Tuyển Tập 28+ Bài Thơ Về Sự Giản Dị Của Bác Hay, Ý Nghĩa Nhất Tặng Độc Giả Những Bài Thơ Nói Về Chủ Đề Sự Giản Dị Của Bác Hồ Kính Yêu.
NỘI DUNG CHÍNH
Những Câu Chuyện Về Sự Giản Dị Của Bác
Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, nổi tiếng với lối sống giản dị và gần gũi. Dưới đây là một số câu chuyện tiêu biểu về sự giản dị của Bác:
Đôi dép cao su: Đôi dép của Bác được làm từ lốp ô tô quân sự của thực dân Pháp bị bộ đội ta phục kích tại Việt Bắc. Bác đã sử dụng đôi dép này suốt nhiều năm, kể cả khi đi công tác nước ngoài. Khi các chiến sĩ cảnh vệ đề nghị Bác đổi dép mới, Bác từ chối và nói rằng đôi dép vẫn còn dùng được.
Chiếc quạt lá cọ: Trong những ngày hè nóng nực, Bác Hồ thường dùng quạt lá cọ thay vì quạt lông chim. Bác sĩ Lê Văn Mẫn đã tự tay làm chiếc quạt lá cọ cho Bác, và Bác rất hài lòng với sự giản dị và tiện lợi của nó
Bữa ăn giản dị: Dù là Chủ tịch nước, Bác Hồ vẫn giữ thói quen ăn uống giản dị với những món ăn dân dã như dưa, cà, cá kho. Bác thường ăn rất ít và luôn tiết kiệm, thể hiện sự đồng cảm với nhân dân lao động.
Lối sống tiết kiệm: Bác Hồ luôn sống tiết kiệm và giản dị, từ trang phục đến sinh hoạt hàng ngày. Bác thường mặc những bộ quần áo đơn giản và tự tay sửa chữa khi chúng bị rách.
Những câu chuyện này không chỉ phản ánh lối sống giản dị của Bác Hồ mà còn là những bài học quý giá về sự khiêm tốn, tiết kiệm và lòng yêu nước.
Một trong những đức tính tốt đáng ngưỡng mộ của Bác là sự giản dị trong cuộc sống hằng ngày, chính điều này đã làm cho nhiều nhà thơ xúc động và đưa hình ảnh, đức tính ấy của Bác vào thơ của mình. Nếu bạn cũng đang tìm kiếm các bài thơ viết về đức tính giản dị của Bác thì hãy xem ngay phần tổng hợp Những Bài Thơ Về Sự Giản Dị Của Bác Hay Nhất sau đây nhé!
Sáng tháng 5 Tác giả: Tố Hữu
Vui sao một sáng tháng Nǎm Đường về Việt Bắc lên thǎm Bác Hồ Suối dài xanh mướt nương ngô Bốn phương lồng lộng thủ đô gió ngàn…
Bác kêu con đến bên bàn Bác ngồi Bác viết nhà sàn đơn sơ Con bồ câu trắng ngây thơ Nó đi tìm thóc quanh bồ công vǎn Lát rồi, chim nhé, chim ǎn Bác Hồ còn bận khách vǎn đến nhà
Bàn tay con nắm tay cha Bàn tay Bác ấm vào da vào lòng. Bác ngồi đó, lớn mênh mông Trời xanh biển rộng ruộng đồng nước non… Bác Hồ, cha của chúng con Hồn của muôn hồn Cho con được ôm hôn má Bác Cho con hôn mái đầu tóc bạc Hôn chòm râu mát rượi hoà bình!
Ôi cái tên kính yêu Hồ Chí Minh! Trong sáng lòng anh du kích Nửa đêm bôn tập diệt đồn Vững tay người chiến sĩ nông thôn Bắt sỏi đá phải thành sắn gạo Anh thợ, má anh vàng thuốc pháp Cánh tay anh dày sẹo lửa gang Ôi những em đốt đuốc đến trường làng Và các chị dân công mòn đêm vận tải! Các anh chị, các em ơi, có phải Mỗi khi lòng ta xao xuyến rung rinh Môi ta thầm kêu Bác: Hồ Chí Minh! Và mỗi trận, mỗi mùa vui thắng lợi Ta lớn cao lên, bay bổng diệu kỳ Trên đường dài, hai cánh đỡ ta đi…
Bác Hồ đó, là lòng ta yên tĩnh Ôi người cha đôi mắt mẹ hiền sao! Giọng của Người, không phải sấm trên cao Thấm từng tiếng, ấm vào lòng mong ước Con nghe Bác, tưởng nghe lời non nước Tiếng ngày xưa và cả tiếng mai sau…
Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị Màu quê hương bền bỉ đậm đà Ta bên Người, Người tỏa sáng trong ta Ta bỗng lớn ở bên Người một chút… Bác Hồ đó, ung dung châm lửa hút Trán mênh mông, thanh thản một vùng trời. Không gì vui bằng mắt Bác Hồ cười Quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi! Người rực rỡ một mặt trời Cách mạng Mà đế quốc là loài dơi hốt hoảng Đêm tàn bay chập choạng dưới chân Người.
Hồ Chí Minh Người ở khắp nơi nơi Hồn biển lớn đón muôn lời thủ thỉ Lắng từng câu, từng ý chưa thành Người là Cha, là Bác, là Anh Quả tim lớn lọc trǎm dòng máu nhỏ Người ngồi đó, với cây chì đỏ Vạch đường đi, từng bước, từng giờ…
Không gì vinh bằng chiến đấu dưới cờ Đảng chói lọi Hồ Chí Minh vĩ đại! Con nhớ hết mỗi lời Người dạy: Kháng chiến gian nan, kháng chiến trường kỳ Bác bảo đi, là đi Bác bảo thắng, là thắng Việt Nam có Bác Hồ Thế giới có Xta-lin Việt Nam phải tự do Thế giới phải hoà bình! Chúng con chiến đấu hy sinh Tấm lòng son sắt, đinh ninh lời thề. Bắt tay Bác tiễn ra về Nhớ hoài buổi sáng mùa hè chiến khu…
Gửi lòng con đến cùng Cha Tác giả: Thu Bồn
Có người thợ dựng thành đồng Đã yên nghỉ tận sông Hồng, mẹ ơi Con đi dưới một vòm trời Đau thương nhưng vẫn sáng ngời lòng tin Đã ngừng đập một quả tim Đã ngừng đập một cánh chim đại bàng Nỗi đau vô tận thời gian Nhớ thương nhưng chớ lệ tràn đẫm mi Hành trang Bác chẳng có gì Một đôi dép mỏng đã lì chông gai Cho con núi rộng sông dài Cho con lưỡi kiếm đã mài nghìn năm Cho con những ánh trăng rằm Có quà có bánh lời thăm ân tình Bác là Bác Hồ Chí Minh Qua lòng Bác thấu nghĩa tình bạn ta Nhẹ nhàng nên Bác đi xa Bác đi đi mãi vượt qua biên thùy Tiếc rằng trước lúc chia ly Con chưa thấy được dáng đi của Người Hẳn trong đôi mắt sáng ngời Vẫn nguyên vẹn một khoảng trời phương Nam Con qua Cẩm Lệ sông Hàn Ngũ Hành Sơn đứng mơ màng bóng Cha Hỡi Người những đất cùng hoa Tấm thân hai cuộc xông pha trường kỳ Hàng cây Bác đã xanh rì Bóng râm tỏa mát đường đi loài người Bác gieo giống bốn phương trời Một ngòi bút cũng sáng ngời lưỡi lê Bác nằm lòng trải ven đê Quả tim khuya sớm đi về miền Nam Bác đi dưới rặng dừa lam Bác đi tóc trắng vườn cam chín vàng Cầu treo lắt léo Bác sang Bác bước nhẹ nhàng như thuở còn trai Bác như ánh nắng ban mai Chiếu soi bãi rậm truông dài con đi Những hòn núi đá gan lì Sát vai đứng trụ dưới vì sao xanh. Những nòng súng thép long lanh Gạt sương rẽ lá băng nhanh dập dồn Bạn từ bãi biển Hirôn Bạn còn đến kịp để hôn Bác Hồ Mà con trông đợi Bác vô Ngắm phương Bắc nhớ Thủ đô quặn lòng Con xin gửi nắm đất nồng Chắn che giữ nước sông Hồng đương lên Cho con làm một mũi tên Xòe năm cánh nhọn giương trên thành đồng Việt Nam ơi giống Tiên Rồng Bốn nghìn năm lấy máu hồng làm hoa Gửi lòng con đến cùng Cha Chiến công đất nước kết hoa triệu vòng.
Thăm Pác Bó Tác giả: Xuân Diệu
Nước từ gốc đá chảy tuôn Suối xanh ngăn ngắt một nguồn vô biên. Xuôi xa rồi lại trào lên Cây thài lài tía mọc bên đá ghềnh.
Một vùng thuần khiết non xanh Như mang ánh mắt tinh anh Bác Hồ. Hãy còn bàn đá nhấp nhô Bác ngồi dịch sử, nghĩ cho muôn đời
Rau măng cháo bẹ dâng Người, Ngày ra bờ suối, tối thời vào hang. Nơi đây Bác vạch đường quang Mở ra sông núi, gồm sang biển trời.
Cải soong dưới suối đâm tươi Xuống làng mái ngói điểm vui các nhà. Thăm hang trước, nhớ ngày xa Bác trồng khóm trúc nay đà xanh um
Tặng bạn trọn bộ 🌸Thơ Của Bác Hồ ❤️️ Tuyển Tập 45+ Bài Hay Nhất
Những Câu Thơ Nói Về Sự Giản Dị Của Bác Hay Đặc Sắc
Tổng hợp Những Câu Thơ Nói Về Sự Giản Dị Của Bác Hay Đặc Sắc không nên bỏ lỡ sau đây.
Trích Theo chân Bác Tác giả: Tố Hữu
Nhà gác đơn sơ, một góc vườn Gỗ thường mộc mạc, chẳng mùi sơn Giường mây chiếu cói, đơn chǎn gối Tủ nhỏ, vừa treo mấy áo sờn.
Máy chữ thôi reo, nhớ ngón đàn Thong dong chiếc gậy gác bên bàn Còn đôi dép cũ, mòn quai gót Bác vẫn thường đi giữa thế gian…
Đâu chỉ vì giản dị Tác giả:Hải Như
Bác Hồ đi dép cao su Đâu chỉ vì giản dị Mà vì lẽ cao hơn Ta lười nghĩ chẳng tìm thêm Khi trái đất này còn những trẻ em Chưa có đủ giày đi Người không sao sống khác.
Đôi dép Bác Hồ Tác giả: Nguyễn Hưng Hải
Tôi nhìn đôi dép rưng rưng Những đêm sương gió đường rừng mưa rơi … Soi vào đôi dép ta tìm Bóng ta ngày trước nổi chìm trong mưa Thiêng liêng đôi dép Bác Hồ Soi thành đường để bây giờ ta đi.
Tuyển Tập Các Câu Thơ Về Sự Giản Dị Của Bác Ngắn Gọn
Thohay.vn gửi đến độc giả Tuyển Tập Các Câu Thơ Về Sự Giản Dị Của Bác Ngắn Gọn dưới đây.
Trích Theo chân Bác Tác giả: Tố Hữu
Tôi viết bài thơ cho các con Mai sau được thấy Bác như còn Phơ phơ tóc bạc, chòm râu mát Đôi dép mòn đi, in dấu son.
Mặt đường khát vọng Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm
Đôi dép của Người mòn vẹt gót Người đã đi khắp ngả đường đất nước hành quân.
Trích Bác ơi! Tác giả: Tố Hữu
Bác để tình thương cho chúng con Một đời thanh bạch, chẳng vàng son Mong manh áo vải hồn muôn trượng Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.
Đôi dép Bác Hồ Tác giả: Tạ Hữu Yên
Đôi dép đơn sơ Đôi dép Bác Hồ Bác đi từ ở Chiến khu Bác về, Phố phường trận địa Nhà máy đồng quê Đều in dấu dép Bác về Bác ơi, Dép này Bác trãi đường dài, Đã cùng Bác vượt chông gai Xây non nước nhà. Đường đi chiến đấu gần xa Dấu dép cha già dẫn lối con đi,
Nếu bạn đang tìm kiếm những Bài Thơ Viết Về Sự Giản Dị Của Bác Cảm Xúc thì hãy tham khảo ngay các bài thơ mà chúng tôi sưu tầm được sau đây nhé!
Thăm quê Bác Tác giả: Đoàn Xuân Miền
Cháu về quê Bác-Làng Sen Tháng năm nắng đẹp người chen chân người. Nơi đây lưu dấu cuộc đời Ân tình, nhân nghĩa thuở thời ấu thơ. Thực rồi mà ngỡ như mơ Hàng cau toả bóng, đơn sơ căn nhà. Giường tre, ghế gỗ, bình trà… Hàng cây bông bụt đơm hoa đỏ hồng. Bao ngày, bao tháng cháu mong Được thăm quê Bác thỏa lòng nhớ nhung. Ngày vui hội ngộ trùng phùng Cháu con muôn nẻo về chung một nhà. Cho dù Bác đã “đi xa”… Song hình bóng Bác vẫn là đâu đây. Ơn sâu, nghĩa nặng cao dày Làng Sen quê Bác ngày ngày nở hoa.
Về thăm nhà Bác Tác giả: Nguyễn Đức Mậu
Về thăm nhà Bác, làng Sen Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng Có con bướm trắng lượn vòng Có chùm ổi chín vàng ong sắc trời.
Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa Chiếc giường tre quá đơn sơ Võng gai ru mát những trưa nắng hè.
Làng Sen như mọi làng quê Ngôi nhà lẫn với hàng tre bóng tròn. Kìa hàng hoa đỏ màu son, Kìa con bướm trắng chập chờn như mơ.
Cùng điểm qua Các Bài Thơ Nói Về Sự Giản Dị Của Bác Ngắn Hay vừa được tổng hợp như sau:
Người đi dép cao su Tác giả:Kateb Yacine
Người đi dép cao su Người cùng khổ có vầng trán cao cao Người là ai cũng gọi là Bác Hồ Hồ Chí Minh, người soi sáng Người mà cả dân tộc nhắc tên.
Viết về Hồ Chí Minh Tác giả: Chưa rõ
Không dùng bút, dùng giấy, dùng mực Mà rủ nhau vô rừng đào cây xachk-lang Về mài thay bút, thay mực Đời trước, đời sau truyền nhau viết mãi
Làng sen Tác giả: Tố Hữu
Làng Sen quê Bác đây rồi Hàng phi lao đứng giữa trời reo vui Sông Lam nước chảy xanh trời Bên hàng dâm bụt bồi hồi tiếng chim Ngôi nhà lá dựng trang nghiêm Đơn sơ phên liếp thân quen thuở nào Ngát đưa hương bưởi ngọt ngào Vườn cam phơi ánh nắng đào gió bay.
Bác Hồ Tác giả: Trường Vân
Học và làm theo … mấy ai đây …, Đơn sơ giản dị, tấm thân gầy…! Hai vai gánh nặng: Non với Nước…, Độc lập, Tự do: nguyện ước Người.
Mời bạn đọc thưởng thức Chùm Thơ Về Sự Giản Dị Của Bác Hay Chọn Lọc, để lại nhiều ấn tượng cho người đọc.
Sống như Bác Tác giả: Bui Quoc Phi
Sống giản dị như Bác Hồ Đi đôi dép lốp mặc đồ ka ki Thế mà Bác đã từng đi Á – Âu, châu Mỹ, châu Phi một thời Bác Hồ dành trọn cuộc đời Vì dân, vì nước không ngơi chút nào Bác là lãnh tụ tối cao Nhưng trên ngực Bác có nào huân chương Bác luôn chia sẻ tình thương Với quân dân khắp chiến trường Miền Nam Bác Hồ đã nói là làm Cái thời của Bác quan tham không còn…
Về làng sen quê Bác Tác giả: Lê Thành Văn
Con về quê Bác – làng Sen Ngỡ như gặp lại thân quen làng mình Vẫn hàng tre, vẫn mái đình Đỏ hoa râm bụt, thắm tình nước non
Đơn sơ mái lá hãy còn Tuổi thơ Người chạy lon ton chỗ nào? Xóm làng, đồng ruộng, bờ ao Cúi hôn nắm đất nghẹn ngào nhớ thương
Bác ơi! Năm tháng dặm trường Thiêng liêng hai tiếng quê hương nghẹn lòng Trước khi từ giã cõi trần Câu hò xứ Nghệ gọi thầm trong tim
Làng Sen chan chứa nỗi niềm Yêu thương ôm cả mọi miền nhân gian.
Cùng lắng đọng với Những Bài Thơ Về Đức Tính Giản Dị Của Bác Ý Nghĩa nhất sau đây.
Bác ơi con đã về đây Tác giả: Chưa rõ
Con đi giữa Ba Đình đầy nắng Trời tháng năm mây trắng nhẹ bay Bâng khuâng giữa phút giây này Bác ơi con đã về đây với Người ! Vẫn vầng trán chưa vơi nếp nghĩ Bác nằm đây giản dị làm sao Bộ Kaki cũ ngày nào Dép cao su đã mòn bao tháng ngày Ao cá Bác tảng mây soi bóng Hàng liễu buông mơ mộng bên hồ Cá vàng đùa giỡn nhấp nhô Bơi theo sóng nước như chờ Người thăm Nhà sàn cũ âm thầm nằm đó Giữa hàng cây chở gió trưa hè Đường Xoài dẫn lối con đi Hàng râm bụt đỏ thầm thì trước sân Theo lối nhỏ tần ngần con bước Vào tận nơi để được ngắm nhìn Ghế mây lặng lẽ đứng im Bên bàn làm việc , đắm chìm phút giây… Hơi ấm vẫn đâu đây lan toả Như lời Người vang cả năm châu Lo cho nước mạnh dân giàu Chúng con xin mãi khắc sâu ơn Người… Dâng lên một đoá sen tươi Ngày Sinh Nhật Bác đất trời nở hoa.
Quê Bác Tác giả: Nguyễn Trọng Oánh
Thuyền xuôi xuôi mãi dòng sông Dòng sông quê Bác nước trong đôi bờ Xôn xao sóng đục con đò Đã nghe âm ấm câu hò Nghệ An: “Quê ta ngọt mía Nam Đàn “Ngon khoai chợ Rộ, thơm cam Xã Đoài…”
Đường sang quê Bác đây rồi Con nông giang nhỏ chạy dài đầu thôn Nhà xưa Bác ở vẫn còn Mái tranh nho nhỏ, nếp vườn thân yêu Bác ơi, nhà Bác cũng nghèo Quê hương Bác cũng như nhiều quê hương Chỉ vì Bác rộng tình thương Cho nên nắng đẹp mười phương tràn về.
Để người cuộn chỉ ngừng xe Khăn vuông yếm trắng lên đê giữ làng Để người tắm nước quê hương Thấy sông thêm rộng thấy đường thêm xinh
Tôi như chim nhỏ giữa rừng Bác như nắng đẹp sưởi hồng ban mai Lời đâu mà nói hết lời Mái tranh còn mãi dấu Người thân yêu
Ra về bãi mía nhìn theo Thuyền ai lên Rộ nước triều dâng dâng Đất vui đất có anh hùng Ta vui ta sống giữa lòng quê hương.
Chia sẻ đến độc giả Những Câu Thơ Nói Về Phong Cách Của Bác Gần Gũi, một trong những yếu tố giúp Bác có được sự kính trọng cũng như sự tin yêu của toàn thể người dân Việt Nam.
Cảnh rừng Pác bó Tác giả: Hồ Chí Minh
Sáng ra bờ suối, tối vào hang, Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng. Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng, Cuộc đời cách mạng thật là sang.
Cảnh rừng Việt Bắc Tác giả: Hồ Chí Minh
Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay, Vượn hót chim kêu suốt cả ngày, Khách đến thì mời ngô nếp nướng, Săn về thường chén thịt rừng quay, Non xanh, nước biếc tha hồ dạo, Rượu ngọt, chè tươi mặc sức say. Kháng chiến thành công ta trở lại, Trăng xưa, hạc cũ với xuân này
Đêm lạnh Tác giả: Hồ Chí Minh
Đêm thu không đệm cũng không chăn, Gối quắp, lưng còng, ngủ chẳng an; Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh, Nhòm song, Bắc Đẩu đã nằm ngang