Thơ Về Thánh Gióng Ngắn (Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất)

Lưu lại những bài thơ về Thánh Gióng ngắn hay. Có thể bạn sẽ cần đến các câu thơ về Hội Gióng độc đáo, ý nghĩa nhất.

Cách Làm Thơ Về Thánh Gióng

Để sáng tác một bài thơ về Thánh Gióng, một nhân vật truyền thuyết quan trọng trong văn hóa Việt Nam, bạn có thể tuân theo các bước sau:

  • Bước 1: Khám phá về Thánh Gióng, một trong bốn vị thánh được gọi là Tứ Bất Tử trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam. Tìm hiểu về câu chuyện và tượng trưng của Thánh Gióng về tinh thần chống ngoại xâm và sức mạnh của tuổi trẻ.
  • Bước 2: Chọn thể loại thơ mà bạn muốn sáng tác, ví dụ như thơ lục bát, thơ tứ tuyệt, thơ song thất lục bát, thơ sông đôi, hoặc thơ ngũ ngôn bát cú. Xác định chủ đề và ý tưởng chính cho bài thơ của bạn, có thể là việc ca ngợi Thánh Gióng, kể lại câu chuyện về ông, hoặc biểu hiện tình cảm và sự kính trọng của bạn đối với nhân vật này.
  • Bước 3: Lựa chọn từ ngữ và hình ảnh phù hợp với thể loại thơ và chủ đề của bạn. Sử dụng từ ngữ sáng tạo, có tính ẩn dụ, và biện pháp tu từ để tạo nên sự tươi mới và sâu sắc cho bài thơ. Đồng thời, quan tâm đến vần điệu, âm tiết và ngữ pháp để tạo nên sự hài hòa và độc đáo.
  • Bước 4: Bắt đầu viết bài thơ theo ý tưởng đã chọn. Bạn có thể viết bài thơ trên giấy hoặc máy tính, hoặc sử dụng các công cụ sáng tạo thơ trực tuyến. Việc viết nhiều bản nháp và so sánh chúng sẽ giúp bạn chọn ra bản tốt nhất.
  • Bước 5: Đọc lại và chỉnh sửa bài thơ của bạn. Kiểm tra nội dung, ngôn ngữ, hình thức và cảm xúc để đảm bảo rằng bài thơ thể hiện đầy đủ ý nghĩa và tạo cảm xúc cho người đọc. Bạn cũng có thể nhờ người khác đọc và đánh giá bài thơ để nhận được ý kiến và phản hồi từ họ.

Mời bạn đọc xem thêm tại 🍃Ca Dao Về Thánh Gióng🍃 Những thành ngữ hay nhất

Những Câu Thơ Về Thánh Gióng Hay

Hãy cùng đắm chìm trong những bài thơ nói về Thánh Gióng hay nhất – những tác phẩm điệu nghệ đầy tinh tế.

Thánh Gióng
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Đời Hùng Vương thứ sáu
Nước nhà đang bình yên
Bỗng giặc Ân khát máu
Sang xâm lấn nước mình

Chúng đem quân bạo ngược
Đốt phá bao xóm làng
Khắp đường quê bến nước
Xác chết nằm ngổn ngang

Vua cầm lòng không được
Sai sứ giả mau mau
Tìm người tài giúp nước
Mong thoát nạn binh đao

Thuở ấy làng Phù Đổng
Có một chuyện kỳ khôi
Cậu bé tên là Gióng
Ba tuổi, chưa nói cười

Một hôm loa vang gọi
Của sứ giả: – Loa loa!
Ai là người tài giỏi
Mau ra cứu nước nhà!

Gióng đang nằm trên võng
Lắng nghe, bật dậy ngay
Vội bảo với mẹ Gióng
– Mẹ mời sứ vào đây!

Mẹ sững sờ ngạc nhiên
Nhìn con như kẻ lạ
Dù nửa ngờ nửa tin
Vẫn ra mời sứ giả

Sứ giả bước vào nhà
Gióng cất lời dõng dạc
– Hỡi sứ giả nghe ta
Về tâu vua gấp gấp

Đúc cho ta một ngựa
Một chiếc gậy cầm tay
Và thêm chiếc nón nữa
Đều bằng sắt, đem đây!

Sứ giả vội đi ngay
Trong lòng vui ra mặt
Ngựa phóng như tên bay
Về kinh thành tức khắc

Gióng cười bảo mẹ rằng:
– Bây giờ con đói lắm
Mẹ nấu cơm con ăn
Để con thêm sức mạnh

Bao nhiêu nồi cơm nếp
Cả làng thổi, đem sang
Gióng ta ăn sạch hết
Không một chút ngại ngần

Rồi vươn vai đứng dậy
Thoắt hoá thành chàng trai
Đưa tay chân vung vẫy
Oai phong không nhường ai

Các lò rèn trong nước
Bận rộn suốt ngày đêm
Đúc ngựa, nón, gậy sắt
Mang về cho Gióng xem

Gióng cầm gậy uốn thử
Gậy liền gãy làm đôi
Gióng nhảy lên lưng ngựa
Ngựa khuỵu chân tức thời

Mọi người đều kinh ngạc
Trước sức mạnh siêu nhiên
Bèn đúc ngựa gậy khác
Nặng đến trăm người khiêng

Gióng liền đội nón sắt
Tay cầm gậy vội vàng
Nhảy phốc lên lưng ngựa
Ngựa tung chân hí vang

Gióng từ biệt mẹ hiền
Và bà con làng xóm
Cùng lớp lớp thanh niên
Rầm rập xông ra trận

Giặc Ân tràn khắp lối
Cướp của rồi đốt nhà
Bức hiếp dân vô tội
Trẻ già đều không tha

Gióng cau mày giận dữ
Thúc ngựa sắt xông lên
Giặc huênh hoang chống cự
Gậy Gióng dập chết liền

Ngựa sắt càng thêm khoái
Phun lửa đốt thành tro
Bất ngờ gậy sắt gãy
Gióng không hề âu lo

Vội cúi xuống bên đường
Nhổ bụi tre làm gậy
Quất vào đầu đối phương
Giặc thua to, cút chạy.

Đánh đuổi xong giặc Ân
Cùng đoàn quân chiến thắng
Gióng cưỡi ngựa qua làng
Nhằm Sóc Sơn bay thẳng.

Người đời sau tưởng nhớ
Đến công đức của ông
Nên lập đền thờ tự
Đức Phù Đổng Thiên Vương.

Giới hạn của mẹ
Tác giả: Vũ Thanh Hoa

Con hỏi:
– Thánh Gióng có phải là siêu nhân?
– Cô Tấm có giống bà tiên ác?
– Vua có nhiều vợ sao Hoàng hậu không đánh ghen?
– Thực phẩm bẩn đã rất lâu sao bây giờ người ta mới bắt?

mẹ nhìn lên trời xanh ngăn ngắt
mây vẫn trắng như thuở nào
và mắt con ngơ ngác

mẹ nhìn ra đường
mọi người trốn trong các lớp khẩu trang
đeo kính đen giấu mặt

mẹ không tìm được câu trả lời cuối cùng cho những điều con thắc mắc
xin lỗi con yêu

Về với nhân dân
Tác giả: Huy Tùng

Chiếc thuyền nan đất nước bốn ngàn năm
Không thể vẹn nguyên trước bão dông lịch sử
Nặng gánh đôi vai, sĩ phu ai tự hỏi
Ta ở đâu những năm tháng thờ ơ

Việt nam ơi lận đận đến bao giờ?
Anh hùng lắm và khổ đau nhiều lắm
Bốn ngàn năm một chiều dài sâu thẳm
Vẫn nghèo hèn trong lầy lội tối tăm

Mâu thuẫn thời đại hội tụ Biển Đông
Một lần nữa thử sức chàng Thánh Gióng
Phải mau mau khi bão dông chưa nổi sóng
Về với nhân dân nguồn sức mạnh vô song

Về với nhân dân ấm muôn triệu tấm lòng
Việc giữ nước muôn đời là việc khó
Biết dựa vào dân sẽ thành chuyện nhỏ
Theo ý dân đất nước sẽ canh tân

Được lòng dân non nước khởi sắc xuân
Thuyền Việt Nam sẽ vượt ngàn bão tố
Về với nhân dân như cha ông tiên tổ
Hào khí Đông A khuất phục mọi kẻ thù
Về với nhân dân non nước vững nghìn thu

Kể chuyện Thánh Gióng
Tác giả: Trần Duy Hạnh

Đời vua Hùng thứ sáu nước Việt
Ở làng Phù Ủng thuộc Bắc Ninh
Có người đàn bà sống một mình
Tuổi đã cao mà chưa con, cháu

Bà luôn cầu mong nên Trời thấu
Đi làm đồng thấy có vết chân
Bà đã ướm thử khi lại gần
Về nhà đậu thai rồi sinh nở

Bà đặt tên Gióng từ khi nhỏ
Lên ba tuổi chưa nói câu nào
Lòng người Mẹ vẫn thương biết bao
Hy vọng con mình lớn sẽ khác

Ngày ấy giặc Ân rất hung ác
Từ phía Bắc tràn xuống phương Nam
Dã tâm nham hiểm, ác lại tham
Giết dân lành, vơ vét của cải

Nhưng dân tộc này không sợ hãi
Lệnh Vua ban truyền đi khắp nơi
Loa vang: Người tài giỏi được vời
Về Triều đình tập trung cứu nước

Bé Gióng trong nhà nghe thấy được
Xin Mẹ ra mời sứ giả vào
Bảo về bẩm Đức Vua tối cao
Rèn gươm, đúc ngựa sắt, áo giáp

Nói xong Gióng vươn vai cứng cáp
Thành một chàng trai thật cao to
Ăn khỏe sung sức chẳng ai ngờ
Hăng hái để sẵn sàng xung trận …

Vua cho mang đến thứ đã dặn
Gióng đội mũ, mặc áo giáp vào
Cầm gươm phóng lên ngựa sắt cao
Xông ra trận chém giặc như cỏ rác

Ngựa phun lửa, giặc cháy tan tác
Gươm gãy, Gióng nhổ tre bên đường
Quật giặc tả tơi chẳng tiếc thương
Đánh cho tiệt dã tâm xâm lược

Khi giặc ác chạy hết về nước
Gióng phi ngựa lên đỉnh Sóc Sơn
Trút bỏ giáp sắt, hóa gió vờn
Linh thiêng bay thẳng cõi Thiên giới

Các đời sau nhân dân ca ngợi
Lập Miếu thờ Phù Đổng Thiên Vương
Đã có công cứu Tộc Việt – Mường
Con cháu trường tồn cùng sông núi

Đến nay dấu tích đã mờ bụi
Vết chân ngựa rải khắp ao hồ
Còn đó tre ngà rực vàng thơ
Miếu thờ Thánh Gióng hương thơm đỏ.

Về Sóc Sơn
Tác giả: Nghiêm Thảo

Em có về SÓC SƠN với anh không?
Quê anh đó có núi đồi mây gió
Có huyền thoại thánh gióng đuổi giặc ân
Nghe vạn lần… không ngại ngấn kể lại.

Về quê anh anh đưa thăm đền gióng
Là đi sản phi vât thể quốc gia
Có tre ngà khắp mọi nẻo quê xa
Là biểu tượng của bài cả ra trận.

Nếu không bận em lên em xẽ biết
Giữa lưng chừng đẫy SÓC đó em ơi!
Là chùa thiêng non nước dạng sáng ngời
Mà đời đời con cháu mãi viếng thăm.

Vượt trăm bậc em đi lên trên đỉnh
Là tượng đài thánh gióng đó em ơi!
Nơi giao thoa giữa đất trời mây gió
Hội tụ lại thành hào khí Thăng Long.

Vậy em đã bằng lòng hay chưa nhỉ
Để anh về thưa với mẹ với cha
Sắm lễ vật giò tre cùng hoa trúc
Dước em về xây hạnh phúc trăm năm.

Mời bạn tham khảo thêm nội dung 🌻Thơ Về Nhân Vật Lịch Sử🌻 Hay, đầy đủ nhất

Bài Thơ Về Thánh Gióng Ngắn

Những bài thơ về Thánh Gióng ngắn gọn như những tia nắng ban mai, đầy tính nhân văn và tình yêu quê hương. Hãy tham quan những tác phẩm thơ ngắn này để khám phá huyền thoại về anh hùng dũng mãnh.

Giáo gươm cờ xí trùng trùng
Tác giả: chưa rõ

Giáo gươm cờ xí trùng trùng,
Hằng năm mở hội tưng bừng vui thay.
Nhớ xưa Thánh Gióng tích rày,
Uy phong rạng rỡ, đến nay còn truyền.

Nhặt ở chùa Thánh sáng mồng tám tết Kỷ Hợi
Tác giả: Đặng Huy Giang

Làng bây giờ không gì là không có
Nhưng cái có của làng đều từ phố thải ra
Chỉ còn cỏ là không chịu cũ
Xanh như hồi Thánh Gióng chửa lên ba.

Thánh Gióng
Tác giả: Lê Thánh Tông

Tinh anh dấu được khí kiền khôn,
Thiên tướng vang lừng tám cõi đồn.
nghe tiếng Hùng vương bẻn nảy việc,
Mảng danh, nghịch tặc đã kinh hồn.
Vợt vàng ngựa sắt hằng di để,
Làng Gióng non Trâu miếu hãy còn.
Tự điển trời nam ngôi đệ nhất,
Âm phò quốc thế vững bằng non.

Tượng đài Thánh Gióng
Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà

Trên đỉnh non cao ngự anh linh
Non xanh núi biếc cảnh hữu tình
Thánh Gióng bay lên cùng ngựa sắt
Sóc Sơn rực sáng ánh bình minh.

Thánh Gióng
Tác giả: chưa rõ

Nhớ xưa đang thuở triều Hùng
Vũ Ninh nổi đám bụi hồng nẻo xa
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mảng nẩy ra kỳ tài
Lên ba đang tuổi anh hài
Roi vàng ngựa sắt ra oai trận tiền
Một phen khói lửa dẹp yên
Sóc Sơn nhẹ bước thần tiên lên trời

Dành tặng bạn đọc ❤️️ Câu Đố Lịch Sử Bằng Thơ ❤️️ Full Trọn Bộ Có Đáp Án

Câu Thơ Nói Về Thánh Gióng Bất Hủ

Thánh Gióng, biểu tượng bất hủ trong thơ ca, đã thăng hoa qua những câu thơ đẹp và cảm động. Cùng tìm hiểu những tác phẩm thơ nói về ông, những chi tiết vĩ đại của cuộc sống anh hùng.

Cắm trại trên quê hương Thánh Gióng
Tác giả: Phạm Hổ

Tàu đưa cả Đội em
Đến quê hương Thánh Gióng
Chúng em căng trại lều
Dưới những cây râm bóng

Em nhìn quanh bốn hướng
Mong tìm dấu Người xưa:
Hướng nào, ngựa phi đến?
Mọc đâu? Tre đằng ngà!

Em như nghe dưới chân
Vó ngựa thần còn dội
Và ngọn lửa ngựa phun
Quanh đây còn nóng hổi

Chân đồi xa, bụi cuốn
Phải giặc Ân chạy dài?
Và đám mây tít tắp
Phải Thánh Gióng đang bay?

Chúng em tay nối dài
Hát bài “Khăng quàng đỏ”
Người xưa có về nghe
Mà cây xào xạc gió?

Trở về theo cờ Đội
Đất lịch sử dần xa
Em nhặt hòn đất đỏ
Tặng bạn em ở nhà

Bất tử
Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo

Thánh Gióng về trời. Thánh Giáp về quê
Vì Dân Nước Người trở thành Bất Tử
Thành Núi, thành Mây thành Ruộng, Đồng, Sông, Bể
Thành tượng hình chữ S trấn biển Đông

Thành Đền thờ trong mỗi tấm lòng Dân
Thành Ngọn đuốc soi đường đêm tăm tối
Thành Mặt trời cho trần gian nắng mới
Thành Mặt trăng vành vạnh tấm gương vàng

Người ba năm không nói không cười vươn vai thành Phù Đổng
Người cuối đời phải dấu ánh sao Khuê trong tấc dạ trung thành
Nhẫn và Vinh đốn ngộ Vinh và Nhẫn
Trái tim hồng thành Xá lị, Kim đan

Người không nghĩ mình sẽ hóa Thánh nhân
Khi nằm xuống cả non sông thương khóc
Cả non sông thành Rồng chầu Hổ phục
Tôn vinh Người vị Thánh của lòng Dân

Bắn lên trời cao những tiếng sấm vang rền
Tiễn Người vào Bất Tử
Nghe trái đất rùng mình thương nhớ
Nghiêng về Người lấp lánh những vì sao…

Đầu xuân chợt nghĩ về Thánh Gióng
Tác giả: Nguyễn Thuỵ Kha

Tôi cầm lên một đốt xương Thánh Gióng
Tre đằng ngà
Bụi tre vàng bụi tre vàng óng
Lửa sơn mài ngựa sắt phun ra

Huyền thoại mà thành thật ở đời ta
Tiếng vó gõ ao chuôm bóng ngựa
Người vì thế mà xương còn lưu giữ
Trong bụi tre vũ khí nhân dân

Không phải ai cũng đẻ được thánh thần
Bà mẹ Việt, đất nước linh thiêng quá
Nhiều anh hùng bởi nhiều phen giặc giã
Có còn ai như Thánh Gióng bay lên

Có còn ai như Thánh Gióng lãng quên
Lãng quên ngay chiến công mình vừa có
Mới thêm yêu bao nhiêu người tài đã
Biết lui về ẩn dật giữa vinh quang

Cái đốt xương không đốt được thành than
Cứ mọc lên đời đời tươi tốt
Và nỗi nhớ một thời đồ sắt
Là bài học về huyền thoại của người

Không ai hiểu Người hơn đích thực con người
Tôi nâng ngang một đốt tre đằng ngà thổi sáo…

Ngẫm về Thánh Gióng
Tác giả: Võ Xuân Tửu

Thánh Gióng
Ăn cơm cà của dân mà lớn
Áo giáp dân cho che chở thân mình
Cưỡi ngựa sắt rèn từ con dao, cái cuốc
Không có dân thì chỉ là cậu bé mà thôi.
Thánh Gióng
Thắng giặc Ân rồi trở về trời
Để đất nước cho nhân dân làm lụng
Không ở lại kể lể công lao và độc quyền lãnh đạo
Không thông lưng với kẻ thù để giữ cái ngai.
Thánh Gióng
Ông đánh giặc vì dân chứ không phải vì mình
Nên không ghi độc quyền cho mình vào giáp cốt
Và ruộng của dân cứ để dân cày
Không gom thành của chung rồi chia nhau hưởng lợi.
*
Thánh Gióng
Ông về trời đã mấy ngàn năm
Mà hồn thiêng trở thành bất tử
Tre đằng ngà như còn bốc lửa
Dân vẫn trồng gìn giữ nước non.

Không đề
Tác giả: chưa rõ

Nhớ xưa thứ sáu Hùng Vương
Hai mươi tám tướng, tướng cường nữ nhung
Xâm thượng cậy thế khoe hùng
Quân sang đóng chật một vùng Vũ Ninh.
Trời cho thánh tướng giáng sinh
Giáng về Phù Đổng ẩn hình ai hay
Mới lên ba tuổi thơ ngây
Nghe vua cầu tướng ngày rày ra quân
Gọi sứ phán bảo ân cần
Roi vàng ngựa sắt đề binh tức thì
Thánh vương khi ấy ra uy
Nửa chiều sấm sét, tức thì giặc tan.
Áo nhung cởi lại Linh San
Thoắt đà thoát nợ trần hoàn lên tiên.
Giúp vua dẹp nước đã yên
Quốc dân hương lửa ức niên phụng thờ.

Đọc thêm chùm 🔰 Thơ Về Môn Lịch Sử 🔰 30+ bài thơ hay ý nghĩa nhất

Chùm Thơ Về Thánh Gióng Ngắn Gọn

Chùm thơ về Thánh Gióng ngắn gọn, đậm chất văn hóa dân gian, là lựa chọn hoàn hảo để tìm hiểu về một phần quý báu của di sản văn hóa Việt Nam. Các tác phẩm này đích thân kể về sự kiện lịch sử và tình yêu quê hương.

Vịnh Đổng Thiên Vương
Tác giả: Cao Bá Quát

Rồng nấp ba năm ai biết chi
Vùng lên một sớm tỏ thiên uy.
Roi vàng phá giặc, trời rung động,
Ngựa sắt đè mây, chuyện cổ kỳ.
Đất Việt non sông, thành tích kể,
Cõi Ân cây cỏ diệu công nghe,
Thông reo, gió thổi nơi đền miếu,
Tưởng thấy Thiên Vương đại thắng về.

Theo chân Bác
Tác giả: Tố Hữu

Ôi sức trẻ! Xưa trai Phù Đổng
Vươn vai lớn bổng dậy nghìn cân
Cưỡi lưng ngựa sắt bay phun lửa
Nhổ bụi tre làng, đuổi giặc Ân !

Thánh Gióng
Tác giả: Nguyễn Bình Xuyên

Ẩn náu ba năm Phù Đổng đây
Kinh thiên động địa đợi mong ngày
Diệt thù cướp nước vung roi sắt
Thiêu giặc cứu dân cưỡi ngựa bay
Lạc Việt mừng vui yên bờ cõi
Bầy Ân khiếp đảm sợ nơi này
Đỉnh Sơn thông réo chào đưa tiễn
Thánh Gióng về trời rẽ gió mây

Thánh Gióng
Tác giả: Lê Trường Hưởng

Lên ba Phù Đổng cất lời đây
Chờ Chiếu Vua ban đã đến ngày
Bỗng lớn vụt mau như ánh chớp
Chợt cao vút chóng tựa rồng bay
Bụi Tre nhổ bật xua quân đó
Roi sắt múa tung dẹp giặc này
Núi Sóc Sơn Người về Thượng giới
Hình còn in bóng giữa trời mây

Không nên bỏ lỡ 🔰Ca Dao Tục Ngữ Về Lịch Sử Việt Nam 🔰Anh Hùng Dân Tộc

Thơ Về Thánh Gióng Lớp 6 Hay Nhất

Bài thơ về Thánh Gióng lớp 6 hay nhất là nguồn tài liệu tuyệt vời để trẻ em hiểu thêm về anh hùng dũng mãnh của quê hương. Các bài thơ này thường đơn giản, dễ hiểu, và truyền đạt những giá trị nhân văn quan trọng.

Huyền Thoại Thánh Gióng
Tác giả: Thiềng Đức

Phù Đổng Thiên Vương… quê Bắc Ninh
Hùng Vương thứ 6… không yên bình
Giặc Ân khó diệt… Vua rao tuyển
Giúp nước… nhân tài chọn chính danh

Một trẻ xin đi đánh… giúp Vua
Yêu cầu roi, ngựa, giáp… cho vừa
Cả ba binh khí đều bằng sắt
Vua lệnh quan quân phải kịp mua

Ông trẻ vươn vai… cao một trượng
Nhảy lên ngựa sắt thoảng vung roi
Giặc Ân tan tác theo đường múa
Đến Núi Sóc thiêng… vút thẳng trời

Vua truyền xây dựng đền Phù Đổng
Ngày giỗ tháng tư mở hội hè
“Thánh Gióng” dân tôn… ghi sách sử
Sóc Sơn đúc tượng*… trọn tình quê…

Phù Đổng Thiên Vương
Tác giả: Lê Phước Vang

Lưu ly truyền thuyết kể từ đây
Chú bé ba năm đợi một ngày
Vâng lệnh ngọc hoàng đi đuổi giặc
Xin lời cha mẹ thẳng đường bay
Phi nhanh ngựa sắt phun ra lửa
Đánh bại quân An khỏi chốn này
Sứ giả về tâu vua tặng thưởng
“Thiên vương Phù Đổng ” rẽ trời mây.

Tượng Đài Thánh Gióng
Tác giả: Trúc Tâm

Ô tô vượt đỉnh Đá Chồng
Dâng hương chiêm bái tượng đồng uy nghiêm
Nơi xưa Thánh hóa, dấu thiêng
Giáp thần cởi lại, lưng yên về Trời
Tám mươi tấn tượng, đồng thoi
Hiên ngang khí phách, ngời ngời oai phong
Tấm gương dòng giống Lạc Rồng
Hào hùng, sáng ngọn cờ hồng đỉnh non
Thánh bay trên đỉnh Sóc Sơn
Lòng chưa nguôi nỗi căm hờn giặc Ân
Ngựa người như áng hồng vân
Chở che, khích lệ tinh thần Việt Nam
Báo cho Bắc Quốc gian tham
Đừng hòng xâm lấn giang san anh hùng
Non sông gấm vóc trường tồn
Đánh Tây, dẹp Bắc kinh hồn ngoại xâm
Thánh về Trời, chửa yên tâm
Bởi chưa dẹp lũ gian thần nội bang !!!

Sóc Sơn quê tôi
Tác giả: Đỗ Duy Ninh

Sóc Sơn đẹp quá hôm nay
Hoa mai xuân sớm nở đầy vườn thơ
Lòng vui thỏa những niềm mơ
Con đò bến nước mượt bờ nương dâu
Vôi hồng thắm đỏ trầu cau
Cà Lồ giao thủy Sông Cầu trong xanh
Nông thôn nay hóa thị thành
Núi đôi đặng một mối tình thiên thu
Câu hò ngọt lịm lời ru
Tiếng chuông mõ điểm vọng từ chùa non
Núi in chân ngựa lối mòn
Tượng đài Thánh Gióng ngựa bon về trời
Lưng đèo vách đá chơi vơi
Hội xuân du khách muôn nơi tụ về
Non cao như tạc lời thề
Núi rừng sông biển như kề bên nhau
Vần thơ ta nối nhịp cầu
Sóc Sơn ngày mới mạnh giàu đi lên.

Gửi đến bạn chùm 🌾 Thơ Về Lòng Yêu Nước 🌾 hay nhất

Thơ 4 Chữ Về Thánh Gióng Đặc Sắc

Những bài thơ 4 chữ về Thánh Gióng đặc sắc là một cách thú vị để thể hiện tình yêu và tôn vinh anh hùng dũng mãnh này. Dù ngắn gọn, những tác phẩm thơ này đậy ý nghĩa và tình cảm.

Ông kể cháu nghe Thánh Gióng
Tác giả: Phạm Tửu

Ở huyện Sóc Sơn
Có làng Phù Đổng
Nơi Gióng sinh ra
Gióng đã lên ba
Chẳng cười, chẳng nói
Chẳng lẫy, chẳng bò
Đặt đâu nằm đấy….
Trời vừa thức dậy
Làng xóm rộn ràng
Tiếng loa vang vang
Triều đình loan báo
Giặc Ân tàn bạo
Xâm lược nước ta
Đốt, phá cửa nhà…
Giết người cướp của
Triều đình chiêu mộ
Ai đức tài cao
Cứu dân cứu nước
Loa loa loa loa
Ai đức tài cao
Cứu dân cứu nước
Ai đức tài cao
Cứu dân cứu nước!
Bé Gióng nghe được
Ngồi phắt dậy liền
Bảo người đưa tin
Về tâu Hoàng Thượng:
Rèn con ngựa sắt
Rèn áo giáp sắt
Rèn chiếc roi sắt
Ta diệt giặc Ân
Gióng diệt giặc Ân
Quyết diệt giặc Ân.
Khi đất nước cần
Khi tổ quốc cần
Khi dân tộc cần
Trẻ đâu chờ lớn
Trẻ đâu đợi lớn
Lầm than đau đớn
Nuôi lớn chí hùng
Con cháu Tiên Rồng
Nòi giống Lạc Hồng
Chung sức đồng lòng
Khí phách anh hùng
Kết thành một khối.
Niêu cơm nóng hổi
Liễn cà muối xổi
Rau muống luộc vội
Mắm xổi, vại tương…
Chan chứa tình thương
Dân làng nhịn nhường
Chung tay nuôi Gióng
Giành phần nuôi Gióng l
Gióng chẳng biết no
Gióng như lò so
Đang dồn sức nén
Gióng như lửa bén
Nồi áp suất sôi
Đang sôi ngàn độ…
Rầm rầm rộ rộ
Cờ mở, trống rong
Rạo rực trong lòng
Chờ mong muôn nẻo
Ngựa sắt voi kéo
Giáp sắt ngựa thồ
Roi sắt lính khiêng
Như có phép thiêng
Gióng vươn đứng dậy
Ai nấy ngỡ ngàng
Thàng chàng dũng tướng
Thân cao mười trượng
Mắt sáng hơn sao
Mặc giáp sắt vào
Khoanh tay cúi chào
Song thân-phụ mẫu
Lặng nhìn hồi lâu
Mái gianh, vườn trầu
Hàng cau, lu nước…
Dân làng nườm nượp
Ai cũng nhanh chân
Đứng kín cả sân
Để kịp tiễn chân
Người thân lên đường
Cứu dân cứu nước.
Ngựa hươn chân trước
Đầu ngựa dựng cao
Dân làng vẫy chào
Tình nghĩa dạt dào
Sinh khí tuôn trào
Như dòng máu đào
Truyền vào lòng ngựa
Miệng ngựa phun lửa
Hí rung đất trời
Gióng vươn thẳng người
Tay roi vun vút
Lửa phun, roi vụt
Trút xuống đầu thù
Khói lửa mịt mù
Kẻ thù khiếp, hãi…
Mặt xanh đít nhái
Thảm bại kêu la
Roi gẫy vứt ra
Nhổ tre truy đuổi
Giặc xin tha tội
Cố quốc quay về
Nhục nhã ê chề
Tàn quân đại bại
Dân Nam nhân ái
Rộng lượng khoan dung
Giặc tới đường cùng
Nỡ nào tiệt diệt
Người dân nước Việt
Yêu chuộng hòa bình
Khi buộc hy sinh
Sẵn sàng hy sinh
Giành phần hy sinh
Dâng trọn đời mình
Bình minh ở lại…
Dân làng nhớ mãi
Hôm Gióng ra đi
Ngựa phi nước đại…
Giáp sắt để lại
Trên đỉnh Sóc Sơn
Lúc buổi hoàng hôn
Ráng vàng rực rỡ
Mây xà xuống đỡ
Người, ngựa bay lên
Thế giáng tạo nên
Tượng đài Thánh Gióng
Tượng đài chiến thắng
Sức mạnh Phù Đổng
Bất tử bay lên.

Dành tặng độc giả 💜 Thơ Về Mẹ Việt Nam Anh Hùng 💜 ý nghĩa

Thơ Lục Bát Về Thánh Gióng Ý Nghĩa

Thơ lục bát về Thánh Gióng không chỉ là sự kết hợp hoàn hảo của âm điệu và ý nghĩa, mà còn truyền tải thông điệp tinh thần và tình yêu đối với quê hương. Hãy thấu hiểu những bài thơ lục bát nói về Thánh Gióng.

Sóc Sơn quê mẹ
Tác giả: Mai Lan

Sóc Sơn xưa đất bạc màu
Địa danh đã có từ lâu lắm rồi
Nhưng nay quê hương của tôi
Hòa nhập Quốc Tế khác rồi bạn ơi!
Cao tốc nối khắp mọi nơi
Đường sắt, đường bộ, trên trời hàng không
Hoa màu xanh khắp cánh đồng
Đập Đồng Quan ở giữa lòng núi xanh
Du lịch sinh thái vây quanh
Hương Tràm, Việt Phủ… non xanh hữu tình
Bây giờ thêm khu PINE HILL
Tượng đài Thánh Gióng hóa mình bay lên
Phù cho Đất Việt bình yên
Chùa Non, tượng phật trên nền núi cao
Một vùng sinh thái thanh tao
Là nơi nghỉ dưỡng mời chào đáng yêu
Bạn đến sẽ thấy rất phiêu
Sóc Sơn quê Mẹ bao điều mến thương…

Thánh Gióng
Tác giả: Lê Bá Mân

Giặc ÂN xâm phạm nước ta.
VĂN LANG ngày đó thật là khổ ghê.
Giặc ÂN tàn phá thảm thê.
Người dân ngày đó ủ ê u buồn.
Con người cho đến chim muông.
Lời ca khúc nhạc bặt luôn thảm sầu.
Triều đình cũng thật úa nhàu.
Nỗi đau mất nước nỗi đau xé lòng.
Toàn dân cả nước trông mong.
Anh tài giúp nước để lòng an yên.
Truyền rao ở khắp mọi miền.
Tìm người giết giặc an yên nước nhà.
Ba năm đã được sinh ra.
Chưa lần cười nói ha ha với đời.
Nghe rao, nói :mẹ cha mời.
Quân vào cậu bé tuyệt vời lớn nhanh.
Ba nong cà với cơm canh.
Ăn nhanh bé đã ăn nhanh lớn liền.
Roi và Ngựa Sắt cùng Khiên.
Triều đình làm gấp trống chiêng lên đường.
Xông pha khắp các chiến trường.
Giặc ÂN thua trận tìm đường rút lui.
Dân NAM không còn ngậm ngùi.
Giặc tan THÁNH GIÓNG đã lui về trời.
SÓC SƠN đền thờ muôn đời.
Nhớ ơn THÁNH GIÓNG thay trời cứu dân.
Nhớ ơn THÁNH GIÓNG bội phần
Hoàn thành nhiệm vụ cứu dân: về trời.

Văn Lang sạch bóng giặc Ân
Tác giả: chưa rõ

Văn Lang sạch bóng giặc Ân,
Nơi đây Thánh Gióng dừng chân gội đầu.
Cổ xưa truyền lại có câu,
Vùng quê lấy Sọ làm đầu vẻ vang.
Nước trong, trong mát như gương,
Cổ giếng ghi tích lưu truyền mai sau.
Hằng năm rưới nước gội đầu,
Dâng lên Thánh Gióng bấy lâu tôn thờ.

Đón đọc tuyển tập 💚 Thơ Dân Gian 💚 Việt Nam hay nhất

Các Câu Thơ Về Hội Gióng Độc Đáo

Các câu thơ về Hội Gióng độc đáo là những khám phá thú vị về sự kiện văn hóa truyền thống độc đáo của Việt Nam. Những tác phẩm thơ này tôn vinh truyền thống và lòng đoàn kết của người dân.

Trèo lên cây gạo cao cao
Tác giả: chưa rõ

Trèo lên cây gạo cao cao,
Bước xuống hội Gióng vui sao vui vầy.
Giáo gươm cờ xí trùng trùng,
Hằng năm mở hội tưng bừng vui thay.
Nhớ xưa Thánh Gióng tích rày,
Uy phong rạng rỡ đến nay còn truyền.

Hội Gióng
Tác giả: Hồ Văn Thiên

Thiên thần bất tử chính là đây
Phù Đổng sinh ra ở đất này
Núi Sóc lập đền thiêng thánh hóa
Gia Bình ghi dấu tích tre bay
Hàng năm hội Gióng cùng hành lễ
Dân chúng Phù Linh thảy nhớ ngày
Diễn trận nhớ công người phá giặc
Cầu trời cho lặng gió quang mây

Hẹn về hội Gióng cùng em
Tác giả: Đỗ Quốc Thuấn

Ăn một nong cà và mấy nong cơm
Mà cậu bé lên ba vươn vai thành Phù Đổng
Nhổ tre lại làm roi đánh giặc
Cởi giáp trả quê hương lại mơ mộng phiêu bồng

*

Vó ngựa phi để dấu những ao làng
Lửa ngựa sắt phun dát vàng tre trúc
Nếu có thể ngược về miền truyền thuyết
Em có bao giờ cùng khăn gói không?

*

Nu na cái bống nằm trong
Củ khoai chấm mật cái ong nằm ngoài
Bao nhiêu thì đủ rộng dài
Càn khôn có đủ vươn vai anh hùng

Hội Gióng
Tác giả: Hoàng Cầm

Trăm đôi gái trai anh tú
Ngựa lồng bãi rộng
Gươm thần phun lửa đốt môi
Chú bé lên ba là tướng võ nhà Giời
Ai ngờ đã bốn nghìn năm manh mối
Xuân đến lụa the
Cầm gậy tre đi xe duyên cô Tấm ông Hoàng
Vớt Trương Chi về gấm đỏ lầu Tây

Xuân đất nước
Tác giả: Bùi Minh Trí

Xuân thức dậy, đào mai nở biên cương
Khói nhà sàn, thậm thình tiếng em giã gạo
Dừng gót tuần tra hoa vương trên áo
Lính trẻ cùng em trao nụ cười xuân

Nhớ xưa theo Mẹ Âu Cơ tra hạt mùa xanh
Dấu chân mở đường theo Cha xuống biển
Đã bao đời tuổi xuân dâng hiến
Bao hình hài sóng vỗ ngày đêm

Đất nước trải gian truân
Ngày xuân tụ về hội Gióng
Nhớ Người nhổ tre ngà giữ yên cuộc sống
Cho câu Kiều, quan họ chở dòng sông

Ván cờ tiên suy thịnh ở lòng dân
Xuân trong trẻo nghe giọt đời biến ảo
Ngời thiên thu ngọn lửa tan giông bão
Trống đồng vang, gọi đất nước đi lên.

Viết một bình luận