Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm, Chuyện Tình [51+ Bài Thơ Hay]

Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm, Chuyện Tình ❤️️ Chùm Thơ ✅ Tìm Hiểu Về Mối Tình Của Hàn Mặc Tử Và Mộng Cầm.

Những Mối Tình Của Hàn Mặc Tử

Hàn Mặc Tử là nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Tuy cuộc đời ngắn ngủi nhưng ông đã để lại cho đời sau cả sự nghiệp thơ ca đồ sộ và những giai thoại về những bóng hồng đi qua cuộc đời. Dưới đây là các thông tin chi tiết về những mối tình của Hàn Mặc Tử.

👉Mối tình đầu:

Nói đến các nàng thơ của Hàn Mặc Tử, người ta thường nghĩ đến những Mộng Cầm, Thương Thương, Mai Đình, Ngọc Sương hay Hoàng Cúc. Nhưng thực ra những người đó không phải là hình bóng đầu tiên bước vào thơ chàng. Mà là một người con gái Huế có cái tên rất mộc mạc: Trà.

Nàng tên Trà vì sinh ở Trà Kiệu, tên nhà trường là Thu Yến, con gái út ông cậu họ, anh của mẹ thi sỹ Hàn Mặc Tử, nhà ở phường Đúc( Huế).

Người con gái tên Trà là mối tình yên lặng nhất của Hàn Mặc Tử. Và những vần thơ của chàng cũng bất lực trước một mối tình lặng. Chàng chưa từng làm nổi một câu thơ để tặng nàng những ngày đầu tiên, cộng với tính nhút nhát không dám tìm cách nào để tỏ tình. Chính vì vậy, lời tỏ tình mãi mãi là bỏ ngỏ.

Cho đến một ngày, một người chị họ đột ngột vào thăm nhà chàng, kể về đám cưới của Trà và bày tỏ nỗi tiếc nuối vì Trà rất dễ thương, thùy mị và ưng Hàn Mặc Tử nhưng chàng đã không “nói một tiếng”. Vậy là mối tình đầu tan vỡ trong im lặng và hối hận.

👉Mối tình thứ hai:

Mối tình trong sáng nhất của Hàn Mặc Tử là người con gái Huế có cái tên rất đẹp: Hoàng Thị Kim Cúc. Năm 1933, ông làm cho Sở Đạc điền Quy Nhơn và quen Hoàng Cúc. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Hàn Mặc Tử đã đem lòng yêu say cô gái có tâm hồn văn chương giống mình.

Tuy nhiên tình yêu của chàng trai Hàn Mặc Tử cứ thế âm thầm lặng lẽ trôi qua mà không được đáp lại. Mối tình vô vọng đó có thể là một trong những nguyên nhân khiến ông bỏ Sở đạc điền Quy Nhơn vào Sài Gòn làm báo.

Thế rồi Hoàng Cúc theo cha về Vĩ Dạ ẩn cư làm tu sĩ. Hàn Mặc Tử coi như nàng đi lấy chồng và ôm nỗi đau tuyệt vọng vì tình yêu tan vỡ.

Sau đó ông mang tập Gái quê ra Huế nhưng chỉ đứng trước cổng nhà Hoàng Cúc hồi lâu rồi lặng lẽ bỏ đi. Thấy vậy, người em của Hoàng Cúc đã viết thư về cho nàng báo tin. Hàn Mặc Tử mắc bệnh nan y và khuyên nàng nên viết thư an ủi người đã hết lòng yêu thương mình.

Đáp lại, Hoàng Cúc chỉ gửi cho Hàn Mặc Tử một bức ảnh phong cảnh. Có mây, nước, có chiếc đò ngang và cô gái chèo đò. Đó chính là cội nguồn cảm hứng của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ nổi tiếng.

👉Mối tình thứ ba:

Mối tình da diết nhất của chàng thi sĩ Hàn Mặc Tử đa tình gắn liền với cái tên Mộng Cầm (quê ở Phan Thiết, Bình Thuận) tên thật là Huỳnh Thị Nghệ. Hai người đã có thư từ trao đổi với nhau về chuyện văn thơ suốt 5, 6 tháng khi Hàn Mặc Tử đang làm ở Sở đạc điền Quy Nhơn.

Khi đã vào Sài Gòn làm báo, Hàn Mặc Tử nhiều lần đi xe lửa đến Phan Thiết tìm gặp Mộng Cầm. Và mối tình đẹp đẽ ấy kéo dài được gần 2 năm trời. Hai người đã có nhiều kỷ niệm đẹp, hạnh phúc và tràn đầy hy vọng ở các địa danh Mũi Né, Lầu Ông Hoàng.

Mộng Cầm đã cho thi sĩ những tháng ngày hạnh phúc, những đêm ngày hy vọng. Song chính Mộng Cầm đã gieo rắc vào lòng chàng trai đa sầu đa cảm này nỗi đau khôn nguôi khi quyết định lấy chồng giữa lúc thi sĩ lâm bệnh nặng.

👉Mối tình thứ tư:

Một bóng hồng nữa của Hàn Mặc Tử là Mai Đình. Mai Đình thực ra không phải là một nàng thơ. Đúng nghĩa, nàng là một người bạn văn chương của chàng. Nàng gặp Hàn Mặc Tử khi chàng đã lâm trọng bệnh, xa lánh tất cả mọi người.

Mai Đình là con gái một tuỳ viên người Thanh Hoá. Vì yêu thơ Hàn nên đã trốn nhà tìm gặp bằng được ngời trong mộng. Năm 1937 từ Phan Thiết chị ra Quy Nhơn. Nhờ một người quen là Trần Kiên Mỹ – bạn văn của Hàn Mặc Tử đưa tới giới thiệu.

Lúc đó Hàn Mặc Tử rất tự ti, mặc cảm vì đang ốm nặng nên từ chối gặp mặt. Nhưng càng như vậy, Mai Đình càng thương, nàng muốn chia sẻ bớt nỗi khổ của chàng thi sĩ đa tình. Cảm kích trước tấm chân tình của Mai Đình, chứng kiến sự hy sinh và tình yêu cao cả của cô, sau này Hàn Mặc Tử đã đáp lại tình cảm của cô và họ đã trải qua một tình yêu trong sáng.

Thời gian quen nhau chưa bao lâu thì Mai Đình phải từ giã người mình yêu do một lý do phía gia đình buộc đi lấy chồng. Lúc nhà thơ từ trần là lúc Mai Đình đang ở sài Gòn. Bà vô cùng đau xót, an hận khi không ở bên ông giây phút cuối cùng.

👉Mối tình thứ năm:

Một người nữa là Lê Thị Ngọc Sương. Cô gái người Quảng Ngãi, chẳng phải ai xa lạ, chính là chị ruột thi sĩ Bích Khê, bạn văn chương của Hàn Mặc Tử. Bích Khê đã tặng tấm hình hai chị em cho ông và giới thiệu đôi chút về Ngọc Sương. Từ đó ông đã yêu tưởng tượng Ngọc Sương qua tấm hình đó và sáng tác ra những bài thơ dành cho người tình trong mộng.

Trong những ngày tháng đau đớn vì bệnh tật và tuyệt vọng, sự xuất hiện của Ngọc Sương như một niềm an ủi lớn đối với Hàn Mặc Tử. Nhưng tình yêu này chỉ như “gió thoảng mây bay”.

👉Mối tình thứ sáu:

Một bóng hồng nữa lướt qua đời Hàn Mặc Tử là Thương Thương. Trong những ngày cô đơn, thi sĩ nhận được một bức thư đề tên người gửi là Thương Thương. Chàng đã đem lòng say đắm người trong mộng, đặt cho nàng biệt danh Người lụa bến Sông Hương. Tuy hai người không gặp mặt nhưng tình yêu đó đã chắp cánh cho những vở kịch thơ ngọt ngào như Duyên kỳ ngộ, Quần tiên hội..

Chia sẻ thông tin chi tiết về 🌿Thơ Hàn Mặc Tử 🌿Bên Cạnh Chùm Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm

Chuyện Tình Hàn Mặc Tử Và Mộng Cầm

Chia sẻ cho bạn đọc một số thông tin về chuyện tình của thi sĩ Hàn Mặc Tử và Mộng Cầm.

Mộng Cầm là cháu gọi nhà thơ Bích Khê bằng cậu nên bà cũng có “máu thơ văn”. Qua những vần thơ trên báo, Hàn Mạc Tử đã tìm đến làm quen, bày tỏ tình cảm với bà qua bài “Muôn năm sầu thảm”, với câu mở đầu “Nghệ hỡi Nghệ”… Bài thơ ấy, bà Mộng Cầm vẫn thuộc nằm lòng từ đó đến nay. Hàn Mặc Tử là tình yêu đầu đời của bà.

Hàn Mặc Tử yêu Mộng Cầm bằng tất cả những gì tươi mới, hồ hởi nhất của tuổi trẻ. Ông coi nàng như nguồn sống, nguồn thi hứng của ông, nhưng chính nàng lại gây cho ông một niềm đau.

Hàn Mặc Tử yêu Mộng Cầm từ những ngày còn làm báo ở Sài Gòn. Tuần nào thi sĩ cũng đi xe lửa ra Phan Thiết để gặp nàng thơ của mình. 

Vào một mùa hè, Hàn Mặc Tử từ Quy Nhơn vào Phan Thiết thăm Mộng Cầm. Ông hỏi ở đâu có cảnh đẹp thì đưa ông đi thăm cho biết. Mộng Cầm đã đưa Hàn Mặc Tử lên lầu Ông Hoàng.

Đó là một ngọn đồi thấp, lên đó vào những đêm trăng tỏ, có thể nhìn thấy Mũi Né và thị xã Phan Thiết mờ ảo, lấp lánh đèn hiệu hay đèn ghe chài như những viên kim cương khổng lồ. Không ngờ rằng đây lại là lần đi chơi sau cùng của hai người. Hàn Mạc Tử ra Huế, sau đó vào Quy Nhơn, điều trị bệnh phong ở bệnh viện phong Quy Hòa, và mất ở đó.

Gợi ý đọc hiểu bài thơ 🔰Ai Mua Trăng Tôi Bán Trăng Cho 🔰 Ngoài Các Bài Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm

Chùm Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm Ý Nghĩa

Trong mối tình với Mộng Cầm, thi sĩ Hàn Mặc Tử đã viết một số bài thơ rất hay. Dưới đây là chùm thơ Hàn Mặc Tử viết cho Mộng Cầm cực kỳ ý nghĩa, mời bạn đọc cùng thưởng thức.

Muôn năm sầu thảm

Nghệ hỡi Nghệ, muôn năm sầu thảm
Nhớ thương còn một nắm xương thôi
Thân tàn ma dại đi rồi
Rầu rầu nước mắt bời bời ruột gan

Nghe gió là ôm ngang lấy gió
Tưởng chừng như trong đó có hương
Của người mình nhớ mình thương
Nào hay gió tạt chả vương vấn gì

Nhớ lắm lúc như si như tỉnh
Nhớ làm sao bải hoải tay chân
Nhớ hàm răng, nhớ hàm răng
Mà ngày nào đó vẫn khăng khít nhiều

Dẫu đau đớn vì lời phụ rẫy
Như mà ta không lấy làm điều
Trăm năm vẫn một lòng yêu
Và còn yêu nữa rất nhiều em ơi.

Phan Thiết! Phan Thiết!

Nhớ khi xưa ta là chim phượng hoàng
Vỗ cánh bay chín tầng trời cao ngất…
Bay từ Đao Ly đến trời Đâu Suất;
Và lùa theo không biết mấy là hương…
Lúc đằng vân gặp ánh sáng chận đường,
Chạm tiếng nhạc, va nhằm thơ thiên cổ…
Ta lôi đình thấy trăng sao liền mổ:
Sao tan tành rơi xuống vũng chiêm bao,
Trăng tan tành rơi xuống một cù lao
Hoá đài điện đã rất nên tráng lệ.
Ở ngôi cao, ngước mắt ra ngoài bể
Phong lưu ghê, sang trọng chẳng vừa chi.
Ta mê man như tới chốn Phượng Trì
Ở mãi đấy không về Thiên Cung nữa.

Nhưng phép lạ! có một vì tiên nữ
Hao hao như nường nguyệt cõi Đào Nguyên.
Ta đắm mê trong ánh sáng trần duyên
Và van lạy xin cô nường kết ngãi;
Mỉa mai thay cho phượng hoàng si dại
Là ta đây đương ở kiếp muôn chim…
Trở lại Trời tu luyện với muôn đêm
Hớp tinh khí lâu năm thành chánh quả.
Ta trở nên như ngọc đàng kim mã
Rất hào hoa, rất phong vận: Người Thơ…
Ta là trai khí huyết ước ao mơ
Người thục nữ sanh giữa thời vô thượng,
Rồi ngây dại nhờ thất tinh chỉ hướng,
Ta lang thang tìm tới chốn Lầu trang
Lầu Ông Hoàng, người thiên hạ đồn vang.
Nơi đã khóc, đã yêu thương da diết…
Ôi trời ôi! là Phan Thiết! Phan Thiết!
Mà tang thương còn lại mảnh sao rơi…
Ta đến nơi – Nường ấy vắng lâu rồi.
Nghĩa là chết từ muôn trăng thế kỷ;
Trăng vàng ngọc, trăng ân tình, chưa phỉ!
Ta nhìn trăng khôn xiết ngậm ngùi trăng.
Ta vãi tung thơ lên tận sông Hằng,
Thơ phép tắc bỗng kêu rên thống thiết
Hỡi Phan Thiết! Phan Thiết!
Mi là nơi ta chôn hận nghìn thu,
Mi là nơi ta sầu muộn ngất ngư…

Đừng vội bỏ qua 🍃Thơ Hàn Mặc Tử Về Trăng 🍃Bên Cạnh Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm

Những Bài Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm Hay

Mối tình với Mộng Cầm là mối tình day dứt nhất của Hàn Mặc Tử, chính mối tình này đã tạo cảm hứng cho ông sáng tác nên nhiều bài thơ hay nhắc gợi đến chuyện tình giữa mình và người yêu cũ Mộng Cầm. Nếu bạn đang tìm kiếm các bài thơ Hàn Mặc Tử viết về Mộng Cầm thì đừng nên bỏ qua các gợi ý sau nhé!

Vịnh lầu ông Hoàng

Nước nước non non một cõi này,
Lâu đài ai dựng tháp ai xây.
Sương dầm nắng dãi lờ gan đá,
Gió dập mưa dồn tủi phận cây.
Tuồng thế tang thương bao lớp sóng,
Cuộc đời thành bại mấy chòm mây.
Đường lên cõi phúc tìm đâu thấy,
Thấy cảnh đau lòng khách tỉnh say.

Những giọt lệ

Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?
Bao giờ tôi hết được yêu vì,
Bao giờ mặt nhựt tan thành máu,
Và khối lòng tôi cứng tợ si?

Họ đã xa rồi khôn níu lại,
Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…
Người đi, một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.

Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?
Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?
Sao bông phượng nở trong màu huyết,
Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?

Đón đọc thêm ❤️️Thơ Tình Hàn Mặc Tử ❤️️Ngoài Thơ Hàn Mặc Tử Viết Cho Mộng Cầm

Viết một bình luận