Thơ Về Đường Trường Sơn: Tuyển Tập Những Bài Hay Nhất

Thơ Về Đường Trường Sơn ❤️️ Tuyển Tập Những Bài Hay Nhất ✅ Đón Đọc Những Bài Thơ Cực Hay Viết Về Con Đường Lịch Sử Và Đầy Hào Hùng

Những Bài Thơ Hay Về Đường Trường Sơn

Dưới đây là những bài thơ hay nhất viết về đường Trường Sơn huyền thoại và oai hùng trong thời kì đánh Mĩ giải phóng dân tộc, cùng đọc bạn nhé!

Nước Non Ngàn Dặm
Tác giả: Tố Hữu

Nửa đời tóc ngả màu sương
Nhớ quê, anh lại tìm đường thăm quê
Đường vào như tỉnh như mê
Đường ra phía trước, đường về tuổi xuân
Đã đi muôn dặm xa gần
Nay về Nam cũng bước chân bồi hồi!

Sông Bến Hải bên bồi bên lở
Cầu Hiền Lương bên nhớ bên thương
Cách ngăn mười tám năm trường
Khi mô mới được nối đường vô ra?
Bây giờ cầu lại bắc qua
Ván thơm gỗ mới cho ta gặp mình…

Anh về Quảng Trị… Gio Linh
Trèo lên dốc Miếu, lặng nhìn Quán Ngang
Bời bời cỏ lút đồng hoang
Chim kêu cành cụt, chang chang nắng cồn
Tả tơi mấy ấp khu khu dồn
Mái tôn, rào kẽm, tháp đồn chơ vơ!
Thương em chín đợi mười chờ
Con thuyền nay đã đỏ cờ sang sông
Em vui em mặc áo hồng
Máy reo máy đẩy, mênh mông biển trời
Thuyền về Cửa Việt ra khơi
Thuyền lên Ái Tử, thuyền bơi Đông Hà…

Anh còn lặn lội đường xa
Sông Hương đành nhớ, chưa qua sông Bồ
Phù lai ba bến con đò
Thanh Lương quê ngoại câu hò còn chăng?
Êm dòng Thạch Hãn đêm trăng
Những lo ngược gió Tan Giang nặng chèo!

Xe lên đường 9 cheo leo
Hố bom đỏ mắt, trắng đèo bông lau
Cây khô, chết chẳng nghiêng đầu
Nghìn tay than cháy rạch màu trời xanh
Trưa nồng, gà gáy Khe Sanh
Tà Cơn dứa mật, hoa chanh ngát đồi.

Chợt nghe… từ tuổi hai mươi
Tiếng xiềng Lao Bảo gọi người bạn xưa
Ngỡ ngàng rẽ lối le thưa
Vông đồng mấy cội, xác xơ lá cành
Hoang tàn hầm đá, đồn canh
Bâng khuâng nhớ bóng các anh những ngày!
Nhìn quanh, núi đứng mây bay
Võng anh giải phóng, rừng lay nắng chiều…
Thương nhau, đừng khóc, em yêu
Tự do, phải trả bao nhiêu máu này!
Có qua những bước đi đày
Càng thêm ấm những bàn tay giữa đời.

Sáng hè đẹp lắm, em ơi
Đầu non cỏ lục, mặt trời vừa lên
Da trời xanh ngát, thần tiên
Đỏ au đường lớn mang tên Bác Hồ
Trường Sơn mây núi lô xô
Quân đi, sóng lượn nhấp nhô, bụi hồng…

Ai trông, lên đó mà trông
Cha Ki oanh liệt, Bản Đông anh hùng
Mỹ thua, nguỵ chạy đường cùng
Xác tăng như xác bọ hung đen bờ
Mấy chàng lính trẻ măng tơ
Nghêu ngao gõ bát hát chờ cơm sôi.

Xe lao qua dốc qua đồi
Gió tây giội lửa ồi ồi sau lưng
Bụi bay, bụi đỏ lá rừng
Mịt mù lối kín, cát bưng đường hầm
Nóng nung vạt áo ướt đầm
Thương con bướm trắng quạt ngầm suối khô.

Con sông Xê Noong ai dò
Mà dòng nước mát hẹn hò cùng ta?
Tới đây, tre nứa là nhà
Giỏ phong lan nở nhành hoa nhuỵ vàng
Trưa nằm đưa võng, thoảng sang
Một làn hương mỏng, mênh mang nghĩa tình.

Lán đêm, ghé tạm trạm binh
Giường cây lót lá cho mình đỡ đau
Nghĩ người, thăm thẳm rừng sâu
mười năm bom đạn, măng rau, sốt ngàn.
Xê Công, Xê Nọi, Chà Vàn
Mở đường, bao nỗi gian nan với đường!

Trường Sơn, xẻ dọc, rọc ngang.
Xẻng tay mà viết nên trang sử hồng.
Trường Sơn, vượt núi, băng sông
Xe đi trăm ngả, chiến công bốn mùa.
Trường Sơn, đông nắng, tây mưa
Ai chưa đến đó, như chưa rõ mình.

Vui sao buổi bình minh, gặp cháu
Nhớ ngày nào cháu mới lên ba
Gác canh cho chú trong nhà…
Nay giữa Phi Hà, D trưởng công binh
Trên đường lớn Hồ Chí Minh
Gác ba biên giới… mối tình Đông Dương!

Tả Ngâu, trong vắt mắt gương
Xốn xang trông lửa chiến trường, mà cay
Xê Xan, tan nát đạn cày
Trống trơ rừng khộp, khô gầy rừng le
Bằng lăng bạc nắng trưa hè
Nghe như cưa xẻ, tiếng ve rít dài.

Cỏ vàng lạc bước hươu nai
Sóc buôn thấp thoáng bóng xoài đu đưa
Vườn ai, cháy trụi ngọn dừa
Mái chùa cong, gãy nét xưa diệu huyền
Voi đi lững thững, bình yên
Bỗng ngơ ngác đứng, Bom rền xa xa…

Anh vào tuyến lửa, đêm qua
Bất ngờ một trận như là bão rơi
Lại đi… “phấn khởi tơi bời”
Còn non, còn nước, còn người, cứ đi!
Rừng khuya, không ngủ, mơ gì
Sao hôm lấp lánh cũng vì miền Nam…

Chào anh du kích đất Cam
Đẹp như pho tượng Đam San thuở nào
Ngực anh đỏ tựa đồng thau
Vui tình đồng chí, trắng phau răng cười
AK nòng thép xanh ngời
Hôn anh một cái, hỡi người bạn thân!
Đường qua biên giới tới gần
Nghe lòng rạo rực, nghe chân bồn chồn.
Đơn xơ một khúc cầu con
Một khe suối nhỏ, cũng hồn quê ta.
Ôi, gò đất mịn son pha
Thắm tươi dòng máu ông cha bao đời…

Bình Long, Nam Bộ ta ơi!
Buổi đầu mới gặp mặt Người sáng nay.
Cầm hòn đất đỏ trong tay
Trái tim bỗng nghẹn như say rượu nồng
Ôm anh Giải phóng vào lòng
Đã mơ chạy khắp cánh đồng Cà Mau…

Chú lái trước, anh ngồi sau
Rừng cao su mát một màu lá xanh
Xe bay, nghiêng gió dạt cành
Đã quen lối tắt đường quanh hiểm nghèo
Đến đâu, anh cũng bám theo
Áo bà ba, mũ tai bèo chú em!

Câu thơ cũ, ai đem tới đó?
“Anh chạy vào đất đỏ làm phu
Bán thân đổi mấy đồng xu
Thịt xương vùi gốc cao su mấy từng!”
Nao nao nhìn mỗi góc rừng
Cuối hàng cây thẳng, sáng bừng trời cao.
Hầm tăng, ụ pháo, chiến hào
Dấu răng vuốt Mỹ cắn cào, còn đau!
Chị em tù những nơi đâu
Côn Lôn, Phú Quốc, dìu nhau trở về
Lá buông trắng vách lều tre
Bài ca hy vọng hát nghe ấm lòng.

Lộc Ninh xinh một cụm hồng
Ai hay đất lửa, máu nồng đơm hoa!
Cái vui sinh nở chan hoà
Nghe rừng căng sữa, nhựa ra đầu mùa
Lao xao phố thợ, chợ trưa
Sầu riêng, măng cụt cũng vừa ngọt thanh

Lá cờ nửa đỏ nửa xanh
Màu đỏ của đất, màu xanh của trời
Ngôi sao, chân lý của đời
Việt Nam, vàng của lòng người hôm nay.
Càng nhìn ta, lại càng say
Biển Đông lồng lộng gió lay ngọn cờ…

Ôi, bà mẹ tóc bạc phơ
Vườn riêng, mẹ hái trái dừa cho con
Má già với trái dừa non
Bởi thơm lòng má, nên ngon lòng dừa
Dẫu còn cay đắng, nắng mưa
Miền Nam mát ngọt, hồn ta vẫn đầy
Trăng còn che nửa bóng mây
Mà rừng lá nón đêm nay ngời ngời
Gặp nhau, đồng chí đây rồi!
Xôn xao hết đứng lại ngồi bên nhau
Chuyện nhà, Nam Bắc, trước sau
Mừng ra nước mắt, nên đau lại cười

Phải chi còn Bác vô chơi!
Bỗng nghe cháu nói… đất trời lặng thinh
Trông vời Đồng Tháp mông mênh
Mấy con thuyền ngược dòng kênh, nặng hàng
Sóng Tiền Giang gọi Hậu Giang
Có ai về đó, ta sang cùng về!

Hỡi người chị của Bến Tre
Cửu Long đồng khởi bốn bề đó chăng?
Miền Nam gan dạ ai bằng
Đội quân đầu tóc, khăn rằn vắt vai
Khăn rằn ai dệt cho ai
Sợ chi súng đạn, rào gai quân thù!

Ánh đèn soi giữa chiến khu
Mái đầu tóc bạc, võng dù hoa râm
Nhà anh lợp mái trung quân
Quan thềm sương nắng, đêm xuân ngày hè
Ngoài vườn reo một tiếng xe
Tiếng reo se sẽ, mà nghe rộn ràng…
Chân nhanh qua ấp qua làng
Đất còn nóng lửa Tràng Bàng, Củ Chi
Dang tay một với, xa gì
Sài Gòn ơi, lại phải đi bao ngày?
Lưới nào vây nổi chim bay
Chắc trong ấy nhớ ngoài này, chẳng yên!

Chia tay lưu luyến mắt nhìn
Sầu riêng bịn rịn nhớ miền Nam xa
Ta về mở rộng đường ta
Cho Nam với Bắc vào ra thêm gần
Hành quân nhẹ bước sang xuân
Chè xanh hoa nở trắng ngần đường xe…

Vượt Bù-gia-mập, Cao Lê
Qua Xê-rê-pôk, lại về Tây Nguyên
Tây Nguyên ơi! Bước truân chuyên
Tuổi trai ta đã từng quen chốn này
Ban-mê ngục sắt những ngày
Cũng con đường máu đi đầy năm nao!

“Đường lên Đak Sút, Đak Pao…”
Ngẩng trông núi dựng trời cao lạ lùng
Bao la đất mới một vùng
Dọc ngang thế trận, quân hùng là đây!
Thác Gia-ly trắng tầng mây
Ào ào, tưởng máy điện quay tưng bừng…
Gặp anh, mừng thiệt là mừng
Chào anh Núp của núi rừng tự do!
Rằng: Qua gió lớn mưa to
Lòng dân như nước Pa-cô càng đầy
Tây Nguyên gan góc, dạn dày
Như cây lim đứng, chẳng lay giữa ngàn.

Hỏi đâu giặc đóng, giặc càn?
– Nó như kiến lửa, kiến đàn chạy quanh
Nó leo lên ngon lên cành
Mình ôm lấy gốc, nó giành thử coi!
Một lời, nghe vút tiếng roi
Nghe sông gọi suối, nghe voi gọi bầy…

“Đường lên đỉnh núi Đak Lay
Heo heo gió lạnh, sương dày vắng chim”
Biết ai mà hỏi mà tìm
Con đường xưa của trái tim, đường này
Đường đi từ tuổi thơ ngây
Nửa vòng thế kỷ, hôm nay đường về…

Hương đâu thơm lựng rừng hè
Nhặt cành lá quế mà tê tái lòng
Trà My đấy, hỡi Trà Bồng
Có hay cây quế đợi trông tháng ngày?
Nâng cành quế héo trên tay
Càng thương quế ngọt quế cay cùng người!
Hội An, Đà Nẵng xa khơi
Ấy nơi mẹ ắm, ấy nơi mẹ nằm
Nhớ cồn cát trắng giăng giăng
Nhớ thuyền Bàn Thạch, nhớ trăng biển Hàn
Hẳn còn sóng gió gian nan
Bên vui rồi lại Đại An, Sơn Trà.

Sông Trà, sông Lại, sông Ba
Khu Năm dằng dặc lòng ta mọi miền
Vạn ngày, có buổi nào yên?
Cá ăn phải máu, chim quên lối vườn
Con người, như dãy Trường Sơn
Vững chân bám trụ, chẳng sờn óc gan.

Đạn bom, bão lụt, cơ hàn
Chết đi lại sống, hết tàn lại tươi
Thuỷ chung, vẫn đậm tình người
Cắn đôi hạt muối, chung đời cháo rau
Uống cùng viên thuốc chia đau
Quên mình chia lửa, cứu nhau chia hầm.

Hỡi em, dũng sĩ mười lăm
Trẻ thơ mà đã ngang tầm nước non
Hỡi ông, tuổi tám mươi tròn
Ngực phanh mĩ súng, tra đòn chẳng nao
Sống hiên ngang, sống thanh cao
Quê hương, biết mấy tự hào lòng ta!

Đường đi, như sự tình cờ
Con sông My, lại bây giờ lần theo
Vượt từ xưa, bước gieo neo
Cùng dòng thác ấy, ngủ treo đầu cành
Đọt lau, rau má vả xanh
Đói lòng, hát khúc quân hành vẫn vui.

Nhớ thương bạn, lại bùi ngùi
Nhớ làng Rô, nhớ người nuôi năm nào
Ghé thăm, lòng xót xa sao!
Bến sông lửa cháy, bom đào bãi lau
Hỏi Già, Già mất, còn đâu
Hỏi em, em đã từ lâu chết rồi!

Ôi! Làng Rô nhỏ của tôi
Cao cao ngọn núi, chiếc nôi đại bàng
Trăm năm ta nhớ ơn làng
Cánh tay che chở bước đường gian nguy
Thương em, cô gái sông My
Nắm xôi đưa tiễn anh đi qua rừng.

Anh đi, làng hỏi thăm chừng
Làng xưa, anh vẫn nhớ từng người xa
Hôm nay như trở lại nhà
Bữa cơm dưa muối cũng là liên hoan
Non cao rực rỡ ánh vàng
Đêm rằm vằng vặc bến Giàng trăng lên…
Con thuyền rời bến sang Hiên
Xuôi dòng sông Cái, ngược triền sông Bung
Chập chùng thác Lửa, thác Chông
Thác Đài, thác Khó, thác Ông, thác Bà
Thác bao nhiêu thác, cũng qua
Thênh thênh là chiếc thuyền ta trên đời.

Nỗi niềm chi rứa, Huế ơi!
Mà mưa xối xả trắng trời Thừa Thiên
Mưa từ biển nhớ mưa lên
Hay mưa từ núi vui trên A Sầu?
Nặng lòng xưa giọt mưa đau
Mát lòng nay trận mưa mau quê nhà
Mưa rào cho đất tươi da
Hố bom lấp loáng như là gương soi
Bãi sim, tà áo tím phơi
Con sông A Sá, tóc dài làm duyên
Rộn ràng tiếng hát thanh niên
Mải mê xếp đá mà quên ướt mình…

Hỡi anh lái trẻ vô tình
Dừng chân một chút mà nhìn quê tôi!
Có đâu đẹp vậy tuyệt vời
Trường Sơn lượn xuống hàng đồi thông reo
Dòng Hương nước biếc, trong veo
Gió khơi Bạch Mã, sóng đèo Hải Vân
Huế mình đẹp nhất lòng dân
Mùa Thu khởi nghĩa, mùa Xuân dậy thành
Ngày đi tóc hãy còn xanh
Mai về, dù bạc tóc anh cũng về
Nhớ ai khắc khoải chiều hè
Con chim cu gáy dốc Chè, nôn nao

Bàng hoàng… như giữa chiêm bao
Trắng mây Tam Đảo tuôn vào Trường Sơn
Dốc quanh sườn núi mưa trơn
Tưởng miền Nam đó, chập chờn hôm mai.
Đường đi… hay giấc mơ dài?
Nước non ngàn dặm nên bài thơ quê.

Người Lính Già Thăm Lại Trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Văn Cư

Người lính già trở lại Trường Sơn
Thả những bông hoa rừng xuống dòng suối mát
Ông nức nở tuôn trào nước mắt
Khóc đồng đội mình ngã xuống nơi đây
Đã gần năm mươi năm rồi giờ đã đổi thay
Không còn những cánh rừng cây trơ tay đen sạm
Không còn những ngọn đồi đất đỏ hoe do b52 giải thảm
Tất cả bây giờ đã trở lại màu xanh..
Người lính già đôi mắt ướt long lanh
Ông nói về những gian nan
ngày đầu mở đường Trường Sơn huyền thoại
Ông không nhớ nổi có bao đồng đội
Đã nằm lại để con đường cứ dài mãi vào Nam…
Chiến tranh đã lùi xa gần năm mươi năm
Nhiều đồng đội vẫn nằm nơi rừng sâu núi thẳm
Gia đình người thân vẫn ngày đêm trông ngóng
Đồng đội đã đi tìm trong vô vọng bao năm…
Có lẽ các bạn ông giờ đã hóa thân
Vào từng ngọn cây vào từng vách núi
Để rừng Trường Sơn đang hồi sinh trở lại
Để những bản làng ngày một ấm no
Trở lại Trường Sơn trên đại lộ mang tên Bác đẹp to
Nhìn những cánh rừng ông càng xúc động
Ông gọi thật to tên từng thằng bạn
Các cậu ơi chúng tớ tới thăm này…
Các bạn ông không biết có hay…!!!

Đón đọc ❤️️ Những Câu Thơ Về Người Lính Trường Sơn ❤️️ cực hay và xúc động dưới đây ngoài thơ về đường Trường Sơn ở trên

Những Bài Thơ Về Đường Trường Sơn Ngắn

Gửi đến quý độc giả những bài thơ về cung đường Trường Sơn anh hùng, huyền thoại cực hay và đầy hoài niệm

Con Đường
Tác giả: Nguyễn Như Hải

Cảm ơn chị, cảm ơn em liệt sĩ
Đã xông pha nơi tuyến lửa năm nào
Rừng Trường Sơn đông hùng vĩ biết bao
Một trăm cô gái năm nào ra trận
Lính thông tin vốn dạn dầy cần mẫn
Quyết thông dây huyết mạch máu chiến trường
Mười tám tuổi đời không nỗi vấn vương
Tờ giấy trắng chưa hoen mờ vết mực
Đường Trường Sơn ngọn đèn em vẫn thức
Dắt xe qua lưới lửa đạn bom thù
Sừng sững dưới ngầm, cột mốc trời thu
Tà áo trắng căn mốc đường xe vượt
Bom nổ chậm cung đường cong phía trước
Đã có em khóa ngòi nổ bom thù
Giặc chạy rồi em yên giấc ngàn thu
Các em tôi ngủ hoài không ai dậy
Hòa bình rồi, mà sao em không thấy
Đường thênh thang trên lối cũ năm nào
Lệ tuôn trào, anh mang nỗi ước ao
Thấy bóng em.. con đường mang tên BÁC!

Đường Trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Như Hải

Đường Trường Sơn một thời khói lửa
Đường Trường Sơn bom đạn như mưa
Đường Trường Sơn ai đã nghe chưa
Đọc một lần để biết ngày xưa
Tình đồng đội chia nhau điếu thuốc
Nắm cơm khô khi đói những ngày
Đêm trời đông nghe lạnh giá buốt
Vẫn gan vàng chiến đấu đông tây
Những con người Trường Sơn lịch sử
Những con người Trường Sơn bất tử
Mãi chói vàng danh rạng muôn năm
Đẹp khúc hát ca ngợi anh hùng
Đã bao năm khói lửa đi qua
Kí ức xưa còn mãi không nhòa
Một thời oanh liệt hào hùng quá
Một thời trang sử rạng ngàn sau

Chùm Thơ Về Tuyến Đường Trường Sơn Hay Nhất

Đón đọc chùm thơ về tuyến đường Trường Sơn vô cùng xúc động và đầy hào hùng, thưởng thức những vần thơ ý nghĩa dưới đây bạn nhé

Linh Hồn Của Một Con Đường Đã Trở Thành Huyền Thoại
Tác giả: Hoang Duyen

Không có những đoàn quân băng rừng vượt suối .
Không có em ! Chỉ kịp cười không nói .
Dưới pháo sáng em san đường mở lối .
Cho những đoàn xe đem theo những chuyến hàng .
Đêm xuyên rừng đi về một hướng ! Miền nam .
Thì Trường sơn chỉ là những cánh rừng hoang
Nối với nhau thành đại ngàn xanh biếc ….
Đã trở thành một cái tên “bất diệt” .
Gánh trên mình hàng triệu triệu tấn đạn bom .
Còn chịu thêm nhiều chất độc da cam .
Có những con người thông minh , dũng cảm can trường .
Bộ não của con đường! Bộ Tư Lệnh Trường Sơn
Từ nơi đây những thông điệp “yêu thương” .
Nhưng “Quyết đoán” nhưng vô cùng khoa học .
Tránh tổn thất con người và vật chất .
Để chiến trường yên lòng đánh giặc .
Trí và lực tập trung cao nhất .
Những con người “Huyền thoại” nhưng có thật .
Mãi mãi ở trong lòng Dân tộc Việt nam .
Đường Trường Sơn ! Năm năm chín kiên cường .
Con đường “trải” bằng máu bằng xương .
Bằng nước mắt của bao người vợ .
Và biết bao người mẹ khi nhắm mắt , xuôi tay .
Vẫn chưa gặp con mình được phủ cờ Tổ quốc .
Đường Trường Sơn một cái tên quen thuộc .
Đã thấm máu của những người đi trước .
“Dù có phải đốt cháy cả dẫy Trường
Sơn cũng phải lấy lại quyền Độc lập cho Dân tộc” .
Lời Bác nói như sấm vang Trời đất .
Con cháu người nhất nhất làm theo .
Ta thắng Mỹ khi đất nước còn nghèo .
Nhưng dũng khí, quyết tâm ta lớn
Vào chiến dịch cả Trường sơn bận rộn .
Sở Chỉ huy những “Tầm vóc” lớn .
Quân chuyển vào , có đồng chí chuyển qua .
Rồi hàng hóa , khí tài , súng đạn .
Tất cả đã được vào tính toán .
Những nước cờ của ta làm “thất kinh” hoảng loạn .
Cả “chóp bu” bên kia phía phía Đại dương …..
Ôi ! Kỷ niệm về Trường Sơn .
Kể chẳng biết bao giờ cho hết .
Sáu mươi năm một con đường bất diệt .
Vẫn vẹn tròn trong trái tim ta .
Đường Trường Sơn là một bài ca .
Được hát mãi đã đi cùng năm tháng .
Những ca khúc Trường Sơn hoành tráng .
Miệng hát mà nước mắt vẫn rơi .
Vì mãi nhớ về Đồng Đội của chúng tôi.
Yêu mãi Trường Sơn bông hoa lửa ….một thời

Vượt Trường Sơn
Tác giả: Vũ Xuân Hòe

Trường Sơn ơi! Trường Sơn ơi!
Ta nhớ mãi một thời đi đánh Mỹ
Những bước chân vượt Trường Sơn không nghỉ
Xẻ dọc Trường Sơn của thế kỷ hai mươi.
Vẫn âm vang tươi rói những nụ cười
Của những con người tuổi đời còn rất trẻ
Dù đạn nổ ,bom gầm ,mưa hè ,nắng lửa
Dù đôi dép vẹt mòn vẫn hăm hở bước đi.
Mười tám đôi mươi đâu có ngại gì
Nào có xá chi máu đổ
Trong tim luôn rực hồng ngọn lửa
Giải phóng miền Nam tất cả lên đường.

Trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Như Hải

Trường Sơn ơi bốn mùa mây trắng phủ
Những con đường đi đánh Mỹ còn đây
Những nghĩa trang ngàn mộ chí ken dày
Bao chứng tích của một thời máu lửa
Củ măng rừng với săn khoai trừ bữa
Cứ liên hoàn trong cơm lính Trường Sơn
Trường Sơn Đông ơi núi thắm mây vờn
Mưa rả rích hết đêm ngày lại tháng
Trường Sơn Tây đón gió lào khô hạn
Nắm rau rừng ta với bạn chia đôi
Trường Sơn ơi sao nhớ mãi một thời
Bên cánh võng thơ tình ta viết vội
Đường hành quân đêm băng rừng vượt suối
Bê năm hai bom Mỹ dội trên đầu
Phút tỏ tình chẳng nói được một câu
O giao liên trên đường qua binh trạm
Cơn sốt về võng dù bến chiếc lán
Bàn tay em sao ấp áp lạ kì
Hết sốt rồi nơi tiền tuyến anh đi
Cung đường vắng rừng già em ở lại
Chiếc khăn Dù vội trao anh thơm mãi
Ngát hương trinh mùi con gái thơm nồng
Mỗi con đường mỗi khe núi dòng sông
khăn theo anh suốt chặng đường đánh giặc
Bốn tư năm mọi nẻo đường Nam Bắc
Vẫn ấm lòng hơi em gái trường sơn
Trường Sơn ơi sẽ mãi mãi trường tồn
Lòng tự tôn đến cội nguồn dân tộc!

Gửi đến bạn là chùm 👉 Thơ Về Bộ Đội Ngắn Hay 👈 đọc ngay sau khi thưởng thức thơ về đường Trường Sơn bạn nhé

Thơ Về Người Lính Trên Tuyến Đường Trường Sơn 

Đọc và cảm nhận hình ảnh những người lính can trường, không bao giờ chịu khuất phục trước kẻ thù qua chùm thơ về người lính trên tuyến đường Trường Sơn dưới đây

Đại Đội Nữ Lái Xe Trường Sơn Anh Hùng
Tác giả: Tiến Hùng

Chuyện kể về đại đội nữ lái xe
Những cô gái Trường Sơn đi tải đạn
Tuổi mười bảy đôi mươi lòng không nản
Vẫn vững vàng tay lái vượt núi cao
Mặc mưa bom sốt rét rám má đào
Đã vận chuyển quân nhu và lương thực
Hàng nghìn tấn vào nam bao công sức
Băng qua đèo vực thẳm của Trường Sơn
Vẫn quyết tâm vượt khó chí không sờn
Dù pháo sáng trên đầu máy bay địch
Càng nhìn rõ con đường đi tới đích
Nhiệm vụ xong ai nấy đều vui mừng
Lúc trở về áo ướt đẫm sau lưng
Gát sáu chín xe zin gát năm mốt
Tiểu đội trưởng chị Vân* tiểu đội một
Bốn lăm người* còn sống đến hôm nay
Tìm mưu sinh kiếm sống để qua ngày *
Những chị Thuý* chị Viên* buổi gặp mặt
Nhắc kỷ niệm ôm nhau trào nước mắt
Mái tóc dài để lại ở rừng sâu
Nay pha sương điểm bạc cả mái đầu
Nhưng cứng cỏi kiên cường không bị lụy
Những phụ nữ Việt Nam thời đánh Mỹ
Rất Anh Hùng Trung Hậu và Đảm Đang .

Trở Lại Trường Sơn
Tác giả: Trịnh Xô

Đã lâu rồi tôi trở lại Trường Sơn,
Nơi núi thẳm rừng đại ngàn gió thổi
Nghe văng vẳng tiếng bước chân đồng đội
Lòng bùi ngùi, thương nhớ mãi không nguôi
Trường sơn ơi! da diết mãi trong Tôi,
Những kỷ niệm khắc sâu trong tâm trí
Đường Trường Sơn sao mà nao nức thế
“như tình yêu vĩnh viễn có quên đâu..
Đường hành quân, máy bay địch thét gào ,
Pháo sáng dọi và bom gầm đạn réo
Những người lính hành quân đi chiến đấu,
Xuyên màn đêm có pháo sáng soi đường.
Hành quân đi lòng rạo rực niềm tin,
Đường mòn ấy, ta làm sao quên được?
Những người lính cùng nhau vào mặt trận,
“điếu thuốc cấu đôi, cơn sốt xẻ chia nhau
Đường Trường Sơn những năm tháng gian lao
Khói lửa đạn, bom bốn bề khốc liệt
Vào trận tuyến, biết ai còn ai mất
Bom đạn thù không ngăn được bước chân ta
Trường Sơn ơi! những năm tháng đi qua,
Nhớ rất nhớ, rau Tàu Bay chống đói
Và khẩu súng (AK) chiếc gậy tre dẫn lối
Bom đạn thù cháy trụi lá ngụy trang
Trường Sơn ơi! thổn thức nhớ Phong Lan,
Cây Măng đứng nép mình bên suối cạn,
“Bi Đông nước nối hai đầu binh trạm
Tiếng chim rừng ríu rít đón bình minh
Đường hành quân dưới pháo sáng trắng đêm
Sương buông xuống phủ ướt đầm vai áo
Sao nỗi nhớ! cứ dài theo năm tháng
Chặng đường vào, nỗi nhớ cũng vào theo..
Đường Trường Sơn những năm tháng gian lao
Dấu ấn ấy, vẫn còn ghi khắc mãi
Bao đồng đội, năm xưa còn nằm lại
“giữa đại ngàn, chốn nào đấy bạn ơi
“Trường Sơn đông hay Trường Sơn tây
“Lần theo dấu, lối mòn bên khe suối
Những vết tích đâu rồi trên vách núi
“Tìm nấm mồ chôn vội xác người thân
Đồng đội ơi! Qua rồi bấy nhiêu năm
Những ai đã về quê hương đất mẹ
Ai đã đến nơi nghĩa trang an nghỉ
Ai vẫn còn nằm lại chốn này đây
Về đi thôi mẹ mong đợi từng ngày
Nơi đất mẹ những phút giây mong ngóng
Bao người vợ đã trở thành núi Vọng
Sao không về? Cứ lẩn khuất nơi đây
Nén hương thơm cứ run rẩy trên tay
Đồng đội ơi! Nước mắt trào đắng cổ
Lòng đau thắt đứng lặng nhìn vách đá
“Vấn vương lòng không bước nổi chân qua
Hẹn ngày về, khi đất nước khải hoàn ca
Sao không thấy đồng đội về họp mặt
Rừng đại ngàn, bao nhiêu người nằm lại
Đồng đội ơi! Mãi mãi tuổi đôi mươi.

Lính Vận Tải Trường Sơn
Tác giả: Đoàn Biển

Cõng đạn trên đường Trường sơn đó bạn ơi
Gặp dòng nước mát, đỡ đói lòng gùi tiếp
Trên vai anh, gánh cả cơ đồ và sự nghiệp…
Bốn bốn năm rồi, ai còn nhớ… hay quên…
Những cảnh này, ngày xưa trên đường Trường Sơn
Không hiếm gặp, trên đôi vai người lính
Gùi tạ hàng, vượt qua bao đèo, suối…
Bởi chiến trường đang cần đạn…
Cho chiến thắng ngày mai…

Cảm động với tình đồng đồng đội của những con người ngày đêm vào sinh ra tử cùng nhau qua chùm 👉 Thơ Về Tình Đồng Chí👈 cùng với thơ về đường Trường Sơn

Thơ Về Dãy Núi Trường Sơn

Đón đọc chùm thơ hay nhất về dãy núi trường sơn hùng vĩ, nơi đây đã chứng kiến bao người lính ngã xuống, ghi lại trọn vẹn cuộc chiến đấu oai hùng của các anh.

Nhớ Đường Trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Đảng

Em Và Anh cùng vượt Dãy Trường Sơn
Anh hơn tuổi , trên đường anh vượt trước
Hai Anh Em với tinh thần yêu nước
Anh Vượt rồi , Em tiếp bước theo sau
Đường Trường Sơn , nắng chẳng xuống được đầu
Muỗi và vắt tranh nhau mà hút máu
Không ngăn được, bước chân đi chiến đấu
Mà bao năm ,nung nấu diệt quân thù
Đơn vị hành quân ,gặp phải trời mưa
Vai vác nặng ,Đá răng cưa , ngọn hoắt
Dép Trường Sơn , Bao Lần quai đã đứt
Gậy Trường sơn ,mòn sứt Đã Bao Lần
Không ngăn được ,tinh thần người chiến sĩ
Những trận bom B52 của Mỹ
Bom na pan ,đốt cháy rừng âm ỉ
Không đạn bom nào ,ngăn nổi bước quân đi
Đường Trường Sơn, đi cũng lắm gian nguy
Núi cao ,vực sâu ,xe đi ở giữa
Giặc đánh hỏng đường ,quân ta lại sửa
Ôi con đường, mà chan chứa yêu thương
Rừng Trường Sơn ,Huyền Thoại Một Con Đường
Vì tiền tuyến ,Hậu Phương ra mặt trận
Chi viện thật nhanh ,chiến trường đang gọi
Khắp Miền Nam ,đang vang dội chiến công
Vào chiến trường ,anh là lính xe tăng
Em Miền Tây , lính đặc công sông nước
Hai Anh Em , một con đường cùng bước
Vượt dẫy Trường Sơn, anh trước em sau
Bao nhiêu năm , nay Bạc cả mái đầu
Ngồi trò chuyện, nhớ Trường Sơn yêu dấu
Nhớ đồng đội ,vào miền Nam chiến đấu
Anh dũng hy sinh ,đổ máu Trường Sơn
Nhớ Trường Sơn ,lại nhớ ăng gô ,cơm
Nhớ cái bi Đông, đeo hông người lính
Khẩu súng AK , người tình xinh xắn
Khăn bao gạo dài , đeo vắt qua vai
Đường Trường Sơn , đi thì rất là dài
Vì miền Nam , dẻo dai ,ta tiến bước
Giải phóng miền Nam , mà Ta thắng được
Dành trọn non sông , đất nước hòa bình
Luôn ghi nhớ đường Trường sơn hùng vĩ
Con Đường Trường Sơn là ta thắng Mỹ
Đường Trường Sơn đã ghi vào lịch sử
Đường trường sơn ở thế kỷ hai mươi…

Trường Sơn Một Thời Để Nhớ
Tác giả: Chưa Rõ

Trường Sơn cao mấy tầng mây
50 năm trước còn đầy đạn bom*
Ngày xưa rực lửa căm hờn
Một thời để nhớ vẫn còn y nguyên
Em 18 tuổi thuyền Quyên
Anh 18 tuổi con thuyền sóng xô
Ra đi cứu nước non nhà
Tuổi còn rất trẻ “GẬY” già Trường Sơn
Gậy dài vách đá , đường trơn
Bám từng ụ đá đã mòn gót chân
Nhớ ngày cái tuổi còn xuân
Đông Tây 2 nửa ta từng nhớ nhau
Mặc cho bom dội trên đầu
Anh đi chiến trận em sầu bên Đông
Dáng xinh đôi má ửng hồng
Nước ra sốt rét nhưng không việc gì
Vai gùi gạo , đạn em đi
Đường trường băng lối có gì ngại đâu?
Tình yêu hai đứa nhiễm màu
Lá thư cháy nửa , em giàu tình thương
Vẫn còn nhớ mãi Trường Sơn
Em gùi thùng đạn đường trơn ngã nhào
Thương anh em vượt sang Lào
Làm cô y tá chạm vào da Anh
Cố lên nó sẽ mau lành
Chỉ vài câu nói đã thành yêu em
Hòa bình anh vẫn không quên
Tên em là Đức quê miền Hà Tây
50 năm nhớ một ngày
Trường Sơn rực lửa nhưng đầy tóc tang
Tình yêu hai đứa đeo mang
Chờ em mãi mãi biết đàng nào đây ???
Em người Mỹ Đức Hà Tây
Trông sao có được một ngày gặp em

Tôi Đi Tìm Hai Đầu Nỗi Nhớ
Tác giả: Thân Đức Chính

Tôi trở về trên đỉnh dãy Trường Sơn
Tìm lại nơi có hai đầu nỗi nhớ
Tìm lại cả những tình yêu dang dở
Của một thời trong chiến trận năm xưa
Tìm về nơi có thác lũ mùa mưa
Tìm cái nóng mùa khô đầy nắng cháy
Tìm đồng đội bao người đang nằm đấy
Họ không về dù đã hết chiến tranh
Tìm lại ngày sống chết cứ mong manh
Chẳng thấy vẹn nguyên, chỉ nhiều dang dở
Tuổi hai mươi lỡ rồi bao sợi nhớ
Bởi đạn bom khói lửa ở nơi này
Ác liệt chiến tranh đến với từng ngày
Người mất người còn tính bằng giây phút
Tìm cái thuở lửa hờn căm ngùn ngụt
Chất căm thù trên từng chuyến xe đi
Nơi con đường có bao phận nữ nhi
Chân yếu tay mềm cùng tôi ra trận
Tuổi đương thì mà lòng không vướng bận
Đời nữ trinh gắn bó với chiến trường
Mặc nguy nan nối sợi nhớ sợi thương
Nối cả cung đường vào từng trận đánh
Lòng căm thù cho họ thêm sức mạnh
Dũng cảm kiên cường chẳng kém trí trai
Đỉnh Trường Sơn sợi nhớ cứ kéo dài
Nối Đông sang Tây, nối Nam với Bắc
Cùng mải miết nơi chiến trường đánh giặc
Tuổi xuân thì mặc cho nó tàn phai
Để bây giờ nỗi nhớ chẳng nguôi ngoai
Tôi trở lại tìm hai đầu nỗi nhớ
Nơi ngày ấy để lại nhiều dang dở
Trên những cung đường huyền thoại năm xưa…

Đừng bỏ qua ❤️️Những Bài Thơ Về Sự Hy Sinh Của Người Lính ❤️️ vô cùng xúc động này, chia sẻ để mọi người cùng thưởng thức ngoài thơ về đường Trường Sơn có trong bài bạn nhé

Chùm Thơ Về Nghĩa Trang Trường Sơn

Đừng bỏ qua chùm thơ cực hay và xúc động về nghĩa trang Trường Sơn, nơi yên nghỉ của biết bao anh hùng đã xả thân hi sinh vì Tổ Quốc thân yêu

Về Thăm Nghĩa Trang trường Sơn
Tác giả: Cao Hung Cường

Tôi về Trường sơn thăm các anh
Trời trong xanh phong cảnh mát lành
Hàng ngàn ngôi mộ nằm yên nghỉ
Cảnh yên bình sau cuộc chiến tranh
Tôi nghiêng mình trước những anh linh
Một thời ngang dọc sống hết mình
Tuổi thanh xuân hiến cho tổ quốc
Anh mất rồi đất nước hồi sinh
Tôi đã nghe tiếng bước quân đi
Vượt bao bom đạn có xá gì
Trường sơn dù cháy không hề nản
Quyết theo chân Bác viết sử thi
Lung linh hương cháy nhớ anh hùng
Cả một đời anh dũng thủy trung
Các anh nằm lại nghe chim hót
Ngắm cảnh Trường Sơn đẹp lạ lùng
Sáng về thăm nghĩa trang Trường sơn
Lòng trào dâng uất nghẹn căm hờn
Thù quân xâm lược gây chinh chiến
Trước các anh hùng tỏ biết ơn…

Linh Thiêng Nghĩa Trang trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Thị Tính

Tôi vốn là lính trinh sát đặc công
Không thể tin chuyện bao đồng huyền bí
Chết là hết và không còn suy nghĩ
Chuyện linh thiêng ý vị những linh hồn
Bao năm trời Quản trang giữa Trường Sơn
Khi Chứng cảnh chập chờn không giải thích
Giữa rừng núi tối âm u tĩnh mịch
Lại xảy thường chuyện tích lạ khó tin
Cũng từ đây tôi thay đổi cách nhìn
Vào đêm muộn trời lặng im buốt giá
Không dám ngủ lòng xốn xang đến lạ
Phải lên đài thong thả khấn thắp hương
Trời âm u trăng chẳng sáng bình thường
Ai chễm trệ đêm sương ngồi ngay ngắn
Rất tề chỉnh và lắng trong im lặng
Dưới chân đài chiến thắng tạc ghi công
Tôi nghĩ nhanh và nói nhỏ trong lòng
Chắc ai đó đi viếng vong liệt sĩ
Do mệt mỏi nên phải ngồi dưỡng nghỉ
Lúc đến gần tôi nghiêm nghị hỏi to
Ai ngồi kia ? Vẫn im lặng như tờ
Khi cách khoảng xa cơ chừng vài mét
Tôi gằn tiếng giọng hỏi gần như nẹt
Anh tên gì cũng nói thiệt cho hay?
Và đột nhiên người ngồi đó tỏ bày
Thưa với bạn : mình đây là liệt sĩ
Từ nơi khác thăm bạn tôi nằm nghỉ
Đã từ lâu yên vị nghĩa trang này
Người đi cùng bủn rủn cả chân tay
Ta về nhé hôm nay ma ám
Lính trinh sát giúp gan dũng cảm
Tiếp bước lên nhưng mắt dán không rời
Nằm nhang cầm tiến lại sắp tới nơi
Ánh trăng rõ tôi thấy người bộ đội
Mặc đồng phục mũ ngôi sao sáng chói
Vẫn lạnh lùng tôi hỏi vẻ điềm nhiên
Bỗng nắm hương bùng lên cháy đỏ rền
Sáng rừng rực người lính trên biến mất
Cách một mét rõ ràng người có thật
Nhưng giờ đây là khoảng đất vô hồn
-Rồi tiếp vào cũng khoảng giữa một đêm
Tại khu mộ nơi những mồ liệt sĩ
Của các tỉnhThái bình nằm…yên vị
Anh em cùng chia nhau đến thắp hương
Đến gần nghe nhiều tiếng nói lạ thường
Tiếng hò hát tiếng chào nhau thăm hỏi
Cứ ngân vọng vang dồn trong đêm tối
Khi tới gần chẳng thấy bóng một ai
Có một anh vượt cả chặng đường dài
Để vào viếng dâng hương bao đồng đội
Khi vừa chạm trời phủ màn đen tối
Vẫn quyết tâm vào viếng bạn của mình
Nén nhang trầm anh cầu khấn vong linh
Chúc bạn hãy an lành ngon giấc mộng
Nhang cháy rực bỗng lạnh dồn xương sống
Đồng hưong à Hát cho chúng tôi nghe
Bất ngờ nhưng tôi chẳng lỡ quay về
Một chút hãi tôi đã bình tĩnh lại
Tiếng tôi hát cứ ngân vang vọng mãi
Sáu bài liền tặng đồng đội thân thương
Thủa cùng nhau sinh tử chốn chiến trường
Phút hội ngộ âm dương lìa cách biệt
Tôi cảm nhận đông đội không hề chết
Vẫn dõi theo nhịp sỗng cõi vô thường
Kính cẩn nghiêng mình thắp nén tâm hương
Kính viếng các anh những người con bất tử
Đã chiến đấu xả thân trừ giặc dữ
Nền hòa bình xây bằng máu xương rơi
Chiến công các anh sáng tỏa ngàn đời
Khắc sâu đậm vào hồn thiêng sông núi.

Viếng Thăm Nghĩa Trang Trường Sơn
Tác giả: Lê Quân

Buồn sâu trời nắng tháng năm
Về thăm đồng đội còn nằm nơi đây
Một đời BINH NGHIỆP dựng xây
Tuổi xuân với những đong đầy quang vinh
Nghe cay khóe mắt trong mình
Hoa mua nhuộm tím núi hình trường sơn
Cúi đầu thành kính biết ơn
Lòng sao nhỏ lệ như hờn vu vơ
Đường đi chân bước hững hờ
Trường sơn ngày ấy đợi chờ chiến công
Hai mươi lứa tuổi xuân hồng
Hiến dâng tất cả non sông một lòng
Non nước TỔ QUỐC thầm mong
Ghi ơn tạc dạ bia trong từng người
Ngã ba ĐƯỜNG CHÍN rạng ngời
Khang trang ghi lại xuân tươi thắm màu
Một ngày nắng lữa bên nhau
Nén hương ấm dạ nỗi đau nghẹn ngào
Lá CỜ TỔ QUỐC bay cao
Đời nay ôn lại tạc vào mộ bia
Thuơng nhau nước mắt đầm đìa
Các anh yên nghĩ khắc kìa nhớ nhung
Hương hoa thành kính có chung
Nặng sâu ơn nghĩa một vùng TRƯỜNG SƠN. !

Nghĩa Trang Liệt Sĩ Trường Sơn
Tác giả: Nguyễn Như Hải

Đến với nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Với hơn mười nghìn lẻ năm ngôi mộ
Ở nơi ấy đồng đội tôi nằm đó
Với vạn ngàn bè bạn khắp muôn nơi
Nghĩa trang cao sừng sững đứng trên đồi
Dáng uy nghiêm một tượng đài bất tử
Nét sơn son trên muôn vàn bia chữ
Tên các anh Tổ Quốc khắc chữ vàng
Xếp thẳng hàng theo trên dưới dọc ngang
Như lớp lớp vạn ngàn quân xung trận
Ba tấc đất lòng không hề hối hận
Hiến tuổi xuân cho đất nước trường tồn
TRường Sơn ơi xin kính những linh hồn
Tuổi hai mươi mãi ngàn năm tươi trẻ
Thác linh thiêng trọn trong lòng đất mẹ
Cho Tổ Quốc mình mãi mãi mùa xuân!

Bật khóc với chùm ❤️️ Thơ Về Mẹ Việt Nam Anh Hùng ❤️️ ngoài thơ về đường Trường Sơn có ở trên

Bài Thơ Ngắn Nói Về Đường Trường Sơn 

Gửi đến quý độc giả của Thohay.vn bài thơ ngắn nói về đường Trường Sơn để cảm nhận tình cảm của người lính

Đi Tìm Em
Tác giả: Phạm Đức Vượng

Đường Trường Sơn xưa những điểm anh qua.
Ơi em gái thông đường phà…ra trận.
Ta gặp nhau niềm vui trao bất tận
Giữa mưa bom bão đạn ở trên đầu.
Anh đi tìm em.
Em ở nơi đâu?
Nghe câu hát càng nhớ nhau em hỡi!.
Em nơi nào ngàn trùng xa vời vợi.
Anh mãi tìm giờ em ở nơi đâu?.

Sợi Nhớ
Tác giả: Chưa Rõ

Trường sơn chuyển tiết sang thu
Luồn rừng cõng cả mây mù đi theo
Vượt qua đường chín Nam lào
Rẽ vào rừng Hóp sang đèo Tà môn
Lá vàng khỏa lấp lối mòn
Trơ cành còm cõi nỗi buồn cô đơn
Tháng ngày điệp khúc Trường sơn
Bước chân Phù đổng , đất mòn núi nghiêng
Đường mòn sợi nhớ hai miền
Sợi Nam sợi Bắc nối liền sợi thương
Ai về thăm lại chiến trường
Tìm trong huyền thoại con đường năm xưa

Bài Thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây Của Phạm Tiến Duật

Bài thơ Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây của tác giả Phạm Tiến Duật đã không còn xa lạ bởi nó đã được phối nhạc và trở nên phổ biến, cùng thưởng thức những vần thư đậm đà tình cảm của lính.

Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây
Tác giả: Phạm Tiến Duật

Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn
Hai đứa ở hai đầu xa thẳm
Ðường ra trận mùa này đẹp lắm
Trường Sơn Ðông nhớ Trường Sơn Tây

Một dãy núi mà hai màu mây
Nơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khác
Như anh với em, như Nam với Bắc
Như Ðông với Tây một dải rừng liền

Trường Sơn Tây anh đi, thương em
Bên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạo
Muỗi bay rừng già cho dài tay áo
Rau hết rồi, em có lấy măng không?

Em thương anh bên ấy Tây mùa Ðông
Nước khe cạn, bướm bay lèn đá
Biết lòng anh say miền đất lạ
Chắc em lo đường chắn bom thù

Anh lên xe, trời đổ cơn mưa
Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ
Em xuống núi nắng về rực rỡ
Cái nhành cây gạt mối riêng tư

Ðông sang Tây không phải đường thư
Ðường chuyển đạn và đường chuyển gạo
Ðông Trường Sơn, cô gái “ba sẵn sàng” xanh áo
Tây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh

Từ nơi em gửi tới nơi anh
Những đoàn quân trùng trùng ra trận
Như tình yêu nối lời vô tận
Ðông Trường Sơn nối Tây Trường Sơn

Sẽ thật thiếu sót nếu bạn chưa đọc chùm ❤️️ Thơ Ngắn Hay Về Tình Yêu Người Lính ❤️️ đọc ngay bên cạnh thơ về đường Trường Sơn bạn nhé

Viết một bình luận