Thơ Về Cây Thông, Rừng Thông, Cây Cô Đơn [22+ Bài Thơ Hay]

Chùm Thơ Về Cây Thông, Thơ Về Cây Cô Đơn ❤️️ 22+ Bài Thơ Về Rừng Thông Hay Nhất ✅ Mời Bạn Đọc Tham Khảo Tuyển Tập Thơ Về Cây Thông Đà Lạt Lãng Mạn, Ý Nghĩa.

Những Bài Thơ Về Cây Thông Hay Nhất

Cây thông là loại cây quen thuộc trong cuộc sống của chúng ta. Nó là loại cây đem đến rất nhiều lợi ích cho con người. Nếu bạn đang cần tìm những vần thơ hay về loài cây này thì xem hết bài viết hôm nay. Tham khảo ngay tuyển tập Những Bài Thơ Về Cây Thông Hay Nhất bên dưới:

Cây thông già và anh thợ rừng
Tác giả: Huỳnh Văn Nghệ

Dưới bóng cây thông già
Anh thợ rừng nghỉ trưa
Gác đầu trên cán búa
Nghe chim hát vu vơ…

Mơ thấy thông thành người
Một lão già râu bạc
Ngồi kể lể chuyện đời
Lời ôn tồn tha thiết:

“Lưỡi búa anh bén quá
Chặt tôi đành sao anh
Chúng mình nào xa lạ…
Cùng khổ trong chiến tranh.

Cả họ rừng tôi đây
Con sóc đến cây cầy
Không một người theo Tây
Không một ai theo Mỹ

Chúng tôi quyết bám rễ
Đứng giữ mảnh đất này
Dù đội bom chịu lửa
Một bước chẳng hề lui

Rừng ta che bộ đội
Rừng ta vây quân thù
Tuy rừng chưa biết nói
Chuyện rừng đã nên thơ.

Quân thù đã phá huỷ
Hai triệu mẫu rừng xanh
Mối thù này phải trả
Hỡi loài người văn minh

Đất rừng còn nhức nhối
Hố bom khoét thân mình
Cây dầu còn rỉ máu
Vết đạn vẫn chưa lành.

Rừng đang kêu cấp cứu
Ú ớ chẳng nên lời
Tiếng rừng nào ai hiểu
Chỉ gió thổi, thông reo.

Anh hãy thương rừng với
Chặt nhẹ búa mà thôi
Để núi rừng đâm chồi
Sống cho đời thêm đẹp

Vì lợi ích cả nước
Trước mắt và lâu dài
Nghĩ kỹ mới ra tay
Kẻo ngày mai ân hận.

Lời Bác Hồ căn dặn
“Phải trồng cây, gây rừng”
Khó khăn cùng ráng chịu
Tiêu diệt rừng sao đang.

Rừng chết dễ như chơi
Vừa ngã xuống, vừa cười
Thương đời không bóng mát
Ai che đất, che trời.

Chim thú không chỗ sống
Bước lưu vong ngậm ngùi
Mất rừng tan tổ ấm
Của tổ tiên loài người.

Dân mình còn gian khổ
Hoà bình chưa ăn mừng
Lo thiếu gạo, thiếu gỗ
Nhưng phải bảo vệ rừng.

Ngày mai rừng tươi lại
Cho người đỡ nắng mưa
Thêm lúa thơm, gỗ quý
Suối trong veo, bốn mùa…”

Anh thợ rừng tỉnh giấc
Ngơ ngác nhìn mênh mông
Tìm ông già râu bạc
Chỉ chim hót cành thông.

Đường về lúa ngoảnh lại
Chỉ thấy ngọn thông già
Như một chàng dũng sĩ
Đứng gác rừng bao la.

Đầu làng có một cây thông
Tác giả: chưa rõ

Đầu làng có một cây thông,
Đấy thương đây nhớ, tơ hồng đương xe.
Lòng đây nhớ đấy đi tìm,
Vắng nàng một chút như chim lạc đàn.
Bấy nhiêu lâu anh những nhớ nàng,
Vàng cầm mười lạng chưa bằng nhớ nhau.
Bấy nhiêu lâu anh những chịu sầu,
Cơm ăn chờ bữa, nhớ nhau chờ ngày.
Lại đây anh bảo em này,
Có thật là thế để tay vịn cành.
Hay còn nghĩ quẩn lo quanh,
Nàng về mà gỡ mối manh cho rồi.

Ám Ảnh
Tác giả: Văn Chương

Thuận Châu xanh thẳm đá mấy tầng
Hai thằng nghiện hút một thằng không
Suối trong leo lẻo, rừng thông vắt
Amh còn nghiện hút ả lấy chồng

Đua đòi hút xách vợ bỏ chồng
Đêm khuya tĩnh mịch một đèn thông
Hết bi còn lại vài xái nhạt
Lên cơn vật vã lộn chổng mông

Ai lên trái núi nhìn xuống chợ
hổn hển kiếp người chó với ông
Thôi thì duyên sau đành trả lại
Trái núi trơ trơ goá mất chồng

Ai ơi có khi nào trở lại
mảnh đất thân thương lộn cánh đồng
Đã bao nhiêu người từng lộn giống
Vì kiếp nghiện kia phải xuống đồng.

Gửi thêm đến bạn tham khảo 🌼Thơ Về Cây Cảnh🌼 Chùm 25+ Bài Thơ Tình Vui

Bài Thơ Vịnh Cây Thông Ngắn

Bên dưới là chùm các Bài Thơ Vịnh Cây Thông Ngắn vô cùng đặc sắc mà bạn đọc không nên bỏ lỡ! 

Vịnh cây thông
Tác giả: Nguyễn Công Trứ

Ngồi buồn mà trách ông xanh,
Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười.
Kiếp sau xin chớ làm người,
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo.
Giữa trời vách đá cheo leo,
Ai mà chịu rét thời trèo với thông.

Cây thông trên núi
Tác giả: Phi Tuyết Ba

Như chàng thi sĩ đắm say
Cây thông ngâm vịnh xanh gầy lá thông
Cũng là tiếng sóng, lời giông
Cũng xao xác cũng đợi mong như mình
Gió là rượu, trăng là tình
Nắng, mưa ,…một chút ưu phiền con con
Thông còn đứng mãi trên non
Trao thân cho lá, gởi hồn cho trăng
Tôi đi tìm bạn tri âm
Lên non lặng đứng mong thầm hoa cây.

Thông reo
Tác giả: Xuân Quỳ

Ngồi nghe vi vút thông reo
Lại nhớ Trúc Lâm Yên Tử
Vua Trần hiện về từ quá khứ
Trong vầng mây trắng Lang Bi Ang…

Trúc Lâm Thiền tông kỳ diệu
Muôn nỗi niềm hội tụ tiếng thông reo.

Đợi Nghìn Năm
Tác giả: Thái Thăng Long

Đợi nghìn năm
Thấy bóng Người về
Lá rụng thông reo bên vó ngựa.
Đợi nghìn năm
Trên bến Bồ Đề
Sông Nhị hà đón vĩ nhân thuở ấy.
Đợi nghìn năm
Rón rén bước chân trần của Nguyễn ã
Người đẹp xưa xa biệt
Suốt bao đời?
Đợi nghìn năm
Mà trái tim mãi đập
Hoa đào nở tràn ngày giá buốt
Trong hồn ta
Lồng lộng bóng thi nhân.

Cùng tìm hiểu tuyển tập 🍀Thơ Về Cây Bàng🍀 Những Bài Thơ, Ca Dao Tục Ngữ Hay Nhất 

Chùm Thơ Ngắn Về Cây Thông Ý Nghĩa

Mời bạn đọc cùng tham khảo thêm tuyển tập Chùm Thơ Ngắn Về Cây Thông Ý Nghĩa:

Nguồn: sưu tầm

Nhà người có trại cau non
Tôi xin đánh tỉa trăm con về trồng
Nhà người những trúc cùng thông
Hoa lan, hoa huệ, hoa hồng nở ra
Nhà người ở gần hay xa
Chữ ân chữ ái gọi là chữ chi?

Trứng rồng lại nở ra rồng
Hạt thông lại nở cây thông rườm rà
Có cha mới sinh ra ta
Làm nên thời bởi mẹ cha vun trồng
Khôn ngoan nhờ ấm cha ông
Làm nên phải đoái tổ tông phụng thờ
Đạo làm con chớ hững hờ
Phải đem hiếu kính mà thờ từ nghiêm

Sáng ngày cắp nón đón đò
Gặp thầy, gặp mẹ chả cho xuống đò
Lạy thầy, lạy mẹ xin chừa
Từ rày chả dám đò đưa với chàng
Chốn sơn lâm lá cỗi thông vàng
Cây bao nhiêu lá thương chàng bấy nhiêu
Bởi chưng bác mẹ nhiều điều
Cho nên tôi phải đăm chiêu về chàng
Ruột tôi héo, gan tôi vàng
Nào ai có biết đoạn trường này không?

Có thể bạn sẽ cần 🌵 Thơ Về Cây Tùng 🌵 Chùm 20+ Bài Thơ Hay Nhất 

Bài Thơ Nói Về Cây Thông Sâu Lắng

Xin tổng hợp cho bạn đọc thêm danh sách những Bài Thơ Nói Về Cây Thông Sâu Lắng:

Bên Rừng Thông Nhớ
Tác giả: Phiến Băng

Zic-zắc đường rầy
song sắt rên xình xịch
Rừng Lithgow bụi bám đỏ làm thinh
Cây bạch đàn lột da từng lát nhớ
Cửa sông lòng
thông hắt bóng
lệch
buồn hiu

Mưa chốn Hạ
mây um dài xám nhói
Rừng thông ta mắt ngước rụng xa xôi
Ta phơi da – tróc hồn từng mảnh nhớ
Trái thông già lăn lóc dại khờ tim!

Níu ảo,
trào ra mùi bụi đỏ
nhớ tràn về
tê điếng lũng quanh co

Ta nhét hồn thông, chờ đêm về khản lá ….!

Chiều đứt dây, rệu rã đêm rơi
Sợi nhớ nghiêng nghiêng chiêm bao tìm quán trọ
Ga Clarence chênh chếch lạc mùa trăng

Ừ em!
Rừng thông trăng úa
Rát mắt nhìn, trăng vời vợi – lênh đênh

Ờ!
Cái nhớ,
môi kề đêm bóng lệch
Con ve sầu tê tỉ dế giun rên

Cõi mơ
tỉ tê mùi hoa nách
Nhột chưa em, lần dúi mặt hôn liều

Đêm, bải hoải sông trăng – nhốt mơ vào túi nhớ
Thư thiếu từ chữ trốn gọi ê ơ ….
Gom lại!
bụm đầy tay – những lòng đêm sao rớt
Mớm lưỡi tình liếm sạch lối sao rơi

Ờ!
Cái nhớ,
Ngà say, lòng đêm bủa lưới
Té ngã nhào ngửa mặt thách trời cao
Ừ cứ đó! Nhớ người khua sao rụng
Múc ngân hà ngờ nghệch tắm sao chơi!

Mùi hương rừng thông ….
cái nhớ !

Giấc Ngủ Cao Nguyên
Tác giả: Sơn Trung

Hồn anh nằm giữa trùng dương,
Rừng thông im vắng, nhớ thương em nhiều
Đêm về giấc ngủ cô liêu,
Anh như ôm chặt buổi chiều bên em.
Giấc mơ đêm lạnh cao nguyên,
Mùi thơm nếp áo u huyền tóc mâỵ
Con tàu hải đảo đêm say,
Trùng dương diệu vợi chở đầy nhớ thương.
Thành đô đại lộ nắng vàng,
Hồn anh núi biếc âm vang nhạc buồn.
Đồi cao nắng tắt hoàng hôn,
Anh đi phố vắng em buồn không em?
Rừng thông gió lạnh triền miên,
Nhớ em thành phố cao nguyên chập chùng!

Âm
Tác giả: Joseph Huỳnh Văn

Thây chiều phơi tím
ngát rừng thông
Hoàng hôn khôngcùng ngực tuyệt vọng
Máu người yêu rừng rực cánh đồng vàng
Đá rũ
lạnh trăng
hồn chưa tan
Khói sắc dáng kiếm
Núi bàng hoàng
Tóc sao rối hoang mang trời vĩnh quyết
Mắt đêm thời thiết tha
Lệ chia phôi
Lời ca gởi mong manh trong cổ
có ai về
đâm ngục yêu nhau
Mai mải
phải thấy chút chiều phai
trong máu người liệt sĩ
Sẽ gần nhau trong khôn xiết biệt ly

Bỏ túi thêm Chùm ❤️️ Thơ Về Trồng Rau Nuôi Cá ❤️️ Chùm 25+ Bài Thơ Hay Nhất

Chùm Thơ Về Cây Cô Đơn Ấn Tượng

Nhất định đừng bỏ qua trọn bộ Chùm Thơ Về Cây Cô Đơn Ấn Tượng:

Những cái cây cô đơn…
Tác giả: Nguyễn Phong Việt

Trong lòng mỗi con người
liệu chỉ có một cái cây cô đơn
mà thôi…

Một cái cây được trồng với hạt giống có từ lúc cất tiếng khóc chào đời
bằng niềm vui nhìn ngắm thế gian lặng lẽ
vun đắp những yêu thương và ân cần san sẻ
nhưng một ngày kia một người tần ngần chìa tay ra với tấm vé
không có chiều khứ hồi…

Hạt giống ấy bắt đầu nảy mầm bằng chiếc lá yếu ớt nhỏ nhoi
không tưới nước nhưng tưới bằng những đêm dài thinh lặng
bộ rễ điềm nhiên dài ra mặc kệ nụ cười có rộn ràng trên nét mặt
những lớp vỏ non, rồi xù xì, rồi tự tách mình ra rơi thật chậm
không ai biết vì sao cây đã cao…

Và lại một con người đến, cầm tay đặt vào một tia nắng sau cơn mưa rào
như thể biết trước chiều nay có gió đông thì sáng nay tình cờ tìm thấy khăn ấm
vừa có chút hồi hộp vui vừa có chút lạ lẫm
con người đã lâu rồi không khóc
giờ lại rơi nước mắt vì bình yên…

Cái cây ấy có nhiều ngày, dù muốn, nhưng chẳng thể lớn thêm
nằm ngoan như một nhánh rong theo sóng lên bờ cát
chỉ là một ngày kia dấu chân vô tình dẫm lên và đại dương đã ở ngoài tầm mắt
sóng vẫn muốn hát
nhưng rong đã cằn khô…

Để cái cây lại đột ngột vươn cành xum xuê lá và trổ hoa
rồi một đêm khuya trở mình kết trái
nước mắt được lau khô, tim vẫn đau nhưng bắt đầu có thêm vững chãi
những trái chín rơi xuống mà không cần ai hái
rồi chìm xuống đất sâu…

Những hạt giống lại có một hành trình bắt đầu
dù con người không hề mong muốn…

Những cái cây cô đơn
đã mọc lên trong lòng mà chẳng ai gieo xuống…

Thương Cây Cô Đơn
Tác giả: Thiên Ân

THƯƠNG CÂY CÔ ĐƠN
CÂY CÔ ĐƠN , CÂY CÔ ĐƠN
Khen cho tạo hóa dỗi hờn trời xanh
Trưa hè tỏa bóng mát lành
Dồn thơ vào túi mong manh tâm hồn

Đặt tên khác vốn hay hơn
CÂY VÔNG ĐỒNG , nghe bồn chồn ruột gan
Nắng lang thang , nắng lang thang
Đôi khi nhả sợi tơ vàng hồn cây

Đôi bờ kỉ niệm đong đầy
Một trời bảng lảng tóc bay dịu dàng
Xuyến xao đọng trái tim vàng
Dấu chân in mộng chiều tan đường chiều

CÂY CÔ ĐƠN , cũng biết yêu
Đồng không quạnh vắng ai chiều chuộng ai?
Thời gian ngày một , ngày hai
Ai còn lủi thủi chân mây một mình?

CÂY CÔ ĐƠN , biết phận mình
Trách ai , ai trách vô tình , trách ai?

Chùm Thơ Về Rừng Thông

Những bài Thơ Về Rừng Thông Hay Nhất:

Bài thơ bên rừng thông nhớ
Tác giả: Phiến Băng

zic-zắc đường rầy
song sắt rên xình xịch
Rừng Lithgow bụi bám đỏ làm thinh
Cây bạch đàn lột da từng lát nhớ
Cửa sông lòng
thông hắt bóng
lệch
buồn hiu

Mưa chốn Hạ
mây um dài xám nhói
Rừng thông ta mắt ngước rụng xa xôi
Ta phơi da – tróc hồn từng mảnh nhớ
Trái thông già lăn lóc dại khờ tim!

Níu ảo,
trào ra mùi bụi đỏ
nhớ tràn về
tê điếng lũng quanh co

Ta nhét hồn thông, chờ đêm về khản lá ….!

Chiều đứt dây, rệu rã đêm rơi
Sợi nhớ nghiêng nghiêng chiêm bao tìm quán trọ
Ga Clarence chênh chếch lạc mùa trăng

Ừ em!
Rừng thông trăng úa
Rát mắt nhìn, trăng vời vợi – lênh đênh

Ờ!
Cái nhớ,
môi kề đêm bóng lệch
Con ve sầu tê tỉ dế giun rên

Cõi mơ
tỉ tê mùi hoa nách
Nhột chưa em, lần dúi mặt hôn liều

Đêm, bải hoải sông trăng – nhốt mơ vào túi nhớ
Thư thiếu từ chữ trốn gọi ê ơ ….
Gom lại!
bụm đầy tay – những lòng đêm sao rớt
Mớm lưỡi tình liếm sạch lối sao rơi

Ờ!
Cái nhớ,
Ngà say, lòng đêm bủa lưới
Té ngã nhào ngửa mặt thách trời cao
Ừ cứ đó! Nhớ người khua sao rụng
Múc ngân hà ngờ nghệch tắm sao chơi!

Mùi hương rừng thông ….
cái nhớ !

Bài thơ giấc ngủ cao nguyên
Tác giả: Sơn Trung

Hồn anh nằm giữa trùng dương,
Rừng thông im vắng, nhớ thương em nhiều
Đêm về giấc ngủ cô liêu,
Anh như ôm chặt buổi chiều bên em.
Giấc mơ đêm lạnh cao nguyên,
Mùi thơm nếp áo u huyền tóc mâỵ
Con tàu hải đảo đêm say,
Trùng dương diệu vợi chở đầy nhớ thương.
Thành đô đại lộ nắng vàng,
Hồn anh núi biếc âm vang nhạc buồn.
Đồi cao nắng tắt hoàng hôn,
Anh đi phố vắng em buồn không em?
Rừng thông gió lạnh triền miên,
Nhớ em thành phố cao nguyên chập chùng!

Bài thơ chàng trai đơn phương
Tác giả: Tĩnh An

Có chàng trai hay cười đùa vui nói
Nói thành lời mật ngọt thấy mà thương
Dẫu biết tương tư là thương đi một hướng
Dẫu biết chuyện thường tình sao vẫn thấy còn vương

Em có thương thì thương lấy anh này
Anh vẫn đây sao em tìm hoài chẳng thấy
Hay là vì người em muốn thấy chẳng phải anh.

Rừng thông xanh anh lanh quanh ở đấy.
Anh cố tìm, tìm để thấy được em
Em nhìn xem cành thông này hư quá
Ngã ngang đường, cản lối của anh đi

Dẫu biết chia ly còn bi hơn là nhớ
Em phớt lờ tìm cớ chốn xa anh
Rừng thông xanh, thêm cành thông ngã
Anh buồn bã nhìn em ở nơi xa

Chốn phồn hoa, em nhớ đi thật chậm
Chậm để nhìn, để chọn đúng em nha
Em đừng nghe hay tin vào lời nói
Em cũng đừng nhớ chốn cũ mà đau

Em hãy sống như em hằng mong đợi
Em đừng đợi hay nghĩ ngợi về ai
Người thương em sẽ tìm em chân ái
Dẫu bao ngày cũng đợi để thương em

Anh vẫn thương em như ngày nào còn đó
Dẫu cho là anh chẳng thể có được em
Anh vẫn xem em như là cô gái nhỏ
Anh thương em nhiều như lời tỏ anh đã trao.

Ngẫm nhìn trời cao anh nhận lấy bi hài
Bi cho tình ái, hài vì đời chớ trêu
Tình yêu ơi hỡi tình yêu.
Đơn phương một cõi cô liêu một mình.

Đơn phương chỉ tội cho mình
Một mình mình thấm, một mình mình đau
Làm sao tôi biết làm sao
Con tim tôi chỉ trót trao một người

Năng ly rượu đắng tôi cười
Cười tôi sao dạy, cười người vô tâm
Thôi thì chỉ biết lặng thầm
Thầm thương, thầm nhớ, thầm chờ, thầm mơ.

Áng Thơ Về Cây Thông Cô Đơn Hay

Ngay sau đây Thohay.vn xin chia sẻ đến bạn đọc những Áng Thơ Về Cây Thông Cô Đơn Hay:

Gọi Mẹ
Tác giả: Phan Thanh Minh

Con khản tiếng bên đời gọi mẹ
bảng lảng rừng chiều âm vọng xa xôi
thông cô đơn trông ngóng gió bên đồi
biền biệt phương ngàn miên man nỗi nhớ

Mây khản tiếng trước muôn trùng bão tố
dìu dặt môi khuya quạnh vắng đêm hè
trăng có buồn sông thủ thỉ lời ve
canh cánh lòng con bao mùa hao khuyết…

Mẹ đếm lá thu những ngày ly biệt
cho hai vai con nặng gánh trĩu tràng
con biết làm gì khi tuổi mới mười lăm
lóng ngóng nuôi em nên đã thành bảo mẫu…

Cha mải tìm quên đời bên chung rượu
đau đáu cuộc tình…nào con biết tại ai ?

Bão lũ đêm về gió giật phên lay
nằm bên lạnh che cho em ấm áp
một nửa trong con nghẹn ngào giá buốt
thế chỗ mẹ nằm…ru giấc ngủ cho em !

Mẹ đi rồi con lếch thếch áo xiêm
thương tiếc xót xa một thời áo trắng
lầm lũi riêng con những chiều sương lạnh
nấc nghẹn không dưng…đâu đẩu lại về !

Đêm nhìn trời thấp thỏm ánh sao khuya
vàng võ trong con đợi chờ se thắt
mong mẹ trở về, không vì con tội nghiệp
mà chính cuộc đời đang héo rũ nơi cha…

Xin làm một cây thông
Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Trời không se nên tình ta dang dở
Em sang ngang vội vã bước theo chồng
Bỏ lại nơi đây một trời thương nhớ
Trong lòng anh chỉ còn lại bão giông

Dòng sông quê vẫn bên bồi bên lở
Em đi rồi đò trên bến nằm không
Chẳng trách em đâu không hề than thở
Chỉ buồn thôi khi gió lạnh chiều đông

Em có vui khi về nơi xa đó
Có an nhiên có hạnh phúc màu hồng
Có khi nao trong lòng mênh mang gió
Chợt nhớ nhà khi hoa cải vàng bông

Anh về đây chân trần đi trên cỏ
Cô đơn một mình ngồi ngắm sông trong
Tự hỏi lòng vì đâu tình trắc trở
Sao không như con nước chảy xuôi dòng

Cớ vì đâu mà kẻ đi người ở
Để bây giờ đời vất vả long đong
Nếu có kiếp sau xin trời phổ độ
Không làm người ta làm một cây thông

Có thể bạn sẽ cần 🌻Thơ Về Trồng Cây🌻 30+ Bài Thơ Về Cây Xanh 

Những Bài Thơ Về Cây Thông Đà Lạt Lãng Mạn

Chần chừ gì nữa mà không xem ngay tuyển tập Những Bài Thơ Về Cây Thông Đà Lạt Lãng Mạn:

Rừng thông Đà Lạt
Tác giả: Xuân Sách

Có phái ông đấy không
đeo bầu rượu túi thơ
đi trong thung lũng tình yêu
dưới một trời thông reo rét mướt.

Tôi chợt hiểu bước đường lận đận của ông
từ quan thượng thư bị giáng làm linh thú
Ông đem cái tài thừa của mình ra để chơi ngông
đùa với quan trường đùa cùng thơ phú
để che giấu nỗi đắng cay của một đời người

Đã một thời ông đi đánh giặc
một thời đi khai khẩn đất hoang
ông ngồi trên chiếc xe bò lọc cọc
tuổi bảy mươi còn duyên nợ đèo bồng

Ôi cái ông già mặc áo năm thân tóc dài búi tó
mà sao ông hiện đại quá chừng
tôi không biết thời bấy giờ có nao nhiêu người như ông
mà ngày nay thông mọc nhiều đến thế
nhưng chưa ăn thua gì đâu
chúng tôi con trồng thành rừng thành luỹ
chúng tôi làm người của thời bây giờ
và làm thông của thời bây giờ

Cảm nhận chiều Đà Lạt
Tác giả: Trương Nam Hương

Ở đây sương tím như hoa tím
Mây lang thang cổ tích bay về
Em chợt hiện sau bức rèm nửa khép
Anh được lần tiên cảm đá say mê?

Dây dưa nắng bên hồ không nỡ tắt
Người kiêu sa vạt áo phất ngang chiều
Mắt anh liếc, thơ tình anh lạc mất
Giữa bốn bề vi vút gió thông reo…

Em cứ lẫn trong sương huyền ảo thế
Vầng trăng non cong khuyết nhánh lông mày
Anh đứng sững bên hồ chân bén rễ
Trái thông nào sơ ý rụng trên tay.

Đà Lạt một chiều thu
Tác giả: Phan Công Phúc

Nhạt nhoà bóng nắng chiều rơi
Thông reo gió hát giữa trời vi vu
Chiều Đà Lạt… một chiều thu
Hoàng hôn phố núi sương mù bay bay!.

Ta về thăm lại chốn đây
Bao năm xa cách, đong đầy nhớ nhung
Tiêu dao ngõ tận sơn cùng
Hồn theo lượn sóng chập chùng núi non.

Cam Ly nước chảy đá mòn
Bích Câu Kỳ Ngộ em còn nhớ không?
Môi em thắm… má em hồng!
Anh cài Giả Hạc hương thầm ngọc lan!.

Anh leo lên mỏm thạch bàn
Hái hoa đom đóm tặng nàng cài trâm
Quỳnh hoa nở giữa đêm rằm
Lâng lâng khúc nhạc nguyệt cầm tỉ tê.

Ô hay…. giữa chốn lạc khê
Ta nghe vọng lại lời thề nước mây
Lúc tình chớm nở hương say
Dấu xưa còn khắc trên cây thông già.

Thề rằng còn chị Hằng nga
Tình như bóng nguyệt cây đa Cuội ngồi…
Thông xưa giờ lá bạc đầu
Tình xưa xanh mãi một màu trường sinh!.

Hàn vi trôi nổi lục bình
Chi thê vẹn nghĩa, đẹp tình tào khang
Anh leo lên đỉnh Langbiang
Khắc lên hai chữ “đá vàng” thiên thu!.

Chiều Đà Lạt
Tác giả: Phạm Đình Nhân

Chiều nay sương trải mặt đường
Tìm về Đà Lạt nhớ thương nao lòng
Núi đồi điệp điệp trùng trùng
Quanh co dốc núi ngập ngừng mây bay

Chiều nay, nhớ mãi chiều nay
Thông reo khắp nẻo chân đèo sương mây
Đây rồi chân núi đẹp thay
Cam Ly thác đổ nước đầy nước vơi

Kia rồi vang cả ngọn đồi
Tiếng chuông thong thả chơi vơi cõi Thiền
Trúc Lâm Thiền viện linh thiêng
Khói hương đượm một mùi thiền tịnh tâm

Đây Hồ Than thở âm thầm
Bao nhiêu năm, chứng ái ân cuộc tình
Nước non non nước hữu tình
Hồ Xuân Hương cũng chung tình nhớ thương

Phố phường phủ kín màn sương
Khói lam phảng phất con đường em đi
Thảnh thơi đôi lứa thù thì
Chợ chiều còn có những gì hở em?

Thôi thì ta bước vào xem
Nhâm nhi ngụm nước tiễn em lên đường
Chiều buông ráng đỏ mặt gương
Bên hồ đôi lứa vẫn đương thì thầm

Chiều Đà Lạt, cõi tri âm
Ta đi còn đó ta thầm nhớ nhung

Đà Lạt Mộng Mợ
Tác giả: Vưhungviet

Đà Lạt ru hồn những mộng mơ.
Xuân Hương hồ nước vẫn xanh lơ..
Rừng thông vó ngụa nghe dìu dặt.
Đồi núi chập chùng phủ sương mờ.
Thung lũng Tình yêu sầu héo rủ
Cam Ly dòng thác đẹp nên thơ..
Tây Nguyên danh thắng vang một thuở.
Xin hãy ghé thăm đừng đợi chờ.

Tự tình với Đà Lạt
Tác giả: Ý Nhi

Tôi đã yêu những màu hoa xứ núi
Và yêu màu đất đỏ thiết tha
Những con dốc bâng khuâng mùa sương muối
Áo lụa hồng thấp thoáng bên đường hoa.

Trời xứ núi quanh năm hoa thắm
Đoá tranh đài như điểm trang thêm
Đường xứ núi gió về vương tóc rối
Mở lòng ta một sáng tơ mềm

Khi lòng nhớ tới… lời đất đỏ
Như lơì ca ru mãi giọng thông hiền
Bầu mắt nai như lòng con suối nhỏ
Cho bốn mùa cây cỏ lớn bình yên.

Tôi và núi đã bình yên năm tháng
Núi lớn lên, tôi cũng lớn thêm lên
Mùa kết trái, áo lụa hồng nhuộm nắng
Đầy bên trời, mây trắng nổi mông mênh

Tôi đã yêu những màu hoa xứ núi
Để nghe rừng thông hát ban trưa
Và nhớ mãi những con đường đá sỏi…
Hoa vẫn cười bên phiến lá đong đưa.

Cùng khám phá tuyển tập 🍀Thơ Về Cây Tre🍀 Tuyển Tập 35+ Bài Thơ Hay Nhất 

Tuyển Tập Thơ Về Cây Thông Noel Thú Vị

Bên dưới là Tuyển Tập Thơ Về Cây Thông Noel Thú Vị mà các bạn không nên bỏ qua:

Sự Tích Cây Thông Noel
Tác giả: Nguyên Hữu

Tôi kể em nghe
Nguồn gốc của cây thông
Cứ Noel được trang hoàng lộng lẫy,
Ở xa lắm
Nơi một vùng đất nọ
Lặng lẽ người tiều phu nghèo khó
Kiếm sống qua ngày
Bằng ghánh củi trên vai
Con đường vắng
Nỗi buồn dài… kĩu kịt
Ẩn hiện mơ hồ một xác nhỏ nằm co
Một đứa trẻ
Lạc đường đói lả…
Nghĩ ngợi gì
Cùng cảnh khổ cảm thông
Căn nhà tối ấm tình người… đốn củ
Nhường miếng ăn
Miếng ít ỏi… đêm dài
Kệ… ngày mai…
Con trẻ à
No ấm
Vỗ ru… và… thiếp ngủ… mộng trĩu sai
Sáng bồng lai
Chưa sáng nào như vậy
Lộng lẫy bên ngoài
Một cái cây thật đẹp
Có phép mầu nào?
Đứa trẻ chẳng thấy đâu
Ông làm dấu
Ấm lòng Người đã thấu
Cây nhân đức được truyền đến bây giờ…
Nơi xa ấy là nước Đức bây giờ
Nơi xa ấy bây giờ lại gần lắm
Khi ta trồng cây nhân đức trong tim
Khi Noel với cây thông trang trí
Ấm áp nụ cười
San tình người trên thế giới cho nhau…

Đêm Noel
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Bố hái những chùm sao
Trên nền trời xa tít
Rối bố đem gắn vào
Trên cây thông xanh biếc

Những gói quà của mẹ
Lủng lẳng trên cành xinh
Bé ngồi nghe mẹ kể
Chuyện ông già Noel

Đêm nay không trăng sáng
Vẫn rực rỡ sắc màu
Bé nhìn cây thông đứng
Nhấp nháy hoài mắt sao…

Lỡ hẹn mùa noel…
Tác giả: chưa rõ

Ta nặn cho mình bằng bông tuyết trắng phau
Hương ngày cũ của mùa Noel trước
Cây thông già nua biết có còn ao ước
Về nụ cười quá đỗi ấm yêu thương

Tuyết vẫn vẩn vơ phủ lên những ngả đường
Nơi thánh giá tiếng chuông chiều vọng đến
Món quà năm nay thôi lại đành lỗi hẹn
Mong nơi nào người ấm tạm vần thơ

Gửi những tình yêu trên trần thế vu vơ
Mong hạnn phúc không thẹn lòng với Chúa
Ban phát nhân gian xóa lời nguyền muôn thủa
Bởi giáng sinh rồi – gom lại củi năm xưa…

Thêm một lần chúa xuống dương gian
Em hát lại bài thánh ca năm trước
Thêm một lần chúa lạc bước dương gian
Thêm một lần giữa những thênh thang
Em dừng bước và quay dầu nhìn lại . . .

Nỗi buồn nào em đánh rơi vương vãi
Như dấu chân con tuần lộc lạc đường
Có món quà nào cho những vấn vương
Để ai đó giáng sinh này không khóc . . .

Thánh đường vắng tiếng chuông chiều xa vọng
Chúa bỏ quên bên góc giáo đường
Một lời nguyện cầu cho những yêu thương
Bỏ đi mất để bây giờ đã lỡ . . .

Giáng sinh này xin giọt buồn đừng vỡ
Đừng đợi mong lời nguyện ước ngày nào
Quà tặng cho mình chỉ có những vì sao
Dẫu đã biết noel nào cũng lạnh…

Gợi ý thêm cho bạn đọc 🌵 Thơ Về Cây Dừa🌵 Những Bài Thơ Ngắn Hay Nhất 

Những Câu Thơ Hay Về Cây Thông Noel Đặc Sắc

Cùng thưởng thức Những Câu Thơ Hay Về Cây Thông Noel Đặc Sắc:

Noel về
Tác giả: Bùi Minh Trí

Cây thông xanh rung rinh
Đèn hoa giăng hội chợ
Trời sao mắt long lanh
Tuyết rơi trắng phường phố

Chuông Giáo đường vừa đổ
Tiếng ngân thả mênh mông
Nô-en về rồi đó
Thánh thiện đến vô cùng…

Nến thắp đỏ lung linh
Nhà ấm vui đoàn tụ
Nâng chén nghĩa chén tình
Xoá hết buồn hết khổ

Ta bên nhau hoan hỉ
Chúc mừng tiệc vui vầy
Bánh bốc thơm mùi sữa
Ngọt hạnh phúc hương say

Đức Mẹ ở trên cao
Lòng bao dung nhân thế
Dang rộng tay che chở
Cho Thế giới bình yên

Mừng Giáng sinh
Tác giả: chưa rõ

Tuyết giăng phủ lối rơi đầy
Thu qua đông đến nào hay bất ngờ
Thông xanh tuyết trắng nên thơ
Hồn ai cứ mãi dại khờ vì yêu

Chờ nhau chờ đã bao chiều
Xuân hè thu đã mang nhiều nhớ mong
Chờ nhau khi đã sang đông
Cùng nhau đi lễ, thiệp hồng báo tin

Chuông vang mừng lễ giáng sinh
Giáo đường chung lối chúng mình sánh đôi
Bing bong chuông thánh từng hồi
Hòa theo tiếng nhạc vang lời hát ca

Bing bong chuông thánh ngân nga
Những bông tuyết trắng nở hoa trắng ngần
Chờ nhau chờ đã bao lần
Bao lần chờ đợi bao lần nhớ thương

Đông về quên hết sầu tương
Quên đi nỗi nhớ buồn vương những chiều
Đông về tuyết trắng bao nhiêu
Là bao nỗi nhớ bấy nhiêu đợi chờ.

Cùng em đón Giáng sinh
Tác giả: chưa rõ

Đón giáng sinh đôi ta cùng chung lối
Thông noel tràn ngập sắc hương đêm
Em xinh tươi dáng thanh thoát dịu êm
Anh thấy được tình em trong mắt biếc.

Má em hồng gợi cõi lòng thắm thiết
Trái tim nồng da diết nỗi chờ mong
Tay trong tay dìu bước giữa phố đông
Cái se lạnh giữa sắc hồng huyền ảo.

Em hồn nhiên giọng ngọt ngào khẽ bảo
Cả đất trời xôn xao đón chúng mình
Ánh đèn màu rực rỡ sáng lung linh
Hoa cúc tím vươn mình nghe rất khẽ.

Em duyên dáng như thiên thần nhỏ bé
Đôi môi mềm chúm chím nụ cười xinh
Đêm giáng sinh đằm thắm nét hương trinh
Em gửi trọn duyên tình đầy mơ ước.

Sương rơi nhẹ vương lên làn tóc mượt
Em dịu dàng khẽ ngước mắt nhìn anh
Bờ mi cong ánh mắt sáng long lanh
Tình ta đẹp… trong lành như suối mát.

Bỏ túi thêm Chùm ❤️️ Thơ Cỏ Cây Hoa Lá ❤️️ Chùm 30+ Bài Thơ Cỏ Dại

Viết một bình luận