua
Khen sóng trào thác đổ
Chân tình nhất những ai
Đến xây nhà dựng phố.
Chiều Bên Huế
Tác giả: Dũng Lê Ngọc
Huế của miền Trung đẹp những lầu
Ta cùng dạo giữa chốn hồng lâu
Vòng khu Bạch Mã hồn in dấu
Ngẫm sắc Thiền Lâm dạ đổi mầu
Khải Định thơ lồng êm giấc ngẫu
Kinh Thành nhạc thoảng ấm trời ngâu
Tìm trang nhật kí ngồi lưu mẩu
Rực rỡ hoàng hôn trước buổi chầu.
Về Đà Nẵng quê anh!!!
Tác giả: Hạnh Nguyễn
Em muốn về thăm Đà Nẵng quê anh
Dãy núi cao Ngũ Hành Sơn xanh thẫm
Vươn mình ra ôm bờ biển đẹp lắm
Bãi Non Nước nằm khép nép dịu dàng
Bước chân em từng bậc lên non ngàn
Bà Nà Hill mơ màng làn sương phủ
Đắm mình trong cõi tiên ngàn hoa nở
Suối Thần Tài bỡ ngỡ đẹp như mơ.
Quê anh đó đẹp tựa một vần thơ
Cầu Hàm Rồng bên bờ Hàn mãi chảy
Cầu tình yêu dang vòng tay bỏng cháy
Đón em về nơi ấy đầy yêu thương.
Cù Lao Chàm rặng dừa tia nắng vương
Ngàn hòn đảo hoang sơ trong tầm mắt
Gió Mỹ Khê thì thào ru lời hát
Yêu quê anh bát ngát bốn mùa xanh.
Hãy đón em một lần thăm quê anh
Đà Nẵng ơi! Bức tranh đẹp như mộng!
Một thoáng Quảng Nam
Tác giả: Nguyễn Nhật
Lòng háo hức về thăm Phố Cổ
Hội An mùa Lễ Hội Hoa đăng
Xuồng qua Cửa Đại dùng dằng
Sương chiều lơ đãng giăng giăng lối gầy
Hương sắc nhạt phôi phai Trà Quế
Thánh Địa buồn hoang phế Mỹ Sơn
Lửng lơ dòng nước Thu Bồn
Đưa tình dang dở vùi chôn kiếp này
Đêm khắc khoải Tam Kỳ bán dạ
Tối mơ màng Bích Hoạ Tam Thanh
Tình qua năm tháng chòng chành
Bây giờ bạc mái đầu xanh giật mình
Tô Mỳ Quảng đượm tình ai đó
Vị ngọt bùi thêm nhớ Quảng Nam
Nhớ đêm trăng sáng Tháp Chàm
Nhớ người em gái Múa Chăm dịu dàng.
Tuyển Tập Thơ Tả Về Miền Trung Đặc Sắc
Nhất định đừng bỏ qua Tuyển Tập Thơ Tả Về Miền Trung Đặc Sắc.
Nắng gió miền Trung
Tác giả: Văn Hải
Sát biển bão gió triền miên
Miền Trung yêu dấu vẫn kiên với đời
Nghệ An du lịch nơi nơi
Ấy là quê Bác đầy vơi nghĩa tình
Vùng đất lịch sử ngàn chinh
Vang danh sử sách còn bình thơ ca
Hà Tĩnh những núi mờ xa
Nguyễn Du cụ ấy sinh ra nơi này
Đèo Ngang thắng cảnh đắm say
Để ai qua cũng nhớ ngày nghĩ đêm
Quảng Bình mưa bão như chêm
Đây miên cát trắng lại thêm biển vàng
Cụ Giáp quê ở đây làng
Xông pha trận mạc sử vàng lưu danh
Quảng Trị Bạch Mã núi xanh
Nơi miền bom đạn vang danh một thời
Huế có sông Hương xanh ngời
Câu hò điệu ví bên trời thiết tha
Đà Nẵng sạch đẹp chan hòa
Là nơi đáng sống, lắm quà thiên nhiên
Quảng Nam nơi lắm điền viên
Bao nhiêu đồi núi triền miên Hồng Đào
Quảng Ngãi Dung Quất mời chào
Là khu công nghiệp tạo nhiều nhập thu
Bình Định miền đất thiên thu
Cổ truyển dân tộc võ vu với đời
Phú Yên miền đất thiên thời
Vang danh sử sách muôn đời vẫn ghi
Khởi nghĩa Yên Thế vẫn thì
Ngàn năm vang vọng còn đi với đời
Khánh Hòa có biển tuyệt vời
Nha Trang du lịch như đời lên tiên
Ninh Thuận nho trải khắp miền
Muối trắng ven biển cấp tiền cho dân
Bình Thuận Thanh Long rất cần
Dùng cho xuất khẩu một phần để ăn
Đôi dòng chưa hết ý văn
Sơ qua thêm hiểu nhọc nhằn miền Trung
Ngao du khúc ruột miền Trung
Tác giả: Kẻ Bán Linh Hồn
Yêu lắm khúc ruột miền trung
Bao phen lũ lụt ung dung nổi chìm
Xuôi về Thanh Hóa ta tìm
Sầm sơn ,sông mã im lìm yên vui
Ghé rồi cũng phải rút lui
Nghệ An đứng đợi tiệc vui đón chào
Sông Lam nước chảy ào ào
Làng sen quê Bác ai nào lòng quên
Kia rối Hà Tĩnh kề bên
Viếng mộ Nguyễn Du vòng lên Trần Phú
Nghe rừng xôn xao chuyện cũ
Ngã ba đồng lộc giặc lũ năm xưa
Quảng Bình cũng trải nắng mưa
Bây giờ đổi mới khác xưa hơn nhiều
Thiên nhiên cũng rất mĩ miều
Phong Nha, Đồng Hới đáng yêu không nào
Thôi ta tiếp tục đi vào
Quảng Trị cát trắng gió lào đợi ta
Hiên ngang thành phố Đông Hà
Hiền Lương, Bến Hải tà tà ngắm chơi
Huế rồi ta tạm nghỉ ngơi
Đền chùa lăng tẩm một thời vua quan
Sông Hương, Núi Ngự hân hoan
Tràng Tiền ngửa mặt than van răng buồn
Ghé vào Đà Nẵng thăm luôn
Thành phố rực rỡ với muôn sắc màu
Sáu quận, hai huyện đua nhau
Làm ăn kinh tế chóng giàu khen thay
Quảng Nam cũng đã vẫy tay
Hội An thật đẹp lung lay lòng người
Sông Thu Bồn mãi tươi cười
Tam Kỳ thành phố bao người ngợi ca
Cạnh bên Quảng Ngãi hiền hòa
Ngư dân đánh bắt bao la biển trời
Xe đạp xe độp trời ơi
Cũng vì vui vẻ người đời ghẹo nhau
Bình Định rồi bước thật mau
Làm vài ly rượu men bàu đá coi
Tây Sơn võ thuật hẳn hoi
Quy Nhơn lãng mạn đứng coi quên về
Mỏi chân thôi bước lê thê
Phú Yên yêu mến mải mê núi đồi
Tuy Hòa cũng đẹp lắm thôi
Lòng nghe xao xuyến, hỡi ôi ! Xin chào
Khánh Hòa đã đến rồi sao
Nha Trang phố biển ôi chao dịu dàng
Việc chi phải vội phải vàng
Mực tươi hải sản nhẹ nhàng nhậu chơi
Ninh Thuận nắng ghắt đỏ trời
Cây nho vẫn sống đời đời tốt tươi
Phan Rang chào đón mọi người
Tháp Chàm cổ kính bao người đắm say
Bình Thuận cũng phải đến ngay
Bao nhiêu cảnh đẹp thế này bỏ sao
Phan Thiết xin gửi lời chào
Sóng biển vẫn cứ ồn ào trong tim.
Miền Trung Eo
Tác giả: Hàn Giang
Miền Trung ơi, khúc ruột
Bò cày chết cóng, vã mồ hôi
Heo mọi trôi mất rồi
Miền Trung ơi, Miền eo
Mái ngói bùn nhùn, mùi hôi hám
Căn bếp cũ tồi tàn
Con đường làng ảm đạm
Tiếng kẻn khua, thúc dục liên hồi
Nước bạt lạnh hồn tôi
Chệch ray tàu khựng lại
Cơn lũ dữ báo hại dân làng
Hương khói vùi xe tang
Ngày nhọc, đêm hoạn nạn
Lệ ngấn trần ai, lòng chứa chan
Bão ơi, đừng vội vàn
Dập dồn, cha khốn khổ
Lấm lem, lạnh buốt chó vô cư
Mẹ cõng con rã rời
Da vàng, đen, khô rám
Chân đất đạp lên bàn chông gai
Tâm bão biển đông kìa
Mỗi ngày lo áo ấm
Phơi sương gió nấu gạo thành cơm
Giấc mơ ít êm đềm
Thất thểu mỗi màn đêm
Thông reo réo rắc, tàn canh khốc
Mùa u ám, năm não nề
Có còn nữa giấc mơ
Ám ảnh cá gỗ, cá thép vật vờ
Xé nát trang tuổi thơ
Tình Miền Trung
Tác giả: Hồng Dương
Đây khúc ruột miền trung mưa nắng
Mồ hôi người mặn đắng bờ môi
Dòng đời khắc nghiệt không thôi
Bão giông lũ lụt cuốn trôi cửa nhà…
Miền đất hẹp ngàn xưa vẫn thế
Cây cỗi cằn cắm rễ thật sâu
Lệ người cạn hố mắt sâu
Vai bong vỡ nát dãi dầu khói sương
Hạ khô khốc tai ương gió chướng
Sỏi đá tan cát vượt mặt người
Thẩm sâu trong những nụ cười
Nỗi niềm chất chứa một trời thương đau
Mùa mưa lũ trắng đầu ngọn lúa
Nét mặt buồn mắt ứa lệ cay
Cả đời bươn trải lắt lay
Hồn người vẫn cứ thấm đầy mùa xuân
Đây biển mặn ngại ngần cá chết
Kia rừng khô đất hết phù sa
Đời ông cho đến đời cha
Chiến tranh giặc giã quan hà ba sinh
Tay vuốt mặt giữa sình bùn lũ
Cực khôn cùng chẳng đủ mưu cầu
Đắm chìm ngụp lặn nước sâu
Khổ bầy tôm cá bạc màu trời mây
Trăng hắt bóng vai gầy của Mẹ
Bạc đầu Cha sương bẻ tóc tơ
Dòng đời chảy đến mịt mờ
Để cho trời đất bến bờ mênh mông
Miền đất ấy mãi trông màu sáng
Để hương ru những rặng tre xanh
Nhà lam tỏa khói mỏng manh
Hạn qua lũ hết ngọt lành đầy vơi…
Cầu nhân quả giữa trời đất rộng
Khấn dòng tình rung động cơ duyên
Mong trời trinh trắng tinh nguyên
Miền trung vẫn giữ vị tình nước non…
Miền Trung Ơi !
Tác giả: Tú
Mênh mông, nước trắng ruộng đồng
Phố xênh xang bỗng thành sông mất rồi
Miền Trung ơi !
Miền Trung ơi !
Phương Nam xót ruột đứng_ngồi xốn xang.
Bão giông như thuở hồng hoang
Tràn về phá nát cả làng quê xa
Ầm ì, con sóng cuốn qua
Chao vao cả mái tường nhà đổ xiêu.
Đồng xanh xơ xác tiêu điều
Lúa vàng rơi giữa muôn chiều sóng xô
Trường làng vắng tiếng ngây ngô
Mắt căng trắng mắt, em thơ lạc vần.
Đêm dường như cũng bâng khuâng
Ngày lên mây xám đan dâng lưng trời
Hớt hơ in dấu mặt người
Nước cuồn cuộn nước nhấn đời lêu bêu.
Dập dềnh con sóng bạc phêu
Cho em thơ khổ giữa chiều bão giông
Đôi dòng Tiền_Hậu, Cửu Long
Gửi miền Trung cả tấc lòng ngỗn ngang.
Miền Trung ơi ! Nhớ mênh mang
Mong câu hò Lý rộn ràng như xưa.
Có thể bạn sẽ quan tâm 🌼Thơ Về Bình Định🌼 những bài hay nhất
Các Bài Thơ Về Mảnh Đất Miền Trung Ngắn
Đón đọc thêm Các Bài Thơ Về Mảnh Đất Miền Trung Ngắn.
Chất Miền Trung
Tác giả: Hồng Dương
Dải đất miền trung thật khổ ghê
Nắng mưa dầm dãi ải sơn khê
Mùa khô nứt nẻ cánh đồng cháy
Mưa ngập trời mây đến não nề
Vượn khóc chim kêu đến ủ ê
Cát buồn trắng xóa cõi đi về
Lòng người sôi động bên dòng khát
Sỏi đá nở hoa cũng gớm ghê
Ai đã đi ngang triền đất hẹp
Nghe hương gió thoảng vọng hồn mê
Thẳm sâu dưới cát là màu máu
Của tuổi thanh xuân mãi chẳng về
Đất nước hai đầu vẹn tiếng thề
Trung kiên nghĩa kiệt tựa bờ đê
Có ai nếm đủ vị mằn mặn
Men mật chắt từ gọt lệ khê…
Đêm gác miền Trung
Tác giả: Vũ Đình Văn
Trời Hà Trung vào đêm chông chênh
Trăng liềm bay lên trên đồi thông
Ngàn con thia lia lênh kênh
Hai ba vì sao rơi vào đồng
Người lính gác sao mà thấy nhớ
Con đường men ao, đôi lối nhỏ
Trăng quê hương thường giữa đỉnh đầu
Cây xoan hai nhà đan chéo nhau
Ra cái đêm miền Trung đêm nhớ thế
Tù và miền Trung gió lùa con ốc bể
Trời miền trung là thửa ruộng liền bờ
Sao miền Trung như mọi người lính trẻ
Ta hiểu khi nào ta ấm yên
Là có Mẹ
Và lúc đời ấm yên
Là những đêm ta đi rất nhẹ
(Còn cái đêm thật khẽ, thật khẽ
Ngủ đi, người yêu. Giấc ngủ đêm hè
Dù nẻo đường rắc lá mấy mùa me
Đi đánh Mỹ có ngại gì lâu, chóng)
Lần đầu tiên trong đêm thấy sóng
Nóng bỏng lòng anh một ngọn sóng dài
Khi mà hồn sóng vỗ chẳng nguôi ngoai
Miền Trung ơi, hãy bình yên ngủ nhé
Một chiều nắng xế miền Trung
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
hai cánh tay tự kéo dài ra với lấy bầu trời sắp đuối
có chạm được không một sợi gió?
một chòm mây phù hư
đang rã thành những hàm răng trắng bệch
buổi chiều lạnh toát mồ hôi
đoàn người câm lặng bước đi
những đôi mắt đói đã cạn cằn nước mắt
họ bới tìm từng ngụm hơi thở nhọc nhằn trên bước đi khánh kiệt
đồng trơ cỏ héo
ngày trơ môi héo
tiếng nấc cuối cùng của đứa trẻ hai tháng tuổi vừa chạm giọt sữa héo…
Miền Trung
Tác giả: Nguyễn Minh Quang
Miền Trung khúc ruột Miền Trung!
Nơi đau thương nhiều mất mát
Cũng là nơi nghèo nhất nước
Dòng Thạch Hãn bao người ở lại
Để cầu Hiền Lương đôi bờ vẫy gọi
Những ngả ba Đồng Lộc, cổ thành Quảng Trị
Và còn nữa… đã trở thành lịch sử!
Miền Trung đó, đi lên rất chậm
Như những nông dân trên cánh đồng vô tận
Mảnh đất khô cằn, sống trên đòn gánh
Nhiều khu kinh tế còn trên giấy trắng
Cố gắng gọi mời rồi đợi ngày mai…
Festival biển Nha Trang tương lai
Chiếc cầu Thị Nại
Biển Qui Nhơn rạt rào sóng vỗ
Và Khoảng trời Dung Quất
Tất cả chỉ mới bắt đầu
Miền Trung!
Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Thân Yêu
Cập nhật cho bạn đọc Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Thân Yêu.
Thư gửi miền Trung
Tác giả: Diệp Ly
Em đã nghe lời miền Trung nức nở
Cảnh tang thương rạn vỡ cả con tim
Đời lầm than oằn nặng mấy nỗi niềm
Từng số phận nổi chìm theo con nước.
Cảnh tai ương ai nào đâu biết trước
Bao ước mơ giờ nước cuốn trôi xa
Giữa đêm đông không tìm thấy mái nhà
Cơn đói lạnh xót xa lòng nhân thế.
Kiếp phù sinh bao thăng trầm dâu bể
Nghẹn tủi hờn nuốt lệ tiễn người đi
Mắt trẻ thơ còn khờ dại thơ ngây
Nhìn dòng nước đâu hay đời đen tối
Lũ cuốn theo bao mảnh đời chìm nổi
Đường tương lai muôn lối mịt mù xa
Gửi miền Trung bao thương cảm thiết tha
Từng dòng chữ nhạt nhòa đêm đẫm lệ.
Thương về miền Trung
Tác giả: Xuân Thủy
Miền Trung lũ lụt gập chương
Lại thêm áp thấp bão thường vào đây
Thiên nhiên thảm hoạ luôn gây
Nỗi đau mất mát nơi này Miền Trung
Đồng ruộng cây cối ngập ung
Trại gà, trại lợn chết chung cả đàn
Người Dân nhà cửa nát tan
Gieo bao thương tích hai hàng lệ rơi
Nước Nam người Việt mọi nơi
Đau lòng chia sẻ cầu trời hết mưa
Bão tan trở lại đò đưa
Bến sông, núi lở sớm trưa thông đường
Vệ sinh sạch sẽ môi trường
Đất trời hoà hợp, âm dương ngủ hành
Đồng ruộng trở lại tươi xanh
Miền Trung khúc ruột trong lành như xưa.
Miền Trung
Tác giả: Lê Đức
Tôi thương lắm nơi miền Trung đất mẹ
Tiếng thân yêu nơi ruộng lúa quê cha…
Tôi đau lòng khi thấy cảnh mất nhà
Mùa nước ngập biết bao giờ mới rút
Những cơn bão bao năm làm ngập lụt
Những cánh đồng đã mấy cảnh xác xơ
Trong đêm về có bóng dáng mẹ chờ
Hỏi hàng xóm người thân mình mất tích
Tôi thương lắm buổi chiều về cô tịch
Bỗng từ đâu cơn lốc xoáy cuồng phong
Cuốn văng đi gió cát bão trong lòng
Làng cửa biển tiêu điều sau bão dữ
Tôi thương lắm cảnh đồ ăn tích trữ
Cho dân nghèo cho mẹ với cho cha
Tôi đau lòng khi thấy một mái nhà
Bị bão cuốn văng xa hàng cây số
Tôi thương lắm miền Trung miền đất khổ
Nhưng tinh thần không quyết phải chịu lui
Người miền Trung gian khó chẳng sợ lùi
Miền đất khổ nhưng lòng người không khổ.
Đêm miền Trung
Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo
Biển vẫn sóng rì rầm như thế
Sông Lam, sông Gianh vẫn âm thầm ra bể
Đêm uy nghi tên lửa thức canh
Tôi nhận ra sức chảy con đường.
Những con đường chảy xiết!
Xe đạn đi không bao giờ hết
Qua con phà lại gặp con phà
Tiếng ca nô cào trên mặt nước
Nhịp lao cầu vọng nặng tiếng dô ta.
Đoàn tăng đi như một đợt sóng gầm
Tay lái trẻ cũng trở thành ít nói
Khói pháo sáng cuộn những hình dấu hỏi
Cây bên đường nghiêng bóng rất trầm tư
Ngọn gió sinh ra bên phải chặng đường đi
Gió chảy xiết theo đoàn quân ra trận
Tiếng rầm rập bước chân, lanh canh súng đạn
Giọng nói trăm quê hẹn một đường vào
Bước lẹ dài là đoàn gái xe thồ
(Chân quen đất, cỡ dày nào cũng chật)
Chuyến ba tạ chưa phải là “kỉ lục”
Đường dốc nhiều, vai núi nhấp nhô…
Đoàn dân công kĩu kịt những đôi bồ
Nghe đồng vọng bước chân xưa chiến dịch
Biết mặt trận vùng rừng đang gọi mình phía trước
Thả câu hò cho dốc bớt chênh vênh.
Xé rách không gian là tiếng bom rền
Những loạt B.52 đui mù, quờ quạng.
Tên lửa ta lên đầy trời ánh sáng
Máy bay thù bầm cháy góc trời xa…
Đêm miền trung bao la
Biển vẫn sóng rì rầm như thế
Sông Lam, sông Gianh vẫn âm thầm ra bể
Riêng con đường thao thức triệu tấm lòng.
Nếu lịch sử là dòng sông
Đang chảy dọc trong lòng Tổ quốc
Đêm miền Trung là quãng sóng dồn xiết nhất
Cho bình minh, nước tràn đến vô cùng.
Ôi miền Trung! Miền Trung!
Đêm mãnh liệt tình yêu cuộc sống,
Đêm chắc nịch lòng tin chiến thắng
Đêm lầm lì thác lửa đang dâng…
Mời bạn đọc tham khảo thêm về 💚 Thơ Về Đà Nẵng 💚 đầy đủ nhất
Thơ Lục Bát Về Miền Trung Ý Nghĩa
Bỏ túi thêm chùm Thơ Lục Bát Về Miền Trung Ý Nghĩa.
Mời anh về Miền Trung
Tác giả: Hoàng My Na
Miền Trung yêu dấu ta ơi
Từ trong gian khó càng ngời sáng hơn
Nắng mưa dẫu có thất thường
Nâng niu đòn gánh hai đầu thương nhau
Trọn tình trọn nghĩa trước sau
Bỉm Sơn Thanh Hoá đường tàu đẹp xinh
Quê hương phong cảnh hữu tình
Phong Nha đệ nhất Quảng Bình xứng danh
Hiền Lương Quảng Trị trong lành
Biết bao chiến sĩ tử sanh chốn này
Nghệ An Hà Tĩnh chung tay
Ngã Ba Đồng Lộc đường cày đảm đang
Chùa Liễu Hạnh đến Đèo Ngang
Sông Hương Núi Ngự mênh mang Tràng Tiền
Đà Nẵng thành phố bình yên
Bà Nà Non Nước cảnh tiên tuyệt vời
Hội An phố cổ dạo chơi
Đèn lồng giăng mắc rợp trời vui sao
Lý Sơn Quảng Ngãi sóng trào
Hải âu tung cánh lượn chao sớm chiều
Vào Bình Định lại thêm yêu
Kỳ quan Eo Gió mĩ miều anh ơi
Phú Yên núi Nhạn lưng trời
Hoa vàng trên cỏ xanh tươi trải dài
Ra Mũi Điện buổi sớm mai
Ngắm mặt trời mọc đan cài tình chung
Biển Nha Trang đẹp lạ lùng
Tàu thuyền tấp nập giữa trùng khơi xa
Tháp Chàm, Ninh Thuận, Chăm Pa
Khơ Me, Kinh tộc đều là anh em
Mời nhau ly rượu làm quen
Quê hương em đó phèn chua gót hài
Anh ơi đừng vội bai bai
Vẫn còn Phan Thiết trải dài cát hoang
Có cô em gái mơ màng
Làm thơ ca hát đợi chàng về thăm.
Da diết miền Trung
Tác giả: Thụy Giang
Ta về dẻo đất yêu thương
Eo tròn thắt ruột vấn vương hai đầu
Nhớ làng Sen hát bí bầu
Ầu ơ con sóng tím màu sông Lam
Dệt thương níu gọi Nam Đàn
Bóng Cha yêu kính vô vàn Nước Non
Nguyễn Du xót nhớ hồng von
Kiều Kim cay đắng mỏi mòn tìm nhau
Quảng Bình Nhật Lệ bạc đầu
Vũng Chùa Đảo Yến đỏ mầu Tướng nghiêm
Mẹ Suốt đầu ngẩng trung kiên
Chang chang nắng gió thảo hiền mẹ Tơm
Quảng Trị tám mốt ngày đêm
Để thương để nhớ bạn hiền … Ngẩn ngơ
Huế thương tím sẫm đợi chờ
Áo dài dáng thả sương mơ Trường Tiền
Nam ai Thiên Mụ nối miền
Bán Trăng Mặc Tử dạ xiên khóc đời
Đà Thành Đất Quảng mẹ tôi
Cơm phần chín đứa nghẹn lời nhớ thương *
Dạt dào khúc giữa đèo nương
Hải Vân Thiên Mụ kiên cường gió reo
Gói bao thương xót phận nghèo
Phong trào nổi dậy đuổi theo sao vàng
Xây lên hạnh phúc thênh thang
Dân giầu nước mạnh sánh hàng năm châu.
Chỉ một chút tình
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Ai ơi! thương lấy quê mình
Miền Trung lận đận điêu linh đói nghèo
Suốt đời tai họa bám theo
Nước cuồn cuộn chảy bọt bèo đầy sông.
Nước tuôn đổ xuống ruộng đồng
Băng qua quốc lộ ngập không chổ chừa
Phủ đầu bằng những trận mưa
Làm cho thủy điện nước thừa dâng cao.
Thủy điện xả lũ ào ào
Có hay nước đã cuốn bao nhiêu nhà
Miền Trung ruột thịt của ta
Giờ đây chịu cảnh vỡ òa đau thương.
Bắc Trung Nam thẳng một đường
Ra tay cứu giúp quê hương chúng mình
Bà con sống giữa điêu linh
Đang chờ cơm áo nghĩa tình thương yêu.
Sớt chia kẻ ít người nhiều
Chung tay góp sức lúc điêu đứng này
Bây giờ như đã trắng tay
Lấy gì nuôi sống những ngày mai sau.
Hãy thương dòng máu một màu
Đang gồng mình gánh thương đau rã rời
Tiếng lòng đang thét chơi vơi
Miền Trung máu thịt ngàn lời thiết tha.
Miền Trung
Tác giả: Nguyễn Đức Mậu
Trắng trời một dải miền Trung
Nước dâng, sóng dựng khắp vùng lũ xô
Cánh buồm lạc biển nơi mô
Mịt mờ mưa xối, nhấp nhô sóng tràn
Cho tôi gọi những thôn làng
Xám đen cơn gió lật ngang vòm trời
Đêm ngày lũ quét, mưa rơi
Tên làng chìm hút chơi vơi giữa dòng
Cho tôi gọi những cánh đồng
Lúa chìm trong nước, còn không mùa về?
Vật vờ áo rách, nón mê
Đàn trâu chết nổi, bờ tre chết chìm
Có gì buốt nhói trong tim
Gọi người lũ cuốn, xác tìm được không?
Đám tang trời nổi cơn giông
Chiếc quan tài giữa bềnh bồng nước lên
Nghẹn lời, gọi chẳng thành tên:
Ngôi chùa, đường phố, con thuyền, hàng cây…
Gọi ngàn bia mộ đất dày:
Chết trong lửa đạn, chết ngày lũ trôi
Miền Trung trong bạn, trong tôi
Bao giờ cây héo đâm chồi nở hoa?
Bao giờ làng dựng lại nhà?
Cánh buồm lạc ở biển xa tìm về?
Thơ Tình Về Miền Trung Lãng Mạn
Đừng vội bỏ qua các áng Thơ Tình Về Miền Trung Lãng Mạn.
Nhớ Miền Trung
Tác giả: Quang Nguyễn
Anh chưa về ! Qua những con đường cũ
Chiều lá bay bao ngõ vắng em chờ
Miền nắng gió nhớ mãi từng giấc ngủ
Mùi nồng nàn vị quế của tuổi thơ
Người em gái tóc còn hương thiên lý
Tôi xa người mười năm không ngớt thương
Bao đêm dài thao thức trong ngẫm nghĩ
Khi nào về bước qua những nẻo đường
Có bóng em bên cầu tay xách giỏ
Cuối chợ xa tóc diều bay trong gió
Miền Trung ơi , ta uống cạn nước sông
Nên giờ nhớ vĩnh viễn ở cõi lòng
Không xa cách con đường xưa hai đứa
Buổi tan trường trái me ngồi chia nữa
Chiều nghiêng nắng bước chân tôi ra đi
Xa Miền Trung , xa em tuổi xuân thì.
Về Đà Nẵng cùng em
Tác Giả: Lê Hoài Phương
Anh có về Đà Nẵng với em không
Thành phố miền trung chưa một lần em đến
Nhưng trong tim đã muôn vàn thương mến
Đợi ngày thơ ta kết nối nhịp cầu.
Em đã đợi ngày này từ rất lâu
Mong một lần đến thăm thành phố trẻ
Qua đạn bom vươn mình lên mạnh mẽ
Như chàng trai mang sức sống diệu kì
Hãy về nhé anh và dắt em đi
Thăm Bà Nà Hill đẹp như trong cổ tích
Ngắm sông Hàn bầu trời đêm tĩnh mịch
Lễ hội hoa đăng, phố cổ rợp sắc màu.
Hẹn hò nhé Anh mình sẽ tìm thấy nhau
Cho dù ta chưa một lần gặp gỡ
Tình thi nhân tấm lòng luôn rộng mở
Với trang đời, với Đà Nẵng thân yêu!!!
Tiếng Quảng quê em
Tác giả: Nguyễn Thị Bích Sen
Mời về xứ Quảng của em
Đạp xe hai đứa ra thềm ngắm trăng
Kìa kìa ôi cái chị Hằng
Sao mà bỏ Cuội chị băng xuống trần
Anh này có được đặt ân
Lần đầu vào Quảng nghe rần cả tim
Từ xa anh tới anh tìm
Hỏi nhà nàng Thổ… lặng im cả giờ.
Ôi trời ảnh thật là khờ
Hỏi thăm sao cứ ngơ ngơ vậy trời
Vậy thì sao tới được nơi
Để gặp nhỏ Thổ mà thời bén duyên
Nghĩ mà ôi thật là phiền
Nói vào… làm thật tức điên cái đầu
Chát phây nói được vạn câu
Mắc gì vào tới nghe rầu quá đi
Thôi thì chẳng có mấy khi
Mua bao ốc lễ rồi thì ăn chơi
Bắc Giang xa tuốt chân trời
Lần đầu vào QUẢNG như rơi nước nào?
Quay Về Huế Yêu
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Rứa là hết anh xa Huế thật rồi
Xa dòng Hương chiều đầy vơi con nước
Xa Đông Ba tím áo dài xuôi ngược
Trên Tràng Tiền chân anh bước như say
Huế buồn hiu vì không muốn chia tay
Bến Văn Lâu hạt mưa dày nỗi nhớ
Uống cà phê anh ngó qua bên nớ
Thấy em cười tim anh vỡ làm ba
Giành cho em tất cả rượu và hoa
Anh không giống như người ta đâu nhé
Trái tim chia ba giành em phần bé
Em yên lòng anh coi nhẹ công danh
Em có quyền sở hữu trái tim anh
Không chia ai dù mỏng manh một sợi
Huế yêu ơi tím thuỷ chung chờ đợi
Anh sẽ về đắm đuối với dòng Hương
Con tim anh ở lại với Huế thương
Nhờ em giữ anh lên đường xa Huế
Nín đi em hãy lau khô dòng lệ
Anh sẽ quay về em nhé Huế yêu.
Em muốn về Hà Tĩnh cùng anh
Tác giả: chưa rõ
Anh hát em nghe câu hát quê mình
Mà rưng rưng giữa đất người xa lạ
Em với anh, dẫu hai người hai ngả
Mà thật gần như vốn ở đâu đây.
Anh hát em nghe câu hát “Giận mà thương”
Để em thấy mình thương anh đến lạ
Cũng có lúc giận hờn khôn tả
Nhưng giận rồi chỉ để thấy thương thêm.
Em muốn về Hà Tĩnh cùng anh
Để uống bát nước chè xanh đậm đà tình nghĩa
Để nghe lại câu hò xứ Nghệ
Mang yêu thương gửi trọn mảnh quê nghèo.
Về Hà Tĩnh đi anh bởi thấy nhớ nhiều:
Con đường nhỏ mỗi buổi chiều tan học
Cánh đồng lúa chín vàng mùa gặt
Hàng phi lao vẫn hát khúc rì rào.
Về Hà Tĩnh đi anh, tìm lại những khát khao
Của những tháng năm bởi dại khờ mà lạc mất
Xa lánh hết những ồn ào, tấp nập
Chỉ còn chúng mình với Hà Tĩnh mà thôi.
Tổng hợp thêm cho bạn đọc 💚 Thơ Về Bình Thuận 💚 đầy đủ nhất
Chùm Thơ Về Biển Miền Trung Chọn Lọc
Có thể bạn sẽ yêu thích Chùm Thơ Về Biển Miền Trung Chọn Lọc.
Biển miền Trung
Tác giả: Ý Nhi
Tôi sững sờ trước một sắc nước xanh
như trời thẳm như vô cùng cây lá
mà chẳng phải, chẳng phải là như thế
xanh lạ kỳ nước biển miền Trung
Thoắt biến đi thoắt lại hiện bên đường
như chạy trốn như gọi mời đùa nghịch
sau mỗi cung đường biển oà lên bất chợt
sóng ngời ngời ánh mắt trẻ thơ
Thoáng chút gì như nỗi ưu tư
khi ngày hết trong bóng chiều sẫm tối
một chút gì như niềm bối rối
trước chân trời mênh mông
nhưng lớn lao thanh thản vô cùng
là điều biển cho tôi nhiều nhất
Lòng cảm động nghẹn ngào trước đất
đất khổ nghèo cay cực miền trung
những cây cằn những ruộng nắng cháy lưng
những đồng hẹp bãi cát dài loá mắt
củ khoai gầy với căn nhà mái thấp
con đường dài giữa những cánh đồng hoang
đất nhọc nhằn bao nỗi lo toan
lại chiu chắt cho người biển cả
Đà Nẵng Quảng Nam
Tác giả: Anthony Thiên Tân
Biển Đà Nẵng chạy dài như vô tận,
Kết nghĩa cùng Sơn Trà, Hải Vân,
Núi Hải Vân chiều tà soi bóng,
Dãy Trường Sơn nối liền ba miền.
Miên Trung trải qua mưa nắng bão bùng,
Tình người non nước tấm lòng mến thương,
Sông núi sương mây, hồn ta phiêu lãng,
Một lần ghé thăm vấn vương tơ lòng…
Lăng Cô
Tác giả: Thắng Dê
LĂNG CÔ vắng bóng con đò
Hải Vân du khách tắm bờ biển khơi
Nước xanh cát trắng tuyệt vời
Bao năm trở lại nay thời khác xưa
Dịu dàng gái Huế sao ưa
Mắt cười, tay vẫy, dạ thưa ngọt ngào
Ghẹ, tôm, cua trứng, hến hàu
Khéo tay chế biến món nào cũng ngon
Dùng dằng ta muốn ôm hôn
Cả Lăng Cô với vuông tròn Thừa Thiên!
Biển trời Quy Nhơn
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Quy Nhơn ơi những con sóng xanh màu
Cứ xanh mãi như khoảng trời nhung nhớ
Bờ cát trắng bồi hồi căng ngực thở
Đón gió về bát ngát rặng phi lao.
Con dã tràng xe cát biển năm nào
Không biết được ngoài khơi xa xôi lắm
Không biết được cuộc đời nhiều lấp lánh
Vẫn vô tư như một sớm mùa hè.
Nay trở về với biển đẹp say mê
Quy Nhơn hỡi mấy năm rồi đổi khác
Những con sóng ngày xưa nay lại hát
Nghe lòng mình bối rối quá đi thôi.
Tự bao giờ yêu biết mấy em ơi
Yêu nắng gió buổi trưa cồn cát trắng
Yêu thành phố lung linh chiều nghiêng nắng
Lặng câu hò khoan nhặt tháp Đôi xưa.
Ai đến làm duyên bên Ghềnh Ráng Tiên Sa
Ngồi tình tứ trên những hòn đá xám
Lời yêu dấu lẫn vào ngàn tiếng sóng
Thành bản tình ca tha thiết ngọt ngào.
Đêm biển trời lấp lánh những vì sao
Sao cửa đất sao cửa trời của biển
Của thành phố Quy Nhơn yêu mến nhất
Của đảo Én, làng chài, eo Gió, tháp Đôi xưa…
Thơ Về Mưa Miền Trung Lắng Đọng
Tặng bạn đọc chùm Thơ Về Mưa Miền Trung Lắng Đọng.
Mưa miền Trung
Tác giả: Đỗ Thị Thanh Bình
Anh có về miền Trung mùa mưa
Cơn mưa như chẳng tạnh bao giờ
Hạt thương rơi nặng bàn tay ấm
Hạt nhớ xa vời theo gió mưa
Mưa Chiều Miền Trung
Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Răng mà da diết người ơi
Chiều trên phố Huế mưa rơi nhạt nhòa
Hồi chuông Thiên Mụ trôi xa
Vãn câu chuyện cổ nghe ra mà buồn
Lạnh lòng mưa ướt sông Hương
Máy chèo khua nhịp tiếng đồng tơ đưa
Mái nhà gió bạt phên thưa
Mưa qua thành Nội chiều mưa phố buồn
Răng chừ xứ Huế như xưa
Mưa lay hoa bắp có vừa đủ che
Nón nghiêng em mái tóc thề
Trăng thôn Vỹ Dạ bước về có ngoan
Mưa chiều áo tím mực loang
Mưa qua Đồng Khánh mưa ngang Quốc trường
Phượng rơi thắm cả con đường
Nghe lòng dị quá nhớ thương một người
Răng chi mà dị lòng thương một người
Mưa qua mấy nẻo đường đời
Để nghe kỷ niệm niềm vui có còn
Răng chi lạ rứa mà thương
Chiều se se lạnh phố buồn mưa rơi
Thương về khúc ruột miền Trung
Tác giả: Anh Đại Võ
Mưa lũ đến nhấn chìm khúc ruột
Thấy đau lòng ê buốt tim ta
Nước dâng lên ngập mái nhà
Phận người trong lũ xót xa khốn cùng.
Thương nhiều lắm miền trung gian khó
Suốt bốn mùa nắng gió bão dông
Đời người sống kiếp long đong
Nhìn bao em nhỏ đắng lòng người ơi!
Mong lũ hết cho vơi nổi khổ
Để bà con còn chổ nương thân
Hãy trao một chút nghĩa ân
Chung tay chia sẻ vơi dần nổi đau.
Tình đồng loại ngọt ngào trong vắt
Ta cùng nhau góp nhặt nghĩa tình
Gởi trao một chút niềm tin
Đến nơi yêu dấu của mình miền trung.
Thương về miền Trung
Tác giả: Trần Quế Lâm
Ta sung sướng đứng trên mặt đất
Dân miền Trung đối mặc nước tràn
Ban đêm ta ngủ trong màn
Bao người trên nóc tan hoang nhìn trời.
Sống trong cảnh chơi vơi với nước
Bao trẻ thơ nào được cơm no
Cứ ngồi bó gối co ro
Nhìn cha nhìn mẹ đang lo đói nghèo.
Mùa màng mất cheo leo cuộc sống
Tìm đâu ra một bóng chân tình
Mai nầy nước rút…điêu linh
Nhà tan cửa nát hoảng kinh việc làm.
Lo khắc phục đồng cam cộng khổ
Mãi bám vào đất tổ quê cha
Dẫu rằng giông tố xót xa
Làm sao mà bỏ cửa nhà ra đi.
Thương lắm quê tôi
Tác giả: Nguyễn Quốc Thủ
Mưa như vỡ ối kho trời
Đắng lòng khoai lúa cuốn trôi trắng đồng
Mái nhà úp dưới cơn dông
Con sào vỗ nước rỗng không nữa rồi
Miền Trung yêu dấu tôi ơi
Phận người phận đất suốt đời cuộn xô
Ngược nguồn nước mắt nuốt vô
Lũng đời gió rách khi mô được lành
Chưa qua rốn lửa chiến tranh
Lại đau biển chết trở thành xác xơ
Nỗi buồn thấm đẫm ước mơ
Miền Trung ơi…đến bao giờ thôi đau.
Chia sẻ thêm tuyển tập 🌷Thơ Về Quy Nhơn 🌷 40+ Bài Thơ, Ca Dao Hay Nhất
Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Lũ Lụt Bất Hủ
Nhất định đừng bỏ lỡ Tuyển Tập Thơ Về Miền Trung Lũ Lụt Bất Hủ.
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tác giả: Ánh Nguyễn
Miền Trung đẫm lệ trong than khóc
Giáng xuống đời đau một nỗi sầu
Trắng trời bao phủ, đẫm màn nước
Mênh mông ngập lụt quá đỉnh đầu
Trời cao đổ lệ mưa ngun ngút
Cám cảnh thiên tai chẳng tiếng cười
Đau lòng thắt dạ không nơi trú
Kèm theo đói lạnh tủi phận người
Thương lắm miền Trung khúc ruột mềm
Hai tiếng đồng bào gởi cho nhau
Giờ đang bi đát thương tâm lắm
Giúp nhau hoạn nạn bớt u sầu
Cộng hưởng trời xanh tạo thiên tai
Đưa đến tang thương cảnh vô lường
Hãy vì “BẦU-BÍ” thương nhau nhé
Ca dao ghi khắc suốt dặm trường.
Thương lắm miền Trung
Tác giả: Phạm Công Phúc
Những cảnh tượng đau thương biết mấy
Thật vô cùng cảm thấy vấn vương
Tàn phá cuộc sống đời thường
Vô cùng đau xót nghĩ thương dân nghèo
Bà con quá gieo leo vất vả
Nước mênh mông ngâp cả nhà rồi
Bao nhiêu của cải nổi trôi
Đói cơm ướt lạnh bồi hồi xót xa
Lũ lớn quá dân ta thiệt hại
Biết bao người đi mãi không về
Lợn gà thóc lúa bò bê
Cũng đều chết hết miền quê tan tành
Bao giờ có màu xanh trở lại
Nhìn bà con thảm hại quá trời
Thế là cuộc sống chơi vơi
Cũng là tất cả do trời mà thôi.
Thương lắm miền Trung ơi
Tác giả: Nguyễn Đắc Hải
Miền Trung ơi, xin mưa đừng mưa nữa!
Ngập hết cả rồi giờ sống dựa vào đâu?
Nước ngập phẳng làng: chết gà, lợn, bò, trâu…
“Cha đất – mẹ trời” nỡ gieo sầu nhân thế!
Vô vàn nỗi đau biết bao nhiêu mà kể,
Đến cả con người còn “đem tế” xót xa.
Miền Trung ơi, khúc ruột đất Việt ta,
Mưa triền miên bao nóc nhà ngụp lặn.
Thủy quái điên cuồng không gì có thể chặn,
Lệ bao người đổ chát mặn suối, sông.
Lũ sẽ qua, cuộc sống bình yên không?
Khi nghèo đói lại chất chồng gian khổ.
Một mùa bình yên chẳng năm nào có chỗ,
Hết nắng hạn lại giông tố bủa vây.
Lũ sẽ qua, cuộc sống sẽ sao đây?
Nhà vẹo – đổ, bùn thì đầy sân ngõ.
Lúa đương xanh, ngập thối – thu hay bỏ?
Muốn yên bình nào trời có cho đâu.
Ngày vẫn thức, đêm lại trắng đêm thâu,
Miền đã nghèo, gánh nỗi sầu vô cớ.
Năm vài lần thiên nhiên như đòi nợ,
Triệu trái tim trăn trở miền Trung đau!
Mong gió mưa, bão lũ sẽ qua mau,
Để miền Trung lại tươi màu hi vọng.
Triệu người dân Việt Nam luôn mong ngóng,
Cầu miền Trung sẽ mau chóng bình yên!
Miền Trung ơi
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Con dõi về nơi đất Mẹ miền Trung
Cứ mỗi năm lại sống chung cùng bão
Vẫn cái nghèo cả một đời dựng tạo
Bão lũ về cuốn cào hết… xót đau!?
Nước trắng đồng chẳng thấy bãi bờ đâu
Nhà cửa ngập và con trâu cũng chết
Đôi tay trắng giờ chẳng còn gì hết
Sức lực tàn dân lê lết thiếu ăn!
Đã một thời chịu khói lửa chiến tranh
Máu cha ông nhuộm đỏ… thành bất tử
Nơi oanh liệt khắc ghi dòng quá khứ
Nên cháu con quyết gìn giữ chẳng rời
Bão lũ về ôi thương lắm em tôi
Đường đến trường chắc rồi đây xa lắm
Khi bữa no vẫn còn là lạ lẫm
Đánh cược mình trong mịt thẳm mông mênh
Cơn bão về lại thiếu những cái tên
Ôm cái đói vùi trong miền đất Mẹ
Bao nỗi đau rất cần lòng san sẻ
Ôi thiên tai cứ cào xé nơi này
Miền Trung ơi nghe khóe mắt cay cay!
Miền Trung bão lũ
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Thương khúc ruột miền trung mùa nước lũ
Chỉ nhìn thôi cũng đủ xót xa rồi
Tài sản…cây nhà các..thứ chìm trôi
Loài vật con người.. thương sao lắm nỗi
Tiếng con trẻ kiêu bà ơi thật tội
Ngồi trơ vơ…đợi mẹ ở nóc nhà
Mái ấm quây quần chở nắng che mưa
Nay lũ quét..có còn gì đâu nữa
Tiếng trẻ thơ..giữa canh khuya khát sữa
Thật nao lòng bởi thiếu buổi cơm trưa
Góc nhà cao..quà cứu trợ cũng vừa
Tới kịp lúc..chia sẻ nhau qua bữa
Hãy chung tay..một lòng nhiều hơn nữa
Cứu miền trung qua thảm họa tóc tang
Đầu bạc tiển- xanh..ngấn lệ tuôn hàng
Ôi..thương quá..cảnh tai nàn bão lũ
Sài Gòn ơi..hãy chung lời nhắn nhủ
Chuẩn bị chuyến hàng tích lũy cứu miền trung.
Thơ Về Nắng Nóng Miền Trung Ấn Tượng
Xem thêm những bài Thơ Về Nắng Nóng Miền Trung Ấn Tượng nhé.
Thương về miền Trung mùa nắng nóng
Tác giả: Nguyễn Văn Pứ
Mùa nóng nực kéo dài sang tháng Bảy
Nắng Miền Trung ai cũng thấy dư thừa
Trẻ trong làng mơ được tắm cơn mưa
Sông cạn kiệt hàng dừa không soi bóng
Đồng đất bạc phơi lưng trần rát bỏng
Gió nồng oi ngưng đọng giữa trời chiều
Thân lúa gầy nghiêng ngả dáng liêu xiêu
Cây cỏ dại cũng tiêu điều xơ xác
Đường cát trắng như giữa miền hoang mạc
Lối đi về ngơ ngác bước chân em
Mồ hôi rơi mặn chát cánh môi mềm
Gió Lào nóng khí trời thêm oi ả
Thảm thực vật dày lên như đống rạ
Lửa vô tình tất cả dễ tiêu tan
Vạn chúng sinh khắc khoải giữa tro tàn
Nắng cũng cháy không gian càng ngộp thở
Mưa sẽ đến cho ngàn hoa rực rỡ
Má em hồng không còn sợ nắng thiêu
Gió đông lên mát rượi cả trời chiều
Ai buông thả một tiếng tiêu đồng vọng.
Nóng Miền Trung
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Nóng từ mặt chảo đất om
Rát tay vốc nước hố bom Mỹ đào
Từ cành cây héo trên cao
Trắng phơ đường cỏ ra vào tiều phu
Từ trên ngọn núi xa mù
Hơi vương bao phủ âm u núi đồi
Nóng trong lều bạt giữa trời
Cao xanh ngăn ngắt …bốc hơi mặt đường
Tiêu điều làng bản, khô nương
Nguôi ngoai quên nóng tôi thường làm thơ.
Nắng miền Trung
Tác giả: Xuân Hoàng
Mấy hôm nay gió bấc thổi nhiều,
Sông Nhật Lệ vẫn tràn những nắng.
Gió thì rét mà nắng thì lại ấm,
Xui tâm hồn như có ánh lưu ly.
Sân nhà tôi có mấy gốc tường vi,
Hoa cứ nở, rực hồng như đám bướm.
Gió bấc thổi, hoa rập rờn cánh thắm,
Như những niềm vui vương vấn hương.
Và rất say là lá sắn sau vườn,
Cứ lấp loáng một màu xanh thật sáng.
Gió thì rét mà nắng thì lại ấm,
Nên bầu trời như cứ muốn lung linh.
Và lòng tôi thành cánh gió lung linh,
Có kỷ niệm bằng hoa hồng trước ngõ.
Có lá sắn mang nắng vàng nghiêng ngả,
Có vui buồn theo sóng nước cồn dâng.
Em xa rồi, em vẫn nhớ miền Trung,
Tôi ở lại, tôi thương dòng Nhật Lệ.
Sông đang trẻ và dạt dào đến thế,
Huống chi còn mang nắng mùa đông.
Nếu hỏi vì sao tôi thương nắng trên sông,
Chắc cũng khó trả lời riêng với bạn.
Cũng như bạn đã yêu dòng sông nắng,
Dù chỉ một lần ghé lại miền Trung.
Đừng vội bỏ qua ✨Thơ Về Quảng Nam✨ ý nghĩa nhất
Chùm Thơ Về Người Miền Trung Sâu Lắng
Chia sẻ cho bạn đọc Chùm Thơ Về Người Miền Trung Sâu Lắng.
Gửi một miền Trung
Tác giả: Thuỵ Thảo
Ai bảo anh ghé lại miền Trung
Nơi ấy quê em bốn mùa nắng cháy
Gió Lào gắt gao giữa ngày tháng bảy
Lỡ một lần… còn thương nổi lần sau…?
Người miền Trung chẳng dễ quên mau
Cát trắng hàng dương bóng đổ dài trên bãi
Mắm tép, tôm chua ăn một lần nhớ mãi
Có đủ cay mắt trai Hà Nội không anh?…
Rồi mai này nhịp chân bước nhanh nhanh
Những vòng xe đưa anh về phố thị
Có bao giờ, một lần thôi, nhớ nhỉ?…
Phút ngơ ngẩn buồn tại một ngã ba…?
Mai mai này… sẽ là xa thật xa
Có nỗi nhớ chỉ thuộc về ký ức
Và anh – gã lãng du phiền phức
… sẽ là một phần trong nỗi nhớ quê em
…
Rồi có bao giờ anh trở lại miền Trung
Nắng gió quê xa bốn mùa bỏng cháy
…
Con gái miền Trung cũng vậy
… dù chính mình… cũng chẳng hiểu tại sao?…
Mẹ miền Trung mất con
Tác giả: Nguyễn Như Mây
Mẹ ngồi bám nóc nhà tranh
mắt không còn lệ để dành khóc con
giữa trời nước lụt mênh mông
biết nơi đâu xác của con trôi về!
Mới đêm qua mẹ còn nghe
tiếng con hát dưới bóng tre sau vườn
bây giờ đã thấy tang thương
làng trên xóm dưới không còn mái tranh
Mẹ miền Trung nước lũ
Tác giả: H. Man
Làng ở ven sông
Mùa rét
Nỗi xót xa lớn lên từng lưng đấu thóc
AI cầm cố áo bông…
Mẹ lặng nhìn biển nước mênh mông
Ngầu ngầu sủi bọt
Nước xoáy sâu vào đất
Nỗi đau xoáy vào lòng
Hết một đời chưa hết long đong
Long đong giọt mồ hôi
mùa bội thu trôi nổi
Gió lũ
Mưa cuồng
Xé lòng con sóng dậy
Nước ậm ào tuôn…
Những giọt mồ hôi nảy mầm sau nhiều đêm
ngấm nước
Mẹ sảy
Mẹ sàng
Chén cơm nóng đỡ lòng chưa hết hoang mang
Phập phồng bong bóng nước
Con lớn lên thêm
Từ những điều vừa nhận được
Vươn vai
thở với thiên nhiên…
Miền Trung Con Về
Tác giả: Quang Nguyễn
Về lại đất Quảng, xa xôi quá
Cố hương gia tộc, Má nhớ Cha
Con đi một bước một dừng
Thương về đất tổ vui mừng bước chân…
Miền Trung biển, bao lần sóng vỗ
Như tim con nặng, đổ, yêu thương
Má Cha người Quảng tha phương
Lo cơm manh áo phong sương
giữa đời
Giờ trở lại, con rơi nước mắt
Dòng sông Trà, son sắc tuổi thơ
Nước trong chảy hướng ngọt ngào
Đong đầy tình mẹ năm nào còn đây
Ôi núi Ấn, những ngày cách biệt
Gom yêu thương để viết cho đời
Ta về nhặt tuổi thơ xưa
Mười năm xa cách cơn mưa tuổi hồng.
Tuyển Tập Thơ Về Con Gái Miền Trung Thú Vị
Bạn đang cần tìm thơ về gái miền Trung? Vậy thì nhất định đừng bỏ lỡ Tuyển Tập Thơ Về Con Gái Miền Trung Thú Vị.
Cô Em Miền Trung
Tác giả: Lê Vinh Nội Vũ
Hỡi cô em Miền Trung !
Sao em ngậm mãi mối tơ lòng,
Không chịu nhả?
Suối tình câm buồn bã hững hờ trôi
Và em ơi … !
Thoang thoảng phù vân,
Thoang thoảng áng sương rơi
Rừng núi miền Trung điệp trùng u uất
Không lẽ là quy luật tự nhiên ?
Em hãy xem đi
Dào dạt sóng sông Tiền
Phía bờ Bắc sóng sông Hồng lay động
Chả nhẽ sông Hương cứ lặng lẽ giống sông Hàn ?
Ta mong rằng u tình ấy khai quang
Và cười lên em nhé !
Phận ta là phận đã đành
Còn em, em cứ tung hoành đi em
Nỗi nhớ miền Trung
Tác giả: Thuận Hữu
Con đường nhỏ vắt ngang triền cát
Vạt cỏ cháy khô hàng dương gầy xơ xác
Đường về nhà em trưa nắng cát mù tung
Ơi gió Lào thổi rát miền Trung
Mười năm trước
Nón che nghiêng đi về trên cát
Bụi xương rồng ngơ ngác bước em qua
Giờ đường cũ xương rồng khô héo cả
Hỏi người làng: – em đã lấy chồng xa
Em bỏ lại miền Trung đầy bão gió
Bỏ cả vùng quê vật vã dưới nắng hè
Trên cát bỏng mình anh đi như chạy
Ở đâu rồi một bóng nón nghiêng che?
Ở đâu, ở đâu một mái tóc thề
Như dòng sông chảy qua triền cát hạ
Gió Lào trưa nay cát bay cồn cào quá
Đường vắng nắng chang trắng loá chân trời
Nóng bỏng quê nghèo nỗi nhớ em ơi!
Có thể nơi xa tìm thấy niềm vui
Em sẽ quên đi gió Lào cát trắng
Nhưng miền Trung, miền Trung vẫn tảo tần thầm lặng
Nhớ thương em nỗi nhớ chẳng đâu bằng
Mẹ gọi em về khắc khoải những mùa trăng.
Con Gái Miền Trung
Tác giả: Hồ Tịnh Văn
Em chả dịu dàng như con gái Bắc
Hổng dễ thương như con gái miền Nam
Con gái miền Trung hay lam hay làm
Chân lội bùn, tay bắt cua mò cáy
Con gái Trung “mẹnh mồm” như tép nhảy
Tính thật thà, tiếng nói lại khó nghe
Giọng trọ trẹ mà nhìn duyên đáo để
Bên nhà chồng chắc chắn chẳng ai chê
Con gái miền Trung đẹp người, đẹp nết
Tóc buông dài như dải lụa tằm tơ
Mắt nhung huyền, làm dáng, lắm kẻ mơ
Lãng mạn vừa, ai gặp rồi cũng quí
Con gái Trung rõ ràng trong xử thế
Có nói có, không em bảo rằng không
Tình cảm rạch ròi, tính khí hơi ngông
Sống cho đi bằng tấm lòng rộng rãi
Con gái Trung yêu người, không dễ dãi
Đã yêu ai yêu mãi chẳng rời ra
Ghét xỏ xiên, xỏ lá, ghét ba hoa
Tính thật thà, coi thường danh lợi.
Con gái Trung gặp rồi anh sẽ nói
Anh muốn thương, em có chịu không nè
Chỉ cần anh cao thượng, biết chở che
Em nguyện cùng anh xây đời vững chãi
Gái miền Trung biết lo điều trang trải
Trai đã từng yêu cô gái miền Trung
Chắc suốt đời ước nguyện được sống chung
Dù đôi lúc em khùng khùng, dở dở …
Cô Gái Huế
Tác giả: Dương Lam
Sương phơi nắng trải lòng mong mõi,
Chờ đợi em về thơ nở hoa ?
Bên giọng hò lơ tình bãng lãng,
Điệu đàn khoan lã ý bay xa …
Yêu kiều thục nữ bên sương sớm,
Yểu điệu thuyền quyên giữa nắng tà.
Con bướm vàng bên hiên thỏ thẻ,
Như tình em gái thuở mười ba.
Con Gái Bình Định
Tác giả: chưa rõ
Con gái Qui Nhơn tiếng Nẫu nặng nề
Nhưng tim chứa đầy tấm lòng ở trỏng
Trỏng có gì vui? Ngoải có gì buồn?
Trỏng, ngoải tha hồ mặc sức buồn vui
Con gái Qui Nhơn có thương sao giấu
Nói phức cho rồi ấp úng làm chi
Tui nói thiệt, lòng tui đây đã mến
Đừng để tui chờ tui đợi Nẫu ơi!
Con gái Qui Nhơn dù xa nghìn dặm
Bánh tráng vẫn giòn thơm góc trái tim
Quê hương là gì? Là gì Nẫu nhỉ?
Là bánh tráng mì chấm với mắm nêm
Biển ồn ào mà lòng anh xa vắng.
Đếm dấu chân mình trên cát trắng buồn hiu.
Khi xa nhau mới thấy được một điều.
Anh đã yêu em rất nhiều em ạ.
Trong tim anh em luôn là tất cả.
Là người tình là bà xã yêu thương.
Khi bên nhau cũng cảm thấy bình thường.
Lúc cách xa mới vấn vương nhung nhớ.
Em là con gái Quảng Nam
Tác giả: Thu Hường
Em là con gái Quảng Nam
Tha phương đất khách đi làm dâu xa
Trong tim luôn nhớ quê nhà
Nhớ trái sim tím nhớ chà là thơm
Nhớ mùi khói của rạ rơm
Nhớ cơi trầu nhỏ chiều hôm của bà
Ước gì em được về nhà
Hôn lên tóc mẹ năm xa tháng gần
Chia sẻ thêm chùm 🌱Thơ Về Quảng Bình 🌱 55+ Bài Thơ, Ca Dao Tục Ngữ Về Quảng Bình
Thơ Về Con Trai Miền Trung Độc Đáo
Dành tặng bạn đọc của Thohay.vn những bài Thơ Về Con Trai Miền Trung Độc Đáo.
Trai Quảng Nam ham làm chịu khó
Tác giả: Nguyễn Văn Phụng
Trai Quảng Nam chất hiền chịu khó
Thương vợ nhiều, con nhỏ chăm yêu
Nâng niu hiểu ý nuông chiều
Thủy chung son sắt sớm chiều lo toan
Yêu vợ nhất cầu toàn vì vợ
Vai gánh gồng sợ nợ vương mang
Tiên sa gấm lụa chẳng màng
Một lòng thương vợ chứa chan tình hồng
Dẫu tuyết phủ trời đông giá buốt
Vợ ung dung chẳng chút lạnh đêm
Lời yêu trao vợ ngọt mềm
Ngủ đi anh ủ cho thêm giấc nồng
Gái thấy vậy nên không ngần ngại
Xếp hàng dài chọn trai Quảng Nam
Thứ nhất yêu vợ ham làm
Thứ hai chìu vợ, ba làm vì con.
Anh, con trai Huế
Tác giả: Phattran
Anh, con trai Huế hoang ngầm
Giấu trái đùng đình trong cặp
Một lần thấy em đỏ mặt
Anh về úp vở ăn năn
Anh, con trai Huế sến rền
Tóc xức dầu dừa óng mượt
Tội nghiệp con ruồi trơn trợt
Bổ xuống vai rồi bay lên
Anh, con trai Huế yêu thầm
Không công khai mà trộm nhớ
Không nói chi mà chỉ ngó
Đôi khi hoang phế thâm tâm
Anh, con trai Huế thi nhân
Làm ra vẻ già trước tuổi
Thuốc bastos xanh café nguội
Thở khói tròn vào khoảng không
Anh, con trai Huế cải lương
Khắc quả tim hồng trên đá
Xâm tên hai đứa trên lá
Đốt thành tro và uống luôn
Anh, con trai Huế khiêm cung
Mặt hiền khô như chú tiểu
Dại tè vô ổ kiến lửa
Giấu thầy vì con tằm sưng
Anh, con trai Huế thành công
Đi mô cũng hay ốt dột
Đi mô cũng đòi dựa cột
Đi mô cũng học chữ Tâm
Con Trai Bình Định
Tác giả: chưa rõ
Anh không dịu dàng như con trai Huế
Ăn nói văn chương như ở Hà Thành
Nhưng anh có trái tim chân thật
Và tấm lòng như nước biển xanh
Con gái sông Hương thương người xứ lạ
Có lẽ vì quen đã biết rõ lòng
Có lẽ dòng sông tìm về biển cả
Như tìm về một cõi mênh mông
Lời tỏ tình đôi khi ngắn củn
Vì núi cao và biển rất sâu
Muốn hiểu núi hãy tìm lên núi
Muốn hiểu tình hãy ở bên nhau
Em đừng ngại những lòng giếng cạn
Để tiếc thương một sợi dây gàu
Ở truông Mây có nghìn sợi nhớ
Buộc chúng mình đến tận kiếp sau
Chùm Thơ Về Ẩm Thực Miền Trung Đặc Sắc
Cùng thưởng thức Chùm Thơ Về Ẩm Thực Miền Trung Đặc Sắc.
Ẩm thực xứ Huế
Tác giả: Chưa rõ
Cay cay món Huế thử dùng
Với nhiều đặc sản của vùng Cố Đô
Bún Bò, cơm Hến mời vô
Bánh Bèo, bánh Lọc ở mô cũng nhiều
Bánh xèo, bánh Nậm, bánh Tiêu
Bánh Tôm, bánh Khoái ăn nhiêu cũng thèm
Rau tươi, Bún Hến đi kèm
Rượu ngâm xứ Huế say mèm lòng ai
Chiều nay Nem lụi lai rai
Bánh canh Nam Phổ có ai rao hàng
Thơm ngon chè Hẻm nồng nàn
Món cơm Âm Phủ trên đàng
ghé qua
Rẻ ngon bánh Ép trứng gà
Bánh Chưng Nhật Lệ đậm đà vị riêng
Giòn giòn bánh Ít Ram chiên
Lạ ngon Tré Huế, ăn liền thử ngay
Giản đơn Vả trộn cay cay
Bánh Đa xúc Hến, mê say ăn nào
Dẻo thơm Mè Xửng ngọt ngào
Thanh Trà có bưởi ai vào đem ra
Đậm đà mắm ruốc quê ta
Nem chua lạ vị làm quà Bắc Nam
Nhớ mua mấy lọ dầu Tràm
Nón Bài Thơ Huế để làm quà quê…
Cung Đình trà đạo khỏi chê
Uống rồi ăn bánh Xu Xê thử nào
Kẹo Cau đẹp mắt, ngọt ngào
Tranh Thêu tay Huế có nào se sua
Hạt sen tươi rói mời mua
Thơm ngon đặc sản Tôm Chua tuyệt vời
Dâu Truồi Phú Lộc xin mời
Tỏi Đen Tâm Huế mua thời tặng, cho…
Lăng Cô có món mắm Sò
Cay ngon số một ra trò ai ơi
Nam Ô nước mắm mê tơi
Ai ăn Chả Huế không vơi nhớ hoài…
Núi cao, đầm phá, sông dài
Cung đình, lăng tẩm, đền đài cổ xưa
Đặc trưng nét Huế là mưa
U buồn trầm mặc lưa thưa lá vàng
Dù cho xuống bể lên ngàn
Tình yêu….Với Huế…Vô vàn…Huế Ơi !!!
Chè bột lọc bọc thịt quay
Tác giả: Chưa rõ
Ngọt ngào bùi béo tìm nhau
Thịt quay nằm giữa trắng phau bột mềm
Quen nhau tình đã nên duyên
Chè ngon xứ Huế ngỡ quên đường về
Bánh Canh Nam Phổ
Tác giả: Chưa rõ
Nhờ em dáo bột tài ba
Bánh canh Nam Phổ nhà nhà đều ưa
Nhụy tôm hồng thắm màu xưa
Tiếng rao thánh thót bài thơ Ưng Bình
Ẩm thực Đà Nẵng – Hội An
Tác Giả: chưa rõ
Tiếng đồn mì Quảng Phú Chiêm
Cao lầu Phố Hội, mắm nêm Cẩm Hà
Tam Kỳ có món cơm gà
Nam Ô nước mắm đậm đà thơm ngon
Đại Lộc nhiều trái bòn bon
Khoai lang Trà Đóa, Quế Sơn nếp mường
Cẩm Sa có giống lúa vàng
Gạo ngon thơm phức, trăng tròn mùa thu
Bàn Lãnh có gốc mù u
Cá trôi mùa lũ, sông Thu chảy về
Vĩnh Điện chả lụa khỏi chê
Xu xoa Khúc Lũy, thịt bê Chợ Cầu
Quán Rườn, Chợ Đước Câu Lâu
Bánh tráng cá hấp ở đâu ngon bằng?
Cá thu, cá rựa, cá phèn
Kho rim nước mắm đâu bằng Hội An
Tằm dâu là xứ Trường Giang
Đông Yên bủa kén, nhộng non mít xào
Mỹ Xuyên bí rợ bí đao
Mía mưng, nón lá quai thao tóc thề
Duy Trinh đắp đập khai đê
Cho cây thêm trái sum suê đầy vườn
Đó là đặc sản quê hương
Quảng Nam, Đà Nẵng tình thương quê nhà
Tứ Câu có giống vịt ta
Khế non, chuối chát, ớt pha mắm gừng.
Cơm Hến
Tác giả: Chưa rõ
Đã nghe ớt đỏ cay nồng
Tìm trong vị hến một dòng Hương xanh
Ruốc thơm, cơm nguội, rau lành…
Mời anh buổi sáng chân thành món quê
Chè chát hương quê
Tác giả: Văn Công Hùng
Ả ơi, cu ơi, hoe gì ơi
Chè xanh trên rú, bứt rành tươi,
Đem ỏm vô bình, nóng bỏng lại.
Bàn ghế rinh ra để trửa cươi!
Mời ả mời anh qua uống nác
Điếu đóm bên ni đạ sặn sàng
Bật lả của tui ga hấn hết
Thuốc lào bác cụng nhớ đưa sang!
Rọng bừa chưa nạ, khi mô cấy?
Vưng, lạc, độ xanh…được mấy lô?
Mùa ni nhà mự mần năng nấy?
Nắng ri, phơi ló chắc mau khô!
Tru của thằng tê ăn dưới hói,
Trụt chạc chạy vô, chận troạng nương !
Hấn mà nỏ sửa, cho ăn mói
Cà cưởng với tui, cức muốn dơng
Gấy con nhà bác ra răng hậy?
Nhà nớ du ngoa chưởi mụ gia
Thằng nhôông chộ rứa, cho hai vả
Cha tổ cha cha, hấn ả nà!
Ôông mụ tê tề, vưa đập chắc
Chắt nớ vô Nam, để gấy rồi
Con dượng chi chi, rành lớp tớp
A rứa bỏ truông, khái hấn lôi!
Nắng nôi ra rứa ngài rành nhọc!
Cơm cênh mà hại, nót cò vô
Bổ cấy toạc chưn khi gánh ló
Trốc cúi, ắc lè…sót lộ mô!
Con nớ vơ trời, ngong rành sọi
Nỏ biết nhà ai đạ bỏ trù
Thằng cháu ả hoe rành hợp chắc
Nậy rồi, cứ hỏi hấn mần du!
Con o chắt ở khu công nghiệp
Côông lắm tóm ngài, lưa nạm xương
Lại thêm cấy bệnh hay đau trôốc
Nhủ nghỉ …và còn tiếc trự lương!
Về quê một chắc, khi mô đó?
Túi xuông mà nhởi ở nhà choa
Ga, vịt trong truồng lưa bảy ổ
Sặn nhút, lộc thơm, rượu của nhà !
Chú ở ngoài, gưn có chộ
Các bác trung ương họp nói chi?
Bàn răng vận cứ bầy tui khổ
Nhật, Hàn, Mỵ, Úc sướng ra…ri!
Ngong cảnh ti vi, thương đứt rọt
Đánh bom, khủng bố nỏ trừa ai,
Ác chi ác lạ quân…IS
Tắn độc, quỷ ma khác giống ngài!
Ngay mốt mự đi cho bác gưởi
Có lượng hành tăm, chục trớng ga
Kèm thêm mấy cổ gầng, chanh lá
Trong nớ mần chi sặn như ta!
Bên đọi nác chè xanh sóng sánh
Nửa đúa khoai lang, địa mói vừng
Lạc loọc một tô , dăm mánh bánh
Ta, Tây, làng, xóm…chuyện vòng quanh!
Thưởng thức tuyển tập 💙 Thơ Lục Bát Về Ẩm Thực 💙 với nhiều bài thơ cực hay
Thơ Về Đặc Sản Miền Trung Nổi Tiếng
Nếu bạn đang tìm kiếm Thơ Về Đặc Sản Miền Trung Nổi Tiếng thì cùng tham khảo những bài thơ sau nhé!
Đặc sản quê hương Quảng Nam
Tác giả: Chiến Trần
Bạn về ghé lại Quảng Nam
Thưởng thức đặc sản người làm mê say
Mì Quảng chút ớt cay cay
Nhâm nhi để thấy vị ngon đậm đà!
Cao Lầu phố cổ quê Cha
Ai mà nếm thử cũng đà khen ngon
Về Tiên Phước ăn boòng boong
Trắng cơm chua ngọt lại còn vị thơm!
Cá tràu nướng đất với rơm
Chuồn tươi kho mít hết cơm quê nhà
Về Đèo Le thử thịt gà
Dai dai khó tả đậm đà chất quê!
Đến Cầu Mống thưởng thức Bê
Thui vàng trên lửa ngọt mê lạ thường
Qua Cẩm Kim bạn vấn vương
Bánh bèo bánh đập chấm tương thơm lừng
Tới Tam Kỳ hãy nhớ dừng
Cơm gà nóng hổi bạn đừng bỏ qua
Tam Thanh bãi biển đẹp mà
Hải sản tươi sống đến là thấy mê
Cháo lươn xanh thấm tình quê
Bánh xèo bột lọc chất quê vùng miền
Măng núi trộn gỏi ăn ghiền
Phở sắn đặc sản vùng miền Quế Sơn
Rượu Hồng Đào còn gì hơn
Nhấm nháp hải sản mực cơm chiên giòn
Cá cơm chiên bột độc tôn
Thịt heo bánh tráng thổi hồn hương quê
Bánh mì An Hội ngon ghê
Xương rồng canh nấu em về mà xem
Bánh Thuẩn bánh Tổ ngọt thèm
Đậu xanh phố Hội em đem làm quà
Người Quảng Nam vốn thật thà
Bao nhiêu đặc sản quê nhà kê ra
Em về nhắn bạn dùm ta
Về thăm xứ Quảng để mà hiểu thêm!
Hương đồng gió nội về đêm
Ta say ngon giấc ngọt mềm đôi môi
Về đi…có bạn có đôi
Quảng Nam quê Mẹ bồi hồi xuyến xao!
Kẹo Mè Xững
Tác giả: Chưa rõ
Thơm tho mềm dẻo ngọt ngào
Mè vàng bột nhuyễn ôi chao! Tuyệt vời!
Món quà xứ Huế em ơi
Kẹo ngon mè xững tặng người tình chung.
Bánh tráng cuốn thịt heo Đà Nẵng
Tác Giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Từng lát thịt cắt thật đều,
Xếp đầy mặt đĩa với nhiều hương thơm.
Đĩa rau tươi mát vừa đơm,
Chuối xanh, giá đỗ, rau thơm…gọi mời.
Cuốn bánh tráng dẻo bạn ơi,
Lát thịt, lát chuối, giá rồi tới rau.
Mắm nêm đậm vị chấm vào,
Cay nồng, thơm béo… hoà nhau, tuyệt vời!
Bánh Hồng Bình Định
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Miếng bánh deo dẻo, dai dai,
Rắc chút bột trắng mịn tay ai cầm.
Sợi dừa sần sật trong ngần,
Chút ngọt vừa đủ thêm phần thanh tao.
Dù ai phiêu bạt nơi nào,
Món quà dân dã xuyến xao mắt nhìn.
Tách trà thơm phút tâm tình,
Nhớ làm sao bánh hồng Bình Định ta.
Tôm Chua Xứ Huế
Tác giả: Chưa rõ
Nguyên là đặc sản miền trong
Theo bà Từ Dũ ra cùng Hương Giang
Tôm hồng, ớt đỏ, riềng vàng…
Vị chua thấm lưỡi nhớ hàng thịt phay
Thơ Thả Thính Về Miền Trung Vui Nhộn
Có thể các bạn sẽ yêu thích những bài Thơ Thả Thính Về Miền Trung Vui Nhộn.
Thương nhau múc bát chè xanh
Làm tô mì Quảng mời anh xơi cùng
Cung đình Huế đẹp mộng mơ
Còn cậu lại giống nàng thơ của mình.
Sáng trăng mà lội Thu Bồn
Lung linh bóng nước in hình của em
Nghệ An mảnh đất nhân tài
Anh ơi em muốn tương lai nồng nàn.
Quảng Trị thì có Vĩnh Linh.
Còn Linh thì ở trong lòng em thôi!
Vô tình đi đến núi Ngự Bình
Ai ngờ mình đã có Bình từ lâu
Quảng Trị mảnh đất anh hùng
Một trong số đó điển hình là anh.
Cầm tay em như được ăn nem chả cuốn
Được dựa lưng nàng như uống chén rượu ngon
Chưa đi chưa biết Quy Nhơn
Đi rồi mới biết “mất hồn” như chơi
Chia sẻ thêm 🌼Thơ Về Hà Tĩnh 🌼 Hay nhất
Tuyển Tập Thơ Vui Về Miền Trung Hài Hước
Tiếp tục bài viết là Tuyển Tập Thơ Vui Về Miền Trung Hài Hước.
Con gái Huế liếc nhìn thì rất nhẹ
Mà anh kia sao đứng cứ run run
“Đừng trách em sao lại quá lạnh lùng …
Em chỉ sợ …anh lại iu em nữa …”
Gái Huế là gái có thơ
Tao không gái Huế, bơ vơ bàn thờ
Gái Huế thì phải có thơ
Không thơ không Huế, thì thơ cái gì
Anh đi công tác Quảng Đà
Máy bay giặc Mỹ bắn phà Sông Gianh
Chân tay anh vẫn nguyên lành
Chỉ riêng cần số tan tành khói mây
Bắc thang lên hỏi ông trời.
Gái Đà vui tính, chung tình, còn không?
Chưa đi chưa biết Sông Hương
Đi rồi mới biết càng thương Sông nhà
Sông nhà có sẵn cầu phà
Nếu cần chèo chống thì ta có liền
Chưa đi chưa biết Bà Nà
Đi rồi mới biết Bà nhà vẫn hơn.
Không đi không biết Bà Nà
Đi thì mới biết cả bà lẫn ông.
Chưa đi chưa biết Huế thương
Đi rồi mới biết cũng thường thế thôi
Khác nhau chỉ ở kiểu chơi
Nó chơi dưới nước, mình chơi trên bờ
Chưa đi chưa biết Xứ Huế
Đi qua cũng thấy Huế thường thường thôi
Huế Thương thích xuống nước chơi
Khách thương khách thích tơi bời hotel.
Ca Dao Về Miền Trung Chọn Lọc
Ngay sau đây Thohay.vn xin chia sẻ đến bạn đọc những câu Ca Dao Về Miền Trung Chọn Lọc.
Ai vô xứ Huế mà coi
Sông Hương, núi Ngự, cảnh trời đẹp thay.
Quýt Hương Cần em gửi ra Đồng Hới
Ruốc Bảo Ninh em chở tới Đông Ba.
Quảng Bình là đất Ô châu,
Ai đi đến đó quảy bầu về không.
Anh về Bình Định thăm nhà,
Tháng hai trở lại tháng ba cưới nàng.
Cưới nàng đôi nón Gò Găng,
Xấp lãnh An Thái một khăn trầu nguồn.
Ai mà có tấm quần manh,
Thì về đồng Bạch theo anh ngày rày.
Đồng Bạch bông tốt đài sây,
Khổ công chăm sóc ta may áo quần.
Ai ơi bưng bát cơm đầy,
Đồng Cam xây dựng nhớ ngày năm xưa.
Gian nan, cực nhọc, bấy giờ…
Công ơn biết mấy cho vừa đừng quên.
An Hành năm bữa một phiên,
Gặp cô bán bún nên duyên vợ chồng.
An Nhơn thắng cảnh nhiều nơi,
Có chùa Ông Đá nơi này Phương Danh.
Nhạn về Cân, Cỏ nhạn ơi,
Nhạn nhớ lấy lời chim yến Phương Mai.
Ai về Cổ Lũy cô thôn,
Nước sông Trà Khúc sóng dồn tung tăng.
Ai về Bình Định mà coi,
Con gái Bình Định bỏ roi, đi quyền.
Núi Bạch Mã hai hàng sau trước,
Đất Lộc Trì đẫm nước ướt rồi lại khô.
Đường lên Đá Nhảy lô nhô,
Như ghềnh nước bạc xô bờ ngày đêm.
Trèo đèo hai mái phân vân,
Đêm mơ Hà Tĩnh, dạ ái ân Quảng Bình.
Quảng Nam hay cãi,
Quảng Ngãi hay lo ,
Bình Định nằm co ,
Thừa Thiên ních hết !
A Man núi ngất tầng cao
Ngó về chợ Giã nao nao can tràng
Núi ngăn sao thấy được nàng
Nhớ ai mặt võ mày vàng nhớ ai?
Ai lên ta nhắn với mình,
Đừng quên ngãi cũ, đừng khinh ta nghèo.
Đường xa rú rậm cheo leo,
Nhớ khi ăn đọt cùng trèo Ba Xanh.
Học trò xứ Quảng ra thi ,
Thấy cô gái Huế chân đi không đành .
Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương
Nhớ ai dãi nắng dầm sương
Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao
Ai qua phố Hội chùa Cầu
Để thương để nhớ để sầu cho ai
Gió đưa cành trúc la đà,
Tiếng chuông Thiên Mụ canh gà Thọ Xương .
Bãi biển Nha Trang mịn màng, trắng trẻo,
Nước trong leo lẻo, gió mát trăng thanh.
Đêm đêm thơ thẩn một mình,
Đố sao cho khỏi vướng tình nước mây?
Gửi tặng thêm cho bạn 🌷Thơ Về Phú Yên Hay 🌷 hay nhất
Ca Dao Tục Ngữ Có Từ Ngữ Địa Phương Miền Trung
Nhất định đừng bỏ qua trọn bộ những câu Ca Dao Tục Ngữ Có Từ Ngữ Địa Phương Miền Trung bên dưới.
Đi mô cũng nhớ quê mình
Nhớ Hương Giang gió mát, nhớ Ngự Bình trăng thanh.
Ru em em théc cho muồi
Để mẹ đi chợ mua vôi ăn trầu
Mua vôi chợ quán chợ Cầu
Mua cau Nam Phổ, mua trầu chợ Dinh.
Chồng chèo thì vợ cũng chèo
Hai đứa cùng nghèo lại đụng với nhau.
Ngó lên hòn Kẽm đá dừng ,
Thương cha nhớ mẹ quá chừng bạn ơi !
Ai mô mộ cảnh ưa thiền
Lòng trần dũ sạch nhơn nhơn ra về.
Thân em như cá trong lờ
Hết phương vùng vẫy không biết nhờ nơi đâu.
Đời mô cơ cực như ri
Đồng Khánh ở giữa, Hàm Nghi hai đầu.
Không đi thì mắc cái eo,
Có đi thì sợ cái đèo Quán Cau.
Hòa Đồng lắm lúa nhiều bông,
Em về đây kết ngãi cho thong dong nghĩa tình.
Trời mưa cóc nhái chết sầu
Ễnh ương đi cưới nhái bầu không ưng
Chàng hiu đứng dựa sau lưng
Khều khều móc móc cứ ưng cho rồi.
Đôi ta như chỉ xe đôi
Khi săn săn rứa, khi lơi lơi chùng.
Anh về em nắm vạt áo em la làng
Phải bỏ chữ thương chữ nhớ giữa đàng cho em.
Đỗi đàng ở dưới lên đây,
Tôi không biết thứ chị em bày tôi kêu.
Gá lời kêu chị Bốn, chị Ba,
Chị Năm, chị Sáu bỏ giọng qua cho đều.
Chợ phiên Dinh nẫu họp buổi chiều,
Cũng lắm người bán cũng nhiều người mua.
Thương em anh cũng muốn vô,
Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang.
STT Về Miền Trung Hay Nhất
Xin tổng hợp cho bạn đọc thêm danh sách những câu STT Về Miền Trung Hay Nhất.
- Vẻ đẹp của miền Trung không chỉ ở phong cảnh mà còn nằm ở trong tính cách, khí phách của người dân ở đây. Một sự chất phác, dung dị mà ân cần, thơm thảo nhưng cũng lắm ngang tàng được thể hiện trong cách ứng xử, giao tiếp hàng ngày giữa người với người và với sự đối chọi lại tự nhiên.
- Có lẽ bởi, sinh ra trên dẻo đất nghèo khó, phải hứng chịu nhiều thiên tai nhất trong cả nước nên con người đất này dù có đi đâu về đâu, dù xuôi Nam ngược Bắc vẫn luôn biết vươn lên, vượt trên hết thảy những đau thương để tồn tại.
- Cái khí chất ăn sóng, nói gió của những cư dân miền biển lại cũng góp vào sắc thái tiếng Việt cái mạnh mẽ, cái độ nồng như mang theo cả gió biển và cát nóng khiến người người nghe là phải nhơ nhớ.
- Ngay trong mỗi tâm thức của người dân miền Trung xa xứ cũng vẫn luôn một lòng một dạ nhớ về đất Mẹ thương yêu. Có lẽ, chính ở những nơi mà cuộc sống lo toan bộn bề nhất lại là nơi cho những mầm yêu thương quê hương, tình yêu đất nước nở đóa hoa đẹp nhất.
- Miền Trung là vậy, con người miền Trung là vậy – cứ âm thầm chịu đựng bao khó khăn, bao đau khổ mà chưa một lần thống thiết kêu than, ngay cả cảnh sắc thiên nhiên cũng vẫn cứ đẹp đến nao lòng trong chính sự nghiệt ngã của khí hậu xứ này.
- Dường như niềm hạnh phúc của “con gánh đôi” là chỉ được thấy 2 đầu con gánh được tròn trịa, ấm no? Phải rồi. Bởi thế nên cả nước Việt vẫn luôn hướng về mảnh đất này với tên gọi trìu mến: “miền Trung ruột thịt” mà.
- Đêm nay nghe đài dự báo: miền Trung có mưa. Chỉ bấy nhiêu thôi mà bao ký ức tuổi thơ ùa về, nhớ miên man một vùng quê nơi gió bão chẳng bao giờ buông tha …
Xem ngay chùm 🌼Thơ Về Quảng Trị 🌼45+ Bài Thơ, Ca Dao Tục Ngữ Về Quảng Trị
Những Câu Nói Hay Về Miền Trung
Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm tuyển tập Những Câu Nói Hay Về Miền Trung.
- Cứ hễ nhắc tới miền Trung, mỗi người Việt Nam có thể mường tượng ngay ra trong đầu những vùng đất của thiên tai triền miên. Miền đất, nơi mà từ tấm bé cho tới khi lìa đời dường như đều gắn với con chữ nghèo và sớm sương mưa nắng lận đận mưu sinh.
- Đã bao lần miền Trung oằn mình trong những cơn bão dữ cũng là từng ấy lần lặng chìm dưới dòng nước lũ khốc liệt. Đã bao đời cong mình chống chọi trước cái nắng khét lẹt, hanh rát của gió Lào cũng là bấy nhiêu năm nơi đây héo hon, trụi lùi.
- Cái vòng tròn của nhân sinh nơi dải đất này cứ mãi luẩn quẩn, nghiệt ngã là thế. Ấy vậy mà, ít người biết – “Mẹ thiên nhiên” dù có thường xuyên nổi cơn thịnh lộ với “đứa con” miền Trung thì cũng lại rất hào phóng khi ban tặng cho mảnh đất này nhiều cảnh sắc tươi đẹp nhất cả nước.
- Có thể nói, từ Thanh Hóa, Hà Tĩnh cho tới Khánh Hoà đều ẩn chứa trong mình vô vàn những danh lam thắng cảnh tuyệt mỹ, thiên nhiên kì thú làm xao lòng bao người dù chỉ một lần ghé thăm.
- Những bãi biển miền Trung với phong cảnh hoang sơ, không khí trong lành luôn thu hút rất đông khách du lịch trong và ngoài nước đến tham quan, nghỉ dưỡng.
- Những cánh rừng nhiệt đới rậm rạp, xanh tươi hay những ngọn núi cao “chọc trời” cũng là những điểm đến lý thú của dải đất nhỏ hẹp miền Trung.
- Đặc ân mà thiên nhiên ưu ái dành tặng cho eo đất miền Trung còn phải nhắc tới những con sông tươi đẹp chảy qua núi đồi hay vắt ngang giữa lòng thành phố.
- Miền Trung, lũ chồng lên lũ, đau thương nối tiếp đau thương. Và trong biển nước mênh mông đến rợn người đó, có cả ngôi nhà nhỏ của mẹ tôi…