Thơ Về Núi Bà Đen: 17+ Bài Thơ Hay Nhất

Những Bài Thơ Hay Về Núi Bà Đen ✅ Những Chùm Thơ, Câu Thơ Hay Về Núi Bà Đen

Những Bài Thơ Hay Về Núi Bà Đen

Mời bạn cùng thohay.vn đón đọc những bài thơ hay nhất về Núi Bà Đen dưới đây nhé!

NÚI BÀ TÂY NINH
Tác giả: Nguyễn Minh Quang

Ừ đây là núi Bà Đen
Khói đời nghi ngút nỗi niềm cơ duyên
Dọc theo triền núi nghiêng nghiêng
Cáp treo lơ lửng nối miền tĩnh tâm

Linh Sơn Tự nơi dừng chân
Cầu tài cầu phúc vạn lần thực hư
Qua bao vất vả mệt nhừ
Niềm tin vẫn cứ khư khư trong lòng

Dù cho bão táp mưa giông
Ra giêng lễ hội vẫn đông ngút ngàn
Ta cầu hai chữ bình an
Cho đời bớt những gian nan tận cùng!

THĂM NÚI BÀ ĐEN
Tác giả: Đặng Minh Mai

Đi vãn cảnh Bà Đen một sáng
Trời Tây Ninh gió mát vui đùa
Nén nhang cầu khấn trước chùa
Thành tâm miệng niệm Di đà nam mô

Cảnh đẹp lắm như mơ núi Một
Bà Thiên Hương từng gột nhục đày
Một lòng giữ trọn xác thây
Tiết trinh đức hạnh vẫn đây một thời

Lê Sĩ Triệt lưu ngời trang sử
Người tòng quân để giữ nước nhà
Chuyện tình nén giữ tạm xa
Đâu ngờ bão táp phong ba cuộc tình

Thiên Hương đã lìa trần trên núi
Bởi con quan ép rối tơ lòng
Người đi trời đổ mưa ròng
Núi cao vời vợi ngưỡng trông bóng bà

Kể từ đó gần xa đều biết
Núi Bà Đen da diết cảnh trời
Tây Ninh vùng đất sáng ngời
Có hòn núi Một ngàn đời lưu danh.

TRÊN NÚI BÀ ĐEN
Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết

Ta trở giấc trong giao thông hào cũ
Của bạn bè xưa đào vội bên rừng
Dưới trăng vàng sương rơi thật dửng dưng
Trên cái nón sắt còn in dấu đạn
Ta sờ soạng dưới lá khô vùi đống
Một mảnh bom làm lạnh cóng bàn tay
Tự hỏi nơi nầy còn có xác ai
Thù hay bạn, hoặc mai đây ta chết

Chỗ nầy che thân cho hai cuộc chiến
Một mới vừa qua và một hôm nay
Ta tới đây dù cho cũng chỗ nầy
Thêm nắm xương bón để rừng xanh mãi
Phía xa xa trong sương mờ gió núi
Phố phường xưa giặc mới chiếm hôm nào
Có một đời ta ném bỏ thương đau
Và bè bạn chết dần trong tù ngục

Ta tới đây, chờ đoàn quân còn lại
Đang vượt rừng trở lại chiến hào xưa
Kèn thúc quân sẽ vang át rừng mưa
Cờ sẽ cắm trên cổ thành như trước
Ta tới đây dù không cùng hẹn ước
Bạn bè ta còn nhiều đứa hiên ngang
Dí súng vào đầu, thà chết không hàng
Nói chi là buộc cúi đầu dâng mạng

Ta tới nơi đây, ta đón chỗ nầy
Trên cao điểm của thành trì biên giới
Đêm sáng trăng chờ, còn ta đứng đợi
Đoàn quân nào? Ai đó gọi tên ta

ĐÓN NẮNG
Tác giả: Thống Trần

Nắng gay gắt khi mình còn quá trẻ,
Gió thỉnh thoảng đưa mây về qua núi.
Rồi tan mau,
Hơi đá lại nùng người,
Những đôi chân hai mươi,
Bao năm mới khỏa ước mơ rong rủi.

Xin cám ơn những con đường đá lở
Níu bước chân ta và đồng đội
Xin cám ơn những lần mỏi mệt
Được đồng đội giúp sức, đợi chờ
Xin cám ơn những con tim ấm áp
Ngồi xoay quanh bếp lửa bập bùng

Bên này là đỉnh núi cao vợi
Bên kia là hồ rộng mênh mông
Tôi bước lên đỉnh núi Bà Đen
Mang trang thơ lên cùng đồng đội
Thêm chút yêu, chút thương, chút hoài niệm
Thời áo xanh rong ruổi khắp nẻo đường !!!

HẸN EM
Tác giả: Nguyễn Thanh Khiết

Khi xưa súng nổ cắc cù
Hôm nay rừng lặng, sương thu rơi hoài
Chỗ anh cây cỏ chen vai
Trăng treo một bóng trong ngoài mình anh
Đi lâu thì cũng nhớ thành
Nhớ em ở lại loanh quanh nỗi chờ
Em ơi chim chẳng bến bờ
Say theo con nước ngẩn ngơ quên về
Ờ thì mấy dậm sơn khê
Đông sang, đông nữa anh về thăm em.

Chia sẻ thêm Thơ Về Cát Bà, Vịnh Lan Hạ ❤️️ 35+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Về Núi Bà Đen (Tây Ninh)

CHIỀU THĂM TÂY NINH
Tác giả: Anthony Thiên Tân (Nguyễn Thành Minh)

Chiều nay ghé thăm Tây Ninh,
Thăm luôn Tu Viên Chơn Như.
Trên đường qua lại Củ Chi,
Tình cờ chợt thấy khoai lan khoai mì,
Khoai mì nổi tiếng Củ Chi,
Cộng thêm nước mía sầu riêng,
Mía – mì dẻo ngọt thơm ngon.

Chợt tâm lắng động bóng hình người em,
Tây Ninh em đã sinh thành,
Mượn trang Face Book nói về quê em,
Tây Ninh quê em nổi tiếng một thời,
Công chào Tây Ninh đón chào gần xa.

Gợi nhớ người em gái xứ núi Bà Đen,
Chiều vàng anh ngắm Tây Ninh đẹp ngời./. 

TÂY NINH QUÊ TÔI
Tác giả: Phan Công Phúc

Tây Ninh có núi Bà Đen
Có chùa Toà Thánh bông sen cửa vàng
Có hồ Dầu Tiếng thênh thang
Có sông Vàm Cỏ trăng vàng soi gương!.

Trời xanh đỉnh núi mây vương
Kênh đồng tưới mát con đường chiều quê
Bạt ngàn mì, mía ven đê
Cao su thẳng cánh cò về xa xa!.

Ai về nhớ ghé... Điện Bà
Cáp treo êm ả đi qua nơi này
Chùa Bà khói quyện hương bay
Bồng bềnh mây trắng đắm say lòng người!.

Ai về nhớ ghé... vui chơi
Rồng Nhang rực sáng, rạng ngời Cộ Tiên
Đêm rằm Hội Yến hoa viên
Tứ linh quả phẩm thết truyền nhân gian!.

Ai về nhớ ghé... Trảng Bàng
Bánh canh, muối ớt thương mang làm quà
Ôi yêu sao... chốn quê nhà!
Tình tôi trao cả... như là quê hương!.

GIANG SƠN VIỆT NAM
Tác giả: Anthony Thiên Tân & Hàn Viễn Xứ

Đất nước tôi sơn hà liền một dãi,
Địa đầu Móng Cái đến mũi Cà Mau,
Hai vai gánh nặng giang sơn đôi miền.
Tuổi thơ mang nặng nỗi niềm ước mơ,
Chân xa vạn dặm đăng trình từ đây,
Tôi đứng giữa Nha Trang miền cát trắng.
Mượn con tàu lướt sóng gọi trùng dương,
Côn Sơn sóng dữ quanh năm oán sầu,
Đạp sóng dữ Trường Sa đã đến đó,
Luồng bão táp Hoàng Sa thuyền lạc bến,
Sóng vỗ Biển Đông con rồng nước Việt.

Đời trai tráng phong trần như Sơn Thủy,
Vượt núi băng sông nghìn trùng mơ ước,
Hoàng Liên Sơn với đỉnh cao chót vót,
Núi Hải Vân mây ngàn bao lấy đỉnh,
Trường Sơn ngã mình nối Bắc Trung Nam,
Kinh-Thượng người liền nhau từng khúc ruột,
Núi Bà Đen thầm mong người trở lại.

Tôi đã xuôi thuyền theo nước thủy triều,
Dòng nước mộng mơ chan chứa tuổi thơ.
Sông Hồng ca khúc Tình Xuân dạt dào,
Sông Hương gợi khúc Nam Ai chèo đò,
Lại Giang xanh ru nhẹ khúc chiều tà,
Sông Lô gợn sóng gợi tình luyến nhớ.
Cửu Long giao đầu thành chín khúc sông,
Dòng sông mang theo bao nìềm nỗi nhớ,
Bước chân dài ta đi chưa biết mỏi.

Ngắm lại mà yêu quê hương đất Việt,
Tôi in trong tim đất nước hữu tình,
Hạ Long muôn sắc thế giới kỳ quan,
Hà Nội biết bao di tích lịch sử,
Cố Đô văn hiến qua nhiều nét thơ,
Vang danh Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông.

Tuyệt đẹp vinh quang gian nan đau khổ,
Quá Khứ vướng sầu cuộc chiến ngoại bang,
Có những vết thù hằn sâu trong trí,
Một ngàn năm áp bức bởi giặc Tầu .
Việt nam ta bị tàn phá mịt mù,
Máu ông cha ta hy sinh vì nước,
Đời đời con cháu xin khắc ghi tâm,
Cuộc chiến quá đau thương bài học sử,
Nhìn lại dân mình còn lắm xót xa.

Vì đất nước vì dòng máu rồng tiên,
Xin hãy ôm nhau anh em một nhà,
Tình Bắc Trung Nam sánh tựa Trường Sơn.
Hởi người Việt Nam trong và ngoài nước,
Xin nối vòng tay như Hoàng Liên Sơn,
Cùng nhau xây dựng nước non vững bền,
Hùng mạnh như con rồng ngàn châu hỏa,
Một dân tộc bất khuất bất bất phục,
Việt Nam thân yêu vang mãi ngàn đời./.

VỀ VỚI TÂY NINH
Tác giả: Thiên Ân

Anh về lại với Tây Ninh
Lắng nghe muôn khúc chuyện tình đôi ta
Bà Đen ngọn núi hiền hòa
Đi vào huyền thoại gần xa,xa gần

Tây Ninh Tòa Thánh ,vị thần…
Nguy nga tráng lệ đôi chân về nguồn
Những khu căn cứ trung ương
Rừng xanh chim hót du dương ,một thời

Lò Gò,Xa Mát…ai ơi!
Điền Sơn sinh thái nụ cười tin yêu
Lòng Hồ Dầu Tiếng về chiều
Ai còn giăng lưới ,cá nhiều ai hay?

Đến đây anh ở lại đây
Cho em thổ lộ điều này được chăng?
Cầm tay thề thốt nhau rằng:
Thương em ,mưa nắng tảo tần,thương em

Tây Ninh nắng cháy chung riêng
Mãng cầu kết trái bén duyên mộng thường
Mời anh bánh tráng phơi sương
Rau rừng,thịt luộc …quên đường về đâu?

Bánh canh ngon miệng tình sâu
Trảng Bàng anh ghé bắc cầu tim em
Món chay nổi tiếng một miền
Tây Ninh muối ớt anh ghiền cho coi

Mắm chua,ốc núi…rạch ròi
Thằn lằn núi,anh thiệt thòi nữa không?
Ngày mai duyên nợ tơ hồng
Tây Ninh mảnh đất miền Đông,yêu thầm

TÂY NINH
Thơ: Bằng Việt

Nơi ngỡ hấp dẫn tôi bằng ngọn núi Bà Đen,
Cô tu sĩ làm thơ chỉ đường cho Giải phóng,
Toà thánh thất vàng son, thâm u và bí ẩn,
Hay rừng cao su trùng điệp tới chân trời…

Biên giới một màu xanh, như dấu nối không lời
Dải đất ba mươi năm, bao lối mòn trùng điệp,
Đầu não chiến khu, khiến kẻ thù kinh khiếp,
Nơi khai sinh lá cờ Mặt trận đính vàng sao…

Những trảng cỏ miên man. Những đồn điền đất đỏ.
Vườn hồ tiêu và cây trái ngọt ngào.
Cô dân quân áo đen, cài dao và mắt xếch,
Chiếc xe ngựa buổi chiều lọc cọc giữa đồi cao…

Nhưng đấy là Tây Ninh trong lòng tôi tưởng tượng
Dãy phố thực lúc này tôi gặp dịu dàng hơn:
Con sông chảy xanh trong, chiếc cầu vòm cũ kỹ,
Mái nhà ngói nhỏ nhoi dưới bóng lá xanh rờn!

Có gì thật thiết tha trong nụ cười bình dị
Trong dáng bước tảo tần bà mẹ áo gầy vai,
Dáng em gái đi học về, buổi chiều đang cuốc đất
Một chút nắng dịu dàng trên tóc, mãi không phai!

Và thương cảm xiết bao những vạt hầm trú ẩn
Y như những năm còn bom đạn quân thù,
Vừa hậu phương, vừa chiến trường, hạt gạo đem sẻ nửa,
Biên giới sát tầm tay, đâu có dễ làm ngơ?
Tôi quên đi mọi dấu tích vàng son, mọi cảnh trí lạ kỳ,
Chỉ còn thực lòng mình, với gian khổ, buồn vui, phẫn nộ,
Đến gắn cùng các anh – những người kề cửa ngõ,
Làm mũi khiên che cuộc đời đầy ưu ái sau lưng.

Vườn hồ tiêu đang lên, nồng cay đến rưng rưng,
Mía đọng mật ngọt ngào, màu tươi dâng mát mắt…
Đơn giản quá, Tây Ninh! Đất này đâu thể khác,
Tôi trở lại những gì mộc nhất của hồn tôi!

Gửi tặng bạn đọc 🌻Thơ Về Hà Nội Hay ❤️️65+ Bài Thơ Tặng Hà Nội Cảm Xúc Nhất 

Chùm Thơ Về Núi Bà Đen

MÙNG 4 TẾT ĐI NÚI BÀ ĐEN
Tác giả: Kim Long Nguyễn

Hôm nay đi lễ Núi Bà
Dòng người chen chúc nắng tà chiều xuân
Trôi theo từng nhịp bước chân
Cười reo hớn hở trống lân vang trời

Khách hành hương khắp mọi nơi
Đi chùa cầu phúc dạo chơi xuân về
Pháo hoa khai mạc vui ghê
Điện thoại ipad say mê quay hình

Ngày tết sắc áo xinh xinh
Ai cũng sặc sỡ lung linh dập dìu
Lễ chùa trông thật đáng yêu
Hành xử lịch lãm nâng niu mọi người

Tiết xuân đầy ắp tiếng cười
Trẻ già trai gái đoàn người nối nhau
Bà Đen có tự thuở nào
Thiên Hương Tình Sử đi vào lòng dân

Xa xôi đều muốn một lần
Viếng Bà cầu phúc vạn phần hiển linh.

THĂM NÚI BÀ ĐEN-TÂY NINH
Tác giả: Phạm Quốc Tuấn

Tây Ninh có núi Bà Đen
Vào mùa trẩy hội bước chen chân người…
Con lên thăm núi tháng mười
Mùa thu níu bước chân người hành hương…

Thế gian cuộc sống Vô Thường…
Con xin thắp một nén hương nguyện cầu :
Thích Ca đức Phật nhiệm mầu
Thân- Tâm con được chữ đầu BÌNH AN.

TRÊN ĐỈNH NÚI BÀ ĐEN
Tác giả: Nguyễn Nhật

Những khi lòng chẳng được chút bình yên
Anh trở lại nơi cùng em hẹn ước
Hồ Dầu Tiếng thả hồn theo sóng nước
Và bến ơi… có hờn dỗi con đò

Tây Ninh về kiếm lại lũ cừu non
Muốn nhìn xem mắt chúng còn ngơ ngác
Bầy cừu nhỏ có con nào chạy lạc
Giống tình anh đã lạc lối quay về

Tới Trảng Bàng như mới tỉnh cơn mê
Khi nhìn thấy tứ bề toàn bánh tráng
Giống tình em mong manh và trong sáng
Dễ vỡ tan trong ngọn gió vô tình

Tòa Thánh tìm đâu bóng dáng ai xinh
Hoài lẩn khuất như trò chơi cút bắt
Vẫn chưa có một lần tay nắm chặt
Sao tháng ngày ôm giữ mối tình si

Núi Bà Đen lộng tiếng gió rù rì
Như lời nguyện với người con gái ấy
Nàng sơn nữ Tà Mun xuân chớm dậy
Tận đỉnh trời sao chẳng thấy em đâu.

DÂNG HƯƠNG LIỆT SĨ NÚI BÀ ĐEN
Tác giả: Tan Do Van

Hôm nay về lại núi Bà
Dâng hương đồng đội đã nằm nơi đây

Kia rồi, đỉnh núi đội mây
Mầu xanh đã phủ kín dầy vết bom
Liệt đài đỏ thắm màu son
Như trong cảnh sắc có hồn núi sông

Đường lên có cáp thong dong
Xa xa Dầu tiếng hồ trong-gương trời
Đá Chài vách đứng chơi vơi
Đã từng thử thách gan người chiến binh

Qua rồi cái phút tử sinh
Mà sao hiển hiện những hình ảnh xưa
Bom gào, đá nát, cây tưa
Không gian khét lẹt lửa lùa cửa hang

Chênh vênh, võng bạn bậc thang
Trên đầu pháo dội, dây quàng, vực sâu
Lương khô thấm máu chia nhau
Thương từng giọt nước dãi dầu đạn bom…

Miên man dang dở nguồn cơn
Ngẩng lên, ga đến cờ son vẫy chào
Chùa Bà mây quyện trên cao
Linh thiêng che chở thuở nào vẫn đây

Hương hoa muôn sắc dâng đầy
Râm ran cầu khấn: mọi ngày bình an
Tiếng kinh như giãn không gian
Đều đều điểm nhịp, điểm làn chốn thiêng

Chùa Hang bia đứng uy nghiêm
Đỉnh trầm nghi ngút khói thiêng hương hồn
Cúi đầu tưởng nhớ công ơn
Mắt già rớm lệ bồn chồn, xót xa

Bao người vĩnh biệt mẹ cha
Hy sinh đời trẻ cho ta chốn này
Tâm thành thắp nén hương cay
Trên cao hãy chứng lòng này bạn ơi!

Bà Đen vai phủ mây trời
Linh thiêng danh thắng đời đời nhớ anh.

Đẹp nao lòng mùa thu Hà Nội với Phố Phan Đình Phùng đầy lá vàng rơi, mặt Hồ Tây nguội nắng ở lúc xế chiều, những con đường ngạt ngào hoa sữa… thohay.vn gửi tặng bạn những bài Thơ Về Mùa Thu Hà Nội Hay Nhất, mời bạn cùng đón đọc nhé!

Những Câu Thơ Về Núi Bà Đen

Tây Ninh danh thắng Núi Bà,
Uy linh trời tạc một tòa nên thơ

Ngó lên hòn núi Điện Bà
Đạo chồng nghĩa vợ cớ hà phân ly

Hỡi cô em gái đô thành,
Có đi viếng núi quê anh thì về.
Núi Bà cây phủ mây che, 
Em đến em về đừng lạc lối nghe em.

Giới thiệu đến bạn đọc những bài ❤️️Thơ Về Cà Mau❤️️ ấn tượng nhất.

Viết một bình luận