Tuyển Tập 31+ Bài Thơ Khói Lam Chiều, Khói Trắng Hay Nhất. Sưu Tầm Những Câu Thơ Viết Về Chủ Đề Khói Lam Chiều Mang Nhiều Tâm Trạng Của Thi Sĩ.
NỘI DUNG CHÍNH
Khói Lam Chiều Là Gì ?
Khói lam chiều là một hình ảnh quen thuộc và yên bình của làng quê Việt Nam. Đây là làn khói có màu lam nhạt bốc lên vào buổi chiều, thường thấy ở các vùng nông thôn khi người dân nhóm lửa nấu cơm sau một ngày làm việc ngoài đồng. Hình ảnh này gợi lên cảm giác ấm áp, bình yên và gắn liền với ký ức tuổi thơ của nhiều người.
Giúi đon rạ nhỏ vào đống rấm (ụ ủ tro rạ rơm cháy âm ỉ để giữ lửa) cho lửa bùng lên. Đưa rạ bén cháy vào đáy nồi đặt trên ông đầu rau (hoặc kiềng), thế là công việc “thổi cơm” bắt đầu.
Từ đó khói từ rơm rạ bốc mù mịt lên gác bếp. Nó lan tỏa khắp vùng chái bếp rồi len lỏi, quyện thành từng cuộn xung quanh mái rạ rồi nhẩn nha bay lên. Buổi chiều ánh hoàng hôn nhá nhem, hình ảnh khói lam từng cuộn bốc từ mái nhà gianh thôn xóm đã làm nên hình ảnh khói lam chiều rất ấn tượng, vô cùng đặc biệt.
Khói lam chiều vừa là hình ảnh thực, vừa là hình ảnh đặc trưng rất lãng mạn. Khói lam chiều biểu trưng cho nét yên bình, thân thương và đáng yêu của làng quê Việt Nam.
Trong ký ức sâu thẳm của con người Việt, làn khói lam như biểu tượng của sự bình yên, dung dị, là sợi nhớ, sợi thương, là sự lưu luyến, day dứt khôn nguôi của đứa con xa xứ. Dưới đây là các bài thơ hay về khói lam chiều như một món quà gửi đến những người con xa quê – một ký ức đẹp đẽ.
Sợi khói lam chiều Tác giả: Lê Tuấn
Em về tìm lại chốn quê Nhớ cau, nhớ mít, nhớ đê, nhớ diều Món quê cua, cáy canh riêu Bâng khuâng sợi khói lam chiều… mộng mơ
Sông quê nước chảy lơ thơ Những chiều êm ả đôi bờ sương giăng Đêm thu vời vợi ánh trăng Câu hò lơ lửng như giăng mắc lòng
Em ôm giữ nỗi nhớ mong Đò ngang qua bến long đong quê chồng Phất phơ dải lụa dòng sông Đã gieo vào khúc tơ lòng tương giao
Quê hương chiều nhớ xôn xao Tóc xanh xanh đến ngạt ngào xuân xanh Lời vàng chẳng phải trâm anh Thế mà nghiêng ngả lũy thành… giới trai
Hoa quê lắng đọng sương mai Thủa thanh xuân ấy ngắt cài làm duyên Bây giờ bóng ngả nắng xiên Mới dào dạt sóng triền miên vỗ bờ
Không quê, không tuổi ấu thơ Có quê quên lối… bơ vơ xứ người Trẻ trung lăn lóc khắp nơi Tuổi già gói lại trang đời… về quê!
Khói lam chiều Tác giả: Đinh Minh Thành
Con thèm lắm những chiều bóng tỏa Mùi rơm nồng từ khói bếp bay lên Bàn tay mẹ sữa soạn nấu bữa cơm Cây nhà lá vườn quê mùa mộc mạc.
Lá mồng tơi, rau rác nấu cua đồng Đậu phụng, mè đen, khế trộn tép rang Cà pháo muối giòn ăn cùng tương ớt Cá long tong, bống bang kho quẹt.
Hoa dạ lan hương lối xóm thơm lừng Vừa chạng vạng ngọn đèn dầu leo lét Phủ lá chuối khô chuồng trâu khỏi rét Cha rửa vội chân bùn, cả nhà đợi ăn cơm.
Mẹ nấu bằng rơm, cơm chín trong niêu đất Gạo mùa chiêm thơm lưng lức chiều quê Rất đạm bạc không sơn hào hải vị Mà sao trong con ấm áp tình người
Một chiều gió rít qua tai Tuổi thơ sương gió dặm dài nhớ thương Con trâu thửa ruộng mãnh vườn Mùi hương khói tỏa vẫn còn đâu đây.
Nói Với Quê Hương Tác giả: Quang Nguyễn
Không xa đâu quê nhỏ Cất trong hồi ức cánh diều no gió Lời mẹ ru ngái khói lam chiều Kẽo kẹt tiếng võng, dưới mái tranh xiêu Đồng xanh gọi miền thơ ấu Giọng nói chúng bạn, xen vào giấc mơ bBt dế, chuồn chuồn cả châu chấu Chăn trâu hát hò, dựng trận, đánh nhau
Không xa đâu quê nhỏ Ta về tháng ngày đó Nhớ lắm,nhớ lắm, chả muốn trưởng thành Chậm lại.. chậm lại đừng qua nhanh Quê hương là hồn – Tôi là thể xác đồng gió nội thanh mát Tận giờ vẫn bát ngát.. màu lục quê Thôi về .. thôi về Sống như những đứa trẻ Và gặp đôi mắt mẹ Nhòe cay khói lam chiều Và gặp lại cánh diều Trên quê hương bay lượn
Tôi gửi theo đôi mắt – nhìn rõ quê hương Như nhìn chính mẹ – những năm tháng tha phương Làm sao có thể sống – khi lạc quê mất gốc Thôi về thôi về mò cua bắt óc Như tuổi nhỏ, sống một đời an yên.
Hoàng hôn Tác giả: Võ Hoàng Nghĩa
Hoàng hôn xuống ráng hồng sao vội tắt? Để màng đen phủ kín cả không gian Khói lam chiều lững lờ trên mái lá Ngày đi qua, đêm xuống thật nhẹ nhàng
Ta nhắm mắt để đêm dài trôi nhẹ Ngủ thật say để mộng mị không còn Buông tay ra đón về bao ước vọng Buồn đi qua, vui vẽ đón nắng vàng
Sống chậm lại lắng nghe và cãm nhận Sáng bình minh chiều lại xuống hoàng hôn Thời gian qua chất đầy vào ký ức Chuyện vui buồn thoáng đến rồi lại đi.
Những Bài Thơ Hay Về Khói Lam Chiều
Thohay.vn sưu tầm những bài thơ hay về khói lam chiều để tặng bạn đọc, cùng thưởng thức nhé!
Thương nhớ khói lam chiều Tác giả: Thư Yên
Bất ngờ gặp khói lam chiều Quặn lòng thương thế mẹ nghèo xóm quê Rạ rơm vương ngập sườn đê Nắng chiều vấn vít, theo về vườn xưa Cau liên phòng đứng ngẩn ngơ Lui cui dáng mẹ đến giờ lửa nhen Khói lam nối chiều vào đêm Lửa rơm mẹ đốt nối miền thẳm sâu Đâu rồi cái thuở theo trâu Đồng trên, đồng dưới, ngụp đầu đầm sen Để rồi cuối buổi nhá nhem Lửa rơm cuốn cá, ướt mèm vẫn vui Bây giờ phiêu bạt phương trời Khói lam gặp lại, thương ơi những chiều…
Khói lam chiều Tác giả: Kiều Huệ
Xa quê nhớ khói lam chiều Bay lên theo những cánh diều ấu thơ
Bếp nhà rơm rạ hương đưa Nồng nàn lan tỏa bây giờ xa xăm
Lửng lơ trên những mái tranh Hồn quê ấp ủ đã thành nét yêu
Tha hương da diết những chiều Hướng về miền nhớ đăm chiêu mơ màng
Tâm tư ký ức chiều vàng Hình như cay mắt khói lam vương tình.
Tương tư theo khói lam chiều ! Tác giả: Tlan
Tương tư theo khói lam chiều mua tuôn dư lệ thủy triều dâng cao chiều vàng nhớ lại hoa đào bâng khuâng đem lại dạt dào mến yêu
Sương khuya rớt lạnh mền vai bao đêm thao thức vì ai ngóng chờ bây giờ cho đến bao giờ ? sương còn rơi mãi lòng mơ bóng người
Lững lờ gió thoảng chiều Quê nước xuôi dòng nước gió lùa sống xô đêm trăng lên đóa hoa thơ giữa năm tháng mộng , trang đài thầm mơ
Tản Mạn Bạc Liêu Tác giả: Bạch Vân Nam
Làn khói lam chiều tạo dáng mây cánh chim đã mỏi quắp cành cây đỏng đảnh nàng cò khoe áo trắng biết mùa xuân thắm ghé qua đây
Đi nghe biển hát ru ngày cạn Yêu ớt vòm xanh trút nắng vàng va nhau đợt sóng môi mềm mặn đời cũng hoàng hôn kẻ lỡ làng
Dưới dòng lơ lửng nước trong veo chân dẫm lên bờ mắt dõi theo Hắc lầu công tử trông ngộ ngộ tường rào dậu đổ, ngói bìm leo
Tiếng chuông chùa cổ lúc một xa hoài lang tuyệt diệu mãi trổ hoa ai hát cho lòng rươm rướm lệ lộc tươi biên biếc trước sân nhà
Gợi ý các bài thơ về khói lam chiều hay đặc sắc, bạn đọc đừng bỏ qua nhé!
Mùi khói lam chiều Tác giả: Quang Nguyễn
Quê em thôn nghèo bao mái lá Gió vờn hiu thoang thoảng mùi khói tỏa Phả vào hồn nhớ lại thủơ tuổi hồng Hương quen thuộc nồng nàn bóng chiều đong Quê em ngàn thương câu hát dặm Hơi thở mùa,đồng xanh muôn thẳm Vẽ vào hồn ngát dịu xanh bạt ngàn Em nhỏ hát lời ca dao vang Quê em vạn ý lời ca ngợi Chuyến đò quê nhỏ mãi trong đợi Chở hồn người trở về quê hương Chở tấm lòng chất phác yêu thương Quê em khói ấm mùi cơm nở Trùm không gian niềm thương khản nhớ Bóng nắng nghiêng dật dờ xế chiều Bóng dừa lay tỏa hồn phất xiêu Quê em bâng khuâng lối xóm vắng Bao mái nhà chứa đầy tim lặng Khói lam chiều gió no căng mềm Ru hồn người Ngọt ngào dịu êm.
Khói lam chiều Tác giả: Chưa rõ
Thương quê nhớ khói lam chiều Tuổi thơ ai thả cánh diều ước mong Sông quê có lúc đục, trong Tình yêu vẫn mãi giữ lòng sắt son “Dù cho vật đổi” non mòn Bờ tre, giếng nước vẫn còn trinh nguyên Bốn mùa quê mãi bình yên Là nơi nuôi dưỡng không quên nghĩa tình Đêm về trăng sáng lung linh Nón nghiêng in bóng – dáng hình thủa xưa? Bến sông ngày ấy đò đưa Đường đi đất đá, nắng mưa đến trường Giờ đây mưu sinh phố phường Chợt buồn se thắt nhớ đường làng quê Đông về cái lạnh tái tê? Chạnh thương khói bếp đến mê mẩn người…
Nhớ quê Tác giả: Nguyễn Thanh Ninh
Nhớ quê nhớ cả khói lam chiều Bến nước hàng tre vẳng sáo diều Lặng lẽ triền đê hình dáng mẹ Đường về tất tả bóng liêu xiêu
Nhớ sao vạt nắng nhạt bên thềm Cánh võng ơi à hát nhẹ êm Dầu dãi gió sương màu áo bạc Mong đàn con trẻ sống bình yên
Cho dù đã trải những truân chuyên Vẫn giữ lời ru nét dịu hiền Quẳng hết ong ve người nhẫn nhục Cả đời mẹ sống vẫn an nhiên
Tôi về nhặt những buổi chiều xa Để nắng nghiêng vào nép bóng đa Nhớ mẹ chia quà sau buổi chợ Thì thầm gió kể chuyện ngày qua.
Bài Thơ Nói Về Khói Lam Chiều Ý Nghĩa
Thấy làn khói mỏng trong sương chiều là thấy bóng hương quê hương hiện hữu. Hy vọng các bài thơ nói về khói lam chiều ý nghĩa dưới đây sẽ giúp bạn nhớ lại những hình ảnh đẹp lúc tuổi còn thơ.
Khói lam chiều Tác giả: Nguyễn Đình Sinh
Chợt ùa về nỗi nhớ Bảng lảng khói lam chiều Mẹ ngồi bên bếp lửa Như cây gầy khẳng khiu Con ngồi hong nỗi nhớ Cháy cả chiều quê hương Và bùng lên ngọn lửa Là tình mẹ thân thương Là niềm tin tỏa sáng Là ngôi sao dẫn đường Mẹ lung linh rực rỡ Lấp lánh giữa cuộc đời Để lòng con ấm mãi Nơi phương trời xa xôi…!
Nhớ Quê Nội Tác giả: Quang Nguyễn
Nằm miền xa nghe mưa ướt tâm hồn Tiếng sét gầm xa lắc vang dữ dội Nhớ quê nội cơn mưa ngày thơ ấu Thuở ban đầu tắm mát trên lưng trâu Ta đã đi và bỏ lại tất cả Mảnh quê nghèo , khói lam chiều ta yêu Cánh đồng quê mơn mởn màu xanh dịu Tiếng chim kêu hòa vút vào trời cao Ta đã mất những điều thương yêu nhất Muốn quay về tìm lại chuỗi ngày qua Ở quê nội tuổi thơ ta còn đó Con đường làng in hằn dấu chân xưa Ta sẽ về với hàng dừa trước ngõ Có cô gái hay chờ lúc tan trường Ngày ta đi cô cười rồi lại khóc Lòng vương vấn bàn tay siết chặt nhau Nằm miền xa nghe mưa ướt tâm hồn Ơi quê nội chôn vùi bao kỉ niệm Muốn bới lên hôn lại những tháng ngày Và ôm chặt chẳng thể nào buông thả Trời quê nội trăng sáng tỏa hai miền Niềm cách trở miên man một lòng nhớ Ta đã ngủ dưới cơn mơ tuổi hồng Dòng sông ru tí tách tiếng sóng vỗ Ơi quê nội ta tô đủ màu sắc Thêm màu tím của hoàng hôn chiều về Và màu xanh sum xuê những cây lá Pha màu vàng rực nắng tà bóng tre Ơi quê nội dường như mẹ đứng đón Nón nghiêng che mắt rưng bao năm chờ Xa xa mờ bóng con về đến ngõ Mẹ vui mừng bỏ cả đống củi khô Nằm miền xa nghe mưa ướt tâm hồn Ta sẽ về cho mẹ thôi nhung nhớ Cho giấc mơ nhiều đêm hiện thành thật Bật nỗi lòng thương yêu gởi đến quê Ta sẽ về như ngày thơ ta bé Mẹ ru say chập chờn giấc ngủ đầu Dòng sữa lạnh nuôi ta đến khôn lớn Ta sẽ về hơn bao lần ta mong.
Nhớ Quê Tác giả: Hoanghoon
Mênh mang cuối hạ nhớ quê nhà Một mảnh tình thơm nghĩa đậm đà Kỷ niệm thời xuân đầy thắm thiết Hương lòng thuở nọ chửa phôi pha Nhìn mây lững thững về đâu nhỉ Nhớ khói lam chiều tỏa rộng xa Những giọt sương đời rơi bạc tóc Buồn tênh nghĩ đến tuổi đang gìa!
Khói bếp chiều xưa Tác giả: Đinh Kim Chung
Vi vu nghe tiếng sáo diều Hoài niệm trào dâng nỗi nhớ Quê cũ hội làng sắp mở Con về cho vợi cô liêu
Bếp xưa tỏa khói lam chiều Cánh đồng ruộng chưa vỡ đất Đường thôn người xe tất bật Dòng sông vẫn chảy mơ màng
Tiếng ai ca hát rộn ràng Trẻ thơ nô đùa náo nức Cha đang vắt tàn sức lực Đội trời che gió đông sang
Mẹ già rau cháo vội vàng Tóc lơ thơ màu khói bếp Làn da thời gian gấp nếp Dáng cong vẽ nửa hình tròn
Bữa cơm một đĩa rô ron Canh đay trái mùa thơm phức Đũa son hai màu ảo thực Lệ rơi ly rượu cay nồng
Thuốc bay tàn khói hư không Mẹ kể cô nàng bên xóm Ngày xưa đốt đèn đom đóm Chờ ai vẫn chửa lấy chồng?
Thôi còn chi nữa mà mong Cuộc tình bay như làn khói Vết thương bao lần đau nhói Bóng mình in phía tường vôi
Cho tôi chỉ một lần thôi Khói bếp chiều xưa trở lại Đêm đông giăng sầu tê tái Ngày mai tan giữa đất trời.
Nếu bạn đang tìm chùm thơ tình về khói lam chiều thì có thể xem ngay các bài thơ cảm xúc dưới đây.
Phút Biệt Ly Tác giả: Minh Tường
Bên khói lam chiều vương lối đi Bóng em mờ nhạt lệ hoen mi Ta nghe có chút gì cay đắng… Lưu luyến chi em có được gì..?
Giây phút biệt ly lòng vụn vỡ Tiễn người ngàn dặm cũng chia tay Ngày mai trên bước đời xuôi ngược Mang bóng hình em suốt dặm dài.
Khói lam chiều ! Tác giả: GiotNho
Khói lam chiều mây mờ giăng phủ Tháng ngày buồn tình rũ…sương mơ Ai gieo nỗi nhớ mong chờ Đàn xưa lạc phím cung hờ hững buông.
Bến sông Tương mắt buồn nhung nhớ Anh bây giờ đang ở…nơi đâu ? Làm sao em nối nhịp cầu Để người về bến giang đầu tìm nhau.!
Vầng trăng đơn bóng sầu lẻ bạn Liễu rũ buồn cánh nhạn…kêu sương Đèn hiu hắt rọi bên đường Cô đơn chiếc bóng đêm trường…Anh hay ?!
Hương kỷ niệm vương đầy mắt lệ Dấu ân tình không thể…lãng quên Đêm nằm em khẽ gọi tên Mà nghe nhung nhớ đọng trên mi sầu.
Mong thời gian vùi sâu dĩ vãng Mây không còn lơ đãng…buồn trôi Không còn nhặt lá sầu rơi Không còn ngấn lệ đọng lời thơ xưa.
Mai nắng ấm vai kề má tựa Kể anh nghe một thuở…xa xưa Đời em cũng lắm nắng mưa Bao nhiêu ngấn lệ ,bao mùa tuyết rơi.
Em ao ước mai nầy Xuân mới Để hồn em phơi phới…như Xuân Cho em nhỏ giọt lệ mừng Lam chiều khói phủ xin đừng…nhé Anh.
Bỡ Ngỡ Tác giả: Hoanghoon
Làn khói lam chiều quyện tóc mây Tình em chín mọng má căng đầy Nụ cười e ấp bên hàng trúc Cử chỉ khởi đầu bỡ ngỡ đây
Đồi cao hoa tím gợi mộng mơ Vũ trụ riêng ta mấy hững hờ? Bẽn lẽn cho ngày thêm bối rối Năm này có lẽ vẫn bơ vơ
Lời hát ai buồn rớt thật nhanh Xốn xang trong dạ đợi hương lành Hoàng hôn trải xuống như giục gĩa Thôn nữ về làng vội bước chân.
Nụ hôn trao vội Tác giả: Thảo Trang
Em về môi hãy còn thơm Nụ hôn trao vội dưới vòm lá xanh Vết son còn đọng áo anh Em về với nắng chiều hanh cuối ngày Đèn hiu hắt bóng – mi cay Thời gian điểm giọt đưa ngày vào đêm Thu rơi – lá khóc bên thềm Em về sót lại bên hiên nụ cười Dịu dàng gõ cửa tháng mười Quên đi tình cũ một thời dấu yêu Này em – sợi khói Lam Chiều Soi gương – đời vẫn còn nhiều mùa xuân!
Làn khói lam xưa phần nhiều đã bị nhịp sống công nghiệp hoá làm thay đổi, biến hình! Tuy nhiên chùm thơ về khói chiều tâm trạng sau đây sẽ giúp bạn nhớ lại những khoảnh khắc kỷ niệm ngày xưa.
Tuổi thơ ai đã từng sống trong hơi khói ổ rơm, đụn rạ, sẽ thấy nhớ thương làn khói bếp trắng biết chừng nào! Hãy cùng thưởng thức các bài thơ khói trắng thi vị sau đây để thêm yêu quê hương và những kỷ niệm tuổi thơ mình nhé!
Khói trắng Tác giả: Kiên Giang
Hương cau, thơm phức muối sau hè Thơm ngát mái nhà thơm áo cơm Con thở trong mùi thơm bát ngát Thịt da mái tóc quyện mùi thơm
Nước mắt chảy xuôi tình mẫu tử Chảy theo nước mắt cuộn mồ hôi Mẹ đem cái chết làm men sống Nước mắt một dòng vẫn chảy xuôi
Nầy thuở ngày xưa thời trẻ dại Con đau rên xiết mẹ sầu lo Bán đôi bông cưới mua thang thuốc Mua bánh tai heo giấy học trò
Đêm nào con khóc đòi ru ngủ Mẹ thức mỏi mòn nhịp võng đưa Con lạnh nằm khoanh, lòng mẹ ấm Mẹ ơi! Con lớn giữa niềm ru
Nhớ ngày mẹ ốm nằm trong xó Chiếu lạnh ủ không ấm vóc gầy Đau đớn không hề rên xiết khẽ Sợ con nghe tiếng, mà buồn lây
Nói làm sao hết, mẹ hiền ơi! Công đức niềm đau lẫn tiếng cười Mẹ lấy bụi đời, làm phấn sáp Che dù trời nắng nổi mưa rơi
Nhớ mùa cau trầu, trong vườn cũ Mẹ quét lá vàng ủ lấy phân Khói trắng lên trời như tóc bạc Con ngỡ khói tóc quyện mấy tầng
Chiều nay dừng gót trên bờ biển Nhìn sóng bạc đầu mây trắng trôi Con ngỡ khói buồn thay tóc mẹ Tìm con lạc bước giữa đường đời
Mai mốt con về thăm xóm mẹ Thăm mùa cau trổ bóng làng xưa Để nhìn nghe lại trong hiu quạnh Tiếng hát ngày xưa nhịp võng đưa
Con sẽ kính dâng bên gối mẹ Gói trà hào, gói bánh tai heo Hương cau quyện lại hai màu tóc Nước mắt đoàn viên ấm xóm nghèo.
Bến Xuân Này Tác giả: Thiết Dương
Cội mai vàng khoe sắc lả lơi Màn khói trắng lên trời phơi phới Nhìn đôi én bâng khuâng chờ đợi Nhớ một người vời vợi cách xa Bến quạnh còn dào dạt mơ hoa Vườn xưa vẫn thiết tha ươm mộng Sông tình ấy hồn thơ hy vọng Bến xuân này mây sóng đoàn viên.
Buồn chiều Tác giả: Bạch-Loan
Thẩn thơ dạo bước buổi chiều tà Cây cỏ bơ phờ biếng trổ hoa Khói trắng lang thang vờn vách núi Chiều lam bàng bạc tỏa sân nhà Ngậm ngùi nhung nhớ trời cô quận Khắc khoải sầu thương vận quốc gia Thản thốt chim kêu bên xóm vắng Buồn chiều thơ thẩn một mình ta.
Chiều cô thôn Tác giả: Nguyễn Tâm
Trời chiều bảng lảng ghé cô thôn Khói trắng bay ngang nhộn nhịp dồn Bỡ ngỡ sương lam chờ gió đến Bàng hoàng nắng tía gợi môi hôn Mây giăng tám hướng bềnh bồng dạ Nhạn gọi đôi nơi bải hoải hồn Ngửa cổ bâng khuâng nhìn sóng nước Đường về chạng vạng phía tây môn