Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ: Nội Dung + Phân Tích

Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ ❤️️ Nội Dung, Phân Tích ✅ Chia Sẽ Những Bài Văn Mẫu Cảm Nhận Hay Nhất Về Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ.

Nội Dung Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ Của Nguyễn Quốc Việt

Bài thơ: Giọt nước mắt của mẹ
Tác giả: Nguyễn Quốc Việt

Giọt nước mắt của Mẹ.
Vì sao vừa tuôn rơi?
Ai làm cho Mẹ khóc?
Ai làm cho Mẹ buồn?

Nhìn nước mắt của Mẹ.
Lòng con bao xót xa.
Mẹ ơi, sao Mẹ khóc?
Làm con cũng đau lòng…

Thương, con khi ốm đau.
Mẹ khóc vì lo lắng.
Mẹ thao thức từng đêm.
Thêm xanh xao, hao gầy…

Vui, khi con học giỏi.
Khoe với Mẹ được khen.
Mẹ vui rơi nước mắt.
Hạnh phúc Mẹ trào dâng…

Khi buồn vì con hư
Mãi vui quên học hành
Thương con, Mẹ đau xót
Nước mắt Mẹ lại rơi…

Con xin Mẹ đừng buồn
Từ nay con sẽ gắng
Chăm học và luôn ngoan
Cho Mẹ vui Mẹ nhé

Và con đây xin hứa
Luôn vâng lời của Mẹ
Để Mẹ không buồn nữa
Nước mắt Mẹ thôi rơi…

Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️ Bài Thơ Gánh Mẹ ️ ❤️️ Nội Dung, Ý Nghĩa, Cảm Nhận

Ý Nghĩa Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ

Bài thơ ca ngợi tình mẫu tử và sự hy sinh của mẹ để nuôi dưỡng và chăm sóc cho con cái. Bài thơ nhắn nhủ đến các con cái rằng, hãy quan tâm và chăm sóc cho mẹ của mình, vì mẹ luôn là người luôn yêu thương và đau khổ nhất khi con cái gặp khó khăn trong cuộc sống.

Những Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ Hay Nhất

Dưới đây là một số bài văn mẫu cảm nhận, phân tích bài thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ hay nhất mà Thohay.vn tặng các bạn tham khảo.

☛ Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ Tiêu Biểu

Bài thơ “Giọt nước mắt của mẹ” của tác giả Nguyễn Quốc Việt là một bài thơ đầy xúc động và thấm đượm tình mẫu tử. Hình ảnh người mẹ trong bài thơ khiến chúng ta không khỏi xúc động trước đức hy sinh cao cả của đấng sinh thành.

Cuộc sống khó khăn là thế, nhưng mẹ lại chẳng than một câu, mẹ luôn dành hết những gì tốt đẹp nhất cho con của mình. Mẹ lo cho con từng bữa ăn tới giấc ngủ, mẹ xót xa khi con ốm đau:

“Thương, con khi ốm đau
Mẹ khóc vì lo lắng
Mẹ thao thức từng đêm
Thêm xanh xao, hao gầy…”

Mẹ thân gầy và đen sạm vì nắng, vì gió. Đó chính là vẻ đẹp của mẹ, mẹ đẹp vì tất cả những gì mẹ đã dành cho con và cho gia đình. Biết bao nhiêu lần mẹ khóc. Mẹ khóc khi thấy con đạt được điểm tốt, mẹ khóc khi con không nghe lời, khóc khi con biết nghe lời:

“Vui, khi con học giỏi
Khoe với Mẹ được khen
Mẹ vui rơi nước mắt
Hạnh phúc Mẹ trào dâng…
Khi buồn vì con hư
Mãi vui quên học hành
Thương con Mẹ đau xót
Nước mắt Mẹ lại rơi…”

Mẹ chăm chỉ, tần tảo sớm hôm vì gia đình, chồng con và không bao giờ nghĩ cho mình trước. Dù có vẫn vả bao nhiêu thì họ cũng luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho con mình.

Cùng với mẹ, người con được tác giả miêu tả có sự trưởng thành theo thời gian. Lúc đầu, con cứ đặt ra câu hỏi tại sao mẹ khóc? Sau này, khi trưởng thành, người con mới hiểu được mẹ đã cực khổ như thế nào và biết thương mẹ nhiều hơn. Con hiểu được tấm lòng bao la của mẹ và yêu mẹ nhiều hơn, tự hào về mẹ:

“Con yêu Mẹ nhiều lắm
Con mong Mẹ hạnh phúc
Con không muốn Mẹ buồn…”

Như vậy, giọt nước mắt không chỉ đơn giản là xúc cảm của con người, mà còn thể hiện sự thấu cảm của bản thân mình với người khác, ở đây chính là tình mẫu tử thiêng liêng.

☛ Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ Ngắn Gọn

Bài thơ “Giọt nước mắt của mẹ” của tác giả Nguyễn Quốc Việt là một tác phẩm mang đậm tình cảm và ý nghĩa sâu sắc về tình mẫu tử.

Từng câu thơ trong bài thơ đều được xây dựng theo phong cách nhẹ nhàng, sâu lắng và đầy cảm xúc. Bài thơ không chỉ đơn thuần miêu tả về việc một người mẹ khóc mà còn mang ý nghĩa về tình cảm gia đình và những cảm xúc chân thành từ người con trai đối với mẹ của mình.

Điểm đáng chú ý đầu tiên của bài thơ là lối viết nhẹ nhàng, êm dịu, khiến cho người đọc dễ dàng thấu hiểu và cảm nhận những câu thơ tình cảm của tác giả. Lời thơ và cảm xúc hòa quyện tạo nên một bức tranh văn học đầy sắc thái và tràn đầy tình cảm.

Nội dung của bài thơ tập trung vào tình mẫu tử, tình cảm gia đình, đưa người đọc quay về ký ức tuổi thơ, kỷ niệm về người mẹ. Tác giả đã miêu tả đầy cảm xúc về người mẹ trong những câu thơ như một người phụ nữ hiền hậu, dịu dàng nhưng cũng rất mạnh mẽ và kiên cường để bảo vệ cho gia đình của mình.

Bài thơ “Giọt nước mắt của mẹ” mang ý nghĩa rất sâu sắc và đáng trân trọng về tình mẫu tử. Tác giả Nguyễn Quốc Việt đã thể hiện một cách tinh tế, chân thành, cảm động và suy tư về tình cảm gia đình, qua đó gửi đến thông điệp về sự quan trọng của tình cảm, sự chăm sóc và sự hy sinh vì gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử – quan hệ tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời con người.

Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Mẹ Của Đỗ Trung Quân ️ ❤️️ Nội Dung, Ý Nghĩa, Cảm Nhận

☛ Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Giọt Nước Mắt Của Mẹ Ngắn Hay

Nhận đề văn “giọt nước mắt của mẹ” mà nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi. Vị mặn mặn chát chát len lỏi theo kẽ môi đi vào miệng làm cổ họng tôi ứ lại. Nước mắt cũng thế này đây ư? Hay còn mặn và chát hơn thế nữa? Bởi nước mắt của mẹ là giọt nước mắt thấm đẫm bao nhiêu năm tháng nhọc nhằn vất vả vì dòng đời mưu sinh, còn các con thơ dại. Cầm đề văn trên tay mà sao nước mắt dưng dưng. Ôi, giọt nước mắt của mẹ!

Bất giác, hình ảnh một người phụ nữ đen đúa, gầy gầy nhưng ánh mắt luôn rực sáng niềm tin yêu và hi vọng lại ngập tràn trong tâm trí tôi. Mẹ tôi đấy. Mẹ không xinh đẹp như bao người khác cùng trang lứa, cũng chẳng mặn mà như những người độ tuổi gần bốn mươi. Mẹ chỉ là mẹ thôi. Thân gầy và đen sạm vì nắng, vì gió. Với tôi, đó mới chính là nét đẹp thực sự. Bởi mẹ không chỉ đẹp tự nhiên mà còn đẹp vì tất cả những gì mẹ đã dành cho tôi và cho gia đình.

Biết bao nhiêu lần mẹ khóc. Người ta kể, ngày sinh tôi ra, mẹ khóc rất nhiều. Khóc từ lúc bắt đầu lên những cơn đau đẻ như trời giáng. Tôi không biết đau đẻ là thế nào, chỉ thấy người ta bảo đau như đau đẻ thì chắc là phải đau lắm. Mà cứ nghĩ tới việc có một đứa bé đang đạp đang xoay trong bụng cũng đủ hiểu là cảm giác đau như thế nào. Rồi cho đến lúc lâm bồn, mẹ gào thét vì đớn đau, nhưng ngay khi vừa nghe tiếng con khóc, nụ cười mẹ vỡ òa trong hạnh phúc. Và lúc ấy, nước mắt mẹ càng giàn giụa hơn, chứa chan hơn. Là nước mắt của niềm vui, của tự hào, rằng mẹ đã chuyển dạ thành công.

Năm ấy, tôi lên lớp 10, vì trường học xa nhà, mẹ lo tôi chưa bao giờ phải đi xa một mình như thế, nên ngày nào mẹ cũng dậy sớm chuẩn bị tinh tươm hết mọi thứ để kịp đưa tôi đi học rồi trưa mẹ lại đón về. Tôi nhớ như in cái ngày mưa bão ấy. Tôi trốn học theo bọn bạn đi chơi. Cả trường tan học hết chỉ còn trơ lại những cây to đang oằn mình trước gió lớn. Mẹ trùm áo mưa đang ngóng tôi ngoài cổng bên chiếc xe cọc thồ cũ kỹ. Đến quá giờ trưa, mấy đứa mới lướt thướt trở lại trường.

Tôi sững sờ nhìn thấy bóng hình mẹ thân quen ngồi gục đầu bên cổng. Nếu không nhìn thấy chiếc xa đạp, chắc tôi cũng không nhận ra mẹ nữa. Tôi như chợt tỉnh ngộ, chạy vội đến bên mẹ. Mặc cho trời đang mưa, tôi sà vào lòng mẹ, chưa kịp nói hết câu xin lỗi thì mẹ đã vội vàng ôm chặt lấy tôi. Mẹ không nói gì nhưng mắt đỏ hoe, sưng húp. Và tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra. Vậy đấy, tôi lại làm mẹ khóc. Ngày bố ra đi, mẹ đã khóc quá nhiều.

Những đêm sau đó, tôi không thể biết được mẹ đã khóc bao nhiêu nữa. Vậy mà giờ đây chính bản thân tôi lại làm nước mắt mẹ tuôn rơi. Tôi thật tồi tệ. Nhưng lạ kỳ thay, mẹ lại nói xin lỗi tôi. Điều ấy càng khiến tôi khó hiểu và thấy bản thân mình có lỗi biết nhường nào. Tại sao mẹ lại xin lỗi tôi chứ? Lỗi tại tôi bỏ học đi chơi, mẹ chưa hỏi mà còn xin lỗi là sao?

Mẹ ôm tôi một lúc rồi mẹ mới thủ thỉ “Tại mẹ không tốt, mẹ không biết nuôi dạy con. Bố đi rồi, mẹ đã không làm tròn bổn phận của một người mẹ giáo dục con cái. Mẹ không đủ sức để dạy dỗ con rồi…” Nghe đến đây, nước mắt tôi ứa ra, tôi ân hận cô cùng. Tôi không đủ can đảm để nói tiếp lời xin lỗi mẹ còn dang dở. Tôi chỉ thấy nước mưa và nước mắt của hai mẹ con đã hòa lẫn vào nhau.

“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không”…

Câu thơ tôi vừa học ban sáng lại vang vọng đâu đây. Tiếng mưa rơi rào rào dường như làm át hết tất cả. Chỉ còn một cảm giác âm ấm từ đôi bàn tay mẹ đang dang rộng ôm chặt tôi.

Sau lần ấy, tôi biết nghe lời mẹ hơn, ngoan ngoãn hơn, cố gắng học hơn. Chắc có lẽ cũng vì thế mà tôi hiếm khi còn trông thấy nước mắt mẹ rơi vì buồn phiền nữa. Ngày tôi làm hồ sơ thi đại học, hình như mẹ có khóc. Nhưng chắc không phải là khóc vì buồn vì tủi, mà vì sự hi vọng sắp đến ngày được gặt hái.

Tôi tự hứa với lòng mình nhất định sẽ mang lại giọt nước mắt hạnh phúc cho mẹ, để xua đi bao nhiêu cay đắng mà mẹ đã chịu đựng trong suốt thời gian qua.

Viết một bình luận