32+ Bài Thơ Về Rừng Núi Rừng Và Tình Yêu, Những Câu Ca Dao Về Núi Non Hùng Vĩ Hay Nhất. Tuyển Tập Stt Thơ Về Vẻ Đẹp Kỳ Vĩ, Hoang Sơ Của Mẹ Thiên Nhiên Ban Tặng, Mời Bạn Cùng Thưởng Thức.
NỘI DUNG CHÍNH
Các Chủ Đề Sáng Tác Thơ Về Núi Rừng
Thơ về núi rừng là một chủ đề rộng lớn và đa dạng, mang đến cho người đọc những cảm xúc và suy tư sâu sắc về thiên nhiên, cuộc sống và con người. Dưới đây là một số chủ đề sáng tác thơ về núi rừng mà bạn có thể tham khảo:
Vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng
Miêu tả cảnh quan: Tập trung vào những hình ảnh, màu sắc, âm thanh đặc trưng của núi rừng: những ngọn núi cao vút, những cánh rừng xanh thẳm, tiếng chim hót líu lo, tiếng suối chảy róc rách,…
Sử dụng các biện pháp tu từ: So sánh, ẩn dụ, nhân hóa,… để làm nổi bật vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ của núi rừng.
Thể hiện sự ngưỡng mộ, kính phục: Thể hiện sự ngưỡng mộ, kính phục trước vẻ đẹp và sức mạnh của thiên nhiên.
Sự gắn bó giữa con người và núi rừng
Cuộc sống của người dân: Miêu tả cuộc sống của những người dân sống ở vùng núi rừng, những nét văn hóa, phong tục tập quán độc đáo của họ.
Tình cảm với núi rừng: Thể hiện tình cảm gắn bó, yêu thương của con người đối với núi rừng, coi núi rừng như một phần không thể thiếu của cuộc sống.
Ý thức bảo vệ: Nêu cao ý thức bảo vệ rừng, bảo vệ môi trường, thể hiện trách nhiệm của con người đối với thiên nhiên.
Những kỷ niệm về núi rừng
Kỷ niệm tuổi thơ: Chia sẻ những kỷ niệm tuổi thơ gắn liền với núi rừng, những trò chơi, những khám phá thú vị.
Những chuyến đi đáng nhớ: Kể lại những chuyến đi lên rừng, xuống núi, những trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc hành trình.
Nỗi nhớ về núi rừng: Thể hiện nỗi nhớ, sự luyến tiếc về những kỷ niệm đẹp đẽ đã qua.
Suy tư về cuộc sống và con người
Triết lý nhân sinh: Suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, về những giá trị đạo đức.
Bài học từ thiên nhiên: Rút ra những bài học từ thiên nhiên, từ sự vận động của núi rừng, về sự sống, cái chết, về quy luật của vũ trụ.
Sự nhỏ bé của con người: Thể hiện sự nhỏ bé của con người trước thiên nhiên rộng lớn, từ đó nhắc nhở con người sống khiêm tốn, hòa mình vào thiên nhiên.
Cảm xúc cá nhân
Niềm vui, nỗi buồn: Thể hiện những cảm xúc cá nhân khi đối diện với núi rừng, có thể là niềm vui, sự thư thái, nhưng cũng có thể là nỗi buồn, sự cô đơn.
Tình yêu thiên nhiên: Thể hiện tình yêu sâu sắc đối với thiên nhiên, với núi rừng, coi đó là nguồn cảm hứng bất tận cho sáng tác nghệ thuật.
Sự hòa quyện: Thể hiện sự hòa quyện giữa tâm hồn con người và thiên nhiên, giữa cái tôi và thế giới bên ngoài.
Lưu ý:
Bạn có thể kết hợp nhiều chủ đề khác nhau trong một bài thơ.
Sử dụng ngôn ngữ thơ phong phú, hình ảnh sinh động, giàu sức biểu cảm.
Ca dao về núi rừng là một kho tàng văn hóa quý báu của người Việt Nam, phản ánh tình yêu thiên nhiên, sự gắn bó với núi rừng và những kinh nghiệm sống quý báu được đúc kết từ ngàn đời.
Dưới đây là một số câu ca dao tiêu biểu về chủ đề này:
Ca dao về cảnh đẹp núi rừng
Núi cao chi lắm núi ơi, Núi che mặt trời chẳng thấy người yêu.
“Cái mớt em cấy ruộng xa, Nước nguồn trong veo, trời mây xanh ngàn.”
2 câu ca dao này diễn tả vẻ đẹp của thiên nhiên với những cảnh quan rừng núi hùng vĩ, những con suối trong xanh và bầu trời rộng lớn.
Ca dao về tình yêu và núi rừng
Ai lên xứ Lạng cùng anh, Bõ công bác mẹ sinh thành ra em.
“Cây đa bến cũ, nước non quê mình, Tình em chung thủy, như nguồn suối trong.”
Bài ca dao này dùng hình ảnh núi rừng, cây cối để diễn tả tình yêu son sắt, thủy chung, không phai nhạt.
Ca dao về người dân miền núi
“Ai về qua bản em, đừng quên chiếc khăn piêu, Cái bướm bay vào rừng, đừng quên lòng anh yêu.” Ca dao này miêu tả sự gắn bó mật thiết của con người với núi rừng, cũng như tình yêu chung thủy của người dân miền núi.
Ca dao về vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng
“Non cao ai đắp mà cao, Sông sâu ai bới, ai đào mà sâu.”
“Non xanh nước biếc hữu tình, Cây cao bóng mát, chim hót trên cành.”
“Núi cao vời vợi, Sông dài thăm thẳm, Cảnh sắc thiên nhiên, Hùng vĩ, tráng lệ.”
“Điệp trùng núi non, Mây trôi lững lờ, Cảnh sắc hữu tình, Say đắm lòng người.”
Ca dao về sự gắn bó giữa con người và núi rừng
“Rừng xanh là của ta, Ta phải biết giữ gìn, Cho cây cối tốt tươi, Cho muôn loài sinh sôi.”
“Đi rừng phải giữ gìn, Không được chặt cây phá rừng, Để cho rừng mãi xanh, Cho cuộc sống an lành.”
“Núi rừng là bạn ta, Ta phải biết yêu thương, Bảo vệ núi rừng, Như bảo vệ chính mình.”
Ca dao về những kỷ niệm về núi rừng
“Tuổi thơ ta, Gắn liền với núi rừng, Những trò chơi, Những khám phá.”
“Nhớ mãi những ngày, Cùng bạn bè, Leo núi, Hái quả.”
“Rừng núi ơi, Ta nhớ ngươi, Những kỷ niệm đẹp, Sẽ mãi trong tim.”
Ca dao về suy tư về cuộc sống và con người
“Lúa về trên nương, hạt vàng như ánh nắng, Chàng về thăm em, vườn xanh, rừng thắm.”
Ca dao này nói về sự tươi đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống đồng áng và sự hạnh phúc trong tình yêu nơi núi rừng.
“Núi cao còn có núi cao hơn, Người giỏi còn có người giỏi hơn. Chớ nên tự mãn, Phải luôn cố gắng.”
“Ở đời phải biết điều, Như cây có cội, Như nước có nguồn. Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.”
“Sống giữa thiên nhiên, Lòng thanh thản, Tâm hồn thư thái, Cuộc sống an lành.”
Ca dao về kinh nghiệm sống trong rừng
“Đi rừng phải nhớ, Mang theo dao, lửa, Để phòng thân, Khi gặp nguy hiểm.”
“Trong rừng có nhiều, Loại cây độc, Phải biết tránh, Để không bị hại.”
“Rừng thiêng nước độc, Phải cẩn thận, Để không gặp, Điều chẳng lành.”
Núi xoè dáng núi sông lượn nhánh Mây mỏng cánh ban gió dẫn đường Nhớ em Tây Bắc thư từng cánh Điệp trùng Tây Bắc, điệp trùng thương
Tây Bắc là lửa đêm xoè hội Tây Bắc là cơm thơm bàn tay Tây Bắc là rượu từng giọt mắt Tây Bắc là xanh của ngàn mây
Núi cao rừng rộng bàn tay vẫy Đỉnh dốc cũng đang đợi ai lên Ngày ngược sông Đà anh đã khác Tây Bắc xoè hoa thầm gọi tên
Đường lên tây bắc Tác giả: Phạm Đình Nhân
Quanh co hết dốc lại đèo Lưng đồi đào nở gió reo hát mừng Dăm cô gái Thái trên lưng Cõng mây gió, cả núi rừng cỏ cây Nụ cười duyên, má hây hây Gió vờn chân tóc, mây quây quanh mình Nhìn lên đỉnh núi Tà Phình Những cây cột điện bạn tình với cây Bên kia vách đứng đội mây Bên này vực thẳm phủ đầy mù sương Tiếng reo róc rách bên đường Tiếng con suối nhỏ như đương hát chào Đường lên Tây Bắc vui sao
Tạm Biệt Tác giả: Đặng Lệ Khánh
Trời đã ngả chiều rồi đó Anh Rừng núi dường như muốn chuyển mình Nắng chiếu hắt hiu trên ngọn cỏ Gió rì rào đẩy lá loanh quanh
Em thắp cho Anh thêm cây nhang Đốt thêm vài nén giấy óng vàng Cho ấm hồn Anh nơi đất lạnh Mai này thu sẽ kéo đông sang
Mai này cỏ sẽ không người dọn Gai dại sẽ lan đến tận mồ Anh nhớ tránh những làn gai nhọn Máu đâu còn lệ cũng đã khô
Em biết mùa đông sẽ rất buồn Mưa đêm rả rích suôí ngàn tuôn Nằm trong lòng đất Anh sẽ lạnh Nghĩ đến con Anh sẽ ấm hơn
Phải tạ từ Anh biết nói gì Vì con ta ngậm nỗi từ ly Em sẽ kể con nghe về bố Anh hùng ca trang sử còn ghi
Anh ạ, Em tin ta chia tay Giữa thân xác nóng với xương gầy Hồn Anh hãy cùng em vượt biển Trăm năm tình nghĩa sẽ đong đầy
Trời tối rồi Em phải về thôi Sương đã rơi đầy trên hai vai Uớt tóc mây ngày xưa hoàng thị Trong sương có khói mắt cay ngời
Anh đừng nhìn theo Em nhé Anh Chân Em rời rã, đường chông chênh Lòng Em có trăm nghìn mũi nhọn Rừng núi như chừng buốt lạnh thêm
Quay nhìn lần cuối gò đất thấp Lập lòe nhang khói cuộn hư vô Sương phủ ảo huyền đêm mờ đục Người lặng quay lưng dưới nấm mồ.
Chia sẻ đến bạn đọc những bà thơ về núi rừng và tình yêu hay nhất:
Chuyện tình sông núi Tác giả: Chưa rõ
Em uốn khúc mượt cong Anh bao bọc ân tình Sông núi chuyện chúng mình Thơ mộng lắm phải không ?
Mặt trời chớm đầu Đông Soi tình anh tươi sáng Em cười hiền một thoáng Ôm hạt nắng chờ mong
Núi chắn gió cuồng phong Thiên niên trường lặng lẽ Sông cười hiền thỏ thẻ Gợn làn mát xanh trong
Hùng vĩ rọi mênh mông Luôn rạng ngời son sắc Hình nước non bền chặt Dẫu thời cuộc bão giông
Chuyện tình dãy đất cong Núi vững vàng muôn thuở Quyện dòng sông trăn trở Xoa ngàn kiếp long đong.
Em xuống núi Tác giả: Trương Thiếu Huyền
Em đi rồi rừng núi cũng đong đưa Giăng mắc chiều mưa tiếng chiêng rè, vỡ mảnh Ai thổi kèn môi đẫm trong giá lạnh Quả còn giờ gói lại cả rừng xanh. Ngọn lửa nhà sàn cứ leo lét mong manh Chiếc khăn piêu nhớ người, không đủ ấm Vò rượu cần đổ tràn mặt đất Nhịp cầu thang đợi người bước lên sàn. Vắng em rồi rừng núi chẳng giao đàn Chỉ than thở non ngàn thác đổ Hoa ban cũng nhạt nhoà nỗi nhớ Nghe tiếng khèn nghẹn thở dội vào tim. Biết có còn nở nữa mùa sim Khi điệu xoè hoa không còn ai hát múa Rồi một mai nơi sườn đồi vàng úa Chỉ mênh mang vạt cỏ gió lùa Nếp cẩm vào mùa hương có ngát như xưa Ngô bắp có thơm trên bếp than đỏ lửa Sớm vùng cao nghe tim mình máu ứa Em xuống núi không về, bốn bề xám mây mưa.
Chuyện tình mây núi Tác giả: Kim Bình Hưng
Mây lang thang buồn trôi cùng năm tháng Mây hững hờ Mây ngao ngán buông lơi Bỗng một hôm dừng chân nơi ảm đạm Mây mệt rồi Mây muốn bám ngừng trôi
Có Núi kia Núi trải dài hùng vĩ Mây mĩm cười Mây cứ nghĩ đã yêu Mây hẹn ước cùng Núi thêu sợi chỉ Xe tơ hồng cho Núi nghĩ về Mây
Núi vấn vương Núi yêu mây thế đấy Mây mĩm cười yêu Núi vậy không phai Có Chim muôn làm chứng tại Lũng Nhai Không thay đổi dù cho Ai có đến
Nhưng ngờ đâu cơn Gió bên cập bến Mây thay lòng theo gió đến phương xa Núi ngẩn ngơ Núi như là tê dại Mây xa rồi Núi đứng mãi chờ Ai.
Tuyển chọn thơ vui nhộn, hài hước về núi rừng hay nhất.
Lên đèo Tác giả: Chế Mỹ Lan
Bước lên triền núi cheo leo Gió bay nẻo gió, hồn phiêu lãng hồn Vang trong điệu suối du dương Tiếng chim núi hót nhạc rừng nôn nao.
Mải mê ta bước lên cao Cỏ cây lẫn đá cheo leo chập chùng Ta thầm hỏi: đâu đỉnh non Cho ta lên mãi thoát vòng nhân gian Cho tiêu tan hết sầu buồn Gởi theo gió núi mây ngàn trắng trong.
Lâng lâng hồn ngất ngây hồn Bóng ngày đã tắt, chân không muốn về.
Tây Nguyên Mùa Gã Quỳ Tác giả: Nguỹen Đình Huân
Mùa đông sang vàng rực rỡ Dã Quỳ Cùng khoe sắc dọc lối đi phố núi Hoa dân dã mà hồn ta đắm đuối Trên các nẻo đường rong ruổi Tây Nguyên
Loài hoa xinh tươi rất đỗi dịu hiền Như cô gái đang cười duyên trong gió Trên núi rừng miền cao nguyên đất đỏ Sức sống tràn trề như cỏ hoang sơ
Cứ hiên ngang trên sỏi đá cằn khô Mặc cho gió rét tím mờ đông giá Vẫn biếc xanh trên từng chiếc lá Hoa thắm màu nhuộm vàng cả mùa đông
Có ai về Tây Nguyên với ta không Ngắm Dã Quỳ khi mùa bông đang nở Cùng uống rượu cần Y Miên một thuở Múa bên nhau khi ánh lửa bập bùng
Tiếng chiêng ngân vang hùng vĩ núi rừng Cô gái Ê Đê thẹn thùng ánh mắt Cho ta say mê khi lần đầu gặp mặt Rượu cạn bình lửa tắt vẫn còn say.
Nhớ mãi hoa ban Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Tháng ba về anh muốn lên Tây Bắc. Một lần thôi để được ngắm hoa ban. Những cánh hoa trắng hồng xinh khoe sắc. Lộng lẫy thắm tươi trên khắp đại ngàn.
Thăm phố núi để thấy em múa hát. Điệu then vui xen tiếng tính rộn ràng. Anh say rồi giữa núi rừng bát ngát. Em múa xoè sao ánh mắt mênh mang.
Em liếc nhìn ánh mắt sau cây quạt. Cứ tưởng anh đang lạc chốn địa đàng. Như tiên nữ em bước trong tiếng nhạc. Cho anh bồng bềnh trôi giữa hồng hoang.
Điện Biên xưa cha anh mình thắng Pháp. Việt Nam ta lịch sử bước sang trang. Em hãy đưa anh thăm hầm Đờ Cát. Mở lại trang vàng lịch sử vẻ vang.
Con tim anh nghe sóng xô dào dạt. Khi thấy em mến khách lại dịu dàng. Phải vì Điện Biên trăng thanh gió mát. Hay vì em anh nhớ mãi hoa ban.
Rừng núi không chỉ thể hiển sự hùng vỉ, vẻ đẹp thiên nhiên mà còn được các nhà thơ liên miêu tả về tình yêu đôi lứa với những bài thơ buồn hay, ý nghĩa nhất.
Xuân Vắng Nhà Tác giả: Ngấn Lệ Sầu
Xuân này không giống những xuân xưa Con trực tết nơi núi rừng u tịch Nhớ mẹ cha nhớ em da diết Lòng con buồn nỗi nhớ ngày mưa… Xuân này nhà mình đón tết có như xưa Vắng bóng con chắc cha buồn lắm nhỉ Và em con biết có còn suy nghĩ Xuân này buồn vì vắng bóng anh trai… Và còn em, người vợ tương lai Có nhớ anh khi ngày xuân xa cách Có thương anh nơi núi rừng hiu quạnh Rồi tự dặn lòng: tất cả bởi ngày mai… Con ở đây,miền đất hứa, tương lai.. Có bạn bè, anh em, đồng chí Sao lòng con vẫn không ngừng suy nghĩ Tết sum vầy, xuân ấm, khó phai …
Thăm người Gia Rai (iarai) như chim rừng cây cỏ Mộc mạc đơn sơ sống dựa nương đồi Những hạt lúa vàng thấm ướt giọt mồ hôi Da cháy nắng ! Sạm đen màu khắc khổ.
Về ghé Gia Lai qua bản nghèo khốn khó Thấy ai thăm bà con họ rất vui Nơi đó còn mang cả căn bệnh phong cùi Tay chân họ dường như không có ngón.
Nếu một lần qua xin một lần hãy đến Trước Phật Quan Âm ! Chắp tay nguyện ta cầu Trút bỏ lỗi lầm để cho họ bớt đau Hãy xin cho họ một phép màu rực sáng.
Ta hãy cho đi ! Để nghiệp đời bớt nặng Sẽ đươc ung dung nhận thanh thản tâm hồn Thành phố núi rừng, thành phố của yêu thương Ngang qua xin ghé đoạn đường làng Phong.
Chuyện tình hoa ban trắng Tác giả: Đất Văn Lang
Ban trắng trùm sương trắng núi rừng Như màn tuyết trắng nắng rưng rưng Như mừng như tủi tình chia lối Hai ngả tao phùng một lối chung
Chim giang cánh mỏi qua ngàn núi Gió lạnh nắng nung vượt vạn đèo Miệt mài bay, một đời thui thủi Không tổ về, nằm vách cheo leo
Cả đời tìm kiếm chẳng than van Hồn yêu nâng cánh xác xơ tàn Hạ nắng thu buồn đông lạnh giá Lặng thầm sãi gió khắp quan san
Tháng hai chim én lượn từng đàn Hồng mận mơ đào đón xuân sang Chim Khun cất tiếng kêu khản đặc Nghẹn lòng tìm thấy cánh rừng ban
Hoa trắng một màu trắng thong dong Môi tím buồn se đến nao lòng Năm cánh trong ngần như giọt lệ Tủi mừng thoả nguyện nỗi chờ mong
Chim cận kề hoa giữa núi rừng Lặng lẽ chan hoà nghĩa thuỷ chung Tình tự chưa tròn hoa rụng cánh Chim lại buồn rong ruổi kiếp lao lung…
Ban trắng đâu rồi hỡi tình chung Hạ đến thu đi đông trắng rừng Lầm lũi bay hoài không mệt mỏi Tìm mùa ban trắng nắng rưng rưng.
Thohay.vn xin giới thiệu top những và thơ hay về rừng núi hay nhất mọi thời đại.
Cảnh rừng Việt Bắc Tác giả: Hồ Chí Minh
Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay, Vượn hót chim kêu suốt cả ngày, Khách đến thì mời ngô nếp nướng, Săn về thường chén thịt rừng quay, Non xanh, nước biếc tha hồ dạo, Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say. Kháng chiến thành công ta trở lại, Trăng xưa, hạc cũ với xuân này.
Mùa xuân Tây Bắc Tác giả: Khổng Minh Dụ
Xuân về Ban nở trắng rừng Đào phai khoe sắc – chúc mừng tình ta Em về trong ấy bản xa Anh xin tặng cả mùa hoa Ban rừng.
Để thể hiện tình yêu các nhà thơ mượn hình ảnh về mây và núi để nói đến qua những bài thơ về mây và núi sau đây hay và ý nghĩa nhất.
Núi và mây Tác giả: Ngô Văn Phú
Núi nào lại muốn vắng mây Mây đi nhớ núi dáng bay bồn chồn Mây buồn thì núi cũng buồn Núi có mây vờn nhìn núi ấm ngay
Tự do là tính của mây Đứng yên kiểu núi cũng đầy tự do Sắc mây thay đổi từng giờ Mà sao sắc núi bốn mùa cứ xanh
Trời đem em đến cho anh Em ưng làm núi hay giành làm mây.
Chuyện tình mây núi Tác giả: Kim Bình Hưng
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi! Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây, súng ngửi trời Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu không bước nữa Gục lên súng mũ bỏ quên đời! Chiều chiều oai linh thác gầm thét Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói Mai Châu mùa em thơm nếp xôi Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa Kìa em xiêm áo tự bao giờ Khèn lên man điệu nàng e ấp Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
Người đi Châu Mộc chiều sương ấy Có thấy hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa
Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc Quân xanh màu lá dữ oai hùm Mắt trừng gửi mộng qua biên giới Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
Rải rác biên cương mồ viễn xứ Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh Áo bào thay chiếu, anh về đất Sông Mã gầm lên khúc độc hành
Tây Tiến người đi không hẹn ước Đường lên thăm thẳm một chia phôi Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
Việt Nam ta có rừng vàng, biển bạc nên thơ ca về rừng cũng đi vào nhiều trong các tác phẩm thơ ca. Và Thohay.vn xin chia sẽ những bài thơ về rừng hay nhất.
Rừng căm hận Tác giả: Nguyên Thạch
Hồn Tổ Quốc ngự trong rừng thẳm (*) Giặc đến đây rừng khóc hận từng cơn Rừng trổi lên bao uất hận căm hờn Rừng đổ lệ vì giang sơn đã mất.
Rừng điêu tàn cùng nỗi đau chất ngất Tiếng thở than trời đất cũng buồn theo Cằn cỗi hoang vu, rừng vốn dĩ đã nghèo Nay càng tàn lụi theo gót giầy của giăc.
Rừng rên xiết vang tiếng lòng cay đắng Rừng đau thương…giặc chắn cả lối về Lòng dân ơi sao còn mãi cơn mê Quên hay nhớ những lời thề Tổ Quốc?
Rừng ngàn đêm ngậm đắng cay chất ngất Hồn thiêng ơi, đâu giấc mộng vàng? Lửa rừng đêm nay bùng cháy lên thiêu đốt bọn sài lang Đốt cho rụi bọn tham tàn bán nước.
Dân tộc ơi hãy theo rừng tiến bước Bùng lửa thiêng giữ nước, giữ quê hương Cùng rừng quê quyết diệt lũ bạo cường Cùng san sẻ nỗi đau thương rừng khóc.
Tim rừng thức mãi giữ trời xanh Tác giả: Dũng Lê Ngọc
Buôn làng tôi Lặng yên trước cánh rừng xanh thẳm Chấp chới Bồng bềnh Những chòm hoa bằng lăng tím dịu dàng
Mỗi ngày Theo tim rừng lên rẫy Có bao bản hòa tấu độc quyền của muông thú chiếm ngự tâm hồn Có chiếc nệm êm cha mang chân gối là thảm lá Có chiếc ô to từ tán cây Có khúc hoan ca lượn lờ trên dòng thác uy vũ
Buôn làng tôi -Thần rừng âu yếm Nắn từng hạt lúa mũm mĩm dẻo thơm Lọc trong con suối trinh khiết chảy từ lòng mẹ Dựng dãy nhà sàn giản dị thân thương – Vai rừng gánh nặng gù lưng Nắng Mưa Sương Gió Rừng ơi rừng – ơi rừng ơi – Mắt rừng soi sáng Con đường Trường Sơn mặc giáp Che chắn đạn bom chiến trận vang lừng Rừng như mẹ Rừng như cha Rừng như anh hùng một thời đuổi giặc
Buôn làng tôi Yêu rừng tha thiết Yêu rừng bất khuất Một trái tim cổ thụ giữa trời… Thức hoài không ngủ.
Màu xanh lên đường Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm
Trong trẻo suốt một đời Những hàng mưa dưới lá Rừng gọi tên tôi thế đó Những hạt mưa rừng trong trẻo rơi.. Những hạt mưa rừng ơi Rung vang trên mặt lá Những hạt mưa rừng ơi Treo sáng quanh vành mũ Mưa không trôi màu xanh mặt lá Mưa không trôi màu xanh bầu trời Tôi đi qua mùa mưa Thấy áo xanh màu khói lá Thấy ngón tay bồi hồi như mỗi chồi non Chào cả mùa xuân đến sớm Sáng nay tôi lên đường Đi cùng ta lá nhé Những ngọn măng rừng thân thiết nuôi nhau Những bông tàu bay sáng bừng ngọn gió Che cho nhau rừng lim, rừng dẻ Sưởi ấm nhau rừng gội, rừng chè Ai nhớ không U Rằng, A Rí Phong lan thơm suốt một triền cao Đi cùng ta lá nhé Những năm lớp lớp chiến hào Lá che ngàn ngày đánh giặc Dộu khi héo vì chất độc Lá lại xanh vào đời ta.. Ta đi bao năm gian khổ Vỗ tay hát dưới cội rừng Ngước lên nước mắt rưng rưng Nghe thấy từ trên ngọn biếc Tâm hồn trong sáng yêu thương.. Lá ơi Cùng ta đi nhé Màu xanh cuộc đời ta mang hai vai Tội ác quân thù ta ghi trên lá ở đây còn máu đổ ở đây còn đường dài Ta còn đi mãi Ta đi giải phóng quê hương Ta đi từ bài hát cũ “Lá còn xanh như anh đang còn trẻ” Ta đi với súng với người Đây những ngày đi đông đủ Lao xao tiếng chân bạn bè Bỗng nhớ khoảng rừng em ngủ Mùa về thiêng liêng đất nâu Thương em lòng ta thắm đỏ Ôi màu áo người bạn cũ Xuân này thấp thoáng triền cao.. Giờ ta đi lên đỉnh núi Bẻ nhành lá sáng quê hương Vẫy chào một ngày chiến đấu Mùa xuân-xanh trời tiền phương.
Những cảnh về bình minh trên núi đẹp và thơ mộng được tác giả miêu tả trong những bài thơ dưới đây đặc sắc và hấp dẫn nhất.
Hoa sen Tác giả: Đăng Lộc
Diễm lệ đâu bằng những đóa sen Đà vươn mãnh liệt trước chua phèn Bình minh núi thẳm nâng đài dậy Tiên cảnh mây hồng đón sắc chen Khiết bạch thanh cao nào ngại khó Chân như bổn tánh chẳng lo hèn Duyên phần lạc lối trong phàm tục Để mãi cho đời quyến luyến khen.
Chuyện núi Tác giả: Chưa rõ
Sáng nay nghe Núi hát Chẳng muốn mình bơ vơ Chẳng muốn phải đợi chờ Hoài đứng trơ một chỗ.!
Sáng nay Núi thổ lộ Đã yêu thầm nàng Mây Núi muốn các loài cây Vẫy Mây xuống tình tự.
Núi biết mình không thể Với chạm tới trời cao Nhưng Núi vẫn ước ao Được ghé vai nâng đỡ.
Chỉ một lần , dù lỡ Cũng hạnh phúc suốt đời Mây ở tận trên trời Nghe tim Núi hối hả ?.
Thohay.vn xin giới thiệu bài thơ núi đá hay và đáng đọc nhất.
Núi đá sư tử Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Giữa chốn đồng không nổi một hòn Ngỡ là sỏi đá hóa ra con Nhe nanh, thủ vuốt nơi hoang dã Nằm phục, ngồi chờ chỗ khuất non Dáng dấp oai hùng vua thú dữ Hình hài đường bệ chúa lâm sơn Khen cho tạo hóa kỳ công đẽo Muôn thú qua đây mất cả hồn!
Khi lên rừng gặp những cô gái vùng bản, các chàng trai xao xuyến không muốn rời xa, lúc này các nhà thơ muốn khắc hoạ những tình yêu này đã đưa vào những bài thơ về tình vùng cao hay nhất.
Thơ tình của núi Tác giả: An Thiên
Bản em lưng chừng núi, lưng chừng đèo Từng bậc thanh lên xuống như cung đàn.. ngân dài Một lần đi tuần tra anh tới, Gặp em bên suối hát gì? Mà rưng ban nở trắng xinh Cùng lắng nghe em hát, những yêu thương cuộc đời Để lại bao thương nhớ trong lòng mình Một cô gái miền núi đã thắp ngọn lửu tình Rồi một hôm anh ghé qua thăm bản Tìm gặp em cô gái nhen ngọn lửu tim mình Từ xa em đã thấy tôi, rời cuộ vui em tới Em trao tôi vòng nhỏ Và từ đây người lính có thơ tình Tìm người thương thì hãy qua thác ghềnh ..sẽ gặp Một rừng ban nở trắng xinh, một tình yêu tôi có… nơi núi rừng mờ xa.
Tây Bắc Quê Em Tác giả: Thu Hà
Mời anh về thăm Tây Bắc quê em Nơi phố thị chẳng nhiều đèn cao áp Chỉ núi sông cứ bạt ngàn trùng điệp Thêm điệu khèn da diết giữa rừng ban.
Mời anh về ngắm những cánh hoa lan Đang nở rộ giữa đại ngàn Tây Bắc Ta cùng kiếm bữa rau rừng đạm bạc Nghe gió chiều khẽ hát khúc tình ca.
Mời anh về thăm những bản làng xa Nơi ẩn hiện bao mái nhà nhỏ bé Tiếng đùa vui của bầy con thơ trẻ Bên nếp sàn nắng khẽ chạm đầu hiên.
Mời anh về ngắm cảnh đẹp như tiên Bên dòng suối dịu hiền cô sơn nữ Thả tóc buông khiến nắng chiều tư lự Đẹp dịu dàng…. ….anh có thử ghé thăm ?
Đọc Thư Tây Bắc Tác giả: Trần Đức Phổ
Em viết cho anh từ địa đầu Tây Bắc Nơi mở nguồn dòng sông Mã kiêu hùng Những con chữ như núi đồi cao thấp Những âm vần như có tiếng khèn rung.
Miền đất ấy có hoa rừng, thảo dược Có hươu sao ngơ ngác ngắm hoàng hôn Có phượng hoàng uốn mình đuôi đỏ rực Đậu cành cây xanh biếc lá ngô đồng.
Anh chưa được một lần về Tây Bắc Ngắm rừng xanh từ đỉnh Phan-xi-păng Khỏa mây trắng bềnh bồng trôi trước mặt Nướng ngô non đêm đến tặng cô Hằng.
Rượu Nậm Pung có nồng như tình ái Cho người xa còn nhớ mãi, quay về? Nồi Thắng Cố chắc vẫn chờ ai đấy Nên hương rừng Tây Bắc lắm đam mê!
Rừng núi Tây Bắc rất nổi tiếng và cũng được rất nhiều các nhà thơ viết về nó. Thơ hay xin gởi đến mọi người những bài thơ tuyển chọn về rừng núi Tây Bắc hay nhất.
Quê em Tây Bắc Tác giả: Trầ Bảo Kim Thư
Tây Bắc một lần anh đã qua Quê em cảnh vật núi mây hòa Đồi mơ bướm lượn say tình lạ Suối vắng chim chuyền nhớ bạn xa Huyền ảo mưa rừng xuyên kẻ lá Bập bùng ánh lửa cháy lòng ta Thiêng liêng mảnh đất vùng sơn dã Lên ngược về xuôi cũng một nhà !
Về Tây Bắc nha anh Tác giả: Thuỷ Tiên
Anh có về Tây Bắc với em không? Mùa mận chín đỏ hồng môi sơn nữ Hoa vẫn nở đắm say bên lối nhỏ Tóc mây bồng hỏi anh có về chơi
Đỉnh Pha Luông mùa này vắng tuyết rơi Đồi thông đã xanh ngời niềm hy vọng Về anh nhé để lúa thêm vàng óng Mắt môi cười chín mọng cả hè sang.
Anh có về? em gặp lại tình lang Phiên chợ cũ từng nhỡ nhàng thủa trước Nay nối lại tình duyên xưa có được Anh trở về Tây Bắc ngược mùa yêu.
Chiều Tây Bắc Tác giả: Nguyễn Đình Xuân
Dốc, dốc khuất vào bóng núi Quanh co con đường trong mây Phía xa nhà sàn om khói Chiều hoang ngọn gió heo may.
Lưng đồi rừng cây rụng lá Nghiêng bậc thang nhớ ruộng xanh. Sau mùa chim tìm gốc rạ Đàn trâu nằm nhai nắng hanh.
Chợt nghe tròng trành câu hát Gọi nhau rạo rực đêm xoè. Lắng trong tiếng khèn dìu dặt Người yêu ngày hội có nghe?
Sương lạnh giăng trùm bản nhỏ Bàn chân xẻ tứa hoàng hôn Mẹ gùi vầng trăng về bản Nụ cười bên bếp tỏa hương…
Bước đến SaPa ngắm núi đèo Nghe rừng vẫy gọi thác mừng reo Đường lên khúc khuỷu xe gầm réo Dốc xuống loanh quanh bóng đổ vèo Nắng trải nương vàng đông quạnh héo Sương tràn lộc phủ đón xuân theo Ngàn non khỏa sắc sao bầy khéo Cảnh đẹp thần tiên thỏa mộng trèo!
Ngày em lên Sapa Tác giả: Chưa rõ
Bước đến SaPa ngắm núi đèo Nghe rừng vẫy gọi thác mừng reo Đường lên khúc khuỷu xe gầm réo Dốc xuống loanh quanh bóng đổ vèo Nắng trải nương vàng đông quạnh héo Sương tràn lộc phủ đón xuân theo Ngàn non khỏa sắc sao bầy khéo Cảnh đẹp thần tiên thỏa mộng trèo!Em chạm vào tầng tầng núi núi loanh quanh loanh quanh dốc đèo uốn mềm eo thon dải lụa ruộng bậc thang ngút ngàn cheo leo tiếng khèn …váy xòe…gió gào
Em cầm hơi sương dịu ngọt một thoáng Pari mơ màng cứ ngỡ mình giẫm vào paradis nhà thờ đá ngạo nghễ với thời gian nguyên sơ…hoan lạc…thiên đàng
Em ngước lên cổng trời ngắm nhìn sân mây trầm mặc em vói lên đỉnh núi gặp Fansipan chon von Sapa hùng vĩ gọi mời
Ăn một miếng Thắng Cố nhấp cạn chén Rượu Ngô cho phừng phừng đôi má cho hừng hực lửa lòng rộn ràng chân trần nhảy sạp lâng lâng cùng vó ngựa cao nguyên
Này anh Sapa là thế đó em mang theo về một ” Khuông Gió” trên vai ” Khúc Vĩ Cầm Chiều” cùng anh thì thào “Đa Thức” gặp nhau ” Nơi Hạt Mưa Không Đau”
Sapa ơi ! Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
Bao nhiêu nét mực ngời ngời Mà nên bức khảm đất trời Sapa? Mây lồng nâng rặng núi sa Mây tan dìu suối vắt qua bản làng. . Cứ mênh mang, cứ bạt ngàn Đưa vào tầm mắt muôn vàn lặng trông. Trèo lên chân chạm thảm bông Lần xuống tóc cuốn mênh mông gió ngàn. . Ôm nhau núi dựa mây chan Càng lên càng nhẹ, khói tràn bồng trôi. Buông tay e lạc vào trời Mây dìu dẫn lối vời vời bước lên. . Cổng Trời lạc chốn bồng tiên Mà say mà đắm thôi miên…Cổng Trời. Sapa ơi! Sapa ơi! Ai khơi tranh vẽ đất trời Sapa.
Phú Sĩ dày dãy núi cao, hùng vĩ được các nhờ thơ nhắc đến qua những bài thơ sau hay nhất.
Một lần đến núi Phú Sĩ Tác giả: Chưa rõ
Phú Sĩ đầu non mây tựa tuyết, Dừng xe trạm nghỉ, nắng vừa lên, Có duyên ngắm cảnh hồ Hà Khẩu, Bởi tại Đông Kinh gặp bạn hiền.
Lại đến núi Phú Sĩ Tác giả: Trương Thiếu Huyền
May thăm Phú Sĩ thu này Mây màu rực rỡ chậm bay tâm trời Tương Căn khói mới toả khơi Đá trầm Đại Dũng bao đời cổ kim Đời người muốn kéo dài thêm Trứng gà luộc suối thành đen mong cầu Suối nước nóng, cảnh non cao Thần Nại Xuyên đó lúc nào ngắm chơi.
Những câu nói hay về núi rừng thường mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu sắc về vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên, sự gắn bó giữa con người và núi rừng, cũng như những suy tư về cuộc sống và ý nghĩa nhân sinh. Dưới đây là một số câu nói hay về núi rừng mà bạn có thể tham khảo:
Cap về vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng
“Núi cao vời vợi, sông dài thăm thẳm, cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ, tráng lệ.”
“Rừng xanh là lá phổi của trái đất, là ngôi nhà của muôn loài.”
“Đứng trên đỉnh núi, ta mới thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la.”
“Núi rừng là bức tranh tuyệt đẹp mà thiên nhiên đã vẽ nên.”
“Mỗi bước chân trong rừng, ta lại khám phá ra một điều kỳ diệu.”
Stt về con người và tình yêu núi rừng
“Núi rừng là bạn ta, ta phải biết yêu thương, bảo vệ.”
“Sống giữa thiên nhiên, lòng thanh thản, tâm hồn thư thái.”
“Rừng xanh là nguồn sống của ta, ta phải biết trân trọng.”
“Đi rừng không chỉ để ngắm cảnh, mà còn để tìm lại chính mình.”
“Núi rừng dạy ta cách sống hòa mình vào thiên nhiên.”
Stt suy tư về cuộc sống và con người
“Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn. Chớ nên tự mãn, phải luôn cố gắng.”
“Ở đời phải biết điều, như cây có cội, như nước có nguồn. Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.”
“Sống giữa thiên nhiên, ta học được cách sống giản dị, chân thành.”
“Núi rừng là nơi ta tìm thấy bình yên trong tâm hồn.”
“Thiên nhiên luôn có những bài học quý giá cho ta.”
Một số cap hay khác về rừng núi:
“Hãy đi vào rừng để tìm lại chính mình.”
“Thiên nhiên là người thầy vĩ đại nhất.”
“Núi rừng là nơi ta trút bỏ mọi muộn phiền.”
“Hãy để thiên nhiên chữa lành những vết thương lòng.”
“Núi rừng là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật.”