Bài Thơ Sống Của Đạo Phật, Nguồn Gốc & Giải Mã Triết Lý, Những Bài Thơ Về Sống Ý Nghĩa, Sâu Sắc Nhất Gửi Bạn Đọc.
NỘI DUNG CHÍNH
Bài Thơ Sống Của Đạo Phật
Mời bạn xem Bài Thơ Sống Của Đạo Phật đầy đủ nhất:
Thư Pháp Bài Thơ Sống
Sống Tác giả: Chưa rõ
Sống không giận, không hờn, không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai Sống chan hòa với những người chung sống
Sống là động nhưng lòng luôn bất động Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương Sống yên vui danh lợi mãi coi thường Tâm bất biến giữa lòng đời vạn biến !
Sống Tác giả: Chưa rõ
Sống không giận, không hờn, không óan trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai Sống an hòa với những người chung sống Sống là động nhưng lòng luôn bất động Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương Sống yên vui danh lợi mãi coi thuờng “Tâm bất biến” giữa dòng đời “vạn biến” Thương ghét – trong lòng mãi vấn vương Hơn thua được mất – chuốc thêm phiền Vui buồn chẳng qua – như gió thoảng Tốt xấu khen chê – chi một lời Quẳng gánh lo đi – nhẹ cuộc đời Hành trang chuẩn bị – kiếp lai sinh Công danh tài sắc – như sương khói Buông xả đi rồi – sống thảnh thơi Nhịn đời để tấm thân yên Nhịn sự hơn thua khỏi lụy phiền Nhịn kẻ hung hăng lòng độ lượng Nhịn lòng háo thắng cõi thần tiên Nhịn cha nhịn mẹ con hiếu thảo Nhịn vợ nhịn chồng gia đình đầm ấm Nhịn anh nhịn chị – anh chị hòa Nhịn xóm láng giềng nghĩa tâm giao Nhịn ăn nhịn ngủ đãi khách lỡ đường . Nam mô lòng sở nguyện cầu Chứng cho bá tánh muôn sầu tiên tan.
Cùng Thohay.vn tìm hiểu xem Nguồn Gốc Bài Thơ Sống Là Của Ai bạn nhé.
Bài thơ Sống do hòa thượng Thích Hạnh Hải sáng tác. Ngài Thích Hạnh Hải, húy thượng Tâm hạ Phước, tự Thông Như sinh năm 1916 (Bính Thìn). Hòa thượng thuộc đời thứ 43, dòng Lâm Tế Liễu Quán, thế danh Phan Cẩm Long. Nguyên quán làng Quang Ðông, xã Ninh Đông. Xuất thân từ một gia đình nông dân, đời đời kính tín Tam Bảo, có thân phụ làm rẫy. Hoà thượng sinh tại quê ngoại làng Phú Nghĩa, xã Ninh Ðông, thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hoà.
Năm 16 tuổi, phụ thân mất. Vào một năm sau đó, thân mẫu cho cả 3 anh em xuất gia đầu Phật, Quy y với Ngài Trừng Nghệ – Nhơn Sơn. Ngài thuộc đời thứ 42 dòng Lâm Tế Liễu Quán, là trụ trì chùa Thiền Sơn, thôn Trường Lộc, xã Ninh Hưng, huyện Ninh Hoà.
Giải Mã Triết Lý Bài Thơ Sống đầy đủ nhất tại Thohay.vn.
Bài thơ Sống của hòa thượng Thích Hạnh Hải được xem là một trong những điều răn sâu sắc nhất trong đạo Phật. Con người sống ở đời không chỉ tồn tại, bon chen mà phải làm sao cho thật ý nghĩa, không hổ thẹn với đời.
“Sống không giận, không hờn, không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai”
Cuộc đời của ai cũng phải trải qua nhiều khó khăn và vấp ngã. Đó chính là thử thách để rèn giũa con người thêm trưởng thành, ngày một tốt đẹp hơn. Vì thế, thay vì đổ lỗi cho hoàn cảnh, con người và trời đất thì chúng ta cần “mỉm cười” vượt qua nó. Một khi đã trải qua đủ nhiều thì mọi điều may mắn và hạnh phúc sẽ đến với bạn.
“Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai Sống chan hòa với những người chung sống”
Thời gian luôn trôi, không chờ đợi ai. Và con người sống phải biết tiến về phía trước. Đừng mãi chôn vùi mình trong quá khứ đau khổ, dằn vặt mà phải luôn nghĩ về một ngày mai tốt đẹp hơn. Bên cạnh đó, chúng ta phải biết đối xử tốt với mọi người xung quanh, gia đình và bạn bè của mình. Bởi cuộc sống là vô thường, đâu ai biết được ngày mai sẽ như thế nào. Nếu không yêu thương nhau, khi mất đi rồi hối cũng chẳng kịp.
Ở 4 câu thơ cuối bài, hòa thượng Thích Hạnh Hải nói về tâm hồn của con người. Chúng ta phải luôn đứng vững trước mọi khó khăn, dù tất cả có biến chuyển và cản trở như thế nào thì bạn chỉ cần vững tin vào bản thân mình. “Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến” – Tâm vững, lòng an thì mọi thử thách rồi sẽ được hóa giải. Con người trở nên mạnh mẽ, chữa lành mọi vết thương, gặt hái được những điều mình muốn. Đặc biệt là không sợ và không gục ngã trước mọi vấp ngã.
Cuộc sống chăng cần hết Khổ thôi Cầu chi hạnh phúc mãi vun bồi? Hai đầu gánh nặng đành xin bỏ Một chốn đi về mới đặng vơi Tịnh tịnh vô nghì trong giải thoát An nhiên tự tại giữa sông đời Không còn chấp một thân nào nữa Vắng bặt đâu phiền chấp ngã Tôi.
SỐNG Sống tủi làm chi đứng chật trời? Sống nhìn thế giới hổ chăng ai? Sống làm nô lệ cho người khiến? Sống chịu ngu si để chúng cười? Sống tưởng công danh, không tưởng nước. Sống lo phú quý chẳng lo đời, Sống mà như thế đừng nên sống! Sống tủi làm chi đứng chật trời? CHẾT Chết mà vì nước, chết vì dân, Chết đấng nam nhi trả nợ trần. Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc, Chết như Tây Hán lúc tam phân. Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh, Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần. Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết, Chết mà vì nước, chết vì dân.
Sống Chết Một Đời Người Tác giả: VUHUNGVIET
Sống chết rồi đây sẽ đến ngày. Đời người là một thoáng may bay. Vô thường vần đổi nào ai biết. Ái ố tham sân mãi dẩy đầy.
Suốt cả cuộc đời mãi ghét thương. Buồn đau sầu khổ lẫn tai ương. Ba chìm bảy nỗi theo năm tháng. Lặng hụp trần ai lắm đoạn trường.
Còn còn, mất mất đến không không. Đo đỏ, xanh xanh tím cả lòng. Khi hết nghiệp duyên thân cát bụi. Đời vui mấy lúc để chờ mong.
Suy cùng nghĩ cạn một đời người. Duyên đã hết rồi hãy bỏ thôi. Cát bụi hồng trần xin trả lại. Tà bà khổ ải phải xa rời.
Nội dung đầy đủ của Bài Thơ Sống Như Anh – Hãy nhớ lấy lời tôi của nhà thơ Tố Hữu viết về anh hùng Nguyễn Văn Trỗi.
Hãy Nhớ Lấy Lời Tôi Tác giả: Tố Hữu
Có những phút làm nên lịch sử Có cái chết hoá thành bất tử Có những lời hơn mọi bài ca Có con người từ chân lý sinh ra.
Nguyễn Văn Trỗi! Anh đã chết rồi Anh còn sống mãi Chết như sống, anh hùng, vĩ đại.
Hỡi người Anh, đã khép chặt đôi môi Tiếng Anh hô: “Hãy nhớ lấy lời tôi!” Đã vang dội. Và ánh đôi mắt sáng Của Anh đã chói ngời trên báo Đảng.
Nghìn năm sau sẽ nhớ lại hôm qua Một sáng mùa thu, giữa khám Chí Hoà Anh đi, giữa hai tên gác ngục Và sau chúng, một người linh mục.
Anh bước lên, nhức nhói chân đau, Dáng hiên ngang vẫn ngẩng cao đầu Quần áo trắng một màu thanh khiết Thân gầy yếu mạnh hơn cái chết.
Bầy giết thuê và lũ viết thuê Hai hàng đen, súng cắm lưỡi lê. Anh bước tới, mắt nhìn, bình thản Như chính Anh là người xử án.
Cỏ trong vườn mát dưới chân Anh Đời vẫn tươi màu lá rau xanh Đây miếng đất của Anh đòi giải phóng Đây máu thịt của Anh đòi cuộc sống.
Anh thét to: “Ta có tội gì đây?” Chúng trói Anh vào cọc mấy vòng dây Mười họng súng. Một băng đen bịt mắt. Anh thét lên: “Chính Mỹ kia là giặc!”
Và tay Anh giật phắt mảnh băng đen Anh muốn thiêu, bằng mắt, lũ đê hèn Với cái chết, Anh muốn nhìn giáp mặt Như ngọn lửa không bao giờ dập tắt!
Chúng run lên, xông trói chặt Anh hơn Đôi mắt Anh đã khô cháy căm hờn: Phải chiến đấu như một người cộng sản Trái tim lớn không sợ gì súng đạn!
Lệnh: Hàng đầu quỳ xuống! Một giây thôi. Anh thét lên: Hãy nhớ lấy lời tôi: Đả đảo đế quốc Mỹ! Đả đảo Nguyễn Khánh! Hồ Chí Minh muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm! Phút giây thiêng, Anh gọi Bác ba lần!
Súng đã nổ. Mười viên đạn Mỹ. Anh gục xuống. Không, Anh thẳng dậy. Anh hãy còn hô: Việt Nam muôn năm! Máu tim Anh nhuộm đỏ đất Anh nằm.
Mắt đã nhắm, không một lời rên rỉ. Anh chết vậy, như thiên thần yên nghỉ. Chẳng cần đâu, cây thánh giá sắt tây Của tay người linh mục ném bên thây!
Anh đã chết, Anh Trỗi ơi, có biết Máu kêu máu, ở trên đời, tha thiết! Du kích quân Ca-ra-cát đã vì Anh Bắt một tên giặc Mỹ giữa đô thành.
Anh đã chết. Anh chẳng còn thấy nữa Lửa kêu lửa, giữa miền Nam rực lửa Như trái tim Anh, ôi lửa nào bằng! Phút cuối cùng, chói lọi khối sao băng…
Hãy nhớ lấy lời tôi! Nguyễn Văn Trỗi Lời Anh dặn, chúng tôi xin nhớ: Hãy sống chết quang vinh Trước kẻ thù không sợ Vì Tổ quốc hy sinh Như lời Anh, người thợ.
Bật mí đến bạn đọc các Bài Thơ Sống Đẹp hay nhất. Thơ hay về cuộc sống tươi đẹp, tràn ngập những niềm vui và hạnh phúc.
Sống Yêu Thương Tác giả: Lê Thị Ngọc Thủy
Phận đời dang dở…thường tình Mấy ai đi suốt hành trình có nhau Thời gian thấm thoát trôi mau Gió cuốn hoa lá chênh chao theo dòng.
Sinh ly tử biệt ai mong Đời người biết bệnh, biết …xong lúc nào Dòng đời như gió cuốn ao Lá xanh, lá úa , lá nào rụng đây…
Chấp nhận số phận mỗi ngày Quý trọng giây phút tình này bên nhau Yêu thương tình nghĩa là đầu Khi còn gặp mặt trao câu ân tình.
Đừng để cách biệt âm sinh Khói nhang…, than khóc : nếu mình….thì ra….! Đừng để vuột mất tình ta Đừng để khóc hận bài ca muộn màng.
Sống Đẹp Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
TÂM hoài khấn nguyện đến gần xa NGỜI mộng cùng nhau tặng chút quà KIẾP sống bình yên lời ước mẹ PHẬN người hạnh phúc tiếng cầu cha THÊM ân ái phủ nào đâu nhạt GIÀU nghĩa tình chan chẳng thể nhòa CÓ chí bền gan trời phú lộc ĐỨC NGẬP MUÔN ĐỜI RỰC SẮC HOA.
Sống Đẹp Đời Tác giả: Bap Lục
TIỀN nhiều củng chẳng làm chi TÀI tiêu chóng hết còn gì nữa đâu DANH phận ai cũng như nhau VỌNG cao nhân đức bền lâu sau này BAO nhiêu suốt tháng năm dài GIỜ thì an phận có ai than phiền ĐỦ. đầy cuộc sống như tiên NHÂN từ làm phước mới yên tuổi già ĐỨC độ nhân nghĩa vậy là BAO giờ mới hết lời ca ở đời NHIÊU thôi thế là tuyệt vời CỦNG để nhân đức cho người mai sau CHẲNG nên phân biệt sang giàu THỪA thì giúp đỡ có đâu khước từ TIỀN tài danh vọng bao giờ đủ NHÂN đức bao nhiêu cũng chẳng thừa.
Điểm qua những Bài Thơ Sống Ảo đặc sắc, mang tính châm biếm cực hay.
Mạng Ảo Tình Chân Tác giả: Lan Nguyễn
Dù chỉ ảo nhưng luôn gắn bó Bao nỗi niềm đều tỏ theo câu Buồn vui tâm sự bễ dâu Theo dòng song thất ngọt sâu chân tình Có đôi lúc riêng mình đối bóng Bao ưu tư dạ bỗng tìm về Cuộc đời vạn lối nhiêu khê Lên Face gửi ý hương quê dạt dào Từng khổ não người vào chia sẻ Vạn âu lo có kẻ ủi an Tình thân mạng ảo thâm tràn Ta cho lòng thật nhận vàn nghĩa ân Đừng cạn nghỉ hảy cân nặng nhẹ Bạn bè vui thi sẽ dâng trào Lời vần thơ bút đổi trao Cùng câu lục bát ấm sao cuộc đời.
Sống Ảo Tác giả: Trần Quế Lâm
Cuộc sống ảo xem ra dễ chịu Đối diện đời bận bịu áo cơm Trót là thân phận của rơm Nên thường mơ ngọn gió nồm thổi sang.
Để có phút hiên ngang đôi chút Ngẩng cao đầu một lúc nhìn đời Rốt là một ánh sao rơi Làm sao thoát khỏi chơi vơi giữa dòng.
Ngàn giông bảo không trông vẫn tới Dập vùi ta như mới hôm nào Tâm thân xơ xác nghẹn ngào Còn đâu phong độ dâng trào ý thơ.
Sống khắc khoải nên mơ và mộng Được bay vào lồng lộng chân mây Thoát xa được cảnh nơi nầy Đớn đau phiền toái bủa vây không ngừng.
Quên cái thực đi tìm chốn ảo Muốn xa nơi nhốn nháo bụi trần Để cho yên ổn tấm thân Khi mà cuộc sống muôn phần mối lo Cũng có lúc đắn đo cân nhắc Cảm thấy mình vướng mắc bụi tơ Ngày đêm sao cứ thẫn thờ Phải chăng đã nghiện vẩn vơ nhớ hoài Thấy đầu óc mệt nhoài lười nhác Công việc thì bải bác bỏ bê Như là ăn phải bùa mê Quay cuồng vây hãm tứ bề khó ra Thời công nghệ bao la tin tức Trót say rồi khó dứt lắm thôi Mạng kia giăng lưới mọi nơi Wifi phủ sóng khắp trời biết sao ?
Nhờ Ảo Tác giả: Lê Thị Hiền
Có đôi lúc thấy mình buồn tủi Lo gạo tiền cặm cụi chẳng ngơi Gian nan lận đận một đời Muốn xem đâu đó tim người xớt chia Cũng lắm lúc tình kia say đắm Tưởng như là tay nắm chặt tay Nhưng rồi tình lại vụt bay Người ta lại chịu lắt lay u sầu Nhờ mạng ảo bắc cầu kết nối Cũng đôi khi tự dối lòng người Nhưng ta có được nụ cười Có chốn chí sẻ có nơi tỏ bày Hồn bay bổng như mây như gió Trải lòng mình như có phép tiên Gửi tâm tư đến mọi miền Sống cùng ảo ảnh thỏa niềm ước mơ Cùng bè bạn tình thơ đối ẵm những câu từ thấm đẫm tình thương Sẻ chia những chuyện đời thường Sống trong ảo mộng vô thường cũng hay.
Bật mí nội dung Bài Thơ Sống Chậm độc đáo nhất gửi tới bạn đọc tham khảo.
Sống Chậm Lại Tác giả: Tùng Trần
Sống chậm lại chớ vội vàng hối hả Buớc lạc đuờng sẽ buồn bã thiên thu Không là bạn cũng đừng hoá kẻ thù Vì cuộc đời vốn phù du cát bụi
Sống chậm lại để nhận ra lầm lỗi Rồi quay đầu tìm cơ hội sửa sai Đừng so bì với bất cứ một ai Hãy vì mình và tương lai phía trước
Sống chậm lại nhưng chớ nên chùng bước Bởi kiếp nguời tồn tại được bao lâu Mà âm thầm trong dằn xé cơn đau Sao không thử chôn sâu vào đáy vực
Sống chậm lại cùng tháng ngày hiện thực Sẽ thấy rằng những tổn thất đã qua Dần ngoai ngoai tựa như ánh trăng tà Hay hoàng hôn lúc chiều tà buông xuống
Sống chậm lại bởi đường còn vạn hướng Đời lụy phiền vui sướng tại trong tâm Muốn an nhiên không mắc những sai lầm Tự nhủ rằng chỉ cần mình sống chậm.
Sưu tầm những bài ☀️ Thơ Về Chữ Nhẫn ☀️ trong chùm thơ Phật giáo khiến ta ngộ ra nhiều điều.
Sống Chậm Tác giả: ThanhThanhsingle. Nguyễn Thanh Thanh
Sống chậm thời đại thông tin Khó nhưng lại thấy chính mình là đây Tự dưng cảm giác vui hầy Nó, tôi thỉnh thoảng ngất ngây bằng lòng.
Sống chậm người nói ngoài, trong Tự giam nơi chốn nhà, phòng tu thân Biết chi những chuyện xa gần Hơi đâu bàn luận, đo cân sự đời
Sống chậm đâu phải chịu chơi Ngoài tai khích bác hay lời tán dương Xã hội diễn biến bình thường Mặc cho nhân thế không vương vấn gì
Sống chậm như thể không đi Giữa đời biến động ầm ì thế gian Thụ động tư thế đợi tàn Lai sinh số kiếp đã mang hiện giờ
Sống chậm ngoài giống lơ ngơ Làm, nói chậm rãi, ý lờ xung quanh Rộn rịp, hối hả như hành Tấm thân mệt mõi, đua ganh đau lòng
Sống chậm theo nghĩa xanh trong Lắng nghe giai điệu từng dòng thời gian Trái tim, cảm giác nhịp nhàn Thiên nhiên, vạn vật hòa tan ngọt bùi
Sống chậm là tiến hay lui ? Tự người mà cảm cái mùi sướng, đau Bớt đi chút ít bươi quàu Tâm trí ngơi nghỉ bớt hao thân gầy
Sống chậm theo lối trên mây Làm người ganh ghét vì đầy kiêu căng Tỏ ra cao ngạo xa gần Thường hay ra vẽ ân nhân là mình
Sống chậm như hiểu tâm linh Tâm hồn thoát khỏi thân hình mà đi Rong đuổi khoảnh khắc theo kỳ Sau cho ý tưởng khắc ghi trong lòng
Sống chậm đang đợi ngóng trông Tự nhiên đưa đẩy hoặc bồng bềnh trôi Giai đoạn chuyển đổi chương hồi Chọn lựa phương hướng hay thôi quay về
Sống chậm suy ngẫm lắng nghe Tự nhiên, xã hội đi kè người ta Xưa, nay đủ chuyện đó mà Tự mình chọn lọc lướt qua vẹn toàn
Sống chậm giống đứa trẻ ngoan Vâng lời, tìm hiểu hoàn toàn hồn nhiên Chưa hề chất chứa ưu phiền Xấu, tốt, được, mất dành riêng dạ ừ !
Sống chậm khoảng lặng tâm tư Dành riêng ai đó đến từ nơi nao ? Xã hội quay gót hay chào ? Việc làm khẳng định đổi trau âm thầm
Sống chậm nhìn tận xa xăm Nhớ về quá khứ trong tầm hiện nay Tương lai rộng mở nối dài Hiên ngang sừng sửng như cây bách, tùng
Sống chậm cùng cuộc sống chung Triết lý hòa nhập khắp cùng mọi nơi Có thể mang đến sáng ngời Người đang uẩn khúc cố bơi đến bờ.
Hãy Sống Chậm Lại Tác giả: Bạn Tôi Ơi
Lộp bộp đang mưa mát mẻ trời Hoà thành giao hưởng giữa đêm trôi Du dương ếch hát tình ca vọng Thong thả gió đưa lá mỉm cười Thơm mát hương lan vui gấp bội Thanh tao dáng trúc thẳng nhân đôi Bể dâu suồng sã nhiều khi vội Hãy lắng nghe xem tiếng thở đời!
Bài Thơ Sống Của Nguyễn Khoa Điềm
Bài Thơ Sống Của Nguyễn Khoa Điềm khắc họa cuộc sống an nhiên, trung thực và thẳng thắn.
Sống Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm
Không thể nào chấp nhận sống: Cho dù được đặt hoa trước cửa Hát véo von trên cánh đồng Thắp hương người dưới mộ Thiệp hồng như chim bay Đồng tiền chuồi qua khung cửa. Không thể nào chấp nhận sống: Với lời cầu xin, lời doạ nạt Con người luôn đi sau thời gian Để thời gian chỉ còn báo mộng Không thể nào bưng hai tay Một bình an đặng sống Không thể nào cúi đầu Nhìn ngón chân bất lực. Không thể nào chấp nhận sống: Mà không biết mình về đâu Không biết mình có thể làm gì Buồn vui theo kẻ khác. Không thể nào chấp nhận sống: Trong sợ hãi, trong lọc lừa Chẳng nhớ tim mình còn đập. Không thể nào chấp nhận sống: Khi mình chưa là mình Trống trơ như vực thẳm… Ngày ta sống Khi mình là sự sống Từ ra đi đến trở về Từ hư vô đến bụi đời Kim cương bất hoại.
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa. Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra. “Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…
Vội quên, vội nhớ vội đi, về Bên ni, bên nớ mãi xa ghê! Có ai Giác lộ bàn chân vội “Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…
Sống Vội Tác giả: Nguyên Đỗ
Viện cổ ngữ “Chụp thời cơ” sống vội Mang đôi hia bước bảy dặm tình yêu Đốt thời gian chẳng tìm hiểu gì nhiều Chẳng cân nhắc chẳng so đo yêu đại
Ai chậm rãi, ai trù trừ, chê dại Trai đăm chiêu, đúng nhát gái u mê Gái băn khoăn, đồ cái thứ nhà quê Những dè bỉu, ru rê, lừa, phỉnh gạt
Đừng lãng phí tuổi thanh xuân đẹp nhất Chụp thời cơ, nhưng chẳng phải liều gan Không khôn ngoan, nước mắt sẽ tuôn tràn Lòng ân hận lỡ sa chân sống vội
Hút ma tuý rồi có ngày hối lỗi Mê cờ bạc rồi có bữa trắng tay Sống buông trôi rồi bao bệnh nhiễm lây Say sưa mãi rồi chết bầm chết dập
Nắm cơ hội không phải là hấp tấp Hãy nhẩn nha tận dụng mọi thời gian Sống thật tâm với bè bạn người thân Sống hữu ích cho bản thân, nhân loại.
Sống Vội Tác giả: Hoanghoon
Ơi người chuẩn bị sắp tàn nhanh Một chuyến rời xa khó thực hành Thể xác nuông chiều nơi vật chất Tinh thần để mặc chốn hư danh Dường như mọi lúc không cần nghĩ Chỉ biết nhiều phen muốn đã thành Một chút cho đời thêm hạnh phúc Tay cầm lái vững cố ghì phanh.