35+ Bài Thơ Ăn Cháo Đá Bát, Sự Vô Ơn, Phũ Phàng, Ca Dao Tục Ngữ Hay Nhất. Tổng Hợp Những Bài Thơ Châm Biếm Ý Nghĩa.
NỘI DUNG CHÍNH
Ăn Cháo Đá Bát là gì ?
“Ăn cháo đá bát” là một câu thành ngữ trong tiếng Việt, dùng để chỉ những người vô ơn, bội nghĩa. Cụ thể, câu này ám chỉ những người đã nhận được sự giúp đỡ hoặc ân huệ từ người khác nhưng sau đó lại quay lưng, phản bội hoặc không biết ơn người đã giúp mình.
Ý nghĩa chi tiết:
- Ăn cháo: Tượng trưng cho việc nhận được sự giúp đỡ, ân huệ.
- Đá bát: Hành động biểu tượng cho sự bội bạc, vô ơn, phản bội.
Câu thành ngữ này thường được sử dụng để phê phán những hành vi thiếu đạo đức, không biết trân trọng và đền đáp những gì mình đã nhận được từ người khác
Tặng bạn: 101+ Ca Dao Tục Ngữ Về Sự Vô Ơn
Cách Làm Thơ Về Ăn Cháo Đá Bát
Làm thơ về chủ đề “Ăn cháo đá bát” có thể giúp bạn truyền tải thông điệp về lòng biết ơn và sự trung thực. Dưới đây là một số gợi ý để bạn bắt đầu:
Bước 1: Chọn thể loại thơ
- Bạn có thể chọn thể loại thơ lục bát, thơ bảy chữ, hoặc thơ tự do tùy theo sở thích của mình.
Bước 2: Xác định nội dung chính
- Mở đầu: Giới thiệu về hành động nhận ân huệ (ăn cháo).
- Phát triển: Miêu tả hành động bội bạc, vô ơn (đá bát).
- Kết thúc: Nêu lên bài học hoặc cảm nghĩ về lòng biết ơn và sự trung thực.
Bước 3: Sáng tác thơ
Dưới đây là một ví dụ về bài thơ lục bát:
Ngày xưa nhận bát cháo ngon,
Người cho ân nghĩa, lòng son chẳng quên.
Thế mà khi đã đủ đầy,
Quay lưng bội bạc, lòng này đắng cay.
Cháo ngon một bát đã qua,
Đá bát vô ơn, lòng ta chạnh buồn.
Học sao cho trọn nghĩa tình,
Biết ơn, trung thực, lòng mình sáng trong.
Bước 4: Chỉnh sửa và hoàn thiện
- Sau khi viết xong, bạn có thể đọc lại và chỉnh sửa để bài thơ mượt mà và truyền tải đúng thông điệp hơn.
Tặng bạn: Thơ Đạo Lý Làm Người
Những Bài Thơ Ăn Cháo Đá Bát Hay Nhất
Đừng bỏ lỡ Những Bài Thơ Ăn Cháo Đá Bát Hay Nhất. Xem ngay nào!
Khai Bút
Tác giả: Hoàng Ngọc Văn
Vị khách đầu tiên : chú chó nhà,
Bạn bè còn mãi tiểu bang xa.
Thôi thì đón chú vào xông đất,
Mong ước… mần ăn nó khá ra !
Cụ bà ve vuốt chó thân yêu :
“Năm mới, năm me chớ lắm điều.
Tao đã chán chường “người” lắm chuyện,
Thương mày, trọn kiếp chẳng hề điêu” !
Cụ ông, húng hắng… giở lời thơ :
“Moa chúc cho toa mãi phởn phơ.
Ăn cháo, đừng bao giờ đá bát,
Moa thương, toa biết thuở hồi giờ” !
Tiếng pháo ngoài trời bỗng nổ vang,
Hai già, một chó ngút trầm nhang.
Chắp tay khấn nguyện cùng trời đất :
“Sức khỏe, tâm tình được kiện khang”…
Tuy ngán, cũng xin chúc mọi người :
Xuân về, hạnh phúc khắp nơi nơi…
Người thương người nữa, hơn năm cũ,
Quăng hẳn âm mưu người… nuốt người !!!
Người đốn củi và con rắn
Tác giả: Thái Bá Tân
Một người đốn củi nọ
Trên đường đi về nhà
Thấy con rắn chết cóng
Trên mặt tuyết sáng loà
Ông mang về sưởi ấm
Nó tỉnh lại dần dần
Còn lót rơm cho ngủ
Và lấy sữa cho ăn
Thế mà con rắn ấy
Suýt nữa cắn chết người
Khi thằng con ông chủ
Định ngồi xuống cùng chơi
Thấy thế, ông đốn củi
Cầm chiếc rìu, và rồi
Vung tay chém một nhát
Con rắn đứt làm đôi
Đối với bọn độc ác
Đừng mong chờ trả ơn
Đơn giản vì bọn chúng
Bản chất là vô ơn
Chùm Thơ Về Sự Vô Ơn
Giới thiệu đến bạn đọc Những Câu Thơ Về Sự Vô Ơn châm biếm nhất.
Con đã về
Tác giả: Lữ Tùng Anh
Mẹ ơi, con trở về đây:
Đôi chân rướm máu, đôi tay rã rời
Bao năm lưu lạc xứ người
Miếng cơm manh áo tả tơi trăm chiều
Mấy phen vấp bẫy tình yêu
Con tim ràn rụa khóc chiều cô đơn
Rồi con thành đứa vô ơn
Chạy theo tiền bạc, trống trơn tâm hồn!
Về đây, tìm lại nụ hôn
Mà ngày còn bé: mẹ dồn cho con
Dường như có tiếng nỉ non:
Chim hoang thẳng cánh, héo hon lòng già…
Mẹ ơi, con sắp tới nhà
Thấy con, chắc mẹ nhào ra ôm chầm!
Làm gà, cúng bái một mâm
Chắc hồn cha ở cõi âm cũng về…
Lòng con rạo rực đường quê
Nỗi niềm tâm sự qua đê vỡ trào!
Ngập hồn hương lúa xôn xao
Nhớ mùa thu hoạch, mận – đào đón đưa
Bên ao, còn đó hàng dừa
Trầm ngâm soi bóng như vừa chiêm bao
Đầu thôn, tre thổn thức chào
Rung rinh mái tóc, nghẹn ngào tình quê…
Về đây, tìm lại món chè,
Đêm rằm mẹ nấu, vỗ về tim con
Tiêu tan phiền muộn, lo toan
Trong vòng tay mẹ: cuộn tròn yêu thương…
Con thèm thăm lại mảnh vườn:
Xoài chua, khế ngọt, con thường hái ăn
Con thèm dạo bước đường trăng
Sống trong ánh điện: chị Hằng còn đâu?
Con thèm nhai lại miếng trầu:
Mùi cay, vị chát tình đầu thơ ngây
Mẹ ơi, con đã về đây
Ngôi nhà thơ ấu chất đầy gió mưa
Còn đây: cổng mở, rào thưa
Mà người đứng đợi ngày xưa đâu rồi?
Ngoài hiên, vắng bóng mẹ ngồi
Bàn thờ nghi ngút, thôi rồi, mẹ ơi!
Nhớ thương chưa bật thành lời
Mong con, mẹ đã trút hơi thở mòn
Vầng trăng chưa kịp căng tròn
Mẹ đi, bỏ lại đứa con lạc loài…
Nhớ ai, trầu héo quắt quay
Hoa cau phủ trắng đêm ngày rưng rưng
Niềm đau không hẹn điểm dừng
Từ đây, nước mắt không ngừng tuôn rơi…
Chè không nấu nữa, người ơi!
Mẹ tôi bận ngủ muôn đời bên cha
Ngày mai, trên nẻo đường xa
Không còn nở nữa đóa hoa màu hồng!
Điệp khúc sáng mùa đông
Tác giả: Phan Huyền Thương
Dằn nỗi vô ơn không khoái thác
em thèm miết ngón tay
không vị mặn
của anh
Mắt
môi
lưỡi
răng
nha phiến
Anh ở đâu sót lại trong vết xước
em cào ngực rách ra những vì sao
Điệp khúc: “Sáng mùa đông
thoa kem vào chân gác lên bậu cửa
thoa kem vào chân gác lên bồn rửa
vào trong ra ngoài trơn tru
vào trong ra ngoài êm ru”
Vết xước đang lên da non
vảy huyết tim đen
em cào ngực
không có anh trong da thịt
Anh ở trong mồ hôi chân
gác trên bồn tắm
đã thoa kem
hát rằng: “Sáng mùa đông…
Ngoài Thơ Ăn Cháo Đá Bát. Đừng bỏ qua những bài thơ hay 💚 Thơ Về Cuộc Sống Bình Yên 💚
Thơ Về Những Kẻ Vô Ơn
Cùng Thohay.vn khám phá Bài Thơ Nói Về Sự Vô Ơn Ngắn gọn nhất. Xem ngay thôi!
Dân tị nạn
Tác giả: Erich Fried
Dịch: Quang Chiến
Một số người đã chết
Những người này
Được người ta cứu sống
Và chết dần chết mòn
Vì nợ sự biết ơn
Với kẻ cứu sống mình
Chết vì biết ơn
Hoặc
Chết vì vô ơn
Là lựa chọn đó sẽ khổ đau
Tác giả: Nguyễn Phong Việt
Chúng ta sinh ra với mong muốn làm người bình thường
nhưng tình yêu bắt ai đó trở thành kẻ vô ơn!
Bắt đầu của nỗi đau bao giờ cũng là những yêu thương…
những dịu dàng không bao giờ đếm được
những ân cần được thắp lên ngay cả trong những mùa gió ngược
những thứ tha chưa một lần chợp mắt
những ngày không bao giờ muốn đi qua…
Là lựa chọn đó dẫn đắt chúng ta đi khỏi những xót xa
nhưng một ngày dài, một tháng dài… cũng đến lúc dừng lại
không mất ngủ đêm này thì cũng là một đêm nào đấy
để ngồi nói chuyện với chính trái tim mình.
Ca Dao Tục Ngữ Về Sự Vô Ơn
Những câu ca dao tục ngữ về sự vô ơn ý nghĩa nhất:
– Qua cầu rút ván.
– Ăn cháo đá bát.
– Tiền ngắn, mặt dài.
– Tiền là gạch, ngãi là vàng.
– Thèm lòng, chẳng ai thèm thịt.
– Vị tình vị nghĩa, ai vị đĩa xôi đầy.
– Bắt cá hai tay
– Rước voi giày mả tổ
– Bốc mũi bỏ lái
– Bốc ô nọ bỏ ô kia
– Vong ân bội nghĩa
– Được chim bẻ ná, được cá quên nơm
– Khỏi vòng cong đuôi
– Vay ơn nhất thời, đòi oán tam đại
– Ăn mật trả gừng
– Trách lòng tham đó bỏ đăng
– Thấy lê quên lựu, thấy trăng quên đèn
– Trách ai rọc giấy bỏ bìa,
Khi thương thương vội, khi lìa lìa xa
– Vàng mười vô lửa nào phai,
Anh nằm nghĩ lại coi ai bạc tình
– Trách người quân tử bạc tình
Chơi hoa xong lại bẻ cành bán rao
– Trách ai được miếu phụ nghè
Được chiêng phụ trống được bè phụ nan
– Trách ai ăn ở hai lòng
Đang chơi với phụng, thấy rồng bay theo
– Tiếc công bỏ mẳn cho cu,
Cu ăn cu lớn cu gù cu đi.
– Thương tằm ngửa áo bọc dâu
Tưởng tằm có nghĩa, hay đâu bạc tình
– Tò vò ngồi khóc tỉ ti
Nhện ơi nhện hỡi nhện đi đường nào
– Thùng thùng cắc cắc
Chim đậu không bắt, đi bắt chim bay.
Em thương anh vì bởi anh tài,
Tài cày tài cuốc, tài lên líp thuốc, tài cuốc vồng khoai,
Phải chi em ham lên xe xuống ngựa, đi dép đi hài
Mà anh nỡ bỏ em.
– Một mai cúc ngã lan quỳ,
Bậu lo thân bậu lo gì thân qua?
– Núi Ngự Bình trước tròn sau méo
Sông An Cựu nắng đục mưa trong
– Dẫu ai ăn ở hai lòng
Em đây vẫn một dạ thủy chung với chàng
– Ai làm cho đó bỏ đăng
Cho lê quên lựu, cho trăng quên đèn
– Ăn cây táo rào cây sung
– Có mới nới cũ
– Có trăng, phụ đèn.
– Ăn mít bỏ sơ, ăn cá bỏ lờ.
– Vắt chanh bỏ vỏ
– Đường mòn ân nghĩa không mòn.
– Bền người hơn bền của.
– Chanh chua chớ phụ, ngọt bòng chớ ham.
– Ông sư có ngãi, bà vãi có nghì.
Tặng bạn: Thơ Cuộc Đời Bạc Bẽo, Bất Công
Bài Thơ Về Vô Ơn Ý Nghĩa
Thưởng thức Bài Thơ Về Vô Ơn Ý Nghĩa, đầy sâu cay.
Đầu năm mua muối
Tác giả: Phạm Đình Ân
Đột nhiên chiều mùng một:
Ai mua muối ra mua
Một rao mười tiếng vọng
Mặn về nghìn năm xưa.
Hạt cắn đôi cơ cực
Dưa cà kiếp rủi may
Bạc mồ hôi mủn áo
Ớt mặn dằm đắng cay.
Rắc muối vào vô cảm
Rắc muối vào vô ơn
Xót tan lòng muối xát
Hạt đổ vào vết thương.
Ngẫm lẽ thường mặn nhạt
Muối biển đời trắng tinh
Ngày đầu năm mua muối
Cầm lên tay giật mì
Cần một người mua dùm viên kẹo
Tác giả: Nguyễn Phong Việt
Có những khoảnh khắc trong cuộc đời này ta phải chấp nhận mình là kẻ vô ơn!
Để thấy viên kẹo người mua cho ta không còn ngọt nữa
Để thấy yêu thương vụt qua như một cơn gió thoảng
Bão tố đầy trời khi người đã không còn bên ta.
Làm sao để được tan ra giữa biển tình yêu dậy sóng
Yêu thương chân thành cũng phải trả giá bằng những đau thương
Bởi có những con đường ta phải đi một mình trên đó
Không một bóng người, không một cái nắm tay.
Hạnh phúc là mưa hay là ánh sao bay
Chợt tan biến vào vùng trời hư ảo
Bỗng thấy quanh ta chỉ còn lại những điều giả tạo
Chẳng có viên kẹo nào ngọt lịm mãi đâu em!!
Góc cỏ
Tác giả: Trương Nam Hương
Trong im lặng biếc xanh của cỏ
Cơ man gió và vầng trăng
Có nụ hôn lấm mùi mặc cả
Trong im lặng biếc xanh của cỏ
Cơ man nắng và tự do
Có dâng hiến không đòi giá thú
Trong im lặng biếc xanh của cỏ
Cơ man nhớ và cô đơn
Có câu thơ quặn đau sinh nở
Trong im lặng biếc xanh của cỏ
Cơ man quên và vô ơn
Có điếu thuốc vội vàng dụi lửa
Trong im lặng biếc xanh của cỏ
Cơ man bụi và chúng sinh
Có ánh mắt khóc cười khép mở
Trong im lặng biếc xanh của cỏ
Cơ man sương và lá đêm
Có thổn thức đợi mùa… để vỡ!
Nếu bạn thích Thơ Ăn Cháo Đá Bát. Có thể bạn thích 💛 Bài Thơ Về Tình Cảm Gia Đình 💛 Xem ngay nào!
Bài Thơ Phũ Phàng Đặc Sắc
Thohay.vn đã chọn lọc ra Những Bài Thơ Phũ Phàng Đặc Sắc nhất sau đây. Xem ngay dưới đây!
Phũ Phàng
Tác giả: Thiên Ân
Phũ phàng tựa như giấc chiêm bao
Giẫm nát đá vàng hỏi trời cao
Nuốt lệ làm vui trong gượng gạo
Dứt áo giai nhân tự kiếp nào?
Mờ mịt chân trời chuyện khói mây
Đố ai không khóc ,chim lẻ bầy?
Dáo dác giật mình miền khoái lạc
Hốt hoảng vo tròn tuổi thơ bay
Phũ phàng ôm bóng rũ thương đau
Cỏ khô cháy dở khúc giao đầu
Sợi khói lam chiều nhiều nấc cục
Gập ghềnh khúc khuỷu lại chênh chao
Núp bóng hồn bay lạc xứ người
Gãy khúc thời gian vạn vật đời
Lốm đốm mái đầu màu sương khói
Dĩ vãng dày vò bóng chiều rơi
Lúc nhúc nỗi lòng rối dây oan
Buồn khổ trăm năm cua gãy càng
Cuộc đời đố ai không sướng khổ?
Chất chồng kỉ niệm đã sang trang
Ngoài Thơ Ăn Cháo Đá Bát. Mời bạn tham khảo thêm 💚 Thơ Về Cuộc Sống Vui Vẻ 💚
Thơ Tình Phũ Phàng Tiêu Biểu
Thohay.vn gửi đến bạn đọc Chùm Thơ Tình Phũ Phàng Tiêu Biểu nhất. Đừng bỏ qua!
Phũ Phàng
Tác giả: Nguyên Hữu
Em đi con đường đã thấy
Mưa dầm phía ấy… trời xa
Nỗi buồn tìm qua – khổ vậy
Trĩu hồn liễu vẫy la đà…
Những chiếc lá già khô héo
Với theo níu kéo đoạn lìa
Mưa gió chìa tay hứng khéo
Bạc tình già néo đứt chia…
Em đi phía kia trời nộ
Mây hờn, mây đổ nguồn cơn
Vòng đời trượt trơn thống khổ
Chuyến xe vẫn rộ nhạc đờn…
Cạn dòng sạch chơn giọt ái
Xuôi thuyền theo lái khuất rồi
Nỗi buồn vẫn ngồi nhìn mãi
Ngẩn ngơ tê tái đôi môi…
Chiếc lá bồng trôi nghiệt ngã
Trên sóng lơi lả nhịp vời
Chỉ gió nhiêu khê vẫn kể
Đoạn tình đẹp thế, đê mê…
Khói thuốc như phê người hút
Bồng bềnh nghi ngút quyện quanh
Ly rượu tròng trành, thít thút
Nựng môi từng chút dỗ dành…
Tình yêu tan tành vô vọng
Thật thà đâu động lòng người
Nhếch môi họa cười cùng mộng
Gieo tìm cuộc sống: héo – tươi…
Tặng bạn chùm: Thơ Chán Đời, Chán Nản, Muốn Buông Xuôi Tất Cả
Cánh Gió Phũ Phàng
Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Hãy khóc đi em! Khóc nữa đi
Để rồi mai mốt chẳng còn chi
Con đường dẫn lối về nơi mộng
U ám, đìu hiu, vọng ánh thề!
Anh sẽ không sang tìm gặp gỡ
Bên nhau ấm áp khúc ru êm
Lắng nghe lo líu lời chim hót
Êm ả lan vào tận trái tim
Hết còn thao thức ngóng trông đò
Để bước đi về cõi bến mơ
Thổn thức xem trăng treo lủng lẳng
Dạt dào tận đỉnh ngọn hồn thơ…
Không biết rồi đây dưới vạn sầu
Em buồn lặng lẽ trắng canh thâu
Nhớ nhung, nuối tiếc hay thù hận
Một cánh chim trời đậu chẳng lâu!
Nào hiểu vì sao anh đổi lòng
Không còn ngọt mật với tình trong
Tại hoa nhạt nhẽo theo ngày tháng…
Bướm chán, ong chường thẳng cánh dông…
Xin em cứ hận, cứ hờn anh
Chôn trái yêu đương chớ để dành
Vì ngọn lửa lòng nay đã tắt
Mây ngàn phủ bóng xoá trăng thanh
Giờ đây day dứt xé hồn ai
Thuở ấy làm gì lại sớm bay
Khi cánh bềnh bồng đang thả mộng
Sao đành ôm quấn, nắm bàn tay!
Tặng bạn chùm: Thơ Về Cuộc Sống Khó Khăn
Phũ Phàng
Tác giả: Bac Tu
Em ơi! cách biệt mấy thu rồi ?
Khắc khoải con tim máu nhỏ rơi
Sương mù che lối đường năm cũ
Nhạc khúc tương phùng rách tả tơi
Em đến rồi đi trong giấc mơ
Anh đưa tay với em không chờ
Giật mình tỉnh thức anh lưu luyến
Cố níu vòng tay ôm thẫn thờ
Em có biết không lâu lắm rồi
Anh thèm tiếng hát đọng bờ môi
Khi em nhõng nhẽo lời hờn dỗi
Hay bắt anh đền thơ tình thôi
Từ lúc em đi cho đến giờ
Anh không còn viết những vần thơ
Nồng ấm yêu thương như ý muốn
Có chăng chỉ còn giấy bơ vơ
Em hỡi ! nơi nào hãy cố vui
Cố vơi nhung nhớ lẫn bùi ngùi
Em nhé! đừng rơi giọt lệ cuối
Dấu yêu ngày cũ cố chôn vùi
Bên cạnh Thơ Ăn Cháo Đá Bát. Có thể bạn cũng thích 💚 Thơ Lục Bát Về Tình Yêu 💚
Những Câu Thơ Phũ Phàng Chọn Lọc
Thưởng thức ngay Những Câu Thơ Phũ Phàng Chọn Lọc bất hủ mọi thời đại.
Định Mệnh Phũ Phàng
Tác giả: Dũng Lê Ngọc
Cảm xúc thương người đã nhạt phai
Mùa đông gió lạnh những canh dài
Hoa còn đóng nhụy yêu cành dẻo
Nguyệt cũng vươn mình chán tuổi dai
Thiếp giữa phòng côi tình chẳng hẹn
Sầu bên gối lẻ nghĩa không cài
Suy tường khuất nẻo bơ phờ mãi
Kỹ tính phong hàm dởm phận trai.
Tặng bạn chùm: Thơ Hay Về Tấm Lòng Từ Thiện
Phũ Phàng 2
Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Phũ phàng hình bóng ai
Trăng treo lơ lửng trôi
Ngồi tiễn trăng đêm vắng
Bên anh chẳng ai ngồi
Phũ phàng nhớ tới ai
Lai láng đêm hồn trôi
Thơ thẩn bên trời đó
Tìm kiếm ai một người
Phũ phàng duyên tình đời
Mấy năm sống nội trôi
Vẫn còn một mình sống
Lòng phiêu bồng nhớ người
Phũ phàng đêm dài trôi
Chẳng ai qua lại mời
Ngồi ngó chân trời đó
Lòng anh có một người
Về Góc Phũ Phàng
Tác giả: Thiên Ân
Phũ phàng ôm bóng chiêm bao
Trót đời lệ đá còn đau đáu lòng
Bên thềm lá cỏ chờ mong
Nhổ giò chim sáo sang sông thuở nào?
Phũ phàng ôm ấp trăng sao
Trái tim gõ cửa chôn vào thiên thu
Cuộc đời giỡn bóng sương mù
Câu thề năm cũ ngục tù nhốt ai?
Phũ phàng dằn vặt chim bay
Mỏi mòn tuổi mộng lâu đài vội quên
Ân tình vốn dĩ không tên
Con đường lá rụng triền miên chớm sầu
Phũ phàng ủ rũ vì đâu ?
Người xưa lặng lẽ qua cầu đố ai ?
Chông gai giẫm nát chông gai
Lênh đênh mòn gót sông dài biển khơi
Phũ phàng về chốn xa xôi
Dòng đời xâu chuỗi tàn hơi nỗi niềm
Tặng bạn chùm: Những Câu Thơ Cà Khịa Bạn Bè Cực Chất
Phũ Phàng
Tác giả: Trần Khiêm
Ánh mắt buồn bã đau thương của nàng
Từng là trận bão cuồng khủng khiếp
Trong lòng ta, cản trở cả bầu trời
Và bôi nhọ những người con gái đẹp
Nhưng một lời nói không cần suy nghĩ kia
Cử chỉ thẩn thờ của loài thực vật
Đã chọc con quỷ hẹp lượng từ xưa
Phá vỡ tấm đê cuối cùng của dòng sông bạc ác
Ta hiểu nỗi đau của kẻ bị bỏ rơi
Nhưng nàng đâu biết cảm giác của người
Khi ngọn lửa từ miệng nàng đốt thiêu
Cánh rừng xanh tốt hằng ngày y vẫn tưới
Nhan sắc, thông minh, ngọt ngào, duyên dáng
Ta lạnh lùng xoá khỏi đầu ta
Và trên đường về, ta cứ hát câu ca:
Ngu ngốc, tham lam, tầm phào, gian dối!
Ngoài thơ Thơ Ăn Cháo Đá Bát. Mời bạn đón đọc thêm 💚 Những Bài Thơ Về Tình Yêu 💚