Bài Thơ Đừng Tưởng Của Bùi Giáng [Nội Dung + Suy Ngẫm]

Bài Thơ Đừng Tưởng Của Bùi Giáng ❤️️ Nội Dung, Suy Ngẫm ✅ Chia Sẻ Thông Tin Chi Tiết Về Hoàn Cảnh Sáng Tác, Ý Nghĩa Bài Thơ.

Bài Thơ Đừng Tưởng Của Bùi Giáng

Trong bài viết hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu chi tiết về bài thơ Đừng tưởng của Bùi Giáng được lan truyền rầm rộ trên mạng xã hội trong thời gian vừa qua.

Đừng tưởng
Tác giả: Bùi Giáng

Đừng tưởng cứ núi là cao
Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu
Cứ trên là sáng cứ tu là hiền.

Đừng tưởng cứ đẹp là tiên
Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc không trông là mù

Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây

Đừng tưởng cứ uống là say
Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần.

Đừng tưởng cứ mới là tân
Cứ hứa là chắc , cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh
Cứ chùa là tĩnh, cứ đình là to .

Cứ già là hết hồ đồ
Cứ trẻ là chẳng âu lo buồn phiền
Đừng tưởng cứ quyết là nên
Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua.

Dưa vàng đừng tưởng đã chua
Sấm dền đừng tưởng sắp mưa ngập trời
Khi vui đừng tưởng chỉ cười
Lúc buồn đừng tưởng chỉ ngồi khóc than …..!

Đừng tưởng cứ nốc là say
Cứ Hứa là Thật, cứ Tay là Cầm
Đừng tưởng cứ giặc – ngoại xâm
Cứ Bè là Bạn, cứ Dân là Lành

Đừng tưởng cứ trời là xanh
Cứ Đất và Nước là thành quê hương
Đừng tưởng cứ Lớn là Khôn
Cứ Bé là Dại, cứ Hôn… là Chồng

Đừng tưởng chẳng có thì không
Chẳng trai thì gái, chẳng ông thì bà
Đừng tưởng chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch, chẳng ma thì người

Đừng tưởng chẳng khóc thì cười
Chẳng lên thì xuống, chẳng ngồi thì đi
Đừng tưởng sau nhất là nhì
Gần quan là tướng, gần suy là hèn

Đừng tưởng cứ sáng là đèn
Cứ đỏ là chín, cứ đen là thường
Đừng tưởng cứ đẹp là thương
Cứ Xấu là Ghét, cứ Vương là Tình
Đừng tưởng cứ ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh, cứ dinh là bền

Đừng tưởng cứ cố là lên
Cứ lỳ là chắc, cứ Bên là Gần
Đừng tưởng cứ đều là cân
Cứ đông là đủ, cứ ân là nhờ

Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh
Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ Tranh là Được, cứ Giành thì Hơn

Đừng tưởng Giàu hết Cô đơn
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ bến là neo
Cứ suối là lội, cứ đèo là qua

Đừng tưởng chồng mẹ là cha
Cứ khóc là khổ cứ la là phiền
Đừng tưởng cứ hét là điên
Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay
Đừng tưởng cứ rượu là say

Cứ gió là sẽ tung bay cánh diều
Đừng tưởng tỏ tình là yêu
Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư
Đừng tưởng đi là sẽ chơi
Lang thang dạo phố vào nơi hư người

Đừng tưởng vui thì sẽ cười
Đôi hàng nước mắt lệ rơi đầm đìa
Đừng tưởng cứ mực là bia
Bút sa gà chết nhân chia cộng trừ…

Đừng tưởng cứ gió là mưa
Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve
Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…

Đừng tưởng thu là lá tuôn
Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ Thích là Yêu
Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay

Đừng tưởng tình chẳng lung lay
Chỉ một giấc ngủ, chẳng may … có bầu.
Đừng tưởng cứ cầu là hên,
Nhiều khi gặp hạn, ngồi rên một mình.

Đừng tưởng vua là anh minh,
Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than.
Đừng tưởng tìm bạn tri âm,
Là sẽ có kẻ mạn đàm suốt đêm.

Đừng tưởng đời mãi êm đềm,
Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần,
Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.

Đừng tưởng trong lưỡi có đường
Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười
Nhiều khi nói móc biết cười làm sao ?!!!

Đừng tưởng khó nhọc gian lao
Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay
Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần

Đừng tưởng cứ quỳnh là thơm
Nhìn đi nhìn lại hóa ra cúc quỳ
Đừng tưởng mưa gió ầm ì
Ngày thì đã hết trời dần về đêm

Đừng tưởng nắng gió êm đềm
Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung
Chỉ là lợi dụng lòng tin của người

Đừng tưởng cứ tiến là lên
Cứ lui là xuống, cứ yên là mằn (mần, làm)
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng
Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu

Đừng tưởng cứ khóc là sầu
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nước là trong
Cứ than là hắc, cứ sao là vàng

Đừng tưởng cứ củi là than
Cứ Quan là Có, cứ Dân là Nghèo
Đừng tưởng cứ khúc là eo
Cứ lúc là mạc, cứ Sang là Giàu

Đừng tưởng cứ thế là khôn!
Nhiều thằng khốn nạn còn hơn cả mình
Đừng tưởng lời nói là tiền
Có khi là những oán hận chưa tan
Đừng tưởng dưới đất có vàng
Vàng đâu chả thấy phí tan cuộc đời

Đừng tưởng cứ nghèo là hèn
Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong
Đừng tưởng quan chức là rồng
Đừng tưởng dân chúng là không biết gì.

Đời người lúc thịnh lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi lúc dừng
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau.

Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu nghĩa bền
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…!

Đón đọc thêm chùm ❤️️Thơ Tình Của Bùi Giáng ❤️️ Chùm Thơ Bùi Giáng Tặng Kim Cương

Sự Thật Về Tác Giả Bài Thơ Đừng Tưởng

Về sự thật tác giả của bài thơ Đừng tưởng – trong khi hầu hết các tài liệu và các bài đăng trên mạng đều cho rằng bài thơ “Đừng tưởng” là của nhà thơ Bùi Giáng thì vào năm 2016, tác giả Sỹ Liêm đã cung cấp những bằng chứng cho thấy ông mới thật sự là tác giả bài thơ này.

Theo như chia sẻ từ ông Hà Sỹ Liêm thì bài thơ được nhiều người đọc qua như các nhà văn Mai Thảo, Trần Vũ… và từng được một người bạn xin mượn tập bản thảo (cùng với 50 bài thơ khác) để phổ nhạc.

Bẵng một thời gian sau đó, ông có nhiều thay đổi trong công việc và đời sống gia đình nên quên luôn việc đòi lại tập bản thảo thơ đó. Hậu quả cuối cùng là người cầm tập bản thảo ấy không biết đã ở đâu trên cõi đời này, không thể liên lạc được.

Cũng theo tác giả Sỹ Liêm, hi vọng suốt bao năm tìm kiếm bản thảo của ông đã lóe lên khi bỗng một ngày kia thấy bài thơ mình viết xuất hiện tràn ngập trên các trang mạng gắn với tên của thi sĩ Bùi Giáng.

Ông tin rằng người giữ tập bản thảo của mình chính là người đăng tải bài thơ. Nghĩ vậy, ông đã viết thư kêu gọi gửi khắp nơi mong mỏi vận may đến vì ngoài bài thơ “Đừng tưởng” còn có nhiều bài thơ khác đã bị mất tích theo tập bản thảo này.

Ông Sỹ Liêm còn cho biết, nhiều bạn bè văn chương của ông đã đến tận nhà từ đường của thi sĩ Bùi Giáng để tìm hiểu và được người nhà của thi sĩ Bùi Giáng khẳng định đây không phải thơ của cụ vì Bùi Giáng không bao giờ làm thơ lục bát mà dùng vần trắc ở chữ thứ hai câu sau.

Ngoài ra, nhiều nghiên cứu cho rằng,thơ của nhà thơ tài hoa này luôn huyền ảo, rắc rối và tinh tế kiểu như: “Tạ từ tháng chạp quay nghiêng/ Âm trang sử lịch thu triền miên trôi” chứ không đúng đắn, sắc bén như lối thơ trong bài “Đừng tưởng”.

Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Đừng Tưởng Của Bùi Giáng

Như đã chia sẻ thì nhà thơ Bùi Giáng không phải người sáng tác nên bài thơ Đừng tưởng, thay vào đó thì ông Hà Sỹ Liêm mới là người viết nên bài thơ. Theo như chia sẻ của ông Hà Sỹ Liêm thì ông viết bài thơ này vào năm 1992, khi đó ông mới 29 tuổi và đang sống tại Pháp. Và trong bản thảo, nguyên gốc bài thơ có tên là “Vọng tưởng”.

Chia sẻ tác phẩm 🔰 Gửi Hương Cho Gió [Xuân Diệu] 🔰 Nội Dung Bài Thơ, Phân Tích

Ý Nghĩa Bài Thơ Đừng Tưởng Của Bùi Giáng

Bài thơ Đừng tưởng chính là sự chiêm nghiêm của tác giả, vừa sâu sắc, vừa rất đúng với thời cuộc. Tác giả muốn nhắn nhủ mọi người rằng đừng nên phán xét hay nhìn nhận một cái gì đó quá dễ dàng. Cuộc sống không thể lường trước điều gì, vì vậy hãy cứ sống chân thành, nhân nghĩa, làm gì cũng xuất phát từ tâm thì mới bền vững.

Đọc thêm bài thơ 🍀Màu Thời Gian [Đoàn Phú Tứ]🍀Nội Dung Bài Thơ, Cảm Nhận

Những Cảm Nhận Về Bài Thơ Đừng Tưởng Của Bùi Giáng Hay Nhất

Dưới đây là những cảm nhận về bài thơ Đừng tưởng hay nhất mà Thohay.vn vừa sưu tầm được, cùng tham khảo ngay nhé!

“Đừng tưởng” là bài thơ vui về sự “vi diệu” bất ngờ của cuộc sống. Trong cái đúng có thể lại ẩn chứa cái sai. Cái sai của hôm nay có thể lại là cái đúng của ngày mai. Trong cái dở hoàn toàn có thể có cái hay, điều tưởng xấu biết đâu lại là tốt… Chính điều đó tạo nên sự “vi diệu” bất ngờ của cuộc sống.

Bài thơ như đưa độc giả tới những vỡ lẽ giật mình, những vỡ lẽ vừa ngay lập tức được thừa nhận, càng trải nghiệm càng thấy đúng, thấy hay. Cây đời mãi mãi xanh tươi để lại lý thuyết một màu xanh xám:

Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang
Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây

Đừng tưởng cứ uống là say
Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ
Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần.

Trong cuộc sống có những người xem cái tôi cá nhân quá thấp, song cũng có những người ảo tưởng về bản thân và cho rằng mình là trung tâm của mọi sự chú ý. Thế nhưng “núi này cao có núi khác cao hơn”, trong mắt mình bạn có thể là số một, nhưng trong mắt người khác đôi khi bạn cũng chỉ là một người bình thường không quá đặc biệt như bạn “vẫn tưởng”.

Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc, cứ tờ là tranh
Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ Tranh là Được, cứ Giành thì Hơn

Đừng tưởng Giàu hết Cô đơn
Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ bến là neo
Cứ suối là lội, cứ đèo là qua

Đôi khi chúng ta tập trung rất nhiều vào việc chỉ ra những thiếu sót, lỗi lầm của người khác, để rồi không thể tự nhận ra rằng bản thân chúng ta cũng đang mắc sai lầm tương tự. Vậy nên, để có được tâm trí thanh thản và hạnh phúc tự tại, thay vì nhạo báng người khác, chúng ta nên tìm kiếm sai lầm của chính mình và sửa chữa nó đó.

Nỗi đau của hôm nay bắt nguồn từ sự phóng túng của hôm qua; nỗi khổ của đời này đều do nghiệp chướng từ kiếp trước. Bởi vậy, biết đối diện với hoàn cảnh, chấp nhận thực tại, sống thuận theo tự nhiên, thì tất cả mọi buồn phiền hay oán trách mới có thể tan hòa vào trong sự cảm ân…

Chúng ta không nên kỳ vọng hoặc đặt hi vọng quá nhiều trong những vấn đề, sự kiện, con người, bởi đôi khi thực tế phũ phàng sẽ “tạt một gáo nước lạnh” vào sự mơ mộng của bạn bởi có những thứ tưởng vậy mà không phải vậy.

Trên thế giới này có rất nhiều sự tình mà chân tướng của nó không giống như biểu hiện bề ngoài. Đồng thời cũng có rất nhiều chân lý, sự thật được cất giấu, ẩn sau những sự tình mà mắt thường của chúng ta không nhìn thấy được.

Trong cuộc sống, có những điều chúng ta nhìn thấy là tốt nhưng chưa hẳn đã là tốt, lại có những điều chúng ta cho là xấu nhưng chưa hẳn đã là xấu. Rất nhiều khi chân tướng sự thật không giống như những gì mà chúng ta phán đoán. Bởi vậy, khi đối mặt với một sự tình nào đó, ngoài dùng con mắt để quan sát, chúng ta còn phải dùng thiện tâm để cân nhắc, dùng sự nhẫn nại để thấu hiểu.

Trong cuộc sống, rất nhiều khi mâu thuẫn xảy ra có nguyên nhân là do bản thân chúng ta vội vàng nôn nóng mà nhận định sai hay quá mức tin tưởng vào phán đoán của mình, bảo thủ không dụng tâm cân nhắc đến lời nói của người khác mà dẫn đến hiểu lầm, sinh ra mâu thuẫn.

Như những câu thơ trong bài “Đừng tưởng”, những điều mắt thấy không nhất định là sự thật, mà những điều tai chúng ta nghe được cũng không nhất định là đúng. Một người nếu luôn dùng ý thức chủ quan của bản thân để nhận định sự vật thì sẽ không thể sáng suốt được.

Con người chúng ta không nên dùng ấn tượng của cái nhìn đầu tiên mà phán đoán, cũng đừng để bề ngoài của người khác và sự việc làm chúng ta lạc lối, không suy nghĩ thêm. Có như vậy chúng ta mới tránh khỏi phán đoán sai lầm, tránh khỏi làm tổn thương người khác hay khiến bản thân rơi vào hối hận, thống khổ.

Trên đời thiện ác đan xen phức tạp, người không hiểu đạo lý rất khó phân biệt thật giả. Vì vậy, mọi việc không nên chỉ nhìn bề ngoài, cũng không nên cố định vào cách suy nghĩ của bản thân để phán đoán chứ đừng nói đến việc đưa ra kết luận.

Gặp phải chuyện không vừa ý, đừng vội than thở “Ông trời không có mắt”, hãy tin rằng đằng sau mọi khó khăn luôn có sự an bài. Dù đó là gì, nếu tất cả chúng ta có thể đối mặt với nó với tinh thần lạc quan và bình thản, thì cuộc sống của chúng ta sẽ tràn ngập ánh sáng.

Thông điệp “gừng cay muối mặn” “thủy chung sau trước” được tác giả đưa ra ở cuối bài thơ đã trở về với nguồn mạch nhân hậu thủy chung của tâm hồn và tính cách Việt từ ngàn xưa đến ngàn sau.

Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu nghĩa bền
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…!

Đừng bỏ qua 🔰Bài Thơ Thời Gian [Văn Cao]🔰Hay đặc sắc

Viết một bình luận