Sự Tích Con Rắn: Nội Dung Truyện Cổ Tích + Ý Nghĩa

Nội Dung Truyện Cổ Tích Sự Tích Con Rắn, Ý Nghĩa. Truyện Sự Tích Con Rắn Là Một Câu Chuyện Hay Dạy Bé Biết Cảnh Giác Kẻ Độc Ác. Dưới Đây Là Nội Dung Chi Tiết Câu Chuyện.

Giới Thiệu Sự Tích Con Rắn

“Sự tích con rắn” là một câu chuyện cổ tích thú vị kể về một mụ phù thủy độc ác và ghen tị. Mụ thường hỏi mặt trăng xem ai là người đẹp nhất thế gian. Khi biết rằng chồng mình, đức vua, đẹp hơn mình, mụ đã biến ông thành một con gấu và đuổi vào rừng.

Mụ phù thủy sau đó sinh ra một nàng công chúa xinh đẹp, nhưng vì ghen tị với vẻ đẹp của con gái, mụ đã bỏ cô bé vào rừng. Một con gấu đã cứu và nuôi dưỡng cô bé. Khi lớn lên, cô gặp một hoàng tử và kể cho chàng nghe về câu chuyện của mình. Hoàng tử đã giúp cha cô trở lại hình dạng con người bằng cách chém đầu con gấu, giải thoát ông khỏi lời nguyền.

Cuối cùng, cây gậy của mụ phù thủy biến thành một con rắn khổng lồ và nuốt chửng mụ, kết thúc câu chuyện với một bài học về sự ghen tị và lòng tham.

Xem thêm: Sự Tích Con Lươn

Nội Dung Sự Tích Con Rắn

Ngày xửa ngày xưa, tại một vương quốc nó có một bà hoàng hậu, vốn dĩ là một mụ phù thủy rất độc ác và hay ghen tị. Mụ thường hay đứng trước ánh trăng và hỏi xem ai là người đẹp nhất thế gian và mụ cũng có khả năng biến người khác thành con vật.

Mụ phù thủy này luôn mang theo một cây gậy ẩn giấu bên trong là một thanh kiếm vô cùng sắc nhọn. Bất kỳ ai mà làm mụ ta không thỏa mãn nhu cầu, mụ đều dùng thanh kiếm ấy để giết chết họ trong tức khắc bởi thanh kiếm đã được tẩm thuốc độc .

Một tối, mụ ta lên ngọn tháp cao nhất trong lâu đài, nhìn mặt trăng và hỏi:

– Hỡi vì tinh tú thiêng liêng, hãy nói cho ta biết, ai là người đẹp nhất trần gian !

Và mặt trăng vấn đáp :

– Nàng đẹp nhưng chồng nàng, đức vua lại khôi ngô tuấn tú rạng rỡ. Gương mặt và tấm lòng của chàng đẹp hơn của nàng .

Thế là mụ ta nổi cơn ghen tức, nghĩ cách làm cho nhà vua biến mất. Mụ biến chồng của mình thành một con gấu to lớn và đuổi vào rừng sâu .

Ít lâu sau, mụ ta thấy mình có mang. Mụ giang tay về phía mặt trăng và hỏi :

– Hỡi vì tinh tú thiêng liêng ! Ngươi có tin rằng con ta sẽ đẹp hơn ta không ?

Nhưng mặt trăng không vấn đáp .

Sau đó, mụ ta sinh ra một nàng công chúa đẹp tuyệt trần. Mắt công chúa như một góc trời trong sáng, đôi môi đỏ như trái anh đào và mái tóc đen tuyền như cánh quạ với ánh phớt xanh .
Mụ ta lại lên tháp và hỏi Mặt trăng. Lần này Mặt trăng vấn đáp :

– Nàng đẹp những con nàng đẹp gấp bội phần .

Cơn tức giận ghê gớm ngay lập tức nổi lên trong người mụ phù thủy độc ác. Mụ ta bồng con gái vào rừng sâu và để ở đó cho thú dữ ăn thịt. Rồi mụ trở về, lòng thỏa mãn và không nghi ngờ gì về việc cô con gái bé bỏng sẽ bị giết hại.

Ngay sau khi mụ vừa rời đi, một con gấu to phát hiện ra cô bé. Chú gấu vạch tấm khăn che ra và thấy nét mặt vui tươi, xinh xắn của cô công chúa nhỏ bé thì dự tính ăn thịt cô bé đều tan biến. Nó đưa cô bé trở về hang của mình . 

Về tới hang, nó gặp gấu cái đang cho con bú. Gấu gầm gừ ra hiệu cho vợ hiểu rằng phải nuôi sống đưa bé này. Ngày qua ngày, cô công chúa nay đã trở thành một thiếu nữ tuyệt đẹp giữa bầy gấu .

Một hôm, cô nằm ngủ dưới bóng cây, mình mặc tấm áo da báo, tóc cài hoa rừng. Bỗng một hoàng tử ở nước láng giềng đi săn và lạc vào khu rừng đó, gặp cô công chúa, chàng lay cô tỉnh dậy. 

Cô gái sợ hãi tá hỏa định bỏ chạy thì chàng hoàng tử đã kịp giữ lại và xin cô đừng đi. Cô gái nghe hiểu tiếng người chính bới cha cô đã từng dạy cho cô. Cô vấn đáp hoàng tử :

– Tôi không sợ người nhưng cha tôi không cho tôi chuyện trò với con người .

Chàng hoàng tử xin phép được gặp cha cô. Khi cha cô gái là một chú gấu to lớn bước ra, chàng hoàng tử hoảng loạn vội cầm thanh kiếm để phản kháng và kéo công chúa ra phía sau để bảo vệ. Nhưng cô công chúa đã ôm lấy chú gấu và nói :

– Đây là cha của tôi .

Chàng hoàng tử vô cùng kinh ngạc khiến chú gấu phải lý giải ngay :

– Tôi đã từng là con người những mụ phù thủy gian ác đã biến tôi thành hình dạng này. Giờ cậu hoàn toàn có thể giúp tôi trở lại làm người bằng cách chém đầu tôi .

Cô con gái nghe thấy thì mếu máo vì không muốn cha bị hại. Những chú gấu nhìn cô với ánh mắt buồn rầu khiến cô phải nhượng bộ và đồng ý chấp thuận. 

Sau khi chàng hoàng tử chém đầu chú gấu thì lập tức một người đàn ông bước ra từ cái xác ấy. Đó chính là nhà vua đã bị mụ phù thủy hãm hại trước kia .

Nhà vua kể lại mọi chuyện cho cô công chúa và hoàng tử nghe và họ đã quyết định tìm cách trả thù. Ông ta lấy ra một gói bột xám và dặn dò hoàng tử tới kinh thành loan tin trong rừng có một người vô cùng xinh đẹp, đẹp hơn cả hoàng hậu tứ mụ phù thủy độc ác.

Mụ phù thủy biết tin liền lên tháp và hỏi mặt trăng. Mặt trăng vấn đáp rằng trong rừng có một cô gái đẹp tuyệt trần, nếu so sánh thì nữ hoàng chỉ là một con ma lem .

Mụ ta tức lồng lộn, quyết định tìm đến tận hang gấu, nơi công chúa ở. Vừa định bước vào trong thì nhà vua đứng nép ở trong bất ngờ tung gói bột vào mụ ta. 

Những gói bột ấy thay vì rơi vào mụ ta lại rơi trúng cây gậy mà mụ luôn mang theo bên mình. Cây gậy lập tức biến thành một con rắn khổng lồ nuốt chửng mụ phù thủy. Chiếc kiếm ở bên trong cây gậy đã trở thành cái lưỡi chẻ nguy hiểm của rắn.

Từ đó về sau, hoàng tử và công chúa sống vui tươi niềm hạnh phúc bên nhau và nhà vua quay trở lại liên tục trị vì vương quốc .

Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️Sự Tích Con Gián ❤️️ Nội Dung Truyện Cổ Tích, Ý Nghĩa

Sự Tích Con Rắn Hổ Mang

Tặng cho các đọc giả câu chuyện hay và ý nghĩa

Ngày xưa có một ông vua nổi tiếng trong cả nước là khôn ngoan. Không cái gì là vua không biết, dường như gió đưa lại cho vua những tin tức bí mật nhất. Vua có một thói quen kỳ lạ.

Sau bữa ăn trưa, khi đã dọn bàn xong, không còn ai nữa thì một người hầu tin cẩn bưng thêm vào cho vua một bát. Bát đậy kín, ngay người hầu cũng không biết trong có gì. Cũng chẳng ai được biết, vì vua đợi đến khi chỉ còn một mình mới mở ra ăn.

Cứ thế mãi tới một hôm, người hầu quá tò mò, khi bưng bát không nhịn được nữa, đem bát về buồng mình. Anh ta khóa cửa cẩn thận rồi mở nắp ra, thấy ở trong có một con rắn trắng. Anh giữ mồm không được, muốn nếm thử bèn cắt một miếng bỏ mồm.

Anh vừa động lưỡi thì nghe thấy ở bên cửa sổ có tiếng nói rì rào là lạ. Anh lại nghe, thì ra chim sẻ chuyện trò với nhau, kể cho nhau nghe chúng đã thấy gì ở đồng ruộng và ở núi rừng. Thì ra chính vì anh ta ăn rắn mà hiểu được tiếng nói loài vật.

Đúng ngày hôm đó, hoàng hậu mất chiếc nhẫn đẹp nhất và nghi cho người hầu tin cẩn ấy ăn cắp vì anh ta vẫn được đi lại tự do trong cung. Vua truyền gọi anh đến, mắng anh thậm tệ, hẹn cho đến sáng hôm sau nếu không tìm ra được kẻ gian thì sẽ bị coi là thủ phạm và đem xử tội.

Anh kêu oan cũng vô ích, và bị đuổi ra ngoài một cách tàn nhẫn. Anh lo sợ, xuống sân để nghĩ xem có cách nào thoát không. Ở đây có đàn vịt đang chụm nhau ngồi bên dòng nước vừa rỉa lông vừa chuyện trò bù khú. Anh người hầu đứng nghe. Vịt kể lể với nhau sáng nay lạch bạch đi đâu, tìm được món gì ngon. Một con cáu kỉnh nói:

– Bụng tao anh ách khó chịu quá. Trong lúc vội vã, tao nuốt phải cái nhẫn rơi ở dưới cửa sổ hoàng hậu.

Anh người hầu liền tóm ngay cổ con vịt ấy mang vào bếp bảo nhà bếp:

– Bác thịt con này đi nhé, nuôi béo lắm rồi đây!

Nhà bếp nhận lời, nhắc vịt lên xem đã nặng chưa rồi nói:

– Chú mày tọng cho đầy, đợi ngày được quay cũng đã lâu rồi đấy!

Bác ta chặt cổ, mổ vịt. Anh người hầu tìm thấy chiếc nhẫn của hoàng hậu trong mề vịt nên việc minh oan cũng dễ dàng. Nhà vua muốn đền bù cho anh, hỏi anh muốn gì và hứa phong cho anh chức tước cao nhất triều đình. Anh ta không nhận mặc dù còn trẻ và đẹp trai. Anh chán ngán không thiết ở lại nữa. Anh chỉ xin một con ngựa và ít tiền ăn đường đi chu du thiên hạ.

Một hôm, anh đi qua một cái ao thấy có ba con cá bị mắc vào đám sậy, đang thoi thóp. Người ta nói là cá thì câm, vậy mà anh lại nghe thấy chúng than vãn vì bị chết một cách bi thảm như thế. Anh vốn nhân từ, nên xuống ngựa gỡ cá thả xuống nước. Cá vui mừng quẫy, thò đầu lên kêu:

– Cám ơn ân nhân đã cứu chúng tôi, thế nào chúng tôi cũng xin trả ơn này!

Anh lại cưỡi ngựa đi. Đi một lúc chợt nghe như có tiếng nói ở trên cát, ngay dưới chân. Anh lắng tai nghe thấy kiến chúa than vãn:

– Giá loài người đừng để những con vật thô lỗ đụng đến mình có phải hay không. Cái con ngựa ngu ngốc này lại sắp lấy móng nặng giẫm nát trăm họ của ta mà không chút động lòng đây.

Anh bén tránh sang bên đường. Kiến chúa kêu:

– Cám ơn ân nhân, chúng tôi sẽ trả ơn này.

Đi qua rừng, anh thấy bố quạ và mẹ quạ đậu bên tổ vứt lũ quạ con xuống kêu:

– Cút đi, đồ chết đâm chết chém. Chúng tao không nuôi báo cô chúng mày mãi được. Nhớn rồi, liệu đi mà kiếm ăn lấy!

Tội nghiệp lũ quạ con nằm xoài dưới đất, cố vỗ cánh kêu. Chim con yếu ớt, bay còn chưa nổi, kiếm mồi làm sao được! Thôi thì đành nằm đây chờ chết đói vậy. Anh thanh niên xuống ngựa, rút gươm chém chết ngựa cho quạ con ăn. Quạ con nhảy tới ăn no nê rồi gọi:

– Cảm ơn ân nhân, chúng tôi sẽ trả ơn này.

Anh đành đi bộ, đi mãi tới một thị trấn lớn. Trong phố có tiếng ồn ào, nhân dân xô nhau nghe một người cưỡi ngựa đến báo là công chúa kén chồng, ai muốn hỏi phải làm một việc rất khó, nếu chẳng may không làm được thì toi mạng. Có nhiều người đã thử nhưng đều bị chết.

Anh thanh niên trông thấy công chúa đẹp lộng lẫy mê mẩn cả người, quên hết nguy hiểm, đến tâu vua xin làm rể. Người ta đưa anh ra bể, vứt trước mặt anh một chiếc nhẫn vàng xuống nước. Nhà vua truyền cho anh mò chiếc nhẫn lên và phán:

– Nếu nhà ngươi lên tay không thì sẽ lại bị ném xuống bể cho đến khi chết đuối.

Mọi người đều tiếc cho đời chàng thanh niên đẹp trai. Chàng ở lại bờ bể một mình nghĩ xem nên làm gì thì bỗng thấy có ba con cá bơi lại. Chính là ba con cá mà anh đã cứu trước đây. Con bơi giữa ngậm ở mồm một con hến và đặt hến lên bãi bể bên chân chàng.

Chàng cầm hến lên mở ra thì thấy ở trong có chiếc nhẫn vàng. Chàng mừng lắm đem nhẫn dâng vua, tưởng nhà vua giữ lời hứa thưởng cho mình. Nào ngờ công chúa vốn kiêu kỳ, thấy chàng không phải môn đăng hộ đối, khinh rẻ chàng và bắt chàng phải làm việc khó thứ hai. Nàng vào vườn, rắc mười bị kê xuống cỏ và bảo:

– Từ giờ đến sớm mai, trước khi mặt trời mọc, anh phải nhặt cho kỳ hết kê, không được thiếu hạt nào.

Anh thanh niên ngồi trong vườn nghĩ mãi không biết làm như thế nào. Anh rầu rĩ ngồi đợi sáng cho người ta dẫn ra pháp trường. Ánh bình minh vừa chiếu vào vườn thì anh thấy mười bị kê đầy xếp cạnh nhau, không thiếu hạt nào.

Thì ra đêm ấy, kiến chúa đã cùng hàng nghìn vạn kiến quân kéo đến. Các con vật biết ơn đã cần cù nhặt kê bỏ bị. Công chúa đích thân xuống vườn xem. Nàng hết sức ngạc nhiên thấy anh thanh niên đã làm được việc mình giao cho.Nhưng nàng vẫn chưa hết kiêu kỳ, lại bảo:

– Tuy anh đã làm được hai việc, nhưng muốn lấy ta thì còn phải dâng ta một quả táo trường sinh .

Anh không biết cây ở đâu, nhưng cũng đành lên đường nhắm mắt đưa chân một cách tuyệt vọng. Anh đã đi qua cả nước, một tối kia tới một khu rừng. Anh ngồi xuống gốc cây, định đánh một giấc. Bỗng thấy trên cành cây có tiếng rào rào, rồi một quả táo vàng rơi vào tay anh. Cùng lúc có ba con quạ bay xà xuống, đậu lên đầu gối anh nói:

– Chúng tôi là ba quạ con mà ân nhân đã cứu khỏi chết đói. Chúng tôi nay đã lớn, thấy ân nhân đi tìm quả táo trường sinh, vội vượt bể đến tận cùng thế giới là nơi có cây trường sinh để hái quả táo này.

Anh thanh niên mừng lắm, mang táo về dâng công chúa xinh đẹp. Nàng không còn hoạch họe gì được nữa, đem cắt đôi quả táo cùng anh ăn. Lòng nàng bỗng tràn ngập tình yêu. Hai vợ chồng hưởng hạnh phúc cho đến lúc đầu bạc răng long.

Thohay.vn chia sẽ thêm bạn 🔔Sự Tích 12 Con Giáp🔔

Sự Tích Con Rắn Thần

Chia sẻ thêm câu chuyện hay dành cho bé.

Có anh góa vợ, đi làm mướn để sanh nhai. Hôm nọ được ba mươi quan tiền, anh bèn nghĩ ra một kế: đi mua mồi và lưỡi câu để câu cá.

Anh ngồi trên bờ chờ đợi.

Chập sau, nghe con mồi rung rinh biết là cá đã cắn câu, anh giựt mạnh, gặp một con rắn to lớn, mừng quá, anh gỡ rắn ra rồi nói:

– Tao tha tội cho mày. Từ rày về sau đừng trở lại đây phá mồi của tao.

Lạ thay, hai ba lần sau, rắn vẫn phá mồi. Anh ta nói:

– Tao phải giết mày.

Rắn năn nỉ, tự xưng là con của Long vương, vì mắc tội nên bị đày lên dương thế. Bán tín bán nghi, anh đem con rắn thần nọ về nuôi.

Một hôm rắn bảo:

– Ba ngày nữa trời mưa dầm dề hằng tháng. Nước lụt cả làng này. Hãy lo kết bè để tị nạn.

Đúng như lời, mưa dầm dề ngày đêm. Anh nọ và con rắn nhờ ngồi trên bè tre nên được an toàn.

Gặp một ổ kiến trôi lình bình, rắn bảo vớt kiến lên. Anh nọ y lời. Gặp bầy chuột, gặp con trăn … rắn cũng khuyên anh nọ cứu đem lên bè.

Bỗng đâu, từ đằng xa có người lội loi ngoi chết đuối. Động lòng trắc ẩn, anh nọ toan vớt. Rắn cản lại. Anh nói:

– Cứu một người ở dương gian bằng cứu một người ở âm ty.

Mãn trận lụt, anh thợ câu đem người chết đuối nọ về nuôi trong nhà. Hai bên kết bạn rất thân thiết. Rắn tỏ vẻ buồn bực, bày tỏ sự tình với anh thợ câu rằng:

– Hôm nay đã mãn hạn, tôi trở về thăm cha mẹ. Để đền ơn, tôi xin dắt anh theo chơi. Ở thủy cung cha tôi có cây đờn tỳ bà rất quý.

Anh thợ câu theo rắn nọ viếng thủy cung. Long vương rất mừng rỡ hứa tặng anh thợ câu vật gì mà anh muốn. Anh thợ câu xin cây đàn tỳ bà. Long vương nói:

– Được, cây đàn hễ khảy lên thì có mãnh lực đánh tan binh sĩ của phe địch. Chú nên giữ kỹ.

Đem cây đàn về nhà, anh thợ câu để nó cẩn thận dưới đáy bồ lúa.

Người bạn (mà anh đã cứu giúp hồi nạn lụt) đâm ra tò mò, thừa lúc anh đi vắng đến bồ lúa lục soát và gặp cây đàn. Thấy trên mặt đàn có khắc mấy chữ “Phá tan quân địch.” anh nọ động lòng tham bèn ăn cắp cây đàn rồi trốn mất.

Lúc ấy ở đế đô có loạn, bọ ngoại xâm bao vây kinh thành. Vua truyền lịnh: “Ai giải vây được thì sẽ gả công chúa cho.” Anh bạn bất lương đem đàn đến khảy, phá tan ngoại xâm và lãnh chức phò mã.

Anh thợ câu biết mình bị bạn làm phản nên ra đế đô, cương quyết đòi cây đàn nọ. Người bạn năm xưa ra lệnh giam anh ta.

Nằm trong khám, anh vô cùng buồn bực. Bầy kiến năm xưa bò lại hỏi han tự sự. Kiến bèn đem câu chuyện thuật lại với chuột, chuột đánh bạo đến tìm trăn … Con trăn nói với bầy chuột:

– Lại đây, đừng sợ. Về nói lại với ân nhân rằng, hiện nay công chúa đang đau mắt. Sẵn đây, tôi trao tặng hòn ngọc này, đem về mài ra nhỏ vào mắt công chúa thì lành bệnh ngay.

Thời gian sau, anh thợ câu được thả ra, bèn dâng sớ lên nhà vua xin trị bệnh cho công chúa.

Nhờ viên ngọc nó, công chúa sáng mắt. Công chúa bèn nhìn anh thợ câu mà nói:

– Người này là chồng tôi …

Ông phò mã, tức là người bạn phản bội – ngồi chưng hửng. Anh thợ câu bèn tâu với nhà vua sự tích cây đàn tỳ bà và tố cáo người ăn cắp nó.

Vua rất hài lòng, xử tử quan phò mã giả hiệu, và gả công chúa cho anh thợ câu.

Sự Tích Con Rắn Vàng

“Sự tích con rắn vàng” là một câu chuyện cổ tích Việt Nam thú vị và mang nhiều ý nghĩa. Dưới đây là tóm tắt câu chuyện:

Ngày xưa, có một cặp vợ chồng nghèo sống bằng nghề làm đồng. Một ngày nọ, người chồng đào được một hũ vàng trong khi làm việc. Anh ta vui mừng mang về khoe với vợ. Tuy nhiên, một tên trộm đã nghe lén và lấy trộm hũ vàng đó. Khi mang về nhà, hắn phát hiện ra rằng hũ vàng đã biến thành rắn.

Tên trộm sợ hãi và quyết định trả lại hũ vàng cho cặp vợ chồng. Khi đặt hũ vàng trước cửa nhà họ, hắn hy vọng rằng rắn sẽ cắn chết hai người. Nhưng khi cặp vợ chồng mở hũ ra, họ lại thấy đó là vàng thật.

Câu chuyện này không chỉ mang tính giải trí mà còn chứa đựng bài học về lòng tham và sự trung thực. Nó nhắc nhở chúng ta rằng lòng tham có thể dẫn đến những hậu quả không lường trước, và sự trung thực sẽ mang lại những điều tốt đẹp.

Ý Nghĩa Truyện Cổ Tích Con Rắn

Truyện sự tích con rắn là một câu chuyện hay kể về bà Hoàng Hậu độc ác đã gây tội lỗi cho bao nhiêu người và cuối cùng cây gậy của bà đã biến thành con rắn và hại ngược lại bà. Qua đó bạn thấy đúng với câu “hại người sẽ hại mình, ác giả ác báo”.

Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Sự Tích Con Kiến ❤️️ Nội Dung Truyện Cổ Tích, Ý Nghĩa

Viết một bình luận