Bài Thơ Ngày Xưa: Chùm Thơ Tình Kỷ Niệm Xưa, Xưa Và Nay Hay Nhất

Bài Thơ Ngày Xưa ❤️️ Chùm Thơ Tình Kỷ Niệm Xưa, Xưa Và Nay ✅ Đón Đọc Những Bài Thơ Hay Sâu Sắc Về Kỷ Niệm Ngày Xưa.

Những Bài Thơ Viết Về Ngày Xưa Hay Nhất

Tuyển tập những bài thơ viết về ngày xưa hay nhất với những kỷ niệm đẹp. Tập thơ sau sẽ giúp bạn nhớ lại những ngày tháng hồn nhiên, tươi đẹp lúc nhỏ.

Hành trang vào đời
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Tôi quay về mặc cả với tuổi thơ
Xin quá khứ hãy đợi chờ chút nhé
Tôi sẽ trở về cái thời thơ bé
Dẹp mọi chuyện đời tôi ghé về thăm

Kỷ niệm ngày xưa cũ kỹ rêu phong
Lúc nhỏ cưỡi trâu nhong nhong ra ruộng
Lũ trẻ con múc nước sông để uống
Rủ nhau ra đồng bắt muỗm nướng ăn

Cuộc sống ngày xưa thiếu thốn khó khăn
Đi học về, dắt trâu chăn đến tối
Khoai lang nướng trong tro rơm nóng hổi
Đám nhóc mình vừa thổi vừa chia

Có những trò chơi con trẻ đam mê
Đánh đáo đánh khăng, ven đê đá bóng
Chiều buông xuống dẫn trâu về cuối xóm
Khói lam chiều mẹ sắp dọn bữa cơm

Bữa cơm chiều mùi gạo mới thật thơm
Còn có cả mùi khói rơm khói rạ
Gia đình với quê hương là tất cả
Là hành trang vào đời, mình đã mang theo.

Cho tôi về tuổi thơ
Tác giả: Thủy Tiên

Cho tôi một vé đến ngày thơ
Về bến sông xưa nước vẫn chờ
Trâu nghé đằm mình trong nắng gắt
Bạn bè nghịch tắm giữa ban trưa.

Cho tôi một vé đến ngày xưa
Tím biếc lưng đồi cánh hoa mua
Cài tóc em làm cô dâu nhỏ
Hoàng hôn đổ tím để ai chờ.

Tôi muốn quay về tuổi ấu thơ
Chiều nao gió bão cuộn bất ngờ
Trẻ con ngốc nghếch nên vui sướng
thoả thích gom về trái rụng xơ.

Cho tôi một vé đến ngôi trường
Thầy cô dạy dỗ viết yêu thương
Bạn tôi áo trắng tung tăng bước
Chỉ có niềm vui chẳng nỗi buồn.

Cho tôi được tới cánh đồng xa
Vi vút diều bay tiếng sáo hoà
Ngõ nhỏ chờ trông giờ họp chợ
Mẹ về tay xách bánh vừng đa.

Tôi muốn quay về tuổi thơ tôi
Rừng xanh mây biếc lặng lờ trôi
Bóng ai thấp thoáng bên sườn dốc
Có phải đã về bà ngoại ơi!

Tôi muốn được về hỡi tuổi thơ
Cười vui nghịch ngợm thủa khù khờ
Tiếng ai trong vắt ngoài kia thế
Gọi nhớ quay về ơi tuổi thơ!

Quay ngược thời gian
Tác giả: Hưng Xuân

Vặn đồng hồ để quay ngược thời gian
Về cái tuổi đầy ngây thơ vụng dại
Nơi kỷ niệm vui buồn trên đất bãi
Tung cánh diều thả mộng ước lên cao

Ta trở về với cảm xúc ngọt ngào
Có cô Tấm trong lời ru của mẹ
Giữa nắng hạ vang tiếng cười đám trẻ
Bắt chuồn chuồn để cắn rốn tập bơi

Chiều hoàng hôn tiếng sáo vọng lưng trời
Chùm hoa gạo nơi đầu làng cháy đỏ
Có giếng nước bên sân đình rộng rãi
Đứa nhảy dây chỗ chạy chốn chơi chuyền

Ở nơi này cuộc sống thật bình yên
Chẳng náo nhiệt ồn ào như thành thị
Lòng trong sáng tình người là vốn quí
Bánh đa vừng một ngụm nước sẻ chia

Nhiều năm xa trái tim vẫn khắc ghì
Về mảnh đất khi xưa mình khôn lớn
Câu quan họ về người ơi người ở
Mãi còn vang cùng trái khế ngọt lành.

Kỉ niệm tuổi thơ
Tác giả: Sói Già Cô Độc

Ai cũng có một thời kỉ niệm
“Cái ngày xưa”…tìm kiếm an lành
Cái thời mũi dãi xanh xanh
Suốt ngày trốn mẹ rồi rình chạy đi.

Con trai thích chơi bi đánh khẳng
Rồi đánh quay thua thắng om xòm
Trưa hè người cứ lom khom
Mít thì chát xít, mắt nhòm trộm ngay.

Con gái hả….hai tay đánh chắt
Quả bưởi non bay thật cao là
Chơi trò bịt mắt, trồng hoa
Nhảy dây, nhảy ngựa chan hòa tiếng ve.

Như lũ quỷ đem nhè con chuột
Con gái kia chạy tuốt kêu làng
Con trai thích chí cười vang
Giận, ừ có đấy nhưng càng thích trêu.

Ôi quá khứ, quê nghèo đám bạn
Những trò chơi chẳng chán bao giờ
Qua rồi như một giấc mơ
Cho tôi một vé tuổi thơ trở về.

Nhớ người xa
Tác giả: Chuyên Tạ

Em vẫn biết yêu anh là khổ
Chẳng thể tìm bến đỗ bình yên
Bởi ta xa cách hai miền
Khó lòng mong được đoàn viên với người

Dù chờ đợi hai mươi năm nữa
Cũng chỉ là hai nửa song song
Thuyền kia trôi mãi theo dòng
Chiều buông nhạt nắng đành hong nỗi buồn

Đêm nức nở lệ tuôn ướt gối
Nhớ vòng tay nóng hổi hôm nào
Lòng này cháy bỏng khát khao
Nụ hôn nồng ấm ngọt ngào lúc xưa

Kỉ niệm cũ như vừa trỗi dậy
Khiến tim khờ bỗng thấy nhói đau
Để cho tâm khảm nhĩ nhàu
Ai người thấu hiểu trầu cau lỡ mùa

Đời nếm trải cay chua mặn đắng
Thèm phút giây bình lặng êm đềm
Xa người nỗi nhớ dài thêm
Khuya nay thao thức bên thềm nhớ anh.

Bài thơ: Trả lại em của ngày xưa
Tác giả: Chưa rõ

Để tang một cõi mộng mơ
Một đời thương nhớ, một trời tin yêu
Em về như thể chính em
Của ngày xưa cũ chẳng buồn chẳng thương

Sẽ không còn vấn tơ vương
Cho lòng nhẹ nhõm, đời thôi nỗi buồn
Mắt không còn đọng nhớ thương
Đời không còn đọng dáng buồn con tim

Sẽ không còn những buổi chiều
Ta về buông nắng trên đôi mắt hồng
Trời xanh mây trắng vẫn bay
Nhưng lòng trĩu nặng nỗi buồn chôn chân

Ta về gom hết từng kỉ niệm
Để gió cuốn đi chẳng nghĩ ngợi nhiều
Hương tình còn thắm nét xuân
Gửi cho gió thoảng tỏa hương với đời…

Môi mềm đọng chút xuân nồng
Cuốn phăng theo bão, dặm màu đen son
Gót chân chưa quên lối cũ
Đường đi phủ kín một màu rêu phong…

Tặng thêm cho bạn 🌿Bài Thơ Em Của Ngày Xưa🌿Bên Cạnh Bài Thơ Ngày Xưa

Các Bài Thơ Ngày Xưa Và Bây Giờ Hay

Sưu tầm các bài thơ ngày xưa và bây giờ hay gửi tặng bạn cùng thưởng thức.

Tuổi thơ
Tác giả: Lộc Lê

Chuyện từ ngày xửa ngày xưa
Cái thời còn nhỏ tắm mưa ngoài đồng
Bắt cua rồi lại bắt cồng
Vô tư trong sáng lòng không ưu phiền

Kéo co, đuổi bắt, tắm tiên
Năm mười chạy trốn không phiền một ai
Chiều chiều giúp mẹ luộc khoai
Nghe bà kể chuyện những ngày đã qua

Thời gian thấm thoát trôi xa
Bây giờ con đã lớn khôn thành người
Nhưng con vẫn nhớ một đời
Quê nhà có mẹ đang chờ đợi con!

Tình yêu xưa và nay
Tác giả: Đinh Kim Chung

Yêu xưa khác với yêu nay
Bởi vì tình ái càng ngày càng hao
Xưa yêu nhớ trận mưa rào
Nay yêu nhớ bận đưa vào bến mơ
Xưa yêu rồi vẫn ngó lơ
Nay yêu ngồi thẫn mó sờ như bay
Xưa yêu chỉ biết nắm tay
Nay yêu vung đã úp ngay vào nồi
Xưa yêu chỉ liếc trộm thôi
Nay yêu làm xiếc trên đồi cỏ non
Xưa yêu chủ yếu tâm hồn
Nay yêu chủ yếu sóng dồn ở tâm
Xưa yêu nhớ trộm thương thầm
Nay yêu đánh lộn tương nhầm người yêu
Xưa yêu chủ yếu tình yêu
Nay yêu chủ yếu tiền tiêu thế nào
Xưa yêu ngồi ngắm trăng sao
Nay yêu ngồi ngắm…hồng mao ngựa l-ồng
Xưa yêu sống thật vợ chồng
Nay yêu sống thử đò sông đi về
Xưa yêu thủ thỉ bờ đê
Nay yêu thủ thỉ cà phê đèn mờ
Xưa yêu chỉ dám tặng thơ
Nay yêu tặng bánh cua đơ mê hồn
Xưa yêu mong được kết hôn
Nay yêu mong được sướng…trôn là nhiều
Xưa yêu sợ nhất cô liêu
Nay yêu sợ nhất cô liều tấm thân
Xưa yêu trong sạch trắng ngần
Nay yêu trong lạch cẳng lần cua ra
Xưa yêu hỏi má, thưa ba
Nay yêu hỏi giá thằng cha thuê phòng
Xưa yêu chủ yếu phải lòng
Nay yêu chủ yếu phải phòng công an
Xưa yêu sợ nhất ly tan
Nay yêu sợ nhất lụy tàn vòng 3
Xưa yêu đêm tối sợ ma
Nay yêu đêm tối sợ cha gọi về
Xưa yêu hò lý xàng xê
Nay yêu thò tí càng phê càng cù
Xưa yêu mơ ước ngao du
Nay yêu mơ ước…cao su thật nhiều
Xưa yêu đích thực là yêu
Nay yêu thích đực… suýt tiêu! Lộn rồi!

Thơ xưa và nay
Tác giả: Chưa rõ

Ngày xưa mái tóc buông lơi ,
Bây giờ sợi rụng sợi rơi đầy nhà
Ngày xưa da trắng nõn nà ,
Bây giờ da đã trổ hoa …. đồi mồi
Ngày xưa miệng cười thật tươi ,
Bây giờ móm xọm rụng mười cái răng
Ngày xưa mặt sáng như trăng ,
Bây giờ xám xịt như vầng mây đen,
Ngay xưa yểu điệu như tiên
Bây giờ lẹt đẹt như con vịt bầu .
Ngày xưa chum chúm núm cau ,
Bây giờ lỏng thỏng như bầu trên cây
Ngày xưa nhựa sống căng đầy ,
Bây giờ vắt mãi bẩy ngày cũng không
Ngày xưa thắt đáy lưng ong ,
Bây giờ to bụng còn mông phẳng lờ
Ngày xưa rậm rạp cỏ mơ ,
Bây giờ thưa cứng tựa hồ rễ tre
Ngày xưa ăn nói dễ nghe ,
Bây giờ cẳn nhẳn chua lè khó ưa
Ngày xưa thích được mây mưa ,
Bây giờ hạn hán hết ưa tù tì
Ngày xưa thường sánh vai đi ,
Bây giờ chỉ thích năm ì …xem phim ..
Ngày xưa nhớ nhau đi tìm,
Bây giờ mặc kệ ..con chim mất rồi

Gái xưa – gái nay
Tác giả: Chung Mai

Vẫn là con gái đáng yêu
Xưa – nay mà lại khác nhiều vậy sao
Gái xưa buộc dải yếm đào
Gái nay phải chuẩn dáng cao duyên… trần
Gái xưa chồng đánh lặng câm
Gái nay chồng đánh cũng cầm gậy phang
Gái xưa không được chen ngang
Gái nay bàn luận ngang hàng mày râu
Gái xưa chẳng dám ngẩng đầu
Gái nay bình đẳng đáp câu chuyện trò
Gái xưa quanh quẩn bếp tro
Gái nay cai quản đốt lò gạch nung
Gái xưa e ấp ngượng ngùng
Gái nay ba đảm cày tung ruộng bờ
Gái xưa cây cọc đứng chờ
Gái nay tìm đến trâu tơ cột vào …
Gái xưa đội nón quai thao
Gái nay bảo hiểm phóng ào xe ga
Gái xưa mớ bảy mớ ba
Gái nay hai mảnh khoe ra bưởi bòng
Gái xưa thắt đáy lưng ong
Gái nay mỹ viện dự phòng sửa sang
Gái xưa trân trọng ngàn vàng
Gái nay khách sạn nhà hàng nhảy vô
Gái xưa nào dám cặp bồ
Gái nay cứ việc chạy sô kiếm tiền
Gái xưa đúng mực chính chuyên
Gái nay tất cả vì tiền …bán thân
Bởi chưng trời đất xoay vần
Gái nay đâu phải chôn chân xó nhà
Chiến trường tiền tuyến xông pha
Ghé vai gánh vác Sơn Hà như trai
Công -dung- ngôn -hạnh- đa tài
“Anh hùng bất khuất “mấy ai không tường
“Đảm đang trung hậu “hiền lương
Noi gương Trưng – Triệu kiên cường oai phong
Bốn nghìn năm tiếp nối dòng
Mẹ Âu Cơ thỏa ước mong ngàn đời
Gái xưa – nay cũng vậy thôi
Con Hồng cháu Lạc rạng ngời sử xanh .

Bài Thơ Ngày Xưa Và Bây Giờ 2 Thú Vị

Tiếp theo là bài thơ ngày xưa và bây giờ 2 thú vị không kém, cùng xem ngay nhé!

Ngày xưa và bây giờ 2
Tác giả: Chưa rõ

Nửa già thế kỷ dãi dầu
Cái thời xuân sắc còn đâu nữa mà
Ngày xưa nhông xích sáng lòa
Bây giờ xích rão, nhông doa lại rồi
Ngày xưa mái tóc buông lơi
Bây giờ sợi bạc, sợi rơi khắp nhà
Ngày xưa mũm mĩm, nõn nà
chưa khoan dầu đã chảy ra ào ào
Bây giờ khoan mãi chẳng vào
Hết dầu, sạch nhớt khác nào giếng khô
Ngày xưa hào phóng vô tư
Bây giờ chỉ thích khư khư giữ tiền
Ngày xưa lộng lẫy như Tiên
Bây giờ lạch bạch vịt xiêm, vịt bầu
Ngày xưa chúm chím núm cau
Bây giờ lủng lẳng như bầu trên cây
Ngày xưa nhựa sống căng đầy
Bây giờ vắt mãi cả ngày vẫn không
Ngày xưa thắt đáy lưng ong
Bây giờ vòng bụng, vòng mông phẳng lờ
Ngày xưa rậm rạp cỏ mơ
Bây giờ thưa cứng tựa hồ rễ tre
Ngày xưa ăn nói dễ nghe
Bây giờ nhấm nhẳn chua lè khó ưa
Ngày xưa thích được mây mưa
Bây giờ hạn hán hết ưa tù tì
Ngày xưa đâu cũng theo đi
Bây giờ chỉ thích nằm ì xem phim
Ngày xưa cần mẫn nuôi chim
Bây giờ chim đói tự tìm mà ăn
Ngày xưa thích ngắm khỏa thân
Bây giờ chẳng dám kéo quần dưới mông
Ngày xưa săm lốp căng phồng
Bây giờ lốp xẹp, săm không còn hình
Ngày xưa trông thật là xinh
Môi tươi, mắt thắm thân hình mảnh mai
Bây giờ sao chẳng giống ai
Mông to, bụng sệ, dáng oai sỹ điều
Ngày xưa thục nữ yêu kiều
Bây giờ sinh bệnh nói nhiều, nói dai
Ước gì cho đến ngày mai
Trời thương trả lại hình hài ngày xưa.

Ngoài Các Bài Thơ Ngày Xưa, Đọc Thêm 🔰Bài Thơ Ngày Xưa Và Bây Giờ🔰 Hay đặc sắc

Chùm Thơ Nhớ Về Ngày Xưa Cảm Xúc

Đón đọc chùm thơ nhớ về ngày xưa vô cùng cảm xúc mà Thohay.vn vừa sưu tầm được.

Về với tuổi thơ
Tác giả: Hoa Đồng Nội

Xin một lần về lại tuổi ẩu thơ
Được nghe tiếng ầu ơ bên cánh võng
Với bè bạn đùa vui cùng chong chóng
Bắt ve sầu cái nóng của tháng năm

Thời gian trôi giờ cũng đã xa xăm
Xin một vé ta nằm đê hóng gió
Nhìn mây trắng, ngắm cánh diều nho nhỏ
Khúc khích cười đánh cổ cỏ vui ghê

Cho tôi về thủa ấy dưới sông quê
Cùng tắm mát hả hê mò chai hến
Lũ trai gái bên nhau hồn đan bện
Hỏi vé nào tôi đến được tuổi thơ

Hoàng hôn buông dưới phố ta ngẩn ngơ
Giọng ai thoảng ngâm thơ như tiếng mẹ
Ta thầm lặng mở lòng mình khe khẽ
Ước một lần, đứa trẻ của ngày xưa.

Nhớ mãi tuổi thơ
Tác giả: Trương Thị Anh

Ngày còn bé chăn trâu cắt cỏ
Người cùng trâu, lũ nhỏ tung tăng
Tuổi thơ đẹp như rằm trăng
Ngây thơ trong trắng đánh khăng thả diều

Lưng trâu mỗi chiều về tắt nắng
Trên bãi sông bình lặng thả diều
Tuổi thơ xưa thật đáng yêu
Sáo diều no gió trong chiều gió thu

Đường quê đó vi vu gió mát
Cánh đồng làng bát ngát màu xanh
Cò về sải cánh bay nhanh
Lưng trâu sáo sậu loanh quanh vui đùa

Ôi nhớ lắm mỗi mùa lúa chín
Ngát hương thơm bịn rịn ngày mùa
Thả trâu cùng bạn vui đùa
Tìm trong đụn rạ bắt cua giỏ đầy

Từ thuở ấy gió lay cành bưởi
Biết nhặt hoa dấu gửi tặng em
Trăng thanh gió mát bên thềm
Qua rồi vẫn nhớ nỗi niềm tuổi thơ.

Tìm lại tuổi thơ
Tác giả: Ngọc Chi

Muốn tìm lại tuổi thơ yêu dấu
Bên bạn bè thơ ấu ngày xưa
Nói sao cho hết cho vừa
Ngây thơ trong sáng em chưa biết gì

Nhớ những buổi cùng đi bắt bướm
Hái hoa xinh thắm đượm mùi hương
Ép vào quyển vở vấn vương
Tuổi thơ lưu dấu yêu thương ngọt ngào

Sao quên được cùng nhau trốn bắt
Dưới vườn hoa muôn sắc xinh tươi
Kẻ tìm người trốn vui cười
Tiếng cười vang vọng đến nơi chân trời

Đây tấm ảnh một thời thơ dại
Qua bao năm lưu lại đến giờ
Nụ cười xinh xắn ngây thơ
Xóa tan đi hết âu lo buồn phiền

Ôn kỷ niệm nỗi niềm tâm sự
Ôi thời gian sao cứ mãi trôi
Hồn nhiên trong trắng đâu rồi
Làm sao tìm lại một thời tuổi thơ?

Tuổi thơ kỷ niệm
Tác giả: Đức Trung – TĐL

Tuổi thơ gắn với dòng sông
Rủ nhau đi tắm “tồng ngồng” ban trưa.
Leo cây – cao mấy cũng vừa
Đua nhau nhảy sóng nô đùa thỏa thuê.

Bâng khuâng nhớ những ngày hè
Phượng hồng đỏ thắm, tiếng ve rộn ràng.
Đầu thôn cho đến cuối làng
Vi vu gió thổi mênh mang sáo diều.

Miền quê biết mấy thân yêu
Đàn trâu no cỏ…những chiều hoàng hôn.
Nhớ quê lòng thấy bồn chồn
Tuổi thơ in đậm tâm hồn ước mơ…!

Thơ Tình Ngày Xưa Ý Nghĩa

Nếu bạn đang tìm những bài thơ tình ngày xưa mang nhiều cảm xúc ý nghĩa thì có thể tham khảo gợi ý sau:

Dư âm xưa
Tác giả: Lê Hoàng

Ta tìm về trong ký ức thân thương!
Dòng cảm xúc đã từng vương chiều nhớ
Dư âm cũ mang theo hồn một thuở
Cháy tình thơ hai đứa thắm duyên nồng.

Em bây chừ! Hỏi có nhớ ta không?
Cơn mộng ảo ru lòng thêm xao xuyến
Mỗi sớm tối chờ đèn kia thoảng hiện
Rạo rực lòng thương mến ngỏ lời trao.

Bao nhiêu ngày ta thuộc cả về nhau
Tim thổn thức dâng trào bao niềm nhớ
Như tất cả hoà tan vào hơi thở
Em khẽ buồn … Ta cứa hết ruột gan.

Cứ âm thầm theo nhịp chảy thời gian
Tình đã lớn nồng nàn thêm cháy bỏng
Xa một chút cõi lòng bao ngong ngóng
Đợi dòng tin ru mộng đẹp đêm dài.

Thấy ấm lòng khi thức dậy sớm mai
Lời âu yếm mỗi ngày ta bày tỏ
Em có biết nụ hôn nồng gửi gió
Ngào ngạt hương qua ngõ bước đi về.

Dư âm nào mình đọng lại cơn mê
Chỉ muốn mãi vai kề yêu thương nhớ
Dẫu xa khuất không còn bên nhau nữa
Ta vẫn hoài chan chứa những ngày xưa.

Gởi người từng quen
Tác giả: Thanh Hùng

Ngày này tháng nọ năm kia
Tự nhiên ta lại chia lìa vì đâu
Nhiều đêm nặng mối tơ sầu
Trách người đã vội quên câu thệ nguyền

Chắc là mình đã vô duyên
Hoặc ai mơ mộng uy quyền đài trang
Mới quên hẹn ước đá vàng
Nên đành chấp nhận tham sang phụ hèn

Gởi người tôi đã từng quen
Chắc ai hơn được kẻ quèn mà khi
Mai sau còn giữ được gì
Sang giàu nghèo khó có chi mà cần

Bạc tiền như áng phù vân
Tình kia mới đẹp như vần thơ hay
Sẽ theo suốt cuộc đời này
Không là cánh nhạn nhẹ bay cuối trời

Gởi người quen cũ tôi ơi
Phải đâu tôi trách nói lời nghiệt oan
Đời ai mấy được chu toàn
Mai này có gặp đừng toan lạnh lùng.

Vẫn vậy thôi
Tác giả: Bằng Lăng Tím

Em vẫn vậy thôi…
vẫn vậy thôi
Bến cũ ngày xưa chúng ta ngồi
Lẻ bóng con đò buông gác mái
Mong chờ khắc khoải tháng ngày trôi

Cơn gió về đâu…
gió về đâu ???
Để tím vầng mây rớt giọt sầu
Khung trời ảm đạm mưa hiu hắt
Lá rụng chiều phai sắc nhạt màu

Tuyết lạnh bên thềm…
tuyết lạnh rơi
Phủ kín đường xưa…
phủ kín rồi
Em tìm kỷ niệm chung hai đứa
Hình bóng một người quá xa xôi

Tiếng gọi ơi đò…
hỡi đò ơi
Dõi mắt trông theo dạ rối bời
Cách biệt đôi dòng chia bồi lở
Lối mộng không còn bước chung đôi

Ký ức
Tác giả: Dương Bích Hạnh

Hoa cải vàng đã nở rộ ven sông
Khơi kỷ niệm xao xuyến lòng một thủa
Tiếng sáo vọng bản tình ca đôi lứa
Ánh mắt trao mãi chan chứa trong tim

Ký ức xưa luôn hiển hiện kiếm tìm
Ru giấc ngủ len cài ghim cõi mộng
Nhớ xóm nhỏ ánh trăng thanh soi bóng
Dòng sông quê dào dạt sóng vỗ bờ

Con đường làng in dấu ấn tuổi thơ
Nỗi nhung nhớ thẫn thờ từng câu chữ
Bao ước nguyện tuổi xanh hằng ấp ủ
Bước chân người trên lối cũ về đâu

Chữ nợ duyên vẫn lơ lửng hai đầu
Lá vùi phủ xóa nhịp cầu hò hẹn
Nước cuồn cuộn đẩy thuyền rời xa bến
Nhịp sóng dồn đau nhói nghẹn buồng tim..!!!

Người xưa ơi
Tác giả: Thanh Hùng

Người xưa ơi mình còn nhớ nhau không
Hay từ dạo theo chồng rồi quên hết
Chỉ ta ngốc mới ngồi đây thêu dệt
Giấc mộng say đã lịm chết theo ngày

Người xưa ơi có hiểu nỗi lòng này
Chiều tàn tạ mưa bay cùng lá đổ
Ngọn gió cũng hay nổi cơn thịnh nộ
Nên buồn phiền biết thố lộ cùng ai

Người xưa ơi nhiều năm tháng mệt nhoài
Muốn quên hết mà nguôi ngoai chẳng dễ
Nhìn mưa đổ cứ ngỡ là giọt lệ
Rớt bên đời nhân thế nỗi sầu bi

Người xưa ơi giờ ta giữ được gì
Bao kỷ niệm đã đi theo ngày tháng
Mãi ôm ấp tình buồn trong dĩ vãng
Để thẫn thờ ngao ngán nỗi niềm đau

Người xưa ơi tình cũ đã phai màu
Chiều mưa đổ chợt nhớ nhau nhiều quá
Thu sắp đến bồi hồi trong tấc dạ
Nén nỗi lòng tất cả sẽ qua thôi.

Nếu mà
Tác giả: Thanh Hùng

Nếu ngày xưa chẳng ngây thơ
Thì nay đâu phải đợi chờ vấn vương
Cũng đâu thổn thức đêm trường
Nhớ về hình bòng tôi thương thuở nào

Nếu mà tình tựa chiêm bao
Thì thôi chấm dứt dạt dào nhớ mong
Để không gặp phải bão lòng
Vì người ta đã tay trong tay rồi

Nếu tình đã lỡ xa xôi
Thì thôi tiếc nhớ bồi hồi làm chi
Mộng xưa sao mãi ôm ghì
Khi người như cánh chim di cuối trời

Nếu mình đã cách đôi nơi
Có than hay thở thì đời mấy vui
Để thêm cay đắng ngậm ngùi
Nghĩ rằng giữa biển lỡ xui đắm thuyền

Yêu mà lắm nỗi truân chuyên
Mấy ai giữ trọn ước nguyền chung đôi
Sông kia còn có lở bồi
Xá gì tình cảm thế thôi người à.

Thưởng thức tập 💔Thơ Tình Ngang Trái, Tình Yêu Trái Ngang💔 Ngoài Các Bài Thơ Ngày Xưa

Các Bài Thơ Tình Thời Xưa Bất Hủ

Cùng thưởng thức các bài thơ tình thời xưa bất hủ, đầy thi vị dưới đây.

Nhớ người trong nắng
Tác giả: Nguyễn Bính

Hà Nội có hồ loạn tiếng ve,
Nắng dâng làm lụt cả trưa hè.
Năm xưa một buổi đương mưa lụt
Tôi tiễn chân người sang biệt ly.

Từ buổi về đây sầu lại sầu,
Người xa vời quá ai thương đâu!
Tôi đi ngửa mặt trên hè vắng,
Xem những cành cây nó cưới nhau.

Nhớ nhung trắng xoá cả mây trời,
Trắng xoá hồn tôi, ai nhớ tôi?
Hoa cuối cùng xoan rồi rụng hết,
Lấy gì phảng phất được màu môi?

Có một trai hiền, một gái xinh,
Ngang qua, chừng giữa chuyện ân tình.
Trai cười: “Bữa ấy mình toan giữ
Mãi dấu môi son trên má mình…”

Cây bỗng thưa dần bóng giãn ra,
Quanh tôi chỉ thấy nắng chan hoà,
Hồn này lẵng đẵng trôi trong nắng,
Cho được trôi về bến Trữ La!

Chân quê
Tác giả: Nguyễn Bính

Hôm qua em đi tỉnh về,
Đợi em ở mãi con đê đầu làng.
Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng.
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?

Nói ra sợ mất lòng em,
Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa.
Như hôm em đi lễ chùa,
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh,
Thầy u mình với chúng mình chân quê.
Hôm qua em đi tỉnh về,
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.

Gái quê
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sự
Tôi đều nhận thấy trên môi em
Làn môi mong mỏng tươi như máu
Đã khiến môi tôi mấp máy thèm

Từ lúc tóc em bỏ trái đào
Tới chừng cặp má đỏ au au
Tôi đều nhận thấy trong con mắt
Một vẻ ngây thơ và ước ao

Lớn lên em đã biết làm duyên
Mỗi lúc gặp tôi che nón nghiêng
Nghe nói ba em chưa chịu nhận
Cau trầu của khách láng giềng bên

Tương tư
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Gió xuân đi khỏi bao giờ,
Tấc xuân với tấm lòng thơ não nùng.
Hỏi mình, mình có nhớ nhung,
Bao la non nước một vùng nước non.
Quen nhau từ thuở đào non,
Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi!
Hương thơm bay mất đi rồi,
Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu đương.
Chiêm bao thấy mặt chán chường,
Tỉnh ra hoảng hốt, hỏi nường, nường đâu!
Sao trong giai tiết mà sầu,
Rưng rưng nước mắt ai hầu lau cho?

Mở miệng không ra, những nghẹn ngào,
Tương tư sầu ấy cực làm sao!
Nghe chim anh võ kêu buồn đáp,
Thấy bóng đông quân tới biếng chào.
Đứng sững ngoài hiên mà tưởng tượng…
Ngồi thừ trước án để chiêm bao.
Mặc cho hoa rụng bay tơi tả,
Lẩm bẩm: “Em ơi, khổ thế nào”!

Vấn vương
Tác giả: Xuân Diệu

Anh chả hiểu vì sao vấn vương
Năm năm, như mấy chục năm trường
Vẫn là mắt mấy, làn môi ấy
Anh hãy còn thương, chẳng hết thương.

Chôn tình
Tác giả: Thạch Đờ Ni

Ra đi mười mấy năm ròng
Thèm nghe điệu nhạc Room Vong quê mình
Đâu rồi những mái đầu xanh
Thẹn thùng đôi lứa tự tình dưới trăng.

Bây giờ nguyệt khuyết sương giăng
Tìm em vấp phải ngõ lòng quạnh hiu
Chôl Chhnăm thắm thiết bao điều
Mà sao một đoá hoa yêu úa màu.

Một mình tắm phật nghẹn ngào
Phật ơi, cứu vớt nỗi sầu giùm con !
Thời gian còm cõi tim mòn
Mà sao vô nghĩa lòng son với tình.

Cây đa bên cạnh sân đình
Cho xin chôn một chuyện tình ngày xưa.

Chùm Thơ Hoa Tím Ngày Xưa Nổi Tiếng

Màu tím là màu thủy chung, mang chút u buồn, không ầm ĩ, nhẹ nhàng và hài hòa. Chính vì vậy chủ đề hoa tím xuất hiện khá nhiều trong thơ ca ngày xưa. Dưới đây là chùm thơ hoa tím ngày xưa nổi tiếng, bạn có thể thưởng thức ngay.

Vùng hoa tím
Tác giả: Vinh Nguyen

Bỗng chân lạc bước vào vùng hoa tím
Ngẩn ngơ nhìn kỷ niệm cũ vây quanh
Đồi sim nay như không còn sâu thẩm
Hoa thật nhiều trổ nỡ đẹp tươi xanh

Anh và em chuyện đôi mình ngày ấy
Yêu bằng thơ bằng màu tím thủy chung
Trong tâm sự tay trao nhau cầm lấy
Chợt mưa tuông khi chẳng thể bước cùng

Kể từ đó anh yêu màu hoa tím
Và thương nhiều hơn gấp vạn hôm qua
Người ta bảo màu tím buồn dữ lắm
Đừng có yêu màu đó quá đậm đà

Nhưng hình như, anh không muốn nghe thấy
Nên mỗi ngày cứ yêu lại thêm yêu
Tỉnh cơn mơ giữa đêm ngồi bật dậy
Vẫn yêu một màu sim tím quạnh hiu

Không cần biết em quên rồi hay nhớ
Anh vẫn hoài yêu sắc tím ngày xưa
Không cần biết em có mộng hay mơ
Anh vẫn chờ… dẫu trời nắng hay mưa

Và vẫn chờ mùa sim tím em về
Để đôi ta vui đùa cùng nhặt hái
Lạc vào vùng trời hoa sím đam mê
Sẽ không mất nhau như ngày hôm ấy.

Cành Hoa Tím
Tác giả: Nguyễn Vạn Thắng

Hoa tím là màu tôi vẫn thương
Vì hoa gợi nhớ nỗi buồn vương
Hoa tàn lại nở theo năm tháng
Hoa tím tôi yêu mọc cuối đường

Hoa tím màu hoa đượm nét yêu
Vì hoa tôi đã đắm say nhiều
Hoa là tất cả niềm nhung nhớ
Sưởi ấm lòng tôi những buổi chiều

Hoa tím màu hoa của vấn vương
Vì nàng hoa ấy gợi niềm thương
Tôi từng đem ép vào trang sách
Ðem tặng người yêu trước cổng trường

Hoa tím ngày xưa tuổi học trò
Màu hoa duyên dáng tuổi ngây thơ
Em thường vẫn bảo màu thương mến
Ấp ũ tình ta với mộng mơ…

Hoa tím vẫn màu yêu mến xưa
Màu hoa kỷ niệm nói sao vừa
Ngày mai nếu lỡ hoa tàn úa
Thử hỏi xa rồi ai đón đưa…

Hoa Tím
Tác giả: Nguyễn Khánh Chân

Hoa tím ngày xưa đã mất rồi
Còn đâu nhung nhớ những chiều rơi
Ngỡ ngàng ánh mắt buồn hoang vắng
Ngây ngất bờ môi nét rã rời
Tóc rối hững hờ buông sợi nhớ
Vai gầy ngơ ngẩn tiếc chơi vơi
Giáo đường vang vọng lời ca thánh
Có tiếng chuông lơi điểm giữa đời

Hoa tím ngày xưa
Tác giả: Cao Vũ Huy Miên

Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chớm ngang vai

Con đường em về mưa bay
Ta đứng trông theo bao ngày
Từ bao giờ lòng cứ ngỡ
Yêu người mà nào có hay!

Con đường em về thơm hương
Ngọc lan khuya rụng trong vườn
Tiếng dương cầm đâu lặng lẽ
Đưa ta về phía cuối đường

Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa…

Hoa tím tình xưa
Tác giả: Thanh Hùng

Thoáng nhìn màu tím em yêu
Dường như thấy lại bao chiều nhớ thương
Một nơi góc nhỏ ven đường
Em nhìn hoa tím còn vương mắt sầu

Bây giờ người ở nơi đâu
Để hoa tím rụng bạc đầu gió bay
Bâng khuâng nhìn lại nơi này
Ơi màu tím nhớ để lay trong hồn

Trời chiều bóng ngả hoàng hôn
Hoa ơi có hiểu cõi hồn nhói đau
Nhìn hoa tím đẹp tươi màu
Mà người xưa lại xa nhau lâu rồi

Để buồn màu tím đơn côi
Hồn tôi ngơ ngẩn bồi hồi trong tim
Người xưa biết nẻo đâu tìm
Nhìn màu hoa tím lặng im tự tình

Nhìn màu hoa tím lung linh
Trái tim đa cảm thình lình đổ mưa
Người ơi lòng nhớ sao vừa
Loang màu tím nhớ tình xưa đâu còn.

Đón đọc thêm 🌺Thơ Về Hoa Sim Tím🌺 Bên Cạnh Những Bài Thơ Ngày Xưa

Thơ Tiếc Nuối Tình Yêu Buồn

Những vần thơ về chủ đề tiếc nuối tình yêu buồn lúc nào cũng khiến người đọc phải thổn thức. Nếu bạn là người yêu thích chủ đề này thì hãy xem ngay tuyển tập sau đây nhé!

Thư gửi người xưa
Tác giả: Thanh Hùng

Nhớ em nhiều em có nhớ anh không
Chiều nay gió thổi bềnh bồng rất lạ
Có một chút hơi sương và lạnh giá
Len vào tim anh nghe cả nỗi niềm

Em yêu à khi trời đã vào đêm
Có chiếc lá ở bên thềm rơi khẽ
Ngàn tinh tú trên bầu trời sáng nhẹ
Có một ngôi dường như hé môi cười

Em yêu à hoa xuân nở thật tươi
Anh cũng thấy cuộc đời này đẹp quá
Vì ta đã dành cho nhau tất cả
Trái tim yêu và cả mối tình hồng

Em yêu à em có biết hay không
Có những buổi trời vào đông lạnh lẽo
Mưa rơi nhẹ cho tâm hồn khô héo
Ước cùng ai trên mọi nẻo đường dài

Em yêu à giờ mình đã chia hai
Đâu còn nữa ngày tương lai thật đẹp
Bởi cách trở cho tình xưa vội khép
Đành phải đem kỷ niệm ép vào lòng.

Chuyện xưa nay
Tác giả: Thanh Hùng

Em còn nhớ chuyện ngày xưa
Chơi trò cút bắt đội mưa trên đầu
Chơi trò em giả cô dâu
Đi theo người khác qua cầu phụ anh

Để cho tình vỡ tan tành
Anh buồn rơi lệ chạy nhanh theo đòi
Ai ngờ giờ cũng vậy thôi
Thuyền sang bến khác hết rồi còn đâu

Ngày xưa chỉ giả u sầu
Giả làm người lớn hát câu chuyện buồn
Đâu ngờ chuyện ấy luồn tuôn
Trẻ con người lớn đều buồn giống nhau

Giờ em như một chuyến tàu
Anh sân ga nhỏ chợt đau trong lòng
Có còn gì nữa mà mong
Thuyền em tách bến bên vòng tay ai

Để anh trượt hết dốc dài
Chuyện tình dang dở tương lai héo mòn
Ngỡ rằng ngày ấy trẻ con
Ngờ đâu hệ lụy vẫn còn hôm nay.

Trả lại em
Tác giả: Thanh Hùng

Trả lại em góc phố con đường
Chiều nắng đổ nhẹ vương tà áo
Ai còn đứng chờ ai bước dạo
Ai hẹn thề dông bão chẳng xa

Trả lại em cuối buổi chiều tà
Cơn mưa nhẹ ngang qua phố nhỏ
Ai lặng lẽ đứng chờ ai đó
Mắt khẽ buồn bóng gió hờn ghen

Trả lại em hiu hắt ánh đèn
Bầu trời rộng bóng đen mờ lối
Ai đứng ngóng dường như nóng vội
Bởi một màu mực tối màn đêm

Trả lại em giọng nói êm đềm
Chiếc ghế đá công viên ngày cũ
Đầy vết tích rong rêu trú ngụ
Và một thời ấp ủ tình yêu

Trả lại em trả hết bao điều
Hết tất cả và nhiều hơn nữa
Thời thơ mộng bao lời đã hứa
Đã không tròn cho nửa hồn đau

Bởi giờ đây tóc đã phai màu
Sao mình vẫn nhớ nhau đến lạ.

Em của ngày xưa
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Anh đi mang hết niềm vui
Bỏ em ở lại ngậm ngùi nhớ mong
Một thời thiếu nữ sáng trong
Xinh tươi phơi phới tuổi hồng vô tư

Ngày xưa em đó tiểu thư
Kiêu sa trong trắng giống như hoa hồng
Chiều chiều ra đứng bên sông
Mộng mơ mơ mộng đời không ưu phiền

Xinh tươi với nụ cười duyên
Hai má hai núm đồng tiền xinh xinh
Ngày xưa ai đã tỏ tình
Lời thề vàng đá chúng mình mãi yêu

Ta bên nhau những buổi chiều
Ngắm mây nghe tiếng sáo diều lửng lơ
Nắm tay hai đứa mộng mơ
Hai con tim nối đôi bờ yêu thương

Ngờ đâu chia cắt hai đường
Tình ta tan vỡ tơ vương nỗi sầu
Giờ đây anh ở nơi đâu
Có còn nhớ mối tình đầu khi xưa

Em của ngày xưa…
Tác giả: Từ Nguyễn

Cứ là em của ngày xưa
Dịu dàng như nắng ban trưa nhẹ nhàng!
Tựa cơn dông hạ vừa tan
Yên bình như điệu slow buồn chiều mưa…

Cứ là em của ngày xưa
Không buồn không nhớ, vu vơ nói cười
Dòng thơ chẳng gửi đến người
Gửi vào thu cả một trời ngu ngơ!

Cứ là em của ngày xưa
Lòng ươm mộng đẹp ai ngờ có “ai”!
Đêm gieo giấc nhớ thương hoài
Con tim bé nhỏ giấu người trong mơ…

Cứ là em của ngày xưa
Lời yêu thương dẫu dại khờ vẫn yêu!
Nghe trong gió thoảng ban chiều
Hồn nhiên như đã nhuốm nhiều ngẩn ngơ

Cứ là em của ngày xưa
Nửa yêu nửa sợ, nửa ngờ, nửa thương!
Nửa mong tơ nhện đừng vương
Sợi tình xin chớ vội buông xuống đời!

Thơ Một Thời Đã Qua Ý Nghĩa

Tổng hợp những bài thơ về chủ đề một thời đã qua ý nghĩa, mời bạn cùng theo dõi.

Khoảng nhớ mong manh
Tác giả: Mạc Phương

Giờ anh đã đi xa.
Biết là không trở lại.
Khiến tâm hồn tê tái.
Một nỗi sầu mênh mông.

Thẫn thờ giữa khoảng không.
Nhìn về nơi xa lắm.
Vết chân chim sâu thẳm.
Hằn khóe mắt cay cay.

Mái tóc gió thôi bay.
Sương mờ đôi mắt biếc.
Nơi này em thầm tiếc.
Chút hơi ấm giao mùa.

Đôi lúc giả chanh chua.
Giấu yếu mềm đáy dạ.
Trách cuộc đời nghiệt ngã.
Gặp gỡ quá muộn màng.

Dẫu vẫn biết đông sang.
Hoa mua giờ tàn lụi.
Em lặng thầm cặm cụi.
Gom nỗi nhớ mong manh.

Ngắm mãi tấm hình anh.
Vẫn thấy tình chân thật.
Niềm vui xưa em cất.
Trong khoảng lặng yêu thương.

Hoài niệm
Tác giả: Thu Hà

Chớm hạ rồi tím cả khúc sông quê
Lục bình nở ven đê đầy xao xuyến
Cũng nơi đây từng dệt nên câu chuyện
Dẫu xa rồi vẫn lưu luyến lòng ai.

Thuở đôi mươi cũng nét đẹp trang đài
Cô trộm nhớ một chàng trai cùng lớp
Là bạn thân bởi tính tình hòa hợp
Nhưng ngại ngần…cứ nơm nớp sợ lo.

Một ngày kia chàng trai ấy sang đò
Cô bật khóc thương cho mình phận gái
Rồi tự trách bản thân sao khờ dại
Lỡ yêu rồi giờ biết phải làm sao ?

Đứng ven sông cô như muốn thét gào
Yêu dấu hỡi ! Trời cao xanh có thấu ?
Con ước muốn được về chung bến đậu
Mãi bên người dẫu đánh đổi tuổi xuân.

Phía bên kia chàng trai cứ tần ngần
Dường như cũng phân vân vì nỗi nhớ
Tận trong tim chàng vẫn luôn trăn trở
Tự trách mình bỏ lỡ mối lương duyên.

Lý do ư ? Cũng bởi một lời nguyền
Cha mẹ dặn…còn nguyên trong tờ giấy
Rằng mai đây khi mà con lớn dậy
Đúng người này…con phải lấy nghe chưa ?

Cha mẹ đi vào đúng lúc giao mùa
Xoan tím nở đong đưa ngoài ngõ vắng
Chàng đớn đau cùng mối duyên thầm lặng
Tự nhủ lòng phải cố gắng vượt qua.

Ba năm sau đúng khoảnh khắc giao hòa
Giữa xuân hạ người ta đòi gả cưới
Chàng ra hiên hái một bông hoa bưởi
Thả xuống dòng…vĩnh biệt tuổi yêu đương.

Cũng từ đây đôi lứa cách chia đường
Dòng sông nhỏ vấn vương lục bình tím
Riêng đôi tim dường như còn bịn rịn
Nhưng đành lòng khép kín kỷ niệm xưa.

Nhặt lại dư âm
Tác giả: Thanh Hùng

Về đây nhặt lại bài thơ cũ
Buổi ấy người đi viết nửa vời
Để gió đìu hiu ngoài phố vắng
Sao lòng nức nở nỗi chơi vơi

Nhặt lại dư âm ngày tháng nhớ
Người đi bỏ lại ở ven đường
Hồn đau rệu rã thành hoang phế
Dạ nẫu tơi bời những vấn vương

Nhặt lại mùa xưa vài chiếc lá
Về làm kỷ vật thuở yêu đương
Lâng lâng giọt nhớ hương tình cũ
Rớt ở đâu đây khắp nẻo đường

Gợi lại làm chi mùa héo úa
Thăng trầm buổi ấy hóa rong rêu
Miên man khúc nhạc vừa văng vẳng
Gió hát buồn hiu nhớ thật nhiều

Về đây nhặt lại lời người nói
Hẹn ước đời này chẳng phụ nhau
Chỉ có dư âm còn vọng lại
Xạc xào tiếng gió nỗi niềm đau.

Thời gian không trở lại
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Thời gian trôi không bao giờ trở lại
Thuở xuân thì em cô gái dễ thương
Trong trắng ngây thơ cắp sách tới trường…
Anh cùng em ta chung đường đi học

Những chiều thu heo may vờn mái tóc
Sánh vai nhau ta bước dọc hàng cây
Bẽn lẽn lần đầu hai đứa nắm tay
Nụ hôn ngọt ngào ngất ngây say đắm

Anh vẫn nhớ em môi hồng má thắm
Nụ cười tươi hiền toả nắng lung linh
Bao năm qua vẫn nguyên vẹn bóng hình
Anh nhớ mãi một mối tình khờ dại

Anh về đây sau bấy mùa hoa cải
Nở rồi tàn trên bờ bãi sông quê
Một mình lang thang bước dọc chân đê
Mong thời gian quay ngược về thuở ấy

Con sông quê vẫn êm đềm xuôi chảy
Anh đợi hoài mà có thấy em đâu
Hỏi dòng sông thấy con sóng lắc đầu
Giờ ký ức chìm sâu trong dĩ vãng.

Mắc nợ tình xưa
Tác giả: Giọt Mưa Thu

Em trở về lưu lại những vần thơ.
Bao kỷ niệm của một thời say đắm.
Nơi góc nhỏ quán cà phê vắng lặng.
Hai đứa ngồi tay sưởi ấm bàn tay.

Mình đã xa cách biệt mấy Đông rồi.
Từng chiếc lá rơi theo dòng hoài niệm.
Em trở lại trên lối mòn tìm kiếm.
Gọi tên nhau khi thời tiết giao mùa.

Em trở về tìm dấu vết ngày xưa.
Để nỗi nhớ thì thầm cùng cơn gió.
Vẽ dáng anh khi trăng vừa sáng tỏ.
Nghe đâu đây như tiếng bước ai về.

Em trở về tìm ngọn lửa đam mê.
Đã một thuở tràn trề bao thương nhớ.
Câu tình ái một lần em viết dở.
Để bây giờ
Mắc nợ mối tình xưa…!!!

Đón đọc thêm 🌱Thơ Về Thời Gian Trôi Nhanh🌱 Ngoài Các Bài Thơ Ngày Xưa

Thơ Kỷ Niệm Xưa Sâu Lắng

Tuyển chọn những bài thơ kỷ niệm xưa sâu lắng nói lên tâm trạng nhớ nhung, hoài cổ.

Nhớ kỷ niệm xưa
Tác giả: Trần Minh Hiền

Nhớ kỷ niệm xưa dưới gốc bàng
Em xinh áo trắng đoá hoa vàng
Cánh tay ngà ngọc anh còn nhớ
Ánh mắt mơ màng anh mãi mang
Lóng lánh nụ cười khi gặp gỡ
Long lanh giọt lệ lúc mùa sang
Em là sao sáng khung trời đó
Nuối tiếc chuyện tình mình dở dang.

Kỷ niệm xưa
Tác giả: Nguyễn Ngọc René

Còn đâu nữa bóng mờ dĩ vãng
Tình nhạt phai cả dáng bạn xưa
Không ai để uống nước dừa
Hàn huyên tâm sự nắng mưa cuộc đời …
Đã mất hết tả tơi kỷ niệm
Có chi đâu một điểm thời gian
Vó câu tung bụi mây ngàn
Qua cầu mất dạng hỏi han thêm buồn …
Giờ đông đến nghe tuôn gió thổi
Mối ưu tư nguồn cội ai chia .?..
Ngập ngừng thơ khóc đầm đìa
Cô đơn tựa bóng tường kia dãi dầu…
Tự ai oán tình sâu tay thảo
Không một ai đến dạo liên vần
Buồn vui mình chỉ đơn thân
Viết về trường cũ ân cần riêng ta…
Không trách cứ nề hà ai hết
Viết làm gì khi chết đem chi.?..
Dầu sao đã mất xuân thì
Tàn thu ray rứt dòng thi dỗi hờn …
Đời lữ thứ keo sơn kỷ niệm
Cho vào thơ kiều diễm đời qua
Dòng tình cố gắng mặn mà
Họa vui cùng xướng thi ca sớm chiều
Chỉ có bạn cùng yêu câu cú
Trên trang phây chung ủ vần mơ
Bạn xưa lịm chết bóng mờ
Cưu mang khắc khoải đường tơ tình trường …
Thân lữ thứ tha hương cô độc
Vẫn nhớ về cái gốc xa xưa
Ước mong cùng uống nước dừa
Đôi câu tâm sự nắng mưa tao phùng…

Uất nghẹn
Tác giả: Phan Đình Ninh

Đã nhiều năm ta chôn dấu niềm đau
Kỹ niệm xưa vùi dưới đống tro tàn
Không muốn nhớ.thêm hoang tàn thân phận
Em còn nhớ,hay ta chưa nguôi hận ?
Đã nhiều năm chôn dấu kỹ niệm xưa
Ai gieo gió ?Cho bão lòng ta không tạnh ?
Ta vẩn nhớ mối lương duyên bất hạnh
Em ra đi hồn hoang ta buốt lạnh
Đã nhiều năm ta ôm tình lận đận
Em sướng vui,ta lê bước đường cùng
Ai cho ta,lời an ủi bao dung ?
Ai cắn rứt lương tâm,ai tâm hồn vở nát ?
Đả nhiều năm ta và con cứ bước
Không ngày vui,cũng chẳng dám kêu ai
Chân ta bước không hề ngoái lại
Kỹ niệm xưa ,ai oán một tình phai

Kỷ niệm xưa
Tác giả: Trần Đức Đủ

Kỷ niệm xưa như nỗi nhớ nhà
Em trở về xin thầy tha thư
Đó là lần em không thuộc bài
Thầy bắt lỗi quỳ trước vũng nước
Lòng nông cạn em không hiểu được
Em dận thầy, sao cứ trách hoài

Chỉ đến khí đời gặp giông gió
“Bài học” xưa thầy dạy làm người
Nếu quỳ xuống là quỳ hàng cuộc sống
Không muốn vây chi bằng cách
Tự mình đứng dậy và bước đi
Dù bàn chân nát đau trên đá sắc, gai nhọn..
Giờ em mới thấu hiểu
Lòng thầy ngày ấy
Thầy suốt đời ươm mầm, trồng cây.
Chỉ mong sao hoa thơm quả ngọt
Đừng non trái “chát đắng” lòng thầy

Kỷ niệm xưa như nỗi nhớ nhà
Em trở về khi tóc thầy đã bạc
Dù muộn màng được thầy tha thứ
Cũng đủ làm em nhận ra cuộc đời

Kỷ niệm ngày xưa
Tác giả: Trần Kim Thanh

Hôm nay thu đã về đây
Ngồi ôm kỷ niệm nhớ ngày xa xưa
Yêu thương biết mấy cho vừa
Tình yêu ngày đó bây giờ về đâu
Chỉ vài giọt nắng trên đầu
Ngàn cơn mưa lũ đã ào vào tim
Vài ba giây phút bình yên
Từ đâu cơn bão muộn phiền bủa vây
Tay em mười ngón hao gầy
Làm sao giữ được tình này anh ơi
Hôm nay thu đã đến rồi
Tình yêu khoác áo tả tơi lọc lừa
Tìm đâu mùa thu năm xưa
Thưở mà hai đứa mới vừa yêu nhau
Bây giờ mưa rơi về đâu
Thân em lá cỏ dưới bầu trời xanh
Tình yêu giờ đã mong manh
Vì người ta đã nỡ đành phụ nhau
Chim trời lẻ bạn về đâu
Mình xa mình hỏi ai sầu hơn ai
Đêm nay phố vắng đường dài
Có con chim nhỏ lạc bầy kêu thương

Một góc tuổi thơ
Tác giả: Anh Nguyễn

Ôi thời hoang dại xa xôi
Từ trong kí ức chiều vơi ùa về
Này đây bến nước triền đê
Đi trâu ghé lại chiều hè cây đa

Là nơi chúng bạn la cà
Trái banh bưởi mõm hay là đánh khăng
Vài ba cô bé lăng xăng
chơi dây nhảy ngựa dung dăng chốn tìm

Đứa thì vác ná bắn chim
Đứa thì vắt vẻo lim dim ngủ ngày
Quay về cái thuở thơ ngây
Mải chơi chẳng nghĩ nên hay bị đòn

Nhưng rồi sau giấc ngủ ngon
Hôm sau quên hết…véo von đầu làng
Trưa hè trời nắng chang chang
Cùng nhau lõm bõm bên hàng tre xanh

Dòng sông trong vắt lượn quanh
Đi vào giấc ngủ đêm thanh ngày nào
Thời gian mải miết lượn chao
Ngồi đây suy ngẫm đã vào năm mươi

Tuổi cao giờ vắng tiếng cười
Chỉ còn đâu đó nụ cười hanh hao
Chao ôi bỗng nhớ xiết bao
Một thời thơ dại ngày nào xa xôi.

Tìm về tuổi thơ
Tác giả: Phạm Vậng

Quê hương ơi…bao nỗi nhớ đầy vơi
Cánh diều biếc của một thời thơ dại
Sông như lụa ôm lưng làng chảy mãi
Con đò chiều hoang hoải bến sông quê

Đồng lúa vàng uốn lượn dọc triền đê
Cây cầu nhỏ đưa tôi về quá khứ
Cánh cò trắng lời mẹ ru chưa cũ
Câu ca nào vỗ giấc ngủ đầu nôi

Bát cơm quê chan lẫn giọt mồ hôi
Vai mẹ gánh cả một đời lam lũ
Cảnh nghèo khó nên bữa no bữa đủ
Khói lam chiều phủ bóng mái tranh xiêu

Xa quê hương lòng thương nhớ thật nhiều
Tuổi thơ ấu với bao nhiêu kỷ niệm
Nơi phố thị đầy xa hoa phù phiếm
Tôi lặng thầm tìm kiếm mảnh trăng quê…

Về lại tuổi thơ
Tác giả: Phạm Yến

Thời gian vun vút trôi xa
Chiều thu ký ức vỡ òa trong tôi
Trái tim trỗi nhịp bồi hồi
Tuổi thơ gõ cửa chia đôi nụ cười
Nhớ sao thuở ấy hoa tươi
Hồn nhiên cùng bạn thả người chốn vui
Mấy mươi năm ngỡ ngủ vùi
Ai lay? Ai gọi? Mà lui quay về?
Tiếng chim ríu rít cành tre
Mặt trời ửng đỏ vuốt ve mây bồng
Bên rào dâm bụt trổ bông
Vài con chuồn đỏ lượn vòng nắng mai
Giàn hoa thiên lý gió lay
Bạn tôi í ới tiếng dài trước hiên
Ngày xưa chưa biết muộn phiền
Tắm mưa trốn ngủ huyên thuyên chuyện trò
Củ khoai bắp nướng chưa no
Cánh diều theo gió lại lo rơi chiều
Đàn cò về tổ khản kêu
Ngẩn ngơ cả bọn liêu xiêu dõi nhìn
Cánh đồng lúa chín vàng xinh
Rù nhau bắt ốc vô tình trượt chân
Lòng nghe rưng rức bâng khuâng
Quay về thuở ấy trào dâng nỗi niềm
Thầm thì lục bát dịu êm
Tuổi thơ ngọt lịm ngày đêm ấm nồng

Tuổi thơ
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi

Tuổi thơ mơ ước bao điều
Gửi vào cánh diều đến tận trời cao
Tuổi thơ mơ mộng biết bao
Dập dìu tiếng sáo chiều nao thu về

Thả trâu ngoài bãi ven đê
Để đi bắt dế đem về chọi chơi
Đất thì có sẵn khắp nơi
Lấy nặn pháo nổ bạn ơi đền mình

Cô em hàng xóm xinh xinh
Lẽo đẽo theo mình cổ vũ trò chơi
Hoa cỏ mọc khắp mọi nơi
Hái cài mái tóc em tôi rồi cười

Lớn rồi mỗi đứa một nơi
Kỷ niệm xưa cũ một trời tuổi thơ
Em giờ phiêu bạt phương nào
Có còn nhớ tới tuổi thơ quê mình.

Những Câu Thơ Hay Ngày Xưa

Sưu tầm thêm những câu thơ hay về ngày xưa, qua đó ta như được quay ngược thời gian trở về ngày còn trẻ.

Muốn về với tuổi thơ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Bao năm rồi con rong ruổi đời trai
Ở quê nhà mẹ vẫn hoài thương nhớ
Cho con có một góc đời nương tựa
Nơi tha hương khi tắt lửa tối đèn

Con trở về lối cũ góc vườn quen
Đêm nằm nghe tiếng dế mèn ca hát
Chợt ấm lòng sau nửa đời phiêu dạt
Bên mẹ già ăn một bát cơm quê

Mẹ còn đây cho con chốn đi về
Dù gió lạnh tái tê con thấy ấm
Như ngày xưa lúc con còn bé lắm
Đi học về ăn cơm mắm chấm rau

Tóc mẹ giờ đây đã bạc mái đầu
Tóc của con cũng phai màu năm tháng
Thật thanh bình quê nhà khi buổi sáng
Chim hót trên cành một thoáng bình yên

Con về đây ngồi bên cạnh mẹ hiền
Xoá tan đi mọi ưu phiền rắc rối
Nhớ ký ức xưa một thời nông nổi
Con muốn quay về cùng với tuổi thơ.

Nhớ lắm tuổi thơ
Tác giả: Thu Hà

Em muốn về thăm lại mái nhà xưa
Nơi kỷ niệm như mới vừa thức giấc
Ở nơi ấy trải qua bao cung bậc
Cảm xúc vui buồn chất chứa vẫn còn đây !

Tuổi thơ xưa một ký ức sum vầy
Có cha mẹ bên bầy con thơ dại
Có vườn cây ngọt ngào đơm hoa trái
Có tiếng cười vọng lại phía đằng xa !

Nhớ biết bao tình làng xóm đậm đà
Sống vui vẻ chan hòa như màu nắng
Người làng quê vốn tình sâu nghĩa nặng
Khó khăn nào cũng gắng vượt cùng nhau !

Thời gian trôi như dòng nước qua cầu
Em khôn lớn qua mau thời thơ trẻ
Cũng ước mơ rồi tự mình tô vẽ
Về cuộc đời bao ngã rẽ đẹp tươi !

Trở về quê còn đó những nụ cười
Luôn chào đón như hơn mười năm trước
Có đôi lúc ước thời gian quay ngược
Về tuổi thơ sánh bước giữa quê mình !

Sống nửa đời vẫn mơ ước đẹp xinh
Như thuở nhỏ thanh bình và nhõng nhẽo
Phiên chợ xa ngóng mẹ về đòi kẹo
Ríu rít cười trên khắp nẻo đường quê !

Trở lại tuổi thơ
Tác giả: Mạc Phương

Anh tặng em một vài bông hoa muống.
Như cái thời lội ruộng để bắt cua.
Tuổi thơ xưa cùng bè bạn chạy đua.
Giành phần thắng chùm me chua vừa hái.

Chiều đi rừng ngắt mấy chùm hoa cải.
Cài tóc mây rồi giả dại Súy Vân.
Tỏ cái vẻ ta đây cũng bất cần.
Bên lưng núi…mây vần hương cỏ mật.

Cùng bạn bè bẻ lau chơi tập trận.
Rồi kéo co chấp tất bọn con trai.
Cười nắc nẻ khi bị ngã sứt tai.
Bên gánh củi còn giắt vài khúc sắn.

Đốt đống lửa nướng vàng ươm con rắn.
Cùng chia nhau những lát cắt thơm lừng.
Tuổi thơ ơi… giờ nhớ đến vô cùng.
Nơi quê nghèo…đã từng vui như thế.

Gặp lại anh nhớ bao câu chuyện kể.
Cùng một thời chia sẻ những gian nan.
Tuổi mới lớn ngây ngô với mây ngàn.
Để bây giờ muôn vàn điều nuối tiếc…

Ký ức tuổi thơ
Tác giả: Violet Hoa

Tôi trở về thăm quê mẹ Yên Mô
Dòng sông nhỏ đôi bờ con sóng vỗ
Mộc Miên thắm trải bên bồi bên lở
Kỷ niệm xưa theo nỗi nhớ ùa về…

Tháng Tư nào cỏ xanh ngát triền đê
Thương lưng mẹ cõng bộn bề mưa nắng
Bao vất vả mẹ oằn vai gánh nặng
Vì đàn con gượng gắng lúc xuân thời

Con trở về nay mẹ đã xa xôi
Hàng cau nhỏ rã rời bên lối cũ
Giàn trầu đó chẳng xanh màu, lá rủ
Vôi trong bình bụi phủ vết thời gian…

Mỗi đêm trăng tôi dạo những cung đàn
Cho em hát nồng nàn câu duyên nợ
Da diết mãi cung trầm mang thương nhớ
Khắc ghi lòng nức nở tận buồng tim

Trở về quê khơi kí ức tôi tìm…

Khung trời tuổi thơ
Tác giả: Phú Sĩ

Nếu ai hỏi về …
… kỷ niệm tuổi thơ tôi
Tôi sẽ nghĩ về khoảng trời xanh tĩnh lặng,
Quảng đời đáng yêu luôn khắc trong tiềm thức
Có tiếng cười giòn … con diều giấy chao nghiêng;

Trong trẻo cuộc đời …
… không một chút hoài nghi
Ngày chở theo đêm những ước mơ giản dị
Nỗi buồn vội đi niềm vui kia lại đến
Ngập tràn tiếng cười bập bểnh khúc đồng dao

Ngày thu mơ màng …
… theo diều sáo bay cao
Tắm ánh trăng đêm sương khuya mềm ướt áo
Hương lúa ngát đồng đón mưa rào bất chợt
Sóng tự đáy lòng từng đợt vỗ yêu thương

Nỗi nhớ một thời …
…. xa lắc vẫn còn vương
Tiếng dế buồn ngân đêm trường nghe xao động
Nhớ bát canh chua cua đồng xưa mẹ nấu
Những thoáng mưa ngâu ngụp lặn tuổi thơ đùa …

Qua tự bao giờ …
… khoảng trời của ngày xưa …
Dõi mắt trông theo cho vừa câu thương nhớ …

Một chút tên tôi đối với nàng
Tác giả: Chưa rõ

Một chút tên tôi đối với nàng
​Sẽ chìm như tiếng sóng buồn tan​
Âm thầm mòn mỏi bên bờ vắng,​
Như tiếng đêm thâu lạc giữa ngàn.​​

Ngày nào đó trên mặt trăng kỷ niệm​
Nó chỉ còn là dấu vết không hồn
​Giống như hình phác trên mộ chí​
Nét ngoằn ngoèo một thứ tiếng xa xăm.

​​Tên cũ từ lâu bị lãng quên​
Chẳng còn gợi lại được cho em
​Tình xưa êm ái và trong trắng​
Trước mối tình ai đang dấy lên.​​

Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đau đớn​
Em thầm thì hãy gọi tên lên​
Và hãy tin: còn đây một kỷ niệm​
Em vẫn còn sống giữa một trái tim.

Tặng thêm cho bạn chùm 🌼Thơ Kỷ Niệm Ngày Ra Trường Sau 20, 30 Năm🌼Bên Cạnh Tìm Hiểu Bài Thơ Ngày Xưa

Các Bài Thơ Về Xưa Và Nay Hài Hước

Nếu bạn đang tìm kiếm các bài thơ về xưa và nay thú vị thì có thể tham khảo các bài thơ dưới đây.

Thơ vui con gái bây giờ
Tác giả: Giọt Buồn Không Tên

Ngày xưa con gái thiệt thà
Chân quê hiền dịu thật là dễ thương
Sớm chiều đội nắng dầm sương
Thay Cha giúp Mẹ ruộng nương cấy cày
Phận nghèo áo chỉ sờn vai
Dám đâu mơ mộng trang đài kiêu sa
Vẫn là mộc mạc bà ba
Nghiêng nghiêng vành nón thướt tha dáng hình
Bây giờ con gái phát kinh
Mặc như không mặc thật tình khó coi
Lại hay ăn diện đua đòi
Tối ngày đem bưởi đem xôi chưng hàng
Ra đường cứ ngỡ dân sang
Ngờ đâu gia cảnh cơ hàn ai hay
Đưa h-ình nóng mắt lên Face
Nói toàn những chuyện bên Tây bên Tàu
Ai lầm cứ tưởng là sao
Lơ ngơ hổng biết nhảy vào là xong
Chẳng qua muốn kiếm tấm chồng
Đại gia thứ dữ thỏa mong sang giàu
Cuộc đời như giấc chiêm bao
Mai đây nhắm mắt cũng đào đem chôn
Ở đời chưa biết dại khôn
Chân quê mà đẹp tâm hồn nên quê
Đừng vì một phút u mê
Sa chân lỡ bước ê chề ngày sau.

Gái xưa – gái nay
Tác giả: Hải Toa

Gái xưa ngoan ngoãn hiền lành
Gái nay thì lại tung hoành khắp nơi
Gái xưa không biết ăn chơi
Gái nay thì thích đến nơi vũ trường
Gái xưa chịu khó chịu thương
Gái nay toàn thấy đứng đường vẫy trai
Gái xưa ca, hát, múa tài
Gái nay thì biết mỗi bài kèn tây
Gái xưa rảnh rỗi trồng cây
Gái nay rảnh cái lên “phây” “shô hàng”
Gái xưa chỉ yêu một chàng
Gái nay yêu lúc hàng ngàn hàng trăm
Gái xưa cày cấy rất chăm
Gái nay chỉ thấy giỏi nằm ngủ thôi
Gái xưa đẹp chẳng son môi
Gái nay đã xấu thích bôi son hồng
Gái xưa tiết kiệm từng đồng
Gái nay cờ bạc hại chồng hại con
Gái xưa yêu lấy còn son
Gái nay chưa lấy đã con to đùng
Gái xưa tình cảm thủy chung
Gái nay thì lại vô cùng lăng nhăng.

Thiếu nữ xưa và nay
Tác giả: Phong Đại

Thời xưa thiếu nữ dịu dàng
Công dung ngôn hạnh đàng hoàng đoan trang
Thời nay thiếu nữ thật sang
Dung nhan rực rỡ nhiều nàng mỹ nhân
Thời xưa thiếu nữ khó gần
Nói, cười ý tứ, bất thân trai cùng
Thời nay đều có điểm chung
Tự tin sánh bước vui cùng bạn trai
Thời xưa thiếu nữ chẳng sai
Nữ công gia chánh nào ai sánh bằng
Thời nay thiếu nữ nhì nhằng
Nữ công về vụng, chẳng màng học cho
Thời xưa thiếu nữ rất lo
Lời ăn tiếng nói làm cho người cười
Thời nay thiếu nữ thật tươi
Nói cười hô hố, lại lười làm sao
Ăn thì cả xoong em xào
Uống khỏi cần cốc nàng chao cả bình
Rượu, bia, chè, thuốc tinh tinh
Võ công cái thế chúng mình chiến nhau…
Các nàng hãy dừng lại mau
Đừng vì mấy ẻm làm đau giới mình
Em nào dám nói linh tinh
Đây hình ảnh thật chứng minh rõ ràng
Rất mong các chị, các nàng
Nếu không trong ảnh…chớ quàng vào thân.

Yêu xưa và nay
Tác giả: Phong Đại

Xưa yêu say đắm tình nồng
Chông gai trắc trở vẫn không thay lòng
Nay yêu hôm trước vừa xong
Hôm sau đã vội đuôi cong em chuồn
Xưa yêu phải biết ngọn nguồn
Bản thân gia cảnh vẫn luôn làm đầu
Nay yêu thật đúng là sầu
Gặp nhau là quấn cần đâu biết nhiều
Xưa yêu chẳng dám nói điêu
Nữ nam đâu có dám liều cầm tay
Nay yêu vài phút đã say
Đớp môi nắn bóp rồi “cày bừa” luôn
Xưa yêu cha mẹ đâu buồn
Giữ gìn tiết hạnh mẹ luôn tự hào
Nay yêu cha mẹ khổ sao
Tuổi tin đã phải rước vào bụng to
Xưa yêu cha mẹ đâu lo
Bởi luôn rèn rũa con cho nên người
Nay yêu thật đúng nực cười
Điều hay chẳng học lại lười làm sao
Xưa yêu chàng thiếp ngọt ngào
Nay yêu đắng ngắt gọi tao với mày
Xưa yêu ngôn ngữ đẹp thay
Nay yêu nói lóng chẳng hay gốc nguồn
Xưa yêu xa cách rất buồn
Người Nam kẻ Bắc vẫn luôn chung tình
Nay yêu đâu chịu một mình
Vắng chàng nàng đã vội rinh trai về
Xưa yêu trọn nghĩa phu thê
Trọn đời hạnh phúc chẳng hề đổi thay
Nay yêu thật đúng a cay
Thích thì sống thử…đá bay khỏi cần.

Thơ vui chế nói xấu con gái
Tác giả: Lâm Tăng Dương

Gái xưa xinh đẹp dễ thương
Gái nay chẳng khác cái phường ăn xin
Gái xưa thùy mỵ còn zin
Gái nay lêu lổng chẳng gìn giữ tr-inh
Gái xưa chẳng phấn vẫn xinh
Gái nay đủ loại vẫn kinh cả người
Gái xưa chăm chỉ chẳng lười
Gái nay bỏ mặc cho người đàn ông
Gái xưa chung thủy yêu chồng
Gái nay hám lợi theo ông Tây giầu
Gái xưa tóc chỉ 1 mầu
Gái nay xanh đỏ trên đầu tít xoăn
Gái xưa vất vả nhọc nhằn
Gái nay lười biếng chỉ ăn phá tiền
Gái xưa thùy mỵ lại hiền
Gái nay hổ báo con điên khác nào
Gái xưa *** mãi chẳng vào
Gái nay rỗng tuếch như phao chống chìm
Gái xưa một mực giữ gìn
Gái này hư hỏng vừa nhìn tụt luôn
Gái xưa nhiều nước nhiều nguồn
Gái nay khô rát trai buồn lắm cơ
Gái xưa xinh đẹp mộng mơ
Gái nay mờ ám như tờ giấy đen
Gái xưa đóng cửa che rèm
Gái nay thích lộ bật đèn sáng choang
Thơ tôi góp ý đoàng hoàng
Chứ không ám chỉ các nàng hay ai
Thơ tôi tuy nó chẳng dài
Thế nhưng ch-ửi đểu 1 vài số cô
Thơ tôi tuy nó hơi thô
Thế nhưng nó thật nó phô tấm lòng.

Các Bài Thơ Ngày Xưa Ngày Nay Vui

Ngoài các bài thơ sâu lắng thì Thohay.vn còn tổng hợp thêm các bài thơ ngày xưa ngày nay vui.

Thơ yêu xưa và nay 1
Tác giả: Nguyễn Viết Thìn

Xưa yêu liếc mắt cười thầm,
Giờ yêu kiểu vậy bảo hâm mịa rồi
Xưa yêu gắn bó trọn đời
Giờ yêu theo kiểu thường thôi…ứ cần!
Xưa yêu quanh quẩn…nhà…sân
Giờ yêu theo kiểu …cởi quần…tắm chung
Xưa yêu nhận chỗ nằm vùng
Giờ yêu bậy bạ lung tung không à…!

Thơ yêu xưa và nay 2
Tác giả: Quang Duy

Xưa yêu cốt ở ngoan hiền
Nay yêu nhà phải lắm tiền bố to
Xưa yêu ngồi chẵng giám ho
Nay yêu chém gió nói cho tịt ngòi.
Xưa yêu chẳng giám đua đòi
Nay yêu chẳng có đút bòi good bye
Xưa yêu sớm tối ngóng ai
Nay yêu phải kéo ra ngoài phang luôn.

Ngày xưa bà cũng như con
Tác giả: Chưa rõ

Ngày xưa bà cũng như con
Đâu cũng láng mịn căng tròn phổng phao
Bao nhiêu năm tháng mòn hao
Trâu cày ruộng héo làm sao so bì
Ngày xưa bà đẹp mê ly
Bưởi to da trắng núm ty đỏ hồng
Nhớ xưa bà lúc chưa chồng
Khuôn trăng đầy đặn ngực mông mỡ màng
Căng tròn như trái dưa gang
Thơm lừng mộng nước, liếc ngang phát thèm
Bây giờ dưa, bưởi, tèm nhèm
Nó dài như mướp, ai thèm nữa đâu
Trải qua năm tháng dãi dầu
Không dùng cũng nát còn đâu của trời
Nhìn con bà có đôi lời
Xưa kia bà cũng rạng ngời như con
Con đừng cứ tưởng con ngon
Tương lai mọi cái của con….giống bà
Kiểu gì năm tháng phôi pha
Cái của da thịt chỉ là bì thôi…
Đến ngày mọi sự đã rồi
Bên ngoài chỉ đẹp ảo lòi … dăm năm.

Ngày xưa và nay
Tác giả: Chưa rõ

Ngày xưa sớm tối cù cưa;
Bây giờ năm chẵn mây mưa nhị kỳ.
Ngày xưa lên xuống lầm lỳ;
Bây giờ thở dốc phì phì mang tai.
Ngày xưa ba, bảy, lai rai;
Bây giờ chỉ muốn nằm dài lơ mơ.
Ngày xưa hùng dũng chào cờ;
Bây giờ cờ rũ xuội lơ, chán phèo.
Ngày xưa vồ vập, mè nheo;
Bây giờ ngán ngẩm, eo xèo cho qua.
Ngày xưa bóng bảy, mượt mà;
Bây giờ nhăn nhúm như cà muối thâm.
Ngày xưa cứ khoẻ như vâm;
Bây giờ yếu ớt lặng thầm như sên.
Ngày xưa lâm trận là lên;
Bây giờ ẻo lả, trùm mền ngủ thôi.
Ngày xưa chan chứa nước nôi;
Bây giờ nhỏ giọt lần hồi rồi ngưng.
Ngày xưa máu bốc bừng bừng;
Bây giờ ủ rũ lưng chừng cơn mê.
Ngày xưa quấn quít rủ rê;
Bây giờ chỉ muốn rề rề lảng ra.
Ngày xưa hăm hở vào ra;
Bây giờ quá lắm chà chà cũng xong.
Ngày xưa mê mẩn đường cong;
Bây giờ ngán ngẩm ba vòng giống nhau;
Ngày xưa lên chậm, xuống mau;
Bây giờ đóng cửa bảo nhau ngủ khì.
Ngày xưa rủ rỉ rù rì;
Bây giờ lặng lẽ, nói gì nữa đây?
Ngày xưa đủ kiểu phô bày;
Bây giờ chân duỗi ngủ ngay một lèo.
Ngày xưa dấm dứ, trả treo;
Bây giờ hấm hứ, kỳ kèo cũng thôi.
Ngày xưa xoa, bóp, nắn, nhồi;
Bây giờ xương mỏi, khớp lồi, đau tay;
Ngày xưa hết giã rồi xay;
Bây giờ bỏ xó cối chày chỏng trơ.
Ngày xưa thích chạm, thích rờ;
Bây giờ chỉ thấy ơ thờ, chán chưa.
Mười hai giờ đúng ngày xưa;
Nay còn sáu rưỡi – ngày xưa mất rồi!
Thôi đành thôi! Thế thì thôi!
Ngày xưa đã bỏ thằng tôi bây giờ.

Đọc thêm 🌼Thơ Vui Ngắn 2 Câu, 4 Câu 🌼Bên Cạnh Những Bài Thơ Ngày Xưa

Bài Thơ Ngày Xưa Ơi

Với chủ đề ngày xưa thì Thohay.vn xin giới thiệu đến bạn các bài thơ có tựa đề Ngày xưa ơi của nhiều tác giả như sau:

Ngày xưa ơi
Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Tháng ngày phiêu bạt đi khắp nơi
Quá khứ lang thang của một thời
Kỷ niệm đã trở thành dĩ vãng
Ký ức còn đây nhớ mãi thôi

Lúc trẻ không đi già lại hối
Xin đừng phí phạm quãng đời trôi
Tổ Quốc Việt Nam đâu cũng đẹp
Gấm vóc giang sơn quá tuyệt vời

Ngày xưa đâu rồi ngày xưa ơi
Hoài niệm theo ta đến cuối đời
Cho tôi sống lại thời gian cũ
Để được cùng nhau tận cuối trời…

Ngày xưa ơi !
Tác giả: Viễn Du

Sóng có bao giờ bỏ bờ cát hay không ?
Sao từng chiều nỗi chờ mong khao khát
Biển vào đêm không còn nghe sóng hát
Hoàng hôn về ,in dấu những bước chân …

Em chạy vội vàng về chỗ có anh
Nắng , gió..bỏng khô gót chân trần bé nhỏ
Khoảng cách lùi xa , bật khóc oà nức nở
Vòng tay vụng về , không đủ sức giữ vòng tay…

Lủi thủi quay về trên lối nhỏ chẳng còn ai
Bóng cô đơn ,nắng chiều soi yếu ớt
Trời trở đông , ngọn gió lùa bất chợt…
Bỗng rùn mình ,cơn lạnh ngấm vào tim

Em gọi về xa vắng…chỉ lặng im
Bình minh lên , trời giăng đầy sương giá
Con đường thân quen , hôm nay dường xa lạ
Ngày xưa ơi … nỗi nhớ chẳng chịu rời !?

Ngày xưa ơi
Tác giả: Phuongvu

Lặng ngồi bên chén rượu
nhìn trái bàng nâng niu
ngày xưa ơi… khờ dại
quên, nhớ còn bao nhiêu ?

Chát chua chưa kịp ngấm !
đã mặn mòi trên môi
ngày xưa… yêu thương vẫn…
còn nguyên trên nụ cười.

Đứa lên non với nắng
đứa xuống biển với mưa
đứa ngồi bên trái chín
bâng khuâng… tự bao giờ ?

Ước mơ vời vợi quá
ngày còn được bao nhiêu ?
trên con đường ngược nắng ,
gió lạnh sang… cánh diều .

Ngày xưa ơi
Tác giả: Phan Ngọc Vĩnh

Giá đừng có cái tay ga,
Đường thôn cứ dướn ổ gà như xưa.
Cần chi lướt bóng đong đưa,
Cùng nhau dắt bộ vui chưa, xuôi chiều.

Dù rằng chân đạp liêu xiêu
Vẫn say nắng gió những chiều xe lao.
Gió càng nhẹ, càng xôn xao
Tim đập khẽ, vẫn cồn cào đáy tim.

Ngẩn ngơ, ngơ ngẩn liếc nhìn
Xe lao vun vút, bóng chìm chân mây.
Sợi chùng, sợi mỏng, tóc bay
Nào đâu ga nhích, mà say đất trời

Ổ gà ơi! Ổ gà ơi!
Ngày xưa, dai dẳng cái thời ngày xưa.

Ngày xưa ơi
Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên

Tôi của ngày xưa, tôi ở đâu?
Giấc mơ thuở ấu đã chìm sâu
Tìm lại bên dòng thơ viết dở
Thời gian vô ý, tóc pha màu.

Những tiếng trẻ thơ trong trẻo quá!
Vang xa gió gọi phía đồng xanh
Nhà ai khói biếc lam chiều tỏa
Dạ nhớ ngày xưa mấy đoạn đành.

Sóng đời gội tóc trắng phau phau
Nỗi nhớ vờn bay quá ngọt ngào
Nụ cười móm mém, đâu hàm ngọc?
Để những ngày xưa mãi ngày sau!

Ngày xưa ơi
Tác giả: Thu Phong

Trời vẫn chưa vào đông
Mà nghe lòng buốt giá
Mây trời giăng thật lạ
U ám đến vô cùng

Con đường thì mênh mông
Đâu lối mòn xưa cũ
Gốc liễu buồn ủ rũ
Nhớ bàn chân đón đưa

Những bến bờ nắng mưa
In dấu ngày khờ dại
Quả đầu mùa chưa hái
Chạnh thời gian phai phôi

Em biết đã xa rồi
Bờ vai chờ thuở ấy
Mà sao lòng vẫn vậy
Gọi hoài ngày xưa ơi…

Bài Thơ Ngày Xưa Phạm Yến

Bạn yêu thích bài thơ về chủ đề ngày xưa của tác giả Phạm Yến thì hãy thưởng thức ngay thi phẩm sau:

Ngày xưa
Tác giả: Phạm Yến

Thả hồn về lại ngày xưa
Lũy tre giỡn gió lá vừa đong đưa
Bướm vàng lượn mướp trêu đùa
Hương lài thoang thoảng giữa mùa trắng hoa

Ổi khoe chín mọng la đà
Bóng râm vú sữa thiết tha gọi mời!
Mồng tơi hái trái trò chơi
Nhặt hoa sứ trắng khi vơi nắng chiều

Năm ba đứa bạn thân yêu
Trưa hè khúc khích bao điều trẻ con
Khi thương…lúc giận…rồi hờn
Vắng nhau đã vội lon ton kiếm tìm

Chiều về rủ ngắm đàn chim
Chia nhau khoai nướng chùm sim nhoẽn cười!
Ngày xưa…một thuở xinh tươi
Hồn nhiên chưa biết đời người trắng đen

Bồi hồi kỷ niệm đan xen
Ơi! Ngày xưa ấy… cài then tâm hồn!

Ngoài Các Bài Thơ Ngày Xưa, Xem Thêm 🍀Thơ Về Cuộc Sống Giản Dị🍀 Hay Nhất

Bài Thơ Ngày Xưa Có Mẹ

Mời bạn cùng đọc và chiêm nghiệm những vần thơ ý nghĩa trong bài thơ Ngày xưa có mẹ của thi sĩ Thanh Nguyên.

Ngày xưa có mẹ
Tác giả: Thanh Nguyên

Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như Trời – Đất
Như cuộc đời không thể thiếu trong con
Nếu có đi vòng quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn chắc không ai ngoài mẹ
Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đã cho con cái tên riêng
Trước cả khi con bật nên tiếng “Mẹ”

Mẹ!
Cái tiếng gọi mà từ khi bập bẹ
Đến lúc trưởng thành
Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu

Mẹ!
Có nghĩa là bắt đầu
Cho sự sống, tình yêu, hạnh phúc

Mẹ!
Có nghĩa là duy nhất
Một bầu trời
Một mặt đất
Một vầng trăng
Mẹ không sống đủ trăm năm
Nhưng đã cho con dư dả nụ cười và tiếng hát
Chỉ có một lần mẹ không ngăn con khóc
Là khi mẹ không thể nào lau nước mắt cho con
Là khi mẹ không còn
Hoa hồng đỏ từ đây hoá trắng…

Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng
Biết bao người được làm mẹ trong ngày
Tiếng trẻ con gọi mẹ ngân nga trên trái đất này
Thành âm thanh không bao giờ vắng lặng

Mẹ!
Có nghĩa là ánh sáng
Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
Cái đóm lửa thiêng liêng
Cháy trong bão bùng, cháy trong đêm tối

Mẹ!
Có nghĩa là mãi mãi
Là cho – đi – không – đòi – lại – bao – giờ
Cổ tích thường bắt đầu từ: “Ngày xưa có một công chúa…” hay “Ngày xưa có một vị vua…”
Cổ tích còn bắt đầu từ: “Ngày xưa có mẹ…”

Bài Thơ Ngày Xưa Hoàng Thị

Nhắc đến chủ đề thơ xưa thì không thể không nhắc đến bài thơ Ngày xưa Hoàng thị của tác giả Phạm Thiên Thư:

Ngày xưa Hoàng thị
Tác giả: Phạm Thiên Thư

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giầy thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở

Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhoà mau
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng ráng đỏ

Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng

Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ

Dáng em nho nhỏ
Trong cõi xa vời

Tình ơi tình ơi!

Hướng dẫn phân tích 🔰Bài Thơ Ngày Xưa Hoàng Thị 🔰Bên Cạnh Tìm Hiểu Bài Thơ Ngày Xưa

Bài Thơ Ký Ức Ngày Xưa

Đón đọc những vần thơ hay sâu sắc trong bài thơ Ký ức ngày xưa của tác giả Phan Hiếu.

Ký ức ngày xưa
Tác giả: Phan Hiếu

Mười năm rồi có lâu lắm không em?
Khi kỷ niệm tưởng chừng như quên lãng
Nhưng phút chốc chợt hiện về nguyên vẹn
Để giờ đây em nói đã muộn màn…
Anh nhói lòng khi em nói lời yêu
Bởi hạnh phúc bây giờ ta đang có
Lời yêu đó bây giờ như cơn gió
Khẽ lạnh lùng như tính cách ngày xưa
Anh nên mừng hay anh sẽ thêm lo
Bởi anh biết từ đây mang day dứt
Khi anh dấu những nỗi niềm rất thật
Trách ngày xưa sao anh quá vội vàng
Trách ông trời sao lắm đỗi bẽ bàng
Để hai đứa lỡ làng duyên tơ tóc
Phương xa đó có khi nào em khóc
Cho mối tình thơ dại đã vùi chôn.
Cuộc đời anh rồi sẽ đến hoàng hôn
Và kỷ niệm cũng theo cùng năm tháng
Anh mong ước kiếp sau mình chung bước
Hết đoạn đường ta đi dỡ ngày xưa.

Bài Thơ Ngày Xưa Như Sắt Như Đồng

Cuối cùng là bài thơ Ngày xưa như sắt như đồng cực vui sau đây. Đọc thơ để giải trí sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Ngày xưa như sắt như đồng
Tác giả: Chưa rõ

Đàn ông
Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Chục thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Hơn nửa thế kỷ dãi dầu
Tháng ngày oanh liệt còn đâu nữa mà
Ngày xưa súng ống sáng loà
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khoẻ hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa khám phá miệt mài
Bây giờ nửa cuộc mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Giờ nằm ngáp vặt tiếc thời mây mưa
Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ thỉnh thoảng lưa thưa gọi là
Ngày xưa dẻo gối căng da
Giờ cúi cũng oải như là…vận công
Giờ đây sống cũng như không
Thôi rồi một kiếp làm chồng người ta
Từ nay ôm hận đến già
Cho dù béo tốt cũng là cơm toi
Bây giờ pháo đã tịt ngòi
Gia tài còn lại một vòi nước trong
Ngày xưa vợ đợi bồ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
Ngày xưa mặt mũi tinh tươm
Bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ rước kiệu cố đi gọi là
Mai sau về với ông bà
Nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân.

Giới thiệu đầy đủ về 🔰Bài Thơ Ngày Xưa Như Sắt Như Đồng🔰 Ngoài Việc Tìm Hiểu Bài Thơ Ngày Xưa

1 bình luận về “Bài Thơ Ngày Xưa: Chùm Thơ Tình Kỷ Niệm Xưa, Xưa Và Nay Hay Nhất”

  1. THẾ HỆ MẸ

    Thế hệ mẹ chưa chấm com, chấm nét
    Không ti-vi, cũng chẳng có điều hòa
    Không di động mà vẫn vui như Tết
    Đói nên lòng cứ thơm thảo đơm hoa

    Thế hệ mẹ cũng thật là may mắn
    Biết một mình tự đi học sớm hôm
    Biết chỉn chu vâng lời người lớn dặn
    Sống nhẹ thênh như một ngọn gió nồm

    Thế hệ mẹ tự chăm mình từ nhỏ
    Lên mười thôi làm mọi việc trong nhà
    Chuyện đồng áng, chuyện chăn trâu cắt cỏ
    Biết đỡ đần, không ỷ lại mẹ cha

    Thế hệ mẹ uống nước đâu tùy thích
    Ăn cái gì cũng chẳng ngại kiêng khem
    Ít đau ốm và không hề bệnh dịch
    Tuổi học trò đâu biết đến học thêm

    Thế hệ mẹ chơi đồ chơi làm lấy
    Bằng mảnh chai, bằng đất sét, lá cây
    Biết sẻ chia như cắn đôi con chấy
    Vẫn lớn khôn, vẫn sống tốt mỗi ngày

    Thế hệ me có bạn bè tri kỷ
    Không ảo như là trên mạng bây giờ
    Những tấm ảnh trắng đen mà trân quý
    Vẫn ngập tràn đầy ánh sáng tuổi thơ

    Thế hệ mẹ cứ tha hồ bay nhảy
    Đến nhà nhau chả cần phải lời mời
    Vào nhà ai cứ gặp gì ăn nấy
    Với bạn bè còn ngủ tráo đầu đuôi

    Thế hệ mẹ thân tình cùng sách vở
    Lấy anh hùng từ trong truyện làm gương
    Hiểu giá trị tinh thần dù gian khó
    Thần tượng bao quyển sách gối đầu giường

    Thế hệ mẹ không bao giờ đàm tiếu
    Chuyện qua đường, chuyện thiên hạ riêng tư
    Từ tấm bé đã biết về đạo hiếu
    Mỗi một người tự học hỏi kinh thư

    Thế hệ mẹ xa hoa không biết tới
    Nhưng trong lòng đầy trắc ẩn, vị tha
    Vẫn nuôi dưỡng con thành người mong đợi
    Biết yêu thương, biết gốc tích ông bà

    Thế hệ mẹ chỉ là như thế đó
    Cũng là phiên bản giới hạn cuối cùng
    Khi trên ngực còn cài bông hoa đỏ
    Mỗi ngày con hãy trân quý, nghe không…

    Trả lời

Viết một bình luận