Thơ Shakespeare: Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ Hay

Thohay.vn chia sẽ những thông tin về nhà thơ, nhà văn vĩ đại William Shakespeare như cuộc đời, sự nghiệp, những tác phẩm nổi tiếng…chi tiết từ A-Z.

Tiểu Sử Cuộc Đời Tác Giả Shakespeare

William Shakespeare là một trong những nhà viết kịch và nhà thơ, nhà văn vĩ đại nhất của nước Anh nói riêng và của nền văn học thế giới nói chung. Bằng tài năng của mình, ông đã để lại cho hậu thế những kiệt tác ở mảng kịch cho đến tận bây giờ. Cùng thohay.vn tìm hiểu sâu hơn về cuộc đời của Shakespeare qua phần tiểu sử, cuộc đời bên dưới.

  • William Shakespeare có thể được viết là Shaksper hoặc Shake-speare, ông sinh ra ở Stratford-upon-Avon vào khoảng năm 1564. Cha mẹ của ông là John Shakespeare và Mary Arden.
  • Ông có cha là một nhà tư sản trong khu vực, ngoài việc tham gia vào các hoạt động thương mại khác nhau, còn là ủy viên hội đồng tương đương với thị trưởng. Mẹ William Shakespeare là con gái của một chủ đất. Nhà William Shakespeare có tám anh em và ông là người thứ ba.
  • William Shakespeare kết hôn với Anne Hathaway năm 18 tuổi, vợ của Shakespeare sinh ra ở Stratford.
  • Vào ngày 26/5 năm sau đón con gái đầu lòng tên Susanna. Hai năm sau, vào ngày 2/2 đón cặp song sinh tên Hamnet và Judith.
  • Khoảng từ năm 1585-1592, sự nghiệp của ông thành công vang dội tại thủ đô Luân Đôn với vai trò là một diễn viên, nhà văn và đôi lúc là người sở hữu của một công ty kịch Lord Chamberlain’s Men, với tên gọi sau đó là King’s Men.
  • Ông nghỉ hưu vào năm 1613 và quay về quê Stratford lúc đó ông 49 tuổi.
  • William Shakespeare qua đời vào ngày 23/4/1616, khi ông 52 tuổi.

Giới thiệu thêm bạn 👉 Thơ Victor Hugo

Sự Nghiệp Sáng Tác Nhà Thơ Shakespeare

Khi mới bắt đầu sự nghiệp của mình Shakespeare có nhiều vở kịch thời bấy giờ được lấy cảm hứng từ cấu trúc chung của các nhà hát ở London dựa trên khả năng của diễn viên để đọc các bài phát biểu sâu sắc trước công chúng.

Vở kịch của Shakespeare được chia thành ba giai đoạn: giai đoạn trước năm 1600, giai đoạn 1601-1608 và giai đoạn 1609-1612. Sự phân chia này phản ánh thực tế của xã hội Anh.

  • Ở trong giai đoạn này, Shakespeare đã viết toàn bộ (trừ Henri VIII viết năm 1612) những vở kịch lịch sử lấy tên gọi chung là các biên niên sử Anh: Henri VI (ba tập, 1590 – 1591), Risac III (1592), Risac II (1594), Vua Giôn (1596), Henri rv (hai tập, 1597), Henri V (1598).
  • Tiếp đó là các vở kịch lạc quan, sổi nổi, đầy tính sử thi. Những vỡ hài kịch vui tươi, đầy sức sống nổi tiếng của ông phải kể đến như: Hài kịch của những hiểu lầm (1589 – 1590), Hai chàng ở thành Veron (1593), Giấc mộng đêm hê (1595), Chàng thương nhân thành Vơni (1595), Những bà vợ vui vẻ ở Uynxo (1598), Lắm tiếng mà chẳng có gì (1599), Tuỳ theo ý muốn (1600). Cũng trong giai đoạn này, ông viết hai vở bi kịch: Rômêô và Juliet (1595) và Juliut Xédar (1599).
  • Năm 1597 đánh dấu cột mốc thành công của tác giả khi Romeo và Juliet ra đời, vở kịch này đã gây tiếng vang lớn ở xứ sở sương mù đồng thời đưa tên tuổi William Shakespeare đến với khán giả trên khắp thế giới.
  • Từ 1601 đến 1608: Shakespeare đã mở đầu nền ván học cận đại bằng những bi kịch làm chủ kịch trường thế giới suốt mấy trăm năm nay: Hamlet (1601), Othello (1604), Macbeth (1605), Vua Lear (1607)…
  • Từ 1608 trở đi các vở kịch nổi tiếng của ông bao gồm như: Pêriklét (1609), Ximhơlin (1610), Câu chuyện mùa dông (1610), Cơn bão (1611). 

Mời bạn xem thêm 👉 Thơ Đỗ Phủ

Phong Cách Sáng Tác Của Shakespeare

Phong cách sáng tác của William Shakespeare được biết đến với sự đa dạng và phong phú, phản ánh rõ nét thời kỳ Phục hưng Anh. Bạn có thể tham khảo thêm qua nội dung bên dưới.

Những vở kịch của William Shakespeare đã mang đến một làn gió mới cho nước Anh thời bấy giờ với ngôn từ dễ hiểu, bình dị, đời thường kết hợp với các phương thức nghệ thuật như ẩn dụ nhằm biểu đạt lên các quan điểm, nhận thức của bản thân qua các câu chuyện, tình huống, nhân vật.

William Shakespeare sử dụng ngôn từ một cách phóng khoáng, tự do, không theo lòi mòn cũ như dùng dòng thơ ngũ âm không mang nhịp điệu hay những câu thơ trống, có những đoạn trong mọi vở kịch của ông đều đi lệch khỏi điều đó và được thể hiện dưới hình thức thơ hoặc văn xuôi đơn giản.

Qua đó, chúng ta dễ dàng nhận thấy rằng phong cách sáng tác của William Shakespeare vô cùng đặc biệt, sáng tạo, phong phú, giàu hình ảnh và có ảnh hưởng rất lớn.

Tuyển Tập Các Tác Phẩm Của Nhà Thơ Shakespeare

Trong sự nghiệp của mình Shakespeare đã sáng tác hơn 38 vở kịch được chia ra làm ba loại bao gồm: Hài kịch, bi kịch và lịch sử và hơn 150 bài thơ. Sau đây là tuyển tập những tác phẩm của nhà thơ Shakespeare mà thohay.vn tổng hợp được.

Hài kịch

  • All’s Well That Ends Well
  • Much Ado About Nothin
  • As You Like It
  • The Two Gentlemen of Verona
  • Cardenio (tên chính thức The History of Cardenio)
  • The Comedy of Errors
  • The Two Noble Kinsmen
  • The Winter’s Tale
  • Love’s Labour’s Won (có khi gọi là Love’s labour’s wonne)
  • Measure for Measure
  • Người lái buôn thành Venice
  • The Merry Wives of Windsor
  • A Midsummer Night’s Dream (Giấc mộng đêm hè)
  • Pericles, Prince of Tyre
  • Love’s Labour’s Lost
  • The Taming of the Shrew
  • Giông tố (Shakespeare)
  • Đêm thứ mười hai

Chia sẻ thêm đến bạn về 🌱Thơ Lý Bạch 🌱 

Bi kịch

  • Antony and Cleopatra
  • Romeo and Juliet
  • Coriolanus (tên chính thức The Tragedy of Coriolanus)
  • Cymbeline (tên chính thức The Tragedy of Cymbeline, King of Britain)[a]
  • Hamlet
  • Timon of Athens (tên chính thức The Life of Timon of Athens)
  • Macbeth
  • King Lear
  • Othello
  • Titus Andronicus
  • Julius Caesar (tên chính thức The Tragedy of Julius Caesar)
  • Troilus and Cressida
  • King Lear

Lịch sử

  • Edward III
  • Henry IV, Part 1
  • Henry IV, Part 2
  • Henry V
  • Henry VI, Part 1
  • Henry VI, Part 2
  • Henry VI, Part 3
  • Henry VIII
  • King John
  • Richard II
  • Richard III
  • Sir Thomas More

Thơ

  • Shakespeare’s Sonnets (154 bài thơ từ Sonnets 1 – Sonnets 154)
  • Venus and Adonis
  • The Rape of Lucrece
  • The Passionate Pilgrim[e]
  • The Phoenix and the Turtle
  • A Lover’s Complaint

Kinh ngụy tác

  • Edward III
  • The Birth of Merlin
  • Locrine
  • A Yorkshire Tragedy
  • Sir Thomas More
  • The London Prodigal
  • The Puritan
  • Arden of Faversham
  • The Second Maiden’s Tragedy
  • Sir John Oldcastle
  • Thomas Lord Cromwell

Kịch thất lạc

  • Love’s Labour’s Won
  • Cardenio†

Tìm hiểu thêm về 🍃Thơ Tagore🍃

10+ Bài Thơ Hay Nhất Của Shakespeare

Sau đây, thohay.vn giới thiệu đến bạn top những bài thơ hay nhất Shakespeare.

Doubt thou the stars are fire

Doubt thou the stars are fire;
Doubt that the sun doth move;
Doubt truth to be aliar;
But never doubt I love.

Em có thể nghi những ngôi sao là lửa…
(Bản dịch của Hoàng Nguyên Chương)

Em có thể nghi những ngôi sao là lửa
Mặt trời kia có thể đổi xoay chiều
Cả sự thật có thể thành giả dối
Nhưng đừng nghi tấm lòng của anh yêu.

Spring

When daisies pied, and violets blue,
And lady-smocks all silver-white
And cuckoo-buds of yellow hue
Do paint the meadows with delight,
The cuckoo then, on every tree,
Mocks married men; for thus sings he,
“Cuckoo;

Cuckoo, cuckoo”: Oh word of fear,
Unpleasing to a married ear!

When shepherds pipe on oaten straws,
And merry larks are plowmen’s clocks,
When turtles tread,4 and rooks, and daws,
And maidens bleach their summer smocks,
The cuckoo then, on every tree,
Mocks married men; for thus sings he,
“Cuckoo;

Cuckoo, cuckoo”: Oh word of fear,
Unpleasing to a married ear!

Dịch nghĩa

Khi hoa cúc sặc sỡ và hoa đồng thảo xanh
Và hoa thuỷ cần toàn một màu trắng như bạc
Và những nụ tử đinh hương màu vàng
Tô thắm tươi cánh đồng cỏ
Thì chim cu gáy trên mọi cây
Giễu cợt những người trai có vợ vì nó hót như sau
Cú cu

Cú cú, cú cu: Lời đáng sợ
Và thật chối tai những người đã có gia đình

Khi mục đồng hút thuốc bằng những cọng rơm lúa mạch
Và tiếng chim sơn ca vui vẻ là đồng hồ báo giờ giấc của người thợ cày
Khi rùa chạy, và quạ khoang cùng quạ nhỏ
Và các cô gái đi giặt những cái áo cánh mặc hè
Thì chim cu gáy trên mọi cây
Giễu cợt những người trai có vợ vì nó hót như sau
Cú cu

Cú cu. cú cu: lời đáng sợ
Thật chối tai những người đã có gia đình

Seven ages of man

All the world’s a stage,
And all the men and women merely players,
They have their exits and entrances,
And one man in his time plays many parts,
His acts being seven ages. At first the infant,
Mewling and puking in the nurse’s arms.
Then, the whining schoolboy with his satchel
And shining morning face, creeping like snail
Unwillingly to school. And then the lover,
Sighing like furnace, with a woeful ballad
Made to his mistress’ eyebrow. Then a soldier,
Full of strange oaths, and bearded like the pard,
Jealous in honour, sudden, and quick in quarrel,
Seeking the bubble reputation
Even in the cannon’s mouth. And then the justice
In fair round belly, with good capon lin’d,
With eyes severe, and beard of formal cut,
Full of wise saws, and modern instances,
And so he plays his part. The sixth age shifts
Into the lean and slipper’d pantaloon,
With spectacles on nose, and pouch on side,
His youthful hose well sav’d, a world too wide,
For his shrunk shank, and his big manly voice,
Turning again towards childish treble, pipes
And whistles in his sound. Last scene of all,
That ends this strange eventful history,
Is second childishness and mere oblivion,
Sans teeth, sans eyes, sans taste, sans everything.

Sonnet 087

Farewell! thou art too dear for my possessing,
And like enough thou know’st thy estimate,
The charter of thy worth gives thee releasing:
My bonds in thee are all determinate.

For how do I hold thee but by thy granting,
And for that riches where is my deserving?
The cause of this fair gift in me is wanting,
And so my patent back again is swerving.

Thy self thou gav’st, thy own worth then not knowing,
Or me to whom thou gav’st it, else mistaking,
So thy great gift upon misprision growing,
Comes home again, on better judgement making.

Thus have I had thee as a dream doth flatter,
In sleep a king, but waking no such matter.

Bản dịch

Thôi vĩnh biệt! Anh chẳng còn đủ sức
Để giữ em như một vật đắt tiền
Nên anh đã chọn con đường giải thoát
Để cho em khỏi vướng víu, ưu phiền.

Đối với anh- tình em là qùa tặng
Nhưng mà anh chẳng xứng với món qùa
Hay biết đâu do số trời định sẵn
Phận nghèo hèn sao dám ước phù hoa?

Khi trao tình em chẳng cần suy nghĩ
Hay là em chưa hiểu hết về anh?
Để bây giờ khi tình yêu dang dở
Thì xin em hãy nhận lại, thôi đành.

Anh chỉ còn em trong giấc mộng say:
Ngỡ ông Hoàng nhưng tỉnh dậy mất ngai

Tham khảo thêm 🌿Thơ Hải Thượng Lãn Ông🌿 ngoài thơ của Shakespeare

Sonnet 109 (O, never say that I was false of heart)

O, never say that I was false of heart,
Though absence seem’d my flame to qualify.
As easy might I from myself depart
As from my soul, which in thy breast doth lie:

That is my home of love: if I have ranged,
Like him that travels I return again,
Just to the time, not with the time exchanged,
So that myself bring water for my stain.

Never believe, though in my nature reign’d
All frailties that besiege all kinds of blood,
That it could so preposterously be stain’d,
To leave for nothing all thy sum of good;

For nothing this wide universe I call,
Save thou, my rose; in it thou art my all.

Sonnet 109 (Ðừng gọi anh là người không chung thuỷ)
Pham Cẩm Thịnh dịch

Đừng nghĩ anh có điều chi gian dối
Tuy cách xa ngọn lửa cháy trầm hơn
Nhưng lòng anh, tấm lòng không thay đổi
Vẫn trong em, hồn vẫn ở trong hồn.

Em là cõi tình yêu mà mỗi bận
Dù gần xa anh lại vẫn đi về
Cứ đều đặn như con ong cần mẫn
Mang nước về làm dịu những cơn mê.

Đừng bao giờ tin, dù anh yếu đuối
Vì những đam mê ngự trị trong tim
Nhưng chẳng bao giờ đi xa đến nỗi
Để trong hồn thiếu vắng bóng hình em.

Không có em cả vũ trụ sẽ buồn
Cuộc đời này chỉ còn lại cô đơn.

Sonnet 122 – Thy gift, thy tables, are within my brain

Thy gift, thy tables, are within my brain
Full character’d with lasting memory,
Which shall above that idle rank remain
Beyond all date, even to eternity;

Or at the least, so long as brain and heart
Have faculty by nature to subsist;
Till each to razed oblivion yield his part
Of thee, thy record never can be miss’d.

That poor retention could not so much hold,
Nor need I tallies thy dear love to score;
Therefore to give them from me was I bold,
To trust those tables that receive thee more:

To keep an adjunct to remember thee
Were to import forgetfulness in me.

Thơ, quà em anh đã cất trong đầu
(Thái Bá Tân dịch)

Anh không cần chân dung em tặng
Chân dung em, anh đã khắ trong tim.
Hơn tất cả thuốc màu, giầy trắng,
Tận đáy lòng, anh giữ mãi hình em.

Hay ít ra, khi tim còn biết đập
Và loài người còn biết yêu nhau
Khi tất cả bụi thời gian chưa lấp,
Thì hình em, anh giữ mãi trong đầu.

Không giấy nào giữ em lâu đến thế,
Nên quà tặng em trao, em cất đấy cho mình
Em bảo anh cần gì bức vẽ
Khi em bao giờ cũng ở bên anh?

Ðể nhớ em, mà chân dung em phải thấy
Là anh tự thú mình có thể quên em vậy.

You say that you love rain

You say that you love rain,
But you open your umbrella when it rains.
You say that you love the sun,
But you find a shadow spot when the sun shines.

You say that you love the wind,
But you close your windows when wind blows.
This is why I am afraid,
You say that you love me too.

Em nói em thích mưa rơi
(Nguyễn Văn Bỉnh dịch)

Em rằng em thích mưa to,
Mưa vừa lất phất lấy ô che rồi!
Em rằng em thích nắng trời,
Trời vừa toả nắng tìm ngồi bóng cây!
Em rằng em thích gió bay,
Lại đi đóng cửa khi đây gió lùa!
Làm tôi sợ tính em đùa:
Rằng yêu tôi cũng say sưa thật lòng!

Sigh no more

Sigh no more, ladies, sigh no more,
Men were deceivers ever;
One foot in sea, and one on shore,
To one thing constant never.
Then sigh not so,
But let them go,
And be you blith and bonny,
Converting all your sounds of woe
Into Hey nonny, nonny.

Sing no more ditties, sing no mo
Of dumps so dull and heavy;
The fraud of men was ever so,
Since summer first was leavy.
Then sigh not so,
But let them go,
And be you blith and bonny,
Converting all your sounds of woe
Into Hey nonny, nonny.

Đừng thở dài nữa
Lê Minh Sơn dịch

Đừng thở dài nữa, thưa quý cô,
Đàn ông kẻ lừa dối xưa giờ;
Một chân trên bờ, chân trên biển,
Điều chẳng ai thay đổi bao giờ.
Đừng thế thở dài để làm chi,
Hãy cứ mặc tình họ đi đi,
Quý cô cứ vui và hạnh phúc,
Thả tiếng sầu theo cánh chim di
Chôn vào sâu thẳm, chốn tịch âm.

Hát không cần nốt, hát âm thầm
Để xua tan hết đi buồn tẻ;
Dối trá đàn ông tự ngàn năm,
Khi lá xanh cây chớm vào hè.
Đừng thở dài chi chẳng ai nghe,
Nhưng hãy để họ đi đi nhé,
Và hãy vui hạnh phúc vỗ về,
Thả tiếng sầu bay vào quên lãng
Chôn vào sâu thẳm, chốn tịch âm.

Carpe diem

O mistress mine, where are you roaming?
O stay and hear! your true-love’s coming
That can sing both high and low;
Trip no further, pretty sweeting,
Journey’s end in lovers’ meeting—
Every wise man’s son doth know.

What is love? ‘tis not hereafter;
Present mirth hath present laughter;
What’s to come is still unsure:
In delay there lies no plenty,—
Then come kiss me, sweet and twenty,
Youth’s a stuff will not endure

Sống vội
(Bản dịch của Lê Minh Sơn)

Em về đâu đó, hỡi tình nhân?
Ở lại để nghe! tình hiện thân
Cất cao tiếng hát trầm và bổng;
Đừng rời xa nữa, nhé tình nhân,
Gặp gỡ yêu nhau kết hành trình—
Mọi nhà thông thái đều tường minh.

Tình yêu là gì? sau chưa biết;
Hiện tại bên nhau hãy cười tình;
Điều gì sẽ đến thì chưa hiểu:
Chớ giữ làm chi dối gian nhiều, –
Hôn anh, vị ngọt hai mươi tuổi,
Tuổi trẻ đời cho chẳng bao nhiêu.

Take, O take those lips away…

Take, O take those lips away,
That so sweetly were forsworn;
And those eyes, the break of day,
Lights that do mislead the morn:
But my kisses bring again,
bring again,
Seals of love, but seal’d in vain,
seal’d in vain.

Đôi môi ấy hãy mang đi
(Bản dịch của Lê Minh Sơn)

Đôi môi ấy hãy mang đi,
Nghĩa là xin hãy chia ly ngọt ngào;
Và đôi mắt ấy, vẫy chào,
Ánh lên thương tiếc nghẹn ngào từ đây:
Anh xin gửi nụ hôn này,
Hôn em lần nữa phút giây nuông chiều,
Để rồi phong kín tình yêu,
Từ đây niêm lại tình yêu hảo huyền.

Ngoài thơ Shakespeare, Chia sẽ đến bạn 🍁 Thơ Hồ Chí Minh 🍁

Những Đánh Giá, Nhận Định Về Shakespeare

Cùng tham khảo những đánh giá, nhận định của các dịch giả, giáo sư…về nhà thơ vĩ đại Shakespeare.

  • Theo dịch giả Bùi Xuân Linh, “nghệ thuật của Shakespeare là nghệ thuật của muôn nơi và muôn thuở”.
  • Nhà thơ Đức Goethe từng nói:“ Tình yêu là pho sách thiên nhiên khó diễn đạt nhất thì chính ông là người đã phiên dịch pho sách thiên nhiên ấy bằng một giọng nói kỳ diệu nhất”.

Viết một bình luận