Thơ Đỗ Trung Quân: Tác Giả, Tác Phẩm, Tuyển Tập Hay Nhất

Thohay.vn giới thiệu đến bạn về cuộc đời & sự nghiệp nhà thơ Đỗ Trung Quân và những bài thơ hay nhất của ông.

Tiểu Sử Nhà Thơ Đỗ Trung Quân

Xem thông tin chi tiết về nhà thơ Đỗ Trung Quân qua phần tiểu sử bên dưới.

  • Đỗ Trung Quân sinh ngày 19/1/1955 tại TP Hồ Chí Minh là một nhà thơ Việt Nam.
  • Ông được mẹ là bà Đỗ Thị Hảo nuôi lớn đến năm 15 tuổi thì bà mất từ đó ông một mình vất vả mưu sinh và học hành.
  • Ông tham gia Thanh niên xung phong TP Hồ Chí Minh từ năm 1976 -> 1980, sau đó về công tác tại báo Tuổi trẻ.
  • Ông bắt đầu sáng tác vào năm 1979, nhiều bài thơ của ông được phổ nhạc và được nhiều người yêu thích như Phượng hồng, Hương tràm, Quê hương,
  • Ngoài sáng tác văn học thì ông Đỗ Trung Quân còn trình bày bìa sách, minh hoạ sách báo và MC.

Chia sẽ đến bạn 👉 Quê Hương Của Đỗ Trung Quân (những bài văn mẫu phân tích)

Sự Nghiệp Sáng Tác Nhà Thơ Đỗ Trung Quân

Đỗ Trung Quân không chỉ là một nhà thơ có tài năng mà còn là một nhân vật đa năng, góp phần làm phong phú thêm nền văn hóa và nghệ thuật Việt Nam. Trong sự nghiệp sáng tác của nhà thơ Đỗ Trung Quân phải nhắc đến một số điểm nổi bật như:

Thơ của ông được nhiều bạn đọc biết đến và yêu thích thông qua các bài thơ được phổ nhạc như:

  • Hương tràm (1978), Vũ Hoàng phổ nhạc
  • Bài học đầu cho con (1986), Giáp Văn Thạch phổ nhạc thành bài “Quê hương” và Anh Bằng phổ thành bài hát “Quê hương bài học đầu cho con”
  • Chút tình đầu (1984), Vũ Hoàng phổ nhạc thành bài Phượng hồng (1988)
  • Khúc mưa, Phú Quang phổ nhạc Những bông hoa trên tuyến lửa, Nguyễn Cửu Dũng phổ nhạc

Ngoài ra, Đỗ Trung Quân còn được biết đến với các tác phẩm văn xuôi và đã xuất bản một số tập thơ, trong đó có “Cỏ hoa cần gặp” (1991) và “Chân mây cuối trời” (2003, in chung cùng Hoàng Ngọc Biên).

Phong Cách Sáng Tác Của Đỗ Trung Quân

Mỗi một nhà thơ sẽ có một phong cách sáng tác riêng biệt, không ai giống ai và nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng không ngoại lệ. Cùng thohay.vn điểm qua phong cách sáng tác của ông qua nội dung bên dưới.

  • Phong cách sáng tác của nhà thơ Đỗ Trung Quân được biết đến với sự mộc mạc, giản dị nhưng sâu sắc và giàu chất nhân văn. Các tác phẩm của ông thường mang đậm dấu ấn của quê hương, tình yêu và cuộc sống, phản ánh trải nghiệm và cảm xúc chân thực của con người Việt Nam.
  • Nhà thơ sử dụng ngôn ngữ thơ phong phú, đặc biệt là trong việc sử dụng hình ảnh tượng trưng và biện pháp tu từ để thể hiện tình cảm và suy tư. Ông cũng nổi tiếng với việc phổ nhạc các bài thơ của mình, làm cho chúng trở nên gần gũi và dễ dàng đi vào lòng người.
  • Một trong những bài thơ tiêu biểu của ông là “Quê Hương”, với những hình ảnh thân thuộc và đầy tình cảm, đã trở thành một phần của ký ức tuổi thơ của nhiều người Việt Nam. Bài thơ này cũng thể hiện rõ phong cách sáng tác của Đỗ Trung Quân, với nhịp thơ đều đặn, nhịp nhàng, và sử dụng biện pháp lặp từ ngữ, lặp cấu trúc ngữ pháp câu, cấu trúc thơ vắt dòng rất đặc sắc.

Chia sẽ về ý nghĩa, nội dung ❣️ Bài Thơ Mẹ Của Đỗ Trung Quân ❣️

Tuyển Tập Các Tác Phẩm Của Nhà Thơ Đỗ Trung Quân

Dưới đây là những tác phẩm của nhà thơ Đỗ Trung Quân trong suốt quá trình sáng tác mà thohay.vn đã tổng hợp được và chia sẽ đến bạn.

  • Anh có còn chút trí nhớ nào không?
  • Bài hát của hoa hồng
  • Bài học đầu cho con
  • Bài thơ về đôi lứa
  • Biển nhớ
  • Biển, núi, em và sóng
  • Blues
  • Chia phần
  • Chiều đại nội
  • Chỗ mẹ xưa ngồi
  • Chút tình đầu
  • Chuyện kể của một gã lang thang
  • Chuyện ngày thường
  • Cỏ hoa cần gặp
  • Cỏ hồng
  • Có một bài thơ không bươm bướm
  • Có một chiều tháng năm
  • Có một ngày trong ngăn sách cũ
  • Cuộc truy tìm một bản lý lịch khô héo
  • Đã không còn một điều bí mật
  • Đêm phương nam
  • Gửi bạn ở tuyến trước
  • Hai bài thơ tháng mười
  • Hoa ngọc
  • Hoa và đất
  • Huệ
  • Huế 1998
  • Hương tâm tưởng
  • Hương tràm
  • Không đề
  • Không phải tơ trời, không phải sương mai
  • Khúc mưa
  • Khúc tháng ba
  • Lá biếc
  • Lại ba lăng nhăng
  • Lốm đốm cuối năm…
  • Lúc 5 giờ 10 phút sáng ở Sài Gòn
  • Mai xưa
  • Màu Tết
  • Mây mùa thu
  • Mẹ
  • Mộng qua đầu ngõ
  • Một bài thơ chưa đề tựa nhân ngày của mẹ
  • Một chút hương thời gian
  • Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa
  • Một khúc Nậm Thi
  • Một nhà thơ cũ mèm bày đặt làm thơ hậu hiện đại
  • Mùa xưa (I)
  • Mùa xưa (II)
  • Ngày hôm qua
  • Ngày vắng
  • Ngày với John Lennon
  • Ngụ ngôn của mỗi ngày
  • Nhã ca tháng mười hai
  • Nhạt nắng
  • Những bông hoa trên tuyến lửa
  • Những bông khuynh diệp để lại trên đường Trương Định cũ
  • Những con đường ven biển
  • Nụ cười Duyên Hải
  • Ở thị xã Cần Giờ – dịch từ nguyên tác tiếng Cần Giuộc…
  • Phía sau thơ
  • Quán mưa
  • San Jose #1
  • Sinh nhật bướm
  • Sinh nhật này anh sẽ về thăm
  • Tạ lỗi Trường Sơn
  • Tháng mười – Thành phố dốc đồi
  • Thỉnh thoảng đi qua áo trắng
  • Thõng tay rời chợ
  • Thơ chưa đề tựa số 1
  • Thơ chưa đề tựa số 2
  • Thơ chưa đề tựa số 3
  • Thơ chưa đề tựa số 4
  • Thơ trong công viên
  • Thu với lại đông… kệ bà nó!
  • Thư cho chị
  • Thư gửi các thiên thần
  • Thương nhớ hoa đào
  • Trả lời một cái mail mở vội bên bờ hồ Xuân Hương Đà Lạt
  • Trắng
  • Trong mưa có cháy…
  • Tưởng tượng
  • Vàng thu cũng tiết…
  • Viết giữa mùa hè
  • Vọng âm
  • Vườn mưa
  • Xin lại

Tập thơ

  • Cỏ hoa cần gặp (1991)
  • Tập thơ Chân mây cuối trời (2003)
    • Đôi khi
    • Lửa tro
    • Một ngôi nhà
    • Ngày mai không bao giờ chết
    • Nhã ca

Văn xuôi

  • Tạp bút Đỗ (2005)

Giới thiệu đến bạn 🍁 Thơ Shakespeare 🍁

10+ Bài Thơ Hay Nhất Của Đỗ Trung Quân

Thohay.vn chia sẽ đến bạn top những bài thơ hay nhất của Đỗ Trung Quân được nhiều người biết đến và yêu thích.

Bài học đầu cho con

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ…

Hương tràm

U Minh bốn bề là tràm
Chẳng biết tháng nào nở hoa
Mà hương thơm dường như suốt mùa
Ướp mật vào tóc em thở

Xa xa tiếng hò nhịp nhàng
Nhà em lung linh mặt nước
Sáng trăng ra sân em chải tóc
Khuấy chân em nghịch ánh trăng tan

Bát ngát rừng tràm hoa nở
Thoảng đưa hương tràm ngọt ngào
Ở nơi đây em xây dựng là quê mới
Để ngày mai bông lúa trĩu vàng
Thơm ngát hương tràm đêm đêm.

Tìm hiểu thêm 🌹 Thơ Hoàng Cầm 🌹

Chút tình đầu

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu

Mối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Lá áo người trắng cả giấc ngủ mê
Lá bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại…. mang về.

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…
Mối tình đầu của tôi có gì ?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.

Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.

Khúc mưa

Tháng sáu
Mưa
Giá trời đừng mưa
anh đừng nhớ
Trời không mưa và anh không nhớ
anh còn biết làm gì?…
Em như hạt mưa trên phố xưa
Nuôi kỷ niệm bám hoài trí nhớ
Kỷ niệm như rêu…
Giẫm vào anh trượt ngã
tình xưa xa lắm rồi…
Giá trời đừng mưa
anh chẳng cần xuống phố
Hoa cúc vàng nhà ai
thả chừng chùm
Hoài nhớ
áo em vàng…
Tháng sáu…
Trời buồn…
Lũ chim sẻ hiên nhà đi mất
Như em…
Như em…

Mẹ

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay…
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!

Chia sẻ thêm bạn 🍃 Thơ Nguyễn Nhật Ánh 🍃 những bài thơ hay nhất

Biển, núi, em và sóng

Xin cảm ơn những con đường ven biển
Cho rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi
Cám ơn sóng nói thay lời dào dạt
Hàng thuỳ dương nói hộ tiếng thầm thì

Anh như núi đứng suốt đời ngóng biển
Một tình yêu vươn chạm tới đỉnh trời
Em là sóng nhưng xin đừng như sóng
Đã xô vào xin chớ ngược ra khơi

Anh như núi đứng nghìn năm chung thuỷ
Không ngẩng đầu dù chạm tới mây bay
Yêu biển vỗ dưới chân mình dào dạt
Dẫu đôi khi vì sóng núi hao gầy…

Cám ơn em dịu dàng đi bên cạnh
Biển ngoài kia xanh quá nói chi nhiều
Núi gần quá – sóng và em gần quá
Anh đủ lời để tỏ một tình yêu.

Những bông hoa trên tuyến lửa

Ở trong rừng đâu có gương soi
Làm sao em thấy được vết bầm trên má
Chuyến tải thương về mấy lần trượt ngã
Vì mùa mưa nào chưa dứt ở đây.

Anh bộ đội thương binh vừa tỉnh lại sáng nay
Đã hỏi thăm em người cáng thương hôm trước
“Cô ấy ngã mấy lần tôi đếm được
Mà sao không khóc mới lạ lùng!”

Chắc anh hiểu rồi em ở tấm lòng
Nước mắt chỉ dành cho người ngã xuống
Nên dù té đau, gai rừng đâm chân buốt
Đâu để vết thương anh rỉ máu hai lần

Em là người thanh niên xung phong
Không có súng, chỉ có đôi vai cáng thương, tải đạn
Giữa tầm đạn thù, tấm lòng dũng cảm
Em vượt đường dài tiếp thêm lửa tiến công

Tôi thấy rồi em ơi giữa cuộc hành quân
Niềm kiêu hãnh trong mắt em kỳ lạ
Trong chiếc áo bạc màu đôi miếng vá
Cô gái Việt Nam đẹp đến lạ thường

Ôi! Những bông hoa nở giữa chiến trường!

Có một bài thơ không bươm bướm

Không thể nói khác hơn rằng hôm nay – buổi sáng rất buồn.
Anh mất nửa giờ ở ngã tư quen thuộc,
Chỉ vì một gã đụng người rồi bỏ chạy luôn …
Gã đụng người chạy luôn còn anh đứng lại.
Rồi một “người anh em” đến làm chứng lập lờ.
Anh mất nửa giờ và mất luôn … nửa phần lương tháng

Hỏi em có thấy buồn không?

Hỏi em có thấy buồn không rằng chiều nay
Anh đã có lần dừng trước người con gái hỏng xe
Rất lịch sự xin được làm anh chàng hào hiệp
Người con gái giật mình với cái nhìn nghi hoặc (!).
Rồi bỏ mặc anh chàng cụt hứng đứng ngẩn ngơ…

Có những lúc lòng buồn anh tự hỏi
Liệu lòng tin có cần chứng minh thư ?
Ví dụ như em lỡ độ đường và anh dừng xe lại
Em có … mà thôi ! …

Anh đã có những ngày buồn như thế
Trang thơ viết ra không có nổi chú bướm vàng
Nhưng anh vẫn tin một hôm nào xuống phố
Còn gặp những lòng người hóa bướm bay sang …

Mời bạn tham khảo thêm ❣️ Thơ Xuân Quỳnh ❣️ [Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ Hay Nhất]

Thương nhớ hoa đào

Sài Gòn không mưa bụi
mùa đông hay mùa xuân
phố dài lên áo ấm
khói lên chiều cuối năm

cành lan nào năm ngoái
em gửi trước sân nhà
lạnh rồi – hoa chớm nụ
em có về thăm ta?

em có về phơi áo
dây mướp đỏ hoa vàng
em có về gội tóc
giếng ta còn xanh trong

em có về mở cổng
gom lá cũ trong vườn
kịp cùng ta đốt lửa
hong tay vào khói sương

em có về – tiếng guốc
(dù đã quên lâu rồi)
khuya ngoài thềm gọi nhé
với riêng lòng ta thôi

em hiểu lòng ta với
còn thương nhớ hoa đào
em hãy về – áo đỏ
như Nguyên đán hôm nào

Sài Gòn không mưa bụi
mùa đông hay mùa xuân
em có là chim sẻ
tha mây về cuối năm?

Viết giữa mùa hè

Những ngày em đi vắng
Mùa hạ bỗng dài thêm
Những cơn mưa chiều tưởng chừng không bao giờ chấm dứt
Anh mang về nhà chùm hoa mùa hè cháy rực
Nhờ thắp sáng hộ căn phòng
Những ngày em đi vắng
Anh nấu nồi cơm không ra hồn
Đành đến ăn nhờ nhà bạn
Anh ăn cơm ngoài chợ một mình
(Tự do có nỗi buồn của riêng nó)
Những ngày em đi vắng
Anh không biết làm gì
Đành đến gõ cửa nhà người bạn gái ngày xưa
Ôm đàn nghêu ngao vài bài ca ngày cũ
Uống cà phê và nằm dài trên ghế bố kể chuyện cổ tích cho lũ trẻ con nàng
Những đứa trẻ có khuôn mặt thiên thần hệt như mẹ chúng thời còn đi học

Những ngày em đi vắng
Có con nhện giăng tơ ngoài ô cửa vắng người
Có con thằn lằn đuổi nhau trên chiếc bàn vắng người
Chỉ riêng chùm hoa mùa hè lẻ loi
Thắp sáng giùm anh một nỗi nhớ không nguôi.

Chia sẽ thêm bạn 🍀 Thơ Trần Đăng Khoa 🍀 [Những Bài Thơ Hay Nhất]

Viết một bình luận